‘THƯƠNG’, ‘CHỌN’ – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Không phải anh em đã chọn Thầy, nhưng chính Thầy đã chọn anh em!”.

“Mỗi khi thất vọng, tôi để tâm hồn lắng dịu và hồi tưởng về Jamie, một bé gái luôn mơ có một vai diễn trong vở kịch của ngày bế giảng. Vào buổi ban tổ chức tuyên bố các vai, tôi theo mẹ Jamie đến trường. Từ xa, Jamie hớt hơ hớt hải chạy về phía mẹ, bộc lộ niềm vui chực vỡ oà. Sau khi lấy lại bình tĩnh, Jamie đã nói những lời mà tôi vẫn giữ mãi trong ký ức, “Mẹ ơi! Con được chọn làm người vỗ tay!”” – Maya Angelou.

Kính thưa Anh Chị em,

Việc thánh Matthia Giáo Hội mừng kính hôm nay được chọn – không phải để làm người vỗ tay, nhưng làm tông đồ, thế chỗ Giuđa – cho thấy quyền năng và tình yêu nhưng không của Thiên Chúa một khi Ngài ‘thương’ và ‘chọn’ một ai.

Chúa thương ai, Ngài chọn kẻ ấy, chọn cách tự do; chẳng hỏi ai, không bàn bạc với ai. Một Abraham, một Giacob, một Môsê, một Đavít, một Giuse, một Maria, một Phêrô, một Phanxicô; hoặc gần gũi hơn cả, một Lêô hay một Matthia – người trúng thăm. Đừng quên, đây là công việc của Chúa Thánh Thần! Tất cả họ là những con người xem ra ‘nhỏ’ được mời tham gia một kế hoạch ‘lớn’ – cứu độ nhân loại – cứu độ đời đời. Đó là những con người ‘đủ yếu’ vốn sẽ trở thành những ‘người khổng lồ’ của Chúa. Chúa chọn ai, không vì người đó xứng đáng, nhưng vì người đó đáng được xót thương! “Xót thương và Tuyển chọn!” – khẩu hiệu của Đức Phanxicô.

Matthia hẳn rất hạnh phúc khi được ‘thương’, ‘chọn’ làm tông đồ dù có người cho rằng, ông chỉ là tông đồ hạng hai. Nhưng, nếu điều kiện “Phải là người đã cùng chúng tôi đi theo Chúa Giêsu suốt thời gian Người sống giữa chúng ta”; “Cùng với chúng tôi làm chứng rằng Người đã phục sinh” thì Matthia đã đạt tiêu chuẩn đó. Matthia không bỏ đi vì Lời chói tai, cũng không quay lưng với nhóm mười một khi Thầy mất. Người môn đệ này không ưa xuất hiện nhưng lặng lẽ lẩn quẩn bên Nhóm Mười Hai đến nỗi có tài liệu nói, Chúa Giêsu coi ông như các môn đệ khác, những bạn nghĩa thiết – Tin Mừng hôm nay. Dẫu vậy, Matthia vẫn không có trong danh sách Nhóm Mười Hai!

Trong cái nhìn của Thiên Chúa, không có gì là may, chẳng có gì là rủi; không ai hạng hai, chẳng ai hạng ba; không quan trọng khi anh đạo gốc, chị đạo dòng, tôi là dự tòng. Không ít anh chị em tân tòng sống Tin Mừng tuyệt vời hơn chúng ta – giữ đạo ‘dòng dòng’ sao? Mọi người đều bình đẳng và Thiên Chúa thật quyền năng, tự do. Gioan XXIII có một kinh nghiệm ‘thương’, ‘chọn’ tương tự, “Lúc được bầu làm Giáo Hoàng, tôi luôn lo lắng và sợ hãi. Một đêm kia, trong giấc ngủ, tôi nghe một lời nói với mình, ‘Roncalli, đừng xem mình quan trọng!’. Tôi đem áp dụng câu nói ấy; và từ dạo đó, tôi ăn ngon ngủ yên như khi chưa được chọn để dẫn dắt Giáo Hội toàn cầu!”.

Anh Chị em,

“Mẹ ơi, con được chọn làm người vỗ tay!”, “Roncalli, đừng xem mình quan trọng!” được tìm thấy nơi Chúa Giêsu. Ngài đã hạ mình tận chỗ rốt hết và Thiên Chúa đã siêu tôn Ngài. Khiêm nhượng ví tựa chỗ trũng khi so với tính tự tôn như một ngọn đồi vừa đầy đá vừa cheo leo. Nước luôn tìm chỗ thấp như ân sủng Chúa luôn tưới đẫm kẻ rốt hèn. Khiêm nhượng giúp chúng ta đào sâu những trũng thấp để đón nhận bao mưa hồng ân vốn không ở lâu trên những chỏm cao; trái lại, chảy xuống và đọng dưới chân đồi.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, hạnh phúc thay, con đang ở chỗ trũng; và đang hứng thật nhiều!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

********************************

Kính Thánh Matthia Tông Đồ, 

Thứ Tư Tuần IV Phục Sinh

Không phải anh em đã chọn Thầy, nhưng chính Thầy đã chọn anh em.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an.        Ga 15,9-17

9 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng : “Chúa Cha đã yêu mến Thầy thế nào, Thầy cũng yêu mến anh em như vậy. Anh em hãy ở lại trong tình thương của Thầy. 10 Nếu anh em giữ các điều răn của Thầy, anh em sẽ ở lại trong tình thương của Thầy, như Thầy đã giữ các điều răn của Cha Thầy và ở lại trong tình thương của Người. 11 Các điều ấy, Thầy đã nói với anh em để anh em được hưởng niềm vui của Thầy, và niềm vui của anh em được nên trọn vẹn.

12 “Đây là điều răn của Thầy : anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em. 13 Không có tình thương nào cao cả hơn tình thương của người đã hy sinh tính mạng vì bạn hữu của mình. 14 Anh em là bạn hữu của Thầy, nếu anh em thực hiện những điều Thầy truyền dạy. 15 Thầy không còn gọi anh em là tôi tớ nữa, vì tôi tớ không biết việc chủ làm. Nhưng Thầy gọi anh em là bạn hữu, vì tất cả những gì Thầy nghe được nơi Cha Thầy, Thầy đã cho anh em biết.

16 “Không phải anh em đã chọn Thầy, nhưng chính Thầy đã chọn anh em, và cắt cử anh em, để anh em ra đi, sinh được hoa trái, và hoa trái của anh em tồn tại, hầu tất cả những gì anh em xin cùng Chúa Cha nhân danh Thầy, thì Người ban cho anh em. 17 Điều Thầy truyền dạy anh em là hãy yêu thương nhau.”


 

VĂN HOÁ KHUYẾN KHÍCH – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Tôi ban cho chúng sự sống đời đời”.

“Hãy tâng bốc tôi, tôi có thể không tin bạn! Hãy chỉ trích tôi, tôi có thể không thích bạn! Hãy quên bẵng tôi, tôi có thể không tha cho bạn! Nhưng hãy khích lệ tôi, tôi sẽ không bao giờ quên bạn!” – William Arthur Ward.        

Kính thưa Anh Chị em,

Các nhân vật của Lời Chúa hôm nay là những con người luôn khích lệ mà Giáo Hội và thế giới sẽ không bao giờ lãng quên: Barnaba, ‘Con của sự khích lệ’; và Giêsu, ‘Chúa của sự khích lệ!’. Lời Chúa muốn chúng ta sống ‘văn hoá khuyến khích!’. Vì lẽ, một ngọn nến sẽ không mất gì khi thắp sáng cho những ngọn nến khác!      

Bài đọc Công Vụ Tông Đồ tường thuật cuộc viếng thăm của Barnaba; “Barnaba”, tiếng Hy Lạp có nghĩa là ‘Con của sự khích lệ!’. Từ Giêrusalem, Barnaba được cử xuống Antiôkia để xem hiện tình. Vui mừng khi thấy “ơn Thiên Chúa” ban, Barnaba “khuyên nhủ ai nấy bền lòng gắn bó cùng Chúa”; ông dành cho anh chị em tân tòng một sự khích lệ lớn lao. Sau đó, Barnaba đến Taxô tìm Phaolô, người mới tin; đưa ông đi Antiôkia để hỗ trợ cho Hội Thánh non trẻ này. Từ đó, Phaolô trở thành trụ cột của Antiôkia; và “Chính tại Antiôkia, lần đầu tiên, các môn đệ được gọi là Kitô hữu”, Hội Thánh ngày càng có nhiều người tin; Thánh Vịnh đáp ca bộc lộ niềm vui, “Muôn nước hỡi, nào ca ngợi Chúa!”.

Trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu cũng nói những lời đầy khích lệ, “Chiên của tôi thì nghe tiếng tôi; tôi biết chúng và chúng theo tôi. Tôi ban cho chúng sự sống đời đời; không bao giờ chúng phải diệt vong và không ai cướp được chúng khỏi tay tôi!”. Mục tử nhân lành Giêsu ra sức bảo vệ đoàn chiên; nhưng để khỏi bị cướp, mỗi con chiên cần đóng góp phần tích cực của mình, nghĩa là, phải im ắng đủ để nghe tiếng Ngài, quen thuộc với tiếng của Ngài; đồng thời, mỗi con chiên còn phải hỗ trợ những con chiên khác, cách riêng những con đau yếu và luôn đi chậm trong đàn. Hãy khuyến khích nhau, “Nếu bạn không thể bay, hãy chạy! Nếu bạn không thể chạy, hãy đi! Nếu bạn không thể đi, hãy bò! Nhưng dù bạn làm gì, hãy tiếp tục tiến về phía trước!” – Martin Luther King Jr..

Anh Chị em,

“Tôi ban cho chúng sự sống đời đời”. Noi gương Chúa Giêsu, ‘Chúa của sự khích lệ’; bắt chước Barnaba, ‘Con của sự khích lệ’, chúng ta cũng ao ước “sự sống đời đời” cho mình và cho tha nhân. Như các ngài, chúng ta khuyến khích nhau trong đức tin, giúp nhau lớn lên khi sống mật thiết mối quan hệ với Chúa, với nhau. Cha mẹ khuyến khích con cái, con cái khuyến khích cha mẹ; anh chị em, bạn bè khuyến khích nhau để nên thánh mỗi ngày; vì “Không ai lên thiên đàng một mình!”. Ước gì chúng ta có một trái tim lặng đủ để giúp nhau nhanh nhạy ‘ngẩng lên’ mỗi khi nghe Giêsu Mục Tử gọi và mau mắn thi hành điều Ngài muốn! Từ đó, dám dấn thân, trở nên những con người sẵn sàng vực dậy những ai đang bủn rủn, đầu gối rã rời. Như vậy, trong mọi lĩnh vực, ‘mục vụ khuyến khích’, ‘văn hoá khuyến khích’ vẫn đóng một vai trò nhất định, không chỉ ở các Hội Thánh non trẻ, mà cả với Giáo Hội trưởng thành và cả trong thế giới hiện đại!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, đừng để con nhìn mọi sự dưới lăng kính tiêu cực. Cho con luôn dấn thân để khơi dậy niềm cảm hứng nơi anh chị em con!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế) 

******************************************

Thứ Ba Tuần IV Phục Sinh

Tôi và Cha tôi là một.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an.        Ga 10,22-30

22 Khi ấy, ở Giê-ru-sa-lem, người ta đang mừng lễ Cung Hiến Đền Thờ. Bấy giờ là mùa đông. 23 Đức Giê-su đi đi lại lại trong Đền Thờ, tại hành lang Sa-lô-môn. 24 Người Do-thái vây quanh Đức Giê-su và nói : “Ông còn để lòng trí chúng tôi phải thắc mắc cho đến bao giờ ? Nếu ông là Đấng Ki-tô, thì xin nói công khai cho chúng tôi biết.” 25 Đức Giê-su đáp : “Tôi đã nói với các ông rồi mà các ông không tin. Những việc tôi làm nhân danh Cha tôi, những việc đó làm chứng cho tôi. 26 Nhưng các ông không tin, vì các ông không thuộc về đoàn chiên của tôi. 27 Chiên của tôi thì nghe tiếng tôi ; tôi biết chúng và chúng theo tôi. 28 Tôi ban cho chúng sự sống đời đời ; không bao giờ chúng phải diệt vong và không ai cướp được chúng khỏi tay tôi. 29 Cha tôi, Đấng đã ban chúng cho tôi, thì lớn hơn tất cả, và không ai cướp được chúng khỏi tay Chúa Cha. 30 Tôi và Chúa Cha là một.”


 

“Thật, tôi bảo thật các ông: Tôi là cửa cho chiên ra vào. (Ga 10:7)-Cha Vương

Chúc một ngày tràn đầy yêu thương và ngọt ngào giống như ngày “Mother’s Day” vậy nhé.

Cha Vương

Thứ 2, 4PS: 12/5/2025

TIN MỪNG: Vậy, Đức Giê-su lại nói: “Thật, tôi bảo thật các ông: Tôi là cửa cho chiên ra vào. (Ga 10:7)

SUY NIỆM: Trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu sử dụng hai hình ảnh khác nhau – Người là Mục Tử nhân lành và là cửa chuồng. Ngài tự nhận mình là cả hai. Người muốn nhắc nhở cho bạn rằng người mục tử là người đi vào qua cánh cổng, đi trước đàn chiên và gọi chiên đi theo Người. Ngài đi trước để kiểm tra chuồng coi có an toàn để đưa chiên vào không. Sau khi đàn chiên vào chuồng rồi thì Ngài lại ra cổng và nằm ở đó—“nội bất xuất ngoại bất nhập”. Ai muốn ra vào phải thông qua Người, nói nôm na là kẻ trộm nào muốn vào thì phải “bước qua xác chết” của Người thì mới vào được. Ngài đã quên bản thân mình để phục vụ vì lợi ích của đàn chiên và sẵn sàng hy sinh mạng sống để bảo vệ đàn chiên. Ngài yêu thương và bảo vệ bạn và mình đến cỡ đó đó! Còn bạn thì sao? Bạn yêu mến Chúa và anh em đến cỡ nào?

LẮNG NGHE: Con yêu mến Ngài, lạy CHÚA là sức mạnh của con; / lạy CHÚA là núi đá, là thành lũy, là Đấng giải thoát con; lạy Thiên Chúa con thờ, là núi đá cho con trú ẩn, là khiên mộc, là Đấng cứu độ quyền năng, là thành trì bảo vệ. / Tôi kêu cầu CHÚA là Đấng xứng muôn lời ngợi khen, và tôi được cứu thoát khỏi quân thù. (Tv 18:2-4)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa Giê-su Phục sinh, chỉ một mình Chúa mới đưa con đến cuộc sống đời đời mà không ai có thể cướp khỏi tay Chúa được, xin giúp con theo Chúa cho đến cùng.

THỰC HÀNH: Thể hiện sự quan tâm đến một ai đó.

Do Dzung

*********************

Biết Chúa biết con – Lệ Hằng

TIẾNG NGƯỜI LẠ – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Chúng sẽ không theo người lạ, nhưng sẽ chạy trốn, vì chúng không nhận biết tiếng người lạ!”.

Một người Mỹ du lịch Syria, thấy ba người chăn chiên dẫn đoàn vật mình chung một con đường. Lúc sau, người thứ nhất hô to, “Men ah! Men ah!”, “Theo tôi!”. Chiên anh tách đàn, túc tắc theo anh lên một ngọn đồi. Người thứ hai làm thế, chiên lửng thửng theo anh. Người Mỹ nói với người thứ ba, “Cho tôi mượn mũ, gậy; tôi gọi, xem sao?”. Người ấy vui lòng. Người Mỹ gọi, “Men ah! Men ah!”. Chẳng con nào ngẩng lên! “Chiên không nghe ai khác, trừ một mình anh?” – “Có chứ! Vài con bệnh, nó sẽ đi theo bất cứ ai!”.

Kính thưa Anh Chị em,

“Vài con bệnh, nó sẽ đi theo bất cứ ai!”. Lời Chúa hôm nay bất ngờ hỏi chúng ta, “Con có khoẻ không?”. Hy vọng bạn khoẻ để từ chối ‘tiếng người lạ’ và chỉ nghe tiếng Giêsu – Chủ Chiên!”.

Có lẽ chúng ta thường tự trấn an, ‘tiếng người lạ’ không ảnh hưởng mấy đến tôi! Thế nhưng tiếng của ‘tin lạ’, ‘tình lạ’, ‘tiền lạ’ và các thứ lạ khác lại ảnh hưởng lên bạn và tôi nhiều hơn chúng ta tưởng. Và dù tin hay không tin, chúng vẫn tác động và áp lực mạnh mẽ lên đời sống chúng ta! Chúa Giêsu nói đến sự khác biệt giữa tiếng mục tử và ‘tiếng người lạ’. Chiên dễ thuần thục khi được dạy để phản ứng có điều kiện, vì chủ chiên thường nói chuyện với chiên. Nghe anh, chiên ngẩng lên và đi theo anh; với người lạ thì không!

Điều này cũng đúng với chúng ta. Bạn sẽ đi theo tiếng người mà bạn quen! Vậy thì bạn quen với tiếng ai nhất? Lý tưởng là chúng ta dành đủ thời gian cho việc đọc Lời Chúa, học ngôn ngữ, giọng điệu và tiếng của Ngài; lý tưởng là chúng ta dành một phần thời gian trong ngày, mỗi ngày, im lặng đủ để chiêm ngắm, cầu nguyện. Khi làm điều này, bạn xây dựng cho mình một ‘thói quen nghe’ và trở nên dễ chịu với tiếng Chúa. Một khi thói quen này được hình thành, bạn sẽ dễ dàng hơn rất nhiều trong việc nhận ra tiếng Chúa và làm theo ý Ngài giữa những bận rộn ‘đời đời’ của mình!

Câu chuyện Công Vụ Tông Đồ hôm nay là một minh hoạ. Những người đồng hương trách Phêrô vì ông giao du với người ngoại. Nhưng nhờ cầu nguyện và lắng nghe, Phêrô nhận ra tiếng Chúa qua câu chuyện dài ông đã kể cho họ, “Nghe xong, họ mới chịu im”; họ nói, “Vậy ra Thiên Chúa cũng ban cho các dân ngoại ơn sám hối để được sự sống!”.

Anh Chị em,

“Chúng không nhận biết tiếng người lạ”. Chúa Giêsu không bao giờ nghe tiếng lạ! Cuộc chiến của Ngài trong hoang địa 40 đêm ngày đã chứng tỏ điều đó. Ngài luôn hướng về Chúa Cha, và quen với tiếng của Cha, nên Ngài luôn làm điều đẹp lòng Cha. Cũng thế, với chúng ta, đừng để ‘tiếng người lạ’ lấn át tiếng của Giêsu Mục Tử Nhân Lành và Thánh Thần của Ngài! Ngài thật thân quen; là Chúa, là bạn, là anh em, miệt mài nói to nói nhỏ với chúng ta mỗi ngày để bạn và tôi có thể ‘phản xạ có điều kiện’ mỗi khi Ngài gọi. Nhưng không phải lúc nào chúng ta cũng nhạy bén để nghe được Ngài giữa bao bận rộn. Vì vậy, hãy cẩn thận! Chúng ta luôn có nguy cơ phân tâm bởi những ‘tiếng lạ’ vốn luôn ngọt ngào, lôi cuốn. Đừng để mình thuộc số vài con chiên bệnh vốn “sẽ đi theo bất cứ ai!”.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, có lẽ con ‘không khoẻ’ lắm, nếu không nói là ‘bệnh’. Xin chữa lành con!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

***********************************

Thứ Hai Tuần IV Phục Sinh

Tôi là cửa cho chiên ra vào.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an.        Ga 10,1-10

1 Khi ấy, Đức Giê-su nói với người Do-thái rằng : “Thật, tôi bảo thật các ông : Ai không đi qua cửa mà vào ràn chiên, nhưng trèo qua lối khác mà vào, người ấy là kẻ trộm, kẻ cướp. 2 Còn ai đi qua cửa mà vào, người ấy là mục tử. 3 Người giữ cửa mở cho anh ta vào, và chiên nghe tiếng của anh ; anh gọi tên từng con, rồi dẫn chúng ra. 4 Khi đã cho chiên ra hết, anh ta đi trước và chiên đi theo sau, vì chúng nhận biết tiếng của anh. 5 Chúng sẽ không theo người lạ, nhưng sẽ chạy trốn, vì chúng không nhận biết tiếng người lạ.” 6 Đức Giê-su kể cho họ nghe dụ ngôn đó. Nhưng họ không hiểu những điều Người nói với họ.

7 Vậy, Đức Giê-su lại nói : “Thật, tôi bảo thật các ông : Tôi là cửa cho chiên ra vào. 8 Mọi kẻ đến trước tôi đều là trộm cướp ; nhưng chiên đã không nghe họ. 9 Tôi là cửa. Ai qua tôi mà vào thì sẽ được cứu. Người ấy sẽ ra vào và gặp được đồng cỏ. 10 Kẻ trộm chỉ đến để ăn trộm, giết hại và phá huỷ. Phần tôi, tôi đến để cho chiên được sống, và sống dồi dào.”


 

“Chiên của tôi thì nghe tiếng tôi; tôi biết chúng và chúng theo tôi. (Ga 10:27) – Cha Vương

Happy Mother’s Day đến những người Mẹ! Ơn gọi của Mẹ tuyệt vời lắm đó. Trong ánh mắt của người mẹ có thể có nhiều người con nhưng trong ánh mắt của người con chỉ có một mình mẹ thôi. Hỡi các người con hãy chăm sóc mẹ mình nhé.

Cha Vương

CN, 4PS: 11/5/2025

TIN MỪNG: Khi ấy, Đức Giê-su nói với người Do-thái rằng: “Chiên của tôi thì nghe tiếng tôi; tôi biết chúng và chúng theo tôi. (Ga 10:27)

SUY NIỆM: Đoạn Tin Mừng hôm nay đưa ra 3 hành động then chốt trong các mối quan hệ: (1) Nghe, (2) Biết (3) Theo. Chúa là người Mục Tử Tốt Lành, Ngài lắng nghe những nhu cầu của bạn, Ngài biết bạn cần gì kể cả khi bạn không biết chính bạn nữa do đó Ngài theo bạn đến cùng. Hôm nay bạn cũng được mời gọi làm y như vậy. Là người theo Chúa thì bạn cần phải NGHE tiếng Chúa,  BIẾT chúa, và rồi để THEO chúa. 

(1) NGHE: Nghe Chúa chính là lắng nghe Lời Chúa qua Kinh thánh, nơi giáo huấn của Giáo hội, và những ơn soi sáng nơi tâm hồn mình. Nghe Chúa chính là để có một mối tương giao mật thiết với Người, và nhất là để tin vào Người. 

 (2) BIẾT: Biết Chúa không chỉ là học hỏi và suy niệm theo nghĩa trí thức, mà là hiểu biết sâu xa, yêu thân tình đến nỗi kết hợp cả thân xác lẫn tâm hồn. Chính tình yêu mới làm cho bạn nhận biết Chúa một cách đích thực, đến nỗi hy sinh tất cả để thực thi thánh ý Người.

 (3) THEO: Theo Chúa chính là một thái độ hoàn toàn tự do, tự nguyện dấn thân, và trao phó thân phận cho duy một mình Người. Theo Chúa cũng là từ bỏ như Phêrô bỏ chài lưới, vợ con, cha mẹ và mọi sự để theo Thầy; như Matthêu bỏ địa vị, tiền của để theo Chúa; như Mađalêna bỏ đường tội lỗi bước vào đời sống mới. Đó là đổi đời, từ bỏ nếp sống cũ, một cuộc tái sinh vào đời sống mới.

Đi đâu cho thiếp đi cùng, 

Đói no thiếp chịu, lạnh lùng thiếp cam.

Theo vậy mới là theo chứ hả?

LẮNG NGHE: Vì Con Chiên đang ngự ở giữa ngai sẽ chăn dắt và dẫn đưa họ tới nguồn nước trường sinh. Và Thiên Chúa sẽ lau sạch nước mắt họ. (Kh 7:17)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa Giê-su Phục sinh, đường theo Chúa “chẳng thiếu gian khó dặm trường chẳng thiếu mưa gió mịt mùng. Không thiếu những ngày quạnh vắng cô đơn những ngày đời con tăm tối u buồn.” Xin giúp con luôn luôn vững tin để theo Chúa đến cùng. 

THỰC HÀNH: Mối quan hệ của bạn với Chúa như thế nào? Tự thay đổi hành động NGHE-BIẾT-THEO của bạn đối với Chúa nhé.

From: Do Dzung

************************

Đường con theo Chúa -tinmung.net

RẤT KHẼ – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Chiên của tôi thì nghe tiếng tôi!”.

“Giêsu Mục Tử không bao giờ ngừng gọi. Nhưng con người hôm nay, vì sống quá ồn ào, nên không còn nhận ra tiếng nói dịu dàng nhưng rất khẽ của Ngài!” – Gioan Phaolô II.

Kính thưa Anh Chị em,

Tin Mừng Chúa Nhật Chúa Chiên Lành mở đầu với khẳng định của Chúa Giêsu, “Chiên của tôi thì nghe tiếng tôi!”. Giữa một thế giới xao động, điều này thật khó, vì Ngài gọi ‘rất khẽ!’.

Câu hỏi đầu tiên có thể đặt ra là: Tôi có biết tiếng của Mục Tử; nó đã trở nên quá quen thuộc đến mức tôi có thể phân biệt rõ tiếng Ngài với tiếng của người lạ? Thử tưởng tượng một số mục tử cùng gọi đàn chiên của họ trong một lúc. Đây là hình ảnh của những tiếng nói cạnh tranh trong cuộc sống bạn; nhưng chỉ có một trong chúng là tiếng của Chúa. Bạn có nhận ra tiếng Ngài hay trở nên bối rối bởi nhiều xung lực, ham muốn và hấp dẫn khác đang giành giật? Đó là những câu hỏi quan trọng. “Lời Chúa thì nhỏ nhẹ, không cưỡng ép. Chỉ ai có tâm hồn tĩnh lặng và biết yêu mới nghe được tiếng của Mục Tử!” – Têrêsa Avila.

Có rất nhiều tiếng nói cạnh tranh nói với chúng ta mỗi ngày. Từ những tin tức mới nhất trên các tiêu đề đến ý kiến của bạn bè và gia đình, đến những cám dỗ trong thế giới tục luỵ và cả những ý kiến tự mình đặt ra. Những “tiếng nói” hoặc “ý tưởng” đó lấp đầy tâm trí và thật không dễ để có thể phân loại. Điều gì đến từ Chúa? Điều gì đến từ các nguồn khác?

Thế nhưng, nhận ra tiếng Chúa vẫn là điều có thể. Trước hết, Thánh Kinh! Đọc Thánh Kinh, bạn sẽ ngày càng quen với tiếng Chúa. Ngài nói qua những soi dẫn ‘rất khẽ’ đưa đến bình an. Ví dụ, khi cân nhắc một quyết định, bạn trình bày với Chúa qua cầu nguyện; sau đó, cởi mở với bất cứ điều gì Ngài muốn, thường thì câu trả lời của Ngài đến dưới hình thức một sự bình an sâu sắc và chắc chắn trong lòng. “Khi ở lại trong cô tịch và thinh lặng của tâm hồn, Mục Tử sẽ gọi ta – không bằng tiếng ồn, mà bằng tình yêu!” – Charles de Foucauld.

Học cách nhận ra tiếng nói của Chúa trong cuộc sống được thực hiện bằng cách xây dựng một thói quen lắng nghe, nhận ra, đáp lại, lắng nghe nhiều hơn. Càng nghe tiếng Chúa, bạn càng nhận ra nó theo cách tinh tế nhất, và càng nghe những tinh tế của Ngài, bạn càng muốn đi theo Ngài. Điều này chỉ có thể đạt được thông qua thói quen cầu nguyện sâu sắc và liên tục. Không có điều đó, sẽ rất khó để nhận ra tiếng của Mục Tử Nhân Lành Giêsu khi bạn cần Ngài nhất. “Chúa nói với linh hồn trong đêm tối, khi mọi tiếng ồn bên ngoài lắng dịu. Chỉ khi đó linh hồn mới nghe được tiếng gọi dịu dàng của Mục Tử!” – Gioan Thánh Giá.

Anh Chị em,

“Chiên của tôi thì nghe tiếng tôi!”. Hãy suy ngẫm về việc bạn chú ý đến Chúa như thế nào trong cầu nguyện. Bạn cầu nguyện mỗi ngày làm sao? Bạn có dành thời gian để lắng nghe tiếng nói dịu dàng và tuyệt vời của Chúa? Bạn có tìm cách hình thành thói quen để tiếng Ngài ngày càng rõ hơn? Vậy nếu còn phải đấu tranh để nhận ra tiếng nói của Ngài, hôm nay, bạn hãy quyết định thiết lập một thói quen cầu nguyện sâu sắc hơn để từ đó, lắng nghe tiếng nói của Đấng yêu thương dẫn dắt bạn mỗi ngày!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, ước gì cầu nguyện là hơi thở của con, nhịp tim của con; hầu khi Chúa gọi, con sẵn sàng thưa, này con đây!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

********************************

CHÚA NHẬT IV PHỤC SINH

Tôi ban sự sống đời đời cho chiên của tôi.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an.        Ga 10,27-30

27 Khi ấy, Đức Giê-su nói với người Do-thái rằng : “Chiên của tôi thì nghe tiếng tôi ; tôi biết chúng và chúng theo tôi. 28 Tôi ban cho chúng sự sống đời đời ; không bao giờ chúng phải diệt vong và không ai cướp được chúng khỏi tay tôi. 29 Cha tôi, Đấng đã ban chúng cho tôi, thì lớn hơn tất cả, và không ai cướp được chúng khỏi tay Chúa Cha. 30 Tôi và Chúa Cha là một.”


 

THỰC SỰ YÊU – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời!”.

“Một đời sống theo Chúa không được thúc đẩy bởi nghĩa vụ hay sợ hãi, mà bởi một tình yêu không thể cưỡng lại với Đấng đã yêu chúng ta trước!” – Francis Chan.

Kính thưa Anh Chị em,

Với Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu – Đấng đã yêu chúng ta trước với một tình yêu không thể cưỡng lại – kết thúc diễn từ Bánh Hằng Sống. Và như thường lệ, chúng ta chứng kiến hai phản ứng rất khác nhau – nếu không muốn nói là đối lập – từ những người lắng nghe Ngài. Một số bỏ đi, số khác ở lại vì họ ‘thực sự yêu’ Ngài.

Với một số người, lời Chúa Giêsu quá khắc nghiệt, không thể hiểu được đối với tâm lý khép kín của họ, và Gioan nói – với một nỗi buồn man mác – rằng, “Từ lúc đó, nhiều môn đệ rút lui!”. Kết quả là họ đã trở lại với lối sống cũ. Và cũng chính Gioan chỉ ra manh mối để chúng ta hiểu được thái độ của những người này: họ không tin, không muốn chấp nhận những lời dạy của Ngài. Thế nhưng, bên cạnh đó, cũng có một số người bỏ Chúa không vì Lời Chúa ‘chướng tai’ nhưng vì Kitô hữu sống ‘chướng mắt!’. Những gì họ nghe người đạo gốc nói, thấy người đạo dòng làm, họ hồ nghi và mất niềm tin. Không ít người dè bĩu với trái tim khoá chặt!

Mặt khác, chúng ta thấy phản ứng của các tông đồ, đại diện bởi Phêrô, “Thưa Thầy, bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai? Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời!”. Không phải nhóm Mười Hai thông minh, giỏi giang hoặc hiểu biết Thánh Kinh hơn những người khác; không, chỉ vì bản chất của họ đơn giản hơn, tin tưởng, ngoan ngoãn cởi mở hơn; và nhất là họ ‘thực sự yêu’ Chúa Giêsu hơn tất cả những người khác!

Thỉnh thoảng, trong các Tin Mừng, chúng ta bắt gặp họ mắc lỗi này lỗi kia. Họ không hiểu Chúa Giêsu, họ tranh cãi về việc ai là quan trọng nhất, thậm chí còn sửa lỗi Ngài khi nghe công bố cuộc thương khó; nhưng có một điều chúng ta luôn luôn thấy, là họ hằng ở bên Ngài, trung thành theo Ngài. Bí quyết của họ là họ ‘thực sự yêu’ Ngài. Augustine diễn đạt, “Những thói quen tốt không để lại dấu ấn trên tâm hồn, nhưng một tình yêu tốt thì có! Đây thực sự là tình yêu: vâng lời và tin vào người mà bạn yêu!”.

Anh Chị em,

“Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời!”. Dưới ánh sáng của Lời Chúa, chúng ta tự hỏi: tôi đặt tình yêu của mình ở đâu? Tôi có đức tin và sự vâng phục nào vào Chúa, vào lời Ngài và vào những gì Hội Thánh dạy? Tôi sống những giáo huấn này với sự ngoan ngoãn, đơn sơ và tin tưởng nào? Và nhất là tôi có ‘thực sự yêu’ Chúa Giêsu, bền bỉ theo Ngài như các tông đồ xưa? “Cả anh em nữa, anh em cũng muốn bỏ đi hay sao?”. “Lời khiêu khích đáng lo ngại này vang vọng trong lòng chúng ta và mong đợi một câu trả lời cá nhân từ mỗi người!” – Bênêđictô XVI. Câu hỏi này vẫn vang vọng qua các thời đại như một lời mời gọi yêu thương để mỗi người khám phá ra rằng, chỉ có Ngài mới có “những lời đem lại sự sống đời đời!”.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, mỗi ngày, Chúa ‘hào hoa’ gieo Lời, con ‘hào hiệp’ hứng Lời; giúp con ‘hào hùng’ sống Lời, hầu nó đơm hoa kết trái trong con, trong các tâm hồn!”, Amen.

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

*****************************

Thứ Bảy Tuần III Phục Sinh

Bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai ? Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an.  Ga 6,51.60-69

51 Tại hội đường Ca-phác-na-um, Đức Giê-su đã nói : “Tôi là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời.” 60 Nghe rồi, nhiều môn đệ của Người liền nói : “Lời này chướng tai quá ! Ai mà nghe nổi ?” 61 Nhưng Đức Giê-su tự mình biết được là các môn đệ đang xầm xì về vấn đề ấy, Người bảo các ông : “Điều đó, anh em lấy làm chướng, không chấp nhận được ư ? 62 Vậy nếu anh em thấy Con Người lên nơi đã ở trước kia thì sao ? 63 Thần khí mới làm cho sống, chứ xác thịt chẳng có ích gì. Lời Thầy nói với anh em là thần khí và là sự sống.

64 “Nhưng trong anh em có những kẻ không tin.” Quả thật, ngay từ đầu, Đức Giê-su đã biết những kẻ nào không tin, và kẻ nào sẽ nộp Người. 65 Người nói tiếp : “Vì thế, Thầy đã bảo anh em : không ai đến với Thầy được, nếu Chúa Cha không ban ơn ấy cho.” 66 Từ lúc đó, nhiều môn đệ rút lui, không còn đi theo Người nữa.

67 Vậy Đức Giê-su hỏi Nhóm Mười Hai : “Cả anh em nữa, anh em cũng muốn bỏ đi hay sao ?” 68 Ông Si-môn Phê-rô liền đáp : “Thưa Thầy, bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai ? Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời. 69 Phần chúng con, chúng con đã tin và nhận biết rằng chính Thầy là Đấng Thánh của Thiên Chúa.”


 

Anh em hãy đi khắp tứ phương thiên hạ, mà loan báo Tin Mừng. (Mc 16:15)-Cha Vương

Một ngày tươi vui rạng ngời trong Chúa nhé. Xin cầu nguyện cho tân Đức Giáo Hoàng Leo XIV.

Cha Vương

Thứ 6, 3PS: 9/5/2025

TIN MỪNG: Vậy đang khi ông [Phaolô, Sao-lô] đi đường và đến gần Đa-mát, thì bỗng nhiên có một luồng ánh sáng từ trời chiếu xuống bao phủ lấy ông. Ông ngã xuống đất và nghe có tiếng nói với ông: “Sa-un, Sa-un, tại sao ngươi bắt bớ Ta?” (Cv 9:3-4)

SUY NIỆM: Vài ngày trước khi các Hồng y bước vào mật nghị, có người hỏi mình rằng liệu Giáo Hội kỳ này có một vị giáo hoàng người Mỹ không? Mình trả lời là “hơi nghi ngờ đó!” Rõ ràng là mình đã sai tuốt tuồn tuột! Trong Kinh Hoà Bình của Thánh Phanxicô có câu: “Ðể con đem tin kính vào nơi nghi nan.” Bây giờ mới tin vào việc Chúa làm thì không ai có thể đoán trước được. 

    Cuộc sống thường không thể đoán trước. Sáng thức dậy bạn lập ra một chương trình cho ngày mới nhưng đến giữa trưa thì mọi sự đều thay đổi hết. Như Phao-lô, phải nói  là đã thay đổi 180 độ. Từ một kẻ bắt bớ các tín hữu tin theo Chúa Giê-su, Phao-lô chẳng những đã trở thành kẻ tin theo Chúa Giê-su mà còn trở thành một người chết cho Chúa nữa. 

    Bạn cũng vậy, mỗi ngày bạn được mời gọi đến để gặp Chúa Giê-su trong Bí tích Thánh Thể. Nếu bạn muốn thay đổi đời mình 180 độ thì hãy đến cùng Giê-su đi. Nếu Ngài sống lại từ cõi chết được thì Ngài cũng có thể biến mảnh đời khô quạnh của bạn thành cuộc đời vui tươi và bình an. Hãy đến để Ngài bổ sức cho…

LẮNG NGHE: Anh em hãy đi khắp tứ phương thiên hạ, mà loan báo Tin Mừng. (Mc 16:15)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa Giê-su Phục sinh, xin hãy biê’n đổi con và hãy sử dụng con như một khí cụ trong bàn tay quyền năng của Chúa, để con nên một “Phao-lô nhỏ”, nên một chứng nhân sống động của Tin Mừng trong các môi trường sống của con.

THỰC HÀNH: Cố gắng là một “Phao-lô nhỏ” hôm nay nhé.

From: Do Dzung

***************************

BIẾN ĐỔI ĐỜI CON – HIỆP LỄ CHÚA HIỂN DUNG-Lm Thái Nguyên

LỐC THÁNH THẦN – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

 Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Saolô, Saolô, sao ngươi bắt bớ Ta?”.

Tại một bữa tiệc, văn hào Mark Twain ngồi đối diện với một mệnh phụ xinh đẹp nhưng xem ra khá kênh kiệu. Ông nói, “Cô thật xinh!”. Phụ nữ ấy không hề cảm kích mà còn khích nộ, “Rất tiếc, không cách nào để tôi có một lời khen tương tự dành cho ông!”. Mark Twain bình thản, “Không sao, cô có thể nói một điều gì đó ‘hơi dối’ như tôi vậy!”. Nghe xong, cô ấy xấu hổ, cúi mặt lí nhí, “Tôi quá cao ngạo, thành thật xin lỗi ông!”.

Kính thưa Anh Chị em,

Nếu hai tuần qua, chúng ta mục kích những hoạt động của Thánh Thần trên các tông đồ – những con người ‘được ru hời’ – khi họ để mình ‘cuốn theo chiều gió’ Thánh Linh, thì trình thuật Saolô – “một người quá cao ngạo” – bị quật ngã và trỗi dậy hôm nay là một điều gì chớp nhoáng, mạnh mẽ và khốc liệt hơn. Nó được gọi là ‘lốc Thánh Thần!’.

“Saolô, Saolô, sao ngươi bắt bớ Ta?”, tiếng từ trời tựa hồ sấm ran ấy đã hỏi một con người nửa tỉnh nửa mê đang ngã quỵ; một người ‘cuồng nhiệt’ với dáng dấp một kẻ ‘cuồng tín!’. Saolô đâu biết ‘cuồng nhiệt’ với điều thánh thiêng không luôn luôn đồng nghĩa với việc làm đẹp lòng Chúa. Saolô gục ngã; nhưng may thay, lốc dịu lại và gió Thánh Thần đã nâng ông lên. Dầu sợ hãi, nhưng tâm hồn Saolô bắt đầu nhũn nhặn, mở ra để ân sủng đổ xuống cho một phẩm giá được phục hồi. Vậy mà tất cả những điều ấy chỉ xảy ra ngang qua sự khiêm nhường của một con người ngoan nguỳ.

Hành trình đức tin của Saolô là hành trình của một con người dám để Chúa  Phục Sinh biến đổi trái tim. Tiếng sấm từ trời không chỉ tra vấn Saolô, nhưng còn mời ông “Đứng lên!”. Trỗi dậy, Saolô biết mình mù, ông đưa tay cho người ta dắt. Từ đó, tim ông mở ra và Thánh Thần đã biến Saolô thành một “Phaolô” khiêm hạ. Cũng từ đó, Phaolô nhận một sứ vụ mới, “Hãy đi khắp tứ phương thiên hạ mà loan báo Tin Mừng!” – Thánh Vịnh đáp ca.

Để từ đó, Phaolô không còn là mình, nhưng đã ‘nên một’ với Chúa Kitô, “Tôi sống nhưng không còn là tôi sống, mà Chúa Kitô sống trong tôi!”. Tin Mừng hôm nay cũng nói đến ‘nên một’ với Chúa Kitô, “Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì ở lại trong tôi và tôi ở lại trong người ấy!”. Chớ gì ‘lốc Thánh Thần’ không chỉ thổi tróc những cao ngạo của bạn và tôi nhưng còn ‘lôi kéo’ chúng ta đến với Thánh Thể hầu có thể nên một với Chúa Kitô mỗi ngày!

Anh Chị em,

“Sao ngươi bắt bớ Ta?”. Một khi mời gọi ai, Thiên Chúa luôn tra vấn người ấy và Ngài cho phép những gì cần thiết xảy ra nhằm giúp người ấy trở nên khiêm tốn vốn có thể mở rộng lòng mình cho Ngài. Thế nhưng, đừng quên, nhân vật chính ở các câu chuyện của những con người được ‘lốc Thánh Thần’ thổi tung không phải là các ‘đương sự’ nhưng là Chúa Thánh Thần. Chủ thể của các câu chuyện trong Tông Đồ Công Vụ là Thánh Thần. Ngài không ngừng ‘hà hơi ru hời’ – và nếu cần – tạo nên những cơn lốc. Đó có thể là việc quật ngã một sự nhiệt thành cuồng tín hay một ý chí lệch lạc; cũng có thể là đánh sập một sự tự phụ nơi một ai đó. Tất cả như để dọn đường cho những kế sách Ngài đã hoạch định.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa Thánh Thần, cứ thổi tróc cao ngạo của con, nhưng đừng quên nâng con lên, cho con được ru hời hầu có thể trở nên con người Chúa muốn con trở thành!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế) 

************************************************

Thứ Sáu Tuần III Phục Sinh

Thịt tôi thật là của ăn, và máu tôi thật là của uống.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an.        Ga 6,52-59

52 Khi ấy, người Do-thái tranh luận sôi nổi với nhau. Họ nói : “Làm sao ông này có thể cho chúng ta ăn thịt ông ta được ?” 53 Đức Giê-su nói với họ : “Thật, tôi bảo thật các ông : nếu các ông không ăn thịt và uống máu Con Người, các ông không có sự sống nơi mình. 54 Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì được sống muôn đời, và tôi sẽ cho người ấy sống lại vào ngày sau hết, 55 vì thịt tôi thật là của ăn, và máu tôi thật là của uống. 56 Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì ở lại trong tôi, và tôi ở lại trong người ấy. 57 Như Chúa Cha là Đấng hằng sống đã sai tôi, và tôi sống nhờ Chúa Cha thế nào, thì kẻ ăn tôi, cũng sẽ nhờ tôi mà được sống như vậy. 58 Đây là bánh từ trời xuống, không phải như bánh tổ tiên các ông đã ăn, và họ đã chết. Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời.”

59 Đó là những điều Đức Giê-su đã nói khi giảng dạy trong hội đường, ở Ca-phác-na-um


 

TIỂU SỬ ĐỨC TÂN GIÁO TÔNG LEO XIV – Lm. Phê rô Nguyễn Văn Khải DCCT

Phêrô Nguyễn Văn Khải

Đức Tân Giáo tông tên là Robert Francis Prevost, người Hoa Kỳ, tu sĩ Dòng Thánh Augustino, nguyên Tổng trưởng Bộ Giám mục.

Ngài sinh ra tại Chicago, Illinois, Hoa Kỳ, ngày 14 tháng 9 năm 1955, trong một gia đình di dân mà thân phụ là Louis Marius Prevost, một Pháp lai Ý, còn thân mẫu là Mildred Martínez, người gốc Tây Ban Nha, ngài có hai anh là Louis Martín và John Joseph.

Ngài học xong trung học tại tiểu chủng viện Dòng Thánh Augustinô năm 1973. Năm 1977 ngài tốt nghiệp Cử nhân Toán học và Cao học Triết tại Đại học Villanova, Philadelphia.

Ngày 1 tháng 9 năm 1977, ngài vào tập viện Dòng Thánh Augustino tại Saint Louis, Hoa Kỳ và ngài khấn trọng trong Dòng này ngày 29 tháng 8 năm 1981.

Năm 1982 ngài tốt nghiệp Thạc sĩ tại Học viện Thần học Công giáo Chicago và được thụ phong linh mục tại Roma ngày 19 tháng 6 năm 1982.

Năm 1985, ngài được gửi đi truyền giáo tại Peru và giữ chức vụ Chưởng ấn của giáo phận Chulucanas và Phó xứ giáo xứ Chính Tòa tại đây cho đến năm 1986.

Năm 1987, ngài tốt nghiệp Tiến sĩ Giáo luật tại Đại học Giáo hoàng Tôma Aquino. Luận án của ngài có tựa đề là “Vai trò của bề trên địa phương trong Dòng Thánh Augustino”.

Từ năm 1987 đến năm 1988, ngài cư trú tại Olympia Fields, phụ trách mục vụ ơn gọi và làm giám đốc các sứ vụ tông đồ của Tỉnh Dòng tại Hoa Kỳ.

Năm 1988, ngài trở lại Peru làm bề trên cộng đoàn cho đến năm 1992; rồi làm giám đốc chủng viện Augustino tại Trujillo từ 1988 đến năm 1998, kiêm giáo sư Giáo luật, giáo sư luân lý và Giáo phụ tại Chủng viện của các giáo phận San Carlo và San Marcello.

Ngài cũng làm giám học và sau đó làm giám đốc của chủng viện giáo phận Trujillo một năm, rồi làm thẩm phán của tòa án và thành viên của hội đồng cố vấn của Tổng giáo phận Trujillo.

Ngài là người sáng lập giáo xứ Đức Mẹ là Mẹ Giáo Hội mà ngày nay là giáo xứ Thánh Rita da Cascia từ năm 1988 đến năm 1999, và từ năm 1992 ngài còn quản nhiệm giáo xứ Đức Mẹ Montserrat.

Năm 1999 ngài trở về Chicago làm Giám tỉnh của Tỉnh Dòng Thánh Augustino Chicago. Ngày 14 tháng 9 năm 2001, ngài được bầu làm Bề trên Tổng quyền của Dòng và ngài giữ chức vụ này trong hai nhiệm kỳ 6 năm, cho đến ngày 4 tháng 9 năm 2013.

Sau đó, ngài giữ chức giám đốc đào tạo tại Tu viện Thánh Augustino ở Chicago, cố vấn thứ nhất và Phó Giám tỉnh của Tỉnh Dòng Đức Mẹ Chỉ Bảo Đàng Lành.

Vào ngày 3 tháng 11 năm 2014, Đức Giáo hoàng Phanxicô đã bổ nhiệm ngài làm giám quản tông tòa của giáo phận Chiclayo và giám mục hiệu tòa Sufar. Ngày 7 tháng 11, ngài đã tiếp quản sứ vụ trước sự hiện diện của Đức TGM James Patrick Green, sứ thần tòa thánh và của hội đồng cố vấn.

Ngài đã được Đức Tổng Giám mục James Patrick Green truyền chức giám mục vào ngày 12 tháng 12 tại Nhà thờ Santa Maria ở Chiclayo từ, Sứ thần Tòa thánh tại Peru.

Vào ngày 26 tháng 9 năm 2015, Đức Giáo hoàng Phanxicô đã bổ nhiệm ngài làm giám mục của giáo phận Chiclayo.

Từ tháng 3 năm 2018 đến tháng 1 năm 2023, ngài là Phó Chủ tịch thứ hai của Hội đồng Giám mục Peru, kiêm Chủ tịch của Ủy ban Văn hóa và Giáo dục và là thành viên của Hội đồng Kinh tế.

Vào ngày 15 tháng 4 năm 2020, chính Giáo hoàng Phanxicô cũng bổ nhiệm ngài làm giám quản tông tòa Callao. Ngài giữ chức vụ này đến ngài 26 tháng 5 năm 2021.

Ngài được bổ nhiệm làm thành viên của Bộ Giáo sĩ kể từ ngày 13 tháng 7 năm 2019 và của Bộ Giám mục kể từ ngày 21 tháng 11 năm 2020.

Ngày 30 tháng 1 năm 2023, Đức Giáo hoàng Phanxicô bổ nhiệm ngài làm Tổng trưởng Bộ Giám mục và Chủ tịch Ủy ban Giáo hoàng về Châu Mỹ Latinh, đồng thời phong cho ngài chức danh Tổng giám mục-Giám mục danh dự của Chiclayo. Ngài bắt đầu nắm giữ cả hai chức vụ vào ngày 12 tháng 4 năm 2023.

Ngài còn được bổ nhiệm làm thành viên của Bộ Giáo lý Đức tin, Bộ các Giáo hội Đông phương, Bộ Đời sống Thánh hiến và các Tu đoàn Tông đồ, Bộ Văn hóa và Giáo dục, Bộ Rao giảng Tin Mừng, Uỷ Ban Giải Thích Văn bản Lập pháp và  Ủy ban Giáo hoàng về Thành quốc Vatican.

Ngày 9 tháng 7 năm 2023, khi kết thúc Kinh Truyền Tin, Đức Giáo hoàng Phanxicô đã công bố tấn phong ngài làm hồng y phó tế.

Ngày 6 tháng 2 năm 2025, Đức Giáo hoàng Phanxicô đã nâng ngài làm hồng y giám mục và trao cho ngài chức vụ giám mục danh dự của Albano, một giáo phận ngoại ô Roma.

Ngày 8 tháng 5 năm 2025, ngài được các đức hồng y trong Mật nghị bầu làm vị giáo tông 267. Ngài lấy tên gọi là Leo XIV (Tiếng Việt đọc là “Lê – Ô Thứ Mười Bốn”, hoặc “Lê-ô Mười Bốn”).

Ngài là một mục tử, một nhà truyền giáo, một nhà đào tạo, một nhà quản trị, có kinh nghiệm mục vụ quốc tế, cả ở Giáo triều Roma lẫn các quốc gia trên thế giới.

Ngày là người Mỹ đầu tiên được bầu làm Giáo tông,  đứng đầu Giáo hội Công giáo hoàn vũ.

Ngoài tiếng Anh, ngài còn nói được tiếng Tây Ban Nha, tiếng Ý, tiếng Pháp và tiếng Bồ Đào Nha. Ngài cũng đọc hiểu được tiếng Latin và tiếng Đức.

Sự xuất hiện đầu tiên của ngài, từ phong cách đến nội dung thông điệp làm tôi nhớ đến dung nhan và phong cách của Thánh Giáo hoàng Gioan Phaolo II trước đây.

Lm. Phê rô Nguyễn Văn Khải DCCT.

(Tổng hợp từ các tài liệu Tây Phương).


 

Giáo hoàng Lêô XIV – (Leo thứ 14)

Khang Duy Nguyen

https://www.youtube.com/live/CzUFyGkebhA?si=0SG9Mme2I7zDUKIo

HABEMUS PAPAM!!! ĐGH  Robert Francis Prevost _ lấy danh xưng là Giáo hoàng Lêô XIV _ (Leo thứ 14) tên khai sinh là Robert Francis Prevost) OSA (sinh ngày 14 tháng 9 năm 1955) là một giáo sĩ Công giáo người Mỹ, dòng Thánh Augustino và là người đứng đầu Giáo hội Công giáo và là quốc vương của Thành quốc Vatican kể từ ngày 8 tháng 5 năm 2025. Là vị Tân Giáo Hoàng gốc Hoa Kỳ đầu tiên.  ĐHY từng giữ chức vụ Tổng trưởng Bộ Giám mục và chủ tịch Ủy ban Giáo hoàng về Châu Mỹ Latinh kể từ năm 2023. Trước đó, ĐHY từng giữ chức Giám mục của Chiclayo ở Peru từ năm 2015 đến năm 2023, và là cựu tổng quyền của Dòng Thánh Augustine từ năm 2001 đến năm 2013. Năm 2015, Hồng y Prevost đã trở thành công dân nhập tịch của Peru theo xác nhận của Cơ quan Đăng ký Dân sự Quốc gia Peru.

Ngày hôm nay 8 tháng 5 năm 2025 được bầu làm Giáo hoàng.  Một Hồng Y trẻ tuổi nhất trong Hồng Y Đoàn _ vừa nhận Hồng y vào ngày 6 tháng 2 năm 2025 _ vỏn vẹn hơn 3 tháng.


Ta là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ sống đời đời.(Ga 6:51) – Cha Vương

Một ngày tràn đầy sức sống trong Chúa nhé.

Cha Vương

Thứ 5, 3PS: 5/8/2025

TIN MỪNG: Ta là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ sống đời đời. Và bánh Ta sẽ ban, chính là thịt Ta. (Ga 6:51)

SUY NIỆM: Trong Thánh Vịnh 90:10 có câu này mà mình rất thích: “Tính tuổi thọ, trong ngoài bảy chục, mạnh giỏi chăng là được tám mươi, mà phần lớn chỉ là gian lao khốn khổ, cuộc đời thấm thoát, chúng con đã khuất rồi.” Câu này nhắc nhở cho mình về sự chóng qua của cuộc đời mà biết trân quý mỗi ngày, theo đuổi những điều tích cực và ý nghĩa để làm thay vì luôn bám víu vào những thứ vô nghĩa, làm lãng phí cả cuộc đời. 

    Hôm nay Tin Mừng đề cập đến sự sống đời. Sống đời đời có lẽ là một điều mà ai cũng ao ước. Những có phải là sống đến 100 tuổi hay không? “Sự sống đời đời” không đơn thuần là cuộc sống kéo dài bất tận về thời gian nhưng mà là CHẤT LƯỢNG của sự sống: Một cuộc sống viên mãn trong sự hiệp thông với Thiên Chúa. Thánh Gioan lặp lại ý nghĩa này trong chính Chúa Giêsu: “Sự sống đời đời đó là họ nhận biết Cha, Thiên Chúa duy nhất và chân thật, và nhận biết Đấng Cha đã sai đến, là Giêsu Kitô” (Ga 17:3). Ở đây, “nhận biết” không chỉ qua kiến thức, mà là biết bằng cả tâm hồn và kinh nghiệm sống, tức là sống trong mối quan hệ mật thiết với Thiên Chúa. “Nhận biết” Chúa và “thực thi” những điều Chúa dạy là 2 điều cốt yếu để sống mối quan hệ mật thiết với Thiên Chúa. 

LẮNG NGHE: Ai nghe lời tôi và tin vào Đấng đã sai tôi, thì có sự sống đời đời và khỏi bị xét xử, nhưng đã từ cõi chết bước vào cõi sống. (Ga 5:24)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa Giê-su Phục sinh, xin giúp con biết nhận ra Chúa trong Lời Chúa, trong việc cử hành các bí tích, trong kinh nguyện, trong mọi biến cố trong ngày và trong những người con gặp để sống với Chúa trong niềm vui, bình an và để mai sau được chung hưởng sự sống đời đời với Chúa.

THỰC HÀNH: Tập nhận ra sự hiện diện của Chúa trên khuôn mặt của những người đau khổ hôm nay để thay đổi góc nhìn của mình.

From: Do Dzung

************************

Sống Một Đời Cho Chúa