Những tấm gương phụ nữ đấu tranh ngày nay

From facebook:  Trần Bang added 6 new photos

Cách đây 1977 năm ( năm 40) nước Âu Lạc ( tên Việt Nam thời An Dương Vương) có Bà Trưng Trắc, Bà Trưng Nhị vùng lên chống áp bức, chống bất công, chống xâm lược phương Bắc.

Ngày nay đã có hàng chục, hàng trăm, hàng ngàn phụ nữ Việt Nam đứng lên chống bạo quyền, chống độc tài, áp bức, bất công, chống TQ xâm lược biển đảo VN, chống ô nhiễm môi trường sống.

Những tấm gương phụ nữ đấu tranh ngày nay như Cấn Thị Thêu, Trần Ngọc Anh, Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, Nguyễn Đặng Minh Mẫn, Phạm Thanh Nghiên, Nguyễn Hoàng Vi, Đỗ Thị Minh Hạnh, Bùi Minh Hằng, Tạ Phong Tần, Trần Thị Nga, Nguyễn Phương Uyên, Hồ Thị Bích Khương, Lê Thị Công Nhân, Lê Thu Hà, Nguyễn Minh Thuý,…,

và rất nhiều người mẹ, người chị, người em ở trong và ngoài nước đang xuống đường hàng ngày, hay âm thầm làm chỗ dựa tinh thần và vật chất giúp cho những người con, người em, người chồng, người anh yên tâm chiến đấu chống TQ xâm lược biển đảo của VN, chống bất công, chống độc tài, bảo vệ môi trường, đòi nhân quyền dân chủ, hy vọng VN sẽ nhanh có tự do, nhân quyền, dân chủ trong một ngày không xa!

Phụ nữ là người mẹ của một dân tộc, dân tộc đó có văn mình tiến bộ, có bình đẳng, bác ái hay không phụ thuộc rất nhiều vào phúc đức, trí tuệ, tình yêu thương của người mẹ!

Rất tự hào và hy vọng ở Phụ Nữ Việt Nam!

Image may contain: 5 people, people smiling, text
Image may contain: 4 people
Image may contain: 3 people
Image may contain: 2 people, people standing
Image may contain: 3 people, people standing, crowd and outdoor

KỸ THUẬT NGHIỆP VỤ BẮT NGƯỜI TRONG HOẠT ĐỘNG BẢO VỆ CHẾ ĐỘ

KỸ THUẬT NGHIỆP VỤ BẮT NGƯỜI TRONG HOẠT ĐỘNG BẢO VỆ CHẾ ĐỘ

Phạm Đoan Trang

22-1-2017

Công an tỉnh Hà Nam công bố lệnh bắt tạm giam và khám xét nơi ở đối với Trần Thị Nga (áo đỏ) ảnh: Công an Hà Nam

Như đã nói, một kỹ thuật rất quan trọng trong nghiệp vụ trấn áp của an ninh là phải chọn đúng thời điểm ra tay, đảm bảo yếu tố bất ngờ (nôm na gọi là “đánh úp”), và giành thế thượng phong, làm mất tinh thần và trấn áp đối tượng ngay từ đầu.

Từ trước đến nay, đã có một số người “xin” đi tù thay cho hoặc cùng với các tù nhân lương tâm (như Nguyễn Anh Tuấn trong vụ Cù Huy Hà Vũ, Nguyễn Ngọc Như Quỳnh vụ Trương Duy Nhất, và mới hôm qua là Hoàng Dũng trước vụ bắt Thúy Nga).

Họ đều rất dũng cảm, và chính thái độ không sợ hãi của họ là cái mà an ninh cộng sản căm ghét nhất.

Tuy nhiên, cũng phải nói rõ rằng an ninh sẽ không đáp ứng đề nghị của họ. Không khi nào an ninh bắt một người ngay sau khi người đó xin đi tù thay cho hoặc cùng với tù nhân lương tâm, bởi lẽ thời điểm ấy, người đó đã có sự chuẩn bị, và sự chú ý của cộng đồng dành cho vụ việc đang ở mức cao nhất.

Cũng vậy, trong các vụ án chính trị, không khi nào an ninh bắt một người khi người đó đang khỏe mạnh, vững vàng nhất cả về thể chất và tinh thần. Càng không thể để người đó bị bắt trong tư thế chiến thắng, kiểu “chúng nó phải bắt mình theo đúng ý mình, theo sự tính toán, sắp xếp của mình”.

Nguyên tắc của việc bắt bớ là phải đảm bảo yếu tố bất ngờ, phải đúng vào lúc “đối tượng” đang tưởng mình ít có khả năng bị bắt nhất, hoặc đang trong tình trạng yếu đuối, sa sút nhất, hoặc đang có nhiều ràng buộc và cần được tự do nhất.

Ngoài ra, thời điểm cộng đồng đang dành sự chú ý cho một vấn đề khác cũng là thời điểm tuyệt vời để an ninh cộng sản ra tay bắt người hoạt động dân chủ-nhân quyền. Cho nên, bạn đừng ngạc nhiên nếu kịch bản này xảy ra: Khi xã hội rơi vào tình cảnh loạn lạc, rối ren, có những biến động gây hoang mang nào đó (ví dụ đổi tiền hay có xung đột biên giới với Trung Quốc), đó sẽ là khi an ninh bắt hàng loạt nhà hoạt động, nhà bất đồng chính kiến. Làm như vậy, an ninh đạt rất nhiều mục đích:

– Đổ tội cho người hoạt động “gây rối”, “gây bất ổn chính trị”, “làm rối loạn xã hội”;

– Đảm bảo được rằng việc bắt bớ diễn ra đúng lúc cộng đồng, công luận đang không chú ý đến các cá nhân bị bắt đó (và vì thế, không thể bảo vệ);

– Phá hoại, làm suy yếu phong trào đối lập, bằng cách khiến giới đấu tranh hoang mang, mất tinh thần, mất tập trung, không còn làm nổi việc gì.

Tuy nhiên, mục đích tối thiểu của an ninh trong các vụ bắt bớ người hoạt động vẫn luôn phải là: chọn đúng thời điểm ra tay để đảm bảo yếu tố bất ngờ.

* * *

Lực lượng an ninh đã vây hãm suốt đêm, rồi bắt Trần Thị Nga (Thúy Nga) tại nhà riêng, bỏ mặc hai đứa con nhỏ của chị bơ vơ, khi chỉ còn sáu ngày là đến giao thừa Tết Đinh Dậu, thời khắc của sự đoàn tụ gia đình.

An ninh cũng đã bắt Nguyễn Ngọc Như Quỳnh (blogger Mẹ Nấm), khám nhà và lục tung đồ đạc, còng tay Quỳnh đưa đi, ngay trước mặt đứa con gái nhỏ mới 10 tuổi.

An ninh đã bắt Lưu Văn Vịnh (Vịnh Lưu) tại nhà, đúng bữa trưa, và đánh đập anh Vịnh trước mặt thân nhân của anh.

Còn nhiều, rất nhiều vụ việc nữa, mà sự đàn áp diễn ra với sự hiện diện của người thân, gia đình của nạn nhân. Lực lượng an ninh làm điều đó không phải do vô tình hay do thiếu hiểu biết về quyền con người, mà ngược lại: Đấy là chủ ý của họ, là biện pháp nghiệp vụ của họ, nhằm khủng bố cả con mồi lẫn những cá nhân có liên quan.

Nhà thờ Thủ Thiêm, sợ hãi và đập bỏ

Nhà thờ Thủ Thiêm, sợ hãi và đập bỏ

Viết từ Sài Gòn
2017-01-17 
Nhà thờ Thủ Thiêm.

Nhà thờ Thủ Thiêm.

Photo courtesy of panoramio.com

Người Do Thái có câu “Một bông lúa trĩu hạt là một bông lúa biết cúi đầu”, người Nhật Bản có câu “Người ta sẽ đập bỏ mọi thứ khi nỗi sợ hãi không được giải quyết”. Sở dĩ tôi phải nhắc đến hai câu này trong lúc nói về quyết định của nhà cầm quyền Việt Nam: Đập bỏ nhà thờ có tuổi thọ 177 năm, lớn hơn quốc gia Canada 27 tuổi trong khi tình trạng bảo dưỡng của nhà thờ rất tốt, kết cấu nhà thờ hoàn toàn vững chắc và các hoạt động tôn giáo nơi đây vẫn diễn ra bình thường… Là vì, có hai điều mà nhà cầm quyền Việt Nam và bất kỳ nhà cầm quyền độc tài nào cũng phạm phải, đó là: Tính tự mãn, ngông cuồng và; Sự sợ hãi có căn nguyên.

Lý do kinh tế

Ở khía cạnh tính tự mãn, ngông cuồng, sự rỗng tuếch về văn hóa, hơn ai hết, lịch sử hơn 40 năm chiếm miền Nam và rải đều chủ nghĩa Cộng sản trên toàn cõi Việt Nam đã cho thấy người Cộng sản đã chọn từ việc đập phá toàn bộ các giá trị văn hóa vật thể cũng như phi vật thể nhằm biến văn hóa Việt Nam thành một vùng đất trắng… Đến sau giai đoạn đập phá này là giai đoạn “trùng tu”, người ta trùng tu một cách vô tội vạ và chẳng có bất kỳ chút tư duy nào về văn hóa khi đụng đến vấn đề trùng tu. Mọi thứ, khi được trùng tu xong, nó sẽ biến dạng thành một quái thai văn hóa. Và bên cạnh đó, vẫn tiếp tục đập phá những công trình tôn giáo để xóa trắng các giáo hạt, biến nó thành một loại “vùng kinh tế mới” giữa thành phố.

Ở vấn đề đập phá các đền đài miếu mạo, có lẽ cuộc đập phá dữ dội nhất ở những năm đầu và giữa thập niên 1980 đã xóa sổ đi rất nhiều di chí văn hóa vật thể và xóa trắng các loại hình văn hóa phi vật thể của miền Nam. Trong đó, các lăng tẩm ở Huế bị biến thành nhà máy xay bột cám heo, cơ sở chăn nuôi, các nhà thờ bị trưng thu để biến thành trường học. Hiện tại, trường đại học Đà Lạt, đại học kinh tế Đà Nẵng và đại học luật Sài Gòn, khu Fartima Bình Triệu là những bằng chứng sống động về việc trưng thu, biến dạng này.

Và chuyện trùng tu, từ chỗ có đường nét, có lịch sử, mang hơi thở văn hóa của thời đại thành một loại quái thai văn hóa, có lẽ kể không xiết. Hiện tại, vụ trùng tu các lăng tẩm, đàn tế trời, khuê văn các… ở Huế và trùng tu Văn Miếu Quốc Tử Giám ở Hà Nội là những vụ nổi cộm. Một khuôn hình bằng gạch men có hoa cúc nổi bên trên, có lá, có cành được đắp cách điệu hết sức đẹp và tinh tế, qua các bàn tay trùng tu, nó thành cái bánh trung thu trọc lóc. Nhưng như vậy còn đỡ hơn nhiều khi người ta ngang nhiên xóa bỏ mọi chi tiết trên vật thể và đắp vào đó những cái hoàn toàn mới và xa lạ với chính nó. Bất kì thứ gì được trùng tu bởi bàn tay các nhà trùng tu xã hội chủ nghĩa đều trở thành những quái thai văn hóa một cách thê thảm nhất!

Và hiển nhiên, vấn đề xóa sổ một khu di tích tôn giáo nào đó vẫn chưa bao giờ ngừng. Hiện tại, sau vụ xóa sổ chùa Liên Trì, sắp tới đây, nhà cầm quyền Việt Nam lại tiếp tục xóa sổ nhà thờ Thủ Thiêm. Vì sao nhà cầm quyền phải làm như vậy?

Có hai lý do: Lý do kinh tế và lý do chính trị. Nhưng thực ra, lý do chính trị chi phối mạnh hơn cả, lý do kinh tế chỉ mang tính thứ yếu. Sau khi xóa sổ giáo xứ Cồn Dầu, Đà Nẵng và Giáo xứ Đông Yên, Hà Tĩnh, lăm le xóa sổ giáo xứ Thái Hà và hiện tại là quyết tâm xóa sổ giáo xứ Thủ Thiêm, Sài Gòn… Và sẽ còn nhiều giáo xứ, nhiều ngôi chùa khác đang được nhắm đến, không phải tự dưng người ta làm vậy.

Ở những giáo xứ và các ngôi chùa bị xóa sổ cũng đang nằm trên danh sách xóa sổ, đều có đặt điểm chung là có độ tuổi lịch sử khá cao, ít nhất cũng trên 100 năm. Và đây là những ATKT theo định nghĩa của nhà cầm quyền (nghĩa là An Toàn Khu Tôn Giáo). Những nơi này được các con chiên ngoan đạo phụng thờ, tôn tạo qua nhiều thế hệ. Và không có gì khác ngoài đức tin tôn giáo cũng như sự không chấp nhận độc tài, độc đoán, cái ác… Những ATKT này. Một khi người ta không chấp nhận độc tài, thì đương nhiên, kẻ độc tài sẽ tìm mọi cách xóa bỏ những nhóm này. Và không có cách nào tốt hơn đối với kẻ độc tài là xóa bỏ các giáo xứ.

Hơn nữa, từ ngày xưa, các vị linh mục quản xứ tiền nhân đã chọn những vùng đất có địa thế rất đẹp và thuận lợi trong việc xây dựng nhà thờ và cộng đồng tôn giáo ở đó. Khi đập bỏ những ATKT này đi, nhà cầm quyền sẽ lấy được một quĩ đất quí giá để biến nó thành một khu dân cư mới với giá thành cao nhất có thể. Và với việc này, số lợi nhuận thu về cho nhà cầm quyền, cơ hội để chấm mút, hối lộ và tham nhũng của giới quan chức địa phương không phải là nhỏ.

Những ATKT này chỉ có lý lẽ và niềm tin tôn giáo. Và trong một xã hội độc tài, man rợ, lấy lý lẽ và niềm tin tôn giáo để đấu với quyền lực công an, quân đội, với lòng tham và sự cố chấp thì vô cùng khó, bằng chứng là hầu hết các cuộc đấu tranh, những lý lẽ đã được đưa ra, thậm chí người ta kêu gào bằng lý lẽ, nhà nước vẫn cứ im lặng đập phá. Nếu một nhóm đập phá không được, người ta sẽ cho kéo đàn kéo đám từ công an tới quân đội cùng ra tay gắt máu để đập phá cho được.

Lý do chính trị

Vì sao quĩ đất Việt Nam vẫn còn rất nhiều chỗ bỏ hoang hoặc nếu tính về giá trị kinh tế thì khi cho Trung Quốc thuê 50 năm, 70 năm, giá một mét vuông đất cho thời hạn dài gần thế kỉ cho thuê mua chưa được nửa ổ bánh mì thịt, người ta không nhắm đến để qui hoạch bán cho người Việt mà lại phải gây ra bất công, oan khiên và thậm chí đổ máu để lấy những khu đất đã được nhân dân xem là “đất thánh”? Chỉ cần làm một phép so sánh nhỏ này cũng đủ thấy sự mâu thuẫn và vô lý trong bài toán kinh tế về đất đai tại Việt Nam hiện nay.

Nhưng vấn đề không nằm ở yếu tố kinh tế mà lại nằm ở lĩnh vực chính trị. Nhà cầm quyền, ngoài yếu tố thù hận các tôn giáo bất tuân độc tài ra, họ còn sợ hãi. Bởi súng ống, quân đội, công an và bạo lực của nhà cầm quyền chưa bao giờ làm suy suyễn niềm tin tôn giáo, niềm tin vào cái thiện và lẽ phải của các Ki Tô hữu và các Phật tử không thuộc giáo hội nhà nước. Đây là mối bất an thường trực của Đảng, bởi hơn ai hết, các nhà độc tài thừa biết họ đã lợi dụng tôn giáo để hình thành và phát triển như thế nào và họ sẽ bị lật đổ như thế nào khi họ không còn lợi dụng tôn giáo được nữa.

Chính vì mối lo thường trực này mà nhà cầm quyền Cộng sản luôn tỏ ra ngông cuồng và tự mãn, luôn thấy họ đúng khi đập phá, xây dựng, đạp trên lý lẽ và nhân tâm. Bởi suy cho cùng, xét về tính chính danh cũng như yếu tố văn hóa nền tảng, người Cộng sản luôn ở mức zero. Chính vì vậy, một bông lúa lép trong tiến trình phát triển của nhân loại thì không bao giờ biết cúi đầu và cũng chẳng thể cúi đầu được. Và điều này còn đúng với câu nói của người Nhật, “Người ta sẽ đập bỏ mọi thứ khi nỗi sợ hãi không được giải quyết”.

Bởi hiếm có chế độ chính trị nào đã lợi dụng tôn giáo, đạp bỏ tôn giáo và ngông cuồng trong hành xử với tôn giáo hơn chế độ chính trị không có nền tảng về niềm tin, không có cái lõi văn hóa và không có ý thức dân tộc. Việc đập phá, xóa sổ mọi di chỉ văn hóa, tôn giáo sẽ mãi mãi là một phần hoạt động trong quá trình tồn tại của kẻ độc tài. Nhân dân yêu công lý sẽ không chấp nhận điều đó, nhưng không chấp nhận không có nghĩa là nhà nước chịu bó tay. Vấn đề là không chấp nhận bằng cách nào, bằng hành động nào mới quan trọng. Rất tiếc là hầu như các hoạt động tâm linh, niềm tin của người Việt vẫn còn ở dạng thô sơ, đơn lẻ, nếu không muốn nói là nó quá thô sơ và đơn lẻ bởi thiếu sự cộng hưởng và nương tựa.

Thử hỏi, nếu các giáo xứ biết nương tựa nhau để che chở nhau, các tôn giáo biết nương tựa nhau để che chở nhau thì nhà cầm quyền có dám làm những gì lâu nay họ đã làm?

(Viết từ Sài Gòn, 16/01/2017)

Nghệ An: Công trình thủy lợi tiền tỷ xây xong chờ ngày… phá hủy!

Nghệ An: Công trình thủy lợi tiền tỷ xây xong chờ ngày… phá hủy!

Công trình thủy lợi cầu Sến được đầu tư xây dựng theo chương trình 135 của Chính phủ để phục vụ cho gần 200 ha đất nông nghiệp tại xã Thanh Đức, huyện Thanh Chương, Nghệ An. Dự án có vốn đầu tư gần 1,4 tỷ đồng và đến thời điểm này trạm bơm đang phải chờ ngày phá dỡ.

Từ khi công trình được hoàn thành đến nay, hệ thống thủy lợi này chỉ duy nhất hoạt động được một lần khi chạy thử. Hiện nay máy móc, đường ống đã hoen rỉ, kênh bê tông cỏ mọc um tùm. Việc xây dựng trạm bơm và tuyến kênh không phát huy tác dụng, gây lãng phí lớn về kinh tế của nông nghiệp, gây bức xúc trong nhân dân.

Xem thêm:

Vietnamvn.net

Ông Dzerzhinsky được dựng tượng ở VN là ai?

Ông Dzerzhinsky được dựng tượng ở VN là ai?

Học viện Cảnh sát Nhân dân ở Hà Nội vừa khánh thành tượng ông Felix Dzerzhinsky, lãnh đạo đầu tiên của ngành công an Liên Xô.

Dzerzhinsky được cho là đóng vai trò chính trong các vụ tàn sát người Nga bị quy kết là ‘phản cách mạng’ năm 1920

Theo một bài trên trang của Đài Tiếng nói Ba Lan về lịch sử:
“Tháng 10/1918, những công nhân tại Moscow đình công và bị vây bắt, quy kết là phản cách mạng và xử bắn bằng súng máy. Tại Petrograd, nhiều người bị lĩnh án tử hình, tay họ bị trói cùng nhau, và đến đêm bị đẩy lên các xà lan gỗ, đem ra ném xuống Vịnh Phần Lan. Người ký các lệnh đó chính là Felix Dzerzhinsky.”

Dzerzhinsky chính là người lãnh đạo tàn bạo của tổ chức đứng đằng sau làn sóng khủng bố Bolshevik.

Image may contain: one or more people, people standing and outdoor

-THẾ À? OK… LÚC ĐẤY CÓ KHI XÃ HỘI ĐÃ THAY ĐỔI RỒI.

From facebook:  Hoang Le Thanh added 2 new photos.

-THẾ À? OK… LÚC ĐẤY CÓ KHI XÃ HỘI ĐÃ THAY ĐỔI RỒI.

Trích từ trang Fb: @Phạm Thanh Nghiên.

Những hình ảnh của phía truyền thông “lề đảng” ghi lại cảnh Nga bị bắt và bị giải đi, hẳn bạn sẽ cảm phục cô. Bị bao vây bởi một lực lượng đông đảo công an sắc phục lẫn thường phục, nhưng cô vẫn giữ được nét bình thản, điềm tĩnh và vô cùng tự tin. Hoàn toàn ngược lại, phe bắt người tỏ ra lo lắng, căng thẳng. Bạn hãy nghe đoạn cuối clip khi Nga bị còng tay và giải đi.

-THẾ À? OK… LÚC ĐẤY CÓ KHI XÃ HỘI ĐÃ THAY ĐỔI RỒI.

Tôi đoán rằng có thể khi ấy Nga bị nhân viên an ninh nào đó đe dọa và cô đã đối đáp lại như thế.

Nếu cô ấy phạm tội thật sự, làm những điều bất trung bất nghĩa, liệu cô có giữ được vẻ đĩnh đạc và thần thái hơn người như thế không?

Trần Thị Nga, Mẹ Nấm- Nguyễn Ngọc Như Quỳnh và nhiều người phụ nữ khác không làm gì sai nhưng vẫn phải ngồi tù. Bởi vì họ yêu con và mong cho con có những thứ tốt đẹp, những thứ tốt đẹp có được trong sự thẳng thớm và đàng hoàng.

Ngoài Nấm và Gấu, hôm nay lại có thêm hai đứa trẻ bé xíu khác là Tài và Phú phải lìa xa mẹ. Tết năm nay, nhà của chúng không còn rộn rã tiếng cười.

@Phạm Thanh Nghiên.

Image may contain: 2 people, child and text
Image may contain: one or more people, people sitting, baby and outdoor

Chống Tàu cộng để xóa bỏ độc tài CSVN

 Chống Tàu cộng để xóa bỏ độc tài CSVN

Mai Thanh Truyết (Danlambao) – Hãy nhìn Ải Nam Quan, Thác Bản Giốc, Biên giới Việt Trung, Hoàng Sa, Trường Sa – Hãy nhìn những bản án, những cú đạp, cái đấm vào mặt người dân biểu tình chống TC – Hãy nhìn những Đại hội đại biểu toàn quốc Hội hữu nghị Việt-Trung, những cuộc thi Tiếng hát hữu nghị Việt-Trung – Hãy nhìn sự im lặng của những người đang nắm quyền lãnh đạo cao nhất nước trước sự việc Tam Sa – Hãy nhìn 15 hiệp ước Nguyễn Phú Trọng vừa ký kết với Tập Cận Bình chưa khô mực, chúng ta thấy được gì?

Chiến thuật “đu dây”

Khi quyết định làm hòa và đi theo con đường của Đặng Tiểu Bình từ năm 1991, đảng CSVN dư biết về âm mưu thôn tính Việt Nam của TC. Họ hiểu rõ hơn ai hết rằng bắt tay với Tàu cộng sẽ dẫn đến mất nước! Nhưng CSVN vẫn chọn con đường quy thuận này vì không còn con đường nào khác để chọn lựa. Vì đây là con đường duy nhất để giữ đảng CS được tồn tại.

Qua 26 năm làm “bạn tốt” với Tàu cộng, cán cân ảnh hưởng của TC lên Việt Nam đã đến mức có thể tác động lên sự tồn vong của đất nước. Lúc này, CSVN bắt đầu lo sợ bị dân quy trách nhiệm bán nước, làm tay sai và có thể bị lật đổ. Vì thế họ đưa ra chiến lược “đu dây”… qua vực thẳm!

CSVN đu dây thế nào?

Đu dây là cách nói nôm na về vị trí khó xử của kẻ đứng giữa hai thế lực mà không biết phải đối ứng cách nào, nhưng mục tiêu thì rất rõ ràng là chỉ để sống còn. Hai thế lực đó là TC xâm lăng và người dân Việt chống xâm lăng. Sự khó xử xảy ra khi đứng giữa hai thế lực đang chống cự nhau mà CSVN là kẻ cầm quyền lại không thể ra mặt chống đối thế lực nào.

Hiện nay, Tàu cộng đang thực thi những bước xâm chiếm Biển Đông qua các hình thức dân sự như việc thành lập thành phố Tam Sa, CSVN chỉ có thể phản ứng lại bằng cách tránh né, che giấu mọi thông tin, hay là làm ngơ như không biết.

Nhưng trong thời đại thông tin điện tử, không dễ gì có thể bưng bít được, CSVN bèn sử dụng chiến thuật vừa ngăn chặn thông tin vừa đưa ra chiêu bài “chống TC bằng mồm” để lừa gạt dư luận. Họ chống Tàu cộng bằng tuyên bố, phản đối hay nói tiếng “lạ”, ngoài ra thì chẳng có hành động cụ thể nào. Sự “đu dây” này làm quần chúng tưởng rằng họ có ý chí chống Tàu cộng nhưng bị “kẹt” món nợ với Tàu cộng thời “giải phóng dân tộc” nên phải uyển chuyển để giải quyết, nếu không là… mất nước!

Về hình thức “đu dây” trên bình diện ngoại giao, CSVN tham gia với ASEAN, thiết lập quan hệ ngoại giao và vài hành động liên lạc quân sự với Mỹ hay ký kết hiệp ước thương mại với tất cả các nước khác. CSVN thực thi chiến lược này để nói lên vị thế “trung lập” của họ: Việt Nam giao thương với tất cả các nước (bao gồm cả TC và Mỹ) trên tinh thần bình đẳng và tôn trọng độc lập của nhau.

Tuy nhiên sự trung lập này sẽ không khả thi vì TC đang muốn thôn tính Việt Nam. TC dư khả năng để làm điều này mà cả thế giới chỉ có thể… đứng ngó!

Có thể ví dụ như câu chuyện nhà mình bị ăn cướp nhưng mình lại nhất định giữ thế “trung lập” không cần nhờ tới hàng xóm hay cảnh sát giúp đuổi bọn cướp! Hành động loại này chỉ có hai lối giải thích: một là khùng và hai là bán nước.

Vì an nguy cho đảng, CSVN sợ bị lật tẩy sứ mạng bán nước. Họ e ngại tinh thần bất khuất chống ngoại xâm của dân tộc Việt Nam. Họ biết rằng một khi người dân Việt Nam nhận thức ra họ là đảng bán nước thì sẽ hết đường sống!

Và hôm nay, 93 triệu người con Việt biết và nhận thức rõ ràng là CSVN bán nước. Con đường sống của họ sẽ chấm dứt từ đây…

Bán nước để tồn tại

Có thể nói bán nước là cách duy nhất để giữ cho ĐCSVN tồn tại.

Về cai trị, CSVN chỉ cần nhắm mắt bước theo lối mòn “định hướng” do đàn anh Tàu cộng chỉ dẫn mà không cần phải nghĩ ra lối thoát cho chủ nghĩa CS hết thời, điển hình là ký kết giữa Nguyễn Phú Trọng và Tập Cận Bình tuần vừa qua. Việc bán nước đã giúp cho CSVN:

– Về thế lực, tài chánh, kinh tế thì luôn có đàn anh nâng đỡ để củng cố địa vị thống trị của đảng hầu kiểm soát và đàn áp khối dân chúng bất mãn.

– Đối với thế giới tự do thì đạt được sự “vị nể” đôi chút vì có đàn anh TC đứng đàng sau.

Ngược lại nếu ĐCSVN quay đầu lại đối nghịch với đàn anh TC thì hậu quả sẽ thế nào?

Ai cũng có thể nhận ra rằng đây là hành động tự sát của các ủy viên Bộ Chính trị ĐCSVN. Nếu gián điệp TC không xử họ thì dân chúng cũng sẽ lôi ra họ tòa xử tội!

Vì thế bán nước cũng mang ý nghĩa là một lối thoát.

Nhưng đồng thời cũng đòi hỏi phải tìm mọi cách để che giấu vai trò bán nước trước người dân. Điều này làm lộ ra yếu điểm tử huyệt của họ. Yếu điểm đó là sợ dân chúng Việt Nam biết ĐCSVN là đảng tay sai bán nước!

Vì vậy, vấn đề của chúng ta là gì?

Muốn chiến thắng bất cứ kẻ địch nào thì phải tấn công vào yếu điểm của nó. ĐCSVN sợ bị vạch trần bộ mặt tay sai bán nước thì người con Việt yêu nước cần phải làm sáng tỏ vấn đề này ra.

Nhưng làm cách nào?

Đó là chống Tàu cộng để giải thể chế độ độc tài CSVN.

Chống Tàu cộng là chọn chiến tuyến bất dung hòa với Tàu cộng và nhận thức rõ ràng dã tâm tiến hành xâm chiếm Việt Nam của TC. Kẻ nào đi ngược với ý thức này thì chính là tay sai bán nước. ĐCSVN sẽ khó giải thích khi ra sức bắt bớ những người yêu nước phản đối sự xâm lăng của Tàu cộng. Chiến tuyến chống Tàu cộng cũng đối nghịch với chiến tuyến bán nước của ĐCSVN (ghi chú: CSVN chắc chắn sẽ không thể tồn tại khi dám chống lại Tàu cộng).

Chống Tàu cộng chính là phương cách dẹp bỏ chế độ độc tài CSVN một cách khôn khéo. Các cuộc biểu tình chống TC hàng tuần đang xảy ra ở Việt Nam chẳng thể ngăn cản bước tiến quân của TC ngoài Biển Đông hay trên mọi hình thức xâm lược trong lãnh thổ Việt Nam, nhưng đó, chính là vạch trần bộ mặt bán nước, tiếp tay cho giặc Tàu của ĐCSVN.

ĐCSVN sẽ ở thế kẹt khi đối diện với các cuộc biểu tình:

– Nếu cho phép biểu tình thì gián tiếp thả ra một thứ quyền là quyền phát biểu, quyền nêu ý kiến, tức là tự do ngôn luận và để cho tư tưởng chống ngoại xâm lan rộng. Hai thứ này hợp lại sẽ cuốn trôi tất cả quyền lực của ĐCS;

– Nếu ngăn cấm biểu tình một cách công khai (như ra luật cấm) thì sẽ đổ dầu vào lửa phẫn uất của người dân và chắc chắn lửa này cũng sẽ lan rộng.

Vì thế chống Tàu cộng sẽ đặt ĐCSVN vào vị trí chống đỡ thụ động và càng ngày sẽ càng yếu thế để đi tới điều tất yếu là sụp đổ.

Khi phân tích vấn đề đến đây thì chúng ta có thể đi đến kết luận là nên đóng góp tích cực phổ biến phong trào chống Tàu cộng, chống bằng mọi cách và trường kỳ. Khi phong trào khởi động thì cũng là lúc chế độ CSVN chuẩn bị tới ngày tàn.

Bắt tay hành động như thế nào?

Tuy nhiên tảng đá cộng sản sẽ không di chuyển nếu người dân không ra sức đẩy. Xin đưa vài đề nghị căn bản được thu gọn như sau:

– Đặt trọng tâm vào câu hỏi “làm cách nào để đánh đổ CSVN?”. Thời gian đả phá tính chính danh của CSVN đã quá lâu và mục đích đã đạt. Ngày nay chỉ có người khùng mới tin CS là tốt. Vì thế nên dùng sức lực vào việc đánh đổ CSVN.

– Tự tin vào chính mình. Bất cứ người con Việt nào cũng sở hữu một sức mạnh. Giải thể chế độ cộng sản là hình thức cách mạng toàn dân. Khi người dân ý thức được điều chính mình mới là chủ đất nước thì ĐCS sẽ khó giữ vai trò độc tôn.

– Chống Tàu cộng là trách nhiệm của mỗi người dân, không phải là trách nhiệm của Mỹ, hay của ĐCSVN (vì cho rằng họ đang nắm quyền lực), hay chỉ của người dân Việt Nam trong nước mà là của mọi người còn nhận mình là người Việt Nam. ĐCSVN không bảo vệ đất nước thì người dân phải đứng lên làm công việc này. Khi dân chúng chống Tàu mà nhà cầm quyền CS không chống Tàu thì cũng đồng nghĩa với bán nước.

– Chống Tàu cộng bằng mọi phương tiện có thể như: biểu tình, gây ý thức về sự mất nước cận kề, tẩy chay hàng hóa Tàu cộng, phản bác lại những quan điểm yếm thế, nhu nhược… Vấn đề là tạo tinh thần liên đới, đoàn kết dân tộc để diệt Việt cộng.

– Tin tưởng vào chiến lược chống Tàu cộng. Đừng để bị lung lạc bởi những ý kiến đánh lạc hướng. Tàu cộng sẽ chỉ chiếm thêm đất, lấn thêm biển Việt Nam chứ không bao giờ trả lại những gì đã cướp được cho dù họ có hứa hay ký kết thành văn bản đi nữa.

Kiên quyết chống Tàu cộng thì ĐCSVN sẽ đổ. Đây là điều đảng CSVN đang rất sợ. Càng chống Tàu thì càng đặt CSVN ở thế khó gỡ vì đứng giữa hai thế lực. Nghiêng về bên nào cũng dẫn tới việc mất đảng.

Bởi thế, phải chống Tàu cộng mãi mãi và liên tục, cho tới khi ĐCSVN rơi ra khỏi thế cân bằng. Việt Nam không thể tồn tại nếu không nuôi dưỡng ý chí chống Tàu. Đó là lịch sử và kinh nghiệm xương máu của tổ tiên Việt Nam với trên 4000 năm dựng nước và giữ nước!

21.01.2017

Mai Thanh Truyết

danlambaovn.blogspot.com

CSVN báo cáo không đúng sự thật về những vụ công an đánh chết dân.

CSVN báo cáo không đúng sự thật về những vụ công an đánh chết dân.

Nguoi-viet.com

Hai học sinh Hiếu, Quang ở Bù Gia Mập bị Công an đánh nhiều thương tích, may còn mạng, trong khi một bạn của hai em mất mạng. (Hình gia đình cung cấp cho báo Pháp Luật Thành Phố)

HÀ NỘI 20-1 (NV) – Bộ Công An CSVN vừa công bố bản báo cáo “thực thi Công ước chống tra tấn của Liên Hiệp Quốc” nói rằng trong 5 qua, có 10 vụ Công an dùng “nhục hình” bị đem ra tòa kết án.

Bản báo cáo được báo chí trong nước đưa tin vào lúc có tin công an huyện Bù Gia Mập tỉnh Bình Phước đang điều tra về vụ gia đình một học sinh 15 tuổi gửi khiếu nại đên nhiều nơi là con của họ mất mạng không phải vì “ chạy xe nhanh va vào gậy của công an” rồi ngã xuống đất mà vì bị Công an đánh bằng gậy mà chết. Cậu học sinh này là nạn nhân số 10 chết vì tay Công an CSVN trong năm 2016.

Theo tờ Pháp Luật Thành Phố giữa tuần qua, Bộ Công an vừa công bố “dự thảo báo cáo quốc gia về thực thi Công ước của Liên Hiệp Quốc (LHQ) về chống tra tấn và các hình thức đối xử hoặc trừng phạt tàn bạo, vô nhân đạo hoặc hạ nhục con người” do bộ này đứng ra soạn thảo với sự tham gia của nhiều bộ, ngành liên quan.

Đầu tháng 11 năm 2013, CSVN đã ký tham gia công ước này, một năm sau, vào tháng 11-2014 thì Quốc hội của chế độ phê chuẩn. Thực hiện quy định tại Điều 19 của bản Công ước chống tra tấn, bây giờ chế độ Hà Nội báo cáo kết quả năm đầu tiên “triển khai thực hiện Công ước”, tức là 2015-2016.

Theo tin tức tường thuật về bản báo cáo vùa kể, bộ Công an khai rằng “Từ 2011 đến 2015, tòa chỉ thụ lý, xét xử sơ thẩm 10 vụ án về tội dùng nhục hình, không có vụ án nào về tội bức cung, tội mua chuộc hoặc cưỡng ép người khác khai báo gian dối, cung cấp tài liệu sai sự thật”, theo tin của tờ Pháp Luật Thành phố.

Điều này cho thấy bản chất của chế độ Hà Nội, ngược hoàn toàn với sự thật. Chế độ Hà Nội khoe rằng “Việt Nam không có nhiều vụ án liên quan đến bức cung, dùng nhục hình và mỗi vụ phát hiện có bức cung, dùng nhục hình đều được xử lý nghiêm minh.”

Người ta tin rằng nghi can vừa bị bắt là điển hình những vụ bị công an hỏi cung, đánh đập dã man hàng ngày ở khắp nơi trên cả nước Việt Nam.

Trong năm 2016, có ít nhất 10 nạn nhân chết trong tay Công an CSVN hầu hết chỉ sau vài giờ đến một vài ngày khi vừa mới bị bắt về điều tra. Năm 2015, có 17 nạn nhân chết trong tay công an và riêng Tháng Mười Hai đã có tới ba nạn nhân. Năm 2014 có tới 24 nạn nhân. Năm 2013 có 12 nạn nhân và năm 2012 có 13 nạn nhân.

Tất cả các nạn nhân đó đều có những chứng tích trên thân thể như nứt xương sọ, gãy xương sườn hay tay chân, bầm tím nhiều nơi trên da, dập các phần mềm nội tạng như dập phổi dập tim, dập bao tử, gan, thận v.v… do bị tra tấn ép cung.

Một số trường hợp thân nhân của nạn nhân kéo quan tài tới trụ sở Công an hoặc trụ sở nhà cầm quyền tỉnh để bắt vạ. Một số người cầm đơn đi khiếu kiện từ địa phương đến trung ương nhưng các thủ phạm làm chết người lại được chế độ bảo kê, vu cho nạn nhân là chết vì “tự tử”, “có tiền sử bệnh tim”, “sốc ma túy”, “chạy lung tung đập đầu vào tường” v.v… dù thân nhân quả quyết những người đó trước khi bị bắt hoàn toàn khỏe mạnh, bình thường.

Theo Bộ Công An báo cáo ở Quốc Hội hồi Tháng Ba, 2015, từ năm 2011 đến 2014, có đến “226 người chết trong các trại tạm giữ, tạm giam, chủ yếu do tự sát và bệnh lý” mà không mấy người tin đó là sự thật.

Nhiều tù nhân may mắn còn mạng sống, sau khi ra tù, hoặc ít nhất sau khi ra khỏi bệnh viện cấp cứu, đều tố cáo đã bị Công an tra tấn ép cung. Có những người đã tố cáo bị Công an không những bắt viết bản thú tội theo lời đọc của Công an mà còn phải “diễn” nhiều lần cho thuần thục cái tội tưởng tượng bị áp đặt nếu người ta còn muốn kéo dài mạng sống để ra tòa kêu oan.

Trong 5 năm từ 2011 đến 2015 mà chỉ có “10 vụ dùng nhục hình” chỉ là cái báo cáo nhằm lừa bịp trong nước và tổ chức Liên Hiệp Quốc. Hiện đang có một số trường hợp bị kết án tử hình nhưng những người này đều kêu oan trong các phiên xử. Không có chứng cứ họ có mặt tại nơi xảy ra vụ án mạng, có những nhân chứng xác nhận lúc có án mạng các người đó đang ở chỗ khác, xa nhiều cây số, các chứng cứ thu thập tại hiện trường đều không ăn khớp với người bị coi là “thủ phạm”. (TN)

HƯỚNG ĐI MỚI NHÂN BẢN RA ĐỜI

HƯỚNG ĐI MỚI NHÂN BẢN RA ĐỜI

Bs Nguyễn Đan Quế

21-1-2017

(nhân dịp TT Donald Trump nhậm chức)

Thế kỷ 20 có những khám phá khoa học quan trọng về đại vũ trụ và tiểu vũ trụ. Đặc biệt, nhận thức mới về con người: tinh thần và vật chất là 2 mặt của sinh năng (như 2 mặt của đồng tiền) và sinh năng là một phần của vũ trụ năng. Đông và Tây đúng ra đã phải là 2 mặt của nền văn minh nhân loại. Do đó, Nhân Bản Hóa đời sống con người là tất yếu.

Ngành vật lý mới ra đời (Cơ học Lượng tử) đưa đến Cách mạng Số như internet, điện thoại di động, truyền hình số, robot thông minh…Cách Mạng Số đang diễn ra như vũ bão trên thế giới.

Động lực Cách Mạng Nhân Bản Hóa và Cách Mạng Số là giai tầng trung lưu với nhân sinh quan mới và giỏi kỹ thuật Số, chứ không phải vô sản hay tư bản.

Chính quyền vô sản sụp đổ ở nhiều nước, chính quyền tư bản có những thay đổi tự bản chất. Đối đầu Đông – Tây đang chuyển biến sang Hợp Tác Bắc – Nam. Các nước giầu đa số ở về Bắc bán câu, chiếm 1/3 dân số, với 5 trung tâm quyền lực: Mỹ – Trung –  Nhật – Đức – Nga. Các nước nghèo chiếm 2/3 dân số, hầu hết ở Nam bán cầu.

Nền sinh hoạt chính trị toàn cầu trong tương lai sẽ mang tính Nhân Bản – Kỹ Trị, với mức độ khác nhau tùy hoàn cảnh và trình độ phát triển của mỗi nước.

Các nước giầu tiến hành mạnh mẽ Cách Mạng Số và chuyển giao Cách mạng Kỹ Nghệ Hóa cho các nước nghèo (thông qua đầu tư vốn, kỹ thuật, quản lý) để lấp bớt hố xa cách giầu – nghèo, một điều kiện quan yếu, không thể thiếu được, nếu các nước giầu muốn vui hưởng thành quả do Cách Mạng Số mang lại.

Ngay từ bây giờ, Việt nam cần nhanh chóng tiếp thu Kỹ Nghệ Hoá do các nước giầu chuyển giao cho các nước nghèo. Trong khi đó, phải Nhân Bản Hoá Xã hội ngay. Đây mới là điều quan trọng để mưu cầu sự phát triển cân bằng giữa đời sống vật chất và tinh thần cho xã hội Việt Nam. Muốn Nhân Bản Hoá Xã hội phải có những con người Nhân Bản. Muốn xây dựng con người Nhân Bản phải có một nền Giáo dục Nhân Bản.

Câu hỏi được nêu lên là: Việt nam nên phát triển theo đường lối như thế nào trong thế giới ngày nay?

Đường lối thích hợp và đúng nhất tự thân cần mang 3 tính chất: Xã Hội, Nhân Bản và Tiến Bộ.

Tính Xã Hội:

– Xã hội hoá toàn bộ nền kinh tế và văn hoá.

Mỗi con cá nhân phải nắm trong tay thẩm quyền kinh tế và văn hoá mới có thể phát triển tốt đẹp đời sống vật chất và tinh thần của mình.

Nhà nước lúc đầu có thể đứng ra thành lập những cơ sở tiện nghi vật chất (kinh tế) hay tinh thần (văn hóa). Sau đó xã hội hoá bằng cách bán lại cho những thành viên làm trong những cơ sở đó dưới hình thức cổ phần. Tiền thu về dùng xây dựng những tiện nghi mới.

Cá nhân có quyền tự hợp thành những xã hội dân sự theo nghề nghiệp, khuynh hướng, ý muốn, lý tưởng…để hỗ trợ nhau trong sinh hoạt, phát triển. Xã hội dân sự sống động lớn dần, thì vai trò nhà nước can thiệp vào đời sống người dân giảm dần.

– Vai trò của nhà nước

Là điều hoà phối hợp giữa các khu vực của nền kinh tế quốc dân và văn hoá dân tộc,

chứ không phải là quản lý. Nhà nước chỉ quản lý thu thuế và dùng thuế để lo chuyện

công ích.

Ngay cả những cơ sở tiện nghi tối cần thiết như nước, điện, hoả xa, viễn thông…, nhà nước cũng chỉ tham gia nhiều lắm 51% để giữ tính quyết định khi tình thế bắt buộc vì ảnh hưởng lớn đến quyền lợi của đại đa số quần chúng.

Luôn thúc đẩy và tạo điều kiện cho kinh tế tư nhân phát triển tối đa vì kinh tế tư nhân luôn năng động nhất, có nhiều phát kiến mới nảy nở hàng ngày hang giờ, nếu được tự do thông tin, tự do tư tưởng, tự do phát biểu ý kiến cá nhân. Từ đó: có sáng tạo, có cạnh tranh, có tiến bộ không ngừng, đưa đến mở rộng nền tảng để có thêm tăng trưởng kinh tế, để dịch chuyển nền sản xuất từ chỗ làm hàng rẻ xuất khẩu sang những mặt hàng có hàm lượng chất xám cao hơn

Mọi hoạt động văn hoá không được gò bó, tự do sáng tác, tự trị đại học…là những nhân tố cần thiết để củng cố vững mạnh và phát triển nội lực lâu dài cho xã hội Việt nam.

– Tương quan giữa nhà nước với người dân

Nhà nước ra đời bằng bầu cử đa nguyên, đa đảng, tự do, dân chủ và phổ thông đầu phiếu ; gồm có ba ngành Hành pháp, Lập pháp và Tư pháp độc lập với nhau nhưng kiểm soát lẫn nhau.

Phát huy đệ tứ quyền (truyền thanh, truyền hình, báo chí, xuất bản) sẽ giúp đưa mặt bằng dân trí cả nước đi lên và biến liên hệ nhà nước – người dân từ lũng đoạn sang phục vụ, đúng nghĩa là nhà nước của dân, do dân và vì dân. Thí dụ muốn bài trừ tham nhũng chẳng hạn, phải có tự do báo chí.

Tính Nhân Bản:

– Tính Nhân Bản trong kinh tế

Lực lượng sản xuất trực tiếp nắm quan hệ sản xuất. Nghĩa là, ngoài tiền lương hàng tháng, phải được chia lợi nhuận theo cổ phần người công nhân được thụ hưởng sau mỗi năm làm việc, với tư cách là một phần của chủ nhân ông nhà máy.

– Tính Nhân Bản trong Giáo dục – Văn hoá

Giáo dục nhằm đào tạo con người chứ không phải đào tạo công cụ cho chế độ. Văn hoá nhằm phát triển con người chứ không phải điều kiện hoá con người theo ý muốn của nhà cầm quyền.

– Tính Nhân Bản trong mỗi con người

Nền giáo dục Nhân Bản phát huy tính nhân bản sẵn có trong mỗi con người.

Thế nào là con người Nhân Bản?

Con người Nhân Bản là con người có đời sống cân bằng và hoà hợp với cộng đồng. Hay nói một cách khác, có khả năng tham dự một cách sáng tạo, vừa  vào cuộc sống hàng ngày của xã hội vừa vào việc có đời sống tinh thần phong phú, luôn có nhận biết bên trong bản thân mình, có đời sống nội tâm mạnh mẽ, độc lập. Ở trong thê giới, nhưng thế giới không ở trong mình.

Sống giữa cộng đồng, con người Nhân Bản không thể hạnh phúc khi bóc lột ai và cũng không cho phép ai bóc lột mình về cả hai mặt tinh thần lẫn vật chất.

Tính Tiến Bộ:

    – Nông nghiệp – Công nghiệp –Đại học hợp thành đầu máy đưa đời sống kinh tế và văn hoá của xã hội tiến lên.

    – Thế liên minh quốc tế của giai tầng chuyên viên kỹ thuật của Cách Mạng Số và của Kỹ Nghệ Hóa trong nước giầu lẫn nước nghèo đương nhiên hình thành và chắc chắn ngày càng giữ vai trò nòng cốt trong phát triển xã hội các nước.

–  Triết lý sống Nhân Bản biến thiên theo những khám phá về tinh thần hay vật chất; và biến đổi theo không gian và thời gian khi áp dụng tại mỗi nước.

Xuân Đinh Dậu 2017

Người nghèo Việt Nam mắc bệnh thận chỉ biết ‘bó tay’

Người nghèo Việt Nam mắc bệnh thận chỉ biết ‘bó tay’

Nguoi-viet.com

Một bệnh nhân đang được lọc thận ở Việt Nam. (Hình: dieuduongngoai.com)

HÀ NỘI (NV) – Một bản tin gần đây của tổ chức quốc tế Oxfam cho hay, bị bệnh tiểu đường giai đoạn cuối, chỉ những người giầu có mới có khả năng tiền bạc để thay thận, kéo dài cuộc sống.

Oxfam nêu ra sự bất bình đẳng xã hội này khi dẫn trường hợp một phụ nữ tên Oanh, 27 tuổi, cư ngụ ở vùng nhà quê huyện Mê Linh, Hà Nội, gặp rất nhiều khó khăn tài chánh trong đời sống hàng ngày và phải dọn nhà tới khu vực gần trung tâm thành phố để thuận tiện cho việc “chạy thận nhân tạo” mỗi tuần lễ 3 lần.

Tuy có bảo hiểm y tế trả cho phí tổn chạy thận nhưng tiền mua thuốc uống thì phải tự túc. Vì quá nghèo, chị không có tiền thay ghép thận vì tốn phí ít nhất phải từ trên 180 triệu đồng Việt Nam (khoảng $9,000) trở lên, chị không đào đâu ra được.

“Tôi cảm thấy buồn cho hoàn cảnh của tôi vì thấy không có khả năng trả tiền mua thuốc. Những ai có thể trả được phải là những người khỏe mạnh hơn. Tôi cảm thấy đời tôi quá khó khăn và tôi bị kẹt. Thật bất công.” Lời chị Oanh được dẫn lại trên bài viết của Oxfam.

Chị Oanh chị kiếm được khoảng một triệu đồng một tháng nhờ đi vòng quanh bán nước trà ở ngay trong bệnh viện, số tiền dùng cho các chi phí chữa bệnh. Nhưng nếu bị bắt và bị cấm bán thì chị sẽ không biết xoay xở ra sao.

Lợi tức của người bạn trai của chị cũng chỉ đủ để trả các chi phí cần thiết như tiền thuê nhà, tiền ăn. Cha mẹ của chị đã phải bán hết ruộng đất lấy tiền giúp con đối phó với chứng bệnh, nhất là khi có chuyện khẩn cấp.

“Khi nào trong nhà có người bị bệnh, tất cả các gia đình đều phải vay tiền. Nếu nhà cầm quyền hỗ trợ khi người ta ốm đau, tôi có thể ít khó khăn hơn. Đời tôi không đến nỗi quá khó khăn.” Chị Oanh tâm sự.

Theo lời chị Oanh kể, cả chị và gia đình đều kẹt cứng trong vòng xoay nợ nần. Chị cũng như người bạn trai không dám nghĩ tới kết hôn hoặc có con vì vừa bệnh tật hiểm nghèo lại không có nguồn lực tài chính như đang vây chặt lấy họ. Thay thận để gia tăng phẩm chất cuộc sống cũng như khả năng kéo dài cuộc sống còn không có, nghĩ thế nào được những cái khác.

Mỗi năm, khoảng hơn 10,000 người ở Việt Nam cần được thay ghép thận. Hai năm trước, từng có một số bài viết nói về những người nghèo tại một làng thuộc tỉnh Cần Thơ đã theo nhau đi bán bớt một trái thận để giải quyết các khó khăn tiền bạc trong đời sống.

Tuy các bản thống kê hàng năm đều nói nền kinh tế Việt Nam tăng trưởng, lợi tức đầu người trung bình được tới 2,000 đô la/năm, nhưng không có tên chị Oanh và gia đình chị trong đó. Hiện vẫn còn khoảng 13 triệu người Việt Nam sống bên dưới mức nghèo khó, phần lớn sống tại các khu vực nông thôn hoặc các miền núi.

Theo bản tường trình mới được Oxfam công bố, nhà cầm quyền hô hào công bằng xã hội, “tiến lên Xã Hội Chủ nghĩa” nhưng khoảng cách về thu nhập giữa nhóm giàu nhất và nghèo nhất ở Việt Nam ngày càng lớn.

Người giàu nhất Việt Nam có thu nhập trong một ngày cao hơn thu nhập của người nghèo nhất Việt Nam trong 10 năm. Trong một giờ, người giàu nhất Việt Nam có thu nhập từ nguồn tài sản cao hơn gần 5,000 lần thu nhập của nhóm 10% nghèo nhất Việt Nam.

Theo Oxfam, thu nhập trong một năm của nhóm 210 người siêu giàu ở Việt Nam dư sức để đưa 3.2 triệu người thoát nghèo. (TN)

Vong ân bội nghĩa

Vong ân bội nghĩa

Blog RFA

Nguyễn Tường Thụy

19-1-2017

Tưởng niệm tử sĩ Hoàng Sa tại Hà Nội. Ảnh: FB Lê Anh Hùng

Mỗi lần đi tưởng niệm các tử sĩ bỏ mình vì Tổ quốc trong các cuộc chiến đấu với quân xâm lược Trung Quốc, tôi mang theo một cảm xúc rất thiêng liêng, đặc biệt là đối với những tử sĩ Hoàng Sa. Cũng là vị quốc vong thân, nhưng liệt sĩ trong cuộc chiến tranh Biên giới năm 1979 hay liệt sĩ trong trận Gạc Ma so với tử sĩ Hoàng Sa thì có một sự khác nhau rất đáng kể. Đó là sự phân biệt rất khó san bằng từ phía nhà cầm quyền vì họ vẫn coi các anh là ngụy quân. Lễ tưởng niệm tử sĩ Hoàng Sa ở quốc nội mới chỉ diễn ra trong những năm gần đây, có thể lấy mốc từ cuộc biểu tình ngày 24/7/2011. Cuộc biểu tình đã tôn vinh các chiến sĩ đã ngã xuống Hoàng Sa năm 1974 và Trường Sa năm 1988.

Những tưởng đi tưởng niệm các tử sĩ bỏ mình vì Tổ quốc, một việc làm đúng đạo lý thì sẽ suôn sẻ, đó là sự đương nhiên. Vậy mà chúng tôi vừa bước ra khỏi nhà đã có một đám 6, 7 an ninh chực sẵn ngăn cản, chưa kể số canh vòng ngoài.

Tôi không đi được, quay vào lên mạng thấy Nguyễn Trung Lĩnh, một nhà hoạt động dân chủ nhắn tin anh cũng bị chặn. Lại thấy thông tin Nhà báo Nguyễn Vũ Bình cũng bị tình trạng tương tự.

Rồi những thông tin về những người bị bắt lần lượt được đưa lên. Chị Trần Thị Thảo nhắn tin chị bị bắt từ nơi tưởng niệm đưa về công an phường Bách Khoa. Buổi trưa, tới tận 1 giờ chiều công an vẫn không cho người nhà đem cơm cho chị và cũng không cho chị xuống lấy. Tới 4 giờ chiều chị mới được thả.

Trịnh Bá Phương cũng bị bắt về công an phường Dương Nội. Tại đây, anh bị dọa giết. Theo băng ghi âm anh công bố lên mạng xã hội cho thấy công an dọa nạt, nói năng với anh như kẻ chợ búa.

Chị Vũ Thị Hải, dân oan Ninh Bình gọi điện cho biết, chính mắt chị thấy Vũ Quang Thuận và Điển Ái Quốc bị bắt, bị đánh tại chỗ trước khi chúng bắt đem về đồn công an.

JB Nguyễn Hữu Vinh, Trương Văn Dũng và nhiều người khác bị bắt sang đồn công an bên quận Long Biên. Tôi gọi điện hỏi thăm thì Trương Văn Dũng cho biết, anh bị đánh rất đau, JB Nguyễn Hữu Vinh cũng bị đánh.

Fb Hồng Thắm Phạm kể trên trang facebook của mình: Sau buổi lễ, chị và chị Gia Đức Hoài còn đứng lại chứng kiến cảnh anh em trẻ bị rượt đuổi, đánh, dồn ép lên xe buýt. Chị thấy cảnh anh em bị đánh, uất quá, không nén được, hét lên: “Đánh người”. Một thanh niên bị 4-5 tên khỏe mạnh đuổi theo, đè cổ xuống và đánh rất đau.

Như vậy, các buổi lễ tưởng niệm mảnh đất Hoàng Sa và tử sĩ Hoàng Sa năm nay so với các năm trước bị đàn áp mạnh hơn cả. Việc tưởng niệm một vùng đất đã bị mất vào tay quân xâm lược và tưởng niệm các tử sĩ đã bỏ mình vì Tổ quốc, bị nhà cầm quyền đàn áp và ngăn cản có lẽ chỉ có ở Việt Nam. Miệng họ thường nói đến hòa giải dân tộc, nhưng với những việc làm như thế thì ai tin được họ thực tâm hòa giải?

Việc này chỉ có thể nói là hành động vong ân bội nghĩa.

Cần để ý rằng, buổi tưởng niệm các tử sĩ Hoàng Sa năm nay diễn ra trong bối cảnh ông Nguyễn Phú Trọng vừa đi Trung Quốc về.

Ngày 19/1/2017

Nguyễn Tường Thụy

Phụ lục:

Danh sách số bị bắt tại Lễ tưởng niệm các tử sĩ Hoàng Sa tại Hà Nội.

– Dân Hoàng (từ SG ra).
– Điển Ái Quốc;
– Đỗ Thanh Vân;
– Dung Truong;
– Hoàng Bình;
– Lê Dũng;
– Lê Mỹ Hạnh;
– Lê Trọng Hùng;
– Lưu Quang Pháp;
– Mộc Tiên Sinh;
– Nguyễn Tuấn Nghĩa;
– Trần Hải Hoàng Anh;
– Trần Thị Thảo;
– Trịnh Bá Phương;
– Vũ Quang Thuận.

Tổng hợp từ các nguồn tin (15 người, có thể chưa đầy đủ)

Công an ngăn cản, trấn áp các cuộc tưởng niệm tử sĩ Hoàng Sa.(RFA)

From facebook:  Hoang Le Thanh added 3 new photos — with Suong Quynh and 4 others.
Các báo quốc tế BBC, RFA, RFI lên tiếng.

Về việc công an Việt Nam đàn áp, ngăn chặn buổi lễ tưởng niệm 74 chiến sĩ Hải quân Việt Nam Cộng Hoà hy sinh trong trận Hoàng Sa tháng 01/1974 và biểu tình phản đối Trung Quốc xâm lược.

Tin và Ảnh đăng trên các báo: BBC, RFA, RFI ngày 19/1/2017

Ảnh 1: BBC Người biểu tình tụ tập tại trung tâm Hà Nội hôm 19/1/2017 để kỷ niệm 43 năm trận hải chiến Hoàng Sa. Ảnh: AFP PHOTO / HOANG DINH NAMHOANG DINH NAM/AFP/GETTY

Ảnh 2: RFI Biểu tình tưởng niệm trận Hoàng Sa, tại Hà Nội, ngày 19/01/2017. Ảnh: REUTERS/Kham

Ảnh 3: RFA Người dân với băng rôn Trường Sa và Hoàng Sa thuộc về Việt Nam trong một cuộc tưởng niệm lần thứ 42 trận hải chiến năm 1974 giữa Trung Quốc và Việt Nam tại quần đảo Hoàng Sa. Ảnh chụp hôm 19/1/2017 tại Hà Nội. AFP photo

*****
BBC 19 tháng 1 2017
Cảnh sát chặn, bắt người biểu tình chống TQ tại Hà Nội

Cảnh sát hôm thứ Năm đã chặn cuộc biểu tình phản đối Trung Quốc, chỉ vài phút sau khi có buổi tưởng niệm vụ hải chiến Hoàng Sa giữa quân Trung Quốc và lính Việt Nam Cộng hòa hồi hơn 40 năm về trước.

Cuộc biểu tình tại Hà Nội khởi đầu bằng một lễ kỷ niệm ôn hòa nhằm tưởng nhớ hơn 70 binh sỹ Việt Nam Cộng hòa đã ngã xuống trong cuộc đối đầu hồi 19/1/1974, là sự kiện qua đó Trung Quốc chiếm trọn quần đảo Hoàng Sa.

Kể từ đó, Trung Quốc đã thiết lập quyền kiểm soát trên thực tế toàn bộ quần đảo Hoàng Sa.

Có khoảng 100 người tụ tập tại khu vực Hồ Hoàn Kiếm, trung tâm Hà Nội. Tin tức nói cảnh sát đã lôi khoảng 20 người biểu tình lên xe buýt sau khi họ phớt lờ yêu cầu giải tán và bắt đầu tuần hành với các biểu ngữ, hô vang nhiều khẩu hiệu.
Các phóng viên có mặt được yêu cầu rời khỏi hiện trường và tắt máy quay, theo AFP.

Truyền thông trong nước không đưa tin về vụ việc, trong lúc chính quyền và cảnh sát từ chối bình luận, hãng tin Reuters nói.

*****
RFI 19-01-2017 14:22
Việt Nam: Tưởng niệm trận Hoàng Sa, nhiều người bị bắt tại Hà Nội.

Ngày 19/01/2017 nhiều người dân Hà Nội và Sài Gòn tổ chức lễ tưởng niệm trận Hoàng sa 1974 và lên án Trung Quốc xâm lược. Công an Việt Nam đàn áp thô bạo cuộc biểu tình tại thủ đô, theo tin của AFP.

Nhiều phóng viên của AFP có mặt tại công viên Lý Thái Tổ, Hà Nội, cho biết vào ngày thứ Năm 19/01/2017, khoảng 100 người Việt Nam đã tập hợp cùng với biểu ngữ « chống kẻ thù truyền kiếp » và lên án « quân xâm lăng ». Cuộc biểu tình, không được chính quyền cho phép, được tổ chức để ghi dấu 43 năm quần đảo Hoàng Sa bị Trung Quốc đánh chiếm.

Công an ra tay nhanh chóng, xé nát các biểu ngữ của đoàn biểu tình, bắt đi một số người và ra lệnh cho phóng viên tắt máy quay phim, rời hiện trường.

Một người biểu tình tên Phạm Văn Trội nói với AFP rằng « chính quyền Việt nam nên tỏ ra cương quyết với Trung Quốc để lấy lại hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa ».

Các mạng xã hội cung cấp thêm thông tin và hình ảnh biểu tình. « Phản đối Trung Quốc xâm lăng Hoàng Sa năm 1974 và Trường Sa năm 1988 », « Đường lưỡi bò của Trung Quốc là vô lý và phi pháp » là nội dung một số biểu ngữ bằng tiếng Việt trong cuộc biểu tình ngày hôm nay.

Tại Sài Gòn, tuy bị kiểm soát gắt gao, nhưng hơn một chục người đã làm lễ tưởng niệm tại tượng đài Trần Hưng Đạo, bến Bạch Đằng.

Tại Nghệ An, hàng chục thanh niên mang vòng hoa và biểu ngữ ra biển tưởng niệm 74 chiến sĩ Hải quân Việt Nam Cộng Hoà hy sinh trong trận Hoàng Sa tháng 01/1974.

*****
RFA 2017-01-19
Công an ngăn cản, trấn áp các cuộc tưởng niệm tử sĩ Hoàng Sa.

Người dân mang vòng hoa, khẩu hiệu, băng rôn với những dòng chữ như “Anh hùng tử – khí hùng bất tử”, “Trường Sa – Hoàng Sa- Việt Nam”, “Quyết tử đòi Trung Quốc trả lại Hoàng Sa, Trường Sa cho Việt Nam”,…

Các nghi lễ tri ân diễn ra sôi nổi, bất chấp sự phản đối, đàn áp của chính quyền, công an. Từ 2 ngày trước, tư gia của các nhà tranh đấu nhân quyền trên khắp cả nước đã bị công an canh gác, ngăn chặn. Từ Hà Nội anh Nguyễn Hữu Vinh cho biết:

Sáng nay một số người chúng tôi tập trung tại tượng đài Lý Thái Tổ để tưởng niệm ngày mất Hoàng Sa ngày 19 tháng Giêng năm 1974. Mọi việc diễn ra bình thường cho tới khi chúng tôi ra về thì bị một đám người mà sau này công an ở đấy xác nhận là công an mặc thường phục xông vào bắt bớ, cướp giật điện thoại, bắt một số người đưa lên xe buýt đánh đập một số người và đưa họ về công an Long Biên. Họ bỏ đói chúng tôi đến khoảng 2 giờ chiều thì họ cho công an phường lên chở chúng tôi về nhà. Tôi đã yêu cầu họ lập biên bản về việc bắt giữ chúng tôi cũng như những hành động, lời nói lỗ mảng, chửi bới hay hành hạ chúng tôi nhưng họ lơ chuyện ấy đi và vẫn làm công việc của họ.

Tại Sài Gòn nhà báo Sương Quỳnh ghi nhận lại buổi lễ kỷ niệm sáng hôm nay:

Câu lạc bộ Lê Hiếu Đằng khi đưa ra thông báo để người dân Sài Gòn đến tưởng niệm 75 tử sĩ Hoàng sa thì ngay tối hôm qua rất nhiều người đã bị chặn không cho ra khỏi nhà như các anh Kha Lương Ngãi, Phan Đắc Lữ, Phạm Đình Trọng, bị canh gác gay gắt nhất. Sáng nay thì nhà báo Lê Phú Khải, anh Lê Công Giàu trong ban chủ nhiệm, nhà thơ Hoàng Hưng, anh Hoàng Dũng, anh Trần Minh Phước, chị Kim Chi, chị Ánh Hồng đã có mặt được cùng với hơn một trăm người dân đến được và buổi lễ đã diễn ra thành công tốt đẹp.

Chính quyền không tổ chức, đưa tin bất cứ buổi lễ tưởng niệm nào tại Việt Nam trong ngày 19 tháng Giêng năm nay. Cách đây 43 năm hải quân Trung Quốc đã tấn công chiếm các đảo tại Hoàng Sa do quân lực VNCH trấn giữ.

Image may contain: 8 people, people standing, outdoor and text
Image may contain: 3 people, people standing, crowd and outdoor
Image may contain: 3 people, people standing and outdoor