Làm Men trong Bột

Làm  Men  trong  Bột

(Bài viết nhân kỷ niệm năm thứ 45 Ngày Thành Lập Chương Trình Phát Triển Quận 8 Saigon 1965-2010)

Đòan Thanh Liêm

Tháng 8 năm 1965, giữa lúc chiến tranh bắt đầu leo thang dữ dội tại nhiều nơi trên khắp lãnh thổ miền Nam Việt nam, thì một nhóm anh chị em trẻ cỡ tuổi 18 đến 30 chúng tôi hợp chung lại với nhau, để khởi xướng một chương trình xây dựng cụ thể tại một địa phương còn kém phát triển ở Saigon. Đó là một chuơng trình phát triển cộng đồng có danh hiệu là : “Chuơng Trình Phát Triển Quận 8 Saigon”.

Đây là một chương trình họat động có tính cách tự nguyện của giới thanh niên, sinh viên và học sinh, mà được sự chấp thuận và yểm trợ của cơ quan nhà nuớc, cụ thể là Tòa Đô chánh Saigon và Bộ Thanh niên.  Nói theo ngôn ngữ ngày nay, thì đó là sự hợp tác của một thành phần thuộc lãnh vực Xã hội Dân sự với cơ quan Nhà nước, để cùng theo đuổi việc cải tiến dân sinh tại một khu vực ven biên thành phố thủ đô, nơi có nhiều đồng bào phải rời bỏ miền quê mất an ninh , để về tá túc tại những khu nhà ổ chuột, thiếu thốn mọi tiện nghi vật chất như đường xá, điện, nước và mọi dịch vụ công cộng thông dụng nhất của một đô thị bình thường.

Vì là một chương trình thí điểm của giới trẻ, vốn chỉ có lòng hăng say nhiệt thành muốn đóng góp công sức vào việc cải tiến xã hội một cách thiết thực cụ thể, nhưng tất cả lại chưa hề có kinh nghiệm họat động trong một môi trường với đông đảo quần chúng xa lạ, như ở một địa phương tương đối hẻo lành này. Vì thế, phải mất một thời gian dò giẫm, thử nghiệm, rồi các bạn mới tìm ra được phương cách thích hợp trong công tác vận động bà con ở địa phương cùng tham gia vào công cuộc xây dựng tại hạ tầng cơ sở, nơi mà người dân đang phải sinh sống trong các điều kiện hết sức khó khăn chật vật.

Công tác đầu tiên mà các bạn trẻ này làm để “ra mắt trình diện với đồng bào ở địa phương”, đó là việc hòan thành được một ngôi trường với 5 phòng học tương đối rộng rãi khang trang, tại phường Hưng Phú gần với khu Lò Heo Chánh Hưng. Ngôi trường này được xây cất gấp rút trong vòng 2 tuần lễ với vật liệu nhẹ, cột bằng gỗ, tường bằng ván dăm bào aerolith và mái lợp tôn, nhằm đáp ứng với việc “giải tỏa các lớp học ban trưa nóng bức”, bởi lẽ hồi đó trường ốc rất thiếu thốn, nên  nhiều nơi đã phải mở thêm các suất học từ 11 giờ sáng đến 2 giờ trưa, nhằm dậy thêm được một số học sinh. Công tác đầu tay này đã gây được sự phấn khởi của giáo chức, và nhất là của đông đảo phụ huynh học sinh tại địa phương, với hậu quả là các thân hào nhân sĩ, giới lãnh đạo tôn giáo đã bắt đầu tìm hiểu và có sự tin tưởng, thông cảm với nhóm thanh niên thiện nguyện từ các nơi xa mà đến góp phần vào công việc xây dựng tại khu vực, vốn xưa kia là lãnh địa của quân đội Bình Xuyên vào hồi đầu thập niên 1950.

Và rồi nhờ sự thông cảm và hợp tác của các bậc tôn trưởng tại địa phương như vậy, mà Chương trình Phát triển đã lần hồi lôi cuốn được đông đảo bà con cùng quy tụ lại với nhau, để thực hiện những công việc xây dựng tích cực, cụ thể như khai thông tình trạng ngập lụt, sửa sang các đường hẻm, cải thiện các nhà vệ sinh công cộng v.v… Qua những dự án hợp tác đại loại như thế, mà bà con lối xóm có dịp quen biết lẫn nhau và gắn bó thân thương với nhau, mỗi ngày một bền chặt, khắng khít hơn. Và các thiện nguyện viên từ nơi xa đến cũng gây dựng được sự tin tưởng, và thiện cảm của quần chúng nhân dân trong cộng đồng địa phương. Đó chính là mấu chốt của sự thành công trong việc “Gây được sự hưởng ứng tự nguyện của chính đồng bào là đối tượng phục vụ của Chương trình Phát triển ở Quận 8” vậy.

Sau trên một năm hoạt động, Chương trình Phát triển này lại được chánh quyền chấp thuận cho khuếch trương  thêm, kể từ năm 1966, sang các quận 6 và 7 lân cận, để phục vụ cho khối dân số tổng cộng trong cả 3 quận lên đến 500,000 người. Từ những công tác cải thiện môi trường với quy mô đơn sơ nhỏ bé, trong các khu xóm lầy lội, chật hẹp, tối tăm, Chương trình đã tiến tới việc thực hiện được những công trình chỉnh trang gia cư khá rộng lớn, điển hình như khu chỉnh trang xóm nghĩa địa thuộc liên khóm 14 &15 thuộc khu Xóm Đầm ở phường Hưng Phú Quận 8, với trên 130 căn nhà được phân phối trong 7 lô gồm các căn nhà sát vách với nhau. Rồi đến khu định cư Nam Hải dành riêng cho đồng bào tỵ nạn từ Phước Long chạy về, với  con số trên 300 căn nhà xây cất trên  khu bãi đổ rác Chánh Hưng của thành phố v.v…

Và nhất là công trình chỉnh trang tái thiết đến gần 20 khu vực nhà cửa bị tàn phá trong mấy đợt tấn công của quân đội công sản trong dịp Tết Mậu Thân năm 1968, tổng cộng lên tới gần 8,000 đơn vị gia cư trong cả ba quận 6, 7 và 8 Saigon. Điển hình như tại khu tái thiết ở phường Cầu Tre-Bình Thới thuộc Quận 6, thì có đến 1,200 đơn vị gia cư được xây cất lại.

Tất cả các khu chỉnh trang này đều được thực hiện theo phương thức “Phát triển Cộng đồng”, tức là người dân địa phương đóng vai trò chủ động chính yếu vừa góp công, vừa góp của, để thực hiện việc xây dựng lại nhà cửa cho chính mình. Cán bộ của Chương trình Phát triển chỉ đóng vai trò tổ chức cho bà con hội họp bàn thảo và quyết định với nhau trong việc phân phối căn nhà cho từng gia chủ. Và rồi hướng dẫn kỹ thuật cho việc xây cất theo họa đồ thiết kế đã được các chuyên viên kỹ sư phác họa sẵn.

Chứ đó không phải là những công trình xây cất thuần túy do Nhà nước thực hiện từ đầu đến cuối, như tại các khu cư xá của Tổng Nha Kiến Thiết, hay của  Khu Gia cư Liêm giá cuộc của Tòa Đô chánh Saigon.

Có hai công trình với quy mô và ảnh hưởng lâu bền nhất, đó là việc thành lập được Trường Trung học Cộng Đồng ở quận 8, rồi cả ở quận 6, với tổng số học sinh lên tới 3000 em vào niên khóa 1974-75. Chương trình Phát triển đã kêu gọi được sự hợp tác rất hăng say của giới phụ huynh và các thân hào nhân sĩ địa phương, để thực hiện được công cuộc phát triển giáo dục mà cho đến ngày nay, sau trên 40 năm  thì vẫn tiếp tục được duy trì để phục vụ cho các thế hệ trẻ mỗi ngày một thêm đông đảo. Các em học sinh lớp đầu tiên nhập học vào năm 1966 lúc đó ở tuổi 13-14, thì năm 2010 này đã ở vào lứa tuổi 57 – 58, với nhiều em đã lên tới chức ông nội, bà ngoại cả rồi.. Và đặc biệt các cựu học sinh này vẫn còn gắn bó thân thương với nhau trong tổ chức Hội Ái Hữu Cựu Học sinh với Ngày Họp Truyền Thống của trường xưa vào tháng 12 mỗi năm..

Ngoài ra, Chương trình còn yểm trợ rất nhiều lớp Dậy nghề do các Chùa và Nhà thờ ở địa phương tổ chức và điều hành, cụ thể như tại Chùa Huê Lâm ở quận 6, Chùa Bình Đông , Nhà thờ Rạch Cát ở quận 7, Nhà thờ Bình An ở quận 8 v.v…Về y tế, Chương trình còn tổ chức cả một xe Y tế lưu động để lo khám bệnh và cấp phát thuốc cho bệnh nhân tại một số khóm hẻm ở quá xa với trạm y tế.

Về thành phần nhân sự, thì tất cả đều tham gia họat động trong khuôn khổ chương trình với tinh thần tự nguyện. Có em là học sinh dưới 20 tuổi, còn đang theo học tại các trường trung học. Có em là sinh viên cấp đại học. Và cũng có những bạn lớn tuổi hơn, nhưng phần đông đều vào lứa tuổi trên dưới 30. Những người làm việc thường xuyên, thì được hưởng một số trợ cấp sinh họat tối thiểu, chứ không phải là một thứ lương bổng nào theo quy chế của cơ quan nhà nước. Các bạn trẻ này vốn đã từng được đào tạo trong các tổ chức thanh thiếu niên, như tại Phong trào Hướng Đạo, Sinh viên Phật tử, Sinh viên Công giáo, Thanh niên Thiện chí, Phong trào Học đường Phục vụ Xã hội v.v… Đó là những nhân sự cơ hữu công tác thường xuyên, mà tỗng số chỉ có vào khỏang từ 30 đến 40 người. Còn số thiện nguyện viên lâu lâu đến hợp tác trong một dự án ngắn hạn, mà cần thêm nhiều lao động vào một vài ngày nghỉ cuối tuần, thì có thể kể đến con số hàng ngàn người, số này do các đòan thể hiệp hội bạn hướng dẫn đến để tăng cường cho nhân số cơ hữu vốn luôn ít ỏi của chương trình phát triển.

Về phương tiện tài chánh và vật liệu, thì chương trình được chánh quyền cấp cho một số ngân khỏan trong 2 đợt đầu từ năm 1965 đến 1969, tổng cộng là 30 triệu đồng, trích từ ngân sách quốc gia, và trong đợt cuối vào năm 1970 thêm được 10 triệu nữa, trích từ ngân sách ngọai viện. Còn các vật liệu xây dựng chính yếu là sắt, tôle và ciment, thì do Cơ quan Viện trợ Mỹ USAID cung ứng cho khá đày đủ. Ngòai ra, chương trình cũng còn được sự trợ giúp về dụng cụ huấn nghệ như máy may, máy đan, máy đánh chữ, dụng cụ sửa radio, sửa máy nổ , về thuốc men và một số vật dụng linh tinh khác…từ các tổ chức từ thiện quốc tế như CARE, Catholic Relief Service, Asian Christian Service, Vietnam Christian Service, Adenauer Foundation, OXFAM…Các dụng cụ này được sử dụng vào việc trang bị cho các trung tâm dậy nghề, do các tổ chức tôn giáo ở địa phương trực tiếp điều hành.

*            *           *

Đẻ tóm lược lại, ta có thể ghi nhận vài nét chính yếu như sau đây :

1 / Trong suốt quá trình hoạt động sôi nổi từ những năm 1965 trở đi, các anh chị em thiện nguyện viên này luôn ý thức được vai trò chủ yếu của mình là : “Vận động quần chúng tự nguyện tham gia vào các công trình cải tiến dân sinh” tại chính địa phương của họ. Đây đích thực là vai trò “làm chất men, chất súc tác” được vùi vào trong môi trường của quần chúng nhân dân, nhằm gây được một “tác dụng dây chuyền”, theo lối “vết dầu loang”, để mỗi ngày một phát triển rộng thêm mãi ra. Thành ra lớp người cán bộ tự nguyện như vậy chính là một thứ tác nhân có khả năng góp phần khơi động được thành cả một “Phong trào quần chúng tham gia vào công cuộc phát triển xã hội ngay tại hạ tầng cơ sở, nơi địa phương của chính họ” (Mass Fermentation/Mobilisation at the grassroots). Một anh bạn đã phát biểu tóm gọn vai trò của anh chị em thiện nguyên viên một cách thật chính xác là : “Những người vận động cho công cuộc phát triển toàn diện và điều hòa” (animateurs de de’veloppement total et harmonise’) tại địa phương các quận 6,7 và 8 Saigon thời đó vậy.

2 / Nếu cần phải đánh giá chung về Chương trình Phát triển này đã hoạt động liên tục trong 6 năm, từ 1965 đến 1971, thì ta có thể nói rằng : “Đây mới chỉ là một lọai hình họat động tiêu biểu trong số đông những Mảnh Nhỏ Cố Gắng của cả một Phong trào Thanh Thiếu niên lúc đó, nhằm góp phần vào công cuộc Xây dựng Xã hội tại miền Nam Việt nam thời kỳ trước năm 1975”. Và theo như lối mô tả của Giáo sư Karl Popper thuộc Trường Kinh tế Luân Đôn (LSE = London School of Economics) trong cuốn sách thời danh xuất bản từ năm 1945 của ông, với nhan đề là : “The Open Society & its enemies”, thì đây chính là một cách thể hiện cái phương thức : “Piecemeal Social Engineering”, tức là  “Xây dựng Xã hội từng Mảnh một” vậy.

3 / Và cuối cùng, nhân dịp kỷ niệm năm thứ 45 ngày thành lập Chương trình Phát triển Cộng đồng này, người viết xin được bày tỏ lòng thương tiếc và quý mến sâu sắc đối với một số bạn và thân hữu đã lìa trần trong mấy năm gần đây, cụ thể điển hình như các bạn Đặng Kỳ Trân, Trần Kim Hoa, Luơng Bá Cậy, Nguyễn Trọng Khánh, Lương Văn Tròn, Nguyễn Ngọc Phan, Nguyễn Văn Bọt, Nguyễn Ngọc Thạch… Và các thân hữu như Nguyễn Hữu An, Trần Hữu Hải,Trần Đại Lộc, Đỗ Ngọc Yến…

Tuy các bạn đã đi xa, nhưng cái kỷ niệm thân thương gắn bó keo sơn ấy của tất cả tập thể anh chị em chúng ta, trong bao nhiêu ngày tháng miệt mài say mê với công tác xã hội sát cánh cùng với đồng bào tại các quận 6,7, 8 Saigon những năm xưa, giữa cuộc chiến tranh khói lửa mịt mù tàn bạo lúc đó, thì không bao giờ lại có thể phai mờ quên lãng đi được./

California, Tiết Trung Thu Canh Dần 2010

Đoàn Thanh Liêm

Cậu bé lớp 8 đòi làm thay việc của Bộ trưởng Giáo dục

Cậu bé lớp 8 đòi làm thay việc của Bộ trưởng Giáo dục


Em Vũ Thạch Tường Minh phát biểu trong buổi hội thảo ra mắt sách Văn và Tiếng Việt lớp 6 của nhóm Cánh Buồm tại Hà Nội hôm 12/8. (Ảnh chụp từ clip trên youTube).

Em Vũ Thạch Tường Minh phát biểu trong buổi hội thảo ra mắt sách Văn và Tiếng Việt lớp 6 của nhóm Cánh Buồm tại Hà Nội hôm 12/8. (Ảnh chụp từ clip trên youTube).

Khánh An-VOA

14.08.2015

Phát biểu của một cậu bé lớp 8 trong buổi hội thảo ra mắt sách Văn và Tiếng Việt lớp 6 của nhóm  tại Hà Nội hôm qua (12/8) đã được lan truyền nhanh chóng trên mạng xã hội. Nhiều người gọi cậu bé là ‘Bộ trưởng Giáo dục tương lai’ của Việt Nam. Cậu bé đã nói gì? Tại sao có nhiều người tỏ ra đồng tình với nhận định của cậu bé đến thế? Khánh An tìm hiểu thêm chi tiết.

Nhấp vào để nghe phần âm thanh

Đoạn ghi âm được đăng tải lên mạng Youtube về buổi hội thảo ra mắt sách Văn và Tiếng việt lớp 6 của nhóm Cánh Buồm hôm 12/8, trong phần đặt câu hỏi, một học sinh đã đứng lên phát biểu như sau:

“Một điều mà con muốn nói với chính phủ Việt Nam, hay cụ thể hơn là Bộ Giáo dục, theo con, các vị bộ trưởng, thứ trưởng giáo dục không phải là nên áp dụng cả bộ sách này, mà là áp dụng cái lối giáo dục của bộ sách này vào giáo dục Việt Nam, bởi vì bây giờ giáo dục Việt Nam con thấy là, con không có tính từ nào khác nên con phải dùng tính từ này, là giáo dục Việt Nam bây giờ con thấy là quá ‘thối nát’ rồi. Mà suốt bao năm qua các vị cải đi, cải lại, cải tiến, cải lùi mà nó vẫn không thay đổi được kết quả gì cả. Nên bây giờ con muốn các vị bộ trưởng, thứ trưởng hãy thay đổi đường lối giáo dục của Việt Nam, có thể theo đường lối của Cánh Buồm cũng được, các vị có thể thay cả bộ sách giáo khoa cũng được. Các vị có thể nói là mất thời gian, nhưng con thấy là thời gian các vị cải tiến, cải lùi còn mất thời gian hơn. Giáo dục Việt Nam không cần cải cách gì nữa, giáo dục Việt Nam cần được cách mạng. Đó mới là điều các vị trong Bộ Giáo dục nên làm. Còn nếu bây giờ các vị không làm thì đến khi nào con thành Bộ trưởng Bộ Giáo dục con sẽ làm”.

Giáo dục Việt Nam không cần cải cách gì nữa, giáo dục Việt Nam cần được cách mạng. Đó mới là điều các vị trong Bộ Giáo dục nên làm. Còn nếu bây giờ các vị không làm thì đến khi nào con thành Bộ trưởng Bộ Giáo dục con sẽ làm.

Em Vũ Thạch Tường Minh, học sinh trường chuyên Amsterdam, nói.

Nhà giáo Phạm Toàn, người lập ra nhóm Cánh Buồm, một nhóm gồm nhiều nhà khoa học hoạt động độc lập đang làm công việc soạn thảo lại các bộ sách giáo khoa mới nhằm góp phần cách tân giáo dục theo phương pháp hiện đại, gọi phát biểu của em Vũ Thạch Tường Minh, học sinh trường chuyên Amsterdam, là một dạng “trưng cầu dân ý”.

“Những ý kiến của cậu bé bột phát một cách hồn nhiên, tức là một thứ ‘trưng cầu dân ý’ bột phát đấy. Xưa nay người ta vẫn nghĩ những đứa bé học ở những trường chuyên, lớp chọn như thế thì không có ý kiến gì về việc học nữa vì nó thỏa mãn rồi. Thế mà cậu bé này không thỏa mãn. Thứ hai nữa là cậu bé này đã nhìn ra không phải chỉ cho nó, rất nhiều trường chuyên lớp chọn khi học sinh vào đấy là tự thỏa mãn cuộc đời mình, cậu bé này vẫn nhìn ra xã hội nữa, phải nhìn ra xã hội thì mới thấy được ý nghĩa của bộ sách mà nhóm Cánh Buồm làm. Khi nào người ta hồn nhiên và không bị điều khiển bởi một động lực ngoài ý nghĩa giáo dục, ngoài sự học của con người, thì người ta đồng ý với nhóm Cánh Buồm. Nếu người ta nghĩ đến những thứ khác như uy tín, danh giá, tiền, quyền lợi…, thì người ta sẽ tự ái”.

Suy nghĩ của cậu bé không những được tán dương trong buổi hội thảo mà còn được chia sẻ rất nhiều trên mạng xã hội. Nhiều người nhận xét cậu bé có nhận thức chững chạc hơn rất nhiều người lớn, thậm chí có người đề nghị cho cậu làm thay công việc của Bộ Giáo Dục để con em họ được nhờ.

Nhà giáo Phạm Toàn và các em học sinh.

Nhà giáo Phạm Toàn và các em học sinh.

Nhà giáo Phạm Toàn cho rằng cậu bé đã nói thay nguyện vọng của nhiều người.

“Nguyện vọng của người dân là người ta muốn có một nền học vấn khác, nhưng đấy không phải là tất cả số đông người dân. Số đông người dân vẫn đang chịu sự ép dàn mỏng ra của ý thức hệ, của thói quen của nhà cầm quyền và thỏa mãn với bất kỳ cái gì của nhà nước đề ra”.

Nhà giáo Phạm Toàn nhận xét thái độ của đại đa số người dân Việt Nam vẫn là tìm cách thích nghi với hoàn cảnh hơn là thay đổi nó, một số người khác thậm chí còn tìm cách kiếm lợi trên những hoàn cảnh đó. Ông nói:

“Quan trọng nhất là những người hiểu biết, những nhà sư phạm phải tìm con đường càng ngày càng phải đúng hơn cả. Nếu cứ cắm cúi làm theo cách cũ thì sẽ làm tan hoang cả một tâm hồn dân tộc”.

Bây giờ giáo dục Việt Nam con thấy là, con không có tính từ nào khác nên con phải dùng tính từ này, là giáo dục Việt Nam bây giờ con thấy là quá ‘thối nát’ rồi. Mà suốt bao năm qua các vị cải đi, cải lại, cải tiến, cải lùi mà nó vẫn không thay đổi được kết quả gì cả. Nên bây giờ con muốn các vị bộ trưởng, thứ trưởng hãy thay đổi đường lối giáo dục của Việt Nam

Cậu bé lớp 8, Vũ Thạch Tường Minh, phát biểu.

Thực trạng của nền giáo dục Việt Nam lâu nay vẫn bị xã hội lên án vì những bất cập, lạc hậu, giáo điều và thiếu thực tế. Rất nhiều sáng kiến, cải cách đã được đưa ra những không cải thiện được tình trạng này nên nhiều người dân Việt Nam đã gọi đùa những “cải tiến” là “cải lùi”.

Chỉ riêng trong các bộ sách giáo khoa hiện hành thôi, đã có rất nhiều lỗi nghiêm trọng bị người dân phát hiện ra trong thời gian qua. Theo báo Đời sống & Pháp luật, chỉ tính riêng trong năm 2013 đã có 5 trường hợp sách giáo khoa, sách tham khảo bị phát hiện có in cờ Trung Quốc với “đường lưỡi bò 9 đoạn”.

Soạn lại bộ sách giáo khoa đúng đắn, nghiêm chỉnh cho các cấp bậc là mục tiêu chính của nhóm Cánh Buồm. Nhà giáo Phạm Toàn cho biết các thành viên của nhóm gặp nhau ở tâm huyết, lý tưởng dành cho nền giáo dục nước nhà, chứ không theo một tổ chức nào. Mọi người đều có công việc riêng để kiếm sống và việc soạn sách chỉ là tình nguyện.

Những nỗ lực của nhóm Cánh Buồm đôi khi cũng gặp phải sự phản kháng từ phía cơ quan chức năng, nhưng có một trường tiểu học đã chấp nhận áp dụng thực nghiệm bộ sách. Chỉ trong một năm, số lượng học sinh lớp 1 xin vào trường đã tăng lên gấp đôi, mặc dù học phí của trường này khá cao so với mặt bằng chung. Nhà giáo Phạm Toàn cho biết nhóm không có ý định ‘chạy chọt’ hay ‘vận động’ cho việc sử dụng sách rộng rãi, mà nhóm dành quyền lựa chọn đó cho chính người dân Việt Nam.

Thực trạng của nền giáo dục Việt Nam lâu nay vẫn bị xã hội lên án vì những bất cập, lạc hậu, giáo điều và thiếu thực tế. Rất nhiều sáng kiến, cải cách đã được đưa ra những không cải thiện được tình trạng này nên nhiều người dân Việt Nam đã gọi đùa những ‘cải tiến’ là ‘cải lùi’.

Nhà giáo Phạm Toàn nhận xét.

“Chúng tôi chỉ cần làm đúng đã, chúng tôi không cầu cạnh để thắng lợi vì chạy vạy, lobby này khác thì có thể có lợi nhưng về lâu về dài thì không có lợi. Chúng tôi cứ để thế này cho xã hội chọn lọc. Nếu Bộ Giáo dục chưa thừa nhận thì họ cũng phải cảnh giác khi họ làm những sản phẩm mới. Họ phải làm thế nào để họ không thua. Chứ còn [chúng tôi] không lobby, dứt khoát không lobby!”.

Với hơn 10 năm làm việc nghiêm túc, nhóm đã hoàn thành bộ Sách giáo khoa tiểu học và cho ra mắt bộ sách này hôm 12/8. Bộ sách có sự tham gia của nhiều soạn giả nổi tiếng và được thông qua một ban duyệt bản thảo gồm nhiều nhà nghiên cứu, giáo sư, tiến sĩ. Nhóm đang bắt tay thực hiện bộ sách dành cho lớp 6 trở lên, ngoài hai cuốn Tiếng Việt và Văn lớp 6 còn có hai cuốn Tự học Tiếng Việt và Tự học Văn. Đặc điểm của sách giáo khoa của nhóm Cánh Buồm là có thể sử dụng sách trong lớp học với giáo viên hoặc dành cho học sinh tự học.

httpv://www.youtube.com/watch?v=Jwq9TBYXIYc

“Bộ trưởng Giáo dục tương lai” bức xúc

“Cần xây dựng con người chứ không phải tượng đài”

“Cần xây dựng con người chứ không phải tượng đài”

Hoà Ái, phóng viên RFA
2015-08-12

08122015-need-to-build-real-idol-no-statue.mp3 Phần âm thanh Tải xuống âm thanh

32 mẫu phác thảo tượng đài Hồ Chí Minh được trưng bày từ năm 2013 tại UBND TPHCM

32 mẫu phác thảo tượng đài Hồ Chí Minh được trưng bày từ năm 2013 tại UBND TPHCM

Báo NLD

Trong xu thế khắp các tỉnh, thành cả nước VN, chính quyền địa phương đua nhau xây tượng đài và mới đấy nhất dự án tượng đài Bác Hồ 1400 tỷ ở tỉnh Sơn La vừa được thông qua gây nên làn sóng phản đối mạnh mẽ trong công chúng. Tìm hiểu về góc độ văn hóa, liệu rằng việc xây dựng tượng đài trong bối cảnh hiện tại có còn phù hợp?

Hòa Ái có cuộc trao đổi ngắn với Giáo sư Trần Ngọc Thêm, Giám đốc Trung tâm Văn hóa Lý luận và Ứng dụng thuộc Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn TP. HCM, xoay quanh vấn đề vừa nêu. Mời quý thính gải cùng nghe.

Hòa Ái: Xin chào Giáo sư Trần Ngọc Thêm. Thưa Giáo sư, trước hết, câu hỏi của Hòa Ái về nét văn hóa đúc tượng, xây tượng đài của người Việt bắt đầu xuất hiện từ khi nào trong lịch sử VN?

Giáo sư Trần Ngọc Thêm: Nền văn hóa VN, theo như cách định danh và phân loại của tôi thì thuộc loại nền văn hóa âm tính. Khu vực ĐNA là khu vực trồng lúa nước nên văn hóa rất âm tính, thiên về tinh thần hơn thiên về vật chất, thiên về văn hóa nghe, nói hơn là văn hóa nhìn. Vì vậy, trong lịch sử VN văn chương rất phát triển còn hội họa thì ngược lại. Đối với phương Tây thì hội họa, tượng đài, kiến trúc rất phát triển. Ở VN thì tượng đài rất gần đây thôi, đặc biệt từ khi người Pháp đến thì mới bắt đầu có xây dựng một số tượng đài chổ này, chổ kia, chổ khác. Thời kỳ xã hội chủ nghĩa thì ảnh hưởng theo Liên Xô cũng có thêm một số tượng đài nữa. Và trong giai đoạn cuối, giai đoạn sau của thời kỳ đổi mới thì việc xây dựng tượng đài bắt đầu ồ ạt. Văn hóa VN có một đặc điểm khác, tức là tính cộng đồng, rất hay theo nhau, thấy chổ này làm điều gì hay thì chổ khác làm theo. Trong lịch sử VN có rất nhiều những phong trào như vậy. Giai đoạn hiện nay khi phong trào phần nhiều phát triển tới mức độ cao thì lại chuyển sang làm hỏng, tiêu cực.

” Việc đồng thời xây dựng kinh tế thì xây dựng văn hóa, xây dựng cái này cái khác là cần thiết. Tất nhiên tượng đài cũng cần nhưng có mức độ thôi, nghĩa là quy hoạch như thế nào chứ không phải xây dựng tràn lan. Hiện nay có vẻ như tràn lan rồi. Số lượng quá nhiều

Giáo sư Trần Ngọc Thêm”

Hòa Ái: Theo như nhận xét của Giáo sư là do phong trào xây tượng đài hiện đang phát triển với mức độ cao đã gây ra chiều hướng tiêu cực. Có phải vì tính chất tiêu cực ngày mỗi một trầm trọng hơn đến nỗi cả đề án xây dựng tượng đài Chủ tịch Hồ Chí Minh ở Sơn La và thêm 14 tượng đài nữa ở các địa phương khác cho đến năm 2030 cũng bị dư luận trong nước phản đối?

Giáo sư Trần Ngọc Thêm: Tượng đài chỉ đơn thuần là một hình tượng thôi. Và đối với đại đa số người VN thì Bác Hồ là một hình tượng như vậy. Chúng ta có thể nhớ lại ở ngay miền Nam trong hoàn cảnh còn đang chiến tranh ở những vùng của chính quyền VNCH quản lý, trong những vùng của người Mỹ thì sau khi Bác Hồ mất nhiều nơi người ta tự giác, tự nguyện làm những đề thờ Bác Hồ và người ta hy sinh xương máu để bảo vệ những đền thờ này. Đây là một ví dụ để cho thấy thôi. Như vậy, hiện nay trong số các tượng đài thì hình tượng Bác Hồ có không phải là ít. Vả lại xây dựng tượng đài không nhất thiết quy mô phải thật to, phải cao bao nhiêu mét, nặng bao nhiêu tấn…thì mới là tượng đài. Tượng đài có thể to, có thể nhỏ nhưng căn bản phải phù hợp với không gian, phải có hình tượng độc đáo, hình tượng đẹp với mức kinh phí hạn chế hơn nhưng vẫn có thể đạt được hiệu quả.

Tượng đài Hồ Chí Minh được làm bằng hợp kim đồng có chiều cao là 7,2 m được đặt trước mặt UBND TPHCM.

Tượng đài Hồ Chí Minh được làm bằng hợp kim đồng có chiều cao là 7,2 m được đặt trước mặt UBND TPHCM (Kiến Thức)

Hòa Ái: Nhiều ý kiến của dân chúng cho rằng VN đang trong bối cảnh gánh nặng nợ công, nền kinh tế đang gặp nhiều khó khăn, đời sống an sinh xã hội của người dân còn ở mức thấp…Cho nên Nhà nước không cần thiết xây dựng dựng các tượng đài như hiện nay. Xét về góc độ văn hóa, ý kiến của Giáo sư như thế nào?

Giáo sư Trần Ngọc Thêm: Tôi nghĩ không hẳn hoàn toàn như vậy. Là thế này, cùng với việc xây dựng kinh tế thì văn hóa cũng phải được phát triển và văn hóa có nhiều khía cạnh. Văn hóa là nền tảng, mục tiêu của kinh tế. Bởi vì làm kinh tế cuối cùng để nâng hạnh phúc đời sống cho con người. Thế thì đời sống tinh thần cũng được xây dựng chứ không phải cứ còn khó khăn thì cứ tập trung lo xong kinh tế, mọi thứ khác cứ để đó thì không phải. Cho nên việc đồng thời xây dựng kinh tế thì xây dựng văn hóa, xây dựng cái này cái khác là cần thiết. Tất nhiên tượng đài cũng cần nhưng có mức độ thôi, nghĩa là quy hoạch như thế nào chứ không phải xây dựng tràn lan. Hiện nay có vẻ như tràn lan rồi. Số lượng quá nhiều. Hơn nữa vì không có văn hóa xây dựng tượng đài cho nên cũng không có kinh nghiệm về mọi mặt, từ thiết kế ý tưởng, xây dựng biểu tượng cho đến kỷ thuật…Cho nên trong thời gian qua, nhiều tượng đài sau khi xây xong bộc lộ rất nhiều khiếm khuyết. Vì vậy, tôi cho rằng cần phải hạn chế, cần phải có chừng mực hơn, có kế hoạch hơn chứ như hiện nay là quá nhiều và như vậy không phải là tốt. Và tôi cho rằng sự phản ứng của dân chúng là có lý.

” Trong xây dựng văn hóa thì tôi cho rằng đầu tiên phải xây dựng con người chứ không phải tượng đài

Giáo sư Trần Ngọc Thêm”

Hòa Ái: Hòa Ái cũng ghi nhận nguyện vọng của phần lớn dân chúng mong rằng Chính phủ phải quan tâm nhiều hơn nữa và tập trung cải thiện đời sống an dân thì hiển nhiên trong lòng họ sẽ luôn sừng sững những tượng đài các vị lãnh đạo vì nước thương dân chứ không cần phải có những tượng đài hoành tráng như hiện nay. Giáo sư nghĩ sao về quan điểm này?

Giáo sư Trần Ngọc Thêm: Điều đó thì đúng bởi vì mọi thứ tượng đài nào cũng không vững chắc cho bằng tượng đài trong lòng của người dân. Khi người dân có niềm tin, người ta yêu quý thì đã là có tượng đài rồi.

Hòa Ái: Giáo sư có chia sẻ rằng song song với việc xây dựng kinh tế thì cũng phải phát triển văn hóa. Trong giai đoạn hiện tại theo Giáo sư, VN cần chú trọng phát triển văn hóa như thế nào?

Giáo sư Trần Ngọc Thêm: Trong xây dựng văn hóa thì tôi cho rằng đầu tiên phải xây dựng con người chứ không phải tượng đài. Con người hiện nay có rất nhiều những mặt xấu của văn hóa truyền thống trong môi trường mới là môi trường đô thị, môi trường công nghiệp trong hòan cảnh toàn cầu hóa, kinh tế thị trường như thế này, có nhiều thói hư tật xấu bộc lộ ra. Cần phải tập trung vào xây dựng điều đó, phải có những con người hoàn thiện để đáp ứng những yêu cầu của giai đoạn toàn cầu hóa, hiện đại hóa, công nghiệp hóa và đô thị hóa thì mới có thể làm tất cả mọi việc khác được.

Hòa Ái: Chân thành cảm ơn thời gian của Giáo sư dành cho đài ACTD.

Cô bé 14 tuổi đi tìm công lý cho ba mẹ và anh trai

Cô bé 14 tuổi đi tìm công lý cho ba mẹ và anh trai

Sự việc liên quan tới gia đình em Nguyễn Mai Thảo Vy (ngoài cùng bên trái) rộ lên hồi tháng Tư vừa qua trong vụ phản kháng cưỡng chế đất đai ở huyện Thạnh Hóa, Long An.

Sự việc liên quan tới gia đình em Nguyễn Mai Thảo Vy (ngoài cùng bên trái) rộ lên hồi tháng Tư vừa qua trong vụ phản kháng cưỡng chế đất đai ở huyện Thạnh Hóa, Long An.

 

VOA Tiếng Việt

12.08.2015

Một bé gái mất nhà, có cả cha mẹ và anh trai rơi vào vòng lao lý vì chống lại lực lượng thu hồi đất mà em cho là bất công, nói em chỉ mong trở lại cuộc sống bình thường và đang làm tất cả những gì có thể để gia đình được đoàn tụ.

Sự việc liên quan tới gia đình em Nguyễn Mai Thảo Vy rộ lên hồi tháng Tư vừa qua trong vụ phản kháng cưỡng chế đất đai ở huyện Thạnh Hóa, Long An.

Hơn một chục người bị bắt, trong đó có ba mẹ của em Vy, và 4 tháng sau, mới đây, ngày 6/8, anh trai của em là Nguyễn Mai Trung Tuấn, 15 tuổi, đã bị bắt theo “lệnh truy nã”.

Vy kể với VOA Việt Ngữ: “Con cảm thấy mình giống như là bước vào con đường cùng không có lối thoát. Con tưởng cuộc đời con chấm hết rồi. Không còn cha mẹ, không còn nhà cửa. Tinh thần của con rất là suy sụp”.

Vy cho biết đã tận mắt xem “thông báo về việc bắt người đang bị truy nã” đối với anh trai mình, do công an Huyện Thạnh Hóa – tỉnh Long An ban hành, nhưng em nói trước đó, gia đình “không nhận được lệnh truy nã nào”.

Theo thông báo trên, học sinh Nguyễn Mai Trung Tuấn bị bắt “vì đã có hành vi cố ý gây thương tích, phạm vào điều 104 Bộ Luật hình sự”.

Trên mạng xã hội nhiều người lên tiếng phản đối việc truy tố và bắt giam một người dưới tuổi vị thành niên như em Tuấn.

Tuy nhiên, theo luật sư Lê Thị Công Nhân, việc bắt giữ và truy tố đối với những người ít tuổi thì luật Việt Nam có quy định tương đối rõ ràng.

Bà nói: “Luật Việt Nam quy định trường hợp ít tuổi nhất mà bị bắt giữ theo luật hình sự là 14 tuổi, là tuổi phải chịu trách nhiệm hình sự nhưng chỉ đối với các tội nằm trong các nhóm rất nghiêm trọng cho tới đặc biệt nghiêm trọng. Nhưng mức độ nguy hiểm và mức độ nghiêm trọng của tội không phải là yếu tố duy nhất để cơ quan thẩm quyền người ta ra quyết định bắt giữ mà người ta còn dựa vào các yếu tố khác như nhân thân của các nghi can; thái độ, tâm tính của nghi can đó; nơi ở của nghi can, nghi can ở với gia đình có nhân thân tốt hay là nghi can ở trong môi trường cũng có khả năng nguy hiểm, tiếp tục phạm tội nào đó và có thể bỏ trốn. Họ xét nhiều khía cạnh như vậy. Nếu mà nhân viên công vụ người ta làm việc khách quan, người ta phải xem xét rất là kỹ những yếu tố đó để đưa ra một quyết định bắt giữ nghi can tuổi vị thành niên”.

Em Tuấn là con trai đầu của bà Mai Thị Kim Hương và ông Nguyễn Trung Can ở tỉnh Long An.

Kháng cự

Hồi giữa tháng Tư vừa qua, cặp vợ chồng này cùng với khoảng 10 người thuộc hai hộ dân khác đã bị bắt sau khi sử dụng acid và bom xăng để kháng cự lực lượng cưỡng chế đất.

Tranh chấp bùng lên vì dự án giải phóng mặt bằng để xây dựng bờ kè ở thị trấn Thạnh Hóa. Em Nguyễn Mai Thảo Vy  cho biết chính quyền “có đền bù nhưng không phù hợp với cá giá mà cha mẹ con mua”.

Em Nguyễn Mai Trung Tuấn phản đối việc bắt giữ cha mẹ.

Em Nguyễn Mai Trung Tuấn phản đối việc bắt giữ cha mẹ.

Trong thông báo về việc “bắt người đang bị truy nã”, công an huyện Thạnh Hóa không nói rõ “hành vi cố ý gây thương tích” của em Tuấn là gì. VOA tiếng Việt không thể liên hệ phỏng vấn với công an huyện Thạnh Hóa.

Luật sư Lê Thị Công Nhân nói về tội này: “Tội cố ý gây thương tích là một tội tương đối là phức tạp bởi vì nó liên quan tới việc giám định tỷ lệ thương tật của bị hại, của nạn nhân. Nó chia ra làm nhiều mức độ. Nhưng tỷ lệ thương tật đó nó chỉ là một phần để đi tới quyết định là hành vi phạm tội có phải là nghiêm trọng hay không bởi vì nó liên quan tới hành vi phạm tội được thực hiện như thế nào, với một thái độ cố ý đến cùng, với một sự tổ chức, với một sự xảo quyệt, với một sự tàn độc, hoặc với một động cơ đê tiện… Nó có rất nhiều yếu tố, chứ không phải chỉ cố ý gây thương tích thì cứ mặc định nó là tội rất nghiêm trọng”.

Điều 104 Bộ luật hình sự có 4 khung hình phạt từ 6 tháng tù giam tới 20 năm tù hoặc tù chung thân. Tin cho hay, cha mẹ của em Tuấn cũng bị truy tố về tội “cố ý gây thương tích”, nhưng không rõ là theo điều nào.

Giờ con chỉ mong muốn nho nhỏ thôi là nhà cầm quyền cộng sản thả cha mẹ con và anh hai con ra rồi trả tất cả nhà lại cho gia đình con sống bình thường.

Em Nguyễn Mai Thảo Vy nói.

Dù giờ phải sống nương nhờ vào người dì, em Vy nói rằng còn nhiều người ở khắp Việt Nam “còn tội hơn gia đình con gấp trăm lần” vì “bị mất đất, mất nhà và bị cướp quyền làm người”.

Em nói tiếp: “Giờ con chỉ mong muốn nho nhỏ thôi là nhà cầm quyền cộng sản thả cha mẹ con và anh hai con ra rồi trả tất cả nhà lại cho gia đình con sống bình thường. Con chỉ mong luật pháp của Việt Nam đừng có làm trái luật mà quốc tế quy định. Nó đừng có xâm phạm nhân quyền nữa. Hàng ngày con lên Facebook con tố cáo tội ác mà Đảng Cộng sản đã cướp của gia đình con để cho Đảng Cộng sản Việt Nam mau sám hối”.

Thu hồi đất đai ở Việt Nam đã gây ra nhiều vụ đối đầu nghiêm trọng giữa người dân và lực lượng cưỡng chế.

Trước vụ liên quan tới gia đình em Vy và Tuấn, gia đình nông dân Đoàn Văn Vươn ở Hải Phòng dùng mìn tự thế và súng để chống lại lực lượng cưỡng chế năm 2012.

Vụ việc khiến nhiều người bị thương cũng như đẩy nhiều thành viên trong gia đình người nông dân này vào cảnh tù tội.

Phó Chánh án Tòa án tối cao Hoa Kỳ thăm Việt Nam

Phó Chánh án Tòa án tối cao Hoa Kỳ thăm Việt Nam

Gia Minh, biên tập viên RFA, Bangkok

RFA

Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng tiếp Thẩm phán Toà án tối cao Hoa kỳ Ruth Bader Ginsburg

Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng tiếp Thẩm phán Toà án tối cao Hoa kỳ Ruth Bader Ginsburg

Photo Nhat Bac/chinhphu.vn

Phó chánh án Tòa án Tối cao Hoa Kỳ, bà Ruth Bader Ginsburg, hôm nay kết thúc chuyến làm việc chính thức tại Hà Nội.

Thông cáo báo chí của Đại sứ quán Mỹ tại Hà Nội cho biết trong chuyến thăm và làm việc tại thủ đô Hà Nội, phó chánh án Tòa án Tối cao Hoa Kỳ Ruth Bader Ginburg gặp thủ tướng Việt Nam Nguyễn Tấn Dũng thảo luận về pháp quyền.

Bà Ruth Bader Ginburg còn có các cuộc gặp với phó chủ tịch Quốc hội Việt Nam Nguyễn thị Kim Ngân, chánh án Trương Hòa Bình, người đứng đầu Hội đồng Thẩm phán của Tòa án Nhân dân Tối cao Việt Nam mới được bổ nhiệm vào tháng 7 vừa qua.

Tại các cuộc gặp phó chánh án Tòa án Tối cao Hoa Kỳ thảo luận với các cơ quan chức năng Việt Nam về cải cách luật pháp, trình bày về Hệ thống Tòa án của Hoa Kỳ cũng như Tòa án Tối cao nước Mỹ.

Ngoài ra khi có mặt tại Hà Nội, bà phó chánh án Tòa án Tối cao Hoa Kỳ còn gặp gỡ, trao đổi với những thành viên của Chương trình Sáng kiến Thủ Lĩnh Trẻ Đông Nam Á, các sinh viên luật, các học giả về pháp quyền và truyền thông trong nước Việt Nam.

Luật sư Nguyễn Văn Đài, một cựu tù nhân chính trị tại Việt Nam, cho rằng hợp tác cải cách tư pháp như các hoạt động lâu nay giữa Hoa Kỳ và Việt Nam sẽ không có hiệu quả nếu không có cải cách về hệ thống chính trị tại Việt Nam:

“ Muốn cải cách hệ thống luật pháp thì trước hết phải cải cách hệ thống chính trị, vì hệ thống chính trị sinh ra luật pháp. Nếu hệ thống chính trị mà duy trì hệ thống toàn trị, độc đảng như Việt Nam thì cho dù các văn bản luật pháp từ Hiến pháp cho đến các đạo luật được viết hay như thế nào chăng nữa thì trong thực tế không được thi hành một cách triệt để. Một ví dụ điển hình là tất cả các quyền con người đều được ghi nhận trong hiến pháp Việt Nam và kể cả các chuyên gia pháp lý trên thế giới cũng đánh giá rất cao những quyển con người được ghi trong đó. Thế nhưng trên thực tế từ năm 1946 đến nay, trải qua 4-5 lần sửa đổi hiến pháp rồi mà quyền con người ở Việt Nam vẫn chưa được thực hiện, chưa được tôn trọng.

Quan điểm của tôi là dù chính phủ Hoa Kỳ hay bất kỳ chính phủ và tổ chức quốc tế nào muốn giúp Việt Nam thì điều đầu tiên là cần khuyến cáo chính quyền Việt Nam sửa chữa hay khắc phục hệ thống chính trị, tôn trọng quyền tự do- dân chủ cho dân trước; tức tôn trọng thể chế chính trị đa đảng. Có thế thì khi những luật pháp được viết ra mới có giá trị trong thực tiễn. Còn nếu không cho dù viết hay đến đâu nó vẫn không có giá trị trong thực tiễn đâu.”

Xin được nhắc lại chuyến thăm của phó chánh án Tóa án Tối cao Hoa Kỳ Ruth Bader Ginburg được Chương trình Diễn giả của Bộ Ngoại giao Mỹ tổ chức. Hoạt động này nằm trong khuôn khổ những cố gắng thúc đẩy quan hệ Đối tác Toàn diện Việt- Mỹ được ký kết vào tháng 7 năm 2013.

Năm nay Hoa Kỳ và Việt Nam cũng tiến hành nhiều hoạt động để kỷ niệm 20 năm bình thường hóa quan hệ ngoại giao giữa đôi bên.

Bà phó chánh án Tòa án Tối cao Hoa Kỳ sau khi kết thúc làm việc tại Hà Nội còn vào Sài Gòn tiếp tục chuyến thăm 5 ngày tại Việt Nam.

Video bài thuyết trình ”Hành Trang & Lý Tưởng” của Luật sư Têrêsa Trần Kiều Ngọc

Video bài thuyết trình ”Hành Trang & Lý Tưởng” của Luật sư Têrêsa Trần Kiều Ngọc

VietCatholic Adelaide

Ls. Têrêsa Trần Kiều Ngọc sinh quán tại giáo xứ Phước Tỉnh, Bà Rịa, Vũng Tàu. Lúc còn nhỏ theo gia đình vượt biển tìm tự do và được định cư tại Adelaide, Nam Úc.

Ls. Kiều Ngọc hiện là luật sư trưởng luật sư đoàn Kiều Ngọc tại Adelaide và là giáo dân thuộc Cộng Đồng Công Giáo Việt Nam, tiểu bang Nam Úc

Mời qúi vị nghe bài thuyết trình của một luật sư trẻ, lớn lên tại Úc, nói tiếng Việt rất sành sõi, nói về Ơn Gọi tận hiến của Cô và hành trang, lý tưởng

httpv://www.youtube.com/watch?v=fy0bsn-xC6o

Teresa Trần Kiều Ngọc: Hành Trang và Lý Tưởng

Virus ‘Bông hồng Việt Nam’ lây lan ở Indonesia

Virus ‘Bông hồng Việt Nam’ lây lan ở Indonesia

Các đường link cài mã độc đã được đưa lên một số trang Facebook trong các diễn đàn đóng của Indonesia.

Các đường link cài mã độc đã được đưa lên một số trang Facebook trong các diễn đàn đóng của Indonesia.

Một virus ẩn dưới hình ảnh đồi trụy có tên gọi ‘Vietnam Rose’ (Bông hồng Việt Nam) đã lây nhiễm máy tính của hàng nghìn người sử dụng Facebook ở Indonesia.

Người sử dụng mạng xã hội ở Indonesia đang kêu gọi các Facebooker ở nước này cảnh giác trước virus đang “làm mưa, làm gió” ở nước này suốt nhiều ngày qua.

Máy tính bị nhiễm “Vietnam Rose” sau khi người sử dụng nhấp chuột vào các đường link với các hình ảnh đồi trụy trên Facebook.

Sau đó, máy bị nhiễm sẽ tự động bị cài các mã độc, rồi sau đó tài khoản Facebook của họ sẽ bị chiếm giữ và các đường link sẽ tự động bị cài đặc trên của họ trên mạng xã hội này.

Chưa rõ nguồn gốc của virus này, và liệu nó có xuất xứ từ Việt Nam hay không. Nhưng hiện phần lớn người sử dụng bị ảnh hưởng sinh sống ở Indonesia.

Các đường link cài mã độc đã được đưa lên một số trang Facebook trong các diễn đàn đóng của Indonesia.

Đây không phải là lần đầu tiên người sử dụng Facebook của Indonesia bị lừa vì virus đồi trụy như vậy.

Suốt từ đầu năm cho tới cuối năm ngoái, một virus có tên gọi là “Drunk Girls” (Các cô gái say xỉn) cũng đã gây nhiễm nhiều máy tính ở nước này.

Một chuyên gia diệt virus của Indonesia được trích lời nói rằng “Vietnam Rose nguy hiểm hơn 9 lần so với Drunk Girls”.

Virus “Bông hồng Việt Nam” được cho là xuất hiện trên trang Facebook từ tháng trước, và con số người sử dụng mạng bị ảnh hưởng vẫn chưa thuyên giảm.

Theo CNN, JKT

Người Phi kêu gọi người Việt tẩy chay hàng Trung Quốc

Người Phi kêu gọi người Việt tẩy chay hàng Trung Quốc

Nguoi-viet.com

MANILA 7-8 (NV) – Một tổ chức người Phi Luật Tân kêu gọi người Việt Nam cùng với dân Phi tẩy chay hàng Trung Quốc nhất là các loại hàng giá rẻ, phẩm chất thấp trong bối cảnh tranh chấp chủ quyền biển đảo.

Người dân Phi Luật Tân đi biểu tình chống Trung Quốc bá quyền bành trướng. (Hình: EPA)

Một tổ chức tại Phi Luật Tân có tên là ‘Movement and Alliance to Resist China’s Aggression in the West Philippine Sea’ (MARCHA) mới đây kêu gọi như vậy vì cả hai nước cùng có một kẻ thù chung là Trung Quốc trong cuộc tranh chấp chủ quyền biển đảo trên Biển Đông.

Một trong những việc có thể làm được hiện nay là tẩy chay các loại hàng hóa của Trung Quốc, đặc biệt là các loại quần áo, vải vóc giá rất rẻ so với đồ sản xuất nội địa, bán đầy ngập khắp nơi ở cả Việt Nam và Phi Luật Tân.

Người Phi Luật Tân đã biểu tình rất nhiều lần trước tòa đại sứ và tổng lãnh sự của Trung Quốc, phản đối hành động bá quyền bành trướng của Trung Quốc.

Tổ chức MARCHA lập một trang mạng phổ biến các tin tức liên quan đến đấu tranh chống Trung Quốc xâm lược và tổ chức biểu tình trên nước Phi kêu gọi mọi người tẩy chay hàng hóa Trung Quốc, nay thì kêu gọi thêm người Việt Nam cùng phối hợp hành động.

Hàng hóa nội địa của Việt Nam từ nông sản đến các hàng kỹ nghệ không ngóc đầu lên nổi ngay tại thị trường Việt Nam vì các loại hàng tương tự được tuồn từ Trung Quốc sang và bán với giả rẻ hơn nhiều, dù phẩm chất tồi hơn, nhiều khi có thể độc hại.

“Đây là một trong những phản ứng của chúng tôi trước một số hành động có thể coi là xâm lược của Trung Quốc đối với Philippines như lấn chiếm lãnh hải; phá hoại môi trường với các hoạt động lấn biển; xâm lược về mặt xã hội với các loại thuốc lậu đưa vào Philippines; xâm lược về mặt chính trị với sự can thiệp vào chính trường Philippines; xâm lược về mặt kinh tế qua việc đổ hàng hóa rẻ mạt sang Philippines, gây thiệt hại cho các ngành công nghiệp địa phương”. Ông Roilo Golez, nghị viên thành phố Paranaque từng là dân biểu, nói với đài VOA.

Hồi Tháng 7 và Tháng sáu trước đó, MARCHA cũng đã từng có các cuộc biểu tình kêu gọi tẩy chay hàng Trung Quốc.

Chế độ Hà Nội vốn mắc kẹt trong “16 chữ vàng” và “4 tốt”, cần chỗ dựa vào Bắc Kinh để tồn tại nên việc để cho người dân tự do biểu tình chống Trung Quốc hay biểu tình kêu gọi tẩy chay hàng hóa Trung Quốc là chuyện khó có thể xảy ra. Nhiều người tham dự biểu tình chống Trung Quốc ở Hà Nội và Sài Gòn từng bị bắt giữ, đánh đập và tù tội.

Trong cuộc phỏng vấn của đài VOA, ông Golez nói rằng  “Chúng tôi kêu gọi người Việt cùng sát cánh với chúng tôi. Chúng ta cần phải giúp đỡ lẫn nhau vì cùng có chung đối thủ là Trung Quốc. Ngành may mặc của nước này đang cạnh tranh với chúng ta, và việc tẩy chay này cũng sẽ giúp cho ngành may mặc địa phương. Ngoài cuộc tẩy chay này, chúng tôi còn ủng hộ Việt Nam trong vấn đề chủ quyền lãnh hải, nhất là khi năm ngoái Trung Quốc đưa giàn khoan dầu hơn một tỷ đôla vào thềm lục địa của Việt Nam. Liên minh của chúng tôi có nói với chính quyền rằng chúng ta cần phải học tập Việt Nam, làm theo gương Việt Nam. Tuy nhiên, bản thân chúng tôi cũng nêu gương bằng cách đưa Trung Quốc ra tòa trọng tài Liên Hiệp Quốc cũng như mạnh mẽ phản đối Bắc Kinh xây đảo ở biển Đông”.

Trong một số cuộc biểu tình chống Trung Quốc tại Phi Luật Tân vừa qua, người ta thấy có một số người là người Việt Nam. (TN)

Công việc bảo vệ sự sống tại Việt Nam

Công việc bảo vệ sự sống tại Việt Nam

Hoàng Dung, thông tín viên RFA

08092015-life-protct-activites.mp3 Phần âm thanh Tải xuống âm thanh

Tổ chức Y tế Thế giới-WHO, Việt Nam là một trong 3 nước có tỷ lệ phá thai cao nhất thế giới.

Tổ chức Y tế Thế giới-WHO, Việt Nam là một trong 3 nước có tỷ lệ phá thai cao nhất thế giới.

AFP

Hoạt động của một số các bạn trẻ tại Việt Nam với danh xưng ‘bảo vệ sự sống’ được tiến hành lâu nay; khi mà theo Tổ chức Y tế Thế giới-WHO, Việt Nam là một trong 3 nước có tỷ lệ phá thai cao nhất thế giới.
Công tác đó tiến triển ra sao và mục tiêu giúp giảm bớt nạn phá thai trong nước đạt được mức nào?

Tiến triển của hoạt động ‘bảo vệ sự sống’.

Phong trào ‘bảo vệ sự sống’ phát triển mạnh mẽ trên thế giới và đã có từ lâu. Ở Việt Nam phong trào này mới được xây dựng và phát triển khoảng hơn 20 năm nay và khởi đi từ thành phố Huế và hiện nay thì đã có khắp cả nước.

Còn một bạn trẻ trong nhóm bảo vệ sự sống ở giáo xứ Thái Hà, thành phố Hà Nội cho biết.

“Nhóm bảo vệ sự sống tại Thái Hà thì từ năm 2009 đến nay các hoạt động về bảo vệ sự sống gồm có: truyền thông, tư vấn thuyết phục và các hoạt động an táng thai nhi vẫn duy trì đều đặn, trong đó gồm ¼ là người già và trung tuổi còn là lại các bạn trẻ. Hoạt động bảo vệ sự sống ở Hà Nội thì gồm có truyền thông, trong truyền thông thì có các hoạt động như thuyết trình ở các giáo xứ, giáo họ về bảo vệ sự sống chống phá thai, ngoài ra còn có các hoạt động quần chúng như các ngày lễ ngày 8 – 3, ngày Valentina ..tổ chức đi xe đạp phát tờ rơi. Ngoài ra có trang Web và Facebook. Còn có văn phòng tư vấn ở nhà xứ Thái Hà, do cha Quỳnh trực tiếp tư vấn hoặc cũng có thể qua Fanpage của nhóm, bên cạnh đó còn có các tình nguyện viên đến trực tiếp các bệnh viện để gặp gỡ các trường hợp nạo phá thai để tư vấn mong họ giữ lại các thai nhi. Còn có các ngôi nhà mở để các thai phụ để các bạn gần sinh đến đó để chăm sóc. Hoạt động cuối cùng là mỗi buổi tối có các bạn trẻ đến các bệnh viện xin các thai nhi về tắm rửa, khâm liện cho các em và an các thai nhi. Nhờ có những hoạt động”

” Nhóm bảo vệ sự sống tại Thái Hà thì từ năm 2009 đến nay các hoạt động về bảo vệ sự sống gồm có: truyền thông, tư vấn thuyết phục và các hoạt động an táng thai nhi vẫn duy trì đều đặn, trong đó gồm ¼ là người già và trung tuổi còn là lại các bạn trẻ

Một bạn trẻ trong nhóm BVSS”

Anh Trịnh Nguyễn một người trong nhóm bảo vệ sự sống Gioan Phaolo II ở Nghệ An nhớ lại.

“Em tham gia trung tâm BVSS Gioan Phaolo II từ năm 2008 khi đó em còn là sinh viên trường CĐSP Nghệ An, lúc đó phong trào đang trên đà phát triển mạnh, tuy nhiên đến năm 2011 khi một số thành viên nòng cốt của nhóm bị bắt như anh Fx Đặng Xuân Diệu, Pet Trần Hữu Đức, Ant Đậu Văn Dương, Jb Hoàng Phong…và bị quy chụp là tuyên truyền chống phá nhà nước cũng như hoạt động chống phá nhà nước, lúc đó nhà cầm quyền CS Nghệ An cũng quy chụp trung tâm BVSS Gioan Phaolo II là phản động và dùng nhiều cách để phá hoại nên trung tâm sau đó không lâu đã tan rã.”

Sự tan rã của nhóm bảo vệ sự sống Gioan Phaolo II đối với anh Trịnh Nguyễn như là một sự mất mát tinh thần vô cùng lớn.

Nhóm Bảo vệ sự sống ở Hà Nội tuần hành kêu gọi bảo vệ sự sống và chống phá thai

Nhóm Bảo vệ sự sống ở Hà Nội tuần hành kêu gọi bảo vệ sự sống và chống phá thai

“Sự tan rã của trung tâm đối với em, nó như là một sự mất mát rất lớn vì đó cũng là bao tâm huyết mà em và mọi người đã xây dựng, thực sự khi nghe tin đó em đã không cầm được nước mắt.”

Thành quả

Công việc bảo vệ sự sống là một việc cần sự dấn thân, tuy nó không lớn lao gì, nhưng việc đó cũng đã mang lại sự sống cho các em bé được cứu từ tay tử thần hoặc cũng giúp cho các em được chết như một con người.
Tuy thời gian trung tâm bảo vệ sự sống Gioan Phaolo II chỉ hoạt động trong một thời gian ngắn, nhưng những việc mà các thành viên trong nhóm làm được cụ thể như lời anh Trịnh Nguyễn sau đây.

“Thời gian em tham gia cũng được 3 năm từ năm 2008 – 2011, trong thời gian đó em cũng là thành viên như bao thành viên khác, nhưng em cũng đã cộng tác với mọi người để giúp cho nhóm đã cứu sống được hơn 30 em bé dưới bàn tay của tử thần và chôn cất được hơn 50.000 thai nhi bé bỏng bị bố mẹ của họ từ chối sự hiện diện của họ trên cõi đời này.”

Bạn trẻ trong nhóm bảo vệ sự sống ở Hà Nội tiếp lời.

” Thời gian em tham gia cũng được 3 năm từ năm 2008 – 2011, trong thời gian đó em cũng là thành viên như bao thành viên khác, nhưng em cũng đã cộng tác với mọi người để giúp cho nhóm đã cứu sống được hơn 30 em bé dưới bàn tay của tử thần và chôn cất được hơn 50.000 thai nhi

anh Trịnh Nguyễn”

“Từ năm 2009 đến nay Từ năm 2009 đến nay nhóm bảo vệ sự sống Thái Hà Hà Nội đã an táng cho khoảng 14.000 thai nhi tại nghĩa trang Thạch Bích và khoảng 33.000 thai nhi tại nghĩa trang Từ Châu. Nhóm cũng đang cưu mang và chăm sóc cho khoảng gần 200 em nhỏ ở các nhà mở.”

Tác động.

Phong trào bảo vệ sự sống ở Việt Nam còn non trẻ nên hiệu quả của nó có thể chưa cao, nhưng không thể phủ nhận được những công việc được thực hiện giúp cho thêm nhiều người đã quan tâm hơn đến việc bảo vệ các thai nhi, không phá thai bừa bãi.

Bạn trẻ trong nhóm bảo vệ sự sống ở Hà Nội cho biết.

“Tôi nghĩ là từ năm 2009 đến nay, thì hiệu quả của chúng tôi đạt chưa cao, nhưng trong phạm vi thành phố Hà Nội nó cũng góp một tiếng nói trong thảm trạng nạo phá thai để giúp bảo vệ sự sống cho các thai nhi”.

Tuy hiện nay trung tâm mẹ là trung tâm bảo vệ sự sống Gioan Phaolo II đã tan rã, nhưng bên cạnh đó lại còn đang có nhiều trung tâm khác đã được thành lập và hiện đang hoạt động rất mạnh ở Nghệ An.
Anh Trịnh Nguyễn cho biết thêm.

“Trong thời gian tham gia bảo vệ sự sống, ngoài việc đi đến các bệnh xin xin các thai nhi về chôn cất, đi tư vấn các thai phụ bỏ ý định phá thai, nuôi dạy các thai phụ cũng như chăm sóc các em nhỏ thì chúng em còn tổ chức các buổi thắp nến cầu nguyện cho BVSS ở các giáo xứ để giúp mọi người thức tình, từ đó nhiều nhóm BVSS  thành lập ở một giáo xứ ở GP Vinh, như nhóm ở GX Bột Đà, ở xứ Yên Lý, xứ Chân Thành và có một sự kiện đáng nhớ là vào tháng 7 năm 2009 nhóm chúng em đã tổ chức đi bộ 2 ngày với hơn 70km để cầu nguyện cho phong trào BVSS cũng như thức tỉnh mọi người cùng chung tay góp sức để BVSS, từ đó mọi người đã chú ý đến hơn đến chúng em và công việc bảo vệ sự sống”.

Theo Chi cục Dân số – Kế hoạch hóa gia đình, tỉ lệ nạo phá thai ở Việt Nam là khoảng 300.000 ca mỗi năm. Trong đó có khoảng 20% ở độ tuổi vị thành niên. Trung bình cứ mỗi một đứa bé được sinh ra thì có một bào thai bị phá bỏ. Việt Nam là nước đứng thứ 3 trên thế giới và đứng thứ nhất ở Đông Nam Á về tình trạng nạo phá thai.

Những bình trà đá miễn phí giữa Saigon

Những bình trà đá miễn phí giữa Saigon

httpv://www.youtube.com/watch?v=iNMsS8Pp_ts

Một trong những nghĩa cử đẹp của Sài Gòn, thành phố đông đúc và nắng nóng vào loại bật nhất Việt Nam, là những bình trá đá mát lạnh đặt tại nhiều nơi ở thành phố để giúp người lao động nghèo chống chọi với cái nóng bức giữa trưa Hè.

Có chi tiết ‘không bình thường’ vụ Việt kiều về Việt Nam bị bắt

Có chi tiết ‘không bình thường’ vụ Việt kiều về Việt Nam bị bắt

Nguoi-viet.com

Quốc Dũng & Ngọc Lan/Người Việt

WESTMINSTER, California (NV) – Vụ ông Bùi Văn Tánh, Việt kiều ở Mỹ, bị công an tỉnh Khánh Hòa bắt và truy tố tội “cướp ghe, vượt biển ra nước ngoài” từ 25 năm trước, cho thấy có thêm một chi tiết “không bình thường.”

Theo báo Pháp Luật, ông Tánh bị truy nã vì tội “Cướp tài sản” và tội “Tổ chức người khác trốn đi nước ngoài trái phép.”

Tuy nhiên, tên của ông lại không có trong danh sách những người bị truy nã đăng trên trang mạng của Cục Cảnh sát truy nã tội phạm, thuộc Tổng Cục Cảnh Sát, Bộ Công An.

Trang mạng này có tên truyna.canhsat.vn, là “Trang thông tin điện tử của lực lượng cảnh sát truy nã tội phạm.”

Tên “Bùi Tánh” không được tìm thấy trong “Trang thông tin điện tử của lực lượng cảnh sát truy nã tội phạm” của Bộ Công An Việt Nam (Hình chụp từ website truyna.canhsat.vn.

Trang mạng này đăng lời Thiếu tướng Nguyễn Dĩnh, Cục trưởng Cục Cảnh sát truy nã tội phạm, giới thiệu như sau: “Với trang web này, lần đầu tiên toàn bộ đối tượng truy nã đang lẩn trốn sẽ bị ‘lộ diện’ một cách đầy đủ, chính xác… Người dân, cơ quan thực thi pháp luật trong nước và ngoài nước có thể truy cập, tra cứu, tìm kiếm thông tin mọi nơi, mọi lúc và nhanh nhất về các đối tượng bị truy nã.”

Tuy nhiên, tên “Bùi Tánh” hay “Bùi Văn Tánh” đều không được tìm thấy trên trang Thông tin này ở tất cả các mục “Đối tượng truy nã”, “Đối tượng đặc biệt”, và cả “Truy nã quốc tế”.

Điều đáng nói là trang web này cập nhật đối tượng có quyết định truy nã từ năm 1977 đến nay.

Tuy nhiên, khi dùng Google để tìm, kết quả cho thấy có người tên “Bùi Tánh, sinh năm 1956, có hộ khẩu thường trú tại Nha Trang, tội danh “Hình sự”, loại truy nã “Nguy hiểm”, quyết định truy nã số 121 ngày 24 Tháng 7, 1990 và nằm trong mục “Truy nã quốc tế,” nhưng lại có dòng chữ màu đỏ ghi “Đối tượng không hiển thị”.

Kết quả dùng Google kiếm tên “Bùi Tánh” (Hình chụp từ websitetruyna.canhsat.vn)

Trong khi đó, hộ chiếu của người bị bắt này ghi tên là “Tanh V Bui, sinh năm 1954.”

Không chỉ vậy, trong khi tất cả những người có tên trong danh sách truy nã này đều có rất nhiều cho tiết đính kèm đặc biệt là những người có tội tương tự cũng được liệt kê, thì đối với trang có xuất hiện tên “Bùi Tánh” lại trống trơn lạ lùng.

Thêm vào đó, bản copy “Quyết định truy nã” được cho là truy nã đối với ông Tánh với chữ ký của Trưởng phòng An ninh điều tra Công an tỉnh Khánh Hòa Hoàng Minh Trí, thì chỉ duy nhất ghi tên “Bùi Tánh”, không có năm sinh, không có nhận dạng bất cứ đặc điểm riêng nào.

Vào lúc 6 giờ 30 (giờ California) ngày Thứ Năm, 6 Tháng Tám, khi nhật báo Người Việt hỏi về tình trạng của ông Tánh hiện nay, qua điện thoại, một nữ nhân viên không cho biết tên, thuộc phòng Phục vụ Công dân Mỹ (US Citizen Services) tại Lãnh Sự Quán Hoa Kỳ ở Sài Gòn, cho biết văn phòng bà “rất quen thuộc với” trường hợp của ông.

“Theo luật của Việt Nam, khi có vấn đề, thì passport của người ngoại quốc sẽ bị giữ, nhưng ông Tánh không có gì phải lo về việc passport bị giữ cả. Khi mọi việc giải quyết xong, chỉ vài ngày nữa, thì passport của ông sẽ được hoàn trả.”

Khi được hỏi là “văn phòng Phục vụ Công dân Mỹ đã làm gì để giúp một công dân Mỹ đang gặp khó khăn,” người nhân viên này cho biết “đã nói chuyện với cả ông Tánh và chính quyền địa phương, nơi đang giữ passport của ông.”

Bà này cũng nhấn mạnh: “Chúng tôi lúc nào cũng làm tất cả có thể được để giúp đỡ công dân Mỹ, nhưng ngay lúc này không thể xen vào cách giải quyết của chính quyền địa phương. Tuy nhiên hoàn toàn không có gì phải lo về việc bị giữ passport cả.”

Hôm Thứ Tư, bà Phượng Đặng, vợ ông Tánh, cho nhật báo Người Việt biết: “Hiện giờ anh Tánh được về nhà rồi, nhưng công an không cho ra khỏi vùng Nha Trang, và họ giữ passport, không trả lại.”

Stalin là anh hùng dân tộc hay đồ tể?

Stalin là anh hùng dân tộc hay đồ tể?

BBC

Stephen Evans, Phóng viên, BBC News

06-08-2015

Sử gia Robert Conquest, người qua đời ở tuổi 98, được nhiều người ghi nhận là người đầu tiên tiết lộ mức độ khủng khiếp của chế độ Joseph Stalin. Những cuốn sách của ông đã có hiệu ứng mạnh mẽ đối với những người cộng sản phương Tây, phóng viên BBC Stephen Evans viết.

Nếu bạn lớn lên trong một gia đình cộng sản, các cuốn sách của Robert Conquest quả là một tiết lộ thực sự.

H1

Trong trường hợp của tôi, hai trong số ông bà nội ngoại của mình đều là Đảng viên (như người ta vẫn luôn gọi như vậy mà không bao giờ cần phải nói đảng nào). Ông nội tôi gia nhập đảng chẳng bao lâu sau cuộc Cách mạng tháng Mười Nga năm 1917 và trung thành với đảng (từ chính xác trong trường hợp này) qua các cuộc xâm chiếm Hungary và Tiệp Khắc, và không hề lung lay trước bất cứ khám phá hay một sự phản cách mạng nào.

Tại bàn ăn của ông nội tôi ở Bedlinog, phía nam xứ Wales, tranh luận thật gay gắt nhưng vô ích. Nó giống như là tranh cãi với những tín đồ tôn giáo thành tín nhất. Bất cứ điều gì được đưa ra như một đường lối trên tờ Tuần báo Soviet (Soviet Weekly) hay tờ Sao Mai (Morning Star) thì đều có giá trị như kinh Phúc âm.

Edgar Evans, hình chụp vào năm 1975, tay cầm những số báo Sao Mai

Edgar Evans, hình chụp vào năm 1975, tay cầm những số báo Sao Mai

Ông tôi có sưu tập các tác phẩm của Stalin đầy trên kệ sách của mình (không có vẻ gì rõ ràng là đã sờn vì đọc cả). Khi bà tôi lên tiếng tại bàn ăn bữa tối rằng ít nhất phải có tội phạm gì đó ở Liên Xô chứ, thì ông mắng bà “hãy ngưng nói dối kiểu xấu miệng đi ngay”.

Còn cha tôi thì nhớ cảm giác hồi còn nhỏ khi còn là một cậu bé sống ở làng với đông người làm nghề thợ mỏ.

Ông như được giải thoát khi Hitler quay sang tấn công Stalin vào năm 1941 và xâm chiếm đất nước từng là tòng phạm của mình.

Trước đó, cả gia đình lo sợ sẽ bị bắt giữ. Nhưng giờ thì Hồng Quân lại thành đồng minh của Anh Quốc và những người cộng sản trở thành nhóm lớn tiếng nhất vì sự nghiệp chung.

Theo cha tôi kể thì ông nội tôi, một ủy viên hội đồng địa phương có thẻ đảng viên cộng sản còn được nhận thêm phần xăng để đi xe tới vùng nông thôn và đồi núi xứ Wales huy động sự hỗ trợ cho cuộc chiến.

Bầu không khí giống như tôn giáo này tiếp tục, và đó là điều khá điển hình thời Chiến tranh Lạnh. Bất cứ ngờ vực nào đối với những thành tựu của Liên Xô chỉ đơn giản bị gạt bỏ và coi là “tuyên truyền Chiến tranh Lạnh”.

Khi một nhân vật bất đồng chính kiến nổi tiếng bị giam cầm trong một bệnh viện tâm thần, thì người ta nhìn nhận rằng ông ta hẳn là bị điên nếu lại đi nghi ngờ những giá trị của chủ nghĩa xã hội tại Liên Xô.

Vì vậy, đối với những người có những ngờ vực trong chúng tôi thì cuốn sách của Robert Conquest “The Terror Great: Stalin’s Purge of the Thirties” (tạm dịch: Đại Kinh hoàng: Cuộc thanh trừng của Stalin trong thập niên 1930) là một tác phẩm phi thường.

Đó là một cuốn sách đã làm thay đổi suy nghĩ và xua tan những ngờ vực (trong đó có suy nghĩ tôi) khi nó được xuất bản vào năm 1968, năm Liên Xô xâm lăng Tiệp Khắc để đè bẹp Mùa Xuân Praha muốn giải phóng Tiệp khỏi vòng kiểm tỏa của Liên Xô.

Cuốn sách liệt kê sự thật không tô điểm vì thế tự chúng nói lên tất cả. Nó vạch ra bằng ngôn ngữ rất rõ ràng từng chi tiết các cuộc thanh trừng và hành quyết. Những người bạn đồng hành của Liên Xô cười nhạo – và có lẽ vẫn còn cười nhạo – nhưng họ không thể tìm được sai sót thực tế nào vì những nghiên cứu của Conquest là rất tỉ mỉ và chính xác.

H

  • Được đặt tên Iosif (Joseph) Vissarionovich Dzhugashvili khi ra đời nhưng ông chọn lấy tên Stalin, có nghĩa là “con người thép”
  • Ông học để trở thành một thầy tu nhưng rời bỏ trường dòng sau khi không tới dự kỳ thi.
  • Sau cái chết của Lenin ông đã tìm cách tiến thân một cách tàn bạo và trở thành nhà độc tài của Liên Xô
  • Trong thời kỳ đại khủng bố do Stalin cầm quyền khoảng 750.000 người đã bị giết hại không qua xét xử
  • Stalin đóng vai trò quyết định trong việc đánh tại phát xít Đức tại Đại chiến Thế giới 2

Anh hùng hay tên đồ tể?

Khi cuối cùng kho lưu trữ của Liên Xô được mở ra, những mô tả của Conquest vẫn không hề bị suy yếu đi. Có thể có những tranh luận về các con số – con số chính xác hàng triệu nạn nhân của Stalin – nhưng không phải về số lượng lớn các dữ kiện và sự thật đã được đưa ra.

Thậm chí vào những năm 1960, dường như đối với nhiều người có một trận chiến về ý tưởng bình đẳng. Nhưng sau đó đã xuất hiện miêu tả của Robert Conquest về thực tại ở Liên Xô.

Chúng tôi được cho biết rất rõ ràng hàng trăm ngàn người đã bị cảnh sát mật của Liên Xô bắn như thế nào chỉ trong một vài tháng vào năm 1937 và năm 1938. Chúng tôi được biết về những cuộc thanh trừng khốc liệt các sĩ quan, những cuộc thanh trừng do một Stalin bị hoang tưởng thực hiện. Nó khốc liệt tới mức khiến khả năng chiến đấu của Hồng quân bị hủy hoại.

Conquest mô tả chỉ trong một ngày, ngày 12 tháng Chín năm 1937, Stalin và trợ thủ của ông ta, Molotov, đã đích thân phê chuẩn án tử hình đối với 3.167 người – rồi sau đó đi đến rạp chiếu phim.

Chi tiết đó không thể bác bỏ được.

Và rồi Conquest đã một lần nữa làm như vậy với cuốn “The Harvest of Sorrow: Soviet Collectivization and the Terror-Famine” (Vụ mùa của Những Nỗi buồn: Tập thể hóa kiểu Liên Xô và Nạn đói Kinh hoàng) về nạn đói tại Ukraine năm 1932-33, gây ra bởi một chính sách nông nghiệp ngu ngốc và đầy thù oán, vượt cả ra ngoài sự tàn phá, một chính sách do Stalin đưa ra.

Conquest đã bình tĩnh ghi lại những gì xảy ra tại từng ngôi làng. Ông mô tả tình trạng ăn thịt người và cảnh chết đói.

Vào thời kỳ trước chiến tranh, nhà báo lớn người xứ Wales, Gareth Jones, đã đi qua nhiều nơi ở Ukraine và chứng kiến sự thật về nạn đói, và đã đăng các các bài báo vào năm 1933. Nhưng những tiếng nói lớn hơn đã chống lại ông, như phóng viên tờ New York Times tại Moscow, Walter Duranty, người lặp lại như vẹt những tuyên truyền của Stalin.

Trẻ em kiếm khoai tây ngoài đồng để ăn thời kỳ Nạn đói Ukraine, 1934

Trẻ em kiếm khoai tây ngoài đồng để ăn thời kỳ Nạn đói Ukraine, 1934

Duranty viết trên số báo ra vào tháng Tám rằng không có Nạn đói: “Điều kiện sống là xấu, nhưng không có nạn đói”. Và về chính sách của Stalin, ông viện dẫn câu nói nổi tiếng: “Không đập trứng được thì không thể làm rán trứng.”

Khi sách của Robert Conquest ra đời, không ai có thể tranh cãi rằng Duranty đã sai và Jones đã đúng.

Có yếu tố trung thành với Chiến tranh Lạnh – những người cộng sản vỡ mộng nói chuyện về vị Thượng đế của họ nay đã chết.

Nhưng với những tín đồ mê muội (nguyên văn: siêu trung thành), thì không có nỗi nghi ngờ nào có thể làm sứt mẻ niềm tin của họ ngay cả khi một núi bằng chứng được đặt trước mắt chính họ.

Khi Stalin cuối cùng bị Nikita Khrushchev vạch mặt phê phán vào năm 1956, ông nội tôi bị ốm vì một bệnh thần kinh. Các tác phẩm của Stalin đã chuyển ra xếp đằng sau máy truyền hình.

Ông nội tôi qua đời ngay khi Liên Xô sụp đổ. Ông quá lẫn vì tuổi già để nhận ra rằng Chúa Trời của ông đã chết. Ông chưa từng đọc những cuốn sách của Robert Conquest – ông có lẽ đã coi chúng như những tuyên truyền Chiến tranh Lạnh đê hèn nhất.

Người ta nói rằng nhà văn Mexico Octavio Paz đã nói các cuốn sách của Conquest “khép lại các cuộc tranh luận” về chủ nghĩa Stalin. Chúng chấm dứt mọi tranh cãi. Điều đó không đúng. Nỗi buồn dành cho con quái vật vẫn còn đó, có lẽ ngay ở chính nước Nga ngày nay.

Nhưng những cuốn sách của Conquest đã mở mắt của những người có suy nghĩ cởi mở. Tôi biết và tôi nhớ.

H1

Bản tiếng Anh của bài ‘ Revealing horror of Stalin‘ đã đăng trên trang BBC Magazine hôm 06/08/2015.