Bác Sĩ Nguyễn Ý Đức, tác giả ‘Câu Chuyện Thầy Lang,’ qua đời ở tuổi 87

Van Pham

Cộng đồng NV Hải ngoại vừa mất đi một vị danh y và cũng là một cây bút tài hoa khiến hàng vạn đọc gỉa thương mến và thích thú. Nguyên cầu Thiện Chúa nhân lành đón nhận linh hồn ông về hưởng phúc quê trời… Thành kính phân ưu cùng tang quyến

***

Bác Sĩ Nguyễn Ý Đức, tác giả ‘Câu Chuyện Thầy Lang,’ qua đời ở tuổi 87

Khôi Nguyên/Người Việt

ARLINGTON, Texas (NV) – Bác Sĩ Nguyễn Ý Đức, tên tuổi quen thuộc với cộng đồng người Việt ở Hoa Kỳ, hải ngoại và cả Việt Nam, vừa qua đời tại nhà riêng, thành phố Arlington, tiểu bang Texas, lúc 3 giờ 12 phút sáng ngày 5 Tháng Năm, thọ 87 tuổi.

HÌNH: – Bác Sĩ Nguyễn Ý Đức. (Hình NV chụp qua màn hình Youtube Yduc Nguyen)

Phu nhân của bác sĩ, bà Ngô Thúy Loan, loan báo tin này với nhật báo Người Việt và cho hay, tang lễ Bác Sĩ Nguyễn Ý Đức được tổ chức trong vòng gia đình.

Trước khi qua đời, Bác Sĩ Nguyễn Ý Đức, “đã được Linh Mục Jim Khôi giải tội, Linh Mục Trịnh Đình Diễm xức dầu, hai linh mục thuộc Dòng Lòng Mẹ Chúa Cứu Chuộc (Dòng Đồng Công) và các thành viên Đạo Binh Đức Mẹ (Legio Maria) thường xuyên thăm viếng và trao Mình Thánh Chúa, đọc kinh cho bác sĩ,” bà Loan cho biết.

Tên tuổi Bác Sĩ Nguyễn Ý Đức gắn liền và được nhiều người biết qua hàng trăm bài viết trên báo, tạp chí và các chương trình truyền hình của người Việt hải ngoại về các vấn đề sức khỏe, mà nổi tiếng nhất là chuyên mục “Câu Chuyện Thầy Lang” cùng chương trình truyền hình (video clip) “Sống Khỏe Sống Vui.”

Theo gia đình, Bác Sĩ Nguyễn Ý Đức sinh ngày 9 Tháng Năm, 1935, tại Hải Dương, miền Bắc Việt Nam sau đó di cư vào miền Nam.

Trong cuộc chiến Việt Nam, ông là y sĩ hiện dịch Quân Đội Việt Nam Cộng Hòa và từng phục vụ tại Trung Đoàn 49, Sư Đoàn 25 tại Quy Nhơn; Đại Đội Quân Y Sư Đoàn 7 Bộ Binh, Mỹ Tho; Bệnh Viện 3 Dã Chiến Mỹ Tho; Tổng Y Viện Cộng Hòa; Bệnh Viện Trưng Vương Sài Gòn; phó chủ tịch Hội Đồng Đô Thành Sài Gòn (1970-1974); hội viên CARITAS Việt Nam.

Ông nhận bằng Tiến Sĩ Y Khoa Quốc Gia tại Y Khoa Đại Học Đường, Viện Đại Học Sài Gòn, năm 1971, với hơn 50 năm hành nghề về Y Khoa Gia Đình tại Việt Nam và Hoa Kỳ.

HÌNH: – Bác Sĩ Nguyễn Ý Đức khi phục vị trong Quân Y, Quân Lực VNCH. (Hình: Tài liệu Người Việt)

Ông di tản đến Hoa Kỳ năm 1975, định cư và hành nghề tại thành phố Baton Rouge, tiểu bang Louisiana, trong suốt 25 năm liền và cũng là chủ tịch Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Việt Nam tại Baton Rouge và chủ tịch Hội Y Sĩ Việt Nam tại Louisiana. Sau khi về hưu, ông cùng gia đình chuyển về cư ngụ tại thành phố Arlington, Tây Nam Dallas.

Tại Hoa Kỳ, ngoài việc hành nghề y, chăm sóc sức khỏe trực tiếp, ông còn gián tiếp chăm sóc sức khỏe cho đồng hương Việt Nam qua hàng trăm bài viết trên các cơ quan truyền thông Việt ngữ về sức khỏe, dinh dưỡng và những vấn đề y tế xã hội qua mục “Câu Chuyện Thầy Lang” trên các báo như: Người Việt, Tuần Báo Trẻ, Việt Vùng Vịnh, Thời Báo, Bút Việt, Á Châu Thời Báo, Thằng Mõ, Hướng Đi… Ông hợp tác với chương trình phát thanh VOA, RFI, RFA, Việt Nam Hải Ngoại, VietRadio, VAB, Dallas Radio, Lạc Việt Radio Canada, O 2TV, Vietface TV, Vietv, CMG TV,…

Mục tiêu mà Bác Sĩ Nguyễn Ý Đức muốn hướng tới đó là phổ biến các tin tức y học, nâng cao sức khỏe cho dân chúng.

Ngoài báo chí, phát thanh hay truyền hình, ông còn xuất bản khoảng 13 bộ sách bằng tiếng Việt phát hành ở Hoa Kỳ và cả Việt Nam, biên khảo các vấn đề y tế, xã hội.

HÌNH: – Bằng Tiến Sĩ Y Khoa Quốc Gia của Bác Sĩ Nguyễn Ý Đức. (Hình: Tài liệu Người Việt)

Một số cuốn sách tiêu biểu như: Thuốc Mỹ Chữa Bệnh Ta, năm 1977 để thỏa mãn nhu cầu hiểu biết về vấn đề trị bệnh căn bản cho người Việt Nam khi mới đặt chân tới đất Mỹ; An Hưởng Tuổi Vàng; Sức Khỏe và Đời Sống; Dinh Dưỡng và Sức Khỏe. Câu Chuyện Thầy Lang (các vấn đề y tế thường gặp); Cẩm Nang Phục Hồi Tâm Bệnh, Sức Khỏe Người Cao Tuổi… Ngoài ra, ông còn có cả trang mạng “bsnguyenyduc.com” nhưng nay đã ngưng hoạt động.

Bác Sĩ Nguyễn Ý Đức cùng phu nhân đã thành lập Trung Tâm Tuổi Vàng tại Arlington, nơi giúp cho những người cao niên sinh hoạt, rèn luyện sức khoẻ và các hoạt động văn hoá truyền thống của dân tộc.

Chữa bệnh, chăm sóc sức khỏe và phục vụ tha nhân, có lẽ là lý tưởng lớn nhất của Bác Sĩ Nguyễn Ý Đức, như một lời tự giới thiệu của ông trên trang Facebook cá nhân cách đây hai năm, Tháng Chín 2020: “Tôi là Nguyễn Ý Đức đây. Xin chào quý vị. Xin quý vị nhớ cho là chúng tôi sẽ làm theo ý muốn của quý vị.”

https://www.nguoi-viet.com/…/bac-si-nguyen-y-duc-tac…/

MỘT TRONG 6 HỌC SINH GIỎI NHẤT THẾ GIỚI….

Chau Truong

MỘT TRONG 6 HỌC SINH GIỎI NHẤT THẾ GIỚI….

TOMMY TRẦN một trong 6 học sinh giỏi nhất trên 4 triệu 700 ngàn học sinh dự thi trên toàn Thế Giới.

Tommy học sinh Evergreen (San Jose California) năm nay mới có 17 tuổi.

Với số điểm hoàn hảo là em TOMMY TRẦN, đã cạnh tranh trong cuộc thi cuối cùng vào tháng 5 vừa qua cùng với 317,663 thí sinh khắp nơi trên thế giới.

Trong cuộc thi này có 45 câu hỏi trắc nghiệm cùng 6 câu hỏi tự giải phương trình toán – Nếu học sinh giỏi thì có thể làm được 45 câu hỏi toàn hảo, tuy nhiên trong 6 câu tự giải phương trình sẽ làm cho học sinh rớt dễ dàng vì cần phải viết rõ ràng khi giải trình công thức.

Ban chấm thi với hơn 1,000 thầy cô giáo sẽ phải trao đổi ý kiến để bầu chọn người ĐẦU BẢNG.

1,000 thầy cô giáo quyết định số điểm – Tommy Trần trở thành một trong 6 học sinh giỏi nhất thế giới đạt điểm tuyệt đối trong kỳ thi Toán Giải tích (Calculus AP) trong kỳ thi năm nay..

Mẹ Tommy đã qua đời khi Tommy vừa mới lọt lòng. Bố cháu qua được Mỹ là nhờ ông nội dẫn một nửa gia đình đi theo diện HO.

Cha của Tommy là anh Viên Trần cho biết cháu sinh ra tại Hoa Kỳ nhưng mẹ mất sớm nên đã trải qua một thời gian gà trống nuôi con.

 

BÀI HÁT SAU CÙNG – Huy Phương

BÀI HÁT SAU CÙNG

* Huy Phương

Vào ngày 26 Tháng Mười tới đây, cụ William Leo McDougall, 83 tuổi, cư dân Laguna Woods sẽ ra Tòa Thượng Thẩm Santa Ana, California vì tội giết người. Vào ngày 1 Tháng Mười, 2010, trong lúc dưỡng bệnh tại Palm Terrace Healthcare Center, Laguna Woods, sau khi ở bệnh viện về, ông McDougall đã nổi giận vì nghe người bạn chung phòng, ông Nguyễn Văn Mạnh, 94 tuổi, hát một bản nhạc bằng tiếng Việt. Ông McDougall đã dùng một cây gỗ, đánh vào đầu ông Mạnh nhiều lần. Ông Mạnh được xe cấp cứu chở đi bệnh viện, và sau đó tắt thở, vì bị xuất huyết não.

Trước đây trong nursing home, cũng có chuyện một bà cụ đánh một bà cụ khác chung phòng gây thương tích trầm trọng, nhưng trường hợp của cụ Nguyễn Văn Mạnh, mất đi đã để lại nỗi đau xót cho gia đình của cụ và gây nhiều xúc động cho cộng đồng Việt Nam trên đất Mỹ. Tuổi già, bệnh tật, buồn phiền gây ra sự cáu kỉnh đã khiến cho cụ Mc Dougall cầm gậy đánh chết người bạn cùng phòng. Khác văn hóa, ngôn ngữ, sở thích, tôi nghĩ nếu bạn ở chung phòng với một người Ấn Ðộ, bạn cũng không thích gì những bài hát của dân tộc này.

Nhưng điều làm cho tôi buồn, nghĩ đến tuổi già quạnh quẽ trên đất khách, là ông cụ đồng bào của mình, chết chỉ vì đang hát một bài hát tiếng mẹ đẻ, một bài hát Việt Nam. Tôi không biết là ông cụ đang “nghêu ngao” hát bài gì, vì mỗi bài hát đều mang những kỷ niệm riêng tư cho một người, nó khơi dậy cả một quãng đời đã qua. Ðó là một bài dân ca mang âm hưởng quê hương khuất bóng, một bài hát tuổi trẻ khiến cụ nhớ đến thời hoa niên cắp sách đến trường hay một đoạn tình ca “gọi người yêu dấu,” một người đầu gối tay ấp hay một người thương yêu đã “nghìn trùng xa cách.”

Tôi dùng tiếng “nghêu ngao” để nói đến tâm trạng một người lúc buồn hay vui, ngồi hay đi, đứng hát một mình, một bài hát có thể sai vần lạc điệu, nhưng chắc chắn là một bài hát đầy kỷ niệm, đầy thương nhớ đã gây xúc động cho lòng người hát. Những bài hát này không thể dành cho đám đông hay hát cho ai nghe, mà là trong lúc cô đơn nhất, buồn nhất hay hạnh phúc nhất, con người đã hát lên nho nhỏ cho một mình mình nghe và người hát đã đắm mình trong những giấc mơ riêng tư của mình.

Một ông cụ đã 94 tuổi, là người Việt Nam, hẳn ông đã sống qua những nỗi thăng trầm của đất nước. Ông sinh ra và lớn lên dưới thời Pháp thuộc, cũng có thể là đã biết thế nào là chiến tranh, loạn lạc. Giờ này, về già, ông sinh sống tại Mỹ, có nghĩa là, ít nhất một lần, ông phải bỏ quê hương vì nạn cộng sản. Vận nước đã đưa ông đến đây, lúc về già, vì hoàn cảnh phải sống trong nhà dưỡng lão với một người xa lạ, khác biệt tuổi tác, văn hóa, ngôn ngữ. Nếu không lú lẫn, quên quên nhớ nhớ, hẳn lòng ông đã trĩu nặng một nỗi buồn xa quê hương, hiu quạnh trong nhà dưỡng lão, không một bóng người thân.

Ông cũng có một cuộc đời như những người khác, có một thời thơ ấu, trung niên, có cuộc sống hôn nhân, có một quãng đời yêu đương, sinh con đẻ cái, làm việc, hạnh phúc hay đau khổ. “Kỷ niệm là cái gối lúc ta về già,” nó có thật làm cho chúng ta cảm thấy êm ái đi vào giấc ngủ, hay đau khổ, dằn vặt suốt cuộc đời ta. Tuổi già chính là thời gian dừng chân đứng lại, để nhìn về quá khứ, với chút ngậm ngùi hay thương tiếc.

Nhu cầu của tuổi thơ chỉ là đời sống vật chất, một đứa trẻ khóc vì đói, khát, vì lạnh hay nóng, tuổi già ngoài những cảm xúc của một đứa trẻ, còn có niềm đau tinh thần, buồn bã, nhớ nhung, tủi thân vì cô đơn và hiu quạnh. Thủ phạm giết người, ông già McDougall chắc chắn đang mang tâm lý buồn bực, bẳn gắt, chán đời của một người già cô độc, chỉ có điều đáng tiếc là ông đã trút nỗi giận dữ đó lên một người bệnh cùng phòng vô tội để đến nỗi gây ra án mạng!

Ðôi khi chăm sóc cho tuổi già còn bận rộn hơn là có “con mọn.” Tuổi già quả đáng cho chúng ta quan tâm săn sóc hơn là trẻ thơ, không phải cho ăn, cho mặc, hay tắm rửa mỗi ngày là đủ, điều này nhà điều dưỡng nào cũng làm được. Trên đời này, mấy ai nghĩ đến cha mẹ già hơn là chăm lo cho con cái của mình, mấy ai đã có suy nghĩ: “Phụ mẫu tại đường, bất khả viễn du” (Còn cha mẹ ở nhà, không nên đi chơi xa.) Ðó là chưa nói đến chuyện có cha mẹ già, mà ca dao Việt Nam đã ví von như “…mít chín cây! Gió Ðông cũng sợ, gió Tây cũng buồn!”

Tòa án Santa Ana sẽ kết tội thủ phạm đã giết ông cụ Nguyễn Văn Mạnh, nhưng thật sự tôi không quan tâm về bản án này, nặng nhẹ như thế nào. Thủ phạm đã 83 tuổi, bản án nhẹ nhất cũng làm cho người này không hề có hy vọng sẽ ra khỏi nhà tù trước khi chết. Sống ở đây hay sống ở trong nhà tù thì có khác gì nhau, kẻ giết người sẽ không có hy vọng trở lại nhà trước khi xuôi tay, thì chết trong nhà tù hay trong nhà dưỡng lão cũng là cái chết.

Từ khi đọc được bản tin này, tôi cũng không hề thắc mắc về gia cảnh, bệnh tật hay đời sống của ông cụ xấu số. Ðiều duy nhất tôi nghĩ đến và muốn tìm hiểu là ông cụ đã hát bài hát gì trước khi ông qua đời. Thủ phạm là một người ngoại quốc không biết tiếng Việt, để cảnh sát lấy lời khai, mà điều này thì có gì là quan trọng đối với họ. Cũng như những nhân chứng, nếu là đồng bào của cụ thì cũng chỉ có mặt tại hiện trường khi cụ đã ngã xuống nên không ai nghe cụ hát bài gì.

Còn tôi, thực sự tôi muốn biết, vào lúc ấy, cụ đã “nghêu ngao” hát bài gì để biết nỗi buồn của cụ ra sao? Nỗi xa vắng người thân, thương nhớ quê hương, nỗi cô đơn buồn bã hay hoài niệm về một quãng đời đã mất! Tôi thương ông cụ, và nghĩ đến tuổi già mai sau của tất cả chúng ta.

Cụ ơi, bài hát đó là bài gì vậy?

Huy Phương.

No Jail for Octogenarian Who Clubbed Rehab Roommate to Death

“A lose-lose situation for all.” William Leo McDougall, 83, killed 94-year-old Manh Van Nguyen in a rehab center.

Rich Kane,Patch Staff

An 83-year-old man was sentenced Friday to lifetime probation with a suspended sentence of 16 years in state prison for murdering his 94-year-old rehabilitation center roommate by repeatedly hitting him in the head with a wooden rod, according to a release from the Orange County District Attorney’s office.

William Leo McDougall, 83, pleaded guilty on Aug. 17 to one felony count of murdering Manh Van Nguyen, with a sentencing enhancement for the personal use of a deadly weapon.

McDougall’s mental state at the time played a large part in determining his sentence, as did the wishes of the victim’s family, McDougall’s lack a of criminal record, his advanced age, and medical condition.

On Oct. 1, 2010, McDougall was sharing a room at Palm Terrace Healthcare Center in Laguna Woods with Nguyen as they both recovered from hip surgeries. That night while lying in bed, McDougall mistakenly believed that his wife was sleeping beside him, and mistakenly thought that his quietly-sleeping roommate, Nguyen, was singing loudly. McDougall became angry and got out of bed to silence the victim, believing that Nguyen was disturbing the defendant’s wife, who in reality was not present.

McDougall took a wooden rod from the closet in their room and hit Nguyen multiple times in the head with the rod. A nurse, who had been approaching the room, reported the incident to staff members, who restrained McDougall.

The victim was taken to the hospital, where he died due to blunt force trauma to the head.

Nguyen’s wife of 58 years and four adult children, who viewed a video interview and confession from the defendant in 2010, submitted a family letter for the court, which says in part, “We got to hear what actually happened to our father … and how he was killed (and most importantly, hearing directly from the person who did it and admitted it). We fully understand nothing can be done now that will bring our father back to us. This is a real tragedy in which all parties involved have suffered tremendous losses and will continue to suffer for years to come. It is indeed a lose-lose situation for all.”

McDougall’s wife submitted a letter for the victim’s family, which says in part, “Our entire family is devastated by what Bill did, which we cannot explain, and nothing could ever justify Bill’s conduct. I can only say that his actions must have been the product of illness … his surgery, old age, or a combination of factors unknown to me. I realize what an unbelievable nightmare this has caused the Nguyen family and the McDougall family … I offer my sincere condolences on behalf of the entire family and ask for forgiveness for Bill, even in spite of the terrible pain he has caused, only because the ‘real’ man I have known for over 58 years is not the one [who has] done this horrible deed.”

The OCDA submitted a sentencing brief, which says in part, “Mr. Nguyen was an honorable 94-year-old man who was very much loved and respected by everybody who knew him, especially his family … Doing the right thing is not always easy. This is most certainly true in this case. As a prosecutor, it is much easier to argue that a defendant convicted of murdering an innocent victim should be sentenced to spend the rest of his or her life in prison. In the vast majority of murder cases, that would be the right and just thing to do. Not in this case. The People’s objective is not to do what’s easy; rather, it is to do what’s right, fair, and just.”

The OCDA continues, “The People’s recommendation [for lifetime probation] in this case is in no way, shape, or form a reflection solely of the value of the life of Mr. Nguyen. If that was the case and the People’s recommendation was to be made solely based on the value of the life of Mr. Nguyen or on the harm that was inflicted upon him and his family, the People’s recommendation would have been a sentence of life in prison. However, as the law dictates, the People’s recommendation is based on the totality of all the circumstances relating to the specific facts of the crime, the victim, and the defendant. This is a tragic case and it has been so since day one.”

WILLIAM LEO MCDOUGALL GETS NO PRISON TIME FOR MURDER–AND THAT’S FINE WITH VICTIM’S FAMILY

MATT COKER | 

From: TU-PHUNG

“Đường xa nghĩ nỗi sau này mà kinh”!

“Đường xa nghĩ nỗi sau này mà kinh”!

Bởi  AdminTD

Trương Nhân Tuấn

21-4-2022

Việt Nam “nợ ân tình” với Liên Xô (nay là Nga) rất nhiều. Ngoài viện trợ tiền bạc và vũ khí cho chiến tranh “đánh Mỹ cứu nước” năm 1954-1975, Liên Xô cũng giúp Việt Nam rất nhiều trong chiến tranh biên giới năm 1979 với Trung Quốc.

Thời điểm chiến tranh Việt-Trung năm 1979, Liên Xô đã huy động khoảng 2 triệu quân để gây “áp lực” với Trung Quốc trên vùng biên giới. Hải quân Liên Xô đã tăng cường trong khu vực Biển Đông (và Vịnh Bắc Việt) sẵn sàng tham chiến, nếu thấy Hà Nội bị đe dọa. Không quân Liên Xô đã giúp Việt Nam nhanh chóng chuyển quân từ Nam ra Bắc để tăng cường khả năng phản công.

Hiệp ước an ninh hỗ tương Việt-Xô tuy chưa được “kích động” nhưng Liên Xô đã sẵn sàng. Mọi tình huống xấu cho Hà Nội đều có thể khiến Liên Xô nhập cuộc.

Cuộc chiến vì vậy “hạn chế” trong không gian và thời gian. Trung Quốc cũng hạn chế việc sử dụng không quân và hải quân. Vì Đặng Tiểu Bình không thuyết phục được Tổng thống Carter tham gia (hay ủng hộ) cho cuộc chiến.

Nếu không có áp lực của Liên Xô thì quân Trung Quốc có thể sẽ tiến chiếm Hà Nội, buộc Việt Nam rút quân khỏi Campuchia, nhưng Trung Quốc cũng có thể chiếm đóng Việt Nam lâu dài.

Vì vậy, ta không ngạc nhiên khi thấy Việt Nam ra mặt “chọn phe”. Theo thông tin từ bộ quốc phòng hai nước thì quân đội hai bên Việt-Nga sẽ có cuộc tập trận chung. Và ta cũng sẽ không ngạc nhiên nếu sau này bộ đội Việt Nam hiện diện bên cạnh quân Nga trong chiến trường Ukraine.

Vấn đề là sau khi chiến hạm Moskva bị hỏa tiễn Neptune của Ukraine đánh chìm, truyền thông Nga đã nói tới Chiến tranh thế giới thứ Ba.

Theo tôi, thái độ “chọn phe” của Việt Nam nặng phần “tình cảm” hơn là vì lợi ích quốc gia. Đảng CSVN mang ơn Nga (và TQ). Nhờ sự trợ giúp mọi thứ, từ quân sự, tài chánh cho tới ý thức hệ chính trị của Việt Nam và Liên Xô mà CSVN thắng được Mỹ và chiếm được miền Nam.

Tuy nhiên, “đường xa nghĩ nỗi sau này mà kinh”!

Thử tưởng tượng Việt Nam bị xếp chung với Nga trong danh sách “trừng phạt” (vì Việt Nam ủng hộ Nga trong chiến tranh xâm lược Ukraine).

Tất cả của cải, tiền bạc, nhà cửa… của cán bộ CSVN ở Mỹ đều bị “tịch thu”, hay bị “đông lạnh”. Mỹ cũng “khóa cửa” không nhập bất cứ một thứ hàng hóa nào đến từ Việt Nam. Tài phiệt Việt Nam bị xếp chung giỏ với tài phiệt Nga.

Vụ khóa cửa kinh tế thì đảng CSVN không lo. Cùng lắm là “dân ăn cỏ” như dân Bắc Hàn hay Cuba. Điều đáng lo là một bộ phận không nhỏ cán bộ CSVN có nhà cửa, có “cơ ngơi” ở Mỹ, cũng như các quốc gia “giẫy chết”.

“Nghĩ tới mà kinh” phải không bà con?

Cựu tù nhân lương tâm Chu Mạnh Sơn bị cảnh sát Thái bắt

Cựu tù nhân lương tâm Chu Mạnh Sơn bị cảnh sát Thái bắt

April 10, 2022

BANGKOK, Thái Lan (NV).- Cựu tù nhân lương tâm Chu Mạnh Sơn bị nhà cầm quyền Thái Lan bắt giam và đang đối diện bị trục xuất về Việt Nam.

Facebooker Mary Phương, vợ ông Chu Mạnh Sơn, và một số thân hữu báo động trên trang Facebook cá nhân hôm mùng 9 Tháng Tư khi họ đang chờ hoàn tất những thủ tục cuối cùng mà chính phủ Canada đòi hỏi để có thể được tới nước này định cư.

Cựu tù nhân lương tâm Chu Mạnh Sơn (bên trái) và gia đình người đồng cảnh ngộ tại Bangkok, Thái Lan. (Hình: FB Mary Phương)

Theo Facebooker Trang Nguyễn được bà Mary Phương dẫn lại, tòa án Thái Lan ở quận Pathum Wan, Bangkok, ngày 9 Tháng Tư đã “ra phán quyết trục xuất ba người lớn và 2 trẻ em người Việt đang tị nạn chính trị tại quốc gia này với lý do “nhập cảnh và cư trú bất hợp pháp”.

Những người bị bắt giữ hiện đang bị giam tại “Trung tâm giam giữ nhập cư bất hợp pháp (IDC) gồm ông Chu Mạnh Sơn và gia đình 4 người của ông Nguyễn Văn Thêm (gồm ông Thêm, vợ Nguyễn Thị Luyến, con trai Nguyễn Tiến Đạt 17 tuổi và con sơ sinh mới 5 tháng tên Nguyễn Nhật Nam).

Theo bà Mary Phương, buổi sáng ngày Thứ Sáu mùng 8 Tháng Tư, ông Chu Mạnh Sơn và gia đình ông Nguyễn Văn Thêm “đến cơ quan cảnh sát Thái Lan để xin giấy xác nhận lý lịch thân nhân theo yêu cầu của Đại sứ quán Canada. Tuy nhiên, khi làm việc với cảnh sát Thái Lan thì chồng tôi và gia đình anh Thêm bị cảnh sát Thái bắt giam vì “cư trú bất hợp pháp” ở đất nước này.”

Việc họ phải đến Sở Cảnh sát Thái Lan là “thủ tục bắt buộc và gần như cuối cùng để hoàn thiện hồ sơ định cư Canada do tổ chức VOICE bảo lãnh.” bà Mary Phương kể. “Trước đây giấy xác nhận lý lịch này do Đại sứ quán Canada và Cao uỷ Tị nạn Liên Hiệp quốc thực hiện. Không chỉ riêng gia đình tôi, một số người tị nạn chuẩn bị đi định cư Canada cũng đã nhận được thư yêu cầu phải thực hiện hành động nguy hiểm tương tự.”

Bà Mary Phương cho hay “Việc chồng tôi và những người tị nạn khác phải đến đồn cảnh sát là do không còn lựa chọn nào khác. Trong thư, phía Canada đã yêu cầu chồng tôi phải sớm xin lý lịch từ cảnh sát. Đặc biệt, họ nói rằng nếu trong vòng 1 tháng kể từ khi nhận thư của họ mà không bổ sung giấy tờ này, họ sẽ gác hồ sơ và nếu muốn chúng tôi sẽ phải làm lại hồ sơ xin định cư từ đầu.”

Được biết, Thái Lan chưa ký Công ước về Người Tị nạn của LHQ cho nên họ không công nhận người tị nạn đến nước họ dù những người này có được LHQ công nhận hay không. Đã có nhiều người Việt Nam gồm cả người Thượng, người Hmong Việt Nam và Lào đã bị trục xuất trước đây.

Những người bị trục xuất về Việt Nam lại bị chế độ Hà Nội bỏ tù với cáo buộc vượt biên bất hợp pháp bên cạnh những cáo buộc khác nếu họ là những người từng tham gia các hoạt động vận động dân chủ hóa đất nước, vận động tự do tôn giáo, tự do báo chí, phát biểu, biểu tình.

Nhà báo độc lập Trương Duy Nhất, khi sang Thái Lan, chờ đi định cư ở nước thứ ba, đã bị chế độ Hà Nội cho gián điệp sang Bangkok bắt cóc hồi năm 2019, đưa về Việt Nam kết án 10 năm tù. Vụ án ông Nhất gây sôi nổi dư luận trong ngoài nước.

Cựu tù nhân lương tâm Chu Mạnh Sơn ra tù năm 2014 được thân nhân và bằng hữu chào mừng. (Hình: TNCG)

Bà Mary Phương cho báo Người Việt hay, vợ chồng bà sang tị nạn ở Bangkok từ 5 năm qua, xin đi định cư ở nước thứ ba và đã được Canada cứu xét chấp thuận với sự trợ giúp của tổ chức VOICE. Tại Bangkok, vợ chồng bà sanh con đầu nay đã 4 tuổi. Bà lại vừa sanh son thứ nhì mới được 5 ngày nhưng đã phải hối hả lo cầu cứu với hy vọng cứu được chồng không bị trục xuất về nước.

Ông Chu Mạnh Sơn, năm nay 33 tuổi, là một trong 9 thanh niên Công giáo ở Nghệ An bị CSVN kết án tù năm 2011, vu cho họ là “thành phần Việt Tân” hoạt động “âm mưu lật đổ” chế độ độc tài đảng trị. Ông bị kết án 3 năm tù. Ra tù, ông cũng như các bạn bè vẫn vận động cho dân chủ, nhân quyền, bị nhà cầm quyền địa phương truy bức nên quyết định chạy qua nước Thái để xin đi tị nạn chính trị qua văn phòng Tị nạn LHQ đặt ở Bangkok.

Theo bà Mary Phương cho biết vì bà mới sanh, không đi cùng chồng nên đã không bị bắt. Tuy nhiên, bà đã thông báo cho Văn phòng Tị nạn LHQ nhờ can thiệp. Họ đã “trực tiếp có mặt và bảo lãnh nhưng Cảnh sát Thái vẫn không đồng ý. Chúng tôi cũng đã kêu gọi sự hỗ trợ của các văn phòng BRC, CAP, và thậm chí là thuê luật sư Thái bên ngoài, đóng tiền thế chân đầy đủ, dù vậy cảnh sát Thái Lan vẫn cương quyết bắt nhốt chồng tôi tại Trung tâm giam giữ người bất hợp pháp (IDC).”(TN)

11 cư dân Nam California bị truy tố tội làm kết hôn giả cho hơn 400 người

11 cư dân Nam California bị truy tố tội làm kết hôn giả cho hơn 400 người

April 8, 2022

LOS ANGELES, California (NV) – Một công dân Philippines sống ở Los Angeles bị bắt hôm Thứ Năm, 7 Tháng Tư, với cáo buộc điều hành đường dây làm kết hôn giả cho hàng trăm người để lấy thẻ xanh, Văn Phòng Công Tố Hoa Kỳ ở Boston, Massachusetts, loan báo.

Ông Marcialito Biol “Mars” Benitez, 48 tuổi, bị truy tố cùng 10 cư dân Nam California khác tội đồng lõa gian lận kết hôn vì điều hành “doanh nghiệp” đã tổ chức hàng trăm vụ kết hôn giả giữa người ngoại quốc với công dân Mỹ, văn phòng này cho hay.

Hình chụp những người dính líu đường dây làm kết hôn giả. (Hình: U.S. Department of Justice)

Sau đó, doanh nghiệp này chuẩn bị hồ sơ và nộp đơn xin Sở Di Trú cấp thẻ thường trú nhân cho những người ngoại quốc đó, lấy phí từ $20,000 đến $30,000 tiền mặt mỗi vụ, công tố viên cho biết.

Đường dây này làm như vậy cho ít nhất 400 khách hàng từ Tháng Mười, 2016, đến Tháng Ba, 2022, theo công tố viên.

“Chúng tôi tin rằng đường dây bị cáo buộc của họ vi phạm luật di trú được đưa ra để bảo vệ an ninh công cộng, và gây bất lợi cho những người muốn lấy quốc tịch hợp pháp,” ông Joseph R. Bonavolonta, đặc vụ phụ trách văn phòng FBI ở Boston cho hay. “Vụ này có lẽ là lời cảnh cáo cho những người khác rằng FBI cũng như đối tác công lực của chúng tôi nỗ lực phối hợp ngăn chặn và triệt phá tổ chức tội phạm cố dùng cách gian lận để né tránh luật.”

Theo cáo trạng, ông Benitez điều hành doanh nghiệp này qua các văn phòng ở Los Angeles và thuê đồng phạm làm nhân viên.

Cụ thể, theo cáo trạng, có bị cáo giúp khách hàng làm kết hôn rồi nộp hồ sơ di trú và kết hôn giả, như hồ sơ thuế. Có bị cáo làm “môi giới,” tức tìm công dân Mỹ chịu làm kết hôn giả để lấy tiền.

Tội đồng lõa làm kết hôn giả có thể bị tù tối đa năm năm, công tố viên lưu ý. (Th.Long) 

Con trai gốc Việt giết, chặt xác mẹ để ngoài đường ở Canada

Con trai gốc Việt giết, chặt xác mẹ để ngoài đường ở Canada

Báo Nguoi-Viet

April 6, 2022

TORONTO, Canada (NV) – Cảnh sát Canada vừa bắt giữ một thanh niên 20 tuổi vì tội giết mẹ, ít ngày sau khi thi thể bị chặt từng khúc của người mẹ được tìm thấy trong các túi rác, để trên xe đẩy mua đồ, vứt tại một góc đường.

Theo bản tin của tờ The Independent, cảnh sát Toronto tìm thấy xác của bà Tien Ly (tạm gọi là Tiên Lý), 46 tuổi, ở góc đường Eastern Avenue và Berkshire Avenue, trong khu vực Leslieville ở thành phố Toronto khoảng 1 giờ 30 phút trưa Thứ Hai, 28 Tháng Ba.

Thi thể bà Tiên Lý (trái) được tìm thấy bỏ trong túi rác trên đường phố Toronto. Người con trai, Dallas Lý (phải), bị truy tố tội sát nhân. (Hình: Toronto Police Service)

Cảnh sát nói rằng họ thấy có các chỉ dấu nạn nhân bị thương tích nặng, bên cạnh các vết chặt.

Cơ quan công lực kêu gọi sự hỗ trợ của công chúng, đặc biệt là những ai có thể đã nhìn thấy một kẻ đẩy chiếc xe dùng chứa đồ mua ở tiệm, có thể gấp lại được, trên xe chứa các túi rác đen, vào lúc khoảng 10 giờ sáng hôm đó.

Bà Tiên Lý, chủ tiệm nail Beauty D’Amour Nails Studio ở góc đường Yonge St. và Davenport Rd., được nhận diện qua các móng tay được chăm sóc đặc biệt của bà.

Nhân viên cảnh sát lập tức tìm kiếm người con trai của bà là Dallas Ly (tạm gọi là Dallas Lý).

Lúc đầu họ cũng lo ngại về sự an toàn của người con sau khi vào bên trong căn chung cư nơi hai mẹ con cùng ở, gần cửa tiệm nail, và nhìn thấy cảnh tượng ghê gớm nơi này.

Hôm Thứ Bảy, 2 Tháng Tư, cảnh sát bắt giữ nghi can Dallas Lý và truy tố tội sát nhân cấp hai.

Nghi can xuất hiện qua màn hình trước tòa tại Old City Hall vào sáng Chủ Nhật và bị tòa ra lệnh tiếp tục giam giữ, theo tờ The Toronto Star.

Nghi can Dallas Lý sẽ ra trình diện trước tòa lần nữa vào Thứ Sáu này, 8 Tháng Tư.

Cảnh sát thành phố Toronto cho biết trong năm 2021 có 85 vụ sát nhân ở nơi đây, tăng lên so với con số 71 vụ năm 2020. Có hơn một nửa trong các vụ này là do nổ súng, có 16 vụ là do đâm chém. (V.Giang)

7 cách giúp phụ nữ tự vệ khi lái xe một mình

7 cách giúp phụ nữ tự vệ khi lái xe một mình

April 1, 2022

LOS ANGELES, California (NV) – Khi xem tin tức, chắc hẳn mọi người thường thấy vô số các vụ án phụ nữ bị tấn công khi lái xe một mình.

Trang Innova.com tham khảo ý kiến từ các chuyên gia và đưa ra bảy bước sau để giúp các nữ tài xế bảo vệ bản thân khi lái xe một mình.

Dù người lạ trên đường trông có tốt bụng đến mấy thì các nữ tài xế vẫn không nên dừng xe để giúp. (Hình minh họa: Wojtek Radwanski/AFP via Getty Images)

1-Xác định tuyến đường trước khi đi

Việc lập kế hoạch về tuyến đường đi giúp giảm thiểu rủi ro đi lạc vào những nơi vắng vẻ và gặp phải tội phạm.

Hãy tránh các đoạn đường tối tăm ít đèn hoặc chạy qua các khu vực có tỉ lệ tội ác cao.

Tài xế có thể xác định tuyến đường thông qua các ứng dụng bản đồ như Google Maps, Apple Maps và cả các ứng dụng bản đồ dành riêng cho phụ nữ lái xe một mình. 

Trước các chuyến đi đường dài, nên thông báo cho người thân và đặt thời gian gọi điện thoại kiểm tra tình trạng chuyến đi.

Hãy đổ xăng trước khi chạm vạch 1/4  để tránh ghé vào các trạm xăng trên đường. 

Nếu bắt buộc phải đổ xăng, hãy chọn các cây xăng quen thuộc mà tài xế thấy thoải mái.

2-Bảo trì xe thường xuyên

Bảo trì xe thường xuyên theo sách hướng dẫn giúp tài xế tránh phải trường hợp xe chết máy trên đường.

Trước các chuyến đi đường dài, hãy mang xe đến tiệm sửa chữa uy tín để nhờ thợ máy kiểm tra tình trạng xe, bao gồm các loại dung dịch, lốp xe và các bộ phận khác của xe. 

Nếu không may xe gặp vấn đề, hãy dừng xe ở nơi an toàn và quan sát các cột mốc, biển hiệu xung quanh để xác định vị trí trước khi gọi dịch vụ hỗ trợ hoặc bạn bè, người thân.

Ngồi trong xe và khóa cửa, không bước ra khỏi xe để kiểm tra, trừ trường hợp gặp nguy hiểm khẩn cấp.

3-Luôn luôn khóa cửa xe

Chỉ một nút bấm có thể giúp tài xế bảo vệ bản thân và xe. Nên khoá cửa khi ngồi vào trong xe.

Các tên tội phạm chỉ cần một vài giây khi dừng đèn đỏ để đột nhập vào trong xe.

Khóa cửa cũng giúp bảo vệ tính mạng trong một số vụ tai nạn xe.

4-Cẩn thận khi đậu xe

Tội phạm thường nhắm vào phụ nữ khi họ bị phân tâm trong lúc đi bộ đến xe. 

Hãy chọn vị trí đậu xe gần cửa vào tòa nhà nhất, ở nơi có đầy đủ ánh sáng và có nhiều người qua lại hơn.  

Lùi xe vào vị trí đậu để khi ra về xe có thể rời đi nhanh hơn, đặc biệt là trong các trường hợp bị đuổi theo.

Đóng cửa sổ, khóa cửa xe và giấu mọi tài sản quý giá để tránh bị dòm ngó.

Hết sức cẩn trọng khi đi bộ đến chỗ đầu xe, hãy cầm sẵn chìa khóa trong tay và cất điện thoại trong túi để tránh bị phân tâm.

Nhanh chóng đi đến xe và khóa cửa, nổ máy và lái đi ngay.

Video: Vì sao cần bảo trì xe mỗi khi giao mùa/AutoNetTV

5-Trước khi bước vào xe, hãy nhìn vào hàng ghế sau

Dù rời xe chỉ vài phút hay vài giờ, hãy tập thói quen nhìn vào hàng ghế sau trước khi vào xe.

Kẻ xấu có thể đột nhập vào xe và núp ở hàng ghế sau, chờ đợi nạn nhân bước vào trong xe để tấn công.

6-Không dừng xe để giúp người lạ

Dù người lạ trên đường trông có tốt bụng đến mấy thì các nữ tài xế vẫn không nên dừng xe để giúp.

Nếu có thể, hãy gọi điện thoại cho cảnh sát và nhờ họ giúp đỡ người lạ.

7-Quan sát chung quanh

Cẩn thận quan sát xung quanh giúp tài xế lái xe an toàn hơn.

Hãy rèn luyện các kỹ năng lái xe phòng vệ và luôn luôn chú ý xem có nguy hiểm tiềm ẩn hay không.

Khi dừng xe tại đèn đỏ, hãy quan sát các xe xung quanh và để ý xem có ai đang tiến tới xe của mình hay không.

Nếu cảm thấy bản thân đang bị theo dõi, hãy chuyển sang tuyến đường khác xem họ có tiếp tục bám đuôi không.

Nếu thực sự bị theo dõi, hãy gọi 911 bằng điện thoại trong xe hoặc bình tĩnh đi đến trung tâm mua sắm hay đồn cảnh sát gần nhất để tìm người giúp đỡ. 

Hãy luôn chú ý là làm theo các mẹo trên để bảo vệ bản thân khi lái xe một mình. (AXT)

Nhà văn Nhất Linh tái xuất hiện ở Việt Nam qua ‘Xóm Cầu Mới’

Nhà văn Nhất Linh tái xuất hiện ở Việt Nam qua ‘Xóm Cầu Mới’

March 23, 2022

Trần Doãn Nho/Người Việt

KENNEDALE, Texas (NV) – Nhà văn Nhất Linh tái xuất hiện ở Việt Nam vào cuối năm 2021 vừa qua, bằng “Xóm Cầu Mới,” tác phẩm cuối cùng của ông, do nhà xuất bản Phụ Nữ Việt Nam, Hà Nội, xuất bản.

Bìa tiểu thuyết “Xóm Cầu Mới” của Nhất Linh (2021). (Hình: Trần Doãn Nho/Người Việt)

Theo ông Nguyễn Tường Thiết, con trai út của Nhất Linh, thì “Hoài bão của Nhất Linh khi khởi viết ‘Xóm Cầu Mới’ vào năm 1940 là mong muốn thực hiện một bộ trường giang tiểu thuyết đồ sộ dài gần mười ngàn trang mà theo ông mới đủ để diễn tả cuộc đời muôn vẻ, muôn mặt.”

Nhưng, cũng theo Nguyễn Tường Thiết: “Thực tế ông chưa viết được một phần mười của ‘gần vạn trang’ như ông mong muốn. Cuốn ‘Xóm Cầu Mới’ do Phượng Giang xuất bản lần đầu năm 1973 ở Việt Nam và Văn Mới tái bản lần thứ nhất ở Hoa Kỳ năm 2002 cũng chỉ dày khoảng hơn 600 trang. Tuy đây là truyện dài nhất trong số những truyện dài của Nhất Linh nhưng chưa đủ để có thể gọi nó là một trường thiên tiểu thuyết. Tuy thế tôi vẫn cho rằng ‘Xóm Cầu Mới’ là tác phẩm vĩ đại nhất của Nhất Linh.” (1)

Đây là tác phẩm thứ ba của Nhất Linh được tái bản ở Việt Nam. Hai tác phẩm trước là “Gánh Hàng Hoa” (viết chung với Khái Hưng) và “Lạnh Lùng.” Sau khi “Xóm Cầu Mới” được phát hành, tôi ghi nhận có hai bài điểm sách ngắn trên báo Việt Nam ở trong nước.

Bài thứ nhất xuất hiện trên tờ Văn Nghệ Quân Đội ngày 17 Tháng Giêng, 2022. Một trích đoạn:

“Hình tượng văn nhân của Siêu cũng như nổi buồn thoáng qua của Triết đại diện cho khả năng nghiên cứu, quan sát và mổ xẻ vô cùng cầu toàn của Nhất Linh. Những dòng mô tả sự khép mình của Siêu dễ gợi nhớ đến ‘Cỏ Ven Đường’ của Natsume Soseki với những dòng tâm sự dài; trong khi ở Triết có một nỗi buồn nào đó rất… Freud, của những suy ngẫm, của những thân phận giữa cảnh đời không biết sẽ đi về đâu. Tuy phổ quát, nhưng ở mỗi cá tính khác nhau, Nhất Linh vẫn đi rất sâu và để lại được một điểm đặc biệt, và có thể nói là thành công nhất của ông trong tác phẩm này.”

“Trong ‘Xóm Cầu Mới,’ tình nghĩa làng xóm được Nhất Linh đặt ra vô cùng rõ ràng, về những mối quan hệ muôn màu muôn vẻ. (…) Nhất Linh và những suy nghĩ có phần tiến bộ trước xã hội phần nhiều truyền thống đã được thể hiện xuyên suốt các tác phẩm trước đó như ‘Đoạn Tuyệt,’ ‘Đôi Bạn’… và ‘Xóm Cầu Mới’ cũng không nằm ngoài ngoại lệ. Ở đây, chi tiết về mối tình thâm giữa Siêu với Mùi vượt qua biên giới níu chặt của tính họ hàng, hay điểm nhấn trong câu chuyện của cô Hòa bán cơm, tuy rất nhỏ và chỉ là điểm xuyết… thế nhưng vị trí và vai trò của người phụ nữ mới đã được Nhất Linh bày ra trước mắt. Những người phụ nữ kiểu cũ như bác Lê gái, hay mới hơn, như Duyên, như Mùi, như Bé, như Hòa… đều cho thấy được sức mạnh của mình, trong cách lựa chọn những ngã cuộc đời. Tuy hiển hiện ở nhiều mặt khác nhau nhưng có thể thấy được họ luôn tự do và sống vì mình.” (2)

Bài thứ hai xuất hiện trên tờ Thể Thao Văn Hóa ngày 24 Tháng Hai, 2022. Một trích đoạn:

“Có thể thấy, từ một ý tưởng, ‘Xóm Cầu Mới’ dưới mắt Nhất Linh sống động như thể ông đã từng sống ở một nơi tên là ‘Xóm Cầu Mới,’ đã buồn vui, giao tiếp, nói cười cùng những Mùi, Siêu, Nhỡ, Bé, Đỗi… Một đời sống bình dị không có bóng dáng của những cuộc tranh đoạt (khác bộ ‘Đông Chu’) với những con người dù thuộc tầng lớp xã hội nào vẫn có cá tính chứ không lờ nhờ tồn tại. Cuộc tranh đấu mới cũ trong các tiểu thuyết luận đề ngày trước đã “đoạn tuyệt” xong, cá nhân giờ đây phải đấu tranh với cảm xúc của chính mình. Những con người ở ‘Xóm Cầu Mới,’ trẻ có, già có, mỗi người mỗi tính, mỗi người một đặc điểm không lẫn, chỉ cần xuất hiện trên trang văn cũng đủ làm độc giả có cảm giác đã gặp họ đâu đó với những câu chuyện vụn vặt, không đầu không cuối.” (3)

Võ Phiến, khi đọc những trang bản thảo của Nhất Linh, nhận xét: “‘Xóm Cầu Mới’ sẽ không có ý chính gì cả: trong hàng vạn trang sách sẽ chỉ có cuộc đời với nhân vật được mô tả cặn kẽ, thật đúng, thật sống động. (…) Viết hay là tả đúng các trạng thái phức tạp của cuộc đời, đi thật sâu vào sự sống, tìm cho nhiều chi tiết về người và việc để tạo được những nhân vật sống động.” (4)

Thụy Khuê gọi “Xóm Cầu Mới” là “một tác phẩm hiện thực xã hội.” Theo bà: “Nhất Linh đã bỏ hẳn những câu văn hay, đọc lên như thơ, như tranh; bỏ hẳn những tư tưởng đấu tranh, dìu dắt xã hội; bỏ hẳn lối xoáy sâu vào nội tâm nhân vật mà ông sở trường; ở đây, ông chỉ nhìn con người qua những cử chỉ tầm thường nhất của họ và viết lại: ông ghi chép con người đang sống, bình thường như thế, vậy thôi.” (…) “Ông đã làm cho độc giả ‘rùng rợn hết cả người’ bằng những động tác ‘không có gì cả.’” (5)

Hầu như những nhận xét về “Xóm Cầu Mới” của những cây bút, cả trong lẫn ngoài nước, vừa trích dẫn trên, gặp nhau ở một chỗ: không có (ý chính) gì cả! Điều này khá ăn khớp với ý kiến của Nhất Linh về chính tác phẩm của mình khi cho đăng “Xóm Cầu Mới” trên báo lần đầu tiên vào năm 1958: “Cứ đọc những truyện dài trên kia, các bạn cũng đã lĩnh hội được phần nào cái ý chính của toàn bộ, nghĩa là không có ý chính gì cả ngoài cái ý tả cuộc đời về đủ mọi mặt.” (6)

Quả thật là như thế!

Trong “Xóm Cầu Mới,” Nhất Linh sử dụng một bút pháp hoàn toàn mới mẻ, dung dị, khác hẳn với những tác phẩm trước. Ông nhẩn nha kể chuyện, toàn là những chuyện linh tinh lỉnh kỉnh, chuyện mà chẳng có chuyện. Chỉ là những sinh hoạt bình thường, quá bình thường trong đời sống hằng ngày, từ những ý nghĩ nho nhỏ cho đến những cử chỉ cũng nho nhỏ, tự nhiên, từ những đối thoại vu vơ và vẩn vơ cho đến những phản ứng tâm lý bình thường, có thể tìm thấy ở bất cứ một người bình thường nào. Nhất Linh biến những chuyện vụn vặt đời sống thành “đề tài,” tập trung mô tả chúng một cách khá chi li và chi tiết. Chuyện cô Mùi đi cân gạo mất hết bảy trang; chuyện cậu Ấm Hải dối vợ, làm bộ đi săn vịt trời để  hút thuốc phiện kéo dài đến mười mấy trang; chuyện thằng Tý đi học hay đi câu cũng hết vài trang; chuyện cái thắt lưng quần trở thành một cách tỏ tình đơn sơ và thành thật của cô gái Bé vừa dậy thì, hết cả chương.

Thế giới “Xóm Cầu Mới” là một thế giới mà ý nghĩa chỉ dính dáng đến những gì đang diễn ra hơn là những gì đã và sẽ diễn ra. Những hành vi, cử chỉ và lời nói của nhân vật tự đủ với chính chúng, không ám chỉ một cái gì sâu xa bóng bẩy mà cũng chẳng gợi lên một xúc động sâu xa nào. Độc giả khó tìm thấy những suy nghĩ đầy hơi hướm triết lý dạy đời hay những độc thoại lòng vòng về tình người, tình đời. Quan hệ giữa người và người không có tính áp đặt, không có tính luận đề, không tập trung vào một chủ điểm. Các nhân vật đi, đứng, ăn nói tự nhiên như nhiên chẳng dính dáng gì đến một cái sườn định trước. Tất cả đều được biểu lộ rõ ràng qua những ngắm nhìn, nghe ngóng, đôi khi có vẻ săm soi, rình mò lẫn nhau, từ đó tạo ra những trạng thái tâm lý đặc thù bên trong mỗi một nhân vật, nhưng không đi quá đà đến chỗ mang tính cách “phân tâm” kiểu Freud. Những trạng thái này có khi được giấu kỹ, nhưng cũng có khi nổ bùng thành nhưng câu nói, những cử chỉ bất ngờ, thoát khỏi vòng kiểm soát của cá nhân. Chẳng hạn khi Mùi giận Siêu vì Siêu tỏ ra chẳng chú ý đến mình lúc từ giã, khiến “Mùi giơ cao bàn tay lên, nhắm mắt lại, mím môi rồi như điên như dại nàng lấy hết sức quật mạnh tay vào cành găng đầy gai sắc. Nàng không rõ đã quật mấy cái như thế; nàng cũng không thấy đau gì ở bàn tay hình như đã tê dại hẳn.” Phản ứng này không xảy ra lập tức mà rất lâu sau khi Mùi đã về nhà.

Chân dung nhà văn Nhất Linh và cuốn sách của con trai Nguyễn Tường Thiết “Nhất Linh, Cha Tôi” được nhà xuất bản Phụ Nữ Việt Nam tái bản vào Tháng Bảy, 2020. (Hình: Một Thế Giới)

Một trong những đặc điểm của nghệ thuật Nhất Linh trong “Xóm Cầu Mới” là các nhân vật lắm khi “nói” (đối thoại) bằng cử chỉ và chỉ cử chỉ mà thôi. Cậu ấm Hải và bà Hiên lén lút cùng hút thuốc phiện trong căn nhà vắng vẻ chỉ có hai người. Tuy “tình trong” và “mặt ngoài” của cả hai người đều “như đã,” tuy nhiên họ “nói” với nhau, dò dẫm nhau bằng cái nắm tay, cái liếc mắt, cáì nóng ran rồi… chẳng đến đâu cả.

“Nét mặt bác Hiên biến đổi hẳn: hai con mắt sáng long lanh, đôi gò má ửng hồng và đôi môi đỏ thắm lại trông như mới nở mọng ra một ít và hơi khô khô; cả mặt như bừng bừng nóng, lông mi và đôi môi rung rung vì sung sướng. (…) Hải đặt dọc tẩu vào bàn tay nàng; Hiên đẩy ra, và trong lúc giằng co tay Hải nhiều lần chạm vào tay nàng. Sau cùng Hải nắm hẳn lấy bàn tay Hiên, kéo nàng nằm xuống và bắt hút; Hải cũng giơ tay đỡ dọc tẩu và như vô tình bàn tay chàng đặt lên bàn tay Hiên. (…) Hải nhắm mắt lại (…) Hiền ‘cũng thấy nóng ran cả người vì thèm muốn chứ không phải vì say thuốc.’ (…) ‘Biết đâu không có đứa con’ nàng nghĩ thế để che đậy sự rạo rực về nhục dục. Chính nàng đã giả vờ đau bụng để Hải mời hút thuốc và như thế nàng sẽ bạo dạn hơn. Nhưng rồi: ‘Hiên với dọc tẩu, bắt đầu tiêm. Nhìn Hải, nàng biết thế là hết. Nàng thất vọng nhưng cũng thấy nhẹ người vì đã giữ được trong sạch với chồng.’”

Cặp tình nhân Bé và Đợi cũng “nói” với nhau bằng cử chỉ của đôi bàn chân. Có khi không phải là cử chỉ nữa, mà tập trung vào một chỗ hiếm khi là nơi để diễn tả tình cảm: cái lưng. Đó là cảm giác thú vị của chàng trai Nhỡ nghèo hèn yêu thầm cô chủ Mùi, có lần sung sướng được đụng chạm được vào xác thịt người mình yêu khi tình cỡ được “cõng” cô: “Chỉ còn một cách là cõng Mùi qua. Mùi thì buồn vì cha ốm và lo mời cho được ông Lang nên cứ bá lấy cổ Nhỡ nhắm mắt để Nhỡ cõng sang; không nghĩ gì đến việc ấy. Nhỡ thì khác nào như anh thuyền chài trong truyện cổ tích được ôm lấy cô công chúa. Và đến lúc về, lại được cõng Mùi lần nữa. Nhỡ tưởng mình được lên tiên khi hai tay Mùi ôm vòng lấy cổ, đè nặng lên vai và hai cái đùi chắc nịch, rất êm sau làn lĩnh trơn đè nặng lên hai bàn tay; hai bắp mà chàng thấy rất cao quý ấy ngờ đâu có ngày chàng lại được đặt tay vào… và thích nhất là chàng nhận thấy hơi nóng của bụng Mùi truyền sang làm ấm cả lưng chàng.”

***

Hình ảnh chính xác nhất tượng trưng cho nghệ thuật dựng truyện và cấu tạo nhân vật của Nhất Linh trong “Xóm Cầu Mới” là những cánh bèo mà ông tóm gọn trong lời tựa vô cùng ngắn ngủi ngay ở đầu sách: “Những đời ‘bèo giạt’ đến tụ hội ở xóm nhỏ cũng như những bèo giạt đến, trong ít lâu, vương bám vào chân cầu, rồi lại trôi đi theo dòng nước, không biết về đâu?”

“Bèo,” “giạt,” “vương,” “bám,” “trôi đi,” “không biết về đâu.” Mỏng mảnh, mong manh, ngẫu nhiên, bình thường và tầm thương! Ở đây, không anh hùng hay phản bội, không triết gia, trí thức, không người khôn kẻ hèn, cũng không bi kịch, không bể dâu, tóm lại, chẳng có gì “lớn lao” cả. Các nhà phê bình văn học hoàn toàn bất lực, không thể tìm đâu trong “Xóm Cầu Mới” một hình tượng cao cả hay một triết lý sâu xa để săm soi bàn tán hay trích dẫn dạy đời. Tất cả đều bé mọn, tầm thường như cái bé mọn tầm thường mà tất cả chúng ta đều trải qua trong cuộc nhân sinh. Chỉ là bèo mà thôi.

Huỳnh Phan Anh nhận xét về Nhất Linh khi ông viết “Bướm Trắng: “Viết chống lại những gì mình đã viết,” “là một lời nói không của chính tác giả trước những lối mòn của quá khứ. Nó thể hiện và đồng thời thực hiện một cuộc đoạn tuyệt với chính vũ trụ tiểu thuyết quen thuộc của tác giả.” (7)

“Xóm Cầu Mới” là một phủ nhận “Đoạn Tuyệt,” “Lạnh Lùng,” “Đôi Bạn”… và phủ nhận luôn cả chính “Bướm Trắng.” [qd]

Chú thích:

(1) Nguyễn Tường Thiết, lời bạt trong “Xóm Cầu Mới,” trang 511.

(2) Ngô Thuận Phát, “Xã hội đương thời trong tác phẩm tâm huyết nhất của Nhất Linh,” http://vannghequandoi.com.vn/binh-luan-van-nghe/xa-hoi-duong-thoi-trong-tac-pham-tam-huyet-nhat-cua-nhat-linh_12925.html

(3) Huỳnh Trọng Khang, “Thăm lại ‘Xóm Cầu Mới’ của Nhất Linh,” https://thethaovanhoa.vn/van-hoa/tham-lai-xom-cau-moi-cua-nhat-linh-n20220224051742169.htm

(4) Võ Phiến, “Đọc bản thảo của Nhất Linh” trong “Nhất Linh hậu chiến,” https://damau.org/16115/vo-phien-doc-doc-lai-nhat-linh

(5) Thụy Khuê, “Nhất Linh, từ Cẩm Giàng tới ‘Xóm Cầu Mới,’” https://damau.org/69137/nhat-linh-tu-cam-ging-toi-xm-cau-moi

(6) “Mấy lời nói đầu,” dẫn theo Võ Phiến, “Đọc bản thảo của Nhất Linh.”

(7) Huỳnh Phan Anh, “Nhất Linh và Bướm Trắng,” www.talawas.org/talaDB/showFile.php?res=13391&rb=08

Ngoại trưởng Hoa Kỳ vinh danh nhà báo Phạm Đoan Trang, lên án Việt Nam bỏ tù bất công

Đài Á Châu Tự Do 

Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ lên án việc cầm tù bất công đối với nhà báo bất đồng chính kiến Phạm Đoan Trang và kêu gọi Chính phủ Việt Nam phải trả tự do ngay lập tức cho bà.

Ngoại trưởng Hoa Kỳ Antony Blinken phát biểu như vậy trong trong buổi lễ trao giải Phụ nữ Quốc tế Can đảm lần thứ 16, năm 2022, diễn ra hôm sáng 14/3, tại Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ, có sự tham gia của Đệ nhất phu nhân Jill Biden.

Nhà báo, nhà hoạt động nhân quyền Phạm Đoan Trang vừa bị toà sơ thẩm Hà Nội kết án chín năm tù giam hồi tháng 12/2021 vì tội “tuyên truyền chống nhà nước”.

Giải thưởng Phụ nữ Can đảm hàng năm của Bộ Ngoại giao Mỹ nhằm vinh danh những người phụ nữ dũng cảm trên khắp Thế giới. Năm nay có 12 phụ nữ trên toàn thế giới được Bộ Ngoại giao Mỹ vinh danh, trong đó có bà Phạm Đoan Trang.

Họ được vinh danh vì sự dũng cảm, sức mạnh và khả năng lãnh đạo đặc biệt trong việc vận động cho hòa bình, công lý, nhân quyền, công bằng và bình đẳng giới cũng như trao quyền cho phụ nữ và trẻ em gái…

#RFAVietnamese #MarcKnapper #PhamdoanTrang #USembassyinHanoi #Vietnam #VietnamHumanrights #IWOC2022

Ngoại trưởng Hoa Kỳ vinh danh nhà báo Phạm Đoan Trang, lên án Việt Nam bỏ tù bất công

Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ lên án việc cầm tù bất công đối với nhà báo bất đồng chính kiến Phạm Đoan Trang và kêu gọi Chính phủ Việt Nam phải trả tự do ngay lập tức cho bà.

32 năm Hương Lan gia nhập đạo Công giáo.

Nhật Duy is with Phong Tran 

Ca sĩ Hương Lan là một trong số ít ca sĩ thành công ở cả hai lãnh vực Tân Nhạc và Cải Lương (cổ nhạc). Người khác là cố ca sĩ Hùng Cường cũng thành công 2 lãnh vực Tân Nhạc và Cải Lương.

Ảnh: Ca sĩ Hương Lan cùng chồng , kỹ sư Toản đã nghĩ hưu tại Mỹ, tham dự thánh lễ thánh gia thất của đạo Công Giáo để mừng 32 năm thâm niên hôn nhân của họ và 32 năm Hương Lan gia nhập đạo Công giáo.

Trước khi lấy ông Toản, Hương Lan là vợ của nghệ sĩ cải lương Chí Tâm và 2 người ly dị. Hương Lan và ông Toản cưới nhau đã 32 năm, và HL đã vào đạo Công giáo từ khi đó. Hương Lan là con gái của cố nghệ sĩ cải lương Hữu Phước, gia đình theo Phật giáo. Khi Cộng Sản VN xâm chiếm miền Nam vài năm, CSVN áp dụng chính sách kinh tế chính trị hà khắc, VN lúc đó nghèo đói, không có tự do dân chủ nhân quyền, ca hát bị CSVN kèm kẹp làm khó đủ điều nên gia đình cố nghệ sĩ cải lương Hữu Phước (ba của Hương Lan) đã được chánh phủ Pháp cho đi sang sống tại Pháp vì gia đình ổng có quốc tịch Pháp.

Các nghệ sĩ khác vì gia đình có quốc tịch Pháp nên được rời khỏi VN sang pháp sinh sống sau những năm đầu tiên VC xâm lăng miền Nam là ca sĩ cải lương Dũng Thanh Lâm, ca sĩ tân nhạc Thanh Mai và Julie Quang.

Nhắc lại chuyện xưa những năm đầu Việt Cộng xâm lăng miền Nam và người có quốc tịch Pháp đều rời khỏi VN lúc đó để bạn biết VC vào Nam áp dụng chính sách Cộng Sản ngu xuẩn, hà khắc gây nghèo đói mất tự do dân chủ nhân quyền, nên người ta phải bỏ nước ra đi.

Trước 30/4/1975 VNCH trù phú, ấm no, có tự do dân chủ, nên các gia đình có quốc tịch Pháp như gia đình ca sĩ Hương Lan đã ở lại VNCH sinh sống, họ KHÔNG cần sang Pháp để sống dù họ có quốc tịch Pháp.

Nhật Duy