Lễ Đức Ma-ri-a Nữ Vương-Cha Vương

Lễ Đức Ma-ri-a Nữ Vương

Chúc bình an đến bạn và gia đình. Hôm nay Giáo Hội mừng Lễ Đức Ma-ri-a Nữ Vương. Xin Mẹ Maria cầu bầu cho chúng con đang vất vả trên đường lữ hành tiến về quê trời.

Cha Vương

Thứ 2: 22/08/2022

TIN MỪNG: “Vì đối với Thiên Chúa, không có gì là không thể làm được.” (Lc 1:37)

SUY NIỆM: Có người đặt câu hỏi để gài bẫy thánh Bernadette khi còn là một thiếu nữ: “Con thích gì hơn, rước lễ hay thấy Đức Mẹ hiện ra ở hang đá?” Vị thánh nhỏ suy nghĩ một phút rồi trả lời: “Đúng là một câu hỏi kỳ lạ! Chúa Giê-su và Đức Mẹ không thể tách riêng ra. Cả hai lúc nào cũng phải đi với nhau.” Từ giây phút thụ thai trong lòng Đức Mẹ, Đức Giê-su và Mẹ của Ngài luôn nối kết với nhau. Không lạ gì Con về trời thì Mẹ cũng phải được lên trời cả hồn lẫn xác. Đức Mẹ được đưa lên trời để được tôn phong là Nữ vương thiên đàng, Nữ vương vũ trụ. Mẹ thi hành tước vị Nữ vương ấy trong tư thế của một người mẹ, người mẹ của tất cả nhân loại, và là mẹ của từng người. Trong lịch sử Giáo Hội, Mẹ đã nhiều lần hiện ra để cứu giúp con cái gặp cảnh gian nguy, cảnh tỉnh con cái sửa đổi đời sống, nhắn nhủ con cái sống đúng tư cách môn đệ Chúa Ki-tô. Đức Giáo Hoàng Bê-nê-đi-tô XVI dạy rằng: “Đức Ma-ri-a là người đầu tiên đi ‘con đường’ vào Nước Trời mà Đức Ki-tô đã mở, một con đường chỉ đạt được dành cho những người khiêm tốn, tin tưởng nơi Lời Chúa và nỗ lực đem ra thực hành” (Đức Bê-nê-đi-tô 16). Mời bạn hãy đi con đường Đức Mẹ đã đi, để cũng được phần thưởng cao quý là hạnh phúc vĩnh cửu với Chúa như Mẹ.

LẮNG NGHE: Sứ thần vào nhà trinh nữ và nói: “Mừng vui lên, hỡi Đấng đầy ân sủng, Đức Chúa ở cùng bà.” (Lc 1:28)

 CẦU NGUYỆN: Lạy Mẹ Ma-ri-a là Nữ vương vũ hoàn, và là Mẹ con, con cảm tạ Mẹ luôn đồng hành với con trong mọi nẻo đường con đi, mọi khoảnh khắc quãng đời con sống. Xin cho con cũng biết noi gương Mẹ, đi con đường vào Nước Trời mơ ước. Amen.

THỰC HÀNH: Mỗi tối tôi đọc chậm rãi, sốt sắng ba kinh Kính Mừng kính Đức Mẹ, xin ngài nâng đỡ tôi sống xứng đáng con cái Thiên Chúa mọi ngày.

From: Đỗ Dzũng

Hãy chiến đấu để qua được cửa hẹp mà vào…- Cha Vương

Hãy chiến đấu để qua được cửa hẹp mà vào…

Happy Sunday! Xin Chúa thay lòng đổi dạ những tâm hồn nguội lạnh để họ biết tìm đến Chúa đang mong đợi từng phút giây đó.

Cha Vương

CN: 21/8/2022

TIN MỪNG: Người bảo họ: “Hãy chiến đấu để qua được cửa hẹp mà vào, vì tôi nói cho anh em biết: có nhiều người sẽ tìm cách vào mà không thể được. (Lc 13:24)

SUY NIỆM: Tình yêu, lòng thương xót của Chúa và ơn cứu độ không bị lệ thuộc bởi “số lượng”.  Khi đặt vấn đề dựa theo số lượng thì quả là không thích hợp, ơn cứu độ không lệ thuộc bởi đi bao nhiêu Thánh Lễ, đọc bao nhiêu kinh, giữ được bao nhiêu luật… Nếu tất cả mọi người đều được cứu rỗi thì bạn sẽ có thái độ ỷ lại; còn nếu có một số nhỏ được cứu rỗi thì thái độ sẽ là chán nản, cố gắng làm chi cho uổng công. Do đó khi được đặt ra câu hỏi về “số lượng”, Chúa Giê-su không trả lời thẳng nhưng Ngài dùng hình ảnh “đi qua cửa hẹp” để giúp họ thay đổ thái độ của họ về việc cứu rỗi. “Đi qua” diễn tả sự thay đổ cách sống, còn “cửa hẹp” diễn tả sự cố gắng. Vậy ai được cứu rỗi? Muốn được cứu rỗi thì bạn phải làm gì? Ơn cứu rỗi không phải là đặc quyền của một số người nào, của một dân tộc nào, của một phe nhóm nào, cộng đoàn nào cả. Nhưng ơn cứu rỗi sẽ được ban cho những ai cố gắng thay đổi cách sống mỗi ngày của mình, biết sống đúng theo Lời Chúa và ứng xử với nhau phù hợp với tinh thần của Tin Mừng trong mọi tình huống cuộc đời. Thiên đàng không dành cho những ai ỷ lại hoặc biếng nhác. Hãy cố gắng chiến đấu để đi qua cửa hẹp nhé bạn!

LẮNG NGHE: … những người chịu rèn luyện như thế sẽ gặt được hoa trái là bình an và công chính. (Hr 12:11b)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, xin giúp con không chỉ là những người Ki-tô hữu trên danh nghĩa nhưng thấm nhuần tinh thần Ki-tô hữu trong cả cuộc sống, trong mọi cách suy nghĩ, lời nói và việc làm của con hôm nay.

THỰC HÀNH: Có những người tự nguyện tăng ca làm việc 12g để được hưởng tiền lương cao hơn gấp đôi gấp ba nhưng lại thật biếng nhác trong việc cầu nguyện và đi Lễ hằng ngày. Tại sao vậy nhỉ? Có lẽ là vì họ có thái độ ỷ lại. Mời bạn thay đổi thái độ của mình trong việc này. Đừng chỉ có đi lễ Chúa Nhật mà thôi. Hãy cố gắng đi lễ thêm các ngày trong tuần vì Chúa luôn mong chờ được gặp bạn từng phút giây đó.

From: Do Dzung

Tại sao Hội Thánh của Chúa Kitô không là một tổ chức dân chủ?-Cha Vương

  Tại sao Hội Thánh của Chúa Kitô không là một tổ chức dân chủ?

Tạ ơn Chúa đã ban cho bạn một ngày mới. Chúc ban một ngày an lành trong Chúa và hãy trân quý với những gì mình đang có nhé.

 Cha Vương

Thứ 5: 18/08/22

GIÁO LÝ: Tại sao Hội Thánh của Chúa Kitô không là một tổ chức dân chủ? Dân chủ được điều hành dựa trên nguyên tắc: “Mọi quyền lực từ người dân mà đến”. Trái lại trong Hội Thánh quyền bính xuất phát từ Chúa Kitô. Do đó Hội Thánh có một cơ cấu phẩm trật hoạt động theo văn hóa tập đoàn. (YouCat, số 140)

SUY NIỆM: Yếu tố phẩm trật trong Hội thánh có nghĩa là Chúa Giêsu là Đầu, Người hoạt động trong Hội thánh, khi các thừa tác viên có chức thánh cử hành các bí tích nhân danh Người và giáo huấn với quyền năng Người ban cho. Còn yếu tố tập đoàn trong Hội thánh có nghĩa là Chúa Kitô đã trao phó toàn bộ đức tin cho cộng đồng các tông đồ và những Đấng kế vị các tông đồ quản trị, dưới quyền chủ trì của Đấng thi hành chức vụ Người đã trao cho Thánh Phêrô. Theo phương thức tập đoàn này, các công đồng chiếm địa vị hiển nhiên không bàn cãi trong Hội thánh. Tuy nhiên, các ơn rất đa dạng của Thánh Thần và tính phổ quát của Hội thánh vẫn có thể sinh hoa kết quả trong những hội đồng của Hội thánh, hoặc hội nghị và các hội họp khác.

❦ Phẩm trật là cơ cấu hình kim tự tháp mà Chúa Kitô ban cho Hội Thánh, từ Chúa Kitô phát xuất ra mọi quyền năng và uy thế. (YouCat, số 140 t.t.)

LẮNG NGHE: Thật vậy, ví như thân thể người ta chỉ là một, nhưng lại có nhiều bộ phận, mà các bộ phận của thân thể tuy nhiều, nhưng vẫn là một thân thể, thì Đức Ki-tô cũng vậy. (1 Cr 12:12)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, mọi quyền năng trên trời và dưới đất đều phát xuất từ Chúa, Chúa là đầu con là một bộ phận của chi thể. Xin cho con luôn biết cộng tác với Chúa sinh nhiều hoa trái trong Hội thánh Chúa.

THỰC HÀNH: Đọc 10 Kinh Kính Mừng cầu nguyện cho hàng phẩm trật trong Giáo Hội.

From: Đỗ Dzũng

“ĐẤNG QUY TỤ MUÔN DÂN”-TGM Giuse Vũ Văn Thiên

“ĐẤNG QUY TỤ MUÔN DÂN”

TGM Giuse Vũ Văn Thiên

Thiên Chúa là Đấng quy tụ muôn dân.  Đó là một trong những hình ảnh về Thiên Chúa trong Kinh Thánh Cựu Ước.  Thiên Chúa là Cha chung của mọi dân tộc.  Ngài muốn cho mọi người được cứu rỗi. Ngài không muốn ai phải chết và phải đau khổ.  Như gà mẹ ấp ủ đàn con dưới cánh, Thiên Chúa luôn  ấp ủ mọi tạo vật bằng tình yêu quan phòng của Ngài.  Là người Mục tử, Thiên Chúa quy tụ và chăm sóc đàn chiên.  Chúa biết từng con chiên, để chữa lành và nâng đỡ.  Hình ảnh mục tử và đàn chiên còn được Chúa Giêsu tiếp nối trong giáo huấn của Người (x. Ga,10).

Nếu Thiên Chúa là Đấng quy tụ muôn dân, thì con người lại thích ly tán.  Trước sự khước từ, thậm chí là đe dọa của quận vương Hêrôđê, Chúa Giêsu đã rơi lệ và than trách: “Giê-ru-sa-lem, Giê-ru-sa-lem!  Ngươi giết các ngôn sứ và ném đá những kẻ được sai đến với ngươi!  Đã bao lần ta muốn tập họp con cái ngươi lại, như gà mẹ tập họp gà con dưới cánh, mà các ngươi không chịu.” (Lc 13,34).  Ngay từ khởi đầu lịch sử, con người đã muốn vùng thoát khỏi sự dìu dắt yêu thương của Thiên Chúa để tự chọn lối đi cho mình, như câu chuyện ông Ađam và bà Evà.  Con người muốn khước từ Chúa để được “tự do,” nhưng thay vì tự do thì họ lại rơi vào cảnh nô lệ.  Ađam và Evà đã nghe theo lời dụ dỗ của con rắn, với hy vọng nên ngang hàng với Thiên Chúa.  Họ đã thất bại ê chề.

Isaia (đệ nhị) là một vị ngôn sứ của niềm hy vọng.  Vào lúc dân Do Thái đang chán chường và đau khổ trong cảnh lưu đày ở Babilon, vị Ngôn sứ được Chúa trao cho việc loan báo ngày họ sẽ được giải phóng.  Còn gì sung sướng hơn là được thoát cảnh lưu đày để về quê cha đất tổ.  Lời hứa của Chúa không chỉ nhằm đến việc giải phóng dân khỏi ách lưu đày, mà còn cho thấy một tương lai sán lạn.  Vào thời đó, các dân ngoại bang sẽ được biết đến danh Thiên Chúa.  Họ sẽ được chiêm ngưỡng vinh quang của Ngài.  Các dân tộc cùng tiến về nhà Chúa, mang theo những lễ phẩm thanh sạch, để tôn nhận Ngài là Thiên Chúa duy nhất.  Giêrusalem sẽ được khôi phục và trở về với cảnh sầm uất khi xưa (Bài đọc I).

Ngôn sứ Isaia đã loan báo sứ điệp cho dân đang bị lưu đày.  Sứ điệp hy vọng ấy cũng được loan báo cho chúng ta trong thời đại hôm nay.  Quả vậy, chúng ta tôn thờ Thiên Chúa mà chưa từng gặp gỡ Ngài.  Đôi lúc chúng ta băn khoăn tự đặt những câu hỏi về tương lai hậu vận đời mình.  Những khó khăn thử thách trong cuộc sống nhiều khi làm chúng ta dao động đức tin.  Trong Tin Mừng Chúa nhật hôm nay, có người đặt câu hỏi với Chúa Giêsu về số lượng những người được cứu thoát nhiều hay ít.  Câu trả lời của Chúa dường như không ăn nhập logic với câu hỏi.  Người không khẳng định số người được cứu rỗi nhiều hay ít, nhưng người nhắc đến bổn phận của mỗi người là phải chuyên chăm tu luyện và lập công tích đức cho mình.  Như vây, Chúa muốn giáo huấn chúng ta: thay vì quan tâm tìm hiểu xem số người được cứu thoát, thì hãy lo lắng đến phần rỗi của chính mình.  Lời khuyên cụ thể của Chúa Giêsu, đó là hãy qua cửa hẹp.  Lời mời gọi bước qua cửa hẹp cũng được Chúa nói tới trong Tin Mừng Thánh Mátthêu với những cắt nghĩa chi tiết hơn:  “Hãy qua cửa hẹp mà vào, vì cửa rộng và đường thênh thang thì đưa đến diệt vong, mà nhiều người lại đi qua đó.  Còn cửa hẹp và đường chật thì đưa đến sự sống, nhưng ít người tìm được lối ấy.” (Mt 7,13-14).

Vào thời Chúa Giêsu, nơi một số đông những người Do Thái, vẫn tồn tại tư tưởng tự tôn dân tộc.  Họ cho rằng Thiên Chúa chỉ cứu rỗi người Do Thái.  Họ coi thường, kỳ thị các dân tộc xung quanh, và cho rằng những dân tộc này phải trầm luân khốn khổ.  Chúa Giêsu phê phán lối suy nghĩ sai lầm này.  Ngài quả quyết, Thiên Chúa là Cha chung của gia đình nhân loại.  Những ai tự hào về nguồn gốc của mình, mà không chịu sửa mình và không sống tốt, thì sẽ bị khai trừ và không được chung hưởng hạnh phúc với Chúa.  Là dân Do Thái không phải một nhãn hiệu đương nhiên được cứu thoát.  Những người đợi ở cửa phòng tiệc sau khi cánh cửa đã đóng lại cố tìm cách trưng dẫn những bằng chứng cho thấy mối thân thiện của họ với ông chủ, nhưng ông đã tuyên bố dứt khoát: “Ta không biết các anh từ đâu đến.  Cút đi cho khỏi mắt ta, hỡi tất cả những quân làm điều bất chính.”  Trong bối cảnh này, việc trưng ra những hành động được coi là đạo đức hay kỷ niệm đẹp với ông đều chỉ là che đậy một lối sống bất nhân.

“Cửa hẹp” đối với tác giả thư Do Thái là sự kiên nhẫn trong thử thách.  “Anh em hãy kiên trì để cho Thiên Chúa sửa dạy.  Người đối xử với anh em như với những người con.  Thật vậy, có đứa con nào mà người cha không sửa dạy?”  Những gian khó mà chúng ta gặp phải trên đường đời, nếu được đón nhận bằng cái nhìn đức tin, sẽ được coi như sự sửa dạy của Chúa, hoặc như sự thử thách lòng trung thành của chúng ta.  Nếu Chúa sửa dạy ai, là vì Ngài yêu thương người đó và muốn kéo người đó lên kẻo chìm sâu trong bùn lầy.  Một khi chấp nhận để Ngài sửa dạy, chúng ta sẽ tiến bước trên con đường trọn hảo.

TGM Giuse Vũ Văn Thiên

From:Langthangchieutim

Anh em tưởng rằng Thầy đến để ban hoà bình cho trái đất sao?- Cha Vương

Anh em tưởng rằng Thầy đến để ban hoà bình cho trái đất sao?

Dù có đau buồn mệt mỏi đến đâu đi nữa, Chúa thấu hiểu lòng bạn. Chúc một ngày bình an trong tình yêu của Thiên Chúa và nhớ cầu nguyện cho nhau nhé.

Cha Vương

CN: 14/08/2022

TIN MỪNG: Anh em tưởng rằng Thầy đến để ban hoà bình cho trái đất sao? Thầy bảo cho anh em biết: không phải thế đâu, nhưng là đem sự chia rẽ. (Lc 12:51)

SUY NIỆM: Bạn biết không? Có một số người hay dùng câu Kinh Thánh này để biện hộ cho cái nhìn cá nhân hạn hẹp về Tin Mừng của họ thay vì coi đây là một bài học Chúa dạy bạn phải đấu tranh cho công lý, hoà bình và sự thật vì Chúa là công lý, là bình an và là sự thật. Thảm nào tục ngữ ta có câu: “Sự thật thì mất lòng”.  Có khi nào bạn tuyên bố một sự thật nào đó làm cho mọi người chung quanh bạn sửng sốt nhẩn người ra, rồi họ quay qua quay lại xầm xì với nhau không? Hay là có lần nào bạn cố tình che dấu một sự thật nào đó để làm cho bầu không khí trong gia đình, trong cộng đồng được vui vẻ bình an không? Đây là thứ bình an giả tạo không dựa trên sự thật nhưng dựa trên sự sợ sệt—sợ mất lòng, sợ mất đi thể diện, thể gia, mất đi những quyền lợi riêng của mình. Thứ bình an này là thành quả của việc thoả thuận ngầm với những cái xấu không thật, cái riêng tư, cái sai trái vời Tin Mừng của Chúa. Chúa Giêsu, Ngài không bao giờ sợ mất lòng người đời mà chỉ sợ mất đi sự thật, vì vậy, Lời của Ngài luôn là lời chân thật và bền vững dù Ngài phải trả những giá thật đắt đỏi. Là một người theo Chúa, bạn cũng phải trả một cái giá như vậy. Xin Chúa ban cho bạn ơn can đảm để tranh đấu cho công lý, hòa bình và sự thật trong môi trường sống của bạn.

LẮNG NGHE: Ai không đi với tôi, là chống lại tôi; và ai không cùng tôi thu góp, là phân tán. (Mt 12:30)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa là Đường, là Sự Thật, và là Sự Sống của con, xin ban thêm lòng tin và sức mạnh cho con để con mãi can đảm và trung thành bước theo Chúa trong sự thật và sự thiện. Ước gì mọi điều con suy nghĩ, mọi lời con thốt ra và mọi hành động con làm hôm nay đều được Lời Chúa hướng dẫn để con mãi sống trong bình an và hạnh phúc của Chúa.

THỰC HÀNH: Mình biết có những sự thật mà bạn không thể nào nói ra được với người đời, những đối với lòng thương xót của Chúa thì lại khác, mời bạn hãy chạy đến bí tích hoà giải để xin Chúa tha thứ cho những thấp hèn yếu đuối của mình và đón nhận ơn tha thứ của Chúa nhé.

From: Đỗ Dzũng

ĐẦY LỬA-Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

ĐẦY LỬA

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Thầy đã đến ném lửa xuống thế gian và Thầy mong muốn biết bao cho lửa ấy cháy lên!”.

Vince Lombardi nói, “Nếu bạn không đầy lửa nhiệt huyết, bạn sẽ chết cháy vì nó!”.

Kính thưa Anh Chị em,

“Nếu bạn không đầy lửa nhiệt huyết, bạn sẽ chết cháy vì nó!”. Ý tưởng của Vince Lombardi được gặp lại qua Lời Chúa Chúa Nhật hôm nay, khi ngôn từ của cả ba bài đọc thật mạnh mẽ, nếu không nói là ‘dữ dội’. Từ câu chuyện của Giêrêmia đến thư Do Thái, và nhất là những lời ‘đầy lửa’ của Chúa Giêsu trong Tin Mừng, “Thầy đã đến ném lửa xuống thế gian và Thầy mong muốn biết bao cho lửa ấy cháy lên!”.

Bài đọc thứ nhất kể chuyện Giêrêmia, người của Thiên Chúa, bị dân mình ném xuống giếng; họ muốn chôn sống ông như đã rắp tâm giết ông bao bận, chỉ vì ông ‘đầy lửa’. Ông nóng lòng mang sứ điệp của Chúa, đến nói với dân tộc của ông rằng, ngày lưu đày không còn xa nếu họ không quay về với Ngài; chính bởi ngọn lửa ấy mà ông chấp nhận sự tẩy chay của đồng hương chứ nhất định không để con tim mình bị dao động. Cũng với lửa nhiệt thành này, tác giả thư Do Thái viết, “Hãy nhìn thẳng vào Đức Giêsu, Đấng đã liều thân chịu cuộc tấn công dữ dội của kẻ tội lỗi vào chính con người Ngài”; “Hãy cương quyết xông vào chiến trận đang chờ đợi ta!”.

Với bài Tin Mừng, lửa Chúa Giêsu nói đến là lửa Thánh Thần, Đấng đang sống và hoạt động trong chúng ta từ ngày chúng ta lãnh nhận phép Thánh Tẩy. Lửa ấy là một sức mạnh sáng tạo thanh tẩy và đổi mới, đốt cháy mọi khốn khổ, ích kỷ, tội lỗi; biến đổi chúng ta từ bên trong; tái tạo con tim chúng ta để chúng ta có khả năng yêu thương. Chúa Giêsu muốn Chúa Thánh Thần bùng cháy trong lòng chúng ta, vì chỉ từ bên trong mà ngọn lửa tình yêu của Thiên Chúa mới có thể toả lan và thăng tiến Vương Quốc Nước Trời. Lửa không đến từ cái đầu, nó đến từ tấm lòng; đó là lý do tại sao Chúa Giêsu muốn lửa đi vào trái tim mỗi người. Vậy nếu chúng ta hoàn toàn mở lòng đón nhận tác động của lửa Thánh Thần, Ngài sẽ ban cho chúng ta sự dạn dĩ và lòng nhiệt th
ành để rao giảng cho mọi người biết Chúa Kitô và sứ điệp an ủi của Ngài, một sứ điệp của lòng thương xót và sự cứu rỗi; để dù đi trên biển cả, chúng ta cũng không sợ hãi.

Chính vì ngọn lửa Thánh Thần ấy mà Chúa Giêsu quả quyết, “Thầy đến không đem bình an, nhưng để đem sự chia rẽ”. Điều này hoàn toàn đúng với nhận định của người đương thời về Giêrêmia, “Thực sự, tên này không tìm hoà bình cho dân, mà chỉ tìm tai hoạ”. Vậy phải chăng các ngôn sứ của Thiên Chúa cũng như chính Con của Ngài đến trần gian chỉ để gây tai hoạ? Đúng thế, bình an Chúa Giêsu mang đến có cái giá của nó; đó là một bình an không thoả hiệp với sự dễ dãi của thế gian. Chúa Giêsu muốn nói rằng, thông điệp và sứ mệnh của Ngài thì quan trọng hơn bất kỳ một mối ràng buộc huyết tộc nào. Vì thế, khi chọn con đường Giêsu, chúng ta chọn một điều tốt, một điều đúng đắn, chứ không chọn chia rẽ. Cần dựa vào ân sủng của Ngài, chúng ta duy trì lòng nhân từ, sự khiêm nhường và vui vẻ mọi lúc, mọi nơi, với mọi người. Đó là dấu hiệu chắc chắn của việc được Chúa ban phúc lành nơi một tâm hồn ‘đầy lửa’.

Anh Chị em,

“Thầy mong muốn biết bao cho lửa ấy cháy lên!”. Chúng ta đã lãnh nhận lửa bình an, lửa công chính, lửa tình yêu, lửa cứu độ trong ngày lãnh nhận Bí Tích Rửa Tội. Chúa Giêsu ước mong lửa ấy toả lan khắp cả địa cầu; nhưng trước hết, nó phải bùng cháy trong tâm hồn mỗi người. Nói cách khác, nó phải tiêu huỷ tất cả những gì là thế tục trong lòng chúng ta. Chúa Thánh Thần, lò lửa kính mến phừng phừng sẽ dạy chúng ta yêu mến Chúa và yêu mến anh chị em mình. Chúng ta phải mang lấy ngọn lửa nhiệt thành ấy để mạnh dạn rao giảng Chúa Kitô; bằng không, chúng sẽ đốt cháy chúng ta cho đến chết bởi ganh ghét, hiềm khích và hận thù.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, xin đừng để trái tim của con ra nguội lạnh; một xin đốt cháy nó bằng tình yêu con dành cho Chúa và các linh hồn. Nó phải ‘đầy lửa!’. Lạy Chúa Giêsu, con yêu mến Chúa!”, Amen.

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

From: KimBang Nguyen

 TẬP LẮNG NGHE – Fr. Quảng Trần, C.Ss.R. 

 TẬP LẮNG NGHE

Số 216: Thức Ăn Nhanh Cho Tâm Hồn (The Fast Food for The Soul) by Fr. Quảng Trần, C.Ss.R. thứ hai, ngày 08 tháng 08 năm 2022, lễ thánh Đa minh.

 ***

Nói xong, Chúa Giêsu hô lên rằng: “Ai có tai nghe thì nghe”
(Luca 8: 8)

Ông Trời tạo dựng nên con người với hai cái tai và một cái miệng. Cấu tạo tự nhiên dường như muốn con người nghe nhiều hơn là nói. Nhưng, hình như con người thích làm ngược lại: nói nhiều hơn là nghe thì phải?

Nghe không đơn thuần chỉ dừng lại ở khả năng lắng nghe những âm thanh, những giọng nói, nếu lắng nghe chỉ dừng lại ở mức độ nghe những âm thanh thì trong Tin Mừng nhiều lần Chúa Giêsu nói xong, Người bảo “ai có tai nghe thì nghe.” Sinh ra trong cõi đời này, ai mà chẳng có đôi tai vật lý, hoạ hiếm lắm mới có người không có tai, hoặc bị điếc không nghe được những âm thanh vật lý. Thế nên, hiển nhiên, Chúa Giêsu không bảo ta chỉ nghe những âm thanh vật lý, mà cần lắng nghe những sứ điệp ẩn chứa bên dưới những điều Người giảng dạy, những điều người giáo huấn để thực hành hầu được ơn cứu độ.

Lắng nghe là cả một nghệ thuật, cần tập luyện. Con người chỉ cần hai năm để tập nói, nhưng cần cả đời để lắng nghe. Lắng nghe bằng khối óc. Lắng nghe bằng con tim. Sự lắng nghe sâu sắc nhất không phải hiểu những điều người khác nói, mà là hiểu những nỗi niềm họ không thể tỏ bày. Trong quá trình lắng nghe, Stephen Covey đã đưa ra nhận xét rất đúng rằng: “đa số mọi người lắng nghe không phải để hiểu, họ lắng nghe để trả lời.”

Lắng nghe dẫn đến thấu hiểu. Thấu hiểu dẫn đến cảm thông, đi vào tương quan với người đang nói mới là mục đích của lắng nghe. Kỹ năng lắng nghe quyết định 90% thành công trong các cuộc giao tiếp, đi kèm với những kỹ năng nói. Lắng nghe dẫn đến thấu hiểu để cảm thông, giải quyết những xung đột đưa đến thành công trong cuộc sống.
     

Chuyện đã xảy raNăm 2008, nhạc sĩ Dave Carroll, một lần kia đi hãng hàng không United Airlines, và trong lúc chuyến hành trình từ Canada qua Mỹ, cây đàn guitar, hành lý ký gửi của nhạc sỹ bị hư hỏng nặng trong quá trình vận chuyển.

Anh đi gặp các nhân viên hãng hàng không United Airlines để giải trình về việc họ làm hư cây đàn của anh. Nhưng, có lẽ một phần vì lúc đó là đêm khuya, các nhân viên của hãng hàng không này không muốn nghe anh giãi bày sự việc, họ cho rằng cây đàn chứ có to tát gì đâu. Anh chuyện bé xé ra to! 
     

Nhưng đối với những người làm trong lĩnh vực âm nhạc, thì nhạc cụ vừa ý, thích hợp quyết định đến sự thành bại của các buổi biểu diễn, ảnh hưởng trực tiếp tới nghề nghiệp, danh tiếng, cuộc sống của họ. Tiếc rằng các nhân viên của hãng hàng không không lắng nghe những than phiền của anh.
     

Dave Carroll viết đơn khiếu nại hãng hàng không United Airlines. Tuy nhiên, hãng hàng không này từ chối bồi thường cho anh. Họ đổ lỗi cho anh quá chậm trệ trong việc phản hồi về hư hại của hành lý trong vòng 24 giờ.
     

Quá phẫn nộ trước thông báo của hãng hàng không United Airlines, không chịu chấp nhận sự khiếu nại về cung cách phục vụ của họ. 9 tháng sau khi vụ việc xảy ra, vào tháng 6 năm 2009, Dave Carroll đã sáng tác một bài hát dành ‘tặng’ hãng hàng không này mang tựa đề “United Breaks Guitars.” Bài hát với những lời lẽ diễn tả trải nghiệm tồi tệ của Carroll với hãng hàng không này cũng như thái độ phản hồi của người đại diện United Airlines. Sau đó một thời gian ngắn, ca khúc đã trở thành một hiện tượng trên mạng xã hội. Ngay sau khi bài hát “United Breaks Guitars” trên Youtube được lan tràn khoảng 10 ngày, thì giá cổ phiếu của United Airlines đã giảm tới 10%, khiến hãng này tổn thất tới 180 triệu USD. Với số tiền này, đủ để hơn 51,000 chiếc guitar hoàn trả cho Carroll.
    

Sau này Dave Carroll đã tâm sự: Thật ra, tôi chỉ cần một nhân viên đứng ra lắng nghe những chia sẻ những bất mãn của tôi về cung cách đối xử với khách hàng; thừa nhận họ đã hành xử sai, và xin lỗi là đủ. Nhưng, rất buồn họ đã không làm vậy. Hoá ra Caroll chỉ cần được lắng nghe nỗi lòng của anh.

Cùng Suy Nghĩ và Hành Động:

Muốn lắng nghe tốt, bạn có để cho đối phương có “không gian” để nói, để chia sẻ những tư tưởng của họ không? Bạn có hay ngắt lời những người khác khi họ đang nói không? Bạn đang tập nghe để hiểu hay nghe để trả lời? Đâu là mẹo nhỏ của chính bạn trong việc tập lắng nghe tiếng lương tâm đang muốn nói với bạn.

Fr. Francis Quảng Trần C.Ss.R

From: Le Ngoc Bich & KimBang Nguyen

5 CÁCH VƯỢT QUA ĐAU KHỔ

5 CÁCH VƯỢT QUA ĐAU KHỔ

TRẦM THIÊN THU

Trong lúc đau khổ, người ta khó có thể nghĩ rằng sẽ có điều tốt lành ẩn khuất phía sau. Cũng như nhiều điều khác trong cuộc sống, đau khổ có sức mạnh phân đôi: sức mạnh để làm nô lệ và sức mạnh để giải thoát; sức mạnh để chán nản và sức mạnh để hưng phấn; sức mạnh để chai cứng và sức mạnh để mềm mại; sức mạnh để hủy diệt và sức mạnh để đổi mới.

Nếu cứ mặc nó, đau khổ có thể làm cho chúng ta thành người không thể nhận ra– đó là con người cứng cỏi, xa cách và cay đắng. Tuy nhiên, cùng với Đức Kitô, đau khổ có thể biến đổi chúng ta nên mới, thanh tẩy chúng ta, và làm cho tâm hồn chúng ta mở để mến Chúa và yêu người. Đôi khi chúng ta tán tỉnh với cả cái tốt và cái xấu, tôi thấy cũng được. Tôi học cách sao chép cùng với nỗi đau từng phút giây, cố gắng từng ngày với những khó khăn, lúc tiến lúc lùi. Đây là vài điều trong lúc đau khổ vẫn giữ tôi tiến lên phía trước và giúp tôi vượt qua và biến đổi.

1. CẦU NGUYỆN VÀ HÀNH ĐỘNG

Sau khi bác sĩ chẩn đoán con gái tôi bị bệnh nứt đốt sống (spina bifida) và có thể bị rối loạn gen khi siêu âm thai 19 tuần, tôi không biết phải làm gì đến cuối thai kỳ và sau đó. Làm sao tôi có thể cười với con cái của tôi? Làm sao tôi không chìm đắm trong đau khổ? Chồng tôi nói với tôi: “Hãy cầu nguyện và hành động, cứ thế rồi mọi thứ sẽ ổn”. Tôi khóc lóc và lo lắng, cố gắng làm theo lời chồng: “Hãy cầu nguyện và hành động”. Đó là điều tôi có thể làm. Tôi cầu nguyện: “Lạy Chúa, Ngài làm được mọi sự…”. Và tôi tiếp tục sống: Hoạch định công việc, giặt giũ, lau nhà, rồi cầu nguyện và hành động…

2. MỖI NGÀY MỘT LẦN

Điều này có thể gây nhàm chán, nhưng mặc dù vậy, nó vẫn làm cho tôi dễ chịu. Tương lai đối với tôi không thể có quá nhiều sợ hãi, thế nên tôi quyết định sống với hiện tại. Thiên Chúa ban bình an cho tôi hôm nay, và Ngài ở với tôi lúc này, không chỉ trong quá khứ và tương lai. “Xin Cha cho chúng con hôm nay lương thực hằng ngày…” trở nên bài tập luyện: Thiên Chúa sẽ ban cho chúng ta mọi thứ chúng ta cần để vượt qua hôm nay, và tôi sẽ cố gắng vượt qua chính mình. Mỗi ngày cứ như thế…

3. THỰC HÀNH PHÓ DÂNG

Tôi nói “thực hành” bởi vì nói dễ hơn làm, và tôi phải thực hành cầu nguyện: “Lạy Chúa Giêsu, con tín thác vào Ngài. Lạy Chúa Giêsu, con phó dâng điều này cho Ngài”. Nhiều lần, có thể đa số khi bắt đầu, chúng ta cảm thấy miễn cưỡng và không thật lòng, nhưng hãy cứ tiếp tục phó dâng đau khổ cho Chúa. Cuối cùng, lời cầu nguyện sẽ trở nên chân thật hơn, tâm hồn sẽ bình an và thanh thản, mặc dù niềm vui đó đến từ việc phó dâng đau khổ nhỏ mọn này, tôi lại tiếp tục phó dâng cho Chúa. Tôi cảm thấy điều thật nhất mà tôi đã làm được là tặng phẩm thực sự, là điều mà tôi muốn duy trì trong tâm hồn tôi. Tôi dâng cho Chúa, và Ngài thánh hóa điều đó.

4. ĐỪNG HỎI TẠI SAO

Chúng ta có thể chìm đắm trong các lý do và không bao giờ có được câu trả lời cần có, khoảng trống hy vọng có câu trả lời đó vì chúng ta là con người quen lấp đầy bằng sự hoài nghi và thất vọng. Khi nhìn lên Thiên Chúa, tại sao chúng ta muốn biết cách hoạt động của Thánh Ý Ngài hoặc muốn hiểu sự quan phòng của Ngài? Lm Jacque Phillipe cho chúng ta biết rằng mặc dù có những câu hỏi khó hiểu, chúng ta vẫn phải can đảm mà đừng hỏi “Tại sao?”, nhưng hãy hỏi “Cái gì?”. Lạy Chúa, lúc này Chúa muốn gì nơi con? Bên trong sẽ lộn ra bên ngoài, và thất vọng sẽ biến thành yêu thương.

5. HƯỚNG VỀ ĐỨC MẸ SẦU BI

Khi vợ chồng tôi thảo luận về việc bắt đầu một ngày mới bằng việc sùng kính Đức Mẹ Sầu Bi, chúng tôi thắc mắc rằng chúng tôi sẽ được gì trong những nỗi buồn chồng chất, chúng tôi lại cười gượng, và cảm thấy “chẳng có gì xảy ra” khi chúng tôi sống trong nỗi đau buồn của Đức Mẹ, có thể đẩy chúng tôi tới bờ vực thẳm. Vài tuần trôi qua, chúng tôi ngạc nhiên về sự bình an mà chúng tôi cảm thấy, Đức Mẹ đã nâng đỡ sức nặng nơi tâm hồn chúng tôi. Khi kết hiệp đau khổ của chúng tôi với đau khổ của Đức Mẹ, Đức Mẹ không làm tăng đau khổ, mà giúp chúng tôi mang đau khổ, chúng tôi thực sự cảm thấy như vậy. Đức Mẹ không đau khổ sao? Đức Mẹ là người mẹ nên cũng muốn giúp chúng ta mang gánh nặng của chúng ta.

Thánh Faustina nói: “Khi tôi thấy gánh nặng vượt quá sức, tôi không cân nhắc, phân tích hoặc thăm dò nó, nhưng tôi bắt chước đứa bé chạy đến bên Thánh Tâm Chúa Giêsu và nói với Ngài: “Ngài làm được mọi sự”. Rồi tôi giữ im lặng, bởi vì tôi biết rằng chính Chúa Giêsu sẽ can thiệp, và thay vì tự hành hạ mình, tôi dùng thời gian đó để yêu mến Ngài”.

AMBER VANVICKLE

TRẦM THIÊN THU (chuyển ngữ từ NCRegister.com)

From: Le Ngoc Bich & KimBang Nguyen

ĐAU BUỒN NHƯ MỘT BÀI TẬP THIÊNG LIÊNG 

ĐAU BUỒN NHƯ MỘT BÀI TẬP THIÊNG LIÊNG 

Rev. Ron Rolheiser, OMI

Trong một quyển sách đáng chú ý, Tiếng nói bên trong của Tình yêu, The Inner Voice of Love viết trong lúc đang rơi vào trạng thái trầm cảm xúc cảm nặng, linh mục Henri Nouwen chia sẻ những lời sau: “Thử thách lớn nhất là sống với các tổn thương của mình thay vì xem xét chúng.  Khóc thì tốt hơn là lo lắng, cảm nhận sâu sắc tổn thương của mình hơn là cố gắng hiểu chúng, tốt hơn để chúng đi vào im lặng của mình hơn là nói về chúng.  Chọn lựa mà bạn phải liên tục đối diện là xem bạn đang xử lý các tổn thương này với cái đầu hay với quả tim.  Trong đầu bạn, bạn phân tích chúng, bạn tìm nguyên do, hệ quả và bạn tìm chữ để nói và viết về chúng.  Nhưng không có một chữa lành cuối cùng nào đến từ con đường này.  Bạn phải đem các tổn thương của mình vào quả tim.  Sau đó bạn đi theo chúng và khám phá chúng không hủy hoại bạn.  Quả tim của bạn thì lớn hơn là tổn thương của bạn.”

Và cha Nouwen có lý; quả tim của chúng ta thì lớn hơn các tổn thương, dù chúng ta phải cẩn thận trong khi đối phó chúng.  Các tổn thương có thể làm dịu quả tim chúng ta, nhưng nó cũng có thể làm quả tim chai cứng và đóng băng trong cay đắng.  Vậy thì con đường nào ở đây?  Cái gì làm quả tim ấm áp, cái gì làm quả tim lạnh lùng?

Trong một khảo luận đáng chú ý, Thảm kịch của em bé có năng khiếu đặc biệt, The Drama of the Gifted Child, bà Alice Miller, nhà tâm lý gia Thụy Sĩ giải thích cho chúng ta hiểu những gì làm chai cứng quả tim và những gì làm mềm quả tim.  Bà mô tả một thảm kịch đặc biệt thường xảy ra trong nhiều cuộc đời.  Theo bà, năng khiếu không phải là năng lực trí tuệ nhưng là năng lực của sự nhạy cảm.  Đứa trẻ có năng khiếu là đứa trẻ nhạy cảm.  Nhưng món quà nhạy cảm là một ân phúc có nhiều mặt.  Mặt tích cực là nó làm cho chúng ta cảm nhận mọi thứ một cách sâu đậm để niềm vui trong cuộc sống có ý nghĩa hơn là người dửng dưng.  Đó là mặt tốt của nó.

Tuy nhiên ngược lại, nếu nhạy cảm, chúng ta thường sợ làm người khác thất vọng, chúng ta thường sợ không được đánh giá đúng.  Và việc chúng ta không đủ khả năng để tự đánh giá thường khơi dậy cảm nhận lo âu và mặc cảm trong người mình.  Cũng vậy, nếu chúng ta cực kỳ nhạy cảm, chúng ta sẽ có khuynh hướng xóa mờ lỗi của mình, để người khác tự xoay xở, vì các nhu cầu riêng của mình không được thỏa mãn, rồi chúng ta tự lãnh các hệ quả.  Cuối cùng, nếu chúng ta cảm nhận mọi thứ một cách sâu sắc, thì chúng ta cảm thấy mình bị tổn thương sâu đậm nhất.  Nhược điểm của tính nhạy cảm và thảm kich mà bà Alice Miller gọi là “thảm kich của em bé có năng khiếu đặc biệt” là thảm kịch của người nhạy cảm.

Hơn nữa, theo quan điểm của bà, đối với nhiều người trong chúng ta, thảm kịch chỉ thật sự bắt đầu trong những năm ở tuổi trung niên và những năm sau đó, tạo nên thất vọng, bất mãn, giận dữ, cay đắng, khi các tổn thương thời thơ ấu và tuổi trưởng thành của chúng ta bắt đầu tan vỡ, đi qua và chế ngự các cơ chế bên trong mà chúng ta bắt đầu cự lại chúng.  Ở giữa cuộc đời và già hơn, các tổn thương của chúng ta sẽ kêu mạnh hơn đến mức các cách thức phủ nhận và thích ứng theo thói quen chúng ta không còn hiệu quả nữa.  Ở giữa cuộc đời, chúng ta nhận ra mẹ mình yêu chị mình hơn mình, cha mình không lo gì đến mình, và tất cả công việc tổn thương bạn ngấm chịu vì bạn nuốt không trôi và bạn chơi trò khắc kỷ anh hùng còn cay đắng gặm nhắm bên trong bạn.  Đó là cách tấn thảm kịch chấm dứt trong một quả tim giận dữ.

Vậy thì chúng ta ở đâu, Theo bà Alice Miller, câu trả lời nằm trong đau buồn.  Các tổn thương của chúng ta là có thật và chúng ta không thể làm gì với chúng, chúng là thuần khiết và đơn giản.  Đồng hồ không thể quay ngược lại.  Chúng ta không thể sống lại cuộc sống của mình với các cha mẹ khác nhau, bạn bè tuổi thơ ấu khác nhau, kinh nghiệm khác nhau trên sân chơi, chọn lựa khác nhau và tính tình khác nhau.  Chúng ta chỉ có thể dấn tới vượt quá các tổn thương của mình.  Và chúng ta làm điều này bằng sự “để tang.”  Bà Alice Miller xác nhận mọi nhiệm vụ tâm lý và thiêng liêng của tuổi ngoài bốn mươi và hơn nữa là “để tang” cho các tổn thương này, đau buồn cho đến tận nền tảng cuộc sống đủ để lay chuyển, đủ để có được một sự biến đổi.

Một vết sẹo tâm lý sâu đậm cũng như một phần cơ thể mình mang sẹo mãi mãi khi bị tai nạn.  Bạn sẽ không bao giờ còn như cũ và sẽ không có gì làm thay đổi điều này.  Nhưng bạn có thể có hạnh phúc lại; có lẽ còn hạnh phúc hơn bao giờ hết.  Nhưng sự mất mát trọn vẹn này phải được đau buồn, nếu không nó sẽ thể hiện dưới hình thức giận dữ, cay đắng và hối tiếc ghen tuông.

Linh mục Dòng Tên Roc O’Connor, nhà soạn nhạc, nhà văn thiêng liêng chia sẻ cùng quan điểm này, cha nói thêm, tiến trình đau buồn đòi hỏi kiên nhẫn lâu dài, trong thời gian này chúng ta phải chờ lâu để sự chữa lành sẽ diễn tiến theo nguyên tắc riêng của nó, theo nhịp tự nhiên của nó.  Ngài nói, phải ôm lấy tình trạng tổn thương nhân bản của chúng ta và không hành động.  Ngài đề nghị, những gì hữu ích là khóc cho các hạn chế nhân bản của mình.  Sau đó, chúng ta mới có thể chịu đựng đói khát, trống rỗng, thất vọng, sỉ nhục mà không cần tìm cách khắc phục nhanh chóng, ngay cả tìm giải pháp.  Chúng ta không nên cố gắng lấp đầy sự trống rỗng của mình quá nhanh mà chưa chờ đợi đủ.

Và chúng ta sẽ không bao giờ giải hòa với các tổn thương của mình nếu chưa “để tang” cho đủ.

Rev. Ron Rolheiser, OMI

From: Langthangchieutim

 

KHÔNG LINH HỒN NÀO LÀ RẺ

KHÔNG LINH HỒN NÀO LÀ RẺ

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Đừng khinh rẻ một ai trong những kẻ bé mọn này!”.

Tôi thân một gia đình có 9 người con. Một trong những đứa làm khổ gia đình nhất, là cậu út; nó vào tù ra khám không biết bao nhiêu bận. Những lần đầu, anh chị em sẵn sàng góp tay để bà mẹ nuôi em, chuộc em về; nhưng nhiều lần, nhiều năm… họ nản. Bà mẹ đã bán hết cái này đến cái kia để chuộc con, và hầu như cuộc sống của bà chỉ có đứa út; suốt ngày bà chỉ nghĩ đến nó. Nhiều lần, hàng xóm nhỏ to vào tai bà, “Nó làm bà khổ quá rồi, mặc xác nó; bà vẫn còn 8 đứa!”. Mỗi lần nghe như thế, bà chỉ nhỏ nhẹ trả lời, “Tôi không thể, ‘không linh hồn nào là rẻ!’”.

Kính thưa Anh Chị em,

“Tôi không thể, ‘không linh hồn nào là rẻ!’”. Đứa út kia không chỉ đã làm cho bà mẹ tan nát mà cả gia đình phải liên lụy; ấy thế, người mẹ đó không thể bỏ con, phương chi Cha chúng ta ở trên trời! Trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu vén lên bức màn thế giới vô hình của các thiên thần để nói với chúng ta rằng, Thiên Chúa yêu thương con người biết bao, dù là các em bé, “Đừng khinh rẻ một ai trong những kẻ bé mọn này!”.

Người thời nay chuộng chủ nghĩa cá nhân, những con người mạnh mẽ vốn tự nâng mình lên bằng những tập trung và nỗ lực. Điều này hẳn là tốt; nhưng với người Công Giáo, chúng ta cần có một tầm nhìn rộng hơn. Bên cạnh những con chiên lạc, còn có những chiên yếu nhược, thiệt thòi và bệnh tật. Nếu chúng ta có tấm lòng của Chúa Kitô, thì sẽ không ai có thể bị bỏ lại phía sau. Mỗi khi chúng ta vươn tới trong tình yêu cho tha nhân, chúng ta đang làm cho Chúa Kitô hiện diện. Chúng ta được gọi để trở thành sứ giả của Ngài; bởi lẽ, ‘không linh hồn nào là rẻ!’.

Trong bài đọc thứ nhất, Chúa sai Giêrêmia đến với dân như một sứ giả, thuyết phục dân trở về với Ngài, “Đừng phản loạn như nòi phản loạn!”; nói cho dân lời của Chúa, “Hỡi con người, hãy đi đến nhà Israel và nói cho chúng nghe những lời của Ta”. Đó là những lời mà Giêrêmia đã ăn, đã nuốt và nó trở nên ngọt ngào. Thánh Vịnh đáp ca cũng nhắc lại hương
vị của lời Chúa, “Lạy Chúa, con cảm thấy lời Ngài đã hứa, ngọt ngào hơn mật ong trong miệng!”.

“Đừng khinh rẻ một ai trong những kẻ bé mọn này!”. Đây là quan điểm và cũng là lập trường của Thiên Chúa, Đấng xót thương, Đấng không bao giờ thất vọng về bất cứ một ai! Ngài yêu thương từng người theo cách rất riêng; với Ngài, không ai là một con số! Vì thế, Mục Tử Nhân Lành Giêsu không thể ngồi yên để chờ con chiên lạc trở về, nhưng ra đi tìm kiếm, nhẫn nại truy tìm, thậm chí liều mình đến chết để tìm cho bằng được. Một khi tìm được, Ngài vui mừng vác chiên trên vai mà không hề la rầy; ‘không linh hồn nào là rẻ!’. Vậy đừng bán linh hồn và thân xác cho quỷ dữ; đừng vì một chút lợi lộc thấp hèn mà đánh mất phẩm giá con cái Thiên Chúa!

Anh Chị em,

Tình yêu của Thiên Chúa khiến chúng ta tràn trề hy vọng, dù chúng ta đi lạc, dẫu chúng ta bất xứng. Ngài ban cho chúng ta những thiên thần như những người bạn để cầu bầu, bảo vệ; Ngài ban cho mỗi người một thiên thần hộ thủ để trông chừng. Và nhất là Ngài còn ban Con Một Giêsu, Mục Tử Nhân Lành, đến để hiến mình cứu độ chúng ta; không chỉ một lần nhưng hiến mình mỗi ngày trong Thánh Thể, trong các Bí Tích, để dưỡng nuôi, thứ tha, huấn dụ và đổ tràn ân sủng. Với trái tim yêu thương của người mục tử, Chúa Giêsu không ngừng tìm kiếm những con chiên lạc, đem nó về. Vì đối với Ngài, mỗi linh hồn đều đắt giá, đắt đến nỗi Ngài đã đổ máu ra mà mua lấy. Phải, ‘không linh hồn nào là rẻ’ đối với Ngài. Ước gì, mỗi người chúng ta không là con chiên lạc; nhưng mỗi ngày, trở nên những người đi tìm các chiên lạc giúp Ngài!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, xin dạy con biết quý trọng linh hồn và thân xác con; với Chúa, linh hồn con, xác thân con là đắt nhất! Để từ đó, con cũng biết quý trọng linh hồn và thân xác anh chị em con!”, Amen.

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

From: KimBang Nguyen

 Tại sao Hội Thánh có đặc tính là tông truyền?- Cha Vương

 Tại sao Hội Thánh có đặc tính là tông truyền?

Xin Chúa chúc lành cho bạn và gia đình hôm nay nhé.

Cha Vương

Thứ 3:09/08/2022

GIÁO LÝ: Tại sao Hội Thánh có đặc tính là tông truyền? Hội Thánh là tông truyền vì Hội Thánh được xây dựng trên nền móng là các Tông Đồ. Hội Thánh nắm vững Truyền thống do các ngài truyền lại, và Hội Thánh được cai quản bởi các đấng kế vị các Tông Đồ. (YouCat, số 137)

SUY NIỆM: Chúa Giêsu đã kêu gọi các Tông đồ để làm cộng tác viên thân cận nhất của Người; các ông trở thành những chứng nhân thấy tận mắt của Người. Sau khi Người sống lại, Người đã hiện ra rất nhiều lần với các ông. Người đã ban Chúa Thánh Thần và sai các ông đi như những người loan tin có đầy đủ quyền năng đến toàn thế giới. Trong Hội thánh thời trẻ trung các ông là những người bảo đảm cho sự hiệp nhất. Các ông dùng việc đặt tay để truyền lại sứ mệnh và quyền bính cho những người kế vị là các giám mục. Điều mà các giám mục ngày nay thực hiện theo như các tông đồ đã làm, được gọi là sự nối tiếp các Tông đồ.

❦ Tông đồ có ý chỉ người được sai đi, người loan tin. Tên của 12 Tông đồ là: Simon cũng gọi là Phêrô người đứng đầu, Anrê anh của ông, Giuse con ông Dêbêđê và Gioan em của ông; Philiphê và Batôlômêô, ông Tôma và ông Mathêu người thu thuế, ông Giacôbê con ông Anphê và ông Tađêô; ông Simon thuộc nhóm quá khích và ông Giuđa Itcariốt, chính là kẻ nộp Người (Mt 10,2-4).

❦ Sự nối tiếp các tông đồ. Đi từ các tông đồ có các giám mục nối tiếp không ngừng trong sứ vụ giám mục. Chúa Giêsu đã trao ban đầy đủ quyền năng cho các tông đồ. Việc này được tiếp tục từ giám mục này sang giám mục khác bằng việc đặt tay và cầu nguyện cho đến khi Chúa trở lại.

❦ Hội thánh không bao giờ bằng lòng với nhóm những người mà Hội thánh đã thành công đạt được vào một thời điểm, và nói rằng các nhóm khác rồi sẽ cũng như thế: Hồi giáo, Ấn giáo và cứ như thế. Hội thánh không thể nào rút lại cách dễ dàng vào trong giới hạn lãnh vực riêng của mình. Hội thánh có trách nhiệm quan tâm cách phổ quát, Hội thánh phải lo lắng cho mọi người và về mọi sự. (Đức Bênêđictô XVI, 7-5-2006), (YouCat, số 137 t.t.)

LẮNG NGHE: Còn Thầy, Thầy bảo cho anh biết: anh là Phê-rô, nghĩa là Tảng Đá, trên tảng đá này, Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy, và quyền lực tử thần sẽ không thắng nổi. (Mt 16:18)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, xin cho con tình yêu vâng phục dành cho Đức Thánh Cha và Hội Thánh trong thời gian đầy cam go và thử thách này.

THỰC HÀNH: Vai trò của bạn trong công việc truyền giáo là gì? Hãy tích cực trong công việc giáo dục đức tin hoặc làm một việc hy sinh nhỏ hôm nay để cầu nguyện cho Đức Thánh Cha Phanxicô và giám mục địa phương của mình nhé.

 From: Đỗ Dzũng

CUỘC XUẤT HÀNH ĐỔI THAY LỊCH SỬ

 CUỘC XUẤT HÀNH ĐỔI THAY LỊCH SỬ

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Kìa, có hai vị đàm đạo với Ngài, đó là Môisen và Êlia. Hai vị hiện ra rạng ngời vinh hiển, nói về cuộc xuất hành Ngài sắp hoàn thành tại Giêrusalem!”.

Một nhà tu đức nói, “Ngài có thể bước đi trên nước, nhưng không thể bước đi khỏi đôi mắt đầy nước mắt của quả phụ Nain. Ngài chỉ huy các tinh tú trong quỹ đạo của chúng, nhưng từ chối thay đổi hoàn cảnh cuộc xuất hành cuối cùng của mình, một ‘cuộc xuất hành đổi thay lịch sử!’”.

Kính thưa Anh Chị em,

Cùng với ý tưởng “cuộc xuất hành cuối cùng” của nhà tu đức, Lời Chúa lễ Hiển Dung tường thuật cuộc biến hình trên núi của Chúa Giêsu! Trong cuộc biến hình này, Môisen và Êlia bất ngờ hiện ra đàm đạo với Ngài; nhưng bất ngờ hơn, các đấng đàm đạo về “cuộc xuất hành Ngài sắp hoàn thành”. Cuộc xuất hành này còn vĩ đại hơn cuộc Xuất Hành thoát Ai Cập xưa, một ‘cuộc xuất hành đổi thay lịch sử’ nhân loại: giải phóng nhân loại khỏi ách nô lệ tội lỗi và sự chết!

Thật lạ lùng, trong biến cố này, Chúa Giêsu không nói về những phép lạ Ngài sẽ thực hiện, những phú túc và vẻ đẹp của thế giới, những tham vọng Ngài đang ấp ủ; Ngài không quan tâm đến những cơ hội lẫn tài năng của mình… hầu vận dụng chúng để sở hữu những danh tước vĩ đại, tạo nên danh tiếng lấy lừng cho bản thân, và dành sự tôn trọng của người khác. Ngài không nói đến những điều này! Ngài nói đến cuộc thương khó Ngài sắp chịu! Bởi lẽ, mong muốn duy nhất của Ngài là hoàn tất cuộc xuất hành của chính mình, cuộc Tử Nạn và Phục Sinh, hầu Chúa Cha được tôn vinh và kế hoạch cứu độ nhân loại của Chúa Cha được thành toàn.

Nội dung cuộc đối thoại giữa hai nhân vật Cựu Ước và Chúa Giêsu như muốn nói rằng, đây là điều mà các ngôn sứ và các bạn hữu của Thiên Chúa hằng mong đợi. Thật ra, việc Chúa Giêsu rời cung lòng Cha khi vào trần gian, mặc thân xác phàm nhân, đã là một ‘cuộc xuất hành đổi thay lịch sử’ thế giới và nhân loại. Và rồi, với cuộc xuất hành lên Giêrusalem cuối cùng này, Con Thiên Chúa không vượt qua Biển Đỏ nhưng dòng m
áu đỏ thắm của Ngài sẽ đổ ra rửa sạch tội lỗi nhân gian. Phải, Ngài đã chết, chôn trong mồ, nhưng ngày thứ ba, đã sống lại vinh hiển! Chính nhờ cuộc xuất hành này, vận mệnh con người đổi thay, tội Ađam được tẩy xoá và chúng ta không còn làm nô lệ cho tội lỗi và sự chết nữa; nhưng được trở nên con cái Thiên Chúa, được chia sẻ sự sống mới, sự sống phục sinh nhờ thông phần sự chết và sự sống lại của Ngài.

Nhìn vào Chúa Giêsu, chúng ta, môn đệ của Ngài, thấy mình thật khác xa. Đang khi chúng ta gắn bó với nhiều thứ, như tham vọng, thành công, thành tài, thành nhân… thì Chúa Giêsu đã dùng tất cả những khả năng này cho việc phụng sự Chúa Cha. Việc phụng sự này bao hàm ý nghĩa “tách khỏi” thế gian của người môn đệ; nghĩa là sẵn sàng từ bỏ mọi sự hầu có thể yêu mến Chúa Kitô trên tất cả. Chúa Kitô chính là Miền Đất Hứa đích thực và là sự giải phóng thật sự khỏi ách nô lệ của ‘chủ nghĩa vị kỷ’. Kết quả của việc thoát khỏi những ràng buộc của ‘chủ nghĩa vị kỷ’ là niềm vui, bình an, tình yêu; và nhất là, cuộc sống vĩnh cửu. Đây là ‘cuộc xuất hành đổi thay lịch sử’ mỗi người, dẫu không hề dễ dàng! Tuy nhiên, tự cho mình là trung tâm sẽ làm chúng ta nghèo đi và làm hoen ố tình yêu; trên thực tế, chúng ta sẽ ‘ít yêu hơn’ so với khả năng có thể yêu. Vì thế, để có thể ‘xuất hành’, người môn đệ nhất định phải ‘biến hình!’.

Anh Chị em,

“Hai vị nói về cuộc xuất hành Ngài sắp hoàn thành tại Giêrusalem!”. Nhờ cuộc xuất hành Tử Nạn và Phục Sinh của Chúa Giêsu, toàn thể nhân loại bước sang một trang sử mới, một thời đại mới: thời đại ân sủng, cứu độ và giao hoà. Tỏ cho các môn đệ phần nào cuộc xuất hành của Ngài, Chúa Giêsu mời họ chuẩn bị bản thân để cũng có thể bước vào cuộc xuất hành của chính họ. Mừng Chúa Hiển Dung, ước gì chúng ta cũng được ‘biến hình’; tức là thay đổi suy nghĩ, cách sống, ước muốn… để tham dự vào công cuộc cứu độ của Ngài. Để được vậy, mỗi ngày, chúng ta cần có những cuộc ‘xuất hành nhỏ’ nhưng không ít đau đớn, để ra khỏi cái tôi ích kỷ hạn hẹp, những thói quen
thế tục vô bổ. Can đảm lên, Chúa là sức mạnh của chúng ta!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, chớ gì, với ân sủng Chúa, con được ‘biến hình’ mỗi ngày! Nhờ đó, con cũng có thể may mắn có một ‘cuộc xuất hành đổi thay lịch sử’ linh hồn con!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)  

From: Kim Bang Nguyen