DI NGÔN CỦA THÀY


DI NGÔN CỦA THÀY

 TGM Giuse Vũ Văn Thiên

Di ngôn của Chúa không phức tạp dài dòng, chỉ vỏn vẹn mấy câu cốt lõi: Hãy giữ lời Thày.  Hãy yêu mến nhau.  Hãy an tâm, đừng xao xuyến.  Những lời này đã đem lại sức mạnh và nghị lực thiêng liêng cho các môn đệ vào thời Giáo Hội sơ khai, cho các tín hữu suốt bề dày hai mươi thế kỷ và cho chúng ta hôm nay. 

Chuẩn bị mừng lễ Thăng Thiên, Phụng vụ cho chúng ta nghe những lời tâm sự của Chúa Giêsu với các môn đệ vào cuối bữa tiệc ly.  Đây là những di ngôn của một người Thày đối với các môn sinh, là những người từng bao năm gắn bó và chia sẻ ngọt bùi.  Những lời này đã làm nên tôn chỉ cốt lõi của cộng đoàn tín hữu sau này.  Di ngôn của Chúa không phức tạp dài dòng, chỉ vỏn vẹn mấy câu cốt lõi: Hãy giữ lời Thày.  Hãy yêu mến nhau.  Hãy an tâm, đừng xao xuyến.  Những lời này đã đem lại sức mạnh và nghị lực thiêng liêng cho các môn đệ vào thời Giáo Hội sơ khai, cho các tín hữu suốt bề dày hai mươi thế kỷ và cho chúng ta hôm nay. 

“Hãy giữ lời Thày!”  Đây không phải là lần đầu tiên Chúa nói câu này.  Lắng nghe và thực hành Lời Chúa là lời mời gọi thường xuyên trong giáo huấn của Chúa Giêsu.  Chúa đã so sánh ai nghe và tuân giữ Lời Chúa giống như xây nhà trên đá, luôn vững bền trước mọi phong ba bão táp của cuộc đời.  Nhờ xây dựng đời mình trên Lời Chúa, mà các thánh đạt tới mức hoàn thiện ngay khi còn sống ở đời này.  Lời Chúa vừa ngọt ngào ban niềm vui, nhưng Lời Chúa cũng như “thuốc đắng dã tật,” sửa phạt khi chúng ta lầm lỗi.  Lời Chúa không để cho chúng ta ngủ yên trong vỏ bọc ích kỷ của cái tôi tầm thường nhỏ mọn, nhưng mở rộng tâm hồn để đến với tha nhân.  Đức Maria là một mẫu gương cho chúng ta về việc tuân giữ Lời Chúa.  Thánh Luca ghi lại, khi Mẹ chứng kiến vui buồn xảy đến với Đức Giêsu, Mẹ ghi nhớ và suy niệm trong lòng (x. Lc 2051).  Giữ lời Thày là bằng chứng hùng hồn của tình yêu dành cho Thày. 

“Hãy yêu mến nhau!”  Yêu mến là cốt lõi giáo huấn Kitô giáo.  Đây cũng là lời mời gọi thường xuyên của Chúa Giêsu.  Có thể nói lời mời gọi yêu thương trải dài trên từng trang của Tin Mừng.  Chúa Giêsu không chỉ kêu gọi suông, mà chính Người làm gương cho các môn đệ.  Người đã rửa chân cho các ông vào cuối bữa tiệc ly.  Đây vừa là cử chỉ yêu thương đối với các ông, vừa là một gương mẫu sống động để qua đó, Người khẳng định với các ông: yêu thương và phục vụ đi đôi với nhau.  Ngay từ khi Tin Mừng được loan báo trên quê hương Việt Nam chúng ta, những người lương dân chưa biết danh xưng của tôn giáo mới có nhiều người theo.  Họ căn cứ vào những gì người Công giáo làm hằng ngày mà gọi Đạo Công giáo là “Đạo Yêu Thương.”  Tiếc rằng trong cuộc sống hôm nay, hai từ yêu thương có nguy cơ trở thành câu khẩu hiệu và lý thuyết vô hồn.  Đây đó tại một số nơi, trong các bài phát biểu, các bài viết, người ta nói đến yêu thương như một công thức, còn trong thực tế thì ngược lại.  Tình trạng xung đột, chia rẽ và khép kín của một số cộng đoàn đã làm biến dạng hình ảnh của Giáo Hội Chúa Kitô. 

“Hãy an tâm, đừng xao xuyến!”  Giữa bối cảnh xã hội đầy bất an hôm nay, lời khuyên hãy an tâm dễ bị hiểu như một sự trấn an giả tạo nhằm ru ngủ người nghe.  Tuy vậy, nếu chúng ta có niềm xác tín nơi tình yêu của Chúa, tin Ngài là Đấng dẫn dắt cuộc đời chúng ta, thì làm sao chúng ta còn lo lắng buồn phiền.  Bởi lẽ, lo lắng cũng không làm cho cuộc sống của chúng ta kéo dài thêm, dù chỉ một gang tay (x. Mt 6, 27).  Nếu chúng ta có thể an tâm, là vì chúng ta có ơn Chúa Thánh Thần.  Ngài luôn hoạt động trong Giáo Hội để hướng dẫn Giáo Hội trong cuộc lữ hành trần gian.  Bài đọc I kể lại một biến cố quan trọng trong lịch sử, đó là Công đồng đầu tiên của Kitô giáo, được tổ chức tại Giêrusalem vào khoảng năm 46 sau Công nguyên.  Các tông đồ đã ý thức trách nhiệm của mình trước những ý kiến dư luận trái ngược nhau về những thực hành trong Đạo Do Thái như cắt bì, ăn thịt cúng, tuân giữ Luật ông Môisen… “Văn kiện” đúc kết của Công đồng rất đơn sơ, nhưng nêu rõ “Thánh Thần và chúng tôi đã quyết định…”  Giáo Hội luôn có Chúa Thánh Thần hướng dẫn suốt bề dày của lịch sử, giữa những thăng trầm thử thách.  Cũng trong những di ngôn, Chúa Giêsu đã hứa: “Đấng Bảo Trợ là Thánh Thần Chúa Cha sẽ sai đến nhân danh Thầy, Đấng đó sẽ dạy anh em mọi điều và sẽ làm cho anh em nhớ lại mọi điều Thầy đã nói với anh em.”  Chúa Thánh Thần vừa bảo trợ Giáo Hội, vừa soi sáng cho Giáo Hội nhớ lại giáo huấn của Chúa Giêsu, để luôn thực hành những gì Chúa đã chỉ dạy. 

“Hãy giữ lời Thày. Hãy yêu mến nhau. Hãy an tâm, đừng xao xuyến.  Khi thực hiện những lời khuyên này, chúng ta cảm nhận sâu xa sự hiện diện của Chúa Giêsu, mặc dù Người đã về trời.  Xác tín vào sự hiện diện và tình yêu thương của Chúa, tuy còn sống ở trần gian, chúng ta đã được hưởng hạnh phúc tương lai.  Trong một thị kiến, Thánh Gioan tông đồ đã thấy những hình ảnh về Giêrusalem (Bài đọc II).  Đây là một cách diễn tả hạnh phúc thiên đàng, ở đó, tình yêu, an bình và chân lý sẽ ngự trị.  Không còn gian dối và mưu mô.  Không còn những toan tính vụ lợi trần tục, nhưng tất cả đều được vinh quang Thiên Chúa bao trùm trong một nghi lễ phụng vụ thiên quốc, tràn đầy hạnh phúc và niềm vui. 

“Ai yêu mến Thầy, thì sẽ giữ lời Thầy.  Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy.  Cha Thầy và Thầy sẽ đến và ở lại với người ấy.”  Hãy nghe những lời tâm huyết của Chúa.  Đó là di ngôn của người sắp đi xa.  Yêu mến Thày là cội nguồn của bình an và là bảo đảm của hạnh phúc hôm nay cũng như suốt đời.

TGM Giuse Vũ Văn Thiên

From: Langthangchieutim

Chúa Thánh Thần đã “nói qua các tiên tri” nghĩa là gì?-Cha Vương

Chúa Thánh Thần đã “nói qua các tiên tri” nghĩa là gì?

Ngày Thứ 3 tràn đầy nhiệt huyết trong Chúa và Mẹ nhé. Nhớ cầu nguyện cho nhau nhé.

Cha Vương

Thứ 3: 17/05/2022

GIÁO LÝ: Chúa Thánh Thần đã “nói qua các tiên tri” nghĩa là gì? Trong Kinh Thánh Cựu ước, Thiên Chúa đã ban Thánh Thần cho một số người nam và nữ để họ nhân Danh Chúa, nói ra lời Chúa dạy, và sửa soạn lòng dân Chúa đón Đức Mêssia (Đấng Cứu thế). (YouCat, số 116)

SUY NIỆM: Trong Cựu Ước, Thiên Chúa chọn những người nam và nữ để họ an ủi, hướng dẫn và khuyên bảo dân chúng. Thánh Thần Thiên Chúa cũng nói qua miệng tiên tri Isaia, Jêrêmia, và Êdêkien và các tiên tri khác. Thánh Gioan Tẩy giả, tiên tri cuối cùng không những báo trước Chúa Giêsu đến, mà còn gặp gỡ và loan báo rằng Người là Đấng giải thoát ta khỏi quyền lực tội lỗi.

Thuở xưa nhiều lần nhiều cách, Thiên Chúa đã phán dạy cha ông chúng ta qua các tiên tri, nhưng vào thời sau hết này, Thiên Chúa đã phán dạy chúng ta qua Thánh Tử. (Dt 1,1-2) (YouCat, số 116 t.t.)

❦ Thiên Chúa đã đích thân làm người nơi Chúa Giêsu Kitô và ban cho ta có thể nhìn thấy được nội tâm của chính Thiên Chúa. Và ta thấy một việc không ngờ: Thiên Chúa mầu nhiệm không cô đơn vô hạn. Người là một biến cố tình yêu. Người có Chúa Con nói năng với Người là Cha. Và cả hai chỉ là một trong Chúa Thánh Thần là một bầu khí hiến dâng và yêu thương làm cho tất cả ba chỉ là Một Thiên Chúa độc nhất. (Đức Bênêđictô XVI, vọng lễ Hiện Xuống 2006)

LẮNG NGHE: Chính thần trí của Ta, Ta sẽ đặt vào lòng các ngươi, Ta sẽ làm cho các ngươi đi theo thánh chỉ, tuân giữ các phán quyết của Ta và đem ra thi hành. (Ed 36:27)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa Thánh Thần, ngọn lửa thần linh của Ba Ngôi Cực thánh, xin thắp sáng trong con một ngọn lửa bừng cháy tình yêu đối với tha nhân. Xin chiếm đoạt trọn vẹn tâm hồn con bằng ngọn lửa của Ngài; xin xua đuổi mọi ý hướng xấu trong lòng con để con chỉ biết yêu mến Chúa mà thôi.

THỰC HÀNH: Đọc chậm và suy niệm Kinh Chúa Thánh Thần.

From: Đỗ Dzũng

ĐỨC GIÁO HOÀNG CHỈ CÁCH PHÂN BIỆT ĐƯỢC CHÚA HAY SATAN ĐANG NÓI 

ĐỨC GIÁO HOÀNG CHỈ CÁCH PHÂN BIỆT ĐƯỢC CHÚA HAY SATAN ĐANG NÓI 

 WGPSG /Aleteia — Đức Giáo Hoàng Phanxicô cung cấp một số cách phân định những tiếng nói mà chúng ta nghe thấy trong lương tâm của chúng ta. 

Phân biệt được tiếng nói của Chúa với tiếng nói của Satan là một yếu tố cho thấy rất rõ sự trưởng thành tâm linh.  Vào trưa Chủ nhật, trước khi đọc kinh ‘Lạy Nữ Vương Thiên Đàng’, Đức Giáo hoàng Phanxicô đã đưa ra một bài học nhỏ về sự phân định này: 

Chúa nhật thứ tư Mùa Phục sinh hôm nay, chúng ta hướng lòng về Chúa Giêsu Mục tử nhân lành.  Tin Mừng nói rằng: “Chiên nghe tiếng của anh; anh gọi tên từng con, rồi dẫn chúng ra.” (Ga 10: 3).  Chúa gọi tên ta, Ngài gọi ta vì Ngài yêu thương ta.  Nhưng Tin Mừng sau đó cho chúng ta biết, có những tiếng nói khác, không được chiên nghe theo: đó là tiếng của những người lạ, của kẻ trộm và những kẻ có ý làm hại con chiên. 

Những tiếng nói khác nhau này cộng hưởng trong chúng ta.  Có tiếng nói của Thiên Chúa, Đấng nói lời tốt lành trong lương tâm, và cũng có tiếng nói cám dỗ dẫn đến cái ác. 

Làm thế nào chúng ta có thể nhận biết tiếng nói của mục tử nhân lành hơn là tiếng của kẻ trộm, làm thế nào chúng ta có thể phân biệt lời linh hứng của Thiên Chúa với những gợi ý của ma quỷ? 

Người ta có thể học cách nhận ra hai giọng nói này: đó là hai ngôn ngữ khác nhau, với những cách đối nghịch gõ vào cửa trái tim chúng ta.  Hai ngôn ngữ khác nhau: Cũng giống như khi ta phân biệt được ngôn ngữ này với ngôn ngữ khác, ta cũng có thể phân biệt tiếng nói của Chúa với tiếng nói của ma quỷ. 

  1. Tôi Có Tự Do Không? 

Tiếng nói của Thiên Chúa không bao giờ ép buộc chúng ta: Thiên Chúa đề xuất chính Ngài, Ngài không áp đặt chính Ngài.  Ngược lại, giọng nói ma quỷ thì quyến rũ, tấn công, áp đặt: nó khơi dậy những ảo ảnh rực rỡ, những cảm xúc đầy cám dỗ nhưng chóng qua. 

  1. Tôi Đang Bị Tâng Bốc? 

Lúc đầu, nó tâng bốc, nó làm cho chúng ta tin rằng chúng ta toàn năng, nhưng sau đó nó khiến chúng ta trống rỗng bên trong và buộc tội chúng ta: Bạn không có giá trị gì cả.  Trái lại, tiếng nói của Chúa sửa chữa chúng ta, với sự kiên nhẫn tuyệt vời, nhưng luôn khuyến khích chúng ta, an ủi chúng ta: nó luôn nuôi dưỡng hy vọng. 

  1. Tôi Có Đang Nhìn Về Phía Trước? 

Tiếng nói của Chúa là tiếng nói có một chân trời, trong khi giọng nói của ác quỷ dẫn bạn đến một bức tường, nó đẩy bạn vào góc tường. 

  1. Tôi Có Sống Trong Hiện Tại Không? 

Có một sự khác biệt nữa.  Tiếng nói của ma quỷ làm chúng ta xao lãng khỏi hiện tại và muốn chúng ta tập trung vào nỗi sợ hãi về tương lai, hay nỗi buồn về quá khứ – ma quỷ không muốn hiện tại – nó mang đến sự cay đắng, những ký ức về những sai lầm gây đau đớn, những người đã làm tổn thương chúng ta, và nhiều kỷ niệm xấu.  Ngược lại, tiếng nói của Chúa nói về hiện tại: “Bây giờ con có thể làm tốt, bây giờ con có thể thực hiện được sự sáng tạo của tình yêu, bây giờ con có thể từ bỏ những hối tiếc và hối hận khiến trái tim con bị giam cầm.”  Tiếng nói đó truyền cảm hứng, dẫn ta đi tới, và nói ngay trong hiện tại: ngay bây giờ. 

  1. Nó Có Nói Về ‘Cái Tôi’? 

Xin nhắc lại một lần nữa: hai tiếng nói đặt ra những câu hỏi khác nhau trong chúng ta.  Tiếng nói từ Thiên Chúa sẽ là: “Điều gì tốt cho tôi?”  Ngược lại, tiếng ma quỷ nhấn mạnh vào một câu hỏi khác: “Tôi cảm thấy như thế nào?”  Điều tôi cảm thấy là: tiếng ma quỷ xoay quanh ‘cái tôi’, thôi thúc, đòi hỏi: mọi sự phải có ngay.  Nó giống như cơn thịnh nộ của một đứa trẻ: mọi thứ phải có ngay bây giờ.  Ngược lại, tiếng Chúa không bao giờ hứa hẹn niềm vui thấp hèn, nhưng mời gọi ta vượt lên trên ‘cái tôi’ của mình để tìm thấy sự tốt lành và bình an thực sự. 

  1. Nó Để Lại Dư Vị Nào? 

Chúng ta hãy nhớ rằng: cái ác không bao giờ mang lại cho chúng ta sự bình an, nó gây ra sự điên cuồng trước tiên và để lại sự cay đắng sau đó.  Đây là phong cách của cái ác. 

  1. Tôi Tìm Kiếm Ánh Sáng Hay Bóng Tối? 

Tiếng nói của Chúa và của ma quỷ, cuối cùng, phát ra trong các ‘môi trường’ khác nhau: Ma quỷ thích bóng tối, giả dối và buôn chuyện; Chúa yêu ánh sáng mặt trời, sự thật và sự minh bạch chân thành. 

  1. Tôi Có Hướng Đến Niềm Tin Tưởng? 

Ma quỷ sẽ nói với ta: “Hãy tự khép mình lại, không ai hiểu và lắng nghe bạn đâu, đừng tin ai cả!”  Ngược lại, Thiên Chúa mời gọi chúng ta mở lòng ra, để hiểu rõ và tin tưởng vào Thiên Chúa cũng như tin tưởng vào người khác.  

Anh chị em thân mến, trong thời gian này quá nhiều suy nghĩ và lo lắng khiến chúng ta phải hướng nội vào chính mình.  Chúng ta hãy chú ý đến những tiếng nói đến với trái tim của chúng ta.  Hãy tự hỏi chúng đến từ đâu.  Hãy xin ơn nhận biết và đi theo tiếng nói của Mục Tử nhân lành, Đấng đưa chúng ta ra khỏi vòng vây của sự ích kỷ và dẫn chúng ta đến đồng cỏ của tự do thực sự. 

Xin Mẹ Maria, vị Tư vấn tốt lành, hướng dẫn và đồng hành với những phân định của chúng con. 

Kathleen N. Hattrup (Aleteia) / Mạnh Tú chuyển ngữ / Nguồn: WGPSG

From: Langthangchieutim

Chúa Thánh Thần được biết đến qua tên gọi và dưới những hình dạng nào?

Chúa Thánh Thần được biết đến qua tên gọi và dưới những hình dạng nào?

Chỉ còn ít tuần nữa là đến ngày đại lễ Chúa Thánh Thần Hiện Xuống. Qua những bài giáo lý sắp tới, mời bạn tìm hiểu thêm về vai trò của Chúa Thánh Thần trong đời sống Ki-tô giáo. Chúc bạn và gia đình ngày đầu tuần thật an lành nhé.

Cha Vương

Thứ 2: 16/05/2022

GIÁO LÝ:  Chúa Thánh Thần được biết đến qua tên gọi và dưới những hình dạng nào? Chúa Thánh Thần đã ngự xuống trên Chúa Giêsu với hình chim câu. Các Kitô hữu ban đầu biết đến Chúa Thánh Thần như là dầu chữa bệnh, nước ban sự sống, cơn gió mạnh, những lưỡi lửa. Chính Chúa Giêsu nói về Chúa Thánh Thần như Đấng Cố vấn, Đấng An ủi, Thầy dạy, Thần Chân lý. Trong các Bí tích của Hội Thánh, Chúa Thánh Thần được ban xuống qua việc đặt tay và xức dầu. YouCat, số 115)

SUY NIỆM: Hòa bình mà Thiên Chúa ký kết với loài người được diễn nghĩa bằng việc chim bồ câu hiện đến với ông Nôê. Thời cổ ngoại giáo cũng coi chim bồ câu là tượng trưng tình yêu. Nên các Kitô hữu đầu tiên đều hiểu ngay rằng Chúa Thánh Thần là tình yêu Thiên Chúa hóa thành ngôi vị, đã xuống trên Chúa Giêsu như chim bồ câu khi Chúa chịu phép rửa ở sông Jorđanô. Ngày nay chim bồ câu là dấu chỉ hòa bình, được thế giới công nhận, và là một trong những tượng trưng lớn về sự hòa giải giữa Thiên Chúa và nhân loại (St 8,10-11). (YouCat, số 115 t.t.)

❦ Ai cầu nguyện “Xin Chúa Thánh Thần đến” cũng phải sẵn sàng cầu nguyện “Xin đến và thúc bách con bởi con cần được thúc bách. (Wilheim Stahlin, 1883–1975, thần học gia Tin lành Đức)

❦ Thánh Thần thúc đẩy ta đến với người khác, đốt lên trong ta lửa bác ái, làm cho ta nên người được sai đi loan truyền tình yêu Chúa. (Đức Bênêđictô XVI, về Chúa Thánh Thần, 20-7-2007)

LẮNG NGHE: Nhưng Đấng Bảo Trợ là Thánh Thần Chúa Cha sẽ sai đến nhân danh Thầy, Đấng đó sẽ dạy anh em mọi điều và sẽ làm cho anh em nhớ lại mọi điều Thầy đã nói với anh em. (Ga 14:26)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa Thánh Thần, là “vị khách dễ thương của linh hồn” con, con yêu mến Ngài. Xin hướng dẫn con, hỗ trợ con, an ủi con, chỉ lối cho con và ra chỉ thị cho con để con chỉ biết làm những điều đẹp lòng Chúa trong ngày hôm nay mà thôi hầu mang lại bình an và hạnh phúc cho những người chung quanh.

THỰC HÀNH: Có bao giờ bạn dành thời gian để nói chuyện với “vị khách dễ thương của linh hồn” bạn chưa? Hãy bỏ ra 15 phút hoàn toàn thinh lặng, nhắm mắt lại, hít vào thật sâu bằng mũi rồi thở ra chậm qua miệng để trút bỏ những ràng buộc căng thẳng. Mời bạn lắng nghe coi Chúa Thánh Thần đang muốn nói với bạn điều gì nhé.

From: Đỗ Đzũng

Anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em. (Ga 13:34)

Anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em. (Ga 13:34)

Ngày Chúa Nhật tràn đầy tình yêu của Thiên Chúa để bạn yêu thương nhiều hơn hôm qua nhé.

Cha Vương 

CN: 15/05/2022

TIN MỪNG: Thầy ban cho anh em một điều răn mới là anh em hãy yêu thương nhau; anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em. (Ga 13:34)

SUY NIỆM: Khi Chúa Giê-su biết rằng cái chết của Ngài trên thập giá sẽ là một sự khủng hoảng cho các tông đồ, Ngài nói nhiều điều an ủi để niềm hy vọng của họ vào những lời Chúa hứa không bị lung lay. Ngài cũng trao cho họ một điều răn mới. Nói là mới nhưng không phải hoàn toàn mới vì đã được trích trong Sách Lê-vi khi Chúa nói vời dân Israel rằng: “Ngươi phải yêu đồng loại như chính mình. Ta là ĐỨC CHÚA.” (Lv 19:18) Điều mới mẻ trong điều răn mới là bạn phải lấy chính Chúa Giê-su làm mẫu mực để đo lường tình yêu của bạn. “Anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em.”

Nếu bạn nghĩ rằng thật lòng yêu thương nhau đã là một thử thách rồi, thì “yêu thương như Chúa yêu thương” lại là một thách đố lớn hơn nữa vì thế gian này không chấp nhận thứ tình yêu tự hiến này.—tình yêu hy sinh và chịu đựng tất cả vì người mình yêu.

Theo mình nghĩ, yêu thương như Chúa yêu thương có lẽ là một thử thách lớn nhất trong cuộc sống vì nó đòi hỏi một đức tin rất mạnh mẽ. Đức tin được thể hiện qua sự cầu nguyện, ăn chay, hãm mình, hy sinh và liên lỉ kết hiệp với Chúa. Qua đời sống cầu nguyện lòng bạn sẽ nảy ra lòng yêu mến Chúa và tha nhân, từ lòng mến đó bạn sẽ thấy sự hiện diện của những việc nhỏ bé rất tầm thường và kín đáo. Tuy thật là tầm thường bé nhỏ nhưng với một trái tim tràn đầy yêu thương và thánh thiện. Ước mong bạn hãy coi điều răn mới này không phải là điều gì cưỡng ép hoặc bắt buộc nhưng mà là một lời mời cụ thể để sống bình an và hạnh phúc hơn.

LẮNG NGHE: Giả như tôi có đem hết gia tài cơ nghiệp mà bố thí, hay nộp cả thân xác tôi để chịu thiêu đốt, mà không có đức mến, thì cũng chẳng ích gì cho tôi. Đức mến thì nhẫn nhục, hiền hậu, không ghen tương, không vênh vang, không tự đắc, không làm điều bất chính, không tìm tư lợi, không nóng giận, không nuôi hận thù, không mừng khi thấy sự gian ác, nhưng vui khi thấy điều chân thật. Đức mến tha thứ tất cả, tin tưởng tất cả, hy vọng tất cả, chịu đựng tất cả. Đức mến không bao giờ mất được. (1 Cr 13:3-8)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, xin tăng thêm lòng mến cho con cộng thêm ân sủng của Chúa để con yêu thương anh em như Chúa yêu thương họ.

THỰC HÀNH: Hôm nay mời bạn xem coi ai là người khó ưa nhất trong cuộc đời bạn, hãy xin ơn Chúa trợ giúp để gạt qua những bất đồng của nhau rồi cố gắng tập yêu thương họ như Chúa yêu thương họ vậy nhé. Dù sao đi nữa họ cũng là con cái của Chúa mà.

From: Đỗ Dzũng

VỚI ĐỘ CHÍNH XÁC KHÔNG THỂ SAI LẦM

VỚI ĐỘ CHÍNH XÁC KHÔNG THỂ SAI LẦM

Thứ 6, ngày 13-05-2022 (Ga 14, 1-6)

Anh em đừng xao xuyến! Hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy. Trong nhà Cha Thầy, có nhiều chỗ ở; nếu không, Thầy đã nói với anh em rồi, vì Thầy đi dọn chỗ cho anh em. Nếu Thầy đi dọn chỗ cho anh em, thì Thầy lại đến và đem anh em về với Thầy, để Thầy ở đâu, anh em cũng ở đó. Và Thầy đi đâu, thì anh em biết đường rồi.”

Ông Tô-ma nói với Đức Giê-su: “Thưa Thầy, chúng con không biết Thầy đi đâu, làm sao chúng con biết được đường?” Đức Giê-su đáp: “Chính Thầy là con đường, là sự thật và là sự sống. Không ai đến với Chúa Cha mà không qua Thầy.

VỚI ĐỘ CHÍNH XÁC KHÔNG THỂ SAI LẦM

“Thầy là Đường, là Sự Thật và là Sự Sống!”.

Olga J. Weiss, nhà thơ, đã có một lời cầu nguyện rất thực, “Tôi nói, ‘Đường con đi quá gồ ghề. Chúa ơi! Những viên đá làm con đau đớn’; và Ngài nói, ‘Con yêu, Ta hiểu, Ta đã đi trên nó từ lâu!’. ‘Gánh của con quá nặng, sao con vác nổi?’; ‘Này con, Ta nhớ rất rõ trọng lượng cây thập giá của Ta’. ‘Nhưng con ước có những bạn đồng hành’; ‘Ồ, vâng! Gethsêmani, thật khó để chịu đựng một mình’. Và tôi tiếp tục leo lên con đường đầy đá! Cuối cùng, tôi hiểu, nơi nào Ngài không đi qua, tôi sẽ không cần phải đi. Và kỳ lạ thay, tôi đã tìm thấy những người bạn mới, gánh nặng bớt nhức nhối. Và tôi nhớ, từ lâu, Ngài đã đi con đường đó trước!”.

Kính thưa Anh Chị em,

“Từ lâu, Ngài đã đi con đường đó trước!”; vì thế, Chúa Giêsu rất đáng tin cậy để chúng ta hỏi đường! “Hãy theo tôi!” là cách dễ nhất để chỉ đường! Trong Tin Mừng hôm nay, Tôma hỏi, “Làm sao chúng con biết được đường đi?”; Chúa Giêsu đáp, “Thầy là Đường, là Sự Thật và là Sự Sống!”, Ngài tự cho mình là câu trả lời ‘với độ chính xác không thể sai lầm!’.

“Hãy theo Tôi!”. Chính nhờ mối quan hệ cá nhân nồng nàn của chúng ta với Chúa Kitô, mà chúng ta biết Ngài, yêu Ngài và sẵn sàng đi theo Ngài. Đây là cách chắc chắn nhất, an toàn nhất để vượt qua thế giới khó hiểu này. Chỉ cần giữ mối tương quan với Ngài luôn bền chặt, hệ thống chỉ đường ‘GPS Giêsu’ sẽ chỉ cho chúng ta lộ trình để đạt đến đích nhanh nhất. Không chỉ là người dẫn đường, Ngài còn “là Đường”. Như vậy, bất cứ khi nào ngờ vực, bất cứ khi nào rối bời hay ngã lòng… hãy tự hỏi, ‘Tôi có còn bước đi trên đường Giêsu hay tôi đã đi trệch?’, ‘Đâu là đường Ngài đã đi, và sẽ chỉ cho tôi?’. Tắt một lời, dán mắt cố định vào Ngài, một ‘Thiết Bị’ chỉ đường ‘với độ chính xác không thể sai lầm!’.

“Hãy tin Tôi”. Chúa Giêsu ban cho những ai theo Ngài một lẽ thật vững chắc đến nỗi không gì có thể khiến họ dao động. Không chỉ “là Đường”, Ngài còn là “Sự Thật!”. Thánh Phêrô đã từng tuyên bố, “Ngoài Ngài ra, không ai đem lại ơn cứu độ; vì dưới gầm trời này, không một danh nào khác đã được ban cho nhân loại, để chúng ta phải nhờ vào danh đó mà được cứu độ!”. Với “Sự Thật” Giêsu, chúng ta có câu trả lời cho mọi nan đề! An ủi biết bao khi có Chúa Giêsu là Chân Lý trong một thế giới thường gây mệt mỏi, một thế giới mà thuyết tương đối đang khiến nhiều người mất phương hướng; hay ít nữa, chao đảo, ngả nghiêng!

“Hãy đến với Tôi!”. Chúa Giêsu là nguồn sức sống. Có Ngài, cuộc sống sẽ không bao giờ buồn tẻ. Không chỉ là cuộc sống, Ngài còn là “Sự Sống”, một sự sống đem lại hạnh phúc ở đời này, và cả hạnh phúc đời sau. Một khi có mối tương giao mãnh liệt với Chúa Kitô, Kitô hữu sống cuộc sống viên mãn, hạnh phúc; một cuộc sống đang hướng về cuộc sống miên viễn trên trời.
Nhưng Đấng “Là Đường, là Sự Thật và là Sự Sống” đó là ai? Phaolô, trong bài đọc hôm nay, đưa ra một câu trả lời hùng hồn và đầy đủ nhất. Ngài là Con Thiên Chúa, là Lời Cứu Độ, là Đấng Chúa Cha sai xuống trần, Đấng hoàn tất những gì Chúa Cha đã hứa với các tổ phụ và các ngôn sứ; cũng là Đấng được Thiên Chúa cho sống lại từ cõi chết, là Thái Tử của Cha như lời Thánh Vịnh đáp ca công bố, “Con là Con của Cha, ngày hôm nay, Cha đã sinh ra Con!”.

Anh Chị em,

“Từ lâu, Ngài đã đi con đường đó trước!”. Đường Giêsu đã đi có khi dẫn chúng ta lên tận đỉnh núi Taborê, có khi là triền Núi Sọ; nhưng chắc chắn một điều, đi trên đường Giêsu, chúng ta sẽ không bao giờ lạc lối, và nhất là được no thoả ân sủng, tình yêu và hoan lạc. Nhờ Lời Chúa và Thánh Thể, tương quan giữa chúng ta với Ngài ngày càng sâu sắc và mãnh liệt. Lời Chúa mời gọi chúng ta phó mình cho Chúa Giêsu, dán mắt vào Ngài, dính kết với Ngài! Và như thế, chắc chắn chúng ta sẽ được giải thoát khỏi mọi cảm giác phiền muộn, lo lắng và luôn đi đúng hướng, được no thoả trên mọi nẻo đường. Ngài đã sống lại và nay, ở bên chúng ta như “người bạn mới”; Ngài đã rảo qua những nẻo đường, mang nhân loại trên chính mình, mang nó vượt qua cái chết; và cũng mang nó đến “một nơi ở mới”, đến cung lòng Cha, để chúng ta được ở với Ngài. “Ngài là Đường, là Sự Thật và là Sự Sống” ‘với độ chính xác không thể sai lầm!’.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

Lạy Chúa là Mục Tử, xin cho con biết dán mắt vào Chúa; biết lặng thinh đủ để nghe rõ tiếng Ngài. Nhờ đó, con không sợ lạc đường, và cũng không sợ những gì xảy ra trên đường!”, Amen.

From: KimBang Nguyen

THIÊN CHÚA ĐƯỢC TÔN VINH

THIÊN CHÚA ĐƯỢC TÔN VINH

TGM Giuse Vũ Văn Thiên

Chỉ trong vỏn vẹn có hai câu trong đoạn Tin Mừng Thánh Gioan hôm nay, Chúa Giêsu sử dụng năm lần chữ “tôn vinh/vinh hiển.”  Dựa vào Lời Chúa tiên báo: “Khi các ông giương cao Con Người lên, bấy giờ các ông sẽ biết là Tôi Hằng Hữu”, Thánh sử Gioan muốn diễn tả giờ phút Chúa chịu khổ hình thập giá cũng là giờ phút Chúa được tôn vinh.  Đó cũng là giờ phút người ta nhận ra Người là Thiên Chúa đích thực.  Nếu Chúa Con đã vâng lời cho đến chết để tôn vinh Chúa Cha, thì qua cuộc phục sinh huyền diệu, chính Chúa Cha tôn vinh Chúa Con, để rồi vinh quang của Chúa lan tỏa trong vũ trụ, nơi con người cũng như nơi vạn vật.  Sự tôn vinh như một dòng chảy giữa Chúa Cha và Chúa Con, và chúng ta, những tạo vật thấp hèn, cũng được chia sẻ vinh quang với Đấng đã chết và sống lại.  Hơn thế nữa, chúng ta được hòa vào dòng chảy hiệp thông và vinh quang của Chúa Ba Ngôi.  Chính vì vậy, càng nỗ lực rao truyền Danh Chúa bao nhiêu, chúng ta càng được thông phần vinh quang của Ngài bấy nhiêu.

Trong quá khứ cũng như trong hiện tại, Thiên Chúa đang được tôn vinh qua những cộng tác của chúng ta để loan báo Tin Mừng.  Sách Tông đồ Công vụ kể lại sức sống mãnh liệt và sự phát triển không ngừng của Cộng đoàn Kitô hữu sơ khai.  Mọi tín hữu, nhất là các tông đồ đều dấn thân đến mọi môi trường xã hội để loan báo Chúa Giêsu phục sinh.  Bài đọc hôm nay kể lại những hoạt động của Phaolô và Barnabê.  Một số địa danh được tác giả nhắc tới cho thấy nỗ lực và lòng nhiệt thành của các ông.  Các ông luôn rảo khắp mọi nơi để thiết lập những cộng đoàn mới.  Đến bất kỳ nơi nào, hai ông “tập hợp Hội Thánh”, tức là quy tụ mọi người thiện chí và kể lại cho họ những gì Thiên Chúa đã làm.  Đức tin vào Chúa Giêsu phục sinh đã vượt qua ranh giới những người Do Thái để đến với các dân ngoại, vì vậy, số người tin Chúa ngày một tăng thêm.  Vinh quang Thiên Chúa tỏ hiện nơi các cộng đoàn và nơi cá nhân mỗi người tín hữu, nhờ đó cộng đoàn đầy tràn sức sống và niềm vui.

Thiên Chúa được tôn vinh khi chúng ta sống hòa thuận yêu thương nhau.  Thánh Irênê đã viết: “Vinh quang Thiên Chúa là con người sống vui.”  Khi khẳng định điều này, vị Giáo phụ Hy Lạp muốn diễn tả: mỗi khi con người sống hạnh phúc và yêu thương nhau, thì vinh quang Thiên Chúa được tỏ hiện.  Cũng vậy, mỗi khi con người nỗ lực thực hiện tình yêu thương và sống hạnh phúc, là họ loan truyền vinh quang Thiên Chúa.  Sau khi nói đến việc Chúa Cha tôn vinh mình, Chúa Giêsu nhắc lại lời mời gọi sống yêu thương.  Giới răn yêu thương còn được nhắc lại trong phần tiếp theo của Tin Mừng (x. Ga 15,17).  Đức Giêsu cũng khẳng định: một khi các tín hữu sống yêu thương nhau, họ sẽ làm cho vinh quang Thiên Chúa tỏ hiện, và những người khác sẽ nhận ra các tín hữu là môn đệ của Chúa.  Thiên Chúa là Đấng vô hình, người ta có thể nhận ra hình ảnh của Ngài nơi đời sống của người tín hữu, ở mức độ cá nhân cũng như tập thể.

Vinh quang Thiên Chúa được tỏ hiện một cách hoàn hảo vào lúc tận cùng thời gian, tức là ngày cánh chung.  Thánh Gioan trong thị kiến đã thấy trời mới đất mới.  Lúc đó, mọi đau khổ và nước mắt sẽ không còn.  Thiên Chúa không còn là Đấng vô hình nữa, nhưng Ngài sẽ hiện diện giữa dân Ngài một cách hữu hình cụ thể (Bài đọc II).  Đó là tương lai mà chúng ta đang hướng tới.  Đó cũng là đích điểm của đời sống Kitô hữu.

Sứ mạng cốt lõi của Chúa Giêsu khi Người được sai đến trần gian là để tôn vinh Thiên Chúa.  Việc rao giảng Tin Mừng và những phép lạ Chúa đã thực hiện là nhằm mục đích thể hiện quyền năng của Chúa Cha và lòng thương xót của Ngài.  Chúa Giêsu đã trung tín thực hiện sứ mệnh được trao, dù phải trải qua thập giá.  Tôn vinh Thiên Chúa cũng là ơn gọi của người Kitô hữu.  Điều này nghe có vẻ khó khăn, nhưng trong thực tế lại đơn giản.  Quả vậy, tôn vinh Thiên Chúa chỉ là đơn giản là cuộc sống đạo đức yêu thương và nhiệt thành tông đồ.  Điều này mọi Kitô hữu đều có thể làm được, nhờ nỗ lực của cá nhân, cộng với ơn phù trợ của Chúa, Đấng đang hiện diện giữa chúng ta.

TGM Giuse Vũ Văn Thiên

Khi kỹ sư NASA trở thành nữ tu

Make Christianity Great As Always

Khi kỹ sư NASA trở thành nữ tu

Sơ Libby Osgood đã trải qua cuộc hành trình ngoạn mục, từ kỹ sư làm việc cho Cơ quan hàng không vũ trụ Mỹ (NASA) đến giáo sư đại học và giờ đây trở thành nữ tu.

Khi nhìn lên bầu trời đầy sao ở Charlottetown, thủ phủ tỉnh bang Prince Edward Island (Canada), trong một đêm của mùa hè năm 2017, cô Libby Osgood cảm giác mình đang nhìn qua lăng kính của sự sáng tạo mà Chúa đã tạo nên và suy ngẫm về sự đóng góp của bản thân. Hai trong số các vệ tinh đã lên quỹ đạo Trái đất nhờ vào công của cô gái trẻ. Vào thời điểm đó, nữ kỹ sư hàng không vũ trụ từng làm việc cho NASA đang tạm thời ngưng chức giáo sư của Ðại học Prince Edward Island (UPEI) để đi theo ơn gọi sống đời thánh hiến.

“Tôi cảm thấy vô cùng trọn vẹn, giống như thể mọi mảnh câu đố rời rạc trước kia đột nhiên sắp xếp lại và hợp thành một bức tranh duy nhất”, sơ Osgood nhớ lại. “Với hai lãnh vực tưởng chừng vô cùng khác biệt là khoa học và tôn giáo… tôi đã hiểu thêm về hai niềm đam mê cháy bỏng của mình, và quan sát những người khác đã kết nối cả hai lại với nhau như thế nào”, vị nữ tu cho biết. Nhìn lại những gì đã trải qua trong 34 năm đầu tiên của cuộc đời, sơ Osgood chỉ nhớ được mình đã sống vội như thế nào để đáp ứng kỳ vọng của gia đình và những người xung quanh từ thuở bé.

Công việc ở NASA

Từ nhỏ, con đường của sơ dường như đã được trải sẵn. Khi còn nhỏ, cô bé Osgood thường lắp ráp rốc két với cha, một quân nhân thuộc không quân Mỹ, và ai nấy đều mong đợi cô bé sẽ theo đuổi khoa học khi lớn lên. Sau khi lấy bằng đại học, cô nhanh chóng hoàn thành bậc thạc sĩ và kế đến là tiến sĩ trong lĩnh vực kỹ sư cơ khí và sau đó là trở thành giảng viên. Ở tuổi 23, cô được nhận vào làm việc tại NASA. Ở vai trò kỹ sư hệ thống, kỹ sư Osgood được giao nhiệm vụ tính toán và chứng minh một vệ tinh có thể phóng lên theo kế hoạch đã định. 25 tuổi, cô gái trẻ đã nhận được hai hợp đồng từ NASA: “Trên kia (quỹ đạo Trái đất) đang có hai vệ tinh mà tôi từng thao tác”.

Trong thời gian ở NASA, cô Osgood kiên trì mang giày cao gót hồng, giữa đám đông đồng nghiệp nam giới, và đeo cây thánh giá của người bà. Thế nhưng, cô lại tránh thể hiện quan điểm tôn giáo tại nơi làm việc: “Các kỹ sư thường khá hướng nội trong nhiều vấn đề, đặc biệt đối với những gì thật sự quan trọng của bản thân”. Trong suốt 4 năm di chuyển khắp nước Mỹ vì công việc đòi hỏi, cô thực hành đức tin vào thời gian nghỉ ngơi, nhưng tại nơi làm việc, đề tài tôn giáo gần như là điều cấm kỵ.

Sự trăn trở và ơn gọi

Thế nhưng, sau vụ phóng vệ tinh năm 2008, nữ kỹ sư trẻ tuổi cảm thấy lạc lõng, dường như luôn thiếu một thứ gì đó. Hai năm sau, cô quyết định đến Kenya tham gia công tác thiện nguyện với tổ chức mang tên “Trẻ em của Hy vọng” ở Mikinduri. Nhóm của cô cung cấp dịch vụ y tế, răng hàm mặt và nhãn khoa cho trẻ em tại một ngôi làng nhỏ. Thế là sau nhiều năm làm việc với vệ tinh, nữ kỹ sư cảm thấy sự thôi thúc phải được tiếp xúc và cống hiến cho cộng đồng. “Tôi đem lòng yêu Kenya. Tại đây, thông qua người bản xứ, tôi tận mắt chứng kiến ‘sự tỏa sáng tình yêu của Thiên Chúa’ có nghĩa là gì. Ðó là điều mà tôi không hề thấy hoặc cảm giác được ở Phoenix (bang Arizona, Mỹ)”, cô nhớ lại. Thế là trước khi rời Kenya, Osgood quyết định bỏ việc với mức lương cao và tìm cho mình hướng đi mới.

Năm 2010, Osgood chuyển đến Charlottetown và sau thời gian nghỉ ngơi với gia đình, cô bắt đầu công tác ở UPEI trên cương vị giáo sư ngành cơ khí. Trong phần lớn cuộc đời, cô hầu như che giấu đức tin và không cởi mở về lòng khát khao muốn dâng cuộc đời mình cho Chúa. Cô từng mang theo Kinh Thánh và giấu mình trong tủ quần áo để cầu nguyện. Tuy nhiên, nhờ sự hỗ trợ của cộng đoàn Công giáo ở Charlottetown, Osgood tìm được lòng dũng cảm để bắt đầu bộc lộ đức tin.

Trong suốt 2 năm sau đó, cô cẩn thận tìm hiểu khả năng theo đuổi đời sống thánh hiến. Và chuyến thăm của Giám đốc Ðài Thiên văn Vatican, tu sĩ dòng Tên Guy Consolmagno thực sự đã mở ra cánh cửa giải thoát. Lúc đó, Osgood đột nhiên phát hiện rằng “khoa học và tôn giáo có thể cùng tồn tại”. “Trong lúc suy ngẫm về khả năng trở thành nữ tu, tôi lại chần chừ chỉ bởi vì tôi quá yêu thích nghề nghiệp kỹ sư. Và bất ngờ tôi phát hiện mình hoàn toàn có thể vừa là kỹ sư vừa là nữ tu”, sơ nhớ lại.

Thế là nữ kỹ sư gia nhập dòng Ðức Bà và dự tu hai năm ở New York. Sau khi khấn dòng, sơ Osgood quay về Charlottetown để dạy giáo lý và tiếp tục công tác tại UPEI, giảng dạy các sinh viên theo đuổi đam mê trong ngành kỹ sư vũ trụ học. Giờ đây, vị nữ tu phát hiện đời sống thánh hiến và nghiên cứu khoa học có thể bổ sung cho nhau, vì đều thể hiện tình yêu kính Thiên Chúa.

Hồng Hoang

Chúa Thánh Thần có vai trò nào trong đời sống Chúa Kitô?

Chúa Thánh Thần có vai trò nào trong đời sống Chúa Kitô?

Nguyện xin ơn lành của Chúa luôn ở cùng bạn và gia đình hôm nay và mãi mãi nhé.

Cha Vương

Thứ 4: 11/05/2022

GIÁO LÝ: Chúa Thánh Thần có vai trò nào trong đời sống Chúa Kitô? Tất cả công việc của Chúa Giêsu chỉ có thể hiểu được là do Chúa Thánh Thần tác động. Sự hiện diện của Thánh Thần Thiên Chúa, Đấng ta gọi là Thánh Thần được biểu lộ cách hoàn toàn trong suốt cuộc đời Chúa Giêsu. (YouCat, số 114)

SUY NIỆM: Chúa Thánh Thần làm cho Chúa Giêsu thành thai trong lòng Đức Maria (Mt 1,18), xác nhận Người là Con yêu dấu khi Chúa chịu phép Rửa (Lc 4,16-19), dẫn Chúa vào hoang địa (Mc 1,12) tác động cho đến lúc Chúa tắt thở (Ga 19,30). Trên thập giá Chúa Giêsu trút linh hồn. Sau khi sống lại Chúa ban Chúa Thánh Thần cho các môn đệ (Ga 20,22). Thánh Thần Chúa Giêsu được truyền sang cho Hội Thánh như vậy: Như Chúa Cha đã sai Thầy, Thầy cũng sai anh em (Ga 20,21). (YouCat, số 114 t.t.)

❦ Trong kinh Tin Kính, bạn tuyên xưng: “Tôi tin Chúa Thánh Thần là Thiên Chúa và là Đấng ban sự sống”. Chính Chúa Thánh Thần là sự sống, nhưng là sự sống tình yêu, sự sống có tình yêu, vì Ngài là tình yêu của Chúa Cha và Chúa Con, là ơn thông hiệp của tình yêu Thiên Chúa, mà trong Ngài, bạn được thông hiệp với Thiên Chúa.

LẮNG NGHE: Quả vậy, phàm ai được Thần Khí Thiên Chúa hướng dẫn, đều là con cái Thiên Chúa. Phần anh em, anh em đã không lãnh nhận Thần Khí khiến anh em trở thành nô lệ và phải sợ sệt như xưa, nhưng là Thần Khí làm cho anh em nên nghĩa tử, nhờ đó chúng ta được kêu lên: “Áp-ba! Cha ơi!” (Rm 8:14-15)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa là Thần Khí Sự Sống và Tình Yêu, xin dạy con biết yêu những điều tốt đẹp, cao quý và biết từ bỏ những điều xấu xa đê tiện. Xin cho con biết đưa Tình Yêu của Chúa vào cuộc sống để mỗi giây phút sống con đều cảm nhận được niềm hạnh phúc yêu thương.

THỰC HÀNH: Tự hỏi: Mới đây có khi nào tôi cảm nghiệm được tình yêu đích thực từ Thiên Chúa không? Xin Chúa Thánh Thần mở lòng trí bạn hôm nay nhé.

CON CỦA SỰ KHÍCH LỆ

CON CỦA SỰ KHÍCH LỆ

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Tôi ban cho chúng sự sống đời đời.”

William Arthur Ward nói, “Hãy tâng bốc tôi, và tôi có thể không tin bạn!  Hãy chỉ trích tôi, và tôi có thể không thích bạn!  Hãy quên bẵng tôi, và tôi có thể KHÔNG tha thứ cho bạn!  Và hãy khích lệ tôi, tôi sẽ không bao giờ quên bạn!”

Kính thưa Anh Chị em,

“Hãy khích lệ tôi, tôi sẽ không bao giờ quên bạn!”  Thú vị thay!  Các nhân vật của Lời Chúa hôm nay là những con người mà Hội Thánh và thế giới sẽ không bao giờ quên.  Đó là Barnaba, một người được mệnh danh là ‘Con của sự khích lệ’ và Giêsu, một ‘Thiên Chúa của sự khích lệ!’

     Barnaba, xuất hiện trong bài đọc Công Vụ Tông Đồ hôm nay, là một trong những nhân vật hấp dẫn nhất của Tân Ước.  Barnaba theo tiếng Hy Lạp có nghĩa là “Con của sự khích lệ.”  Barnaba có tiếng là đã khích lệ mọi người ông gặp gỡ; điều này được thể hiện rất rõ qua trình thuật hôm nay.  Một điều gì đó vừa xảy ra trong thành Antiôkia, khi những người ngoại giáo tuyên xưng niềm tin vào Chúa Giêsu.  Từ Giêrusalem, Barnaba được cử xuống để xem xét sự việc.  Ông vui mừng với những gì mắt thấy và đã dành cho các anh em tân tòng một sự khích lệ lớn lao, giục giã họ tin yêu Chúa.  Sau đó, Barnaba lập tức đến Taxô tìm Phaolô, một người mới tin Chúa; Barnaba khuyến khích Phaolô đi Antiôkia để hỗ trợ cho Hội Thánh non trẻ này.  Từ đó, Phaolô trở thành trụ cột hàng đầu của Antiôkia; và “Chính tại Antiôkia, lần đầu tiên, các môn đệ được gọi là Kitô hữu.”  Hội Thánh được khích lệ, mừng vui; Thánh Vịnh đáp ca diễn tả, “Muôn nước hỡi, nào ca ngợi Chúa!”  Thật không sai, Barnaba được gọi là ‘Con của sự khích lệ!’

Với bài Tin Mừng, chúng ta, đoàn chiên Chúa gặp được một sự khích lệ lớn lao nơi Giêsu Mục Tử, “Tôi ban cho chúng sự sống đời đời; không bao giờ chúng phải diệt vong; không ai cướp được chúng khỏi tay Tôi.”  Thật an ủi khi biết Chúa Giêsu hết lòng vì chúng ta; Ngài quan tâm đặc biệt đến hạnh phúc tối thượng là “sự sống đời đời” của chúng ta.  Tuy nhiên, chúng ta không chỉ là những con chiên thụ động vì “Chiên của Tôi thì nghe tiếng Tôi”; nghĩa là, chúng ta vẫn có một vai trò nhất định trong mối quan hệ của mình với Thiên Chúa!  Chúa sẽ làm tất cả những gì có thể để gìn giữ chúng ta, nhưng mỗi người cũng có phần của mình trong ‘cuộc chơi!’  Chúng ta phải im ắng đủ để lắng nghe Ngài, qua Phúc Âm, toàn bộ Thánh Kinh, qua từng biến cố, qua từng con người.  Bởi lẽ, ngày nay, có nhiều tiếng nói đang cạnh tranh sự chú ý của chúng ta, chúng ta phải nghe cho được sự khích lệ của Ngài, hầu làm theo Ngài, với niềm tin rằng, sự khích lệ tận tâm của Ngài cho hạnh phúc của chúng ta là vô điều kiện.

Anh Chị em,

Noi gương Chúa Giêsu, ‘Thiên Chúa của sự khích lệ’; bắt chước Barnaba, ‘Con của sự khích lệ’, chúng ta sống một phần của ơn gọi của mình như những người con ‘được gọi để khích lệ.’  Chúng ta khuyến khích nhau trong đức tin, giúp nhau phát triển trong mối tương quan với Chúa, giúp nhau trung thành với ơn gọi làm con Chúa.  Cha mẹ khuyến khích con cái, con cái khuyến khích cha mẹ; anh chị em, bạn bè khuyến khích nhau… cùng nhau hiệp hành trên con đường mang tên Giêsu mà tiến về nhà Cha!  Ước gì chúng ta có một trái tim lặng thinh đủ để nghe rõ ‘tiếng của lòng’ Thiên Chúa và ‘tiếng của lòng’ con người!  Từ đó, dám hy sinh, dám dấn thân, trở nên những người ‘con của sự khích lệ’ cho những ai đang bủn rủn, và đầu gối rã rời!  Như vậy, trong mọi lĩnh vực, ‘mục vụ khuyến khích’ vẫn đóng một vai trò quan trọng, không chỉ ở các Hội Thánh non trẻ, mà cả với Hội Thánh trưởng thành và thế giới hiện đại ngày nay!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, xin cho lửa yêu mến Chúa luôn nung đốt lòng con; để ai gặp con, họ gặp được sự khích lệ… để “không bao giờ quên” Chúa, nhưng muốn đến gần Ngài!” Amen!

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế