Nguyễn Mạnh Hùng bị kỷ luật vì ‘một số vi phạm, khuyết điểm’
April 13, 2023
HÀ NỘI, Việt Nam (NV) – Ông Nguyễn Mạnh Hùng, bộ trưởng Thông Tin Truyền Thông, bị nhắc tên trong phần cuối thông cáo báo chí của Ủy Ban Kiểm Tra Trung Ương phát đi hôm 13 Tháng Tư về việc kỷ luật hàng loạt cán bộ.
Theo đó, ông Hùng “có một số vi phạm, khuyết điểm trong xây dựng, ban hành và tổ chức thực hiện quy chế làm việc, trong lãnh đạo, chỉ đạo tham mưu, xây dựng, tổ chức thực hiện thể chế, chính sách, trong quản lý nhà nước về thông tin, truyền thông, báo chí; trong công tác cán bộ và thực hiện một số dự án đầu tư công.”
Ông Nguyễn Mạnh Hùng, bộ trưởng Thông Tin Truyền Thông. (Hình: Zing)
Tiếp đó, Ủy Ban Kiểm Tra Trung Ương yêu cầu ông Nguyễn Mạnh Hùng “kiểm điểm, rút kinh nghiệm sâu sắc, kịp thời lãnh đạo, chỉ đạo khắc phục các vi phạm, khuyết điểm đã được chỉ ra, chỉ đạo kiểm điểm, xem xét trách nhiệm các tổ chức, cá nhân có liên quan, gửi báo cáo kết quả.”
Hành vi vi phạm cụ thể của ông Nguyễn Mạnh Hùng không được công bố trong văn bản nêu trên.
Trong khi đó, blogger Hoàng Dũng nêu suy đoán trên trang cá nhân rằng Bộ Trưởng Hùng bị kỷ luật vì tốn hàng chục ngàn tỷ đồng với mục tiêu xây dựng mạng xã hội “lật đổ Facebook trong sáu tháng.”
Đến nay, công luận không hề thấy Bộ Trưởng Hùng cũng như bất kỳ giới chức nào khác của Bộ Thông Tin Truyền Thông Việt Nam cập nhật về tình hình của các mạng xã hội “made in Vietnam” như Lotus, Gapo… từng khiến các báo ở Việt Nam tốn nhiều giấy mực.
Truyền thông ở Việt Nam cũng né tránh đề cập số tiền thuế dân đã bị lãng phí cho các mạng xã hội “made in Vietnam” như thế nào.
Báo VNExpress hồi Tháng Mười Một, 2019, từng dẫn tuyên bố “hùng hồn” của ông Nguyễn Mạnh Hùng: “90 triệu người sẽ dùng mạng xã hội Việt Nam.”
Ông Nguyễn Mạnh Hùng được biết đến là người thường xuyên đe dọa các nền tảng mạng xã hội ngoại quốc và “nổ” về mạng xã hội “made in Vietnam.” (Hình: Zing)
Thời điểm đó, ông Hùng mạnh miệng cho biết, ngay khi ngồi vào ghế bộ trưởng, việc đầu tiên là ông lập tổ công tác hỗ trợ phát triển mạng xã hội Việt Nam và đặt mục tiêu số lượng phải tương đương mạng xã hội của ngoại quốc.
“Hiện giờ nghĩ gì, nói gì, yêu ai, mua gì… đều nằm trên mạng xã hội. Nghĩa là não người Việt Nam tập trung ở một chỗ và chỗ này hiện không nằm ở Việt Nam. Sau này họ sẽ dùng vào việc gì? Điều này rất nguy hiểm, đấy là an ninh quốc gia,” ông Hùng được dẫn lời.
Trong nhiều tháng sau đó, các báo liên tục dẫn lời ông Hùng dọa nạt Facebook “phải tuân thủ pháp luật Việt Nam nếu không muốn bị đóng cửa”… (N.H.K)
Ký giả Mặc Lâm nhận xét về Ông Mạnh Hùng như sau:
Nói nhiều, nói mạnh nhưng có thể do không nghiên cứu cặn kẽ và nhất là tâm lý tự hào mình nói gì thì bọn trẻ cũng vỗ tay khiến cho ông Bộ trưởng bị hố, mà hố một cách thảm hại. Trong một cuộc phỏng vấn vào ngày 3 tháng 12 của báo VNXpress, ông Hùng đưa ra nhận xét không những chủ quan mà còn đậm nét hoang tưởng, ông khẳng định: “Xét về thu nhập trung bình thì Việt Nam thua Mỹ hàng chục lần. Nhưng xét về giới tinh hoa, về thanh niên thì chúng ta không kém Mỹ nhiều. Thanh niên đầu tiên phải có niềm tin vào chính mình, tin rằng mình không thua kém ai về bất kỳ phương diện nào”.
Giới tinh hoa thì có lẽ Việt Nam không mấy tự tin vỗ ngực xưng danh với thế giới vì sự thật đau lòng trong bao năm qua chưa thấy một cá nhân nào có dấu ấn lớn lao cho đất nước trong mọi lĩnh vực chứ đừng nói là một nhóm hay một giới. Có chăng là những trí thức ưu thời mẫn thế, chán nản thể chế và buộc phải im lặng mà sống như những người bình thường. Tinh hoa nào còn đọng lại được trong một xã hội với câu kinh vạn năng “Tiến nhanh, tiến mạnh, tiến vững chắc lên Xã hội Chủ Nghĩa”?
Vào ngày 3 tháng 12, nói với báo VNXpress Bộ trưởng Hùng hăm hở:
“Tôi cho rằng, sứ mạng này đặt lên vai các bạn thanh niên. Hãy coi đây như một cuộc chiến giải phóng dân tộc mà thanh niên phải đi đầu. Việt Nam đã nuôi dưỡng các bạn, như người mẹ đã nuôi dưỡng con khôn lớn, đến lúc phải đi ra chinh phục thế giới và mang thế giới về Việt Nam.”
Chắc ông Bộ trưởng Hùng nói thanh niên Việt Nam ở … nước ngoài thì đúng hơn. Hãy nhìn những con phố nghẹt người cuồng lên vì một trận bóng, toàn là thanh niên, là những người không hề kém Mỹ đấy.
Lời Bàn:
Trong năm 2023, Ông bộ trưởng Nguyễn Mạnh Hùng chuyển hướng, xoáy vào đầu tư hạ tầng của kỹ nghệ số, ông nói,
“ Năm 2023, chúng ta chính thức hóa hạ tầng số, bao gồm hạ tầng viễn thông băng rộng và phổ cập, hạ tầng trung tâm dữ liệu và điện toán đám mây, hạ tầng công nghệ số như AI, Blockchain, Big Data, phân tích dữ liệu,… 2023 sẽ là năm thương mại hóa 5G, xây dựng các trung tâm dữ liệu lớn, cung cấp công nghệ như dịch vụ“
Đây là lãnh vực rất nặng vốn đầu tư. Không biết Ông có đầu tư sai, đầu tư túi bị và có thể bị thêm một kỷ luật nữa ở đầu năm 2024 không? Chúc Ông gặp may hạ cánh an toàn.
Dân chủ cho Việt Nam: Khó khăn và hy vọng
13-4-2023
(Để nhớ ngày Nguyễn Lân Thắng bị kết án 6 năm tù 2 năm quản chế).
Khi cuộc cách mạng mang tính dây chuyền bùng nổ tại các nước Bắc Phi trong Mùa Xuân Á Rập (Arab Spring) hay Cách Mạng Hoa Lài (Jasmine Revolution) 2011, nhiều người Việt hy vọng một cuộc cách mạng tương tự sẽ bùng nổ ở Việt Nam.
Thật ra, cuộc vận động cách mạng dân chủ Việt Nam khác và khó khăn hơn nhiều so với cuộc vận động đã diễn ra tại Bắc Phi.
Điều kiện ra đời và tồn tại của chế độ độc tài CS tại Việt Nam không giống các chế độ độc tài cá nhân như Muammar Gaddafi tại Lybia, Ḥosnī Mubārak tại Ai Cập hay Ben Ali của Tunisia và cũng không giống các chế độ Cộng Sản chư hầu chùm gởi sống bám vào cây đại thụ Liên Xô một thời tồn tại ở Đông Âu.
Phần lớn các chế độ độc tài quân sự, dù cá nhân hay phe nhóm, hình thành do kết quả của các cuộc đảo chính, lật đổ các chính phủ tiền nhiệm, nhiều khi cũng rất độc tài. Cơ hội đã đưa một số sĩ quan từ những người lính trở thành những nhà chính trị. Ngoài lòng tham quyền lực và địa vị, họ không sở hữu một vốn liếng chính trị và không có một sự chuẩn bị đầy đủ để lãnh đạo quốc gia. Các quốc gia Libya, Ai Cập, Tunisia không trải qua cuộc chiến tranh ý thức hệ tàn khốc suốt mấy mươi năm và vai trò của các đế quốc Mỹ, Liên Xô cũng không mang tính quyết định như trong cuộc chiến Việt Nam.
Việt Nam thì khác. Giới lãnh đạo CSVN được đào tạo để hoạt động, tổ chức, lãnh đạo chuyên nghiệp, kiên quyết theo đuổi đến cùng các mục tiêu ngắn và dài hạn của đảng CS. Từ khi thành lập vào năm 1930 cho đến nay, tuy khác nhau về chiến lược của mỗi thời kỳ và hoạt động dưới nhiều tên gọi như Đảng Cộng sản Đông Dương (1929), Hội nghiên cứu chủ nghĩa Mác ở Đông Dương (1945), Đảng Lao động Việt Nam (1951), Đảng Nhân dân Cách mạng ở miền Nam (1962), Đảng Cộng sản Việt Nam (1976) nhưng hoàn toàn thống nhất về tư tưởng và mục tiêu.
Nạn sùng bái cá nhân dưới các chế độ độc tài không Cộng Sản có nhưng không tác hại trầm trọng đến nhận thức của người dân. Những viên chức phân phối Sách Xanh (Green Book) chứa đựng “tư tưởng Muammar Gaddafi” chỉ là những người thừa hành, làm việc, lãnh lương. Họ không quan tâm và cũng chưa chắc biết gì nhiều về nội dung cuốn sách. Việt Nam thì khác. Hình ảnh một “cha già dân tộc” Hồ Chí Minh một thời rất lâu đóng một lớp băng dày trong nhận thức của nhiều người. Không một dẫn chứng nào, tài liệu khoa học nào có thể làm tan chảy niềm tin mù quáng trong lòng những người Việt cuồng tín.
Khác với Gaddafi, đảng CSVN có cả kho lý luận, trong đó có những câu trả lời thích hợp cho từng lứa tuổi, từng ngành nghề, từng giới, từng trình độ học vấn. Hệ thống tuyên truyền phản khoa học như cây đinh đóng sâu vào ý thức của con người từ tuổi ấu thơ cho đến lúc trưởng thành. Không ít người Việt bị tẩy não mà không chịu thừa nhận hay không biết mình bị tẩy não.
Chế độ Cộng Sản tại Việt Nam cũng không giống như chế độ độc tài Cộng Sản tại các quốc gia Đông Âu. Nếu không có sự chiếm đóng của Hồng Quân Liên Xô và sự thỏa thuận của các cường quốc Anh, Mỹ, Liên Xô tại hội nghị Yalta 1945, đã không có một nhóm quốc gia Cộng Sản được gọi là Cộng Sản Đông Âu.
Việt Nam thì khác. Đảng CSVN bám sâu vào cây đại thụ Việt Nam, sinh sôi nẩy nở bằng nhựa nguyên và nhựa luyện Việt Nam. Quá trình hình thành và phát triển của đảng CSVN là một quá trình đầy ngộ nhận lịch sử và họ tồn tại đến ngày nay, một phần lớn cũng nhờ vào những ngộ nhận đó. Chiến thắng của đảng CSVN ngày 30-4-1975 là kết quả của một cuộc lừa gạt lớn nhất trong lịch sử Việt Nam.
Nhưng cục diện thế giới đang thay đổi nhanh chóng. Ánh sáng tin học đã soi rọi vào mọi ngõ ngách của xã hội và đời sống con người. Sau 48 năm mài tới mài lui, lưỡi gươm tuyên truyền của đảng đã ngắn gần tới cán.
Những bản án dài hạn chụp lên đầu những người yêu nước khi họ chỉ vừa cất lên tiếng nói trước những bất công xã hội như trường hợp Nguyễn Lân Thắng cho thấy ngoài nhà tù đảng không có vũ khí gì khác hay phương tiện nào khác.
Nhưng nhà tù đang mất dần tác dụng và không còn làm nhiều người sợ hãi vì cả nước Việt Nam thực chất cũng chỉ là một nhà tù. Nguyễn Lân Thắng, Phạm Đoan Trang khác với những người sống bên ngoài cỗng sắt là không gian rộng hay hẹp chứ không phải có tự do hay mất tự do. Tự do quan trọng nhất của con người là tự do ngôn luận nhưng tự do ngôn luận không tồn tại dưới chế độ CS.
Một số người lo lắng vì phong trào dân chủ tại Việt Nam quá ít oi, rời rạc. Quan tâm đúng nhưng đó là một thực tế không tránh khỏi của mọi cuộc cách mạng. Không chỉ Việt Nam mà các cuộc cách mạng tại Đông Âu, Baltics đều bắt đầu từ những nhóm nhỏ. Cách mạng dân chủ tại Mông Cổ bắt đầu chỉ với vỏn vẹn với 13 người trong mùa đông 1989.
Cuộc vận động dân chủ cho Việt Nam cũng bắt đầu từ những nhóm nhỏ nhưng đang lớn dần.Từng giọt nước đã và đang được rót vào ly. Không ai biết giọt nước nào làm sẽ làm tràn ly và khi nào sẽ rót xuống nhưng chắc chắn một điều mọi người đều biết, sẽ rót xuống từ lòng dân tộc Việt Nam và thời điểm không còn xa xôi nữa.
Năm 2002, Bác sĩ Phạm Hồng Sơn dịch bài Thế Nào Là Dân Chủ trích từ website của Tòa Đại Sứ Mỹ tại Việt Nam. Năm 2014, Nguyễn Lân Thắng viết Thư Gởi Bé Đậu, con gái của anh. Khoảng cách giữa hai bài viết là 12 năm. Hai người chưa hẳn đã biết nhau nhưng có một khát vọng giống nhau về tương lai đất nước.
Khi được hỏi lý do dịch bài viết, Bs Phạm Hồng Sơn trả lời vì “khao khát Tự do, Hòa bình và mưu cầu một cuộc sống đầy đủ trên đất nước Việt Nam.” Tương tự, Nguyễn Lân Thắng viết cho Bé Đậu: “Bố ước gì con được sống trong một tương lai tốt đẹp hơn bố. Con được sống trong tình thân ái, trong niềm tin, niềm hân hoan và những thứ mà một con người đáng được hưởng.”
Khát vọng giống nhau đó phát xuất từ nội lực của dân tộc Việt, một dân tộc trong suốt dòng lịch sử luôn tìm mọi cách để vươn lên, tìm mọi cách để vượt qua thử thách.
Khát vọng tự do như ngọn lửa không bao giờ tàn. Bản án của đảng CSVN dành cho những người yêu nước càng nặng chỉ làm ngọn lửa càng bốc cao hơn và đốt cháy chế độ nhanh hơn.
Thành ngữ mới: Bơ thừa sữa cặn – Nguyễn Thông
Nguyễn Thông
(Hôm qua, coi bài trên báo quân đội, thấy một vị giáo sư tiến sĩ chính trị Mác – Lênin dùng cụm từ “bơ thừa sữa cặn”, nhà cháu sực nhớ từng viết về nó đã lâu rồi, có dễ chả chục năm).
Gọi là thành ngữ mới bởi nó được dùng khá nhiều và khá lâu, rất phổ biến, trong một thời gian dài. Tất nhiên tác giả của nó là những người cộng sản ở miền Bắc.
Nhớ hồi những năm 60 – 70 ở miền Bắc, khoai còn chả đủ ăn, lấy đâu ra bơ sữa. Tôi sinh năm 1955, một năm sau khi miền Bắc được giải phóng khỏi người Pháp, thú thực mãi đến hơn 20 năm sau mới biết mặt mũi miếng bơ. Còn sữa, cũng chỉ nghe nói thì nhiều chứ chả mấy khi được uống. Với nông dân đặc sệt bùn đất như tôi, bơ sữa là cái gì đó rất cao sang, mà cũng chả mơ được ăn uống nó bởi vì hiểu phận mình chỉ có khoai sắn làm bạn.
Nhưng đài báo nhà nước thì cho dân “ăn” bơ sữa thường xuyên, nhất là khi lên tiếng tố cáo chính quyền “ngụy” Sài Gòn. Họ gọi đó là bọn tay sai của đế quốc Mỹ, cam phận ăn “bơ thừa sữa cặn” để áp bức bóc lột đồng bào miền Nam, gây chiến tranh chia cắt đất nước. Theo cán bộ hồi đó giải thích, cũng như đọc trên báo Nhân Dân, ăn “bơ thừa sữa cặn” là ăn thứ người ta đổ đi, ăn hèn ăn nhục, bám đít đứa khác, chả khác gì con chó ăn sít. Thà đói khổ mà làm người cách mạng còn hơn sống kiếp “bơ thừa sữa cặn”. Nghe giải thích vậy, tự dưng thấy không thèm bơ sữa nữa. Đói cũng vinh quang.
Nhưng nếu chỉ cho kẻ thù ăn bơ thừa sữa cặn nhằm khinh bỉ nó thì cũng dễ hiểu, đằng này mấy bác lý luận cách mạng nhà ta gán cho dân chúng miền Nam luôn. Thời đó ai cũng biết đời sống của người dân miền Nam cao hơn hẳn ở miền Bắc, lương thực dư thừa, hàng hóa dồi dào, nông thôn cũng như thành thị đại đa số dân chúng không bị đẩy vào cảnh đói kém, thiếu thốn, khốn cùng.
Gia đình vợ tôi ở nông thôn rặt, trên một cù lao sông Tiền, huyện Chợ Mới, tỉnh An Giang, dù giao thông cách trở, đi lại khó khăn, vùng xôi đỗ (ngày thì chính quyền cộng hòa, đêm thì cộng sản), chiến tranh ác liệt như thế, nhưng ông anh vợ tôi bảo những năm tháng ấy chưa hề bị đói bao giờ. Tôm cá thịt thà chả bao giờ thiếu. Hàng hóa nhập khẩu ê hề, cứ thế giới có thứ gì thì miền Nam có thứ ấy. Tôi hỏi có bơ sữa không, ông anh khoát tay, xì, thiếu chi, tụi nhỏ đi học còn được nhà trường cho uống sữa mỗi ngày.
Tôi lại nhớ những đồng nghiệp vốn là giáo viên cũ từng đi dạy trước năm 1975, các anh kể từ giữa thập niên 1960 gia đình bình dân đã mua sắm được tivi, tủ lạnh, xe máy; lương giáo viên chỉ tiết kiệm, dè sẻn ăn tiêu trong hai tháng là mua được chiếc xe máy Honda dame 50 mới cứng. Hầu như thầy dạy trung học nào cũng sắm xe Vespa. Các giáo sư đại học thì diện xe hơi. Xe taxi đầy phố…
Nghe anh tôi và các đồng nghiệp kể vậy, tôi sực nhớ cùng thời ấy “ngoài mình” chưa có khái niệm tivi tủ lạnh. Cơm còn chả đủ bỏ vào mồm, lấy đâu ra thứ đồ sinh hoạt mắc mỏ thế. Lại sực nhớ những năm 1977-1978, trong các lớp học chính trị, cán bộ tuyên giáo lý luận đầy mình, hùng hồn chỉ ra cho những người như anh tôi và đám giáo viên thu dung, cơ hữu kia thấy rằng đó chỉ là thứ “phồn vinh giả tạo”, là dạng “bơ thừa sữa cặn” thôi. Sống nhục thế thì sống làm gì. Ơn cách mạng là ơn đổi đời, cho con người vừa sung sướng đầy đủ, vừa tự do hạnh phúc… Trong tư thế của bên thắng cuộc, họ lặp lại y nguyên những gì mà bộ máy tuyên truyền cách mạng đã suốt bao năm nhét vào trí não tôi. Chỉ có điều, họ lừa được những người miền Nam ở lại chứ không lừa được chính chúng tôi, đám từ miền Bắc vào, bởi từng nhìn tận mắt sự khác nhau của hai cuộc sống, hai chế độ.
Những thập niên 50, 60, 70 ở miền bắc, tôi nhớ láng máng chỉ có nhà máy đường (Vạn Điểm) chứ không có nhà máy chuyên sản xuất sữa. Hay là mình không có tiêu chuẩn sữa, không được quyền ăn sữa nên không biết. Bác Hồ Giáo nuôi bò nổi tiếng, được phong anh hùng chăn nuôi, nhưng có nhẽ chỉ nuôi bò thịt.
Sữa bán phân phối cho cán bộ trung cao cấp chủ yếu là sữa nhập từ Liên Xô, Trung Quốc, phổ biến nhất là loại hộp sữa đặc có nhãn giấy màu xanh, tên tiếng Nga là “Moloko” (có nghĩa sữa). Tại sao tôi biết loại này? Hôm ấy, một bạn cùng lớp 6 (năm 1968) là bạn Nguyễn Ngọc Châm dân phố sơ tán về đem hộp sữa biếu thầy giáo Bài bị ốm. Châm bảo sữa này do ông cậu Lê Thanh Nghị phó thủ tướng đem từ Liên Xô về. Thầy Bài rất cảm động bởi hình như thầy cũng ít được uống sữa. Còn tôi, đang tập tọng học tiếng Nga nên đánh vần được.
Năm 1975, sau khi phe cộng sản chiếm được miền Nam, dòng hàng hóa lại ùn ùn tuôn chảy ra Bắc, ngược chiều với dòng quân đi suốt 20 năm trước. Miền Nam nhận họ, miền Bắc nhận hàng. Người ta nhận những thứ đang cần và thiếu. Trong dòng suối hàng ấy, tất nhiên có đường sữa, từng bị coi là bơ thừa sữa cặn. Mà chả phải chỉ đường sữa, tất tần tật từ cái kim sợi chỉ, cục xà phòng, gói thuốc lá, gói bột ngọt (mì chính), mét vải, chiếc xe đạp, máy may (máy khâu), xe máy Honda… đều bắc tiến. Một cuộc giải phóng trở lại, không bằng xương máu mà bằng hàng hóa.
Từ trước năm 1975, khi học cấp 3, tôi đã nghe người ta nói câu “Xẻng cuốc từ dưới lên, đường sữa từ trên xuống” để chỉ ra thực chất chính sách phân phối của nhà nước. Những cửa hàng đặc quyền đặc lợi như Tôn Đản, Nhà Thờ chứa thịt sữa chỉ dành cho cán bộ trung cao, bán với giá phân phối. Dân, có người nhà bị ốm, muốn mua hộp sữa cân đường bồi dưỡng, chỉ có cách duy nhất ra chợ giời, giá cao đến năm bẩy lần giá cán bộ. Bơ thừa sữa cặn cũng chẳng có mà ăn. Nhưng xẻng cuốc để làm quần quật quanh năm suốt tháng phục vụ cho công cuộc xây dựng chủ nghĩa xã hội thì sẵn lắm.
Với sữa, tôi có chút kỷ niệm. Năm 1979 nghỉ phép ra Bắc. Trước khi lên tàu ga Hàng Cỏ trở vào Nam, anh Bùi Trọng Cường đồng môn, công tác ở nhà xuất bản Văn hóa dắt ra chợ giời mua giùm cho 3 chục hộp sữa. Tinh sữa Thống Nhất do nhà máy ở miền Nam sản xuất, mậu dịch thương nghiệp đem ra miền Bắc bán tiêu chuẩn phân phối cho cán bộ, cán bộ bán ra chợ giời, tôi lại làm nhiệm vụ “tuần hoàn” đưa nó trở vào Nam. Mua 2,2 đồng/hộp, vào sẽ bán được 2,7 đồng, mỗi hộp lời 5 hào.
Đến ga xe lửa Bình Triệu, thuế quan phát hiện được mặc dù tôi giấu rất kỹ. Họ định tịch thu bởi hàng lậu do nhà nước quản lý không giấy tờ hợp pháp. Tôi lấy cái giấy nghỉ phép của giáo viên ra năn nỉ, cuối cùng phải cúng cho hai ông kiểm soát mỗi ông 1 hộp thì họ tha. Lúc ấy gần 10 giờ đêm, kêu xích lô chở về ký túc xá 43 Nguyễn Chí Thanh ở Quận 5, tiền xe 5 đồng, gã xích lô bảo để cái ba lô lên trên phía sau lưng cho cân xe. Dọc đường nó vừa chạy vừa nhẹ nhàng moi móc thế nào mà mình không biết, về nhà giở ra thấy mất 4 hộp, hèn chi khi trả tiền xe, nó chả thèm đếm, bảo khuya rồi, phóng đi như bay. Vị chi mất 6 hộp, mất 13 đồng 2 hào, hòa vốn. Mà suốt hành trình Bắc – Nam căng thẳng từng phút, lúc nào cũng lơ láo chỉ sợ bị phát hiện, tịch thu. Tính ra thì lỗ to.
Sữa bơ đường, đối với thế hệ chúng tôi là một thứ ký ức, kỷ niệm buồn.
(Bài sau sẽ viết về đường)
NGUYỄN THÔNG 07.04.2023
From: TRUONG LE
Trái tim có răng của Thứ trưởng Bộ Ngoại giao
RFA
Bình luận của Nguyễn Hồng
2023.04.09
Một công dân Việt Nam bế một em nhỏ trong một chuyến bay giải cứu từ Vũ Hán (Trung Quốc) về sân bay Vân Đồn, Quảng Ninh hôm 10/2/2020
AFP
Ngày 25/1/2020, trong cao điểm dịch bệnh COVID trên thế giới, báo chí Việt Nam đồng loạt đăng tin về các chuyến bay giải cứu:
-“Với quyết tâm “không ai bị bỏ lại phía sau”, tinh thần “bám trụ để hoàn thành tốt nhiệm vụ”, trong bối cảnh dịch bệnh gây ra sự phong tỏa tại hàng loạt quốc gia, công tác bảo hộ công dân tại các cơ quan đại diện vẫn được ưu tiên hàng đầu, trở thành nhiệm vụ chính trị quan trọng bậc nhất, nhằm bảo vệ tối đa quyền và lợi ích hợp pháp của công dân Việt Nam, đảm bảo sức khỏe cho bà con, đưa những người có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn trở về quê hương”.
-“Chỉ ba ngày sau khi ca bệnh COVID-19 đầu tiên trên thế giới được phát hiện, Thủ tướng đã chủ trì cuộc họp Thường trực Chính phủ chỉ đạo các cơ quan, tổ chức chủ động triển khai công tác bảo hộ công dân tại các quốc gia, vùng lãnh thổ bị ảnh hưởng bởi dịch bệnh. Bộ ngoại giao là đơn vị đầu sóng ngọn gió thực hiện nhiệm vụ này nên Thứ trưởng Bộ Ngoại giao Tô Anh Dũng coi công tác này không chỉ là nhiệm vụ chính trị mà còn là “mệnh lệnh đến từ trái tim”.
“Không ai có tiền mà bị bỏ lại phía sau”
Vâng, y học thế giới sẽ phải dựng ngược mắt lên để ghi vào y văn thế giới ca vô tiền khoáng hậu này. Bởi vì thực tế đã chứng minh trái tim của Thứ trưởng Bộ ngoại giao Tô Anh Dũng không chỉ có răng, mà răng của ông còn dữ tợn hơn răng cá mập. Sức nhai nuốt của nó thật kinh thế hãi tục: chỉ trong vài tháng “giải cứu” người dân Việt Nam bị kẹt lại ở các quốc gia đang bùng dịch, trái tim ông Dũng đã nhai nát 21,5 tỷ đồng. Nếu quy ra gạo ST 25 trung bình khoảng 35.000 đ/kg thì trái tim thiên đường này ngốn hết 614 tấn.
Là tim đấy! Nên vẫn còn may cho dân Việt Nam quá. Chứ nếu ông Thứ trưởng Bộ Ngoại giao phát đi mệnh lệnh từ cái dạ dày thì cái hang Sơn Đoòng chỉ có vừa khóc vừa chắp tay nhường.
Đại án Chuyến bay giải cứu cứ như Hoa Sơn luận võ, chốc lát đã quy tụ được toàn tinh anh trong các ngành và cơ quan to thuộc loại nhất nước: Trợ lý Phó Thủ tướng thường trực Chính phủ; Vụ trưởng Văn phòng Chính phủ. Bộ Ngoại giao có hai thứ trưởng, Cục Lãnh sự có Cục trưởng, Cục phó, Chánh văn phòng, Phó phòng bảo hộ công dân. Công an có nguyên thiếu tướng, Phó giám đốc Công an Hà Nội, Trưởng phòng điều tra Cục an ninh, Bộ Công an. Cục Hàng không có Phó phòng vận tải hàng không, cán bộ Cục quản lý xuất nhập cảnh. Bộ Y tế có thư ký thứ trưởng. Bộ Giao thông Vận tải, Ban Đối ngoại trung ương có các chuyên viên. Chính quyền có Phó chủ tịch UBND tỉnh Quảng Nam và TP Hà Nội. Các cựu đại sứ đặc mệnh toàn quyền, Lãnh sự Việt Nam tại Nhật Bản, Malaysia, Nga, Angola…
Với sự đoàn kết, nhất trí, đồng lòng như một, các cách làm sáng tạo, tiên phong, được lãnh đạo, chỉ đạo quyết liệt, đồng bộ, toàn diện, bài bản, các đồng chí nói trên đã thực hiện xuất sắc nhiệm vụ bảo… quản túi tiền của các công dân Việt Nam đang sống xa tổ quốc, với quyết tâm “Không ai có tiền mà bị bỏ lại phía sau”.
Từ trái qua: Thứ trưởng Ngoại giao Tô Anh Dũng, ông Phạm Trung Kiên – thư ký Thứ trưởng Bộ Y tế, ông Vũ Anh Tuấn – cán bộ Cục Quản lý xuất nhập cảnh Bộ Công an. Hình: Bộ Công An
Vụ làm ăn để đời
Năm 2021, khi những chuyến bay giải cứu đầu tiên được thực hiện, dân Việt Nam đang có con đi du học, đi chơi hoặc đi làm ăn, công tác bị kẹt lại nước ngoài run bần bật. Hàng ngày báo chí nội địa đưa những hình ảnh bệnh nhân nằm xếp lớp, thi thể phải bỏ trong container giữ lạnh la liệt ngay bên bệnh viện vì không kịp thiêu. Ai cũng rởn óc. Cho nên mặc dù tiền vé khoảng gấp đôi ngày thường nhưng không dễ gì mua, thì họ vẫn sẵn lòng bỏ ra, miễn được về Việt Nam sớm để giữ mạng và tiết kiệm chi phí lưu trú,
Thời điểm đó, khi bị chất vấn về lý do tiền vé quá cao, các hãng bay “khẳng định chuyến bay giải cứu là đặc thù, phát sinh nhiều chi phí và những quy định khắt khe về phòng chống dịch nên giá vé bị đội lên rất nhiều”. Chẳng hạn toàn bộ chiều đi là máy bay trống nên giá vé chiều về phải bù cho hai chuyến. Hay sau khi tham gia chuyến bay giải cứu thì toàn bộ phi hành đoàn phải ngừng việc tối thiểu 14 ngày để cách ly, toàn bộ chi phí do hãng chi trả. Máy bay phải ngừng hoạt động 2-3 ngày để bảo dưỡng, thay màng lọc khử khuẩn và khử trùng toàn bộ trước khi bay trở lại…v.v
Các lý do nghe đều rất có lý, rất dễ được chấp nhận. Thậm chí những người Việt Nam đầu tiên được về trên các chuyến bay giải cứu hay các chuyến bay combo (công dân tự trả toàn bộ chi phí) còn nức nở xúc động và vô cùng biết ơn các cơ quan ban ngành đã “ngạo nghễ” bay thẳng vào tâm dịch để cứu đồng bào về nhà.
Nhưng sự thật là “hơn 100 doanh nghiệp được cấp phép thực hiện chuyến bay combo nhưng thực tế chỉ có khoảng 20 nhóm đơn vị triển khai, số còn lại cho mượn pháp nhân hoặc đứng ra xin cấp phép rồi nhượng quyền tổ chức. Khi các doanh nghiệp được cấp phép, một số cơ quan đại diện Việt Nam ở nước ngoài thỏa thuận, yêu cầu chia lợi nhuận theo từng chuyến bay hoặc chi tiền theo số công dân được về nước, thu tiền của công dân vượt quy định. Ở trong nước, các cá nhân tại Bộ Ngoại giao không chỉ nhận tiền hối lộ của doanh nghiệp để chấp thuận cấp phép mà còn gây khó khăn cho các doanh nghiệp chưa chi tiền, từ đó tạo ra “thị trường” mua bán giấy cấp phép chuyến bay và sang nhượng quyền được tổ chức chuyến bay.
Các cá nhân tại Vụ Quan hệ quốc tế (Văn phòng Chính phủ) và lãnh đạo Văn phòng Chính phủ đã lợi dụng vị trí làm việc để đề xuất thẳng lên lãnh đạo Chính phủ duyệt chủ trương cấp phép chuyến bay cho các doanh nghiệp thân quen, bỏ qua quy trình giám sát, thẩm định.
Để có tiền “bôi trơn”, các doanh nghiệp đã nâng giá vé máy bay và chi phí phát sinh.” (theo báo cáo điều tra của cơ quan công an).
-Từ tháng 12/2020 đến tháng 1/2022, Thứ trưởng Bộ Ngoại giao Tô Anh Dũng bị cáo buộc nhận hối lộ 37 lần, tổng cộng 21,5 tỷ đồng.
-Cục trưởng Lãnh sự Bộ Ngoại giao Nguyễn Thị Hương Lan bị cáo buộc nhận hối lộ 33 lần, tổng cộng hơn 25 tỷ đồng.
-Thiếu tướng, cựu Phó giám đốc Công an Hà Nội bị cáo buộc nhận hơn 61 tỷ đồng để chạy án giúp hai doanh nghiệp không bị xử lý hình sự trong vụ án.
-Phó Chủ tịch UBND TP Hà Nội nhận hai tỷ để ký chấp thuận cho cách ly trên địa bàn.
-Phó Chủ tịch UBND tỉnh Quảng Nam nhận năm tỷ với hành vi tương tự.
-Ăn dữ nhất là thư ký Thứ trưởng Bộ Y tế bị cáo buộc nhận hối lộ 251 lần, tổng cộng 42,6 tỷ đồng chỉ từ tháng 9/2021 đến đầu năm 2022. Trong đó có 20 lần nhận hối lộ ngay tại trụ sở Bộ Y tế.
-Cục phó Cục quản lý Xuất nhập cảnh (Bộ Công an) nhận gần tám tỷ. Phó phòng tham mưu nhận hơn 27 tỷ. Một cán bộ nhận hơn chín tỷ.
Tổng cộng có 21 cán bộ của năm bộ, hai địa phương đã nhận hơn 180 tỷ đồng của các doanh nghiệp để bán giấy phép, bán chỗ trên các chuyến bay giải cứu hoặc combo. Ngoài ra còn có dấu hiệu nhận hối lộ xảy ra trong quân đội nên cơ quan điều tra đã tách hành vi, chuyển hồ sơ để Bộ Quốc phòng xử lý theo thẩm quyền.
Công dân Việt Nam chờ lên máy bay ở sân bay Changi, Singapore về nước hôm 7/8/2020. Reuters
Đạo lý sáng ngời
Khi Thứ trưởng Dũng ăn hối lộ theo mệnh lệnh từ trái tim, thì một thứ trưởng cũng của Bộ Ngoại giao, đồng thời là cựu đại sứ Việt Nam tại Nhật Bản, ông Vũ Hồng Nam, cũng có tấm lòng bát ngát. Năm 2020, khi các chuyến bay giải cứu bắt đầu diễn ra, Đại sứ Nam bày tỏ với báo chí: “Công việc của các cán bộ sứ quán trong thời gian qua vô cùng bề bộn và căng thẳng. Cán bộ trực bảo hộ công dân trực điện thoại 24 giờ các ngày trong tuần. Nhưng mỗi cuộc nói chuyện, mỗi email trả lời cho công dân có ý nghĩa quý giá, giúp cho những người Việt Nam xa nhà yên tâm hơn”.
Đến đầu năm 2023, Công an cáo buộc Đại sứ Nam nhận hối lộ 1,84 tỷ đồng trong thời gian vô cùng bề bộn và căng thẳng đó.
Dân Việt ở nước ngoài nghiến răng vì sứ quán đã lâu, nhưng đại án lần này như dàn đèn pha cực mạnh, lòi tói lắm gương mặt đen ngòm. Sứ quán Việt ở Malaysia có pha ăn trên đầu của 1.891 người Việt mãn hạn tù với giá vé cao gấp chín lần ngày thường. Phí làm hộ chiếu mới thì gấp ba lần mức quy định. Gần 2.000 công dân này là người lao động nhập cư, nhập cư trái phép, lao động trái phép và ngư dân Việt. Họ là khách quen của nhiều trại tù trên khắp Malaysia nhưng do hoàn cảnh đặc biệt, họ không có cơ hội nói lên các vấn đề của mình và sứ quán là cứu tinh gần như duy nhất của họ.
Tại Nga, Bí thư Thứ nhất Đại sứ quán Việt Nam vòi phải được đút tiền mới đưa các học sinh, sinh viên Việt Nam vào danh sách trên các chuyến bay về nước.
Năm 2020 khi đang bùng dịch, cũng trên báo chí, vị này cho biết bộ phận này và các cơ quan liên quan của Nga “đã rất kịp thời hỗ trợ cho lưu học sinh Việt Nam”.
Nên chăng tổ chức một “chuyến bay giải thoát”
Những người viết lịch sử Việt Nam hiện đại sẽ có rất nhiều điều thú vị để nghiên cứu. Những đại án thời kỳ này không còn là hiện tượng tham nhũng cá nhân mà đã là tham nhũng tập thể. Nó được tổ chức bài bản và chặt chẽ, số lượng người thuộc các ngành và cơ quan liên quan rất rộng lớn, hành vi thuần thục và công khai, phân chia lớp lang làm ăn đâu ra đấy như một công cuộc kinh doanh thật sự. Chúng ra mặt nhũng nhiễu để vòi tiền, và khi vòi được thì có thể nhận tiền ở khắp nơi, trong công sở, trên xe đậu ngay trước cửa cơ quan, tại quán cà phê, nhà hàng, nhà riêng, và đặc biệt lặp đi lặp lại hàng trăm lần với vài chục người đưa hối lộ. Với số lần nhận tiền và số người đưa hối lộ đông đảo đến vậy, khả năng bại lộ là rất lớn, thế nhưng chúng thực hiện tội phạm rất mặc nhiên và gần như chẳng thèm che giấu.
Tính chất của đại án này đã không còn là sự lợi dụng kẽ hở của pháp luật để trục lợi. Nó chính là sự công khai khinh rẻ pháp luật đến tận cùng.
Nó cũng chứng minh cho người dân thấy một số vị quan chức luôn tự xưng là công bộc của dân có thể trơ trẽn đến mức độ nào.
Nghiên cứu về tâm lý học tội phạm phân tích sự khác nhau giữa người bình thường và kẻ phạm tội có đoạn: “Khi nhận ra hậu quả từ những gì mình làm, chúng ta sẽ hối hận về những tổn hại đã gây ra. Ngược lại, tội phạm rất cương quyết. Khi theo đuổi một mục tiêu, chúng không để ý đến các tác động chung quanh từ hành vi của bản thân. Chúng coi người khác như những con tốt có thể thao túng. Chúng có thể sử dụng mọi thủ đoạn để đạt được mục đích.
Khi so sánh về những người lương thiện và tội phạm, cả hai đều có thể mong muốn sự giàu có, nhưng chỉ có một người làm việc kiên trì và trung thực để đạt được nó. Tội phạm tin rằng anh ta có quyền giàu có bằng mọi cách, không quan tâm đến việc ai bị tổn thương và sau đó anh ta muốn có được nhiều hơn nữa. Tội phạm thường nói đạo lý trước những công việc nặng nhọc, sự liêm chính và trách nhiệm, nhưng hành động lại chứng tỏ ngược lại.”
Cho dù có vào tù thì với trình độ hiểu biết của các vị tham nhũng này, họ sẽ ngoan như cún, chấp hành cun cút các quy định trong trại để hưởng nhiều lần giảm án. Tiền thì tẩu tán khắp nơi rồi, thu hồi lại thế nào được. Thôi xem như đổi nơi cư trú, vào tù vận động nhiều, ăn uống lành mạnh, lại khỏi hết các bệnh thừa mỡ, tiểu đường, vài năm sau ra tù lại làm người tử tế.
Nên để giải quyết cho triệt để lại đỡ tốn tiền nuôi tù, xin hiến cụ Tổng giải pháp như cư dân mạng Việt Nam bình luận: nên chăng tổ chức một chuyến bay giải thoát cho dân tộc Việt Nam khỏi tập đoàn tham nhũng hùng hậu này? Chất hết lên, bay ra biển và thả … tự do từ máy bay xuống!
DR RUỒI TẬP CUỐI
Quyền Được Biết
Cuối cùng thì tên gian thương Trần Quý Thanh đã trở thành con dê tế thần khi hắn và cả gia đình cùng nhau chui vô hộp ở cái xứ ‘thiên đường đáng sống nhất thế giới!’
Trần Quý Thanh xuất phát từ vị trí bán hàng rong chợ Bà Chiểu quận Bình Thạnh cùng vợ, khi VN mở cửa hắn kiếm tiền bằng cách sản xuất ra loại bia mang tên Bến Thành mà thành phần chủ đạo làm từ cùi thơm cùng hương liệu. Bia Bến Thành của Thanh bán không lại ở Sài Gòn vì thị phần đã bị các ông lớn quốc doanh chiếm hữu như bia Sài Gòn, Heineken, Tiger, cho nên Thanh đem lên rừng bán cho người dân tộc. Tại đây hắn kiếm được bộn bạc vì người Thượng họ khoái cái loại bia chai to đùng mà giá cả chỉ có 2000 đồng.
Chuyện của Thanh cũng không có gì đáng nói, thế nhưng sau khi trên đà thành đại gia Thanh đã làm ăn vô đạo đức khi sản xuất ra những mặt hàng từ nguyên liệu là hóa chất TQ.
Có tiền Thanh còn mua bằng lụi để được thiên hạ ngưỡng mộ mình với chức danh tiến sỹ (Dr) dù chẳng có cắp sách đến trường một ngày nào. Hắn cho in hình mình lên những sản phẩm của Cty với dòng chữ chú thích bên dưới là Dr. Thanh – ừ thôi cũng được, thiên hạ có tiền muốn mọi người biết đến mình thì cũng chẳng sao – thế nhưng cái vô đạo đức của y khi không chú trọng chất lượng sản phẩm cho nên vụ án con ruồi đã xảy ra hàng chục năm về trước.
Một chủ cửa hàng kinh doanh ăn uống khi phát hiện có con ruồi trong chai nước ngọt của Dr Thanh đã đòi bồi thường, nhưng do là dân đen không nắm vững kiến thức pháp luật cho nên anh này đã nghe theo lời dụ dỗ của Dr. Thanh để “đàm phán song phương bồi thường”, và khi anh đang nhận tiền thì lũ đầu trâu mặt ngựa công an xã nghĩa nhào vô bắt tận tay, day tận mặt, cuối cùng nạn nhân lại thành bị cáo đi tù, còn Dr. Thanh ung dung phủi tay vô trách nhiệm, tuy chai nước ngọt có con ruồi đã chìm xuồng nhưng thiên hạ lại khai sinh ra cái tên Dr. Ruồi cho tên tiến sỹ vô học này.
Sau đó Dr. Ruồi câu kết cùng các quan chức dưới thời thủ tướng Ba Ếch Nguyễn Tấn Dũng, đặc biệt là tên Trầm Bê, cái tên giám đốc ngân hàng đã từng thốt lên câu: “anh Ba còn thì em còn, anh Ba mất thì em mất…” thế nhưng anh Ba Ếch vẫn còn nhưng Trầm Bê thì vào khám, tuy những quan hệ giữa Trầm Bê và Dr. Thanh chưa được bạch hóa thế nhưng theo thông tin hành lang cho biết từ sau vụ Trầm Bê bị bắt thì Dr. Thanh cũng bị cấm xuất cảnh, hết được qua Mỹ, qua Úc huênh hoang khoác lác như dạo trước đây đã từng…
Ruồi cha, ruồi con cùng nhau vô hộp – Hình TTV+
Nay Dr. Thanh và mấy đứa con đã bị bắt, chuyện Dr. Thanh đã đến hồi cuối, cho dù cáo trạng về tội gì đi nữa thì chắc chắn rằng sẽ khó mà ra sớm, tuy nhiên nhìn vào quá khứ kinh doanh vô đạo đức của y và gia đình chúng ta có thể thấy được ông bà chúng ta nói: “ác giả, ác báo” hay “Luật Nhân Quả” của nhà Phật là có thực.
Nhưng nó cũng cho thấy rằng cái đám doanh nhân xã nghĩa chỉ là một bọn câu kết với thế lực cường quyền để làm giàu bất chính sau đó nổ vang trời, còn đám lãnh đạo xứ Mù là những kẻ canh me, cứ tầm soát được thằng nào giàu có, có máu mặt là đập cho nó chết.
Để làm gì?: – Để chia chác tài sản của chúng nó chứ còn gì nữa!
Hãy nhìn từ Tăng Minh Phụng, Liên Khui Thìn, Trầm Bê, Trương Bắc Son, Trương Minh Tuấn, Đinh La Thăng, Trịnh Xuân Thanh…; để hiểu cho rõ cái thân phận làm công dân của một quốc gia độc tài thiếu vắng nền Tam quyền phân lập là như thế nào.
S.T.T.D Tưởng Năng Tiến – Thư cho con
S.T.T.D Tưởng Năng Tiến – Thư cho con
Tác Giả: Tưởng Năng Tiến
Tôi không thân thiết chi với Bùi Bảo Trúc và cũng chả mặn mà gì với chuyện văn nghệ/văn gừng nên mãi tới bữa rồi mới (tình cờ) được biết thêm rằng ông không chỉ là một nhà báo, nhà văn mà còn là một nhà thơ hơi nặng tình đất nước:
- Tôi cũng như ông đời biệt xứ
Trẻ ra đi già vẫn tha hương
Mấy chục năm buồn trên xứ lạ
Tôi đọc thơ ông nát cả hồn … (“Xa Nhà Đọc Thơ Hạ Tri Trương”) - Hãy tưởng tượng trong hộp thư ngoài cửa
Mấy bức thư đọng lại những năm qua
Một tấm thiệp báo tin người yêu nhỏ
Đã tìm ra hạnh phúc dưới trời xa … (“Gửi Căn Nhà Cũ” )
Ngoài khuynh hướng hoài hương, Bùi Bảo Trúc còn là một người hoài cổ. Trong hàng chục ngàn Thư Gửi Bạn Ta mà ông viết đều đặn hằng ngày, ròng rã qua mấy thập niên – có hôm – tác giả đã tỏ ý tiếc nuối những Lá Thư đã cũ của Từ Linh & Đoàn Chuẩn:
Nhớ tới mùa thu năm xưa gửi nhau
Phong thư ngào ngạt hương
Nét bút đa tình lả lơi …
Tôi sinh sau đẻ muộn nên chưa hề gửi đi (hay nhận được) một phong thư nào lãng mạn và trang trọng tới cỡ đó. Những lá thư nắn nót trên “giấy trắng mực thường” cũng khỏi có luôn:
- Có gì đâu một lá thư
Giấy trắng như giấy, mực như mực thường
Cũng chưa một chữ rằng thương
Mà tôi đọc suốt đêm trường sang mai
Không nhớ nữa ngắn hay dài
Hình như tôi đã đọc ngoài trang thơ.
(“Có Gì Đâu” – Trần Ninh Hồ) - Thư thì mỏng như suối đời mộng ảo
Tình thì buồn như tất cả chia ly
Giấy phong kỹ mang thầm trong túi áo
Mãi trăm lần viết lại mới đưa đi.
(“Tình Thư Thứ Nhất” – Xuân Diệu)
Tôi bước vào tuổi dậy thì cùng lúc với Bridgestone, Kawasaki, Suzuki, Honda … đang đang tràn ngập khắp miền Nam. Đám choai choai chúng tôi như được chắp cánh, bay lượn tá lả bùng binh, đâu có đứa nào rảnh để thư từ (vớ vẩn) nói chi đến cái dzụ “viết lại trăm lần.” Nghe mà phát mệt!
Khi đời về chiều thì nhịp sống còn hối hả và bận rộn hơn nữa. Sau máy fax, thiên hạ email, rồi inbox, và text (liền liền) cho nó lẹ. Chả còn ai đủ bình tâm hay kiên nhẫn ngồi bên bàn viết, hoặc bàn phím để thư từ gì nữa. Ấy thế mà trong những ngày qua, tôi vẫn đọc được đôi ba bức thư (mỗi chữ đều như róc/ từ xương thịt cuộc đời/ từ bi thương phẫn uất …) của mấy ông bố trẻ gửi cho những đứa con thơ.
Bức thư thứ nhất của ông Nguyễn Lân Thắng, viết hôm 30 tháng 7 năm 2014, gừi cho con gái vừa 2 tuổi – mới được lan truyền rộng rãi trên mạng – sau khi nhân vật bất đồng chính kiến này bị bắt giữ vào hôm 5 tháng 7 vừa qua. Xin ghi lại đôi ba đoạn ngắn:
Con thương yêu của bố…
Bố có thể có nhiều lựa chọn. Nếu chấp nhận cuộc sống giả dối, tung hô những điều dối trá, tận dụng những quan hệ và lợi thế sẵn có thì sẽ chả thiếu thứ gì. Rồi khi mai này đất nước tan hoang, ta có thể ra nước ngoài sinh sống không cần biết nước Việt ra sao. Rồi con sẽ được sống trong môi trường bình yên với những điều kiện giáo dục, y tế, văn hóa tốt nhất.
Nhưng con ơi, không ai chọn được tổ quốc, không ai lựa được gia đình. Bố yêu con như thế nào thì bố cũng yêu mảnh đất này như thế. Bố không thể chấp nhận làm kẻ bỏ chạy mà phải chiến đấu bằng được để giữ mái nhà tổ quốc này cho con.
Bố không thể nhởn nhơ sống cho riêng mình khi xung quanh toàn khổ đau và nước mắt. Đối với bố đó không phải là hạnh phúc. Bố ước gì con được sống trong một tương lai tốt đẹp hơn bố. Con được sống trong tình thân ái, trong niềm tin, niềm hân hoan và những thứ mà một con người đáng được hưởng.
Có thể bố sẽ thất bại. Có thể bố sẽ không được ở bên con ba mươi năm còn lại như dự tính. Nhưng dù thế nào bố cũng đã quyết định thế rồi, và nếu cuộc đời con gặp những khó khăn vì bố gây ra thì xin con hãy nhớ về một ông bố đã tuyệt vọng chiến đấu để con có cuộc sống hạnh phúc đích thực mà tha thứ cho bố.Bố yêu con rất nhiều, bé Đậu tuyệt vời của bố!
Bức thư thứ hai của nhà giáo Bùi Văn Thuận, viết hôm 5 tháng 1 năm 2017 (cho con gái đầu lòng mới mở mắt chào đời) và cũng chỉ vừa được phổ biến, sau khi ông bị bắt giữ vào hôm 30/8/2021:
Con gái à, hôm nay con đã được 3 tháng 18 ngày, con chưa thể đọc những dòng chữ ba viết cho con, nhưng ba vẫn viết ra đây để sau này con có thể đọc, con có thể cho bạn bè con đọc…
Khi con ngủ (tối qua con ngủ khá ngoan, con gái ạ), ba mẹ nấu cơm và ăn cơm tối lúc hơn 12h đêm. Mẹ con đói lắm vì con bú nhiều, một lần nữa ba lại muốn khóc. Khi ăn ba và mẹ con đã nói rất nhiều chuyện, trong đó có chuyện khi đi “làm việc” với an ninh, nhỡ ba không về với hai mẹ con nữa thì sao?
…
Ba rất khó lựa chọn, thật sự rất khó con gái ơi! Nếu ba chấp nhận sống vì hai mẹ con con, cúi đầu im lặng để có thể chạy vạy lo toan cho hai mẹ con, thì đến thế hệ con, không biết các con làm sao mà sống được?
…
Nhưng nếu ba lựa chọn lên tiếng, lựa chọn đấu tranh cho những quyền và nhu cầu căn bản của con người, thì ba lại là người vô trách nhiệm với hai mẹ con. Nếu ba vì lên tiếng mà bị bắt, bị những kẻ xấu bỏ tù thì hai mẹ con con sẽ sống ra sao?
Đó là một sự lựa chọn rất khó khăn cho ba con gái ơi! Sau khi bàn bạc với mẹ con, ba mẹ đã quyết định: Bình thản đón nhận những gì sẽ đến…
Quyết định “bình thản” của ông Bùi Văn Thuận khiến tôi nhớ đến thái độ và sự lựa chọn của một tù nhân lương tâm khác, Lê Anh Hùng – theo tường thuật của một nhà báo nước ngoài:
“Every time Le Anh Hung starts to write he thinks of his three young children. The 38-year-old has already been imprisoned twice for blogging about human rights and corruption from his home in Hanoi and lives half-expecting another fateful knock at the door. And yet “I’m not scared,” he says, “I know what I choose to do is risky but I accept the fight. Cứ mỗi lần cầm bút là Lê Anh Hùng nghĩ đến ba đứa con thơ. Người đàn ông 38 tuổi này đã hai lần vào tù, vì viết blog về nhân quyền và nạn hối lộ, hiện đang sống phấp phỏng trong căn nhà của ông ở Hà Nội. Tuy thế, ông nói, ‘Tôi biết điều mình lựa chọn là nguy hiểm nhưng tôi chấp nhận cuộc đấu tranh này.” (Charlie Campbell. “Internet Censorship Is Taking Root in Southeast Asia.” Time 18 Jul 2013).
Thái độ quyết liệt và sự lựa chọn can trường của Lê Anh Hùng, cũng như của những tù nhân lương tâm đồng hành, khiến cho vợ con cùng thân nhân của họ phải chịu rất nhiều thiệt thòi và phiền toái. Nhưng nếu không có sự hy sinh cao cả như thế thì dân Việt biết trông vào đâu để vẫn còn có thể giữ được chút niềm tin về tương lai của dân tộc, và đất nước này!
Ai “đưa cơm” cho người dám làm
Huy Đức
12-4-2023
+ “Đốt lò” phải song hành cùng cải cách. + Cần tách bạch hành pháp chính trị với hành chính công vụ ngay.
Hoàng Tư Giang vẫn là nhà báo hiếm hoi hiện nay đặt ra các vấn đề thiết thực ở tầm vĩ mô. Nhưng, khi nhắc tới “tinh thần Võ Văn Kiệt”, có lẽ, cũng cần tách bạch giữa hai vấn đề và hai giai đoạn.
Ông Võ Văn Kiệt có một câu nói nổi tiếng (với bà Ba Thi), “Chị cứ làm đi, miễn là không tư túi nếu có đi tù, tôi đưa cơm”. Câu nói được đưa ra ở thời kỳ “xé rào”, thời kỳ người dân không có quyền ngay cả quyền tự kiếm lấy ăn; thời kỳ “cơ chế” không chỉ trói buộc cán bộ mà trói buộc mọi nguồn lực trong đất nước.
Ông Võ Văn Kiệt (thứ hai từ phải qua) và bà Ba Thi, cùng ông Lữ Minh Châu. Ảnh: Gia đình cung cấp/ báo Tuổi Trẻ
Thời kỳ thứ Hai là trong thập niên 1990s, khi đất nước chuyển từng bước sang kinh tế thị trường, “cơ chế” mở ra là để phát triển chứ không phải trói nhưng vẫn còn rất nhiều bất cập. Ông Kiệt không “đưa cơm” cho tù nữa, ông mang sâm – banh vào nhà tù uống mừng cựu bộ trưởng Vũ Ngọc Hải ngay sáng hôm sau khi đóng điện thành công Đường dây 500kv.
Ít ai còn nhớ, “Công trình thế kỷ” Đường dây 500 kv gần như không được quyết toán vì có nhiều mắc mớ về thủ tục. Một hai năm đóng điện sớm hơn [chờ thủ tục] của Đường dây 500 kv là sự thay đổi không thể hạch toán của đất nước.
Trong Đại hội giữa nhiệm kỳ [tháng 1-1994], ông Võ Văn kiện cảnh báo hai nguy cơ: tham nhũng và tụt hậu [trong 4 nguy cơ mà Đại hội đưa ra gồm chệch hướng và diễn biến hòa bình]. Minh bạch và nhà nước pháp quyền mới có thể chống tham nhũng. Xin nói sau về pháp quyền.
Việt Nam đã có một thập niên rưỡi [1992-2006] thiết kế chính sách theo hướng cắt giảm các điều kiện kinh doanh, giảm bớt thủ tục cho người dân. Nhưng, do vẫn không tách bạch hành chánh công vụ với hành pháp chính trị, khuynh hướng đúng đắn này đã bị đảo ngược kể từ 2008. Đó là thời kỳ tham nhũng lên ngôi vì điều kiện kinh doanh càng vô lý, càng gắt gao, quan chức càng dễ nhũng nhiễu [Vụ án đăng kiểm xe cơ giới và những ách tắc khi thực hiện Nghị định 136 về PCCC là hai ví dụ mới nhất, điển hình].
Khi không tách bạch hành pháp chính trị với hành chính công vụ, những hệ quả tiêu cực diễn ra ở cả hai giai đoạn: Giai đoạn ban hành chính sách [lập pháp, lập quy] và Giai đoạn thực thi.
Ở giai đoạn ban hành chính sách, xu hướng tập trung quyền lực cho ngành, đẻ thêm thủ tục trở nên một xu thế không thể chặn đứng. Ở giai đoạn thi hành, không chỉ dân chúng bị nhũng nhiễu, bộ máy hành chính công vụ có thể bị đình trệ khi người đứng đầu lo sợ nguy cơ hoặc đứng trước nguy cơ đối diện với cơ quan chống tham nhũng [tách thì cho dù người đứng đầu có phải vào lò, dịch vụ công vẫn làm thông suốt].
Không tách bạch hành chánh công vụ [hình thành ở đó một đội ngũ viên chức hành chánh mẫn cán, tuyệt đối không tham gia vào tiến trình ban hành chính sách, chỉ thi hành chính sách, chỉ tuân theo pháp luật chứ không chờ hỏi ý kiến cấp trên] thì chống tham nhũng sẽ dễ xảy ra 3 kịch bản: Lãn công [vì chống đối]; Đùn đẩy vì sợ trách nhiệm [cái gì cũng hỏi cấp trên, hỏi trung ương, thậm chí hỏi cả C03]; “Ăn” nhiều hơn [Để “mua bảo hiểm” phòng khi bị lộ, vụ kittest và “giải cứu” là ví dụ].
Không tách bạch hành pháp chính trị thì những bộ trưởng mới, thường được điều từ địa phương lên, thì ngay sau khi ấm chỗ, việc ưu tiên của họ không phải là đưa ra chính sách mới mà thay người mới của mình vào những vị trí “có màu”, thường những vị trí đó là kỹ trị, đòi hỏi những người am hiểu lĩnh vực, có thâm niên trong cơ quan công vụ.
Kinh tế suy thoái và có tới 72% doanh nghiệp được hỏi nói rằng họ vẫn bị “nhũng nhiễu”[tỷ lệ kỷ lục trong hai chục năm qua] đặt ra nhiều câu hỏi cho công cuộc chống tham nhũng. “Ăn” như vụ “kit test” và “giải cứu” thì không thể không bắt. Nhưng bắt như thế mà vẫn “ăn” thì đâu mới là đích đến của công cuộc đốt lò.
Thời kỳ hiện nay không còn là thời kỳ “xé” những hàng rào “quan liêu bao cấp” của ý thức hệ mà là thời kỳ phá bỏ những rào cản nuôi dưỡng tham nhũng, lập ra để nhũng nhiễu dân. Tuy nhiên, cho dù thời kỳ nào cũng cần những người “dám nghĩ, dám làm” nhưng phải tách bạch việc tuân thủ quy trình, thủ tục của bộ máy hành chánh công vụ với quy trình ra quyết định lớn, ảnh hưởng đến sự thay đổi đất nước, thay đổi một địa phương, của người đứng đầu.
Khi xem xét quyết định của những người đứng đầu phải phân biệt đó là những quyết định bất chấp hiệu quả [chi ra hàng nghìn tỷ để mang lại những đống sắt vụn như Vinashin, Gang thép Thái Nguyên, Ethanol, Sợi Đình Vũ…] hay là những quyết định táo bạo làm thay đổi theo hướng tốt đẹp hơn nhưng chưa hoàn thiện về thủ tục.
Soi những sơ hở về thủ tục để kỷ luật, hạ bệ cán bộ, hay đánh giá công tội dựa trên hiệu quả kinh tế xã hội mà quyết định của người ấy mang lại, sẽ là một thông điệp có ý nghĩa chính trị nhất đối với những người dám làm.
Kinh tế Việt Nam đang ở một trong những thời kỳ tồi tệ nhất kể từ khi đổi mới. Tình trạng này vừa do chịu tác động của hậu covid và chu kỳ suy thoái toàn cầu, vừa do chủ yếu các nguyên nhân nội tại. Đừng nhìn suy thoái kinh tế chỉ ở những chỉ số, những nhà lãnh đạo có trách nhiệm là phải nhìn thấy sau đó tình trạng doanh nghiệp phá sản, lao động thất nghiệp, ăn xin, trộm cướp hành hoành.
Công cuộc đốt lò đã biến nhiều quan tham thành củi, thành tựu đó vẫn cần được duy trì. Nhưng chống tham nhũng phải song hành cùng cải cách. Chống tham nhũng là để môi trường kinh doanh “sạch” hơn chứ không phải để gieo rắc sự sợ hãi, để bộ máy không dám làm hoặc làm thì nhũng nhiễu hơn, vơ vét hơn.
Đừng để doanh nghiệp nuối tiếc, so sánh với thời kỳ “sống chung với tham nhũng”. Đất nước, đặc biệt là nền kinh tế cần vận hành trong một môi trường minh bạch chứ không phải vận hành trong một guồng máy dân chúng buộc phải “bôi trơn”.
_____
Bài liên quan: TPHCM cần bảo vệ cán bộ ‘dám nghĩ, dám làm’ để vượt qua khó khăn — Gần 72% doanh nghiệp thừa nhận tình trạng cán bộ nhũng nhiễu (VNN).
Một tiếp viên đã chạy sang Thuỵ Sĩ, tiếp viên khác là bồ nhí con ông Tổng
Một tiếp viên đã chạy sang Thuỵ Sĩ, tiếp viên khác là bồ nhí con ông Tổng | |
Tiếp viên Võ Tú Quỳnh đã bay sang Thuỵ Sĩ ngày 5/4/2023 và một tiếp viên khác (thứ 5) bồ nhí con ông Tổng là những tin tức đang hâm nóng mạng xã hội. Blogger Giobay chia sẻ:” Tú Quỳnh là gái đẹp đương thời có công đưa về 11.4 kg kem đánh răng làm sạch VN “vệ sinh Mỹ quan công sở” nhà đài sẽ ăn nói “không bẩn”. Và đặc biệt hơn nữa là dập tắt được đám cháy lớn “củi tươi hay khô đều cháy” chỉ bằng một bãi… Được yêu tiên ra nước ngoài định cư hạ cánh an toàn là đúng rồi “đem gái đẹp tiếp tục đi đánh sứ ngưới…” Blogger Hải Đăng chia sẻ:” BỐN TIẾP VIÊN HÀNG KHÔNG XÁCH 11KG MA TUÝ ĐƯỢC TRẢ TỰ DO VÌ CÓ NGƯỜI LÀ CHÁU TÂN CHỦ TỊCH NƯỚC? Theo ông Bùi Thanh Hiếu, một nữ tiếp viên trẻ “có dây dưa đến ông to” có người tình bên Châu Âu đứng ra tổ chức vận chuyển ma tuý nhiều lần như trên. Và vụ bắt giữ này không đơn giản là án ma tuý, mà do phe phái của các quan chức Cộng sản “đánh đấm” nhau để giành chức ghế Tổng Bí thư. Và nếu không có chuyện tranh giành quyền lực này, thì các nữ tiếp viên vẫn vô tư xách ma tuý về Việt Nam mà không hề hấn gì.” Blogger Vạch mặt chia sẻ:” Bloger Binh Thanh chia sẻ:” Thực ra ngày 16.03.2023 Hải quan sân bay Tân Sơn Nhất đã bắt giữ 5 tiếp viên hàng không của Vietnamairlines chứ không phải chỉ có 4 như báo chí đưa tin. Lần ngược lại những thông tin ban đầu thì người ta chỉ đưa tin có 3 nữ tiếp viên bị bắt vì quả tang xách ma tuý từ Pháp vào VN. Lúc đó báo chí không đưa tên của cô Võ Tú Quỳnh (được cho là cháu anh Thưởng). Cho dù báo chí VN cố tình giấu tên cô thứ 5, nhưng dân mạng gọi đích danh cô ta là Bùi Thị Phương Thảo, và còn khẳng định “đó là bồ nhí của con trai Nguyễn Phú trọng tên là Nguyễn Phú trường, mới nhậm chức Vụ trưởng vụ tổ chức cán bộ của Ban tuyên giáo TƯ Thói quen đóng giả “gia đình trong sạch” của ông trọng khiến cô bồ nhí của con trai ông cũng cẩn thận không trực tiếp nhúng tay vào xách hàng, mà chỉ MÔI GIỚI. Và vì không ai dám làm mếch lòng kẻ độc tài khét tiếng nhưng GIẢ NHÂN và THÙ DAI như ông trọng, do sợ bị TRUY ĐUỔI như Trịnh Xuân thanh, nên báo chí VN lúc đầu tính giấu nhẹm cả cô Võ Tú Quỳnh, lẫn Bùi thị phương thảo…. Song giờ thì lộ diện cô thứ 5 quan trọng nhất trong vụ án TỔ CHỨC VẬN CHUYỂN MA TUÝ VÀO VN và cũng có ô to nhất trong chính quyền VN rồi! “Cái kim trong bọc cũng phải lòi ra”! Hèn chi mà họ giấu biệt cô ta, cho dù cô này cùng bị bắt giữ với 4 cô kia, và cùng được thả! Trong khi cả 4 cô kia đều khai “không rõ danh tính người gửi”. Có thể lắm, nhưng chắc chắn cô B.T.P.T người MÔI GIỚI phải biết người giao hàng đó là ai, ở đâu, làm gì và cô Ngân cũng phải BIẾT RÕ MẶT người giao hàng cho mình chứ??? Hèn chi…. mà CA vội vã thả ngay cả 5 cô, cho dù phía Hải quan ĐÃ HỌP BÁO công khai là ĐÃ THEO DÕI, LẬP ÁN và ĐÁNH ÁN THEO ĐÚNG KẾ HOẠCH. Tức là không phải họ “vô tình bắt được” các cô này vận chuyển ma tuý số lượng lớn như vậy! Vậy ông trọng sẽ xử lý sao đây??? Ông có dám truy sát những người dám nói sự thật để giấu nhẹm mọi thứ về thằng con trai cũng đầy tham vọng, bồ bịch lăng nhăng ….. làm hỏng “hình ảnh” của gia đình ông không???” Bloger Bích Hoà chia sẻ:” Mình nghe một cô sang Đức tỵ nạn kể lại, đường dây đưa người vượt biên lậu qua Tiệp vào Đức những năm 90 là của thằng Trường con ông trọng. Ai đi theo đường dây này sẽ dễ dàng ra khỏi VN tới Tiệp và nếu muốn định cư ở Tiệp, sẽ dễ dàng làm được giấy tờ và thẻ xanh để ở lại. Bloger Bùi Hiếu chia sẻ:” Thường thì ở các sân bay người ta chú trọng soi hành lý lúc lên máy bay. Còn ở nơi đến thì hiếm khi hơn, hành lý ký gửi ra đường băng chuyền. Còn hành lý xách tay hầu như chưa bao giờ tôi đi mà gặp bị kiểm tra cả. Tôi đến cũng nhiều quốc gia bằng máy bay, thường chỉ có cái valy xách tay. Lúc đi soi chiếu mở toang hết ra qua máy soi. Những thứ như máy ảnh, máy tính, đồ điện tử nọ kia phải bỏ ra một khay riêng. Các hành lý của tiếp viên có thể qua đường xách tay hay ký gửi, nhưng dù đường nào họ cũng qua máy soi. Câu chuyện máy soi Pháp biết mà báo cho Việt Nam chứ họ không xử lý ngay là chuyện không thể xaỷ ra, phát hiện có vấn đề gì họ cứ theo nguyên tắc xử lý ngay lập tức như đã nói ở bài trước. Chúng ta bàn đến tình huống ở hải quan Việt Nam. Thường thì nơi đến sẽ không kiểm tra hành lý khách xuống máy bay, nhưng vẫn có cảnh sát, thuế vụ, hải quan đứng quanh chỗ đường ra ngoài. Họ cảm thấy nghi vấn ai thì gọi soi chiếu lại và mở ra kiểm tra. Anh ta sững người, rồi chỉ lối cho tôi đi. Người bình thường khi xuống máy bay, qua cửa nhập cảnh mà còn bị soi hành lý, tâm lý thường rất khó chịu, dù biết chắc mình không mang gì cấm. Trong clip của hải quan mà báo chí đăng, chúng ta thấy rõ là TVHK đưa hành lý qua máy soi của hải quan. Chỉ có đúng TVHK thôi chứ không có hành khách nào khác. Như vậy có nghĩa các tiếp viên bị gọi ra kiểm tra riêng. Thái độ của TVHK khi đưa hành lý vào máy soi rất vô tư. Dù việc kiểm tra như thế là không phải thường xuyên. Người ta lý giải thái độ như vậy là do cô không biết mình mang chất cấm, nên vô tư kiểu như các ông thích kiểm tra đột xuất thì tôi vui vẻ, có gì đâu mà lo. Đã rất nhiều người mang kem đánh răng về dạng đó làm quà. Có lần tôi mang hàng chục hộp kem đánh răng, dầu gội, sữa tắm đến Philipin cho mấy nữ tu sĩ đi học ở nhà dòng bên đó mà chẳng bị kiểm tra gì. Thế nhưng hải quan đã dừng lại mời các TVHK vào phòng riêng, mở hẳn các tuýp thuốc ra kiểm tra. Phản ứng thường sẽ chột dạ dù biết chắc không mang gì cấm, vẫn lo biết đâu bỏ quên gì vào lúc sắp vali. Hải quan phải biết chắc là có chất cấm. Vì không có mà mở ra, nặn tuýp thuốc, bóc vỏ tức là đã phá huỷ hàng hoá. Không có gì thì ai đền, rồi bên hàng không sẽ có ý kiến thắc mắc về nghi vấn thái quá của hải quan. Tự dưng trong hành lý của mình có số lượng chất cấm đến mức dựa cột mà thản nhiên như vậy thì tâm lý phải là của bậc thầy tu luyện thâm sâu mới có nội tâm đến cảnh giới đấy. Khai báo với hải quan, các TVHK khai rằng nhận của một người không rõ danh tính bên Pháp gửi, còn nơi nhận thì người ta nói khi về bên nhận mới gọi điện. Chi tiết này nói lên bản lĩnh và sự thuộc bài của các TVHK, hàng trăm vụ bắt vận chuyển MT, các bạn cứ xem báo sẽ đều thấy nói như vậy. Những tiếp viên này còn khai báo, phía giao hàng tại Pháp có thông báo khi về đến Việt Nam thì sẽ có người liên hệ để nhận hàng. Do quá mệt mỏi vì vừa trải qua chuyến bay dài, nên T và 3 tiếp viên khác chỉ xem qua loa vài tuýp kem, không thấy có gì bất thường. Chỉ có nhân vật chính trong phim Người Vận Chuyển mới nhận hàng không biết là gì, không biết rõ ai giao và không biết rõ ai nhận. – Bà mày có chỗ đỡ hết cả rồi, chúng mày làm gì cũng chẳng làm được các bà. Những gì diễn ra sau này đúng là như thế thật, trong vòng mấy ngày các TVHK được minh oan và thả rất nhanh, kỷ lục so với các vụ việc tương tự. Nhiều luật sư lên tiếng bênh vực họ. Điều này dễ hiểu vì cánh luật sư thường xuyên đi đêm với công an để mặc cả cho các tội. “ | |
Vụ cha con Trần Quí Thanh bị bắt, có phải “nuôi béo rồi thịt”?
11-4-2023
Vụ cha con Trần Quí Thanh bị bắt, có phải là “nuôi béo rồi thịt” như thuyết âm mưu mà nhiều người vẫn đang nói? Đọc những bài như “Đồng Nai: Doanh nghiệp có nguy cơ mất dự án “nghìn tỷ” vì chiêu trò có dấu hiệu vi phạm pháp luật” trên báo Pháp Luật thì rõ.
Tóm tắt và ví dụ thế này cho dễ hiểu. Tôi đến nhà cha con ông Thanh vay tiền, ông ta nói ok, nhưng với điều kiện là phải làm thủ tục chuyển nhượng ngôi nhà mà tôi đang ở cho ông để “làm tin”. Nhà tôi có giá 100 tỉ đồng, nhưng trong hợp đồng này chỉ được “bán” với giá 10 tỉ. Lãi suất cao mà tôi phải trả sẽ được ghi trong hợp đồng với danh nghĩa “tiền cọc”.
Tôi vẫn trả lãi đầy đủ và đều đặn hàng tháng cho cha con ông Thanh, nhưng có 1 tháng bị chậm chỉ 1 ngày, thế là lập tức cha con ông Thanh “phạt” rồi cướp nhà luôn. Cũng ngay lập tức tôi gom tiền để trả cả gốc, cả lãi và số tiền bị phạt để hủy cái hợp đồng chuyển nhượng trá hình kia. Nhưng cha con ông này không chịu. Vậy là căn nhà 100 tỉ của tôi bị cha con ông Thanh “mua” với giá 10 tỉ đồng! Cũng theo bài báo, có nhiều người đã bị “cướp” theo phương thức này chứ không phải mình tôi.
Đây là chiêu thức lừa đảo vi phạm pháp luật, nhằm chiếm đoạt tài sản đầy dã tâm, độc ác và tàn bạo.
Ba cha con Trần Quí Thanh, Trần Uyên Phươngvà Trần Ngọc Bích đã bị bắt. Ảnh: Bộ Công an
Vụ “con ruồi” mà cha con Trần Quí Thanh đã giăng bẫy, đẩy anh Minh vào tù với 7 năm giam cầm, chắc chưa ai quên được.
Tôi từng biết vài người chuyên làm nghề cho vay tiền cũng với phương thức tương tự, nhưng chưa gặp trường hợp nào tàn bạo và dã man như cha con nhà đại gia này. Họ làm hợp đồng chuyển nhượng từ điện thoại/xe/đất/nhà, cũng chỉ để làm bảo đảm, rồi nếu khách hàng có kẹt tiền mà chậm trả lãi hàng tháng hay vài tháng, cũng sẽ được thông cảm mà tạo điều kiện, chứ không ăn cướp như “nhà ruồi” – dù họ là dân xã hội đen, sống bằng nghề cho vay “tín dụng đen”.
Vậy, có phải là “đánh tứ sản” hay “nuôi béo rồi thịt” không, chắc mọi người đã tự có câu trả lời. Nhưng có điều này thì đúng: trong các xã hội đổ nát, thì kẻ nào cũng có thể là tội phạm tiềm năng.
Tình Hình Tài Chính Ngân Hàng của Việt Nam
Tổng hợp báo lề phải
Sáp nhập ngân hàng yếu kém
Hiện có 5 NHTM yếu kém thuộc diện tái cơ cấu, gồm Ngân hàng Đông Á (DongABank), Ngân hàng Xây dựng (CBBank), Ngân hàng Đại Dương (OceanBank), Ngân hàng Dầu khí toàn cầu (GPBank); riêng Ngân hàng Xăng dầu Petrolimex (PGBank) thuộc diện tái cơ cấu theo hướng chuyển giao phần vốn hay sáp nhập, do cổ đông lớn và sáng lập là Tổng Công ty Xăng dầu không được tiếp tục đầu tư nắm giữ ngân hàng theo quy định.
- Theo báo cáo về tình hình triển khai kế hoạch phát triển kinh tế – xã hội năm 2022 của Chính phủ, khả năng Vietcombank sẽ nhận chuyển giao bắt buộc CBBank. Trước đó, Vietcombank cũng đã được chỉ định tham gia hỗ trợ CBBank tái cơ cấu, khi ngân hàng này bị mua lại bắt buộc 0 đồng do thua lỗ, âm vốn.
- Tương tự, sau khi thông qua phương án sáp nhập, OceanBank được cho là sắp “về” với MB (Ngân hàng Quân đội). Theo tính toán của MB, sẽ mất khoảng 7-8 năm để có thể xử lý hết số lỗ lũy kế mà OceanBank chuyển giao.
- Phương án được nhiều chuyên gia kỳ vọng là VPBank sẽ tham gia tái cơ cấu GPBank.
- Hội đồng quản trị HDBank cũng trình đại hội đồng cổ đông thông qua việc nhận chuyển giao bắt buộc một NHTM được kiểm soát đặc biệt là DongABank.
- Lãnh đạo cao cấp của Ngân hàng TMCP Hàng hải (MSB) cho biết sẽ trình phương án sáp nhập thêm một ngân hàng tại đại hội đồng cổ đông 2023 trong tháng 4 này. Hiện PGBank là một trong số các ngân hàng được MSB quan tâm.
Các chuyên gia tài chính cho rằng, các thương vụ sáp nhập ngân hàng yếu kém trong thời gian tới không giống như các thương vụ trước đây (theo kiểu “hôn nhân” giữa 2 tổ chức tín dụng). Ngân hàng yếu kém được nhận chuyển giao bắt buộc sẽ hoạt động dưới hình thức ngân hàng trách nhiệm hữu hạn một thành viên, do ngân hàng nhận chuyển giao là chủ sở hữu 100% vốn điều lệ và là pháp nhân độc lập.×
Được nới “room ngoại” lên 49%
Các NHTM tham gia tái cơ cấu ngân hàng không chỉ được NHNN xét cấp hạn mức tín dụng cao hơn, mà các NHTM sáp nhập ngân hàng yếu kém có thể được nới trần “room ngoại” (tỷ lệ sở hữu của nhà đầu tư nước ngoài tại ngân hàng – PV) lên 49% – so với mức 30% hiện nay. Trong tờ trình Chính phủ sửa đổi Nghị định 01 về việc nhà đầu tư nước ngoài mua cổ phần của tổ chức tín dụng mới đây. Tuy nhiên, NHNN cho rằng việc nới “room ngoại” chưa nên áp dụng cho tất cả tổ chức tín dụng, mà chỉ nên khuyến khích nhà đầu tư nước ngoài đầu tư vào các tổ chức tín dụng yếu kém và tổ chức tín dụng nhận chuyển giao.
Ngoài 5 NHTM thuộc diện tái cơ cấu (DongABank, CBBank, OceanBank, GPBank, PGBank), từ giữa tháng 10-2022, NHNN đã đưa Ngân hàng TMCP Sài Gòn (SCB) vào diện kiểm soát đặc biệt. Ngoài ra, Chính phủ đã yêu cầu Bộ Tài chính, Ủy ban Quản lý vốn Nhà nước tại doanh nghiệp có phương án và đẩy nhanh việc tái cơ cấu Ngân hàng Phát triển. Việt Nam (VDB).
Phan Sinh Trần
Tình hình kinh tế sa sút của Sài Gòn và Các tỉnh
Tốc độ tăng trưởng Kinh Tế của các tỉnh thành do Tổng Cục Thống Kê Việt Nam báo cáo, cho thấy Bắc Ninh, Vũng Tàu Bà Rịa, Quảng Nam, Quảng Ngãi, Vĩnh Phú bị giảm tăng trưởng, âm từ 1,07% cho đến 11,85%
Chia sẻ với báo Thanh Niên, ông Phan Viết Nuôi, Phó tổng giám đốc Tập đoàn Vạn Xuân, nhận xét vướng mắc lớn nhất với các DN là thủ tục liên quan đến đất đai, đất công, cổ phần hóa. Nhiều dự án đã cổ phần hóa trước đây, nhưng giờ đến cơ quan nào cũng đặt vấn đề thất thoát nên không dám ký, thậm chí không dám xin ý kiến, không dám trình.
Ông Nguyễn Anh Trang, Tổng giám đốc Hoàng Quân Bình Thuận, nói gói vay ưu đãi 120 nghìn tỷ chưa đủ hấp dẫn với doanh nghiệp, nhiều vướng mắc khác như quỹ đất, thủ tục vẫn chưa được giải quyết.
Bệnh viện đói thuốc và thiết bị, dụng cụ
Tình trạng đói thuốc và thiết bị xảy ra sau các vụ đánh tham nhũng trực tiếp vào lãnh đạo cao cấp nhất của Bộ Y Tế và các Bệnh viện. Tình trạng này kéo dài đã gần một năm và bệnh nhân tiếp tục thoi thóp chờ, (nếu không chờ được thì tự ý mua ngoài hay tùy ý chết.)
PGS.TS Đào Xuân Cơ – Giám đốc Bệnh viện Bạch Mai cho biết, sau khi Nghị định 07 và Nghị quyết 30 của Chính phủ được ban hành, BV đã bắt tay ngay vào việc xây dựng các gói thầu về vật tư, tiêu hao, trang thiết bị. Chỉ trong khoảng 4 tuần tới, BV sẽ đảm bảo đủ vật tư tiêu hao cho khám chữa bệnh thông thường và cấp cứu. ( Bệnh nhân ơi, ráng chờ đi, đừng có chết trước ngày có hàng nghen)
PGS.TS Trần Cao Bính – Giám đốc BV Răng Hàm Mặt Trung ương cho biết, sau khi có Nghị đinh 07 và Nghị quyết 30 của Chính phủ tháo gỡ 90-95% những băn khoăn của BV Răng Hàm Mặt Trung ương. BV đã tập trung đấu thầu bổ sung 20 danh mục gặp vướng mắc trước đó. (Bệnh nhân đã phải chờ từ trước tháng 6 năm ngoái đến nay mới có đấu thầu mua thuốc men, thiết bị, dụng cụ)
Nghị Quyết 50 của Chính Phủ
Các địa phương thành lập Tổ công tác đặc biệt do Chủ tịch Ủy ban Nhân dân cấp tỉnh làm tổ trưởng để tháo gỡ ngay khó khăn, vướng mắc, hỗ trợ hiệu quả các doanh nghiệp, nhà đầu tư, dự án đầu tư trên địa bàn.
Tập trung đẩy nhanh tiến độ lập, thẩm định, phê duyệt các quy hoạch thuộc hệ thống quy hoạch quốc gia. Các địa phương khẩn trương trình hội đồng thẩm định quy hoạch cấp tỉnh đối với những quy hoạch tỉnh chưa được thẩm định.
Thủ tướng Phạm Minh Chính vừa ký công điện số 72 về việc tiếp tục các giải pháp bảo đảm thuốc, trang thiết bị y tế phục vụ công tác khám bệnh, chữa bệnh… khẩn trương thực hiện việc mua sắm, cung ứng đủ thuốc, trang thiết bị y tế phục vụ công tác khám bệnh, chữa bệnh. Tuy nhiên, hiện nay vẫn còn tình trạng nhiều cơ sở y tế thiếu thuốc, trang thiết bị y tế cục bộ ảnh hưởng đến việc bảo đảm quyền lợi của người dân khi khám bệnh, chữa bệnh.
Đề nghị giảm thuế VAT
Thực hiện ý kiến chỉ đạo của lãnh đạo Chính phủ, Bộ Tài chính, nhằm mục tiêu kích cầu tiêu dùng, phục hồi và phát triển kinh tế, Vụ Chính sách thuế đưa ra hai phương án giảm 2% thuế GTGT trong năm 2023 như sau:
Phương án 1, giảm 2% mức thuế suất GTGT đối với nhóm hàng hoá, dịch vụ thuộc đối tượng áp dụng mức thuế suất 10% (còn 8%).
Phương án 2, giảm 2% mức thuế suất thuế GTGT đối với các nhóm hàng hoá, dịch vụ đang áp dụng mức thuế suất GTGT 10%, trừ một số nhóm hàng hoá, dịch vụ …
Vụ Chính sách thuế đề xuất thời gian thực hiện kể từ khi chính sách được ban hành (dự kiến từ ngày 1/7) đến hết ngày 31/12/2023.
Tình trạng buôn bán ế ẩm ở Sài Gòn
Phan Sinh Trần

















