Tàu cá Việt Nam bị Trung Quốc tấn công ở Biển Đông, 10 ngư dân bị thương

Ba’o Dat Viet

October 1, 2024

Vào ngày 29/9, một tàu cá Việt Nam đã bị tấn công khi đang hoạt động tại vùng biển gần quần đảo Hoàng Sa, khu vực tranh chấp giữa Việt Nam và Trung Quốc. Sự việc khiến 10 ngư dân trên tàu bị thương, trong đó có ba người bị gãy tay chân và bảy người khác gặp phải những chấn thương khác, theo thông tin từ tờ Tiền Phong và các viên chức địa phương ở xã Bình Châu, tỉnh Quảng Ngãi. Hiện tại, vẫn chưa rõ tàu nào đã tấn công tàu cá Việt Nam, và lực lượng biên phòng Việt Nam đang tiến hành điều tra vụ việc.

Quần đảo Hoàng Sa, nằm cách bờ biển Việt Nam khoảng 400 km và cách tỉnh Hải Nam của Trung Quốc khoảng cùng khoảng cách, là điểm nóng tranh chấp chủ quyền giữa hai nước. Cả Trung Quốc và Việt Nam đều tuyên bố chủ quyền đối với quần đảo này, khiến khu vực thường xuyên xảy ra các xung đột và va chạm trên biển, đặc biệt giữa các tàu cá Việt Nam và các tàu tuần tra của Trung Quốc.

Biển Đông, nơi Hoàng Sa tọa lạc, có vị trí chiến lược quan trọng với nhiều tuyến đường thủy thương mại quan trọng, ước tính khoảng 5 nghìn tỷ USD hàng hóa toàn cầu đi qua hàng năm. Đây cũng là vùng biển giàu tài nguyên thiên nhiên, với trữ lượng khí đốt và dầu mỏ khổng lồ. Trung Quốc, với yêu sách chủ quyền bao trùm hầu hết khu vực này, đã liên tục tăng cường các hoạt động kiểm soát, trong đó có việc xây dựng cơ sở hạ tầng quân sự trên các đảo tranh chấp.

Trong khi đó, Hoa Kỳ không có yêu sách chủ quyền tại Biển Đông nhưng thường xuyên tiến hành các cuộc tuần tra tự do hàng hải, thách thức yêu sách chủ quyền “quá mức” của Trung Quốc. Năm ngoái, Mỹ đã điều tàu khu trục đi qua khu vực Hoàng Sa, khiến Trung Quốc phản ứng mạnh mẽ, đe dọa sẽ có “hậu quả nghiêm trọng”.

Sự kiện tàu cá Việt Nam bị tấn công lần này chỉ là một trong nhiều sự cố đã xảy ra tại khu vực tranh chấp giữa Việt Nam và Trung Quốc. Trung Quốc đã kiểm soát thực tế quần đảo Hoàng Sa từ năm 1974, sau khi chiếm quần đảo này từ tay Việt Nam Cộng hòa trong một trận hải chiến ngắn. Trong những năm gần đây, Trung Quốc đã không ngừng xây dựng các công trình quân sự tại đây, bao gồm đường băng, bến cảng và các cơ sở radar, dù Bắc Kinh luôn khẳng định rằng mục đích của họ chỉ nhằm đảm bảo an toàn hàng hải.

Vụ tấn công mới này càng làm tăng thêm căng thẳng giữa các quốc gia tranh chấp ở Biển Đông, đồng thời khiến tình hình an ninh hàng hải tại khu vực này trở nên phức tạp hơn. Kết quả điều tra của Việt Nam về vụ việc có thể sẽ làm rõ thêm về tác nhân và bối cảnh dẫn đến cuộc tấn công này.


 

Người Việt vô địch về cúng tổ tiên xây mộ tiền tỷ

Người Việt vô địch về cúng tổ tiên xây mộ tiền tỷ

Đối với Luke Digweed, một chàng trai từ thị trấn Andover, Anh quốc, tập tục cúng giỗ ở Việt Nam để lại cho anh nhiều ấn tượng thú vị.

Digweed hiện là sinh viên cao học tại Trường Kinh tế và Khoa học Chính trị London (LSE), đồng thời là cây viết về xã hội, nhân chủng và du lịch cho trang web Vietnam Coracle.

Anh đã sinh sống tại Việt Nam từ năm 2011 tới nay và sống ở Huế trong khoảng thời gian 2016 – 2022. Digweed sẽ quay về Anh vào tháng 9/2024.

Thừa Thiên-Huế là nơi có nhiều khu nghĩa trang hoành tráng, như tại làng An Bằng tại huyện Phú Vang, cách trung tâm thành phố Huế khoảng 30 km – nơi thu hút du khách trong nước lẫn quốc tế bởi những ngôi mộ có họa tiết tinh xảo, cầu kỳ, được khảm sành sứ như các kiến trúc cung đình.

Nhiều người lần đầu đến đây cứ ngỡ như đang đi thăm khu lăng mộ dành cho vua chúa, chứ không hề nghĩ rằng đó chỉ là những nơi an nghỉ của thường dân.

Khu nghĩa trang này được mệnh danh là “thành phố ma” hay “thành phố của người chết”.

Theo Sở Du lịch Thừa Thiên-Huế, nhiều ngôi mộ tại đây có kinh phí xây dựng từ vài trăm triệu đến vài tỷ đồng. Năm 2013, VnExpress cho biết có những ngôi mộ tại khu nghĩa trang này được xây với kinh phí lên tới 10 tỷ đồng.

Để so sánh, giá chung cư TP HCM theo số liệu mà công ty bất động sản CBRE công bố vào tháng 7/2024 là 2.800 USD/m2, tức khoảng 71 triệu đồng.

Như vậy, với 10 tỷ VND, người dân có thể mua được hai căn hộ 70 m2 ở TP HCM hiện nay.

Hàng đầu khu vực

Trong báo cáo được xuất bản vào đầu tháng 7/2024 của Trung tâm Nghiên cứu Pew (Mỹ), Việt Nam đứng hàng đầu trong khu vực Đông Á và Đông Nam Á ở các chỉ số liên quan đến việc thờ phượng ông bà, tổ tiên.

Khảo sát được Pew tiến hành trong năm 2022 và 2023.

Trong số những người được khảo sát, 85% người Nhật Bản và 84% người Việt Nam cho biết họ có khu mộ dành cho gia đình, dòng họ. Đây cũng là hai nước đứng đầu bảng xếp hạng này.

Tuy nhiên, có sự khác biệt giữa hai quốc gia. Trong khi người Nhật vừa hỏa táng vừa chôn cất người đã khuất thì khảo sát cho thấy hầu hết người Việt Nam chọn cách chôn cất và chỉ số ít chọn phương pháp hỏa táng.

Phần lớn người được khảo sát trả lời chính họ hoặc các thành viên khác trong gia đình sẽ chăm lo những ngôi mộ này thay vì trả tiền cho bên nào khác.

Trong số các tập tục, nghi lễ thờ phượng tổ tiên ở khu vực Đông Á và Đông Nam Á, khảo sát của Pew cho thấy việc cúng đồ mã, những thứ mà người dân nghĩ ông bà mình sẽ dùng tới ở thế giới bên kia, ít được thực hiện nhất .

Tuy nhiên, điều này lại phổ biến ở Việt Nam và Đài Loan. Có tới 73% người Việt được khảo sát cho biết họ có đốt đồ vàng mã, đứng đầu bảng xếp hạng.

Không chỉ các loại vàng mã theo phong cách truyền thống như thỏi vàng, áo binh, nhiều gia đình Việt Nam đã chọn đốt những món đồ mã với thiết kế hiện đại như nhà lầu, xe hơi đời mới, các mẫu iPhone vừa trình làng.

Theo một số cách giải thích, người Việt có quan niệm “trần sao âm vậy”, nên nhiều người cúng đốt linh đình để người âm “không thiếu thốn” và phù hộ cho họ những điều họ mong muốn.

Nhiều trường hợp đặt làm đồ mã xe máy phân khối lớn và xe hơi với kích thước thật có giá lên tới hàng triệu đồng.

Bảo Trâm, một nhân viên văn phòng ở Quảng Bình: “Tôi cũng không rõ tập tục này bắt nguồn từ đâu. Xưa nay tôi thấy nhà mình làm như thế nào thì mình làm theo thế đấy. Tôi cũng có tâm lý muốn cho ông bà mình được hưởng ở thế giới bên kia và mong ông bà phù hộ để mình thành đạt.”

Trâm nói thêm mình vẫn mua các loại đồ mã phong cách truyền thống.

Giải thích về giá trị văn hóa của đồ mã, Tiến sĩ Trần Đình Hằng, Phân Viện Trưởng, Phân Viện Văn hóa Nghệ thuật Quốc gia Việt Nam tại Huế, bình luận News Tiếng Việt vào tháng 8/2023: “Từ khát vọng tương sinh Trời – Đất, nhân loại đã có tín ngưỡng phồn thực để tiếp thu ánh mặt trời, với nghi lễ hiến sinh, nhờ chất xúc tác làm tối ưu hóa sự thông linh đó là máu quý giá từ Đồng loại (hài nhi, trinh nữ, tù binh), rồi Động vật (voi – trâu – dê – gà), đến Đồ vật (hàng mã).”

Theo ông, vàng mã mang tính biểu tượng, thể hiện qua hình ảnh trong bộ tranh cúng hoặc các vật phẩm thu nhỏ mô phỏng thế giới nhân sinh. Việc đốt vàng mã hay thả xuống nước tượng trưng cho phương thức “hóa” (đốt) và “thủy” (thả xuống nước) để người dương chia sẻ với người âm, thể hiện niềm tin rằng tấm lòng thành kính của họ đã được người âm tiếp nhận.

Tiến sĩ Trần Đình Hằng nói rằng từ thời Lê – Nguyễn, vàng mã đã được triều đình và dân gian công nhận, trở thành vật dụng quan trọng phục vụ nhu cầu tín ngưỡng tâm linh. Ngành thủ công làm vàng mã cũng phát triển mạnh mẽ, hình thành nên những làng nghề truyền thống độc đáo như làng tranh cúng Sình (Lại Ân), làng hoa giấy Thanh Tiên (trang thờ Bà, Bếp), hay hàng mã Bao Vinh, An Cựu (Huế)…

Tùy theo nhu cầu của người sử dụng, tài năng và cảm xúc của người thợ, sản phẩm vàng mã được làm ra vô cùng đa dạng, từ đơn giản mộc mạc đến tinh tế cầu kỳ, mang giá trị nghệ thuật và tâm linh sâu sắc, theo tiến sĩ.

Theo khảo sát của Pew, những người theo Kitô giáo nhìn chung ít đốt vàng mã. Tuy nhiên, nhiều Kitô hữu Việt Nam đã đốt nhang, dâng hoa hoặc thắp nến để chăm sóc tổ tiên trong năm qua.

Quỳnh Giang, một cư dân ở quận 7, TP HCM, chia sẻ: “Trước kia tôi theo đạo Phật thì đốt vàng mã nhiều. Ngày giỗ, tôi còn đốt cho cha mình bộ com lê hàng mã. Nhưng từ khi cưới chồng và cải đạo sang Kitô giáo, vào ngày giỗ cha, tôi chỉ tới nhà thờ và cầu nguyện, sau đó về nhà, thắp nến và nhang, đặt một nhành hoa trước di ảnh cha là xong. Tôi cũng không bày mâm cúng hay mua trái cây gì cả.”

Ngoài việc xếp đầu trong số các nước, khu vực được Pew khảo sát về việc cúng đồ mã, Việt Nam còn đứng đầu trong việc đốt nhang; cúng đồ ăn thức uống; cúng hoa và thắp nến.

Những ngôi mộ hàng tỷ đồng

Người này yêu cầu giấu tên vì độ nhạy cảm của câu chuyện và kể: “Người dân An Bằng trước kia sống bằng nghề chài lưới. Sau khi chiến tranh kết thúc, đời sống trở thiếu thốn, nghèo đói, có lúc phải luộc xương rồng chấm muối để ăn. Lúc đó mùa đánh cá cũng liên tục thất bát và họ thì không có ruộng đồng để canh tác.

“Đến khoảng năm 1977, nhiều người chỉ còn hai lựa chọn: phải đi hoặc ở lại và chịu chết. Họ đã chọn cách vượt biên. Và như những thuyền nhân khác, nhiều người trong số họ đã bỏ mạng dưới đại dương.

“Đa số những người may mắn thì đến được Mỹ và Úc. Họ tiếp tục nghề đánh cá với các tàu nước ngoài và kiếm được nhiều tiền. Họ nghĩ mình sống sót và trúng mánh là phúc phận lớn, là nhờ có ông bà, tổ tiên phù hộ. Thế nên họ gửi tiền về quê nhà để xây lăng tẩm.”

“Dần dần cũng hình thành hiện tượng ‘con gà tức nhau tiếng gáy’ ở trong làng. Khi một gia đình xây một ngôi mộ hoành tráng, các nhà khác có xu hướng tân trang mộ ông bà mình để trông bề thế hơn, thậm chí có trường hợp đập đi xây mới hoàn toàn dù đã bỏ hàng trăm triệu đồng xây ngôi mộ trước đó.”

Người này cho biết dù lăng mộ của ông bà, tổ tiên tốn nhiều tiền là thế, những người dân ở đây vẫn sống trong các căn nhà bình thường, vừa đủ tiện nghi chứ không phải các biệt phủ xa hoa, lộng lẫy.

“Phần lớn người nhà của những lăng mộ này ở An Bằng không làm nghề gì cả. Họ được bà con bên nước ngoài gửi tiền về nuôi và chăm lo mộ phần tổ tiên.

“Có người đang còn sống nhưng đã xây trước lăng mộ cho mình. Cũng tốn vài tỷ đồng.”

“Khi so sánh nền văn hóa quê hương của tôi với cách nhìn về cái chết ở Việt Nam, tôi cảm thấy rằng Việt Nam dường như thể hiện một cách tốt hơn để tưởng nhớ và thương tiếc những người thân đã khuất,” Digweed cho biết.

From: Tu Phung

https://baomai.blogspot.com/2012/05/nghia-ia-giau-co-bac-nhat-vn.html

Trần Huỳnh Duy Thức-Tác Giả: Hồ Phú Bông

Ba’o Nguoi-Viet

Tác Giả: Hồ Phú Bông

26/09/2024

Trần Huỳnh Duy Thức ngày đầu từ nhà tù nhỏ ra nhà tù lớn. Ảnh FB Chieu Anh Nguyen

Người bất đồng chính kiến với đảng cộng sản Việt Nam đều vui khi ông Trần Huỳnh Duy Thức bị đặc xá cưỡng bức trở về gia đình sau 15 năm 4 tháng trong ngục thất của bản án phi pháp 16 năm. Điều đáng nói là suốt trong thời gian tù ông Thức vẫn tranh đấu không ngừng vì ông hoàn toàn vô tội. Không những thế ông còn tranh đấu chống chế độ giam giữ khắc nghiệt đối với tù nhân. Vì thế hình ảnh tù nhân Trần Huỳnh Duy Thức cũng là hình ảnh tù nhân nổi tiếng Nelson Mandela của Nam Phi.

Trong LỜI CHÀO ĐẦU TIÊN gửi đến công luận, ông Thức kể:

Duy có một điều khá khôi hài mà tôi muốn kể ngay với quý bạn lúc này. Đó là việc tôi bị ĐẶC XÁ CƯỠNG BỨC, một chuyện có thể nói là vô tiền khoáng hậu ở đất nước này.

Ngày 19/9/2024, đại diện của Trại giam số 6, thừa lệnh Bộ Công an, thông báo với tôi rằng, Chủ tịch nước muốn đặc xá cho tôi trước thời hạn và yêu cầu tôi làm đơn xin đặc xá.

Tất nhiên, ngay lập tức tôi từ chối nhận đặc xá, và không ký vào đơn từ nào cả. Lý do là vì tôi phải được trả tự do theo đúng quy định mới của Bộ luật Hình sự hiện hành về hành vi mà tôi bị cáo buộc vi phạm, chứ tôi không cần ra tù nhờ sự đặc xá đó.

Vậy mà vào lúc 17g45 ngày 20/9/2024, hơn 20 người của Trại giam số 6 đã xông vào buồng giam đọc thông báo, rằng Chủ tịch nước đã ký Quyết định đặc xá số 940 ngày 20/9/2024 về việc “đặc xá” cho tôi. Vì vậy, tôi trở thành người tự do và không có quyền tiếp tục ở lại trại giam. Tôi phản ứng ngay rằng, tôi không có tội cũng như lý do gì để nhận đặc xá và sẽ không đi đâu cả.

Thế là họ cưỡng bức, khiêng tôi ra khỏi cổng nhà tù trước sự phản đối của các anh em tù chính trị ở đó, rồi đưa tôi lên xe ra sân bay Vinh. Cuối cùng tôi bị buộc phải lên máy bay trong chuyến muộn vào Sài Gòn.” (hết trích)

Đúng là chuyện khôi hài khi công an cho biết Chủ tịch nước đã ký quyết định đặc xá nên tù nhân Trần Huỳnh Duy Thức không có quyền tiếp tục ở lại nhà tù. Nói cách khác, bằng mọi giá họ phải trục xuất ông. Và họ dùng đến 20 công an cưỡng bức khiêng ông ra, áp tải đến tận sân bay Vinh!

Khi thời thế đổi thay mọi người sẽ có dịp được xem đoạn video clip lý thú ghi lại sự kiện này. Và từ điển tiếng Việt từ nay có thêm chữ “đặc xá cưỡng bức”.

Công luận xác nhận ông Trần Huỳnh Duy Thức là một nhân tài, không những về tri thức thời đại tin học mà còn về tầm nhìn chính trị ông viết trong Con Đường Việt Nam, nên ảnh hưởng của ông rất lớn với công luận. Chính vì thế ông Tô Lâm mới đặc xá ông và thêm bà Hoàng Thị Minh Hồng, người bảo vệ môi trường từng được Tổng thống Obama chụp hình chung, để tìm cách rửa bớt bộ mặt lem luốc của chế độ và của cá nhân ông khi còn giữ chức bộ trưởng công an, về Nhân quyền.

Nhưng chuyện ông Tô Lâm trực tiếp chỉ huy tổ chức bắt cóc quốc tế Trịnh Xuân Thanh tại Đức vẫn còn đó. Chuyện “công an vì nhân dân quên mình” mà ông há miệng đớp miếng thịt bò dát vàng khoảng 1200 USD của “Thánh rắc muối” Salt Bae ở nước Anh, vẫn đầy trên internet. Hóa đơn bữa tiệc đó giá 37.023 bảng Anh (49.000 USD)

Còn quốc nội thì có hơn trăm nghi can bị giết ngay tại đồn khi vừa bị bắt mà theo tường trình, người thì tự tử “vì ân hận”, người thì dùng lưỡi dao cắt giấy tự cắt cổ, người thì dùng dây điện thoại để bàn… Vụ nổi tiếng là dùng 3.000 công an giữa khuya tấn công vào xã Đồng Tâm, giết rồi mổ bụng đảng viên già Lê Đình Kình vì cụ quyết giữ đất đồng Sênh.

Với các phong trào tranh đấu như công nhân biểu tình, chống Formosa đầu độc môi trường, chống luật an ninh mạng và dự luật đất đai… đều ôn hòa vì đó là quyền sống, quyền tự do dân chủ nhưng bị công an đàn áp dã man. Người chết, người bị đánh đến tật nguyền như trường hợp nhà báo Phạm Đoan Trang và cụ thể đang có 160 tù nhân lương tâm.

Sơ lược về “thành quả” của bộ trưởng công an Tô Lâm như thế thì bộ mặt của tân đảng trưởng cộng sản Việt Nam và chủ tịch nước của ông liệu có sớm rửa sạch được hay không?

Nhưng, bản chất khôn vặt cộng sản, đặc xá ông Trần Huỳnh Duy Thức và cho bà Hoàng Thị Minh Hồng ra tù sớm cũng chỉ là món quà “miếng trầu đầu câu chuyện” khi ông gặp Tổng thống Biden bên lề Đại hội đồng Liên hiệp quốc ở New York.

Mọi người đều biết và hiểu sự kiện vì không phải mới xảy ra lần đầu.

Vấn đề là ông Trần Huỳnh Duy Thức ra tù và quyết tâm tiếp tục tranh đấu.

Công an hành hạ nhưng không dám ám hại ông trong tù. Trái lại, rất lo sợ ông chết vì bệnh. Vì nếu xảy ra thì chế độ có nguy cơ lớn. Nhưng khi đã ra tù thì mọi “tai biến” đều có thể. Con Đường Việt Nam mà trở thành đảng, thành phong trào lớn mạnh thì “tai biến” càng dễ xảy ra. Vì bản chất cộng sản là man trá, ám muội.

Như Nga, dù đang có chế độ tổng thống, nhưng Putin, từng là trùm KGB, vẫn tổ chức ám sát đối thủ chính trị gần như công khai. Không những thế, ám sát khi họ đã thoát ra nước ngoài.

Tại Việt Nam thì những cái chết bí ẩn tầm cỡ như Chủ tịch nước Trần Đại Quang từng là bộ trưởng công an, Phạm Quý Ngọ, Thượng tướng công an, Nguyễn Bá Thanh mới nhận chức Trưởng ban nội chính, đặc biệt là Thượng tướng Nguyễn Chí Vịnh, một tên tuổi nguy hiểm về gián điệp cung đình… Tất cả họ đều chết vì “bệnh hiểm nghèo” mà y học bó tay! Tại sao? Và do bàn tay của ai?

Rất khó xác định nhưng phải nằm trong ba nhóm: Đặc tình Tàu cộng, phe Công an và phe Quân đội. Tùy từng trường hợp họ phải thanh toán nhau để bảo vệ quyền và lợi ích riêng của phe mình. Riêng bọn đặc tình Tàu cộng thì chắc chắn đang có mặt ở mọi cấp, mọi nơi để kiềm giữ Việt Nam không thể thoát khỏi lá bùa “4 tốt và 16 chữ” (vàng!) của Bắc Kinh.

Những nhân vật tầm cỡ của chế độ được bảo vệ an ninh tối đa mà vướng “bệnh” như thế thì liệu ai có thể bảo vệ ông Trần Huỳnh Duy Thức và mấy người cùng nhóm?

Ông Nelson Mandela, sau khi ra tù, dù gì cũng được pháp luật dân chủ bảo vệ nên trở thành tổng thống. Còn ông Trần Huỳnh Duy Thức, dù chỉ mong Việt Nam sớm thoát khỏi đại nạn độc tài cộng sản để dân tộc sớm theo kịp đà văn minh của nhân loại, liệu có thoát được ba nhóm đặc tình chỉ vì quyền và lợi ích riêng của chúng?

Xin chấp tay cầu nguyện. Vì sự thật không ai có thể bảo vệ được ông Trần Huỳnh Duy Thức giữa hỗn mang chính trị hiện tại ở Việt Nam.

(25/9/2024)


 

Việt Nam tuyên án 8 năm tù đối với người kêu gọi từ bỏ học thuyết Marx-Lenin

Ba’o Dat Viet

September 27, 2024

Một tòa án ở tỉnh Lâm Đồng vừa tuyên án 8 năm tù đối với một người đàn ông bị khép vào tội “tuyên truyền chống nhà nước”, do ông ấy đăng bài trên Facebook kêu gọi chính quyền Việt Nam từ bỏ học thuyết Marx-Lenin mà đảng cộng sản cầm quyền theo đuổi hơn 90 năm qua.

Tại phiên tòa sơ thẩm hôm 24/9, hội đồng xét xử tuyên phạt án tù trên đối với ông Hoàng Việt Khánh, 41 tuổi, cáo buộc ông tạo, đăng 126 bài viết và một video clip trên Facebook chỉ trích các chính sách của Đảng Cộng sản Việt Nam và nhà nước về chính trị, kinh tế và xã hội, các báo mạng nhà nước đưa tin.

“Ông cũng xuyên tạc lịch sử dân tộc, phỉ báng và lăng mạ các nhà lãnh đạo, vu khống các quan chức cấp cao của Đảng, cũng như phát tán thông tin sai sự thật”, báo chí trong nước dẫn cáo trạng tường thuật.

Với tài khoản trên Facebook mang tên Hoàng Dũng, từ tháng 6/2018 đến tháng 9/2023, ông Khánh bị cho là đã “tham gia các hội nhóm kín, kêu gọi từ bỏ học thuyết Marx-Lenin, xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam”, trang ANTV của Bộ Công an đưa tin.

Tài khoản Facebook của ông Khánh, người bị bắt hồi 2/2024, thu hút hơn 45.000 người đăng ký và theo dõi, cáo trạng cho biết.

Chủ nghĩa Marx-Lenin được Liên Xô áp dụng để diễn dịch và xây dựng chủ nghĩa xã hội từ đầu những năm 1920, tiếp đến được thực thi ở các nước Đông Âu và sau đó lan sang các nước như Cuba, Venezuela, Trung Quốc, Triều Tiên, và Việt Nam.

Dù học thuyết này bị một số quốc gia phương tây chỉ trích là mô hình để các nhà lãnh đạo cộng sản thể hiện tính độc tài, chuyên quyền, và toàn trị, Đảng Cộng sản Việt Nam vẫn theo đuổi nó từ lúc thành lập vào năm 1930 đến nay.

Chính quyền Việt Nam do Đảng Cộng sản cai trị thường bác bỏ các cáo buộc vi phạm nhân quyền và không dung thứ những tiếng nói chỉ trích đảng cầm quyền hay các nhà lãnh đạo của đảng.

Hồi đầu tháng này, một tòa án ở Hà Nội tuyên phạt ông Hoàng Tùng Thiện 6 năm tù sau khi ông lập các trang web bị xem là nhằm “tuyên truyền đa nguyên, đa đảng” và có ý định sáng lập đảng Lạc Hồng để cạnh tranh với Đảng Cộng sản Việt Nam.

Cũng như ông Khánh, ông Thiện bị án tù với tội danh “tuyên truyền chống nhà nước” theo quy định tại Điều 117 của Bộ luật Hình sự 2015.

Nhiều tổ chức nhân quyền quốc tế, các quốc gia phương tây và cả các báo viên đặc biệt của Liên Hiệp Quốc nhiều lần khuyến nghị chính quyền Việt Nam bãi bỏ điều luật này, cùng với các điều luật khác của Việt Nam về an ninh quốc gia, cho rằng chúng được sử dụng rộng rãi để hạn chế quyền tự do ngôn luận của người dân.

Tuy nhiên, chính quyền Việt Nam bác bỏ khuyến nghị này, biện hộ rằng chúng được xây dựng “hoàn toàn hợp hiến” và phù hợp với các công ước quốc tế về nhân quyền.

(Theo VOA)


 

Tô Lâm trong vòng vây các phe phái đòi chia sẻ quyền lực- Bình Thiên/SGN

Ba’o Nguoi-Viet

September 25, 2024

Bình Thiên/SGN

Bước vào hội nghị Trung Ương 10, Tổng Bí Thư Tô Lâm đang đứng trước một thử thách lớn: duy trì sự ổn định và kiểm soát quyền lực trong bối cảnh các phe phái đối thủ đang tìm cách củng cố ảnh hưởng. Kết quả của cuộc đấu tranh quyền lực này sẽ quyết định tương lai chính trị của ông Tô Lâm và định hình cục diện chính trị Việt Nam trong những năm tới.

Tháng Chín năm nay mang theo hai sự kiện quan trọng có ý nghĩa đặc biệt đối với chính trường Việt Nam: hội nghị Trung Ương 10 và chuyến thăm Hoa Kỳ của Tổng Bí Thư, kiêm Chủ Tịch Nước Tô Lâm. Trước đó, ông Tô Lâm đã tập trung quyền lực đáng kể khi nắm giữ cả hai chức vụ quan trọng nhất của Đảng và Nhà nước sau hội nghị Trung Ương 9 thông qua các phiên họp bất thường.

Với việc ông Tô Lâm sẽ phải thôi kiêm nhiệm chức vụ chủ tịch nước, hội nghị Trung Ương lần này có nhiệm vụ quan trọng là quyết định các vấn đề nhân sự cấp cao, trong đó có việc lựa chọn người kế nhiệm tại vị trí này. Động thái này được cho là nhằm tạo sự đồng thuận và thống nhất trong Đảng trước chuyến thăm Mỹ quan trọng của ông Tô Lâm, nơi ông sẽ tham dự Đại hội đồng Liên Hợp Quốc và có thể có các cuộc gặp gỡ cấp cao khác.

Kết thúc hội nghị Trung Ương 10, dự kiến cuộc chiến giành quyền lực sẽ tiếp diễn, tạo nên vòng xoáy tranh giành quyền lực vốn đã trở thành đặc điểm của chính trường Việt Nam. Việc ông Tô Lâm nắm giữ vị trí tổng bí thư, cùng với sự thăng tiến của phe Hưng Yên, đã tạo nên những xáo trộn trong cán cân quyền lực. Sự trỗi dậy của phe Hưng Yên, với 2 ủy viên Bộ Chính Trị là ông Tô Lâm và Thượng Tướng Lương Tam Quang, đều xuất thân từ lực lượng Công an, đang là mối quan ngại của các phe phái khác.

Các phe phái chịu thiệt hại sau các kỳ đại hội, đặc biệt là phe Nghệ An và Hà Tĩnh, đang tìm kiếm cơ hội để lấy lại vị thế. Tuy nhiên, việc đối đầu với phe Hưng Yên, do ông Tô Lâm lãnh đạo, là một thách thức lớn. Ông Tô Lâm không chỉ nắm giữ chức vụ cao nhất trong Đảng mà còn kiểm soát chặt chẽ lực lượng Công An, cùng với sự hỗ trợ từ Bộ Trưởng Lương Tam Quang.

Hiện tại, ít nhất ba thế lực đang chờ thời cơ để phản công phe Hưng Yên bao gồm phe Nghệ An, Hà Tĩnh và phe Thanh Hóa của Thủ Tướng Phạm Minh Chính. Bên cạnh đó, quân đội, dù đang phân tán quyền lực với mâu thuẫn âm ỉ giữa phe Tổng Cục Chính Trị do Thượng Tướng Lương Cường đứng đầu và phe Tổng Tham Mưu Trưởng do Đại Tướng Phan Văn Giang lãnh đạo nhưng vẫn là một đối trọng tiềm tàng. Sự chia rẽ nội bộ này khiến quân đội khó có thể hình thành một mặt trận thống nhất để chống lại sự bành trướng quyền lực của ông Tô Lâm và phe Hưng Yên, đồng thời cản trở khả năng trở thành một lực lượng chính trị đủ mạnh. Việc quân đội thất thế trước công an trong thời gian qua một phần cũng xuất phát từ sự thiếu đoàn kết này.

Việc ông Tô Lâm phải nhường lại chức vụ chủ tịch nước cho phe quân đội được coi là một thắng lợi bước đầu của lực lượng này trong cuộc cạnh tranh quyền lực nội bộ. Tuy nhiên, để thực sự trở thành một thế lực chính trị đủ tầm ảnh hưởng, quân đội cần phải vượt qua nhiều thách thức, trước hết là vấn đề thống nhất nội bộ.

Sự liên kết chặt chẽ giữa các tướng lĩnh trong Bộ Chính Trị với bộ trưởng Bộ Quốc Phòng là yếu tố then chốt để tạo nên một khối quyền lực đủ mạnh, đủ sức cạnh tranh với phe Hưng Yên – nhóm đang nắm giữ lực lượng Công An hùng hậu. Nếu không thể đoàn kết nội bộ, phe quân đội sẽ khó có thể duy trì được ưu thế vừa giành được.

Bên cạnh đó, tham vọng thanh trừng phe Nghệ Tĩnh, nhằm thay thế toàn bộ hệ thống nhân sự do cố Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng để lại, cũng đang gặp trở ngại. Các nhân vật cốt cán như Trần Cẩm Tú, Phan Đình Trạc, Trần Hồng Hà vẫn giữ vững vị trí của mình. Điều này phản ánh rõ nét tình thế hạn chế quyền lực của Tổng Bí Thư Tô Lâm trong việc củng cố quyền lực.

Đối thủ tiềm tàng của ông Tô Lâm không chỉ giới hạn trong nội bộ Bộ Công An, mà còn trải rộng khắp các lĩnh vực. Từ Bộ Quốc Phòng, nơi có những tướng lĩnh có thể dè chừng trước sự lớn mạnh của lực lượng Công An và ảnh hưởng ngày càng tăng của ông Tô Lâm trong hệ thống chính trị, đến Ban Bí Thư, nơi một số ủy viên có thể lo ngại về sự tập trung quyền lực vào tay ông Tô Lâm, Chính Phủ với các thành viên có thể thuộc các phe phái chính trị khác, và ngay cả trong lòng Bộ Công An, nơi tồn tại các nhóm lợi ích và phe cánh cạnh tranh nhau.

Ông Tô Lâm đang phải đối mặt với một bài toán khó: làm thế nào để kiểm soát và xử lý những đối thủ tiềm tàng, cả trong và ngoài Bộ Công An? Mặc dù ông sở hữu kinh nghiệm chính trị dày dạn và đang kiểm soát chặt chẽ bộ máy, nhưng việc duy trì sự cân bằng quyền lực và vô hiệu hóa ảnh hưởng của các phe phái đối thủ không phải là điều dễ dàng. Đặc biệt, việc xử lý những nhân vật có liên hệ mật thiết với các phe phái khác, như trường hợp bà Nguyễn Thị Thanh Nhàn, cựu chủ tịch Hội Đồng Quản Trị Công Ty AIC, sẽ là một thử thách lớn, cho thấy khả năng thực sự của ông Tô Lâm trong cuộc chiến quyền lực này.

Nếu các phe phái đối lập, như Nghệ An, Hà Tĩnh và Thanh Hóa, vượt qua được những mâu thuẫn và bất đồng, thành công liên kết với một lực lượng quân đội thống nhất và hùng mạnh, cán cân quyền lực sẽ thay đổi đáng kể. Sự kết hợp này có thể tạo nên một liên minh đủ sức đối trọng với phe Hưng Yên, đe dọa sự kiểm soát của lực lượng Công An và vị trí quyền lực của ông Tô Lâm.

Tuy nhiên, khả năng này vẫn còn bỏ ngỏ, bởi lòng tham, sự ích kỷ, tính toán cá nhân, và những mâu thuẫn lịch sử có thể ngăn cản sự hình thành một liên minh vững chắc. Mỗi phe phái đều có những toan tính riêng, và việc đặt lợi ích chung lên trên hết là một bài toán khó. Nếu không thể vượt qua được rào cản này, các phe phái đối lập sẽ tiếp tục bị chia rẽ, tạo điều kiện cho ông Tô Lâm và phe Hưng Yên củng cố quyền lực.

Gần đây, xuất hiện thông tin về một kế hoạch được cho là nhằm củng cố quyền lực và tấn công vào phe cánh của Thủ Tướng Phạm Minh Chính và quân đội, thông qua việc xử lý bà Nguyễn Thị Thanh Nhàn, nhân vật nắm giữ nhiều bí mật động trời liên quan đến cả Thủ Tướng Chính và bộ trưởng Bộ Quốc Phòng Phan Văn Giang. Theo đó, phe cánh ông Tô Lâm đang ráo riết xúc tiến một kế hoạch xâm nhập vào Đức và thực hiện việc bắt cóc bà Nhàn về Việt Nam “tự thú,” tương tự trường hợp Trịnh Xuân Thanh trước đây.

Cụ thể, bộ trưởng Bộ Công An Lương Tam Quang được cho là đã có chuyến công du sang Belarus, với mục đích phối hợp với Cơ Quan Tình Báo Nga (GRU) và Cơ Quan An Ninh Liên Bang Nga (FSB) để bắt bà Nhàn. Bộ Công An Việt Nam cũng được cho là đã kích hoạt cơ sở nằm vùng tại Hungary của Cục Tình Báo (B04), đồng thời tăng cường nhân sự thâm nhập vào Đức thông qua các con đường du học, học nghề và tu nghiệp sinh.

Thời điểm tiến hành kế hoạch này được dự kiến trùng với thời gian Tổng Bí Thư, Chủ Tịch Nước Tô Lâm sang Hoa Kỳ dự kỳ họp thường niên của Đại Hội Đồng Liên Hợp Quốc.

Kế hoạch bắt cóc và đưa bà Nguyễn Thị Thanh Nhàn về Việt Nam “tự thú” được xem là một canh bạc ngoại giao rất lớn của ông Tô Lâm. Hậu quả của vụ bắt cóc Trịnh Xuân Thanh tại Đức vẫn còn đọng lại. Nếu tiếp tục tiến hành một chiến dịch tương tự nhằm vào bà Nhàn, Việt Nam có thể phải đối mặt với phản ứng quyết liệt từ Đức và các nước liên quan, ảnh hưởng nghiêm trọng đến uy tín và hình ảnh của đất nước trên trường quốc tế.

Tuy nhiên, đối với ông Tô Lâm, đây là một canh bạc mà ông buộc phải chơi. Nếu thành công, việc đưa bà Nhàn về nước sẽ là “quân bài tẩy” giúp ông giành chiến thắng trong cuộc chiến quyền lực nội bộ, củng cố quyền lực “tuyệt đối” của mình. Bà Nhàn không chỉ là một nhân vật quan trọng trong vụ án AIC, mà còn có mối liên hệ mật thiết với phe cánh của Thủ Tướng Chính và quân đội. Việc xử lý bà Nhàn sẽ là một đòn chí mạng nhằm vào đối thủ, đồng thời cảnh báo những ai có ý định chống đối ông Tô Lâm.

Giai đoạn hơn một năm trước thềm Đại Hội 14 hứa hẹn sẽ là một giai đoạn đầy biến động và kịch tính trong chính trường Việt Nam. Cuộc chiến giành quyền lực sẽ tiếp diễn với những toan tính, dàn xếp, và đấu tranh ngầm phức tạp. Kết quả của cuộc chiến này sẽ quyết định tương lai của đất nước trong những năm tới, và phụ thuộc vào sự tương quan lực lượng, khả năng liên kết, và những toan tính chiến lược của các phe phái. 


 

Có nên vạch những thói xấu của người Việt không?- Hà Sĩ Phu

Ba’o Tieng Dan

Hà Sĩ Phu

24-9-2024

Câu hỏi ấy tưởng là thừa, vì ai chẳng biết muốn một người hay một cộng đồng thay đổi để tiến lên, tất nhiên phải biết cả ưu và nhược điểm của đối tượng đó. Nhưng nói ưu điểm thì quá dễ, được hoan nghênh ngay. Quan trọng và khó khăn là vạch những nhược điểm, những thói xấu của dân tộc mình.

Cụ Phan Châu Trinh và cụ Hồ Chí Minh đều phải làm việc đó, vạch NHỮNG THÓI XẤU CỦA NGƯỜI VIỆT. (Chính ban Tuyên giáo của ĐCSVN cũng viết một bài “Giả dối – thói xấu tệ hại, người cộng sản cần loại bỏ”).

Phải nêu những dẫn chứng rất thừa như thế để nói điều rất ngạc nhiên là HSP cũng làm điều vạch thói xấu của Đảng và Dân một cách rất tế nhị, thì lại bị quy tội “Phản bội tổ quốc”, tội nặng nhất trong Luật Hình sự, với lệnh khởi tố, giam tại nhà 8 tháng và hỏi cung 400 buổi trước khi ra Tòa (xem hình chụp).

Điều vô lý ấy khiến 2000 trí thức trong và ngoài nước đã ký một kiến nghị đòi trả tự do cho tôi (http://hasiphu.com/vuanIII_31.html).

Cuối cùng vụ án ấy đã bị hủy bỏ, thay bằng nghị định 31-CP (kết tội không cần Tòa án) giam tại nhà, hàng tháng phải lên trình diện và kiểm điểm. Ngoài 1 năm tù chính thức đã qua, còn 3 lần khám nhà, tịch thu 3 máy vi tính, 3 lần đấu tố trước phường, khu phố và Tổ Dân phố, cắt 2 điện thoại bàn và 20 SIM di động.

Chuyện cũ đã qua rồi, nay tôi 84 tuổi đã được tự do, nhưng cũng xin VUI VẺ NÓI LẠI để cùng nhau rút kinh nghiệm, mong làm sáng tỏ một điều gì hữu ích chăng?

Bây giờ xin nói cụ thể một chút việc, nói “thói xấu” của người Việt thế nào mà phải trừng trị đến tội phản quốc? Năm 2000, thấy khối CS Đông Âu đã đổ, trí thức trong và ngoài nước nghĩ rằng, CSVN sẽ tiếp tục đổ theo nên thảo một Tuyên bố, gọi là “Kết ước năm 2000” để chuẩn bị cho cuộc đổi đời. Nhiều người hưởng ứng và đã ký, nhưng HSP không ký! Bạn bè hỏi “Tại sao không ký? HSP trả lời “CS Đông Âu đổ chứ CS Việt Nam còn lâu mới đổ”. Bạn bè yêu cầu tôi giải thích quan điểm của mình, nên tôi phải viết hai bức thư (nhưng nhà không có Internet nên phải nhờ bạn tôi là ông Mai Thái Lĩnh gửi đi giúp).

Bức thư hơi dài (http://hasiphu.com/vuanIII_20.html ), nhưng có thể nói gọn: Vốn là thân phận nhỏ bé nên muốn tồn tại phải chọn kiểu sống khôn vặt. Đảng cũng từ dân mà ra nên cũng mang tính cách ấy. Cuộc kết hôn giữa anh khôn vặt với chị khôn vặt tất nhiên chẳng lý tưởng gì, nhưng họ không đánh nhau và còn sống với nhau đến “bách niên giai lão”, bên nào cũng giả vờ yêu, nhưng tìm cách lợi dung và khai thác nhau, vẫn ve vãn nhau, ra chiều hạnh phúc!

Khi đã khôn vặt thì lòng tự trọng và nhân cách phải xếp xuống dưới nhu cầu tồn tại để sống còn. Nếu ngược lại là chết. Khi đã thành thói quen thì không phải do nhu cầu sinh tồn lớn lao gì mà cứ thấy lợi là ăn cắp hàng hóa ở siêu thị nước ngoài, người Việt đã nổi tiếng thế giới về tính ăn cắp nhục nhã đó.

Tính khôn vặt cũng đi đôi với sự dối trá, tạo ra một trạng thái bùng nhùng như bùn nhão, không đứng lên để có một hình thể rõ ràng. Xã hội cứ như trên con đường hẹp mà cả đoàn người cứ ấm ức đi sau một con trâu mộng có sừng nghênh ngang.

Người Nhật xưa để lòng tự trọng cao hơn sự sống còn, nên nhiều khi đã tự mổ bụng để quyên sinh (Samurai).

Tôi quả thực không dám khen chê về cách sống ở đời, nhưng câu nói “Dù mâu thuẫn thế nào, hai kẻ khôn vặt vẫn sống bên nhau đến bách niên giai lão” có thể là câu “thậm xưng” để ví von, nhưng CS Đông Âu đổ, mà ¼ thế kỷ qua rồi, CSVN có đổ đâu, thì dự đoán ấy thế mà đúng chứ nhỉ? Dự đoán đúng thế mà mà bị tội phản quốc? (Một nhà báo Công an đã bảo: Phê cả Đảng và Dân đều khôn vặt thì anh sống với ai, chẳng phản quốc là gì?). Đấy, phê phán tận gốc quả là việc khó, nhưng không thể tránh né nếu muốn thay đổi số phận một Dân tộc.

Kết luận:

1/ Chúng ta phải bảo nhau đừng thực dụng quá, để cho tính khôn vặt khôn vặt  làm lu mờ nhân cách và lòng tự trọng của người Việt Nam.

2/ Tính khôn vặt còn phát sinh sự giả dối, sợ sự thật, nên đã thần thánh hóa những điều không có thật, coi điều tưởng tượng không có thật ấy là thiêng liêng “bất khả xâm phạm”, ai vạch điều đó ra phải bị trừng trị thật nặng nề. Ngoại giao uốn éo kiểu “cây tre” cũng là thứ khôn vặt mà thôi.

3/ Chủ nghĩa “Mác-Lê thiêng liêng” làm khổ nhân dân nhưng đem lại ngai vàng quá béo bở cho Đảng cầm quyền, từ đó phát sinh bao tệ nạn. Giới cầm quyền Đông Âu bỏ được Mác-Lê vì nhân cách của họ cao hơn sự khôn vặt, chứ kêu gọi nhà cầm quyền Việt Nam bỏ cái ngai vàng béo bở ấy thì …hơi bị khó.

H.S.P. (24/9/2024)

(Hình minh họa: Hồ sơ Tội Phản quốc dành cho người dám nhẹ nhàng vạch thói xấu khôn vặt và giả dối của người Việt).


 

Tổng bí thư đảng CSVN đã khai tử lịch sử Việt Nam?

Ba’o Nguoi-Viet

September 25, 2024

*Chuyện Vỉa Hè
*Đặng Đình Mạnh

Trong chuyến công du đến Hoa Kỳ để tham dự cuộc họp thường niên Đại Hội đồng Liên Hiệp Quốc, vào ngày 23 Tháng Chín 2024, ông Tô Lâm được mời đến phát biểu tại trường Đại Học Columbia, về chính sách của ông ấy trong tư cách tân Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam kiêm tân Chủ Tịch nước.

Ngay trong những lời đầu tiên của bài diễn văn, ông Tô Lâm nói: “Sau gần 80 năm lập nước và gần 40 năm Đổi mới, dưới sự lãnh đạo toàn diện của Đảng Cộng sản, Việt Nam đang đứng trước khởi điểm lịch sử mới, kỷ nguyên mới – kỷ nguyên vươn mình của Dân tộc Việt Nam”.

Giáo Sư Nguyễn Thị Liên Hằng (trái) điều hợp buổi hội thảo có mặt ông Tô Lâm, Tổng bí thư Chủ tịch nước CSVN, tại đại học Columbia University, New York, ngày 23 Tháng Chín 2024. (Hình: Chụp từ màn hình trang web Columbia University)

“Sau gần 80 năm lập nước”!

Với lời khẳng định ấy trước quốc tế, tính ngược lại, lịch sử dân tộc với ông Tô Lâm chỉ bắt đầu được tính từ năm 1945, khi Đảng Cộng sản thực hiện cuộc “Cướp chính quyền” mà thôi. Cũng theo đó, quá trình lập nước và giữ nước của tổ tiên nước Việt Nam từ nhiều nghìn năm trước đó đã bị ông Tô Lâm và Đảng Cộng sản của ông ấy khai tử, loại bỏ hoàn toàn ra khỏi trang lịch sử dân tộc.

Chưa nói đến lịch sử dân tộc dựng nước từ thời kỳ Thượng Cổ, thì những trang sử giữ nước từ thời Hai Bà Trưng, Bà Triệu, Ngô Quyền, rồi đến thời Lê, thời Lý, thời Trần, thời hậu Lê, thời Tây Sơn với những Lê Đại Hành, Lý Thường Kiệt, Trần Hưng Đạo, Lê Lợi, Quang Trung… cùng với những chiến công giữ nước oai hùng của những vị vừa nêu trên … Kể cả 3 lần thắng quân Nguyên Mông hầu như đều không có chỗ trong lịch sử “lập nước” của ông Tô Lâm.

Phải chăng “Thiên triều” Trung Cộng đã yêu cầu Cộng sản Việt Nam khai tử lịch sử dân tộc để xóa đi nỗi nhục nhã của họ trong quá khứ khi xâm lược Việt Nam: Tại sông Như Nguyệt, Bạch Đằng Giang, Hàm Tử quan, Ngọc Hồi, Đống Đa…

Từ đâu và khi nào mà ông Tô Lâm và Đảng Cộng sản bắt đầu mang những mầm mống thoát ly khỏi lịch sử dân tộc để rồi công bố công khai điều ấy trước cộng đồng quốc tế vào chiều ngày 23 Tháng Chín?

Chúng ta hẳn còn nhớ, vào thượng tuần Tháng Hai 2020, Nhị Lê, Phó Giáo sư, Tiến sĩ, Phó Tổng Biên tập Tạp Chí Cộng Sản, một lý thuyết gia của Đảng Cộng sản đã từng phát biểu công khai trên truyền thông đại chúng, cho rằng: “Đảng tự mình ngày càng xứng đáng trở thành dân tộc”, gây rất nhiều tranh cãi trong dư luận.

Khi ấy, lý giải về phát biểu của mình, lý thuyết gia Cộng sản Nhị Lê cho biết: “Trong Tuyên ngôn, Các-Mác và Ăng-Ghen lưu ý: Sứ mệnh lịch sử của giai cấp vô sản mang tính quốc tế nhưng giai cấp vô sản mỗi nước phải hoàn thành nghĩa vụ trước hết với dân tộc mình. Yêu cầu đặt ra là “giai cấp vô sản mỗi nước trước hết phải giành lấy chính quyền, phải tự vươn lên thành giai cấp dân tộc, phải tự mình trở thành dân tộc” và: “Tôi gói các ý tưởng khoa học rất toàn diện và sâu sắc của Các-Mác và Ăng-Ghen, Chủ tịch Hồ Chí Minh và Điều lệ Đảng, một cách hệ thống và căn cơ, để rút tít gồm 11 từ cho bài báo đã đăng”.

Cho thấy, chủ trương nâng Đảng Cộng sản lên rồi đồng hóa trở thành dân tộc, “Dân tộc Cộng sản”, đã có từ trong lý thuyết Cộng sản và thảo luận trong Đảng từ nhiều năm qua. Bất chấp khái niệm dân tộc chỉ về chủng tộc hơn là một đảng phái chính trị.

Theo thống kê, hiện nay, số lượng đảng viên Đảng Cộng sản có khoảng hơn 5.2 triệu người. Tương đương 5% dân số Việt Nam. Là con số đáng kể nếu số đảng viên được nâng lên và đồng hóa thành một dân tộc riêng biệt, hiện diện bên cạnh hơn 50 dân tộc khác như Kinh, Hoa, Khơ Me, Chăm, Tày, Ê Đê… đang sinh sống trên cùng lãnh thổ. Theo đó, dân số của “Dân tộc Cộng sản” hiện nay chỉ đứng sau dân tộc Kinh mà thôi?!

Trong trường hợp đã là dân tộc, thì cần phải xác định lịch sử của dân tộc ấy. Qua phát biểu của ông Tô Lâm tại trường Đại học Columbia, thì Đảng Cộng sản đã lấy sự kiện “Cướp chính quyền” vào năm 1945 làm mốc thời điểm lịch sử “lập nước” của “Dân tộc Cộng sản”.

Sự tự tôn một cách kiêu ngạo của Đảng Cộng sản hiện nay, đến mức độ phủ nhận cả lịch sử dân tộc, thì ngay chính người du nhập Chủ nghĩa Cộng sản vào Việt Nam, đồng thời cũng là lãnh tụ sáng lập Đảng Cộng sản là ông Hồ Chí Minh cũng chưa từng dám nghĩ đến.

Trong dịp đến thăm đền Hùng tại Phú Thọ vào trung tuần Tháng Chín 1954, ông Hồ Chí Minh được cho là đã phát biểu: “Các Vua Hùng đã có công dựng nước, bác cháu ta phải cùng nhau giữ lấy nước”. Cho thấy, trang lịch sử dựng nước từ thời kỳ Thượng Cổ của các vua Hùng vẫn tồn tại trong tư duy của ông Hồ Chí Minh.

Điều khá khôi hài khi một mặt phủ nhận sạch trơn lịch sử dân tộc, thì mặt khác, trong bài phát biểu của mình, ông Tô Lâm lại nhắc đến ý tưởng “Lấy chí nhân thay cường bạo” của Nguyễn Trãi, một nhân vật lịch sử thời hậu Lê trong bài Bình Ngô Đại Cáo.

Tự tạo trang lịch sử riêng bằng cách nâng mình lên và đồng hóa thành một dân tộc ưu quyền là “Dân tộc Cộng sản” và thoát ly hoàn toàn khỏi lịch sử chính thống của dân tộc từ hàng nghìn năm. Đảng Cộng sản ngày càng tự tôn và kiêu ngạo một cách lố bịch so với những hậu quả nặng nề mà họ đã gây ra cho đất nước.

Điểm về tính chất đảng viên Cộng sản và vài con số trích từ những báo cáo của chính cơ quan Đảng cho thấy họ có xứng đáng gì với sự tự tôn, kiêu ngạo đến mức trở thành “Dân tộc Cộng sản”?

Người Việt Nam biểu tình chống Tô Lâm trước trụ sở LHQ ở New York ngày 22 Tháng Chín 2024. (Hình: Việt Tân)

Một bài trên trang Tuyên giáo từ Tháng Hai 2019 thừa nhận số lượng đảng viên đông không nhất thiết phản ánh chất lượng: “Cũng cần nhìn nhận rõ hơn động cơ vào Đảng của một bộ phận đảng viên có phải vì lý tưởng cách mạng của Đảng, vì dân, vì nước hay để có chức quyền, để mưu lợi riêng”.

Bên cạnh đó, chỉ riêng số ủy viên Trung ương Đảng khóa XIII có tới 26 người bị kỷ luật hoặc khởi tố hình sự vì tham nhũng, 5 ủy viên Bộ Chính trị và 3 thành viên trong nhóm tứ trụ cũng bị vạch mặt tương tự.

Tính riêng trong 6 tháng đầu năm 2024, trên cả nước đã khởi tố mới, điều tra 2,836 vụ án với 5,975 bị can về các tội tham nhũng, kinh tế, chức vụ (tăng 841 vụ, 1,487 bị can so với cùng kỳ năm 2023), trong đó có 475 vụ án với 1,094 bị can về các tội tham nhũng.

Đảng viên cao cấp của Đảng Cộng Sản, rờ đến đâu phát hiện ra tham nhũng đến đó, đất nước tan hoang, đạo đức xã hội xuống cấp, hàng loạt thiết chế cơ bản để điều hành, quản lý của đất nước bị vô hiệu hóa… Không lẽ tất cả những điều đó trở thành thành tích vẻ vang, đến mức làm cho Đảng Cộng sản hãnh diện, phủ nhận lịch sử cả hàng nghìn năm của dân tộc chăng?

DC, ngày 24 Tháng Chín, 2024

Đặng Đình Mạnh 


 

Nhận hối lộ triệu đô, cựu chủ tịch Nhà Xuất Bản Giáo Dục Việt Nam sắp bị truy tố

Ba’o Nguoi-Viet

September 23, 2024

SÀI GÒN, Việt Nam (NV) – Cơ Quan Cảnh Sát Điều Tra Bộ Công An đã đề nghị truy tố bị can Nguyễn Đức Thái, cựu chủ tịch Hội Đồng Thành Viên Nhà Xuất Bản Giáo Dục Việt Nam, về tội “nhận hối lộ.”

Theo báo đài trong nước hôm 23 Tháng Chín, cùng vụ án, năm bị can khác là cán bộ Nhà Xuất Bản Giáo Dục Việt Nam gồm: Hoàng Lê Bách và Lê Hoàng Hải, phó tổng giám đốc; Phạm Gia Thạch, thành viên Hội Đồng Thành Viên; Nguyễn Thị Thanh Thủy, cựu trưởng Ban Kế Hoạch Marketing; và Đinh Quốc Khánh, phó Phòng In, Phát Hành của Nhà Xuất Bản Giáo Dục Hà Nội, bị đề nghị truy tố về tội “vi phạm quy định về đấu thầu gây hậu quả nghiêm trọng.”

Ông Nguyễn Đức Thái khi đương chức. (Hình: VNExpress)

Ngoài ra, hai bị can Tô Mỹ Ngọc, cựu chủ tịch Hội Đồng Quản Trị công ty Phùng Vĩnh Hưng, và Nguyễn Trí Minh, giám đốc công ty Giấy Minh Cường Phát, bị đề nghị truy tố về tội “đưa hối lộ.”

Báo VNExpress dẫn kết luận điều tra cho hay đầu năm 2017, khi được bà Ngọc và ông Minh nhiều lần gặp, đề nghị “tạo điều kiện” cho công ty Phùng Vĩnh Hưng và Minh Cường Phát tham gia đấu thầu, chào giá, cung cấp giấy in cho Nhà Xuất Bản Giáo Dục Việt Nam và hứa hẹn “sẽ cảm ơn,” ông Thái đều nhận lời giúp đỡ.

Từ Tháng Bảy, 2017, sau khi được bổ nhiệm làm chủ tịch Hội Đồng Thành Viên, ông Nguyễn Đức Thái như “ hổ thêm cánh,” nắm trọn quyền quyết định trong việc mua sắm giấy in phục vụ in ấn sách cho Bộ Giáo Dục.

Tháng Mười Một, 2017, ông Thái đã chỉ đạo nhân viên thực hiện việc mua sắm giấy in thông qua hình thức “chào hàng cạnh tranh rút gọn” để đưa công ty Phùng Vĩnh Hưng, Minh Cường Phát vào danh sách các nhà thầu được tiết lộ thông tin về thông số kỹ thuật, khối lượng hàng hóa,… nhằm giúp hai công ty này hợp thức các thủ tục đấu thầu trái quy định.

Sau khi hai công ty trên trúng thầu và ký hợp đồng với Nhà Xuất Bản Giáo Dục Việt Nam, ông Thái đã nhận số tiền 3.2 tỷ đồng ($130,000) từ bà Ngọc; nhận 2.9 tỷ đồng ($117,812) từ ông Minh.

Với cách thức trên, từ năm 2018-2021, ông Thái đã thông đồng, thống nhất trước với ông Minh, bà Ngọc để sắp xếp, tạo điều kiện cho công ty của hai người được trúng thầu cung cấp giấy in cho Nhà Xuất Bản Giáo Dục Việt Nam.

Theo báo VNExpress, trong bốn năm đó, đều đặn hàng năm, bà Ngọc đều đến phòng làm việc của ông Thái đưa số tiền 4 tỷ đồng ($162,500) để “cảm ơn” sau khi trúng thầu.

Cách thức đưa tiền các năm đều giống nhau, thường vào dịp cuối năm hoặc đầu năm Dương Lịch, bà Ngọc tự chuẩn bị 4 tỷ đồng gồm tám cọc, mỗi cọc 10 thếp, mỗi thếp 50 triệu đồng ($2,031), được bọc kín, đựng vào một túi đựng quà Tết, có hai quai xách và được buộc lại, sau đó úp ngược lại cho vào túi giấy cùng loại.

Nhà Xuất Bản Giáo Dục Việt Nam có dấu hiệu “lợi ích nhóm” trong in, phát hành sách giáo dục. (Hình: Phạm Tuấn/Dân Việt)

Bà Ngọc xách túi tiền và một mình đến phòng làm việc của ông Thái, đều ngồi đúng ghế đầu tiên, để túi tiền cạnh bàn nước và nói có chút quà biếu cảm ơn ông Thái. Khi bà Ngọc đưa tiền, không có ai chứng kiến.

Ngoài ra, vào dịp Tết Nguyên Đán các năm 2018-2022, bà Ngọc đều đưa “cảm ơn” ông Thái số tiền 200 triệu đồng ($8,124)/năm.

Ông Thái khai tất cả những lần đưa tiền hối lộ, bà Ngọc và ông Minh đều đi một mình nên lúc đưa tiền không có ai biết và chứng kiến. Nhận tiền xong, ông ta đều cất tiền vào két sắt sau bàn làm việc và sử dụng để chi tiêu cá nhân.

Cơ Quan Cảnh Sát Điều Tra cáo buộc, ông Nguyễn Đức Thái đã nhận hối lộ với tổng số tiền là gần 24.9 tỷ đồng ($1 triệu) để cho hai công ty trên trúng 13 gói thầu trái quy định với tổng trị giá 2,100 tỷ đồng ($85.3 triệu).

“Việc mua giấy in này được thực hiện hằng năm, giá giấy in chiếm 30%-40% cơ cấu giá bán sách giáo khoa, việc mua giấy in với giá cao sẽ làm tăng giá sách, tạo thêm gánh nặng cho nhiều gia đình có con em đang đi học, làm hạn chế sự tham gia của các đơn vị cung cấp có năng lực, có phẩm chất tốt và giá bán thấp, không bảo đảm sự cạnh tranh, tính công bằng, minh bạch và hiệu quả kinh tế,” kết luận điều tra nêu. (Tr.N)


 

Vụ Vạn Thịnh Phát: 3 người chết bị tịch thu hàng triệu đô la

Ba’o Nguoi-Viet

September 21, 2024

SÀI GÒN, Việt Nam (NV) – Ba người chết “bất thường” trong vụ án Vạn Thịnh Phát đã bị nhà chức trách tịch thu tiền, vàng, sổ tiết kiệm, giấy tờ nhà đất, phong tỏa tài khoản ngân hàng… lên đến hàng triệu đô la.

Ba người xấu số được kể tên là bà Nguyễn Phương Hồng (cựu giám đốc chi nhánh Sài Gòn của ngân hàng SCB), ông Nguyễn Tiến Thành (chủ tịch Hội Đồng Quản Trị kiêm tổng giám đốc công ty cổ phần Chứng Khoán Tân Việt, TVSI) và ông Nguyễn Ngọc Dương (cựu tổng giám đốc tập đoàn Sài Gòn Peninsula).

Ông Nguyễn Tiến Thành (trái) và bà Nguyễn Phương Hồng, hai trong số ba người chết “bất thường” trong vụ án Vạn Thịnh Phát. (Hình: Trang web SCB)

Cả ba người nêu trên tuy làm ở các công ty khác nhau nhưng được hiểu đều là thuộc cấp của bà Trương Mỹ Lan, cựu chủ tịch tập đoàn Vạn Thịnh Phát, và lần lượt qua đời trong vòng vài ngày sau khi bà này bị bắt hồi Tháng Mười, 2022.

Nhân lúc phiên tòa xử giai đoạn hai của vụ Vạn Thịnh Phát đang diễn ra tại Sài Gòn, báo VietNamNet hôm 21 Tháng Chín tiết lộ, dù bà Hồng và hai ông Thành, Dương đã chết nhưng để bảo đảm khắc phục hậu quả của vụ án, cơ quan điều tra “đã áp dụng các biện pháp đối với các tài sản của họ.”

Cụ thể, người bị tịch thu nhiều tiền, vàng nhất trong số ba người là ông Nguyễn Ngọc Dương. Ông này bị ngăn chặn giao dịch 9.1 tỷ đồng ($369,844) trong ba tài khoản tại nhà băng SCB, ngăn chặn giao dịch 50.5 tỷ đồng ($2 triệu) trong các tài khoản của con trai ông.

Ngoài ra, khi khám xét tư gia của ông Dương, công an còn tịch thu 216 miếng vàng, sáu sổ tiết kiệm trị giá 132 tỷ đồng ($5.3 triệu), “sổ đỏ” của ba căn nhà tại Sài Gòn và tỉnh Long An, cùng 100 triệu đồng ($4,064) tiền mặt.

Bị cáo Trương Mỹ Lan, cựu chủ tịch tập đoàn Vạn Thịnh Phát, tại phiên tòa. (Hình: Pháp Luật TP.HCM)

Toàn bộ số tài sản nêu trên bị phong tỏa và tịch thu sau khi Bộ Công An kết luận rằng những người nhà trong hàng thừa kế thứ nhất của ông Nguyễn Ngọc Dương “không đưa ra được căn cứ xác định rõ nguồn gốc các khoản tiền, tài sản liên quan đến ông này.”

Cùng lúc, bà Nguyễn Phương Hồng bị kê biên 2.5 triệu cổ phần tại TVSI, “sổ đỏ” một khu đất tại quận 4, Sài Gòn, ngăn chặn tài khoản ngân hàng có 85 triệu đồng ($3,454).

Người còn lại, ông Nguyễn Tiến Thành bị chặn giao dịch 8.7 triệu cổ phần TVSI và phong tỏa 386 triệu đồng ($15,687) trong hai tài khoản ngân hàng. (N.H.K) [qd]


 

‘Rải truyền đơn,’ 2 người ở Sài Gòn bị bắt

Ba’o Nguoi-Viet

September 20, 2024

SÀI GÒN, Việt Nam (NV) – Một bà 56 tuổi và một ông 67 tuổi, cùng ở quận Gò Vấp, Sài Gòn, bị bắt giữ với cáo buộc “rải truyền đơn, kích động biểu tình nhân dịp Quốc Khánh 2 Tháng Chín.”

Theo báo VNExpress hôm 20 Tháng Chín, bà Nguyễn Thị Hường và ông Trần Văn Linh bị Công An ở Sài Gòn vu cho tội “hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân.”

Ông Trần Văn Linh (trái) và bà Nguyễn Thị Hường. (Hình: VNExpress)

Bản tin cho biết, tại tư gia của bà Hường, công an tịch thu “1,000 tờ truyền đơn,” cùng máy điện toán, máy in màu, điện thoại… và một số tang chứng khác.

Trong vụ này, ông Linh bị cáo buộc “được giao nhiệm vụ khảo sát các nơi đông người ở Sài Gòn như công viên, trường học, bệnh viện… để rải truyền đơn.”

Bà Hường và ông Linh bị quy kết tham gia tổ chức Chính Phủ Quốc Gia Việt Nam Lâm Thời.

Vụ bắt giữ hai người nêu trên được mô tả là “chiến công đặc biệt xuất sắc” của công an, giúp chính quyền “kịp thời ngăn chặn hoạt động phá hoại, bảo vệ tuyệt đối an toàn lễ quốc khánh.”

Facebooker Thành Nguyễn, cựu nhà hoạt động, bình luận trên trang cá nhân: “Thế giới này chắc chỉ còn vài nhà cầm quyền độc tài và man rợ mới xem hình thức biểu đạt này là tội hình sự. Nhưng Công An ở Sài Gòn lại xem đây là ‘chiến công đặc biệt xuất sắc’ khi bắt hai ông bà già để lập công và giải ngân dự án. Tôi cũng tò mò không biết nội dung truyền đơn là gì mà có thể ảnh hưởng đến ‘an ninh quốc gia’ như vậy? [Cơ quan] An ninh ở Sài Gòn cũng nên công bố nội dung truyền đơn để dư luận được rõ.”

Bà Nguyễn Thị Hường (phải) khi bị bắt. (Hình: VNExpress)

Trong một vụ bắt giữ tương tự, theo báo Tuổi Trẻ hồi cuối tháng trước, ông Phạm Hoàng, 66 tuổi, quê Nam Định, bị bắt với cáo buộc “chuẩn bị rải truyền đơn tại Sài Gòn nhân dịp 2 Tháng Chín.”

Ông Hoàng cũng bị chính quyền vu cáo là “người của tổ chức Chính Phủ Quốc Gia Việt Nam Lâm Thời.”

Sau vụ bắt giữ ông Hoàng, Phòng An Ninh Nội Địa và Phòng An Ninh Điều Tra của Công An Tỉnh Nam Định được “thưởng nóng” 50 triệu đồng ($2,035).

Ông Trần Văn Linh (trái) bị bắt tại tư gia ở quận Gò Vấp, Sài Gòn. (Hình: VNExpress)

Liên quan tổ chức Chính Phủ Quốc Gia Việt Nam Lâm Thời, báo Gia Lai hồi Tháng Bảy cho hay, bị cáo Phan Thị Thảo, 67 tuổi, tạm trú tại thị trấn Đắk Đoa, tỉnh Gia Lai, bị kết án 13 năm tù vì “hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân.”

Đáng nói, bị cáo Thảo “có nhiều năm công tác tại Công An Thành Phố Hà Nội” trước khi bà này làm đơn xin ra khỏi ngành công an hồi năm 1989.

Sau đó, bà bị chính quyền dán nhãn “phản động” cho đến khi bị bắt và phạt tù. (N.H.K) [qd]


 

Sự trở lại của Văn học đô thị miền Nam- Tuấn Khanh/SGN

Ba’o Nguoi-Viet

September 19, 2024

Tuấn Khanh/SGN

Thời gian trước, tôi thật may mắn được chứng kiến buổi ngỏ ý của một nhà xuất bản, muốn tái bản lại cuốn “Vòng tay học trò” của nhà văn Nguyễn Thị Hoàng, một cây viết quen thuộc của độc giả miền Nam Việt Nam trước năm 1975.

Với Nguyễn Thị Hoàng, bà rõ là điểm sáng đáng quý trên bầu trời lấp lánh của văn chương tự do miền Nam Việt Nam trước năm 1975.

Nhà văn Nguyễn Thị Hoàng, một trong những danh sĩ của miền Nam được cho phép tái bản gần đây (Hình: TK)

Văn chương miền Nam nói chung, thời gian gần đây dần dần được tái bản lại nhiều ở trong nước, trong con mắt nhìn kiểm duyệt ít vằn vện nghi ngờ hơn. Rồi thoáng thấy trên Facebook, báo điện tử… những lời chia sẻ với nhà văn Nguyễn Thị Hoàng về cuốn sách “Vòng tay học trò” được tái bản, cùng sự hào hứng của những người giới thiệu, quen gọi tên là tác phẩm thuộc “dòng văn học đô thị miền Nam.”

Nhưng nghe mà sao đột nhiên thấy chạnh lòng. Nghe “đô thị” có vẻ như co cụm và không thuộc về nhân dân, không thuộc về một thời, một đời. Nói như nhà văn Nguyễn Hưng Quốc, nói văn chương “đô thị” miền Nam, thì không sai nhưng thừa. Bởi sự nhấn nhá riêng “đô thị” của miệng lưỡi tuyên truyền là thừa ác ý. Có nơi còn gọi là sự “trở lại” – sự trở lại của “văn chương đô thị miền Nam.” Cụm từ giới thiệu này thường được thấy khi có một tác phẩm của miền Nam trước 1975 được in lại.

Thế nhưng văn chương miền Nam đi đâu mà trở lại?

Toàn bộ chữ nghĩa đã được hình thành, nuôi dưỡng và tồn tại suốt trong hai nền cộng hòa ở miền Nam Việt Nam chỉ có một hành trình duy nhất là đi xuyên qua sự thù hận, bước qua chà đạp và hủy diệt… mà dù có đau đớn hay rách nát thế nào, nền văn chương (hay nền văn hóa Cộng hòa miền Nam Việt Nam nói chung) vẫn tiếp tục tồn tại trong một thời đại mới, và vẫn tỏa sáng với những tư tưởng tự do không kiểm duyệt.

Văn chương miền Nam Việt Nam, tự nó cũng giống như số phận của ông Khai Trí, một người ước mơ đem sách và chữ đến cho dân tộc mình, rồi chính quyền mới, nói tiếng Việt, tịch thu. Gia sản tri thức bị đốt và bản thân ông cũng bị cầm tù. Nhưng câu chuyện Khai Trí và những ấn phẩm của ông vẫn tiếp tục lưu truyền một cách im lặng trong lòng người dân Việt Nam, mà có những giai đoạn phải thầm kín và gìn giữ trong nơm nớp sợ hãi không khác gì những tờ truyền đơn của người Do Thái trong thời Phát xít Đức.

Gần nửa thế kỷ, suốt thời thống nhất địa lý, văn chương miền Nam Việt Nam (chứ cũng không phải là đô-thị-miền-Nam), trở thành một di sản quý được tìm mua với những giá ngày càng đắt. Hãy thử nghĩ xem, vì sao một tổng tập của nhà thơ Tố Hữu có thể được in ấn tuyệt đẹp, trợ giá bán rẻ vẫn không có sức thu hút bằng một tập thơ mỏng, cũ rách của Nguyên Sa hay Thanh Tâm Tuyền?

“Văn học đô thị miền Nam” – cách gọi bị ám ảnh từ lối tuyên truyền văn hóa của chính quyền mới sau năm 1975 cho đến nay – vẫn ngầm chứa trong đó như một sự khinh thị, chỉ để góp vào cái nhìn toàn cảnh cố không công nhận miền Nam Việt Nam là một chính thể.

Rất nhiều những tham luận, những nghiên cứu, và cả cuốn sách dày cộp của tác giả Trần Trọng Đăng Đàn “Văn hóa văn nghệ Việt Nam từ 54 đến 75” đều coi văn chương miền Nam là một thứ hỗn độn hình thành từ sự phồn vinh giả tạo của Mỹ-Ngụy.

Báo Nhân Dân số ra ngày 13-9-2016, với bài viết “Ứng xử với văn học miền Nam trước năm 1975” của tác giả Hạnh Nguyễn, còn nói với giọng trịch thượng rằng “bằng sự gạn đục khơi trong, chính quyền cách mạng đã cho phép lưu hành 1067 cuốn sách tiếng Việt, 562 cuốn sách tiếng Anh, 359 cuốn từ điển bằng tiếng nước ngoài.”

Sự cho phép nó chỉ là một giả định trên đời sống thật. Không có phép thì suốt vài thập niên nay, người miền Nam vẫn ca hát những bài hát không được duyệt, thậm chí còn làm cho nó lan ra đến cả nước. Sách vở không được in, không có phép thì vẫn được chuyền tay nhau, và vẫn được thế hệ mới ngày hôm nay tìm đọc với một sự kinh ngạc về khung trời tự do trong tư tưởng. Cho phép và không cho phép, chỉ là màn trình diễn giả định về luật pháp giữa người dân và chính quyền, nghiễm nhiên tồn tại suốt bấy lâu nay.

Vì vậy, cách nói rằng văn chương đô thị miền Nam “trở lại”, khi có dăm ba cuốn sách cũ tái bản, có vẻ khiên cưỡng trong sự thật lịch sử của một di sản văn hóa vĩ đại của Việt Nam Cộng Hòa.

Trong sự kiểm duyệt chặt chẽ, một số sách vở của miền Nam VNCH dần được tái bản vì giá trị không thể phủ nhận được (Hình: Facebook)

Nói “trở lại” là giả tạo trong việc mô tả một chính quyền đủ tốt để dung nhận tất cả. Giả tạo như tất cả mọi thứ trong cuộc sống đang là một vòng quay đẹp đẽ theo tự nhiên, nhưng lờ hẳn phần xin lỗi về một giai đoạn mà những nhà văn, nhà thơ miền Nam đã từng bị tù đày, và tác phẩm của họ thì bị đấu tố như kẻ thù của dân tộc.

Trong tiểu luận “Văn học Miền Nam 1954-1975: những Khuynh hướng chủ yếu và thành tựu hiện đại hóa” của giáo sư, tiến sĩ Huỳnh Như Phương, mô tả về căn nguyên quan trọng ra đời của nền văn hóa văn nghệ Miền Nam Việt Nam là bởi “nhờ đồng lương và các khoản thu nhập khác, nên một bộ phận công chức và giới trung lưu có thể chi tiêu những khoản tiền vào việc mua sắm theo ý muốn, ngoài các nhu cầu thiết yếu hằng ngày. Chính đây là tiền đề dẫn đến sự hình thành một thị trường văn nghệ ở miền Nam những năm 1954-1975.”

Có vẻ sự căn bản hình thành của văn chương miền Nam Việt Nam thực dụng và không được cao quý, theo cách mô tả của tất cả những ngôn luận nhận định từ bên thắng cuộc. Nhưng lại không hiểu vì sao hàng chục năm xây dựng xã hội chủ nghĩa, với những thành tựu xuất chúng, như trên báo chí vẫn nói, xã hội cách mạng hôm nay vẫn reo mừng khi những thứ bị chà đạp ấy quay “trở lại,” như “Vòng tay học trò” của nữ sĩ Nguyễn Thị Hoàng, và của nhiều trí thức miền Nam khác, từng bị phủ nhận.


 

Vì sao vùng cao ngập mưa, vùng trũng ngập triều?

Ba’o Tieng Dan

Mai Bá Kiếm

19-9-2024

Đọc tin mưa ngập ở TP.HCM sáng 18/9, tuy thời sự nhưng rất cũ, có vài chi tiết mới: Công ty Thoát nước đô thị cử nhiều nhân viên đặt cảnh báo, chỉ dẫn người dân chọn đường ngập thấp; điều xe bồn đến hút nước trên đường Nguyễn Văn Khối (Gò Vấp) để giảm ngập. Do phóng viên dốt, không biết xe bồn màu vàng là xe hút cống bị nghẹt, và một xe có bồn năm khối không thể hút hết nước trên đường Nguyễn Văn Khối được!

Báo trích dẫn “tổng kết” của Sở Xây dựng: Thành phố có 13 tuyến trục chính ngập do MƯA (ở Gò Vấp, Thủ Đức, Q.12, TP.HCM) và năm tuyến trục chính ngập do TRIỀU CƯỜNG (Bình Chánh, Nhà Bè, Q.7). Sở không nói nguyên nhân gây ngập mưa và ngập triều, chỉ hứa nạo vét cải tạo kênh Hàng Bàng, kênh Tham Lương – Bến Cát – Rạch Nước Lên. Người dân không biết vì sao vùng đất gò cao (Gò Vấp, Thủ Đức) bị ngập sau mưa rất lâu (24 tiếng) và vùng đất thấp (Bình Chánh, Nhà Bè) ngập do triều cường 2-3 tiếng?

Nói thẳng ra, do “đô thị hóa tham lam ngu dốt”! Ngày xưa, Thủ Đức, Gò Vấp là đất gò trồng rẫy, nước mưa ngấm xuống đất và chảy trên bề mặt tùy theo lưu vực đổ ra kênh, mương. Khi cấp phép xây dựng, Sở Xây dựng không xét code nền có cản trở nước mưa thoát trên bề mặt không? Sở cho mật độ xây dựng, nhưng không kiểm tra phần diện tích không được xây phải để trống cho nước mưa ngấm xuống đất.

Tất cả cao ốc, chung cư, nhà phân lô đều tráng xi măng phần đất không được xây, chỉ chừa vài lõm đất trồng cây và hoa. Nước mưa chỉ còn cách thoát trên bề mặt nhưng bị cản bởi code sân cao hơn mặt đất. Khốn nạn nhất là việc cho phép các dự án Bất động sản san lấp cống hở, mương hở để thoát nước (ở Gò Vấp, Tân Bình, Thủ Đức…) rồi thay bằng cống hộp. Mặc dù, đứa con nít cũng biết lưu lượng nước mưa chảy xuống cống, mương hở, nhiều gấp 100 lần lượng nước gom vào miệng hố ga (hố cách nhau 20m, còn bị bịt bằng lưới rác).

Hồi xưa ở Tân Sơn Nhứt, nên tôi biết 1.530ha đất phi trường và vùng đệm xung quanh (Tân Bình, Gò Vấp, Hóc Môn) đều xài mương, cống hở. Ở phía nam, mương hở từ Sư đoàn Dù chảy qua trường Quốc gia nghĩa tử, đổ ra cây cầu (nay lấp bít xây Bệnh viện đa khoa Tân Bình) chảy vô kênh Nhiêu Lộc. Cống hở từ cổng Phi Long chảy ra trước cổng Bệnh viện 3 dã chiến Hoa Kỳ (nay là Bệnh viện phụ sản). Mương hở phía Bắc Tân Sơn Nhất dẫn ra kênh Hy Vọng dài 1,2km đổ vào Tham Lương. Mương hở phía Đông Tân Sơn Nhất, đổ ra Gò Vấp.

Sau năm 1975, lần lượt các mương hở xung quanh Tân Sơn Nhất bị lấp thành cống hộp, các hồ trữ nước (trong trại Hoàng Hoa Thám) bị lấp, xây Khu dân cư Cộng Hòa, Hoàng Hoa Thám. Chưa kể, tất cả kênh trong nội thành bị lấn chiếm, thu hẹp, nhiều đoạn kênh bị lấp đặt cống vì lý do hôi thúi, như kênh Hy Vọng, kênh Hàng Bàng (từ Lò Gốm đến Bình Tiên).

Nếu Sở chỉ nạo vét các kênh mương, mà không tháo dỡ bê tông phần đất không được xây dựng, hạ các code nền cản dòng chảy bề mặt, không phục hồi ao chứa nước trong Hoàng Hoa Thám, hồ Kỳ Hòa, Radar Phú Lâm, Bàu Cát… thì hệ thống cống hộp không đủ thể tích để thoát nước.

Bởi vậy, mới có các bài báo đặt tựa mỉa mai “Gò Vấp, Thủ Đức: Nâng đường cao mấy vẫn không hết ngập”; “Nhiều đường ở TP Thủ Đức ngập nước 24 tiếng chưa rút”.

Trước năm 1975, Nhà Bè, Bình Chánh là vùng ruộng bán ngập (nước lớn ruộng ngập 40-50cm, nước ròng mặt ruộng cao hơn mặt nước 1-2m). Ngày nay, do san lấp ruộng xây nhà, nước không tràn đồng được, mực nước lớn trên dòng sông cao lên, nên Nhà Bè, Bình Chánh chuyển từ “RUỘNG BÁN NGẬP” thành “ĐƯỜNG BÁN NGẬP!