Đêm Văn Nghệ | ĐẠI HỘI THÁNH MẪU | Giáo Phận Orange, California
Một cô gốc Việt ngủ nhờ ở sân bay để học thành phi công
Một cô gốc Việt ngủ nhờ ở sân bay để học thành phi công
“Hoàng hôn giữa không trung này là một trong những lý do trở thành phi công”, Nguyễn Anh Thư đăng một bức ảnh ráng chiều vàng ruộm bên cửa kính buồng lái lên trang cá nhân hôm 22/10. Là giảng viên dạy bay 2 năm và có kinh nghiệm hàng nghìn giờ bay, Thư vẫn thấy mình như một đứa trẻ, mắt sáng ngời khi nhìn thấy máy bay.
Thư đang dạy bay tại Atlanta, Georgia, Mỹ, đồng thời làm nghiên cứu sinh tiến sĩ chuyên ngành Kỹ thuật hàng không – Vũ trụ tại Học viện công nghệ Georgia. Cô cũng đang thực hiện ước mơ lớn hơn: một mình bay vòng quanh thế giới.
Anh Thư sinh ra trong một ngôi làng không có điện ở Xuân Hòa, Tuy Hòa, Phú Yên. Thời thơ ấu, niềm vui nhất trong ngày của cô bé là cùng các bạn ngước lên bầu trời nhìn những chiếc máy bay ngang qua, lắng nghe tiếng động cơ ù ù, đôi lúc cô còn chạy trên những cánh đồng chỉ để nhìn máy bay lâu hơn.
Năm Thư 12 tuổi, gia đình tới Mỹ, định cư ở bang Indiana. Như đa phần người nhập cư, cha mẹ cô phải vật lộn về tài chính và văn hóa ở đất nước mới, song họ luôn đặt giáo dục cho con cái lên đầu.
Anh Thư vốn học giỏi từ ngày ở Việt Nam. Những năm trung học phổ thông tại Mỹ, tiếng Anh kém nên Thư bị cô lập, không bạn bè. Bù lại, cô học rất giỏi Toán. “Tôi học đam mê suốt ngày đêm. Là người nhập cư, tôi thấy mình phải có trách nhiệm với cuộc sống của mình và luôn muốn làm cho cha mẹ tự hào”, Thư nói.
Cô đã tốt nghiệp cấp 3 với điểm số đứng đầu trong tổng số 1.500 học sinh của trường và sau đó giành học bổng toàn phần ngành Toán, tại Đại học Purdue, Indiana.
Kịch bản này không hiếm với những người nhập cư Mỹ, rằng học rất giỏi, đứng đầu, giành học bổng. Nhưng với Anh Thư, ước vọng không dừng lại đó.
“Tôi nói với ba ước mơ làm phi công năm 16 tuổi. Ba phản đối”, cô kể. Đây là điều dễ hiểu, bởi ông vẫn nghĩ con là cô gái da vàng nhỏ bé, trường y là đích đến chứ không phải học viện không quân.
“Năm 18 tuổi, tôi nghĩ mình đang ở Mỹ, có thể làm gì mình muốn mà không cần phải răm rắp nghe theo cha mẹ”, cô nhớ lại.
Anh Thư tham gia các bài học bay bất cứ khi nào có đủ khả năng tài chính. Song song, cô vẫn tốt nghiệp đại học, lọt top 10 cử nhân xuất sắc của lớp và sau này học tiếp thạc sĩ về ngành kỹ thuật hàng không vũ trụ.
“Khi còn là sinh viên, cứ một giờ học bay tôi phải làm gia sư toán trong 20 giờ mới đủ tiền trả”, Thư kể. Trong khi, để học bay một bằng cơ bản nhất thì phải bay khoảng 60 giờ. Mỗi điều kiện thời tiết, mỗi một loại máy bay cần bằng khác nhau. Anh Thư đã có hơn 10 loại bằng như thế.
Lần đầu tiên bay solo (một mình không có thầy giáo), cô gái nhỏ bé lo âu nhưng “lồng ngực căng đầy hạnh phúc, cảm giác như mình đã chinh phục được bầu trời rồi. Mình sẽ thành phi công”. Dấu mốc quan trọng này cho Anh Thư chứng chỉ lái máy bay tư nhân, sau nhiều thời gian cố gắng, ngắt quãng.
Từ đây, con đường đi trong cô càng sáng tỏ. Cô đi làm đúng chuyên ngành hàng không vũ trụ để có tiền chi trả cho các khóa học phi công. Có thời điểm, không còn tiền, cô phải ngủ trong xe. Thầy giáo thấy cô tội nghiệp đã cho phép vào sân bay ngủ.
“Tôi không dám nói với ba mẹ vì sợ họ đau lòng. Tôi cũng sợ họ không cho phép theo hàng không. Cuộc sống đã quá khó khăn, họ không có điều kiện để giúp tôi”, cô chia sẻ. Tổng cộng, cô mất 12 năm từ ngày học chứng chỉ đầu tiên, cho đến khi trở thành một giảng viên bay.
Năm 2017, Anh Thư trở thành huấn luyện viên xuất sắc của Aircraft Owners and Pilots Association (Hiệp hội các chủ sở hữu và phi công máy bay), sau khi đào tạo cho hàng trăm phi công. Cô đồng thời cũng hoàn thành bằng lái máy bay thương mại cỡ lớn.
Nhưng, cô gái gốc Việt vẫn chưa dừng lại. Anh Thư đang chuẩn bị cho hành trình một mình bay vòng quanh thế giới.
Lý do chính của việc này xuất phát từ những trở ngại hàng ngày Anh Thư phải nhận. Cô là giảng viên nữ, người da vàng và nhập cư duy nhất bên cạnh hơn 10 giảng viên nam da trắng tại một trung tâm huấn luyện bay ở Atlanta. Sự hiện diện của cô vào sân bay năm 2019 “vẫn bị cho là nhầm lẫn và là cú sốc với nhiều người, kể cả nhân viên an ninh”.
“Nhiều lần, dù trên người đang mặc đồng phục phi công nhưng nhân viên an ninh từ chối cho tôi qua cổng. Tôi phải đưa các giấy tờ chứng minh thân phận”, Thư kể.
Với các học sinh cũng tương tự. Lần đầu nhìn thấy cô, họ không vui. “Zach M, một sinh viên ban đầu không ưng khi thấy tôi, nhưng sau buổi bay cậu ấy nói ‘Bạn là một trong số ít người hướng dẫn tốt nhất tôi từng có'”, Thư chia sẻ thêm.
Chỉ hơn 5% phi công trên toàn thế giới là nữ, theo Forbes năm 2018. Tính đến nay mới có 8 phụ nữ hoàn thành chuyến bay toàn cầu. Nguyễn Anh Thư hy vọng mình trở thành người thứ 9 và là người gốc Việt đầu tiên.
Chuyến bay sẽ cần khoảng một triệu đôla, đi qua 4 lục địa, đến 25 quốc gia và vùng lãnh thổ chỉ bằng chiếc máy bay nhỏ bé một động cơ. Thư cũng sẽ đến Việt Nam và trở về quê hương Tuy Hòa trong hành trình này. Cô đang vận động kinh phí, chuẩn bị hậu cần, thị thực và giấy phép trên các lãnh thổ bay qua.
Anh Thư gọi đây là chuyến bay cho mọi cô gái, bởi sâu thẳm trong cô là cô gái nông thôn giản dị ở Phú Yên, nuôi giấc mơ lớn.
Nguồn: Phan Dương-Nguyễn Văn Bẩy
Cre: Võ Hữu Nhậm
Phụ nữ Pháp gốc Việt lọt vào danh sách ‘Time 100 Next’
GENEVA, Thụy Sĩ (NV) – Cô Aurélia Nguyễn, người Pháp gốc Việt, lọt vào danh sách “Time 100 Next,” là một trong 100 người có ảnh hưởng nhất của thế giới năm 2021, theo bình chọn của tạp chí nổi tiếng toàn cầu hôm 17 Tháng Hai.
Cô Aurélia hiện là giám đốc điều hành chương trình COVAX Facility, với ngân khoản trị giá $6 tỷ do 98 quốc gia giàu có cung cấp để giúp 92 quốc gia nghèo ngăn chặn đại dịch COVID-19.
Cô Aurélia Nguyễn hiện đang điều hành một ngân quỹ $6 tỷ giúp các nước nghèo chống COVID-19. (Hình: gavi.org)
Trả lời phỏng vấn đài CNN hôm 31 Tháng Giêng, cô Aurélia cho biết: “Chương trình COVAX Facility hiện đang được thực hiện tốt, và mục tiêu chính là tiếp cận các nhà cung cấp thuốc. Chúng tôi cần trước mắt 2 tỉ liều thuốc chích ngừa cho năm 2021. Tuy nhiên, công việc này không dễ dàng chút nào. Tôi tin chắc như vậy.”
Cô cũng cho biết các quốc gia giàu có cần phải cam kết thật sự giúp các nước nghèo.
“Hiện nay, chúng tôi gặp khó khăn trong việc mua thuốc vì không có đủ. Cho nên, tôi nghĩ, các quốc gia phải duy trì cam kết và có trách nhiệm trong chương trình giúp đỡ này,” cô Aurélia nói thêm.
COVAX Facility thuộc chương trình COVAX, một “cơ chế” toàn cầu đầu tiên hợp tác với các chính phủ và các công ty dược, bảo đảm cung cấp thuốc chích ngừa COVID-19 cho các quốc gia nghèo.
Chương trình cung cấp thuốc này được sự tài trợ của các tổ chức Coalition for Epidemic Preparedness Innovations (CEPI), Gavi, Tổ Chức Y Tế Thế Giới (WHO), Quỹ Nhi Đồng Liên Hiệp Quốc (UNICEF), Ngân Hàng Thế Giới (WB), và các tổ chức xã hội dân sự, theo gavi.org.
Gavi là một tổ chức y tế thế giới đặc trách gia tăng chích ngừa tại các quốc gia nghèo.
Trước khi được bổ nhiệm vào vị trí hiện tại hồi Tháng Mười, 2020, cô Aurelia Nguyễn từng có hơn 10 năm giữ chức giám đốc điều hành cho các chương trình chích ngừa của Gavi.
Cô cũng từng làm việc tại GlaxoSmithKline (GSK), một công ty dược phẩm lớn hàng đầu ở Anh.
Theo LinkedIn, cô Aurélia Nguyễn tốt nghiệp trung học Lycee International St Germain-en-Laye ở ngoại ô Paris, Pháp, và tốt nghiệp cử nhân Hóa Học và Quản Trị tại đại học Imperial College London, Anh. Cô cũng là một kế toán viên được chứng nhận và có bằng thạc sĩ Chính Sách Y Tế và Tài Chính tại đại học London School of Economics and Political Science. (T. Nhiên)
Việt Nam bàn giao 2 Việt kiều bị truy nã cho Hoa Kỳ
July 11, 2023
HÀ NỘI, Việt Nam (NV) – Cục Cảnh Sát Hình Sự, Bộ Công An vừa bàn giao hai bị can Việt kiều đã bắn chết người ở Mỹ, sau đó bỏ trốn về Việt Nam.
Báo Công An Dân Nhân hôm 10 Tháng Bảy cho hay Cục Cảnh Sát Hình Sự đã bàn giao hai bị can Phan Polie, 25 tuổi, và Nguyen Vu Jaidan, 24 tuổi, quốc tịch Mỹ, có lệnh truy nã quốc tế “đặc biệt nguy hiểm” cho Cảnh Sát Hoa Kỳ theo quy định.
Hai bị can Phan Polie (trái) và Nguyen Vu Jaidan bị công an ở Việt Nam bắt giữ. (Hình: Công An Nhân Dân)
Theo Phòng Truy Nã, Truy Tìm, Cục Cảnh Sát Hình Sự ở Sài Gòn trong thời gian từ 16 đến 22 Tháng Sáu cơ quan này đã bắt giữ bốn bị can có lệnh truy nã quốc tế.
Trong đó, qua xác minh, hai bị can Phan Polie và Nguyen Vu Jaidan sau khi đã bắn chết hai người ở Mỹ vào hồi Tháng Giêng vừa qua đã nhập cảnh vào Việt Nam lẩn trốn.
Hai bị can này có lệnh truy nã về tội “giết người” của tòa án quận Harris, tiểu bang Texas, ban hành hôm 15 Tháng Ba, và lệnh truy nã “đặc biệt nguy hiểm” do Ban Tổng Thư Ký Intrerpol ban hành hôm 18 Tháng Tư, với khung hình phạt “tử hình.”
Tin cho biết, xác định đây là hai kẻ giết người và nhằm phòng ngừa, không để tiếp tục gây án, phạm tội tại Việt Nam, sau một thời gian theo dõi, thu thập thông tin, cuối Tháng Sáu vừa qua Phòng Truy Nã, Truy Tìm Khu Vực Phía Nam truy ra bị can Phan Polie đang lẩn trốn tại Sài Gòn và tiến hành bắt giữ.
Tiếp đó, Phòng Truy Nã, Truy Tìm Khu Vực Phía Nam đã phối hợp với Công An Tỉnh Đắk Lắk bắt giữ bị can Nguyen Vu Jaidan khi anh ta đang lẩn trốn tại phường Thành Nhất, thành phố Buôn Ma Thuột, tỉnh Đắk Lắk.
Theo Cục Cảnh Sát Hình Sự, sau khi nhập cảnh vào Việt Nam, hai bị can này đã chia làm hai hướng khác nhau để lẩn trốn, cắt đứt mọi liên lạc.
Để tránh bị công an ở Việt Nam phát hiện, cả hai hạn chế tiếp xúc với người lạ, luôn trong tâm thế đối phó, tìm cách chống đối nếu bị bắt giữ. (Tr.N)
NHÀ HOẠT ĐỘNG CHÂU VĂN KHẢM ĐƯỢC TRẢ TỰ DO!
CHÚC MỪNG
NHÀ HOẠT ĐỘNG CHÂU VĂN KHẢM ĐƯỢC TRẢ TỰ DO!
Tù nhân lương tâm Châu Văn Khảm, một người tranh đấu cho dân chủ và quyền con người đã được tự do trước thời hạn. Hiện nay ông Châu Văn Khảm đã trở về Úc đoàn tụ cùng gia đình, đây là thành quả của một quá trình dài dư luận kiên trì tranh đấu và vận động chính giới can thiệp để ông Khảm được tự do.
Ông Châu Văn Khảm là thành viên Đảng Việt Tân và cũng là một người đóng góp tích cực trong cộng đồng người Việt tại Sydney, Úc Châu. Trong chuyến đi Việt Nam nhằm mục đích thu thập dữ kiện và lượng định thực trạng nhân quyền ở trong nước, ông Khảm đã bị công an CSVN bắt giữ ngày 13 Tháng Giêng, 2019, tại Sài Gòn, sau đó bị kết án 12 năm tù với cáo buộc “khủng bố nhằm chống chính quyền nhân dân”, trong một phiên toà chóng vánh.
Bản án dành cho nhà hoạt động Châu Văn Khảm là sự nhạo báng công lý, không phải là kết quả của một tiến trình tố tụng hợp pháp. Ngoài ra, cáo trạng truy tố ông Châu Văn Khảm là mơ hồ, suy đoán vô căn cứ. Cơ quan chức năng Việt Nam đã không thể chứng minh được bất cứ hành vi ‘khủng bố’ nào trong hoạt động của ông Khảm. Ngoài ra, hội đồng xét xử chỉ đóng vai trò là con rối của Đảng Cộng Sản, họ phán quyết bản án đã được dàn dựng từ trước và có lợi cho nhà cầm quyền, trong khi phớt lờ các luận điểm được luật sư đưa ra nhằm bảo vệ các bị cáo.
Trong suốt thời gian nhà cầm quyền CSVN giam giữ ông Châu Văn Khảm, cộng đồng người Việt tại Úc đã nhiều lần lên tiếng, thậm chí là toạ kháng để kêu gọi chính phủ nước này can thiệp trả tự do cho ông. Bên cạnh đó, các nhà hoạt động cũng thực hiện nhiều nỗ lực ngoại vận tại diễn đàn Liên Hiệp Quốc, hay kêu gọi các tổ chức nhân quyền quốc tế quan tâm nhằm tạo thêm áp lực lên nhà cầm quyền Hà Nội phải trả tự do cho ông Khảm.
Và hôm nay nhà hoạt động Châu Văn Khảm đã được trả tự do, một lần nữa xin
chúc mừng ông và gia đình!!!
Hình: Dân biểu Úc Chris Bowen, ông Châu Văn Khảm, vợ ông Khảm, luật sư Đan Phượng
Dân Mỹ phải xét lại chuyện đi Trung Quốc vì có nguy cơ bị bắt giam bất tử
July 4, 2023
WASHINGTON, DC (NV) – Người dân Mỹ phải xét lại chuyện đến Trung Quốc vì có nguy cơ bị nhà cầm quyền địa phương bắt giam bất tử, Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ đưa ra lời cảnh cáo như thế vào hôm Thứ Sáu tuần rồi, 30 Tháng Sáu, nhằm khuyến cáo những ai đang có kế hoạch viếng thăm Trung Quốc.

Mặc dù, trong những lời khuyên tương tự trước đây, Bộ Ngoại Giao đã liệt Hoa Lục vào danh sách những miền đất nơi người ngoại quốc dễ gặp nhiều rủi ro nhất, đề nghị người dân Mỹ hãy cứu xét lại cuộc du hành sang Trung Quốc để khỏi bị bắt giam một cách độc đoán là do nhà cầm quyền địa phương có thói quen ra tay bắt giữ người mà không cần bằng cớ chính đáng.
Lời khuyên nhủ mới cập nhật được đưa ra trong lúc đang có những căng thẳng dâng cao giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc. Ngoại Trưởng Antony Blinken đến Bắc Kinh hồi tháng trước là nhằm tìm cách chặn đứng tình trạng mối quan hệ song phương ngày càng suy đồi.
Nhà ngoại giao hàng đầu của Mỹ cho biết ông đã nhắc nhở nhà cầm quyền Trung Quốc rằng có ba công dân Mỹ đã bị chính quyền Bắc Kinh giam giữ một cách sai trái, đó là: Kai Li, Mark Swidan và David Lin. Ông Blinken cũng cho biết hiện đang có các cuộc thương lượng để cố gắng đòi cho được lệnh phóng thích ba công dân đó.
Bộ Trưởng Ngân Khố Janet Yellen sẽ đến Bắc kinh trong tuần này. Đây là một phẩn trong các nỗ lực đang tiếp diễn nhằm ổn định mối bang giao giữa Trung Quốc và Hoa Kỳ. (TTHN)
NGHỀ ĂN CẮP CỦA NGƯỜI VIỆT Ở ĐỨC – (HẬU QUẢ TRĂM NĂM TRỒNG NGƯỜI)
Tác giả: Phạm Thị Hoài
– Có lần tôi đi một phiên tòa xử nhanh hai thanh niên Việt Nam ăn trộm trong cửa hàng. Một chàng diện Nike Air Max chói chang, một chàng quần bò Dolce Gabbana rất xước. Cả hai đều mới sang Đức hai tuần trước, đơn xin tị nạn còn chưa nộp. Họ ăn trộm phụ kiện, nước hoa và mỹ phẩm trị giá gần 1000 Euro, trong một cửa hàng mà họ hiển nhiên là những vật thể lạ.
Xã hội tư bản tân tiến một thế kỷ rưỡi sau Marx đã xóa đi nhiều ranh giới giữa các giai cấp đối kháng, song lại mở rộng khoảng cách giữa các đẳng cấp.
Hai thanh niên Nghệ An này chỉ cần đặt một nửa bàn chân vào cửa hàng đó là toàn hộ hệ thống báo động của nó đã đỏ rực.
Hình phạt cho mỗi chàng là một cuối tuần quản thúc, tức chiều tối thứ Sáu khăn gói đến Nhà Quản Thúc Thanh Thiếu Niên ở, chiều tối Chủ Nhật được về.
Đại diện tư pháp cho thanh thiếu niên cằn nhằn rằng thế hơi nặng, phạt lao động công ích là đủ rồi. Công tố viên nhún vai. Thẩm phán thở dài, biết rằng sớm muộn cũng gặp lại họ, nhiều phần sớm hơn phần muộn.
Người Việt ở Đức hoàn toàn vắng mặt trong những tội phạm cỡ lớn như khủng bố, đe dọa an ninh quốc gia; rất khiêm tốn trong những tội phạm tài chính và công nghệ cao; khá thứ yếu trong những lĩnh vực như ma túy, mại dâm…; quả thật không thể sánh vai các bạn thuộc khối Đông Âu cũ do Nga dẫn đầu; nhưng lừng danh trước hết với mafia thuốc lá lậu và ngay sau đó có thứ hạng đáng kể là những người ăn trộm, có lẽ chỉ đứng sau Rumani.
Trong ba năm gần đây, mỗi năm cộng đồng 84.000 người Việt ở Đức phạm khoảng 5000 vụ hình sự, trong đó trên dưới 1000 vụ là tội ăn cắp.
Để so sánh: Cộng đồng Trung Quốc 110.000 người, mỗi năm trên dưới 200 vụ ăn cắp.
Trừ tranh tượng nghệ thuật và bí mật công nghiệp, nói chung không có thứ gì mà người Việt ở đây không thể và không nỡ ăn cắp, từ mèo nhà hàng xóm, xe nôi, xe đạp, hộ chiếu, thẻ tín dụng, điện, nước, biển số, đến nhân thân, vịt trời…; làm nấm ăn cắp nấm, làm xúc xích ăn cắp xúc xích, làm quán ăn cắp tất cả những gì không còn nguyên niêm phong; song phổ biến nhất là ăn cắp trong cửa hàng.
Có thời, đồ ăn cắp được bày ngang nhiên ở nhiều góc Trung Tâm Thương Mại Đồng Xuân, khu chợ Việt Nam nổi tiếng tại quận Lichtenberg.
Đồng bào xúm xít mua đồ tốt giá rẻ, từ hộp thuốc đánh răng, kem dưỡng da, rượu, cà-phê đến túi xách, áo da, quần bò hàng hiệu.
Sự nghiệp bán thuốc lá lậu đã góp phần xây dựng cộng đồng người Việt ở miền Đông nước Đức trong 25 năm qua, song thời hoàng kim của nó đã là dĩ vãng, trong khi ăn cắp thì tương lai còn khá vững bền.
Ta hãy nhớ lại: Ngày 10/5/1996, cuộc chiến giành quyền kiểm soát thị trường thuốc lá lậu ở Berlin giữa các băng đảng Việt Nam – mở màn ngày 6/12/1992 với một xác người Việt ở một bãi đậu xe tại quận Marzahn, Đông Berlin – đạt tới đỉnh cao ghê rợn: Sáu người Việt bị hành hình trong một căn chung cư cũng ở quận Marzahn, tất cả tay đều bị trói, mỗi người lĩnh chính xác hai viên đạn của băng Ngọc Thiện bắn vào đầu.
Bốn ngày sau, để “tháng Năm đẫm máu” đi vào lịch sử tội phạm của thành phố này, băng Quảng Bình “bị hại” đáp lễ bằng ba xác người Việt vứt ở đường tàu quận Lichtenberg.
Mafia Việt Nam một thuở, nghe thì kinh, đếm xác nạn nhân càng kinh, song diện mạo thật thì thô sơ đến bất ngờ. Một số lính, được trìu mến hay trọng thị hay e sợ hay tất cả trộn lại – chỉ trừ không giễu nhại – gọi là “bộ đội”, quân chủ lực của băng Quảng Bình, sa vào tay cảnh sát Berlin không phải như trong phim hình sự, sau những pha săn lùng, đột nhập nghẹt thở. Mà đơn giản là ngớ ngẩn.
Sau một phiên tòa xử tội ăn trộm một chiếc sơ-mi, một bộ đồ tắm và một chiếc quần short trị giá gần 500 DM trong cửa hàng xa xỉ KaDeWe, bị cáo là một phụ nữ Việt nhất định không chịu rời khỏi phòng xét xử.
Cô run rẩy bảo “bộ đội” đang chờ trước cửa tòa án, “bộ đội” sẽ bắt cóc cô để tra khảo, dù cô không khai gì trước tòa.
Một trong những “bộ đội” ấy, súng giắt cạp quần ngẩn ngơ, gần như lao thẳng vào tay cảnh sát, và ngay trong ngày hôm ấy sào huyệt của Quảng Bình bị lật tung, một trong hai khẩu Kalashnikov thu được ở đó chính là vũ khí đoạt mạng ba người ở đường tàu. Vài hôm sau, một trong những “bộ đội” đang bị truy nã cũng dính lưới, không phải trong khi chôn sống một ai đó ngoài rừng, mà trong khi ăn trộm tại một cửa hàng ở quận Lichtenberg.
Ăn cắp vậy là đã góp phần thanh toán mafia thuốc lá, chuyện của người Việt thường trớ trêu như thế.
Không bao giờ nghề buôn lậu thuốc lá của người Việt ở đây còn đạt tới quy mô huy hoàng của những năm chín mươi đó nữa.
Đức không còn là điểm đến hấp dẫn nhất. Chính ở thời điểm đó, Anh quốc nổi lên, với lợi nhuận kếch xù từ nghề trồng cỏ.
Người Việt nghèo nhưng nhiều tham vọng. Họ muốn giàu, nhưng phải là giàu một cục, thật nhanh, thật xổi.
Chắt chiu những đồng tiền lẻ để khấm khá dần lên từng đời như người Tàu ở nước ngoài thì chẳng bõ.
Tuy một bước đổi đời bằng nghề cầm nhầm thì khó, song ăn trộm ở đây một ngày vẫn hơn đi cày ở nhà cả tháng.
Và khác xa huyền thoại, đồng bào tôi – nhất là thế hệ hai chàng Nike và Dolce Gabbana – còn thiếu cần cù hơn cả thiếu kiên nhẫn.
Ăn trộm là nghề nhàn, dạo phố, tia hàng, đi làm như đi chơi mà thu nhập không thua đứng đường bán thuốc lá từ sáng sớm đến tối mịt, tức mỗi tháng trên dưới một ngàn Euro, chưa kể tiền nhà, tiền bảo hiểm y tế và khoảng 350 Euro trợ cấp tị nạn, tất cả do nhà nước trả.
Môi trường lại vô tận, nhân loại còn thì siêu thị còn, siêu thị còn thì người Việt còn. Và gần như không mất vốn. Một cái kìm cắt tem từ. Một cái túi lót lớp giấy bạc để tránh báo động khi qua cổng từ, gần đây người Việt giàu sáng kiến còn khâu luôn lớp giấy bạc vào mặt trong áo khoác.
Và không cần qua đào tạo. Hôm trước theo đàn anh đàn chị đi tia, hôm sau tự mình đã ngon lành khánh thành công ty một thành viên hai ngón.
Và ít mạo hiểm.
Khung hình phạt cao nhất là năm năm, nhưng có ăn cắp cả Nữ thần Chiến thắng lẫn bốn con ngựa trên cổng thành Brandenburger Tor cũng chưa chắc được tuyên bản án ấy.
Xã hội càng yên thì luật pháp càng hiền. Trong thực tế, không mấy người Việt phải ngồi nhiều hơn vài ba tháng. Phần lớn chỉ phạt tiền, mỗi tháng trả dần vài ba chục, án tù thường chuyển thành chế độ hưởng án treo.
Thanh thiếu niên chưa tròn hai mốt tuổi thường chỉ bị cảnh cáo, phạt lao động công ích, tức dọn dẹp lau chùi ngay trong trại, hay quản thúc cuối tuần.
Có lần tôi suýt phì cười vì bản án dành cho một thanh niên Việt Nam ăn cắp 17 gói cà-phê: bắt về trại đi học tiếng Đức!
Thế là hôm ấy khi ra cửa, tôi bảo, hai cháu chịu khó đi học tiếng Đức nhé, đừng ăn trộm nữa. Chàng Dolce Gabbana đáp, bọn Phát Xít, nó xử oan, cháu có cầm đồ đâu. Cầm đồ ở đây không phải là cầm đồ mà là cầm đồ. Tôi đã tưởng mình khá thông thạo ngôn ngữ của đồng bào ở Berlin, song có lần hỏi một chị làm nghề gì và nghe câu trả lời, em nhặt tay nhặt chân, tôi vẫn hơi sững sờ.
Ám ảnh của chiến tranh mấy chục năm trước vụt hiện về: Đó là một buổi sáng, từ hầm trú ẩn nơi sơ tán chui lên, đứa trẻ khi ấy là tôi cùng người lớn và những đứa trẻ khác lặng lẽ đi nhặt những mẩu chân tay vô danh, có cái là nguyên một tảng ở khúc hông và bẹn, văng rải rác gần một hố bom mới toanh. Nhưng ở Berlin, người phụ nữ Việt Nam nọ là chủ một tiệm làm móng, việc thường trực là lấy khóe, tỉa da thừa ở móng tay móng chân.
Tôi hỏi, cái gì cầm đồ?
Chàng Nike nhanh nhẹn giải thích, đồ thì cháu cầm, thằng này – hất hàm về phía Dolce Gabbana – chỉ bóc tem thôi. Nhưng cháu đã ra đến cửa đâu. Luật pháp đéo gì, bất công! Tôi bảo, bóc tem với cầm đồ thì đúng là định ăn trộm rồi, oan với ai nữa.
Dolce Gabbana trừng mắt: Cô bênh bọn Đức lợn hử? Người Việt thì phải giúp người Việt chứ! Cô có phải người Việt không hử? Vâng, tôi đúng là người Việt, sống ở Đức. Tháng trước, ở Trung Tâm Thương Mại Đồng Xuân, trong lễ hội “40 năm hội nhập và phát triển” của người Việt ở Đức, ông Nguyễn Thiện Nhân, tốt nghiệp đại học và bảo vệ luận án tiến sĩ tại Đức, thay mặt chính phủ Việt Nam cảm ơn sự giúp đỡ tận tình của chính phủ và nhân dân Đức, rồi kết thúc bài phát biểu bằng tiếng Đức của mình với lời gửi gắm đến cộng đồng người Việt đang sống ở đây: Đồng bào hãy chứng tỏ lòng biết ơn nước Đức bằng cách tôn trọng luật pháp Đức.
Hóa ra là chuyện ơn huệ. Vậy việc hai khách du lịch Việt Nam vừa ăn trộm ở Zürich thật không đáng để làm ồn. Họ vừa không có gì mang ơn Thụy Sĩ để phải tôn trọng luật pháp nước này, vừa quá vặt vãnh so với hệ thống công ty hai ngón, chẳng hạn của người Việt ở Đức
Chợ Đồng Xuân bên đông Đức Berlin, là cái ổ của việt cộng đi lậu qua di trú, chúng nó trở thành động đỉ, buôn bạch phiến, du côn, du đảng, ma cô, mafia…
Chúng nó bắt cóc chó nhà người Đức về thui sống để ăn, chúng cột mõm con chó để không la được, chúng cột 4 chân để không giãy được, chúng treo lên quạt máy trần nhà nơi chúng được tạm cư gọi là nhà xã hội cho người di dân lậu chưa hợp lệ giấy tờ.
Chúng dùng lửa bình ga khè như để sửa nóc nhà đê thui từng phần con chó đang còn sống, nướng chín tái và xẽo ra ăn tại chổ, cảnh sát Đức được dân Đức báo có khói cháy khét, nên xông vào bắt mấy chục đứa toàn dân Nghệ An, Hà Tĩnh, Hải Phòng và Hải Dương.
Chưa hết, bọn gái thì qua làm đỉ, chơi xã láng cho mang bầu để đẻ là được ở lại do sanh con trên nước Đức, vậy là lợi dụng sơ hở của luật pháp, chơi tới bến, không cần biết cha và cứ vậy mà ôm và nách con ngồi lê đôi mách, ăn tiền EURO trợ cấp!
Chưa kể, bọn chúng bán thuốc lắc, bạch phiến, cần sa, cỏ… Bị cảnh sát phát hiện rượt xét và bắt, chúng giết luôn cảnh sát… Đến 3 lần, mỗi lần 2 người, tổng cộng 6 cảnh sát mất tích, sau này tìm ra được là cảnh sát bị đem vào rừng Đen chôn sau khi bị giết, chúng bán luôn vũ khí súng lậu…
Tác giả: Phạm Thị Hoài
From: Do Tan Hung & KimBang Nguyen
Một phòng mạch ở Orange County xây trung tâm mổ miễn phí
June 22, 2023
ORANGE, California (NV) – Một phòng mạch ở Orange County vừa khởi công xây dựng trung tâm mổ miễn phí cho cư dân California hôm Thứ Tư, 21 Tháng Sáu, theo đài ABC7.
Lestonnac Free Clinic, tổ chức bất vụ lợi ở Orange, sẽ sửa lại một khu vực của họ cho trung tâm này.
Phòng mạch Lestonnac Free Clinic ở Orange, California. (Hình minh họa: Facebook Lestonnac Free Clinic)
Hôm Thứ Tư, thay vì lễ động thổ, họ làm lễ đập tường, dùng búa đập bể bức tường có hàng chữ “Rào Cản Chăm Sóc Sức Khỏe.”
“Hôm nay là ngày tuyệt vời. Bước đầu tiên của dịch vụ mổ miễn phí. Chuyện chưa từng xảy ra ở Mỹ cho tới hôm nay. Chúng tôi rất vui vì có cơ hội hoàn thành dự án giúp người dân chữa lành bệnh,” ông Edward Gerber, giám đốc điều hành Lestonnac Free Clinic, cho hay tại buổi lễ.
Lestonnac Free Clinic có mặt từ năm 1979 tới nay, chuyên làm dịch vụ chăm sóc sức khỏe, răng và mắt miễn phí. Hơn năm năm qua, tổ chức này cũng mổ miễn phí nhưng tại bệnh viện ở Los Angeles County. Nay, có trung tâm giải phẫu riêng ở Orange, họ có thể giúp đỡ thêm nhiều bệnh nhân cần mổ miễn phí, như ông Fabio Martinez Figueroa.
“Điều này rất tốt cho tất cả người nghèo như tôi đang cần những phòng mạch như thế này giúp đỡ. Không có họ giúp đỡ, người nghèo sẽ không thể sống,” ông Figueroa cho biết.
Trung tâm mổ miễn phí tại Lestonnac Free Clinic được xây dựng nhờ số tiền đóng góp $3 triệu của tổ chức Thompson Family Foundation. Ban tổ chức cho hay trung tâm này dự trù làm được khoảng 70 loại giải phẫu quan trọng cho cư dân California, bất kể cư dân có giấy tờ hay không. Bác sĩ giải phẫu là người tình nguyện.
“Tôi không thể tưởng tượng còn gì tệ hơn là người trong gia đình bị tai nạn hay bị bệnh. Và không phải A: Tìm được nơi điều trị. Mà là B: Nếu tìm được nhưng không đủ tiền trả vì không có bảo hiểm. Chúng tôi chỉ muốn giúp đỡ đôi chút. Tất cả công việc là do bác sĩ làm,” ông Bill Thompson của Thompson Family Foundation nói.
Theo kế hoạch, trung tâm mổ miễn phí của Lestonnac Free Clinic khai trương mùa Xuân năm sau. (Th.Long)
Luật sư Đào Kim Lân sẽ báo cáo gì với Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hợp Quốc?
Hai năm qua, các luật sư tham gia bào chữa cho các nạn nhân bị cáo oan ở Tịnh Thất Bồng Lai (TTBL) đã nhiều lần kiến nghị đến các cơ quan pháp luật và lãnh đạo Đảng và Nhà nước cao nhất về sai phạm của Công An (CA) huyện Đức Hòa và tỉnh Long An nhưng không được xem xét giải quyết. CA Long An lại tạo dựng đơn thư tố cáo các luật sư vi phạm Điều 331 Bộ luật Hình sự (Lợi dụng các quyền tự do dân chủ), tạo cớ “mời”, ra “thông báo truy tìm” các luật sư để điều tra. Luật sư Đào Kim Lân đã bị cấm xuất cảnh không được tham dự lễ khai giảng ở trường cũ mà Luật sư từng học tập và tốt nghiệp. CA cũng đến tận nhà đe dọa, trấn áp tinh thần người thân luật sư Lân. Nguy cơ bị khởi tố, bị bắt giam đang hiển hiện.
Mong muốn làm sáng tỏ vụ việc, liên tiếp từ ngày 13-6 đến 18-6, Luật sư Đào Kim Lân đã có nhiều buổi livestream trần tình với cộng đồng mạng đang chuẩn bị hồ sơ để báo cáo sự việc lên Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc. Trong trạng thái xúc động, livestream khá dài, để mọi người dễ theo dõi chúng tôi xin tóm tắt dưới đây những nội dung chính.
#RFAVietnamese #tinhthatbonglai #daokimlan
Luật sư Đào Kim Lân sẽ báo cáo gì với Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hợp Quốc?
Luật sư bào chữa vụ Tịnh Thất Bồng Lai đến Hoa Kỳ
19-6-2023
LGT từ Tiếng Dân: Cư dân mạng sáng nay đang truyền nhau tin vui, rằng cả ba vị luật sư Đào Kim Lân, Đặng Đình Mạnh và Nguyễn Văn Miếng đã đến Mỹ an toàn. Họ là ba trong số năm luật sư đã tham gia bào chữa cho các thân chủ trong vụ Tịnh Thất Bồng Lai (và những vụ án oan khác trong nhiều năm qua), nhưng cuối cùng cả ba vị luật sư này đã bị Bộ Công an cáo buộc vi phạm điều 331 và Công an tỉnh Long An phát lệnh “truy tìm”…
Bản tin của RFA sau đây cho biết, hai Luật sư Đặng Đình Mạnh và Nguyễn Văn Miếng đã có mặt ở Mỹ hôm nay (giờ địa phương), nhưng một số Facebooker nổi tiếng đã đưa tin, cả LS Đào Kim Lân cũng có mặt ở Mỹ. Chúc mừng ba luật sư, ngoài việc không phải dời địa chỉ vào nhà tù nhỏ, còn thoát khỏi nhà tù lớn! Sau đây là bản tin của RFA:
Luật sư Nguyễn Văn Miếng và Luật sư Đặng Đình Mạnh tại phi trường Dulles, tiểu bang Virginia hôm 16/6/2023. Nguồn: RFA
Luật sư Đặng Đình Mạnh và Luật sư Nguyễn Văn Miếng, hai luật sư trong số năm luật sư từng tham gia bào chữa trong vụ “Tịnh thất Bồng Lai”, hiện đang có mặt tại Hoa Kỳ.
Công an tỉnh Long An từng bốn lần gửi giấy triệu tập hai vị luật sư này để làm việc về tin báo tội phạm của Cục an ninh mạng và phòng chống tội phạm sử dụng công nghệ cao (Bộ Công an). Bộ Công an cho rằng, một số luật sư trợ giúp pháp lý cho Tịnh thất Bồng lai có dấu hiệu vi phạm Điều 331 của Bộ luật Hình sự.
Việc đặt chân đến Hoa Kỳ sau khi bị “truy tìm” bởi Công an tỉnh Long An được những người mới đến chia sẻ với RFA. Luật sư Đặng Đình Mạnh sáng 19 tháng 6 năm 2023 cho biết:
“Năm năm trước tôi đã có dịp đến Mỹ, chủ yếu là vùng bờ Tây và các tiểu bang miền nam. Lần này, tôi đến vùng thủ đô Hoa Thịnh Đốn và càng khẳng định lý do rất nhiều người trên thế giới muốn đến quốc gia này để sinh sống, học tập hoặc du lịch. Vì lẽ, đây là quốc gia thật sự đáng sống.
Tôi không hiểu biết nhiều về nước Mỹ, nhưng cũng đủ làm tôi choáng ngợp. Tôi có một số dự án tại đây và đang bắt tay vào việc thực hiện những dự án đó.
Tôi có biết về quyết định truy tìm đối với tôi của công an tỉnh Long An. Vì quyết định ấy không căn cứ theo những quy định của tố tụng hình sự, cho nên, tôi đánh giá rằng tôi không có trách nhiệm phải chấp hành.
Hơn nữa, việc tôi xuất cảnh, đi lại, cư trú và chọn nơi lao động như thế nào là quyền của tôi. Đây là quyền tự do của công dân theo hiến pháp. Không một cơ quan nào có thể cản trở những quyền này của tôi cả. Thực tế, tôi đang thực hiện các quyền tự do của công dân theo Hiến pháp quy định mà thôi.”
Luật sư Nguyễn Văn Miếng trình bày:
“Tôi đến Hoa Kỳ vào trưa ngày 16/6/2023 trong cơn mưa nhè nhẹ tại phi trường Dulles, tiểu bang Virginia. Tôi như trút được một gánh nặng sau 100 ngày bị săn đuổi, ngay khi máy bay tiếp đất, lăn bánh trên phi đạo.
Thủ tục hải quan chỉ mất khoảng 30 phút cho trường hợp sử dụng visa nhập cảnh của tôi, những trường hợp khác thì nhanh hơn, tôi vui mừng đến nỗi suýt quên cả lấy hành lý.
Mọi người gặp mình dù không quen, cũng đều chào hỏi. Tôi mạnh dạn nói: “Tôi là người Việt Nam.” Khi biết tôi là người mới đến họ đều hỏi tôi có cần giúp đỡ gì không. Những người đồng hương Việt Nam khi biết tin, mọi người đều chúc mừng và nói trường hợp của chúng tôi, gia đình chúng tôi đến được Hoa Kỳ như một phép lạ.
Tiếng lành đồn xa, những người quen biết tôi trong nước cũng như tại Hoa Kỳ, không biết bằng cách nào đều biết thông tin tôi và gia đình đã đến được bến bờ tự do.”
Như tin đã loan, trang Thông tin điện tử Công an tỉnh Long An hôm 11 tháng 6 năm 2023 đăng Thông báo truy tìm người trong mục “Truy nã – Truy tìm”. Thông báo ghi rõ : “Cơ quan CSĐT Công an tỉnh Long An thụ lý kiểm tra, xác minh tin báo trên và đã gửi Giấy triệu tập nhiều lần cho 03 đối tượng gồm: Nguyễn Văn Miếng; Đào Kim Lân và Đặng Đình Mạnh nhưng các đối tượng không đến để làm việc và không có lý do vắng mặt. Qua công tác xác minh, Công an phường nơi các đối tượng cư trú và thân nhân xác nhận hiện các đối tượng không có mặt tại địa phương, đi đâu, làm gì không rõ và không liên lạc được.
Cơ quan CSĐT Công an tỉnh Long An đã ra quyết định truy tìm các đối tượng nêu trên để phục vụ công tác giải quyết tin báo về tội phạm (có các Quyết định truy tìm người kèm theo). Khi thấy các đối tượng truy tìm nêu trên, đề nghị thông báo ngay cho Cơ quan CSĐT Công an tỉnh Long An.”







