Phán đoán về chính trị Việt Nam sắp tới

Phán đoán về chính trị Việt Nam sắp tới

BBC

Ban lãnh đạo mới của Đảng Cộng sản Việt Nam sau Đại hội 12 năm 2016. Nguồn: Getty Images

Một nhà nghiên cứu lâu năm về chính trị Việt Nam vừa có bài viết tiếng Anh cho rằng đã có mâu thuẫn trong đảng và tranh đua vị trí tại Việt Nam, chưa đầy một năm sau Đại hội Đảng 12.

Đăng trên trang The Diplomat  hôm 23/12/2016, Giáo sư Zachary Abuza, Học viện Quân sự Quốc gia (National War College), Hoa Kỳ, dự đoán có thể Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng sẽ nghỉ giữa nhiệm kỳ, và ông Đinh Thế Huynh, Thường trực Ban Bí thư,  là ứng viên thay thế hàng đầu.

Ông cũng cho rằng ba vụ điều tra gần đây – liên quan cựu Bộ trưởng Công thương Vũ Huy Hoàng, Trịnh Xuân Thanh, Vũ Đức Thuận, là cách gián tiếp là suy yếu vị thế Bí thư Thành ủy TP. HCM Đinh La Thăng.

BBC có cuộc phỏng vấn với Giáo sư Zachary Abuza về những điều ông đề cập trong bài viết.

BBC: Trong bài viết mới nhất của ông, ông cho rằng ông Đinh Thế Huynh đang có nhiều cơ hội nhất để trở thành Tổng Bí thư kế tiếp tại Việt Nam. Có phải quá sớm để nhận định như vậy?

Có thể còn sớm, và tôi có thể sai, nhưng theo tôi, tình hình đang diễn biến theo chiều hướng này.

Ông Nguyễn Phú Trọng được bầu lại thêm một nhiệm kỳ, nhưng quan điểm đồng thuận dường như cho rằng ông ấy sẽ chỉ ở lại nửa nhiệm kỳ.

Khó thấy còn ai khác đang rất nhiều cơ hội để thay ông Trọng giữa nhiệm kỳ. Tôi đoán là ông Trần Đại Quang đang chờ đến Đại hội Đảng 13. Tôi không nghĩ rằng có ai đó dành nỗ lực chính trị để ngăn ông Huynh lúc này.

BBC: Bằng chứng nào để ông nghĩ rằng ông Nguyễn Phú Trọng sẽ nghỉ giữa nhiệm kỳ?

Không hoàn toàn chắc chắn, nhưng có lẽ ông ấy sẽ nghỉ. Ông Trọng sinh năm 1944, tương đối già hơn so với người nhiều tuổi thứ hai trong Bộ Chính trị. Đảng Cộng sản có lý do khi họ đề ra mức giới hạn tuổi khi chọn nhân sự.

BBC: Bài viết của ông có đề cập đến Chủ tịch nước Trần Đại Quang, mà một số người cũng đồn đoán là ứng cử viên cho chức Tổng bí thư. Đánh giá của ông?

Tôi đồng ý là ông Quang có nhiều triển vọng. Ông đã mở rộng kinh nghiệm công tác, ra ngoài Bộ Công an. Ông sẽ là ứng viên rất mạnh. Tôi dự trù ông có thể là Tổng bí thư tại Đại hội 13.

Nếu có sự chuyển giao giữa nhiệm kỳ, và có đủ sự phản đối ông Huynh, thì ông Quang cũng sẽ là ứng viên rất mạnh.

BBC: Bài báo của ông tập trung nói về mâu thuẫn nội bộ trong Đảng sau Đại hội 12. Ông có thể giải thích rõ hơn?

Trước các kỳ Đại hội Đảng, luôn có nhiều đấu tranh phe phái. Nhưng sau đó, thường là giai đoạn “trăng mật”, hay tương đối bình yên khi mà chính phủ và cán bộ mới hòa nhập vào vị trí mới. Nhưng một số bạn bè và tôi bắt đầu chứng kiến các dấu hiệu mâu thuẫn nội bộ chỉ trong vòng một năm.

BBC: Ông viết rằng các cuộc điều tra và bắt giữ gần đây dường như là cách nhắm vào Bí thư Thành ủy TP. HCM Đinh La Thăng. Ông có vẻ cho rằng ông Thăng thuộc nhóm cải cách, bị những người bảo thủ tấn công. Trong khi đó, một vài tiếng nói hiếm hoi ở bên trong Việt Nam cũng đã có bài trên mạng xã hội xem ông Thăng là đối tượng cần điều tra. Ông có xem xét quan điểm của họ không?

Đáng tiếc là nền chính trị Việt Nam vốn vô cùng bí hiểm. Vì thế phần lớn quan tâm là chỉ về các bê bối tham nhũng. Chính trị Việt Nam bị chi phối bởi quan hệ người bảo trợ – đồ đệ, theo cùng vây cánh, vì thế khi có điều tra ai đó, nó có thể không hẳn là vì nghi ngờ tội phạm kinh tế mà thường là nhắm gián tiếp vào người bảo trợ. Nó khiến các đối thủ chính trị phải lo lắng, làm yếu đi nền tảng ủng hộ họ, mà điều này rất quan trọng trong một hệ thống chính trị chú trọng đến sự đồng thuận.

Cần khẳng định chống tham nhũng và chống đối thủ chính trị không hẳn là loại trừ nhau. Nhưng cũng cần thấy vì sao chỉ một số người bị điều tra về tham nhũng, còn những cán bộ làm điều tương tự lại không bị. Khả năng có hạn của nhà nước có thể là câu giải đáp, nhưng câu trả lời thuyết phục hơn thường liên quan chính trị.

Ta cũng cần thừa nhận có nhiều tham nhũng trong chính trị cấp cao ở Việt Nam, vì không có báo chí tự do kiểm tra, đảng cộng sản nói chung đứng trên luật pháp, kiểm soát tòa án và công tố. Quan trọng hơn cả, trong hệ thống hỗn hợp của Việt Nam, là nơi nhà nước vẫn kiểm soát rất nhiều (như vốn, đất đai), khu vực công sở hữu quá nhiều tài nguyên và nguồn lợi thì cơ hội tham ô là ở bên trong nhà nước. Một số ít người lại kiểm soát việc phân bổ hàng hóa, dịch vụ, vốn trong khi lại có quá ít sự kiểm tra và minh bạch.

BBC: Trong bài, ông viết nếu ông Đinh Thế Huynh lên làm Tổng bí thư, sẽ không tốt cho Việt Nam vì ông ấy có vẻ là người bảo thủ. Ông cũng nghĩ ông Đinh La Thăng là nhà cải cách. Nhưng chính trị Việt Nam rất bí mật. Liệu có ổn khi quy trách nhiệm hay chê trách cho một số cá nhân, ca ngợi một số nhà “cải cách”, mặc dù ít ai biết thực sự điều gì xảy ra trong các cuộc họp của Bộ Chính trị?

Tôi đồng ý rằng sự phê phán này là công bằng. Tôi biết một số người hoàn toàn bất đồng với tôi khi tôi cho rằng ông Đinh Thế Huynh là người bảo thủ. Có một người nói ông Huynh là người “trung dung”, nhưng tôi không thấy có bằng chứng. Rõ ràng là ông ấy có rất ít tiếp xúc với bên ngoài. Toàn bộ sự nghiệp của ông Huynh là ở trong bộ máy Đảng như một nhà lý luận, ít kinh nghiệm thực tiễn.

Có thể nếu ông Đinh Thế Huynh trở thành Tổng bí thư, những hạn chế và thực tế của việc lãnh đạo sẽ hạn chế những gì ông có thể làm. Nhưng tôi cảm giác ông ấy rất lo lắng quyền uy và quyền quyết định của Đảng bị kéo trôi về phía các nhà kỹ trị trong chính phủ. Ông muốn tái xác lập sự lãnh đạo tối cao của Đảng, đây là việc không tốt cho nền kinh tế ngày càng phức tạp và hiện đại của Việt Nam.

Bài ‘The Fault Lines in Vietnam’s Next Political Struggle; Infighting ahead of the next mid-term Congress is already visible’ được đăng trên trang The Diplomat 23/12/2016.

Vì sao liên tục có nghi án công an đánh chết dân?

Vì sao liên tục có nghi án công an đánh chết dân?

Cát Linh, phóng viên RFA
2017-01-04
Cảnh sát cơ động Việt Nam.

Cảnh sát cơ động Việt Nam.

AFP photo
Chỉ trong 3 ngày đầu tiên của năm 2017 đã xảy ra hai sự việc liên quan đến hành xử của những người mặc sắc phục công an gây phẫn nộ trong dư luận cả nước, đặc biệt là cộng đồng mạng.

Đuổi và đánh

Một đoạn video nhanh chóng được lan truyền khắp cộng đồng mạng vào rạng sáng ngày 2 tháng 1 cho thấy hình ảnh hai người mặc sắc phục công an bị người dân địa phương bắt giữ và hành hung 2 thành viên trong tổ tuần tra, bắt hai người này quỳ gối xin lỗi trước thi thể một thanh niên đã tử vong.

Sự việc này được cho là liên quan đến công an tỉnh Bình Định trong lúc thực hiện công tác tuần tra, truy bắt một nhóm người chơi bầu cua ở xã Phước Quang, huyện Tuy Phước, tỉnh Bình Định. Người tử vong là Phạm Đặng Toàn, 24 tuổi.

Theo lời của ông Phạm Đặng Tiến, anh trai nạn nhân thuật lại là nhóm người này không phải tụ tập để đánh bạc lớn, chỉ là hình thức trò chơi “bầu cua cá cọp”

Theo tôi được biết, cảm nhận cá nhân cũng như quá trình làm việc, kinh nghiệm cho thấy những vụ việc này đa số là bên phía nhà nước, cơ quan tiến hành tố tụng không khởi tố, bưng bít thông tin, bao che.
– Luật sư Võ An Đôn

“Đại khái không phải là đánh bạc gì lớn, mà là đánh bầu cua nhỏ nhỏ, 10 ngàn, 20 ngàn. Khi công an ập vô, nó (người thiệt mạng) có tiền nhiều, nó sợ công an bắt nó nên nó chạy trốn. công an rượt theo đánh nó.”

Nhiều báo chí trong nước ngay sau đó loan tin này, cùng với tường trình sự việc là Tổ công tác Công an Huyện Tuy Phước đi tuần tra trên các đoạn đường thuộc địa bàn huyện. Đến 22 giờ 15 phút cùng ngày, Tổ tuần tra phát hiện một nhóm thanh niên khoảng 20 – 30 người đang tụ tập tại khu vực chợ Định Thiện đang đánh bầu cua.

Trong một diễn tiến khác xảy ra ngay ngày đầu năm mới được cộng đồng mạng truyền nhau nhanh chóng, vào lúc 0 giờ 24 phút ngày 1/1/2017,  tại cổng B trường đại học Cần Thơ đường 3/2; phường Xuân Khánh; Quận Ninh Kiều; thành phố Cần Thơ, một thanh niên bị cho là ngừng xe trên đường gây lấn chiếm lòng lề đường bị 2 cảnh sát cơ động đánh gây tổn thương nặng.

Bao che, bưng bít

Sự việc trên hoàn toàn không được báo chí trong nước nhắc đến.

Còn đối với cái chết của nạn nhân Phạm Đặng Toàn thì cách truyền tin của báo chí trong nước về sự việc này đã đẩy sự phẫn nộ của người dân lên đến tột đỉnh.

Thiếu tướng Nguyễn Bá Nhiên, giám đốc Công an tỉnh Bình Định được trích dẫn bởi những truyền thông chính thống nói rằng, Trung tâm Pháp y tỉnh đã khám nghiệm tử thi để điều tra nguyên nhân cái chết của anh Toàn. Và theo kết quả mới nhất được loan đi ngày 4 tháng 1 kết luận rằng, nạn nhân Phạm Đặng Toàn chết do chạy quá sức.

Anh của nạn nhân Toàn kể lại:

“Sáng nay khám nghiệm tử thi xong rồi thì công an tỉnh Bình Định nói là đem về tỉnh để xét xử nhưng mà có xét xử hay không cũng không biết rõ được.”

e0a01bb7-fe4c-4c0a-8044-d6120b3b2340-400.jpg
Cơ quan pháp y tỉnh Bình Định kết luận anh Phạm Đăng Toàn chết do chạy quá sức. Courtesy of sbtn

Luật sư Võ An Đôn cho biết gia đình nạn nhân ngay sau xảy sự việc có liên lạc với ông để trình bày, và ông sẽ sẵn sàng hỗ trợ pháp lý miễn phí cho gia đình nếu cần thiết.

Tuy nhiên, ông không nghĩ rằng pháp luật sẽ đứng về phía gia đình nạn nhân, cho dù theo ông, trong suốt thời gian qua đã xảy ra rất nhiều vụ việc công an đánh chết dân ở nhiều nơi:

“Nhưng khi báo chí đăng rồi, trang mạng lên thì không thấy các cơ quan nhà nước vào cuộc. Mà đã vào cuộc rồi thì cũng im xuôi. Theo tôi được biết, cảm nhận cá nhân cũng như quá trình làm việc, kinh nghiệm cho thấy những vụ việc này đa số là bên phía nhà nước, cơ quan tiến hành tố tụng không khởi tố, bưng bít thông tin, bao che. Và chính tình trạng bao che này nên xảy ra tình trạng đánh chết dân là tất nhiên rồi.”

Ngày sau khi câu chuyện nghi án công an Bình Định đánh chết người được lan truyền khắp mạng xã hội cùng với phản ứng mạnh mẽ của người dân, bà Nguyễn Thị Thắm, người đưa đoạn phim lên trang facebook cá nhân đã lên tiếng xin lỗi cộng đồng mạng với lý do đưa tin sai sự thật. Bà Thắm thừa nhận mình là người quay và đăng tải 2 đoạn phim ngắn cảnh 2 công an huyện Tuy Phước bị hành hung.

Tuy nhiên, điều này lại một lần nữa làm cộng đồng mạng nổi giận với hàng loạt những chia sẻ cho thấy họ không tin đây là hành động được thực hiện bởi chủ ý cá nhân của bà Thắm.

Khó giải quyết

Những lý do khác khiến người dân ngày càng bức xúc là những câu chuyện liên quan đến hành xử của công an trong lúc thực hiện việc được gọi là “thi hành công vụ” hoặc người dân tử vong sau khi ra khỏi phường, nhập viện sau khi lên phường làm việc đã không được điều tra và có câu trả lời thoả đáng. Hầu như tất cả nghi án đều đi đến một kết luận là vụ việc đang được tiến hành điều tra, hoặc người bị tố  thực hiện hành vi đó bị đình chỉ công tác.

Anh Võ Hướng, người bị công an huyện Tuy Đức đánh liệt nửa người vì cho là có liên quan đến vụ ghi số đề tại nhà vào ngày 8 tháng 11 năm 2016 cho biết, sau 3 tháng, chính quyền địa phương vẫn đang điều tra, chưa thấy thông báo gì cho gia đình.

“Cách đây khoảng 1 tuần 10 ngày, người ta có mời người nhà ra làm việc, hỏi thì người ta nói là đang trong quá trình điều tra, chưa có hồ sơ gì cả.”

Nhưng sau khi lý luận một hồi, tôi vẫn cứ đi thì họ xô vào và nói tao là côn đồ đây, mày không được đi. Đi ra là đánh.
– Luật sư Lê Quốc Quân

Luật sư, tù nhân lương tâm Lê Quốc Quân nói rằng ông rất lo ngại khi  những câu chuyện tương tự như thế diễn ra ngày càng phức tạp hơn.

“Bất cứ nơi đâu còn việc đánh thì nó đánh, nó đánh cả luật sư Nam, luật sư Quân. Nhiều thứ nó gây chìm xuồng lắm.”

Ông nhận xét về những hành vi của lực lượng công an là “sự ngang nhiên không có pháp quyền và vô pháp luật.”

Luật sư Quân cho biết rất khó để mà giải quyết vì trong con người đó và chính lời của họ nói ra, họ đã thừa nhận mình đang phục vụ cho một hệ thống không có pháp luật. Trong hệ thống đó, công an và côn đồ, không phân biệt được.

Kể lại một sự việc đã xảy ra khi ông nhận lời mời đến buổi chiêu đãi ở Đại sứ quán Mỹ, ông đã bị ngăn chặn bởi lực lượng công an. Lúc đầu là những lời lẽ rất lịch sự bởi những người xưng là công an. Nhưng sau đó:

“Nhưng sau khi lý luận một hồi, tôi vẫn cứ đi thì họ xô vào và nói tao là côn đồ đây, mày không được đi. Đi ra là đánh.”

Cho đến giờ phút này, chưa có kết luận nào khác do cơ quan chức năng đưa về vụ việc của nạn nhân Phạm Đặng Toàn ngoài kết quả “chết vì chạy quá sức.” Trong khi đó, rất nhiều ý kiến tiếp tục chia sẻ truyền nhau trên cộng đồng mạng cho biết họ đang chờ Bộ trưởng Bộ công an có câu trả lời thoả đáng cho sự việc này.

Bấm vào đây để xem video công an đánh chết người ở Bình Định: https://www.facebook.com/RFAVietnam/videos/10154959168459571/

CẦN BỘ CÔNG AN ĐIỀU TRA ĐỘC LẬP

CẦN BỘ CÔNG AN ĐIỀU TRA ĐỘC LẬP

FB Luân Lê

4-1-2017

Người thanh niên này không thể chạy một cách liên tục tới 42.6km như ông Marathon năm xưa khi đưa thư báo tin chiến thắng quân Ba Tư mà lăn ra chết tức tưởi như thế được.

Tính mạng con người đâu phải như cái kim sợi chỉ hay loài vật để mà vội vàng kết luận chỉ trong một vài tiếng đồng hồ với lý do chạy quá sức dẫn đến tử vong?

Nếu chúng ta có lực lượng nhà báo điều tra độc lập, lực lượng thám tử hay thanh tra, lực lượng cảnh sát quốc gia không đảng phái thì đây chính là lúc phát huy giá trị của họ.

Luật pháp muốn được thượng tôn thì bắt buộc phải có những cơ chế/thiết chế độc lập với đảng phái để giám sát và thực thi nghiêm minh trên thực tế. Công an và quân đội đã thề luôn trung thành với tôn chỉ “còn đảng còn mình”, mà đảng thì lại với cương vị lãnh đạo toàn diện nhà nước và xã hội, không một cơ quan quyền lực, truyền thông hay hội đoàn nào độc lập với đảng, thì chính điều đó đã làm cho những thiết chế đang tồn tại trở nên khó lòng mà khách quan trong nhiệm vụ và chức trách của mình.

Mạng người, cần được bảo vệ trong bất kể hoàn cảnh nào, ngay cả khi họ đang là bị can, bị cáo với các cáo buộc phạm tội thì vẫn cần được bảo đảm những quyền căn bản nhất của một con người, đó là quyền sống và không bị xâm hại về tính mạng, sức khoẻ, không bị ngược đãi hay xúc phạm nhân phẩm, danh dự. Đó là các quyền tự nhiên tối thiểu được Hiến định chứ không chỉ là những nhu cầu mơ hồ của một con người trước một nhà nước mà được chính nhân dân của mình thiết lập nên và nuôi sống.

Cần có cuộc điều tra độc lập vụ việc này để đảm bảo cả hai thứ:

1. Để làm rõ có hành vi phạm tội hay chỉ là hành vi mang tính sự biến tự nhiên;

2. Bảo vệ hình ảnh lực lượng công an và cũng làm rõ sự thật để không làm suy giảm niềm tin của dân chúng.

_____

BBC

Bình Định: Thanh niên chết vì chạy quá sức hay công an đánh?

4-1-2017

h1Anh Phạm Đăng Toàn chết đêm 2/1 (ảnh cắt từ clip).

Người dân ở huyện Tuy Phước, Bình Định, vây đánh hai công an viên vì nghi họ làm chết một thanh niên địa phương nhưng công an nói anh này chạy quá sức chết.

Sự việc xảy ra hôm 2/1 đang gây tranh cãi trong dư luận mấy ngày nay.

Theo truyền thông trong nước, vào tối 2/1 tổ công tác của công an huyện Tuy Phước gồm sáu người đi tuần tra trên các đoạn đường thuộc địa bàn huyện theo “kế hoạch bảo đảm an ninh trật tự trong dịp Tết Dương lịch và Tết Nguyên đán”.

Tổ công tác này phát hiện thấy một nhóm người đang đánh bầu cua (một hình thức cờ bạc), khi thấy công an thì bỏ chạy.

Một trong những người tham gia đánh bạc, anh Phạm Đăng Toàn, 29 tuổi, sau đó bị phát hiện đã chết trong tình trạng tím tái.

Báo Thanh Niên dẫn lời ông Phạm Đặng Tiến, anh ruột của anh Toàn, cho hay “khi thấy công an triệt phá sòng bầu cua, anh Toàn có bỏ chạy nhưng bị bắt lại và sau đó tử vong”.

Nghi anh Toàn bị công an đánh, người dân đã vây đuổi và đánh hai công an viên bị thương.

Clip mà một người dân quay tại hiện trường sau đó đăng lên Facebook và YouTube trước khi gỡ đi cho thấy công an đang bị người dân tấn công.

Ngày 4/1, cơ quan pháp y tỉnh Bình Định công bố kết quả khám nghiệm tử thi anh Phạm Đăng Toàn, kết luận anh này tử vong là “do chạy quá sức dẫn đến không đủ oxy cung cấp cho phổi… dẫn đến phù phổi, phù não; hoàn toàn không có dấu vết của tác động ngoại lực”.

Người quay clip công an bị dân đánh, chị Nguyễn Thị Thắm ở huyện An Nhơn, tỉnh Bình Định, cũng lên mạng “xin lỗi bà con quê hương và toàn bộ những người tham gia Facebook” về việc đã đăng clip gây hiểu nhầm là công an đánh chết anh Toàn.

Tuy nhiên kết luận pháp y và lời xin lỗi này không đủ dập tắt nghi vấn anh Phạm Đăng Toàn bị đánh chết vì thanh niên này được biết còn trẻ, khỏe, không có tiền sử bệnh tật và quãng đường được cho là đã chạy trốn công an từ nơi có sòng bầu cua tới nơi được phát hiện ngã gục quá ngắn (trên 100m) để bị quá sức.

Một yếu tố thêm vào đó là dư luận lâu nay khá bức xúc về tình trạng bạo hành của công an.

Phúc trình hồi tháng 9/2014 của Tổ chức Theo dõi Nhân quyền (Human Rights Watch) nói có “bốn nạn nhân mất mạng và bốn người chết không rõ nguyên do, sáu người được cho là ‘tự tử’ và bốn người nữa chết ‘vì bệnh’” trong các trại giam và đồn công an.

Một Công Cụ Mới Để Bảo Vệ Nhân Quyền: “Đạo Luật Magnitsky Toàn Cầu”

Kính mời Bà con đọc bài viết giá trị dưới đây. Xin chú ý đoạn: “Mười viên chức cao cấp thuộc Đảng CSVN chủ trương đàn áp Nhân quyền mạnh mẽ nhất là (1) Nguyễn Tấn Dũng (Thủ tướng 2006-2016); (2) Trần Đại Quang (Bộ trưởng Công an 2011-2016, Chủ tịch nước từ 2016); (3) Lê Hồng Anh (Bộ trưởng Công an 2002-2011); (4) Tô Lâm (Bộ trưởng Công an từ 2016); (5) Nguyễn Văn Hưởng (Thứ trưởng Công an, Phái viên Tư vấn cho Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng về an ninh và tôn giáo 2001-2013. Bạn gái của Nguyễn Văn Hưởng là Hồ Thị Thu Hồng, còn gọi là Hồng Beo, bị cách chức Tổng biên tập báo Thể Thao TP Hồ Chí Minh do tham nhũng, được Hưởng bố trí cho sang Mỹ, hiện mở quán ăn tại California); (6) Trương Hòa Bình (Chánh án Tòa án Tối cao 2007-2016, Phó Thủ tướng từ 2016); (7) Nông Đức Mạnh (Tổng Bí thư đảng Cộng sản Việt Nam 2001-2011); (8) Nguyễn Phú Trọng (Tổng Bí thư đảng Cộng sản Việt Nam từ 2011); (9) Lê Thanh Hải (Bí thư đảng Cộng sản Việt Nam TP Hồ Chí Minh 2006-2015); (10) Phạm Quang Nghị (Bí thư đảng Cộng sản Việt Nam TP Hà Nội 2006-2016)”

Việt Nam sẽ là một trong những nước chịu nhiều hậu quả của Đạo Luật Nhân Quyền Magnitsky Toàn Cầu. CSVN chỉ trích Mỹ nhưng tiếp tục gửi con cái qua…
VIETBAO.COM|BY VIỆT BÁO ONLINE

Việt Nam: Trở thành tỷ phú nhờ mua được ‘chính sách?’

Việt Nam: Trở thành tỷ phú nhờ mua được ‘chính sách?’

Người Việt

3-1-2017

Phối cảnh Vinhomes Liễu Giai. Một trong hai “điểm nhấn đô thi” tại “nội đô lịch sử” cùng thuộc Vingroup. (Hình: vinhomes29lieugiai.org)

HÀ NỘI (NV) – Sự kiện hệ thống truyền thông Việt Nam chủ động xoay mũi dùi mà thủ tướng Việt Nam chĩa vào Vingroup sang… hướng khác dường như là giọt nước làm tràn ly phẫn nộ đối với tập đoàn này.

Hôm 29 Tháng Mười Hai, tại cuộc họp giữa lãnh đạo chính phủ Việt Nam với giới lãnh đạo chính quyền các tỉnh, thành phố, ông Nguyễn Xuân Phúc, thủ tướng Việt Nam đã chỉ trích gay gắt quy hoạch đô thị ở Hà Nội. Theo đó, sở dĩ môi trường, giao thông,… ở Hà Nội trở thành thảm trạng khiến hệ thống công quyền loay hoay tìm hoài không ra lối thoát là vì chính quyền thành phố này phóng tay cấp giấy phép cho xây dựng hàng loạt cao ốc khiến hạ tầng quá tải.

Ông Phúc dẫn trường hợp cho xây dựng cao ốc 50 tầng tại Giảng Võ làm ví dụ và nêu câu hỏi: Ai cho phép xây cao ốc 50 tầng tại Giảng Võ? Không có lý thuyết nào về quy hoạch lại chấp nhận chuyện cho xây dựng tại một nơi như Giảng Võ cao ốc 50 tầng, với hàng ngàn căn hộ cao cấp. Nếu mỗi gia đình có hai xe hơi thì ra vào, qua lại thế nào? Nếu khoảng đất trống nào cũng cấp giấy phép xây dựng cao ốc hết thì Hà Nội sẽ ra sao?

Cũng theo lời của thủ tướng Việt Nam thì ông ta từng yêu cầu chính quyền thành phố Hà Nội kiểm tra và báo cáo về trường hợp cấp giấy phép xây dựng cao ốc 50 tầng tại Hà Nội trước ngày 15 nhưng tới 29 Tháng Mười Hai vẫn chưa nhận được báo cáo.

Cao ốc 50 tầng tại Giảng Võ là một tổ hợp bao gồm văn phòng, trung tâm thương mại và căn hộ cao cấp, dự trù mang tên Vinhomes Giảng Võ, mới khởi công hồi hạ tuần Tháng Mười trên nền của trung tâm triển lãm Giảng Võ, diện tích 6.8 héc ta, nằm giữa lòng Hà Nội.

Chủ đầu tư Vinhomes Giảng Võ là ba tập đoàn tư nhân: Tập đoàn Vingroup, tập đoàn T&T, và tập đoàn Tân Hoàng Minh.

Trong ba tập đoàn này, Vingroup là cái tên mà gần như không người Việt nào không biết. Chủ tịch Vingroup là ông Phạm Nhật Vượng, 48 tuổi.

Ông Vượng là người được gửi sang Nga du học năm 1987. Tại Nga, ông Vượng trở thành một trong những “soái” (cách cộng đồng người Việt ở Nga và Đông Âu gọi những ông trùm đứng phía sau tất cả những hoạt động kinh doanh cả hợp pháp lẫn bất hợp pháp) nổi tiếng nhất. Giống như nhiều “soái” khác, sau khi Việt Nam “đổi mới,” ông Vượng quay trở về Việt Nam đầu tư và trở thành “soái” thành công nhất.

Vincom rồi Vingroup của ông Vượng liên tục được cấp giấy phép đầu tư các dự án bất động sản trên những khu đất được ví là “vàng” trên khắp Việt Nam, kể cả những khu đất thuộc Bộ Quốc Phòng, Bộ Công An. Những dự án bất động sản đó góp phần đưa ông Vượng vào danh sách các tỷ phú trên thế giới do Forbes công bố hàng năm. Tên ông Vượng xuất hiện trong danh sách này vào năm 2013 (xếp thứ 974 với tổng giá trị tài sản là $1.5 tỷ). Sau ba năm, mới đây, theo xếp hạng của Forbes, ông Vượng xếp thứ 916 trong danh sách các tỷ phú trên thế giới với tổng giá trị tài sản là $2.2 tỷ (trong ba năm tổng giá trị tài sản tăng thêm $700 triệu).

Có một điểm đặc biệt là dù các dự án bất động sản của ông Vượng có rất nhiều điểm bất thường và gây ra đủ thứ xáo trộn về mọi mặt nhưng ông Vượng chưa bao giờ bị hệ thống truyền thông Việt Nam chỉ trích. Những thông tin bất lợi cho Vingroup rất hiếm.

Chỉ trích của ông Phúc, thủ tướng Việt Nam đối với cao ốc 50 tầng tại Giảng Võ cũng thuộc loại hiếm vì rất nhiều người biết chủ đầu tư là ông Vượng.

Tuy nhiên ngay cả thủ tướng Việt Nam cũng không thể tạo ra ngoại lệ. Lúc đầu, rất nhiều bài tường thuật cuộc họp của chính phủ Việt Nam hôm 29 Tháng Mười Hai, đưa chi tiết cao ốc 50 tầng tại Giảng Võ vào tựa vì báo giới ở đâu cũng biết độc giả của họ quan tâm đến điều gì. Tuy nhiên ngay sau đó hệ thống truyền thông Việt Nam đồng loạt sửa tựa, bỏ chi tiết cao ốc 50 tầng tại Giảng Võ.

Chẳng hạn, Zing đổi tựa: “Thủ tướng: Ai cấp phép xây cao ốc 50 tầng ở Giảng Võ” thành “Hà Nội, TP.HCM cần rà soát lại qui hoạch đô thị.” Đài Phát Thanh Quốc Gia (VOV) thì đổi tựa: “Thủ tướng nói về việc xây chung cư cao tầng ở khu đất Giảng Võ” thành “Cám ơn thủ tướng…”

Trong khi cả hệ thống công quyền lẫn hệ thống truyền thông Việt Nam cùng “ngậm tăm” trước sự kiện vừa kể thì một facebooker là Nguyễn Anh Tuấn viết status: “Vingroup thật đáng xấu hổ khi làm giàu bằng tham nhũng chính sách.”

Nguyễn Anh Tuấn đã lục tìm, sắp đặt chuỗi sự kiện có liên quan đến Vingroup và khu triển lãm Giảng Võ để chứng minh giữa Vingroup và chính quyền Hà Nội có một thương vụ mua bán chính sách.

Theo đó, cuối năm 2014, Vingroup được ông Nguyễn Tấn Dũng, khi ấy là thủ tướng Việt Nam, chọn làm “nhà đầu tư chiến lược” (sở hữu 80% cổ phiếu) của công ty triển lãm Giảng Võ (sở hữu khu triển lãm Giảng Võ). Lý do Vingroup được chọn vì tập đoàn này hứa sẽ đầu tư vào khu Triển lãm Giảng Võ để biến nơi này thành một trung tâm triển lãm hiện đại hơn.

Tháng Ba năm 2015, công ty triển lãm Giảng Võ tổ chức bán đấu giá 9.8% trong số 20% cổ phiếu còn lại nhưng giới đầu tư không mặn mà và Vingroup tiếp tục là nơi bỏ tiền mua gần như toàn bộ số cổ phiếu được rao bán này. Nhờ vậy, Vingroup nắm gần 90% cổ phiếu của Công ty Triển lãm Giảng Võ.

Theo facebooker Nguyễn Anh Tuấn, sở dĩ giới đầu tư không mặn mà với cổ phiếu mà công ty triển lãm Giảng Võ rao bán hồi Tháng Ba năm 2015 vì: 1- Quy hoạch về xây dựng của Hà Nội xác định khu triển lãm Giảng Võ nằm trong khu vực gọi là “nội đô lịch sử” bị hạn chế về chiều cao của công trình. 2-Tình hình tài chính của công ty triển lãm Giảng Võ không sáng sủa (lợi nhuận sau thuế chỉ từ 3 đến 6 tỷ đồng), Vingroup đổ tiền vào công ty triển lãm Giảng Võ thì cũng chỉ là đầu tư xây dựng trung tâm triển lãm hiện đại hơn, nên viễn cảnh cổ phiếu sinh lợi mờ mịt.

Đùng một cái, Tháng Tư năm 2016, chính quyền thành phố Hà Nội ban hành “Quy hoạch công trình cao tầng nội đô.” Theo quy hoạch này, trong khu vực “nội đô lịch sử” chỉ có hai nơi được phép xây quá 39 tầng để làm “điểm nhấn đô thị” là: Khu triển lãm Giảng Võ “được phép xây dựng 50 tầng” và lô đất số 29 Liễu Gia “được phép xây dựng 45 tầng.”

Facebooker Nguyễn Anh Tuấn nhấn mạnh, cả hai (khu triển lãm Giảng Võ và lô đất số 29 Liễu Giai) đều của Vingroup! Nguyễn Anh Tuấn nêu thắc mắc, tại sao cả hai “điểm nhấn đô thị” đều rơi đúng vào hai lô đất của Vingroup? Không lẽ “chính quyền thành phố Hà Nội ‘làm chính sách’ cho Vingroup?”

Facebooker Nguyễn Anh Tuấn nhận định, chuyện vừa kể là “tham nhũng chính sách,” là một ví dụ minh họa về những “nhóm lợi ích” xem hệ thống công quyền như “công cụ của riêng chúng để đưa ra những chính sách làm lợi cho chúng, gây thiệt hại cho cộng đồng, quốc gia.”

Facebooker Nguyễn Anh Tuấn lưu ý, nếu thông báo khu triển lãm Giảng Võ được xây cao ốc 50 tầng và tổ chức đấu giá công khai thì tổng số tiền thu về cho ngân sách chắc chắn sẽ lớn hơn rất nhiều so với con số 21.5 triệu/m2 đang thu từ Vingroup sao. Vingroup chỉ bỏ ra 1,500 tỷ để mua gần 90% cổ phần của công ty triển lãm Giảng Võ, trong khi giá đất ở khu vực này hiện khoảng từ 200 triệu đến 300 triệu/m2.

Facebooker Nguyễn Anh Tuấn nhắn hỏi Vingroup của ông Phạm Nhật Vượng: Làm giàu bằng tham nhũng chính sách, đạp lên lợi ích của quốc gia như thế thì có gì đáng tự hào?

Đến giờ cũng chỉ có người sử dụng Internet tại Việt Nam chia sẻ với nhau những thông tin và thắc mắc này. Hệ thống công quyền và hệ thống truyền thông tiếp tục lặng thinh. (G.Đ)

Xu hướng bạo lực ngày càng gia tăng

From facebook:  Thuong Phan shared Lê Công Định‘s post.

 Đọc bài dưới đây của Báo Pháp Luật, thấy rất rõ lời tường thuật của Thiếu tướng Nguyễn Bá Nhiên và Đại tá Lê Đức Minh không trùng khớp nhau về diễn biến xung quanh cái chết của nạn nhân trong vụ án mạng tại Bình Định sáng sớm hôm nay.

Việc công an đánh chết dân chắc chắn không phải là chủ trương của ngành công an và chính quyền. Tuy nhiên, thói quen dùng vũ lực khi điều tra các vụ án và thói quen xem thường tính mạng của công dân là điều hiển nhiên có thật trong lực lượng công an. Thói quen đó trở thành nếp nghĩ và lề lối làm việc từ trên xuống dưới, khiến nó mặc nhiên trở thành cách hành xử có hệ thống.

Quan sát các vụ án công an đánh chết người suốt nhiều năm qua, có thể thấy xu hướng bạo lực này ngày càng gia tăng đến mức gần như là định mệnh của dân tộc và của ngành công an. Bạo lực đẫm máu dường như là viễn cảnh không thể tránh khỏi của các biến động xã hội tương lai, trong đó nạn nhân không chỉ là dân thường, mà còn cả công an.

Đó sẽ là điều rất đáng buồn và đáng tiếc cho tương lai đất nước, mà muốn ngăn chặn nó xảy ra thì chính nhà nước này phải thay đổi một cách toàn diện ngay bây giờ, từ não trạng cai trị đến hành động thượng tôn pháp luật trong hoạt động hàng ngày.

Giới hoạt động dân chủ bị tấn công ra sao?

Giới hoạt động dân chủ bị tấn công ra sao?

Thông tín viên Việt Nam
2017-01-02
Anh Lê Sỹ Bình, gốc Nghệ An, hiện sinh sống tại Sài Gòn.

Anh Lê Sỹ Bình, gốc Nghệ An, hiện sinh sống tại Sài Gòn.

RFA photo
Tự do ngôn luận, tự do báo chí, tiếp cận thông tin, hội họp, lập hội biểu tình là quyền công dân được qui định tại điều 25, Hiến Pháp năm 2013 của nước Việt Nam hiện nay. Thế nhưng một khi những người dân có ý thức lên tiếng và bày tỏ quan điểm của họ qua hành động biểu tình thì họ bị cơ quan chức năng trấn áp mạnh tay.

Bị đánh đập dã man

Sau khi xảy ra thảm họa môi trường do nhà máy gang thép Formosa ở Hà Tĩnh xả thải hóa chất độc hại trực tiếp ra biển, người dân tại hai thành phố lớn của Việt Nam gồm Hà Nội và Sài Gòn xuống đường phản đối.

Một trong những người đó là anh Lê Sỹ Bình, gốc Nghệ An, hiện sinh sống tại Sài Gòn. Tuy nhiên khi tham gia cuộc biểu tình hôm ngày 8 tháng 5, anh bị bắt trước hết về đồn Công an Bến Nghé và rồi sau đó di lý về công an Bình Chánh. Tại cả hai nơi anh bị còng tay và bị đánh đập như lời thuật lại của anh:

“Gặp toàn những tay đao phủ, không có mặc sắc phục công an gì cả. Họ hỏi cung mà kiểu như không cho mình giải thích. Cái xương sống họ cứ nhảy lên nện, lên gối vào đầu và vai. Khi chịu đòn mình cảm giác như chết rồi.”

Một nhà hoạt động xã hội độc lập khác là anh Đỗ Đức Hợp kể lại những lần anh bị bắt và đánh đập mà theo anh là vô cớ chỉ vì anh công khai lên tiếng về những vấn đề xã hội hiện nay:

Gặp toàn những tay đao phủ, không có mặc sắc phục công an gì cả. Họ hỏi cung mà kiểu như không cho mình giải thích. Cái xương sống họ cứ nhảy lên nện, lên gối vào đầu và vai. Khi chịu đòn mình cảm giác như chết rồi
– Anh Lê Sỹ Bình

“Lần đầu tiên bị đánh là ngày 1 tháng 5 ở đường Bà Huyện Thanh Quan và sau đó về đồn công an phường 15 quận Tân Bình họ đánh tiếp và còng tay tôi suốt 13 tiếng đồng hồ. Lần thứ 2 là ngày 8 tháng 5 tại đường Hồ Tùng Mậu và họ lôi vào công an phường Bến Nghé và đánh liên tục. Lần thứ 3 là ngày 25 tháng 6 trên đường tôi đi đám cưới một người anh, họ đánh tôi trên đường Hoàng Sa. Những người mang danh luật pháp của chế độ cộng sản họ còn tồi tệ hơn những người dân anh chị, xã hội đen.”

Theo anh Đỗ Đức Hợp thì những người ra tay đánh anh hành xử còn tồi tệ hơn những thành phần thuộc giới giang hồ; vì dù sao những tay anh chị trong giới này không xuống tay tàn độc như những người hành hung anh và những nhà hoạt động xã hội khác.

Mới hôm 20 tháng 12 vừa qua, khi các thành viên của nhóm xã hội dân sự độc lập có tên Hội Anh Em Dân Chủ tiến hành hội nghị thì tư gia của nhiều thành viên tại khắc ba miền đều bị canh giữ, bao vây, cắt Internet.

Cựu tù nhân chính trị Phạm Văn Trội, một thành viên của hội này, trình bày lại sự việc xảy ra đối với gia đình ông hôm 20 tháng 12:

“Đêm hôm đó tầm khoảng 8 giờ 30, tôi thấy một đoàn người bao vây xung quanh nhà tôi. Đồng thời lúc đó điện nhà tôi đã bị mất và internet không thu hay phát sóng được, hệ thống điện thoại cũng bị tê liệt không dùng được. Cũng thời điểm đó thì nhà tôi thấy hàng loạt những tiếng kêu xung quanh nhà. Sau đó tôi ra mới phát hiện rằng họ ném đá vào cửa kính và mái nhà nhà tôi.”

Tác dụng ngược

Hành xử của lực lượng chức năng mặc sắc phục cũng như thường phục đối với những nhà bất đồng chính kiến và hoạt động như vừa nêu theo ông Phạm Văn Trội là cách hành xử theo luật ‘rừng’ dù rằng ở Việt Nam có không biết cơ man nào là luật.

“Tôi khẳng định ở Việt Nam không có khái niệm thượng tôn pháp luật mà áp dụng luật ‘rừng’ để áp dụng cho những người bất đồng chính kiến, những người có quan điểm trái chiều với chế độ.

Những nhà hoạt động xã hội dân sự độc lập từng phải ra vào đồn công an và bị hành hung như lời kể của hai anh Lê Sỹ Bình và Đỗ Đức Hợp đều cho rằng biện pháp của lực lượng an ninh chìm- nổi đối với họ là phản tác dụng.

Quyền con người đã khiến tôi mạnh mẽ hơn khi nhận những đòn thù vô cớ, sai trái hiếp pháp và pháp luật. Những cách hành xử của họ đáng phải lên án.
– Anh Đỗ Đức Hợp

Anh Lê Sỹ Bình khẳng định:

“Không làm nhụt chí được. Nếu nhụt chí thì cả năm nay tôi không tham gia một cái gì cả. Tiếp tục sau đó tôi vẫn cứ đi để mà ủng hộ cho anh em. Miễn sao mà mình làm việc đúng là được, còn hành động của công an dùng bạo lực để đàn áp một người như tôi thì tôi cho đó là một hành động nhỏ nhặt.”

Cũng như tuyên bố của anh Đỗ Đức Hợp:

“Quyền con người đã khiến tôi mạnh mẽ hơn khi nhận những đòn thù vô cớ, sai trái hiếp pháp và pháp luật. Những cách hành xử của họ đáng phải lên án.”

Có thể nói kịch bản ứng xử của chính quyền Hà Nội các cấp từ trung ương đến địa phương đối với các nhà bất đồng chính kiến, giới hoạt động xã hội dân sự dường như không có gì thay đổi. Khẩu hiệu mà chính những người cộng sản dùng để tuyên truyền trong cuộc đấu tranh giai cấp của họ ‘nơi nào có áp bức, nơi đó có đấu tranh’ không hề được thấm nhuần.

10 Hình Ảnh Tiêu Biểu Nhất Của Lãnh Đạo Cộng Sản Năm 2016 –

10 Hình Ảnh Tiêu Biểu Nhất Của Lãnh Đạo Cộng Sản Năm 2016

Trương Duy Nhất 

Tạp chí Time vừa công bố 10 bức ảnh ấn tượng, được cho là bộ ảnh biết nói, 

khắc hoạ toàn cảnh thế giới 2016.

Cũng với tham vọng này, trong khuôn khổ quốc gia, tôi chọn và công bố

“Top ten hình ảnh ấn tượng 2016” theo Một Góc Nhìn Khác của riêng mình.

Dù trước đó, đã chọn và công bố “toạ kháng” là bức ảnh của năm.

Nhưng còn quá nhiều khoảnh khắc khác, ấn tượng theo nhiều chiều nghĩa khác.

Bỏ qua quá tiếc. Vì thế, thêm bộ Top ten này.

Hy vọng đem đến cho bạn đọc những góc nhìn thú vị, đa chiều về tình hình

quốc sự và sức khoẻ quốc gia trong một năm qua.

top-ten-anh-an-tuong-2016

1- Cú giơ tay xin chào độc dị của Thủ tướng 

Một cách ứng xử rất… khác lạ của Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc tại hội nghị thượng đỉnh ASEAN-US, Vientiane 8/9/2016. 

Trong khi tất cả các nguyên thủ khác đang chéo tay theo thủ tục “ASEAN Way”, Thủ tướng Phúc lại giơ tay chào theo kiểu rất độc dị, khó nhìn, chẳng giống ai, ngô nghê và… kỳ cục!):

cu-gio-tay

 

 

 

 

 

 

 

 

2- Cầu thang chuyên cơ Tổng Bí thư  

Một chiếc cầu thang chuyên cơ của Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng, với lối trang hoàng nơ bướm xanh đỏ tím vàng như đồ… hàng mã. 

Dường như trước ông, lịch sử chưa từng thấy ai trang hoàng cho cái “cổng chào chuyên cơ” loẹt loè đồng bóng như kiểu cưới hỏi, ma chay nhà quê vậy. VientianeLào, 24/11/2016. 

Chuyến công du quốc tế đầu tiên của ông Trọng sau khi được bầu lại làm Tổng Bí thư khóa XII):

tbt

 

 

 

 

 

 

 

 

3- Bằng khen của Bộ trưởng  

Chưa từng thấy ai có lối đi trao tặng bằng khen lạ kỳ và… ác độc thế)

Bộ trưởng Y tế Nguyễn Thị Kim Tiến bưng bằng khen như thể dí vào một…cái xác. Đấy là một bệnh nhân ung thư trong giờ phút sắp lâm chung – bác sĩ Nguyễn Quốc Bảo. Tháng 11/2016):

bang-khen

 

 

 

 

 

 

 

 

4- Bộ trưởng nhai cá Formosa 

Bộ trưởng Thông tin – Truyền thông Trương Minh Tuấn thị sát vùng cá chết trong thảm hoạ Formosa. Quảng Bình, 30/4/2016. 

Mọi người ai nấy đều từ tốn dùng đũa gắp thì ông dùng tay bốc cá ăn, vừa nhồm nhoàm nhai vừa khuyến khích mọi người “ăn đi ăn đi”.

 Trong khi cá chết thối biển trắng bờ không… ma nào dám ăn):

an-ca-nhai-ca

 

 

 

 

 

 

 

5- Cõng quan đi họp 

Quan đây là ông Niên, Nguyễn Ngọc Niên, Tổng Biên tập báo Nhà Báo & Công Luận.  Trong  một cuộc họp tại Học viện chính trị quốc gia Hồ Chí Minh, nghe nói là để học tập, quán triệt nghị quyết đại hội đảng. 

Mưa ngập, ông được hai nhân viên, một bưng ghế kê cho ông đứng, một khòng lưng cõng ông ra khỏi xe để khỏi… ướt giầy. Hà Nội, 25/5/2016): 


cong-quan-di-hop

 

 

 

 

 

 

 

 

6- Bộ trưởng tắm biển Bộ trưởng Trần Hồng Hàvà đoàn quan chức Bộ Tài nguyên – Môi trường tắm biển giữa… trời mưa, khoe những bầu vú mũm mĩm và những thớ bụng một múi. 

Cuộc tắm biểu diễn được cho là để chứng minh nước biển đã an toàn, đủ để… tắm! Cửa Việt, Quảng Trị, 22/8/2016):

tam-bien

 

 

 

 

 

 

 

 

7- Đôi mắt bò trong lũ 

Hình ảnh một chú bò, chỉ còn thấy cái mõm được treo nghếch lên trong lũ, và đôi mắt như biết nói, như sự cầu cứu trong ám ảnh, tuyệt vọng.

 Quảng Bình, trận lụt tháng 10/2016):

mat-bo-mat-bo

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

8- Cú víu chân tuyệt vọng của chú chuột trong trận “Hồ Chí Minh thất thủ” 

Một chú chuột cố bám víu trên vách rào thép B40 trong trận mưa kinh hoàng 

nhấn chìm TP. HCM. 

Cơn ngập chưa từng có trong lịch sử, theo cách gọi của dân tình là trận “Hồ Chí Minh thất thủ”, tháng 9/2016):

chuot-chuot

 

 

 

 

 

 

 

 

9- Đám tang vùng lũ 

Một đám tang giữa phố cổ Hội An đang ngập chìm trong biển lũ. 15/12/2016.

Những cơn lũ hậu 23 chưa từng có trong lịch sử. 

Những cơn lũ từ hàng chục, hàng trăm quả bom thuỷ điện trên khắp miền Trung):

dam-ma-dam-tang-vung-lu

 

 

 

 

 

 

 

 

 

10- Cá chết Hồ Tây 

Nhìn thoáng cứ tưởng… sao trời ánh trên mặt hồ. 

Không phải. Là cá chết nổi trắng Hồ Tây. Cho dù Hà Nội không có Formosa. 

Một lượng cá chết (không biết do đâu) đến hơn 200 tấn. Tháng 10/2016):

ca-chet-ca-chet

 

 

 

 

 

 

 

 

truongduynhat’s blog

23 điều vô lý chỉ có ở Thiên đường Việt Nam XHCN!

23 điều vô lý chỉ có ở Thiên đường Việt Nam XHCN!

Ở Việt Nam có những thứ và những điều vô cùng vô lý nhưng vì những thứ đó đang ở Việt Nam nên ai cũng cho rằng nó có lý và không có vấn đề gì. Có những thứ và những điều mà chỉ có ở Việt Nam, không có nước nào có. Hy vọng nhiều người sẽ nhận ra.

Danh sách như sau:

1. Sổ hộ khẩu. Trên thế giới chỉ có 3 nước áp dụng chính sách này, cả 3 nước đều là 3 cường quốc của thế giới, là thiên đường. Đó là Việt Nam, Trung Quốc và….Bắc Hàn. Tôi thật sự không hiểu nổi mục đích của cái sổ hộ khẩu là gì, trừ việc làm mồi kiếm ăn cho mấy anh chị Công An. Nếu bạn nào có thế giải thích trong 1 câu “tại sao chúng ta lại có sổ hộ khẩu” tui chết liền. Ở xứ khác khi sinh ra chỉ có giấy khai sinh rồi lớn lên làm cái thẻ, hộ chiếu. Vài nước thì dùng bằng lái xe làm chứng minh. Muốn đi đâu thì đi, nước của mình mà. Tại sao mỗi lần chuyển địa phương là phải đi khai tạm trú, kt3. Mấy cái này là gì tui hiểu tui chết liền.

2. Đi mua xe đi đăng ký tên mình phải dùng sổ hộ khẩu về đăng ký tại nơi thường trú (nơi đăng ký hộ khẩu). Nó vô lý ở chỗ này. Bạn là dân Lạng Sơn chuyển công tác vô làm ở Cà Mau, bạn muốn mua xe máy và đứng tên bạn, lỡ xe có bị trộm thì người ta biết xe đó là của mình. Nhưng ở Việt Nam thì nếu mua ở Cà Mau thì dân Lạng Sơn phải chở xe về Lạng Sơn đăng ký. Có cái nước nào khác trừ Việt Nam làm vậy không? Có ai biết thì nói nha, tại tui khờ lắm, hiểu biết về thế giới bên ngoài Việt Nam kém nữa.

3. Cảnh sát giao thông kiểm tra xe nếu không có đủ giấy tờ sẽ bị giam xe. Tại sao người lái xe phải chứng minh xe đó là của người lái? Sao CSGT không chứng minh điều ngược lại. Phi logic. Còn việc giam xe thì tui chưa biết xứ nào khác làm vậy hết.

4. Thuế “chuyển đổi mục đích sử dụng đất”. Tui chưa biết xứ nào khác có cái thuế quái dị như vậy. Đây là loại thuế làm cản trợ quá trình công nghiệp hóa của đất nước. Bạn là một nông dân có 100 mét vuông đất nông nghiệp. Bạn muốn dùng 50m2 đó để xây cái hang. Bạn phải đi tới Sở Tài Nguyên Môi Trường nộp đơn chuyển đổi mục đích sử dụng đất. Số tiền đó cộng với bôi trơn đút lót thì gần bằng giá bán thị trường rồi. Thế thì bạn phải bán đi 50 m2 còn lại. Nghĩa là cái thuế này làm mọi thứ liên quan tới đất đai mắc gấp đôi. Một trong những thứ khùng điên nhất.

5. Đi nộp giấy tờ phải đi công chứng rồi phải có con tem xác nhận. Đã vậy còn phải xin xỏ mấy bé làm hành chính nữa chứ.

6. Đi “xin” việc ở cơ quan nhà nước, công ty quốc doanh và một số công ty tư nhân phải nộp “sơ yếu lý lịch”. Sơ yếu lý lịch yêu cầu bạn phải ghi rõ về gia đình và bản thân: Trước và sau 1975 đã và đang làm gì. Tui và gia đình tui làm gì trước sau 1975 thì liên quan gì tới năng lực yêu cầu của công việc?

7. Đi làm từ thiện phải (nộp đơn) “xin phép” Ủy Ban Nhân Dân và Mặt Trận Tổ Quốc địa phương. Trời ơi, đã đi từ thiện, là bỏ tiền túi mình ra cho người khác, đã vậy còn phải đi xin giấy phép là sao? Độc Lập Tự Do Hành Phúc đâu rồi?

8. Tham gia các giải thể thao ở tỉnh (và vài thành phố) phải có hộ khẩu và sổ tạm trú ở đó. Thể thao Thái Lan đang phát triển với quy mô chinh phục Châu Á. Trong khi đó ở Việt Nam các nhà làm thể thao hỏi: “Hộ khẩu con đâu?” Thấy có ngu không?

9. Đi du lịch hoặc ở khách sạn nhà nghỉ phải đưa hộ chiếu hoặc Chứng Minh Nhân Dân cho tiếp tân. Ở xứ khác tui chỉ trình cái thẻ Master hoặc Visa. Nếu đưa hộ chiếu thì họ photocopy xong rồi đưa lại chứ không giữ. Tui chưa biết cái xứ nào làm vậy, trừ Việt Nam.

10. Trước giải, buổi, hội hay chương trình gì cũng phải giới thiệu danh sách mấy quan có mặt. Đã vậy danh nghĩa dài dòng lê thê. Có cần phải đọc tên từng người một, chờ từng người một đứng dậy ngồi xuống không. Tui thật sự không hiểu cái logic. Tui chưa bao giờ thấy một giải hay trận thể thao nào ở nước ngoài làm vậy.

11. Các trung tâm thể thao trưng khẩu hiệu “rèn luyện thể thao theo giương Bác Hồ vĩ đại”. Sao xứ Mỹ không trưng khẩu hiệu “tập luyện theo gương George Washington vĩ đại”? Bác Hồ hồi đó có tập thể thao mà sao tui không biết ta. Chuột cơ tay đô nữa, giờ tui mới biết. Phải ráng tập để nói theo gương Bác Hồ Vĩ Đại mới được.

12. Tất cả các giấy tờ hành chính pháp lý phải có dòng chữ này ở trên “Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam – Độc Lập Tự Do Hạnh Phúc”. Giấy xin phép nghỉ học cũng vậy, giấy báo cáo cũng vậy luôn. Xứ khác có vậy không ta?

13. Đi toilet ở Bến Xe (Miền Đông, Miền Tây, tỉnh, thành phố) mỗi lần phải trả 2,000 VND.

14. Toilet công cộng thường không có giấy vệ sinh. Vậy người ta dùng gì để chùi ?

15. Làm xong cái hội thảo hay chương trình gì lớn chút cũng phải nói: “Cảm ơn các lãnh đạo đã tạo điều kiện.”

16. Quân Đội đi làm kinh tế: Viettel, MB Bank, Xăng Dầu Quân Đội, Binh Đoàn 318 Dầu Khí. Tui thật sự không hiểu. Quân đội gì mà làm kinh tế kinh doanh?

17. Quân Đội tham gia thể thao thành tích chuyên nghiệp. Tui chưa biết quân đội nước nào khác làm vậy.

18. Cảnh Sát Nhân Dân tham gia thể thao thành tích chuyên nghiệp.

19. Quân Đội phong hàm sĩ quan cho vận động viên đạt thành tích. Mặc dù chưa bao giờ qua trường lớp đào tạo sĩ quan, chưa bao giờ có kinh nghiệm cầm lính, chưa bao giờ có kinh nghiệm chiến trường. Hàm sĩ quan vô nghĩa vậy sao? Bạn là cha mẹ thì có cho con mình vô cái quân đội như vậy không? Vận động viên đạt thành tích thể thao thì liên quan gì tới phong hàm sĩ quan quân đội? Tui chưa biết quân đội xứ nào khác làm vậy hết.

20. Đi xin việc làm vô mấy cơ quan nhà nước hay quốc doanh phải lót tiền, cả trăm triệu hơn chứ không kém. Có xứ nào khác làm vậy không ta?

21. Đánh thuế kinh doanh trên facebook. Cái này miễn ý kiến.

22. Sinh viên học ĐH hay CD cũng phải học 1.5 năm lý thuyết kinh tế triết học Marx – Lenin và tư tưởng Hồ Chí Minh. 1.5 năm của cuộc đời mà sinh viên sẽ không lấy lại được.

23. Và cuối cùng, Đảng Cộng Sản đấu tranh hy sinh cả triệu người dân trong cuộc chiến chống Pháp, Mỹ Ngụy vì lý tưởng của chủ nghĩa xã hội, chủ nghĩa cộng sản, nhưng cuối cùng lại dùng chủ nghĩa tư bản và kinh tế thị trường để làm giàu. Vậy cả triệu người Việt đã chết làm gì. Cuộc chiến đó có nghĩa gì?

S.T.

Chế độ Cộng Sản Việt Nam sẽ tồn tại bao lâu nữa?

Chế độ Cộng Sản Việt Nam sẽ tồn tại bao lâu nữa?

Thạch Đạt Lang

Sự sụp đổ của chế độ cộng sản ở Liên Xô. Nguồn: internet

Sự sụp đổ của chế độ cộng sản ở Liên Xô. Nguồn: internet

Tựa đề bài viết này có lẽ cũng là điều mà nhiều người đang tự hỏi. Cách đây vài năm, từ cuộc cách mạng Hoa Lài đầu năm 2011 ở Tunisia, đến cuộc lật đổ nhà độc tài Muhammad Mubarak ở Ai Cập và qua vụ biểu tình với hàng triệu người mang Dù ở Hongkong năm 2014, đã có nhiều dự đoán cho rằng chế độ và đảng CSVN sẽ sụp đổ trong tương lai không xa.

Thế nhưng gần 6 năm đã trôi qua kể từ Cách mạng Hoa Lài đến Mùa Xuân Ả Rập, tình hình Việt Nam có nhiều biến động lớn, về chính trị cũng như xã hội trong năm 2016, nhưng dường như chế độ CSVN vẫn chưa có dấu hiệu gì chứng tỏ sự sụp đổ đang kề cận.

Các biến động chính trị với chuyện thanh toán nhau giữa các “đồng chí” lãnh đạo thân thương, kính mến trong nội tình đảng CS như án mạng ở tỉnh Yên Bái, cái chết đầy bí ẩn của tư lệnh quân khu 2, hỏa hoạn tại quán Karaoke thiêu sống 12 cán bộ trung cấp… ồn ào một dạo khiến người dân hả hê, thích thú trông chờ những cuộc trừng phạt, sát hại, tranh ăn với nhau dữ dội hơn.

Bên cạnh đó, chế độ và đảng CSVN càng ngày càng công khai, táo tợn để lộ rõ bản chất nô lệ, bán nước, độc tài, gian manh, hung ác, nham hiểm hơn bao giờ. Việc TBT Nguyễn Phú Trọng trong bài phát biểu tại hội nghị công an toàn quốc thứ 72 ngày 26.12.2016 đã nói rõ ràng “Cán bộ, chiến sĩ Công an nhân dân phải là những người hết lòng trung thành với Đảng, chỉ biết ‘còn Đảng, còn mình’.”

Biến động xã hội với các cuộc biểu tình của người dân ở Kỳ Anh đòi bồi thường thiệt hại và đòi hỏi nhà máy Formosa phải rút khỏi Việt Nam không làm cho bộ trưởng bộ công thương Trần Tuấn Anh run tay khi tiếp tục ủng hộ dự án thép Cà Ná. Điều đó cho thấy việc xả chất thải từ nhà máy luyện thép Formosa ở Kỳ Anh tháng 04.2016 gây ra hủy diệt môi trường ở bờ biển kéo dài trên 240 km qua 4 tỉnh miền Bắc-Trung phần, không hề làm lãnh đạo đảng CSVN sợ hãi hay e dè trước sự tàn phá đất nước khủng khiếp cũng như số phận điêu đứng của vài trăm ngàn đến hàng triệu người dân các tỉnh Quảng Bình, Hà Tĩnh, Quảng Trị, Thừa Thiên-Huế.

Những vụ xả lũ ồ ạt từ các nhà máy thủy điện cộng với những cơn mưa lớn kéo dài khiến 235 người chết, hàng chục ngàn gia đình mất trắng hoa mầu, nhà cửa, gia súc, nông cụ… thiệt hại gần 2 tỷ đô la Mỹ mà trách nhiệm chính là do bộ công thương cùng các cơ quan dưới quyền đã ký giấy phép cho thành lập các nhà máy thủy điện một cách bừa bãi.

Sau khi lũ rút đi, người dân trắng mắt nhìn nhau, các nhà máy thủy điện lại tiếp tục hoạt động như không có chuyện gì xẩy ra. Ba nhân vật lãnh đạo trong Tứ đầu chế Trọng, Quang, Ngân lặn mất tiêu, không thấy tăm hơi, chỉ có Nguyễn Xuân Phúc sau một hai tuyên bố mị dân, xử phạt hành chánh các nhà máy thủy điện, rồi cũng làm lơ mọi chuyện.

Trong khi đó nền giáo dục tiếp tục suy đồi tệ hại, văn hóa xuống cấp thê thảm, xã hội bất an, tham nhũng, hối lộ, cướp của, giết người giữa ban ngày càng lúc càng nhiều, nhưng chế độ CSVN vẫn tiếp tục cai trị đất nước, không hề có dấu hiệu thay đổi đường lối, chính sách theo chiều hướng dân chủ, tự do hay cải cách xã hội tốt đẹp, bình yên hơn cho người dân.

Tunisia, chỉ một ngọn lửa của Mohamed Bouazizi đã làm bùng nổ cuộc cách mạng thay đổi cả thể chế. Ở Việt Nam, 235 người dân thiệt mạng vì lũ lụt do các nhà máy thủy điện gây ra trong việc xả lũ, môi trường ở 240 km bờ biển bị hủy hoại, tại sao gần như người dân cả nước vẫn thờ ơ, như chuyện xảy ra ở Phi châu, nơi một bộ lạc xa xôi, một đất nước nhỏ bé nào đó ít ai biết đến, không dính dáng gì đến mình?

Tại sao hàng chục ngàn người có thể đổ xô ra đường ở Hà Nội vào đêm khuya khoắt, hay hàng trăm ngàn người chen kín nhiều đường phố ở Sàigòn để chào đón tổng thống Barack Obama trong tháng 05.2016, nhưng lại không có ai xuống đường để yêu cầu các nhà máy thủy điện xả lũ gây chết 235 người phải đóng cửa? Phải chăng người dân Việt Nam quá ích kỷ và hèn nhát, thèm khát tự do dân chủ nhưng không dám đấu tranh, hy sinh cho ước muốn của mình?

Không quá khó để đi tìm câu trả lời. Có nhiều nguyên nhân:

1. Chế độ CSVN đã thuần hóa được dân tộc sau hơn 41 năm cai trị cả nước bằng chủ nghĩa độc tài, toàn trị. Sức đề kháng, chống lại bất công xã hội của người dân đã cùn nhụt, ý thức tập thể của một dân tộc đa số sống bằng nông nghiệpvốn đã không cao, naytrở nên rệu rã, không thể kết hợp để tạo thành một sức mạnh, một phong trào khả dĩ làm thay đổi được chế độ. Do bị tuyên truyền, nhồi sọ, không được phép suy nghĩ, có tư duy độc lập ngay từ lúc mới chào đời, đa số người dân kể cả thành phần trí thức, có học sống theo sự điều khiển, giật dây của chế độ một cách vô thức. Thiểu số nhận thức được sự toàn trị gian ác, lưu manh, nham hiểm của cộng sản nhưng vì an nguy bản thân, gia đình cũng đành im lặng sống qua ngày hoặc tệ hại hơn a dua theo để hưởng lợi.

2. Chế độ CS với khoảng 4, 5 triệu đảng viên gồm quân đội, công an, cán bộ chính quyền, dân phòng,dư luận viên… cùng với thân nhân, gia đình, những kẻ ăn theo, giai cấp trung lưu buôn bán… phỏng đoán tổng cộng có thể lên đến 20 triệu người hoặc hơn. Lực lượng này chắc chắn không (hoặc chưa) muốn thay đổi chế độ khi họ vẫn còn có thể kiếm ăn, làm giầu trong tình trạng hiện tại, cho dù nhiều người trong họ cũng thấy được sự bấp bênh và bản thân chịu nhiều áp lực, chèn ép, áp bức trong cuộc sống.

3. Tuy nhiên, nguyên nhân quan trọng nhất là Việt Nam nằm sát bên cạnh Tầu Cộng, một đất nước với hơn 1,4tỉ người, lúc nào cũng muốn đặt ách đô hộ lên VN trong hơn 4.000 năm qua. Đó là điều không may cho dân tộc. Một đất nước tự do, dân chủ với khoảng 94 triệu dân nằm sát sườn một nước cộng sản to lớn như Tầu Cộng chắc chắn không phải là điều dễ chịu cho các lãnh đạo Trung-Nam Hải. Do đó họ tìm đủ mọi cách để buộc lãnh đạo CS Hà Nội phải lệ thuộc hoàn toàn vào họ.

Như vậy tương quan lực lượng là 20/74 triệu (trên tổng số dân là 94 triệu) tức gần như 1 chống 4. Tuy nhiên, phe thuộc chế độ dù là thiểu số nhưng mạnh hơn về vũ khí, trang bị, liên kết (tạm thời) chặt chẽ hơn với nhau về quyền lợi, lại được lãnh đạo rõ ràng. Phe của người dân, dù đông hơn gần 4 lần nhưng vũ khí có được chỉ là lòng căm thù, thiếu hẳn sự đoàn kết, lãnh đạo và ý chí chiến đấu, ngại hy sinh.

Quan sát các cuộc biểu tình từ việc chống giàn khoan HD 981, dân oan khiếu nại đất đai bị cướp hoặc không được đền bù thỏa đáng, đến chuyện đòi hỏi Formosa bồi thường thiệt hại, rời khỏi Việt Nam… có thể thấy rõ trong 74 triệu dân VN, những người ý thức được việc cần phải thay đổi chế độ CS càng sớm, càng nhanh càng tốt, có lẽ không tới chục ngàn người. Phần còn lại gần 74 triệu dững dưng với mọi biến động ngay cả khi bản thân, gia đình họ bị mất đi miếng cơm, manh áo một cách gián tiếp như hàng triệu người bị liên hệ trong thảm họa Formosa tàn phá môi trường trên 4 tỉnh miền Bắc-Trung phần nhưng biểu tình đòi bồi thường thiệt hại và yêu cầu Formosa rút khỏi Việt Nam, cao nhất theo ước tính cũng chỉ khoảng hơn 10.000 người vào ngày 02.10.2016.

Tương tự như thế, các nạn nhân điêu đứng vì lũ lụt miền Trung đến hàng trăm ngàn người nhưng không hề có một cuộc biểu tình nào của người dân yêu cầu đóng cửa các nhà máy thủy điện “xả lũ đúng quy trình”. Phải chăng 235 nạn nhân chỉ là con số nhỏ so với 94 triệu? Phải chăng dân VN đã quen quan niệm rằng người chết thì đã chết, không thể làm sống lại được, biểu tình đòi đóng cửa nhà mày thủy điện sẽ bị đàn áp, đánh đập, giam giữ, kết tội phản động, gây rối loạn trật tự xã hội… cho nên ai cũng thà chết sau, chứ không chịu hi sinh trước, cho các thế hệ con cháu mai sau.

Một cuộc cách mạng lật đổ chế độ CSVN từ những cuộc biểu tình với sự tham dự của hàng trăm ngàn người dân hoặc hơn ở các thành phố lớn như Sàigòn, Đà Nẵng, Hà Nội sẽ không bao giờ xảy ra.

Từ những nhận định trên, người viết nghĩ rằng chế độ CSVN chỉ sụp đổ khi một trong các biến cố dự đoán sau đây trở thành hiện thực:

1. Một biến động quốc tế ở biển Đông đẩy hai nướcMỹ – Tầu cộng, do xung đột về kinh tế,vừa là thù vừa là bạn vào một cuộc chiến tranh quy ước, kéo theo các nước Nhật, Nam Hàn, Úc, Đài Loan, Việt Nam… vào tham chiến. Chế độ CSVN lúc đó bắt buộc phải chọn đứng về một phía, theo Tầu Cộng hoặc Mỹ. Đứng về phía nào thì chế độ CS cũng sụp đổ.

2. Việc “tự diễn biến, tự chuyển hóa” trong đảng CS xảy ra mạnh mẽ, dữ dội, nhanh chóng hơn khi tài nguyên đất nước cạn kiệt không còn gì để bán, ngân sách trống rỗng, không còn tiền trả lương cho công an, quân đội, dân phòng, dư luận viên…, đất nước tan hoang vì các dự án phá hoại môi trường nằm trong âm mưu của Tầu Cộng ở giai đoạn cuối đang được ồ ạt triển khai. Hàng loạt cán bộ lãnh đạo trung, cao cấp của chế độ sẽ tháo chạy trong tương lai.

Khi chiếc bánh tài nguyên đất nước càng ngày càng nhỏ, số người ăn càng lúc càng đông, các lãnh đạo cộng sản mới lên sau này bắt buộc phải tranh giành, tìm cách cướp lại những thứ mà những người đi trước đã tham nhũng, hối lộ, rút ruột công trình trong mấy chục năm qua. Đó cũng chính là lý do giới tư sản trung lưu hiện đang bị dòm ngó tài sản, nay mai chắc chắn sẽ bị hỏi tội, bằng chứng đầu tiên là vụ đánh thuế hồi tố các doanh nghiệp buôn bán xe hơi với những xe bán sau ngày 01.07.2016.

3. Đảng CS Tầu bị phân hóa và sụp đổ do sự tranh giành quyền lực, thanh toán nhau giữa các lãnh đạo cao cấp nhất, khi đó chế độ CSVN tức khắctan vỡ theo vì mất chỗ dựa về kinh tế và chính trị, biến loạn xã hội sẽ xảy ra, máu sẽ đổ. Công an, quân đội sẽ rã ngũ, sẽ đứng vế phía dân hay chế độ?

Năm 2017 đã bắt đầu, dân tộc, đất nước VN sẽ đi về đâu, chế độ CSVN tồn tại bao lâu nữa vẫn là câu hỏi bỏ ngỏ chưa có câu trả lời.

Câu chuyện của bác công an về hưu

From face book: Hằng Lê
Trong chuyến đi Châu Âu lần này, tôi có dịp đi cùng một bác thượng tá công an vừa về hưu, bác ấy đi du lịch kết hợp với việc thăm cô con gái đang làm việc bên này.

Tại là công an nên sau khi nghỉ hưu bác mới được xuất cảnh, tôi và bác cũng trao đổi với nhau nhiều về cuộc sống giữa Việt Nam và ở đây. Trong đêm cuối năm, tôi hỏi bác ước mơ điều gì cho năm mới? Ồ ước mơ ấy hả, bác mơ cô con gái được nhập tịch ở Ba Lan, mơ đưa cô út qua luôn ở đây và cuối cùng là hai bác cùng sang với chúng.

Sao bác một đời làm công an, một đời bảo vệ chế độ mà không cho con cái theo nghiệp của mình, rồi sao bác không sống ở Việt Nam, đất nước mà những người như bác đang kiên định dẫn dắt nó theo con đường mà không ai biết bao giờ sẽ đến đích?

Tại con cái bác cần một môi trường tốt hơn bác đã và đang sống; chúng cần được ăn một bữa ăn sạch không hoá chất, một bác sỹ hay một cô giáo tốt; chúng cần được bình đẳng về cơ hội tiến thân, cần một nơi mà thứ người ta cần là năng lực thực sự chứ không phải chúng là con ông này, bà kia.

Việt Nam cho chúng dòng máu, ngôn ngữ Việt nhưng không cho chúng quyền được làm một con người đúng nghĩa. Chúng không có một xã hội lành mạnh, không có một sự níu kéo để phải trở về ngay chính từ cái lúc chúng bước chân đi.

Việt Nam giờ không những ô nhiễm về môi trường sống mà còn ô nhiễm về lòng tự trọng, ô nhiễm về đạo đức lối sống và đặc biệt là ô nhiễm về cả cái quyền cơ bản nhất, quyền được làm người.

Tôi dừng câu chuyện vì không biết phải nói gì hơn. Những người như bác ấy đều biết con đường này là sai, là phi thực tế nhưng ai cũng đợi đến khi về hưu thì mới nói ra. Bác ấy mong muốn con cái được vậy thì chẳng lẽ người dân Việt Nam họ lại không mong muốn thế?

Tôi nghĩ, đất nước mình giờ thành như vậy lỗi phần lớn là bởi những người như bác. Những người này, họ sẵn sàng phục vụ cho cái sai, nhắm mắt làm ngơ trước mọi bất công chỉ để nhận về mình và gia đình sự ấm êm, còn xã hội có sao thì mặc kệ.

Từ bao giờ, đất nước này trở thành nơi xâu xé, ăn chia của những con người đang ngày đêm bày mưu tính kế để được tranh phần hơn thay vì là cùng nhau góp sức xây dựng nó? Câu hỏi này cứ quanh quẩn trong đầu tôi từ hôm qua đến giờ!

(Nhan The Hoang)