Những hiện tượng lạ lùng xẩy ra sau khi Tôi tớ Chúa Luisa Picarretta chết

 Phép lạ

Những hiện tượng lạ lùng xẩy ra sau khi Tôi tớ Chúa Luisa Picarretta chết

Xác chết của bà chết trong tư thế ngồi trên giường, giống như lúc bà còn sống. Người ta cố gắng kéo xác bà cho thẳng ra để cho bà nằm xuống cho dễ nằm vào quan tài nhưng họ không thể làm được.

Vì bà chết ngồi nên người ta phải làm một quan tài đặc biệt cho bà. Xác bà không có mùi thối như những xác người khác. Tất cả những ai đi viếng xác bà ở Corato đều công nhận như thế. Có rất nhiều người ở xa tới Corato với mục đích được nhìn và đụng chạm đến xác bà với tay của họ.

Ai cũng đều ngạc nhiên vì lúc đó, ai cũng có thể rờ đầu bà cách dễ dàng. Họ cũng có thể kéo cánh tay bà lên phía này phía kia, cầm bàn tay bà để lác qua lắc lại. Họ có thể làm cho những ngón tay của bà chuyển động theo ý họ. Ngay cả mí mắt bà cũng được vạch ra. Đôi mắt bà vẫn tinh anh như người còn sống. Bà chết cách thanh thản giống như ngủ.

Có một nhóm bác sĩ đến xét nghiệm thể xác bà và tuyên bố rằng bà đã chết thật. Bởi vì nhóm người đến viếng xác bà quá đông nên người ta phải sắp hàng dài để viếng xác ”một vị thánh”. Chính quyền phải giữ xác bà trong 4 ngày. Điều kinh ngạc là xác không hư hoại, không hôi thối, không xình trương.

Chuyện lạ là trong lúc chết, bà Luisa cứ ngồi giống như lúc bà còn sống. Quan tài cũng để cho bà ngồi và chung quanh làm bằng kiếng nên ai ai cũng có thể nhìn thấy bà, trông bà giống như một hoàng hậu ngồi trên ngai vàng. Bà mặc áo trắng, với chữ Vâng Lời ở trên ngực.

Bà chính là Ngưòi Con Gái Nhỏ của Thánh Ý Chúa và chính Chúa muốn bà sống thinh lặng và khiêm nhường cho đến chết.

Có hơn 40 linh mục của Dòng Capitolo và hàng giáo phẩm địa phương hiện diện trong Thánh lễ. Có rất nhiều các nữ tu khiêng bà trên vai họ và rước đi, cùng với một số lượng khổng lồ dân chúng đến tiễn đưa bà dọc theo những con đường phố.

Đám tang của bà trở nên một cảnh tượng nhộn nhịp, huyên náo vì dân cư leo lên các mái nhà, ban công và cửa sổ của các tầng lầu để chiêm ngắm.

Thánh lễ an táng được cử hành ở nhà thờ Matrice Church. Cha Benedetto mô tả đám tang bà là một “chiến thắng đánh kính”.

Sau tang lễ, tất cả mọi người ở vùng Corato đi theo xác của bà Luisa đến nghĩa địa và ai ai cũng cố gắng đem về nhà một vật kỷ niệm gì đó của bà, chẳng hạn như một đóa hoa tang đã được đụng đến xác của bà. Vàì năm sau, xác của bà Luisa được đưa về nha thờ giáo xứ Santa Maria Greca và đặt trong một ngôi mộ chính giữa nhà thờ, và khiêm nhường chờ đợi ngày vinh quang của giáo hội.

Lúc sống, Vị Tôi Tớ Chúa là Bà Luisa Piccarreta chịu mọi sỉ nhục, bịnh tật, thống khổ và bách hại để trở nên một dụng cụ nhỏ bé trong tay Chúa, một linh hồn nạn nhân để đền tội cho những kẻ tội lỗi. Lúc chết, bà vẫn còn bị bách hại bởi những cá nhân lấy cớ điều tra vụ án phong thánh của bà.

Lạy Vị Tôi Tớ Chúa Luisa Piccarreta, xin cầu bầu cho gia đình chúng con được ơn hoán cải và biết đặt Thiên Chúa trên hết mọi sự. Amen.

Gx. Cần Giờ DCCT

 Huyền thoại bóng đá Argentina Diego Maradona qua đời ở tuổi 60

 

 Huyền thoại bóng đá Argentina Diego Maradona qua đời ở tuổi 60

Cầu thủ bóng đá vĩ đại của Argentina, người nằm trong số những cầu thủ xuất sắc nhất từ trước đến nay của bóng đá thế giới Diego Maradona vừa qua đời hôm 25-11-2020, hưởng thọ 60 tuổi.

Theo hãng tin AP, Maradona được nhiều người biết đến với bàn thắng “Bàn tay của Chúa” khi đấm bóng vào lưới đội tuyển Anh trong trận tứ kết World Cup 1986 trước khi đưa Argentina lên ngôi vô địch.

Maradona đã làm say đắm người hâm mộ trong sự nghiệp kéo dài hai thập kỷ bằng một phong cách chơi bóng mê hoặc của riêng mình trước khi phải vật lộn với việc sử dụng cocaine và chứng béo phì.

Văn phòng tổng thống Argentina sẽ ra sắc lệnh 3 ngày quốc tang vì cái chết của Maradona và hiệp hội bóng đá Argentina cũng bày tỏ nỗi buồn trên Twitter.

Ông Maradona qua đời hai tuần sau khi được xuất viện tại bệnh viện Buenos Aires sau cuộc phẫu thuật não.

Ảnh Reuters: Maradona nâng cúp vàng World Cup năm 1986

#RFAVietnamese #DiegoMaradona #RIPMaradona #Maradona #HandofGod

Image may contain: 2 people, text that says 'REUTERS RFA HUYEN THOAI BÓNG DÁ ARGENTINA DIEGO MARADONA QUA DOI ở TUOI 60'

Chúc mừng Khôi nguyên Giải thưởng Nhân quyền Việt Nam 2020

 Chúc mừng Khôi nguyên Giải thưởng Nhân quyền Việt Nam 2020 của Mạng lưới Nhân quyền Việt Nam

Ngày 21/11/2020, Mạng lưới Nhân quyền Việt Nam đã công bố người/tổ chức đoạt Giải thưởng Nhân quyền Việt nam 2020:

1/ Hội Nhà báo Độc lập Việt Nam

2/ Giảng viên cao đẳng âm nhạc- tù nhân lương tâm Nguyễn Năng Tĩnh

3/ Nhà báo tự do- tù nhân lương tâm Nguyễn Văn Hoá

Xin chúc mừng Hội Nhà báo Độc lập Việt Nam và hai ông Nguyễn Năng Tĩnh và Nguyễn Văn Hoá!

Zubaida lúc đó 9 tuổi, em bị bỏng ở mặt, cổ, ngực và cánh tay.

 

Zubaida lúc đó 9 tuổi, em là con gái của một gia đình nghèo, cha mẹ em có 9 người con. Gia đình em sống ở tỉnh Farah của Afghanistan. Vào tháng 8 năm 2001, Zubaida đã đổ dầu hỏa vào bếp nấu ăn sơ ý dầu bốc cháy và lan sang người em. Em bị bỏng ở mặt, cổ, ngực và cánh tay.

Khi ngọn lửa được dập tắt, cha em đã đưa em đến một trạm y tế gần đó, em được bôi thuốc mỡ. Khi tình trạng của em trở nên tồi tệ, cha em quyết định đưa em đến Iran để điều trị. Em được đưa vào bệnh viện ở Iran trong 20 ngày và sau đó xuất viện. Các bác sĩ ở đó đã nói với cha em nên đưa em về nhà chờ chết. Zubaida không chết, nhưng vết thương của em dẫn đến biến dạng khủng khiếp, suy giảm chức năng nghiêm trọng và em gần như không dám đi ra ngoài.

Vào tháng 2 năm 2002, theo sự giới thiệu của các chủ cửa hàng địa phương, cha của Zubaida, ông Muhammad, đã tìm kiếm sự giúp đỡ từ người Mỹ cho đứa con gái bị bỏng nặng của mình. Em được đưa đến căn cứ quân sự Mỹ ở Kabul. Ở đó, Zubaida đã gặp các bác sĩ quân y Mỹ và họ quyết định liên hệ với Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ để xem có thể giúp gì cho em. Bộ Ngoại giao đã liên lạc với Tiến sĩ Peter Grossman, một bác sĩ phẫu thuật tái tạo và tạo hình tại Trung tâm bỏng Grossman ở Sherman Oaks, California. Với sự hỗ trợ của Tổ chức Bỏng Trẻ em, một tổ chức từ thiện có trụ sở ở Nam California, hỗ trợ tài chính cho những trẻ em bị bỏng nghèo hoàn toàn không có điều kiện chữa trị. Zubaida đã được đưa đến Mỹ để điều trị tại Trung tâm Bỏng Grossman.

Zubaida, đã trải qua mười hai cuộc phẫu thuật lớn trong vòng một năm và chỉ trong một thời gian ngắn, em đã có sự thay đổi đáng kinh ngạc. Em bắt đầu đi học lần đầu tiên trong đời tại Trường Tiểu học Round Meadow ở Calabasas, California và học nói tiếng Anh trong 12 tuần. Em đã tham gia trị liệu tâm lý và vật lý trị liệu, cũng như có nhiều bạn mới với các bạn cùng lớp ở trường. Em có buổi tiệc sinh nhật đầu tiên, tròn 11 tuổi, ngày 22 tháng 3 năm 2003. Zubaida nói rằng em ấy muốn trở thành một bác sĩ nhi khoa và giúp xây dựng lại đất nước của mình khi em lớn lên.

Gia đình em ở Afghanistan rất xúc động khi thấy em trở về trong một khuôn mặt mới với một tinh thần vui tươi và khỏe mạnh.

Nguồn: Fb Le Van Quy

 TÌNH YÊU VÀ NGOẠI HÌNH

  

 TÌNH YÊU VÀ NGOẠI HÌNH

Chàng trai của Thiên Chúa đã đính hôn với người phụ nữ mắc về bệnh da không thể chữa được lay động hàng triệu người.

Cặp đôi này cho chúng ta thấy ý nghĩa thực sự của tình yêu đích thực và vẻ đẹp!

Ngày nay, chúng ta phải thừa nhận rằng , ngoại hình là một vấn đề lớn đối với mọi người. Có lẽ đó là bản năng của con người để đánh giá giá trị của một người bằng những gì họ nhìn thấy bằng mắt thường. Ngay cả trong Cựu Ước, Vua David không được cha của Ngài coi là vua vì vóc dáng nhỏ bé của Ngài .

“Nhưng Đức Chúa phán với Sa-mu-en,“ Đừng xét theo hình dáng và vóc người cao lớn của nó ,vì Ta đã gạt bỏ nó .Thiên Chúa không nhìn theo kiểu người phàm : người phàm chỉ thấy điều mắt thấy ,còn Đức Chúa thì thấy tận đáy lòng .” (1 Sm 16, 7).

Lời của Thiên Chúa dẫn chúng ta đến sự thật rằng mặc dù thế giới nhìn vào ngoại hình của một người, chúng ta nên học cách nhìn thấy giá trị của một người bằng cách nhìn sâu vào trái tim họ. Và chắc chắn, chàng trai của Thiên Chúa, Edmilson Alcântara, đến từ Ceará ở Brazil đã hiểu được Lời của Thiên Chúa là rất tốt.

Gần đây, Edmilson 23 tuổi , đã đính hôn với bạn gái Karine de Souza 28 tuổi . Điều đáng ngạc nhiên hơn dù đã biết rõ bệnh tình Karine, nhưng anh đã không do dự khi được hứa hôn với cô.

Karine có một căn bệnh ngoài da hiếm gặp gọi là “Xeroderma Pigmentosum”. Do cực kỳ nhạy cảm với tia cực tím (UV), ánh sáng mặt trời khi chiếu vào da của cô, nó gây ra sự tổn thương cho da. Theo nghiên cứu, bệnh này không có cách chữa trị. Vì bệnh tình của Karine, nó đã gây ra các vết thương khắp cơ thể của cô , điều đó làm cho cô tự ti và tránh tiếp xúc với người khác.

Tuy nhiên, điều đó đã không ngăn cô ấy sống một cuộc đời bình thường như bao người khác bởi vì niềm tin của cô vào Thiên Chúa. Cô nhận thức rõ rằng sự ái ngại của mọi người dành cho bằng ngoại hình của cô ấy, nhưng cô luôn đặt niềm tin vào Thiên Chúa của mình. Đây là điều đã khiến Edmilson yêu cô, vượt ra ngoài những gì mắt người đời có thể nhìn thấy.

Nhận xét của Linh mục nhà văn Daniel Panisson Fotografias trên trang cá nhân của ông : “Bạn đã bao giờ cảm thấy yêu chưa? Bạn đã bao giờ nghĩ đến việc từ bỏ một tình yêu tuyệt vời? Bạn đã bao giờ quan tâm đến ngoại hình và quên lo lắng về cảm giác của bạn ? Sau đây, tôi mời bạn cảm nhận và sống câu chuyện của Karine và Edmilson. Một câu chuyện rất đẹp và đầy cảm hứng sẽ đánh thức trong cảm giác cuộc sống đẹp nhất trong bạn.

Trong một thế giới mà sự bề ngoài quan trọng hơn tâm hồn, họ gặp được tình yêu không phải do ngẫu nhiên, mà đó là một cuộc gặp gỡ của linh hồn, một cuộc gặp gỡ đã giúp cho tình yêu phát sinh khi linh hồn họ gặp nhau và hôm nay họ là nguồn cảm hứng cho rất nhiều người không tự tin vào bản thân mình , không tự tin trong cuộc sống của mình và đặc biệt là trong tình yêu.

Cô Karine De Souza, 28 tuổi, đến từ Fortaleza, được chẩn đoán là mắc bệnh ‘xeroderma pigmentosum’, một căn bệnh hiếm gặp, di truyền, không lây nhiễm và không có phương pháp chữa trị. Bệnh này gây ra vết thương trên da tích khi tiếp xúc với ánh sáng mặt trời . Nhưng đối với Edmilson, 23 tuổi, đến từ Ceará căn bệnh này không ngăn được tình yêu của anh dành cho cô .

Và tôi có thể nói tình yêu của cặp đôi này đã mang lại cho tôi sự bình an và rất nhiều cảm hứng cho tâm hồn. Sự chấp nhận, sự bảo vệ và tất cả tình cảm giữa hai người họ, đã khiến tôi thấy rằng tình yêu vẫn tồn tại .

Sự chấp nhận của căn bệnh Karine khiến tôi thấy chúng ta đã vô dụng khi cứ phàn nàn về cuộc sống của mình . Tôi chỉ muốn nói một điều , hãy Tạ ơn Chúa mỗi ngày vì bạn còn tồn tại . Đừng phàn nàn vì những yếu điểm của bạn vì bạn là bạn . Hãy yêu quý cuộc sống, và chấp nhận nó . Tôi cảm ơn vì bạn đã dạy tôi rất nhiều. Các bạn thật tuyệt vời. Bạn là hy vọng đang bị thiếu đi trong rất nhiều người. Cảm ơn bạn vì cái ôm mạnh mẽ các bạn dành cho nhau , và cho một ngày tuyệt vời hai bạn sống cùng nhau. Tôi sẽ nhớ mãi nụ cười của anh. ”

Nguồn : https://godtv.com

Dịch Nguồn : Anna Trang

16 SỰ THẬT VỀ LỐI SỐNG TÁCH BIỆT VỚI THẾ GIỚI HIỆN ĐẠI CỦA NGƯỜI AMISH.

16 SỰ THẬT VỀ LỐI SỐNG TÁCH BIỆT VỚI THẾ GIỚI HIỆN ĐẠI CỦA NGƯỜI AMISH.

#TinDangDocSuyNgẫm #NgườiAmish

Người Amish sống ở thế kỷ XXI nhưng lại không sử dụng điện hoặc mạng xã hội. Nhiều người nghĩ rằng lối sống của người Amish đã hoàn toàn tách rời khỏi cuộc sống hiện đại. Thực tế thì người dân nơi đây có lối sống rất độc đáo nhằm hòa quyện truyền thống của những năm 1700 vào công nghệ hiện đại.

  1. Cách sống khép kín của người Amish được thể hiện rõ nhất qua những bức ảnh họ mặc quần áo thời xưa, cưỡi ngựa đi trên đường cùng với dòng xe ô tô hiện đại của Mỹ. Người Amish thích lao động chân tay nên mỗi gia đình có trung bình 6 con. Có khoảng 300.000 người Amish sống ở Canada và Mỹ nhưng quy tắc và truyền thống của họ sẽ có chút thay đổi tùy theo từng nhóm.
  2. Người Amish không có ô tô nhưng họ có thể đi xe buýt, tàu hỏa, hoặc ô tô của những người hàng xóm muốn chở họ. Điều này không vi phạm truyền thống và cho phép họ đến những nơi mà họ sẽ không thể đến được. Họ được phép thuê những người ngoài cộng đồng chở họ nếu cần. Người Amish không sử dụng máy bay vì cho rằng chúng quá hiện đại.
  3. Người Amish không đi xe đạp. Họ di chuyển chủ yếu bằng xe ngựa, tiếp theo là xe Amish scooter (kết hợp giữa xe scooter và xe đạp). Rất nhiều người trẻ đi học bằng loại xe này. Có một công ty đặc biệt thuộc sở hữu của dân Amish chuyên sản xuất những chiếc xe Amish scooter.
  4. Điểm khác biệt lớn nhất giữa lối sống của người Amish với thế giới hiện đại là họ không dùng điện. Nghĩa là họ không thể sử dụng đài, TV hoặc các thiết bị cần điện khác. Nhưng truyền thống và thực tế cuộc sống của họ lại mâu thuẫn: điện bị cấm nhưng máy phát điện tự động lại được sử dụng.
  5. Một số nhóm người Amish dùng khí nén để giặt giũ và vận hành máy khâu. Tủ lạnh, bếp, bình nóng lạnh, đèn đều sử dụng gas đóng chai.
  6. Người Amish không có nguyên tắc cấm kỵ nào trong việc ăn uống. Đôi khi họ cưỡi xe ngựa đến tiệm Burger King và làm du khách… hoảng hồn.
  7. Họ tự trồng cần tây để ăn và trang trí nhà cửa. Trong đám cưới, cần tây sẽ được cho vào một cái lọ. Loài cây này là biểu tượng của cộng đồng Amish.
  8. Rumspringa là thuật ngữ chỉ giai đoạn người Amish sống từ những năm thiếu niên rồi kết thúc với một quyết định quan trọng: đi hay ở lại cộng đồng. Trong thời gian này, người trẻ tuổi được phép đi bất cứ đâu họ muốn và làm những điều vốn bị cấm trong cộng đồng. Bộ phim tài liệu năm 2002 mang tên Devil’s Playground đã miêu tả lại cuộc sống của người Amish trong giai đoạn này.
  9. Trong thời gian Rumspringa, người trẻ tuổi nếu có làm điều trái với quy tắc cộng đồng thì vẫn được chào đón quay trở lại. Nếu một người đã về rồi lại đi thì sẽ bị cộng đồng xa lánh. Việc còn được chào đón, liên lạc với nhau hay không phụ thuộc vào quan điểm của cha mẹ, người thân, từng người trong cộng đồng chứ không có quy định cấm quay trở lại/cấm liên hệ.
  10. Khoảng 90% người Amish trở lại cộng đồng sau thời gian Rumspringa và tham gia các hoạt động nhà thờ. Những người không trở lại sẽ bắt đầu một cuộc sống hiện đại bình thường. Ví dụ, sau khi tham gia chương trình Breaking Amish, Kate Stoltz đã rời khỏi cộng đồng. Hiện nay, cô là một người mẫu, nhà thiết kế và ngôi sao truyền hình sống ở New York.
  11. Các nhà khoa học phát hiện ra rằng quá trình lão hóa của nhiều người Amish chậm hơn so với người bình thường. Họ sống thọ hơn khoảng 10 năm.
  12. Búp bê đồ chơi của trẻ em Amish không mắt mũi miệng. Mọi loại búp bê có mắt, tai hoặc miệng đều bị cấm. Điều này xuất phát từ lời dạy “tất cả đều giống nhau trong mắt của Đức Chúa Trời”.
  13. Ordnung là tên của bộ quy tắc của người Amish về việc cấm đeo trang sức. Đây là lý do tại sao họ không đeo nhẫn cưới.
  14. Phụ nữ Amish không cắt tóc. Họ thường búi tóc và đội mũ.
  15. Pennsylvania là nơi tập trung nhiều người Amish nhất. Vào những năm 1800, họ xây khoảng 1.500 cây cầu có mái che. Quá trình xây dựng khá tốn kém, vì vậy người ta đã xây dựng những mái che để bảo vệ cây cầu khỏi mưa và kéo dài tuổi thọ của chúng. Hiện tại, có hơn 200 cây cầu kiểu này. Hạt Lancaster rất nổi tiếng với những cây cầu với mái che, trong đó có 29 cây cầu được sử dụng như địa điểm du lịch cho những người không thuộc cộng đồng Amish.
  16. Một số cộng đồng biến văn hóa của họ thành một điểm thu hút khách du lịch. Nhiều người còn tổ chức bán hàng lưu niệm trực tuyến hoặc cung cấp các dịch vụ đi xe ngựa kéo. Bạn thậm chí có thể ở trong một ngôi nhà của người Amish.

Nguồn: Bright Side  

Truy tìm nguồn tin: Quân đội Mỹ tịch thu máy chủ tại Đức của công ty Scylt gian lận bầu cử Mỹ

Việt Nam thời báo

16.11.2020 12:40

Hiếu Bá Linh 

(VNTB) – Nguồn tin giả (fake news) nói đây là kết quả trước khi bị gian lận

Ngày 13-11-2020, trên kênh truyền hình Mỹ Newsmax, Nghị sĩ Hạ viện Louie Gohmert đã nói: những người có mặt tại Đức tường thuật rằng Scytl, một công ty của Tây Ban Nha, sản xuất phần mềm thu thập và xử lý dữ liệu bầu cử tổng thống Mỹ 2020, đã bị một lực lượng lớn quân đội Mỹ đột kích và đã tịch thu các máy chủ Dominion ở Frankfurt, Đức. . Cuộc bầu cử tổng thống Mỹ năm 2020 bị cáo buộc gian lận bởi công ty Scylt và công ty Hệ thống bỏ phiếu Dominion (Dominion Voting Systems).

Luật sư của ông Trump đã tweet rằng “Biden và đồng bọn của chúng không thể ngủ ngon đêm nay

Ngay sau đó, trên các mạng xã hội tràn ngập những tin giả (fake news) về chuyện cuộc bầu cử tổng thống Mỹ bị gian lận, công ty phần mềm Tây Ban Nha Scytl, chuyên cung cấp khắp thế giới phần mềm gian lận bầu cử mà đã được sử dụng thông qua máy chủ Dominion trong cuộc bầu cử ở Mỹ vừa qua. Vì vậy ông Trump đáng lẽ thắng cử, nhưng bị gian lận, thành ra thua ông Biden.

Tác giả đã truy ra nguồn gốc của tin giả này (fake news) như sau:

Năm ngày trước khi Nghị sĩ Hạ viện Louie Gohmert đưa thông tin lên kênh truyền hình Newsmax, ngày 8-11-2020 trên twitter, một nhân vật mang tên Zeynep Mol (tên họ của người Thổ Nhĩ Kỳ) đã viết bằng tiếng Đức và kèm theo bản đồ kết quả bầu cử Mỹ:

Máy chủ đã góp phần gây ra gian lận bầu cử nằm tại FRANKFURT AM MAIN (Đức) !! !!Đêm qua máy chủ đã bị tịch thu bởi một lực lượng lớn! Một phần mềm đã được sử dụng để tính toán rằng Biden còn cần bao nhiêu phiếu để thắng Trump.

Sau đó cũng cùng ngày 8-11-2020, Zepnep Mol viết tiếp những tweet khác bằng tiếng Đức, tiếng Thổ Nhĩ kỳ và tiếng Anh với nội dung như sau:

Scytl (công ty Tây Ban Nha) có lẽ cũng dính líu!! [Tôi vẫn chưa thể xác nhận sự chính xác như thế nào. Tôi sẽ viết khi tôi xác nhận được]

Sắp tới sẽ lớn chuyện. Công ty phần mềm Tây Ban Nha Scytl đang trong tầm ngắm. Công ty này cung cấp khắp thế giới phần mềm gian lận bầu cử mà đã được sử dụng ở Hoa Kỳ. Máy chủ để gian lận nằm ở Đức (Frankfurt).

Một kẻ bất hảo nghĩ xấu xa ……. mỉm cười. Đêm qua máy chủ đã bị tịch thu bởi quân đội Hoa Kỳ với một lực lượng khổng lồ.

Bây giờ đến phần “người ta không thể tưởng tượng được”. Phần mềm mà các máy tính sử dụng để kiểm phiếu là thuộc sở hữu và nằm dưới sự điều khiển của Paul Pelosi, chồng của bà Nancy Pelosi !! Ông ta không chỉ nằm trong hội đồng quản trị của công ty phần mềm, mà còn sở hữu đa số cổ phần. “Sự cố” này chỉ “trục trặc” một chiều, không phải là tai nạn, mà là một phần mềm máy tính được thiết lập để thực hiện tất cả những việc mà không một ai trong chúng ta biết.

Phần mềm này chạy nhanh đến mức chúng ta thậm chí không thể nhận biết con số thống kê thực tế. Bằng cách này, nó có thể “công bố” kết quả các bang 10 phút sau khi cuộc bầu cử kết thúc. Thuật toán đã tính toán để Biden chiến thắng, dựa trên thông tin mà nó đã nhập vào hệ thống.

Như vậy có thể khẳng định, tất cả những thông tin mà Nghị sĩ hạ viện Louie Gohmert nói trên kênh truyền hình Newsmax ngày 13-11 là hoàn toàn dựa vào những gì nhân vật Zeynep Mol viết trên twitter trước đó 5 ngày.

Ngoài ra, Hãng Thông tấn Anh Reuters cũng đã đưa tin, khẳng định những thông tin trên là tin giả. Ông Paul Pesoli, chồng bà Nancy Pelosi, chủ tịch Hạ viện Mỹ, chẳng có liên quan gì đến công ty Scylt cũng như công ty Hệ thống bỏ phiếu Dominion (Dominion Voting Systems).

Công ty Scytl cũng đã bác bỏ các thông tin giả được đưa ra liên quan đến cuộc bầu cử tổng thống Mỹ ở Hoa Kỳ.

“Con Nhà Nghèo” – Huy Phương

“Con Nhà Nghèo” – Huy Phương

Chi phí chữa bệnh tại Mỹ cao hơn nhiều quốc gia ở Âu Châu và Nhật Bản. (Hình minh họa: Getty Images)

Nhắc đến chuyện nghèo, chúng ta nhớ lại hình ảnh của một nhân vật “con nhà nghèo” trong tập truyện cùng tên, xuất bản năm 1930 của nhà văn Hồ Biểu Chánh. Cuốn tiểu thuyết này mô tả hoàn cảnh của một nông dân Nam Bộ là Cai tuần Bưởi, một anh nông dân hiền lành chất phác, cần cù lao động, thuộc loại “con nhà nghèo.”

Vợ chồng quanh năm “dang nắng cầm cày, dầm mưa nhổ mạ” vẫn nghèo, cơm không đủ no. “Năm nào lúa thất, đong lúa rồi không còn dư hột nào, thì phải lo làm mướn đặng lấy số tiền mà độ nhựt.” Trong câu chuyện này, không nghe Ông Hồ Biểu Chánh nói chuyện gia đình Cai tuần Bưởi gặp lúc đau ốm, thì ra làm sao?

Một số người Việt chạy nạn Cộng Sản từ năm 1975 tới nay sinh sống ở Mỹ, vì khó khăn, thu nhập thấp, không có tài sản, thuộc tiêu chuẩn ‘vô sản” nên được nước Mỹ cưu mang, xếp cho vào loại con nhà nghèo.

Con nhà nghèo ở Mỹ thì có trợ cấp tiền mặt, phiếu thực phẩm, trợ cấp gia cư, vào bệnh viện chữa bệnh không mất tiền, đi bác sĩ và mua thuốc tốn phí đã có chính phủ lo. Không có phương tiện đi khám bệnh hay giải trí, đã có xe “nhà nước,” ở nhà ốm đau, già yếu, không vào bếp được cũng có người “chính phủ” đến phụ việc nấu nướng.

Cái câu nói mà chúng ta vẫn thường nghe hoài, nghe mãi, là: “Ở Mỹ, một là thật giàu, hai là thật nghèo, chứ dở dở ương ương là chết!”

Mới đây trên một tờ báo Việt ở Orange County có kể câu chuyện gia đình một đại gia thành đạt ở Sài Gòn, có dịp đi du lịch, ghé thăm vợ chồng một người bạn cũ thời niên thiếu ở Mỹ. Ông bà đại gia này ở Việt Nam có xe hơi sang, nhà nhiều phòng, có tiền tích lũy trong ngân hàng, nhà có hai người giúp việc, có tài xế túc trực lái xe mỗi ngày. Nhưng khi đến thăm người bạn cũ, họ thất kinh, khi được rõ thế nào là gia đình một người “con nhà nghèo” ở Mỹ.

Hai vợ chồng “con nhà nghèo” đang chạy một chiếc xe Toyotya Camry 2012, ở một căn apartment 2 phòng, tiền thuê theo giá thị trường hiện nay khoảng $1,600, nhưng có trợ cấp housing, đôi vợ chồng này chỉ trả cho chủ nhân $420 mỗi tháng. Mỗi tháng họ có tiền trợ cấp của chính phủ Mỹ, đủ lo việc ăn uống, trả tiền thuê nhà, thêm một ít phiếu lương thực (foodstamp) để đi chợ mua thức ăn. Thỉnh thoảng họ cũng có đủ tiền đi thăm con cái ở một vài tiểu bang khác. Vợ chồng “con nhà nghèo” ở Mỹ này, đau ốm đi bác sĩ, mua thuốc khỏi tốn tiền. Ngạc nhiên quá đỗi là trong khi bà bạn ngồi đánh bài tứ sắc với mấy bà lối xóm, thì có “người giúp việc” đến nấu, dọn ăn và quét dọn nhà cửa. Nếu có hẹn phải đi bác sĩ thì cũng có người đưa rước!

Lúc ngặt nghèo, vào bệnh viện, họ cũng được đối đãi như những đại gia khác (tầng lớp có lương cao, hay bác sĩ kỹ sư…) Họ được một phòng riêng, hưởng tiêu chuẩn thuốc men, săn sóc như mọi người khác nằm trong bệnh viện.

Số tiền mà chính phủ trả ra hằng năm cho chuyện y tế của “con nhà nghèo” này không phải là một số tiền nhỏ. Chúng ta cũng nên biết rằng chi phí thuốc men hiện nay ở Hoa Kỳ rất đắt, gấp đôi so với những quốc gia tiên tiến khác. Vì giới hạn của trang báo chúng tôi chỉ nêu lên ở đây một vài quốc gia.

Ví dụ như chi phí y tế mỗi năm cho mỗi người ở Mỹ là $10,224 thì chi phí này đắt gần gấp đôi nước Đức ($5.728) Áo ($5,440) Pháp ($4,902) và gấp đôi đối với Nhật ($4,543) Úc ($4,717) và Anh ($4,246.)

Xin nêu một vài con số trong bài báo nêu trên và một ít tài liệu tra cứu.

Vào phòng cấp cứu có bốn giờ, xét nghiệm: $17,000. (Arizona)

Nằm bệnh viện 15 ngày: $285,000. (Rosemead, California)

Giải phẫu thay một quả thận: $120,000. Nằm bệnh viện sau giải phẫu thận: $40,000 một tuần – Sinh mổ: $17,542- Chăm sóc em bé trong ba ngày: $9,350 (Illinois)

Một ca sinh mổ và nằm bệnh viện ba ngày: $16,280. (Westminster, California)

Sinh con, nằm bệnh viện một tuần: $106,000. (Florida)

Sinh đôi, con phải nằm lồng kính trong ba tháng. Phần con: 5 triệu- Phần chi phí cho mẹ: $65,000 (Avocate Illinois Masonic Medical Center.)

Chăm sóc đặc biệt cho trẻ sơ sinh dưới 28 ngày tuổi (mỗi ngày): $4,825

Chăm sóc trẻ sơ sinh thông thường (mỗi ngày): $2,943 (FAIR Health, Hoa Kỳ)

Chụp MRI: $6,000 một lần- 5 tiếng nằm trong bệnh viện: $24,066. (Chicago, Illinois)

Lọc thận (mỗi năm): $89,000 cho một người. (USA).

Cũng nên biết qua những tốn phí khi bệnh nhân phải vào bệnh viện để giải phẩu, đó là chi phí phải trả cho bác sĩ phẫu thuật, chi phí hóa trị, tiền thuốc, chi phí xạ trị, chi phí gây mê. Tổng cộng chi phí cho một lần phẩu thuật như vậy không phải là nhỏ.

Một ca mổ tim- làm bypass: $70,000- $200,000. (California)

Một ca mổ ruột thừa (appendix): $33.000 (có bệnh viện lên đến $200.000.)

Một ca mổ ruột sa (hernia): $4,000 đến $11,000.

Chỉ tính chi phí riêng cho bác sĩ gây mê: $3,985.

Khi phải vào bệnh viện để giải phẩu, tiền nằm bệnh viện khá cao. Ở Orange County, California, giá của:

-Fountain Valley Regional Hospital & Medical Center: $989.

-Hoag Memorial Hospital Presbyterian: $1,037 cho mỗi ngày. (Chưa bao gồm thuốc thang hay bác sĩ, y tá chăm sóc.)

Nằm trong nursing home: $225 mỗi ngày – $6,844 cho mỗi tháng (phòng hai người), $253 mỗi ngày hay $7,698 mỗi tháng cho phòng một người.

Thử nhìn lại, giới con nhà nghèo chúng ta, từ ngày đặt chân lên đất Mỹ đến nay, đã tiêu xài của nước Mỹ bao nhiêu tiền, trong đó phải nói là chi phí y tế của mỗi người coi như tốn kém nhất. $500,000; $1,000,000 hay hơn thế nữa?

Chúng ta đang sinh sống ở Mỹ, nếu không có bảo hiểm sức khỏe hay không thuộc giới “con nhà nghèo,” và với tốn phí y tế cao như vậy, không tiền chắc phải chịu chết, mà có tiền cũng “thà chết còn hơn,” không dám gọi xe cấp cứu 9-1-1 để được đưa vào bệnh viện!

Nhưng ở Hoa Kỳ, tất cả những chi phí y tế của “con nhà nghèo” đều do quỹ Medicare của Liên Bang và Medicaid của tiểu bang trả, mà các bệnh nhân này không phải bỏ ra một đồng nào.

Trong cộng đồng Việt Nam ở Mỹ, đây là một vấn đề khá tế nhị, chúng tôi chỉ xin trích lời của Bác Sĩ Nguyễn Hùng, hiện nay đang hành nghề tại Quận Cam, đã nói với phóng viên Người Việt.

“Điều tôi trăn trở nhất, là hệ thống bảo hiểm y tế Mỹ tồn tại nhiều bất công cho những người “tax payer.” Họ đi làm đóng thuế cả đời, tới khi về già 65 tuổi, được hưởng Medicare. Nhưng Medicare lại chỉ chi trả khoảng 80% tiền thuốc mà thôi. Trong khi đó, có những người không đi làm gì, hoặc làm rất ít để giữ cho ‘low income,’ không đóng thuế gì hết, thì lại được chính phủ cho MediCal, loại bảo hiểm này rất mạnh, chi trả gần như toàn bộ tiền thuốc.”

Vậy mà cũng chưa thỏa mãn. Nhiều vị cao niên còn mạnh khỏe, đi đứng, lái xe được, còn hưởng thêm khoản day-care, đến tập luyện, vui chơi, ăn uống tại những địa điểm của các nhà thầu tư nhân thiết lập.

Vụ này quỹ Medicare còn phải chi thêm cho quý vị, một ngày $70. Trung bình mỗi năm những người này tiêu thêm của chính phủ $20,000. Có những dịch vụ xoa bóp (massage) nếu được các bác sĩ chứng nhận là trị liệu (theraphy) cũng được medicare thanh toán.

Phụ nữ nuôi con bằng sữa được cấp máy hút sữa: $200. Chúng ta xin cấp xe lăn điện (power wheelchair) nhưng không dùng đến, giá mỗi xe chính phủ phải trả ra từ $12,000 cho đến $21,000.

Trong khi đó giá xe cao nhất ở RehabMart là $3,000 và ở Walmart có loại rẻ nhất chỉ có $600.

Chúng ta xin cấp tã lót vô hạn định, dùng không hết. Giá tã $12/bịch x 2 = $24 nhưng medicare phải trả $42.50. Một bác sĩ cho biết, bị bệnh cao huyết áp, phải dùng thuốc Telmisartan 40 mg, giá Medicare phải trả là $80 một vỉ. Trong khi đó, nếu mua ở hiệu thuốc bên ngoài, giá chỉ còn $30!”

Tục ngữ Việt Nam có câu “Con nhà lính, tính nhà quan!”

Chúng ta là “con nhà nghèo” ở Mỹ, nhưng số phận “Trời cho” được xài sang, đến đỗi đại gia ở Việt Nam, lắm tiền nhiều bạc, qua đây, trông thấy còn phải “thất kinh, rụng rời!”

Vậy, tu mấy kiếp mới được xếp loại “con nhà nghèo” ở Mỹ?

Huy Phương

TP.HCM: Một nữ luật sư rơi từ tầng 18 xuống đất tử vong

TP.HCM: Một nữ luật sư rơi từ tầng 18 xuống đất tử vong

  • Nguyễn Quân
  • Chủ Nhật, 15/11/2020 
  • Sau tiếng động mạnh, một nữ luật sư trung tuổi được phát hiện tử vong sau khi rơi từ tầng 18 Chung cư Sunview Town (phường Hiệp Bình Phước, quận Thủ Đức, TP.HCM) xuống đất. 

Hiện trường nơi nạn nhân tử vong đã được phong tỏa. Nhang, hoa được đặt gần thi thể. (Ảnh: Sai Gon Young/Facebook)

Truyền thông trong nước chiều 15/11 đồng loạt đưa tin về việc một nữ luật sư vừa tử vong sau khi rơi từ tầng cao của tòa nhà chung cư. Theo Tuổi Trẻ, nạn nhân được xác nhận là bà N.T.M.T. (50 tuổi, ngụ tỉnh Quảng Nam). Bà T. làm nghề luật sư, sống một mình trong căn hộ trên tầng 18 Chung cư Sunview Town.

Theo thông tin ban đầu, vào khoảng 13h ngày 15/11, người dân nghe một tiếng động mạnh tại Block A2. Khi chạy đến kiểm tra, mọi người phát hiện một người phụ nữ nằm bất động, đã tử vong, nên báo lên công an.

Sự việc tử vong xảy ra vào khoảng 13h trưa 15/11, tại Block A2 tòa chung cư. (Ảnh: Sai Gon Young/Facebook)

Hiện Công an quận Thủ Đức đã phong tỏa, khám nghiệm hiện trường, đưa thi thể nạn nhân đi để khám nghiệm tử thi, đồng thời trích camera và lấy lời khai các nhân chứng để làm rõ nguyên nhân vụ việc.

Báo Pháp luật TP.HCM đưa tin cho hay qua công tác khám nghiệm hiện trường, nạn nhân được xác định rơi từ khu vực cửa sổ trong phòng ngủ.

Nguyễn Quân

TÍNH CÁCH NGƯỜI VIỆT HƠN 100 NĂM TRƯỚC

TÍNH CÁCH NGƯỜI VIỆT HƠN 100 NĂM TRƯỚC

(Nhận xét của một Đại úy Hải Quân Nhật hồi cuối thế kỷ 19)

Giới thiệu

Sone Toshitora (曾根 俊虎/ Tăng Căn Tuấn Hổ) (1847-1910) là một đại úy hải quân hoàng gia Nhật, những năm đầu 1880 được cử sang An Nam công cán. Ông là người lập ra Hưng Á hội để cổ vũ cho tư tưởng liên Á chống lại đô hộ của Pháp ở châu Á. Trong thời gian ở Việt Nam, ông đã tìm hiểu, cóp nhặt thông tin trên các báo và viết ra hai cuốn sách là “Nam phiêu ký sự” và “Pháp Việt giao binh kỷ lược”, xuất bản lần đầu tại Tokyo năm Minh Trị thứ 19 (1886), bằng chữ Hán. Vì chưa dám chắc về những quan sát của mình, trước khi xuất bản, tháng 6/1883 Toshitora đã đưa bản thảo 2 cuốn sách này cho một học giả Việt Nam lúc ấy là Nguyễn Thuật để nhờ hiệu đính và sửa chữa. Cuốn “giao binh kỷ lược” gồm 5 quyển, tổng hợp thông tin về tình hình chính trị Pháp-Việt trong đó có dành một số trang của chương đầu tiên giới thiệu về tính cách, phong tục, con người Việt Nam. Sách này đã được ông Phan Khôi trích dịch và đăng trên tạp chí Sông Hương, Huế, năm 1937, gần đây nhiều trang tin có đăng lại. Dưới đây xin trích một vài đoạn mà Toshitora ghi chép và nhận xét về người Việt Nam để chúng ta có cơ sở hình dung xem người An nam cách đây hơn một trăm năm qua góc nhìn một người nước ngoài như thế nào.

Thể chất

Người An Nam “thân thể gầy còm, tinh thần bạc nhược, tuy có khi sấn sướt làm mình ra mạnh mà rồi cũng trở nên biếng nhác tức thì. Có lẽ tại họ không có lòng kiên nhẫn. Bởi vậy, những việc khó nhọc lắm và phải làm lâu lai thì họ ắt không kham”.

“Người An Nam đa phần nhỏ thó, cái mặt tẹt, cái tai phẳng, cái mũi thấp, con ngươi đen, hơi giống người Tàu. Da hơi đen, có lẽ là bởi những người đó làm ruộng và dang nắng. Chứ còn như những người sang và các cô gái trẻ thì da cũng có trắng. Tuy vậy, đại để An Nam không có người đẹp. Người nào da trắng thì trắng như sáp, còn đen thì như đồng đen. Cũng có người da hơi vàng, giống người Mông Cổ. Con trai con gái hồi còn trẻ tuy cũng có vẻ đậm đà dễ coi, nhưng sau khi có vợ có chồng rồi thì tuồng mặt đổi hẳn, không còn được như trước nữa. Cũng có nhiều kẻ tốt tóc, nhưng ngoài hai mươi tuổi thì tóc đã trở nên xác xơ, không láng ngời nữa. Họ thường búi tóc. Kẻ nào ưa làm dáng thì hay búi bằng chang, con trai con gái đều như vậy.

Phục sức

“Về y phục, đồ mặc thường của họ quá chật. Nhưng, đàn ông mặc như thế thì được tiện và nhanh nhẹn. Đàn bà, áo dài hơn đàn ông, may bịt bùng hết, không có chỗ hở da. Đó là vì ngừa thói dâm của phụ nữ mà khiến họ có sự bất tiện. Lễ phục thì hai tay áo dài và rộng”.

“Đàn ông, đầu đội khăn; đàn bà dùng cái nón lớn để che nắng che mưa. Dân thường thì dùng một miếng vải nhỏ che trên đầu; khi đi ra đồng, đội nón lá; còn miếng vải nhỏ, vắt trên vai để thay khăn tay. Đó là điều không giống với nước nào hết.”

“Đàn ông đàn bà đi ra ngoài đều đi chân không. Duy có ông già cùng người đàn bà khá giả thì có mang giày, mà giày thì ngắn, khi mang vào, thường để hai gót ra ngoài, cho nên dáng đi cũng xấu xí. Từ ngày có người Pháp đến ở trong nước, người An Nam nào có thông hôn với người Pháp thì có đi giày đen và tất trắng”.

Tính cách

“Người An Nam không thiếu người có tài có trí. Họ có tánh giỏi nhớ, tuy chưa thể vào sâu trong mọi sự, chứ được cái học mau biết. Người Pháp đến An Nam mới mười năm nay mà người An Nam học tiếng Pháp cũng đã đủ dùng, nói chuyện thường không đến nỗi ngập ngợ; vả lại viết bằng chữ Pháp cũng được nữa.

Họ không phải là không dũng khí. Nếu cai trị có phương pháp, lấy pháp luật mà chỉnh tề, lấy đạo nghĩa mà cố kết thì sự dũng cảm của người An Nam được việc lắm, sẽ không có người nước nào ở Đông phương này bằng họ được. Nay vì sự cai trị lỗi phương, trên dưới không noi đường chính, cho nên lòng người tàn bạo và khinh bạc thật hết chỗ nói. Coi như giữa chỗ pháp trường, người An Nam đến coi tuy thấy sự thảm khốc trước mắt mà họ vẫn đứng hút thuốc tự nhiên, không hề có vẻ thương xót. Như thế là vô tình quá lắm, chứ có phải dũng gì đâu!

Người An Nam ưa giữ theo tục cũ những mấy trăm năm về trước. Sự ấy đã thành ra thói quen, không sao chữa được. Nhưng có một điều đáng quý là biết kính người trên và giữ pháp luật. Từ khi có giao thiệp với người Pháp, họ dần dần bỏ mất cái tính vâng lời ngoan ngoãn ấy đi mà lại cho mình như thế là khai minh tiến bộ thì thật đáng tiếc. Tuy vậy, những người Pháp ở An Nam lại còn ngang ngạnh quá người bản xứ nữa, người An Nam có thế nào cũng còn là hơn họ. Đối với người Pháp, người An Nam tuy có vâng lời cũng chỉ bề ngoài thôi, chứ thật ra thì ai nấy đều “dạ trước mặt, trỏ cặc sau lưng” vậy”.

“Người bản xứ hay đổi nghề. Có thể bảo họ là “vô hằng tâm”. Người nào thấy một việc gì trúng ý mình thì nôn nả làm liền, lúc đầu dù có nhọc nhằn mấy cũng ráng chịu. Đến vài tháng hoặc vài năm, đã thấy lộ vẻ biếng trễ rồi, rốt cuộc công việc phải bỏ dở. Khi bỏ rồi, thấy không có nghề làm, lại muốn trở lại nghề cũ. Cái thói ấy, người Pháp muốn trừ đi cho họ, nhưng vì mới đến ở, chưa có thể được.

Phụ nữ An Nam có tài gánh gồng buôn bán ở các nơi phố chợ. Còn chồng họ thì ở nhà uống rượu nói chuyện với bạn bè hàng xóm, ngồi không mà hưởng của vợ làm ra. Cái thói ấy cho đến ngày nay thỉnh thoảng vẫn còn. Trẻ con mất dạy. Chúng nó cũng có học, nhưng chỉ học qua loa những sách dễ dễ của người Tàu. Người lớn không biết cách chỉ bảo trẻ con. Chúng có lỗi cũng không hay răn phạt. Bởi vậy trẻ con đều hung tánh, đến lúc lớn cha mẹ đối với chúng cũng chịu phép.

Người An Nam không có ý nỗ lực tấn tới, mà lại còn không biết biện biệt sự lợi hay hại, nên hay hư. Việc buôn bán trong nước, họ đều phó cho người Tàu, không ngó ngàng đến. Người Tàu ở đó hay rủ nhau hùn vốn lập công ty để buôn. Buôn có lời, họ lại chia ra và lập thêm công ty khác. Còn người bản xứ thì sẵn tánh khinh bạc, hay nghi ngờ nhau, chống báng nhau, không lập công ty được; cho nên mối lợi trong nước đành phải để cho người Tàu tóm thâu. Người trong nước ưa lấy sự trá ngụy để lừa dối nhau, không ai tin ai được cả. Rất đỗi bà con quen thuộc cũng không có thể tin cậy nhau được. Đây thử cử ra một sổ vay nợ để làm chứng: Người cho vay đặt ra quy điều để ngừa giữ rất nghiêm nhặt, nhưng thường không khỏi bị gạt. Vì họ cho vay ăn lời nặng quá, có khi số lời gấp đôi số vốn, thì dễ gì mà trả được? Té ra sự gạt nợ cũng tại chủ cho vay tự mình chuốc lấy”.

ST

Cặp đôi trong hình là vợ chồng bác sĩ Uğur Şahin và Özlem Türeci

Cặp đôi trong hình là vợ chồng bác sĩ Uğur Şahin và Özlem Türeci, những người chịu trách nhiệm cốt lõi trong việc phát triển vaccine Covid-19 thử nghiệm, hiệu quả 90% mà chúng ta mới biết hôm qua. Ông bà là các nhà khoa học gốc Thổ Nhĩ Kỳ nay sinh sống ở Đức. Ông 55 còn bà 53 tuổi.

Şahin sinh ra ở Thổ Nhĩ Kỳ được lớn lên ở Đức, nơi cha mẹ ông là công nhân nhà máy Ford. Şahin tiếp tục được đào tạo như một bác sĩ, trước khi trở thành một giáo sư và nhà nghiên cứu chuyên về liệu pháp miễn dịch tại đại học Mainz. Khi làm việc tại các bệnh viện ở Cologne và Hamburg, ông đã gặp nhà miễn dịch học Özlem Türeci, con gái của một bác sĩ người Thổ Nhĩ Kỳ di cư đến Đức.

Cặp đôi gắn bó với nhau vì đam mê nghiên cứu y học và ung thư – họ mê tới nỗi vào ngày cưới vẫn ở phòng thí nghiệm. Sau đó họ làm ra thuốc trị ung thư mang tên Ganynmed. Và bán nó cho công ty dược phẩm đa quốc gia Nhật Bản Astellas vào năm 2016, với giá 1,4 tỷ usd. Năm 2008, họ lập ra N Biotech để tìm các giải pháp chữa trị ung thư, và có mở rộng ra cho 1 số loại bệnh khác. Quỹ của ông bà tỷ phú Bill Gates đã tài trợ 55 tr usd cho họ.

Vào tháng Giêng, Giáo sư Sahin đã xem một bài báo khoa học về một đợt bùng phát coronavirus mới ở thành phố Vũ Hán, Trung Quốc. Nó khiến ông ngạc nhiên về và tìm hiểu việc làm sao để chuyển từ từ thuốc mRNA chống ung thư sang vaccine chống covid dựa trên mRNA.

BioNTech nhanh chóng phân công khoảng 500 nhân viên để làm việc trên một số hợp chất có thể, và họ đã tìm được đối tác là công ty dược phẩm khổng lồ Pfizer của Mỹ và sự hỗ trợ từ nhà sản xuất dược phẩm Trung Quốc Fosun vào tháng Ba.

Họ đã làm việc cật lực để có thể có kết quả tốt đẹp như loại vaccine đầu tiên đem lại hy vọng cho nhân loại. Ông bà hiện nay là tỷ phú, trong danh sách 100 người giàu nhất nước Đức. Công ty của họ vừa tăng trị giá lên 21 tỷ usd sau sự kiện thành công ban đầu của vaccine. Nhưng ai tiếp xúc với họ cũng luôn kính trọng và yêu quý ông bà vì tính tình khiêm nhường, giản dị và dễ thương.

Ông bà chính là gương thành công của những người nhập cư Thổ Nhĩ Kỳ vào Đức. Và nhân loại mãi mãi biết ơn họ như những lương y từ mẫu, những người đã xuất hiện vào thời điểm khó khăn nhất của loài người, đem lại hy vọng chữa lành bệnh tật và góp phần chặn đứng nạn dịch thế kỷ.

Fb Nguyễn Thị Bích Hậu

Image may contain: 2 people, people standing