Ý NGHĨA ĐÍCH THỰC CỦA MÙA VỌNG

Phêrô Phạm Văn Trung chuyển ngữ
  1. Khi nào bắt đầu Mùa Vọng?
Mùa Vọng bắt đầu vào Chúa Nhật trước Lễ Giáng Sinh bốn tuần hoặc Chúa Nhật gần nhất với ngày 30 tháng 11 và kết thúc vào Đêm Giáng Sinh tức là 24 tháng 12.  Nếu đêm Giáng sinh rơi vào Chúa Nhật thì được coi là Chúa Nhật thứ tư của Mùa Vọng và thời điểm sau khi mặt trời lặn được coi là Đêm Giáng sinh. Để chuẩn bị cho những buổi cử hành tuyệt vời của Mùa Vọng, chúng ta hãy tìm hiểu ý nghĩa của Mùa Vọng và suy ngẫm về tầm quan trọng của nó trong cuộc sống của chúng ta với tư cách là Kitô hữu.
  1. Ý nghĩa đích thực của Mùa Vọng
Từ ngữ Mùa Vọng bắt nguồn từ một từ tiếng Latinh “Adventus” có nghĩa là “đang đến” hoặc “đến nơi.”  Mùa Vọng tập trung vào việc chuẩn bị bằng mọi cách cho Chúa Giêsu Kitô đến, từ sự giáng sinh của Ngài trong quá khứ cho đến khi Ngài đến trong tương lai với tư cách là Đấng Mêsia – Vị Cứu Tinh. Đối với người Công giáo chúng ta, Mùa Vọng là một mùa đầy ý nghĩa nhắc nhở chúng ta về sự thật của Chúa Giêsu Kitô và việc Ngài đã đến và hiện diện trong trần thế và cuộc sống của chúng ta.  Sự giáng sinh của Chúa Giêsu đáng được cử hành vì sự giáng sinh đó tiết lộ khía cạnh con người của Ngài, và do đó là một ví dụ về cách thế chúng ta cần phải sống cuộc sống của chính mình với tư cách là những môn đồ của Ngài ở ngay đây trên trần thế này. Chúa Giêsu lên trời không có nghĩa là Ngài bỏ rơi chúng ta.  Trong khi chờ đợi Ngài lại đến, chúng ta vẫn có thể cảm nghiệm sự hiện diện của Ngài qua Chúa Thánh Thần, qua gia đình thiêng liêng của chúng ta là Hội Thánh, qua các bí tích và Lời của Ngài. Khi lại đến, Chúa Giêsu sẽ xuất hiện trong vinh quang trọn vẹn của Ngài và điều đó sẽ hoàn thành và hoàn thiện cộng đoàn và căn tính của chúng ta với tư cách là dân của Ngài.  Chính vào thời gian này rồi ra chúng ta có thể được hiệp nhất với Ngài và ở vĩnh viễn với Ngài trên thiên đàng. Mùa Vọng thừa nhận hai sự kiện quan trọng này trong cuộc sống của chúng ta với tư cách là Kitô hữu.  Đây là lúc để chúng ta nhìn lại sự giáng sinh của Chúa Kitô và kỷ niệm lần đến thứ hai của Ngài.  Trong khoảng thời gian giữa hai sự kiện quan trọng này, chúng ta phải khám phá và hoàn thành mục đích mà Thiên Chúa ban cho.
  1. Tinh Thần Mùa Vọng theo Kinh Thánh
Mùa Vọng là một mùa được đánh dấu bởi sự mong đợi, cử hành và khao khát lớn lao không chỉ Lễ Giáng sinh hay sự giáng sinh của Chúa Kitô mà còn là mong chờ lần đến cuối cùng của Ngài.  Tinh thần của Mùa Vọng được minh họa rõ nhất trong Dụ ngôn về Mười Trinh nữ được tìm thấy trong Mátthêu 25:1-14: “Bấy giờ, Nước Trời sẽ giống như chuyện mười trinh nữ cầm đèn ra đón chú rể.  Trong mười cô đó, thì có năm cô dại và năm cô khôn.  Quả vậy, các cô dại mang đèn mà không mang dầu theo . Còn những cô khôn thì vừa mang đèn vừa mang chai dầu theo.  Vì chú rể đến chậm, nên các cô thiếp đi, rồi ngủ cả.  Nửa đêm, có tiếng la lên: “Chú rể kia rồi, ra đón đi!”  Bấy giờ tất cả các trinh nữ ấy đều thức dậy, và sửa soạn đèn.  Các cô dại nói với các cô khôn rằng: “Xin các chị cho chúng em chút dầu, vì đèn của chúng em tắt mất rồi!”  Các cô khôn đáp: “Sợ không đủ cho chúng em và cho các chị đâu, các chị ra hàng mà mua lấy thì hơn.”  Đang lúc các cô đi mua, thì chú rể tới, và những cô đã sẵn sàng được đi theo chú rể vào dự tiệc cưới.  Rồi người ta đóng cửa lại.  Sau cùng, mấy trinh nữ kia cũng đến gọi: “Thưa Ngài, thưa Ngài!  mở cửa cho chúng tôi với!”  Nhưng Người đáp: “Tôi bảo thật các cô, tôi không biết các cô là ai cả!”  Vậy anh em hãy canh thức, vì anh em không biết ngày nào, giờ nào.” Năm cô trinh nữ khôn ngoan trong câu chuyện đã quá háo hức mong chờ chàng rể đến nên họ đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng và mang theo dầu cùng với đèn của họ.  Đang khi đó, năm cô khờ dại đã chuẩn bị không tốt và bỏ bê nhiệm vụ của mình.  Vì sự hờ hững của họ, họ đã không thể tham gia cùng chàng rể khi chàng đến. Mùa Vọng là lời nhắc nhở đầy đủ để chúng ta tập trung vào Chúa Giêsu và nhớ rằng hành trình trần thế của chúng ta chỉ là tạm thời. Tấm lòng và linh hồn của chúng ta phải sẵn sàng khi Chúa lại đến.  Giống như những trinh nữ khôn ngoan trong câu chuyện, chúng ta phải trung thành, cẩn trọng và hoàn toàn tận tụy với Ngài.
  1. Suy Niệm Mùa Vọng
Giống như tất cả các lễ kỷ niệm và sự kiện đặc biệt trong Đức tin Công giáo của chúng ta, Mùa Vọng mang đến cho chúng ta cơ hội tuyệt vời để nhìn lại hành trình tâm linh của mình và suy nghĩ về những điều chúng ta có thể làm để củng cố mối tương giao của mình với Chúa.  Chúng ta hãy tự đặt ra cho mình một số câu hỏi liên quan đến tinh thần của Mùa Vọng này: a)Tôi có hân hoan trông đợi Chúa đến không? Là môn đệ của Chúa Kitô, chúng ta cần củng cố mối tương quan cá nhân của mình với Ngài.  Chính nhờ mối dây liên kết này mà chúng ta có thể sống trong niềm hân hoan chờ đợi ngày Ngài đến.  Chúng ta sẽ không bao giờ mong được gặp ai đó nếu chúng ta không yêu thương và quan tâm đến họ.  Vì lý do này, chúng ta cần phải cam kết vun trồng mối tương quan tâm linh của mình với Cha Trên Trời. Điều chúng ta có thể làm: Dành thời gian để cầu nguyện mỗi ngày, đọc và suy ngẫm Lời Chúa và tìm một cộng đoàn những người cùng đức tin có thể giúp chúng ta phát triển về tâm linh. b)Chúa Kitô có phải là trung tâm của việc cử hành Mùa Vọng của tôi không? Ngày nay, Mùa Vọng đã trở nên bị thương mại hóa quá đáng khi người ta tập trung vào việc mua quà và tổ chức những bữa tiệc Giáng sinh xa hoa.  Chúng ta rất dễ đánh mất chính mình trong những theo đuổi hời hợt này!  Chúng ta không được đánh mất mục đích ban đầu của thời điểm đặc biệt này: đó là Chúa Kitô. Điều chúng ta có thể làm: Lập một danh sách các hoạt động mà chúng ta có thể thực hiện trong Mùa Vọng và Lễ Giáng Sinh phù hợp với những lời dạy của Chúa Kitô.  Những điều này có thể bao gồm tham dự Thánh Lễ, làm việc từ thiện và cầu nguyện với gia đình. c)Tôi có đang sống cuộc sống của mình với sự vĩnh cửu trong tâm trí không? Cuộc sống của chúng ta trên trần thế này chỉ là một chuỗi những nốt nhạc ngắn ngủi trong toàn bộ bản giao hưởng tạo nên sự vĩnh cửu.  Do đó, chúng ta cần cẩn thận với các lựa chọn của mình và xem xét những lựa chọn đó dưới góc độ của một bức tranh toàn cảnh hơn.  Mọi suy nghĩ, lời nói và hành động đều tạo thành những tác động vĩnh cửu và tạo ra một di sản mà nhờ đó chúng ta sẽ còn được nhớ tới. Điều chúng ta có thể làm: Sử dụng Lời Chúa làm hệ thống hướng dẫn cho các kế hoạch của mình và dành thời gian cầu nguyện cho bất cứ quyết định nào chúng ta sắp thực hiện. Mùa Vọng là thời gian chuẩn bị mạnh mẽ khi chúng ta dự liệu cho Đấng Cứu Độ của chúng ta đến, là khi Đấng Tạo Hóa trở thành một trong những thụ tạo của Ngài để đỡ nâng chúng ta dậy! Phêrô Phạm Văn Trung chuyển ngữ theo www.catholicfaithstore.com From: Langthangchieutim

Nguồn gốc cốt lõi nhất của phụng vụ là gì? Đó là chính Thiên Chúa

Mùa Vọng thánh thiện và tràn đầy ân sủng của Chúa nhé! Cha Vương Th 3: 29/11/2022 GIÁO LÝ: Nguồn gốc cốt lõi nhất của phụng vụ là gì? Đó là chính Thiên Chúa. Trong Người diễn ra một lễ hội tình yêu đời đời trên Thiên đàng, có niềm vui của Cha – Con – Thánh Thần. Vì Thiên Chúa là Tình yêu, nên Người muốn chúng ta dự phần vào cuộc lễ vui vẻ của Người và ban cho chúng ta chúc lành của Người. (YouCat, số 170) SUY NIỆM: Trên đời này, các cử hành phụng vụ phải là những cuộc lễ tràn ngập vẻ đẹp và sức sống: lễ của Cha đã tạo dựng chúng ta— trong đó vai trò quan trọng của các quà tặng của trái đất: bánh, rượu, dầu và ánh sáng, khói hương, thánh nhạc và các thứ màu sắc. Lễ của Con đã cứu chuộc chúng ta— chúng ta vui mừng vì chúng ta được giải thoát, chúng ta lấy lại hơi thở khi nghe Lời Chúa, chúng ta trở nên mạnh sức khi ăn các lễ vật Thánh Thể. Lễ của Thánh Thần đang sống trong ta— từ đó ta được tràn đầy an ủi, hiểu biết, can đảm, sức mạnh, và được chúc lành từ các cộng đồng Kitô hữu. (YouCat, số 170 t.t.) ❦ Chúc lành nghĩa là nói ra điều tốt lành, điều tốt lành này xuất phát từ Thiên Chúa. Đó là một hành vi của Chúa ban sự sống và gìn giữ sự sống. Thiên Chúa là Cha và là Đấng Sáng tạo mọi loài nói cho chúng ta rằng: bạn ở đây là tốt lành, bạn hiện hữu là tốt lành. LẮNG NGHE: Các ngươi phải thờ phượng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa các ngươi; Người sẽ chúc phúc cho bánh ngươi ăn, cho nước ngươi uống. Ta sẽ đẩy bệnh tật xa ngươi. (Xh 23:25) CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, Chúa luôn tìm kiếm con nhưng con cứ ngoảnh mặt làm ngơ. Mỗi ngày Chúa dọn cho con mâm cỗ, lễ vật Thánh Thể, nhưng con lại không đến. Mùa Vọng này, xin cho con biết tìm Chúa mỗi ngày để được vui hưởng trong tình yêu bất tật của Chúa. THỰC HÀNH: Hãy cố gắng đi tham dự Thánh Lễ thường xuyên hơn. From: Đỗ Dzũng

Vậy anh em hãy canh thức, vì anh em không biết ngày nào Chúa của anh em đến. (Mt 24:42)-Cha Vương

Chúc bạn Mùa Vọng tràn đầy ân sủng của Chúa để chuẩn bị, canh thức, và sẵn sàng. Cha Vương CN MÙA VỌNG Tuần I: 27/11/2022 TIN MỪNG: Vậy anh em hãy canh thức, vì anh em không biết ngày nào Chúa của anh em đến. (Mt 24:42) SUY NIỆM: Hàng năm, cứ vào ngày Thứ Năm thứ 4 của tháng 11, những người dân tại Mỹ và Canada tổ chức Lễ Tạ Ơn với ý nghĩa tạ ơn Chúa đã mang lại một cuộc sống no đủ, an lành và ăn mừng một mùa thu hoạch bội thu. Ngay sau Lễ Tạ Ơn là ngày Thứ Sáu Đen (Black Friday). Sở dĩ được gọi là Thứ sáu đen (Black Friday) vì trước đây các cửa hàng dùng bút màu đen để ghi chú các khoản lợi nhuận và dùng màu đỏ để ghi những khoản lỗ thâm hụt. Nếu sổ sách càng nhiều màu đen thì chứng tỏ càng có lời. Chính vì thế Black Friday màu đen cũng từ đây mà ra nhằm ám chỉ ngày này các cửa hàng sẽ thu được nhiều lợi nhuận từ khách hàng mua sắm. Black Friday là ngày kích cầu cho người tiêu dùng mua sắm nhiều hơn nhân dịp chuẩn bị nhà cửa đón Giáng Sinh và chuẩn bị cho Năm Mới. Do đó người tiêu dùng tràn ra đường để mua sắm khiến tình trạng tắc nghẽn giao thông bao phủ khắp các con phố nhất là chung quanh những khu trung tâm thương mại lớn. Có những người dựng lều canh thức cả đêm trước cửa tiệm để mua cho được món đồ mà họ mong đợi. Hôm nay là Chúa Nhật thứ nhất của Mùa Vọng, mở đầu năm phụng vụ mới. Phúc Âm thánh Mát-thêu mời gọi bạn hãy “canh thức”. Mùa Vọng là mùa canh thức. Canh thức để đón mừng Chúa Giê-su Giáng Sinh chứ không phải để mua một món đồ. Vậy tâm trạng canh thức của bạn như thế nào nhỉ? Bạn có tỉnh thức, hồi hộp, hân hoan vui vẻ, có lâng lâng không? Đừng để những cám dỗ hưởng thụ của thế gian ru bạn ngủ mê nhé, rồi khi Chúa đến thì mau mắn đón tiếp không chậm trễ. LẮNG NGHE: Đêm sắp tàn, ngày gần đến. Vậy chúng ta hãy loại bỏ những việc làm đen tối, và cầm lấy vũ khí của sự sáng để chiến đấu. Chúng ta hãy ăn ở cho đứng đắn như người đang sống giữa ban ngày: không chè chén say sưa, không chơi bời dâm đãng, cũng không cãi cọ ghen tương. Nhưng anh em hãy mặc lấy Chúa Giê-su Ki-tô, và đừng chiều theo tính xác thịt mà thỏa mãn các dục vọng. (Rm 13:12-14) CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, xã hội ngày nay nay đầy dẫy những việc làm đen tối, xin giúp con luôn thức tỉnh với ơn thánh của Chúa, chuẩn bị tâm hồn cho xứng đáng để đón chờ ngày Con Chúa đến. THỰC HÀNH: Một cách canh thức hữu hiệu nhất là cầu nguyện và tham dự Thánh Lễ. Mời bạn hãy đi tham dự Thánh Lễ thường xuyên hơn trong Mùa Vọng này nhé. From: Đỗ Dzũng

Tất cả những ai đang vất vả mang gánh nặng nề, hãy đến cùng tôi, tôi sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng. (Mt 11:28) – Cha Vương

Chúc bạn một ngày hậu Lễ Tạ Ơn bình yên và nhẹ nhõm sau những yến tiệc linh đình.

Cha Vương

Thứ 7: 26/11/2022

TIN MỪNG: Khôn ngoan chính là cây sự sống đối với người nào nắm được khôn ngoan. Giữ được khôn ngoan quả là hạnh phúc. ĐỨC CHÚA dùng khôn ngoan đặt nền cho trái đất, dùng hiểu biết thiết lập các tầng trời. (CN 3:18-19)

SUY NIỆM: 1/ Linh hồn: Lạy Nữ Đồng Trinh, Mẹ đã sống qua những ngày rất yên hàn, bình tĩnh trong Đền Thờ, Mẹ đã hưởng thụ các ơn Chúa trong cảnh bình an thư thái. Tâm trí Mẹ luôn suy nhớ Chúa ngự trước mặt: Mẹ năng tưởng niệm những sự huy hoàng và các mỹ diệu Chúa. Đấng yêu mến trở nên chót cả cho Mẹ và Mẹ ở tận tình với Người. Mọi sự trên trời dầu rất cao trọng, mỹ miều trước mặt Mẹ đều hư vô.

2/ Đức Mẹ: Hỡi con, đúng thế, linh hồn nào ở nơi tĩnh mạc (yên lặng, êm ái), xa tránh trần tục và thế sự, sẽ được sống trong những ngày đầy hạnh phúc. Linh hồn ấy chỉ tưởng đến Chúa, coi như trên mặt đất chỉ có Chúa và mình thôi. Họ năng chú trọng nghe Chúa phán tới mực không gì làm cho họ xao lãng được. Linh hồn ấy ưa đọc đi lặp lại lời thánh Đa-vít: “Đức Chúa trời là Chúa lòng con” (Tv 73:26), họ được thấy vinh hiển, phong phú và hạnh phúc Chúa. (x. Sách Gương Đức Mẹ, Q1:7:1,2)

LẮNG NGHE: Tất cả những ai đang vất vả mang gánh nặng nề, hãy đến cùng tôi, tôi sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng. (Mt 11:28)

CẦU NGUYỆN: Lạy Mẹ Maria, mỗi khi mệt mỏi buồn chán con thường tìm đến thứ vui tạm thời của trần tục, “Nâng chén tiêu sầu càng sầu thêm”. Xin Mẹ giúp con biết chạy đến Chúa khi vui cũng như khi buồn, sống trong khôn ngoan của Chúa, để được thư thái và bình an.

THỰC HÀNH: Tìm một nơi tĩnh mạc (yên tịnh) để cầu nguyện và nghỉ ngơi với Chúa.

From: Đỗ Dzũng

TỬ ĐẠO, MỘT CHỌN LỰA CỦA LÒNG TIN

Kẻ Đi Tìm

Hôm nay, chúng ta hân hoan cùng với toàn thể Giáo Hội Việt Nam mừng kính trọng thể lễ các thánh Tử Đạo tại Việt Nam. Đây là một ngày vui mừng chung của tất cả chúng ta, những Kitô hữu mang trong mình dòng máu con Rồng, cháu Tiên. Cách đây gần 400 năm, hay đúng hơn từ lễ Phục sinh năm 1615, khi cha Bugiơmi, dòng Tên, người Ý dâng thánh lễ đầu tiên tại Hội An, Đà Nẵng bây giờ, đạo Công giáo đã được chính thức khai nguyên và lập cơ sở ở Việt Nam. Hạt giống Tin mừng đã được gieo vãi trên mảnh đất hình chữ “S” thân yêu này. Cha ông chúng ta những con người có tâm hồn hiền hậu, chất phác đã đón nhận và sẵn sàng dùng chính mạng sống mình để làm chứng cho Tin mừng đó.

Thật vậy, “Tử Đạo” theo nguyên ngữ là “Martyr” có nghĩa là “làm chứng”. Vậy thì việc cha ông chúng ta, từng lớp lớp người sẵn sàng bỏ tất cả vinh hoa, phú quý, vợ con để chết đi làm chứng điều gì? Chắc chắn việc các ngài sẵn sàng chết không phải vì các ngài không muốn sống, nhưng là để làm chứng rằng, sự sống nơi trần thế này không phải là tuyệt đối, và mọi vinh dự ở đời này không phải là vĩnh cửu. Với cái chết của mình, cha ông chúng ta đã cho thấy rằng: chết chưa phải là hết, nhưng là cửa ngõ để đi vào một đời sống vĩnh cửu đúng như tâm thức từ bao đời nay trong lòng người dân Việt: “sống gởi, thác về”. Và chính dòng máu nóng của các ngài đổ ra trên mảnh đất này, đã làm phát sinh một Giáo Hội Việt Nam hôm nay, như lời Đức Kitô: “Nếu hạt lúa gieo vào lòng đất không chết đi, thì nó vẫn trơ trọi một mình, còn nếu nó chết đi, nó mới sinh được nhiều hạt khác”.

  1. Chọn lựa của dân Do thái:

Tuy nhiên, để có thể sẵn sàng đổ máu để làm chứng cho Tin mừng, cha ông chúng ta đã phải làm một cuộc chọn lựa thật quyết liệt trong tâm hồn. Bởi vì, trong thực tế, hạnh phúc đời sau thì bây giờ chúng ta không thấy, còn tiền của, danh vọng cùng với những vinh hoa phú quý của nó, thì lại nằm ngay trước mắt. Chính dân Do Thái khi bước vào được Đất Hứa, sau cuộc hành trình 40 năm trong sa mạc, cũng đã phải làm một cuộc chọn lựa cơ bản này. Ông Môisê đã nói với họ: “Coi đây, hôm nay tôi đưa ra cho anh em chọn: hoặc là được sống, được hạnh phúc, hoặc là bị chết, bị tai họa”. Khi dân Do thái chọn lựa “yêu mến Đức Chúa,… và gắn bó với Người”, thì không phải vì trước mắt họ nhận được một cuộc sống sung sướng, dễ dãi. Họ chọn lựa Thiên Chúa chỉ vì họ tin tưởng vào tình yêu của Giavê Thiên Chúa, Đấng đã từng giải thoát họ thoát ách nô lệ Ai Cập, kết ước với họ, để họ được làm dân của Ngài. Đồng thời, còn ban cho họ Đất Hứa làm gia nghiệp.

  1. Chọn lựa của cha ông chúng ta:

“Trung thành với Thiên Chúa” cũng chính là chọn lựa, mà cha ông chúng ta ngay từ những ngày đầu đón nhận Tin mừng đã quyết định. Một cuộc chọn lựa nhìn bên ngoài có vẻ đơn giản: đó là bước qua thập giá hay không bước qua. Bước qua thì có ngay tiền bạc, vinh hoa phú quý, còn như không bước qua thì có thể lập tức lãnh lấy cái chết. Đứng trước thập giá, đã có người bước qua, nhưng cũng đã có nhiều người không bước qua, không quá khoá. Đã có người được khiêng qua thánh giá, nhưng đã co chân lên như thánh Antôn Nguyễn Đích. Đã có người bước qua thánh giá, nhưng sau lại hối hận: đó là trường hợp của ba vị thánh Augustin Phan Viết Huy, Nicôla Bùi Đức Thể, và Đaminh Đinh Đạt. Vua quan đã bày ra trước mặt các ông mười nén vàng, một tượng Chịu Nạn và một thanh gươm rồi nói: “Cho bay tự ý chọn, bước qua tượng thì được vàng, bằng không thì gươm sẽ chặt đôi người bay ra, xác sẽ bị bỏ trôi ngoài biển.”

Đúng đây là một chọn lựa nghiêm chỉnh, chọn lựa này đụng đến tương lai và sinh mạng của chính mình. Chọn lựa này bày tỏ thái độ của bản thân tôi đối với Đức Giêsu. Tôi chọn Ngài hay tôi chọn tôi. Thánh Anrê Kim Thông nói với quan tỉnh: “Thánh giá tôi kính thờ, tôi giẫm lên sao được.” Còn Thánh Têphanô Ven, một linh mục trẻ, chỉ mới 31 tuổi, thuộc Hội Thừa Sai Paris đã bày tỏ chọn lựa của mình một cách thật dứt khoát, khi trả lời cho viên quan bảo ngài bước qua Thánh giá: “Tôi đã suốt đời thuyết giảng về đạo thập giá, nay tôi lại đạp lên thập giá thế nào được? Tôi thiết nghĩ sự sống đời này đâu quí hoá đến độ tôi phải bỏ đạo mà mua!” Một chọn lựa có thể nói là đầy bấp bênh theo cái nhìn tự nhiên của con người. Chính vì bấp bênh như thế mà những chọn lựa này trở nên có giá trị, vì nó đúng là một chọn lựa của lòng tin.

Vâng, mỗi người chúng ta chỉ nhờ có lòng tin chứ không phải nhờ bất cứ điều gì khác, mới có thể giúp mỗi người chúng ta lãnh nhận ơn cứu độ. Ý thức điều đó, thánh Phaolô mời gọi tín hữu thành Côlôsê và cũng là lời nhắc nhở từng người chúng ta: “Anh em chỉ cần giữ vững đức tin, cần được xây dựng vững chắc kiên quyết, và đừng vì nao núng mà lìa bỏ niềm hy vọng anh em đã nhận được khi nghe loan báo Tin mừng.” Đức tin này mỗi người chúng ta đã được lãnh nhận khi chịu phép Rửa, nhưng như thế thì chưa đủ. Đức tin đó còn phải được minh chứng bằng chính cuộc sống hàng ngày của mỗi người chúng ta. Nhiều vị tử đạo đã được mời giả vờ bước qua thánh giá, để quan có cớ mà tha, còn đức tin bên trong thì quan không đụng đến. Đây là một cám dỗ khá tinh vi và hấp dẫn, có vẻ như được cả hai, đời này và đời sau. Nhưng liệu tôi có thể bên ngoài chà đạp một Đấng mà bên trong tôi tôn thờ không? Đứng trước thánh giá là đứng trước một chọn lựa dứt khoát, không có giải pháp dung hoà hay lập lờ. Không ai có thể làm tôi hai chủ (x. Mt 6, 24), điều này vẫn đúng cho những chọn lựa mỗi ngày của các Kitô hữu chúng ta qua mọi thời đại.

  1. Chọn lựa của chúng ta hôm nay:

Mừng lễ các thánh Tử Đạo tại Việt Nam hôm nay, lời Chúa một lần nữa mời gọi mỗi người chúng ta xét lại chọn lựa của mình. Chọn lựa này không phải chỉ một lần là xong, nhưng cần đựơc lập lại mỗi ngày. Tôi đang chọn Chúa hay tôi chọn tôi? Và nếu tôi chọn Chúa, tôi đã làm gì để chứng minh cho lựa chọn của mình? Chọn lựa của chúng ta hôm nay, có thể không đòi chúng ta phải đổ máu để làm chứng cho Chúa, nhưng tôi thiết nghĩ, cũng không kém phần gian khó. Đứng trước những bất công, tôi có dám bênh vực, hay tôi sợ phiền hà rồi im lặng? Trước một trận bóng đá, một bộ phim hay, một giấc ngủ ngon, một lời rủ đi chơi của bạn bè và tiếng mời gọi của Chúa nơi ngôi Thánh đường này, tôi chọn điều gì?

Chớ gì, nhờ lời cầu bầu của các thánh Tử Đạo tại Việt Nam và nhất là sức mạnh của Thánh Thể, quý ông bà anh chị em và tôi đủ sức thực hiện những chọn lựa của mình. Nhờ đó, vào ngày sau hết, tất cả chúng ta sẽ cùng được đoàn tụ với cha ông chúng ta như lời hứa của Đức Giêsu: “Ai phục vụ Thầy, thì hãy theo Thầy, và Thầy ở đâu, kẻ phục vụ Thầy cũng sẽ ở đó.” Amen!

****

Lạy các Thánh Tử Đạo Việt Nam, là những bậc tiền nhân đã hoàn thành sứ mạng, xin chuyển cầu cho chúng con là con cháu được noi gương các ngài, biết đem lòng bác ái dấn thân vào phục vụ, để một ngày kia trên thiên quốc, chúng con được hợp tiếng với các Ngài, ca tụng tạ ơn Chúa muôn đời vinh hiển. Amen!

Theo: suyniemhangngay.org

TRỞ LẠI GẶP CHÚA GIÊSU

Đỗ Trân Duy

Mỹ là một trong vài quốc gia trên thế giới có ngày quốc lễ Tạ Ơn Thiên Chúa (Thanksgiving Day).  Lễ được quốc hội long trọng đặt vào ngày thứ năm của tuần cuối cùng tháng 11.  Truyền thống này khởi đầu từ lòng tạ ơn được mùa của đám di dân từ Anh quốc qua Mỹ tìm tự do vào năm 1619.

Bài phúc âm đọc trong thánh lễ Tạ Ơn là truyện mười ông cùi van xin Đức Giêsu cứu chữa.  Sau khi lành bệnh có ông dân ngoại Samari trở lại tìm Đức Giêsu để cám ơn (Luca 17: 11-19).  Giáo hội dùng trình thuật này để đề ‎cao ý thức tạ ơn Thiên Chúa.  Điều chúng ta suy nghĩ ở đây không phải là hình ảnh nước Mỹ, như ông Samari, khi so sánh Mỹ với những nước khác.  Nó cũng không phải là ‎ý tưởng đề cao hành xử của ông Samari.  Vấn đề là việc chín ông Do Thái được chữa lành nhưng chẳng có ai trở lại cám ơn Đức Giêsu.

Sự nghiêm trọng của vấn đề “không trở lại cám ơn” chỉ có thể hiểu được khi chúng ta biết rõ về thực trạng bệnh cùi vào thời đó.  Người cùi là người bị coi như đã chết.  Gia đình họ bỏ rơi họ và không dám nhắc đến tên họ.  Cộng đồng ghê tởm họ vì mọi người tin rằng họ là những kẻ tội lỗi ô uế.  Giáo hội cũng  khai trừ họ và hất hủi đuổi họ đi.  Thánh Luca kể rằng mười người cùi đứng ở đàng xa mà kêu cứu vì luật buộc họ không được lại gần người lành.  Như vậy khi Đức Giêsu cứu họ, không phải Người chỉ chữa lành bệnh thể xác, nhưng hơn thế, Người đã cho họ tái sinh để họ trở về với cuộc sống đầy đủ ‎ý nghĩa đã mất trước đó.

Có một mối xúc động khiến chúng ta chú ‎ý đến việc lặng lẽ ra đi của chín ông cùi, không phải để xét đoán họ, nhưng vì chúng ta thấy hình bóng mình trong đó.  Mỗi một linh hồn Kitô hữu đều biết rõ rằng mình đã chết, nhưng được tái sinh trong phép rửa.  Linh hồn của mỗi Kitô hữu đã được rửa sạch bằng máu của Đức Giêsu.  Nhưng chúng ta có từng bao giờ tìm gặp Đức Giêsu để cảm tạ?

Có người đoán rằng chín ông Do thái trên đường đi chắc đã lên tiếng cám ơn.  Cứ coi là đúng như thế, nhưng đó có phải là những lời cám ơn gửi theo gió.  Đức Giêsu muốn họ trở lại tìm Người nên mới thắc mắc: “Còn chín người kia đâu?”  Câu hỏi này có sức mạnh gieo vào lòng mỗi Kitô hữu cuộc tự vấn “tôi đã trở lại gặp Đức Giêsu chưa?”  Điều này có nghĩa là chúng ta đã thật sự liên kết với Đức Giêsu trong cuộc đời.  Chúng ta nhất quyết phải trả lời câu hỏi này.  Nếu chưa, hẳn có nhiều l‎‎ý do, nhưng đàng sau mọi l‎‎ý do, chỉ là cái bản thể bất toàn của cái tôi kiêu ngạo‎.  Cái bản thể bị màng nhện vật chất cột chặt không cho chúng ta nhìn thấy thế giới siêu nhiên.  Bên trong lưới nhện dù chúng ta có mau miệng lên tiếng cám ơn Thiên Chúa về những may mắn lợi nhuận, điều ấy tuy rất tốt đẹp, nhưng chưa trọn vẹn.  Tiếng cám ơn chỉ trọn vẹn khi tâm hồn chúng ta thật sự ‎‎liên kết với Thiên Chúa, một cuộc gặp gỡ nằm ngoài thế giới tài vật.

Mười ông cùi được chữa lành nhờ có lòng tin.  Đức Giêsu đã xác nhận như vậy.  Tuy nhiên đó chỉ là sự tin tưởng tự nhiên của suy luận trí óc.  Bước qua tầng siêu nhiên, lòng tin là một phẩm hạnh (virtue) và được gọi là đức tin.  Có một l‎ý‎ do khác khiến Kitô giáo gọi sự tin tưởng là đức tin và sự yêu mến là đức mến. Đức tin và đức mến vượt khỏi sự suy luận của trí óc.  Khi trạng thái của tin và mến được chuyển hóa để cảm nghiệm là đức tin, đức mến, chúng ta đặt mình trong tay của Thiên Chúa, như thánh Phaolô cảm nghiệm “Đấng Kitô sống trong tôi.”  Đó là cuộc gặp gỡ cần có giữa mỗi linh hồn Kitô hữu và Thiên Chúa của mình.  Khi lòng tràn đầy đức tin, đức cậy, đức mến, chúng ta không thể làm gì hơn là sống trong sự tạ ơn Thiên Chúa.

Lên tiếng cám ơn thì ai nói cũng được.  Thốt ra một âm thanh vật lý suông ở đâu đó cũng chẳng khó khăn gì.  Tuy nhiên đến với Thiên Chúa để nói “cám ơn” với âm vang rung động tận đáy lòng, với cảm nghiệm đức hạnh siêu nhiên, “cám ơn” trở thành sự thức tỉnh về ý nghĩa hiện hữu của mình.  Ta là một ân sủng được sinh ra bởi Chúa Cha, được cứu chuộc bởi Chúa Con, và có sự sống bởi Chúa Thánh Thần.

Đỗ Trân Duy

 ****

Tạ ơn Cha vì những gì Ngài đã trao ban,

Tạ ơn Cha vì những gì Ngài đã chối từ,

Tạ ơn Cha vì những gì Ngài đã lấy đi,

Tạ ơn Cha vì những gì Ngài đã cho phép,

Tạ ơn Cha vì những gì Ngài đã bảo vệ con,

Tạ ơn Cha vì những gì Ngài đã tha thứ cho con,

Tạ ơn Cha vì những gì Ngài đã chuẩn bị cho con,

Tạ ơn Cha vì cái chết Ngài đã chọn sẵn cho con,

Tạ ơn Cha vì một nơi Ngài đã dành sẵn cho con trên Thiên Quốc,

Tạ ơn Cha vì đã sáng tạo nên con để yêu Cha mãi mãi,

Tạ ơn Cha vì tất cả!

LTCT phỏng dịch

From: Langthangchieutim

Ngày 24 tháng 11: Lễ Các Thánh Tử Đạo Việt Nam

Phúc Âm: Mt 10, 17-22
“Các con sẽ bị điệu đến nhà cầm quyền và vua chúa vì Thầy, để làm chứng cho họ và cho dân ngoại biết”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các Tông đồ rằng: “Các con hãy coi chừng người đời, vì họ sẽ nộp các con cho công nghị, và sẽ đánh đập các con nơi hội đường của họ. Các con sẽ bị điệu đến nhà cầm quyền và vua chúa vì Thầy, để làm chứng cho họ và cho dân ngoại được biết. Nhưng khi người ta bắt nộp các con, thì các con đừng lo nghĩ phải nói thế nào và nói gì. Vì trong giờ ấy sẽ cho các con biết phải nói gì: vì chưng, không phải chính các con nói, nhưng là Thánh Thần của Cha các con nói trong các con. Anh sẽ nộp em, cha sẽ nộp con, con cái sẽ chống lại cha mẹ và làm cho cha mẹ phải chết. Vì danh Thầy, các con sẽ bị mọi người ghen ghét, nhưng ai bền đỗ đến cùng, kẻ ấy sẽ được cứu độ”.
Ðó là lời Chúa.

Suy Niệm:

Sắc lệnh của Bộ Phụng Tự ký ngày 14.02.1990: “Theo đơn xin của Đức Hồng y Trịnh văn Căn, Tổng Giám mục Hà Nội, Chủ tịch Hội Đồng Giám mục Việt Nam, đề ngày 15.10.1989, và theo quyền hạn đã được Đức Thánh cha Gioan Phaolô II uỷ quyền, Bộ Phụng tự và Bí tích cho phép các giáo hữu tại Việt Nam mừng lễ “Thánh Anrê Dũng Lạc và các bạn Tử đạo” hằng năm vào ngày 24.11 với bậc Lễ Kính”.

Theo sử liệu, Giáo hội Công giáo Việt Nam có khoảng 130.000 tín hữu được diễm phúc đổ máu làm chứng cho đạo Chúa trong những thời kỳ bách hại như sau :

– Trịnh – Nguyễn 1745 và 1773: 2 vị
– Cảnh Thịnh năm 1798: 2 vị
– Minh Mạng năm 1820-1840: 50 vị
– Thiệu Trị 1841-1847: 3 vị
– Tự Đức 1848-1883: 58 vị

Trong số tử đạo 130 ngàn người, có 117 vị được phong chân phước trong 4 giai đoạn:

– Đức Lêô XIII phong ngày 27.5.1900: 64 vị
– Đức Piô X phong ngày 20.5.1906: 8 vị
– Đức Piô X phong ngày 2.5.1909: 20 vị
– Đức Piô XII phong ngày 29.4.1951: 25 vị

Trong số này gồm có:
– 8 Giám mục (6 thuộc Dòng Đa Minh, và 2 của Hội Thừa Sai Paris)
– 50 Linh mục (37 Việt Nam, 5 Đa minh, 8 Thừa sai Paris)
– 16 Thầy giảng
– 1 Chủng sinh
– 42 giáo dân thuộc mọi tầng lớp xã hội (công chức, quân nhân, y sĩ, thương gia, công nhân, nông dân, ngư phủ, trùm họ, lý trưởng…)

Các ngài đã chịu những cực hình khác nhau:
– 79 vị bị xử trảm quyết (chặt đầu)
– 16 vị bị xử giảo (thắt cổ)
– 8 vị chết rũ tù
– 6 vị bị thiêu sinh (bị đốt cháy khi còn sống)
– 4 vị bị lăng trì (chặt tay chân trước khi bị chém đầu)
– 1 vị bị bá đao (lóc 100 miếng thịt trong thân thể)
– 1 vị bị đánh tử thương trong lúc đi đường.

Tất cả 117 vị chân phước này được Đức Thánh cha Gioan Phaolô II phong lên hàng hiển thánh ngày 19.6.1988 (Cơ mật viện công bố tin ngày 22.6.1987).

Và sau này, thầy giảng Anrê Phú Yên được Đức Thánh cha Gioan Phaolô II phong chân phước ngày 5.3.2000.

Mừng Lễ Các Thánh Tử đạo Việt Nam, chúng ta xin các ngài cầu bầu cùng Chúa cho chúng ta biết nghe theo tiếng Chúa và Hội thánh mời gọi, can đảm làm chứng cho Chúa giữa những thử thách đau thương. Amen.

From: Đỗ Dzũng

Tại sao phụng vụ lại chiếm địa vị ưu tiên trong đời sống Hội Thánh và trong đời sống mỗi người chúng ta?

Chuẩn bị đón khách chưa? Nếu mình là con gà tây trong mùa Lễ Tạ Ơn, thì mình sẽ biến dạng trở thành một vị ẩn sĩ, đi biệt tăm biệt tích để khỏi bị tóm cổ. Một ngày thật hứng thú trong tâm tình tạ ơn nhé.

Cha Vương

Thứ 4: 23/11/2022

GIÁO LÝ: Tại sao phụng vụ lại chiếm địa vị ưu tiên trong đời sống Hội Thánh và trong đời sống mỗi người chúng ta? Vì phụng vụ là chóp đỉnh mà các hoạt động của Hội thánh hướng về đó, đồng thời Phụng vụ cũng là nguồn suối trào ra các sức mạnh (Hiến chế Phụng vụ số 10). (YouCat, số 168)

SUY NIỆM: Xưa Chúa Giêsu sống ở trần gian, đám đông dân chúng kéo đến với Người vì họ muốn được chữa khỏi bệnh do sự có mặt của Người. Hôm nay chúng ta vẫn có thể gặp gỡ Chúa Giêsu, vì Chúa sống trong Hội thánh Người. Người bảo đảm Người có mặt khi chúng ta phục vụ người nghèo (Mt 25,42) và có mặt trong bí tích Thánh Thể. Đó là hai nơi mà chúng ta trực tiếp chạy đến trong vòng tay của Người. Nếu chúng ta để cho Người gặp gỡ chúng ta, Người sẽ dạy dỗ, nuôi sống, biến đổi, chữa lành cho chúng ta, và chúng ta nên một với Người trong Thánh lễ. (YouCat, số 168 t.t.)

❦  Một sức thiêng phát xuất từ Người và chữa lành tất cả. (Lc 6:19)

LẮNG NGHE: Tôi, tôi đến để họ được sống và sống dồi dào. (Ga 10:10)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, xin mở trí lòng con để con gặp được Chúa trong Thánh Lễ và trong những người con gặp gỡ hôm nay.

THỰC HÀNH: Làm một việc bác ái.

From: Đỗ Dzũng