Hiệu trưởng trường cao đẳng nghề ở Quảng Ninh nhảy lầu tự tử

Ba’o Nguoi-Viet

August 19, 2024

QUẢNG NINH, Việt Nam (NV) – Trường Cao Đẳng Nghề Việt-Hàn ở thành phố Hạ Long, tỉnh Quảng Ninh, vừa loan báo phát hiện thi thể ông Vũ Đức Minh, hiệu trưởng trường, tại khuôn viên trụ sở chính ở phường Hoành Bồ, hôm 19 Tháng Tám.

Báo Thanh Niên dẫn tin ban đầu cho biết khoảng 1 giờ 15 phút trưa cùng ngày, nhân viên bảo vệ của trường nghe tiếng động từ tòa nhà 19 tầng.

Thi thể ông Vũ Đức Minh, hiệu trưởng trường Cao Đẳng Nghề Việt-Hàn, được chiếc dù che lại tại khuôn viên trụ sở chính. (Hình: Thông Tấn Xã Việt Nam)

Khi tới hiện trường, nhân viên bảo vệ thấy một ông nằm bất động trong tình trạng đa chấn thương, quần áo rách nát liền báo sự việc tới ban giám hiệu để trình báo cơ quan công an.

Nhận được tin báo, Công An Thành Phố Hạ Long tới hiện trường và xác nhận nạn nhân là ông Vũ Đức Minh, 52 tuổi, cư ngụ phường Hồng Hải, thành phố Hạ Long.

Đến 4 giờ chiều cùng ngày, cơ quan pháp y tiến hành thu thập các thông tin tại hiện trường và đưa thi thể ông Minh về bệnh viện Bãi Cháy để tiến hành các thủ tục pháp y.

Cùng lúc, cơ quan hữu trách lấy lời khai của cán bộ, nhân viên trường để điều tra sự việc.

Trường Cao Đẳng Nghề Việt-Hàn là trường công lập trực thuộc Ủy Ban Nhân Dân Tỉnh Quảng Ninh, dự án được nhà nước xây dựng từ nguồn vốn ODA của chính phủ Nam Hàn và vốn đối ứng của tỉnh với mục tiêu “đào tạo nguồn nhân lực phẩm chất cao.” (Tr.N) [đ.d.]


 

 Đã bao nhiêu người dân Thủ Thiêm được đền bù và đền bù đến đâu?

 Ba’o Tieng Dan

Đoàn Bảo Châu

18-8-2024

Bao nhiêu đau khổ của người dân mất đất, cả suối nước mắt dân Thủ Thiêm đã đổ, có cả những mạng người đã mất trong quằn quại uất ức…

Nước mắt, những tiếng khóc kia sẽ thành cái gì? Những khuôn mặt già nua mà khóc nức nở như trẻ con ở chốn công cộng… Chắc trong lòng họ uất ức, đau khổ lắm. Sự thiệt thòi, nỗi đau bị cướp đất cướp nhà đã kéo dài đến mấy chục năm, nên sự tích lũy của uất ức, của cảm giác bất lực khi công lý chỉ là một tiếng kêu tuyệt vọng chìm vào chốn hư không đen đặc chắc đã dày lên theo năm tháng.

Những giọt nước mắt của họ không chỉ là giọt nước; đó là những giọt đau thương, rơi vào bóng tối và bị đập nát bởi sự thờ ơ của chính quyền. Nhưng sự vô cảm và bất công này cũng như lửa dưới lớp than tro, chỉ chờ ngày bùng lên thiêu đốt tất cả. Những cơn gió của thời gian không thể nào dập tắt được ngọn lửa công lý đã bị che giấu quá lâu.

Tôi vốn không tin vào cách suy diễn đơn giản về thuyết nhân quả. Thế giới này phức tạp hơn thế, và nhân quả đến theo một cách khác. Những kẻ đã gây đau khổ cho người dân sẽ mở miệng dạy con cái thế nào về sự tử tế? Về bài học lao động? Về tính thiện trong đối đãi với đồng loại? Bọn chúng sẽ chỉ dạy con cách làm loài sói mang bộ dạng con người, làm loài quái vật hút máu đồng loại để trở nên giàu có. Đồng tiền mà bọn chúng có được sẽ đưa cho con cái. Nhưng những đứa con được hưởng đồng tiền vấy máu và nước mắt của dân lành chắc chắn sẽ phung phí. Không kẻ nào lại trân trọng đồng tiền cướp được cả.

Con cháu của chúng dù có giả vờ mù loà câm điếc, cũng hiểu rằng cha ông chúng là những kẻ cướp, những kẻ ăn thịt uống máu đồng loại. Nhà cửa có thể hoành tráng lộng lẫy, xe có thể bóng loáng xa xỉ, nhưng liệu những con sói khát máu có thể sống như con người đích thực? Rồi sói sẽ cắn nhau; sói con không thể tôn trọng sói cha khi bài học chúng nhận được là sự ác ôn, lưu manh, ăn thịt đồng loại. Nhận được bài học ăn thịt đồng loại, thì sói con cắn xé sói bố là điều thường tình.

Đó là sự mục ruỗng trong tâm hồn, và đó chính là cái gọi là nhân quả mà chúng ta hay bàn đến. Nhưng chẳng lẽ những giọt nước mắt dân lành kia, những tiếng khóc ai oán kia, sẽ thực sự rơi vào hư không một cách vô nghĩa mà không có kết quả gì sao?

Chính bởi suy nghĩ ấy mà tôi không thể không viết những dòng này. Tôi không muốn nỗi đau khổ của họ trở thành vô nghĩa. Để không thành vô nghĩa, chúng ta cần phải quan tâm tới họ, tới nỗi đau của họ. Nếu không, rồi sẽ đến lượt chúng ta gào khóc, chỉ để cho chính chúng ta tự nghe tiếng khóc của mình mà thôi.

Tệ hơn nữa là rồi có ngày con cháu của những kẻ như vậy sẽ tiếp tục làm những kẻ ăn thịt uống máu đồng loại, và con cháu chúng ta sẽ lại là nạn nhân.


 

Vạch mặt trò lùa gà mới Phạm Nhật Vượng

August 17, 2024

Sonnie Tran/SGN

Hôm 6 Tháng Tám vừa qua, tỷ phú Phạm Nhật Vượng làm “sục sôi” thị trường chứng khoán Việt Nam khi công bố thông tin Hội Đồng Quản Trị Công Ty Vinhomes (mã cổ phiếu: VHM) thông qua kế hoạch mua lại 370 triệu cổ phiếu VHM để làm cổ phiếu quỹ, với lý do “Thị giá VHM đang ở mức thấp hơn so với giá trị thực của công ty, việc mua lại cổ phiếu nhằm bảo đảm quyền lợi của công ty và cổ đông.”

Có thật sự mua lại 370 triệu cổ phiếu VHM làm cổ phiếu quỹ?

Ai theo dõi chuyện của Phạm Nhật Vượng cũng đều còn nhớ, năm 2019, Vinhomes đã từng mua lại một phần cổ phiếu của chính mình (gọi là cổ phiếu quỹ) với giá 92,425 đồng/cổ phiếu. Lý do họ đưa ra là giá cổ phiếu đang thấp hơn giá trị thực, nhằm bảo vệ quyền lợi của công ty và cổ đông. Đến năm 2021, khi giá cổ phiếu tăng lên hơn 110,000 đồng, Vinhomes bán hết số cổ phiếu quỹ này để kiếm lời và bổ sung vào vốn lưu động.

Tuy nhiên, lần mua cổ phiếu quỹ này khác với trước đó. Theo Luật Chứng Khoán Việt Nam năm 2019 có hiệu lực từ năm 2021, việc mua lại 370 triệu cổ phiếu sẽ khiến vốn điều lệ của Vinhomes giảm 3,700 tỷ đồng do doanh nghiệp phải hủy số cổ phiếu đã mua. Điều này đồng nghĩa với việc Vinhomes không thể làm trò ảo thuật với cổ phiếu quỹ để kiếm lời và bổ sung vốn lưu động như năm 2019 nữa.

Vinhomes viện dẫn lý do rằng khi mua lại và hủy cổ phiếu quỹ, số lượng cổ phiếu lưu hành sẽ giảm. Điều này sẽ làm tăng lợi nhuận tính trên mỗi cổ phiếu (EPS), và từ đó có thể khiến giá cổ phiếu VHM tăng lên, mang lại lợi ích cho cổ đông.

Nhưng bạn có biết Earning per Share, hay EPS là gì? Hãy tưởng tượng công ty kiếm được 100 triệu đồng lợi nhuận và có 10 triệu cổ phiếu đang lưu hành. EPS sẽ là 100 triệu / 10 triệu = 10.000 đồng/cổ phiếu. Nói cách khác, EPS cho biết mỗi cổ phiếu mang lại lợi nhuận bao nhiêu. EPS càng cao, cổ phiếu càng có giá trị và hấp dẫn hơn với nhà đầu tư.

Lần mua cổ phiếu quỹ này nếu thành công sẽ làm tổng số cổ phiếu VHM đang lưu hành giảm đi. Ví dụ, nếu Vinhomes mua lại và hủy 1 triệu cổ phiếu, với lợi nhuận vẫn là 100 triệu, EPS sẽ tăng lên 100 triệu / 9 triệu = 11,111 đồng/cổ phiếu.

Với mức giá đóng cửa 34.800 đồng/cp vào phiên ngày 6 Tháng Tám, ước tính Vinhomes sẽ phải chi hơn 12.876 tỷ đồng để mua lại 370 triệu cổ phiếu quỹ, tương đương 8,5% khối lượng cổ phiếu đang lưu hành.

Tuy nhiên, ngay cả khi mua lại thành công toàn bộ số cổ phiếu này, EPS thực tế cũng chỉ tăng khoảng 8-9%, mang lại lợi ích không đáng kể cho cổ đông so với chi phí bỏ ra. Thực tế, nếu công ty hoạt động hiệu quả, giá cổ phiếu thấp sẽ là cơ hội cho nhà đầu tư mua vào, chứ không nhất thiết phải hủy niêm yết để tăng EPS như Vinhomes biện minh.

Hơn nữa, cần lưu ý rằng gần 70% cổ phiếu VHM đang được nắm giữ bởi người trong nội bộ, chủ yếu là VinGroup và ông Phạm Nhật Vượng. Trong khi đó, các quỹ đầu tư chỉ nắm giữ khoảng 6,83%, phần còn lại thuộc về các nhà đầu tư nhỏ lẻ. Do đó, lợi ích từ việc tăng EPS, nếu có, chủ yếu chỉ thuộc về ông Vượng và những người liên quan.

Trong khi đó, báo cáo tài chính nửa đầu năm 2024 của Vinhomes cho thấy lượng “tiền và tương đương tiền” của công ty chỉ còn khoảng 17,000 tỷ đồng. Liệu trong bối cảnh này, ông Vượng có thực sự chi tới 13.000 tỷ đồng, tương đương 70% lượng tiền mặt còn lại, chỉ để mang lại lợi ích ít ỏi cho cổ đông thông qua việc mua lại cổ phiếu quỹ? Đặc biệt khi Vinhomes đang cần nguồn vốn lớn để triển khai dự án Vinhomes Royal Island ở Vũ Yên, Hải Phòng và bơm tiền để nuôi “đứa em nghiện ngập” VinFast, đứa em cùng mẹ VinGroup?

Câu trả lời khả năng cao là không.

Thực tế, thời hạn tối đa cho việc mua lại chỉ vỏn vẹn 30 ngày kể từ khi được Ủy Ban Chứng Khoán Việt Nam thông qua,  khả năng cao ông Vượng sẽ thông báo chỉ mua được một ít cổ phiếu quỹ, hoặc thậm chí không mua được với lý do quen thuộc mà ông ta hay biện bạch là “điều kiện thị trường không cho phép,” tức công ty không thể mua được cổ phiếu quỹ vì giá tăng cao so với dự kiến.

Lúc này, kế hoạch “chơi lớn” của Vinhomes mua cổ phiếu quỹ đã trở thành trò hề và tất cả những nhà đầu tư nhỏ lẻ FOMO theo đều trở thành những con gà bị ông Vượng vặt lông.

Sự thật đằng sau việc ông Vượng tung tin thổi giá cổ phiếu VHM

Vậy thực sự tại sao ông Vượng phải tung tin để thổi giá cổ phiếu VHM mà không để nó tiếp tục giảm giá theo xu thế thị trường. Câu trả lời nằm ở việc ông Vượng không thể để giá cổ phiếu VHM giảm quá sâu, vì ông đã dùng một số lượng lớn để đem đi thế chấp vay ngân hàng.

Báo cáo giữa năm 2024 của Vinhomes cho thấy đã có hơn 35,000 tỷ đồng là các khoản vay “được bảo đảm bằng một số cổ phần của một số công ty trong tập đoàn, quyền tài sản từ một phần của dự án, một số tài sản…”

Có thể không phải là tất cả, nhưng khả năng lớn là cổ phiếu VHM nằm trong nhóm những tài sản đảm bảo cho các khoản vay. Vì hiện nay, trừ Vincom Retail về danh nghĩa là đã bán một phần cho Techcombank thì trong hệ sinh thái VinGroup còn mảng nào đem lại lợi nhuận tốt hơn Vinhomes đâu. Không lẽ lấy cổ phiếu VFS của đứa con nghiện VinFast ra làm tài sản bảo đảm!

Khi giá trị tài sản thế chấp càng ngày càng giảm như cổ phiếu VHM thì nguy cơ số cổ phiếu được thế chấp sẽ bị thanh lý hàng loạt càng cao. Nếu ông Vượng để điều đó xảy ra sẽ chả khác gì một hiệu ứng domino vỡ trận cho các khoản vay và hạn mức tín dụng của tập đoàn này.


 

Tòa án Việt Nam tuyên án 5 năm tù đối với nhà hoạt động chính trị nổi tiếng

Ba’o Tieng Dan

Diplomat

Tác giả: Sebastian Strangio

Trúc Lam chuyển ngữ

16-8-2024

Ảnh: Nhà hoạt động Nguyễn Chí Tuyến, tức Anh Chí, được thấy trong bức ảnh đăng trên Facebook ngày 2-12-2022. Nguồn: FB Nguyễn Chí Tuyến

Ông Nguyễn Chí Tuyến, tức Anh Chí, là nhà bất đồng chính kiến ​​mới nhất bị đàn áp vì chỉ trích Đảng Cộng sản trên mạng.

Tòa án Việt Nam hôm qua đã kết án nhà hoạt động chính trị Nguyễn Chí Tuyến 5 năm tù về tội “tuyên truyền chống nhà nước”. Ông Tuyến – được bạn bè và những người theo dõi trên mạng xã hội biết đến với biệt danh Anh Chí – bị bắt vào ngày 29 tháng 2 vì chỉ trích chính phủ trên mạng xã hội. Ông bị truy tố theo Điều 117 Bộ luật Hình sự, trong đó hình sự hóa việc “làm, tàng trữ, phát tán hoặc tuyên truyền thông tin, tài liệu, vật phẩm nhằm chống Nhà nước”.

Theo tin từ Đài Á Châu Tự do (RFA), phiên tòa xét xử ông Tuyến chỉ kéo dài hơn năm tiếng đồng hồ và chỉ có vợ ông Tuyến là bà Nguyễn Thị Ánh Tuyết và ba luật sư của ông tham dự. Trong khi ông Tuyến không nhận mức án tối đa là 12 năm, một thành viên trong nhóm bào chữa của ông nói với RFA, rằng họ đã “đưa ra bằng chứng chứng minh rằng Nguyễn Chí Tuyến hoàn toàn vô tội và mức án dành cho ông là không phù hợp”.

Ông Tuyến là người sử dụng mạng xã hội thành thạo và có lượng người theo dõi lớn trên Facebook. Project88, tổ chức ủng hộ tự do ngôn luận ở Việt Nam, mô tả ông “được cho là một trong những blogger Việt Nam nổi tiếng nhất từ đầu và giữa thập niên 2010”, thời kỳ mà mạng xã hội nổi lên như một yếu tố quan trọng của không gian công cộng. Kênh YouTube chính của ông là Anh Chí Rau Den (rau den có nghĩa là “râu đen” trong tiếng Việt) có gần 100.000 người theo dõi, trong khi tài khoản Facebook Nguyễn Chí Tuyến (Anh Chí) có hơn 53.000 người theo dõi.

Trong một cuộc phỏng vấn ở Hà Nội năm 2018, ông Tuyến nói với tôi rằng Facebook là “công cụ chính để bày tỏ quan điểm của chúng tôi hoặc thảo luận về một số vấn đề xã hội, chính trị hoặc vấn đề nhân quyền”. Ông nói thêm rằng, Đảng Cộng sản Việt Nam (ĐCSVN) “phải coi trọng tiếng nói của nhân dân, phải trao quyền cho nhân dân để dân chọn được những người xứng đáng làm lãnh đạo đất nước”.

Điều này khiến ông Tuyến tham gia vào các hoạt động tự do ngôn luận, ủng hộ dân chủ và bảo vệ môi trường, đồng thời lên tiếng bảo vệ nhiều nhà bất đồng chính kiến ​​và những người ủng hộ chính trị khác, những người đi trước ông và ở trong lòng nhà nước công an trị Việt Nam. Ông thường cùng gia đình các tù nhân chính trị đi thăm họ.

Anh Tuyến là một người bộc trực, một con người ngay thẳng. Tình yêu đất nước của anh ấy rất sâu sắc và mãnh liệt”, một người bạn và là nhà hoạt động lâu năm nói với Project88.

Giống như nhiều nhà hoạt động dân chủ Việt Nam, ông Tuyến cũng đã tham gia các cuộc biểu tình chống Trung Quốc và kỷ niệm các cuộc xung đột trong quá khứ giữa Bắc Kinh và Hà Nội. Ông là một trong những người thành lập Câu lạc bộ bóng đá No-U, một đội bóng đá có các thành viên cương trực, phản đối yêu sách “đường chín đoạn” của Trung Quốc ở Biển Đông. Ông cũng tham gia các hoạt động không được [chính quyền] cho phép, như tưởng niệm các cuộc xung đột trong quá khứ ở Biển Đông, gồm trận Hải chiến Hoàng Sa năm 1974 và vụ chạm trán bạo lực ở quần đảo Trường Sa năm 1988, cũng như các sự kiện tưởng nhớ các binh sĩ Việt Nam thiệt mạng trong cuộc chiến tranh biên giới khốc liệt giữa Trung Quốc và Việt Nam hồi đầu năm 1979. Tất cả những sự kiện này đều là những vấn đề hết sức nhạy cảm đối với Đảng Cộng sản Việt Nam (ĐCSVN) cầm quyền, vốn giám sát chặt chẽ ý kiến ​​của công chúng về mối quan hệ của nước này với Trung Quốc.

Bennett Murray, cựu chánh văn phòng Hà Nội của cơ quan báo chí Đức DPA, là người đã làm việc với ông Tuyến về nhiều vấn đề từ năm 2016 đến năm 2019, mô tả ông Tuyến là một “anh hùng” trong một bài đăng trên Facebook hôm qua.

Murray viết: “Anh ấy yêu đất nước của mình và luôn làm việc không mệt mỏi hướng tới mục tiêu một đất nước Việt Nam tự do, nơi Đảng Cộng sản cạnh tranh trong các cuộc bầu cử công bằng. Anh ấy sẽ không bao giờ làm hại một con ruồi, nhưng chính phủ lại quyết định tống anh ấy vào tù vì những kẻ hèn nhát đã đánh giá rất thấp khả năng của người dân trong việc tạo ra một chính phủ Việt Nam dân chủ”.

Việc kết án ông Tuyến được đưa ra ngay sau khi Chủ tịch nước Tô Lâm đảm nhận vai trò lãnh đạo Đảng Cộng sản Việt Nam hồi tháng trước, sau cái chết của Tổng Bí thư lâu năm Nguyễn Phú Trọng vào ngày 19/7. Hồi tháng 5, ông Lâm được bổ nhiệm làm chủ tịch nước sau 8 năm giữ chức bộ trưởng Bộ Công an Việt Nam, trong thời gian đó Đảng CSVN phát động một cuộc đàn áp nhắm vào những người chống đối và những người bất đồng chính kiến. Tổ chức Theo dõi Nhân quyền ước tính rằng, trong thời gian ông Lâm làm Bộ trưởng, công an Việt Nam đã bắt giữ “ít nhất 269 người thực hiện các quyền dân sự và chính trị cơ bản của họ một cách ôn hòa”.

Do không gian phát biểu chính trị bị thu hẹp, việc ông Tuyến vẫn được tự do trong thời gian đó, chỉ là một điều kỳ diệu nho nhỏ. Trong suốt thập niên 2010, ông đã phải đối mặt với nhiều hình thức đe dọa, gồm cả vụ ông bị tấn công thể xác từ năm người đàn ông không rõ danh tính ở Hà Nội hồi năm 2015, nhưng ông chưa bao giờ đưa ra sự lựa chọn có thể hiểu được là giữ im lặng. Chắc chắn là việc ông phải trả giá đắt cho chuyện tiếp tục hoạt động của mình, khiến điều đó càng trở nên đáng chú ý hơn.

Ông Tuyến nói với tôi hồi năm 2018: “Họ có thể bắt tôi bất cứ lúc nào mà họ muốn. Nếu họ bắt tôi, tôi nói với họ rằng, được rồi, quý vị có thể bắt tôi, chắc chắn rồi – quý vị có mọi thứ, còn tôi chẳng có gì, nhưng tôi có một thứ tốt hơn quý vị nhiều. Tôi được sự ủng hộ của mọi người. Tôi có một trái tim và khối óc mạnh mẽ. Tôi sẵn sàng hy sinh thể xác hay mạng sống của mình”. 


 

Sao Bộ Trưởng ‘Thánh nổ’ Nguyễn Mạnh Hùng chưa từ chức?

Ba’o Nguoi – Viet

August 15, 2024

Trần Anh Quân/SGN

Bộ trưởng Bộ Thông Tin và Truyền Thông (bộ 4T) Nguyễn Mạnh Hùng từng hai lần hứa sẽ từ chức nếu không hoàn thành nhiệm vụ, vậy mà bây giờ lại tráo trở và đổ lỗi cho những người đứng đầu là các ông Nguyễn Phú Trọng, Phạm Minh Chính và Tô Lâm.

Ông Hùng là bộ trưởng nổi tiếng với nhiều tuyên bố chấn động dư luận, và được mệnh danh là “thánh nổ” của CSVN.

Ví dụ như năm 2019, trong lễ ra mắt mạng xã hội Lotus của VCCorp (tập đoàn công nghệ truyền thông Việt Nam), ông Hùng “nổ” bung trời: “Đây chính là sức mạnh Việt Nam, sức mạnh của tất cả chúng ta. Tôi có một niềm tin rằng người Việt Nam sẽ làm ra những thứ mà thế giới chưa từng làm!”

Tới giờ này thì chẳng thấy ai xài cái mạng vĩ đại mà thế giới chưa từng làm này. Thậm chí người ta cũng không biết mạng Lotus là mạng gì.

Năm 2020, ông Hùng tuyên bố Việt Nam sẽ sản xuất những chiếc smartphone với giá $20 (khoảng 500,000 VNĐ) để 100% người dân có thể sử dụng điện thoại thông minh. Đến nay là gần hết năm 2024, nhưng cái “smartphone 20 đôla” của ông Hùng vẫn chưa thấy đâu.

Trước khi làm bộ trưởng bộ 4T, ông Hùng mang hàm thiếu tướng quân đội, từng là chủ tịch kiêm tổng giám đốc Viettel (một công ty sân sau của quân đội cộng sản). Từ năm 2016 tới nay, ông cũng kiêm nhiệm chức phó Ban Tuyên Giáo Trung Ương. Có lẽ vừa là tướng, vừa làm kinh tế lại vừa làm tuyên giáo nên cái bệnh vĩ cuồng của ông bộ trưởng 4T càng ngày càng “thăng hoa.”

Ông Hùng cũng “nổ” hăng tới mức, từng hai lần tuyên bố sẽ từ chức nếu không làm được việc. Những tuyên bố hùng hồn chắc có lẽ chỉ để nhận được những tràng pháo tay từ hội trường, chứ thật ra vẫn như lời cố tổng thống Nguyễn Văn Thiệu từng nói “đừng nghe những gì cộng sản nói, hãy nhìn những gì cộng sản làm.”

“Thánh nổ” có hai lần nói từ chức nếu không hoàn thành nhiệm vụ

Lần đầu tiên ông hứa từ chức là tại Diễn đàn quốc gia về Phát Triển Doanh Nghiệp Công Nghệ Số, ngày 11 Mười Hai 2021, có sự chứng kiến của Thủ Tướng Phạm Minh Chính. Bộ trưởng 4T hứa là sau một năm, chuyển đổi số sẽ mang lại kết quả “giúp cho người dân hạnh phúc, đất nước phát triển.”

Ông Hùng cam kết với ông Chính rằng: “Nếu ngày này năm sau thủ tướng đến diễn đàn, mà không nhìn thấy sự phát triển của lĩnh vực công nghệ số, các sản phẩm do những doanh nghiệp công nghệ số Việt Nam làm ra, giúp cho người dân hạnh phúc, đất nước phát triển, tôi xin phép từ chức!”

Kết quả là một năm sau ông Hùng chẳng làm gì cho dân cho nước, nhưng vẫn không từ chức mà lại tiếp tục hứa.

Ngày 18 Tháng Mười Hai 2022, tại hội nghị tổng kết công tác năm 2022, triển khai nhiệm vụ năm 2023, cũng trước sự chứng kiến của ông Chính, ông Hùng tiếp tục tuyên bố: “Năm 2022 cũng là lần đầu tiên mà cán bộ, nhân viên nhận nhiệm vụ mới ở bộ đã hứa, sau một năm nếu không hoàn thành nhiệm vụ thì chủ động xin từ chức, ‘nhường chỗ’ cho người khác trong năm tới.”

Dĩ nhiên, tới năm 2023 thì ông Hùng cũng không thể thực hiện những lời hứa hùng hồn của mình. Và rồi bộ trưởng 4T lại hứa tiếp, hứa rất… hùng hổ, rằng “năm 2023 là năm nâng cao chất lượng làm thể chế. Năm 2023 là năm chất lượng, bền vững của hạ tầng số. Năm 2023 cũng là năm xử lý triệt để sim rác. Năm 2023 là năm dữ liệu quốc gia. Năm 2023 là năm thực thi các chiến lược đã ký. Năm 2023 là năm sử dụng trí tuệ nhân tạo để tạo ra trợ lý ảo, đạt mức chuyên gia, cho các lĩnh vực, các doanh nghiệp, các tổ chức. Năm 2023 là năm vận hành các hệ thống giám sát online. Năm 2023 là năm dùng công nghệ cao, công nghệ mới để giải bài toán nhỏ Việt Nam nhưng tạo ra giá trị lớn.”

Chưa hết, “năm 2023 là năm đưa doanh nghiệp công nghệ số đi ra nước ngoài, chinh phục thế giới, đóng góp cho sự phát triển của nhân loại và làm thịnh vượng Việt Nam. Năm 2023 là năm đưa báo chí, xuất bản lên các nền tảng số. Năm 2023 là năm thay đổi nhận thức của các cấp chính quyền về truyền thông. Năm 2023 là năm tập trung lành mạnh hóa báo chí. Năm 2023 cũng là năm quản lý các nền tảng xuyên biên giới vào đúng qui định của pháp luật Việt Nam. Năm 2023 cũng là năm nhấn mạnh lại nội hàm của khẩu hiệu hành động Làm gương – Kỷ cương – Trọng tâm – Bứt phá”.

Nổ riết thì quá đà, rồi chẳng làm nên việc gì ra hồn. Để rồi sau “cơn bão từ chức” của các lãnh đạo cộng sản gần đây, có lẽ áp lực từ chức của ông Hùng cũng lớn dần theo sự nghiệp nổ của ông ta.

Đổ lỗi cho ‘người đứng đầu’

Nhưng thay vì từ chức để bảo vệ danh dự, ông Hùng lại tráo trở đổ lỗi cho cấp trên. Cuối Tháng Bảy vừa qua, trong một hội nghị của bộ 4T, ông nhấn mạnh về vai trò mang tính quyết định của người đứng đầu.

Bộ trưởng 4T nói: “Chuyển đổi số là cuộc cách mạng về thay đổi hơn là cuộc cách mạng về công nghệ. Chuyển đổi số 70% là thay đổi, 30% là công nghệ. Chuyển đổi số muốn thành công quyết định ở việc người đứng đầu muốn thay đổi.”

Theo ông Hùng, bộ 4T đã cơ bản hoàn thành nhiệm vụ và sẵn sàng chuyển đổi. Nhưng “yếu tố quyết định sự thành công của công cuộc chuyển đổi số quốc gia bây giờ đang nằm trong tay những người đứng đầu các cấp. Nếu người đứng đầu không trực tiếp vào cuộc, không trực tiếp chỉ đạo, không trực tiếp làm, không trực tiếp dùng, không trực tiếp tự mình chuyển đổi thì sẽ không thành công,” ông Hùng nói.

Như vậy, có thể thấy ông Hùng đã phủi bỏ trách nhiệm của mình và đổ lỗi cho những người đứng đầu. Cụ thể là Thủ Tướng Phạm Minh Chính, cố Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng, và bây giờ là ông Tô Lâm. Với việc đổ lỗi này, có lẽ ông Hùng muốn gửi đi thông điệp rằng thủ tướng và tổng bí thư phải từ chức để chịu trách nhiệm của người đứng đầu.  Nếu ông Tô Lâm mà hiểu được thông điệp này thì Thiếu Tướng Bộ Trưởng Nguyễn Mạnh Hùng khó có thể hạ cánh an toàn. 


 

Mối liên hệ giữa Giá – Lương – Tiền và tham nhũng-Nguyễn Đình Cống

Ba’o Tieng Dan

Nguyễn Đình Cống

15-8-2024

Giá – Lương – Tiền là ba từ được đề cập nhiều nhất vào thập niên 1980, nhất là năm 1985, thời Tố Hữu giữ chức phó thủ tướng, qua kế hoạch đổi tiền, dẫn đến lạm phát hơn 700% trong năm 1986 và nhiều năm sau đó.

Đất nước ta đã từng trải qua một thời mà giá hàng hóa, đặc biệt là thực phẩm tăng hàng ngày, có khi hàng giờ, nhưng lương thấp, không đủ ăn, nên chính phủ ra quyết định “bù giá vào lương”.

Tôi tạm gọi công chức là những người nhận lương từ ngân sách nhà nước, dù họ đang làm việc hoặc đã nghỉ hưu.

Để biết Giá – Lương – Tiền biến động như thế nào, xin điểm qua một chút lịch sử tài chính của Việt Nam.

Từ năm 1945 đến năm 1951, gọi đồng tiền là TIỀN TÀI CHÍNH (đồng TC).

Năm 1951, chính phủ Việt Nam Dân chủ Cộng hòa (Bắc Việt) phát hành đồng tiền mới, gọi là đồng ngân hàng (NH) và giữ tên gọi ấy cho đến ngày nay, trải qua một số lần đổi tiền. Gọi NH1 là đồng tiền NH đầu tiên từ năm 1951. Có sự đổi tiền lần đầu tiên. Một NH1 = 10 đồng TC

Năm 1953, phát hành đồng NH2 = 10 đồng NH1 (Đổi tiền lần hai).

Năm 1959, phát hành đồng NH3 = 1000 đồng NH2.  Lần đổi tiền này nhằm đánh vào những nhà giàu vì trước mắt chỉ cho đổi tối đa 2000 NH3.

Năm 1985, sau khi thống nhất đất nước, chính phủ CHXHCNVN phát hành đồng NH4 = 10 đồng NH3. Vụ đổi tiền chớp nhoáng năm 1985 cũng chỉ cho đổi ngay tối đa 2000 đồng NH4. Vụ này đã làm náo loạn thị trường.

Hãy thử tính xem từ năm 1959 đến nay đồng NH mất giá mấy lần.

Lấy bữa ăn làm chuẩn. Hồi năm 1959, chúng tôi ăn mỗi ngày hai bữa ở nhà ăn tập thể, phải trả 0,5 đồng NH3, (tiền ăn mỗi tháng 15 đồng), ăn sáng chỉ khoảng một hào.

Bây giờ, ăn hai bữa phải trả khoảng 50.000 NH4, bằng 500.000 NH3.

Tính ra tỷ lệ mất giá của đồng tiền NH3, bây giờ so với năm 1959 (sau 66 năm) là: 500 000 ÷ 0,5 = 1 triệu lần.

Vừa qua nhà nước tăng lương đồng loạt, người nhận lương hưu được tăng 15%. Mục tiêu của tăng lương là để cải thiện đời sống cho công chức, nhưng việc tăng lương như vậy xem ra chẳng cải thiện đời sống của họ được bao nhiêu, vì nhà nước đã không kiểm soát được giá cả thị trường, để cho một số mặt hàng thiết yếu như gạo, rau, thịt, cá… đều tăng giá.

Tăng lương mà không ổn định được giá cả thì tác dụng nâng cao đời sống rất ít, thậm chí không có. Truyền thông nhà nước nói rằng, kinh tế thị trường định hướng XHCN là có sự lãnh đạo của đảng Cộng sản và sự quản lý của nhà nước XHCN. Vậy, để cho tiểu thương tự do tăng giá thì thử hỏi lãnh đạo được ai, quản lý như thế nào?

Cho nên, nếu muốn nâng cao đời sống công chức thì phải làm cách khác. Làm như thế nào, đó là trách nhiệm của các nhà quản lý tài chính.

Trở lại chuyện Giá – Lương – Tiền, để đánh giá lương cao hoặc thấp, tôi đề nghị dùng tỷ số TS, trong đó TS = 12 L/G, với L là bình quân lương tháng của công chức và G là thu nhập quốc dân tính cho mỗi đầu người hàng năm.

Tôi không có số liệu thống kê của Việt Nam và các nước qua các thời kỳ, mà chỉ có nhận xét trên đại thể. Tôi chỉ nêu một gợi ý để bạn nào có điều kiện thì tiến hành nghiên cứu.

Ở Việt nam trước năm 1945 và ở Việt Nam Cộng hòa trước năm 1975, tỷ số TS không dưới 3 vì một công chức có thể nuôi sống một gia đình trung bình với vợ và hai con, trong lúc tỷ số TS của Việt Nam trong giai đoạn 1945-1951 chỉ xấp xỉ 1 và có lúc còn tụt xuống dưới 1. Hồi ấy một gia đình nông dân có con làm công chức, thỉnh thoảng còn phải nhận trợ cấp thêm để con đủ sức làm việc cho nhà nước.

Trong xây dựng hòa bình, cả L và G đều tăng. Có lúc ngay sau khi tăng lương thì tỷ số TS có thế đạt đến trên 2 nhưng trong quá trình dài, G tăng nhanh, còn L tăng chậm hơn, nên cùng với việc tăng lương thì tỷ số TS giảm.

Vì sao lương công chức Việt Nam thấp? Để trả lời câu hỏi này, phải lui về năm 1945, ngay sau Cách Mạng Tháng Tám mới thành công.

Để tuyên truyền, một trong những lời lên án thực dân Pháp là sưu cao thuế nặng, nên chính quyền cách mang sẽ giảm thuế cho dân. Trong lúc ngân khố trống rỗng, lại phải kiếm nhiều vàng đút lót cho quân Tưởng Giới Thạch để chúng nhường quyền giải giáp quân Nhật cho Pháp (Việc này hay dở ra sao, có dịp sẽ bàn sau), thì lấy tiền đâu để trả lương cao? Chính phủ mới buộc phải dùng biện pháp động viên tinh thần dân chúng, chịu đựng gian khổ để phục vụ lý tưởng tươi đẹp.

Ở Singapore, ngay từ ngày đầu lập quốc, Lý Quang Diệu đã chủ trương trả lương cao cho công chức. Có như thế mới yêu cầu họ giữ được liêm chính và làm việc với năng suất và chất lượng cao.

Ban đầu lương công chức Việt Nam thấp, nguyên nhân là vì nhà nước lúc đó quá nghèo, lại lo dồn sức cho kháng chiến, nhưng cơ bản là do nhầm lẫn trong chủ trương, đường lối. Nhầm thứ nhất là chủ trương mị dân, cho rằng công chức là phải phục vụ nhân dân, càng chịu đựng gian khổ thì càng vẻ vang. Thứ nữa là Chủ tich nước gương mẫu nhận lương tương đối thấp, thế thì cấp dười, từ thủ tướng trở xuống không thể nhận lương cao.

Để bù đắp cho Chủ tịch, Thủ tướng, Bộ trưởng và nhiều công chức cấp cao khác, Nhà nước tổ chức ra hệ thống phân phối theo bao cấp, mà quyền lợi này nhiều khi vượt rất xa tiền lương chính thức. Đó là chưa kể những thu nhập hợp lệ khác. Còn những người lợi dụng quyền lực để tham nhũng thì có điều kiện kiếm tiền nhiều không kể xiết.

Ở chỗ tôi, một ông phó hiệu trưởng trường đại học được hóa giá đất ở, ông ta bán đi, thu lời hơn 20 tỷ, bằng hơn bốn lần tiền lương cả đời. Với công chức cấp cao hơn thì họ nhận được lợi lộc gấp nhiều lần hơn nữa, trong lúc nhiều giáo sư nhận được lội lộc không đáng kể. Như thế phải chăng là không công bằng?

Lương thấp làm cho nhiều công chức làm việc với năng suất kém. Để làm hết việc phải tăng biên chế, làm phình to tổ chức. Từ những năm kháng chiến chống Pháp, Chính phủ đã nhiều lần kêu gọi giảm biên chế, nhưng rồi nếu có giảm được chỗ này lại làm phình chỗ khác. Nguyên nhân chính của việc này là một số sơ hở trong điều lệ tổ chức mà thủ trưởng cơ quan có thể dễ giàng lợi dụng. Đó là tổ chức có càng nhiều người thì quyền và lợi của thủ trưởng càng cao. Vì thế những thủ trưởng kém năng lực thường tìm đủ trăm phương ngàn kế để tăng biên chế.

Lương thấp còn góp phần làm suy đồi đạo đức của công chức. Chuyện xảy ra như sau: Giả sử A là công chức chịu trách nhiệm dịch vụ công và B là người cần dịch vụ ấy. Để được A làm nhanh, B nghĩ ra cách bôi trơn bằng một chút quà vui vẻ. Nhưng rồi chút quà ấy biến thành hạt giống để tạo nên nhiều rừng cây tham nhũng.

Một giọt dầu bôi trơn phát triển thành suối dầu bất tận. Đến lúc này, thay cho việc làm dịch vụ thì A chỉ lo nghĩ ra những cách để làm khó B, buộc B phải ‘nôn ra’ những thứ mà A cần. Nạn tham nhũng tràn lan bắt đầu. A nguyên là một công chức bình thường, đã biến thành kẻ tội đồ lúc nào không biết.

Nạn tham nhũng ở Việt Nam hiện nay đã thành bệnh dịch lây lan kinh khủng mà chưa có thuốc chữa trị. Việc “đốt lò” chỉ trừng phạt được một số tên mà không có cách gì phòng chống.

Tìm hiểu việc phòng chống tham nhũng trên thế giới, tôi thấy cách làm của các nước phương Tây có hiệu quả, qua sự kiểm soát và cân bằng quyền lực, cộng với sự tự do báo chí, bảo đảm mọi thứ minh bạch, giúp phát hiện tham nhũng, hối lộ một cách dễ dàng.

Ngoài ra, tôi cũng tham khảo được cách làm của hoàng đế Ung Chính đời nhà Thanh bên Tàu. Sau đời Khang Hy, chính quyền nhà Thanh đầy rẫy tham nhũng ở mọi cấp, Ung Chính đã nghiên cứu, tìm được đúng nguyên nhân cơ bản và đã có biện pháp liên hoàn, đồng bộ để diệt trừ.

Ở Việt Nam hiện nay tuy cũng có nghiên cứu, tìm nguyên nhân cơ bản của tham nhũng, nhưng theo tôi, những người chịu trách nhiệm chính vẫn tìm chưa đúng hoặc chưa muốn diệt trừ tham nhũng.

Muốn tìm đúng nguyên nhân cơ bản của nạn tham nhũng cần mở rộng tự do ngôn luận và đối thoại với những người phản biện. Chính dân chúng là những người nhìn thấy rõ nạn tham nhũng, hối lộ diễn ra hàng ngày, ở đâu… Nếu họ có được nơi để cung cấp thông tin, chứng cứ, giúp chính quyền dẹp nạn tham nhũng, tôi tin rằng tham nhũng sẽ sớm bị diệt trừ. Nhưng tiếc rằng lãnh đạo nhà nước đang cấm người dân làm việc ấy.


 

Chuyện một người lính phản chiến

Ba’o Tieng Dan

Nguyễn Tuấn Khoa

13-8-2024

Đồn tiền tiêu của Trung Đoàn 16, Sư Đoàn 9 Bộ Binh ở Cầu Kè xây dựng xong trong 6 tháng. Từ ngày đó, xóm làng quanh đồn không một ngày im tiếng súng. Đã hai năm lính nhưng trung úy Nguyễn Văn Hồng vẫn còn băn khoăn về nghiệp lính mà anh đang mang. Lệnh đôn quân đã đưa anh vào trường Bộ Binh Thủ Đức, để rồi giờ đây, nơi tiền đồn này, hàng ngày anh phải chứng kiến cảnh máu đổ thịt rơi của những người anh em từ cả hai phía.

Khu vực Cầu Kè là vùng “xôi đậu”, ngày là Quốc Gia, đêm là Việt Cộng. Thật khó phân định đâu là dân, đâu là du kích. Người Cộng Sản thật khôn ngoan khi lôi kéo người dân vào cuộc chiến với nhiệm vụ của một người lính thực sự. Họ là nông dân, là học sinh nhưng phải nhận lệnh đi gài mìn, bắn vào đối phương rồi sau đó trở lại đi học, làm ruộng. Chiến Tranh Nhân Dân mà thực chất là chiến tranh không quy ước này tuy không nhiều vũ khí giết người nhưng lại đưa cuộc chiến lên đỉnh điểm của sự phi nhân tính.

Một buổi tối bình yên trôi qua. Gần sáng, một tiếng nổ lớn trong làng làm rung động đồn gác. Sáng ra trung úy Hồng cùng đồng đội đến vị trí nổ đêm qua. Kinh hoàng! Một đứa bé trạc 14 tuổi, mặc áo sơ-mi trắng đã bị mìn phá nát nửa người bên dưới. Thật thương tâm.

Chuyện này cứ xảy ra hoài. Lính đạp phải mìn thì ít, thường dân nhiều hơn. Không biết thằng bé đạp phải mìn do du kích cài hay nó nhận nhiệm vụ đi cài mìn rồi sơ ý làm nổ? Hồng thất thần trở về đồn, rít một hơi thuốc thật sâu như để xóa mùi tanh. Giọng Khánh Ly từ chiếc máy cassette cũ bình thản như đang kể về một cái chết oan nghiệt vừa xảy ra.

Một buổi sáng mùa xuân,

Một đứa bé ra đồng,

Đạp trái mìn nổ chậm,

Xác không còn đôi chân.

(Một Buổi Sáng Mùa Xuân – Trịnh Công Sơn)

Những cuộc tuần tra và bố ráp những ngày sau đó, lính bắt được nhiều người tình nghi. Sau thẩm vấn nhóm điều tra chỉ giữ lại hai người có quả tang: Một ông già khoảng 70 tuổi và một đứa bé 15 tuổi gầy trơ xương. Tờ trình về nhân thân của hai Việt Cộng (VC) này được đặt trên bàn của trung úy Hồng.

Đêm hôm đó, sau nhiều giờ thẩm vấn trực tiếp, trung úy Hồng thấy rằng hai VC này chỉ là thường dân, không làm theo mệnh lệnh của VC thì gia đình họ phải trả giá bằng tính mạng. Họ là nạn nhân của chiến tranh không quy ước đang bị cả thế giới văn minh lên án.

Nhìn thân hình tiều tụy của hai VC sau nhiều ngày tra tấn, người trung úy phản chiến đã âm thầm làm chuyện động trời. Dàn xếp cho hai VC bỏ trốn! Anh đã dặn dò họ thật kỹ rằng: Khi rời khỏi đồn phải trốn về thành, mai danh ẩn tích, làm việc nhân nghĩa để mưu sinh. Không được trở về với VC vì sẽ bị nghi là tình báo do lính Quốc Gia cài trở lại. Họ đi xuyên đêm đen vô tận. Đi đâu, về đâu?

Những ngày sau đó anh sống với tâm trạng dằn vặt. Vừa làm nhiệm vụ của người sĩ quan ở tiền tuyến, vừa phải tránh cảnh máu đổ thịt rơi, vừa mơ về một đất nước thanh bình. Những lần hành quân, trong tai anh luôn văng vẳng giọng Khánh Ly với Phụ Khúc Da Vàng của Trịnh Công Sơn.

Khi đất nước tôi thanh bình

Tôi sẽ đi thăm, nhiều nghĩa địa buồn

Đi xem mộ bia nhiều như nấm.

Khi đất nước tôi không còn chiến tranh

Mẹ già lên núi tìm xương con mình

Khi đất nước tôi không còn chiến tranh

Bạn bè mấy đứa vừa xanh nấm mồ.

Khi đất nước tôi không còn giết nhau

Trẻ con đi hát đồng dao ngoài đường

(Tôi Sẽ Đi Thăm- Trịnh Công Sơn)

Một ngày định mệnh của tháng 12 năm 1969, Hồng nhận lệnh cùng đại đội đi tiên phong để phối hợp với hai đại đội ở mặt trận phía Đông. Bước chân người lính lướt đi trên con đường mòn quen thuộc. Gần đến nơi, hai tiếng nổ long trời gần như cùng lúc, hất tung trung úy Hồng và những người đi đầu. Thế là xong một kiếp người. Kết thúc một giấc mơ. Trong giây phút ngắn ngủi còn lại, Hồng nghĩ đến người vợ với ba con thơ, một trai hai gái, thương nhất là bé gái chưa đầy tháng.

“Anh nằm xuống cho hận thù vào lãng quên” – Trịnh Công Sơn

Anh ra đi là một sự giải thoát khỏi cuộc chiến giữa những người anh em. Anh không oán trách ai đó đã gài mìn dù đó là hai VC một-già-một-trẻ mà anh đã thả. Chiến tranh thật nghiệt ngã. Để ghi nhớ chiến công của người lính can trường, trung tá trung đoàn trưởng Trung Đoàn 9 Huỳnh Văn Chính đã thừa lệnh Sư Đoàn Trưởng vinh thăng ông lên đại úy. Trung đoàn đã xây một trường tiểu học mang tên Nguyễn Văn Hồng tại Cống Đất Méo, cách thị xã Vĩnh Long 20 km rồi đưa bà quả phụ Hồng về dạy tại đây.

Bảy năm sau ngày ông Hồng hy sinh, giấc mơ của ông mới trở thành sự thật. Đất nước hòa bình nhưng không thanh bình. Nét lo lắng hằn trên gương mặt mỗi người.

Khi đất nước tôi không còn giết nhau

Mọi người ra phố mời rao nụ cười”. (Trịnh Công Sơn)

Bà Hồng, có chồng là sĩ quan VNCH, đang dạy ở trường mang tên chồng, bị buộc ngưng dạy ngay khi tựu trường trở lại. Các cô giáo khác có chồng làm lính cũng rời trường sau đó ít lâu.

Một tháng sau, chỉ một mình bà Hồng được gọi đi dạy trở lại trước sự ngỡ ngàng của mọi người. Bà linh cảm rằng có một bàn tay bí mật nào đó trong quyết định khó hiểu này. Ân huệ này quá lớn vì nó giúp cho những đứa con thơ của bà không rơi vào cảnh chết đói. Bà lúc nào cũng lo sợ tai họa lại ập đến một lần nữa nên luôn chu toàn nghiệp sư phạm.

Thấm thoát, hai đứa đầu đã 17 và 18 tuổi. Nhờ ơn Trời-Phật, cả hai đứa đều đậu vào đại học Tổng Hợp khoa Toán và khoa Sinh. Bà như ngất đi vì sung sướng.

Niềm vui chưa tày một gang, biến cố lại đổ ập xuống nhà bà. Cả hai đứa dù đã vượt qua một ngưỡng điểm đầy bất công nhưng không được đi học. Lý lịch của cha đã chặn lối vào đời của tụi nhỏ. Đứa con gái, suốt một tuần, ngày nào cũng ngồi đồng ở văn phòng Ủy Ban tỉnh Cửu Long để xin gặp ông Chủ Tịch.

Một ngày, có người ra mách nước rằng, hãy đến nhà ông Ba Trà, Trưởng Ban Tuyển Sinh. Suốt một tuần, ngày nào về đến nhà, ông Ba Trà cũng thấy con bé ngồi đó, dù ông đã từ chối tiếp. Cuối cùng, ông buộc ngồi xuống lắng nghe. Con bé nói trong nước mắt:

– Ba con đã chết trận lúc con 2 tuổi. Sao chuyện của người lớn con nít phải gánh chịu? Bây giờ con đậu nhưng chấp nhận rớt. Vậy bác cho anh hai con đi học đi.

Ông bối rối vì lập luận của con bé ngây thơ. Ông nói ngắn rằng chuyện này lớn quá, ông không có quyền làm khác và hứa sẽ trả lời. Ít hôm sau con nhỏ lại đến nhà. Ông nói, kêu anh con lên Ban nhận Giấy Báo Trúng Tuyển. Anh con phải chuyển sang học khoa Toán đại học Sư Phạm.

Con nhỏ khóc nấc, vừa mừng vừa tủi. Bà mẹ thì vừa mừng vừa lo vì không biết còn tai họa gì nữa không? Chuyện này chưa có tiền lệ nên bà lại linh cảm rằng có bàn tay bí mật nào đó trong quyết định khó hiểu này?

***

Tôi lần theo câu chuyện bà nhạc kể rồi tìm ra trường tiểu học Nguyễn Văn Hồng năm xưa. Nơi đây, bây giờ là Trạm Y Tế thị trấn Long Hồ, còn trường dời sang bên kia đường, mang tên Trường Tiểu học Thị trấn Long Hồ.

Làng quê thật yên bình, tôi không cảm nhận sự khốc liệt nơi ông từng tham chiến. Những người đồng đội của ông, những người bên kia chiến tuyến và cả hai Việt-Cộng-một già-một trẻ chắc bây giờ đã trở về với cát bụi hoặc không còn ở đỉnh cao quyền lực nữa.

Hôm nay đám giỗ lần thứ 56 của ông. Tôi thắp một nén nhang lên bàn thờ với lời khấn dành cho tất cả những người đã nằm xuống ở hai bên chiến tuyến, rằng họ sẽ mãi mãi là bạn, là anh em của nhau.

“Quen lạ bạn thù chung giấc ngủ.

Chung lời thương tiếc khóc trên bia”.

(Tô Thùy Yên)


 

Liên Hiệp Quốc Đưa Ra 320 Khuyến Nghị Về Nhân Quyền Đối Với Việt Nam

Ba’o Dat Viet

August 13, 2024

Nhóm Công tác về Kiểm điểm Định kỳ Phổ quát (UPR) thuộc Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc vừa công bố một bản  báo cáo tổng hợp với 320 khuyến nghị từ 133 quốc gia nhằm giúp cải thiện tình hình nhân quyền tại Việt Nam.  Báo cáo này là kết quả của kỳ Kiểm điểm Định kỳ Phổ quát chu kỳ IV diễn ra vào ngày 7 tháng 5 năm 2024 tại Geneva.

Nội Dung Các Khuyến Nghị

Trong số các khuyến nghị, một lượng đáng kể đến từ nhiều quốc gia đề nghị Việt Nam xóa bỏ án tử hình. Các quốc gia như Pháp, Thụy Sĩ, Iceland, Malta, Uruguay, Bồ Đào Nha, và Canada đã đưa ra khuyến nghị này, trong khi một số quốc gia khác kêu gọi Việt Nam nên giảm áp dụng hình phạt tử hình, xem đây là bước tiến trong cải thiện tình hình nhân quyền.

Bên cạnh đó, các khuyến nghị còn tập trung vào việc sửa đổi các điều luật liên quan đến an ninh quốc gia, cụ thể là Điều 117 của Bộ luật Hình sự quy định về tội “tuyên truyền chống nhà nước” và Điều 331 về tội “lợi dụng các quyền tự do dân chủ”. Các quốc gia như Mỹ, Canada, Anh, Đức, Hà Lan, Thụy Sĩ, và Bỉ đã kêu gọi Việt Nam sửa đổi hoặc xóa bỏ các điều khoản này. Ngoài ra, Đức cũng đề xuất Việt Nam xem xét sửa đổi Điều 109 về tội “lật đổ chính quyền”.

Phản Ứng Từ Các Tổ Chức Nhân Quyền

Ủy ban Bảo vệ Quyền làm người Việt Nam (VCHR), một tổ chức nhân quyền có trụ sở tại Paris, Pháp, đã bày tỏ quan điểm đồng tình với các khuyến nghị này. Bà Ỷ Lan Penelope Faulkner, Chủ tịch của VCHR, nhấn mạnh rằng các điều luật về an ninh quốc gia của Việt Nam rất mơ hồ và không phù hợp với các tiêu chuẩn quốc tế về nhân quyền. Bà Faulkner đã tích cực vận động các chính phủ châu Âu và diễn đàn Liên Hiệp Quốc tại Geneva để thúc đẩy Việt Nam sửa đổi hoặc xóa bỏ các điều luật như Điều 117, 331, và 109.

Yêu Cầu Phản Hồi Và Tiến Trình Tiếp Theo

Theo thông cáo  báo chí của Văn phòng Cao ủy Nhân quyền Liên Hiệp Quốc, chính quyền Việt Nam được yêu cầu phản hồi về các khuyến nghị trước kỳ họp thứ 57 của Hội đồng Nhân quyền, dự kiến diễn ra vào ngày 9 tháng 9 năm 2024. Đây là cơ hội để Việt Nam thể hiện cam kết của mình trong việc cải thiện tình hình nhân quyền, đồng thời cũng là thời điểm mà cộng đồng quốc tế sẽ theo dõi sát sao các động thái từ phía chính quyền Việt Nam.

Việc Liên Hiệp Quốc đưa ra 320 khuyến nghị về nhân quyền đối với Việt Nam là một dấu hiệu cho thấy sự quan tâm lớn từ cộng đồng quốc tế đối với tình hình nhân quyền tại đây. Các khuyến nghị về việc xóa bỏ án tử hình, sửa đổi các điều luật về an ninh quốc gia không chỉ là những yêu cầu mang tính pháp lý, mà còn thể hiện mong muốn cải thiện thực sự đời sống nhân quyền của người dân Việt Nam. Sự phản hồi từ phía Việt Nam đối với các khuyến nghị này sẽ là một thước đo quan trọng để đánh giá mức độ cam kết của quốc gia này trong việc tuân thủ các chuẩn mực quốc tế về nhân quyền.


 

Thích Chân Quang xài bằng ‘tú tài’ giả để lấy bằng tiến sĩ Đại Học Luật Hà Nội

Ba’o Nguoi-Viet

August 13, 2024

SÀI GÒN, Việt Nam (NV) – Hai tháng sau khi Thượng Tọa Thích Chân Quang bị cộng đồng mạng xã hội phanh phui vụ lấy bằng tiến sĩ “thần tốc” của Đại Học Luật Hà Nội, các báo tại Việt Nam đồng loạt đưa tin xác nhận ông này “không có tên trong danh sách dự thi và bảng ghi tên, ghi điểm trong kỳ thi tốt nghiệp cấp ba (tú tài) “bổ túc văn hóa” năm 1989.”

Ông Thích Chân Quang, tên thật là Vương Tấn Việt, trụ trì thiền tôn Phật Quang ở tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu, hiện đang bị Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam (giáo hội quốc doanh) áp lệnh cấm thuyết giảng hai năm do có các phát ngôn và bài giảng gây tranh cãi trên mạng xã hội.

Thượng Tọa Thích Chân Quang có nhiều bài thuyết giảng gây tranh cãi cho đến khi bị vỡ lở vụ lấy bằng tiến sĩ “thần tốc.” (Hình: VietNamPlus)

Ông Thích Chân Quang cũng từng gây sự phẫn nộ trên mạng xã hội, vì trong một bài giảng trước các Phật tử, ông này ám chỉ và xách mé gọi sư Thích Minh Tuệ, người tu theo hạnh đầu đà, là “thằng ba trợn.”

Bằng tú tài (tốt nghiệp cấp ba, hay trung học) là điều kiện cần để có thể học tiếp lên đại học (bằng cử nhân) hay thạc sĩ, tiến sĩ. Nếu bằng này là giả, thì các bằng cấp tiếp theo sẽ trở nên vô giá trị, không được công nhận.

Theo tờ Tuổi Trẻ hôm 13 Tháng Tám, trong báo cáo đề gửi Ban Tôn Giáo Chính Phủ, Bộ Nội Vụ Việt Nam, Sở Giáo Dục và Đào Tạo ở Sài Gòn cho biết xác minh bằng tú tài “bổ túc văn hóa” của ông Việt thì không có tên ông trong danh sách dự thi và bảng ghi tên, ghi điểm hồi năm 1989.

Ngoài ra, cũng không có tên ông Việt trong danh sách cấp bằng tốt nghiệp cấp ba “bổ túc văn hóa” ngày 6 Tháng Sáu, 1989 của Sở Giáo Dục ở Sài Gòn.

Như vậy, tấm bằng tú tài của ông Chân Quang rò rỉ trên mạng xã hội từ vài tháng trước chính thức được xác nhận là “đồ giả.”

Công bố của Sở Giáo Dục ở Sài Gòn bỗng nhiên đẩy trường Đại Học Luật Hà Nội vào thế kẹt vì ông Chân Quang nộp bằng tú tài nêu trên để lấy tiếp bằng cử nhân ngành Luật, “văn bằng hai hệ vừa học vừa làm.”

Tiếp đó, ông này làm nghiên cứu sinh ngành Luật Hiến Pháp- Hành Chính tại Đại học Luật Hà Nội rồi bảo vệ luận án “với điểm cao gần như tuyệt đối.”

Cũng theo bản tin của báo Tuổi Trẻ hôm 13 Tháng Tám, ông Tô Văn Hòa, hiệu phó trường Đại Học Luật Hà Nội, cho biết nhà trường “sẽ thực hiện theo kết luận, chỉ đạo của cơ quan có thẩm quyền.”

Ông Hòa không nói thêm về khả năng có tước bằng tiến sĩ của ông Chân Quang hay không và liệu có bất kỳ giới chức nào của Đại Học Luật Hà Nội phải chịu trách nhiệm về quy trình cấp bằng tiến sĩ cho người chưa có bằng tú tài.

Theo giới quan sát, phản hồi này cho thấy ban giám hiệu trường Đại Học Luật Hà Nội giờ đang ở thế “tiến thoái lưỡng nan,” do trước đó họ đã cố gắng biện hộ rằng việc ông Chân Quang lấy bằng tiến sĩ “thần tốc” là “đúng quy định” và rằng ông này “đã hoàn thành chương trình đào tạo.”

Trong vụ này, ngoài trường Đại Học Luật Hà Nội, công luận còn đặt dấu hỏi về sự trợ giúp của những nhân vật được coi là “có uy tín” khác.

Ông Thích Chân Quang (thứ nhì, phải qua) nhận bằng tiến sĩ luật vào Tháng Tư, 2022 . (Hình: Tuổi Trẻ)

Tờ Pháp Luật TP.HCM hồi cuối năm 2021 từng ghi nhận ý kiến của Giáo Sư Hoàng Chí Bảo, cựu ủy viên Hội Đồng Lý Luận Trung Ương, cho rằng luận án của ông Thích Chân Quang “là sự đột phá, có những sự phá cách trong quá trình bảo vệ luận án.”

Hồi đầu Tháng Tám, trong thư ngỏ đề gửi ông Tô Lâm được đăng trên trang cá nhân, Luật Sư Lê Ngọc Luân, ở Sài Gòn, viết: “Mong ông sẽ có ý kiến chỉ đạo quyết liệt, nhanh chóng để vụ việc [Thích Chân Quang] sớm sáng tỏ trước công luận. Đó là cách bảo vệ uy tín tốt nhất cho trường Đại Học Luật Hà Nội và công dân Vương Tấn Việt nếu họ đúng. Còn trường hợp cấp bằng sai, vi phạm thì phải xử lý nghiêm minh, không có vùng cấm mà lúc còn sống cố Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng đã đề ra.”

Đến nay, công luận không hề thấy ông Nguyễn Kim Sơn, bộ trưởng Giáo Dục, cũng như hiệu trưởng Đại Học Luật Hà Nội lên tiếng về sự việc. (N.H.K) [kn]


 

Quảng Ngãi: Nghi can 84 tuổi hiếp dâm bé gái khuyết tật gần nhà

Ba’o Nguoi-Viet

August 11, 2024

QUẢNG NGÃI, Việt Nam (NV) – Nghi can Hồ Văn Thương, 84 tuổi, ở huyện Trà Bồng, tỉnh Quảng Ngãi, vừa bị khởi tố với cáo buộc hiếp dâm một bé gái khuyết tật dưới 16 tuổi.

Theo tờ Thanh Niên hôm 11 Tháng Tám, do ở tuổi cao niên, nên nghi can Thương không bị bắt mà chỉ bị cấm đi khỏi nơi cư trú.

Bị can Hồ Văn Thương (giữa, bên trái) lúc nghe đọc lệnh khởi tố. (Hình: Thanh Niên)

Hồ sơ của công an cho hay, vào ngày 9 Tháng Tư, lợi dụng lúc em HTK, chưa tròn 16 tuổi, cùng địa phương, ở nhà một mình, nghi can Hồ Văn Thương qua hiếp dâm bé gái.

Dù bé K. vùng vẫy, kháng cự, nhưng nghi can Thương vẫn hiếp dâm nạn nhân.

Một lát sau, cha bé K. từ rẫy về, phát giác sự việc nên đã giải cứu con gái rồi báo công an.

Công an địa phương đến hiện trường và đưa nghi can Thương về đồn để điều tra.

Bản tin cho biết thêm, gia đình bé K. thuộc diện gia đình nghèo và bé K. là người khuyết tật, không biết nói, không đi đứng được.

Trước hoàn cảnh này, Công An Huyện Trà Bồng trợ giúp gia đình nạn nhân 4 triệu đồng ($159).

Trong một vụ tương tự, báo Pháp Luật TP.HCM và VietNamNet hồi Tháng Năm năm ngoái cho hay, nghi can Dương Văn Toan, 86 tuổi, ở quận Hoàng Mai, Hà Nội, bị truy tố với cáo buộc “hiếp dâm người dưới 16 tuổi.”

Nghi can Toan sống tại quận Long Biên, Hà Nội, gần nhà bé P., thời điểm đó mới 6 tuổi.
Hôm 30 Tháng Sáu, 2022, khi ông Toan đi đổ rác về thì thấy bé gái đang mặc váy ngồi chơi trước cửa nhà nên nảy sinh ham muốn tình dục.

Lúc này, thấy xung quanh vắng người, nghi can Toan kêu bé gái vào nhà mình và hiếp dâm. Sau đó nghi can mặc lại quần áo cho bé gái và bảo nạn nhân đi về.

Mẹ bé gái (thứ nhì, trái qua) nhận tiền trợ giúp của Công An Huyện Trà Bồng, tỉnh Quảng Ngãi. (Hình: Thanh Niên)

Tại nhà, bé P. đã kể lại sự việc cho mẹ nghe. Ngay lập tức, mẹ bé gái dẫn con sang nhà ông Dương Văn Toan hỏi rõ sự việc. Nghi can Toan được ghi nhận nói: “Nếu tôi có làm gì sai với con cô thì cho tôi xin lỗi, lần sau tôi không thế nữa.”

Sau đó, mẹ bé P. tố cáo nghi can Dương Văn Toan tại Công An Phường Ngọc Thụy, quận Long Biên.

Đến nay, không thấy các báo ở Việt Nam cập nhật về phiên tòa xét xử ông này. (N.H.K) [kn]


 

Lừa gần $400,000 ‘thủ tục định cư Mỹ,’ bà Đồng Nai trốn sang Mỹ

Ba’o Nguoi-Viet

August 10, 2024

ĐỒNG NAI, Việt Nam (NV) – Công An Tỉnh Đồng Nai vừa phát lệnh “truy tìm” bà Bùi Thị Huệ, 48 tuổi, quê Đồng Nai, đang trốn tại Mỹ, với cáo buộc lừa 10 tỷ đồng ($398,327) bằng chiêu làm hồ sơ đưa người Việt đi Mỹ.

Theo báo Thanh Niên hôm 9 Tháng Tám, bà Huệ hứa hẹn với các nạn nhân rằng chỉ cần chi từ $25,000-$45,000 mỗi trường hợp là đủ điều kiện sang Mỹ làm việc, thậm chí định cư.

Thông báo “truy tìm” bà Bùi Thị Huệ của Công An Tỉnh Đồng Nai. (Hình: Chụp qua màn hình)

Điều tra sơ bộ của công an cho hay, với chiêu thức nêu trên, từ năm 2021 đến 2024, bà Huệ chiếm đoạt tiền của hàng chục nạn nhân ở các tỉnh, thành như Đồng Nai, Nghệ An, Cà Mau và Sài Gòn.

Thông báo “truy tìm” cho thấy bà Huệ làm thẻ căn cước tại thành phố Biên Hòa, tỉnh Đồng Nai, hồi Tháng Giêng, và nhiều khả năng đã bỏ trốn sang Mỹ trước Tháng Năm.

Công An Tỉnh Đồng Nai yêu cầu bà Bùi Thị Huệ từ Mỹ về Việt Nam trình diện trước cáo buộc “lừa đảo chiếm đoạt tài sản.”

Bên cạnh đó, nhà chức trách cũng kêu gọi những người đã nộp tiền cho bà Bùi Thị Huệ để đi Mỹ cần liên lạc điều tra viên để trình báo.

Các vụ lừa đảo định cư Mỹ diễn ra liên tiếp trong thời gian qua tại Việt Nam với cùng chiêu thức hứa hão.

Báo Tuổi Trẻ hồi đầu Tháng Sáu cho biết, nghi can Nguyễn Đình Trung, 62 tuổi, Việt kiều Mỹ, bị bắt tại thành phố Huế với cáo buộc lừa “làm hồ sơ cho người Việt đi làm việc và định cư ở Mỹ,” chiếm đoạt 1.7 tỷ đồng ($66,902).

Cùng bị bắt với nghi can Trung là đồng phạm Nguyễn Thị Hoa, 44 tuổi, ở địa phương nêu trên.

Theo hồ sơ của Công An Tỉnh Thừa Thiên Huế, nghi can Trung thường xuyên về Việt Nam, cấu kết với Hoa tìm “con mồi” là những người muốn làm hồ sơ đi lao động và định cư tại Mỹ.

Hai nghi can ra giá $25,000 mỗi hồ sơ.

Sau khi nhận tiền, nghi can Trung không làm hồ sơ cho nạn nhân mà quay về Mỹ.

Hồi năm ngoái, hai nghi can Trung và Hoa đã chiếm đoạt của sáu nạn nhân ở huyện Phong Điền và Phú Vang, tỉnh Thừa Thiên Huế, tổng cộng 1.7 tỷ đồng. Số tiền này cả hai chia nhau để mua xe hơi và chi xài cá nhân.

Trước khi bỏ trốn sang Mỹ, bà Bùi Thị Huệ sống tại thành phố Biên Hòa, tỉnh Đồng Nai. (Hình: VNEconomy)

Hồi Tháng Năm, nghi can Trung lại nhập cảnh về Việt Nam cùng Hoa lừa đảo, chiếm đoạt tiền của một số bị hại rồi bỏ trốn vào tỉnh Quảng Nam.

Ngày 10 Tháng Sáu, trong lúc cả hai đặt vé máy bay sang Mỹ thì bị Công An Tỉnh Thừa Thiên Huế lần ra dấu vết và bắt giữ. (N.H.K) 


 

Nộp $2.4 triệu ‘tiền khắc phục,’ 2 cựu bộ trưởng có thể sắp ‘về nhà’ và được trả biệt thự

Ba’o Nguoi-Viet

August 9, 2024

HÀ NỘI, Việt Nam (NV) – Ba tháng sau phiên tòa phúc thẩm vụ án Việt Á, giới chức Cục Thi Hành Án Dân Sự Hà Nội xác nhận hai tù nhân là cựu bộ trưởng, Nguyễn Thanh Long và Chu Ngọc Anh, đã nộp tổng cộng $2.4 triệu “tiền khắc phục hậu quả.”

Theo báo Dân Trí hôm 9 Tháng Tám, phần lớn số tiền nêu trên, $2.25 triệu là từ gia đình bị cáo Nguyễn Thanh Long, cựu bộ trưởng Y Tế Việt Nam.

Bị cáo Nguyễn Thanh Long, cựu bộ trưởng Y Tế Việt Nam, được giảm án một năm tù, còn 17 năm, trong phiên tòa phúc thẩm hồi Tháng Năm. (Hình: Nam Phương/Dân Trí)

Bị cáo Long được tòa phúc thẩm tuyên giảm án một năm tù, do nhận tội, xin giảm án và chịu nộp đúng số tiền bị cáo buộc nhận hối lộ.

Trong khi đó, bị cáo Chu Ngọc Anh, cựu chủ tịch Hà Nội, cựu bộ trưởng Khoa Học và Công Nghệ Việt Nam, nộp 4.6 tỷ đồng ($183,194) và là một trong những bị cáo được tuyên án nhẹ nhất trong vụ Việt Á – ba năm tù.

Nhiều khả năng tù nhân Ngọc Anh có thể được ông Tô Lâm, tổng bí thư kiêm chủ tịch nước, cho đặc xá vào dịp 2 Tháng Chín.

Tù nhân Thanh Long có thể được xét giảm án vào những đợt sau do án của ông này nặng hơn ông Ngọc Anh.

Bản tin của Dân Trí cũng cho hay, sau khi đã nộp đủ số “tiền khắc phục hậu quả,” cả hai tù nhân Thanh Long và Ngọc Anh nhiều khả năng sẽ được giải tỏa các tài sản như nhà đất bị kê biên, tài khoản ngân hàng bị phong tỏa khi hai ông ngồi tù.

Bị cáo Chu Ngọc Anh, cựu chủ tịch Hà Nội, cựu bộ trưởng Khoa Học và Công Nghệ Việt Nam, tại phiên tòa xử vụ án Việt Á. (Hình: Nam Phương/Dân Trí)

Vào thời điểm hai cựu bộ trưởng bị bắt hồi Tháng Sáu, 2022, các báo ở Việt Nam mới dám đề cập đến chuyện họ tuy lương cỡ 10 triệu đồng ($398) mỗi tháng nhưng đều ở biệt thự cao cấp, trị giá hàng triệu đô la trở lên.

Ông Thanh Long được ghi nhận sở hữu biệt thự ở đường Hoàng Hoa Thám, quận Ba Đình, trong lúc ông Ngọc Anh có biệt thự “khủng” ở khu đô thị Vinhomes Gardenia, quận Nam Từ Liêm, Hà Nội.

Theo báo Dân Trí thời điểm đó, căn biệt thự của ông Ngọc Anh được giới buôn bán bất động sản định giá khoảng 80 đến 100 tỷ đồng ($3.2 triệu đến $4 triệu). (N.H.K) [qd]