MỞ TỪ BÊN TRONG-Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Này đây Ta đứng trước cửa và gõ!”.

“The Light of the World”, “Ánh Sáng Của Thế Giới” là tên một kiệt tác của Holman Hunt. Bức tranh cho thấy Chúa Giêsu, giữa đêm khuya, đầu đội mão của một vị Vua, tay xách một ngọn đèn. Ngài đứng trước một ngôi nhà, gõ cửa và chờ đợi. Điều đáng chú ý là cửa không có tay nắm ở phía ngoài; nó chỉ có thể ‘mở từ bên trong!’.

Kính thưa Anh Chị em,

Từ bài đọc Khải Huyền, chúng ta có một đoạn văn tuyệt vời, “Này đây Ta đứng trước cửa và gõ. Ai nghe tiếng Ta và mở cửa, thì Ta sẽ vào nhà người ấy, sẽ dùng bữa với người ấy!”. Và Giakêu trong bài Tin Mừng đã làm được điều đó! Ông đã mở cửa trái tim cho Chúa Giêsu – ‘mở từ bên trong’ – và Ngài đã vào nhà ông, dùng bữa với ông.

Đây là một trong những hình ảnh đẹp nhất của Tân Ước, nó bao hàm một ước muốn sâu sắc rằng, Chúa Giêsu phải đến, trở thành một phần cuộc đời chúng ta; và không chỉ một phần, Ngài sẽ là chủ tâm hồn chúng ta. Nhưng việc cho phép Ngài đi vào hoàn toàn tuỳ thuộc chúng ta; tuỳ thuộc vào việc chúng ta có dám ‘leo lên cao’, hoán cải trái tim để chào đón Ngài không! Như thế, việc thay đổi một trái tim quả là một chiến thắng vẻ vang oai hùng nhất trong tất cả mọi chiến thắng. Thánh Vịnh đáp ca thật ý nghĩa, “Ai thắng, Ta sẽ cho ngự bên Ta trên ngai của Ta!”.

Giakêu đã thắng, ông được đồng bàn với Chúa Giêsu! Giakêu đã ‘hé mở’ lòng mình và Chúa Giêsu ùa vào! Ông can đảm đánh mất sĩ diện, coi thường danh dự, quên cả tuổi tác khi ‘leo lên cao’ như một em bé hòng xem rõ Chúa Giêsu. Sở dĩ ông làm được điều đó bởi ông gặp được ánh mắt nhân từ và lời yêu thương của Ngài, “Này Giakêu, xuống mau đi!”. Gặp được Ngài, ông đã tìm thấy nhiều hơn những gì có thể tưởng tượng. Ông không còn “hâm hẩm, không nóng, không lạnh”; nhưng thể hiện sự ăn năn sâu thẳm bằng quyết định trao một nửa tài sản cho người nghèo và đền bù gấp bốn cho mỗi hành vi biển lận. Thay đổi của trái tim đã dẫn ông đến thay đổi cuộc đời.

Anh Chị em,

“Này Giakêu, xuống mau đi!”. “Ánh mắt của Thiên Chúa không nhìn vào quá khứ lầm lỗi, nhưng nhìn vào những gì chúng ta có thể trở thành. Và nếu đôi khi cảm thấy mình “thấp bé”, chúng ta không đủ sức đương đầu với những thách đố và càng không thuộc về Tin Mừng, sa lầy trong các vấn đề và tội lỗi, thì Chúa Giêsu luôn nhìn chúng ta bằng tình yêu. Như với Giakêu, Ngài đến, gọi tên và nếu chúng ta mở cửa, Ngài sẽ ùa vào. Vấn đề là chúng ta có ‘mở từ bên trong’ cho Ngài không! Vậy chúng ta bất lực và cam chịu, hay chính xác là khi cảm thấy chán nản, chúng ta tìm Ngài? Và sau đó, chúng ta có ánh mắt nào hướng về những ai đã sai lầm và đang đấu tranh để đứng dậy từ đống tro tàn của những sai lầm của họ? Đó có phải là ánh mắt từ trên cao, phán xét, khinh thường, loại trừ? Hãy nhớ, việc nhìn xuống ai đó chỉ để giúp họ đứng lên là chính đáng: không gì hơn thế! Kitô hữu phải có cái nhìn của Chúa Kitô, Đấng ôm ấp từ bên dưới, tìm kiếm những ai lạc lối với lòng trắc ẩn. Đây phải là cái nhìn của Giáo Hội – luôn luôn – cái nhìn của Chúa Kitô, không phải là cái nhìn lên án!” – Phanxicô.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, cho con một trái tim hoán cải, biết mở ra. Từ đó, con nhìn những anh chị em lạc lối không với ánh mắt phán xét từ trên cao, nhưng ‘ôm ấp từ bên dưới!’”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

From: KimBang Nguyen

***********************************************

Thứ Ba Tuần XXXIII Thường Niên, Năm Chẵn

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.

1 Khi ấy, Đức Giê-su vào Giê-ri-khô, đi ngang qua thành phố ấy. 2 Ở đó có một người tên là Da-kêu ; ông đứng đầu những người thu thuế, và là người giàu có. 3 Ông ta tìm cách để xem cho biết Đức Giê-su là ai, nhưng không được, vì dân chúng thì đông, mà ông ta lại lùn. 4 Ông liền chạy tới phía trước, leo lên một cây sung để xem Đức Giê-su, vì Người sắp đi qua đó. 5 Khi Đức Giê-su tới chỗ ấy, thì Người nhìn lên và nói với ông: “Này ông Da-kêu, xuống mau đi, vì hôm nay tôi phải ở lại nhà ông!” 6 Ông vội vàng tụt xuống, và mừng rỡ đón rước Người. 7 Thấy vậy, mọi người xầm xì với nhau: “Nhà người tội lỗi mà ông ấy cũng vào trọ!” 8 Ông Da-kêu đứng đó thưa với Chúa rằng: “Thưa Ngài, tôi xin lấy phân nửa tài sản của tôi mà cho người nghèo; và nếu tôi đã chiếm đoạt của ai cái gì, tôi xin đền gấp bốn.” 9 Đức Giê-su mới nói về ông ta rằng: “Hôm nay, ơn cứu độ đã đến cho nhà này, bởi người này cũng là con cháu tổ phụ Áp-ra-ham. 10 Vì Con Người đến để tìm và cứu những gì đã mất.” 


 

TÌNH YÊU VƯỢT QUÁ CÁI CHẾT – Rev. Ron Rolheiser, OMI

Rev. Ron Rolheiser, OMI

Gilbert K. Chesterton từng nói, Kitô giáo là nền dân chủ duy nhất mà người chết cũng được bỏ phiếu.  Tôi xin chia sẻ hai câu chuyện về khía cạnh này.

Trong một hội nghị tôi tham dự, một nhà tâm lý đã chia sẻ câu chuyện như sau: Một phụ nữ trong tâm trạng khá sầu thảm đến văn phòng ông.  Bà bất an vì cuộc nói chuyện với chồng ngay trước khi ông mất.  Bà kể, hai vợ chồng bà hạnh phúc suốt 30 năm, không hề có cãi nhau to tiếng giữa họ.  Rồi đến một ngày nọ, họ cãi nhau về một chuyện vặt vãnh (bà còn không nhớ đó là chuyện gì).  Cuộc cãi vã kết thúc trong giận dữ, ông chồng đùng đùng bỏ đi làm, rồi chết vì trụy tim ngày hôm đó, khi họ chưa có cơ hội nói chuyện lại với nhau.

Thật quá bất hạnh!  Ba mươi năm không có chuyện gì nghiêm trọng, thế mà bây giờ, những lời cuối cùng họ lại nói với nhau những lời giận dữ.  Ban đầu, nhà tâm lý học bông đùa bảo đảm với bà, lỗi là ở người chồng quá cố, ông đã chọn chết ở thời điểm khó xử như vậy, để bà sống trong mặc cảm tội lỗi!

Ông hỏi bà, “nếu bây giờ chồng bà ở đây, bà sẽ nói gì với ông?”  Bà trả lời, bà sẽ xin lỗi và sẽ nói với ông chuyện hôm đó chẳng là gì so với bao nhiêu năm họ ở bên nhau, bao tình yêu họ đã dành cho nhau.  Ông cam đoan với bà, chồng bà đang sống trong sự hiệp thông các thánh và đang ở bên họ lúc này.  Rồi ông nói thêm, “sao bà không ngồi đây mà nói với ông những lời bà vừa nói, rằng tình yêu chung thủy của hai người với nhau lấn át hoàn toàn cuộc nói chuyện cuối cùng này.  Thật sự, hãy cùng nhau cười với chuyện oái oăm này.”

Câu chuyện thứ hai.  Gần đây, tôi gặp một gia đình mà người cha gia đình đã tự tử cách đây 20 năm.  Qua thời gian, họ có được bình an với chuyện này, nhưng cũng như các gia đình có người thân mất vì tự tử, vẫn còn một chút đau lòng trong lòng họ.  Họ đã tha thứ cho người cha, đã tha thứ cho bản thân mình vì những gì không làm được, và tha thứ cho Thiên Chúa vì sự bất công khi Chúa để cho cái chết xảy ra như thế này.  Nhưng họ vẫn còn một điều gì đó chưa xong, một điều gì đó họ cảm nhận nhưng không xác định được (dù 20 năm đã trôi qua, dù mọi tha thứ, dù đã thông hiểu về việc tự tử).  Tôi cũng không thể xác định được nó, chỉ có thể gợi ý một phương thuốc mà thôi.

Tôi gợi ý họ nên có một buổi nghi thức tôn vinh tình yêu dành cho người cha, tôn vinh món quà là chính cuộc sống của ông, và chuộc lại cách ra đi bất hạnh của ông.  Tôi gợi ý: Hãy chọn một ngày, có thể là sinh nhật ông, hoặc ngày giỗ của ông.  Cả nhà tụ họp lại và tổ chức một lễ mừng vui vẻ, với bong bóng, rượu ngon, với tinh thần thoải mái.  Hãy chia sẻ những câu chuyện về ông, nêu bật những câu chuyện vui vẻ của ông, vui cười, phấn khởi, những câu chuyện khi ông tạo bầu khí sinh lực đặc biệt cho mọi người.  Hãy mừng những chuyện đó với đồ ăn ngon, rượu ngon, tiếng cười và tình yêu.  Ông vẫn ở với các bạn.  Các bạn vẫn ở trong sự thông hiệp sự sống với ông.  Ông đang vui vẻ.  Hãy mừng điều đó cùng ông.  Hãy cất đi gánh nặng 20 năm.  Thiếu đi dạng lễ mừng này chính là điều không nói ra được giữa các bạn và người cha. 

Những câu chuyện như thế này có thể hấp dẫn và mơ mộng, nhưng chúng có nền tảng vững chắc, được xác định trong giáo lý Kitô giáo, có căn nguyên nơi đức tin dạy rằng chúng ta đang hiệp thông với nhau trong Nhiệm thể Chúa Kitô.  Là tín hữu Kitô, chúng ta tin mình đang hiệp thông với nhau trong một thân thể sống (một thân thể chứ không phải là một tổ chức) và sự hiệp thông trong một thân thể này bao hàm toàn thể chúng ta, cả người sống lẫn người chết.  Chúng ta có thể giao tiếp với nhau, xin lỗi nhau, bù đắp cho nhau và mừng cuộc sống cũng như sinh lực của nhau, kể cả khi có người trong chúng ta đã qua đời.  Là tín hữu Kitô, chúng ta được mời gọi cầu nguyện cho người chết.  Không ngạc nhiên khi có Kitô hữu khó chịu về điều này, phản đối rằng Thiên Chúa đâu cần chúng ta nhắc để yêu thương và tha thứ.  Họ nói đúng, nhưng xét đến cùng, đó đâu phải là lý do chúng ta cầu nguyện cho những người thân yêu đã mất.  Cho dù cách thức cầu nguyện mà chúng ta thường dùng là xin Chúa thương xót, nhưng mục đích thực sự của lời cầu nguyện cho người đã qua đời là để chúng ta giữ liên hệ với họ, thông hiệp sự sống với họ.  Mục đích thực sự trong lời cầu nguyện và các nghi lễ của chúng ta dành cho người đã qua đời là để chúng ta tiếp tục ở trong thông hiệp sự sống có chủ ý hơn với họ, để hoàn thành những việc còn dang dở, để xin lỗi, để tha thứ, để xin tha thứ, để vẫn quan tâm đến bầu khí mà họ truyền vào địa cầu này khi họ còn sống, và để thỉnh thoảng nâng ly mừng họ.

 Rev. Ron Rolheiser, OMI

From: Langthangchieutim


 

Chặng Đàng Thứ 2 – Chúa Giêsu vác Thánh Giá-Cha Vương

Một ngày bình yên tràn đầy sức mạnh của Chúa Thánh Thần nhé. Mời bạn tiếp tục đồng hành với Chúa lên đồi Canvê để cầu nguyện cho các linh hồn.

Cha Vương

Thứ 2: 18/11/2024

Chặng Đàng Thứ 2 (Do ĐGH Benedict XVI biên soạn)- Chúa Giêsu vác Thánh Giá

LỜI CHÚA: Trích Tin Mừng theo Thánh Matthêu (Mt 27:27-31).

Bấy giờ lính của tổng trấn đem Đức Giê-su vào trong dinh, và tập trung cả cơ đội quanh Người. Chúng lột áo Người ra, khoác cho Người một tấm áo choàng đỏ, rồi kết một vòng gai làm vương miện đặt lên đầu Người, và trao vào tay mặt Người một cây sậy. Chúng quỳ gối trước mặt Người mà nhạo rằng: “Vạn tuế Đức Vua dân Do-thái!” Rồi chúng khạc nhổ vào Người và lấy cây sậy mà đập vào đầu Người. Chế giễu chán, chúng lột áo choàng ra, và cho Người mặc áo lại như trước, rồi điệu Người đi đóng đinh vào thập giá.

SUY NGẮM: Chúa Giêsu bị lên án như một ông vua lừa đảo, đã bị sỉ nhục, nhưng chính sự sỉ nhục nhất đã để lộ ra sự thật đau thương. Từ những con người vĩ đại trong thế giới này, đã bao lần biểu trưng quyền lực là một sỉ nhục đến chân lý, đến công lý và đến nhân phẩm con người! Đã bao lần những phù hoa và lời nói cao quý của họ chẳng có là gì ngoại trừ phô trương lên những điều giả dối, một sự bắt chước một bổn phận bắt buộc để phục vụ lợi ích chung! Đó là vì Chúa Giêsu đã bị chế nhạo và đội triều thiên đau khổ mà Người là Vua chân chính. Vương trượng Ngài là vương trượng công minh (x Tv 45:7).

Hoàng tử công chính trong thế gian này đang chịu đau khổ: Chúa Giêsu là Vua thật, không trị vì bằng bạo hành, nhưng bằng tình yêu chịu đau khổ vì chúng ta và với chúng ta. Người vác lấy Thập Giá, thánh giá chúng ta, gánh nặng của con người, gánh nặng của thế giới. Và rồi Ngưòi đi trước chúng ta và chỉ cho chúng ta con đường dẫn đến sự sống chân thật.

LỜI NGUYỆN: Lạy Chúa, Chúa đã sẵn lòng chịu đựng để bị chế nhạo và khinh bỉ. Xin giúp chúng con đừng tự liên kết với những ai coi thường đến người bị khinh khi và đau khổ. Xin giúp chúng con nhận thấy gương mặt của Chúa nơi người hèn mọn và nơi người bị xã hội ruồng bỏ. Ước gì chúng con không bao giờ đánh mất tâm hồn khi đương đầu trước những xúc phạm nó chế giễu sự vâng lời của chúng con tới ý muốn của Chúa trong thế gian này. Chúa đã vác chính cây Thập Giá của Chúa và Chúa yêu cầu chúng con bước theo con đường này (x Mt 10:38).

Xin giúp chúng con vác lấy Thập Giá và không xa lánh nó. Ước chi chúng con không bao giờ than phiền hay trở nên thối chí vì những thử thách trong cuộc đời. Xin giúp chúng con dõi bước theo con đường tình yêu trong sự quy phục để tìm thấy niềm vui thật.

Lạy Chúa, vì cuộc khổ nạn đau thương của Chúa,  xin cho các linh hồn được nghỉ yên muôn đời, và cho ánh sáng ngàn thu chiếu soi trên các linh hồn ấy. Amen.

From: Do Dzung

*************************

THÁNH GIÁ NÀO CHO CON – Ca sĩ: Ngọc Lan

CON ĐƯỜNG SÁNG – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Anh muốn tôi làm gì cho anh?”.

“Người chọn nơi bắt đầu của một con đường, sẽ chọn nơi nó dẫn đến!” –  Harry Fosdick.

Kính thưa Anh Chị em,

Với vị trí và bối cảnh của câu chuyện “Người Mù” hôm nay, Luca hẳn có ý khi đặt nó nằm giữa hai câu chuyện khác, cả hai đều nói về những người giàu có. Để từ đó, với Luca, có thể nói, ai gặp được Chúa Giêsu – nơi bắt đầu của một con đường – người ấy chọn nơi nó dẫn đến – ‘Con Đường Sáng!’.

Câu chuyện thứ nhất về một người đàn ông sùng đạo, không chấp nhận điều kiện của Chúa Giêsu là ông phải chia sẻ của cải cho người nghèo trước khi trở thành môn đệ của Ngài. Câu chuyện còn lại là về một người đàn ông được cho là không sùng đạo – Giakêu – nhưng sau khi gặp Chúa Giêsu, ông cho người nghèo phần lớn của cải. Trong số những người này, ai thực sự mù và ai thực sự gặp Chúa Giêsu, ‘Con Đường Sáng!’.

Mở đầu, Luca cho biết Chúa Giêsu đang tiến vào Giêricô; và ngang qua Giêricô, Ngài sẽ lên Giêrusalem. Trong hành trình đó, Ngài sẽ tỏ mình cho Giakêu – một người giàu mù loà. Và câu chuyện tiếp tục với một anh mù ăn xin bên vệ đường và đúng là ‘con đường’ lên Giêrusalem. Khi anh nghe thấy Chúa Giêsu đang đi ngang qua, anh kêu lớn, “Lạy ông Giêsu, Con vua Đavít, xin dủ lòng thương tôi!”. Gọi Chúa Giêsu là “Con vua Đavít”, anh ám chỉ vai trò Thiên Sai của Ngài. Mọi người bảo anh im đi. Một kẻ ăn xin vô dụng như anh không có quyền làm phiền Thầy. Nhưng người đàn ông đó phớt lờ và tiếp tục kêu lên. Chúa Giêsu dừng lại. Nếu anh không tiếp tục kêu van, Chúa Giêsu có thể đã không nghe thấy anh và có thể đã biến mất mãi mãi khỏi cuộc đời anh. Điều đó xảy ra với chúng ta thường xuyên như thế nào?

Chúa Giêsu ra lệnh đưa anh đến với Ngài. Một lần nữa, chúng ta luôn luôn biết đến Chúa Giêsu thông qua những người khác – và đôi khi thông qua tôi, và chỉ thông qua tôi – mà những người khác biết Ngài. Tôi có thể là mối liên kết duy nhất mà một người có với Chúa Giêsu – một điều đáng suy gẫm! Mặt khác, tôi có thể là người duy nhất cản trở ai đó tiếp cận Chúa Giêsu và Con Đường của Ngài. Điều gì sẽ xảy ra với những ai được gọi là “cớ vấp ngã” – chướng ngại vật – cản trở người khác đến với Ngài?

Anh Chị em,

“Anh muốn tôi làm gì cho anh?”. Đó cũng là câu hỏi Chúa Giêsu ‘nặc nặc’ hỏi bạn và tôi. Câu trả lời của chúng ta có thay đổi theo năm tháng? Hãy suy ngẫm về những gì tôi thực sự muốn từ Ngài và van xin Ngài. “Xin cho tôi nhìn thấy!”. Theo nghĩa rộng hơn, mỗi người chúng ta đều cần nhìn thấy. Chính thị lực kém ngăn chúng ta biết Chúa Giêsu và thấy ‘nơi’ Ngài muốn chúng ta đến. Khó có thể đưa ra một yêu cầu nào tốt hơn! Và “Hãy nhìn thấy đi! Lòng tin của anh đã cứu chữa anh!”. Người mù đã làm gì khi anh nhìn thấy? Anh đã trở thành một người theo Chúa Giêsu, anh tôn vinh Thiên Chúa. Không còn mù, không còn là một người ăn xin, không còn bên đường, nhưng anh đi trên con đường với Chúa Giêsu. Và Chúa Giêsu – ‘Con Đường Sáng’ – đường lên Giêrusalem và ‘tất cả những gì nó có ý nghĩa’. Và đó là bằng chứng tuyệt đối nhất về tình yêu của Chúa Giêsu dành cho tôi, ‘muốn cho tôi’; dành cho bạn, ‘muốn cho bạn!’.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, xin dủ lòng thương con, xin chữa bằng được chứng mù mãn tính của con!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

From: KimBang Nguyen

***********************************

Thứ Hai Tuần XXXIII – Mùa Thường Niên

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.

35 Khi Đức Giê-su gần đến Giê-ri-khô, có một người mù đang ngồi ăn xin ở vệ đường. 36 Nghe thấy đám đông đi qua, anh ta hỏi xem có chuyện gì. 37 Họ báo cho anh biết là Đức Giê-su Na-da-rét đang đi qua đó. 38 Anh liền kêu lên rằng: “Lạy ông Giê-su, Con vua Đa-vít, xin dủ lòng thương tôi!” 39 Những người đi đầu quát nạt, bảo anh ta im đi; nhưng anh càng kêu lớn tiếng: “Lạy Con vua Đa-vít, xin dủ lòng thương tôi!” 40 Đức Giê-su dừng lại, truyền dẫn anh ta đến. Khi anh đã đến gần, Người hỏi: 41 “Anh muốn tôi làm gì cho anh?” Anh ta đáp: “Lạy Ngài, xin cho tôi nhìn thấy được.” 42 Đức Giê-su nói: “Anh nhìn thấy đi! Lòng tin của anh đã cứu chữa anh.” 43 Lập tức, anh ta nhìn thấy được và theo Người, vừa đi vừa tôn vinh Thiên Chúa. Thấy vậy, toàn dân cất tiếng ngợi khen Thiên Chúa. 


 

TIẾN VỀ VĨNH CỬU-Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Trời đất sẽ qua đi, nhưng lời Thầy nói sẽ chẳng qua đi!”.

“Tại sao trái tim chúng ta không liên tục hướng về thiên đàng? Không liên lỉ trầm ngâm về nó? Hãy cúi mình nghiên cứu sự vĩnh hằng, bận tâm về cuộc sống sắp tới, tập trung vào những suy tư! Đừng để những suy nghĩ đó trở nên viển vông, nhưng hãy tắm mình trong những thú vui thiên đàng, chúng ta đang tiến về vĩnh cửu!” – Richard Baxter.

Kính thưa Anh Chị em,

“Hãy tắm mình trong những thú vui thiên đàng!”. Trong Tin Mừng Chúa Nhật hôm nay, Chúa Giêsu nói, “Trời đất sẽ qua đi, nhưng lời Thầy nói sẽ chẳng qua đi!”. Khẳng định này thúc giục một sự thay đổi mang tính quyết định trong cuộc đời chúng ta; quyết định cách chúng ta hiểu về thế giới; quyết định đâu là điều chúng ta mong đợi; và quyết định cả cách chúng ta phải lựa chọn những gì đang khi ‘tiến về vĩnh cửu’.

Trước hết, “Trời đất sẽ qua đi!”, đó là một sự thật! ‘Thiên đàng’ tại thế như nó đang là sẽ qua đi. Sự thật này nói với chúng ta rằng, đừng quá gắn bó với những gì thuộc về thế giới đang trôi qua này. Của cải vật chất có thể mang lại sự hài lòng nhưng chỉ ‘tạm thời’ không bao giờ là ‘vĩnh viễn’. Vậy, nếu chúng ta sống, chỉ để tích lũy những gì thuộc về đất; hãy biết, tất cả cuối cùng, sẽ qua đi. Khi con người gắn bó với một điều gì đó không phải là Thiên Chúa, kết quả luôn luôn là sợ hãi! Với Chúa, chúng ta – con cái Ngài – biết điểm kết thúc, biết điều gì đang đợi, vì biết rằng, tôi đang ‘tiến về vĩnh cửu’.

Thứ đến, bạn mong đợi điều gì? Mong điều Chúa hứa! Chúa Giêsu hứa ban sự sống mới trong ân sủng Thánh Thần, một sự sống mà Ngài đã đổ máu ra để mua lấy. Vì thế, đừng sợ hy vọng vào lời hứa của Chúa! – bài đọc một. Ngài không bao giờ hứa hảo!

Cuối cùng, chọn lựa thế nào? “Lời Thầy sẽ chẳng qua đi!”. Khôn ngoan của chúng ta là chọn Lời Chúa. Bằng cách nắm lấy Lời, bám vào Lời, đi vào Lời, tin vào Lời và sống Lời… Lời Chúa sẽ thay đổi chúng ta, và như thế, chúng ta đang nắm lấy vĩnh cửu; nắm lấy ‘của cải’ đời đời. Đây là một sự thật quan trọng để hiểu và sống khi ‘tiến về vĩnh cửu’. Thánh Vịnh đáp ca thật ý nghĩa, “Xin bảo toàn con, lạy Chúa, vì con tìm nương tựa Chúa!”. Đó là lời của một người cậy trông vào Đấng mà “Nhờ việc hiến dâng duy nhất, đã làm cho những kẻ được thánh hoá nên hoàn hảo đến muôn đời” – bài đọc hai.

Anh Chị em,

“Trời đất sẽ qua đi, nhưng lời Thầy nói sẽ chẳng qua đi!”. “Chúng ta đang đầu tư cuộc sống của mình vào điều gì? Vào những thứ qua đi, như tiền bạc, thành công, ngoại hình, sức khoẻ? Chúng ta sẽ không mang theo bất kỳ thứ nào trong số đó. Chúng ta có gắn bó với chúng như thể chúng ta sẽ sống ở đây mãi mãi? Khi còn trẻ và khoẻ mạnh, mọi thứ đều ổn, nhưng khi đến lúc phải ra đi, chúng ta phải để lại mọi thứ phía sau. Lời Chúa cảnh báo: thế giới này sẽ qua đi. Chỉ có tình yêu sẽ còn lại. Do đó, việc dựa cuộc sống của một người vào Lời Chúa không phải là trốn tránh lịch sử, mà là đắm mình vào những thực tại trần gian để làm cho chúng trở nên vững chắc, biến đổi chúng bằng tình yêu, ‘in dấu trên chúng’ dấu hiệu của sự vĩnh cửu, dấu hiệu của Chúa!” – Phanxicô.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, cho con biết tắm mình trong những thú vui thiên đàng. Giúp con trầm ngâm, nghiên cứu, bận tâm đến những gì không thuộc cõi thấp!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

From: KimBang Nguyen

*******************************

CHÚA NHẬT XXXIII THƯỜNG NIÊN, NĂM B:

Trích thư gửi tín hữu Do-thái.

Trong khi mọi tư tế hằng ngày đứng gần bàn thờ chu toàn chức vụ mình và hiến dâng cũng ngần ấy của lễ nhiều lần, nhưng không bao giờ xoá được tội lỗi, còn Người khi dâng xong của lễ duy nhất đền tội, đã ngự bên hữu Thiên Chúa đến muôn đời, và từ đây, Người chờ đợi cho đến khi thù địch bị đặt làm bệ dưới chân Người. Vì chưng, nhờ việc hiến dâng duy nhất mà Người đã làm cho những kẻ được thánh hoá nên hoàn hảo đến muôn đời. Vậy nơi nào tội lỗi được thứ tha, thì không còn việc dâng của lễ đền tội nữa.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo Thánh Mác-cô.

Khi ấy, Chúa Giê-su phán cùng các môn đệ rằng: “Trong những ngày ấy, sau cảnh khốn cực, mặt trời sẽ ra tối tăm, mặt trăng sẽ mất sáng, các ngôi sao sẽ từ trời rơi xuống và các sức mạnh trên trời sẽ bị lay chuyển. Bấy giờ thiên hạ sẽ thấy Con Người ngự đến trên đám mây với đầy quyền năng và vinh quang. Và bấy giờ Người sẽ sai các thiên thần của Người đi quy tụ những kẻ đã được tuyển chọn từ khắp bốn phương, từ chân trời cho đến cùng kiệt trái đất. Nhìn vào cây vả, các con hãy tìm hiểu dụ ngôn này. Khi nó đâm chồi nảy lộc, các con biết rằng mùa hè gần đến. Cũng vậy, khi các con nhìn thấy tất cả những điều đó xảy ra, thì các con hãy biết là Người đã tới gần ngoài cửa rồi. Thầy bảo thật các con: Thế hệ này sẽ chẳng qua đi trước khi mọi sự đó xảy đến. Trời đất sẽ qua đi, nhưng lời Thầy nói sẽ chẳng qua đi.

“Còn về ngày đó hay giờ đó, thì không một ai biết được, dù các thiên thần trên trời, dù Con Người cũng chẳng biết, chỉ có mình Cha biết thôi”. 


 

“Ai yêu quý mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai coi thường mạng sống mình ở đời này, thì sẽ giữ lại được cho sự sống đời đời.” (Ga 12:25)-Cha Vương

Nguyện xin ân sủng và tình yêu của Chúa ở cùng bạn và gia đình hôm nay và mãi mãi. Chỉ còn 14 ngày nữa là hết Tháng 11, tháng cầu nguyện cách riêng cho các linh hồn. Thánh Gioan kim khẩu có nói: “Bạn đừng ngại ngùng cứu giúp những người đã ra đi và dâng lời cầu nguyện cho họ.” Mình nghĩ lời cầu nguyện thiết thức nhất trong 14 ngày còn lại của Tháng 11  là suy niệm Chặng Đàng Thánh Giá. Mời bạn cùng với mình cầu nguyện và suy niệm một chặng mỗi ngày để phó dâng các linh hồn vào lòng từ bi nhân hậu của Chúa. Chúa ban cho Sư huynh Estanislao (1903-1927) tiếp nhận nhiều thông điệp trong đó có những lời Chúa hứa trên đây cho những ai siêng nắng viếng Chặng Đàng Thánh Giá: “Ta ban cho bất cứ sự gì xin Ta với đức tin khi viếng Đàng Thánh Giá.” (Lời hứa số 1) “Linh hồn Ta sẽ là nơi trú ẩn bảo vệ họ, và sẽ luôn giúp đỡ họ bất cứ lúc nào họ kêu cầu đến Ta.” (Lời hứa số 14)

Cha Vương

CN:17/11/2024

Lạy Chúa Giêsu Kitô, vì lợi ích cho chúng con và phần cứu rỗi của các linh hồn mà Chúa đã trở nên hạt lúa gieo vào lòng đất và chết đi, để nó sinh nhiều hoa trái (Ga 12: 24). Chúa mời gọi chúng con theo Chúa trên con đường mà Chúa đã nói với chúng con là “Ai yêu quý mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai coi thường mạng sống mình ở đời này, thì sẽ giữ lại được cho sự sống đời đời.” (Ga 12:25). Con xin cùng vác thập giá với Chúa hôm nay để cầu nguyện cho linh hồn những người thân yêu của con và các linh hồn đang thanh luyện trong luyện ngục xin cho họ sớm được hưởng nhan Thánh Chúa.

CHẶNG 1: Phi-la-tô Kết Án Chúa Giêsu

Lời Chúa theo thánh Mác-cô: Ông Phi-la-tô lại hỏi: “Vậy ta phải xử thế nào với người mà các ông gọi là vua dân Do Thái?” Họ la lên: “Đóng đinh nó vào thập giá!” Ông Phi-la-tô lại hỏi: “Nhưng ông ấy đã làm điều gì gian ác?” Họ càng la to: “Đóng đinh nó vào thập giá!”. (Mc 15,12-13).

Suy ngắm: Kể từ giây phút này, Chúa Giêsu chính thức bước lên ngọn đồi Canvê. Chúng ta không nghe Đức Giêsu nói lời nào trong khoảnh khắc đón nhận bản án này. Nếu có mặt trong thời khắc ấy, chúng ta cũng có thể đồng cảm với nỗi đau của Ngài. Chúa Giêsu không nói gì, nhưng chỉ một lòng vâng theo thánh ý Chúa Cha. Ý định ngàn đời của Ngài là gửi Con Một xuống thế làm người để yêu thương và cứu độ con người (Ep 1,5). Vậy là với bản án của Phi-la-tô hôm nay, Ngôi Lời Giêsu chịu đóng đinh vào thập giá. Có lẽ lúc này Chúa Giêsu chỉ còn biết nhìn xung quanh với lời mời gọi thống thiết: “Phần anh chị em, hãy theo Thầy.” (Lc 22,31-32).

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, chúng con được Lời Ngài hướng dẫn để có thể hiệp hành trong yêu thương. Trong tiến trình này, đôi khi ngôn ngữ của cử chỉ và hành động lại trở nên quan trọng hơn lời nói. Ước gì Lời Chúa thấm vào cuộc sống của mỗi người chúng con. Với Lời Chúa, chúng con hiểu rằng: “Con đường hiệp hành này chính là con đường Thiên Chúa mong đợi nơi Giáo hội của thiên niên kỷ thứ ba”. Xin Ngôi Lời của Chúa nhìn đến chúng con ở đây và lúc này. Amen.

Lạy Chúa, xin cho các linh hồn được nghỉ yên muôn đời, và cho ánh sáng ngàn thu chiếu soi trên các linh hồn ấy. Amen.

From: Do Dzung

****************************

Con đường Chúa đã đi qua

Ta có thể giúp được các linh hồn ở Luyện ngục không?- Cha Vương

Chúc một ngày bình yên nhé, xin bạn một phút thinh lặng để cầu nguyện cho những linh hồn đang thanh luyện trong Luyện ngục nhé.

Cha Vương

Thứ 7: 16/112024

GIÁO LÝ: Ta có thể giúp được các linh hồn ở Luyện ngục không? Có, vì tất cả những ai đã được rửa tội trong Chúa Kitô đều được tham dự vào việc “các thánh thông công” và họ liên đới với nhau. Những người còn sống có thể giúp đỡ các linh hồn nơi luyện ngục. (YouCat, số 160)

SUY NIỆM: Bởi vì khi chết rồi con người không thể làm gì cho chính mình nữa, thời gian thử luyện đã qua rồi. Nhưng khi ta còn sống, ta có thể làm được việc gì đó giúp họ, vì tình yêu của ta vẫn hoạt động vươn tới cả đời sau, chẳng hạn ăn chay, cầu nguyện, làm các việc lành, nhất là dâng thánh lễ để xin ơn cho họ. (YouCat, số 160 t.t.)

❦  Bạn đừng ngại ngùng cứu giúp những người đã ra đi và dâng lời cầu nguyện cho họ. (Thánh Gioan kim khẩu)

LẮNG NGHE: Bấy giờ, ông ta [ông nhà giàu] kêu lên: “Lạy tổ phụ Áp-ra-ham, xin thương xót con, và sai anh La-da-rô nhúng đầu ngón tay vào nước, nhỏ trên lưỡi con cho mát; vì ở đây con bị lửa thiêu đốt khổ lắm!” (Lc 16:24)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa giàu lòng xót thương, xin đoái nhìn đến ông bà, cha mẹ, những người thân thương, những tín hữu đã qua đời. Nếu họ còn vướng mắc tội gì, xin Chúa tha thứ và đưa họ về với Chúa trên nước Thiên Đàng.

THỰC HÀNH: Làm một việc hy sinh để cầu nguyện cho các linh hồn đã qua đời hôm nay.

From: Do Dzung

***********************

LỜI CẦU NƠI VỰC SÂU 

ĐƯỢC ĐỀN ĐÁP-Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

“Lẽ nào Người bắt họ chờ đợi mãi?”.

“Hãy nhìn vào Isaac – “Đứa Con của Chúa” – con của một người mẹ vô sinh – để nuôi dưỡng đức tin của bạn bằng những lời hứa của Chúa! Với mỗi lần nhìn vào những khó khăn của bạn, hãy nhìn vào Chúa mười lần!” – F. B. Meyer.

Kính thưa Anh Chị em,

 

Nói rằng “Hãy nhìn vào Chúa mười lần!” khác nào nói, “Hãy kiên trì cầu nguyện!”. Đó là bài học của Tin Mừng hôm nay khi sự bền bỉ của một bà goá hay quấy rầy đã ‘hạ gục’ một thẩm phán vô tâm! Qua đó, Chúa Giêsu bảo đảm rằng, lời cầu nguyện kiên trì của chúng ta sẽ ‘được đền đáp’, và điều này đặc biệt đúng đối với những ai có lòng tin!

Chúng ta có thể trở nên mệt mỏi khi cầu nguyện vì không thấy kết quả. Điều này xảy ra khi chúng ta có một ý tưởng sai lệch về cầu nguyện, hoặc đã tiếp thu những quan điểm thế gian làm suy yếu giá trị thực của cầu nguyện, hoặc đơn giản vì chúng ta trải nghiệm những gì ‘có vẻ thất bại’ trong cầu nguyện. Đang khi cầu nguyện là món quà đến từ Chúa Thánh Thần, nó không phải là một cỗ máy hay một công thức kỳ diệu. Nó đòi hỏi nỗ lực từ phía chúng ta, vì nó là một hành động yêu thương, tự hiến. Đôi khi bạn và tôi không thấy hiệu quả nhưng nguyên việc tiếp tục tìm kiếm Chúa trong cầu nguyện đã là hoa trái tốt nhất của cầu nguyện.

Nếu cầu nguyện là dâng hiến bản thân và phụ thuộc nhiều hơn vào Chúa, thì vấn đề trước nhất là, “Chúa là ai đối với tôi?”. Tôi chỉ phụ thuộc vào người tôi tin tưởng, và tôi chỉ tin tưởng vào người đã chứng minh tình yêu và khả năng họ hỗ trợ tôi. Tôi có thực sự tin Chúa là Đấng toàn thiện, toàn năng và toàn tâm? Tôi có tin Ngài chăm chút tôi? Với chúng ta, Chúa là một thẩm phán, nhưng còn hơn thế! Trước hết, Ngài là một người Cha yêu thương và là một Đấng cứu rỗi và là người yêu tận tụy, vô điều kiện. Ngài muốn chúng ta tin tưởng và phụ thuộc Ngài!

Thứ hai, “Tôi là ai đối với Chúa?”. Chúng ta không chỉ là những tạo vật đơn giản, vô giá trị, nhưng là những đứa con được yêu thương, những người mà Chúa Kitô đã chết và ban cho mọi thứ, những học giả thất vọng và những người yêu tan vỡ mà Chúa muốn nuôi dưỡng để chia sẻ chân lý và tình yêu vô hạn của Ngài. Chúng ta là những người được chọn cho Ngài để được hạnh phúc mãi mãi. Ngài giải thoát chúng ta khỏi bóng tối và sự nô lệ của tội lỗi để vinh quang Ngài toả sáng trong chúng ta. Bây giờ, nếu chúng ta là tất cả những điều này và hơn thế nữa đối với Chúa, tại sao chúng ta lại nghi ngờ khi cầu nguyện? Hãy đặt tất cả niềm tin vào Ngài, bạn và tôi sẽ ‘được đền đáp!’.

Anh Chị em,

“Lẽ nào Người bắt họ chờ đợi mãi?”. Tấm gương tuyệt vời của sự kiên trì cầu nguyện là chính Chúa Giêsu. Bất chấp những bất công và điều ác gặp phải dưới nhiều hình thức, Ngài vẫn trung thành với Chúa Cha cho đến cùng. Bà goá là hình ảnh của chính Ngài. Như cô ấy, như Chúa Giêsu, chúng ta được kêu gọi để bền bỉ “nhìn vào Chúa mười lần”. Chớ gì mỗi ngày, chúng ta biết dâng hiến tình yêu, học cách yêu thương để gia tăng sự hiểu biết về tấm lòng của một Người Cha xót thương dành cho con cái!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, Đấng thường thích đùa dai khi con cầu nguyện. Cho con dám “nhìn vào Chúa mười lần” mỗi khi khó khăn!”.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

From: KimBang Nguyen

**********************************

Thứ Bảy Tuần XXXII – Mùa Thường Niên

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.

1 Khi ấy, Đức Giê-su kể cho các môn đệ dụ ngôn sau đây, để dạy các ông phải cầu nguyện luôn, không được nản chí. 2 Người nói: “Trong thành kia, có một ông quan toà. Ông ta chẳng kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng coi ai ra gì. 3 Trong thành đó, cũng có một bà goá. Bà này đã nhiều lần đến thưa với ông: ‘Đối phương tôi hại tôi, xin ngài minh xét cho.’ 4 Một thời gian khá lâu, ông không chịu. Nhưng cuối cùng, ông ta nghĩ bụng: ‘Dầu rằng ta chẳng kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng coi ai ra gì, 5 nhưng mụ goá này quấy rầy mãi, thì ta xét xử cho rồi, kẻo mụ ấy cứ đến hoài, làm ta nhức đầu nhức óc’.”

6 Rồi Chúa nói: “Anh em nghe quan toà bất chính ấy nói đó! 7 Vậy chẳng lẽ Thiên Chúa lại không minh xét cho những kẻ Người đã tuyển chọn, ngày đêm hằng kêu cứu với Người sao? Lẽ nào Người bắt họ chờ đợi mãi? 8 Thầy nói cho anh em biết, Người sẽ mau chóng minh xét cho họ. Nhưng khi Con Người ngự đến, liệu Người còn thấy lòng tin trên mặt đất nữa chăng?” 


 

Tất cả những ai ở hỏa ngục là do họ tự ý chọn lựa chỉ theo ý mình. (C.S. Lewis)-Cha Vương

Houston hôm nay trời lành lạnh, chúc bạn và gia đình một ngày ấm áp nhưng đừng có nóng quá như hoả ngục vậy nhé. 🙂

Cha Vương

Thứ 6: 15/11/2024

GIÁO LÝ: Hỏa ngục là gì? “Hỏa ngục”, theo đức tin của chúng ta, là tình trạng con người phải dứt khoát chia cách với Thiên Chúa. Khi ai thấy rõ tình yêu nhờ đối mặt với Thiên Chúa, nhưng họ lại từ chối, không muốn được ở trong Tình yêu ấy, đó là họ đã chọn hỏa ngục. (YouCat, số 53)

SUY NIỆM: Chúa Giêsu biết hỏa ngục và nói về nó như những nơi tối tăm bên ngoài (Mt 8,12). Theo quan niệm thời nay người ta nói đến một hỏa ngục lạnh hơn là nóng. Dựa vào sự rùng mình vì rét lạnh người ta gợi đến một tình trạng hoàn toàn tê cóng. đờ đẫn và hoàn toàn tuyệt vọng không còn mong được ai giúp đỡ, làm giảm nhẹ, đem niềm vui và an ủi trong suốt đời. (YouCat, số 53 t.t)

❦  Cuối cùng sẽ chỉ còn hai nhóm người đứng trước mặt Thiên Chúa, những người thưa với Chúa rằng: “Vâng ý Cha”; và những người mà Chúa bảo rằng: “Ý con được vâng theo”. Tất cả những ai ở hỏa ngục là do họ tự ý chọn lựa chỉ theo ý mình. (C.S. Lewis)

LẮNG NGHE: Không ai có thể làm tôi hai chủ, vì hoặc sẽ ghét chủ này mà yêu chủ kia, hoặc sẽ gắn bó với chủ này mà khinh dể chủ nọ. Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa vừa làm tôi Tiền Của được. (Mt 6:24)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa Giêsu, xin cho con biết con, xin cho con biết Chúa. Xin cho con chỉ khao khát một mình Chúa, quên đi chính bản thân, yêu mến Chúa và làm mọi sự vì Chúa. Xin cho con biết tự hạ, biết tán dương Chúa và chỉ nghĩ đến Chúa. Ước gì con biết hãm mình và sống trong Chúa. Ước gì con biết nhận từ Chúa tất cả những gì xảy đến cho con và biết chọn theo chân Chúa luôn. Xin đừng để điều gì quyến rũ con, ngoài Chúa. Xin Chúa hãy nhìn con, để con yêu mến Chúa. Xin Chúa hãy gọi con, để con được thấy Chúa. Và để con hưởng nhan Chúa đời đời. Amen. (Thánh  u-tinh)

THỰC HÀNH: Làm một việc hy sinh nhỏ để cầu nguyện chung cho các linh hồn qua đời bất đắc kỳ tử, không có thời gian để chuẩn bị cho cái chết của mình.

From:Do Dzung

*************************

Đừng bỏ con Chúa ơi – tinmung.net 

CHỨNG TÁ

Thuy Phan

Có người đã kể lại lý do và động lực thúc đẩy ông theo đạo như sau: “Tôi đau rất nặng, người ta đưa tôi vào bệnh viện, không ai chăm sóc tôi cả ngoài một chị y tá, chị tỏ ra rất tốt và tận tình giúp đỡ tôi. Một đêm kia, trời đã rất khuya, tôi thấy chị quỳ gối im lặng trong phòng, tôi hỏi: “Chị quỳ làm gì thế?”. Chị trả lời: “Tôi cầu nguyện cho ông”. Chỉ mấy tiếng đó thôi đủ làm cho tôi bấy lâu không biết Chúa, bây giờ được biết Chúa, tôi thấy Chúa nơi người chị y tá ấy. Giữa những đau khổ thể xác và tinh thần, nhờ sự săn sóc đầy tình người và những lời cầu nguyện đầy yêu thương của chị y tá ấy, tôi đã gặp Chúa”.

*****

Câu chuyện trên cho chúng ta thấy gương sáng và tình yêu thương là bằng chứng cho người ta nhận ra Thiên Chúa. Có nhiều người không bao giờ thấy chúng ta cầu nguyện sốt sắng ở nhà thờ, vì họ có đạo đâu mà đến nhà thờ, nhưng họ thấy cách chúng ta biểu lộ tình thương với họ hay với những người chung quanh mà họ nhận ra Thiên Chúa của tình yêu. Nếu chúng ta sống thực sự yêu thương thì không ai đánh giá sai lầm về đạo Chúa, khi chúng ta chứng minh tình yêu bằng đời sống tốt thì chúng ta thực sự trở nên những người bạn tốt của nhau.

Mẹ Têrêxa Cancutta đã định nghĩa về một nhà truyền giáo như sau: đó là “một tín hữu Kitô say mê Chúa Giêsu đến độ không có một ước muốn nào khác hơn là làm cho mọi người nhận biết và yêu mến Ngài”. Mẹ Têrêxa không chỉ làm cho người ta biết và yêu mến Chúa Giêsu bằng những lời nói suông, nhưng Mẹ nói về Chúa Giêsu, Mẹ tỏ bày gương mặt của Chúa Giêsu bằng chính cuộc sống yêu thương phục vụ của Mẹ. Do đó, truyền giáo thiết yếu đối với Mẹ Têrêxa là dùng cả cuộc sống của mình để làm cho người ta biết và yêu mến Chúa Giêsu, truyền giáo không chỉ là rao giảng một giáo lý mà thiết yếu là chia sẻ một cuộc sống yêu thương.

Giáo dân đóng một vai trò rất quan trọng trong việc truyền giáo, vai trò là men, là muối, là ánh sáng, là chứng nhân giữa đời. Bởi vì giáo sĩ không thể sống chân bùn tay lấm nơi đồng ruộng với những nông dân; giáo sĩ không thể gồng gánh theo chân những người buôn bán đi vào đầu đường xó chợ; giáo sĩ không thể đầu tắt mặt tối làm việc trong những cơ xưởng, nhà máy, công trường… Nhưng chính những giáo dân nhà nông, những giáo dân buôn bán, những giáo dân công nhân, có nhiệm vụ đem Chúa đến cho anh em mình nơi đồng ruộng, chợ búa, xí nghiệp, nhà máy. Nghĩa là những nơi mà giáo sĩ không thể có mặt và không thể đi đến, thì giáo dân sẽ đóng vai trò chủ chốt và chủ động. Bởi đó, không những giáo dân đóng vai trò yểm trợ cho giáo sĩ mà còn đóng vai trò chính yếu, thay thế cho giáo sĩ trong những nơi hay những hoàn cảnh đó.

Như vậy cách truyền giáo tốt nhất và có hiệu quả nhất là đời sống gương mẫu, đời sống Công giáo đích thực, nhất là đời sống thể hiện tình yêu thương của chúng ta. Nếu chúng ta sống thực sự yêu thương thì không ai đánh giá sai lầm về đạo, khi chúng ta chứng minh tình yêu bằng đời sống tốt thì chúng ta thực sự trở nên những bạn tốt, những công nhân gương mẫu trong nhà máy, những công nhân gương mẫu ngoài công trường. Tóm lại, chúng ta hãy nắm lấy những cơ hội đi lại đây đó, khi thi hành công tác, khi làm ăn sản xuất, khi xê dịch thăm viếng… để nói hay làm chứng về Chúa qua lời nói, thái độ và cách đối xử đầy tình yêu thương của chúng ta.

*****

Xin Chúa cho chúng con tin bằng trái tim, tuyên xưng bằng miệng và bày tỏ bằng việc làm, rằng Chúa ngự trong chúng con ngõ hầu nhân loại thấy rõ những việc lành chúng con làm mà tôn vinh chúc tụng Cha chúng con trên trời. Vì Đức Giêsu Kitô Chúa chúng con, Đấng muôn đời vinh hiển. Amen!

Sưu tầm


 

ĐƯỢC ĐEM ĐI – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Một người sẽ được đem đi, còn người kia bị bỏ lại!”.

“Tôi từng là một kẻ xa lạ, bị ruồng bỏ, một tội nhân; nhưng đã được Thiên Chúa nhận làm con. Tên tôi được viết ra, kế thừa một dinh thự, một áo choàng, một vương miện; và vào ngày Ngài đến, tôi sẽ được đem đi!” – E. Buell.

Kính thưa Anh Chị em,

“Được đem đi!”, ý tưởng của E. Buell được gặp lại qua cảnh báo của Chúa Giêsu trong Tin Mừng hôm nay, “Hai người đàn ông đang ở ngoài đồng, thì một người sẽ được đem đi, còn người kia bị bỏ lại!”. Như vậy, ngày Ngài đến sẽ rất bất chợt!

“Được đem đi” liên quan đến sự chuẩn bị của một niềm tin và sự đầu phục tuyệt đối của một con người vào Thiên Chúa. Về căn bản, nếu chúng ta tìm cách định hướng và định hình tương lai đời mình bằng những nỗ lực riêng, mọi thứ sẽ không diễn ra; và nếu có diễn ra, nó cũng không trùng khớp với ý muốn của Thiên Chúa. Để sau một đời vất vả, chúng ta bỏ lại tất cả và rời khỏi thế giới này với một sự mất mát nhất định. Kêu gọi chúng ta sống tỉnh thức, Chúa Giêsu muốn chúng ta chọn làm theo ý của Thiên Chúa, cho phép Ngài dẫn dắt và định hướng mọi sự theo ý Ngài. Sống trong tâm tình chờ đợi, chúng ta sẵn sàng buông bỏ ý riêng và cái tôi mỗi ngày.

Chúa Giêsu cảnh báo, nguy cơ là chúng ta có thể không ‘được đem đi’ khi không nhận ra ngày Ngài đến và không chuẩn bị cho chuyến viếng thăm của Ngài. “Tôi sợ Chúa đi qua” – Augustinô, nghĩa là, tôi sợ rằng, Ngài sẽ đi qua và tôi không nhận ra Ngài! “Vào thời ông Nôê, thiên hạ ăn uống, cưới vợ lấy chồng, mãi cho đến ngày ông Nôê vào tàu, và nạn hồng thuỷ ập tới, tiêu diệt tất cả”. Cần chú ý: họ không nhận ra điều gì cả! Họ đắm chìm trong những thứ của riêng mình và không nhận biết hồng thuỷ sắp xảy ra. Chúa Giêsu nói, “Hai người đàn ông đang ở ngoài đồng, thì một người sẽ được đem đi, còn người kia bị bỏ lại”. Theo nghĩa nào? Chỉ đơn giản là một người cảnh giác – anh đang chờ đợi – có khả năng nhận ra sự hiện diện của Chúa trong cuộc sống hàng ngày, trong khi người kia bị phân tâm, sống từng ngày, và không nhận thấy bất cứ điều gì.

Trong bài đọc thứ nhất hôm nay, Gioan cảnh báo sự lừa phỉnh của những “Phản Kitô!”, “Anh em phải coi chừng để khỏi đánh mất những gì anh em đã làm được, nhưng để lãnh đầy đủ phần thưởng của mình!”. Phần thưởng đó là gì nếu không phải là ‘được đem đi’, một phần thưởng dành cho những ai dám chọn Chúa, chọn sống theo luật Ngài, “Hạnh phúc thay người noi theo luật pháp Chúa Trời!” – Thánh Vịnh đáp ca.

Anh Chị em,

“Một người sẽ được đem đi, còn người kia bị bỏ lại!”. Bạn và tôi tự hỏi, “Tôi sẽ được đem đi hay tôi sẽ bị bỏ lại?”. Câu hỏi này liên quan đến việc tôi có nhận thức được những gì tôi đang sống, tôi có cảnh giác, tôi có tỉnh táo không? Tôi có cố gắng nhận ra sự hiện diện của Chúa trong anh chị em tôi, trong các tình huống hàng ngày không hay tôi đang bị phân tâm và hơi choáng ngợp bởi mọi thứ? Nếu không nhận ra việc Chúa Giêsu đến hôm nay, chúng ta cũng sẽ không chuẩn bị kịp khi Ngài đến vào ngày tận thế hay ít nữa, khoảnh khắc tận thế của chính mình!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, cho con biết chắt chiu trân quý từng phút giây để nhận ra Chúa mỗi ngày, hầu chuẩn bị thật tốt cho ngày Chúa đến; nhờ đó – con sẽ không bị bỏ lại!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

*************************************

Thứ Sáu Tuần XXXII – Mùa Thường Niên

Ngày Con Người được mặc khải cũng như thế.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.     Lc 17,26-37

26 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng : “Cũng như thời ông Nô-ê, sự việc đã xảy ra cách nào, thì trong những ngày của Con Người, sự việc cũng sẽ xảy ra như vậy. 27 Thiên hạ ăn uống, cưới vợ lấy chồng, mãi cho đến ngày ông Nô-ê vào tàu, và nạn hồng thuỷ ập tới, tiêu diệt tất cả. 28 Sự việc cũng xảy ra giống như vậy trong thời ông Lót : thiên hạ ăn uống, mua bán, trồng trọt, xây cất. 29 Nhưng ngày ông Lót ra khỏi Xơ-đôm, thì Thiên Chúa khiến mưa lửa và diêm sinh từ trời đổ xuống tiêu diệt tất cả. 30 Sự việc cũng sẽ xảy ra như thế, ngày Con Người được mặc khải.

31 “Ngày ấy, ai ở trên sân thượng mà đồ đạc ở dưới nhà, thì đừng xuống lấy. Cũng vậy, ai ở ngoài đồng thì đừng quay trở lại. 32 Hãy nhớ chuyện vợ ông Lót. 33 Ai tìm cách giữ mạng sống mình, thì sẽ mất ; còn ai liều mất mạng sống mình, thì sẽ bảo tồn được mạng sống. 34 Thầy nói cho anh em biết : đêm ấy, hai người đang nằm chung một giường, thì một người sẽ được đem đi, còn người kia bị bỏ lại. 35 Hai người đàn bà đang cùng nhau xay bột, thì một người sẽ được đem đi, còn người kia bị bỏ lại. 36 Hai người đàn ông đang ở ngoài đồng, thì một người sẽ được đem đi, còn người kia bị bỏ lại.” 37 Các môn đệ lên tiếng hỏi Đức Giê-su : “Thưa Thầy, ở đâu vậy ?” Người nói với các ông : “Xác nằm đâu, diều hâu tụ đó.”


 

NGƯỜI HÀNH HƯƠNG- TGM Giu-se Vũ Văn Thiên

TGM Giu-se Vũ Văn Thiên

Đức Thánh Cha Phan-xi-cô đã chọn chủ đề Năm Thánh 2025 là: “Những người hành hương của hy vọng.”  Chủ đề này được gợi hứng từ thư của thánh Phao-lô gửi tín hữu Rô-ma: “Đức Trông cậy không làm thất vọng” (Rm 5,5).  Vị Mục tử của Giáo hội Công giáo Hoàn vũ mời gọi các tín hữu ý thức thân phận hành hương của mình, đồng thời cố gắng sống thánh thiện, nên giống Đức Giê-su, Đấng là niềm hy vọng cho thế giới.

Sống trên đời, mỗi chúng ta là người hành hương, hay là lữ khách.  Người hành hương là người đang trên đường và, hướng tới một đích điểm.  Điểm đến của những cuộc hành hương thường là những nơi thánh, gắn bó với Chúa, với Đức Mẹ và với các thánh.  Khi ý thức mình chỉ là phận hành hương hay phận lữ khách, Ki-tô hữu hướng về Thiên Chúa và mục đích tối hậu của đời người, hướng về Quê Trời là quê hương vĩnh cửu.  Vì luôn hướng về Thiên Chúa và về Quê Trời, nên Ki-tô hữu coi những gì ở trần gian chỉ là tạm thời.  Như người lữ hành bỏ lại những gì mình gặp gỡ hai bên đường, để chú tâm tiến về phía trước, Ki-tô hữu sống giữa thế gian, mà không dính bén thế gian, nhưng luôn coi thế gian chỉ là cõi tạm.

Các Bài đọc Lời Chúa hôm nay nói với chúng ta một chủ đề chính: trần gian này sẽ qua đi.  Vũ trụ sẽ có ngày bị tận diệt.  Ki-tô hữu tin đó là ngày tận thế.  Thỉnh thoảng chúng ta thấy có những bộ phim nói về ngày tận thế, với những tai họa hủy diệt làm cho cả một thành phố tan tành trong mây khói.  Đó cũng chỉ là những giả tưởng.  Trong Kinh Thánh, Cựu ước cũng như Tân ước, có một thể loại văn chương được gọi là “khải huyền.”  Thể loại văn chương này thường dùng những hình ảnh hiện tại để nói về tương lai, và thường đi kèm những tai ương và thảm họa, làm cho con người lâm vào cảnh quẫn bách đau thương.

Giáo lý về “Tận thế” hay “Cánh chung” là một tín điều của Giáo hội Công giáo.  Từ điển Công giáo giải thích như sau: “Tận thế là thuật ngữ chỉ sự kết thúc của thế giới – bao hàm vũ trụ vật chất, không gian và thời gian – vào ngày Chúa quang lâm.  Chúa Giê-su loan báo sẽ có ngày tận thế (x. Mt 13,49) và ngày ấy đến lúc nào thì chỉ mình Chúa Cha biết (x. Mt 24,34-36).  Người cũng hứa ở lại với các môn đệ cho đến ngày tận thế (x. Mt 28,20).

Ngày tận thế đã đến chưa?  thưa, chưa đến.  Vậy phải hiểu thế nào về lời loan báo của Giáo hội Ki-tô từ hai ngàn năm nay?  Giáo hội dựa vào giáo huấn của Chúa Giê-su để mời gọi chúng ta phải luôn tỉnh thức và sẵn sàng, vì không biết giờ nào Chúa đến.  Lời mời gọi tỉnh thức được nhắc đến nhiều lần trong các Tin Mừng.  Tỉnh thức để nhận ra sự hiện diện của Thiên Chúa trong cuộc đời; tỉnh thức để nhận ra phẩm giá của anh chị em đồng loại; tỉnh thức để nhận thấy thời gian là món quà quý giá Chúa ban; tỉnh thức để chiêm ngưỡng vinh quang Thiên Chúa thể hiện qua vẻ huy hoàng của vũ trụ, để tôn trọng và chăm sóc trái đất là ngôi nhà chung của chúng ta.  Hơn nữa, nếu ngày tận thế chưa xảy đến theo nghĩa ngũ hành bị thiêu rụi, thì ngày ấy lại đến với mỗi người vào lúc cuối đời.  Đó là lúc họ phải trình diện trước nhan Chúa để tường trình với Ngài về cuộc sống dương thế, với những thành công và thất bại; những công phúc và tội lỗi.  Ngày đó còn được gọi là “ngày phán xét riêng.”  Chẳng ai thoát được ngày phán xét này.

Nhờ đâu mà chúng ta được tha thứ và được hưởng hạnh phúc vĩnh cửu?  Thư gửi tín hữu Híp-ri trả lời: nhờ Đức Giê-su, Đấng đã dâng mình trên thập giá để làm của lễ xin ơn tha tội cho trần gian (Bài đọc II).  Kể từ hy tế thập giá của Đức Giê-su, phụng vụ của Cựu ước không còn cần thiết nữa, vì nghi thức phụng vụ xưa chỉ là hình bóng.

Công đồng Vatican II đã trình bày Giáo hội như dân Chúa đang trên đường lữ hành.  Như dân Ít-ra-en xưa đã đi qua sa mạc để về Đất hứa, Giáo Hội – tức là Ít-ra-en mới – đang tiến bước trong thời đại này tìm về thành đô tương lai bất diệt (x. LG 9).  Dân này ở vào “thời cuối cùng,” đang tiến bước giữa lòng lịch sử loài người với sứ mạng của Đức Ki-tô cũng như đang sống thân phận lữ hành hướng tới thời hoàn tất cánh chung.  Ki-tô hữu là người lữ hành trong đoàn người lữ hành là Giáo hội.  Đích điểm của cuộc lữ hành này là gặp gỡ Chúa cách huyền nhiệm ngay ở đời này, như bảo đảm cho việc thấy Chúa “mặt giáp mặt” ở đời sau.

Chúng ta đang cùng với Giáo hội tưởng nhớ những người đã qua đời.  Đứng trước ngôi mộ của người thân, chúng ta càng cảm nhận sự mỏng giòn của kiếp nhân sinh.  Cây thập giá trên mộ Ki-tô hữu báo trước sự phục sinh, như chúng ta tuyên xưng: “Tôi tin xác loài người ngày sau sống lại.”  Những người nằm dưới ngôi mộ đang thầm thì nhắc chúng ta về kinh nghiệm cuộc đời, nhất là kinh nghiệm về sự chết.  Hãy thinh lặng để lắng nghe thông điệp của họ.

Chúa nhật hôm nay cũng là ngày Thế giới người nghèo do Đức Thánh Cha Phan-xi-cô thiết lập.  Đức Bác ái Ki-tô giáo và truyền thống tương thân tương ái của dân tộc Việt gặp gỡ nhau trong đức tin của người tín hữu.  Một tác giả đã viết: “không ai nghèo đến mức không có gì để cho đi, và không ai giàu đến mức không cần nhận một thứ gì đó.”  Khi cho đi là khi ta nhận lãnh.  Kinh nghiệm thực tế cho chúng ta thấy điều này.  Xin Chúa chúc phúc cho lòng quảng đại của chúng ta đối với anh chị em nghèo khó.

TGM Giu-se Vũ Văn Thiên

From: Langthangchieutim