ĐANG CÓ BẮT BỚ GẦN TƯỢNG ĐỨC MẸ TẠI NHÀ THỜ CHÁNH TÒA SÀI GÒN.

From facebook: Suong Quynh shared Nguyễn Thị Bé Ngân‘s live video.
 ĐANG CÓ BẮT BỚ GẦN TƯỢNG ĐỨC MẸ TẠI NHÀ THỜ CHÁNH TÒA SÀI GÒN. NHƯNG NGƯỜI DÂN THAM GIA VẪN KHÁ ĐÔNG
From facebook:Quân Hoàng shared Cộng Hòa Thời Báo‘s live video.

 Cộng Hòa Thời Báo is live now.

Sài Gòn sáng 5/3/2017 bà con xuống đường trước nhà thờ Đức Bà nhiều người bị đánh và bị bắt. Cha Lộc và Cha Vũ thuộc Dòng Chúa Cứu Thế bị bắt đưa về Phường 7 Quận 1.

Phát lại từ nhiều nguồn khác nhau.

CHƯA CÓ LUẬT THÌ DÂN CÓ ĐƯỢC BIỂU TÌNH KHÔNG?

From facebook :Trần Bang added 5 new photos.

1.CHƯA CÓ LUẬT THÌ DÂN CÓ ĐƯỢC BIỂU TÌNH KHÔNG?

Điều 25 (Hiến Pháp 2013):

“Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tiếp cận thông tin, hội họp, lập hội, biểu tình.
Việc thực hiện các quyền này do pháp luật quy định. ”

Một số người nói vì chưa có Luật biểu tình nên chưa được Biểu tình, có đúng không?
Thế, nếu chưa có Luật sống thì Dân có được sống không?

Khi chưa có luật Thương mại thì Dân có được mua bán không?
Các cụ ta không buôn bán sao rành đến mức có thành ngữ “phi thương bất phú”, “thuận mua vừa bán”, “đắt sắt ra miếng”, “của rẻ là của ôi”, “buôn có bạn, bán có phường”, “cò kè bớt một thêm hai”, ” buôn tài không bằng dài vốn”, ” một vốn bốn lời” ,..,và ở địa phương nào từ mấy trăm năm trước cũng có chợ Huyện, chợ Tỉnh… là để làm gì?

Trước năm 1990 chưa có Luật xây dựng, thì Dân không được làm nhà ở, và toàn ở ngoài trời sao?…

Khi chưa có Luật hôn nhân gia đình thì người ta không được lấy vợ lấy chồng sao?

Vậy quyền của con người, là do tạo hóa ban cho con người, (hay do Chúa, do Trời ban) từ khi sinh ra. Quyền con người không nằm trong tay kẻ làm luật, dù kẻ đó có là cơ quan lập pháp (Quốc hội).

Vậy Quyền con người không phải đợi QH ra Luật người dân mới được thực thi.

Lưu ý, nếu có ra Luật là để trừng trị những kẻ lạm quyền để cản trở quyền của người dân, hoặc là một bộ khung quy tắc để giải quyết những mâu thuẫn phát sinh khi người dân thực hiện quyền của mình.

Nhưng ở thể chế XHCN (chuyên chính vô sản) VN, thì các nhà làm Luật hiểu sai về chức năng công lý, đạo đức, văn hóa của Luật pháp.
Họ coi Luật như công cụ của kẻ cai trị, như là một thứ Nghị quyết (phẩy) của Đảng CS (độc tài ), Luật như là thứ văn bản thứ cấp của Nghị quyết đảng.

Nên họ thòng vào Điều 25 HP2013, và nhiều Điều khác trong Chương Quyền con người câu: “Việc thực hiện các quyền này do pháp luật quy định. “,
là dễ bề cho các nhà cai trị (ĐCS mượn danh QH, CP, Tòa) đưa ra các điều Luật ( quy định) sau HP, Nghị định sau Luật, Nghị quyết… nhằm xiết, cướp Quyền của dân theo ý của TU đảng cs.

Do vậy nếu QH cộng sản có ra Luật biểu tình thì đó chỉ là các quy định của đảng CS để bảo vệ đảng CS cầm quyền nhân danh “Bảo vệ (chế độ) nhà nước XHCN”, để ăn cướp Quyền của dân trong đó có Quyền biểu tình ?!

Ở đây thấy rõ nhất là Quyền đình công của công nhân được đưa vào Luật lao động năm 2015 ( ở Mục 3, Điều 203 đến 206; Mục 4 từ Điều 209 đến Điều 234 Luật lao động), nhưng những điều Luật này chỉ làm cho công nhân không thể đình công được mà thôi. Nên từ năm 2015 đến nay có hàng ngàn cuộc đình công, nhưng mang đối chiếu thì không cuộc đình công nào làm theo đúng Luật lao động mà có thể nổ ra được.

Nhiều nước đã đưa vào Hiến Pháp Điều cấm Nhánh lập pháp ( Quốc Hội) thông qua những Luật, Điều luật vi phạm hay cản trở quyền Tự do Nhân quyền, như Tu chính số 1 của Hiến pháp Mỹ là ví dụ.

2. CUỐN SÁCH ĐẦU TIÊN một người dân sống trên đất VN cần đọc trước tiên là sách gì?

Một cuốn sách mỏng không thể mỏng hơn, khổ giấy 13×19 cm, tính cả bìa có 72 trang. 
Nhưng bạn chỉ cần đọc kỹ 4,5 trang, tổng số chữ còn ít hơn 2 trang A4, có khoảng 350 chữ ở Chương 2 Quyền Con Người, HP2013, là bạn đã thấy sống một cách khá tự tin, không còn sợ hãi, và dám làm những điều công chính cho bản thân và cho XH.

Cuốn sách này bán khá hữu nghị, giá 14.000đ (mười bốn ngàn đồng), ít tiền hơn 4 lần gửi xe máy, chỉ tương đương một ly cà phê bệt bán ở vỉa hè.
Bạn cũng có thể đọc nội dung cuốn sách này trên internet.

Đó chính là cuốn “Hiến Pháp CHXHCN Việt Nam 2013″

Chú ý khi đọc HP 2013, bạn phải có khả năng phân tích, thấy những tiến bộ như đã đưa Chương Quyền con người vào HP 2013. Nhưng có những Điều, những Khoản, những câu cản trở hoặc phản lại Tự do Nhân quyền, Dân chủ. Như câu thòng sau các Điều trong Chương Quyền con người ” Việc thực hiện các quyền này do pháp luật quy định. “, hay Điều 4 HP2013 cũng thế.

“Điều 19

Mọi người có quyền sống. Tính mạng con người được pháp luật bảo hộ. Không ai bị tước đoạt tính mạng trái luật.

Điều 20

1. Mọi người có quyền bất khả xâm phạm về thân thể, được pháp luật bảo hộ về sức khoẻ, danh dự và nhân phẩm; không bị tra tấn, bạo lực, truy bức, nhục hình hay bất kỳ hình thức đối xử nào khác xâm phạm thân thể, sức khỏe, xúc phạm danh dự, nhân phẩm.

2. Không ai bị bắt nếu không có quyết định của Toà án nhân dân, quyết định hoặc phê chuẩn của Viện kiểm sát nhân dân, trừ trường hợp phạm tội quả tang. Việc bắt, giam giữ người do luật định.

3. Mọi người có quyền hiến mô, bộ phận cơ thể người và hiến xác theo quy định của luật. Việc thử nghiệm y học, dược học, khoa học hay bất kỳ hình thức thử nghiệm nào khác trên cơ thể người phải có sự đồng ý của người được thử nghiệm.

Điều 21

1. Mọi người có quyền bất khả xâm phạm về đời sống riêng tư, bí mật cá nhân và bí mật gia đình; có quyền bảo vệ danh dự, uy tín của mình.

Thông tin về đời sống riêng tư, bí mật cá nhân, bí mật gia đình được pháp luật bảo đảm an toàn.

2. Mọi người có quyền bí mật thư tín, điện thoại, điện tín và các hình thức trao đổi thông tin riêng tư khác. 
Không ai được bóc mở, kiểm soát, thu giữ trái luật thư tín, điện thoại, điện tín và các hình thức trao đổi thông tin riêng tư của người khác.

Điều 22

1. Công dân có quyền có nơi ở hợp pháp.

2. Mọi người có quyền bất khả xâm phạm về chỗ ở. Không ai được tự ý vào chỗ ở của người khác nếu không được người đó đồng ý.

3. Việc khám xét chỗ ở do luật định.

Điều 23

Công dân có quyền tự do đi lại và cư trú ở trong nước, có quyền ra nước ngoài và từ nước ngoài về nước. Việc thực hiện các quyền này do pháp luật quy định.

Điều 24

1. Mọi người có quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo, theo hoặc không theo một tôn giáo nào. Các tôn giáo bình đẳng trước pháp luật.

2. Nhà nước tôn trọng và bảo hộ quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo.

3. Không ai được xâm phạm tự do tín ngưỡng, tôn giáo hoặc lợi dụng tín ngưỡng, tôn giáo để vi phạm pháp luật.

Điều 25

Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tiếp cận thông tin, hội họp, lập hội, biểu tình. Việc thực hiện các quyền này do pháp luật quy định.

Điều 26

1. Công dân nam, nữ bình đẳng về mọi mặt. Nhà nước có chính sách bảo đảm quyền và cơ hội bình đẳng giới.

2. Nhà nước, xã hội và gia đình tạo điều kiện để phụ nữ phát triển toàn diện, phát huy vai trò của mình trong xã hội.

3. Nghiêm cấm phân biệt đối xử về giới.

Điều 27

Công dân đủ mười tám tuổi trở lên có quyền bầu cử và đủ hai mươi mốt tuổi trở lên có quyền ứng cử vào Quốc hội, Hội đồng nhân dân. Việc thực hiện các quyền này do luật định.

Điều 28

1. Công dân có quyền tham gia quản lý nhà nước và xã hội, tham gia thảo luận và kiến nghị với cơ quan nhà nước về các vấn đề của cơ sở, địa phương và cả nước.

2. Nhà nước tạo điều kiện để công dân tham gia quản lý nhà nước và xã hội; công khai, minh bạch trong việc tiếp nhận, phản hồi ý kiến, kiến nghị của công dân.” (Trích Hiến pháp 2013)

P/s – Ảnh 4 người dân Hồng Kong biểu tình đòi nhân quyền Dân chủ dưới sự dẫn dắt của nhóm sinh viên trẻ, mà một trong các thủ lĩnh là SV Hoàng Chí Phong khi đó (2014) mới 17 tuổi.

– Ảnh 5, người HN đi cầu xin lộc, cầu may rất “thành tâm” ở HN đầu năm 2017. ( Nguồn copy internet)

No automatic alt text available.
No automatic alt text available.
No automatic alt text available.
Image may contain: 1 person, crowd and outdoor
Image may contain: 17 people, people smiling, crowd

 

Phúc trình Bộ Ngoại Giao Mỹ: Việt Nam vẫn độc tài, đàn áp nhân quyền

 Phúc trình Bộ Ngoại Giao Mỹ: Việt Nam vẫn độc tài, đàn áp nhân quyền

Nguoi-viet.com

Dân Hà Nội biểu tình ngày 1 Tháng Năm, 2016, chống công ty Formosa ở Hà Tĩnh xả chất độc ra biển giết chết mọi loài sinh vật biển. (Hình: HOANG DINH NAM/AFP/Getty Images)

WASHINGTON, DC (NV) – Việt Nam vẫn là một nước độc tài do đảng Cộng Sản nắm quyền cai trị và chính quyền vẫn tiếp tục đàn áp nhân quyền dưới nhiều hình thức.

Bản phúc trình thường niên của Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ về tình hình nhân quyền thế giới công bố ngày Thứ Sáu, 3 Tháng Ba, cho hay như vậy.

Phần tường trình riêng về tình hình nhân quyền Việt Nam trong năm 2016 của Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ dài 33 trang nói rằng vấn đề nhân quyền tiêu biểu nhất ở nước này là nhà cầm quyền giới hạn nghiêm ngặt quyền tự do chính trị của người dân “đặc biệt là quyền thay đổi chính quyền qua các cuộc bầu cử tự do và công bằng.”

Trong phần tổng quát, phúc trình nói Việt Nam tiếp tục “giới hạn các quyền dân sự bao gồm cả tự do hội họp, lập hội, phát biểu cũng như không bảo vệ đầy đủ cho quyền người dân được tiến hành tố tụng công bằng, kể cả việc bảo vệ người dân đối với các hành vi bắt giam độc đoán.”

Bên cạnh đó, những vi phạm nhân quyền khác của nhà cầm quyền CSVN còn “gồm cả độc đoán và tước đoạt mạng sống bất hợp pháp, công an tấn công và đánh đập, ngang nhiên bắt giữ và giam cầm các người hoạt động chính trị, đối xử hung bạo khi bắt giữ hay giam cầm, kể cả việc dùng sức mạnh chết người trong khi tình trạng nhà tù thì khắc nghiệt, từ chối quyền của người ta được xét xử công bằng và nhanh chóng ở tòa án.”

Bản phúc trình nhân quyền 2016 của Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ nói hệ thống tư pháp của Việt Nam “mờ đục và thiếu độc lập, tác động chính trị và kinh tế (hối lộ) thường ảnh hưởng đến kết quả tố tụng.”

Phúc trình tố cáo rằng chính quyền Việt Nam giới hạn quyền tự do phát biểu và đàn áp những người bất đồng chính kiến, kiểm soát và kiểm duyệt báo chí, giới hạn truy cập Internet và giới hạn tự do tôn giáo, theo dõi chặt chẽ mọi hoạt động và tiếp tục giới hạn quyền tự do riêng tư cũng như tự do hội họp, lập hội và đi lại.

Nhà cầm quyền tiếp tục siết chặt việc thành lập hội đoàn gồm cả những tổ chức nhân quyền. Nhà cầm quyền cản trở các cuộc thăm viếng của các tổ chức thiện nguyện ngoài chính phủ, các cơ quan thông tin nước ngoài, nếu không chấp nhận để nhà cầm quyền giám sát. Theo bản phúc trình, tham nhũng rất phổ biến trong hệ thống công quyền CSVN đặc biệt là ngành công an. Quyền tự do nghiệp đoàn bị giới hạn thành lập và gia nhập trong khi tình trạng chỗ làm của công nhân không an toàn và vệ sinh. Lao động trẻ em vẫn tồn tại đặc biệt trong nông nghiệp.

Phúc trình Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ cáo buộc, tuy nhà cầm quyền đôi khi có một vài hành động sửa chữa gồm cả truy tố đối với các viên chức công an vi phạm pháp luật, nhiều khi lại để họ tự do hành động mà chẳng trừng phạt gì.

Bản phúc trình của Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ nêu ra các dẫn chứng cụ thể về nhân quyền Việt Nam năm 2016 từ bắt tù những người bất đồng chính kiến đến đàn áp người dân biểu tình chống Formosa, dung túng công an giết người, giải thích luật lệ hình sự tùy tiện, đàn áp tôn giáo, không bảo vệ người lao động v.v…

Khác với những năm trước và các ngoại trưởng tiền nhiệm, năm nay, tân Ngoại Trưởng Mỹ Rex Tillerson không xuất hiện và đọc bài phát biểu khi Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ công bố bản phúc trình nhân quyền thế giới. Ông bị Thượng Nghị Sĩ Marco Rubio (Cộng Hòa-Florida), thành viên Ủy Ban Ngoại Giao Thượng Viện, đả kích. (TN)

Hãy dành chút thương cảm cho “nạn nhân” Đoàn Thị Hương

Hãy dành chút thương cảm cho “nạn nhân” Đoàn Thị Hương

Hải Âu (Danlambao) – Qua phương tiện truyền thông, tôi rùng mình khi theo dõi vụ án sát hại Kim Jong Nam, anh cùng cha khác mẹ của nhà độc tài Bắc Hàn Kim Jong Un. Vụ án mạng xảy ra tại Malaysia nhưng một trong hai nữ nghi phạm là người mang quốc tịch Việt Nam, đó là Đoàn Thị Hương. Một cô gái có dáng người nhỏ bé, sinh ra và lớn lên trong một gia cảnh thuộc diện khó khăn. Mẹ của Hương đã qua đời vào năm 2015, cha của Hương là một thương binh 2/4 của bộ đội Bắc Việt. Hương là em gái út trong một gia đình có năm người con. Dù được gia đình hết mực yêu thương chăm sóc nhưng Hương đã sớm lạc lỗi khi em một mình bước chân vào cuộc sống lẻ loi trong một xã hội đầy dẫy cạm bẫy.
Có lẽ lúc này rất nhiều người dành cho Hương một thái độ oán trách, ghê sợ, khinh miệt, và cho rằng Hương là một nữ sát thủ. Riêng tôi, tôi cảm thương với Hương, sự thương cảm ấy không bắt nguồn từ lòng thương hại, không hình thức như một kẻ đạo đức giả. Tôi cảm thương em vì em cũng là một trong vô số những “nạn nhân” của xã hội ngày nay. Một cô gái vốn hiền lành, học hết cấp 3 thì phải xa gia đình để lên Hà Nội tiếp tục theo học. Cuộc sống xa nhà, thiếu thốn tình thân cùng với những cám dỗ từ sự xa hoa ảo vọng nơi đất khách chính là nguyên nhân dẫn đến kết cục bất hậu của Hương ngày hôm nay.

Một xã hội đang khuyến khích giới trẻ chỉ nghĩ đến chuyện hưởng thụ. Một cuộc sống được định hình từ những game show truyền hình nhăng nhít, lố bịch. Một Nhân cách được tôi luyện trong môi trường đầy dẫy sự dối trá và đối kỵ. Nó đã khiến một cô gái đơn độc mất kiểm soát và sa chân vào những ma lực của đồng tiền. Và để rồi chính ma lực của đồng tiền đã điều khiển em trở thành một người đang bị cáo buộc là một nữ sát thủ. Theo như lời khai của Hương thì em bị dụ dỗ tham gia vào một cuộc chơi khăm trên game show truyền hình. Đổi lại em sẽ nhận được 90 USD và sự nổi tiếng. Chưa thể xác định đúng sai trong lời khai của em, nhưng rõ ràng những ảnh hưởng từ cuộc sống đã góp phần biến em thành người “nổi tiếng” với vụ án có sức ảnh hưởng lớn trên truyền thông thế giới.

Hương tham gia vào vụ sát hại Kim Jong Nam vào ngày 14/2/2017. Và sự “nổi tiếng” của Hương tại Việt Nam chỉ thật sự bắt đầu khi Bộ ngoại giao Việt Nam chính thức lên tiếng về vụ việc. Tuy nhiên bà Nguyễn Phương Trà, phó Phát ngôn của Bộ ngoại giao nêu rõ: “Việt Nam lên án mạnh mẽ các hành vi tội phạm dưới mọi hình thức và mọi mục đích. Chúng tôi sẵn sàng hợp tác với các nước trong công tác phòng chống, đấu tranh với các loại tội phạm”. Có lẽ vì phát ngôn ấy nên cho đến giờ phút này, Hương vẫn chưa thể có luật sư từ Việt Nam sang để hỗ trợ pháp lý cho em. Dù rằng tòa án của Malaysia đã chính thức cáo buộc tội danh giết người dành cho em.

Có thể Hương sẽ phải đối diện với án từ hình nhưng khi tòa án của Malaysia chưa đưa ra phán quyết cuối cùng thì em vẫn phải được xem là một công dân Việt Nam vô tội. Trước một vụ án ảnh hưởng tới chính trị và hình ảnh của quốc gia nhưng phía nhà nước cộng sản Việt nam tỏ ra chậm chạp khi đưa tin cũng như lựa chọn những biện pháp hỗ trợ pháp lý cho công dân của mình. Phải chăng chỉ vì Hương là một nghi phạm giết người, là một dân đen tầm thường trong xã hội.

Một ngày nào đó có thể Đoàn Thị Hương sẽ phải đối mặt với một kết cục đen tối nhất trong cuộc đời. Nhưng một lần nữa tôi vẫn sẽ dành sự thương cảm cho em dù không cổ súy cho bất cứ hành động nào dẫn đến tội ác. Bởi cá nhân một người không thể tạo ra một xã hội vì mỗi người chỉ là một tế bào trong xã hội ấy mà thôi. Nhưng xã hội Việt Nam ngày nay đang tạo ra những con người máu lạnh sẵn sằng hành hạ, sát hại lẫn nhau mà không hề tỏ ra run sợ. Những cuộc xô xát, chém giết ấy vẫn thường xuyên diễn ra từ học đường cho đến thương trường, từ cao niên cho đến những em học sinh tuổi đời còn quá ngây thơ. Đó là kết quả của một quá trình tàn phá nhân cách sống dưới sự lãnh đạo của nhà nước cộng sản Việt Nam. Để rồi con người sống trong cai thiên đường xã hội chủ nghĩa ấy chỉ còn nghĩ đến cá nhân mình, chỉ mong thỏa mãn nhu cầu của bản thân và bất chấp tất cả.

04.03.2017

Hải Âu

danlambaovn.blogspot.com

ĐƠN TỐ CÁO – CÁCH HÀNH XỬ CỦA CHÍNH QUYỀN TỈNH NGHỆ AN ĐỐI VỚI NGƯỜI DÂN KHỞI KIỆN CÔNG TY FORMOSA

 ĐƠN TỐ CÁO – CÁCH HÀNH XỬ CỦA CHÍNH QUYỀN TỈNH NGHỆ AN ĐỐI VỚI NGƯỜI DÂN KHỞI KIỆN CÔNG TY FORMOSA

GB. Nguyễn Đình Thục

3-3-2017

h1Kính gửi: Chính phủ nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam

– Ban Tôn giáo Chính phủ
– Ủy ban nhân dân tỉnh Nghệ An
– Viện Kiểm sát nhân dân cấp cao tại Hà Nội
– Bộ Công an
– Viện Kiểm sát nhân dân tỉnh Nghệ An
– Sở Công an tỉnh Nghệ An

Kính thưa quý cơ quan,

Tôi là Linh mục Gioan Baotixta Nguyễn Đình Thục, sinh ngày 10/4/1978, CMND số 182359543, cấp ngày 24/11/2015, nơi cấp: công an tỉnh Nghệ An. Tôi đang quản xứ Song Ngọc thuộc địa bàn xã Quỳnh Ngọc, huyện Quỳnh Lưu, tỉnh Nghệ An.
Trước tiên, tôi xin gửi đến quý cơ quan lời chào trân trọng. Sau đây tôi trình bày sự việc diễn ra vào ngày 14 tháng 2 năm 2017 tại địa bàn tỉnh Nghệ An. Với tư cách đại diện những người dân ở ba xã Quỳnh Ngọc, Sơn Hải và Quỳnh Thọ thuộc tỉnh Nghệ An tham gia khởi kiện Công Ty Gang Thép Hưng Nghiệp Formosa Hà Tĩnh, tôi cũng sẽ nêu rõ quan điểm và yêu cầu đối với quý cơ quan.

TƯỜNG TRÌNH SỰ VIỆC

1. Thảm họa môi trường và thiệt hại của chúng tôi đều do Công ty Formosa gây ra

Vào tháng 04/2016, báo chí và dư luận phát hiện Công Ty Gang Thép Hưng Nghiệp Formosa Hà Tĩnh (sau đây gọi là “Công ty Formosa”) đã xả nước thải chứa độc tố phenol và xyanua ra biển, làm cá chết hàng loạt, bắt đầu từ Khu Kinh Tế Vũng Áng, Thị Xã Kỳ Anh, Tỉnh Hà Tĩnh, sau đó lan rộng và gây thiệt hại lớn về môi trường, đời sống nhân dân, hoạt động kinh doanh của các doanh nghiệp và an ninh trật tự tại bốn tỉnh miền Trung, bao gồm: Hà Tĩnh, Quảng Bình, Quảng Trị và Thừa Thiên-Huế. Những người ngư dân ven biển chúng tôi thuộc huyện Quỳnh Lưu, Nghệ An, cũng đã bị ảnh hưởng rất lớn về đời sống kinh tế và sức khỏe.

Vào ngày 18/06/2016, người đại diện theo pháp luật của Công ty Formosa là ông Chủ tịch Hội đồng quản trị Trần Nguyên Thành đã công bố Văn bản số 1606101/CV-FHS về “sự cố môi trường tại các tỉnh miền Trung Việt Nam”, trong đó thừa nhận và xác nhận cụ thể trách nhiệm của Công ty Formosa trong thảm họa này. Sự việc đã được đại diện Chính phủ Nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam là ông Bộ trưởng Mai Tiến Dũng, Chủ nhiệm Văn phòng Chính phủ, thông báo và xác nhận trong buổi họp báo công khai và chính thức với báo giới vào chiều ngày 30/06/2016.

Quan trọng hơn, các cơ quan chính quyền tỉnh Nghệ An cũng đã công nhận điều đó. Cụ thể là ngày 27/10/2016, Sở Nông nghiệp và Phát triển Nông thôn tỉnh Nghệ An đã đưa ra Báo cáo số 2791/ SNN-CCTS về thiệt hại của người dân do Công ty Formosa gây ra. Ngày 02/11/2016, ông Nguyễn Hữu Cầu, Giám đốc Công an tỉnh Nghệ An, Đại biểu Quốc hội tỉnh Nghệ An đã báo cáo trước Quốc hội rằng Nghệ An cũng bị thiệt hại nặng nề trong thảm họa này.

Tin tưởng vào lời hứa của Chính phủ về việc chi trả bồi thường thiệt hại từ Công ty Formosa, các nạn nhân chúng tôi đã gửi đơn đề nghị Chính phủ chi trả tiền bồi thường. Tuy nhiên, sau hơn bốn (4) tháng chúng tôi vẫn chưa nhận bất cứ khoản tiền bồi thường nào, ngay cả một thư hồi đáp tối thiểu để chứng tỏ Chính phủ quan tâm đến thiệt hại của người dân cũng không có.

2. Sự kiện ngày 14 tháng 2 năm 2017

Sự im lặng của Chính phủ và chính quyền địa phương trước mọi thỉnh cầu hợp lý của nạn nhân cho thấy thái độ vô trách nhiệm và xem thường dân của nhà cầm quyền. Vì vậy, hơn 600 nạn nhân ở ba xã Quỳnh Ngọc, Sơn Hải và Quỳnh Thọ thuộc tỉnh Nghệ An đã quyết định khởi kiện Công ty Formosa để đòi công lý cho mình dù thừa biết sự bao che mà các cấp chính quyền vẫn dành cho kẻ thủ phạm này.

Chúng tôi khẳng định rằng khởi kiện dân sự là quyền cơ bản của người dân theo luật định. Khoản 1, Điều 4 của Bộ luật Tố tụng Dân sự ban hành ngày 25/11/2015 có hiệu lực từ ngày 01/06/2016 quy định như sau:

“Cơ quan, tổ chức, cá nhân do Bộ luật này quy định có quyền khởi kiện vụ án dân sự, yêu cầu giải quyết việc dân sự tại Tòa án có thẩm quyền để yêu cầu Tòa án bảo vệ công lý, bảo vệ quyền con người, quyền công dân, bảo vệ lợi ích của Nhà nước, quyền và lợi ích hợp pháp của mình hoặc của người khác.”

Dưới đây chúng tôi tường thuật lại toàn bộ sự việc chính quyền tỉnh Nghệ An ngăn cản và tấn công bằng bạo lực các nạn nhân đi kiện Công ty Formosa ngày 14 tháng 2 năm 2017 như sau:

Vào tối ngày 13 tháng 2, các nạn nhân thuê xe để chuẩn bị khởi hành sáng hôm sau. Đoàn xe trên đường vào Song Ngọc thì bị công an chặn tại ngã tư cầu Giát.

Vào sáng ngày 14 tháng 2, một số xe nỗ lực chạy vào Song Ngọc, nhưng lực lượng công an đe dọa và tìm mọi cách ngăn chặn không cho các xe vào. Thấy tình hình khó khăn, bà con quyết định đi bằng xe máy. Tuy nhiên, hơn 100 người không có xe máy đã chọn phương cách đầy can đảm là đi bộ, nhất quyết không chịu ở nhà. Chỉ khoảng 10 người già sức khỏe yếu phải ở lại.

Khoảng 7 giờ 30, đoàn người đi kiện xuất phát từ Nhà thờ Giáo xứ Song Ngọc trong niềm hân hoan, sau khi đã cầu nguyện, nhận phép lành và mỗi người nhận chuỗi Mân Côi làm hành trang đi đường. Ban đầu cảnh sát giao thông cố gắng dẹp đường để việc di chuyển của đoàn người đi kiện được thuận lợi.

Đến cầu Giát, ông Nguyễn Đức Hải – Phó giám đốc Công an tỉnh Nghệ An – xuất hiện, chấp thuận cho chúng tôi thuê một chiếc xe chở 30 người đi, và yêu cầu số người còn lại (khoảng 70 người) không có xe quay về. Tuy nhiên, chỉ hai bà mẹ có con nhỏ chịu quay về, số còn lại tiếp tục đi bộ. Các xe ô-tô và xe máy đều đi với vận tốc rất chậm, để chờ và hỗ trợ người đi bộ. Đoàn người đi trong ôn hòa, trật tự và đầy niềm vui, với sự chào đón của bà con dọc theo lối đường.

Khoảng 12 giờ trưa, đoàn người đi kiện dừng ăn trưa và nghỉ ngơi tại Giáo xứ Yên Lý. Khoảng 14 giờ 15, sau giờ kinh chung tại Nhà thờ Yên Lý, mọi người lên đường tiếp tục cuộc hành trình.

Khoảng 16 giờ, đoàn người đi kiện đến đoạn đường cách Trạm 5, xã Diễn Hồng, huyện Diễn Châu chừng 1 km, thì thấy rất nhiều công an giao thông, trong đó có ông Cao Minh Phượng – Trưởng phòng CSGT tỉnh Nghệ An – đứng phân luồng giao thông và tìm cách tách đoàn đi kiện sang một bên riêng biệt.

Khi đến Trạm 5, xã Diễn Hồng, huyện Diễn Châu, công an dùng gậy chuyên dụng uy hiếp và ép mọi người tập trung vào một bãi đất trống bên đường. Khi tôi – Linh mục Nguyễn Đình Thục – đến nơi thì ông Phan Đình Sửu, công an tỉnh Nghệ An, giới thiệu ông Giám đốc Công an tỉnh Nghệ An là Nguyễn Hữu Cầu với tôi. Tôi đã bắt tay ông Nguyễn Hữu Cầu với lời chào thân thiện.

Bỗng nhiên cả một đám công an mặc thường phục lao vào tấn công tôi và làm tôi bị thương ở miệng và gây đau đớn thân thể. Bà con đứng gần đã kéo tôi ra khỏi đám công an côn đồ này. Giả sử đám người côn đồ đó không phải là công an, thì vì sao ông Giám đốc Công an và nhiều công an mặc sắc phục đã không ngăn cản hành động côn đồ tấn công người khác ngay trước mặt họ.

Cùng lúc đó, công an đã truy bắt nhiều người cầm điện thoại hoặc cầm máy để quay phim chụp hình. Nhiều người bị đánh tàn nhẫn, bị cướp hoặc bị phá hoại các phương tiện truyền thông. Nghiêm trọng hơn, họ còn bị cướp tiền bạc và tài sản khác. Nhiều người bị đưa đi rất xa và bỏ lại nơi hoang vu mà không còn tài sản gì. Chiếc xe của tôi cũng bị xe cảnh sát đến cẩu lên và chở đi. Công an đã đấm vào kiếng xe, bẻ gãy thanh gạt nước… khiến xe bị hư hỏng.

Tại thời điểm đó, ngoài số người cùng nhập vào đoàn đi kiện trên suốt đoạn đường từ sáng, đã có thêm nhiều người thuộc nhiều giáo xứ khác lân cận đã can đảm tìm đến khi biết tin đàn áp xảy ra.

Khoảng 16 giờ 30, công an đề nghị tôi làm việc với ông Lê Xuân Đại – Phó Chủ tịch UBND tỉnh Nghệ An – nhưng tôi dứt khoát từ chối vì tôi cho rằng, chính ông ta vừa chỉ đạo lực lượng công an côn đồ lừa vây nhốt và đánh đập bà con đi kiện. Sau đó, linh mục Trưởng Ban hỗ trợ các nạn nhân ô nhiễm biển Giáo phận Vinh và linh mục quản hạt Đồng Tháp thuyết phục tôi, và chúng tôi (tôi cùng bà con đi kiện) chấp thuận đến một khoảng đất trống khá lớn để làm việc với ông Lê Xuân Đại.

Khi đến nơi, ông Lê Xuân Đại liền xuất hiện, nhưng lại không nói với tôi lời nào. Chúng tôi lập tức nhận ra rằng chiêu trò làm việc chỉ là cái cớ để họ đưa mọi người đến nơi thuận tiện cho việc đàn áp đẫm máu lần thứ hai. Khoảng 17 giờ, cách xa nơi chúng tôi tập trung chừng 150m, chúng tôi nhìn thấy nhiều gạch đá tung lên trời và nghe rất nhiều tiếng nổ kinh hoàng. Rồi ngay lập tức hàng trăm cảnh sát cơ động truy đuổi và đánh đập bà con một cách tàn nhẫn, không kể người già hay trẻ em, đàn ông hay đàn bà.

Trước tình thể đó, tôi khuyên bảo bà con ngồi xuống đọc kinh để không bị hoảng loạn. Nhưng nhiều tiếng nổ ngay sát bên cạnh làm nhiều người yếu tinh thần phải bỏ chạy. Cảnh sát cơ động chỉ chờ có người bỏ chạy để truy sát. Hàng trăm người đã bị đánh, trong đó khoảng 30 người bị đánh trọng thương. Nhiều người bị bắt và cướp tài sản.

Khoảng 30 phút sau, khi thấy tình hình ổn hơn, cảnh sát cơ động không còn vây quanh đoàn người nữa, chúng tôi di chuyển vào Giáo xứ Đông Tháp. Khoảng 20 giờ 30, Giáo xứ Đông Tháp cử hành giờ chầu trọng thể và thắp nến cầu nguyện cho chúng tôi, với sự tham dự của cha xứ và giới trẻ Giáo xứ Vạn Phần. Sau giờ chầu, chúng tôi được cộng đoàn Giáo xứ Đông Tháp ân cần mời về các gia đình để nghỉ ngơi.

Vào lúc 5 giờ sáng ngày 15 tháng 2, Linh mục quản hạt, quản xứ Đông Tháp đã dâng thánh lễ cầu nguyện cho đoàn người đi kiện, cho tổ quốc Việt Nam, cho công lý được tôn trọng và riêng cho các nạn nhân của vụ đàn áp ngày 14 tháng 2 năm 2017. Sau đó, khoảng 7 giờ 30 sáng, nhận được ý của Đức Giám mục Giáo phận Vinh, mọi người trở về nhà để tránh sự đàn áp đẫm máu mà nhà cầm quyền đe dọa sẽ thực hiện nếu tiếp tục đi kiện.

3. Công văn số 1022/UBND-NC ngày 23/2/2017 của Ủy ban nhân dân tỉnh Nghệ An do ông Lê Xuân Đại ký tên

Sau sự kiện ngày 14 tháng 2 năm 2017, ông Lê Xuân Đại – Phó Chủ tịch UBND tỉnh Nghệ An – thay mặt Ủy ban nhân dân tỉnh Nghệ An ký tên và gửi Công văn số 1022/UBND-NC ngày 23/2/2017 của UBND tỉnh Nghệ An đến Giám mục Giáo phận Vinh và Ban Công lý và Hòa bình thuộc Tòa Giám mục Vinh (sau đây gọi là “Công văn 1022”).

Nội dung được trình bày trong Công văn 1022 thể hiện một cách nhìn lệch lạc, hoàn toàn bóp méo sự thật, nhằm mục đích vu khống và bôi nhọ tất cả những người tham gia khởi kiện Công ty Formosa tại ba xã Quỳnh Ngọc, Sơn Hải và Quỳnh Thọ thuộc tỉnh Nghệ An, đặc biệt là cá nhân tôi – Linh mục Nguyễn Đình Thục.

Hơn 600 con người đi kiện Công ty Formosa vào ngày 14 tháng 2 năm 2017 đều có thể làm nhân chứng việc công an tỉnh Nghệ An dùng vũ khí tấn công người đi kiện, bởi tất cả nạn nhân bị bạo hành là chính họ. Tuy nhiên, chính quyền tỉnh Nghệ An nói ngược lại rằng công an bị người dân tấn công theo sự chỉ đạo của Linh mục Nguyễn Đình Thục.

Điều đáng nói, trong Công văn 1022, nhiều nội dung thể hiện sự thiếu hiểu biết về luật pháp Việt Nam nói chung và thủ tục tố tụng dân sự nói riêng của chính quyền tỉnh Nghệ An, cụ thể ở đây là người chấp bút ký tên – ông Lê Xuân Đại, Phó Chủ tịch UBND tỉnh.

QUAN ĐIỂM VÀ YÊU CẦU

1. Quan điểm của chúng tôi

1.1 Về sự kiện ngày 14 tháng 2 năm 2017

Những người dân đi kiện Công ty Formosa đã bị lực lượng công an chặn lại tại xã Diễn Hồng, huyện Diễn Châu một cách vô cớ khi đang đi trên đường. Họ đã bị công an đánh đập dã man, tài sản bị cướp bóc. Nhiều người đã ghi lại các hình ảnh một cách đầy đủ, trung thực nhất.

Không những thế, rất nhiều những người dân xung quanh đã bị hành hung một cách vô cớ; trong đó có cả người già và trẻ em. Nghiêm trọng hơn, nhiều người bị bắt giữ một cách trái phép và tra tấn trong trụ sở Công an huyện Diễn Châu và Trạm CSGT số 5. Tiền bạc, giấy tờ và điện thoại cá nhân trên người họ bị cướp và tước đoạt một cách trắng trợn, vô pháp. Nhiều người được thả ra với thương tích nặng nề và phải chữa trị lâu dài trong bệnh viện.

Chính quyền không thể phủ nhận một cách trơ trẽn như thế về những hành vi tàn ác với nhân dân của mình. Dù có trơ trẽn chối cãi hay trắng trợn tìm cách vu khống ngược lại chúng tôi, thì sự thật vẫn không hề thay đổi. Điều đó chỉ làm cho lòng tin hiếm hoi của người dân vào những người cầm quyền trở nên cạn kiệt.

Dưới ánh sáng của công lý và sự thật, mọi tội ác sẽ được phơi bày. Những cá nhân trực tiếp và gián tiếp phạm tội vào ngày 14 tháng 2 năm 2017 sẽ bị lịch sử ghi lại một cách đầy đủ và công bằng nhất.

1.2 Về Công văn 1022

Công văn 1022 mặc nhiên thừa nhận hành vi phạm pháp, đồng thời thể hiện sự thiếu hiểu biết về luật pháp Việt Nam.

Thật vậy, Công văn 1022 có các đoạn nêu như sau:

“UBND tỉnh Nghệ An đã có Công văn số 767/UBND-NC ngày 13/02/2017 gửi Tòa Giám mục, đồng thời cử ông Lê Xuân Đại, Phó Chủ tịch thường trực UBND tỉnh trực tiếp trao đổi với Giám mục Giáo phận Vinh; các ban ngành huyện Quỳnh Lưu đã trực tiếp trao đổi với Linh mục Nguyễn Đình Thục để thông báo và đề nghị không tổ chức đông giáo dân kéo vào Hà Tĩnh dễ xảy ra phức tạp về an ninh, trật tự.” (Chúng tôi nhấn mạnh phần gạch chân)

“Quá trình đoàn di chuyển vào Hà Tĩnh, lãnh đạo tỉnh Nghệ An cùng một số Linh mục đã có mặt tại hiện trường để tuyên truyền, vận động, nói rõ sẽ trực tiếp nhận đơn khởi kiện Công ty THHH Hưng Nghiệp Formosa của bà con giáo dân để gửi đến Tòa án nhân dân Thị xã Kỳ Anh giải quyết, […]; đồng thời đề nghị Linh mục Thục và giáo dân xứ Song Ngọc quay về, thực hiện việc khởi kiện theo cơ chế cử người đại diện.” (Chúng tôi nhấn mạnh phần gạch chân)

Với nội dung nêu trên, Công văn 1022 đã thể hiện hai điều quan trọng sau đây:

Thứ nhất, mặc nhiên thừa nhận hành vi tìm cách ngăn cản người dân đi kiện Công ty Formosa khi liên tục thông báo và đề nghị người dân quay về, không cho đi vào tỉnh Hà Tĩnh để đến Tòa án nhân dân Thị xã Kỳ Anh. Nói cách khác, đó là hành vi ngăn cản người dân thực hiện quyền công dân cơ bản. Đây là hành vi vi phạm pháp luật nghiêm trọng của các cấp chính quyền Nghệ An, cụ thể theo và cần phải tiến hành khởi tố hình sự vụ việc theo mức độ nghiêm trọng của hành vi này.

Thứ hai, thể hiện sự thiếu hiểu biết về luật pháp Việt Nam nói chung và thủ tục tố tụng dân sự nói riêng của chính quyền tỉnh Nghệ An, cụ thể ở đây là người chấp bút ký tên – ông Lê Xuân Đại, Phó Chủ tịch UBND tỉnh.

Theo Điều 190 của Bộ luật Tố tụng Dân sự năm 2015, việc gửi đơn khởi kiện dân sự chỉ nộp cho Tòa án, cụ thể ở đây là Tòa án nhân dân Thị xã Kỳ Anh, nơi có trách nhiệm nhận và thụ lý đơn kiện Công ty Formosa.

Theo Điều 20 và 21 của Luật Tổ chức Chính quyền địa phương năm 2015, trong phạm vi nhiệm vụ và quyền hạn của Ủy ban nhân dân cấp tỉnh không có bất cứ quy định nào về việc thay mặt các tòa án tiếp nhận đơn khởi kiện dân sự của người dân.

Quan trọng hơn, theo Bộ luật Tố tụng Dân sự năm 2015, thủ tục khởi kiện đòi bồi thường phải do chính người khởi kiện thực hiện, không được khởi kiện theo cơ chế người đại diện.

Cần lưu ý, cơ chế người đại diện một tập thể chỉ có thể áp dụng trong các trường hợp khiếu nại và tố cáo, như tôi đang hành xử theo Đơn Tố Cáo này, trong khi việc khởi kiện dân sự của các nạn nhân Công ty Formosa là quyền của những người có đầy đủ năng lực hành vi dân sự trước tòa án.

Thú thật, chúng tôi không hiểu UBND tỉnh Nghệ An và ông Lê Xuân Đại đã dựa vào quy định pháp luật nào để đề nghị người dân khởi kiện theo cơ chế người đại diện, hay quý vị tự tiện đặt ra luật hoặc diễn giải luật pháp theo ý riêng của mình (?).

2. Yêu cầu của chúng tôi

2.1 Quyền tố cáo của công dân

Công dân có quyền tố cáo theo quy định của Luật Tố Cáo được ban hành ngày 11/11/2011, cụ thể tại Khoản 1, Điều 2 như sau:

“1. Tố cáo là việc công dân theo thủ tục do Luật này quy định báo cho cơ quan, tổ chức, cá nhân có thẩm quyền biết về hành vi vi phạm pháp luật của bất cứ cơ quan, tổ chức, cá nhân nào gây thiệt hại hoặc đe dọa gây thiệt hại lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của công dân, cơ quan, tổ chức.”

Nguyên tắc xác định người có thẩm quyền giải quyết tố cáo được quy định trong Điều 12 của Luật Tố Cáo, như sau:

“1. Tố cáo hành vi vi phạm pháp luật trong việc thực hiện nhiệm vụ, công vụ của cán bộ, công chức, viên chức do người đứng đầu cơ quan, tổ chức có thẩm quyền quản lý cán bộ, công chức, viên chức đó giải quyết.

Tố cáo hành vi vi phạm pháp luật trong việc thực hiện nhiệm vụ, công vụ của người đứng đầu, cấp phó của người đứng đầu cơ quan, tổ chức do người đứng đầu cơ quan, tổ chức cấp trên trực tiếp của cơ quan, tổ chức đó giải quyết.

2. Tố cáo hành vi vi phạm pháp luật trong việc thực hiện nhiệm vụ, công vụ của cán bộ, công chức, viên chức thuộc thẩm quyền quản lý của nhiều cơ quan, tổ chức do người đứng đầu cơ quan, tổ chức trực tiếp quản lý cán bộ, công chức, viên chức bị tố cáo phối hợp với các cơ quan, tổ chức có liên quan giải quyết.

3. Tố cáo hành vi vi phạm pháp luật trong việc thực hiện nhiệm vụ, công vụ của cán bộ, công chức, viên chức có dấu hiệu tội phạm do cơ quan tiến hành tố tụng giải quyết theo quy định của pháp luật về tố tụng hình sự.”

Bởi những căn cứ pháp lý nêu trên, chúng tôi theo đây đề nghị quý cơ quan tiếp nhận Đơn Tố Cáo này của chúng tôi và tiến hành xử lý hành vi vi phạm pháp luật trong việc thực hiện nhiệm vụ, công vụ của các cán bộ, công chức, viên chức có dấu hiệu tội phạm theo quy định của pháp luật về tố tụng hình sự. Chúng tôi nêu cụ thể nội dung tố cáo dưới đây.

2.2 Tố cáo hành vi xâm phạm quyền khiếu nại và hành vi can thiệp vào giải quyết vụ việc dân sự

Bất kể mọi lý do bảo vệ an ninh trật tự xã hội và an toàn giao thông mà chính quyền tỉnh Nghệ An nêu ra trong Công văn 1022, việc ông Lê Xuân Đại, Phó Chủ tịch UBND tỉnh, và ông Nguyễn Hữu Cầu, Giám đốc Công an tỉnh Nghệ An, sử dụng lực lượng công an (có và không mặc sắc phục) cản trở người đi kiện thuê phương tiện di chuyển, chặn đường và lùa mọi người vào địa hình bất lợi để tấn công và cướp phá tài sản, nhằm mục đích gây cản trở và xâm phạm quyền khiếu nại của các nạn nhân Công ty Formosa, rõ ràng là hành vi vi phạm pháp luật nghiêm trọng, cần phải bị xử lý nghiêm minh.

Thật vậy, Bộ luật Hình sự năm 1999 quy định tại Điều 132 về “tội xâm phạm quyền khiếu nại, tố cáo” như sau:

“1. Người nào có một trong các hành vi sau đây, thì bị phạt cảnh cáo, cải tạo không giam giữ đến một năm hoặc phạt tù từ ba tháng đến ba năm:

a) Lợi dụng chức vụ, quyền hạn cản trở việc khiếu nại, tố cáo, việc xét và giải quyết các khiếu nại, tố cáo hoặc việc xử lý người bị khiếu nại, tố cáo;

b) Có trách nhiệm mà cố ý không chấp hành quyết định của cơ quan có thẩm quyền xét và giải quyết các khiếu nại, tố cáo gây thiệt hại cho người khiếu nại, tố cáo.

2. Người nào trả thù người khiếu nại, tố cáo thì bị phạt cải tạo không giam giữ đến ba năm hoặc phạt tù từ sáu tháng đến năm năm.

3. Người phạm tội còn có thể bị cấm đảm nhiệm chức vụ nhất định từ một năm đến năm năm.”

Thêm vào đó, Điều 496 của Bộ luật Tố tụng Dân sự năm 2015 cũng quy định về việc “xử lý hành vi can thiệp vào giải quyết vụ việc dân sự”.

Do vậy, chúng tôi đề nghị quý cơ quan tiến hành khởi tố vụ án về “tội xâm phạm quyền khiếu nại, tố cáo” đối với ông Lê Xuân Đại, Phó Chủ tịch UBND tỉnh, và ông Nguyễn Hữu Cầu, Giám đốc Công an tỉnh Nghệ An, như đã trình bày ở trên.

2.3 Tố cáo hành vi vu khống

Chính quyền tỉnh Nghệ An đã chỉ đạo các phương tiện truyền thông địa phương vu khống và bôi nhọ tất cả những người tham gia khởi kiện Công ty Formosa tại ba xã Quỳnh Ngọc, Sơn Hải và Quỳnh Thọ thuộc tỉnh Nghệ An, đặc biệt là cá nhân Linh mục Nguyễn Đình Thục. Công văn 1022 do ông Lê Xuân Đại, Phó Chủ tịch UBND tỉnh, ký tên cũng chứa đựng nhiều nội dung vu khống và bôi nhọ như vậy.

Hành động nói trên rõ ràng là hành vi vi phạm pháp luật nghiêm trọng, với nhiều tình tiết tăng nặng, cần phải bị xử lý nghiêm minh. Thật vậy, Bộ luật Hình sự năm 1999 quy định tại Điều 122 về “tội vu khống”, như sau:

“1. Người nào bịa đặt, loan truyền những điều biết rõ là bịa đặt nhằm xúc phạm danh dự hoặc gây thiệt hại đến quyền, lợi ích hợp pháp của người khác hoặc bịa đặt là người khác phạm tội và tố cáo họ trước cơ quan có thẩm quyền, thì bị phạt cảnh cáo, cải tạo không giam giữ đến hai năm hoặc phạt tù từ ba tháng đến hai năm.

2. Phạm tội thuộc một trong các trường hợp sau đây, thì bị phạt tù từ một năm đến bảy năm:

a) Có tổ chức;
b) Lợi dụng chức vụ, quyền hạn;
c) Đối với nhiều người;
d) Đối với ông, bà, cha, mẹ, người dạy dỗ, nuôi dưỡng, chăm sóc, giáo dục, chữa bệnh cho mình;
đ) Đối với người thi hành công vụ;
e) Vu khống người khác phạm tội rất nghiêm trọng hoặc đặc biệt nghiêm trọng.

3. Người phạm tội còn có thể bị phạt tiền từ một triệu đồng đến mười triệu đồng, cấm đảm nhiệm chức vụ, cấm hành nghề hoặc làm công việc nhất định từ một năm đến năm năm.”

Do vậy, chúng tôi đề nghị quý cơ quan tiến hành khởi tố vụ án về “tội vu khống” đối với ông Lê Xuân Đại, Phó Chủ tịch UBND tỉnh, như đã trình bày ở trên.

KẾT LUẬN

Với tư cách là người hướng dẫn các nạn nhân tiến hành khởi kiện Công ty Formosa, đồng thời là nạn nhân trong vụ đàn áp tàn bạo của chính quyền tỉnh Nghệ An vào ngày 14 tháng 2 năm 2017 tại Diễn Châu, bằng văn bản này, tôi – Linh mục Gioan Baotixta Nguyễn Đình Thục, quản xứ Song Ngọc, xã Quỳnh Ngọc, huyện Quỳnh Lưu, tỉnh Nghệ An – cùng nhiều nạn nhân khác, theo đây:

Tuyên bố lên án và tố cáo hành động đàn áp bằng bạo lực của chính quyền tỉnh Nghệ An đối với những người dân thực hiện quyền cơ bản của công dân theo luật định, đồng thời phản đối và tố cáo Ủy ban nhân dân tỉnh Nghệ An đã chỉ đạo các phương tiện truyền thông vu khống và bôi nhọ chúng tôi bằng cách bóp méo sự thật.

Chúng tôi đề nghị quý cơ quan tiếp nhận Đơn Tố Cáo này của chúng tôi, tiến hành xử lý hành vi vi phạm pháp luật của các cá nhân nêu tên ở trên, đồng thời thông báo công khai cho chúng tôi biết kết quả xử lý. Chúng tôi tin rằng một chính quyền chính danh luôn phải tôn trọng ý nguyện của công dân và hành xử trên cơ sở luật pháp.

Lập tại Nghệ An, ngày 3 tháng 3 năm 2017

Linh mục quản xứ Song Ngọc

GB. Nguyễn Đình Thục

Chỉ hai tháng từ đầu năm đến nay có tất cả 8 trường hợp xảy ra cho người dân ( chết hay bị thương nặng) do công an Việt nam gây ra:

Chỉ hai tháng từ đầu năm đến nay có tất cả 8 trường hợp xảy ra cho người dân (chết hay bị thương nặng) do công an Việt nam gây ra:

  • 1) Công an vô cớ “vây bắt” và đánh 5 người, 2 người nhập viện

07/01/2017

http://tuoitre.vn/tin/phap-luat/20170107/cong-an-vo-co-vay-bat-va-danh-5-nguoi-2-nguoi-nhap-vien/1248613.html

  • 2) Công an đánh chết người ở Bình Ðịnh: ‘Chết do chạy quá sức’

http://www.nguoi-viet.com/viet-nam/cho-hinh-cong-danh-chet-nguoi-o-binh-dinh-chet-chay-qua-suc/

  • 3) Công an Vĩnh Phúc: Cầu cứu dư luận vì người thân bị công an đánh chết

http://baocalitoday.com/breaking-news/vinh-phuc-cau-cuu-du-luan-vi-nguoi-than-bi-cong-an-danh-chet.html

4) Người đàn ông nhập viện bất thường sau khi rời trụ sở công an.

http://danviet.vn/phap-luat/nguoi-dan-ong-nhap-vien-bat-thuong-sau-khi-roi-tru-so-cong-an-737737.html

5) Bị đa chấn thương sau khi làm việc với công an?

http://www.baomoi.com/bi-da-chan-thuong-sau-khi-lam-viec-voi-cong-an/c/21307438.epi

6) Vụ 2 mẹ con chở thuốc lá lậu thương vong: Bị công an đạp ngã?

http://www.phapluatso.com/vu-2-me-con-cho-thuoc-la-lau-thuong-vong-bi-cong-an-dap-nga.html

  • 7) Anh Nguyễn Thành Ngôn tử vong tại trụ sở công an xã là do treo cổ tự tử.

ngày 07/02/2017

http://phapluatxahoi.vn/phap-luat/nghe-an-nguoi-dan-ong-tu-vong-tai-tru-so-cong-an-xa-trong-tu-the-treo-co-131266

Khánh An-VOA

Bà Nguyễn Thị Ái, mẹ của anh Phạm Ngọc Nhung, người tử vong trong lúc bị công an phường Cầu Ông Lãnh, Q.1

http://www.voatiengviet.com/a/chet-trong-luc-tam-giam-than-nhan-bi-canh-cao-khong-duoc-cau-ket-phan-dong/3748525.html

Đừng reo hò khi đảng cầm quyền hạ thủ một con mồi.

From facebook: Hoang Le Thanh
Giết một con chuột để cứu hàng vạn con chuột.

Đừng reo hò khi đảng cầm quyền hạ thủ một con mồi.

Ls. Lê Công Định

Sự kiện báo chí công cụ của đảng cầm quyền được bật đèn xanh vạch trần khối tài sản khổng lồ của một quan chức cấp cao của đảng đáng để chúng ta suy ngẫm ở những khía cạnh sau đây:

1) Quan chức cộng sản ai chẳng tham nhũng, sao báo chí không vạch trần hết lai lịch tài sản của tất cả họ, mà chỉ lâu lâu đánh một vài người thôi?

2) Chống tham nhũng chỉ là một vũ khí đấu đá nội bộ của người cộng sản để loại trừ kẻ không cùng phe cánh mình hoặc phe đã bị thất sủng.

3) Báo chí được đảng cầm quyền nuôi cơm và sử dụng như chó săn, khi cần giết con mồi nào thì tung ra vồ chết kẻ đó.

4) Xử lý vài quan chức tham nhũng chỉ là trò mèo giải toả tâm lý bức xúc của dân tình, chứ chưa giải quyết dứt điểm gốc của vấn đề, đó là ngày nào cái đảng tham nhũng này còn tồn tại thì ngày đó treo cổ một thằng quan tham không phải là chuyện đáng để reo hò của thiên hạ.

5) Hiểu những điều trên để đừng bao giờ góp vào tiếng reo hò mà đảng cầm quyền muốn tạo ra trước khi hạ thủ một con mồi, và đừng biến mình thành một công cụ bị lợi dụng như báo giới bưng bô đảng cầm quyền.

Luật sư @Lê Công Định

LE CONG DINH

Mọi thứ bại hoại là do cái chế độ này mà ra

From facebook:Lê Hữu Nghiệp shared Sun Nguyen‘s post.
Mọi thứ bại hoại là do cái chế độ này mà ra , ra tay quyết liệt để dẹp đến đâu mà không lo dẹp thứ độc tài căn cơ tạo ra nó thì có 100 năm nữa cũng thế thôi. Xem Singapore cấm nhã kẹo cao su bé tí tẹo người ta còn cấm được vì nước người ta không có đảng cs quang vinh nào lãnh đạo cả. Nói thế cho nó vắn .

Thân nhân người chết bị cảnh cáo ‘không cấu kết phản động’


Bà Nguyễn Thị Ái ôm di ảnh con trai, anh Phạm Ngọc Nhung.

Bà Nguyễn Thị Ái ôm di ảnh con trai, anh Phạm Ngọc Nhung.

Bà Nguyễn Thị Ái, mẹ của anh Phạm Ngọc Nhung, người tử vong trong lúc bị công an phường Cầu Ông Lãnh, Q.1, TPHCM, bắt giữ, kể lại cho VOA về trường hợp của con bà:

“Hôm 15/1/2017, con trai em và 3 thanh niên gây lộn trên phố, rồi bị công an phường Cầu Ông Lãnh bắt. Hai ngày sau thì con mất”.

Theo lời bà Ái, ngày 6/2, cơ quan chức năng đã gọi bà lên để trả kết quả khám nghiệm tử thi. Kết quả khám nghiệm cho biết anh Phạm Ngọc Nhung chết do chấn thương sọ não.

Cụ thể, anh bị gãy 2 xương sườn và gãy xương quai hàm bên phải, dập sọ, trên người có 9 vết thương. Mỗi vết dài từ 3 đến 8-9 cm.

Bà Ái khẳng định với VOA con trai bà “cao 1,71 mét, nặng trên 70 kg và không có vấn đề về sức khỏe” trước đó.

Tin cho hay hai người dân tham gia bắt Nhung vì tưởng là cướp đã được thả ra vì camera và lời khai cho thấy không có dấu hiệu những người này đã gây ra chấn thương cho Nhung.

Bà Ái cho biết từ khi bị bắt cho đến khi con trai chết, gia đình bà không hề nhận được thông báo từ cơ quan chức năng. Bà nói: “Tôi chỉ buồn là tại sao công an bắt con tôi, nhân viên của trường Cao đẳng Công nghệ Thông tin TPHCM, mà sao con tôi bị mất tích 7 ngày, gia đình và nhà trường đi tìm, máy của con tôi mở 24/24 mà công an bắt về không ai báo cho tôi, cho gia đình cả. Sau đó họ đem con tôi đi bệnh viện, con tôi chết xong họ mổ, để trong nhà xác. Mấy ngày sau, anh em trong nhà trường đi kiếm cũng không biết. Rồi qua một người bạn báo về cho bạn gái của con trai tôi, nói là con tôi bị tai nạn mất rồi”.

Người mẹ đơn chiếc cho biết bà hiện đang tá túc tại một ngôi chùa ở TPHCM do hoàn cảnh khó khăn. Bà nói trong tiếng khóc: “47 ngày mà tôi vẫn chưa được gặp con. Các cháu xin được cho vào gặp thì tôi cũng không đủ can đảm vào gặp con. Hận mình không bảo vệ được con. Khi con chết, tôi cũng không gặp được. Gần 2 tháng rồi mà tôi cũng chưa gặp được con để nhìn một cái…”

Sau khi vụ việc được đưa lên mạng xã hội, một số luật sư đã làm đơn kiến nghị gửi Bí thư TPHCM Đinh La Thăng để yêu cầu xem xét, làm rõ nguyên nhân cái chết của anh Phạm Ngọc Nhung.

Trước Tết Nguyên Đán, ông Đinh La Thăng đã trực tiếp làm việc với các luật sư và gia đình nạn nhân Phạm Ngọc Nhung. Ông cũng chỉ đạo công an thành phố làm rõ nguyên nhân tử vong theo đơn đề nghị của gia đình.

Luật sư Nguyễn Quynh, một trong số các luật sư tham gia vụ án, hôm 27/2 thông báo trên mạng rằng sau khi bị cản trở không cho gia đình và các luật sư vào làm việc tại Viện kiểm sát TPHCM, cuối cùng nhờ đấu tranh, các luật sư đã được Viện kiểm sát mời vào làm việc. Phó Viện trưởng Viện kiểm sát cam kết, đồng ý trưng cầu giám định tử thi Phạm Ngọc Nhung và sẽ thông báo trong vài ngày tới.

Trả lời VOA tối 3/3, bà Ái cho biết hiện bà vẫn chưa nhận được phản hồi từ cơ quan chức năng. Ngược lại, bà bị cảnh cáo không được cấu kết với “bọn phản động”. Nếu không sẽ bị “tù mọt gông”.

“Họ bảo tôi là phản động. Đi nói với bọn phản động rồi bị bắt, đi tù mọt gông. Tôi mới bảo là ‘Xin lỗi anh, tôi là dân đen ở Nghệ An vào. Anh chỉ cho tôi ai là người phản động để tôi tránh, chứ giờ tôi cũng chả biết ai phản động, ai không phản động cả. Tôi là một người mẹ không biết chữ. Con tôi chết thì tôi cứ đi hết chỗ này đến chỗ khác để xin mọi người cứu mẹ con tôi”.

Những năm gần đây, Việt Nam bị nhiều tổ chức quốc tế chỉ trích về các trường hợp tử vong trong khi bị giam giữ. Ước tính đã có hơn 200 người bị chết trong lúc bị giam giữ tại các đồn công an Việt Nam trong những năm qua.

Xem thêm: Chỉ hai tháng từ đầu năm  đến nay có tất cả 8 trường hợp xảy ra cho người dân ( chết và bị thương nặng) do công an Việt nam  gây ra:

  • 1) Công an vô cớ “vây bắt” và đánh 5 người, 2 người nhập viện

07/01/2017

http://tuoitre.vn/tin/phap-luat/20170107/cong-an-vo-co-vay-bat-va-danh-5-nguoi-2-nguoi-nhap-vien/1248613.html

  • 2)  Công an đánh chết người ở Bình Ðịnh: ‘Chết do chạy quá sức’

http://www.nguoi-viet.com/viet-nam/cho-hinh-cong-danh-chet-nguoi-o-binh-dinh-chet-chay-qua-suc/

  • 3)  Công an Vĩnh Phúc: Cầu cứu dư luận vì người thân bị công an đánh chết

 http://baocalitoday.com/breaking-news/vinh-phuc-cau-cuu-du-luan-vi-nguoi-than-bi-cong-an-danh-chet.html

4) Người đàn ông nhập viện bất thường sau khi rời trụ sở công an.

http://danviet.vn/phap-luat/nguoi-dan-ong-nhap-vien-bat-thuong-sau-khi-roi-tru-so-cong-an-737737.html

5)  Bị đa chấn thương sau khi làm việc với công an?

http://nld.com.vn/phap-luat/bi-da-chan-thuong-sau-khi-lam-viec-voi-cong-an-20170111212428485.htm?utm_source=dapp&utm_medium=facebook&utm_campaign=share

6)  Vụ 2 mẹ con chở thuốc lá lậu thương vong: Bị công an đạp ngã?

http://www.phapluatso.com/vu-2-me-con-cho-thuoc-la-lau-thuong-vong-bi-cong-an-dap-nga.html

  • 7)  Anh Nguyễn Thành Ngôn tử vong tại trụ sở công an xã là do treo  cổ tự tử.

ngày 07/02/2017

 http://phapluatxahoi.vn/phap-luat/nghe-an-nguoi-dan-ong-tu-vong-tai-tru-so-cong-an-xa-trong-tu-the-treo-co-131266

Khánh An-VOA

Bà Nguyễn Thị Ái, mẹ của anh Phạm Ngọc Nhung, người tử vong trong lúc bị công an phường Cầu Ông Lãnh, Q.1

http://www.voatiengviet.com/a/chet-trong-luc-tam-giam-than-nhan-bi-canh-cao-khong-duoc-cau-ket-phan-dong/3748525.html

Vỉa hè Quận Nhứt và Giải Nobel Y khoa

Vỉa hè Quận Nhứt và Giải Nobel Y khoa

 Lê Trọng Hiệp

Trụ sở của các cơ quan trung ương có thể ngang nhiên lấn chiếm vỉa hè vì xem mình đứng trên luật pháp. Thân nhân các quan chức ngang nhiên lấn chiếm vỉa hè vì nghĩ rằng họ miễn dịch với luật pháp. Còn lại là dân buôn gánh bán bưng, những người sửa xe, xá xe, v.v… Bất cứ vỉa hè thành phố nào của Việt Nam cũng có bóng dáng của họ. Họ có thể nào yên ổn làm ăn với hệ thống công an, dân phòng, đội trật tự đô thị nếu không “chung chi”? Và chính đội quân “nách thước, tay dao” này lại phải chung chi cho các quan chức cấp phường và quận để có một việc làm như thế.

Đập phá tanh bành nguồn làm ăn của dân nhưng có phá vỡ ra cái kỹ nghệ tham nhũng và vạch mặt được bọn sâu dân mọt nước kia hay không? Tháo gỡ vọng gác của Ngân hàng Nhà Nước rồi sau đó lại hì hục mang đến trả thì cuối cùng chỉ có dân gánh chịu: tiền đây cũng là tiền của dân, tiền từ thuế dân đóng, từ các tài nguyên đã bán cho nước ngòai hay tiền vay mượn mà con cháu đời sau của dân sẽ è cổ ra trả!

Đây chính là vấn nạn mà chế độ tạo ra với tình trạng vô pháp luật bao trùm mọi cấp, nạn tham những bao trùm đủ mọi cấp.

Singapore có một đô thị xinh đẹp, trước hết là nhờ cơ chế pháp trị của nó. Dù Singapore vẫn là một thể chế “chuyên chế mềm”, nó vẫn là một xã hội mà không ai có thể ngang nhiên dẫm lên pháp luật.

Tuần qua tại Sài Gòn xảy ra hai việc có bản chất giống nhau, tuy nhiên chỉ một gây sự chú ý. Thứ nhất là chiến dịch “Biến Quận Một thành Singapore thu nhỏ”, thứ hai là dự án kiếm cái giải Nobel Y khoa để… “vẻ vang thành phố Hồ Chí Minh”, qua mặt cả thủ đô Hà Nội.

Và trước đó một tuần, tại cả hai nơi, lại xảy ra một sự kiện đáng hổ thẹn trước hai bức tượng, tượng Lý Thái Tổ và tượng Trần Hưng Đạo.

Tại Hà Nội sáng ngày 17.2.2017 có khoảng 100 người dân tụ tập trước Tượng đài Lý Thái Tổ để thắp hương tưởng niệm 6 vạn đồng bào và chiến sĩ đã ngã xuống trong cuộc chiến 1979. Thay vì sát cánh cùng người dân trong buổi lễ này, chính quyền cử một số lượng rất lớn công an chìm và nổi đến kiểm soát. Chính quyền không dám phá buổi lễ nhưng sau đó lại bắt giữ nhiều nhân vật chủ chốt.

Còn tại Sài Gòn thì buổi tưởng niệm đã không thể diễn ra khi công an chia ra nhiều tốp. Tốp thì vây chặt Tượng đài Trần Hưng Đạo không cho ai đến gần. Tốp thì chặn bắt những người đã đến đưa lên xe bus để chở ra ngoài. Tốp thì chặn các nhân vật hoạt động nổi bật không cho ra khỏi nhà.

Bốn câu chuyện này tuy khác nhau nhưng lại nhất quán với nhau.

Cái vỉa hè và Giải Nobel

Quận 1 Sài Gòn đang rục rịch… hóa rồng, chuyển mình làm Singapore bằng chiến dịch giải phóng vỉa hè. Suốt cả tuần qua ông Đoàn Ngọc Hải, Phó chủ tịch Quận 1, đã đích thân dẫn đoàn kiểm tra liên ngành đi dàn ngang trên các đường phố chính của quận để dọn dẹp vỉa hè, quyết tâm biến khu trung tâm Sài Gòn “thành Singapore thu nhỏ”.

Đòan quân này đã dùng máy móc đập phá, tháo dỡ những “công trình lấn chiếm vỉa hè”, phạt người bán hàng rong, đái bậy, chạy xe máy trên vỉa hè. Họ cũng thẳng tay xử phạt hay cẩu những xe hơi nhà nước (biển xanh) đậu trái nơi quy định về trụ sở phường sở tại, thậm chí đập phá rào chắn hay trạm gác công an của chi nhánh Ngân hàng nhà nước tại Sài Gòn. Ông Hải, tuyên bố “Không thể để tình trạng lấn chiếm vỉa hè, buôn bán hàng rong, tiểu bậy… gây mất mỹ quan tiếp tục diễn ra. Từ nay đến cuối năm, đích thân tôi sẽ trực tiếp cùng với các lực lượng chức năng của quận kiên quyết xử lý triệt để, không ngại đụng chạm, tất cả đều phải thượng tôn pháp luật”.

Trong khi đó thì ý tưởng về giải Nobel lại được Bí thư Thành ủy Đinh La Thăng đề ra trong buổi gặp gỡ giữa các thầy thuốc và Thường trực Thành uỷ vào chiều 24.2, nhân kỷ niệm 62 năm “Ngày thầy thuốc Việt Nam”.

Trong cuộc họp Giáo sư Nguyễn Thị Ngọc Phượng –được diễn tả là “chuyên gia đầu ngành về sản khoa Việt Nam” — trăn trở là “bác sỹ ở Việt Nam trình độ, tay nghề rất giỏi, nhưng cơ sở vật chất và sự chuyên nghiệp lại không theo kịp”. Bà phát biểu: “Hiện nay các anh chị bác sĩ ở đây ngang hàng với nước ngoài, nhưng chỉ là ở khía cạnh cá nhân. Nhưng làm sao phải để cho cả mặt bằng y tế nước ta ngang hàng với nước ngoài”.

Một người có trí tuệ trung bình thì khi nghe cụm từ “mặt bằng y tế” ắt phải nghĩ đến các “mặt bằng” khác trên các lĩnh vực kinh tế, xã hội, giáo dục, khoa học, v.v… Tuy nhiên ông Đinh La Thăng lại là ngoại lệ. Đón nhận thông tin “bác sĩ ta giỏi lắm”, ông phởn lên nghĩ tới ngày bác sĩ nào đó trong thành phố mình lãnh đạo giật giải Nobel Y khoa. Ký giả Việt Đông tường thuật trong bản tin “TP.HCM nghiên cứu đề án giành Nobel y học” đăng trên Vietnamnet ngày 24.2.2017:

“ […] ông (Đinh La Thăng) cho đây là gợi ý và ý tưởng rất đáng suy nghĩ. Thành phố có đội ngũ y bác sĩ rất giỏi, có tiềm lực về y tế, có khả năng về kinh tế, có khả năng về nghiên cứu và nếu có quyết tâm có khả năng đạt được những thành tựu cao về y học. ‘Tiếp thu ý kiến của bác sĩ Phượng, lãnh đạo TP sẽ trao đổi và thành lập một tổ chuyên gia đầu ngành để chúng ta nghiên cứu thành lập đề án phấn đấu để có một đơn vị có thể giành được giải thưởng Nobel về y học trong tương lai” [… ] Ông khẳng định: ‘Chúng ta sẽ là địa phương đầu tiên của cả nước làm được điều đó. Vì tất cả chúng ta ngồi ở đây sẽ là người quyết định có hay không có giải thưởng Nobel y học’”.

Ít ai để ý đến dự án điên rồ của ông Thăng nhưng việc làm của ông Hải thì thu hút công luận, ủng hộ khá đông nhưng cũng không ít người tỏ ý hoài nghi tính cách “ra quân kiểu phong trào”.

“Tư duy phong trào”

Vấn đề đặt ra là: ông Hải là Phó chủ tịch và còn có bao nhiêu việc để làm, thế nhưng như đã tuyên bố thì nay đến cuối năm ông chỉ làm mỗi một việc là dọn vỉa hè. Chẳng lẽ Quận 1 biên chế hẳn một ông “Phó chủ tịch đặc trách vỉa hè”?

Nhưng hành vi đập phá không nương tay của ông ta lại được rất nhiều người hoan hô, bất kể là ông đập phá không kể luật. Theo luật thì đầu tiên phải nhắc nhở và ấn định thời hạn tháo dỡ, đến khi quá hạn mà không thay đổi thì mới phá và lúc này gia chủ phải chi trả toàn bộ chi phí đập phá, dọn dẹp.

Sở dĩ như vậy là do họ “mát lá gan”: những ấm ức bấy lâu nay của họ đã được giải tỏa phần nào. Đó là cảnh xe công chở quan chức cỡ bự, lâu nay vốn cậy thế mà phóng bậy và đậu càn, nay bị ông phạt thẳng tay. Đó là cảnh ông ra lệnh tháo gỡ các vọng gác hay rào chắn và bồn cây chắn lối của các cơ quan trung ương, khiến dân phải đi vòng xuống lòng đường nguy hiểm, v.v..

Thấy báo chí và dư luận tán tụng, nhiều quận khác của Sài Gòn cũng “ra quân chiếm lại vỉa hè”. Câu chuyện bay ra tới Hà Nội nhưng việc này khiến cho các quan chức Hà Nội khó chịu.

Bí thư Thành ủy Hà Nội là Hoàng Trung Hải liên tiếng: “Hà Nội đã làm thế mấy năm rồi và làm gì thì làm, đừng để người dân nghĩ mình làm phong trào, rồi sau đó người ta lại lấn chiếm vỉa hè”. Phát biểu sáng 28.2.2017 trong cuộc họp tại quân Tây Hồ, ông cho rằng việc lập lại trật tự hè “không chỉ làm một, hai hôm là xong mà phải thường xuyên, gắn với văn hoá người dân, nếu không tạo được thói quen, nề nếp cho người dân thì không đạt được sự bền vững trong thực hiện nếp sống văn minh đô thị”.

Các quan chức nhỏ hơn cũng có cùng giọng điệu. Trao đổi với báo Tiền phong, ông Phạm Tuấn Long, Phó Chủ tịch quận Hoàn Kiếm – quận trung tâm Hà Nội — cho hay việc làm của ông Hải “chả có gì mới”. Ông phát biểu: “Công việc này được Hoàn Kiếm ra quân làm thường xuyên. Chúng tôi ra quân làm công việc này từ năm 2016, năm nay quận sẽ tiếp tục triển khai. Năm 2017, chúng tôi ra quân làm từ mồng 5 Tết…”.

So sánh với cách làm cứng rắn, không bỏ qua trường hợp vi phạm nào của Sài Gòn, ông Long khẳng định: “Hà Nội có cách làm của mình”.

Tương tự, Chủ tịch quận Hai Bà Trưng là Vũ Đại Phong giải thích: “Việc ra quân lập lại trật tự vỉa hè, lòng đường chúng tôi làm thường xuyên. Nhưng mỗi nơi, mỗi địa phương đều có đặc thù của nó nên cách làm khác nhau. Có rất nhiều vấn đề ở vỉa hè, công tác quản lý đô thị đối với vỉa hè không chỉ là việc cho người đi bộ”.

Hà Nội “có cách làm riêng” và “đặc thù của nó”, vậy nó là cái gì?

“Đặc thù Hà Nội”

Có thể thấy tính “đặc thù” qua việc bẻ cong con đường Trường Chinh: tùy theo cách nhìn thì nó có thể “cong mềm mại” hay “cong như cái ghi đông”, nhưng vấn đề chính là đường đang thẳng mà lại bị bẻ cong.

Lý do rất dễ hiểu: vì đường chạy qua lô đất công do Bộ Tư lệnh Phòng không – Không quân quản lý, sau đó mang ra chia cho nhiều tướng tá không quân làm nhà, nay đã có người lên chức Thứ trưởng. Hà Nội muốn mở rộng con đường này nhưng các tướng không chịu, vận dụng đủ lý lẽ và quan hệ quyền lực để bảo vệ nhà mình, thành thử nhà ở phía đường bên kia phải dời sâu, hậu quả là nó bị “cong” ra.

Đó là nét “đặc thù” của Hà Nội nơi mỗi căn nhà, mỗi hàng quán hay khách sạn, cửa tiệm tại các khu vực đắc địa của trung tâm thủ đô đều có những quan hệ quyền lực sâu dày. Đó có thể là sân sau hay tài sản người nhà, con cháu của quan chức rất bự, đang có chân hay từng có chân trong Bộ Chính trị cỡ Đỗ Mười, Phạm Thế Duyệt, Nguyễn Văn An, v.v.. Chưa kể hàng trăm quan chức là kim hay cựu ủy viên trung ương đảng, v.v…

Đến Hà Nội, cứ hỏi giới thạo tin vỉa hè sẽ thấy rằng những tuyến đường đắt nhất là tuyến của các thành phần tư bản đỏ: khách sạn này là của cháu ông Mười, nhà hàng kia là của cháu ông Duyệt, v.v… Cứ thế, đám con cháu của các công thần đảng tỏa ra khắp 36 phố phường. Mà đám này thì hoàn toàn nằm trên pháp luật. Tuyến đường mới mở cần phải đi thẳng mới hợp với khoa học về giao thông, về thẩm mỹ đô thị, thế nhưng nếu vướng căn nhà hay cửa tiệm của đám công tử và tiểu thư đỏ nhiều như rươi ở Hà Nội thì phải chạy vòng quanh.

Đó chính là lý do sâu xa nằm sau “cách làm riêng” của Hà Nội. Tại Sài Gòn thì một vị Phó chủ tịch quận có thể ra lệnh phá hủy các bậc tam cấp dân xây trước ngạnh cửa nhà mình. Tuy nhiên tại Hà Nội thì hãy liệu hồn, mất chức như bỡn.

Nhưng Sài Gòn cũng có cái “đặc thù” của nó.

Đặc thù Sài Gòn

Một trong những cảnh dọn dẹp vỉa hè gây chú ý nhất là cảnh dẹp vọng gác trước chi nhánh Ngân hàng Nhà nước tại Sài Gòn trên đường Võ Văn Kiệt vào chiều 27.2.2017.

Dưới sự lãnh đạo của ông Hải các nhân viên quản lý trật tự đô thị và cảnh sát đến gỡ những vọng gác lấn chiếm vỉa hè. Một quan chức ngân hàng ra càm ràm là làm sao không báo trước nhưng không chịu xưng tên, do đó đã bị ông Hải đuổi ra và ra lệnh tháo sạch.

Tuy nhiên sau đó đại diện Ngân hàng lên tiếng, khẳng định tuyên bố 4 chốt bảo vệ này là của Bộ Công an, thiết lập để bảo vệ kho tiền của nhà nước. Đồng thời họ dẫn chứng: trụ sở ngân hàng nằm trong danh mục được canh gác theo điều 6 của Nghị định 37/2009/NĐ-CP. Còn hàng rào xích bị ông Hải phá thì đã có từ trước năm 1975.

Thế là ông Hải phải co vòi lại, ra lệnh Đội quản lý đô thị quận 1 lắp lại các vọng gác ngay sau đó, đến 6 giờ tối là hòan tất. Giải thích với báo chí ông Hải vớt vát: “Do đặc thù đây là địa điểm quan trọng, quận tạm thời cho lắp lại 4 vọng gác để anh em công an canh gác, tuần tra. Tuy nhiên phía ngân hàng có thời gian 1 tháng để hoàn thành các thủ tục, giấy phép đúng pháp luật khi lắp các chốt bảo vệ này”.

Hà Nội có nét “đặc thù” riêng của nó. Sài Gòn cũng có “đặc thù” của nó. Bao trùm lên trên nét đặc thù của cả hệ thống chính trị.

“Đặc thù” của chế độ

Nó thể hiện trong hành vi của ông Hải và ý đồ của ông Thăng.

Ông Hải thích thì làm, lấn được thì lấn, bất kể lề luật. Còn ông Thăng thì say sưa với những chuyện trên trời bất chấp thực tế của thành phố mình. Ông phởn lên với con số bác sĩ giỏi đếm trên đầu ngón tay mà quên đi cái “mặt bằng y tế” và bao nhiêu “mặt bằng” khác.

Chẳng nói đâu xa, khi ông ta say sưa với giải Nobel thì các bác sĩ lại lôi ông ta về với “mặt bằng y tế” ảm đạm, ngay tại buổi họp nói trên. Tại đây Giám đốc Bệnh viện Chấn thương Chỉnh hình Phan Văn Trí than thở: năm 2012 khi thấy bệnh viện quá tải tới 145%, chính quyền thành phố đã cho cơ chế thành lập mô hình bệnh viện vệ tinh, tuy nhiên đến năm 2016 bệnh viện vẫn bị quá tải 145%!

Đạt giải Nobel là việc cực kỳ khó. Mà nếu đạt được thì giải thưởng trên cũng khó mà thay đổi hiện trạng nói trên.

Xem ra giải này (nếu đạt được) cũng giống như cái “giải” đã đạt vào năm 1980 với việc Phạm Tuân trở thành “phi công vũ trụ Á châu đầu tiên bay vào vũ trụ”. Thì Việt Nam đã bay vào vũ trụ thật đó, nhưng bay để được cái gì, ngoài mấy câu ca dao mà dân gian chế diễu kiểu Bút Tre:

Dân ta ăn độn, ăn mì

Mày lên vũ trụ làm gì hở Tuân

Hay:

Hoan hô đồng chí Gơ rồ

Bốt-kô đã được đảng tà thưởng huân

Chương vì đưa được thằng Tuân

Bay lên vũ trụ cả tuần chẳng sao

Trong chuyến bị dân gian giễu cợt là “đi ké” với phi hành gia Nga Viktor Vassilyevich Gorbatko, Phạm Tuân đã bay tổng cộng 142 vòng quanh quỹ đạo Trái Đất và tiến hành các thí nghiệm về hòa tan các mẫu khoáng chất hay trồng bèo hoa dâu trong tình trạng phi trọng lực. Tới nay vẫn chưa thấy nói về ứng dụng của những thí nghiệm trên, về những lợi ích của chuyến bay cho đất nước, chỉ biết ông ta là một trong những vị tướng góp phần “bẻ” cong đường Trường Chinh thẳng tắp nói trên “cong như cái ghi đông”: chả là ông ta cũng được chia cho lô đất làm nhà tại đây.

Giải Nobel Y khoa có thể mang lại gì cho đất nước? Bao nhiêu chuyện để làm, chuyện nào cũng thiếu vốn đầu tư cả, có cần phải dồn hết tài nguyên để tìm ra niềm tự hào tương tự chuyến bay vũ trụ này?

Nhưng cũng có thể ông Đinh La Thăng có lý. Nếu một bác sĩ nào đó tại Sài Gòn giành đuợc giải Nobel Y khoa, con bệnh từ khắp thế giới sẽ ùn ùn kéo đến, giới đầu tư nước ngoài cũng hồ hởi rót tiền vào, do đó tình trạng trên sẽ được cải thiện.

Trong khi chờ đợi ngày “tổ chuyên gia đầu ngành” ra đời để Sài Gòn giật giải Nobel thì thành phố này đã rục rịch làm Singapore bằng chiến dịch đòi lại vỉa hè. Nhưng với kiểu làm phong trào này thì cuối cùng thì đâu cũng vào đó. Ngày 28.2.2017 báo Thanh niên đăng bản tin “Đường phố Quận 1, những nơi ông Đoàn Ngọc Hải từng đến ‘giành lại vỉa hè’”, cho biết: “Sau nhiều đợt ra quân ‘giành lại vỉa hè’ dưới sự chỉ đạo của ông Đoàn Ngọc Hải, trong khi nhiều tuyến đường đã trở nên thông thoáng và khang trang hơn, ý thức người dân cũng chấp hành nghiêm chỉnh. Tuy nhiên, một số ít nơi vẫn còn tái diễn vi phạm”.

Chỉ mới một ngày hôm sau thôi mà đã vậy thì nói gì là tuần sau, tháng sau, năm sau? Giới lãnh đạo tại Sài Gòn muốn bắt chước cách quản lý đô thị của Singapore, tuy nhiên họ không ý thức rằng quản lý đô thị chỉ là một phần nhỏ trong các quản trị quốc gia!

Quản trị một quốc gia

Trụ sở của các cơ quan trung ương có thể ngang nhiên lấn chiếm vỉa hè vì xem mình đứng trên luật pháp. Thân nhân các quan chức ngang nhiên lấn chiếm vỉa hè vì nghĩ rằng họ miễn dịch với luật pháp. Còn lại là dân buôn gánh bán bưng, những người sửa xe, xá xe, v.v… Bất cứ vỉa hè thành phố nào của Việt Nam cũng có bóng dáng của họ. Họ có thể nào yên ổn làm ăn với hệ thống công an, dân phòng, đội trật tự đô thị nếu không “chung chi”? Và chính đội quân “nách thước, tay dao” này lại phải chung chi cho các quan chức cấp phường và quận để có một việc làm như thế.

Đập phá tanh bành nguồn làm ăn của dân nhưng có phá vỡ ra cái kỹ nghệ tham nhũng và vạch mặt được bọn sâu dân mọt nước kia hay không? Tháo gỡ vọng gác của Ngân hàng Nhà Nước rồi sau đó lại hì hục mang đến trả thì cuối cùng chỉ có dân gánh chịu: tiền đây cũng là tiền của dân, tiền từ thuế dân đóng, từ các tài nguyên đã bán cho nước ngòai hay tiền vay mượn mà con cháu đời sau của dân sẽ è cổ ra trả!

Đây chính là vấn nạn mà chế độ tạo ra với tình trạng vô pháp luật bao trùm mọi cấp, nạn tham những bao trùm đủ mọi cấp.

Singapore có một đô thị xinh đẹp, trước hết là nhờ cơ chế pháp trị của nó. Dù Singapore vẫn là một thể chế “chuyên chế mềm”, nó vẫn là một xã hội mà không ai có thể ngang nhiên dẫm lên pháp luật.

Các quan chức Sài Gòn muốn học theo Singapore thì ở đây ta cũng thử xem Singapore đã học từ ai.

Tư thế đĩnh đạc cả khi thua trận

Người có công đầu trong việc tạo dựng nên một Singapore hiện đại của hôm nay là Lý Quang Diệu. Nhưng ông Diệu đã học cách trị nước này từ người Anh, ngay vào lúc người Anh bại trận, một thất bại đau đớn và điếm nhục nhất trong lịch sử của mình: trận thất thủ Singapore năm 1942.

Trong hồi ký của mình, ông Lý cho biết từ trẻ, khi chứng kiến cảnh quân đội Anh tại Singapore xếp hàng rút về Malaysia trước sức tấn công của quân Nhật, ông đã thán phục tinh thần của người Anh và nguyện là sau này sẽ xây dựng đất nước của mình theo tinh thần và ý chí sắt thép của người Anh.

Theo diễn tả của ông thì dù thất trận phải triệt thoái, những người lính Anh vẫn đi đứng đĩnh đạc, thẳng người, mắt nhìn thẳng, hàng ngủ chỉnh tề và dĩ nhiên là luôn trật tự. Khi thất thế mà vẫn vững vàng như thế thì tập thể đó rất đáng để học hỏi và noi theo.

Ở đây các quan chức lãnh đạo cộng sản VN cũng cần học hỏi như vậy.

Hãy bớt huênh hoang, bớt phí tiền bạc của dân vào các lễ tưởng niệm rầm rộ, việc xây các tượng đài chiến thắng hoành tráng. Nhưng họ cần phải ngửng đầu đĩnh đạc khi nói về những trận thua như trận Gạc Ma năm 1988 hay những trận đau như cuộc chiến 1979.

Như đã nói ở trên, chỉ mới ngày 17.2.2017 vừa rồi chính họ họ đã ra lệnh công an chìm và dư nổi kiểm soát hay phá họai lễ tưởng niệm cuộc chiến 1979. Nghệ sĩ Kim Chi, một người bị đưa lên xe bus cùng hàng chục người khác khi vừa đến gần tượng Trần Hưng Đạo tại Sài Gòn phẫn nộ: “Thật là một hành động bán nước và vô ơn. Chúng tôi đi tưởng niệm đồng bào mình nhưng lại bị chính người Việt Nam của mình bắt giữ”.

Muốn học Singapore thì trước hết hãy học cách ứng xử mà đảo quốc này đã học từ người Anh trong cuộc chiến ngoại giao với Trung Quốc. Lính Anh thua trận nhưng vẫn ngửng cao đầu.

Một chính quyền đang huyên thuyên về “vai trò lịch sử” của mình mà lại cúi gằm mặt như là bọn ăn trộm vặt trước những sự kiện lịch sử nhức nhối nhất của dân tộc mình, thật là quá mỉa mai!

Từ “gái quê” thành nghi can!

Anh Minh

Cô Đoàn Thị Hương tại Malaysia, khi vừa bị bắt hôm 14/2/2017.

Cô Đoàn Thị Hương tại Malaysia, khi vừa bị bắt hôm 14/2/2017.

AFP
 ‘Nổi tiếng khắp thế giới’

Truyền thông quốc tế vào ngày 1 tháng 3 chiếu cảnh cô Đoàn thị Hương, nghi phạm trong vụ án quốc tế giết hại ông Kim Jong Nam bằng chất độc thần kinh VX, bị còng tay đưa ra tòa.

Sau phiên xử cô này rời tòa trong chiếc áo chống đạn. Những hình ảnh trong ngày ra tòa cho thấy đó là một cô gái trẻ, tóc ngắn nhuộm hoe vàng…. Trước đó kênh truyền hình Trung Quốc tiết lộ ảnh của nghi phạm mặc chiếc áo có chữ LoL (Laugh Out Loud). Tất cả khớp với thông tin mà cảnh sát Malaysia đưa ra sau khi bắt giữ nghi phạm hôm 15 tháng 2: đó là một người mang quốc tịch Việt Nam, sinh năm 1988 ở Nam Định.

Gia đình bây giờ rất là buồn. Biết làm sao được?! Cháu làm như vậy thì mình làm sao biết được. Cháu vẫn đi làm bình thường. Sự việc này xảy ra vậy không biết được.
-Ông Đoàn Văn Thạnh

Thân nhân và hàng xóm của cô này ở xã Nghĩa Bình, huyện Nghĩa Hưng, tỉnh Nam Định khi được tiếp xúc cũng xác nhận hình ảnh được công khai giống hệt cô con gái út của ông Đoàn Văn Thạnh hiện ngụ tại địa phương.

Vào buổi tối sau khi có tin Đoàn thị Hương bị đưa ra tòa với cáo buộc tham gia vụ ám sát bằng chất độc thần kinh VX và nếu bị buộc tội thì có thể chịu án tử hình, ông Đoàn Văn Thạnh lặp lại việc gia đình không hề biết con đi xa làm những gì:

“Gia đình bây giờ rất là buồn. Biết làm sao được?! Cháu làm như vậy thì mình làm sao biết được. Cháu vẫn đi làm bình thường. Sự việc này xảy ra vậy không biết được.”

Ngay sau tin tức về nữ nghi phạm Việt Nam có tên Đoàn thị Hương, sinh năm 1988 ở Nam Định được loan đi, nhiều cư dân mạng bắt đầu truy tìm tông tích của nhân vật này. Họ phát hiện ra một facebooker có biệt danh ‘Ruby, Ruby’.

Đoàn Thị Hương – Ruby, Ruby

Chủ nhân tài khoản facebook Ruby, Ruby có khuôn mặt giống Đoàn thị Hương nhưng ăn mặc rất khêu gợi, với những status thật ‘ngôn tình’. Một số tin còn cho biết khi ở Hà Nội, Đoàn thị Hương làm việc tại một quán bar ở thủ đô. Cô gái này còn giao du với nhiều người nước ngoài.

doan-thi-huong-2-622.jpg
Chủ nhân tài khoản facebook Ruby, Ruby có khuôn mặt giống Đoàn Thị Hương. Courtesy FB Ruby, Ruby

Nhân vật mà cư dân mạng phát hiện như thế hoàn toàn khác với những gì mà người thân và hàng xóm nhận định về cô gái Đoàn Thị Hương, con ông Đoàn Văn Thạnh ở tại đội 14 xã nghĩa bình, huyện nghĩa Hưng, tỉnh Nam Định.

Đây là một gia đình không có gì là dư giả nhưng cũng không đến mức thiếu thốn. Ông bố và bà mẹ kế của Đoàn thị Hương hiện sống trong căn nhà cấp 4 cạnh một con lạch nhỏ. Đây là nơi mà Hương mới về thăm hôm tết âm lịch Đinh Dậu vừa qua.

Mẹ Hương mất đột ngột đúng ngày Noel năm 2016 . Từ ngày Hương học xong cấp 3, mẹ thì bị bệnh tim nên gia đình khó khăn nhưng vẫn cố gắng cho Hương học đại học. Người thân còn nói thêm Đoàn thị Hương lên Hà Nội học dược và sau đó thêm ngành kế toán.

Ông Đoàn Văn Thạnh là thương binh hạng nặng cụt mất một chân; nhưng nay làm việc coi chợ kiếm thêm thu nhập ngoài lương thương binh. Sau khi mẹ Hương mất được 1 năm thì bố Hương đi bước nữa vì cần người lo lắng chăm sóc, chia sẻ.

Hàng xóm nhà đối diện hương chia sẻ về hoàn cảnh cũng như tính cách của Hương:

“Mấy ngày nó về, tôi nhìn thấy nó leo qua cầu sang thăm anh chị nó. Rồi nó về nó cũng chào thím. Có khi đi thì nó bảo “Cháu đi đây!” Tôi thấy nó bình thường, hiền, ngoan ngoãn. Tôi không nghĩ là nó làm các cái đấy!”

“Ngày trước ở quê nó ngoan lắm. Nó cũng tham gia các đoàn thể mà. Có điều nó đi làm ăn mấy năm nay rồi, lâu lắm!”

Em Hương sinh ra và lớn lên trong một gia đình công giáo tốt. Trong thời gian học cấp 1, 2, 3 thì vẫn sinh hoạt tôn giáo và đoàn thể ở giáo xứ.
-LM Giuse Phạm Xuân Thi

Gia đình Đoàn Thị Hương cũng thuộc xứ đạo Phương Lạc, giáo phận Bùi Chu. Đây là vùng theo đạo Công Giáo hiện do linh mục Giuse Phạm Xuân Thi quản nhiệm.

Vị linh mục quản xứ cho biết:

“Em Hương sinh ra và lớn lên trong một gia đình công giáo tốt. Trong thời gian học cấp 1, 2, 3 thì vẫn sinh hoạt tôn giáo và đoàn thể ở giáo xứ.”

Quê nhà của cô Đoàn thị Hương là một làng quê thuần nông ở vùng đồng bằng bắc bộ. Nhiều làng quê xứ Việt nay không còn lặng yên sau lũy tre như xưa nữa. Những con đường bê tông thay thế đường đất quanh co, cũng như tường rào thay cho lũy tre bị bứng gốc trong Chương trình nông thôn mới được phát động lâu nay.

Hằng đêm làng quê sáng điện, nông dân quây quần xem truyền hình, một số bạn trẻ có thể lướt web, nghe nhạc mới…

Phương tiện hiện đại về đến làng quê giúp những thanh niên, thiếu nữ nông thôn tiếp cận được với lối sống hiện đại. Thế nhưng quê nhà không có đủ công ăn- việc làm cho lớp đến tuổi lao động. Nhiều bạn trẻ như Đoàn Thị Hương rời khỏi làng quê lên thành phố, nhất là thủ đô Hà Nội, tìm kiếm cơ hội vươn lên.

Có những bạn trẻ còn đi xa hơn ra khỏi nước. Khát vọng của nhiều bạn phải được ‘bằng chị, bằng em’; tuy nhiên không phải tất cả đều thành công nơi phố thị hay chốn quê người.

Tin tức cho thấy trong những năm qua, nhiều bạn trẻ cả nam lẫn nữ từ các vùng nông thôn xứ Việt bị lừa khi đi xuất khẩu lao động; bị hụt hẫng lúc chân ướt- chân ráo đến chốn thị thành…Đoàn thị Hương hẳn là một trong những trường hợp không may đó. Họ như con thiêu thân bị thiêu rụi khi đâm đầu vào bóng đèn sáng nóng!

LINH MỤC NGUYỄN VĂN LÝ KÊU GỌI TỒNG BIỂU TÌNH NGÀY 05.03.201

From facebook:  TTim TTím‘s post.
Image may contain: 1 person, crowd and outdoor
TTim TTím with Ellen Nguyen.

LINH MỤC NGUYỄN VĂN LÝ KÊU GỌI TỒNG BIỂU TÌNH NGÀY 05.03.2017

SBTN- 2.3.2017 -Trong những ngày qua, Linh mục Tadeo Nguyễn Văn Lý- đại diện cho tổ chức Quốc Dân Việt- đã kêu gọi toàn thể người dân Việt Nam khắp ba miền xuống đường biểu tình trong ngày 05.03.2017 sắp tới.

Linh mục Nguyễn Văn Lý cho phóng viên SBTN biết lý do: “Nhìn vào tình hình đất nước Việt Nam hiện nay sẽ không còn thời gian để lập ra kế hoạch này, kế hoạch nọ để giải thể chế độ cộng sản độc tài. Muốn đập tan chế độ cộng sản độc tài cần có 4 giai đoạn: đồng lòng thay đổi nhận thức, đồng lòng lên tiếng, đồng lòng cầu nguyện và đồng lòng hành động. Hiện tại, người dân Việt Nam đã trải qua 3 giai đoạn đồng lòng rồi, và chỉ còn đồng lòng hành động để thay đổi. Nhìn vào tình hình hiện nay, Formosa đang gây ô nhiễm môi trường khắp nơi, ảnh hưởng đến cuộc sống của người dân. Và Trung Cộng thì đang âm mưu thôn tính Việt Nam. Chính vì vậy, thời điểm này là cơ hội để người dân hành động. Cuộc tổng biểu tình 05/03/2017 sắp tới là đợt tập duyệt để người dân quen dần. Tôi tha thiết kêu gọi mọi người cùng tham gia và bày tỏ tiếng nói của chính mình.”

Theo ghi nhận của phóng viên SBTN, hưởng ứng lời kêu gọi của Linh Mục Nguyễn Văn Lý, nhiều tổ chức, cá nhân và khắp ba miền Bắc – Trung – Nam đã có nhiều điểm tổ chức xuống đường biểu tình. Cụ thể:

– Hà Nội: 7h45 tại hồ Hoàn Kiếm
– Sài Gòn: 7h30 tại nhà thờ Đức Bà
– Vinh: 8h00 tại huyện Quỳnh Lưu
– Hà Tĩnh: 8h00 cổng vông ty Formosa
– Huế: 8h00 đường Nguyễn Huệ
– Đắc Lăk: 8h00 ngã năm nhà thờ Buôn Mê Thuột
– Cần Thơ: 7h30 quận Ninh Kiều
– Thái Bình: 8h45 bến xe Thái Bình ở đường Lý Bôn
– Nha Trang: 7h30 đường Nguyễn Huệ, Chợ Đầm
– Quảng Bình: 8h00 quốc lộ 1A đoạn qua Tx Ba Đồn
– Đồng Nai: 8h15 ngã ba Tam Hiệp
– An Giang: 8h00 đường Nguyễn Thái Học, tp Mỹ Tho
– Bình Dương: 7h30 siêu thị Sóng Thần.

Được biết, đồng bào tại hải ngoại cũng đã chuẩn bị những cuộc biểu tình để đồng hành cùng người trong nước.

Nguyên Nguyễn/SBTN
http://www.sbtn.tv/linh-muc-nguyen-van-ly-keu-goi-tong-bie…/