Người đã giải thoát kẻ cơ bần khỏi tay phường hung bạo. (Gr 20:12-13)- Cha Vương

Ngày Thứ 6 tràn đầy ân sủng trong việc ăn chay hãm mình nhé.

Cha Vương

Thư 6, 5MC: 11/4/2025

TIN MỪNG: Người bảo họ: “Tôi đã cho các ông thấy nhiều việc tốt đẹp Chúa Cha đã giao cho tôi làm; vì việc nào mà các ông ném đá tôi?” (Ga 10:32)

SUY NIỆM: Chỉ con ít ngày nữa là bước vào Tuần Thánh. Trong suốt Mùa Chay bạn được mời gọi để NGHE, để THẤY và để LÀM. Bạn NGHE tiếng Chúa coi Chúa đang muốn nói với bạn điều gì trong Kinh Thánh trong lời kinh tiếng hát, lắng nghe tiếng lòng để coi lòng mình đang khao khát những gì, và lắng nghe những người chung quanh để coi họ đang cần gì nơi bạn?

Bạn có THẤY những việc tay Chúa đã làm trong cuộc đời bạn, có thấy thái độ sống, tích cực hay tiêu cực, của bạn có ảnh hưởng đến người phối ngẫu và những chung quanh, và bạn có thấy những những gì mà người thân yêu đã làm cho bạn để rồi nói lên một lời “cảm ơn” chân thành từ con tim?

Và trong suốt Mùa Chay bạn đã LÀM gì cho Chúa, cho anh em, và cho chính bản thân bạn? Vậy trong những ngày còn lại của Mùa Chay thánh này, mời bạn hãy cố gắng sống trọn vẹn tinh thần Mùa Chay nhé.

LẮNG NGHE: Lạy Đức Chúa các đạo binh, Đấng dò xét người công chính, Đấng thấu suốt tâm can, con sẽ thấy Ngài trị tội chúng đích đáng, vì con đã giãi bày cơ sự cùng Ngài. Hãy ca tụng Đức Chúa, hãy ngợi khen Đức Chúa, vì Người đã giải thoát kẻ cơ bần khỏi tay phường hung bạo. (Gr 20:12-13)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, Chúa ban cho con 40 ngày chay thánh để tôi luyện hồn xác con, xin giúp con sống trọn những ngày còn lại của Mùa Chay để lắng NGHE tiếng Chúa, để THẤY mọi việc Chúa làm, và để LÀM những gì đẹp lòng Chúa hầu xứng đáng hưởng ơn Chúa cứu độ.

THỰC HÀNH: Tốt, tốt hơn, tốt nhất! Nếu bạn làm một trong 3 điều sau đây là tốt. Nếu làm được 2 điều thì tốt hơn và nếu làm được cả 3 thì tốt nhất : (1) NGHE: Bỏ ra tí thời gian đọc Thánh Vịnh 51, (2) THẤY: Dành ra 15 phút để đếm những ơn lành trong đời bạn, (3) LÀM: Làm một việc bác ái cho một người không quen biết.

From: Do Dzung

ĐAU KHỔ VÀ VINH QUANG – TGM Giu-se Vũ Văn Thiên

TGM Giu-se Vũ Văn Thiên

 Phụng vụ Tuần Thánh mở đầu bằng nghi thức làm phép lá và rước lá, sau đó là thánh lễ mà đỉnh cao là trình thuật về cuộc thương khó của Đức Giê-su.  Các Bài đọc Kinh Thánh, nhất là Bài Thương khó, nêu bật hai khía cạnh của cuộc thương khó Đức Giê-su: Đau khổ và Vinh quang.  Hai khía cạnh này hòa quyện với nhau, tạo nên nét độc đáo và làm cho cuộc tử nạn của Chúa Giê-su trên đồi Can-vê năm xưa không giống như bất kỳ vụ thi hành án nào trong lịch sử.

Bài đọc I trích sách Ngôn sứ I-sa-i-a nói với chúng ta về một nhân vật bị đánh bầm dập, thân mình mang đầy thương tích.  Tuy vậy, nhân vật được trình bày lại chấp nhận đau khổ như một tự nguyện.  Nhân vật ấy là Người Tôi tớ Đức Gia-vê.  Vị Tôi tớ luôn trong trạng thái tỉnh thức để lắng nghe lời giáo huấn của Thiên Chúa, và niềm tin cậy phó thác đã đem lại cho Người sức mạnh trong gian nan.  Dưới lăng kính Ki-tô giáo, đây chính là hình ảnh của Đức Giê-su chịu khổ hình.  Cuộc thương khó vừa là một khổ hình do người Do Thái gây nên, đồng thời cũng là một hành vi tự nguyện của Chúa Giê-su, vì vâng lời Chúa Cha.  Mặc dù sợ hãi đến mức toát mồ hôi máu, Đức Giê-su, người Tôi tớ Gia-vê đã tự nguyện bước vào cuộc thương khó, với niềm xác tín “có Đức Chúa là Chúa Thượng phù trợ tôi.”  Cần lưu ý là sách ngôn sứ I-sai-a có bốn bài ca về Người Tôi tớ Đức Gia-vê.  Mỗi bài diễn tả một khía cạnh, và tất cả bốn bài ca đó đã trở thành hiện thực nơi Đức Giê-su.  Bài cuối cùng ở chương 52 được đọc trong Phụng vụ suy tôn Thánh giá chiều thứ Sáu tuần Thánh, với nội dung diễn tả cuộc khổ nạn đau thương của Chúa Giê-su qua biến cố thập giá. 

Hai khía cạnh đau khổ và vinh quang cũng được thánh Phao-lô quảng diễn trong Bài đọc II.  Đức Giê-su là Thiên Chúa tối cao.  Người đã hạ mình mang lấy thân phận con người như chúng ta, chỉ ngoại trừ tội lỗi.  Người đã trút bỏ vinh quang để mang thân phận nô lệ.  Sự hạ mình của Ngôi Lời vừa thể hiện qua mầu nhiệm nhập thể, vừa thể hiện qua biến cố khổ nạn thập giá.  Nói cách khác, sự khiêm tốn vâng lời liên lỉ của Đức Giê-su, được trải dài từ ngày Truyền tin đến đỉnh đồi Can-vê.  Tuy vậy, thánh Phao-lô khẳng định, cái chết và nấm mộ không phải là tiếng nói cuối cùng của Thiên Chúa.  Sau thập giá là vinh quang.  Thiên Chúa Cha đã siêu tôn Đức Giê-su, và ban cho Người danh hiệu “trổi vượt trên muôn vàn danh hiệu.”  Điều thánh Phao-lô viết trong thư gửi giáo dân Phi-líp-phê hôm nay đã được thực hiện: đó là hàng tỷ Ki-tô hữu trên hoàn cầu tuyên xưng Đức Giê-su là Đấng Cứu độ.

 Trình thuật thương khó theo thánh Lu-ca như một vở kịch gồm nhiều phân cảnh, với nhiều cung bậc cảm xúc.  Vở kịch này khởi đầu từ phòng tiệc ly và kết thúc trên đồi Can-vê.  Chúng ta thấy mỗi khi Đức Giê-su nói về những gì đang xảy ra trong hiện tại, thì Người cũng liên hệ tới tương lai.  Nếu bữa tiệc ly là lần cuối cùng Người uống chén rượu nho vật chất, thì Người cũng hứa sẽ được cùng với các môn đệ dùng rượu nho mới khi triều đại của Thiên Chúa đến.  Khi bị bắt trong vườn Cây Dầu, dù bị quân lính bao quanh sát khí đằng đằng, Chúa Giê-su vẫn khảng khái nói: Đây là giờ của quyền lực tối tăm.  Nhân vật Phi-la-tô được trình bày nổi bật trong cuộc thương khó của Đức Giê-su.  Ông này vừa kính phục Chúa Giê-su, nhưng lại sợ người Do Thái.  Thực sự ông muốn cứu Chúa Giê-su, và ông đã tìm một lối mở, đó là đưa ra trường hợp Ba-ra-ba như một lá bài để thương thuyết.  Ấy vậy mà người Do Thái đồng thanh xin tha cho một kẻ giết người.  Trong cuộc thương khó, giữa tiếng ồn ào của đám đông bị kích động, Con Thiên Chúa thì bị án tử, và kẻ sát nhân lại được tha!  Chi tiết này đã làm cho cuộc thương khó của Chúa Giê-su thêm phần bi kịch.

 Trình thuật thương khó kết thúc ở nấm mồ.  Các môn đệ và những người phụ nữ trước đây đã theo Chúa Giê-su đang ở trong một tâm trạng hoang mang tột độ.  Họ không biết những gì sẽ tiếp tục xảy đến.  Với lòng yêu mến và kính trọng Thầy mình, các môn đệ đã hạ xác Chúa và vội vàng an táng trong mồ.  Những người phụ nữ thì chuẩn bị thuốc thơm để sau ngày nghỉ lễ sẽ xức xác Chúa.  Bài Thương khó kết thúc như những dấu chấm lửng, dường như muốn cho các độc giả hãy đón đọc ở phần sau, với nhiều hấp dẫn mới.  Sau khi cử hành Phụng vụ Lễ Lá, Phụng vụ Tuần Thánh giúp các tín hữu tiếp tục suy tư về những gì mình đã được chứng kiến trong trình thuật hôm nay.  Chúng ta sẽ dần dần từng bước cử hành những biến cố quan trọng trong những ngày cuối đời dương thế của Chúa Giê-su.   Nói cách khác, trình thuật Thương khó như một dẫn nhập để đưa các tín hữu tới những nghi thức long trọng của Tuần Thánh.

 Nếu đau khổ và vinh quang cùng đan xen trong biến cố khổ nạn của Chúa Giê-su, thì hôm nay, trong cuộc sống của chúng ta, đau khổ và vinh quang cũng vẫn đang cùng nhau hòa quyện.  Người tín hữu nhìn thấy qua mầu nhiệm thập giá vinh quang của Thiên Chúa.  Vinh quang ấy chiếu tỏa cho mọi thế hệ, để những ai đến với thập giá Chúa Ki-tô, sẽ tìm được bình an và hướng đi cho đời mình.  Trong cuộc sống đầy gian nan thử thách, những ai tin cậy phó thác nơi Chúa, sẽ cảm thấy gánh cuộc đời nhẹ nhàng hơn.  Chúa Giê-su đã mời gọi: “Tất cả những ai đang vất vả mang gánh nặng nề, hãy đến cùng tôi, tôi sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng” (Mt 11,28).  Chúng ta hãy tham dự nghi thức Tuần Thánh với niềm phó thác cậy trông để có thêm nghị lực bước đi trên con đường thập giá cuộc đời.

 TGM Giu-se Vũ Văn Thiên

From: Langthangchieutim

CHÚA GIÊ SU DANG TIẾP TỤC CHỊU KHỔ NẠN -Linh mục I-nha-xi-ô Trần Ngà

Linh mục I-nha-xi-ô Trần Ngà

(Suy niệm Chúa nhật lễ Lá)

Sứ điệp: Là chi thể của Chúa Giê-su, chúng ta cùng vác thập giá với Ngài.

Vào khoảng năm 1978, đang lúc kinh tế còn khó khăn, bác Năm từ thành phố về thăm người em ruột ở miền quê. Khi trở về nhà, bác thu gom nhiều thứ “cây nhà lá vườn” của gia đình chú em, mang về cho vợ và các con ở nhà.

Khi xe đến bến, bác và cô con gái lớn phải cuốc bộ về nhà cho đỡ tốn tiền xe ôm. Bác lụm cụm bước đi, một tay xách bị xoài, tay kia xách bị khoai; còn vai thì mang bị gạo, lưng còng xuống vì tuổi già sức yếu, người nhễ nhại mồ hôi dưới ánh nắng mặt trời gay gắt… Trong khi đó, cô con gái bác là giáo viên cấp ba bước thong thả bên cha già, vai đeo ví đầm xinh xắn, đi tênh tênh như cô chủ sang trọng bên cạnh người tôi tớ già nua… mà không chút đoái hoài!

Cảnh tượng nầy khác gì việc Chúa Giê-su hôm nay vẫn đang vác thập giá nặng nề để đền tội cho nhân loại, trong khi đông đảo những người con Chúa vẫn phớt lờ khổ hình Chúa chịu để đắm mình trong lạc thú, xa hoa…

Chúng ta đừng quên rằng: Các tín hữu là chi thể của Chúa Giê-su, là thân mình mầu nhiệm của Ngài, Ngài tự đồng hóa mình với họ.

Vì thế, hôm xưa, khi Sao lô rong ruổi trên đường đi Đa-mát để lùng bắt các ki-tô hữu đầu tiên, bỗng nhiên ông bị ngã ngựa và nghe tiếng Chúa Giê-su phục sinh vang vọng bên tai: “ Sao-lê! Tại sao ngươi bắt bớ Ta?… Sao-lô hỏi: “Ông là ai?” Có tiếng trả lời: “Ta là Giê-su mà ngươi đang bắt bớ.”

Thế mới biết: Hôm nay, Chúa Giê-su còn đang bị bắt bớ, đang chịu đau khổ nơi các tín hữu là chi thể của Ngài, để mang lại ơn tha tội cho muôn dân.

Và Ngài thiết tha mời gọi chúng ta cùng vác thập giá, tức là cùng chịu đau khổ với Ngài, để góp công với Ngài trong công trình cứu độ.

“Ngài nói: “Ai muốn theo tôi phải từ bỏ chính mình, hãy vác thập giá mình mà theo” (Mc 8,34). Ngài còn nhấn mạnh: “Ai không vác thập giá mình mà đi theo tôi, thì không thể làm môn đệ tôi được” (Lc 14,27).

Vác thập giá cách nào?

Trước hết chúng ta hãy nhớ rằng hôm nay, Chúa Giê-su đang sống trong ta như lời thánh Phao-lô dạy: “Tôi sống, nhưng không phải là tôi, mà là chính Chúa Giê-su đang sống trong tôi” (Galat 2, 20).

Vì có Chúa Giê-su đang sống trong ta và ta là chi thể của Ngài, nên những việc ta làm không còn là việc riêng của ta, những đau khổ ta chịu… không còn là nỗi khổ của riêng ta, mà là “chính Chúa Giê-su đang làm việc, đang chịu khổ trong thân xác ta.

Vậy thì khi tôi làm việc, “không còn là tôi, mà là Chúa Giê-su” đang làm việc trong tôi… Khi tôi vất vả cực nhọc, “không còn là tôi, mà là Chúa Giê-su” đang chịu vất vả cực nhọc trong tôi…

Như thế, nếu chúng ta kết hợp mật thiết với Chúa Giê-su để làm mọi việc hằng ngày, để chịu đựng những khổ đau xảy đến… thì chính là Chúa Giê-su đang tiếp tục chịu thương khó trong thân mình chúng ta. Thế là chúng ta đang vác thập giá với Chúa.

Còn nếu không kết hợp với Chúa Giê-su để làm việc cũng như chịu đựng đau khổ với Ngài, thì chúng ta chẳng khác gì cô giáo kiêu kỳ trong câu chuyện trên đây, chẳng đoái hoài đến người cha của mình đang mang gánh nặng nề, và vì thế, cũng chẳng được công phúc gì.

Lạy Chúa Giê-su,

Xin cho chúng con chấp nhận vác thập giá với Chúa mỗi ngày qua việc bổn phận, để thông hiệp vào công trình cứu độ của Chúa để mang lại ơn tha thứ cho những người tội lỗi. Amen.

Linh mục I-nha-xi-ô Trần Ngà


 

BẤT TỬ – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Trước khi có Abraham, thì tôi, Tôi Hằng Hữu!”.

Năm 125 sau Công Nguyên, Aristides giải thích sự thành công lạ thường của ‘một tôn giáo mới’: “Bất kỳ một Kitô hữu chân chính nào rời khỏi thế giới, họ đều hân hoan dâng lời cảm tạ Chúa; họ mang theo thân xác những ca khúc tạ ơn! Như bất tử, họ đang đi từ một nơi này đến một nơi khác gần đó; một sự dịch chuyển không thể phi thường hơn!”.

Kính thưa Anh Chị em,

Lời Chúa hôm nay nói đến sự ‘bất tử’ Aristides đề cập! “Chim sắp chết, chim kêu thống thiết; người sắp chết, người nói lời thiệt!”. Biết mình sắp chết, Chúa Giêsu đưa ra một tuyên bố ‘rất thiệt’ về sự ‘bất tử’ của Ngài, “Trước khi có Abraham, thì tôi, Tôi Hằng Hữu!”.

Ghi lại lời này của Thầy – “Tôi Hằng Hữu!” – tác giả về lại lời tựa Phúc Âm của mình; ở đó, ‘phượng hoàng Gioan’ chấp cánh bay lên tận mút cùng của tạo thành, “Lúc khởi đầu đã có Ngôi Lời, Ngôi Lời vẫn hướng về Thiên Chúa; và Ngôi Lời là Thiên Chúa”. Cùng hiện hữu với Chúa Cha, Ngôi Lời có trước cả Abraham, trước bất cứ ‘nguyên tổ’ của bất kỳ thọ tạo nào! Tuy nhiên, Ngôi Lời đã hoá thành nhục thể, hạ cố để ở với con người, cứu lấy con người dù vẫn ở với Cha. Và dẫu đã về trời bên hữu Cha, Ngài vẫn ở với loài người. Đây là sự hiện diện tất yếu của một tình yêu ‘bất tử’ nơi một Thiên Chúa ‘bất tử!’.

Chúa Giêsu còn nói, “Ai tuân giữ lời tôi, sẽ không bao giờ phải chết!”. Hãy nhìn vào Abraham, một người “tuân giữ” hoàn toàn lời Thiên Chúa và Ngài đã chúc phúc cho ông, “Ta sẽ lập giao ước giữa Ta với ngươi từ thế hệ này qua thế hệ khác”; “Ta sẽ là Thiên Chúa của ngươi và của dòng dõi ngươi sau này” – bài đọc một. Với Đavít, giao ước Chúa đã lập với Abraham sẽ mãi bền bỉ, trường tồn, “Giao ước đã lập ra, muôn đời Chúa nhớ mãi!” – Thánh Vịnh đáp ca. Như vậy, Abraham ‘bất tử’ với miêu duệ của mình.

Vì thế, khi nói “Ai tuân giữ lời tôi, sẽ không bao giờ phải chết”, Chúa Giêsu nói đến cái chết linh hồn. Ai giữ lời Ngài, sẽ không biết cái chết ‘kiểu đời đời’ này! Bởi lẽ, họ đã chia sẻ cuộc sống thần linh của Ngài ‘ở đây và lúc này’, một cuộc sống vượt quá cái chết. Vì thế, sự hiệp thông với Đấng hằng sống sẽ không bị phá vỡ bởi cái chết; đúng hơn, được đào sâu bởi nó!

Anh Chị em,

“Tôi Hằng Hữu!”. Dẫu “hằng hữu”, Con Thiên Chúa vẫn cam lòng chịu – ‘hạn hữu’ – chết cho tội lỗi của con người; nhưng Ngài đã sống lại cho sự ‘bất tử’ của nó! Ngài đang sống trong bạn, trong tôi, trong thế giới nhiễu nhương này. Vì thế, không chỉ khi còn sống, chúng ta hân hoan ca tụng Ngài, mà cả khi rời thế giới, bạn và tôi “mang theo thân xác những ca khúc tạ ơn!”. Là con ‘Đấng Bất Tử’, chúng ta sống sự sống thần linh đời đời của Ngài. Do đó, đừng để cho sự tẻ nhạt và đơn điệu của cuộc sống với những tân toan kéo ghì chúng ta xuống. Hãy sống tâm thế của con cái Thiên Chúa ngay hôm nay, giữa đời thường, “Tâm hồn luôn hướng lên cao cùng với lời tạ ơn trong mọi hoàn cảnh”. Và như thế, bạn và tôi ‘bất tử!’.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, sinh ra là một bản gốc – bất tử – đừng để con ‘tử sớm’ như một bản sao. Cho con thật cao thượng ngay cả trong suy tưởng và ước muốn!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế) 

****************************************************************

Thứ Năm Tuần V Mùa Chay

Ông Áp-ra-ham là cha các ông đã hớn hở vui mừng vì hy vọng được thấy ngày của tôi.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an. Ga 8,51-59

51 Khi ấy, Đức Giê-su nói với người Do-thái rằng : “Thật, tôi bảo thật các ông : ai tuân giữ lời tôi, thì sẽ không bao giờ phải chết.”

52 “Người Do-thái liền nói : “Bây giờ, chúng tôi biết chắc là ông bị quỷ ám. Ông Áp-ra-ham đã chết, các ngôn sứ cũng vậy ; thế mà ông lại nói : ‘Ai tuân giữ lời tôi, thì sẽ không bao giờ phải chết.’

53 “Chẳng lẽ ông lại cao trọng hơn cha chúng tôi là ông Áp-ra-ham sao ? Người đã chết, các ngôn sứ cũng đã chết. Ông tự coi mình là ai ?” 54 Đức Giê-su đáp : “Nếu tôi tôn vinh chính mình, vinh quang của tôi chẳng là gì cả. Đấng tôn vinh tôi chính là Cha tôi, Đấng mà các ông gọi là Thiên Chúa của các ông. 55 Các ông không biết Người ; còn tôi, tôi biết Người. Nếu tôi nói là tôi không biết Người, thì tôi cũng là kẻ nói dối như các ông. Nhưng tôi biết Người và giữ lời Người. 56 Ông Áp-ra-ham là cha các ông đã hớn hở vui mừng vì hy vọng được thấy ngày của tôi. Ông đã thấy và đã mừng rỡ.”

57 Người Do-thái nói : “Ông chưa được năm mươi tuổi mà đã thấy ông Áp-ra-ham !” 58 Đức Giê-su đáp : “Thật, tôi bảo thật các ông : trước khi có ông Áp-ra-ham, thì tôi, Tôi Hằng Hữu !”

59 Họ liền lượm đá để ném Người. Nhưng Đức Giê-su lánh đi và ra khỏi Đền Thờ.


 

CHÚA là Đấng từ bi nhân hậu – Cha Vương

Một ngày thật mạnh mẽ trong đức tin và Chúa nhé.

Cha Vương

Thứ 4, 5MC: 7/4/2025

TIN MỪNG: Vua cất tiếng nói: “Nhưng ta thấy có bốn người đang tự do đi lại trong lò lửa mà không hề hấn gì, và dáng vẻ người thứ tư giống như con của thần minh.” (Đn 3:92)

SUY NIỆM: Đoạn Tin Mừng hôm nay trích từ sách Sách Ngôn Sứ Đa-ni-en tường thuật về Ba thiếu niên Sidrach, Misach và Abdênagô bị ném vào lò lửa. Vua Nabucôđônôsor bảo họ thờ lạy các thần Babilon thì họ sẽ được giải thoát. Họ không nghe vua, nhưng lại kêu xin Thiên Chúa và Ngài đã giải thoát họ. Họ đối đầu với cái ác bằng niềm tin không lay chuyển vào Chúa. Đức tin của họ vào Chúa giúp họ hiên ngang vững vàng tuyên xưng đức tin trước sự ngược đãi dữ dội. Niềm hy vọng của họ không nằm ở thế gian này mà ở trong lời hứa mà Chúa dành cho những ai tin tưởng nơi Ngài. 

Nhìn vào đời sống hằng ngày, điều gì đang làm cho bạn lo lắng và nghi ngờ vào quyền năng và sức mạnh của Chúa?

LẮNG NGHE: CHÚA là Đấng từ bi nhân hậu. Ai kính sợ Người, Người ban phát của ăn; giao ước đã lập ra, muôn đời Người nhớ mãi. (Tv 111:4b-5)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, thật dễ dàng cho con bị giao động trước những lời mời mọc dối trá của thế gian này, nó làm cho con lo lắng, sợ hãi, buồn phiền… Con chạy đến Chúa hôm nay với hết lòng tin tưởng vào Chúa là Đấng từ bi và nhân hậu. Xin đừng để con lìa bỏ Chúa vì bất cứ lý do nào.

THỰC HÀNH: Đọc chậm và suy niệm Kinh Tin-Cậy-Mến 

From: Do Dzung

***********************

Tin Vào Tình Chúa (Sáng tác: Lm. Mi Trầm) – Thể Hiện: Hoàng Quân 

Ở LẠI TRONG LỜI- Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Nếu các ông ở lại trong lời của tôi, thì các ông thật là môn đệ tôi!”.

Hudson Taylor, ‘một Phaolô của thế kỷ 19’, truyền giáo 51 năm tại Trung Hoa lục địa; ông đem về cho Chúa hàng vạn linh hồn. Những ngày cuối đời, ông nói với một người bạn, “Tôi rất yếu, tôi không thể đọc Thánh Kinh; thậm chí, không thể cầu nguyện. Tôi chỉ có thể nằm yên trong vòng tay Chúa như một em bé và hạnh phúc ở lại trong lời Ngài!”.

Kính thưa Anh Chị em,

Lời Chúa hôm nay cho thấy, ‘Ở lại trong lời’ – trải nghiệm của Taylor – cũng là trải nghiệm của những bạn trẻ thời Đaniel hoặc trải nghiệm của chính Chúa Giêsu.

‘Ở lại trong lời’ của ai, giả thiết bạn phải tin vào người ấy! Niềm tin sẽ không có thật cho đến khi nó chạm đến một thái độ, một xác tín; và trên hết, chạm đến một lựa chọn cụ thể của một con người. Đaniel cho thấy thái độ anh hùng và sự lựa chọn kiên cường không phải của một nhưng của những ba người bạn của ông – bài đọc một. Họ chọn chịu ném vào lò lửa khi tỏ thái độ bất tuân lệnh vua Nabucôđônosor, người buộc họ bái lạy tượng thần. Chúa đã cứu họ! Thật tuyệt vời, như vua nhận xét, “Con của thần minh” đã đến, cùng đi với họ giữa lửa, đến nỗi vua đã phải ngưỡng mộ và hẳn, đã cùng họ ca khen, “Xin dâng lời khen ngợi suy tôn muôn đời!” – Thánh Vịnh đáp ca.

Với bài Tin Mừng, Chúa Giêsu nói, “Nếu các ông ‘ở lại trong lời’ của tôi, các ông thật là môn đệ tôi!”. Với Ngài, ‘ở lại trong lời’ Ngài là làm cho cuộc sống của bạn và tôi phù hợp với cuộc sống của Ngài; là nên giống Ngài, nói như Ngài, làm như Ngài và nhất là làm những gì Chúa Cha muốn như Ngài đã làm. Tắt một lời, ‘ở lại trong lời’ là thuộc về Ngài, nên môn đệ Ngài. Nó còn là một điều gì đó thánh thiêng, đòi hỏi kiên trì mỗi ngày; đồng thời, biết cách trổi dậy, ‘phủi bụi’ bản thân để bắt đầu lại mỗi khi chùn bước hay vấp ngã.

Chúa Giêsu còn nói, “Các ông sẽ biết sự thật, và sự thật sẽ giải phóng các ông!”. Sự thật ở đây chính là tự do Ngài ban; nó sâu sắc hơn nhiều so với tự do thế gian. Ở đây không chỉ đơn giản là tự do chính kiến, tự do chọn bất cứ điều gì tôi muốn, khi nào tôi muốn và theo cách tôi muốn. Tự do ở đây là tự do làm điều lành với một lương tâm chính trực; và nhất là ‘tự do hy tế’, nghĩa là sẵn sàng trở nên lễ dâng như Ngài đã nên “Lễ Dâng!”.

Anh Chị em,

“Nếu các ông ở lại trong lời của tôi, thì các ông thật là môn đệ tôi!”. Nếu xác tín Lời Chúa là Ánh Sáng và là Sự Sống, thì khi ‘ở lại trong lời’ của Ngài, chúng ta “nằm yên trong vòng tay Chúa như một em bé”; coi Lời Ngài như “nhà” của mình. Bấy giờ, bạn và tôi sẽ tự do thoát khỏi cái tôi ích kỷ, khỏi những ràng buộc bản năng hầu sống theo các phẩm tính thần linh; chính xác hơn, tự do trở nên con cái Chúa, nên giống Chúa Giêsu và làm theo ý Ngài. Lúc đó, dù ‘đi qua lửa’ hay ‘lao vào giông bão’ cuộc đời, chúng ta vẫn bước đi ung dung, tự do, với phong thái của một người con trai, con gái của Cha trên trời!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, đừng để con chiều theo những gì bản năng muốn, hoặc phô diễn những gì thế gian chuộng. Dạy con luôn yêu điều Chúa muốn, làm điều Chúa thích!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế) 

********************************************************

Thứ Tư Tuần V Mùa Chay

Nếu người Con có giải phóng các ông, thì các ông mới thực sự là những người tự do.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an.       Ga 8,31-42

31 Khi ấy, Đức Giê-su nói với những người Do-thái đã tin Người rằng : “Nếu các ông ở lại trong lời của tôi, thì các ông thật là môn đệ tôi ; 32 các ông sẽ biết sự thật, và sự thật sẽ giải phóng các ông.” 33 Họ đáp : “Chúng tôi là dòng dõi ông Áp-ra-ham. Chúng tôi không hề làm nô lệ cho ai bao giờ. Làm sao ông lại nói : các ông sẽ được tự do ?” 34 Đức Giê-su trả lời : “Thật, tôi bảo thật các ông : hễ ai phạm tội thì làm nô lệ cho tội. 35 Mà kẻ nô lệ thì không được ở trong nhà luôn mãi, người con mới được ở luôn mãi. 36 Vậy, nếu người Con có giải phóng các ông, thì các ông mới thực sự là những người tự do. 37 Tôi biết các ông là dòng dõi ông Áp-ra-ham, nhưng các ông tìm cách giết tôi, vì lời tôi không thấm vào lòng các ông. 38 Phần tôi, tôi nói những điều đã thấy nơi Cha tôi ; còn các ông, các ông làm những gì đã nghe cha các ông nói.” 39 Họ đáp : “Cha chúng tôi là ông Áp-ra-ham.” Đức Giê-su nói : “Giả như các ông là con cái ông Áp-ra-ham, hẳn các ông phải làm những việc ông Áp-ra-ham đã làm. 40 Thế mà bây giờ các ông lại tìm giết tôi, là người đã nói cho các ông sự thật mà tôi đã nghe biết từ Thiên Chúa. Điều đó, ông Áp-ra-ham đã không làm. 41 Còn các ông, các ông làm những việc cha các ông làm.”

Họ mới nói : “Chúng tôi đâu phải là con hoang. Chúng tôi chỉ có một Cha : đó là Thiên Chúa !” 42 Đức Giê-su bảo họ : “Giả như Thiên Chúa là Cha các ông, hẳn các ông phải yêu mến tôi, vì tôi phát xuất từ Thiên Chúa và bởi Thiên Chúa mà đến. Thật thế, tôi không tự mình mà đến, nhưng chính Người đã sai tôi.”


 

Đấng đã sai tôi vẫn ở với tôi; Người không để tôi cô độc (Ga 8:29) – Cha Vương

Chúc bình an đến bạn và gia đình nhé! Nguyện xin ân sủng và tình yêu của Chúa lấp đầy tim bạn hôm nay và mãi mãi.

Cha Vương

Thứ 3, 5MC: 8/4/2025

TIN MỪNG: Chúa Giêsu nói: “Đấng đã sai tôi vẫn ở với tôi; Người không để tôi cô độc, vì tôi hằng làm những điều đẹp ý Người.” (Ga 8:29)

SUY NIỆM: Một câu nói rất chí lý của Thánh Phanxicô đệ Salê đã giúp mình thay đổi thái độ 180 độ khi phải đương đầu với những điều ngoài ý muốn. Ngài nói: “Chúa trồng con ở đâu, con nở hoa ở đó.”

Đoạn Tin Mừng hôm nay ngắc nhở bạn phải luôn tìm ra thánh ý Chúa trong mọi sự và hãy hằng làm những gì đẹp ý Người. Thiên Chúa muốn bạn phải biết yêu thương vì chính bạn đã được yêu thương, muốn bạn được đầy tràn niềm tin và hy vọng, và muốn bạn bước vào cuộc sống sung mãn. 

Hạnh phúc thực sự sẽ đến một khi bạn chu toàn và bước đi trong đường lối mà Chúa đã vạch ra cho bạn. Khi bạn khám phá ra thánh ý của Chúa và làm những gì Ngài muốn bạn thực hiện trong cuộc đời thì “cây cuộc đời” của bạn sẽ bắt đầu sinh hoa kết trái. 

Đôi lúc thánh ý Chúa có thể đi nghịch lại với những gì bạn dự tính hay phác hoạ, và cũng có thể mời gọi bạn chấp nhận một thực tại đầy cam go khó có thể vượt qua nổi. Cho dù khó khăn đến đâu bạn hãy nhớ rằng: “Chúa vẫn ở với bạn!” 

Mời bạn hãy can đảm và tín thác vào sự quan phòng của Chúa để được thư thái và bình an, cho dù hoàn cảnh bên ngoài xem ra có vẻ hơi bất lợi đó. 

LẮNG NGHE: Vì phàm ai thi hành ý muốn của Cha tôi, Đấng ngự trên trời, người ấy là anh chị em tôi, là mẹ tôi. (Mt 12:50)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, xin nghe lời con cầu khẩn, tiếng con kêu, mong được thấu tới Ngài. (Tv 101:2)

THỰC HÀNH: Đọc chậm và suy niệm Kinh Lạy Cha 

From: Do Dzung

**********************

THÁNH Ý CHÚA – HIỆP LỄ – Lm Thái Nguyên

Lạy Chúa, dầu qua lũng âm u con sợ gì nguy khốn, vì có Chúa ở cùng. (Tv 22:4a)- Cha Vương

Mến chào một ngày mới thật ấm áp trong Chúa và Mẹ nhé.

Cha Vương

Thứ 2, 5MC: 7/4/2025

TIN MỪNG: Nhưng bà Su-san-na kêu lớn tiếng rằng: “Lạy Thiên Chúa hằng hữu, Đấng am tường những điều bí ẩn và thấy hết mọi sự trước khi chúng xảy ra, Ngài biết là họ đã làm chứng gian hại con. Này con phải chết, tuy chẳng làm điều gì trong những điều họ đã vu cho con.” (Đn 13:42-43)

SUY NIỆM: Trong bài đọc một hôm nay bạn nghe thuật lại chuyện bà Susanna bị hai kỳ lão vu khống là phạm tội ngoại tình, cho nên theo luật Mô-sê thì bà phải bị kết án xử tử hình. Tạ ơn Chúa đã sai cậu bé Đaniel khôn ngoan đến cứu thoát bà. Ai trong đời mà không một lần bị vu khống hay vu khống người khác. Vu khống là nói những điều người ta không có, không làm, không phạm. Nhiều khi những lời này có thể đi đến chỗ giết người. Cụ thể là trong trường hợp của bà Susanna nếu Chúa không gởi cậu bé Đaniel đến bên vực thì có lẽ bà đã bị chết oan dưới bàn tay của 2 cụ già “ham zui” rồi.  

Vậy vu khống, nói hành nói xấu từ đầu mà ra? Nó phát xuất từ trong lòng. Chúa nói: “Những điều bởi miệng ra, mới làm cho người ta ra nhơ uế… Vì những điều bởi miệng ra, thì xuất từ lòng…, từ lòng xuất ra những suy tính xấu xa: nào là giết người, ngoại tình, dâm bôn, trộm cắp, chứng dối, dèm pha : đó là những điều làm người ta ra nhơ uế.” (Mt 15:11,18-20) 

Đây là những thủ thuật tinh vi nhất của ma quỷ. Nó gieo vào lòng người và xúi giục người ta nói hành, nói xấu, vu khống người khác. “Ở đâu có vu khống, ở đấy có ma quỷ”. Ngược lại, “Đâu có tình yêu thương, ở đấy có Đức Chúa Trời”. Đây chính là con đường mà người môn đệ Chúa Giêsu phải bước đi để chống lại ma quỷ: con đường yêu thương và hiệp nhất. 

Vậy trong mọi thử thách bạn hãy cầu nguyện, cầu nguyện nhiều hơn, và cầu nguyện liên lỉ để khỏi bị “sa chước cám dỗ”. Chỉ có cầu nguyện mới vượt qua được thôi!

LẮNG NGHE: Lạy Chúa, dầu qua lũng âm u con sợ gì nguy khốn, vì có Chúa ở cùng. (Tv 22:4a)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa là Đấng am tường những điều bí ẩn và thấy hết mọi sự trong lòng con, xin đừng để con đánh mất hy vọng vào Chúa.

THỰC HÀNH: “Tình yêu bắt đầu khi 2 người nhìn thấy những mặt tích cực của nhau và kết thúc khi cả hai chỉ còn nhìn thấy những điểm tiêu cực của nhau.” Mời bạn hãy thay đổi góc nhìn của mình hôm nay nhé. 

From: Do Dzung

************************

Tình Chúa Trung Kiên – TGM Nguyễn Năng – Cs. Tấn Đạt

ĂN ÁNH SÁNG – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

 Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Tôi là ánh sáng thế gian!”.

“Đôi mắt sáng không đủ để bệnh nhân có một tầm nhìn! Trả lại thị lực cho một người mù bẩm sinh là việc của một nhà giáo dục hơn là việc của một bác sĩ. Không có ánh sáng bên trong, bạn mù! Nó phải kết hợp với ánh sáng tự nhiên; nhờ đó, mới có thể tạo ra một thế giới! Như vậy, con người cần ‘ăn ánh sáng!’” – A. Zajoc.

Kính thưa Anh Chị em,

Đồng tình với ý tưởng của A. Zajoc – cần ‘ăn ánh sáng’ – Lời Chúa hôm nay tiết lộ một thứ lương thực không thể thiếu cho con người. Chúa Giêsu nói, “Tôi là ánh sáng thế gian!”; và Ngài còn thêm, “Ánh sáng đem lại sự sống!”.

Thế giới cần ánh sáng; bạn và tôi cần ánh sáng! Chúa Kitô đến, soi rọi cho chúng ta biết Thiên Chúa là ai, con người là ai. Cuộc sống của Ngài là ngọn hải đăng giữa biển trần u tối cho những thuyền đời vô hướng. Lời Ngài chiếu rọi tâm trí, sưởi ấm con tim và soi sáng tâm hồn; vì lẽ, tạo vật và nhân loại đã ra tối tăm bởi tội lỗi. Chiêm ngắm Chúa Giêsu, chúng ta khám phá ra ý nghĩa, mục đích và giá trị vô hạn của đời mình. Ngài là “Ánh Sáng ban Sự Sống”. Vì thế, ngoài các lương thực nuôi sống, bạn và tôi còn cần ‘ăn Ánh Sáng’ – ánh sáng Giêsu – ăn và uống chính Ngài.

Thật thú vị, câu chuyện người phụ nữ được giải cứu thời Đaniel cũng là câu chuyện của một cuộc chiến giữa ánh sáng và bóng tối – bài đọc một. Hai vị kỳ lão, mà lương tâm đã hoá ‘u minh’ thuyết phục thành công những người ‘tối dạ’; và suýt chút nữa, dẫn đến một việc làm ‘đen tối’ là giết chết một người con gái vô tội. Tuy nhiên, họ không thắng được Đaniel, con người của ánh sáng, được Thiên Chúa phái đến can thiệp kịp thời; nhờ đó, cô gái thoát chết. Và cô có thể hân hoan cất lên, “Lạy Chúa, dầu qua lũng âm u, con sợ gì nguy khốn vì có Chúa ở cùng!” – Thánh Vịnh đáp ca. Đaniel là hình ảnh tiền trưng của Chúa Giêsu, Đấng sẽ cứu không chỉ kẻ ‘vô tội’, mà còn cả người ‘có tội’ – một người nữ ngoại tình bị bắt quả tang. Và còn hơn thế; Ngài sẽ cứu cả nhân loại tội lỗi.

Thế giới đang chìm trong bóng tối của những cuộc chiến. Các cuộc chiến này liên luỵ đến cuộc sống của con người không chỉ giới hạn trong một đất nước mà khắp mọi quốc gia, mọi gia đình, kể cả gia đình bạn, gia đình tôi. Thế giới cần ánh sáng Giêsu biết bao! “Đừng sợ ánh sáng Giêsu! Đừng sợ Ngài! Chúa Giêsu rất tốt lành, rất hiền lành; Ngài gần gũi chúng ta. Ngài đã đến để cứu chúng ta!” – Phanxicô.

Anh Chị em,

“Tôi là ánh sáng thế gian!”. Chúa Giêsu là ánh sáng tình yêu mang lại sự sống. Không có Ngài, con người tiêu diệt lẫn nhau. Biết ‘ăn ánh sáng’ Giêsu, con người sẽ no thoả khi gặp Đấng tạo thành ánh sáng; Ngài là Thiên Chúa tình yêu, mang lại thứ tha và cảm thông; là ánh sáng mà nhân loại hôm nay đang đói! Chỉ nơi Giêsu, nhân loại mới có tình yêu và sự sống đích thực. Chớ gì, nhờ ánh sáng Giêsu, cách riêng trong những ngày cận kề Đại Lễ Vượt Qua, chúng ta biết nhìn nhau và biết cư xử với nhau bằng những ánh mắt của con tim, ánh mắt của tình yêu và ánh mắt của lòng thương xót!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, giữa biển đời tối tăm dậy sóng, xin ‘hải đăng Giêsu’ tiếp tục rọi chiếu; nhờ đó, thuyền đời mỗi người, thuyền đời mỗi quốc gia và thuyền đời con cập bến bình an!”, Amen.

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

******************************

Thứ Hai Tuần V Mùa Chay

Tôi là ánh sáng thế gian.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an.       Ga 8,12-20

12 Khi ấy, Đức Giê-su nói với người Pha-ri-sêu rằng : “Tôi là ánh sáng thế gian. Ai theo tôi, sẽ không phải đi trong bóng tối, nhưng sẽ nhận được ánh sáng đem lại sự sống.”

13 Người Pha-ri-sêu nói với Đức Giê-su : “Ông làm chứng cho chính mình ; lời chứng của ông không thật !” 14 Người trả lời : “Tôi có làm chứng cho chính mình đi nữa, thì lời chứng của tôi vẫn là chứng thật, bởi vì tôi biết tôi từ đâu tới và đi đâu. Còn các ông, các ông không biết tôi từ đâu tới và đi đâu. 15 Các ông xét đoán theo kiểu người phàm ; phần tôi, tôi không xét đoán ai cả. 16 Mà nếu tôi có xét đoán, thì sự xét đoán của tôi vẫn đúng sự thật, vì không phải chỉ có mình tôi, nhưng có tôi và Đấng đã sai tôi. 17 Trong Lề Luật của các ông, có chép rằng lời chứng của hai người là chứng thật. 18 Tôi làm chứng cho chính mình, và Chúa Cha là Đấng đã sai tôi cũng làm chứng cho tôi.” 19 Họ liền hỏi Người : “Cha ông ở đâu ?” Đức Giê-su đáp : “Các ông không biết tôi, cũng chẳng biết Cha tôi. Nếu các ông biết tôi, thì hẳn cũng biết Cha tôi.”

20 Người đã nói những lời ấy, khi giảng dạy trong Đền Thờ, tại nơi đặt thùng tiền dâng cúng. Không có ai bắt Người, vì giờ của Người chưa đến.


 

CHẶNG THỨ 14: Đức Giêsu được chôn táng trong mộ – Cha Vương

Chúc bình an đến bạn và gia đình! Xin Chúa luôn gìn giữ hồn xác bạn hôm nay và mãi mãi.

Cha Vương

CN, 5MC: 06/04/2025

CHẶNG THỨ 14: Đức Giêsu được chôn táng trong mộ.

TIN MỪNG: Khi đã nhận thi hài [Chúa Giê-su], ông Giô-xếp lấy tấm vải gai sạch mà liệm, và đặt vào ngôi mộ mới, đã đục sẵn trong núi đá, dành cho ông. Ông lăn tảng đá to lấp cửa mồ, rồi ra về. (Mt 27:59-60)

SUY NIỆM: Đi đâu và bất cứ nơi nào bạn cũng thấy các nghĩa trang những ngôi mộ có hoặc không tên tuổi; đó là hậu quả của chiến tranh, xung đột, ẩu đả, chém giết, bệnh tật, tai nạn và thiên tai. 

Còn cái chết của Chúa Giê-su thì sao? Cái chết của Chúa Giê-su không phải vì tội của Ngài nhưng Ngài chấp nhận cái chết để đem đến cho nhân loại sự cứu rỗi.

 Đức Giáo Hoàng Benedict XVI tuyên bố rằng Thánh giá chắc chắn trở thành biểu tượng của sự cứu rỗi, biểu tượng của sự sống. Qua Thập giá, chúng ta được hưởng sự cứu rỗi. Thánh giá trở thành dấu chỉ chiến thắng của Con Người. Qua dấu chỉ này, Chúa Giêsu đã đến như một người chiến thắng và bây giờ Ngài dẫn đường chúng ta đến với Thiên Chúa hằng sống. Do đó, Thập giá trở thành một dấu chỉ của sự cứu rỗi và thông qua Thập giá, chúng ta hợp nhất với Người. Việc Chúa Giê-su đã “yêu đến cùng” góp phần thanh tẩy chúng ta như câu thánh kinh: “Họ là những người đã đến, sau khi trải qua cơn thử thách lớn lao. Họ đã giặt sạch và tẩy trắng áo mình trong máu Con Chiên” (Kh. 7:14). 

Thật vậy, vì chúng ta đã nên một với Đức Ki-tô nhờ được chết như Người đã chết, thì chúng ta cũng sẽ nên một với Người, nhờ được sống lại như Người đã sống lại. (Rm 6:5)

XÉT MÌNH: Chết là hậu quả của tội lỗi, bởi vì mọi người đã phạm tội (x. Rm 5:12-21) 

Có bao giờ bạn làm cho người khác tai tiếng dẫn họ tới phạm tội không? Bạn có giận giữ hay phẫn uất, nuôi thù hận trong lòng với người khác, không tha thứ, từ chối tha thứ cho người khác, có âm mưu hay trả thù người chống đối bạn không?

 Có bao giờ bạn dính líu tới hay giết người, ước muốn cho người khác chết không? 

Có bao giờ bạn có ý định tự tử, hay trợ giúp người khác tự tử không?

 Có bao giờ bạn phá thai hay khuyến khích người khác bằng việc cổ võ hay buôn bán thuốc phá thai không? 

Bạn có cắt bỏ bộ phận thân thể nào để làm mất khả năng sinh sản không? 

Mời bạn bỏ ra đôi phút, trong thinh lặng hãy tự xét mình và xin ơn hoán cải trong lối suy nghĩ, trong cách cảm nhận, và trong hành động của mình.

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, vì tội lỗi của con mà Chúa đã phải chôn trong mồ huyệt nhưng Chúa đã biến nó thành ngôi mộ của tình yêu và sự sống; 

Chúa nói: Thật, Thầy bảo thật anh em, nếu hạt lúa gieo vào lòng đất mà không chết đi, thì nó vẫn trơ trọi một mình; còn nếu chết đi, nó mới sinh được nhiều hạt khác. (Ga 12:24). 

Xin cho con biết chết cho chính mình, vâng theo thánh ý Chúa mỗi ngày và tin vào ơn cứu độ của tình yêu tự hiến để được sống muôn đời với Chúa. Amen.

Bạn thân mến, 14 ngày qua bạn đã cùng mình suy niệm những chặng đàng thánh giá và tự xét mình. Ước mong mỗi chặng là một tia sáng của Sự Thật soi vào lương tâm đang chết dần chết mòn vì tội. Mời bạn hãy dành thời gian đi xưng tội để đón nhận niềm vui đến từ ơn tha thứ của Chúa.

From: Do Dzung

******************************

Kiếp Tro Bụi – Phương Anh & Phương Ý

ĐƯƠNG ĐẦU VỚI LINH HỒN MÌNH – Rev. Ron Rolheiser, OMI

Rev. Ron Rolheiser, OMI

Chúng ta có nhiều ảnh của thánh Têrêxa Hài Đồng Giêsu.  Chị Céline của Thánh Têrêxa đã chụp nhiều ảnh của Têrêxa, nhưng trên những ảnh này có một điểm đáng chú ý.  Nữ tu dòng người Anh dòng Cát Minh Ruth Burrows từng nghiên cứu những tấm ảnh này, sơ thấy trong các bức ảnh đó, không hiểu vì sao Têrêxa luôn cô đơn, kể cả khi chụp ảnh chung. 

Đây là điều bất thường.  Têrêxa là người thân ái, nồng hậu, giỏi giao tiếp và được quá nhiều người yêu mến.  Nhưng trong mọi tấm ảnh chụp, kể cả khi chụp Thánh Têrêxa chụp chung với gia đình mà ngài thương yêu hết lòng, vẫn luôn có một nỗi cô đơn nào đó, một sự cô độc rõ ràng.  Tuy nhiên, cô đơn mà ngài thể hiện không phải kiểu cô độc của người xung khắc với gia đình và cộng đồng, mà là một tách biệt nào đó của linh hồn, một điều có thể gọi là nỗi cô đơn tinh thần.  Nó là gì?  Linh hồn của chúng ta có thể cô đơn khi đang đắm mình trong tình bạn, tình yêu và gia đình sao? 

Có, và nó đúng với tất cả chúng ta, đúng với thánh Têrêxa Hài Đồng Giêsu và đúng với Chúa Giêsu.

 Nhìn vào các sách phúc âm mô tả cuộc thương khó và cái chết của Chúa Giêsu, chúng ta thấy điều mà các thánh sử nhấn mạnh không phải là nỗi đau thể xác.  Trong khi những đau đớn thể xác đó rất khủng khiếp, nhưng các phúc âm không chăm chăm vào đó.  Điều mà các thánh sử nêu bật là sự thống khổ về cảm xúc của Chúa Giêsu, sự cô độc, cô đơn của linh hồn khi Ngài chịu khổ nạn và chịu chết.  Các phúc âm viết, trong giờ tuyệt vọng nhất, khi chỉ còn một mình, bị bỏ rơi, bị phản bội, bị hiểu lầm, bị sỉ nhục, trở thành kẻ bị tất cả đồng lòng loại ra, thì nỗi đau khổ Ngài phải chịu là nơi tâm hồn hơn là thể xác. 

Phúc âm theo thánh Luca nói, cơn thống khổ của Ngài diễn ra trong vườn Giếtsêmani.  Và điều này thể hiện quá rõ ràng.  Chúa Giêsu cũng chịu đau khổ ở nhiều nơi khác, trong đền thờ, nơi sa mạc, ở quê nhà, nhưng cơn thống khổ khốc liệt nhất diễn ra trong vườn Giếtsêmani.  Tại sao lại là trong vườn? Như chúng ta biết, trong khuôn mẫu văn học, khu vườn không phải là nơi trồng rau, mà là nơi của niềm vui.  Khu vườn hình mẫu là một nơi huyền bí của niềm vui, nơi tình nhân gặp gỡ, nơi bạn bè nâng chén thù chén tạc, nơi Adam và Eva trần truồng, ngây thơ, chưa biết đến tội.  Chúa Giêsu đã đổ mồ hôi máu trong Vườn Cây Dầu không phải là Chúa Giêsu Thầy dạy, Chúa Giêsu Chữa lành hay Chúa Giêsu Làm phép lạ.  Trong vườn, Ngài là Chúa Giêsu người yêu, một người vui mừng trong tình yêu và đau khổ trong tình yêu, và Ngài gọi mời chúng ta đến với khu vườn của đau khổ, thân mật và vui mừng này.

 Các phúc âm nhấn mạnh, điều Chúa Giêsu chịu đựng nhất khi bị đóng đinh không phải là nỗi đau của đòn roi và bị đóng đinh xuyên qua tay, nhưng là sự cô đơn sâu sắc của tâm hồn, một nỗi đau quá lớn so với những đau đớn thể xác kinh khủng đó.  Chúa Giêsu không phải là một chiến sĩ về thể chất, nhưng là chiến sĩ về tinh thần, đang chiến đấu với tâm hồn mình.

 Sự cô đơn tinh thần là gì?

 Lần đầu tiên tôi gặp từ này là khi đọc những bài viết của tác giả Robert Coles mô tả bà Simone Weil.  Và từ này nói lên, trong mỗi người chúng ta có một chốn thâm sâu, một tâm điểm thuần khiết, nơi mọi dịu hiền, thiêng liêng, đáng trân quý được giữ gìn và bảo vệ.  Chính ở đó, chúng ta là chính mình một cách chân thực nhất, chân thành nhất và ngây thơ nhất.  Đó là nơi chúng ta vô thức nhớ ra rằng, rất lâu trước khi có ý thức, chúng ta đã được nâng niu bởi đôi tay êm ái hơn đôi tay của chúng ta nhiều.  Đó là nơi chúng ta vẫn cảm nhận được nụ hôn ban đầu của Thiên Chúa.

 Ở nơi này, hơn bất kỳ nơi nào khác, chúng ta sợ sự khắc nghiệt, vô lễ, sỉ nhục, giễu cợt, bạo hành, dối trá.  Ở nơi này, chúng cực kỳ dễ bị tổn thương và vô cùng cẩn trọng về việc để cho ai bước vào không gian này, dù không gian sâu sắc nhất của chúng ta là tìm được ai đó để chia sẻ không gian này với mình.  Hơn cả khao khát tìm được ai đó ngủ cùng mình về mặt tình dục, chúng ta khao khát ai đó ngủ cùng mình ở không gian đó về mặt tinh thần, trở thành người tri kỷ của mình.  Khao khát thâm sâu nhất của chúng ta chính là được hòa hợp về tinh thần.

 Nhưng không dễ có được thế.  Người bạn đời tinh thần hoàn hảo rất hiếm gặp, kể cả trong tình bạn hoặc trong một hôn nhân tốt đẹp.  Và chúng ta luôn mãi đối diện với một cám dỗ kép: Giải quyết xung lực này bằng cách an phận với những thứ bù đắp nào đó, giúp ta sống qua tạm hôm nay, hoặc tệ hơn nữa, vì chúng ta quá nhức nhối không thể sống nổi, nên đã thả mình chiều theo cay đắng, giận dữ và cay nghiệt, khinh rẻ ước mơ lớn lao của mình.  Dù cách này hay cách khác, chúng ta đều bán rẻ mình và an phận với cái tốt thứ hai.

 Trong cuộc đấu tranh của Chúa Giêsu với nỗi cô đơn tinh thần, có điều gì đó để chúng ta rút ra không?  Đó là Ngài từ chối cả chấp nhận thứ bù đắp và chai đá tâm hồn.  Ngài vẫn tiếp tục hành trình và đưa xung lực này đến điểm tới hạn của nó.

 Sự cô đơn tinh thần của chúng ta có thể kinh khủng lắm.  Tuy nhiên, nó không phải là sự phê chuẩn hay lời mời gọi để bắt đầu từ bỏ những cam kết, trách nhiệm, luân lý, hay bất kỳ điều gì cần thiết để tìm được người tri kỷ khó tìm mà chúng ta thiết tha mong mỏi.  Điều mà Chúa Giêsu (và những người như Thánh Têrêxa Hài Đồng Giêsu và triết gia Simone Weil) làm gương cho chúng ta, chính là cách mang lấy xung lực đó một cách lý tưởng, cách để đưa cô độc của mình lên một tầm cao mới, và cách để bất chấp đang đau đớn như thế nào, cũng vẫn đương cự lại việc xem cái tốt thứ hai như là cái tốt nhất có thể.

 Rev. Ron Rolheiser, OMI

From: Langthangchieutim

GÂY KINH NGẠC – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Vì Người mà dân chúng đâm ra chia rẽ!”.

“Tình yêu và sự thật như muối – Natri Clorua. Không có sự thật, tình yêu mơ hồ, đôi khi mù quáng; sự thật, tự nó, vẫn có thể gây khó chịu, đôi khi là độc hại. Chỉ nói mà không yêu thương, người ta sẽ xa lạ với Phúc Âm. Tuy nhiên, khi sự thật và tình yêu tích hợp, nó trở nên “muối của đất” và là yếu tố gây kinh ngạc cho thế giới!” – David H. Johnson.

Kính thưa Anh Chị em,

Với ý tưởng “muối của đất”, Tin Mừng hôm nay tiết lộ, sống trong sự thật là cách chuẩn bị tốt nhất, hấp dẫn nhất để truyền đạt nó! Chúa Giêsu là một kiểu mẫu, Ngài trở nên “muối của đất”, một yếu tố ‘gây kinh ngạc’ đến nỗi “Vì Người mà dân chúng đâm ra chia rẽ!”.

Một số người tin Chúa Giêsu là tiên tri; số khác, tin Ngài là Đấng Kitô; số khác nữa, không tin. Phản ứng của các vệ binh được sai đến bắt Ngài thì hoang mang và họ trở về tay không; giới lãnh đạo thì khinh thị. Đang khi biệt phái Nicôđêmô thì rụt rè; trái tim ông bảo ông bênh vực Chúa Giêsu, nhưng cái đầu ông bảo ông đừng mạo hiểm!

Vậy thì điều gì nơi Chúa Giêsu khiến cho nhiều người đương thời bất đồng? Sở dĩ họ bất đồng, chỉ vì Ngài đã trở nên một yếu tố ‘gây kinh ngạc!’. Khi Ngài giảng dạy, “Người ta bỡ ngỡ về giáo lý của Ngài, vì Ngài giảng dạy như Đấng có uy quyền!”; chỉ một lời của Ngài, quỷ xuất khỏi và “Mọi người kinh hãi, lời gì mà lạ lùng thế?”. Đúng! Lời Ngài có sức mạnh biến đổi! Thật khó giải thích, nhưng rõ ràng là khi Chúa Giêsu nói, lời Ngài truyền đạt một sức mạnh, kêu gọi một niềm tin với sự hiện diện quyền năng mà chỉ một mình Thiên Chúa có. Điều đó không thể chối cãi và là một sự thật khiến Ngài trở nên quá hấp dẫn!

Một điều thú vị là những con người ‘gây kinh ngạc’ thường kéo theo những phản ứng! Trước Chúa Giêsu, ai có đức tin giản dị và trung thực, họ sẽ tích cực đáp lại; đang khi những người tự cao tự đại thì lên án, giận dữ. Họ ghen tị; thậm chí, họ miệt thị những ai có ấn tượng tốt với Ngài. Giêrêmia cũng đã trải nghiệm những gì Chúa Giêsu trải nghiệm, “Con đâu biết chúng đang mưu tính hại con” – bài đọc một. Người đương thời chống lại ông – một yếu tố ‘gây kinh ngạc’ – nhưng trong sự thật, ông vẫn nói và phó mình cho Chúa, “Lạy Chúa là Thiên Chúa của con, con ẩn náu bên Ngài!” – Thánh Vịnh đáp ca.

Anh Chị em,

“Vì Người mà dân chúng đâm ra chia rẽ!”. Không chỉ những lời của Chúa Giêsu gây chia rẽ, mà là chính con người của Ngài. Tại sao? Bởi lẽ, trước Chúa Giêsu, ‘không ai có thể thờ ơ quá lâu’; một là họ chọn theo Ngài, hai là giết chết Ngài! Với chúng ta, cuộc thương khó của Ngài phải là yếu tố ‘gây kinh ngạc’ lớn nhất, cách riêng, trong những ngày Hội Thánh bước vào Tuần Thương Khó! Chúng ta không thể thờ ơ trước tình yêu hy tế của Ngài khi Ngài “như con chiên hiền lành bị đem đi làm thịt” vì tội lỗi nhân loại; trong đó, có tội lỗi của bạn và tôi! Hy tế của Ngài là sự “tích hợp” của lời nói và tình yêu trọn vẹn nhất của Thiên Chúa. Từ đó, Ngài trở nên “muối của đất”, “muối của thế giới!”.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, đừng để con trở nên một ‘yếu tố gây kinh hoàng’ cho bất cứ ai. Cho con là ‘muối của đất’, ‘muối của thế giới’ và con cũng là một yếu tố tạo nên sự khác biệt!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

From: KIm Bang Nguyen

****************************************************

Thứ Bảy Tuần IV Mùa Chay

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an.

40 Khi ấy, Đức Giê-su giảng dạy tại đền thờ Giê-ru-sa-lem. Trong dân chúng, có những người nghe các lời của Đức Giê-su thì nói: “Ông này thật là vị ngôn sứ.” 41 Kẻ khác rằng: “Ông này là Đấng Ki-tô.” Nhưng có kẻ lại nói: “Đấng Ki-tô mà lại xuất thân từ Ga-li-lê sao? 42 Nào Kinh Thánh đã chẳng nói: Đấng Ki-tô xuất thân từ dòng dõi vua Đa-vít và từ Bê-lem, làng của vua Đa-vít sao?” 43 Vậy, vì Người mà dân chúng đâm ra chia rẽ. 44 Một số trong bọn họ muốn bắt Người, nhưng chẳng có ai tra tay bắt.

45 Các vệ binh trở về với các thượng tế và người Pha-ri-sêu. Họ liền hỏi chúng: “Tại sao các anh không điệu ông ấy về đây?” 46 Các vệ binh trả lời: “Xưa nay chưa hề đã có ai nói năng như người ấy!” 47 Người Pha-ri-sêu liền nói với chúng: “Cả các anh nữa, các anh cũng bị mê hoặc rồi sao? 48 Trong hàng thủ lãnh hay trong giới Pha-ri-sêu, đã có một ai tin vào tên ấy đâu? 49 Còn bọn dân đen này, thứ người không biết Lề Luật, đúng là quân bị nguyền rủa!” 50 Trong nhóm Pha-ri-sêu, có một người tên là Ni-cô-đê-mô, trước đây đã đến gặp Đức Giê-su; ông nói với họ: 51 “Lề Luật của chúng ta có cho phép kết án ai, trước khi nghe người ấy và biết người ấy làm gì không?” 52 Họ đáp: “Cả ông nữa, ông cũng là người Ga-li-lê sao? Ông cứ nghiên cứu, rồi sẽ thấy: không một ngôn sứ nào xuất thân từ Ga-li-lê cả.”

53 Sau đó, ai nấy trở về nhà mình.