Chuyện một người lính phản chiến

Ba’o Tieng Dan

Nguyễn Tuấn Khoa

13-8-2024

Đồn tiền tiêu của Trung Đoàn 16, Sư Đoàn 9 Bộ Binh ở Cầu Kè xây dựng xong trong 6 tháng. Từ ngày đó, xóm làng quanh đồn không một ngày im tiếng súng. Đã hai năm lính nhưng trung úy Nguyễn Văn Hồng vẫn còn băn khoăn về nghiệp lính mà anh đang mang. Lệnh đôn quân đã đưa anh vào trường Bộ Binh Thủ Đức, để rồi giờ đây, nơi tiền đồn này, hàng ngày anh phải chứng kiến cảnh máu đổ thịt rơi của những người anh em từ cả hai phía.

Khu vực Cầu Kè là vùng “xôi đậu”, ngày là Quốc Gia, đêm là Việt Cộng. Thật khó phân định đâu là dân, đâu là du kích. Người Cộng Sản thật khôn ngoan khi lôi kéo người dân vào cuộc chiến với nhiệm vụ của một người lính thực sự. Họ là nông dân, là học sinh nhưng phải nhận lệnh đi gài mìn, bắn vào đối phương rồi sau đó trở lại đi học, làm ruộng. Chiến Tranh Nhân Dân mà thực chất là chiến tranh không quy ước này tuy không nhiều vũ khí giết người nhưng lại đưa cuộc chiến lên đỉnh điểm của sự phi nhân tính.

Một buổi tối bình yên trôi qua. Gần sáng, một tiếng nổ lớn trong làng làm rung động đồn gác. Sáng ra trung úy Hồng cùng đồng đội đến vị trí nổ đêm qua. Kinh hoàng! Một đứa bé trạc 14 tuổi, mặc áo sơ-mi trắng đã bị mìn phá nát nửa người bên dưới. Thật thương tâm.

Chuyện này cứ xảy ra hoài. Lính đạp phải mìn thì ít, thường dân nhiều hơn. Không biết thằng bé đạp phải mìn do du kích cài hay nó nhận nhiệm vụ đi cài mìn rồi sơ ý làm nổ? Hồng thất thần trở về đồn, rít một hơi thuốc thật sâu như để xóa mùi tanh. Giọng Khánh Ly từ chiếc máy cassette cũ bình thản như đang kể về một cái chết oan nghiệt vừa xảy ra.

Một buổi sáng mùa xuân,

Một đứa bé ra đồng,

Đạp trái mìn nổ chậm,

Xác không còn đôi chân.

(Một Buổi Sáng Mùa Xuân – Trịnh Công Sơn)

Những cuộc tuần tra và bố ráp những ngày sau đó, lính bắt được nhiều người tình nghi. Sau thẩm vấn nhóm điều tra chỉ giữ lại hai người có quả tang: Một ông già khoảng 70 tuổi và một đứa bé 15 tuổi gầy trơ xương. Tờ trình về nhân thân của hai Việt Cộng (VC) này được đặt trên bàn của trung úy Hồng.

Đêm hôm đó, sau nhiều giờ thẩm vấn trực tiếp, trung úy Hồng thấy rằng hai VC này chỉ là thường dân, không làm theo mệnh lệnh của VC thì gia đình họ phải trả giá bằng tính mạng. Họ là nạn nhân của chiến tranh không quy ước đang bị cả thế giới văn minh lên án.

Nhìn thân hình tiều tụy của hai VC sau nhiều ngày tra tấn, người trung úy phản chiến đã âm thầm làm chuyện động trời. Dàn xếp cho hai VC bỏ trốn! Anh đã dặn dò họ thật kỹ rằng: Khi rời khỏi đồn phải trốn về thành, mai danh ẩn tích, làm việc nhân nghĩa để mưu sinh. Không được trở về với VC vì sẽ bị nghi là tình báo do lính Quốc Gia cài trở lại. Họ đi xuyên đêm đen vô tận. Đi đâu, về đâu?

Những ngày sau đó anh sống với tâm trạng dằn vặt. Vừa làm nhiệm vụ của người sĩ quan ở tiền tuyến, vừa phải tránh cảnh máu đổ thịt rơi, vừa mơ về một đất nước thanh bình. Những lần hành quân, trong tai anh luôn văng vẳng giọng Khánh Ly với Phụ Khúc Da Vàng của Trịnh Công Sơn.

Khi đất nước tôi thanh bình

Tôi sẽ đi thăm, nhiều nghĩa địa buồn

Đi xem mộ bia nhiều như nấm.

Khi đất nước tôi không còn chiến tranh

Mẹ già lên núi tìm xương con mình

Khi đất nước tôi không còn chiến tranh

Bạn bè mấy đứa vừa xanh nấm mồ.

Khi đất nước tôi không còn giết nhau

Trẻ con đi hát đồng dao ngoài đường

(Tôi Sẽ Đi Thăm- Trịnh Công Sơn)

Một ngày định mệnh của tháng 12 năm 1969, Hồng nhận lệnh cùng đại đội đi tiên phong để phối hợp với hai đại đội ở mặt trận phía Đông. Bước chân người lính lướt đi trên con đường mòn quen thuộc. Gần đến nơi, hai tiếng nổ long trời gần như cùng lúc, hất tung trung úy Hồng và những người đi đầu. Thế là xong một kiếp người. Kết thúc một giấc mơ. Trong giây phút ngắn ngủi còn lại, Hồng nghĩ đến người vợ với ba con thơ, một trai hai gái, thương nhất là bé gái chưa đầy tháng.

“Anh nằm xuống cho hận thù vào lãng quên” – Trịnh Công Sơn

Anh ra đi là một sự giải thoát khỏi cuộc chiến giữa những người anh em. Anh không oán trách ai đó đã gài mìn dù đó là hai VC một-già-một-trẻ mà anh đã thả. Chiến tranh thật nghiệt ngã. Để ghi nhớ chiến công của người lính can trường, trung tá trung đoàn trưởng Trung Đoàn 9 Huỳnh Văn Chính đã thừa lệnh Sư Đoàn Trưởng vinh thăng ông lên đại úy. Trung đoàn đã xây một trường tiểu học mang tên Nguyễn Văn Hồng tại Cống Đất Méo, cách thị xã Vĩnh Long 20 km rồi đưa bà quả phụ Hồng về dạy tại đây.

Bảy năm sau ngày ông Hồng hy sinh, giấc mơ của ông mới trở thành sự thật. Đất nước hòa bình nhưng không thanh bình. Nét lo lắng hằn trên gương mặt mỗi người.

Khi đất nước tôi không còn giết nhau

Mọi người ra phố mời rao nụ cười”. (Trịnh Công Sơn)

Bà Hồng, có chồng là sĩ quan VNCH, đang dạy ở trường mang tên chồng, bị buộc ngưng dạy ngay khi tựu trường trở lại. Các cô giáo khác có chồng làm lính cũng rời trường sau đó ít lâu.

Một tháng sau, chỉ một mình bà Hồng được gọi đi dạy trở lại trước sự ngỡ ngàng của mọi người. Bà linh cảm rằng có một bàn tay bí mật nào đó trong quyết định khó hiểu này. Ân huệ này quá lớn vì nó giúp cho những đứa con thơ của bà không rơi vào cảnh chết đói. Bà lúc nào cũng lo sợ tai họa lại ập đến một lần nữa nên luôn chu toàn nghiệp sư phạm.

Thấm thoát, hai đứa đầu đã 17 và 18 tuổi. Nhờ ơn Trời-Phật, cả hai đứa đều đậu vào đại học Tổng Hợp khoa Toán và khoa Sinh. Bà như ngất đi vì sung sướng.

Niềm vui chưa tày một gang, biến cố lại đổ ập xuống nhà bà. Cả hai đứa dù đã vượt qua một ngưỡng điểm đầy bất công nhưng không được đi học. Lý lịch của cha đã chặn lối vào đời của tụi nhỏ. Đứa con gái, suốt một tuần, ngày nào cũng ngồi đồng ở văn phòng Ủy Ban tỉnh Cửu Long để xin gặp ông Chủ Tịch.

Một ngày, có người ra mách nước rằng, hãy đến nhà ông Ba Trà, Trưởng Ban Tuyển Sinh. Suốt một tuần, ngày nào về đến nhà, ông Ba Trà cũng thấy con bé ngồi đó, dù ông đã từ chối tiếp. Cuối cùng, ông buộc ngồi xuống lắng nghe. Con bé nói trong nước mắt:

– Ba con đã chết trận lúc con 2 tuổi. Sao chuyện của người lớn con nít phải gánh chịu? Bây giờ con đậu nhưng chấp nhận rớt. Vậy bác cho anh hai con đi học đi.

Ông bối rối vì lập luận của con bé ngây thơ. Ông nói ngắn rằng chuyện này lớn quá, ông không có quyền làm khác và hứa sẽ trả lời. Ít hôm sau con nhỏ lại đến nhà. Ông nói, kêu anh con lên Ban nhận Giấy Báo Trúng Tuyển. Anh con phải chuyển sang học khoa Toán đại học Sư Phạm.

Con nhỏ khóc nấc, vừa mừng vừa tủi. Bà mẹ thì vừa mừng vừa lo vì không biết còn tai họa gì nữa không? Chuyện này chưa có tiền lệ nên bà lại linh cảm rằng có bàn tay bí mật nào đó trong quyết định khó hiểu này?

***

Tôi lần theo câu chuyện bà nhạc kể rồi tìm ra trường tiểu học Nguyễn Văn Hồng năm xưa. Nơi đây, bây giờ là Trạm Y Tế thị trấn Long Hồ, còn trường dời sang bên kia đường, mang tên Trường Tiểu học Thị trấn Long Hồ.

Làng quê thật yên bình, tôi không cảm nhận sự khốc liệt nơi ông từng tham chiến. Những người đồng đội của ông, những người bên kia chiến tuyến và cả hai Việt-Cộng-một già-một trẻ chắc bây giờ đã trở về với cát bụi hoặc không còn ở đỉnh cao quyền lực nữa.

Hôm nay đám giỗ lần thứ 56 của ông. Tôi thắp một nén nhang lên bàn thờ với lời khấn dành cho tất cả những người đã nằm xuống ở hai bên chiến tuyến, rằng họ sẽ mãi mãi là bạn, là anh em của nhau.

“Quen lạ bạn thù chung giấc ngủ.

Chung lời thương tiếc khóc trên bia”.

(Tô Thùy Yên)


 

Liên Hiệp Quốc Đưa Ra 320 Khuyến Nghị Về Nhân Quyền Đối Với Việt Nam

Ba’o Dat Viet

August 13, 2024

Nhóm Công tác về Kiểm điểm Định kỳ Phổ quát (UPR) thuộc Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc vừa công bố một bản  báo cáo tổng hợp với 320 khuyến nghị từ 133 quốc gia nhằm giúp cải thiện tình hình nhân quyền tại Việt Nam.  Báo cáo này là kết quả của kỳ Kiểm điểm Định kỳ Phổ quát chu kỳ IV diễn ra vào ngày 7 tháng 5 năm 2024 tại Geneva.

Nội Dung Các Khuyến Nghị

Trong số các khuyến nghị, một lượng đáng kể đến từ nhiều quốc gia đề nghị Việt Nam xóa bỏ án tử hình. Các quốc gia như Pháp, Thụy Sĩ, Iceland, Malta, Uruguay, Bồ Đào Nha, và Canada đã đưa ra khuyến nghị này, trong khi một số quốc gia khác kêu gọi Việt Nam nên giảm áp dụng hình phạt tử hình, xem đây là bước tiến trong cải thiện tình hình nhân quyền.

Bên cạnh đó, các khuyến nghị còn tập trung vào việc sửa đổi các điều luật liên quan đến an ninh quốc gia, cụ thể là Điều 117 của Bộ luật Hình sự quy định về tội “tuyên truyền chống nhà nước” và Điều 331 về tội “lợi dụng các quyền tự do dân chủ”. Các quốc gia như Mỹ, Canada, Anh, Đức, Hà Lan, Thụy Sĩ, và Bỉ đã kêu gọi Việt Nam sửa đổi hoặc xóa bỏ các điều khoản này. Ngoài ra, Đức cũng đề xuất Việt Nam xem xét sửa đổi Điều 109 về tội “lật đổ chính quyền”.

Phản Ứng Từ Các Tổ Chức Nhân Quyền

Ủy ban Bảo vệ Quyền làm người Việt Nam (VCHR), một tổ chức nhân quyền có trụ sở tại Paris, Pháp, đã bày tỏ quan điểm đồng tình với các khuyến nghị này. Bà Ỷ Lan Penelope Faulkner, Chủ tịch của VCHR, nhấn mạnh rằng các điều luật về an ninh quốc gia của Việt Nam rất mơ hồ và không phù hợp với các tiêu chuẩn quốc tế về nhân quyền. Bà Faulkner đã tích cực vận động các chính phủ châu Âu và diễn đàn Liên Hiệp Quốc tại Geneva để thúc đẩy Việt Nam sửa đổi hoặc xóa bỏ các điều luật như Điều 117, 331, và 109.

Yêu Cầu Phản Hồi Và Tiến Trình Tiếp Theo

Theo thông cáo  báo chí của Văn phòng Cao ủy Nhân quyền Liên Hiệp Quốc, chính quyền Việt Nam được yêu cầu phản hồi về các khuyến nghị trước kỳ họp thứ 57 của Hội đồng Nhân quyền, dự kiến diễn ra vào ngày 9 tháng 9 năm 2024. Đây là cơ hội để Việt Nam thể hiện cam kết của mình trong việc cải thiện tình hình nhân quyền, đồng thời cũng là thời điểm mà cộng đồng quốc tế sẽ theo dõi sát sao các động thái từ phía chính quyền Việt Nam.

Việc Liên Hiệp Quốc đưa ra 320 khuyến nghị về nhân quyền đối với Việt Nam là một dấu hiệu cho thấy sự quan tâm lớn từ cộng đồng quốc tế đối với tình hình nhân quyền tại đây. Các khuyến nghị về việc xóa bỏ án tử hình, sửa đổi các điều luật về an ninh quốc gia không chỉ là những yêu cầu mang tính pháp lý, mà còn thể hiện mong muốn cải thiện thực sự đời sống nhân quyền của người dân Việt Nam. Sự phản hồi từ phía Việt Nam đối với các khuyến nghị này sẽ là một thước đo quan trọng để đánh giá mức độ cam kết của quốc gia này trong việc tuân thủ các chuẩn mực quốc tế về nhân quyền.


 

Thích Chân Quang xài bằng ‘tú tài’ giả để lấy bằng tiến sĩ Đại Học Luật Hà Nội

Ba’o Nguoi-Viet

August 13, 2024

SÀI GÒN, Việt Nam (NV) – Hai tháng sau khi Thượng Tọa Thích Chân Quang bị cộng đồng mạng xã hội phanh phui vụ lấy bằng tiến sĩ “thần tốc” của Đại Học Luật Hà Nội, các báo tại Việt Nam đồng loạt đưa tin xác nhận ông này “không có tên trong danh sách dự thi và bảng ghi tên, ghi điểm trong kỳ thi tốt nghiệp cấp ba (tú tài) “bổ túc văn hóa” năm 1989.”

Ông Thích Chân Quang, tên thật là Vương Tấn Việt, trụ trì thiền tôn Phật Quang ở tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu, hiện đang bị Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam (giáo hội quốc doanh) áp lệnh cấm thuyết giảng hai năm do có các phát ngôn và bài giảng gây tranh cãi trên mạng xã hội.

Thượng Tọa Thích Chân Quang có nhiều bài thuyết giảng gây tranh cãi cho đến khi bị vỡ lở vụ lấy bằng tiến sĩ “thần tốc.” (Hình: VietNamPlus)

Ông Thích Chân Quang cũng từng gây sự phẫn nộ trên mạng xã hội, vì trong một bài giảng trước các Phật tử, ông này ám chỉ và xách mé gọi sư Thích Minh Tuệ, người tu theo hạnh đầu đà, là “thằng ba trợn.”

Bằng tú tài (tốt nghiệp cấp ba, hay trung học) là điều kiện cần để có thể học tiếp lên đại học (bằng cử nhân) hay thạc sĩ, tiến sĩ. Nếu bằng này là giả, thì các bằng cấp tiếp theo sẽ trở nên vô giá trị, không được công nhận.

Theo tờ Tuổi Trẻ hôm 13 Tháng Tám, trong báo cáo đề gửi Ban Tôn Giáo Chính Phủ, Bộ Nội Vụ Việt Nam, Sở Giáo Dục và Đào Tạo ở Sài Gòn cho biết xác minh bằng tú tài “bổ túc văn hóa” của ông Việt thì không có tên ông trong danh sách dự thi và bảng ghi tên, ghi điểm hồi năm 1989.

Ngoài ra, cũng không có tên ông Việt trong danh sách cấp bằng tốt nghiệp cấp ba “bổ túc văn hóa” ngày 6 Tháng Sáu, 1989 của Sở Giáo Dục ở Sài Gòn.

Như vậy, tấm bằng tú tài của ông Chân Quang rò rỉ trên mạng xã hội từ vài tháng trước chính thức được xác nhận là “đồ giả.”

Công bố của Sở Giáo Dục ở Sài Gòn bỗng nhiên đẩy trường Đại Học Luật Hà Nội vào thế kẹt vì ông Chân Quang nộp bằng tú tài nêu trên để lấy tiếp bằng cử nhân ngành Luật, “văn bằng hai hệ vừa học vừa làm.”

Tiếp đó, ông này làm nghiên cứu sinh ngành Luật Hiến Pháp- Hành Chính tại Đại học Luật Hà Nội rồi bảo vệ luận án “với điểm cao gần như tuyệt đối.”

Cũng theo bản tin của báo Tuổi Trẻ hôm 13 Tháng Tám, ông Tô Văn Hòa, hiệu phó trường Đại Học Luật Hà Nội, cho biết nhà trường “sẽ thực hiện theo kết luận, chỉ đạo của cơ quan có thẩm quyền.”

Ông Hòa không nói thêm về khả năng có tước bằng tiến sĩ của ông Chân Quang hay không và liệu có bất kỳ giới chức nào của Đại Học Luật Hà Nội phải chịu trách nhiệm về quy trình cấp bằng tiến sĩ cho người chưa có bằng tú tài.

Theo giới quan sát, phản hồi này cho thấy ban giám hiệu trường Đại Học Luật Hà Nội giờ đang ở thế “tiến thoái lưỡng nan,” do trước đó họ đã cố gắng biện hộ rằng việc ông Chân Quang lấy bằng tiến sĩ “thần tốc” là “đúng quy định” và rằng ông này “đã hoàn thành chương trình đào tạo.”

Trong vụ này, ngoài trường Đại Học Luật Hà Nội, công luận còn đặt dấu hỏi về sự trợ giúp của những nhân vật được coi là “có uy tín” khác.

Ông Thích Chân Quang (thứ nhì, phải qua) nhận bằng tiến sĩ luật vào Tháng Tư, 2022 . (Hình: Tuổi Trẻ)

Tờ Pháp Luật TP.HCM hồi cuối năm 2021 từng ghi nhận ý kiến của Giáo Sư Hoàng Chí Bảo, cựu ủy viên Hội Đồng Lý Luận Trung Ương, cho rằng luận án của ông Thích Chân Quang “là sự đột phá, có những sự phá cách trong quá trình bảo vệ luận án.”

Hồi đầu Tháng Tám, trong thư ngỏ đề gửi ông Tô Lâm được đăng trên trang cá nhân, Luật Sư Lê Ngọc Luân, ở Sài Gòn, viết: “Mong ông sẽ có ý kiến chỉ đạo quyết liệt, nhanh chóng để vụ việc [Thích Chân Quang] sớm sáng tỏ trước công luận. Đó là cách bảo vệ uy tín tốt nhất cho trường Đại Học Luật Hà Nội và công dân Vương Tấn Việt nếu họ đúng. Còn trường hợp cấp bằng sai, vi phạm thì phải xử lý nghiêm minh, không có vùng cấm mà lúc còn sống cố Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng đã đề ra.”

Đến nay, công luận không hề thấy ông Nguyễn Kim Sơn, bộ trưởng Giáo Dục, cũng như hiệu trưởng Đại Học Luật Hà Nội lên tiếng về sự việc. (N.H.K) [kn]


 

Quảng Ngãi: Nghi can 84 tuổi hiếp dâm bé gái khuyết tật gần nhà

Ba’o Nguoi-Viet

August 11, 2024

QUẢNG NGÃI, Việt Nam (NV) – Nghi can Hồ Văn Thương, 84 tuổi, ở huyện Trà Bồng, tỉnh Quảng Ngãi, vừa bị khởi tố với cáo buộc hiếp dâm một bé gái khuyết tật dưới 16 tuổi.

Theo tờ Thanh Niên hôm 11 Tháng Tám, do ở tuổi cao niên, nên nghi can Thương không bị bắt mà chỉ bị cấm đi khỏi nơi cư trú.

Bị can Hồ Văn Thương (giữa, bên trái) lúc nghe đọc lệnh khởi tố. (Hình: Thanh Niên)

Hồ sơ của công an cho hay, vào ngày 9 Tháng Tư, lợi dụng lúc em HTK, chưa tròn 16 tuổi, cùng địa phương, ở nhà một mình, nghi can Hồ Văn Thương qua hiếp dâm bé gái.

Dù bé K. vùng vẫy, kháng cự, nhưng nghi can Thương vẫn hiếp dâm nạn nhân.

Một lát sau, cha bé K. từ rẫy về, phát giác sự việc nên đã giải cứu con gái rồi báo công an.

Công an địa phương đến hiện trường và đưa nghi can Thương về đồn để điều tra.

Bản tin cho biết thêm, gia đình bé K. thuộc diện gia đình nghèo và bé K. là người khuyết tật, không biết nói, không đi đứng được.

Trước hoàn cảnh này, Công An Huyện Trà Bồng trợ giúp gia đình nạn nhân 4 triệu đồng ($159).

Trong một vụ tương tự, báo Pháp Luật TP.HCM và VietNamNet hồi Tháng Năm năm ngoái cho hay, nghi can Dương Văn Toan, 86 tuổi, ở quận Hoàng Mai, Hà Nội, bị truy tố với cáo buộc “hiếp dâm người dưới 16 tuổi.”

Nghi can Toan sống tại quận Long Biên, Hà Nội, gần nhà bé P., thời điểm đó mới 6 tuổi.
Hôm 30 Tháng Sáu, 2022, khi ông Toan đi đổ rác về thì thấy bé gái đang mặc váy ngồi chơi trước cửa nhà nên nảy sinh ham muốn tình dục.

Lúc này, thấy xung quanh vắng người, nghi can Toan kêu bé gái vào nhà mình và hiếp dâm. Sau đó nghi can mặc lại quần áo cho bé gái và bảo nạn nhân đi về.

Mẹ bé gái (thứ nhì, trái qua) nhận tiền trợ giúp của Công An Huyện Trà Bồng, tỉnh Quảng Ngãi. (Hình: Thanh Niên)

Tại nhà, bé P. đã kể lại sự việc cho mẹ nghe. Ngay lập tức, mẹ bé gái dẫn con sang nhà ông Dương Văn Toan hỏi rõ sự việc. Nghi can Toan được ghi nhận nói: “Nếu tôi có làm gì sai với con cô thì cho tôi xin lỗi, lần sau tôi không thế nữa.”

Sau đó, mẹ bé P. tố cáo nghi can Dương Văn Toan tại Công An Phường Ngọc Thụy, quận Long Biên.

Đến nay, không thấy các báo ở Việt Nam cập nhật về phiên tòa xét xử ông này. (N.H.K) [kn]


 

Lừa gần $400,000 ‘thủ tục định cư Mỹ,’ bà Đồng Nai trốn sang Mỹ

Ba’o Nguoi-Viet

August 10, 2024

ĐỒNG NAI, Việt Nam (NV) – Công An Tỉnh Đồng Nai vừa phát lệnh “truy tìm” bà Bùi Thị Huệ, 48 tuổi, quê Đồng Nai, đang trốn tại Mỹ, với cáo buộc lừa 10 tỷ đồng ($398,327) bằng chiêu làm hồ sơ đưa người Việt đi Mỹ.

Theo báo Thanh Niên hôm 9 Tháng Tám, bà Huệ hứa hẹn với các nạn nhân rằng chỉ cần chi từ $25,000-$45,000 mỗi trường hợp là đủ điều kiện sang Mỹ làm việc, thậm chí định cư.

Thông báo “truy tìm” bà Bùi Thị Huệ của Công An Tỉnh Đồng Nai. (Hình: Chụp qua màn hình)

Điều tra sơ bộ của công an cho hay, với chiêu thức nêu trên, từ năm 2021 đến 2024, bà Huệ chiếm đoạt tiền của hàng chục nạn nhân ở các tỉnh, thành như Đồng Nai, Nghệ An, Cà Mau và Sài Gòn.

Thông báo “truy tìm” cho thấy bà Huệ làm thẻ căn cước tại thành phố Biên Hòa, tỉnh Đồng Nai, hồi Tháng Giêng, và nhiều khả năng đã bỏ trốn sang Mỹ trước Tháng Năm.

Công An Tỉnh Đồng Nai yêu cầu bà Bùi Thị Huệ từ Mỹ về Việt Nam trình diện trước cáo buộc “lừa đảo chiếm đoạt tài sản.”

Bên cạnh đó, nhà chức trách cũng kêu gọi những người đã nộp tiền cho bà Bùi Thị Huệ để đi Mỹ cần liên lạc điều tra viên để trình báo.

Các vụ lừa đảo định cư Mỹ diễn ra liên tiếp trong thời gian qua tại Việt Nam với cùng chiêu thức hứa hão.

Báo Tuổi Trẻ hồi đầu Tháng Sáu cho biết, nghi can Nguyễn Đình Trung, 62 tuổi, Việt kiều Mỹ, bị bắt tại thành phố Huế với cáo buộc lừa “làm hồ sơ cho người Việt đi làm việc và định cư ở Mỹ,” chiếm đoạt 1.7 tỷ đồng ($66,902).

Cùng bị bắt với nghi can Trung là đồng phạm Nguyễn Thị Hoa, 44 tuổi, ở địa phương nêu trên.

Theo hồ sơ của Công An Tỉnh Thừa Thiên Huế, nghi can Trung thường xuyên về Việt Nam, cấu kết với Hoa tìm “con mồi” là những người muốn làm hồ sơ đi lao động và định cư tại Mỹ.

Hai nghi can ra giá $25,000 mỗi hồ sơ.

Sau khi nhận tiền, nghi can Trung không làm hồ sơ cho nạn nhân mà quay về Mỹ.

Hồi năm ngoái, hai nghi can Trung và Hoa đã chiếm đoạt của sáu nạn nhân ở huyện Phong Điền và Phú Vang, tỉnh Thừa Thiên Huế, tổng cộng 1.7 tỷ đồng. Số tiền này cả hai chia nhau để mua xe hơi và chi xài cá nhân.

Trước khi bỏ trốn sang Mỹ, bà Bùi Thị Huệ sống tại thành phố Biên Hòa, tỉnh Đồng Nai. (Hình: VNEconomy)

Hồi Tháng Năm, nghi can Trung lại nhập cảnh về Việt Nam cùng Hoa lừa đảo, chiếm đoạt tiền của một số bị hại rồi bỏ trốn vào tỉnh Quảng Nam.

Ngày 10 Tháng Sáu, trong lúc cả hai đặt vé máy bay sang Mỹ thì bị Công An Tỉnh Thừa Thiên Huế lần ra dấu vết và bắt giữ. (N.H.K) 


 

Nộp $2.4 triệu ‘tiền khắc phục,’ 2 cựu bộ trưởng có thể sắp ‘về nhà’ và được trả biệt thự

Ba’o Nguoi-Viet

August 9, 2024

HÀ NỘI, Việt Nam (NV) – Ba tháng sau phiên tòa phúc thẩm vụ án Việt Á, giới chức Cục Thi Hành Án Dân Sự Hà Nội xác nhận hai tù nhân là cựu bộ trưởng, Nguyễn Thanh Long và Chu Ngọc Anh, đã nộp tổng cộng $2.4 triệu “tiền khắc phục hậu quả.”

Theo báo Dân Trí hôm 9 Tháng Tám, phần lớn số tiền nêu trên, $2.25 triệu là từ gia đình bị cáo Nguyễn Thanh Long, cựu bộ trưởng Y Tế Việt Nam.

Bị cáo Nguyễn Thanh Long, cựu bộ trưởng Y Tế Việt Nam, được giảm án một năm tù, còn 17 năm, trong phiên tòa phúc thẩm hồi Tháng Năm. (Hình: Nam Phương/Dân Trí)

Bị cáo Long được tòa phúc thẩm tuyên giảm án một năm tù, do nhận tội, xin giảm án và chịu nộp đúng số tiền bị cáo buộc nhận hối lộ.

Trong khi đó, bị cáo Chu Ngọc Anh, cựu chủ tịch Hà Nội, cựu bộ trưởng Khoa Học và Công Nghệ Việt Nam, nộp 4.6 tỷ đồng ($183,194) và là một trong những bị cáo được tuyên án nhẹ nhất trong vụ Việt Á – ba năm tù.

Nhiều khả năng tù nhân Ngọc Anh có thể được ông Tô Lâm, tổng bí thư kiêm chủ tịch nước, cho đặc xá vào dịp 2 Tháng Chín.

Tù nhân Thanh Long có thể được xét giảm án vào những đợt sau do án của ông này nặng hơn ông Ngọc Anh.

Bản tin của Dân Trí cũng cho hay, sau khi đã nộp đủ số “tiền khắc phục hậu quả,” cả hai tù nhân Thanh Long và Ngọc Anh nhiều khả năng sẽ được giải tỏa các tài sản như nhà đất bị kê biên, tài khoản ngân hàng bị phong tỏa khi hai ông ngồi tù.

Bị cáo Chu Ngọc Anh, cựu chủ tịch Hà Nội, cựu bộ trưởng Khoa Học và Công Nghệ Việt Nam, tại phiên tòa xử vụ án Việt Á. (Hình: Nam Phương/Dân Trí)

Vào thời điểm hai cựu bộ trưởng bị bắt hồi Tháng Sáu, 2022, các báo ở Việt Nam mới dám đề cập đến chuyện họ tuy lương cỡ 10 triệu đồng ($398) mỗi tháng nhưng đều ở biệt thự cao cấp, trị giá hàng triệu đô la trở lên.

Ông Thanh Long được ghi nhận sở hữu biệt thự ở đường Hoàng Hoa Thám, quận Ba Đình, trong lúc ông Ngọc Anh có biệt thự “khủng” ở khu đô thị Vinhomes Gardenia, quận Nam Từ Liêm, Hà Nội.

Theo báo Dân Trí thời điểm đó, căn biệt thự của ông Ngọc Anh được giới buôn bán bất động sản định giá khoảng 80 đến 100 tỷ đồng ($3.2 triệu đến $4 triệu). (N.H.K) [qd]


 

Nhân tài đất nước dần dần bỏ đi hết.

Việt Tân ÚC Châu

Là “thần đồng” với những thành tích đáng nể phục

Là con trai lớn trong gia đình có cha là kỹ sư điện, mẹ là cô giáo tiểu học, Phan Đăng Nhật Minh sớm nổi tiếng khắp vùng Quảng Trị với những tố chất “thần đồng” ngay từ nhỏ. Mẹ Nhật Minh cho biết, 4 tháng tuổi, con trai đã thích các chương trình dạy học trên truyền hình. 6 tháng tuổi, cậu đã nhận biết được một số đồ vật hoặc màu. Ngay từ buổi đầu đi học, Minh bắt đầu thể hiện khả năng tính toán nhanh và ghi nhớ rất tốt.

Năm lớp 8, tên tuổi của cậu vang danh khắp cả nước sau khi trở thành quán quân “Chinh Phục 2014” – cuộc thi trên truyền hình dành cho học sinh THCS. Nhật Minh đã khiến khán giả ngỡ ngàng khi trả lời cực nhanh và chuẩn xác những câu hỏi ở nhiều lĩnh vực mà không cần thời gian suy nghĩ. Không chỉ giỏi toán với khả năng tính nhẩm “nhanh hơn máy”, Nhật Minh còn am tường kiến thức ở những lĩnh vực khác như sinh học, văn…

Cũng từ đó, những cái tên như: “cậu bé Google”, “vua tốc độ”, “thần đồng”… được nhiều người dành gọi Nhật Minh.

Sưu tầm


 

Lần đầu Việt Nam và Philippines tập trận chung

Theo Cổng thông tin điện tử Bộ Quốc phòng, trước đó, sáng 5-8, tàu CSB 8002 (Hải đoàn 21, Vùng Cảnh sát biển 2) cùng đoàn công tác Cảnh sát biển Việt Nam cập cảng Manila (Philippines), bắt đầu chuyến thăm, giao lưu với Lực lượng bảo vệ bờ biển Philippines.

Đây là lần đầu tiên Cảnh sát biển Việt Nam tổ chức tàu sang thăm, trao đổi kinh nghiệm thực thi pháp luật trên biển với Lực lượng bảo vệ bờ biển Philippines.

Tàu CSB 8002 tham gia luyện tập cứu hộ cứu nạn cùng tàu BRP Gabriela Silang của Lực lượng bảo vệ bờ biển Philippines sáng 9-8 - Ảnh: REUTERS

Tàu CSB 8002 tham gia luyện tập cứu hộ cứu nạn cùng tàu BRP Gabriela Silang của Lực lượng bảo vệ bờ biển Philippines sáng 9-8 – Ảnh: REUTERS

 

Thượng tá Hoàng Quốc Đạt, phó tư lệnh quân sự Vùng Cảnh sát biển 2, làm trưởng đoàn.

Trong khuôn khổ chuyến thăm, tàu CSB 8002 và đoàn công tác đã tham gia nhiều hoạt động giao lưu thể thao, tham quan văn hóa, dự tiệc chiêu đãi với Lực lượng bảo vệ bờ biển Philippines

Quang cảnh lễ tiễn tàu CSB 8002 tại quân cảng Manila - Ảnh: Cổng thông tin điện tử Bộ Quốc phòng

Quang cảnh lễ tiễn tàu CSB 8002 tại quân cảng Manila – Ảnh: Cổng thông tin điện tử Bộ Quốc phòng

Đặc biệt, ngày 6-8, đoàn công tác đã đến chào xã giao lãnh đạo Lực lượng bảo vệ bờ biển Philippines tại trụ sở lực lượng này.

 Chuẩn đô đốc Edgar L Ybañez – chỉ huy trưởng Hạm đội bảo vệ bờ biển (Lực lượng tuần duyên Philippines) – chúc mừng đoàn công tác Cảnh sát biển Việt Nam hoàn thành tốt nhiệm vụ thăm, giao lưu với Lực lượng bảo vệ bờ biển Philippines. Đồng thời, ông Ybañez tin tưởng chuyến thăm lần này sẽ góp phần tăng cường mối quan hệ, hợp tác giữa hai lực lượng.

Cảnh sát biển Việt Nam và Lực lượng bảo vệ bờ biển Philippines đã thực hành cơ động, tổ chức luyện tập về tìm kiếm cứu nạn và phòng chống cháy nổ trên biển.

Tàu Cảnh sát biển 8002 luyện tập cứu hộ trên biển cùng Lực lượng bảo vệ bờ biển Philippines- Ảnh 3.

Thuyền viên tàu CSB 8002 tham gia nội dung luyện tập cứu nạn trên biển sáng 9-8 – Ảnh: REUTERS

Một tàu cảnh sát biển Việt Nam hôm 5/8 đến Manila trong chuyến thăm thiện chí kéo dài bốn ngày và tập trận chung khi hai nước cố gắng gác lại các tranh chấp lãnh thổ của riêng mình trước căng thẳng gia tăng với Trung Quốc về quyền kiểm soát các thực thể chính ở Biển Đông.

Philippines và Việt Nam nằm trong số những nước chỉ trích mạnh mẽ nhất các hành động ngày càng thù địch của Trung Quốc tại vùng biển tranh chấp, một tuyến đường thương mại và an ninh toàn cầu quan trọng. Bản thân Việt Nam và Philippines cũng có các yêu sách chồng chéo ở tuyến đường biển đông đúc cùng với Malaysia, Brunei và Đài Loan. Các tranh chấp này được coi là điểm nóng ở Châu Á và là sự rạn nứt nhạy cảm trong sự cạnh tranh khu vực giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc.

Sau cuộc đối đầu dữ dội vào ngày 17 tháng 6 tại Bãi Cỏ Mây do Philippines chiếm đóng ở Biển Đông giữa lực lượng Trung Quốc — được trang bị dao, rìu và giáo tự chế — và lực lượng hải quân Philippines, Trung Quốc và Philippines đã đạt được một thỏa thuận tạm thời vào tháng trước để ngăn chặn các cuộc đụng độ tiếp theo có thể gây ra xung đột vũ trang lớn tại đảo san hô này.

Philippines-China confrontation: What’s next? | ABS-CBN News

Một tuần sau khi thỏa thuận được ký kết, lực lượng chính phủ Philippines đã vận chuyển thực phẩm và các nhu yếu phẩm khác đến con tàu mắc cạn mà Manila dùng làm tiền đồn tại Bãi Cỏ Mây, không có cuộc đối đầu nào được báo cáo.

Tuy nhiên, Philippines đã cam kết sẽ tiếp tục nỗ lực tăng cường lực lượng lãnh thổ và quốc phòng cũng như mở rộng liên minh an ninh với các nước châu Á và phương Tây.


 

Xôn xao tin đồn Nguyễn Xuân Phúc sắp bị bắt?

Ba’o Dat Viet

August 6, 2024

Trong nước và nước ngoài, tin tức đang rộ lên về việc ông Nguyễn Xuân Phúc, nguyên Thủ tướng Chính phủ, Chủ tịch nước Việt Nam, bị Ủy Ban Kiểm tra Trung ương triệu tập để làm việc liên quan đến các cáo buộc nhận hối lộ từ Trương Mỹ Lan, Cao Minh Trí (Giám đốc Truyền thông Trường Phổ thông Duy Tân), và Phan Quốc Việt (Chủ tịch, Tổng Giám đốc Công ty Cổ phần Công nghệ Việt Á).

Theo tờ Thời Báo ở Đức, hiện nay Nguyễn Xuân Phúc và vợ, bà Trần Nguyệt Thu, đang bị cấm xuất cảnh. Vì hôm cuối tháng 7 vừa qua sau đám tang ông Nguyễn Phú Trọng họ có chuyến xuất ngoại để thăm con trai ở Mỹ nhưng đã bị An Ninh chặn lại tại phi trường Đà Nẵng. Bà Thu đã nhờ Bùi Thị Thu Hà, vợ của Thiếu tướng Đàm Thanh Thế, đứng tên giúp để tránh bị phát giác khối tài sản nhiều ngàn tỷ đồng. Đàm Thanh Thế là người có họ hàng với Nguyễn Xuân Phúc (anh em đằng mẹ).

Cuối năm 2013, Đàm Thanh Thế chuyển từ ngành công an sang làm Vụ trưởng trong Văn phòng Chính phủ, làm thư ký riêng cho ông Nguyễn Xuân Phúc khi ông còn là Phó Thủ tướng. Tháng 7/2016, sau khi ông Phúc lên làm Thủ tướng, Đàm Thanh Thế được bổ nhiệm giữ chức Chánh Văn phòng Thường trực BCĐ 389, cơ quan chỉ đạo các hoạt động chống buôn lậu, gian lận thương mại, và hàng giả của Chính phủ. Vị trí này giúp ông Thế nắm quyền lực lớn và kiếm được nhiều tiền trong hơn 5 năm.

Khi còn làm Thủ tướng, ông Nguyễn Xuân Phúc dùng Phó Thủ tướng Trương Hoà Bình và Trung tướng Trần Văn Vệ để khởi tố bắt giam nhiều cán bộ và doanh nghiệp, nhằm trả thù cá nhân và loại bỏ đối thủ chính trị. Vụ án liên quan đến Vũ Nhôm (Phan Văn Anh Vũ) là một ví dụ, khi tòa án kết tội dựa vào suy đoán của cơ quan tố tụng mà không có chứng cứ rõ ràng.

Ngoài ra, ông Nguyễn Xuân Phúc còn bị cáo buộc cướp Cảng Quy Nhơn từ doanh nghiệp tư nhân của ông Lê Hồng Thái để chuyển giao cho con rể Vũ Chí Hùng, yêu cầu Đỗ Quang Hiển (Bầu Hiển) chi tiền đầu tư.

Phúc còn dùng Trung tướng Trần Văn Vệ để khởi tố bắt giam nhiều người thuộc phe cánh của Tô Lâm và Trần Đại Quang, như Đại tá Nguyễn Duy Linh, con trai của Thượng tướng Nguyễn Văn Hưởng. Năm 2019, ông Phúc “bật đèn xanh” cho Tướng Trần Văn Vệ bắt Đại tá Nguyễn Duy Linh và Hồ Hữu Hoà về tội “nhận hối lộ” và “môi giới hối lộ”.

Đại tá Nguyễn Duy Linh bị kết án 14 năm tù nhưng vẫn được cho là có điều kiện sống tốt trong tù nhờ Bộ trưởng Tô Lâm. Tướng Nguyễn Văn Hưởng, cha của Linh, thề sẽ bắt bằng được ông Phúc để trả thù.

Dự kiến, Nguyễn Xuân Phúc có thể bị khởi tố về tội nhận hối lộ, còn Trung tướng Trần Văn Vệ có thể bị khởi tố vì liên quan đến việc bỏ lọt tội phạm và bảo kê đánh bạc.


 

Ngành công an bành trướng quyền lực: Một di sản khác của Nguyễn Phú Trọng

Ba’o Dat Viet

August 4, 2024

Trong suốt khoảng thời gian từ năm 2016 cho đến nay, ông Nguyễn Phú Trọng đều được ca ngợi là một người chiến sĩ cộng sản kiên trung, dẫn đầu chiến dịch chống tham nhũng lớn nhất và chưa từng có tiền lệ trong lịch sử của Đảng Cộng sản Việt Nam. [1] Điều này đã được người ta nhắc đến rất nhiều.

Song nói đến “dẫn đầu”, ở một khía cạnh khác, ông Trọng có lẽ cũng là chính trị gia dù chưa từng có chức vụ trong ngành công an nhưng lại đóng góp nhiều nhất cho sự thống trị của ngành này. Chưa xét đến các nước cờ chính trị (dù sai hay đúng) của ông đã giúp cho vị thế của Bộ Công an và lãnh đạo của bộ này ngày một mạnh, trong giai đoạn cầm quyền gần như tuyệt đối của mình (2016 – 2024), ông Trọng có thể được xem là người giám sát lẫn bật đèn xanh cho hàng loạt dự án luật tăng cường phạm vi ảnh hưởng lẫn quyền lực của Bộ Công an trong hầu hết các vấn đề dân sự, xã hội, chính trị khác nhau. [2]

Bài viết này sẽ giới thiệu, phân tích các văn bản quy phạm pháp luật này, cũng như cách mà nó bổ sung cho quyền lực ngày một lớn của Bộ Công an.

  1. Luật Phòng thủ Dân sự 2023

Luật Phòng thủ Dân sự 2023 là văn bản luật được ban hành vào ngày 20/6/2023 và có hiệu lực vào ngày 01/7/2024. [3] Đây có thể nói là dự án luật liên quan đến an ninh quốc phòng cuối cùng trong giai đoạn ông Trọng còn tại vị.

Dù cái tên “phòng thủ dân sự” gợi ý cho chúng ta sự kết hợp giữa các nhóm cơ quan nhà nước là Bộ Quốc phòng cùng cơ quan dân sự như ủy ban nhân dân các cấp, Bộ Công an vẫn có một vai trò rất lớn trong luật ở nhiều khía cạnh.

Tính mới của văn bản: Hoàn toàn mới. Việt Nam chưa từng có văn bản riêng về vấn đề phòng thủ dân sự. Trước đây, vấn đề này được phân bổ rải rác trong các văn bản như Luật Đê điều 2006; Luật Phòng, chống thiên tai 2013; Luật Tài nguyên, môi trường biển và hải đảo 2015; hay Luật Quốc phòng 2018.

Luật Phòng thủ dân sự, vì vậy, một phần pháp điển hóa, tổng hợp các quy định có sẵn từ các văn bản khác, nhưng quan trọng nhất là nó chuyên nghiệp hóa và tạo ra các định chế riêng, thủ tục riêng và quy cách riêng cho các vấn đề được cho là liên quan đến phòng thủ dân sự. Trong đó, về mặt chính sách và nhân sự, Bộ Công an có thể nói là được lợi nhiều nhất từ nỗ lực pháp điển hóa này.

Phạm vi điều chỉnh: Về mặt lý thuyết, Luật Phòng thủ Dân sự quy định về các biện pháp “phòng, chống, khắc phục hậu quả chiến tranh; phòng, chống, khắc phục hậu quả sự cố, thảm họa, thiên tai, dịch bệnh; bảo vệ Nhân dân, cơ quan, tổ chức và nền kinh tế quốc dân” (theo Điều 2).

Nói cách khác, đạo luật này đưa ra khung pháp lý cũng như trao thẩm quyền cho các cơ quan ban ngành nhằm dùng các công cụ khác nhau ứng phó với các sự cố hay thảm họa xảy ra trên lãnh thổ Việt Nam.

Thẩm quyền bổ sung cho Bộ Công an: Thẩm quyền của Bộ Công an trong luật được tăng cường thông qua nhiều khía cạnh, mà trong tổng thể bài viết này, người viết tạm thời nhóm thành ba ý chính: (1) thẩm quyền về hoạch định, (2) thẩm quyền về ngân sách, và (3) thẩm quyền về nhân sự.

Về mặt thẩm quyền hoạch định và ngân sách, trong các Điều 5.2 (“xây dựng lực lượng chuyên trách về tổ chức và trang bị hiện đại, chuyên nghiệp; tăng cường trang bị, phương tiện lưỡng dụng cho lực lượng vũ trang…”) và Điều 17.1 (“Bộ trưởng Bộ Quốc phòng, Bộ trưởng Bộ Công an ban hành nội dung, chương trình đào tạo, huấn luyện phòng thủ dân sự cho lực lượng vũ trang”), chúng ta có thể thấy Bộ Công an được xếp chung với Bộ Quốc phòng trong thẩm quyền đào tạo, tăng cường phương tiện và xây dựng lực lượng chuyên nghiệp cho các hoạt động phòng thủ dân sự. Nói cách khác, ngân sách về đào tạo và trang thiết bị, thẩm quyền về chương trình đào tạo, tiếng nói trong chủ trương và chỉ đạo phòng vệ đều phải qua kênh quan trọng là Bộ Công an, chia sẻ thẩm quyền với Bộ Quốc phòng.

Đặc biệt hơn, Bộ Công an cũng được xếp chung với Bộ Quốc phòng khi nói về lực lượng vũ trang, tiếp tục củng cố quan điểm của Luật Quốc phòng 2018 về thẩm quyền sâu rộng ở cả khía cạnh trị an dân sự lẫn sử dụng vũ lực trong các tình huống cấp bách như sự cố hay thảm họa dẫn đến yêu cầu phòng thủ dân sự của siêu Bộ này. [4]

Về mặt thẩm quyền nhân sự, ở Điều 35 của luật, lực lượng phòng thủ dân sự nòng cốt của phòng thủ dân sự gồm dân quân tự vệ – dân phòng và lực lượng chuyên trách kiêm nhiệm của Quân đội Nhân dân hoặc Công an Nhân dân. Trong đó, lực lượng dân phòng trực thuộc quyền quản lý, điều động trực tiếp của công an địa phương (mà chúng ta sẽ tiếp tục nhắc đến ở các văn bản sau); trong khi Bộ Công an cũng được trao quyền thành lập định chế chuyên trách hoặc kiêm nhiệm cho mình. Điều này đồng nghĩa với lương, trợ cấp, biên chế đặc biệt được bổ sung cho nhân sự dưới quyền Bộ Công an.

  1. Luật Lực lượng tham gia bảo vệ An ninh, Trật tự ở cơ sở 2023

Luật Lực lượng tham gia bảo vệ An ninh, Trật tự ở cơ sở 2023 tiếp tục là một dự án luật tham vọng, với mong muốn pháp điển hóa và chính danh hóa sự tham gia của một bộ phận phần tử địa phương do công an xã quản lý trong việc thực thi các chính sách quản lý, kiểm tra, hay thậm chí đàn áp các cá thể, hội nhóm ở một khu vực cụ thể. [5] Được ban hành vào ngày 28/11/2023 và có hiệu lực vào ngày 01/7/2024, luật này chính thức thừa nhận và mở rộng thực hành “an ninh cơ sở”, dung hợp các nhóm như “bảo vệ dân phố”, “công an bán chuyên trách”, và từ đó biến họ thành lực lượng chân rết đông đảo nhất đại diện cho Bộ Công an tại các địa phương.

Tính mới của văn bản: Hoàn toàn mới. Trước đây, vấn đề an ninh trật tự địa phương có được quy định chủ yếu trong Pháp lệnh Công an xã năm 2008. Song điều thú vị là pháp lệnh này không ghi nhận cụ thể điều nào về “lực lượng tham gia bảo vệ an ninh, trật tự”. Theo “truyền thống” của ngành, đây là một nhóm bán vũ trang dưới quyền của Bộ Công an được sáng tạo ra từ nhiều các văn bản nhỏ dưới luật, ban hành và kiểm soát bởi chính bộ này. Thông qua đạo luật, nhà nước chính thức thừa nhận vai trò thường được gọi là “bảo vệ dân phố”, và thẩm quyền sâu sát của lực lượng “dưới Bộ Công an” tại các thôn, làng, ấp…

Phạm vi điều chỉnh: Về mặt lý thuyết, văn bản luật ghi nhận các yếu tố về cấu trúc, vai trò – nhiệm vụ, cơ cấu nhân sự, cơ chế quản lý, ngân sách dành cho lực lượng an ninh cơ sở. Văn bản không giấu giếm khả năng điều động và sử dụng lực lượng đông đảo này của Bộ Công an trong rất nhiều hoạt động trị an tùy chọn khác nhau.

Thẩm quyền bổ sung cho Bộ Công an: Tương tự như trên, chúng ta có thể hiểu sự cơi nới thẩm quyền của Bộ Công an với luật lực lượng an ninh cơ sở qua ba khía cạnh: (1) thẩm quyền về hoạch định (2) thẩm quyền về ngân sách; và (3) thẩm quyền về nhân sự.

Về mặt thẩm quyền hoạch định, Bộ Công an, thông qua công an cấp xã, sẽ là cơ quan đầu não trong việc đào tạo, giáo dục lực lượng cơ sở (Điều 18). Ngoài ra, họ cũng là cơ quan có quyền phân công, huy động lực lượng an ninh cơ sở khi cần “nắm bắt tình hình an ninh” (Điều 7); “hỗ trợ công tác phòng cháy chữa cháy” (Điều 9); “kiểm tra nhân khẩu, tạm trú, tạm vắng…” (Điều 10); giám sát và quản lý các đối tượng đang sinh sống tại cơ sở, dù là người bị cấm khỏi nơi cư trú, đã chấp hành hình phạt tù nhưng chưa được xóa án tích, đang trong thời gian thử thách, hay các trường hợp khác (Điều 11).

Một số quy định như Điều 7 và Điều 11 là rất đáng bận tâm. Dù trước nay việc dùng tiền thân của lực lượng này để theo dõi, đe dọa, giam cầm tại gia… các đối tượng bị xem là nguy hiểm về chính trị, có tiền án tiền sự… là không mới, đây là lần đầu tiên có một văn bản cấp độ luật công nhận hoạt động này.

Về mặt nhân sự, Bộ Công an, thông qua công an xã, tiếp tục có thẩm quyền khuynh đảo trong việc xây dựng lực lượng an ninh cơ sở.

Không những luật không giải tán “bảo vệ dân phố”, “công an bán chuyên”, “dân phòng” trước kia, các nhóm này đơn giản được hợp nhất và “kiện toàn” thành lực lượng mới với danh nghĩa “Tổ viên tổ an ninh trật tự”. Về mặt số lượng tổ viên, tuyển dụng tổ viên, lực lượng công an xã và các cấp công an cao hơn có quyền chủ động “tham mưu” và “xây dựng” phương án để chính quyền địa phương làm theo. Nói cách khác, họ cũng là nhóm quyết định thực tế về mặt số lượng tổ viên tổ an ninh trật tự và quy trình tuyển chọn diễn ra như thế nào. Điều này được thể hiện rõ nhất ở Điều 15.4 của luật, ghi rằng “Bộ trưởng Bộ Công an quy định về hồ sơ, trình tự, thủ tục tuyển chọn Tổ viên Tổ bảo vệ an ninh, trật tự”.

Về mặt ngân sách, lực lượng bảo vệ an ninh, trật tự cơ sở vừa tạo ra nguồn ngân sách cho Bộ Công an (Điều 25), vừa nhận thêm ngân sách từ chính quyền dân sự địa phương (Điều 26).

  1. Luật Cảnh sát Cơ động 2022

Luật Cảnh sát cơ động 2022 được ban hành vào ngày 14/6/2022, và chính thức có hiệu lực vào ngày 01/01/2023. [6] Đây là văn bản đầu tiên trong các văn bản chúng ta đã nhắc tới mà các nhóm quy phạm không sáng tạo ra thẩm quyền và không gian hoạt động mới cho Bộ Công an. Tuy nhiên, điều này không có nghĩa rằng đạo luật không ghi nhận thêm nhiều lợi ích, mở rộng thêm quyền hạn có sẵn, và từ đó bổ trợ thêm nhiều công cụ cho siêu Bộ Công an tại Việt Nam.

Tính mới của văn bản: Không hoàn toàn mới. Luật Cảnh sát cơ động là sản phẩm nâng cấp có tính kế thừa từ Pháp lệnh Cảnh sát cơ động 2013.

Phạm vi điều chỉnh: Xét tổng quát, Luật Cảnh sát cơ động làm rõ các vấn đề liên quan đến nhiệm vụ, quyền hạn, tổ chức, và hoạt động của lực lượng cảnh sát cơ động và đồng thời làm rõ chế độ – chính sách lương bổng, ngân sách và các phúc lợi khác cho lực lượng này.

Thẩm quyền bổ sung cho Bộ Công an: Dù không sáng tạo như các văn bản ở trên, điều này không có nghĩa là Luật Cảnh sát Cơ động không nâng quyền hạn, lợi ích dành cho lực lượng cảnh sát cơ động – một trong những nhánh có khả năng biểu dương uy quyền nhất của Bộ Công an. Và để nhận thấy điều này, chúng ta cần xoáy sâu vào các chi tiết và điều khoản nhỏ lẻ.

Ví dụ, tại Điều 4, đạo luật bổ sung thêm một khoản chưa từng có trong pháp lệnh trước đó, ghi nhận chủ trương quản lý đối với lực lượng cảnh sát cơ động là “bảo đảm sự chỉ đạo, chỉ huy tập trung, thống nhất từ trung ương đến địa phương”. Khoản 5 này có thể được diễn giải theo nhiều hướng, nhưng với các điều khoản đi kèm bên dưới, có thể khẳng định đây là xu hướng tách lực lượng cảnh sát cơ động ra khỏi các định chế chính trị tỉnh thành (ủy ban nhân dân, hội đồng nhân dân), và đặt họ trực tiếp dưới quyền Bộ Công an.

Quan sát này có thể nói được biểu hiện rõ nhất tại Điều 12 về vấn đề “tuần tra, kiểm sát bảo đảm an ninh trật tự”. Đây cũng là một điều hoàn toàn mới so với Pháp lệnh Cảnh sát Cơ động, mở rộng không gian hoạt động của lực lượng này ngay cả trong trường hợp không có bạo loạn hay những vấn đề trị an nghiêm trọng khác. Khoản 4 của Điều 12 luật hóa khả năng dừng, kiểm tra, lục soát người, phương tiện, đồ vật, tài liệu với độ bao quát gần như không giới hạn. Điều đáng nói hơn là, việc tuần tra, kiểm soát để bảo đảm an ninh trật tự ra sao sẽ không được quản lý bởi chính quyền địa phương, dù là lực lượng cảnh sát cơ động địa phương, mà do “Bộ trưởng Bộ Công an quy định quy trình hoạt động tuần tra, kiểm soát của Cảnh sát Cơ động” (Khoản 5 Điều 12).

Cơ chế bảo vệ dành cho “cán bộ, chiến sĩ cảnh sát cơ động” cũng được tăng cường. Tại Điều 8 về các hành vi bị nghiêm cấm, Khoản 1 của điều này không chỉ cấm hành vi “chống đối, cản trở” công vụ (như pháp lệnh cũ), mà còn nghiêm cấm việc “trả thù, đe dọa, xâm phạm tính mạng, sức khỏe, danh dự, nhân phẩm của cán bộ, chiến sĩ cảnh sát cơ động, cơ quan, tổ chức, cá nhân tham gia phối hợp, cộng tác, hỗ trợ, giúp đỡ cảnh sát cơ động trong thi hành công vụ hoặc vì lý do công vụ”.

Cuối cùng, luật cũng bổ sung thêm “trách nhiệm” của hội đồng nhân dân và ủy ban nhân dân cấp tỉnh, ngoài việc “quy hoạch quỹ đất phù hợp để xây dựng trụ sở đóng quân, thao trường huấn luyện” còn bao gồm “hỗ trợ kinh phí, cơ sở vật chất khác”, lẫn “ưu tiên thực hiện chính sách về nhà ở xã hội cho cán bộ, chiến sĩ cảnh sát cơ động theo quy định của pháp luật” (Điều 30).

Những quy định trên rõ ràng củng cố quyền lợi của Bộ Công an cả về mặt hoạch định, nhân sự, lẫn tài chính.

  1. Luật An ninh mạng 2018

Luật An ninh mạng 2018 là một sản phẩm pháp lý gây tranh cãi dữ dội trong nước lẫn trên trường quốc tế. [7] Nó cũng là bước đệm lớn nhất cho việc mở rộng quyền lực của Bộ Công an sang môi trường công nghệ cao và không gian mạng. Được ban hành vào ngày 12/6/2018 và có hiệu lực vào ngày 01/01/2019, đây có thể được xem là văn bản luật có tầm ảnh hưởng quan trọng nhất đối với sự phát triển và trần giới hạn của không gian mạng Việt Nam trong tương lai, mà theo đó, vai trò của Bộ Công an ở tất cả các khía cạnh hoạch định chính sách, nhân sự, và ngân sách là hoàn toàn vượt trội.

Tính mới của văn bản: Hoàn toàn mới. Luật An ninh mạng khác biệt với hầu hết các quy định pháp lý trước đó về không gian mạng. Nó tạo ra thẩm quyền mới, và định chế mới, và từ đó là những tác động mới cho xã hội Việt Nam.

Phạm vi điều chỉnh: Xét tổng quát, Luật An ninh mạng được đặt ra nhằm “bảo vệ an ninh quốc gia và bảo đảm trật tự, an toàn xã hội trên không gian mạng”, đi kèm theo đó là các vấn đề về tổ chức và quản lý nhà nước.

Thẩm quyền bổ sung cho Bộ Công an: Trước khi nói về tình trạng “cường hóa” Bộ Công an, cần công nhận rằng trong môi trường hiện nay, Luật An ninh mạng có đưa ra một số giải pháp để đảm bảo sự ổn định của hệ thống hạ tầng thông tin cũng như sẵn sàng cho các cuộc tấn công kỹ thuật mạng có khả năng làm tê liệt nhiều hoạt động kinh tế, chính trị, xã hội của một quốc gia. Tuy nhiên, văn bản luật cũng trao quá nhiều thẩm quyền cho Bộ Công an so với tất cả các cơ quan khác (kể cả Bộ Quốc phòng).

Trước tiên, bàn về thẩm quyền hoạch định, Bộ Công an trở thành cơ quan quản lý thực tế về an ninh mạng.

Ví dụ, tại Điều 10, khi nói về thẩm định, đánh giá, kiểm tra, khắc phục sự cố của hệ thống thông tin, Khoản 4 cho biết Chính phủ sẽ quy định về việc phối hợp giữa các bộ, ban ngành. Song điều này được làm rõ trong Nghị định 53/2022/NĐ-CP, cho thấy Bộ Công an sẽ là cơ quan gửi yêu cầu, đề nghị, và tham gia chủ trì toàn bộ và tất cả các quy trình liên quan. [8]

Thẩm quyền về hoạch định chính sách cũng được ghi nhận rõ ràng hơn ở Điều 7 của luật, với việc “Bộ Công an chịu trách nhiệm trước Chính phủ chủ trì, phối hợp thực hiện hợp tác quốc tế về an ninh mạng”. Thẩm quyền duy nhất lọt khỏi tay Bộ Công an là vấn đề hợp tác quốc tế có liên quan trực tiếp đến quốc phòng.

Cuối cùng, liên quan đến mọi hoạt động phòng ngừa, xử lý thông tin; phòng ngừa gián điệp mạng; phòng chống tấn công mạng, khủng bố mạng; ứng phó với tình huống nguy hiểm về an ninh mạng… được quy định tại Chương III (từ Điều 16 cho đến Điều 22), Bộ Công an cũng là đầu mối duy nhất.

Điều này cũng dẫn đến thực tế pháp lý quan trọng nhất, ghi nhận tại Điều 36 của luật, là Bộ Công an có thẩm quyền soạn dự thảo luật và đề xuất chính sách chủ trương chung đối với vấn đề an ninh mạng nói chung, cho mọi vấn đề, trừ khi đó là phạm vi thẩm quyền hạn chế của Bộ Quốc Phòng.

Với thẩm quyền bao trùm hoàn toàn, không khó để tưởng tượng rằng lực lượng quản lý của ngành này cũng sẽ do Bộ Công an xây dựng, đào tạo, và bổ sung ngân sách cho việc duy trì hoạt động. Từ đó, chúng ta có Cục An ninh mạng và phòng, chống tội phạm sử dụng công nghệ cao thuộc Bộ Công an.

Với những dẫn chứng pháp lý rõ ràng trên, không khó để khẳng định thẩm quyền gần như tuyệt đối của Bộ Công an trong lĩnh vực an ninh mạng, dù rất nhiều nội dung trong số đó có thể được chia sẻ cho cơ quan có chuyên môn kỹ thuật và phù hợp về mặt logic hơn như Bộ Thông tin và Truyền thông.

Di sản của một nhà lãnh đạo là một điều rất khó để đánh giá, với nhiều cách tiếp cận và nhiều thông tin để khai thác, biện dẫn. Có người thích nói về văn hóa, có người thích bàn về giọng nói, có người lại khen ngợi sự giản dị, gần gũi.

Tuy nhiên, dưới góc độ pháp luật, di sản lập pháp có lẽ là điều quan trọng nhất. Nhà lãnh đạo đã ủng hộ con đường lập pháp nào và đã có dấu ấn bằng những văn bản nào là một phương tiện dễ dàng hơn để đánh giá “di sản”, vì “di sản” chỉ có ý nghĩa khi nó là thứ mà người đời sau có thể thật sự vận dụng cho tương lai của mình.

Nhìn vào cách mà quyền năng pháp lý của Bộ Công an được thổi phồng trong giai đoạn ông Nguyễn Phú Trọng nắm quyền, có lẽ giới luật sư và những người nhà nghiên cứu pháp luật đều phải lắc đầu ngao ngán. (LKTC)


 

Đưa tin trung thực bị coi là “bôi nhọ, xuyên tạc”? – RFA

RFA
2024.07.30

Người dân đang đọc báo mạng. Ảnh minh họa.

 REUTERS

00:57/07:36

 REUTERS

Một số tờ báo Nhà nước Việt Nam gồm báo Nhân Dân, báo Công an Nhân dân, báo Đảng Cộng sản Việt Nam luôn có những bài viết trong mục “chống diễn biến hòa bình” như “Cảnh giác với chiêu trò mới của các thế lực thù địch trên không gian mạng”; “Lật tẩy thủ đoạn “thao túng tâm lý” của các thế lực thù địch, phản động”; “Lật tẩy chiêu trò đả kích, bôi nhọ của các thế lực thù địch sau khi Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng từ trần” …

Nội dung những bài viết vừa nêu cáo buộc những cơ quan báo chí hải ngoại “đưa tin không trung thực” về một vấn đề nào đó xảy ra tại Việt Nam. Tác giả những bài báo “chống diễn biến hòa bình” dùng những từ ngữ như “đả kích”, “bôi nhọ”, “thao túng tâm lý”, “xuyên tạc” gán cho cách đưa tin của những cơ quan truyền thông không phải thuộc Chính phủ Việt Nam.

“Thế lực thù địch, phản động” được liệt kê ra là những cơ quan truyền thông Việt ngữ ở hải ngoại, những nhà báo tự do ở nước ngoài, những facebookers đưa tin về Việt Nam.

Vì sao có tình trạng đó?

Nhà báo Lê Trung Khoa, Thoibao.de nói với RFA:

“Đối với các blogger, báo chí hoặc mạng truyền thông, mạng xã hội tự do ở hải ngoại và một số người ở trong nước… chỉ nói lên tiếng nói tự do của họ mà thôi. Với chúng tôi, chúng tôi có những nguồn thông tin riêng tương đối chính xác để báo trước những sự kiện xảy ra trong nước, chẳng hạn như tin ông Nguyễn Phú Trọng chết vì lý do gì. Hay trước đây là trường hợp Vương Đình Huệ hay Võ Văn Thưởng, chúng tôi đều đưa tin từ rất sớm.

Điều đó đương nhiên ĐCS Việt Nam họ không muốn, vì người dân khi biết sự thật sẽ không còn tin vào báo chí của đảng nữa mà họ sẽ tìm đọc báo chí hải ngoại. Đấy là nguy cơ có thể làm cho ĐCS Việt Nam bị rối loạn, thậm chí sụp đổ khi đến một lúc nào đó, khi người dân tích tụ nguồn thông tin, biết được tất cả sự thật về ĐCS.

Điều đó thật sự nguy hiểm cho đảng cho nên họ muốn chặn nguồn thông tin này bằng cách vu cáo truyền thông, mạng xã hội hải ngoại”.

Trong bài viết “Lật tẩy chiêu trò đả kích, bôi nhọ của các thế lực thù địch sau khi Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng từ trần”, tác giả cho rằng, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng từ trần là một mất mát vô cùng to lớn của toàn Đảng, toàn quân và toàn dân nhưng các “thế lực thù địch, phản động, cơ hội chính trị” lại đưa ra những luận điệu sai trái, xuyên tạc, phủ nhận những cống hiến, đóng góp của ông Trọng.

Cũng theo tác giả bài viết, mục đích của các “thế lực thù địch” là nhằm bôi xấu, kích động chia rẽ trong nội bộ, gây nên sự phân tâm trong các tầng lớp nhân dân về cuộc đời, sự nghiệp cách mạng của ông Trọng, tạo ra sự lo lắng về vai trò lãnh đạo của Đảng, sự quản lý của Nhà nước, phá hoại khối đoàn kết trong Đảng, Nhà nước và nhân dân.

Luật sư Nguyễn Văn Đài từ Đức Quốc nói với RFA:

“Trong chế độ cộng sản Việt Nam, tất cả những thông tin của báo chí đều do nhà cầm quyền đưa ra. Những thông tin đó mang tính một chiều và không hoàn toàn phản ánh đúng sự thật những diễn biến tại Việt Nam, đặc biệt trong cái chết của ông Nguyễn Phú Trọng. Trong khi đó, báo chí tiếng Việt hải ngoại hay những tờ báo của những nhà hoạt động ở bên ngoài Việt Nam có những nguồn tin riêng từ nội bộ tiết lộ ra. Họ đưa lên báo để giúp người dân trong nước có cái nhìn hai chiều về một sự kiện; họ so sánh những thông tin của nhà nước Việt Nam đưa ra với thông tin từ cộng đồng người Việt ở hải ngoại để cân nhắc.

Việc vạch ra sự sai trái mà theo cách gọi của nhà nước cộng sản Việt Nam là “đả kích, bôi nhọ” là không đúng. Vì bạn đọc sẽ là người công tâm nhất xem thông tin nào đúng, thông tin nào sai và họ sẽ tin theo tuyên truyền của nhà nước hay tin theo báo chí người Việt ở hải ngoại”.

Bài viết của LS Mạnh bị chặn tại VN hôm 26/7/2024

Việc ngăn chặn bài viết của các nhà báo, blogger, facebooker ở nước ngoài với mục đích hạn chế người dân trong nước tiếp cận bài viết, là điều xảy ra với Luật sư Đặng Đình Mạnh, hiện sống tại Hoa Kỳ.

Ông kể, hôm 20 tháng 7 vừa qua, một ngày sau khi ông Trọng mất (theo truyền thông nhà nước), ông đăng tải bài viết tựa đề “Tương lai nào cho Tân Tổng bí thư” trên trang mạng xã hội Facebook có nội dung nêu đánh giá chủ quan của ông về tình hình chính trị ở Việt Nam. Chỉ vài phút sau, hệ thống của công ty Meta báo cho ông biết bài đã bị gỡ với lý do “Có vẻ như bạn đã cố thu thập thông tin nhạy cảm của người khác”.

Năm ngày sau, ông đăng tải lại bài viết thì cũng một ngày sau (26 tháng 7), hệ thống của công ty Meta lại thông báo cho biết rằng họ nhận “yêu cầu từ Bộ Thông tin và Truyền thông Việt Nam đề nghị hạn chế khả năng tiếp cận bài viết”. Theo đó, bài viết sẽ không được hiển thị tại Việt Nam.

Luật sư Mạnh nêu nhận định của ông với RFA:

“Đánh giá theo quy định từ Hiến pháp Việt Nam và tiêu chuẩn thông thường của thế giới về quyền tự do ngôn luận, tôi tin rằng bài viết chỉ nêu quan điểm chính trị là hoàn toàn hợp pháp. Bài viết không hề có nội dung nào để có thể hiểu rằng có sự cổ súy cho các hành vi khủng bố, bạo lực, xúc phạm tôn giáo hoặc vi phạm các tiêu chuẩn cộng đồng mà công ty Meta đã xác định. Hơn nữa, yêu cầu của Bộ Thông tin và Truyền thông Việt Nam cũng chỉ là ý kiến mang tính chủ quan với mục đích đàn áp quyền tự do ngôn luận.

Chúng không phải là phán quyết của tòa án có hiệu lực phải thi hành. Thế nên, có thể nói rằng sự hạn chế bài viết của tôi bằng cách không cho hiển thị tại Việt Nam là hoàn toàn không chính đáng và hợp pháp. Đồng thời, tôi cũng thật sự lấy làm tiếc khi công ty Meta, một cơ sở kinh doanh tại Hoa Kỳ lại có hành vi hỗ trợ, đáp ứng cho những yêu cầu bất chính của Bộ Thông tin và Truyền thông Việt Nam. Đi ngược lại với các giá trị tự do căn bản mà Hoa Kỳ vẫn cổ súy bao lâu nay”.

Việt Nam hiện có 6 cơ quan truyền thông đa phương tiện chủ lực, 127 cơ quan báo, 671 cơ quan tạp chí (trong đó có 319 tạp chí khoa học, 72 tạp chí văn học nghệ thuật), 72 cơ quan Đài phát thanh, truyền hình. Nhân sự hoạt động trong lĩnh vực báo chí có khoảng 41.000 người, trong đó khối phát thanh, truyền hình xấp xỉ 16.500 người. Tổng số người được cấp thẻ nhà báo kì hạn 2021-2025 tính đến tháng 12/2023 là 20.508 trường hợp, trong đó 7.587 trường hợp có bằng tốt nghiệp đại học trở lên ngành Báo chí.

Tất cả các cơ quan truyền thông trên đều thuộc quyền quản lý của Ban tuyên giáo trung ương.


 

Sự thật đằng sau “vĩ đại, kiệt xuất”- Quốc Anh

Ba’o Tieng Dan

29/07/2024

Quốc Anh

29-7-2024

Liên Xô, đất nước từng là chiếc nôi nuôi dưỡng nhiều người cộng sản hàng đầu trên thế giới với lãnh tụ được tôn thờ “kiệt xuất, vĩ đại” là Lenin.

Nhưng sự thật đằng sau mấy chữ “kiệt xuất, vĩ đại” là những mưu đồ đen tối, đã biến ông ấy thành “thần tượng” như một công cụ để che giấu tội ác, bộ mặt giả nhân, giả nghĩa của các đồng chí tự nhận là “học trò” của ông ấy.

Vào những năm 1920 trong ban lãnh đạo của nhà nước Xô Viết xảy ra mâu thuẫn có tính đối kháng giữa hai nhóm, một do Lenin, một do Trotsky cầm đầu. Và trong cuộc đả phá đấu đá này, Stalin kẻ nham hiểm nhất đã đứng về phía Lenin, dù biết Stalin “không tốt” nhưng Lenin bắt buộc phải dùng Stalin.

Sự liên kết này đã gạt nhóm Trotsky ra khỏi bộ máy quyền lực của nhà nước Xô Viết.

Lenin giữ được vai trò của người đứng đầu đất nước Xô Viết, nhưng thực sự thì Stalin mới là kẻ có quyền lực thao túng, kéo bè kết đảng và ra lệnh hãm hại rất nhiều người có ý chống lại ông ta trong các chiến dịch thanh trừng dưới vỏ bọc làm “trong sạch đảng”.

Lenin biết điều này, nhưng đây là thời điểm sức khỏe suy yếu, đặc biệt là bị thương sau cuộc ám sát. Ông ta bất lực, không thể ngăn chặn được sự tiếm quyền của Stalin.

Khi biết không còn sống được bao lâu, Lenin đã bí mật viết di chúc tố cáo nhân cách tồi tệ của Stalin và đề nghị gạt Stalin trong vai trò lãnh đạo đảng ở đại hội.

Stalin biết điều này, rất tức tối và gọi điện cho vợ Lenin mạt sát và đe dọa phải giữ bí mật về di chúc.

Vì Stalin đã thao túng được bộ máy nên không cho công bố di chúc của Lenin tại đại hội, mà chỉ nói qua loa trong hội nghị trung ương nơi toàn những người được ông ta dựng lên.

Lenin chết dù rất hận, nhưng Stalin rất quỷ quyệt đã đứng ra làm trưởng ban lễ tang và tiến hành nghi lễ rất trọng thể, ca ngợi công lao trời biển của Lenin và quyết định xây dựng lăng để Lenin trở thành thần tượng bất tử, và sau này ông ta viết nhiều sách tự nhận mình là học trò của Lenin.

Ảnh: Stalin bên linh cữu Lenin. Tranh do họa sĩ Isaak Brodsky vẽ

Nhưng đấy là một thủ đoạn để che giấu tội ác, bàn tay đẫm máu của Stalin, lịch sử sau này phán xét sẽ đổ tội tất cả là do sự chỉ đạo của Lenin ông ta chỉ là người thực hiện – Đánh lạc hướng dư luận, và kẻ nào muốn bới móc, tố cáo sẽ phải coi chừng.