VIẾT CÁO PHÓ CHO MÌNH

  Rev. Ron Rolheiser, OMI

Sẽ đến thời chúng ta không còn viết sơ yếu lý lịch nhưng bắt đầu viết cáo phó cho mình.  Tôi không chắc ai là người nói câu đó đầu tiên, nhưng nó hàm chứa một sự khôn ngoan.

Sơ yếu lý lịch và cáo phó khác nhau ở điểm nào?  Sơ yếu nói lên những thành tựu của bạn, cáo phó thể hiện cách bạn muốn được tưởng nhớ và những điều tốt lành nuôi dưỡng nào bạn muốn để lại.  Nhưng chính xác làm thế nào để viết được cáo phó sao cho nó đừng chỉ là một phiên bản kiểu khác của lý lịch?  Tôi xin đưa ra gợi ý thế này.

Trong Do Thái giáo, có truyền thống là hằng năm, một người trưởng thành phải đưa ra một di chúc tâm linh.  Ban đầu, nó là kiểu di chúc thông thường, tập trung vào việc mai táng, phân chia tài sản, cách xử lý những việc còn dang dở trong đời mình về mặt pháp lý và thực tế.  Tuy nhiên, qua thời gian, nó biến đổi thành dạng di chúc tập trung hơn vào việc xem lại đời mình, nêu bật những gì quý báu nhất đời, những hối hận và xin lỗi thật tâm, những lời chúc phúc cho những người mà mình muốn có lời từ biệt thật đặc biệt.  Di nguyện này được xem lại và viết lại hàng năm, cuối cùng là được đọc to trong tang lễ như là lời cuối cùng chúng ta muốn để lại cho người thân yêu.

Đây có lẽ là một việc làm rất hữu ích cho chúng ta, trừ việc di chúc này không phải viết ra để đưa cho luật sư, nhưng trong tinh thần cầu nguyện, gửi gắm cho một linh hướng, một cha giải tội đang giúp chúng ta.  Vậy di chúc tâm linh này nói đến những chuyện gì?

Nếu bạn đang cần những ví dụ, thì tôi xin đưa ra tác phẩm và những bài viết của Richard Groves, đồng sáng lập Trung tâm Nghệ thuật Thiêng liêng của Đời sống.  Trong hơn 30 năm ông làm việc trong lĩnh vực tâm linh cuối đời và cho chúng ta một vài hướng dẫn rất hữu ích về việc lập một di chúc tâm linh và đều đặn làm mới nó.  Di chúc tâm linh tập trung vào ba điểm này.

Thứ nhất: Trong cuộc đời, Thiên Chúa muốn tôi làm gì?  Tôi đã làm chưa?  Tất cả chúng ta đều có một vài ý thức về ơn gọi, ý thức mình có một mục đích khi tồn tại trên đời, ý thức mình đã được giao nhiệm vụ để hoàn thành trong đời.  Có lẽ chúng ta chỉ nhận thức thoáng qua về nó, nhưng với một mức độ nào đó, mỗi một chúng ta đều ý thức về một bổn phận và mục đích nào đó.  Việc đầu tiên trong di chúc tâm linh là cố nắm bắt điều này.  Thiên Chúa muốn tôi làm gì trong cuộc đời?  Tôi đã làm tốt hay tệ việc đó?

Thứ hai: Tôi cần phải nói lời xin lỗi với ai?  Tôi có những điều gì hối tiếc?  Cũng như người khác đã làm tổn thương ta, thì chúng ta cũng có thể làm tổn thương người khác.  Trừ phi chết trẻ, tất cả chúng ta đều từng mắc sai lầm, từng làm tổn thương người khác và làm những việc mà mình hối tiếc.  Một di chúc tâm linh là xác định việc này với một lòng thành thật tận cùng và hối hận sâu sắc.  Chúng ta không bao giờ có tấm lòng cao cả, cao thượng, sùng tín và xứng đáng được tôn trọng hơn, khi chúng ta quỳ gối chân thành nhận ra điểm yếu của mình, xin lỗi và hỏi xem chúng ta cần làm gì để sửa chữa.

Thứ ba: Trước khi qua đời, tôi muốn chúc phúc và trao lại món quà nuôi dưỡng cụ thể cho ai?  Chúng ta được gần giống Thiên Chúa (truyền năng lượng thần thiêng vào cuộc đời) những khi chúng ta ái mộ người khác, tán thành người khác, cho họ những gì chúng ta có thể làm để giúp cuộc đời họ tốt hơn.  Nhiệm vụ của chúng ta là làm việc này cho tất cả mọi người, nhưng chúng ta đâu thể làm cho tất cả, nên chúng ta làm cho một số người, và là những người cụ thể.  Trong di chúc tâm linh, chúng ta có dịp để nói lên những người mà chúng ta muốn chúc phúc nhất.  Khi tiên tri Ê-li mất, người hầu cận ngài là tiên tri Ê-li-sê nài xin ông để lại cho mình “phần gấp đôi” thần trí của ông.  Khi chết, chúng ta phải để lại tinh thần của mình làm của nuôi dưỡng cho tất cả mọi người, nhưng có những người cụ thể mà chúng ta muốn để lại “phần gấp đôi.”  Trong di chúc này, chúng ta nêu lên những người đó là ai.

Trong quyển sách đầy thách thức: Bốn điều quan trọng nhất (The Four Things That Matter Most), bác sĩ Ira Byock, người chăm sóc cho những người hấp hối, nói rằng có bốn điều chúng ta cần nói với những người thân yêu trước họ khi qua đời.  “Xin tha thứ cho tôi”, “Tôi tha thứ cho bạn”, “Cám ơn”, và “Tôi yêu bạn.”  Ông nói đúng, nhưng với những chuyện chẳng ngờ, những căng thẳng, tổn thương, đau lòng và thăng trầm trong tình cảm, kể cả với những người mà chúng ta yêu thương nhất, không phải lúc nào cũng dễ (và đôi khi là bất khả thi) nói ra những lời này cách rõ ràng nhất.  Một di chúc tâm linh cho chúng ta cơ hội để nói những lời này với tâm tư vượt lên những căng thẳng thường che mờ tình cảm giữa chúng ta, và ngăn chúng ta nói rõ những lời quan trọng này, để rồi ở tang lễ, sau những lời điếu văn, chúng ta sẽ không còn chuyện gì dang dở.

Rev. Ron Rolheiser, OMI

From: Langthangchieutim

Thánh Martinô Thành Tour, (316-397)-Cha Vương

 Chúc bình an, hôm nay 11/11 Giáo Hội mừng kính lễ Thánh Martinô Thành Tour, (316-397), giám mục. Mừng quan thầy đến những ai chọn ngài làm quan thầy nhé. Và hôm nay cũng là ngày Veteran Day (Cựu Chiến Binh), xin bạn một phút thinh lặng cầu nguyện cho những người đã hy sinh và bỏ mình cho nền hoà bình và dân chủ mà bạn đang tận hưởng trên đất nước Hoa Kỳ này.

Cha vương

Thứ 6: 11/11/2022

Thánh Martinô sinh năm 316 tại Upper Pannonia (Hung Gia Lợi hiện nay) và được lớn lên ở Ý.  Là con của một cựu chiến binh, ngài bị ép buộc phải gia nhập quân đội vào lúc 16 tuổi. Ngài theo học đạo và được rửa tội lúc 18 tuổi. Người ta kể rằng ngài sống như một tu sĩ hơn là một binh sĩ. Năm 23 tuổi, ngài từ chối tham dự cuộc chiến của Hoàng Ðế Julian Caesar chống với thế giới bằng lập luận sau: “Tôi đã phục vụ ngài như một người lính; bây giờ hãy để tôi phục vụ Ðức Kitô. Hãy thưởng cho những người muốn chiến đấu. Nhưng tôi là một người lính của Ðức Kitô, và thật sai lầm nếu tôi đi đánh nhau.”

Sau đây là 2 bài học ngài để lại cho chúng ta:

BÀI HỌC 1: Đức tính đầu tiên mà người ta đặc biệt nói về ngài là lòng yêu thương những người nghèo khó. Một hôm, giữa kúc mùa đông trên đường đi công tác, thánh nhân gặp ngay ở cổng thành Amien một người ăn xin trần trụi, lạnh run lặp cặp. Ngài liền nhớ lại câu Chúa nói: “Ta trần trụi, các ngươi đã cho áo mặc”. Đến gần người đó, ngài nói: Tôi không có tiền bạc, chỉ có áo quần và khí giới. Nói xong thánh nhân rút kiếm ra, xẻ đôi chiếc áo choàng đang mặc, và trao cho người ăn mày một nửa. Tương truyền đêm hôm đó trong giấc ngủ, thánh nhân thấy Chúa Giêsu choàng nửa chiếc áo ngài cho người ăn mày hôm qua và nói: Đây là chiếc áo Martinô đã cho Ta. Một con người hy sinh, từ bỏ, dấn thân vì Chúa nên Chúa luôn yêu thương Ngài cách đặc biệt. Người ta có thể coi cuộc đời Ngài là một cuộc đời truân chuyên, gặp nhiều vất vả, khó khăn, đau khổ vì bị anh em bội bạc. Nhưng Ngài vẫn một niềm xác tín cậy trông vào Chúa. Ngài coi mọi sự là rác rến, thiệt thòi so với mối lợi tuyệt vời là biết Ðức Kitô. Ðể bảo vệ đức tin và bác ái, Ngài luôn cầu nguyện: “Lạy Chúa, nếu dân Chúa còn cần đến con, con sẽ không chối từ bất cứ việc gì”. Thánh nhân đã hăng say, giữ vững đức tin và củng cố đức tin để mong cho nhiều người nhận biết Chúa.

BÀI HỌC 2: Điểm thứ hai mà người ta nhận thấy ở nơi ngài là lòng yêu mến Chúa Giêsu bị đóng đinh. Truyền thuyết kể rằng: Một hôm, ma quỉ muốn cám dỗ thánh nhân đi vào con đường trụy lạc. Hắn liền hiện hình một vị vua oai phong huy hoàng đến với thánh nhân: Martino hỡi con, cha cám ơn con về lòng tin của con đối với cha. Con cũng phải biết rằng cha luôn thành tín đối với con. Từ nay, con sẽ mãi mãi cảm thấy ở bên cạnh cha, con có thể hoàn toàn tín nhiệm ở cha. Thánh nhân chăm chú nhìn ông vua kia hồi lâu rồi ngài hỏi: Nhưng thưa ngài, ngài là ai vậy? Tên quỉ đội lốt vua đáp: Ta là Giêsu Kitô đây. Thánh nhân lại hỏi:  Vậy thì vết thương đóng đinh ở chân tay ngài đâu? Tên quỉ trả lời: Ta từ vinh quang trên trời xuống, nơi đó chẳng còn có thương tích nữa. Thánh nhân đáp lại ngay: Tôi không muốn nhìn Đức Kitô không thương tích. Tôi không thể tín nhiệm Đức Kitô không qua dấu hiệu thập giá. Thấy mưu đồ bại lộ, tên quỷ lủi mất.

Ước mong 2 bài học này giúp bạn hiểu được tầm quan trọng của lòng tín thác vào Chúa Giêsu chịu đóng đinh và tinh thần chia sẻ của của những ai muốn thuộc về Chúa thực sự.

Lạy thánh Martinô Thành Tour xin cầu cho chúng con. Amen.

From: Đỗ Dzũng

NGÀY THỨ CHÍN trong tuần cửu nhật-Cha Vương

Mến chào một ngày mới! Nào ta hãy đồng dâng lời tạ ơn đến Thiên Chúa cao cả vì Ngài đã gìn giữ bạn cho đến ngày hôm nay. Bạn thân mến, đối với người Công giáo, giáo huấn về luyện ngục thật là một niềm hy vọng và an ủi vì biết rằng bất cứ ai đạt đến giai đoạn thanh luyện cuối cùng này chỉ có thể “đi lên” chứ không “đi xuống”. Tuy nhiên, Giáo Hội dạy rằng những người còn sống có thể giúp đỡ các linh hồn nơi luyện ngục. Bởi vì khi chết rồi con người không thể làm gì cho chính mình được nữa. Khi còn sống, bạn có thể làm được việc gì thì làm để giúp họ, vì tình yêu của người còn sống vẫn hoạt động vươn tới cả đời sau, chẳng hạn như ăn chay, cầu nguyện, làm các việc lành, nhất là dâng thánh lễ để xin ơn cho họ. Thánh Gioan kim khẩu có nói: “Bạn đừng ngại ngùng cứu giúp những người đã ra đi và dâng lời cầu nguyện cho họ.” Vậy hôm nay bên cạnh cầu nguyện cho linh hồn của các người thân yêu của mình, mời bạn hiệp thông với mình cầu nguyện thêm cho các linh hồn đang thanh luyện trong luyện ngục mà không có ai cầu nguyện cho họ, xin cho họ sớm được hưởng nhan Thánh Chúa.

Xin chân thành cảm ơn bạn rất nhiều vì những việc bạn đã và đang làm cho phần rỗi của các linh hồn nhé.

Cha Vương

Thứ 5: 10/11/2022

NGÀY THỨ CHÍN trong tuần cửu nhật:

HỠI CÁC LINH HỒN THÁNH THIỆN TRONG LUYỆN NGỤC, CÁC NGÀI CÓ NUỐI TIẾC ĐIỀU GÌ VỀ THẾ GIỚI MÀ CÁC NGÀI VỪA TỪ GIÃ KHÔNG?

“Tôi nuối tiếc cho thời gian đã mất. Tôi không bao giờ nghĩ rằng thời gian trên trái đất thật là quý giá chóng qua, và không thể đền bù được. Nếu tôi biết truớc thì lúc này đây tôi mới thấy thời giờ đáng quý biết là bao!  Thời giờ được ban cho tôi toàn quyền sử dụng trong tình yêu Thiên Chúa, cho sự thánh hóa của tôi, cho sự cảm hóa tha nhân. Tôi đã dùng thời giờ để gây tội lỗi, để hưởng thụ, để làm việc. Những thứ này bây giờ làm cho tôi phải nuối tiếc trong cay đắng. Ôi thời gian đã mất, không còn hy vọng gì lấy lại.

Hỡi các bạn còn sống trên trái đất hãy thay mặt chúng tôi mà thánh hiến cho Trái Tim Cực thánh Chúa Giêsu một chút thời giờ mà Chúa ban cho bạn cách dồi dào và miễn phí để xin ân huệ cho chúng tôi. Chúng tôi xin cảm tạ các bạn trước!”

BÓ HOA THIÊNG LIÊNG: “Những nỗi thống khổ của các linh hồn dưới luyện ngục rất lớn cho nên một ngày ở đó cũng như ngàn năm đối với họ.” (Thánh Vincent Ferrier)

LỜI CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa Thánh Thiện, vì Máu Thánh Cực châu báu của Chúa Giêsu đã đổ ra trong vườn cây dầu để cứu các linh hồn mồ côi trong luyện tội, con nài xin Chúa, xin hãy đưa các linh hồn vào nơi Vinh Quang để danh Chúa được tôn sùng và ngợi khen cho đến muôn đời.

Lạy Trái Tim dịu ngọt Chúa Giêsu, xin ban ơn cho chúng con để chúng con yêu mến Chúa ngày một hơn. (đọc 1 Kinh Lạy Cha, 1 kinh Kính Mừng, 1 Kinh Vực Sâu)

From: Đỗ Dzũng

NGÀY CÁNH CHUNG – TGM Giuse Vũ Văn Thiên

 TGM Giuse Vũ Văn Thiên

Trước đây, khi giảng tĩnh tâm Mùa Chay, các Linh mục thường nhắc đến “Tứ chung” hay còn gọi là “Bốn sự sau,” nghĩa là Sự chết, Thiên đàng, Hoả ngục và Phán xét.  Đây là những vấn đề liên quan đến cùng đích của đời người.  Đó cũng là những điều mà ai cũng phải trải qua.  Người tín hữu, khi nghĩ đến “Bốn sự sau” cố gắng sống tốt và lo chuẩn bị tâm hồn sẵn sàng để về với Chúa.

Cũng có người sợ hãi không muốn đề cập tới “Bốn sự sau,” vì họ coi đó là điều xui xẻo.  Nhưng, “Bốn sự sau” là một thực tại gắn liền với đời người, dù người ta có né tránh thì cũng không thoát được.  Khi giảng tĩnh tâm, nếu nhấn mạnh tới chủ đề “Bốn sự sau,” thì lại rất có hiệu quả.  Người tín hữu tham dự tĩnh tâm xưng tội rất đông và sốt sắng.  Như thế, nếu năng nghĩ đến sự chết, người ta sẽ sống tốt hơn, nhân ái hơn và cao thượng hơn trong cách đối xử với tha nhân.

Vũ trụ này không tồn tại mãi mãi, nhưng sẽ có ngày tận cùng.  Các tác giả Cựu ước đều chung quan điểm này.  Ngôn sứ Malaki là một trong những tác giả trình bày ngày cánh chung của vũ trụ.  Đó sẽ là ngày ngũ hành bị thiêu rụi, và cũng là thời điểm người lành kẻ dữ được xét xử công minh.  Kẻ ác sẽ như rơm rạ bị thiêu đốt, người lành sẽ toả sáng như mặt trời.  Suy tư về đời sau làm cho cuộc đời này có ý nghĩa.  Bởi lẽ nếu không có đời sau thì xấu tốt cũng như nhau, vàng thau cũng đồng giá.  Ngày cánh chung và cuộc phán xét, chính là câu trả lời cho sự khác biệt trong cuộc sống đời này.

Bao giờ mới đến ngày cánh chung?  Nhiều thế hệ đã lo lắng băn khoăn và đi tìm câu trả lời.  Vào thời điểm lịch sử bước sang những năm chẵn, như năm 1900, năm 2000, năm 2010…, người ta lo sợ và tuyên truyền sắp đến ngày tận thế.  Nhưng rốt cuộc ngày tận thế vẫn chưa đến.  Chúa Giêsu dặn chúng ta: “Anh em hãy coi chừng kẻo bị lừa gạt.”  Đối với người tin Chúa, khi nào tận thế xem ra không phải là điều quan trọng, nhưng điều quan trọng là lòng tín trung phó thác nơi Chúa.  Nếu tận thế được diễn tả như trời long đất lở hoặc các hiện tượng thiên nhiên khác, thì Chúa Giêsu lại muốn nói với chúng ta: tận thế cũng có thể là những khó khăn, bách hại và thử thách về niềm tin.  Quả vậy, tin là đi theo con đường thập giá của Chúa Giêsu.  Chúa đã vác thập giá bước đi trong niềm phó thác nơi Chúa Cha.  Như thế, cánh chung đối với chúng ta hôm nay là những gian nan thử thách trong cuộc đời.  Mỗi chúng ta phải vượt qua những gian nan ấy để gìn giữ đức tin tinh tuyền trọn vẹn.  Theo Giáo lý của Giáo Hội Công giáo, nếu ngày phán xét chung còn rất xa vời, thì ngày phán xét riêng lại rất gần đối với chúng ta.  Khi chúng ta kết thúc hành trình trần thế, là lúc chúng ta ra trình diện trước nhan Chúa, để tường trình với Ngài về cuộc sống dương thế của chúng ta, với những ơn lành mà chúng ta đã lãnh nhận, như số vốn Chúa ban để chúng ta sinh lợi thiêng liêng.

Tin vào ngày cánh chung ở cuối cùng của lịch sử, chúng ta tin cậy vào những giá trị vĩnh cửu.  Đền thờ Giêrusalem rất quan trọng đối với người Do Thái.  Đây là trung tâm văn hoá và là niềm tự hào của dân tộc.  Đền thờ còn là biểu tượng cho sự hiện diện của Thiên Chúa giữa dân Ngài.  Ấy vậy mà Chúa Giêsu tuyên bố: những điều anh em đang chiêm ngưỡng và tự hào, sẽ có ngày ra tro bụi.  Viện vào câu nói này, khi tố cáo Chúa trước Công nghị, một số kỳ lão Do Thái đã nói: “Chúng tôi có nghe ông ấy nói: Tôi sẽ phá Đền thờ này do tay người phàm xây dựng, và nội ba ngày, tôi sẽ xây một Đền thờ khác, không phải do tay người phàm” (Mc 14,58).  Quả là một lời vu khống xuyên tạc.  Đền thờ bị phá huỷ là một sự kiện lịch sử, đã xảy ra vào năm 70 sau Công nguyên, khi tướng Titô của La Mã chiếm thành Giêrusalem.  Đền thờ nguy nga là thế, bỗng trở thành đống gạch vụn, “không còn tảng đã nào trên tảng đá nào.”  Đền thờ là thiêng liêng đối với người Do Thái, nhưng cũng hữu hạn và nhất thời.  Đền thờ là biểu tượng cho sự hiện diện của Thiên Chúa, chứ không phải là Thiên Chúa.  Người tin Chúa mà chỉ gắn bó với Đền thờ như thể đó là thực tại vĩnh cửu, thì sẽ phải thất vọng.

Niềm tin vào ngày cánh chung không phải lý do để sống lười biếng.  Thánh Phaolô chia sẻ với giáo dân Thê-xa-lô-ni-ca về cuộc sống tự lập của ngài.  Ngài cũng khuyên mọi người hãy chịu khó làm việc, để nuôi sống bản thân và giúp đỡ người khác.  Ngài lên án những người lười biếng và khiển trách họ là vô kỷ luật.  Lời khuyên của thánh Phaolô luôn phù hợp với đời sống hiện tại của chúng ta.

Trong khi chờ đợi ngày cánh chung, hãy sống và làm việc.  Hãy cho đi để được nhận lãnh.  Hãy khích lệ để được an vui, vì những gì ta cho đi là còn lại mãi.

Cuộc sống là tiếng vọng.
Điều bạn gửi đi sẽ quay trở về.
Điều bạn gieo trồng bạn sẽ gặt hái.
Điều bạn cho đi bạn sẽ nhận lại.
Điều bạn thấy ở người khác tồn tại trong chính bạn 
(Khuyết danh).

TGM Giuse Vũ Văn Thiên

From: Langthangchieutim

NGÀY THỨ TÁM trong tuần cửu nhật-Cha Vương

Một ngày bình yên trong Chúa nhé. Bạn thân mến, khi nhìn vào chiến tranh, hận thù và bạo lực đang xảy ra trong nước và toàn thế giới bạn không thể phủ nhận một sự thật là: thế giới đang rơi vào một cuộc khủng hoảng trầm trọng. Cố Giáo Hoàng Biển Đức XVI đã từng nói, “đã có quá nhiều bạo lực, quá nhiều bất công trên thế giới. Bạo lực không thể ngăn chặn bạo lực. Thế giới ngày nay cần yêu thương nhau hơn, và nhiều lòng nhân hậu hơn”. Vì vậy hôm nay mời bạn hãy cầu nguyện xin Chúa thay lòng đổi dạ những kẻ gây ra chiến tranh, bạo lực, và hận thù cho người khác. Bạn hãy khẩn thiết nài xin cho chiến tranh được thay thế bằng hòa bình, hận thù được thay thế bằng yêu thương, bạo lực được thay thế bằng sự dịu dàng và bóng tối bằng sự sáng. Hôm nay bên cạnh cầu nguyện cho Linh Hồn của các người thân yêu của mình, mời bạn hiệp thông với mình cầu nguyện thêm cho linh hồn của những nạn nhân của chiến tranh, bạo lực và hận thù. Xin cho họ được hưởng hạnh phúc trên Thiên Đàng với Chúa.

Thứ 4: 9/11/2022

NGÀY THỨ TÁM trong tuần cửu nhật:

HỠI CÁC LINH HỒN THÁNH THIỆN TRONG LUYỆN NGỤC, CÁC NGÀI CÓ NUỐI TIẾC ĐIỀU GÌ VỀ THẾ GIỚI MÀ CÁC NGÀI VỪA TỪ GIÃ KHÔNG?

“Tôi nuối tiếc vì tôi đã không ăn năn, hối lỗi đủ. Lúc còn sống, thật là dễ dàng để thống hối, giờ đây, thật là đau khổ trong lửa luyện tội!  Mọi nỗi thống khổ nhất trên trái đất không thể sánh với một nỗi đau nhỏ ở luyện ngục.  Lẽ ra lúc ấy tôi phải khiêm nhường mà chấp nhận mọi đau khổ và nghịch cảnh; lẽ ra tôi phải từ bỏ chính mình và bố thí qua các công việc từ thiện!”

“Ôi, hỡi các bạn đang đau khổ trong nước mắt, hãy vui mừng và chấp nhận với thái độ của một Kitô Hữu. Nếu ta chịu đau khổ để làm vui lòng sự công thẳng Chúa, và dâng hiến lên Trái Tim Cực thánh Chúa với một tâm tình đền tội, các bạn sẽ làm giảm thiểu thời gian lâu dài và đau đớn trong luyện ngục.”

BÓ HOA THIÊNG LIÊNG: “Chúng ta hãy thực hành những hoa quả của việc thống hối”.

LỜI CẦU NGUYỆN: Lạy Cha Chí Thánh, vì Mình và Máu Thánh Cực Châu Báu của Chúa Giêsu đã đổ ra trên thập giá, đặc biệt là những vết thương nơi tay chân thánh thiện của Ngài, con nài xin Chúa hãy giải thoát những linh hồn trong luyện ngục, đặc biệt là những linh hồn mà con hết sức cầu nguyện cho họ, để rồi không phải vì tội của con mà Chúa không cho họ lên thiên đàng. Xin cho họ ca ngợi Chúa muôn đời. Amen.

Ôi! Lạy Trái Tim dịu ngọt và khiêm nhường Chúa Giêsu, xin làm cho trái tim con nên giống trái tim Chúa. (đọc 1 Kinh Lạy Cha, 1 kinh Kính Mừng, 1 Kinh Vực Sâu)

From: Đỗ Dzũng

“Trong công lý, chúng ta đáng phải chịu đau khổ”- Cha Vương

NGÀY THỨ BẢY trong tuần cửu nhật 

Nguyện xin phép lành và bình an của Chúa luôn ở với bạn và gia đình nhé. Bạn thân mến, có bao giờ bạn nghĩ rằng cuộc đời sẽ ra sao nếu bạn không có gia đình, bạn bè và những người ân nhân xung quanh mình? Mình nghĩ có lẽ cuộc đời sẽ buồn tẻ và cô đơn lắm đó. Bạn sẽ không cảm nghiệm được sự bao dung, che chở của những người thân thương, không có người hiểu biết để dẫn dắt chỉ lối; và bạn sẽ không có người bạn tin tưởng để thoải mái trò chuyện, sẻ chia, vui cười, v.v… Con người ai ai cũng cần có một điểm tựa! Với tâm tình biết ơn đến những người đã cho bạn một chỗ để tựa đôi vai trong lúc ngặt nghèo, hôm nay bên cạnh cầu nguyện cho Linh Hồn của các người thân yêu của mình, mời bạn hiệp thông với mình cầu nguyện thêm cho linh hồn của Những ân nhân, bạn bè đã giúp đỡ và cổ võ bạn trong cuộc sống, dù là vật chất hay tinh thần. Xin Chúa ban phần thưởng sự sống trên Thiên Đàng cho họ vì những việc lành họ đã làm. “Họ sẽ được nghỉ ngơi, không còn vất vả nhọc nhằn nữa, vì các việc họ làm vẫn theo họ.” (Kh 14:13b)

Cha Vương

Thứ 3: 08/11/2022

NGÀY THỨ BẢY trong tuần cửu nhật:

HỠI CÁC LINH HỒN THÁNH THIỆN TRONG LUYỆN NGỤC, CÁC NGÀI CÓ NUỐI TIẾC ĐIỀU GÌ VỀ THẾ GIỚI MÀ CÁC NGÀI VỪA TỪ GIÃ KHÔNG?

“Tôi nuối tiếc vì tôi đã không bố thí đủ để cầu xin cho các linh hồn dưới luyện ngục; những lời cầu nguyện, ăn năn, bố thí, công tác từ thiện, chịu Mình Thánh Chúa, dự thánh lễ, yêu mến Thánh Tâm Chúa v.v… Lúc ấy, tôi có đầy đủ phương tiện để an ủi các linh hồn đáng thương trong luyện tội, bị giam trong lửa, trong tối tăm và đau khổ.”

“Nếu tôi đã hành động tốt hơn để nhớ đến họ thì tôi đã nhận được bao nhiêu hồng ân cao cả để xa lánh tội lỗi. Bằng cách ấy, tôi đã có thể tránh khỏi thời gian thanh luyện lâu dài và đau đớn trong luyện tội.

“Ôi, nếu có thể trở về trái đất, tôi sẽ tham dự đầy đủ các thánh lễ. Tôi sẽ dự lễ để cầu nguyện cho các linh hồn mồ côi! Tôi sẽ cầu nguyện với Thiên Đàng để xin theo ý chỉ của các Ngài! Than ôi! Tôi không còn làm được những việc ấy, nhưng bạn có thể làm.”

BÓ HOA THIÊNG LIÊNG: “Trong công lý, chúng ta đáng phải chịu đau khổ”.

LỜI CẦU NGUYỆN: “Lạy Cha Chí Thánh, vì Mình và Máu Thánh Cực Châu Báu của Chúa Giêsu đã đổ ra từ trái tim và vì Mẹ Thánh Ngài là chứng nhân Ơn Cứu Độ, con nài xin Chúa hãy giải thoát những linh hồn nơi luyện tội, nhất là những linh hồn không biết đến Nữ Vương Cao Cả, để họ bước vào vinh quang càng sớm càng tốt và ngợi khen Chúa qua Đức Mẹ, đến muôn thủa muôn đời. Amen”

Lạy Mẹ Maria là Đấng Vô Nhiễm nguyên tội, xin Mẹ ban cho con ơn lành của Chúa là rời thế gian không còn vấn vương tội lỗi. (đọc 1 Kinh Lạy Cha, 1 kinh Kính Mừng, 1 Kinh Vực Sâu)

From: Đỗ Dzũng

NỖI SỢ BỊ BỎ LỠ

Rev. Ron Rolheiser, OMI

Thật khó cho một đứa trẻ phải đi ngủ lúc buổi tối mới bắt đầu, lúc cả nhà còn ăn tiệc.  Không ai muốn đi ngủ lúc mọi người đang còn thức.  Chẳng ai muốn bỏ lỡ gì đó trong đời.

Ai rồi cũng nhớ khi còn nhỏ, dù đã quá mệt, hai mắt đã díu lại, chúng ta vẫn cố cự lại bất cứ ai bắt mình đi ngủ.  Dù mệt mỏi hay không, chúng ta cũng không muốn bỏ lỡ bất kỳ điều gì.  Chúng ta không muốn đi ngủ khi đời sống vẫn đang tiếp diễn.

Và chẳng bao giờ chúng ta bỏ được chuyện này.  Sự kháng cự đó là bẩm tại và nó vẫn còn trong chúng ta cho đến giờ lâm tử.

Một trong những nỗi băn khoăn day dứt nhất của chúng ta là ý thức rằng mình luôn mãi bỏ lỡ gì đó trong đời.  Đây cũng là một trong những yếu tố lớn nhất của nỗi sợ chết.  Với hầu hết mọi người, sự nặng nề và tăm tối của cái chết không hẳn đến từ nỗi sợ những điều sẽ gặp ở đời sau, sự phán xét và hình phạt, cho bằng đến từ nỗi sợ bị tiêu vong.  Hơn nữa, nỗi sợ này không hẳn là sợ thân phận của mình sẽ tiêu tan không còn gì, cho bằng sợ mình sẽ bị tước đi mọi phần cuộc đời mình đã có.  Nỗi buồn khi phải từ bỏ gì đó, khi biết rằng cuộc đời sẽ tiếp diễn mà không có mình, sợ phải đi ngủ khi tiệc vui chưa tàn.  Và nỗi sợ này nằm sâu, rất sâu trong lòng chúng ta, đến nỗi chúng ta khó mà hình dung nổi làm sao thế giới có thể tiếp tục công việc mà không có chúng ta.

Tuy nhiên, đây không phải là dấu hiệu về một vấn để bất ổn trong chúng ta, nó không phải là một thứ cần được sửa chữa, cũng không phải là một vấn đề luân lý hay tôn giáo cần phải lưu tâm.  Nó là bản chất con người, đơn giản là thế, và Thiên Chúa là Đấng tạo nên nó.  Nói tóm lại, chúng ta được dựng lên để dự phần trong cả tấm vải chứ không phải để làm một sợi chỉ đơn độc.

Năm 23 tuổi, tôi chứng kiến cha tôi mất trong phòng bệnh viện.  Ông chưa lớn tuổi, chỉ mới 62 và lẽ ra cha tôi phải được sống thêm nhiều năm nữa.  Nhưng ông sắp chết, ông biết thế, và dù đức tin đã giúp ông xoa dịu nhưng ông vẫn rất buồn.  Điều ông phải đấu tranh không phải nỗi sợ đời sau hay còn chuyện đền tội nào ông cần làm trong đời này.  Không phải thế.  Ông không có chuyện gì còn dang dở với Chúa hay với những vấn đề luân lý và tôn giáo.  Ông cũng không có những nỗi sợ không lành mạnh về đời sau.  Việc duy nhất ông còn đang dang dở với đời này, chính là (một cách trừu tượng) bị bắt đi ngủ khi tiệc chưa tàn.  Hơn nữa, với ông, bữa tiệc đó đang lúc vui nhất.  Các con lớn đã bắt đầu an cư lập nghiệp, sinh cho ông nhiều đứa cháu, các con nhỏ cũng đang hăng hái bước vào cuộc sống trưởng thành.  Ông sẽ không còn đó để xem mọi chuyện sẽ thế nào, và ông sẽ không còn đó để thấy hầu hết các cháu của mình.  Quan trọng hơn nữa, ông còn người vợ, người tri kỷ mà ông phải bỏ lại.  Thật sự, bị bắt đi ngủ vào lúc như thế không vui gì.

Hơn nữa, cha tôi vẫn còn các anh chị em ruột, hàng xóm, bạn bè, giáo xứ, cộng đồng, các đội bóng và vô số các mối dây khác trong đời.  Và ông ý thức trong đau đớn rằng, những chuyện này đều sẽ kết thúc, ít nhất là ở đời này.

Tại sao ông không nên buồn chứ?  Thật sự là, tại sao có ai trong chúng ta không nên buồn khi đối diện với cái chết như thế, khi chúng ta bị bắt đi ngủ lúc cuộc đời còn đang mở tiệc?

Chúng ta được cấu thành với tính cộng đồng.  Như chính Thiên Chúa đã nói khi Ngài tạo dựng gia đình nhân loại: con người ở một mình thì không tốt.  Chúng ta phải là một phần của gia đình và cộng đồng, một phần của tấm vải cuộc đời, một tấm vải được dệt nên bởi vô số sợi chỉ riêng lẻ.  Do đó, cũng không có gì lạ khi chúng ta buồn lúc sợi chỉ mỏng manh, riêng lẻ của mình bị kéo ra khỏi tấm vải.  Chẳng lạ gì khi trẻ con không muốn đi ngủ lúc mọi người vẫn đang chơi vui.

Hơn nữa, điều này không chỉ đúng khi chúng ta thấy buồn vào lúc lâm tử.  Cũng động năng đó bùng lên mỗi khi chúng ta trải qua những cái chết nho nhỏ trong lòng khi chúng ta bước vào tuổi già, mất đi sức khỏe, mất đi công việc dù là do nghỉ hưu hay bị sa thải, mất đi những người chúng ta yêu thương, mất đi hôn nhân, chuyển đổi chỗ ở, hay bất kỳ cách thức nào khác làm cho chúng ta bị đẩy ra rìa cái chúng ta gọi là dòng chảy chính của cuộc đời.

Vậy nên, sẽ tốt nếu chúng ta biết rằng cảm giác đó không có gì sai.  Giờ lâm tử khó khăn mà.  Buông bỏ khó khăn mà.  Bị đẩy ra rìa khó khăn mà.  Biến mất khỏi cuộc đời càng khó khăn hơn nữa.  Chính vì thế mà trẻ con chẳng muốn bị bắt đi ngủ.

Rev. Ron Rolheiser, OMI

From: Langthangchieutim

NHỮNG KẺ BÉ NHỎ – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Khốn cho kẻ làm cớ cho người ta vấp ngã!”.

Một tác giả đặt câu hỏi, “Tình yêu là gì? Đó là sự im lặng – khi lời của bạn có thể gây xúc phạm; đó là sự nhẫn nhịn – khi hàng xóm của bạn thô lậu; đó là vờ điếc – khi một vụ bê bối vỡ ra; đó là sự chu đáo – trước tai ương của người khác; đó là sự chóng vánh – khi bác ái giục giã; đó là lòng dũng cảm – khi bất hạnh ập xuống một ai đó! Tắt một lời, đó là một con tim sẵn sàng mở ra trước người khác, bất kể họ là ai; những người kiêu ngạo, ‘những kẻ bé nhỏ!’”.

Kính thưa Anh Chị em,

Trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu cũng nói đến “một con tim sẵn sàng mở ra trước người khác”. Thế nhưng, thật thú vị, trước khi nói đến một con tim có thể mở ra, Ngài nói đến sự bất lực của nó, khi mà một con tim chỉ đập những nhịp chết. Ngài nói đến gương xấu; nói đến việc làm cho người khác phạm tội; “người khác” ở đây được Ngài gọi chung là ‘những kẻ bé nhỏ’.

Tội lỗi luôn có những tác động tiêu cực! Nó khiến con người xúc phạm Thiên Chúa, tổn hại lương tâm và linh hồn; tội lỗi hình thành thói quen xấu, đánh mất ân sủng và ý chí, tạo khoảng cách và gây khó khăn trong việc cầu nguyện… Thế nhưng, không một hậu quả nào tai hại hơn một khi tội lỗi dẫn ‘những kẻ bé nhỏ’ đến chỗ phạm tội. Tại sao nó nghiêm trọng đến nỗi “thà cột cối đá mà xô xuống biển còn hơn?”. Là Kitô hữu, ơn gọi của tôi là nên giống Chúa Kitô, đem người khác đến với Ngài; đang khi gương xấu lại làm méo mó hình ảnh của Ngài. Tất cả chúng ta đều có ‘những kẻ bé nhỏ’ được giao phó; đó là trẻ em, các thành viên trong gia đình, những người mới bước vào đức tin, những người dễ tổn thương… Nhưng nếu tôi tận tâm dẫn dắt ‘những kẻ bé nhỏ’ này đến với Chúa, tội lỗi và gương xấu sẽ không còn nhiều chỗ.

Vậy phải làm sao? Chúa Giêsu dạy, hãy quở trách và hãy tha thứ; nhưng trên hết, phải có đức tin để đón nhận tha nhân với trái tim thương xót của Thiên Chúa! Chúng ta chiến đấu chống lại tội lỗi ở bất cứ nơi nào nó được tìm thấy; điều này thực sự trở nên khó khăn trong một thế giới mà lòng khoan dung đứng trên đức hạnh! Ngay trong cuộc sống gia đình, bạn muốn mọi thứ trôi qua và không tạo ra xích mích, bất an; nhưng nếu tội lỗi là kẻ thù lớn nhất, bạn vẫn ưu tiên loại bỏ nó. Điều cốt yếu là chúng ta làm mọi việc với trái tim của Chúa Kitô, một trái tim xót thương sẵn sàng tha thứ cho tội nhân, nhưng không bao giờ chấp nhận tội lỗi. Và như thế, tình yêu của Chúa Kitô vẫn luôn là động lực chủ đạo mà bạn và tôi sẽ dành cho ‘những kẻ bé mọn!’.

Khởi đầu thư Titô hôm nay, Phaolô tự nhận mình là người “có nhiệm vụ đưa những kẻ Thiên Chúa chọn đến đức tin và sự nhận biết chân lý”; Phaolô gọi Titô là “người con tôi thực sự sinh ra trong cùng một đức tin”. Cũng qua thư này, Phaolô hướng dẫn Titô cách chọn những người cộng tác trong sứ vụ đem những ‘những kẻ bé mọn’ về cho Chúa Kitô, những kẻ mà rồi đây, Thánh Vịnh đáp ca tuyên bố, “Đây chính là dòng dõi những kẻ tìm kiếm thánh nhan Ngài”.

Anh Chị em,

“Khốn cho kẻ làm cớ cho người ta vấp ngã!”. Rong ruổi trên những nẻo đường Palestine, Chúa Giêsu không làm cho ai vấp ngã; trái lại, Ngài đã nâng lên những ai Ngài gặp gỡ. Ngài nâng lên ‘những kẻ bé nhỏ’ thuộc mọi tầng lớp! Ngài nâng những ngư phủ ‘bé nhỏ’ miền Galilê lên bậc tông đồ; nâng biệt phái ‘bé nhỏ’ Nathanael lên bậc thánh nhân; nâng quan thuế Matthêu ‘bé nhỏ’ lên thánh sử viết Phúc Âm; nâng Mađalêna ‘bé nhỏ’ lên chứng nhân phục sinh… Và ngày nay, Ngài đang tiếp tục nâng lên bao tâm hồn bé nhỏ khác; trong đó, có bạn và tôi! Phải, mỗi ngày, với Mình Ngài, Lời Ngài, và ân sủng Thánh Thần của Ngài, Ngài nâng chúng ta lên.  Phần chúng ta, những người bước theo Chúa Kitô, từ ngày lãnh nhận Bí Tích Rửa Tội, sứ vụ của Ngài là sứ vụ của chúng ta; thử hỏi, chúng ta đã nâng lên được bao nhiêu tâm hồn, hay liệu chúng ta đã khiến cho họ ‘lơ lửng’ khi trở nên cớ vấp phạm cho ‘những kẻ bé nhỏ’ Chúa trao? Liệu Ngài có nhìn chúng ta như hạng đáng “cột cối đá vào cổ mà xô xuống biển còn hơn?”.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

Lạy Chúa, xin giúp con loại bỏ tội lỗi khỏi cuộc sống mình. Đừng bao giờ để con trở nên cớ vấp ngã cho bất cứ ai, nhất là ‘những kẻ bé nhỏ’ Chúa trao, dù là cớ vấp ngã nhỏ nhất!”, Amen.

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

From: ngocnga_12 & NguyenNThu

NGÀY THỨ SÁU trong tuần cửu nhật-Cha Vương

 Một tuần lễ tốt đẹp và hạnh phúc trong Chúa và Mẹ nhé. Bạn thân mến, bất kỳ vụ tự tử nào cũng là một thảm kịch khôn lường. Không thể nào giải thích được và không ai có thể biết được điều gì trong tâm trí người đó, kể cả trong những khoảnh khắc cuối cùng của cuộc đời họ. Giữa bao nhiêu xáo trộn, bối rối, bi thảm, và đau đớn bạn không nên để mình rơi vào cảnh tuyệt vọng nhưng hãy dành thời gian lắng nghe tiếng mời gọi của Chúa Chiên Lành và xin Ngài an ủi và dẫn dắt. Sách Giáo Lý Giáo Hội Công Giáo số 2283 có viết: “Ta không được tuyệt vọng về phần rỗi đời đời của những người tự tử. Thiên Chúa có thể thu xếp cho họ có cơ hội sám hối để được ơn tha thứ, bằng những đường lối mà chỉ một mình Người biết. Hội Thánh vẫn cầu nguyện cho những người hủy hoại mạng sống mình.” Với niềm hy vọng và tin tưởng vào lòng nhân từ và cảm thông của Thiên Chúa, hôm nay bên cạnh cầu nguyện cho Linh Hồn của các người thân yêu của mình, mời bạn hiệp thông với mình cầu nguyện thêm cho linh hồn của những người đã tự huỷ hoại mạng sống mình mà chỉ có Chúa mới biết được lý do. Xin Chúa ban cho họ sự yên nghỉ muôn đời.

Cha Vương

Thứ 2: 07/11/2022

NGÀY THỨ SÁU trong tuần cửu nhật:

HỠI CÁC LINH HỒN THÁNH THIỆN TRONG LUYỆN NGỤC, CÁC NGÀI CÓ NUỐI TIẾC ĐIỀU GÌ VỀ THẾ GIỚI MÀ CÁC NGÀI VỪA TỪ GIÃ KHÔNG?

“Tôi nuối tiếc vì tôi đã không ăn năn, hối lỗi đủ. Lúc còn sống, thật là dễ dàng để thống hối, giờ đây, thật là đau khổ trong lửa luyện tội!  Mọi nỗi thống khổ nhất trên trái đất không thể sánh với một nỗi đau nhỏ ở luyện ngục.  Lẽ ra lúc ấy tôi phải khiêm nhường mà chấp nhận mọi đau khổ và nghịch cảnh; lẽ ra tôi phải từ bỏ chính mình và bố thí qua các công việc từ thiện!”

“Ôi, hỡi các bạn đang đau khổ trong nước mắt, hãy vui mừng và chấp nhận với thái độ của một Kitô Hữu. Nếu ta chịu đau khổ để làm vui lòng sự công thẳng Chúa, và dâng hiến lên Trái Tim Cực thánh Chúa với một tâm tình đền tội, các bạn sẽ làm giảm thiểu thời gian lâu dài và đau đớn trong luyện ngục.”

BÓ HOA THIÊNG LIÊNG: “Chúng ta hãy thực hành những hoa quả của việc thống hối”.

LỜI CẦU NGUYỆN: Lạy Cha Chí Thánh, vì Mình và Máu Thánh Cực Châu Báu của Chúa Giêsu đã đổ ra trên thập giá, đặc biệt là những vết thương nơi tay chân thánh thiện của Ngài, con nài xin Chúa hãy giải thoát những linh hồn trong luyện ngục, đặc biệt là những linh hồn mà con hết sức cầu nguyện cho họ, để rồi không phải vì tội của con mà Chúa không cho họ lên thiên đàng. Xin cho họ ca ngợi Chúa muôn đời. Amen.

Ôi! Lạy Trái Tim dịu ngọt và khiêm nhường Chúa Giêsu, xin làm cho trái tim con nên giống trái tim Chúa. (đọc 1 Kinh Lạy Cha, 1 kinh Kính Mừng, 1 Kinh Vực Sâu)

https://www.youtube.com/watch?v=A-Y8nPCm87w

Người Nằm Xuống – Ca sĩ Thanh Sử

From: Đỗ Dzũng

THẢ MÌNH VÀO TRONG CUNG LÒNG CỦA THIÊN CHÚA

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Thiên Chúa không phải là Thiên Chúa của kẻ chết, nhưng là Thiên Chúa của kẻ sống, vì đối với Ngài, tất cả đều đang sống”.

Tim Hansel kể, “Một ngày nọ, tôi và con trai, Zac, đi núi; nó leo ở một số vách đá. Bỗng một giọng nói từ phía trên tôi hét lên, “Này ba! Bắt lấy con!”. Tôi quay lại và thấy Zac vui mừng nhảy khỏi một tảng đá và đâm thẳng vào tôi. Tôi trở thành một diễn viên xiếc ngay lập tức, và bắt lấy nó. Cả hai đều ngã. Trong một khoảnh khắc, tôi hầu như không thể nói chuyện. Khi tìm được giọng nói của mình, tôi thở hổn hển trong bực tức, “Zac! Con có thể nói cho ba lý do con đã làm như vậy không?”. Với sự điềm tĩnh đáng kể, nó nói, “Chắc chắn rồi… vì ba là ba của con!””.

Kính thưa Anh Chị em,

Thật bất ngờ khi Lời Chúa Chúa Nhật hôm nay cũng nói với chúng ta về sự nhảy bổ về phía Thiên Chúa mà Chúa Giêsu mời gọi mỗi người hãy làm. Thật an ủi, Ngài nói đến sự sống lại của chính chúng ta, “Thiên Chúa không phải là Thiên Chúa của kẻ chết, nhưng của kẻ sống”. Vì sao? “Vì đối với Ngài, tất cả đều đang sống”. Quả thế, dầu đã chết, con người vẫn tồn tại trước Thiên Chúa. Để có thể hiểu hết chân lý và giá trị điều Chúa Giêsu nói, Karl Rahner đề nghị chúng ta ‘thả mình vào trong cung lòng của Thiên Chúa’ một cách vô điều kiện! Buông mình cho lòng thương xót của Ngài, chúng ta mới hiểu hết hạnh phúc khi thuộc về Ngài.

Đi theo Chúa Giêsu, niềm tin phục sinh của chúng ta được đính, được móc tận chóp cùng trên chính bản tính hằng sống của Thiên Chúa; và vì Ngài hằng sống, đời đời, nên tình yêu của Ngài cũng đời đời như Ngài! Hơn thế nữa, Đức Kitô, Đấng Cứu Độ chúng ta đã phục sinh; nhờ đó, sự sống mai ngày của chúng ta được định hình. Vì thế, chính tình yêu miên viễn của Thiên Chúa hằng sống sẽ làm cho chúng ta được sống lại và sống mãi, cho dù phải chết. Ngài yêu chúng ta, đang yêu và sẽ yêu chúng ta mãi mãi! Từ đó chúng ta hiểu được những gì Chúa Giêsu nói một cách mạnh mẽ và thuyết phục như hôm nay; vì đối với Ngài, tất cả đều đang sống”. Như vậy, “Ai yêu thương như Chúa yêu thương, có thể nói, người ấy không chết!”. Với ước mong táo bạo đó cho các tín hữu Thessalônica, Phaolô trong bài đọc hai hôm nay đã cầu xin Chúa cho tín hữu của mình được vững mạnh để sống và làm những gì tốt lành.

Thật thú vị, nếu người Sađuccêô không tin sự sống lại, đưa ra một kịch bản lố bịch để bắt bẻ Chúa Giêsu về một người vợ có đến bảy người chồng, và hỏi Ngài, sau này khi sống lại cô sẽ là vợ của ai; thì sách Macabê hôm nay lại kể lại tấm gương anh dũng của bảy anh em có cùng một bà mẹ dám chết để bảo vệ lề luật cha ông. Thử hỏi, nếu không dám ‘thả mình vào trong cung lòng của Thiên Chúa’ làm sao họ dám tỏ ra anh hùng một cách hào hiệp đến thế.

Anh Chị em,

“Với Ngài, tất cả đều đang sống”. Hiểu được ý nghĩa của chân lý này, chúng ta được an ủi biết bao. Bởi lẽ, một khi đã hiện hữu trên mặt đất này, chúng ta không bao giờ biến mất trước mặt Thiên Chúa; nói cách khác chúng ta đang sống trước thánh nhan Ngài cho dầu chúng ta đã chết. Chúng ta là con cái của sự phục sinh! Vinh dự lớn lao ấy đang dành cho chúng ta. Vậy còn ngần ngại gì mà chúng ta chưa ‘thả mình vào trong cung lòng của Thiên Chúa?’. Ước gì Lời Chúa lọt tai chúng ta, nhưng để lẽ thật của lời ấy ngấm vào trái tim chúng ta và thâm nhập vào mọi khía cạnh của cuộc sống chúng ta, có lẽ phải mất cả đời! Dẫu vậy, mỗi ngày chúng ta hãy cứ liều lĩnh ‘thả mình vào trong cung lòng của Thiên Chúa’, chúng ta sẽ hiểu Ngài hơn.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, tạ ơn Chúa đã cho con biết, thân xác hay chết của con được đính, được móc tận chính bản tính hằng sống của Chúa. Xin cho con biết quý trọng sự sống từng ngày Chúa ban và hân hoan ‘thả mình vào trong cung lòng của Chúa!’”, Amen.

 Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

From: NguyenNThu

NGÀY THỨ NĂM trong tuần cửu nhật – Cha Vương

 NGÀY THỨ NĂM trong tuần cửu nhật – Cha Vương

Chúc bạn và gia đình ngày Chúa Nhật zui zẻ và an lành trong tình yêu của Chúa và Mẹ Maria nhé. Bạn thân mến, ai trong chúng ta cũng đã từng bị tai nạn. Nếu không phải tai nạn xe cộ thì bị cắt vào tay… Càng sống lâu thì tai nạn càng nhiều. Có những tai nạn xảy ra một cách quá nhanh đưa đến một cái chết đột ngột không một giây phút để chuẩn bị. Bạn không thể tưởng tượng được nỗi đau đớn mà cái chết đột ngột này để lại cho tang khuyến những người còn sống. Không ai xoa dịu được nỗi đau này ngoài việc chạy đến và cậy trông vào lòng thương xót của Chúa. Vậy hôm nay, bên cạnh cầu nguyện cho Linh Hồn của các người thân yêu của mình, mời bạn hiệp thông với mình cầu nguyện thêm cho linh hồn của những người qua đời một cách đột ngột không có thời gian để chuẩn bị cho cái chết của họ. Xin Chúa tha thứ tất cả tội lỗi họ đã phạm và đưa họ vào hưởng vinh quang bất diệt trên Thiên Đàng.

Cha Vương

CN: 06/11/2022

NGÀY THỨ NĂM trong tuần cửu nhật:

HỠI CÁC LINH HỒN THÁNH THIỆN TRONG LUYỆN NGỤC, CÁC NGÀI CÓ NUỐI TIẾC ĐIỀU GÌ VỀ THẾ GIỚI MÀ CÁC NGÀI VỪA TỪ GIÃ KHÔNG?

“Tôi nuối tiếc về những lời gièm pha, nói xấu mà tôi đã gây ra. Tôi nuối tiếc vì tôi đã phạm tội! Tôi ước gì những hậu quả của việc gièm pha chấm dứt khi tôi chết! Nếu có thể được, tôi xin ngưng lại hố thẳm diệt vong mà rất nhiều linh hồn còn trên trái đất sẽ phải rớt xuống vì những việc họ làm do gương xấu của tôi. Vì tôi mà họ sẽ tiếp tục làm những việc sai trái này trong một thời gian rất lâu. Tôi phải chịu trách nhiệm trong việc tạo ra những tội lỗi này.

“Ôi, nay bạn đến thăm tôi, bạn được Trái Tim Cực thánh Chúa Giê su dẫn dắt, và Ngài đã chiếu tỏa ánh sáng chói lọi trong đôi mắt tôi. Hãy hợp tác với ân huệ của Ngài và hãy tìm đến để thực hiện những ước mơ của Trái Tim Ngài vì chỉ có Trái Tim Ngài là cách dễ dàng và chắc chắn nhất để hoán cải các linh hồn mà tôi đã dẫn dắt lạc lối khi còn sống trên trái đất.”

BÓ HOA THIÊNG LIÊNG: “Hãy làm theo công việc Ngài giao cho” (Mc 8,36)

LỜI CẦU NGUYỆN: Lạy Cha Chí Thánh, vì Mình và Máu Thánh Cực Châu Báu của Chúa Giêsu đã đổ ra trong buổi chiều Ngài chịu khổ nạn để hiến mạng sống làm hy lễ, con nài xin Chúa hãy giải thoát những linh hồn trong luyện ngục, nhất là những linh hồn cần đến lòng Chúa thương xót hơn. Xin cho họ ca ngợi Chúa muôn đời nhờ công nghiệp con yêu dấu Chúa là Chúa Giêsu Kitô. Amen.

Ôi! Lạy Chúa Giêsu đầy lòng thương xót và tha thứ, xin thương xót con. (đọc 1 Kinh Lạy Cha, 1 kinh Kính Mừng, 1 Kinh Vực Sâu)

   From: Đỗ Dzũng