NGÀY THỨ TƯ trong tuần cửu nhật – Cha Vương

Chúc một ngày bình yên nhé. Bạn thân mến, sự sống là quà tặng vô giá Thiên Chúa ban cho những người được mời sống ơn gọi gia đình để cộng tác với Chúa trong Chương Trình sáng tạo, tức là làm cho có thêm nhiều người trên trần thế này, như Chúa đã truyền cho Adam và Eva xưa kia: “hãy sinh sôi nẩy nở cho thật nhiều, cho đầy mặt đất và thống trị mặt đất.” ( St 1:28) Phá thai là một tội ác phạm đến Thiên Chúa là Nguồn mạch sự sống của con người và mọi sinh vật trên trần thế này.

Vậy mỗi khi cầu nguyện cho thai nhi là bạn cầu nguyện cho hai đối tượng:

(1) Cha mẹ, gia đình và những người thân yêu của thai nhi đã phạm tội phá thai;

2] Những người trực tiếp phá thai hay những người cộng tác vào đó.  Còn riêng thai nhi (chưa được rửa tội), dù không thoát khỏi hậu quả của tội nguyên tổ độ Ađam và Eva để lại nhưng họ chẳng có tội tình (tội cá nhân) gì nghiêm trọng để ở trong tình trạng thanh luyện cả thì Sách Giáo Lý HTCG số 1261 cho biết: “Về phần các trẻ em chết mà chưa được Rửa Tội, Hội Thánh chỉ còn biết trao phó các em cho lòng thương xót của Thiên Chúa từ bi, như Hội Thánh đã làm trong nghi lễ an táng dành cho các em. Thực vậy, Thiên Chúa giàu lòng thương xót muốn mọi người được cứu rỗi (x. 1 Tm 2,4) và Chúa Giê-su đã trìu mến các em nên đã nói: “Hãy để trẻ em đến cùng Ta, đừng ngăn cản chúng” (Mc 10,14). Vì thế, chúng ta hy vọng có một con đường cứu độ dành cho những trẻ em chết mà chưa được rửa tội.

Vậy cầu nguyện cho thai nhi cũng không có gì là vô hiệu cả ngoài việc phó thác các em vào lòng thương xót của Chúa. Hôm nay, bên cạnh cầu nguyện cho Linh Hồn của các người thân yêu của mình, mời bạn hiệp thông với mình cầu nguyện thêm cho linh hồn của những cha mẹ và những người đã phạm tội phá thai xin cho họ mau được nhìn thấy người con của họ trên Thiên Đàng.

Cha Vương

Thứ 7: 05/11/2022

NGÀY THỨ TƯ trong tuần cửu nhật:

HỠI CÁC LINH HỒN THÁNH THIỆN TRONG LUYỆN NGỤC, CÁC NGÀI CÓ NUỐI TIẾC ĐIỀU GÌ VỀ THẾ GIỚI MÀ CÁC NGÀI VỪA TỪ GIÃ KHÔNG?

“Tôi nuối tiếc những điều xấu xa mà tôi đã làm… Lúc ấy sao mà dễ dàng phạm tội quá! Tôi đã nhận chìm những sự hối lỗi trong lạc thú. Bây giờ sức mạnh của những điều xấu xa khiến tôi tàn tạ. Sự cay đắng của những điều đó là nỗi đau khổ của tôi. Ký ức về những điều xấu đang theo đuổi tôi và làm hồn tôi tan nát. Giờ đây thật là trễ để hiểu được những hậu quả tai hại của lỗi lầm và sai trái. Ôi, nếu có thể trở lại cuộc sống, thì những lời hứa hẹn, lạc thú, giầu có… không một thứ gì có thể lôi cuốn tôi phạm tội, dù rất nhỏ.”

“Ôi, các bạn đang còn được hưởng sự tự do lựa chọn giữa Chúa và thế giới, hãy nghĩ đến những gai nhọn, thánh giá, và lửa nóng đã hành hạ Trái Tim Chúa Giêsu. Những điều này nhắc nhở cho ta rằng tội lỗi của chúng ta làm cho Chúa đau đớn và nhức nhối. Hãy nghĩ đến nỗi tiếc nuối quá chậm trễ và đau đớn về tội lỗi mình khi bị giam trong luyện ngục.  Bây giờ, thật là dễ dàng để xưng hết tội lỗi trong quá khứ, qua bí tích hòa giải, và để tránh không mắc phạm lại trong tương lai.”

BÓ HOA THIÊNG LIÊNG: “Được lời lãi cả thế gian mà mất linh hồn nào được ích gì? ” (Mc 8,36)

LỜI CẦU NGUYỆN: Lạy Cha Chí Thánh, vì Máu Cực Châu báu Chúa Giêsu đã đổ ra trên đường tử nạn, khi Ngài phải vác thập giá trên đôi vai cực thánh của Ngài, con nài xin Chúa hãy giải thoát các linh hồn nơi luyện ngục, nhất là những linh hồn cần lòng Chúa thương xót hơn. Xin cho họ được hưởng phần thưởng cao trọng để họ ngợi khen danh Chúa đời đời, Amen.”

Giêsu Maria Giuse, con dâng cho Thánh Gia trái tim con, linh hồn con và cả cuộc đời con. Xin cứu vớt con khi phải lâm cảnh thống khổ cuối đời. Xin cho con được chết bình an trong tay Thánh Gia. (đọc 1 Kinh Lạy Cha, 1 kinh Kính Mừng, 1 Kinh Vực Sâu)

From: Đỗ Dzũng

TÌNH YÊU CHÁY BỎNG VÀ THANH TẨY

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Ngày 02 tháng 11

Cầu cho các tín hữu đã qua đời

“Chúa đã thử thách các ngài như thử vàng trong lửa”.

Trên một bia mộ, người ta đọc dòng này, “Chỗ bạn đang đứng là chỗ tôi đã đứng. Nơi tôi đang nằm là nơi bạn sẽ nằm!”. Chúng ta sẽ rời khỏi cõi tạm này; vì vậy, tốt nhất, ngay khi đang sống, hãy để ‘tình yêu cháy bỏng và thanh tẩy’ của Chúa kịp đốt cháy và tẩy sạch mọi bợn nhơ!

Kính thưa Anh Chị em,

“Hãy để ‘tình yêu cháy bỏng và thanh tẩy’ của Chúa kịp đốt cháy và tẩy sạch mọi bợn nhơ!”. Lời khuyên này cần được suy nghĩ trong ngày cầu cho Các Đẳng Linh Hồn. Lời Chúa đưa chúng ta về “Luyện ngục”, một khái niệm thường bị hiểu lầm. Luyện ngục là gì? Nơi chúng ta chịu trừng phạt vì tội lỗi mình? Cách Thiên Chúa nhắc lại những sai phạm của mỗi người? Đó là kết quả cơn giận của Ngài? Không câu hỏi nào thực sự trả lời câu hỏi về Luyện ngục. Luyện ngục không gì khác hơn là ‘tình yêu cháy bỏng và thanh tẩy’ của Chúa dành cho những người Chúa chọn. Sách Khôn Ngoan hôm nay nói, “Chúa đã thử thách các ngài như thử vàng trong lửa”.

Khi ai đó chết trong ân điển Chúa, rất có thể họ không được hoán cải 100% và hoàn hảo về mọi mặt. Cả những vị thánh vĩ đại nhất cũng có một số khiếm khuyết trong cuộc sống. Luyện ngục không gì khác hơn là sự thanh tẩy cuối cùng tất cả những ràng buộc còn lại với tội lỗi. Hãy tưởng tượng, bạn có một cốc nước tinh khiết 100%. Chiếc cốc này tượng trưng cho thiên đàng. Hãy tưởng tượng, bạn muốn thêm vào cốc nước đó, nhưng những gì bạn có là nước tinh khiết 99%. Nước tinh khiết 99% này đại diện cho người lành thánh đã chết với một số chấp trước nhẹ đối với tội lỗi. Nếu bạn thêm nước đó vào cốc, bấy giờ, cốc sẽ có một số tạp chất, ít nữa là 1%. Vấn đề là thiên đàng không được chứa bất kỳ tạp chất nào, dù là nhỏ nhất. Vì thế, 1% đó vẫn cần được lọc sạch. Luyện ngục là quá trình đốt cháy những ràng buộc sau hết để chúng ta có thể vào thiên đàng, giải thoát 100% mọi thứ liên quan đến tội. Ví dụ, thói quen xấu của bạn là thô lỗ, hay mỉa mai, thì cả khuynh hướng và thói quen này cũng phải được loại bỏ.

Làm thế nào điều này xảy ra? Chúng ta không biết. Chúng ta chỉ biết nó có. Nhưng cần biết rằng, đó là kết quả của ‘tình yêu cháy bỏng và thanh tẩy’ vô hạn của Thiên Chúa, giải phóng chúng ta khỏi những ràng buộc. Có đau không? Rất có thể. Nhưng đau đớn theo nghĩa là buông bỏ mọi ràng buộc rối loạn. Nhưng kết quả cuối cùng là tự do thực sự, đáng giá cho bất kỳ nỗi đau nào mà chúng ta có thể trải qua. Vì vậy, Luyện ngục là đau đớn; nhưng đó là nỗi đau ngọt ngào cần có để đạt đến kết quả cuối cùng là một người kết hợp 100% với Chúa. Trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu nói, “Tất cả những người Chúa Cha ban cho tôi đều sẽ đến với tôi”; và chúng ta sẽ đến dự tiệc trong Nước Ngài với chiếc áo và trái tim tinh tuyền tuyệt đối!

Tưởng nhớ các linh hồn, chúng ta sống mầu nhiệm Các Thánh Thông Công. Các linh hồn trải qua cuộc thanh tẩy cuối cùng này vẫn hiệp thông với Chúa, với Giáo Hội dưới thế và Giáo Hội thiên quốc. Chúa sử dụng lời cầu nguyện của chúng ta dành cho các linh hồn như những công cụ thanh tẩy của Ngài; Ngài cho phép và mời chúng ta tham gia vào cuộc thanh tẩy cuối cùng của họ. Điều này tạo nên một mối quan hệ liên đới chặt chẽ của chúng ta với các linh hồn.

Anh Chị em,

“Chúa đã thử thách các ngài như thử vàng trong lửa”. Như vàng trong lửa, vào một ngày kia, tất cả chúng ta rồi cũng được thanh luyện như các linh hồn. Và không nghi ngờ gì nữa, các thánh trên trời, đặc biệt dâng lời cầu nguyện cho họ trong cuộc thanh tẩy cuối cùng này đang khi họ chờ đợi hiệp thông trọn vẹn với các ngài. Đó là một suy nghĩ đáng hoan hỷ và một niềm vui lớn lao khi chúng ta thấy cách thức Thiên Chúa đã sắp xếp toàn bộ quá trình này cho mục đích cuối cùng của sự hiệp thông thánh thiện mà chúng ta được kêu gọi! Như vậy, cuộc thanh tẩy chót này rõ ràng là cần thiết, nó là sáng kiến từ ‘tình yêu cháy bỏng và thanh tẩy’ của Chúa!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, chớ gì kinh nguyện và hy sinh của con góp phần thánh hoá các linh hồn khỏi mọi ràng buộc, chấp trước; nhờ đó, họ sớm hưởng kiến thánh nhan!”, Amen.

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

CÓ CHĂNG MỘT THẾ GIỚI BÊN KIA?

Lm Ignatio Trần Ngà

Sau khi Raymond Moody xuất bản quyển Life after life (Cuộc Sống sau cõi đời nầy) vào năm 1975, công chúng phương Tây ngày càng quan tâm đến kinh nghiệm cận tử (tạm gọi là trải nghiệm sự chết đi sống lại).  Có một số người vì một tai nạn hay một lý do nào đó đã được giới chuyên môn về y khoa xác nhận là đã chết lâm sàng và thi thể của họ được đưa vào nhà xác.  Nhưng sau đó họ hồi sinh.

Năm 1982, George Gallup ước lượng có khoảng 8 triệu người ở Mỹ và 23 triệu người trên toàn thế giới đã trải qua kinh nghiệm nầy.

Những năm gần đây, một số bác sĩ người Đức và Mỹ rất chú ý đến hiện tượng nầy.  Họ đã phỏng vấn 1,370 người trải qua kinh nghiệm cận tử.  Trong những điều họ thuật lại, có những điểm mà ai cũng nhất trí, như sau:

  • Có một cuộc sống khác ở “cõi bên kia” và cuộc sống đó hạnh phúc hơn cuộc sống ở đời này. 
  • Điều đặc biệt là sau khi “chết đi sống lại”, không ai còn sợ chết nữa, không còn ham muốn kiếm tiền bạc danh vọng lạc thú nữa.  Điều duy nhất mà họ quan tâm là sống yêu thương, quảng đại, phục vụ mọi người. (Willie Hoffsuemmer).

Bác sĩ George Rodonaia, có học vị tiến sĩ trong ngành thần kinh học (về sau nầy cũng là một tiến sĩ tâm lý học tôn giáo) vốn là công dân Liên Xô, nhập cư vào Mỹ năm 1989.  Ông là chuyên gia nghiên cứu về thần kinh tại Đại học Moscow.  Ông đã trải qua một kinh nghiệm cận tử đặc biệt nhất được ghi nhận từ trước đến giờ.  Ông được giới y khoa xác nhận là chết ngay lập tức sau một vụ tai nạn ô tô vào năm 1976, được đưa vào nhà xác và được quàn tại đó trong ba ngày.  Ông vẫn không hồi sinh cho tới khi bác sĩ tiến hành giải phẫu phần bụng như một phần của công tác khám nghiệm tử thi.

Ông thuật lại trải nghiệm về cuộc sống bên kia và xác quyết rằng chính biến cố nầy khiến ông đổi đời tận gốc rễ.

Trước khi trải qua kinh nghiệm cận tử, ông vừa là bác sĩ vừa là một nhà thần kinh học, và là người theo chủ nghĩa vô thần.  Vậy mà sau lần chết đi sống lại đó, ông chú tâm học bộ môn tâm lý học tôn giáo, nhận bằng tiến sĩ tâm lý học tôn giáo.  Sau đó ông trở thành tín đồ thuộc giáo hội Eastern Orthodox.  Hiện nay, ông là mục sư tại nhà thờ the First united Methodist ở Nederland, bang Texas, Hoa Kỳ.  (nguồn: Tổ Chức Nghiên Cứu Về kinh nghiệm cận tử (Near Death Experience Reseach Foundation. (http://www.nderf.org/Vietnamese/index.htm)

Có chăng một cuộc sống đầy hoan lạc ở ‘cõi bên kia’ như những người trải qua kinh nghiệm cận tử xác quyết?

Những người thuộc phái Xa-đốc không tin điều đó.  Họ dựng lên một kịch bản một vợ bảy chồng để phỉ báng niềm tin vào sự sống đời sau.

Chúa Giêsu Dạy Cho Chúng Ta Biết Có Sự Sống Đời Sau

Khi những người thuộc phái Xa-đốc đến chất vấn Chúa Giêsu về sự sống lại, Chúa Giêsu khẳng định có sự sống đời sau.  Ngài dạy rằng có những người được xét là đáng được hưởng phúc đời sau thì không còn chết nữa.  Họ giống như các thiên thần (câu 36).  Rồi Ngài cũng trích dẫn sách thánh, đoạn sách nói về Thiên Chúa hiện ra với Mô-sê trong bụi gai, để chứng tỏ rằng Abraham, Isaac và Gia-cóp dù đã từ trần từ lâu nhưng vẫn còn đang sống.  Mà nếu các vị nầy còn sống, tức là có sự sống đời sau.

Trong dụ ngôn về ngày phán xét cuối cùng, Đức Giêsu cũng tỏ cho thấy kẻ dữ thì “phải ra đi để chịu cực hình muôn kiếp, còn những người công chính ra đi để hưởng lấy sự sống muôn đời.” (Mt 25,46) Như thế, Chúa Giêsu tỏ cho thấy không những có cuộc sống đời sau mà còn cho biết cuộc sống đó sẽ kéo dài “muôn đời muôn kiếp.”

Cuộc Đời Của Đức Giêsu Minh Chứng Cho Sự Sống Lại

Ngoài những lời dạy của mình, Chúa Giêsu còn dùng cả cuộc đời của Ngài để minh chứng cho thấy có cuộc sống đời sau.

* Nếu không có cuộc sống đời sau, không có thiên đàng hoả ngục, con người chết rồi là hết, chỉ còn là bụi đất… thì Chúa Giêsu chịu khổ nạn để làm gì?  Máu Chúa Giêsu đổ ra hoàn toàn vô ích.

Nhưng chính vì để cứu con người khỏi hư mất và đem lại cho họ sự sống hoan lạc đời sau nên Con Thiên Chúa đã xuống trần, chịu vô vàn đau thương khổ luỵ và chấp nhận trả bằng giá máu để chuộc lấy con người.

* Chúa Giêsu, dù là Thiên Chúa quyền năng, nhưng đã trở nên hoàn toàn là người như chúng ta, đã sống như chúng ta, đã chết như chúng ta nhưng rồi Người đã từ trong cõi chết sống lại và lên trời vinh hiển.

Sự kiện Chúa Giêsu sống lại chứng tỏ cho chúng ta biết có sự sống đời sau và những ai gắn bó với Chúa Giêsu, trở nên chi thể trong Thân Mình Người thì cũng sẽ được sống lại như Người.

* * *

Niềm tin vào sự sống mai sau đem lại cho chúng ta niềm vui và hy vọng.  Niềm tin ấy mang lại ý nghĩa cho cuộc đời và cho mọi sinh hoạt của chúng ta hôm nay.

Ước gì niềm tin nầy thôi thúc chúng ta sống theo đường lối Chúa Giêsu để rồi chúng ta sẽ đạt đến nơi mà Người đã đến.  Ước gì niềm hy vọng nầy cũng sẽ thúc đẩy chúng ta hy sinh cầu nguyện nhiều hơn, siêng năng dâng lễ nhiều hơn trong tháng 11 nầy để cầu cho ông bà cha mẹ, và các tín hữu đã ra đi trước chúng ta được về quê trời vui hưởng hạnh phúc ngàn thu. 

Lm Ignatio Trần Ngà

(Trích dẫn từ ‘Cùng Đọc Tin Mừng’)

From: Langthangchieutim

NGÀY THỨ BA trong tuần cửu nhật- Cha Vương

Chúc một cuối tuần an lành đừng quên đi ra nghĩa trang cầu nguyện cho Linh Hồn của những người thân thương nhé. Bạn thân mến, cuộc sống đôi khi mọi sự diễn ra tốt đẹp, bạn có xu hướng quên đi những người đang làm công việc rất mạo hiểm ở hậu trường để bảo vệ và giữ an ninh cho bạn. Họ phải lao mình vào những ngõ ngách nguy hiểm, thậm chí có những người phải bỏ mạng để bảo vệ tự do và an ninh cho bạn. Họ là các nhân viên cảnh sát, nam nữ quân nhân, lính cứu hỏa, nhân viên cứu hộ và cứu nạn khẩn cấp. Có rất nhiều người đã chết cho sứ mệnh phục vụ cho tha nhân. Hôm nay, bên cạnh cầu nguyện cho Linh Hồn của các người thân yêu của mình, mời bạn hiệp thông với mình cầu nguyện thêm cho linh hồn của các nhân viên cảnh sát, nam nữ quân nhân, lính cứu hỏa, nhân viên cứu hộ và cứu nạn khẩn cấp.  Xin Chúa ban cho họ được sống bên Chúa muôn đời sau bao nhiêu tháng ngày hy sinh tận lực phục vụ tha nhân. Đa tạ!

KÍNH MỜI: Tối nay Giáo Xứ mình (St. Clare of Assisi) có buổi cầu nguyện TAIZÉ với chủ đề Cầu Cho Các Linh Hồn. Chương trình sẽ bắt đầu vào lúc 7:00 giờ tối. Mời bạn và gia đình đến tham dự và mang theo một cây nến đựng trong ly thuỷ tinh. Bên ngoài xin viết tên của những linh hồn mà bạn muốn xin cầu nguyện.

Địa Chỉ Nhà Thờ St. Clare:

3131 El Dorado Blvd

Houston, TX 77059

Cha Vương kính mời

Thứ 6: 04/11/2022

NGÀY THỨ BA trong tuần cửu nhật:

HỠI CÁC LINH HỒN THÁNH THIỆN TRONG LUYỆN NGỤC, CÁC NGÀI CÓ NUỐI TIẾC ĐIỀU GÌ VỀ THẾ GIỚI MÀ CÁC NGÀI VỪA TỪ GIÃ KHÔNG?

“Tôi nuối tiếc những ân huệ mà tôi đã khinh chê… những ân huệ dồi dào trong mỗi phút của đời sống tôi: đạo Chúa, ơn thiên triệu, các bí tích, lời Chúa, những nguồn hứng khởi thánh thiện, những gương sáng, những ơn lành Chúa tha thứ mọi tội lỗi của tôi. Ôi, bao nhiêu ân huệ mà tôi đã từ chối, hay miễn cưỡng nhận lấy, hoặc vùi dập. Ôi, ước gì tôi được tự do để uống nguồn ân huệ từ Trái Tim Cực Thánh Chúa Giêsu mà nhiều kẻ tội lỗi và khờ khạo đã khinh chê.”

“Ôi, những người còn sống trên trái đất, hãy lắng nghe lời thánh Maria-Margarita từ thiên đàng rằng: “Không có ai trên thế giới mà không cảm nhận được ơn lành nếu họ biết cảm tạ tình yêu Chúa và tỏ lòng thờ phượng Trái Tim Cực Thánh Ngài.”

Chúa phán cùng thánh nữ Gertruđê rằng: “Hễ lần nào con cứu được một linh hồn ra khỏi lửa luyện ngục thì Cha vui mừng dường như con đã cứu lấy chính Cha cho khỏi lửa ấy vậy.”

BÓ HOA THIÊNG LIÊNG: “Ích lợi của một ân huệ nhỏ còn lớn hơn tất cả tài sản của toàn thế giới này” (Thánh Thomas Aquinas)

LỜI CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa Thánh Thiện, vì Máu Thánh Cực châu báu của Chúa Giêsu đã đổ ra khi Ngài chịu đội mão gai cách đau đớn, con nài xin Chúa hãy giải thoát các linh hồn, nhất là những linh hồn phải ra sau cùng khỏi nơi thống khổ này, để các ngài sớm ca ngợi Chúa trong vinh quang và hưởng ơn lành nơi Thiên đàng. Amen.”

Lạy Cha Hằng Hữu, con xin kính dâng Cha Máu Cực Thánh Chúa Giêsu để chuộc tội lỗi con và xin cho những nhu cầu của Giáo hội thánh thiện. (đọc 1 Kinh Lạy Cha, 1 kinh Kính Mừng, 1 Kinh Vực Sâu)

From: Đỗ Dzũng

MỘT ĐỜI TÌM KIẾM-Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Thứ Năm Tuần XXXI – Mùa Thường Niên

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Tâm hồn những ai tìm kiếm Chúa, nào hoan hỷ!”.

Alexander Đại Đế thấy Diogenes triết gia, đang chăm chú nhìn vào một đống xương người. Vua hỏi nhà triết học rằng, “Ông đang tìm kiếm điều gì?”. Diogenes trả lời, “Điều mà tôi không thể tìm thấy!”; và Diogenes thú nhận, ông đã để cả ‘một đời tìm kiếm’ điều ông không thể tìm thấy!

Kính thưa Anh Chị em,

Diogenes đã để cả ‘một đời tìm kiếm’ điều ông không thể tìm thấy! Và Cuộc đời mỗi người, xét cho cùng, là ‘một đời tìm kiếm!’. Vậy mà thật thú vị, Lời Chúa hôm nay còn cho biết, không chỉ con người tìm kiếm; cả Thiên Chúa, Ngài cũng ‘một đời tìm kiếm!’.

Từ phút chào đời, con người đã rành rọt trong việc kiếm tìm! Chưa cần phải mở mắt, đứa bé đỏ ỏng đã biết tìm vú mẹ. Quá trình trưởng thành của nó, rốt cuộc, cũng là một quá trình tìm kiếm. Con người tìm kiếm cái ăn, cái mặc; tìm kiếm tri thức, của ăn tinh thần; tìm kiếm lẽ phải, sự thiện, sự thật; và tuyệt vời nhất, cái đáng tìm kiếm nhất của nó chính là Thiên Chúa, Chân – Thiện – Mỹ. Thánh Vịnh đáp ca thật sâu sắc, “Tâm hồn những ai tìm kiếm Chúa, nào hoan hỷ!”.

Trong thư Philipphê hôm nay, Phaolô biệt phái tâm sự. Gần nửa cuộc đời, dường như Phaolô đã hoài sức tìm kiếm sự hoàn thiện khi nỗ lực chu tất lề luật; mãi cho đến khi biết được Chúa Kitô. Tìm được Ngài, Phaolô không thiết tha gì đến quá khứ; Phaolô thú nhận, “Tôi coi tất cả mọi sự là thiệt thòi, so với mối lợi tuyệt vời, là được biết Đức Kitô Giêsu, Chúa của tôi!”.

Và thật bất ngờ, bản thân Thiên Chúa, chính Ngài cũng ‘một đời tìm kiếm!’. Từ thuở địa đàng, Ngài đã tìm kiếm, “Ađam, ngươi ở đâu?”. Với con người, tìm kiếm một cái gì, là tìm kiếm cho chính nó; với Thiên Chúa, thì không như thế. Điều Thiên Chúa kiếm tìm không cho bản thân Ngài mà cho chính đối tượng Ngài tìm kiếm; vì lẽ, với Thiên Chúa, tìm kiếm là xót thương, là cứu vớt! Dụ ngôn “Con Chiên Lạc” và “Đồng Bạc Bị Mất” trong Tin Mừng hôm nay cho thấy điều đó! Chúa Giêsu thường xuyên ‘giao du’ với những người thu thuế và tội lỗi đến nỗi nên cớ vấp phạm cho giới biệt phái. Qua hai dụ ngôn, Chúa Giêsu ví mình như người chăn chiên đi tìm con chiên lạc hay như người phụ nữ chong đèn, quét nhà tìm bằng được đồng bạc bị mất. Với Ngài, mỗi tội nhân đều quý. Như người mục tử và người phụ nữ, Chúa Giêsu ‘say mê tìm kiếm’. Đúng thế, Thiên Chúa say mê tìm kiếm con người; và như vậy, ngoài những tên gọi thường ngày, Thiên Chúa còn có một cái tên khác, “Đấng Tìm Kiếm”, ‘một đời tìm kiếm!’.

Ngoài việc tìm kiếm, Tin Mừng hôm nay còn nói đến niềm vui tìm được! Luca viết, “Tìm được rồi, người ấy mừng rỡ vác chiên lên vai”; đây là chi tiết ‘ly kỳ’ mà chỉ một mình Luca có! Để rồi, người chăn chiên và người phụ nữ “mời bạn bè, hàng xóm” đến chung vui; và niềm vui đạt tới đỉnh điểm khi Chúa Giêsu kết luận, “Cũng thế, tôi nói cho các ông hay, giữa triều thần Thiên Chúa, ai nấy sẽ vui mừng vì một người tội lỗi ăn năn sám hối”. Đó chính là lý do và mục đích cuối cùng khi Thiên Chúa, Đấng ‘một đời tìm kiếm’ sai Con Một Ngài xuống thế làm người!

Anh Chị em,

“Tâm hồn những ai tìm kiếm Chúa, nào hoan hỷ!”. Tại sao? Người tìm kiếm Chúa hoan hỷ vì biết rằng, Thiên Chúa đi tìm nó trước! Gioan nói, “Thiên Chúa yêu thương chúng ta trước!”. Vì thế, trên hành trình tìm kiếm Chúa, bạn và tôi biết rằng, Thiên Chúa luôn ngược chiều với chúng ta, Ngài đi tìm chúng ta trước. Ngay khi bạn vừa đặt chân xuống dòng suối, tìm lên ngọn nguồn, thì chính dòng nước đã ôm chầm bạn! Việc tìm kiếm Chúa còn là một hồng ân, chính nhờ sự dun dũi của Thánh Thần mà con người mới có khả năng tìm kiếm Ngài. Một điều quan trọng khác chúng ta phải lưu ý là bạn và tôi phải xin ơn nhận biết mình lạc lối. Phải, tất cả chúng ta đều lạc lối mỗi người mỗi kiểu, theo những cách khác nhau. Chúa Giêsu, Đấng ‘một đời tìm kiếm’ đang tìm kiếm chúng ta; Ngài tìm kiếm mỗi người tận đồi Canvê; và mỗi ngày, Ngài tìm kiếm và đợi chờ chúng ta trong Thánh Thể, trong các biến cố, trong anh chị em mình. Và điều quan trọng nhất, hãy kíp nhận ra Ngài, và hãy ‘cho phép mình được tìm thấy!’.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, Đấng ‘một đời tìm kiếm’, Chúa say mê tìm con; xin cho con say mê kiếm Chúa; và nhất là, ban cho con sức mạnh để con có thể ‘cho phép mình được tìm thấy!’, Amen.

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

From: KimBang Nguyen

CÁC NGÀI CÓ NUỐI TIẾC ĐIỀU GÌ VỀ THẾ GIỚI MÀ CÁC NGÀI VỪA TỪ GIÃ KHÔNG?-Cha Vương

Xin Chúa đồng hành với bạn luôn mãi nhé. Hôm nay, bên cạnh cầu nguyện cho các người thân yêu của mình, mời bạn hiệp thông với mình cầu nguyện thêm cho linh hồn của các linh mục, thầy sáu, và nam nữ tu sĩ đã qua đời. Xin Chúa ban cho họ được sống bên Chúa muôn đời sau bao nhiêu tháng ngày phục vụ và rao truyền Tin Mừng của Chúa. Đa tạ!

Cha Vương

Thứ 5: 03/10/2022

NGÀY THỨ HAI trong tuần cửu nhật:

HỠI CÁC LINH HỒN THÁNH THIỆN TRONG LUYỆN NGỤC, CÁC NGÀI CÓ NUỐI TIẾC ĐIỀU GÌ VỀ THẾ GIỚI MÀ CÁC NGÀI VỪA TỪ GIÃ KHÔNG?

“Tôi nuối tiếc những quà tặng Chúa ban mà tôi đã phung phí … gia sản, sức khoẻ, tài năng, vị thế xã hội,… Lẽ ra, với tất cả những thứ ấy, tôi đã có thể sử dụng như một phương tiện quý báu và hiệu quả để cứu rỗi các linh hồn và vinh danh Chúa. Những món quà ấy đã biến mất ngay trong giờ tôi chết! Than ôi, giờ đây nếu có những món quà chóng tàn ấy, tôi sẽ ban tặng người khác để thêm vinh quang mà Chúa đã dành sẵn cho tôi trên Thiên Đàng và để truyền bá lòng tôn sùng Trái Tim Cực Thánh Chúa Giêsu cho mọi người trên trái đất này nhận biết Trái Tim Ngài.”

“Ôi, hỡi các bạn còn sống trên trái đất, các bạn còn nhiều của cải thế gian, các bạn sẽ chịu trách nhiệm… Hãy nghĩ lại đi… Hãy dùng của cải cách chính đáng và cho những mục đích từ thiện. Hãy trả nợ cho những người còn sống và những người đã chết. Chúng tôi cảm tạ các bạn trước!”

BÓ HÓA THIÊNG LIÊNG: “Bố thí mở rộng cửa Thiên Đàng.” (Thánh Gioan Christomo)

LỜI CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa Thánh Thiện, vì Máu Thánh Cực châu báu của Chúa Giêsu đã đổ ra khi bị quân dữ quật đánh tra-tấn dã man để cứu các linh hồn mồ côi trong luyện tội, con nài xin Chúa hãy đưa các linh hồn… (nêu ra ý chỉ) vào nơi Vinh Quang để danh Chúa được tôn sùng và ngợi khen cho đến muôn đời.

Lạy Trái Tim dịu ngọt Chúa Giêsu, xin ban ơn Tin Cậy Mến cho chúng con để chúng con yêu mến Chúa mỗi ngày một hơn. (đọc 1 Kinh Lạy Cha, 1 kinh Kính Mừng, 1 Kinh Vực Sâu)

https://www.youtube.com/watch?v=y7VxmTA1tf0

Xin Cho Con Dừng Chân

From: Đỗ Dzũng

Lễ Các Linh Hồn-Cha Vương

Chúc bình an đến bạn và gia đình. Mình sẽ Dâng Thánh Lễ 8:30 sáng hôm nay cầu nguyện theo ý chỉ cho các Linh Hồn đã qua đời trong gia đình bạn, xin hiệp thông nhé.

Cha Vương

Thứ 4: 02/11/2022

Hôm nay là ngày Lễ Các Linh Hồn, ai trong chúng ta cũng có những người thân đã ra đi trước chúng ta. Theo giáo lý công giáo, ít có người được lên Thiên Đàng ngay sau khi Chúa gọi về, vì đời sống dương thế với biết bao lầm lỗi, cộng thêm sự yếu đuối tự nhiên của Kitô Hữu, với sự công bằng của Chúa. Trong Sách Khải Huyền có viết: “Tất cả những gì ô uế cũng như bất cứ ai làm điều ghê tởm và ăn gian nói dối, đều không được vào thành…” (Kh 21:27) Nên có nhiều linh hồn bị giam phạt trong luyện hình nhiều năm tháng bởi vì không có ai cầu nguyện cho. Nhất là những linh hồn mồ côi. Thật vậy, Chúa thật Thánh Thiện, trong sạch nên các linh hồn phải bị thanh tẩy trong luyện tội để xứng đáng hưởng tôn nhan Thiên Chúa muôn đời.  “Chỉ trong Thiên Chúa mà thôi, Hồn tôi mới được nghỉ ngơi yên hàn (Tv 61, 2)” Nếu bạn thương các linh hồn thì hãy sốt sắng đọc kinh tuần bảy này cầu cho các linh hồn nơi luyện tội và các linh hồn của những người thân thương của mình. Đây cũng là điều thật chính đáng vì Giáo Hội dạy trong “Thương Linh Hồn 7 Mối” rằng: “Cầu cho kẻ sống và kẻ chết”.

NGÀY THỨ NHẤT:

HỠI CÁC LINH HỒN THÁNH THIỆN TRONG LUYỆN NGỤC, CÁC NGÀI CÓ NUỐI TIẾC ĐIỀU GÌ VỀ THẾ GIỚI MÀ CÁC NGÀI VỪA TỪ GIÃ KHÔNG?

“Tôi nuối tiếc cho thời gian đã mất. Tôi không bao giờ nghĩ rằng thời gian trên trái đất thật là quý giá chóng qua, và không thể đền bù được. Nếu tôi biết truớc thì lúc này đây tôi mới thấy thời giờ đáng quý biết là bao!  Thời giờ được ban cho tôi toàn quyền sử dụng trong tình yêu Thiên Chúa, cho sự thánh hóa của tôi, cho sự cảm hóa tha nhân. Tôi đã dùng thời giờ để gây tội lỗi, để hưởng thụ, để làm việc. Những thứ này bây giờ làm cho tôi phải nuối tiếc trong cay đắng. Ôi thời gian đã mất, không còn hy vọng gì lấy lại.

Hỡi các bạn còn sống trên trái đất hãy thay mặt chúng tôi mà thánh hiến cho Trái Tim Cực thánh Chúa Giêsu một chút thời giờ mà Chúa ban cho bạn cách dồi dào và miễn phí để xin ân huệ cho chúng tôi. Chúng tôi xin cảm tạ các bạn trước!”

BÓ HOA THIÊNG LIÊNG: “Những nỗi thống khổ của các linh hồn dưới luyện ngục rất lớn cho nên một ngày ở đó cũng như ngàn năm đối với họ.” (Thánh Vincent Ferrier)

LỜI CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa Thánh Thiện, vì Máu Thánh Cực châu báu của Chúa Giêsu đã đổ ra trong vườn cây dầu để cứu các linh hồn mồ côi trong luyện tội, con nài xin Chúa, xin hãy đưa các linh hồn vào nơi Vinh Quang để danh Chúa được tôn sùng và ngợi khen cho đến muôn đời.

Lạy Trái Tim dịu ngọt Chúa Giêsu, xin ban ơn cho chúng con để chúng con yêu mến Chúa ngày một hơn. (đọc 1 Kinh Lạy Cha, 1 kinh Kính Mừng, 1 Kinh Vực Sâu)

From: Đỗ Dzũng

  ĐÂU LÀ NIỀM HY VỌNG CÁNH CHUNG KITÔ GIÁO TRONG MẦU NHIỆM SỰ CHẾT CỦA CON NGƯỜI?

Kẻ Đi Tìm

Cái chết là cả một mầu nhiệm! Mọi con người đều phải đối mặt với cái chết! Mọi người đều phải chết! thế nhưng trong trần thế này, không có từ nào làm cho người ta sợ sệt bằng từ “chết”. Không ai dám nói tới; và nếu bắt buộc phải nói, người ta cũng tìm cách nói xa nói gần. Dù là người tôn giáo hay không tôn giáo đều phải suy nghĩ về cái chết.[1]

Vậy chết là gì? Người ta quan niệm về cái chết như thế nào dưới nhãn quan triết học, các tôn giáo, đặc biệt là Kitô giáo? Và đâu là niềm hy của người Kitô giáo trong mầu nhiệm sự chết của con người?

  1. Chết là gì?

Chết: không còn tồn tại (động vật).

Theo nghĩa phổ thông, sự chết xảy ra khi thân xác con người vĩnh viễn ngưng hoạt động, chấm dứt cuộc sống trần gian.

Theo Kinh Thánh, sự chết là hậu quả của tội: sự chết phần xác và sự chết phần hồn (x. Rm 5,12; 8,5-6).[2]

Hiểu được chết là gì, vậy tư tưởng triết học quan niệm như thế nào về sự chết?

  1. Tư tưởng triết học về sự chết

2.1.Tư tưởng Đông Phương về sự chết

Tư tưởng Đông Phương không diễn đạt cách mạch lạc về sự chết, nhưng cách diễn tả xoay quanh cái chết luôn có một niềm hy vọng rằng chết không hết, chết không là điều cùng tận của con người, nhưng sau cái chết, còn có một đời sống mới mẻ nào đó mà con người sẽ bước vào.[3] Vậy những tư tưởng đó được thể hiện như thế nào?

Thứ nhất, quan niệm sự chết trong văn hóa – tín ngưỡng Việt Nam. Người Việt thường bảo rằng: “Sinh thuận tử an”, “hùm chết để da, người ta chết để tiếng”. Nên trong thâm tâm, họ có một niềm tin về một tương lai. Do đó, với họ chết không phải là hết. Vì thế họ bảo rằng sinh ký tử quy – sống gửi thác về. Như vậy, trong niềm tin – tín ngưỡng người Việt, chết không hết nhưng là quy thiên.[4]

Thứ hai, tư tưởng Ấn Độ Giáo và Phật Giáo. Cả hai quan niệm rằng chết không hết, nhưng con người bị ràng buộc bởi vòng luân hồi sinh tử. Sau khi trải qua cái chết, người ta bước vào kiếp sống khác: linh hồn nhận được một thân xác mới trong mỗi lần tái sinh; kiếp sống mới tốt đẹp hơn hay tồi tệ hơn kiếp này tùy thuộc những gì người ta đã sống. Thuyết luân hồi nghiệp báo mở ra cho người ta cánh cửa hy vọng: nếu người ta trót lỗi lầm hay làm điều ác đời này thì đời sau còn có cơ hội chuộc lại tội lỗi đó.[5]

2.2.Tư tưởng Triết học Tây Phương về sự chết

Tư tưởng Hy Lạp cổ đại. Có ba quan điểm khác nhau về cái chết. Trước tiên, tư tưởng của Epicure cho rằng người ta cần sống an hòa với cuộc sống hiện tại của mình mà không cần nghĩ đến cái chết; bao lâu còn sống thì không có cái chết; còn khi cái chết xảy đến thì người ta không còn nữa, nên nói đến cái chết khi người ta đang sống là vô nghĩa. Thứ đến, Pythago thì cho rằng linh hồn là yếu tố linh thiêng, bất tử không lệ thuộc vào thân xác phải chết; cái chết chỉ đụng chạm đến thân xác chứ không đụng được đến linh hồn, nên không cần phải lo ngại cái chết. Bên cạnh đó, Platon thì quan niệm khác với Pythago khi ông bảo rằng khi còn ở trong thân xác hay hư hoại, người ta không bất tử. Chỉ khi chết, linh hồn người ta mới đạt tới tình trạng bất tử.[6]

Tư tưởng Tây Phương hiện đại. Thời Trung Cổ, tư tưởng Tây Phương chịu ảnh hưởng của Kitô giáo về số phận con người trước cái chết. Nhưng sang thời hiện đại, Triết học Tây Phương có khuynh hướng tách khỏi ảnh hưởng của Kitô giáo. Cụ thể, với Jean Paul Sartre, ông chủ trương rằng cuộc sống con người là một hành trình từ hư vô tiến đến hư vô. Người ta bị ném vào giữa cuộc đời này và bị đe dọa bởi những thực tại xung quanh họ. Ngược lại, Martin Heidegger và Karl Jaspers thì khác, họ cho rằng mỗi ngày con người ý thức mình sẽ chết nên con người sống tròn đầy trong từng giây phút của cuộc đời mình. Chính khi sống trọn ý nghĩa cuộc sống trong từng giây phút như vậy, con người bước tới huyền nhiệm của cái vô hạn mở ra trước mắt họ sau ngưỡng cửa sự chết.[7]

  1. Sự chết trong nhãn giới Kitô Giáo

Ta vừa lướt qua các tư tương Đông Phương cũng như Tây Phương về sự chết. Vậy sự chết dưới nhãn giới Kitô Giáo như thế nào?

3.1.Sự chết dưới ánh sáng của Mạc Khải

Trước tiên, sự chết dưới ánh sáng Cựu Ước. Những trang đầu của Sách Sáng Thế cho thấy rằng Thiên Chúa dựng nên con người để sống trong ân nghĩa với Ngài. Thế nhưng, vì bất tuân lệnh Chúa, cho nên con người bị kết án phải chết. Thiên Chúa truyền rằng: “Hết mọi trái cây trong vườn, ngươi cứ ăn; nhưng trái của cây cho biết điều thiện điều ác, thì ngươi không được ăn, vì ngày nào ngươi ăn, chắc chắn ngươi phải chết” (St 2, 17). Cái chết không do Chúa làm ra: Ngài không vui thích gì khi thấy sinh vật phải chết (x. Kn 1, 13-14). Thiên Chúa dựng nên con người bất hoại, nhưng sự ghen tương của ma quỷ đã đưa cái chết vào trần gian (x. Kn 2, 23-24).[8] Như vậy, cái chết chính là hình phạt của tội.

Tiếp theo, sự chết dưới ánh sáng Tân Ước. Tân Ước cũng diễn tả cách rõ ràng nguồn gốc của sự chết đó là hậu quả của tội và hình phạt đối với tội. Điều này được Thánh Phaolô nêu rõ:

Vì một người duy nhất, mà tội lỗi đã xâm nhập trần gian, và tội lỗi gây nên sự chết; như thế, sự chết đã lan tràn tới mọi người, bởi vì mọi người đã phạm tội. Trước khi có lề luật, đã có tội lỗi ở trần gian. Nhưng nếu không có luật, thì tội không bị kể là tội. Thế mà, từ thời Ađam đến thời Môsê, sự chết đã thống trị cả những người đã không phạm tội bất tuân lệnh Thiên Chúa như Ađam đã phạm (Rm 5, 12-14).

Bên cạnh đó, Tân Ước cho thấy Chúa Giêsu mang lại ý nghĩa mới cho cái chết. Ngài đã dùng cái chết của mình để diễn tạ sự vâng phục đối với Thiên Chúa (x. Mt 26, 42; Mc 14, 32-42; Lc 22, 39-46). Ngài cũng biến đổi giá trị của cái chết như án phạt của tội thành hành vi diễn tả tình yêu: “Không có tình yêu nào cao quý hơn tình yêu của người hiến mạng sống mình vì bạn hữu mình” (Ga 15, 13). Không những thế, cái chết của Ngài còn có giá trị cứu chuộc nhân loại. Thật vậy, nếu cái chết của Ađam xưa là hình phạt vì tội lỗi, thì cái chết của Đức Giêsu – Ađam mới, đem lại ơn giao hòa giữa nhân loại với Thiên Chúa. Ngài đã vượt thắng cái chết bằng chính cái chết của riêng Ngài (x. 1 Cr 15, 25-26). Ngài đã tước bỏ quyền lực của sự chết (x. 2 Tm 1, 10), khiến cho ác thần, chúa tể cái chết trở nên bất lực (x. Dt 2, 14; Rm 6, 9); Do vậy, Ngài cai trị cả người sống cũng như kẻ chết (Dt 14, 9). Như vậy, kể từ khi Chúa Giêsu mang lại giá trị cứu chuộc ngang qua cái chết của Ngài, thì các Kitô hữu không còn phải kinh hãi đối diện với cái chết nữa. Giờ đây họ tin rằng cùng chết với Chúa thì họ cũng được sống lại với Ngài (x. Rm 6, và với cái chết của Đức Kitô, cái chết không còn là tận cùng của đời người nữa, nhưng nó trở thành ngưỡng cửa dẫn đưa con người vào cõi sống đời đời.[9] Cõi sống đó chính là niềm hy vọng cho họ, ngõ hầu họ sống ý nghĩa và tròn đầy hơn.

  1. Niềm hy vọng Kitô Giáo trong mầu nhiệm sự chết của con người

Với cái chết cứu độ của Đức Giêsu, đưa con người vào cõi sống đời đời. Giờ đây họ không còn sợ chết, cái chết không còn là niềm đau thương, nhưng là niềm hy vọng để bước vào đời sống mới, sống cùng và sống với Đức Giêsu. Vậy niềm hy vọng đó được thể hiện như thế nào?

Trước hết, cái chết – một sự gặp gỡ giữa con người với Thiên Chúa. Sự sung mãn của sự gặp gỡ này được tìm thấy trong sách Sáng Thế Ký: như thể chiều chiều Thiên Chúa tản bộ trong vườn để gặp gỡ hàn huyên với con người (St 3, . Thế nhưng chính tội lỗi của con người đã cắt đứt mối tương quan gặp gỡ này. Dù vậy, Thiên Chúa vẫn yêu thương muốn nối lại cuộc gặp gỡ với con người. Ngài đến gặp gỡ chúng ta ở mọi giai đoạn của cuộc sống. Ngài đến qua ân huệ đức tin và phép rửa chúng ta lãnh nhận (Rm 6, 3), cách riêng trong Bí tích Thánh Thể là lời tiên báo và hoa quả đầu mùa của cuộc gặp gỡ tối hậu, khiến chúng ta thông dự vào cái chết và phục sinh. Ngài còn đến từng ngày để giúp người Kitô hữu thực hiện cuộc Vượt qua thường nhật từ xác thịt sang Thần Khí.[10] Trong các cuộc gặp gỡ ấy, cuộc vượt qua cuối cùng – giờ chết là cao điểm của cuộc gặp gỡ. Đó không thể là giờ cô đơn của người tín hữu vì Chúa Kitô đang đến, đợi chờ cho cuộc gặp gỡ “Ngài đứng ngoài và gõ cửa” (Kn 3, 10).[11] Điều này cũng được Công Đồng Vaticanô II nêu rõ: “Đức Kitô, Đấng phục sinh của ngày chung thẩm, đứng trên bờ của lằn ranh cõi vĩnh hằng để đón chờ, cho họ ăn và để nhận họ trước mặt Thiên Chúa.[12] Vậy, ai là người chuẩn bị cho cuộc gặp gỡ này? Chính Thiên Chúa đã chuẩn bị để con người có cuộc gặp gỡ này. Do vậy, Bắt đầu đời sống là con người bắt đầu một cuộc hành trình và niềm tin Kitô giáo chỉ ra cho chúng ta biết cuộc sống trần gian chỉ là căn nhà trọ vì: “Quê hương chúng ta ở trên trời, nơi đó chúng ta sẽ gặp Đấng Cứu chuộc chúng ta là Đức Giêsu Kitô” (Pl 3, 20). Và khi chúng ta chưa được gặp Ngài, thì lòng luôn khắc khoải như thánh Augustinô: “Lạy Chúa, Chúa đã dựng nên con, và hồn con mãi khắc khoải cho tới ngày nghỉ yên trong Chúa”.[13] Đức Kitô trở thành “địa chỉ”, là “nơi chốn” để con người đến gặp gỡ Thiên Chúa. Như vậy, đối với người tín hữu, cái chết không còn là một sự kết thúc vô nghĩa, cái chết không còn mang dáng dấp gớm ghiếc của Tử thần, nhưng đó là cuộc hội ngộ của Chúa Kitô với những kẻ yêu mến Ngài. Và khi đó, người tín hữu cũng có thể mong ước như thánh Phaolô: “Ao ước của tôi là ra đi để được ở với Đức Kitô” (Pl 1, 23).[14]

Thứ đến, cái chết của Kitô hữu là chết với Chúa Kitô, trong Chúa Kitô và cho Chúa Kitô. Điều này được Phaolô nêu rõ: “Nếu chúng ta cùng chết với Chúa Kitô, chúng ta sẽ cùng được sống lại với Người” (2 Tm 2,11). Nơi cái chết của mình, Đức Kitô ôm ấp tất cả sự chết của con người: “Ngài ban cho họ được cùng chết vào Chúa Cha với Ngài”.[15] Như vậy, trên cuộc hành trình đi từ miền thâm u của sự chết vào trong sự sống, chúng ta được nhập cuộc với cái chết của Đức Kitô. Và cái chết đó của Đức Kitô trở thành một hiến lễ tinh tuyền đẹp lòng Chúa Cha. Từ đó, đối với chúng ta, nơi cái chết của mỗi người, là lúc hoàn thành của lễ là chính mình, hiệp với của lễ của Đức Kitô dâng lên Thiên Chúa Cha. Nhờ được tháp nhập vào cái chết của Đức Kitô, từ nay, cái chết còn mang tính chất cứu độ ở trong Đức Kitô. Vì thế, đối với người tín hữu, điều quan trọng là có ở trong Đức Kitô hay không?[16]

Tóm lại, chết với Đức Kitô là hoàn tất nơi cuộc đời mình ơn cứu độ của Thiên Chúa đã trao ban cho chúng ta qua Đức Kitô. Vậy chết trong Chúa Kitô là gì? Chết trong Đức Kitô là hoàn toàn tin tưởng và phó thác vào Đấng đã chứng tỏ Người là Đấng ban sự sống và sự phục sinh như Người đã làm đối với Đức Kitô. Đức Kitô chấp nhận chấm dứt đời sống trần thế vì Người tin tưởng vào Thiên Chúa hằng sống. Cũng vậy, người tín hữu chấp nhận cái chết với niềm tin tưởng vào các lời hứa mà Thiên Chúa đã dùng Đức Kitô mà mặc khải cho chúng ta (x. Mt 16, 24-25).

Như vậy, chết trong Đức Kitô là hiệp thông với cái chết của Ngài, để cùng Ngài làm nên của lễ tinh tuyền dâng lên Thiên Chúa Cha trong một niềm tin tưởng phó thác hoàn toàn. Còn chết cho Đức Kitô thì như thế nào? “Không ai trong chúng ta sống cho chính mình, cũng không ai chết cho chính mình. Chúng ta có sống là sống cho Chúa, mà có chết là chết cho Chúa” (Rm 14,7-8). Vì Đức Kitô đã yêu thương tự hiến, chấp nhận cái chết để cứu chuộc mỗi người chúng ta trong lúc chúng ta còn là tội nhân (Rm 5,8; Ga 1.24), đó là tình yêu cao cả nhất (Ga 15,13) mà Đức Kitô thể hiện vì yêu chúng ta (Gl 2,20; Ep 5,2.25), và vì vậy, đời sống người tín hữu không còn sống cho chính mình, mà là sống đời sống mới của Đức Kitô (Rm 14,8) trong chính đời sống mình[17]. Vậy khi ta chết với Chúa, trong Chúa và cho Chúa, thì ta sẽ được hiệp nhất với Ngài.

Hơn nữa, cái chết hoàn tất mầu nhiệm hiệp nhất của người tin với Đức Kitô. Cái chết không chỉ là kinh nghiệm của đau khổ mà người tin trải qua để được Thiên Chúa thanh luyện và tăng thêm sức nhằm kháng cự tội lỗi, nhưng ngang qua cái chết, người tin được nên giống Đức Kitô và kết hiệp với Ngài. Điều này được thánh Phaolô miêu tả rõ: “đồng thừa kế với Đức Kitô, vì một khi cùng chịu đau khổ với Người, chúng ta sẽ cùng được hưởng vinh quang với Người” (Rm 8, 17). Thánh Phêrô cũng thêm: “Được chia sẻ những đau khổ của Đức Kitô bao nhiêu, anh em hãy vui mừng bấy nhiêu, để khi vinh quang Người tỏ hiện, anh em cũng được vui mừng hoan hỷ” (1 Pr 4, 13). Sự hiệp nhất với Đức Kitô trong đau khổ tột cùng của thân phận nhân loại đó là người tin nên một với Ngài trong cái chết. Nói như thánh Phaolô: “Vấn đề là được biết chính Đức Kitô, nhất là biết Người quyền năng thế nào nhờ đã phục sinh, cùng được thông phần những đau khổ của Người, nhờ nên đồng hình đồng dạng với Người trong cái chết của Người, với hy vọng có ngày cũng được sống lại từ trong cõi chết” (Pl 3, 10 -11).[18] Khi được hiệp nhất với Đức Kitô, chúng ta sẽ hưởng đời sống vĩnh cửu cùng Ngài.

Đặc biệt, cái chết là cửa ngõ đi vào đời sống vĩnh cửu. Thánh Phaolô diễn tả đời sống trong thân xác này như một cuộc lưu lạc xa Chúa (1 Cr 5, 6). Vì thế, ngài ước ao được gặp gỡ Thiên Chúa, được “ra đi” để tham dự “cuộc hội ngộ của con cái Thiên Chúa” (Dt 12, 22-23). Đối với Ngài, cái chết là ngưỡng cửa đi vào sự sống vĩnh cửu nhờ vào cuộc Vượt qua của Đức Kitô. Cái chết trở nên điều kiện cần để người tín hữu bước vào cuộc vượt qua này mà đi vào bàn tiệc cánh chung Nước Trời (Mt 26,29). Đây là điều mà niềm tin Kitô giáo luôn tuyên xưng:

Đức Kitô khơi dậy nơi chúng con niềm hy vọng sống lại vinh hiển, để dù có buồn sầu vì số phận phải chết, chúng con vẫn được ủi an bởi Cha đã hứa ban phúc trường sinh bất diệt. Vì lạy Chua, đối với chúng con là những tín hữu, sự sống này thay đổi chứ không mất đi, và khi nơi trú ngụ dưới trần bị tiêu hủy, chúng con được về hưởng hạnh phúc vĩnh cửu trên quê trời.[19]

Và, Giáo lý Công Giáo cũng khẳng định: “Đối với Kitô hữu, ý nghĩa sự chết được mạc khải trong ánh sáng của mầu nhiệm Vượt Qua, mầu nhiệm Tử nạn và phục sinh của Đức Kitô, Đấng đem lại cho chúng ta niềm hy vọng duy nhất”.[20]

Như vậy, Kitô giáo không coi cái chết như là một dấu chấm hết, nhưng là một bước đệm cần thiết để thụ tạo tương đối được bước vào vĩnh cửu tuyệt đối của Đấng Tạo hóa. Cái kết thúc của cuộc sống đời này không phải là một sự triệt tiêu vĩnh viễn, nhưng là cửa ngõ mở vào đời sống chung cuộc của con cái Thiên Chúa. “Chết là kết thúc cuộc lữ hành trần thế, kết thúc thời gian Thiên Chúa gia ân và thương xót để con người sống cuộc đời trần thế theo ý Chúa và quyết định số phận tối hậu của mình. Khi chấm dứt cuộc đời trần thế duy nhất này, chúng ta sẽ không trở lại với những cuộc sống trần thế khác”.[21] Và khi đó, ta có thể khẳng định như thánh Têrêsa Hài Đồng Giêsu: “Tôi không chết, nhưng bước vào cõi sống”.[22]

Cách riêng mỗi lần hiệp lễ là chúng ta thông hiệp vào cái chết và sự phục sinh của Đức Kitô, đặc biệt là khi rước Mình thánh Chúa như “của ăn đàng”, bí tích vượt qua từ cõi đời này sang đến nhà Cha trên trời.[23]

Tóm lại, cái chết trở nên một điều kiện bất khả phân ly đối với con người trên đường đi vào sự sống vĩnh cửu nơi Thiên Chúa. Con người chỉ có thể bước vào đời sống mới sau khi đã kinh qua cái chết, một cái chết không chỉ là định mệnh, nhưng còn là một sự hoàn tất Bí tích cứu độ nơi mỗi người.

Cuối cùng, cái chết là sự hoàn tất Bí tích cứu độ nơi người tín hữu. Đối với những người sống đời sống như một mầu nhiệm sự chết và sự sống với Đức Kitô, thì sự chết là thông phần ơn cứu độ được khởi sự với đức tin và các Bí tích. Nhờ Bí tích Thánh Tẩy, “ta được dìm vào trong cái chết của Đức Kitô” (Rm 6,3), chịu đóng đinh với Người, được mai táng và sống lại với Người. Khi ta bước ra khỏi giếng rửa tội cũng là khi ta sinh ra từ trong mồ chôn: một con người mới được sinh ra – con người được thanh tẩy, tái sinh, sống nhờ ân sủng và ân huệ của Thần Khí.[24] Nhờ Bí tích Thánh Thể, ta loan truyền cái chết của Đức Kitô là sự chết với sự sống của ta. Nếu ta loan truyền Đức Kitô là “Đấng bị trao nộp vì ta” thì Bí tích Thánh Thể phải thực hiện nơi ta cái chết của Người.[25] Nhưng con người cũ của ta vẫn còn đó, khiến điều tốt ta muốn thì lại không làm, còn điều dữ không muốn thì lại cứ làm (x. Rm 7,15). Như vậy, có một sự giao tranh giữa sống theo Đức Kitô và chết cho tội lỗi không ngừng diễn ra nơi mỗi người. Chính Bí tích Giao hòa làm cho người Kitô hữu sống liên tục trong biện chứng ân sủng này[26] và “thực hiện một cuộc phục sinh thiêng liêng đích thực, hoàn lại phẩm giá và những đặc quyền của đời sống con Thiên Chúa”.[27] Người Kitô hữu còn tập chết mỗi ngày khi bước vào đời sống gia đình do Bí tích Hôn Phối đem lại (Gl 12,25). Nhờ Bí tích Xức Dầu, trong giờ lâm tử, ta có đủ sức mạnh để đối phó với thử thách cuối cùng của cuộc đời, và, như thế, ta có thể hành động nơi mình cách hoàn toàn tự do: chết trong sự hiệp thông với Thiên Chúa. Bí tích Xức Dầu còn “hoàn tất điều Bí tích Thánh Tẩy đã khởi sự là người tín hữu được đồng hình đồng dạng với Chúa Kitô chịu chết và sống lại”.[28] Đặc biệt đối với một số người, khi lãnh nhận Bí tích Truyền Chức, họ mặc nơi chính con người mình Đức Kitô Linh mục thượng phẩm[29] và như Đức Kitô, họ tập chết đi mỗi ngày trong con người mình để hoàn tất nơi mầu nhiệm Vượt Qua của Đức Kitô.[30] Như vậy “đối với Kitô hữu, chết là kết thúc đời sống Bí tích, là khởi đầu sự viên mãn của cuộc tái sinh đã bắt đầu nơi Bí tích Thánh Tẩy, là nên ‘giống’ hoàn toàn với ‘hình ảnh Con Thiên Chúa’ nhờ Thánh Thần xức dầu và nhờ tham dự Bàn Tiệc Nước Trời đã được tiền dự trong Bí tích Thánh Thể”.[31]

Tạm Kết

Tóm lại, chết là hậu quả của tội. Mỗi tư tưởng triết học, tôn giáo đều có quan niệm khác nhau về cái chết, nhưng hầu như các tư tưởng đều cho rằng chết không phải là hết, mà sau cái chết, còn có một đời sống mới mẻ nào đó mà con người sẽ bước vào.

Đặc biệt, với Kitô giáo, cái chết không còn là tận cùng của đời người nữa, nhưng nó trở thành ngưỡng cửa đưa người tín hữu bước vào cõi trường sinh, là sự gặp gỡ giữa con người với Thiên Chúa; là chết với Chúa, trong Chúa và cho Chúa. Và khi đó, người Kitô hữu được hiệp nhất với Chúa, được đi vào đời sống vĩnh cửa với Chúa và hoàn tất Bí tích cứu độ.

Hiểu được ý nghĩa, niềm hy vọng của mầu nhiệm sự chết, mỗi chúng ta – những người Kitô hữu cần làm gì để sống trọn mầu nhiệm sự chết? Thiết nghĩ, chúng ta cần luôn biết đọc và nhận ra sứ điệp Chúa gửi tới trong cuộc đời, nhất là biết đón nhận tất cả những đau khổ trong cuộc đời trong tinh thần vâng phục và phó thác nơi Thiên Chúa, luôn sống tinh thần tỉnh thức, sẵn sàng. Sống trọn vẹn trong từng phút giây trong cuộc đời như thể hôm nay là ngày cuối cùng của đời tôi. Ngõ hầu, khi cái chết đến, ta không sợ, không hối tiếc vì những gì đã qua. Vì khi đó, ta biết chắc rằng, ở bên kia cái chết, ta sẽ có sự sống mới – sự sống vĩnh cửu với Đức Kitô.

Jos. Nguyễn Văn Sơn

[1] Lm. Augustinô Nguyễn Văn Trinh, Cánh Chung Học (Đại Chủng Viện Thánh Giuse, 2000), 74.

[2] Hội Đồng Giám Mục Việt Nam, Từ Điển Công Giáo (Hà Nội: NXB.Tôn Giáo, 2016), 127.

[3] Antôn Nguyễn Văn Dũng, C.Ss.R, Cánh Chung Học (Học Viện Thánh Anphongsô, 2017), 110.

[4] Ibid., 111.

[5] Ibid., 111.

[6] Ibid., 112.

[7] Ibid., 113.

[8] Phan Tấn Thành, Cánh Chung Học (Tp.HCM: Học Viện Liên Dòng Thánh Tôma, 2003), 258-259.

[9] Antôn Nguyễn Văn Dũng, C.Ss.R, Cánh Chung Học, 115-116.

[10] Durrwell, Đức Kitô – Con Người Và Cái Chết (NXB. Médiapaul & Paulines), 14-16.

[11] Ibid.

[12] Thánh Công Đồng Chung Vaticanô II, Hiến Chế Về Giáo Hội Trong Thế Giới Ngày Nay – Gaudium Et Spes, Phân Khoa Thần Học Giáo Hoàng Học Viện Piô X chuyển dịch (Đà lạt, 1972), # 15.

[13] Augustinô, Tự Thuật, I,1,1.

[14] Hội Đồng Giám Mục Việt Nam, Sách Giáo Lý Hội Thánh Công Giáo (Hà Nội: NXB. Tôn Giáo, 2011), # 1011.

[15] Durrwell, Đức Kitô – Con Người Và Cái Chết, 20.

[16] Lm. Augustinô Nguyễn Văn Trinh, Cánh Chung Học, 97.

[17] Phan Tấn Thành, Cánh Chung Học, 265.

[18] Antôn Nguyễn Văn Dũng, C.Ss.R, Cánh Chung Học, 121.

[19] Ủy Ban Phụng Tự Trực Thuộc Hội Đồng Giám Mục Việt Nam, Nghi Thức Thánh Lễ (Hà nội: NXB.Tôn Giáo, 2005), 67.

[20] Hội Đồng Giám Mục Việt Nam, Sách Giáo Lý Hội Thánh Công Giáo, # 1681.

[21] Ibid., # 1013.

[22] Ibid., # 1011.

[23] Phan Tấn Thành, Cánh Chung Học, 266.

[24] Hội Đồng Giám Mục Việt Nam, Sách Giáo Lý Hội Thánh Công Giáo, # 1214.

[25] Ibid., # 1404.

[26] Ibid., # 1425.

[27] Ibid., # 1468.

[28] Ibid., # 1523.

[29] Ibid., # 1581.

[30] Thánh Công Đồng Chung Vaticanô II, Sắc Lệnh Về Chức Vụ Và Đời Sống Linh Mục, # 13.

[31] Hội Đồng Giám Mục Việt Nam, Sách Giáo Lý Hội Thánh Công Giáo, # 1682.

TÀI LIỆU THAM KHẢO

Lm. Augustinô Nguyễn Văn Trinh. Cánh Chung Học (Đại Chủng Viện Thánh Giuse, 2000).

Hội Đồng Giám Mục Việt Nam. Từ Điển Công Giáo (Hà Nội: NXB.Tôn Giáo, 2016).

Antôn Nguyễn Văn Dũng. Cánh Chung Học (Học Viện Thánh Anphongsô, 2017).

Phan Tấn Thành. Cánh Chung Học (Tp.HCM: Học Viện Liên Dòng Thánh Tôma, 2003).

Durrwell. Đức Kitô – Con Người Và Cái Chết (NXB. Médiapaul & Paulines).

Thánh Công Đồng Chung Vaticanô II. Hiến Chế Về Giáo Hội Trong Thế Giới Ngày Nay – Gaudium Et Spes, Phân Khoa Thần Học Giáo Hoàng Học Viện Piô X chuyển dịch (Đà lạt, 1972).

Augustinô. Tự Thuật.

Hội Đồng Giám Mục Việt Nam. Giáo Lý Hội Thánh Công Giáo (Hà Nội: NXB. Tôn Giáo, 1999).

Ủy Ban Phụng Tự Trực Thuộc Hội Đồng Giám Mục Việt Nam. Nghi Thức Thánh Lễ (Hà nội: NXB.Tôn Giáo, 2005).

Thánh Công Đồng Chung Vaticanô II. Sắc Lệnh Về Chức Vụ Và Đời Sống Linh Mục.

TẠI SAO CHÚNG TA PHẢI CẦU NGUYỆN CHO CÁC LINH HỒN?

Kẻ Đi Tìm

Tháng 11, Giáo Hội dùng cả tháng để cầu nguyện cho các linh hồn, được bắt đầu bằng Lễ Các Đằng Linh Hồn vào ngày 2 tháng 11. Nhiều nơi trên thế giới vẫn gọi tháng 11 là tháng cầu cho các đẳng linh hồn.

Tại sao chúng ta cần cầu nguyện cho các linh hồn? Khi họ còn sống, họ đã làm gì mà khi chết đi chúng ta phải cầu nguyện cho họ?

Đức Tin của Giáo Hội Công Giáo dạy rằng, Con người sau khi chết sẽ xảy ra ba tình trạng; Được lên Thiêng Đàng, xuống Hoả Ngục hay vào Luyện Hình hay Luyện Ngục.

Thiên Đàng, khi một người sống theo luân lý Công Giáo, luôn kính sợ Thiên Chúa và sống theo giới răn của Ngài. Thiêng Đàng là phần thưởng Thiên Chúa dành cho họ vì công trạng và sự mong ước khi họ còn sống. Thiên Đàng là hạnh phúc bất diệt, là sự sống đời đời và là sự hiệp thông trọn hảo với Thiên Chúa, các Thiên Thần, và các Thánh.

Hỏa Ngục, là những người khi còn sống, đã từ chối ân sủng của Thiên Chúa. Những người ta biết tỏ tường điều tốt xấu nhưng vẫn phạm tội chống lại Thiên Chúa và tha nhân để chọn điều xấu. Hoả Ngục là những người biết được lòng yêu thương và lòng thương xót của Thiên Chúa nhưng vẫn khước từ và không bao giờ hoán cải.

Luyện Ngục, đó là những người sau khi chết, được Chúa hứa ban Thiên Đàng nhưng vẫn phải cần một thời gian thanh luyện vì có những tội lỗi họ đã phạm khi còn sống. Giáo Lý Công Giáo định nghĩa Luyện Ngục là “Những người chết trong ân sủng và tình thân nghĩa với Thiên Chúa, nhưng chưa được thanh luyện hoàn toàn, thì tuy họ chắc chắn sẽ được cứu độ muôn đời, họ còn phải chịu thanh luyện sau khi chết, để đạt được sự thánh thiện cần thiết hầu tiến vào hưởng niềm vui thiên đàng” (số 1030).

Có một điều là những linh hồn nơi luyện hình không thể cầu nguyện cho chính họ, và họ phải hoàn toàn nhờ vào lòng thương xót và lời cầu nguyện của những người đang còn sống.

Khi một người đã qua đời, chúng ta cũng không thể biết được chính xác linh hồn đó sẽ lên Thiên Đàng, hay xuống hoả ngục, hay sẽ vào chốn Luyện hình vì có những công trạng hay tội lỗi mà chỉ có mình Thiên Chúa và linh hồn đó biết mà thôi, vì vậy việc cầu nguyện cho người qua đời là hết sức cần thiết.

Ngay từ thuở đầu, Giáo Hội luôn cầu nguyện cho những người qua đời, đặc biệt trong Thánh Lễ và các phụng vụ chung. Trong Thánh Lễ, tất cả các Kinh Tạ Ơn đều có phần cầu nguyện cho các linh hồn. Kinh Tạ Ơn II ghi rằng: “Xin Chúa cũng nhớ đến anh chị em chúng con đang an nghỉ trong niềm hy vọng sống lại, và mọi người, đặc biệt các bậc tổ tiên, ông bà, cha mẹ và thân bằng quyến thuộc chúng con đã ly trần trong tình thương của Chúa. Xin cho hết thảy được vào hưởng ánh sáng Tôn Nhan Chúa.” Cũng vậy, trong Phụng Vụ các Giờ Kinh dành cho các tu sĩ và giáo sĩ đọc hàng ngày, đều có lời cầu nguyện dành cho người qua đời đặc biệt là phần Kinh Chiều. Kinh Chiều Chúa Nhật I ghi rằng: “Vì lòng từ bi cao cả Chúa, xin thương đến những người đã qua đời, – và cho họ được vào an nghỉ trong Nước Chúa.”

Tuy nhiên bổn phận của chúng ta là những người Kitô Hữu chúng ta cũng phải đọc kinh cầu nguyện cho các Linh Hồn, tại sao?

Lửa Luyện Tội là có thật: Ở Roma, tại Nhà Thờ Thánh Tâm có một viện bảo tàng trưng những chứng tích các linh hồn hiện về xin cầu nguyện cho họ. Các chứng tích cho thấy trên các sách kinh, khăn bàn thờ, hay trên mặt bàn bị cháy nám in hình bàn tay hay các ngón tay. Họ hiện về xin cầu nguyện cho họ để mau thoát lửa luyện tội và để lại các chứng tích như một bằng chứng. Các Thánh hiện về cũng cho biết, lửa Luyện tội cũng không khác mấy so với lửa Hoả Ngục.

Họ là người thân yêu của chúng ta: Những người qua đời, chắc chắn trong số là những người thân yêu của chúng ta, ông bà cha mẹ anh chị em bạn hữu của chúng ta. Họ đã là một phần không thể thiếu trong cuộc đời của chúng ta, nhớ đến công ơn sinh thành dưỡng dục, chúng ta phải biết cầu nguyện cho họ. Mặc dù nếu chúng ta không có bà con bạn bè thân thuộc, chúng ta cũng phải cầu nguyện cho các linh hồn, vì qua bí tích Rữa Tội, tất cả đều là anh chị em của chúng ta.

ĐGH Phanxicô đã nói trong một buổi trưa đọc Kinh Truyền Tin: “Truyền thống Giáo hội luôn thức giục chúng ta cầu nguyện cho những người đã qua đời, đặc biệt là dâng lễ cầu cho họ. Đó là các giúp đỡ tốt nhất mà chúng ta có thể làm cho các linh hồn, nhất là các linh hồn bị bỏ rơi. Nền tảng của việc cầu nguyện cho các linh hồn là tình hiệp thông trong Nhiệm Thể Đức Giêsu Kitô”.

Thân phận chúng ta: Cầu nguyện cho các linh hồn trong Luyện hình cũng là một cách để nhớ đến thân phận của chúng ta. Có thể khi nhắm mắt lìa đời chúng ta cũng sẽ vào Luyện Hình để chịu sự thanh luyện của Thiên Chúa. Vì vậy khi cầu nguyện cho các linh hồn, chúng ta được mời gọi để sống tốt hơn và thánh thiện hơn đời sống Kitô hữu của chúng ta để ước mong khi chết chúng ta được Chúa hưởng phúc Thiên Đàng.

Tập cho con cái biết cầu nguyện: Cầu Nguyện cho các linh hồn và tập cho con cái cầu nguyện cầu nguyện cho các linh hồn là điều hết sức cần thiết cho con cái sau này. Nếu chúng ta không cầu nguyện cho các linh hồn và không tập cho con cái cầu nguyện cho các linh hồn thì khi chúng ta nằm xuống, ai sẽ cầu nguyện cho chúng ta?

Sinh Ơn Ích cho chính chúng ta: Cầu nguyện cho các linh hồn không những giúp các linh hồn mau hưởng phúc Thiên Đàng nhưng còn sinh ơn ích cho chúng ta. Khi chúng ta cầu nguyện cho các linh hồn, chúng ta không những trở nên những người gần gủi với Thiên Chúa, là những người biết nghĩ đến và yêu thương người khác, là người sống vị tha và không ít kỷ. Những việc làm này đều được Thiên Chúa ghi nhận và chúc phúc cho đời sống của chúng ta.

Niềm Vui cứu rỗi: Cầu nguyện cho các linh hồn thật sự mang rất nhiều hiệu quả thiết thực. Chắc chắc các linh hồn trong luyện ngục sẽ được “rút ngắn” thời gian thanh luyện vì lời nguyện của chúng ta. Chúng ta hãy thử tưởng tượng một ngày nào đó chúng ta được gặp anh chị em của chúng ta trên Thiêng Đàng và biết rằng chính những lời nguyện và hy sinh của chúng ta đã giải thoát họ sớm chốn Luyện Hình. Khi chúng ta vào Thiêng Đàng rất nhiều linh hồn đến cảm ơn chúng ta vì những lời nguyện và hy sinh nhỏ chúng ta đã làm cho họ.

Rất dễ làm: Cầu nguyện cho các linh hồn không những rất dễ và lại còn có nhiều cách khác nhau. Đọc kinh Vực Sâu, một vài kinh Kình Mừng hay một vài kinh Lạy Cha, ngắn hơn thì đọc kinh cầu các Linh Hồn (Chúng con cậy vì danh Chúa….) trước khi ngủ hay trong lúc đi bộ. Sốt sáng hơn thì đọc một chuổi mân côi cầu nguyện cho các Linh Hồn. Chúng ta có thể xin lễ cầu nguyện cho các linh hồn và cùng hiệp thông với Linh mục trong Thánh Lễ đó. Hy sinh, hãm minh và làm việc bác ái để cầu cho họ là những điều rất cần thiết. Thăm viếng Nghĩa Trang và phần Mộ của người thân yêu đặc biệt là trong tháng 11, Mùng 2 Tết và ngày Giỗ của họ là những điều rất ý nghĩa và thiết thực.

Các Linh Hồn luôn mong chờ những lời cầu nguyện và những hy sinh nhỏ bé của chúng ta.

Lạy Nữ Vương Cát Minh, Xin cứu các linh hồn nơi chốn luyện tội.

Trong Tháng các Linh Hồn, Dòng Cát Minh, Hằng ngày trong Thánh Lễ và giờ Kinh Sáng Chiều sẽ cầu nguyện cho các linh hồn: Anh Chị em có thể bấm vào link này để thắp một cây nến và gửi tên các linh hồn thân yêu của anh chị em cho nhà Dòng. http://www.dongcatminh.org/thap-nen-cau-nguyen-cho-nguoi

Lm. Giuse Trần Thăng Hưng, O.Carm.

Theo: http://www.dongcatminh.org/tai-sao-chung-ta-phai-cau

NHỮNG CON QUỶ THẬT SỰ CỦA CHÚNG TA

Rev. Ron Rolheiser, OMI

Trong hình ảnh có gì?  Hình ảnh có thể ghi dấu không phai vào ý thức của chúng ta để chúng ta không thể hình dung một vật gì đó theo cách nào khác.  Ví dụ như bức tranh Bữa tiệc ly của Leonardo da Vinci.  Ngày nay, nếu bạn nhắm mắt lại và cố hình dung Bữa tiệc ly, thì hình ảnh đó sẽ tự nhiên hiện lên, dù các học giả khẳng định trong bữa tiệc đó, Chúa Giêsu và các môn đệ không ngồi như thế.  Nghệ thuật mạnh đến như vậy đấy.

Đáng buồn là, điều này cũng đúng về cách chúng ta tự nhiên hình dung về ma quỷ và việc trừ quỷ.  Các bộ phim về quỷ ám, như Rosemary’s Baby đã ghi khắc những hình ảnh nhất định trong chúng ta, nên chúng ta hình dung người bị quỷ ám là người có gương mặt đầy thù hận, méo mó, điên dại, bay lơ lửng lên trần, miệng phun ra những thứ nước tanh tưởi, ở trong một căn phòng đầy mùi khí độc. Và hình ảnh về việc trừ quỷ là một linh mục trông rất khổ hạnh, mặc toàn đồ đen, mang dây các phép, kêu danh cực thánh Chúa Giêsu khi rảy nước thánh, rồi quỷ hét lớn và tháo lui.  Đó là những hình dung của chúng ta về quỷ ám và trừ quỷ. Nghệ thuật mạnh đến như vậy đấy!

Nhưng thường thì quỷ ám và trừ quỷ lại không giống như vậy. Thật sự hình dung ma quỷ và việc trừ quỷ theo cách đó là lợi bất cập hại, vì ma quỷ thì tinh vi và việc trừ quỷ không chỉ có những việc như trên phim mà lâu nay chúng ta vẫn tin.

Vậy đúng ra ma quỷ trong chúng ta sẽ như thế nào?  Một hình ảnh về gương mặt méo mó, phun ra khí độc và những lời lẽ thù hận, có lẽ cũng hữu ích cho chúng ta hình dung. Đó là một hình ảnh ẩn dụ tốt. Tuy nhiên, trong đời thực, gương mặt méo mó và đầy thù hận quá lại thường xuất hiện trên mặt chúng ta, và chất độc phun ra chính là lời nói thù hằn mà chúng ta nhắm vào nhau khi chửi rủa nhau vì đối địch về hệ tư tưởng, chính trị, đạo đức và tôn giáo. Cũng vậy, việc trừ quỷ không chỉ cần hành động rảy nước thánh theo nghĩa đen, mà còn cần đến Thần Khí.

Ma quỷ thật sự trông thế nào?

Có một con quỷ tên là hoang tưởng, nó rất mạnh và kéo theo các bầy đàn quỷ khác, như bất tín, nghi ngờ, đề phòng, và sợ hãi. Khi chúng ta bị hoang tưởng chiếm lấy, là chúng ta trở nên nghi ngờ và bất tín. Chúng ta nhìn ai cũng thấy họ là mối đe dọa, là kẻ địch, và mọi bản năng tự nhiên bắt đầu thúc ép chúng ta đề phòng, thủ thế và từ đó bắt đầu làm cho gương mặt chúng ta méo mó và phun ra điều bất tín.  Đây có thể là con quỷ khó trừ nhất, vì nó khắc sâu trong lòng chúng ta. Không phải tình cờ mà từ sám hối [metanoia] là tổng kết thách thức mà Chúa Giêsu đặt ra cho chúng ta lại chính là phản đề của hoang tưởng [paranoia].

Rồi còn có một con quỷ khác tên là kiêu ngạo, nó làm chúng ta luôn mãi ý thức về sự đặc biệt của mình, làm chúng ta thích đặc biệt hơn là thích hạnh phúc. Con quỷ này kéo theo một bạn đồng hành xấu xa là ghen tị, làm tê liệt khả năng ngưỡng mộ người khác, chúc phúc cho họ và không thấy bị đe dọa bởi thành công của họ.

Tiếp theo, là con quỷ ham ăn và con quỷ tham lam. Hầu như chúng không còn dụ dỗ chúng ta ăn uống cho thật nhiều và tích trữ của cải mãi nữa. Thay vào đó, những con quỷ này truyền cho chúng ta sự tham lam muốn trải nghiệm, ám ảnh muốn tận hưởng mọi thứ, ám ảnh muốn kết nối xã hội 24/24 và 7/7.  Hơn nữa, chúng còn kéo theo con quỷ dâm dục, con quỷ làm cho chúng ta xem người khác là đối tượng dục vọng của mình và làm chúng ta không tôn trọng họ nữa.

Chúng là những con quỷ thật sự làm cho gương mặt chúng ta méo mó, và dù không có con quỷ nào có hình dạng như đứa bé trong phim Rosemary’s Baby, nhưng tất cả chúng đều làm chúng ta phun ra sự bất tín và thù hận thay vì tin tưởng và thông hiểu.

Làm sao để trừ chúng đây?  Chúng không phải là những con quỷ dễ phản ứng trước nước thánh.  Để tẩy trừ chúng, chúng ta phải cần đến Chúa Thánh Thần.

Kinh Thánh cho chúng ta biết Thần Khí “soi sáng mọi sự.”  Kinh Thánh còn nói rằng Thần Khí không phải là một sức mạnh mơ hồ mà chúng ta không thể nhận biết.  Trong thư gửi tín hữu Galat, thánh Phaolô nói rõ Thần Khí là gì. Ngài bắt đầu bằng phép loại trừ, nói rằng Thần Khí không phải là gì, và không bao giờ được nhầm lẫn Thần Khí với những con quỷ, cụ thể là hoang tưởng, bất tín, nghi ngờ, thủ thế, sợ hãi, kiêu ngạo, ghen tị, tham lam, ham ăn, và dâm dục. Thần Khí là phản đề với tất cả những thứ đó.  Ngược lại, Thần Khí là khí thiêng của lòng nhân, vui mừng, hòa bình, nhẫn nại, tốt lành, chịu đựng, trung tín, hiền lành và khiết tịnh.

Hai cái đối lập không thể cùng tồn tại trong một chủ thể, và đó chính là cách hoạt động của việc trừ quỷ. Càng nắm lấy lòng nhân, vui mừng, hòa bình, nhẫn nại, tốt lành, chịu đựng, trung tín, hiền lành và khiết tịnh, thì chúng ta càng diệt trừ hoang tưởng, bất tín, nghi ngờ, thủ thế, sợ hãi, kiêu ngạo, ghen tị, tham lam, ham ăn, và dâm dục, cũng như bớt phun ra những thứ quỷ ám thù hận.

Rev. Ron Rolheiser, OMI

Tại sao Hội thánh thường hay cử hành phụng vụ?-Cha Vương

Tạ ơn Chúa đã ban cho bạn một ngày mới để tôn vinh và ca ngợi tình yêu ngọt ngào của Chúa trong mọi hoàn cảnh. Tối Halloween ăn kẹo ít ít thôi nhé kẻo lên cân đó!

Cha Vương

Thứ 2: 31/10/2022

GIÁO LÝ: Tại sao Hội thánh thường hay cử hành phụng vụ? Người dân Israel ngừng công việc “mỗi ngày 7 lần” (Tv 119, 164) để ngợi khen Thiên Chúa. Chúa Giêsu đã tham dự việc thờ phượng và cầu nguyện của dân Người. Người dạy các môn đệ cầu nguyện và tập hợp họ nơi nhà tiệc ly để cùng cử hành với họ việc thờ phượng lớn lao nhất trong các việc thờ phượng, đó là hiến mình làm lương thực. Hội Thánh khi mời ta tham dự phụng vụ là Hội Thánh trung tín với Lời Chúa khuyên dạy: Hãy làm việc này mà nhớ đến Thầy (1Cr 11,24). (YouCat, số 166)

SUY NIỆM: Con người chúng ta phải thở để sống thế nào thì Hội thánh cũng thở và sống khi cử hành phụng vụ như vậy. Chính Thiên Chúa ngày này qua ngày khác, thổi vào Hội thánh sự sống mới và hiến tặng Hội thánh Lời Chúa và các bí tích. Một hình ảnh khác đề minh họa: mỗi dịp thờ phượng Chúa là một cuộc hẹn của tình yêu mà Chúa ghi trong nhật ký của ta. Ai đã cảm nghiệm được tình yêu Chúa thì sẽ tự nguyện đến đúng hẹn. Ai đôi khi không cảm nghiệm gì cả nhưng cũng đến đúng hẹn, thì họ chứng tỏ họ vẫn trung thành với Chúa. (YouCat, số 166 t.t.)

LẮNG NGHE: Cũng đang bữa ăn, Đức Giê-su cầm lấy bánh, dâng lời chúc tụng, rồi bẻ ra, trao cho các ông và nói: “Anh em hãy cầm lấy, đây là mình Thầy.” Và Người cầm chén rượu, dâng lời tạ ơn, rồi trao cho các ông, và tất cả đều uống chén này. Người bảo các ông: “Đây là máu Thầy, máu Giao Ước, đổ ra vì muôn người. (Mc 14:22-24)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, Chúa là Tình Yêu, “thờ phượng Chúa là một cuộc hẹn của tình yêu”. Con xin lỗi Chúa vì những lần con hứa hẹn rất nhiều mà chẳng đến để gặp Chúa trong bí tích, trong lời kinh nguyện. Xin cho những trang nhật ký của đời con được Chúa ghi vào bằng những lời yêu thương thắm thiết và gần gũi.

THỰC HÀNH: Đọc lại quyển nhật ký của đời bạn hôm nay nhé. Có bao nhiêu hàng chữ của Chúa?

From: Đỗ Dzũng

Con Người đến để tìm và cứu những gì đã mất. (Lc 19:10)  

Con Người đến để tìm và cứu những gì đã mất. (Lc 19:10)

 Chúc bạn và gia đình ngày Chúa Nhật thật ấm áp trong đại dương thương xót của Chúa nhé. Nhớ cầu nguyện cho nhau nhé.

Cha Vương

CN: 30/10/2022

TIN MỪNG: Con Người đến để tìm và cứu những gì đã mất. (Lc 19:10)

SUY NIỆM: Nếu bạn là cha mẹ, hãy nghĩ về khoảng thời gian con bạn tập đi. Bạn kiên nhẫn hỗ trợ trẻ, tạo cho trẻ cảm giác thăng bằng. Khi bạn buông tay ra, trẻ sẽ bước vài bước và thường ngồi phịch xuống đất. Thái độ của bạn tỏ ra với người con thế nào nhỉ? Lẽ dĩ nhiên bạn không bao giờ la ó và chửi mắng nó nhưng lại kiên nhẫn khích lệ và nói: “Ô! Con giỏi quá, không sao đâu. Con cưng đứng dậy đi, rồi đi lại coi nào…” Rồi bạn cầm tay nó và giúp nó bắt đầu lại từ đầu. Đó là cách mà Chúa đối sử với bạn. Ngài luôn kiên nhẫn. Dù bạn có vấp ngã bao nhiêu lần, Ngài luôn muốn bạn đứng dậy và muốn cầm tay để giúp bạn bắt đầu lại từ đầu. Nói cách khác đi là Ngài luôn tìm bạn để biến đổi và giúp đỡ bạn đứng lên bắt đầu lại từ đầu. Ông Dakêu trong bài Tin Mừng hôm nay được mô tả là người tội lỗi, đã vấp ngã nhiều lần. Và Chúa Giêsu là người đang đi tìm người tội lỗi. Hai người gặp nhau và ơn cứu rỗi được thực hiện. Niềm vui sướng trong ơn cứu rỗi là kết quả của sự gặp gỡ của hai người, “Chúa tìm con, con tìm Chúa”. Có bao giờ bạn thao thức muốn đi tìm kiếm Chúa đến độ phải trèo lên cây sung như ông Giakêu chưa? Chúa muốn cầm tay để vực bạn dậy, nhưng bạn có đưa tay ra không hay lại rụt tay vào và tỏ thái độ?

LẮNG NGHE: CHÚA thành tín trong mọi lời CHÚA phán, đầy yêu thương trong mọi việc Người làm. Ai quỵ ngã, CHÚA đều nâng dậy, kẻ bị đè nén, Người cho đứng thẳng lên. (Tv 145:13b,14)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, bất cứ cuộc trở lại nào, dù lớn dù nhỏ, cũng đòi hỏi một sự từ bỏ, xin giúp con biết can đảm từ bỏ tội lỗi để được vui mừng trong niềm vui trở lại.

THỰC HÀNH: Dành ra ít phút để đi tìm Chúa trong lời kinh tiếng hát.

From: Đỗ Dzũng