Cố vấn của WHO cảnh báo: 2/3 dân số thế giới có thể nhiễm COVID-19
Cố vấn của WHO cảnh báo: 2/3 dân số thế giới có thể nhiễm COVID-19
Một cố vấn của Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) theo dõi khả năng truyền bệnh của COVID-19 cảnh báo rằng 2/3 dân số thế giới có thể bị nhiễm loại virus này – hãng tin Bloomberg cho biết.
BÁC SĨ LY VĂN LƯỢNG SỐNG CHO CHÂN LÝ VÀ CHẾT ĐỂ LÀM CHỨNG CHO CHÂN LÝ

Lm Trần Chính Trực is with Trần Chính Trực.
BÁC SĨ LY VĂN LƯỢNG SỐNG CHO CHÂN LÝ VÀ CHẾT ĐỂ LÀM CHỨNG CHO CHÂN LÝ. ÔNG TA LÀ MỘT KITO HỮU CHÍNH DANH, ĐÁNG NỂ PHỤC
HÌNH ẢNH KẾ BÊN LÀ VỢ CỦA ANH
Bức thơ cuối cùng của bác sỹ Li Wenliang được dịch sang tiếng Việt, mời các bạn cùng đọc:
Tôi không muốn trở thành anh hùng.
Tôi vẫn còn có cha và mẹ
Và các con thơ
Người vợ đang mang thai sắp sinh,
Và nhiều bệnh nhân trong phòng khám.
Mặc dù sự trung thực không được tưởng thưởng,
Mặc dù con đường đã đến ngõ cụt,
Nhưng tôi vẫn phải tiếp tục.
Ai bắt tôi chọn đất nước này, và gia đình này,
Biết bao nhiêu đau khổ,
Khi trận chiến này kết thúc,
Tôi sẽ nhìn lên trời mà lệ rơi như mưa.
Tôi không muốn trở thành anh hùng.
Tôi chỉ là một bác sĩ,
Tôi không thể đứng nhìn những vi-rút này
Làm tổn thương đồng nghiệp của tôi
Và rất nhiều người vô tội,
Mặc dù họ sắp chết,
Nhưng luôn luôn nhìn vào mắt tôi,
Với niềm hy vọng được sống.
Ai có thể nhận ra rằng mình sắp chết?
Linh hồn tôi ở trên thiên đàng,
Nhìn xuống chiếc giường trắng,
Với cơ thể của tôi nằm trên đó,
Và khuôn mặt quen thuộc.
Cha mẹ tôi ở đâu?
Và người vợ yêu dấu của tôi nữa,
Người mà tôi đã từng có một thời ráo riết theo đuổi.
Có một ánh sáng ở trên trời!
Và ở cuối sự sáng đó là thiên đường mà mọi người thường nói đến.
Nhưng tôi không muốn đến đó.
Tôi muốn trở về quê hương của tôi ở Vũ Hán.
Tôi có ngôi nhà mới mua ở đó,
Mà tôi vẫn đang phải trả tiền vay mỗi tháng.
Làm thế nào tôi có thể sẵn sàng được
Làm thế nào tôi có thể sẵn sàng được
Khi đứa con duy nhất của cha mẹ tôi không còn
Thật là buồn biết bao?
Và người vợ yêu dấu không có chồng bên cạnh,
Làm thế nào để đối mặt với những thăng trầm trong tương lai
Tôi đã ra đi rồi.
Tôi thấy họ lấy cơ thể của tôi,
Đặt nó vào một cái túi,
Ở đó có nhiều đồng bào.
Cũng ra đi giống như tôi,
Bị đẩy vào lửa trong lò thiêu
Lúc bình minh.
Xin tạm biệt những người tôi yêu mến.
Xin chia tay Vũ Hán, quê hương tôi.
Tôi hy vọng rằng sau cơn thảm họa,
Có ai đó sẽ một lần nhớ đến,
Có người đã cố gắng cho họ biết sự thật càng sớm càng tốt
Cố gắng cho bạn biết sự thật càng sớm càng tốt.
Tôi hy vọng rằng sau cơn thảm họa,
Người ta học được đứng thẳng,
Không còn để những người tử tế,
Phải chịu đau khổ vô tận
Tôi đã đánh trận tốt lành,
Tôi đã xong sự chạy,
Tôi đã giữ được đức tin.
Hiện nay mão triều thiên của sự công bình đã để dành cho tôi.” (II Ti-mô-thê 4:7-8a)
(b/s Lý với người vợ trẻ).
San Antonio, Texas có người nhiễm Virus Corona đầu tiên, như vậy số ca nhiễm ở Mỹ đã là 15 người

SỐ THƯƠNG VONG DO DỊCH CÚM GÂY RA , THỰC SỰ ĐÃ TĂNG GẤP 10 LẦN





TỔ CHỨC Y TẾ THẾ GIỚI WHO GỒM NHIỀU NƯỚC ĐÃ ĐẾN VŨ HÁN PHÁT HIỆN SỐ THƯƠNG VONG DO DỊCH CÚM GÂY RA BÁO CÁO SAI , THỰC SỰ ĐÃ TĂNG GẤP 10 LẦN
ẢNH : CHỦ TỊCH WHO ĐỔ LỖI CHO CÁI VÔ HÌNH ( VI RU S ) ĐỂ LẤP LIẾM CHO CÁI HỮU HÌNH LÀ ĐẢNG CỘNG SẢN TRUNG QUỐC
Hàn Quốc khuyên công dân không tới Việt Nam vì virus Corona
Tổng giám đốc WHO tuyên bố, dịch bệnh Covid sẽ kéo dài hơn một năm
Thành phố Vũ Hán: mỗi người Việt muốn về nước phải đóng 1000 đô-la.
Cat Nguyễn to PHẢN BIỆN ĐỂ ĐẤT NƯỚC TIẾN BỘ, PHẢN BIỆN LÀM CHO XÃ HỘI CÔNG BẰNG,DÂN CHỦ V

Nữ bác sĩ TQ qua đời sau 18 ngày làm việc liên tục chống virus corona
CẬP NHẬT diễn biến dịch viêm phổi Vũ Hán (sáng 13/2)
CẬP NHẬT diễn biến dịch viêm phổi Vũ Hán (sáng 13/2)
- Bảo Minh
- •
- • 4.8k Lượt Xem
Theo cập nhật đến 7h30 sáng ngày 13/2 từ UB Y tế Nhà nước Trung Quốc, số ca nhiễm bệnh tăng ở mức kỷ lục chưa từng có là 14.985 ca, tổng cộng đã lên tới 59.638 ca trên toàn lãnh thổ Trung Quốc Đại lục; số ca tử vong tăng kỷ lục thêm 250 ca, lên 1.363 người.
Trung Quốc Đại lục (*)
- Theo UB Y tế Nhà nước Trung Quốc, số ca nhiễm bệnh tại Trung Quốc đại lục cập nhật đến 7h30 sáng 13/2 là 59.638 ca, tăng kỷ lục chưa từng thấy 14.985 ca so với trước đó – mức tăng cao nhất sau 1 ngày.
- Số ca tử vong lại tiếp tục có một ngày tăng kỷ lục, thêm 250 ca, lên tổng cộng 1.363 người.
- Tỉnh Hồ Bắc giải thích sở dĩ số ca nhiễm bệnh tăng cao đột biến là do họ thay đổi phương pháp tính số ca nhiễm từ ngày 13/2. Theo đó, 90% các ca nhiễm mới hiện mới chỉ là chẩn đoán lâm sàng dựa trên các triệu chứng phù hợp với Covid-19 nhưng không nhất thiết phải có kết quả xét nghiệm trong phòng thí nghiệm. Hồ Bắc trước đây không thống kê số liệu theo cách này. Ủy ban y tế tỉnh cho biết thay đổi được thực hiện để phù hợp với những báo cáo từ các tỉnh khác trên khắp Trung Quốc, theo SCMP. Tuy nhiên, có người đã chỉ ra sự mâu thuẫn trong cách giải thích này, bởi chỉ vài ngày trước đó, UB Y tế Nhà nước Trung Quốc đã thông báo thay đổi định nghĩa về cách xác định ca nhiễm bệnh: đó là những ai dù xét nghiệm dương tính nhưng chưa có triệu chứng thì vẫn chưa được coi là một ca nhiễm bệnh được xác nhận.
- Nhiều trường hợp “âm tính giả” trong chẩn đoán nCoV đã được phát hiện tại Trung Quốc Đại Lục, một trong số đó là một bệnh nhân Bắc Kinh trải qua ba lần xét nghiệm nCoV nhưng vẫn cho kết quả âm tính (không bị nhiễm nCoV), nhưng cuối cùng phát hiện nCoV trong mẫu xét nghiệm đường hô hấp. Các trường hợp “âm tính giả” tương tự cũng đã được phát hiện tại Ninh Hạ, Hắc Long Giang. Xem chi tiết.
- Theo một chính sách mới bắt đầu có hiệu lực từ ngày 13/2, hơn 2.000 quận/huyện ở Trung Quốc sẽ được phân loại và xếp hạng dựa trên mức độ ảnh hưởng của dịch Covid-19 nhằm xác định lại các mức độ ưu tiên và chính sách chống dịch sát với tình hình địa phương.
- Theo một chuyên gia từ UB Y tế Nhà nước Trung Quốc, thông qua nghiên cứu 1.000 ổ dịch bệnh Covid-19, nhóm của ông phát hiện 83% ổ dịch tập trung ở các hộ gia đình. 17% còn lại là ở bệnh viện, trường học, trung tâm mua sắm, và nơi làm việc…Những ổ dịch này bao gồm tất cả nhóm tuổi, từ trẻ sơ sinh cho tới người già.
(*) Lưu ý: Tất cả những số liệu cập nhật tại Đại lục về số ca nhiễm, số ca tử vong, số ca bình phục … đều chỉ đến từ 1 nguồn là Uỷ ban Y tế Nhà nước Trung Quốc. Hiện chưa có nguồn độc lập nào khác có thể kiểm chứng số liệu, ngoài 1 vài mô hình nghiên cứu giả định con số thực tế có thể cao hơn con số được chính quyền Trung Quốc công bố.
> Vũ Hán: Câu chuyện về thất bại của hệ thống miễn dịch và sức mạnh xã hội
Bắc Kinh tuyên bố đóng cửa, dịch bệnh nghiêm trọng ngoài sức tưởng tượng

S.T.T.D Tưởng Năng Tiến – Một Cái Lờ & Hai Vị Luật Sư
Cá trong lờ đỏ hoe con mắt.
Cá ngoài lờ ngúc ngắc muốn vô. – Ca Dao
|
|
Sinh thời Lý Chánh Trung nổi tiếng là một nhân vật hoạt bát, năng nổ và khuynh tả. Tôi có ngồi nghe ông nói về dân chủ Nhã Điển (Athenian democracy) tại giảng đường Hội Hữu, ở Trường Văn Khoa Đà Lạt, chừng cỡ nửa giờ. Thay vì chỉ dậy cho sinh viên biết qua về nền móng dân chủ đầu tiên của nhân loại – khởi thủy khoảng thế kỷ thứ VI, trước Công Nguyên – ông dùng phần lớn khoảng thời gian ngắn ngủi này để chê trách cái thể chế dân chủ bất toàn của miền Nam.
Cả hai nền Đệ Nhất và Đệ Nhị Cộng Hoà đều có không ít khiếm khuyết (về rất nhiều mặt) nên những điều G.S Lý Chánh Trung nói không có điều gì sai cả. Nó chỉ trật ở chỗ ông đã lạm dụng khuôn viên đại học, và quyền đại học tự trị, của nửa phần đất nước (theo chủ trương pháp trị) để làm cho nó thêm suy yếu đang khi phải đối diện với kẻ thù hung hiểm từ bên kia chiến tuyến.
Sau 1975, sau khi cái mảnh đất quê hương tự do nhỏ bé này thất thủ, Lý Chánh Trung cùng với nhiều vị “nhân sỹ” khác của miền Nam (Hồ Ngọc Nhuận, Lê Hiếu Đằng, Huỳnh Tấn Mẫm, Lê Văn Nuôi… ) được mời ra miền Bắc để tham dự Lễ Quốc Khánh vào ngày 2 tháng ̣9.
“Ông cho biết, phái đoàn đi đến đâu cũng được dân chúng đổ xô ra đón tiếp nồng hậu… Ông bị một chị trong Hợp Tác xã chặn lại đột ngột hỏi:
– Có phải ông là giáo sư Lý Chánh Trung phải không?
– Thưa phải.
– Thế thì hân hạnh quá được gặp giáo sư, vì tôi có được đọc bài của giáo sư viết trước đây.
Rồi Lý Chánh Trung đưa ra nhận xét: Miền Bắc dù có chiến tranh, nhưng phải nói trình độ văn hóa cao hơn ở miền Nam nhiều. Chỉ cần một người dân thường cũng có thể đọc bài của Lý Chánh Trung.” (Nguyễn Văn Lục. “Nhận Định Tổng Quan Về Thành Phần Phản Chiến & Lực Lượng Thứ Ba” – DCVOline.net, October 24, 2017).
Trải nghiệm của L.S Lê Hiếu Đằng về chuyến đi này cũng thế, cũng cảm xúc rạt rào. Bài viết của ông trên báo Tin Sáng (“Những Giây Phút Cảm Động Đó”) đầy ắp những câu chữ khiến người đọc có thể rơi nước mắt:
“Những cái hôn thắm thiết, những bàn tay siết chặt tưởng chừng như không muốn rời ra, những tràng cười thoải mái, cởi mở. Tất cả tạo nên một bầu không khí thắm đượm tình nghĩa đồng bào, đồng chí.”
Bầu không khí thắm đượm tình nghĩa này – tiếc thay – không kéo dài luôn, và cũng chả kéo dài lâu.
Ngay sau đó, chuyện cơm không lành canh không ngọt giữa các đồng chí vẫn xẩy ra ngày một. Vào lúc cuối đời, có lẽ, vì sợ bị chôn gần (hay chôn chung) với mấy ông cộng sản nên vào ngày 12 tháng 4 năm 2013 Lê Hiếu Đằng tuyên bố ly khai.
Ông không phải là người đầu tiên, và cũng chả phải là kẻ cuối cùng bỏ Đảng. Gần hai mươi năm trước, vào ngày 21– 3– 1990, ông Nguyễn Hộ cũng đã có quyết định tương tự cùng với những lời lẽ minh bạch và dứt khoát hơn nhiều: “Chúng tôi đã chọn sai lý tưởng cộng sản chủ nghĩa… suốt 60 năm trên con đường cách mạng cộng sản ấy, nhân dân Việt Nam đã chịu sự hy sinh quá lớn lao, nhưng cuối cùng chẳng được gì, đất nước vẫn nghèo nàn, lạc hậu, nhân dân không có ấm no hạnh phúc, không có dân chủ tự do. Đó là điều sỉ nhục.”
Nhà thơ Hoàng Hưng bầy tỏ: “Tôi cảm phục những người xưa vì yêu nước mà theo cộng sản, nay vì yêu nước mà thoát cộng.” Cái vòng danh lợi cong cong. Kẻ hòng ra khỏi, người mong bước vào. Không bao lâu sau, sau khi L.S Lê Hiếu Đằng “thoát cộng” thì một ông luật sư khác lại “ngúc ngắc” muốn vào – theo tường thuật của nhà báo Mai Tú Ân:
“Đến lúc này thì vai trò của luật sư Hoàng Duy Hùng càng lúc càng trở nên rõ ràng là một mắt xích mới của ván bài Hòa Hợp Hòa Giải Dân Tộc, ván bài vốn dở dang từ nhiều năm trước thì nay đã được khai thông trở lại. Và người đóng vai trò chính trong việc này là luật sư Hoàng Duy Hùng…
Các bài bản, phông tuồng đều được giăng mắc quanh ông khiến ông luôn sáng chói với những câu chuyện trời ơi đất hỡi như chuyện ông Cựu chủ tịch Nước Nguyễn Minh Triết cầm dù che nắng cho ông luật sư Hoàng Duy Hùng. Nào là đi trên đường phố thủ đô Hà Nội, ông ta luôn nghe thấy nhiều người dân chào ông, vì biết ông là luật sư Hoàng Duy Hùng? ”
Lý Chánh Trung sinh năm 1928, Lê Hiếu Đằng 1944, và Hoàng Duy Hùng chào đời mười tám năm sau nữa – 1962. Khoảng cách xuất hiện trên sân khấu chính trị của ba ông tuy cũng khá xa nhưng bài bản, phông tuồng thì hoàn toàn không đổi:
Hồi 1975, Lý Chánh Trung vừa ra tới Hà Nội là có người chạy vội lại hỏi ngay:
– Trong đoàn ai là giáo sư Lý Chánh Trung, cho tôi gặp mặt.
Lý Chánh Trung bèn tách ra khỏi doàn và trả lời:
– Tôi là Lý Chánh Trung đây.
– Thưa giáo sư, tôi kính phục giáo sư, vì trước đây có đọc bài của giáo sư.”
Đến năm 2020, vở diễn vẫn y chang: Đi trên đường phố thủ đô Hà Nội, ông ta luôn nghe thấy nhiều người dân chào ông, vì biết ông là luật sư Hoàng Duy Hùng?
Thiệt là thầy chạy!
Thỉnh thoảng, tôi vẫn nghe mấy nhân vật phản tỉnh ở VN biện minh cho “sai lầm chính đáng” của họ – khi còn trẻ người non dạ – bằng những câu chữ sau:
If you’re not a communist at the age of 20, you haven’t got a heart.
If you’re still a communist at the age of 30, you haven’t got a brain.
Tác giả Thiện Ý phản biện rằng: “20 tuổi mà đi theo cộng sản là không có cái đầu, 40 tuổi mới từ bỏ Cộng sản là quá trễ và không có trái tim.” Cứ theo như tôi biết thì Hoàng Duy Hùng không thuộc loại tiên thiên bất túc, tim gan cũng như trí não của ông đều đầy đủ cả. Cách hành sử khác thường của ông – chả qua – là thái độ của kẻ theo đóm ăn tàn, theo như cách nói của dân gian.
Thành ngữ này được một vị luật sư khác, Nguyễn Văn Đài, lý giải như sau: “Người mà theo đóm ăn tàn là loại người kém cỏi không tự biết mình là ai, không cần biết hệ lụy của việc đó sẽ dẫn mình đến đâu, cứ có tí lợi là tìm đến để nhặt nhạnh.”
FB Thảo Dân góp ý với ngôn ngữ bao dung và độ lượng hơn: “Nhìn các em, các cháu còn trẻ mà đường quang không đi đâm quàng bụi rậm, vào cái nơi bị khinh ghét, nguyền rủa, thấy thật là đáng tiếc.” May mắn là những trường hợp “đáng tiếc” như thế không nhiều. Dù hết sức nỗ lực từ nhiều năm qua, Ủy Ban Nhà Nước Về Người Việt Ở Nước Ngoài (NVNONN) cũng chỉ thu dụng được chừng năm bẩy tên vô loại, loanh quanh ở phố Bolsa, thôi: Nguyễn Phương Hùng, Hoàng Duy Hùng, Vũ Hoàng Lân, Nguyễn Ngọc Lập, Nguyễn Trường… !






