Vụ Việt Á: Tới lượt giám đốc CDC Hà Nội bị bắt (VOA)

Vụ Việt Á: Tới lượt giám đốc CDC Hà Nội bị bắt

10/06/2022

Giám đốc CDC Hà Nội – Trương Quang Việt.

Trong một diễn tiến mới nhất liên quan đến đại án Việt Á, giám đốc và kế toán trưởng của Trung tâm Kiểm soát bệnh tật (CDC) Hà Nội vừa bị cơ quan Cảnh sát điều tra Công an TP Hà Nội bắt khẩn cấp vào chiều 10/6 theo quyết định khởi tố vụ án “Vi phạm quy định về hoạt động đấu thầu gây hậu quả nghiêm trọng” xảy ra tại CDC Hà Nội.

Ông Trương Quang Việt, 49 tuổi, chỉ mới được điều động sang làm giám CDC Hà Nội vào tháng 2 vừa qua, sau khi vị trí này bị bỏ trống gần 2 năm kể từ khi cựu giám đốc Nguyễn Nhật Cảm bị khởi tố vì liên quan tới những sai phạm trong đấu thầu thiết bị y tế. Trước đó, ông Việt giữ chức phó giám đốc Bệnh viện Tim Hà Nội.

Đây là quan chức y tế mới nhất bị bắt vì liên quan đến vụ đại án gây phẫn nộ công luận khi các cán bộ Y tế hợp tác với công ty Việt Á “thổi giá” kit test COVID -19 của công ty này lên và ăn chia hoa hồng đến hàng chục tỷ đồng giữa lúc đại dịch bùng phát tại Việt Nam. Trước đó trong tuần, Bộ trưởng Y tế Nguyễn Thanh Long, Chủ tịch Hà Nội Chu Ngọc Anh và ông Phạm Công Tạc, cựu Thứ trưởng Bộ Khoa học & Công nghệ, cũng đã bị bắt khẩn cấp vì liên quan đến vụ này.

Cơ quan Cảnh sát điều tra, Công an TP Hà Nội, cho báo chí biết qua quá trình điều tra xác minh ban đầu xác định, trên địa bàn Hà Nội có một số cơ sở, bệnh viện y tế công lập mua sắm kit xét nghiệm COVID-19 của Việt Á.

Riêng đối với CDC Hà Nội, trong khoảng thời gian tháng 12/2020, do dịch bệnh bùng phát, kit xét nghiệm COVID-19 khan hiếm, nên đã tiến hành mua vì quá trình sử dụng thực tế thấy bộ sản phẩm của công ty này có nhiều ưu điểm và để đảm bảo có đủ số lượng kit phục vụ phòng chống dịch, nhưng không có việc bàn bạc với Việt Á để giúp công ty này trúng thầu.

Tuy nhiên, “việc đưa các tính năng kỹ thuật của sản phẩm vào hồ sơ mời thầu để đảm bảo chỉ có Công ty Cổ phần công nghệ Việt Á cung ứng được sản phẩm đã vi phạm quy định pháp luật về đảm bảo tính công bằng, minh bạch trong hoạt động đấu thầu, gây thiệt hại cho ngân sách Nhà nước số tiền hơn 9 tỷ đồng”, Dân Trí tường thuật.

Cơ quan điều tra nói sau khi được thanh toán tiền 2 gói thầu, Công ty Việt Á đã “lại quả” cho kế toán trưởng của CDC Hà Nội số tiền ngoài hợp đồng hơn 1 tỷ đồng.

Trước đó, vào giữa năm 2020, người tiền nhiệm của ông Trương Quang Việt là cựu giám đốc CDC Hà Nội Nguyễn Nhật Cảm cùng một loạt cán bộ của đơn vị này bị khởi tố, bắt tạm giam trong vụ án vi phạm quy định về đấu thầu. Vào ngày 24/6/2021, ông Cảm bị TAND Cấp cao Hà Nội bác đơn kháng cáo, tuyên y án 10 năm tù về tội danh trên. Cáo trạng nói ông Cảm đã có nhiều sai phạm về đấu thầu mua sắm thiết bị, gây thiệt hại cho Nhà nước hơn 5 tỷ đồng.

CDC Hà Nội là đơn vị chuyên môn có nhiệm vụ chính trong công tác phòng chống Covid-19 của thành phố, với nhiệm vụ sàng lọc, kiểm soát, xét nghiệm, đưa ra cảnh báo và công bố số ca nhiễm bệnh.

Trong đại án Việt Á, Bộ Công an và công an các địa phương đã khởi tố tổng số gần 60 bị can về các tội Vi phạm quy định về đấu thầu gây hậu quả nghiêm trọng, Đưa hối lộ, Nhận hối lộ và Lợi dụng chức vụ quyền hạn trong khi thi hành công vụ.

 

Tiếc cho giáo dục nước nhà

Tiếc cho giáo dục nước nhà

Tôi đoan chắc sẽ có rất nhiều người xúc động khi nghe ai đó nhắc tới tên của hệ thống trường La San. Đó chính là một hệ thống trường quốc tế hiếm hoi ở VN xuất hiện từ 1865. Sau 150 năm, các trường La San cuối cùng bị đóng cửa vào 1975. Nhưng phẩm chất và tinh thần giáo dục của La San thì còn mãi.

Ban đầu, chỉ có 6 sư huynh dòng La San là dòng tu Công giáo với mục đích giáo dục cho trẻ em nghèo rời Toulon, Pháp sang Việt Nam. Khi đến Sài Gòn vào đầu năm 1866 các sư huynh tham gia tiếp nhận trường Trung học Adran (Collège d’Adran) vốn đã được các linh mục thuộc Hội Thừa sai Paris mở ở Sài Gòn từ năm 1861.

Vì có tiếng dạy giỏi, các sư huynh được nhiều nơi như Chợ Lớn, Mỹ Tho lần lượt xin mở trường vào năm 1867, rồi đến Vĩnh Long và Sóc Trăng, vào năm 1869.

Sau đó hệ thống La San lan ra rất nhanh ra nhiều tỉnh ở miền Nam vì phẩm chất giáo dục tốt, các thày nhiều từ tâm và có lý tưởng giáo dục. Trường chú trọng dạy trí dục, đức dục và thể dục, thúc đẩy học sinh hăng hái làm việc thiện. Đặc biệt là trường không giành riêng cho nhà giàu, mà con nhà nghèo cũng có thể vô học hành và phát triển.

La San có thể nói là một mô hình trường quốc tế mà VN rất cần. Bởi hai lẽ, thứ nhất là chương trình giáo dục tốt. Thứ hai là vì trường có lý tưởng giáo dục với mong muốn giúp đỡ trẻ nghèo, quảng bá tri thức và đề cao nhân cách học sinh.

Nhìn lại đa phần các trường quốc tế hiện nay ở VN, chúng ta có thể thấy mục tiêu chính của các trường này là kinh doanh. Do đó cách nào kinh doanh hiệu quả, ra tiền nhanh thì sẽ được chú trọng nhiều hơn. Bởi vì các nhà đầu tư mở trường chủ yếu là các nhà tư bản, thậm chí con buôn chứ không phải xuất thân từ các nhà giáo dục như những sáng lập viên của rất nhiều trường tư thục lớn trên thế giới.

Đó chính là căn nguyên dẫn tới hiện tượng làm ăn gian dối, trường ma bằng giả, hợp tác trên danh nghĩa với các trường lớp không uy tín, hay tìm ra một nơi nào đó gửi thân để quảng cáo, khi đã có đủ học sinh thì rút ra khỏi hợp tác để hoạt động độc lập. Trong khi các trường này thu tiền khủng, đắt hơn cả du học ở nước ngoài.

Thật đáng tiếc cho giáo dục nước nhà.

NGUYỄN THỊ BÍCH HẬU

From: TU-PHUNG

Lịch sử cần rõ ràng: Chu Ngọc Anh, không phải Chu Văn An

Lịch sử cần rõ ràng: Chu Ngọc Anh, không phải Chu Văn An

9-6-2022

Đang truy cập thông tin về vị sự biểu Chu Văn An thì gặp lời ngợi ca có cánh thế này: Đó là một cán bộ cao cấp, được đào tạo, học hành bài bản, có tư tưởng, đạo đức lối sống trong sáng, gần gũi, mẫu mực…

Một cách tự động bởi định hướng của sự đọc, trong đầu tôi cứ tưởng đó là thông tin về Chu Văn An, đại học sĩ Quốc tử giám đời Trần, bậc thầy của vua và thiên hạ, được tôn thờ ngang hàng “Vạn thế sư biểu” Khổng Tử. Không ngờ, đọc lại lần nữa, soi vào chữ mới thấy đó là Chu Ngọc Anh!

Chu Văn An đỗ tiến sĩ, được bổ nhiệm chức Tư nghiệp Quốc tử giám đời Trần Minh Tông (1300-1357), làm thầy cho cả vua, bị bãi nhiệm, tống về quê sau khi dâng sớ đòi chém đầu 7 nịnh thần.

Chu Ngọc Anh cũng tiến sĩ, nguyên là Bộ trưởng Bộ Khoa học và Công nghệ (2016-2020) được điều động, bổ nhiệm Phó Bí thư thành uỷ Hà Nội kiêm Chủ tịch thành phố. Chu Ngọc Anh bị bãi nhiệm và tống tù không phải vì dâng sớ chém đầu nịnh thần mà vì bị phát hiện là gian thần kể từ khi đứng đầu quản lý học thuật và nghiên cứu khoa học.

Ảnh: Báo Dân Trí

Nếu ghép hai mảnh lịch sử lại với nhau thì… Chu Văn An dâng sớ chém đầu hậu duệ Chu Ngọc Anh!

Có ba điều khó hiểu:

1) Chủ trương của Tổng bí thư và Bộ Chính trị trong Đại hội 13 là công tác nhân sự phải bài bản, chặt chẽ, kiên quyết không để người kém đức, kém tài, cơ hội chui vào tổ chức nhân sự cao cấp. Nhưng Chu Ngọc Anh vẫn chui vào tuồn tuột?

2) Lời có cánh, từ Trưởng ban Tổ chức Trung ương Phạm Minh Chính đến Bí thư thành uỷ Hà Nội Vương Đình Huệ, ngợi ca Chu Ngọc Anh trong lễ bổ nhiệm là sau thời gian Chu Ngọc Anh đã phạm tội trong vụ Việt Á.

Ảnh chụp màn hình

3) Án kỷ luật của Bộ Chính trị, Ban chấp hành trung ương dành cho Chu Ngọc Anh lại trái ngược hoàn toàn với lời có cánh ngợi ca khi bổ nhiệm. Án kỷ luật gọi là “suy thoái tư tưởng, đạo đức, lối sống”, trong khi hành vi phạm tội đã diễn ra trước khi bổ nhiệm chức vụ cao hơn.

Khó hiểu thì hỏi vậy thôi. Mục đích của tôi không có gì khác ngoài xác định chân lý lịch sử. Đơn giản là để khi học lịch sử như một môn bắt buộc, trẻ em không bị nhầm lẫn, rằng Chu Ngọc Anh vì dâng sớ đòi chém đầu các nịnh thần mà bị cách chức, bị tống tù.

Khởi tố, bắt giam Nguyễn Thanh Long, Chu Ngọc Anh, Phạm Công Tạc

Khởi tố, bắt giam Nguyễn Thanh Long, Chu Ngọc Anh, Phạm Công Tạc

June 7, 2022

HÀ NỘI, Việt Nam (NV) – Chưa đầy nửa ngày sau khi bị cách chức và bãi nhiệm tư cách đại biểu Quốc Hội, ông Nguyễn Thanh Long, cựu bộ trưởng Y Tế, và ông Chu Ngọc Anh, cựu chủ tịch Ủy Ban Nhân Dân thành phố Hà Nội, đã bị khởi tố, bắt tạm giam. Cùng bị bắt còn có ông Phạm Công Tạc, cựu thứ trưởng Bộ Khoa Học-Công Nghệ.

Theo báo Tuổi Trẻ hôm 7 Tháng Sáu, Trung Tướng Tô Ân Xô, chánh văn phòng kiêm phát ngôn viên Bộ Công An, cho biết Cơ Quan Cảnh Sát Điều Tra Bộ Công An đã ra quyết định khởi tố, bắt tạm giam ông Nguyễn Thanh Long để điều tra về tội “lợi dụng chức vụ, quyền hạn trong khi thi hành công vụ.”

Các ông (từ trái) Chu Ngọc Anh, Nguyễn Thanh Long, Phạm Công Tạc. (Hình: Tiền Phong)

Cơ quan điều tra xác định ông Long “đã có hành vi lợi dụng chức vụ, quyền hạn làm trái các quy định của pháp luật trong việc cấp số ghi danh lưu hành, hiệp thương giá và kiểm tra giá hiệp thương kit xét nghiệm COVID-19, gây thiệt hại đặc biệt nghiêm trọng tài sản nhà nước.”

Ông Long là “tư lệnh của ngành y tế” có vai trò thực hiện, giám sát công tác phòng chống dịch nhưng lại bị bắt vì những sai phạm liên quan đến vụ án công ty Việt Á hối lộ các quan chức hàng trăm tỷ đồng để thông đồng nâng khống giá kit xét nghiệm COVID-19.

Cùng ngày, công an đã khám xét nhà riêng và nơi làm việc của ông Long.

Như vậy tính đến thời điểm này, ông Long là quan chức cao nhất của Bộ Y Tế bị khởi tố trong vụ án nâng khống giá kit xét nghiệm COVID-19 trong vụ Việt Á, gây bất bình dư luận.

Bộ Chính Trị CSVN đã đồng ý phân công Thứ Trưởng Đỗ Xuân Tuyên, phó bí thư Ban Cán Sự Đảng, bí thư đảng ủy Bộ Y Tế, tạm thời điều hành bộ này từ ngày 7 Tháng Sáu.

Xe bảng xanh vào cổng sau khu biệt thự nơi có nhà riêng của ông Nguyễn Thanh Long trên phố Vĩnh Phúc. (Hình: Phạm Tuấn/Tuổi Trẻ)

Cùng lúc, báo VNExpress cho hay ông Chu Ngọc Anh, trước khi là chủ tịch Hà Nội làm bộ trưởng Khoa Học và Công Nghệ, cũng đã bị Cơ Quan Cảnh Sát Điều Tra Bộ Công An khởi tố, bắt tạm giam để điều tra về tội “vi phạm quy định về quản lý, sử dụng tài sản nhà nước gây thất thoát, lãng phí,” với cáo buộc “có sai phạm về quản lý, sử dụng tài sản nhà nước gây thất thoát, liên quan vụ án Việt Á.”

Gần ba tiếng trước khi bắt, ông Chu Ngọc Anh bị Hội Đồng Nhân Dân thành phố Hà Nội bãi nhiệm chức danh chủ tịch Ủy Ban Nhân Dân thành phố, khi đã bị khai trừ khỏi đảng.

Theo thông báo của Thành Ủy Hà Nội, ông Lê Hồng Sơn, phó chủ tịch thường trực thành phố Hà Nội, được giao phụ trách Ủy Ban Nhân Dân thành phố, từ ngày 7 Tháng Sáu.

Cùng tội danh với ông Chu Ngọc Anh, Cơ Quan Cảnh Sát Điều Tra Bộ Công An cũng đã khởi tố, bắt tạm giam ông Phạm Công Tạc, cựu thứ trưởng Khoa Học và Công Nghệ.

Ông Phạm Công Tạc, 60 tuổi, quê Nam Định, trước khi được bổ nhiệm thứ trưởng Khoa Học từ Tháng Tám, 2014, giữ chức chánh văn phòng Bộ Khoa Học. Hôm qua, ông Tạc cũng bị thủ tướng CSVN ra quyết định buộc thôi việc.

Trung Tướng Tô Ân Xô cho hay hai ông Chu Ngọc Anh và Phạm Công Tạc bị cáo buộc “vi phạm quy định của pháp luật trong việc giao, quản lý, sử dụng đề tài khoa học và công nghệ cấp quốc gia về nghiên cứu, chế tạo kit xét nghiệm COVID-19.” Hành vi này gây thất thoát, lãng phí tài sản nhà nước.

Bộ Công An cho hay đang mở rộng vụ án, rà soát, kê biên, phong tỏa tài sản các bị can để đảm bảo triệt để thu hồi cho nhà nước.

Công an xuất hiện tại khu vực gần nhà ông Chu Ngọc Anh chiều 7 Tháng Sáu. (Hình: Như Loan/Pháp Luật TP.HCM)

Như vậy sáu tháng qua, từ khi vụ án Việt Á bị phanh phui, Bộ Công An và công an các tỉnh thành đã khởi tố gần 60 người. Trong đó có ba lãnh đạo cấp vụ của Bộ Y Tế và Bộ Khoa Học và Công Nghệ; 11 giám đốc cùng nhiều cán bộ của CDC, Sở Y Tế các tỉnh. Cơ Quan Điều Tra Bộ Quốc Phòng cũng khởi tố một vụ án khác, bắt hai sĩ quan.

Kết quả điều tra ban đầu xác định, nhằm thu lợi bất chính và chi tiền ngoài hợp đồng, công ty Việt Á đã nâng khống giá thiết bị, kit xét nghiệm COVID-19, thu về khoảng 4,000 tỷ đồng ($172.50 triệu), và chi “hoa hồng” lót tay cho các đơn vị, cá nhân gần 800 tỷ đồng ($34.50 triệu) gây phẫn nộ dư luận. (Tr.N) [qd]

Xin tiền không cho, 1 ông ở Sài Gòn giết chết cha ruột

Xin tiền không cho, 1 ông ở Sài Gòn giết chết cha ruột

June 7, 2022

SÀI GÒN, Việt Nam (NV) – Chiều 7 Tháng Sáu, Công An ở Sài Gòn đã bắt được nghi can Nguyễn Anh Khoa, 30 tuổi, tại một khách sạn ở quận 10, để điều tra về tội “giết người,” theo báo VNExpress.

Nghi can Nguyễn Anh Khoa đã sát hại cha ruột của mình là Tiến Sĩ NVB, 72 tuổi, giảng viên đại học.

Nghi can Nguyễn Anh Khoa bị công an bắt tại quận 10. (Hình: Nhật Vy/Tuổi Trẻ

Khai với cơ quan điều tra, nghi can Khoa cho biết mẹ mất sớm nên ở với cha là giảng viên kinh tế.

Hơn mười năm trước, ông Khoa được cha cho đi du học ở Singapore. Khi trở về nước, ông Khoa tiếp tục sống với cha tại căn nhà ba tầng ở đường Thích Quảng Đức, phường 5, quận Phú Nhuận.

Trưa 6 Tháng Sáu, ông Khoa xin tiền cha nhưng ông NVB không cho. Tức giận, ông Khoa đánh ông B. tử vong, sau đó lấy chăn đắp lên người, mở máy lạnh và lục lọi khắp nhà tìm lấy tiền, vàng và một số tài sản có giá trị rồi bỏ trốn.

Nghi can Khoa cho rằng “đã gọi điện báo cho người thân về việc giết cha, định ra đầu thú thì bị bắt.”

Theo báo Pháp Luật TP.HCM, trước đó khoảng 11 giờ cùng ngày, Công An quận Phú Nhuận nhận được trình báo của người thân ông NVB. Họ cho biết, nhiều ngày qua không thể liên lạc được với ông B., gọi cửa không được nên nhờ công an đến kiểm tra, phá khóa.

Tại hiện trường, giới hữu trách phát hiện ông B. đã chết với nhiều vết thương. Ngay sau đó công an giăng dây xung quanh căn nhà của nạn nhân, xem lại camera an ninh, đồng thời tiến hành khám nghiệm các vật dụng trong nhà để điều tra.

Phía bên ngoài, lực lượng công an phường phong tỏa hiện trường, ngăn người dân không được tiếp cận bên trong.

Giảo nghiệm tử thi, công an thấy trên thi thể ông B. có nhiều vết thương, chưa rõ thời điểm tử vong.

Có mặt tại hiện trường, một người dân kể lại: “Cách đây bốn, năm ngày, tôi thấy Khoa chạy xe gắn máy không đội nón bảo hiểm, phóng thật nhanh ra đường.”

Căn nhà nơi xảy ra vụ án. (Hình: Bùi Tư/Pháp Luật TP.HCM)

Theo người dân sống xung quanh nhà nạn nhân, ông B. là giáo sư và hiện đang giảng dạy cho nhiều trường đại học. Thời điểm lực lượng hữu trách phát hiện, thi thể nạn nhân đã trong tình trạng bắt đầu phân huỷ.

Một hàng xóm khác cho biết thêm, trước đây khi ông B. đi dạy, ông con trai thường tụ tập bạn bè về nhà chơi, và thường xuyên ra ngoài nhưng không giao tiếp với những người xung quanh. (Tr.N)

‘Gian dâm’ với bà có chồng, một ông ở Thái Nguyên rớt lầu chết khi tẩu thoát

‘Gian dâm’ với bà có chồng, một ông ở Thái Nguyên rớt lầu chết khi tẩu thoát

June 5, 2022

THÁI NGUYÊN, Việt Nam (NV) – Khác với nhiều vụ rơi lầu do trầm cảm hoặc nợ nần, vụ rơi lầu chung cư của một ông ở phường Quang Vinh, thành phố Thái Nguyên, khiến nhiều người bàn tán về nguyên nhân.

Theo báo Zing hôm 5 Tháng Sáu, một ông chưa rõ danh tánh đã tử vong sau khi dùng dây định trèo từ tầng 11 xuống tầng 10 chung cư Tiến Bộ TBCO Riverside, nhưng bị tuột tay rơi xuống mái tôn ở tầng trệt.

Lỗ thủng trên mái tôn do người đàn ông rơi từ tầng 11 xuống. (Hình: Người Lao Động)

Sau khi tìm thấy chiếc dây nối từ tầng 11 xuống tầng 10 và khám nghiệm hiện trường, nhà chức trách cho biết ông này có “quan hệ ngoài luồng,” với một phụ nữ sống tại căn hộ ở tầng 11. Vào buổi trưa, chồng người phụ nữ về nhà nên ông dùng dây trèo từ tầng 11 xuống để tẩu thoát và xảy ra sự việc.

Tờ Người Lao Động hé lộ, nạn nhân 28 tuổi, nhưng không cho biết ông này còn độc thân hay có vợ.

Đề cập về lý do khiến người đàn ông rơi lầu tử vong do “quan hệ ngoài luồng,” báo này trích lời một giới chức ẩn danh của địa phương nói: “Tuy nhiên, hiện vẫn còn đợi phía cơ quan công an kết luận.”

Trước vụ này, các vụ án mạng do nghi ngờ chồng hoặc vợ ngoại tình diễn ra thường xuyên tại Việt Nam.

Theo tờ Pháp Luật TP.HCM hôm 31 Tháng Năm, ông Lê Tấn Triều, 49 tuổi, ở tỉnh Vĩnh Long, vừa bị tòa án phúc thẩm ở Sài Gòn tuyên phạt 19 năm tù về tội “giết người” do nghi vợ ngoại tình.

Báo này dẫn cáo trạng cho biết hồi Tháng Mười Một, 2020, do nghi ngờ vợ mình có quan hệ tình cảm với ông L. nên ông Triều gọi điện thoại hẹn gặp ông này tại khu vực vòng xoay thuộc phường Tân Ngãi, thành phố Vĩnh Long.

Ông Triều gọi con trai và hai người bạn đi theo cầm dao, cây sắt và dặn những người này “đâm chết nó.”

Khi hai bên gặp nhau thì xảy ra đánh nhau. Ông Triều đâm nhiều nhát vào người ông L., ba người còn lại cũng tham gia “đánh phụ.”

Khu chung cư nơi người đàn ông rơi lầu thiệt mạng. (Hình: Người Lao Động)

Ông L. sau đó được đưa đi cấp cứu nhưng tử vong do “choáng mất máu cấp” vết thương thủng tim.

Ngoài án tù cho ông Triều, ba bị cáo trong vụ này bị tòa tuyên phạt từ tám đến 13 năm tù giam. (N.H.K) [đ.d.]

Tự tử do áp lực mafia hay do yếu bóng vía?

Tự tử do áp lực mafia hay do yếu bóng vía?

Mai Bá Kiếm

5-6-2022

Nguyên thứ trưởng Trương Quốc Cường ký duyệt cấp số đăng ký lưu hành tại VN cho thuốc trị ung thư giả mà chỉ bị phạt 4 năm tù, nên đáng tiếc cho bà Trưởng khoa Dược – Bệnh viện đa khoa (BVĐK) Đồng Tháp phải tự tử tại nhà riêng, vào sáng ngày Quốc tế Thiếu nhi, bỏ lại hai con!

Chỉ có một giám đốc CDC Đồng Tháp và một phó khoa Chẩn đoán, Xét nghiệm thuộc CDC bị bắt giam vì liên quan Việt Á. Chưa có quan chức nào ở BVĐK Đồng Tháp bị khởi tố, mà bà Trưởng khoa Dược của BV này đã tự tử có lẽ áp lực từ nội bộ đè lên vai bà rất khủng khiếp!

Cách đây 29 năm, trưa ngày 5/3/1993, dược sĩ Phan Văn Tín – Vụ trưởng Vụ Quản lý dược (QLD – từ 13/8/1996, Vụ QLD đổi thành Cục QLD), treo cổ chết tại nhà riêng!

Lý do, ngày 11/1/1993, Bộ trưởng Y tế Nguyễn Trọng Nhân (1930-2017) đã cho thanh tra Vụ QLD. Kết luận thanh tra cho thấy: Vụ QLD làm giả mạo văn bản nhà nước để cấp số đăng ký “ma” cho 192 mặt hàng thuốc nhập khẩu, không thông qua hội đồng xét duyệt, không kiểm nghiệm chất lượng thuốc, hoặc thuốc không có số đăng ký lưu hành tại nước sở tại. Trong đó, dược sĩ Phan Văn Tín đã cấp 149 số đăng ký “ma”! Bộ trưởng Nhân tạm đình chỉ chức vụ dược sĩ Tín và chuyển hồ sơ thanh tra sang cơ quan điều tra, thì mấy ngày sau, dược sĩ Phan Văn Tín đã tự tử.

11 năm sau, ngày 5/11/2004, báo Pháp Luật TP.HCM đăng bài: “Giáo sư, cựu Bộ trưởng Y tế Nguyễn Trọng Nhân: Tôi không thể sống chung với tham nhũng”.

Trong đó, GS Trọng Nhân kể lại đầu đuôi vụ việc dược sĩ Tín và xác nhận việc Cục QLD để thuốc giả thuốc dỏm nhập khẩu như hiện nay (năm 2004) là “do hồi đó (1993) mình xử lý chưa xong, chưa triệt để.

Sau khi dược sĩ Tín tự tử, hai ông vụ phó (dược sĩ T.N.D và dược sĩ P.X.L) “đánh” nhau dữ dội để tranh chức. Và sau này tôi mới hiểu vỉ sao họ “đánh” nhau? Vì họ tranh giành vị trí béo bở. Tôi đình chỉ chức vụ của hai ông luôn.

Bọn tham nhũng cũng ghê gớm lắm, nó tìm cách chống trả quyết liệt. Quãng cuối thời kỳ tôi làm bộ trưởng, tôi yêu cầu Hội đồng kỷ luật phải họp để xử lý triệt để vụ việc, nhưng một số thành viên chần chừ không họp.

Tôi đặt vấn đề với thứ trưởng thường trực phải họp hội đồng kỷ luật, để có quyết định kỷ luật những cán bộ sai phạm theo kết luận thanh tra, thì đùng một cái nhận được “trát” của trên gửi xuống yêu cầu đình chỉ mọi cuộc họp của Bộ Y tế. Cuối cùng, vụ án “chìm xuồng”!

GS Nhân cũng cho báo Pháp Luật biết, vì không thể sống chung với tham nhũng, tháng 11/1995, ông phải từ chức trước nhiệm kỳ (tháng 10/1992 – tháng 10/1997).

Cố bộ trưởng Nhân còn sợ mafia mà!

Khi não bộ quan chức và trí thức trống rỗng…

Khi não bộ quan chức và trí thức trống rỗng…

6-6-2022

Tôi bắt đầu bài viết này bằng câu chuyện kể khi đi tập huấn tại Huế. Buổi trưa khi ra nhà hàng liên hoan, một quan chức giáo dục ở một sở dục nọ tay cầm ly bia, tay chống nạnh ưỡn bụng đến chào đoàn chúng tôi. Sau lời giới thiệu chức vụ là lời chào xã giao, anh ta đến cụng ly một cô giáo trẻ, tay cụng tay ôm cho ra vẻ thân thiết. Khi tôi ngứa mắt làm lơ thì anh ta lại đến chỗ tôi, lại tay chống nạnh khoe bụng, tay bưng ly rót bia cho đầy và đòi cụng ly. Tôi xin lỗi, không cụng được! Thế là anh ta kèo nhèo một hồi rồi nốc cạn ly. Không dừng lại ở đấy, anh ta lè nhè, lải nhải chê tôi yếu, không biết uống bia thì không đáng làm thầy chứ đừng nói làm quan! Tôi để anh ta ba hoa một hồi, tôi đứng dậy, tay cầm ly, giơ cao lên và nói: “Cút ngay lập tức! Nếu anh còn léng phéng ở đây nữa, cái ly này sẽ cụng vào đầu anh đấy!”

Anh ta lo cút xéo bằng cái liếc mắt mang hình viên đạn.

Nhưng trong đoàn có người trách tôi là không biết quan hệ, với cung cách của tôi có thể làm mất mối liên kết làm ăn của khoa và trường! Hoá ra quan chức toàn quan hệ làm ăn trên bàn nhậu!

Kể lại chuyện này để thấy, quan chức và trí thức thời nay ngoài khoe của, khoe danh, còn khoe cả tửu lượng để làm sang.

Các bạn cứ để ý xem, ngoài bọn vô học khi không có việc làm thì ngồi lê la ở vỉa hè nốc bia rượu để giải sầu, rất đông dân nhậu ở nhà hàng là đám quan chức và trí thức. Nhà hàng đông người thành nơi để quan chức và trí thức ba hoa chích choè đủ thứ mà mình có. Nào bằng cấp danh hiệu, nào nhà cửa xe cộ, nào cách làm tiền nhanh, nào đào hoa gái gú…, có gì khoe tuốt. Lạ nhất là thi nhau uống, thi nhau nói, gân cổ lên mà nói, không cần ai nghe, miễn sao cái sự khoe này vang động ngập không gian là được!

Tôi chỉ có thể khẳng đinh, khi não bộ quan chức và trí thức trống rỗng thì họ chỉ có thể nhét rượu bia vào đầu để chứng tỏ mình có não!

Lối sống sa đoạ phổ biến ấy, đại biểu Dương Trung Quốc còn tự hào giữa nghị trường rằng, đó là “văn hoá rượu”, lại còn dẫn thơ Bác Hồ ra để chứng minh nữa thì hết thuốc chữa!

Nguyễn Đức Thịnh – cán bộ Ban Quản lý đường bộ Bắc Giang điều khiển xe ô tô gây tai nạn làm chết ba người tại Bắc Giang hôm 2/6/2022. Ảnh: VOV

Trong lối sống phổ biến ấy, những người có trí xem chừng cũng mất trí theo. Giả định, những người có trí, trong tình thế bắt buộc (gọi là “nhiệm vụ chính trị”) ngồi chung bàn hay gần bàn, nhiều khi chỉ là quan hệ bạn của bạn mà bị thách uống, ép uống để thi đua về cái gọi là “tửu lượng” thì cũng mất trí theo. Không biết tự bao giờ “tửu lượng” thành niềm tự hào, kiêu hãnh (từ trung đoàn bò đỏ hay dùng là “ngạo nghễ”) của quan chức và trí thức. Nhiều kẻ uống đầy bụng rồi móc họng ra uống tiếp mới kinh. Các vụ tai nạn giao thông diễn ra kinh hoàng đối với dân chỉ có thể có gốc lây nhiễm từ quân không não hay não chứa toàn bia rượu này!

Cái hành vi thách uống, ép uống như vậy, có đáng đưa vào một trong những hành vi bạo lực hay giết người hơn là “cái nhìn gợi tình”, “khen hàng xóm đẹp”, “vợ đòi chồng làm nhiều tiền hay thăng chức” không?

Cụ Tổng hay dùng từ “suy thoái tư tưởng, đạo đức, lối sống” cho đám quan chức và trí thức này. Tôi thì khẳng định, cái quân này có não đâu mà suy với thoái?

Kỷ luật ông Nguyễn Thanh Long và ông Chu Ngọc Anh

Kỷ luật ông Nguyễn Thanh Long và ông Chu Ngọc Anh

5-6-2022

Hai ông này được/ bị rơi vào tình huống là Ban chấp hành trung ương (BCHTƯ) xem xét, quyết định hình thức kỷ luật. Xét mặt tiêu cực, có nghĩa là hai ông đã “bị” rơi vào tầm ngắm là có thể bị cách chức, khai trừ đảng (thường dễ bị xử lý hình sự). Trường hợp này BCHTƯ ra quyết định, chắc để tránh Bộ Chính trị (BCT) “xử ép” theo hướng “tập trung dân chủ” tức là dân chủ với nhóm lãnh đạo, BCH TƯ biểu quyết tức là một bước dân chủ trong nội bộ đảng, nó thể hiện ý chí của đa số Uỷ viên trung ương (UVTƯ).

Nhưng xét mặt tích cực, thì vụ này y chang vụ đồng chí X được BCHTƯ xử trắng án năm xưa, khiến bác cả phải gạt lệ và không dám chỉ đích danh “Một đồng chí UVBCT”.

Có nghĩa là hai đồng chí này có cửa chạy anh em Trung Ủy [Trung ương uỷ viên]. Chỉ cần chạy được quá bán là thắng. Tuy nhiên, lần này khác trường hợp đồng chí X ở chỗ, X có quyền ban phát quyền lực cho anh Trung Ủy, do là cấp trên. Anh em bỏ phiếu chống đồng chí X cũng rủi ro, nhỡ ảnh thắng ảnh đì chết, nên kết quả là trắng án. Bây giờ hai đồng chí này chỉ ngang vai với các Trung Ủy khác, hoặc thấp hơn. Dẫn đến sự hứa hẹn quyền lực hầu như là không thể, mà chỉ có thể chạy tiền.

Hiện có 179 đồng chí Trung Ủy là chính thức được bầu, 20 đồng chí dự khuyết ngồi hóng. Vì thế nếu chạy thì hơi bị nặng tiền, phải mua được ít nhất 90 phiếu, mỗi phiếu chắc vài tỷ đồng, cũng căng. Mà biết đâu anh em vẫn nhận tiền rồi lại lật kèo thì sao? Nên muốn chắc thì cứ phải chạy ít nhất 120 đồng chí.

Nhưng, bác cả chắc cũng đã dự tính tình huống này, do kinh nghiệm gạt lệ ngày xưa, nên có thể kiềm chế anh em Trung Ủy bằng cây gậy. Chính là dùng vụ Việt Á để kiềm chế Trung Ủy các tỉnh.

Ngay hồi mới có vụ Việt Á, mình đã phân tích đây sẽ là vụ án quan trọng bậc nhất, liên quan đến việc đánh cờ người ở cấp đỉnh của chóp, do có thể dùng việc chia tiền cho CDC và Bệnh viện các tỉnh làm để khóa mồm lãnh đạo các tỉnh.

Anh em đều biết, giám đốc CDC chỉ ngang cấp trưởng phòng của Sở Y tế, một chức quan nhỏ, nên ăn sao được vài chục tỷ đồng của Việt Á lại quả. Chắc chắn anh em phải chia lên trên, trực tiếp là Sở Y tế và lãnh đạo tỉnh. Vì lãnh đạo tỉnh chính là trưởng ban chống dịch và là người ký Quyết định bắt test COVID cực đoan. Không bắt test thì ai chịu test, tiêu thụ sao được hàng? Thế nên động thái bắt giám đốc CDC các tỉnh chính là đốt đít lãnh đạo các tỉnh, tức là các anh em Trung Ủy đó.

Hiện tại công an chưa bắt hết CDC của 63 tỉnh thành đã mua hàng Việt Á, nhưng anh em to mồm chối là không nhận tiền đều đã bị hốt. Bắt một chú là để dọa 10 chú. Chắc giám đốc CDC các tỉnh đều đã bị triệu tập và ngoan ngoãn khai báo chia tiền cho sếp nào rồi. Tức là sự nghiệp chính trị của anh em Trung Ủy đã nằm trong tay bác cả. Ngoan thì thoát, không ngoan thì vào lò.

Chính vì thế, khả năng lật kèo của hai đồng chí này là cực khó, không thể như hồi đồng chí X thoát hiểm. Khi BCT đã chỉ đạo báo chí đánh hai đồng chí thì khó mà thoát. Nếu Trung Ủy nào dám lật kèo thì sẽ bị vào lò luôn, đây cũng là hình thức tập dượt cho việc bầu bán nhân sự chủ chốt sau này.

Phe “củi” và “lò” vẫn luôn tồn tại để đấu tranh với nhau. Củi sẽ dùng mồi nhử là tiền và quyền để thu phục nhân tâm, nhưng lò sẽ dùng bài đe dọa đốt lò để thu phiếu. Hãy chờ xem cuộc chiến củi-lò sẽ đi về đâu nhé.

Sự phối hợp nhịp nhàng trong hành động trục lợi

Sự phối hợp nhịp nhàng trong hành động trục lợi

Đỗ Ngà

5-6-2022

Một bộ test kit giá nhập chỉ 21.560 đồng/bộ nhưng bán ra gấp chục lần. Tổng giá trị nhập khẩu bộ test kit của Công ty Việt Á là 65 tỷ đồng nhưng bán ra được 4000 tỷ đồng. Có như vậy mới dám ngắt 800 tỷ đồng chỉ để … bôi trơn.

Bộ test kit này được quảng cáo là đạt kết quả chính xác gần 100%. Tuy nhiên, thực tế thì bộ kit này khi đem ra dùng cho kết quả rất thiếu chuẩn xác. Rất nhiều người được phỏng vấn lúc thì cho kết quả dương tính lúc thì cho kết quả âm tính khi xét nghiệm trên cùng một bệnh nhân.

Trong hơn 43.000 người chết vì Covid, không ai thống kê nổi có bao nhiêu người phải chết vì bộ test kit dỏm này gây ra. Sự bao trùm của loại bộ kit này trên toàn quốc đã gây ra thiệt hại không hề nhỏ. Người không bệnh nhưng test có bệnh và cho vào nhốt chung với người có bệnh rồi chết. Người có bệnh nhưng test không có bệnh, nên lây cho cộng đồng khiến nhiều người khác nhiễm bệnh chết v.v…

Những trường hợp nếu nhiễm bệnh mà không chết thì nó cũng làm tiêu hao sức lực và tiền bạc của xã hội rất lớn. Nói chung, bộ test kit dỏm nó gây thiệt hại không chỉ tiền bạc mà cả nhân mạng của dân. Ăn của người dân gần 4000 tỷ rồi còn gieo thêm cái chết và sự mất mát khác, thật sự là tột cùng của tội ác.

Trong vụ test kit dỏm của công ty Việt Á, điều đáng sợ không phải là khoản tiền trục lợi, mà sự phối hợp vô cùng nhịp nhàng giữa các ban ngành để ăn cướp tiền dân. Học viện Quân Y thì dựng lên nhóm nghiên cứu dỏm. Bộ Khoa học – Công nghệ thì thừa nhận kết quả nghiên cứu. Bộ Y tế thì thì ký quyết định sử dụng sản phẩm. Để tô thêm vẻ đẹp cho trò lừa đảo này, Ủy ban Nhân dân TP. HCM còn đề nghị tặng huân chương lao động hạng 3 cho Công ty Việt Á. Cả bộ máy chính quyền chỉ để phục vụ kế hoạch trục lợi toàn dân sao cho hoàn hảo nhất.

Trong bài “Chiêu lùa gà và con dấu mật” (*) tôi đã viết trước đó cũng đã nói lên sự phối hợp nhịp nhàng giữ các ban ngành. Trong trường hợp Mobifone mua AVG, Bộ Công an với Bộ Thông tin và Truyền thông phối hợp nhau ra văn bản trao đổi giữa Nguyễn Bắc Son và Tô Lâm để lùa thương vụ Mobifone mua AVG với giá 9.000 tỷ đồng rồi sau đó ngắt 7000 tỷ đồng tiền lời chia nhau. Nhiều cơ quan kết hợp, mục đích cũng chỉ là để moi tiền nhà nước một cách hoàn hảo nhất. Mà tiền nhà nước thì từ tiền thuế của dân mà ra.

Vụ chuyến bay giải cứu cũng vậy. Bộ Giao Thông Vận Tải ra chủ trương rồi chỉ định Vietnam Airlines thực hiện nghĩa vụ, Bộ Ngoại Giao làm nhiệm vụ “gom gà” nhét vào máy bay. Tiền vé được đẩy lên gấp 5 lần giá gốc để trấn lột. Mỗi chuyến bay kiếm khoảng 2 đến 3 tỷ, có tổng cộng 2000 chuyến bay. Vậy nhóm liên minh này kiếm từ 4000 đến 6000 tỷ đồng chia nhau. Đây lại thêm một hình ảnh nữa sự phối hợp nhịp nhàng giữa các ban ngành để trục lợi dân sao cho hoàn hảo nhất.

Chiêu trò trục lợi của chính quyền CS đã phát triển rất cao. Đây là “những bộ máy trục lợi” chứ không phải là cá nhân trục lợi. Các ban ngành khác nhau đều phối hợp rất nhịp nhàng, có phân công phân nhiệm rất chuyên nghiệp. Con người là chi tiết của bộ máy này, nếu ông Nguyễn Phú Trọng có bắt người thì bộ máy đó vẫn còn. Vì thế, ông Trọng có bắt bao nhiêu người, về bản chất vẫn không xóa được các bộ máy trục lợi này.

Tôi tự hỏi, không biết các các bộ ban ngành của Chính phủ họ đang làm gì nữa? Làm chính sách thì kém hiệu quả nhưng phối hợp nhau trục lợi thì lại vô cùng hiệu quả. Một bộ máy nhà nước như vậy thì họ làm được gì ngoài việc hại dân?

______

Tham khảo:

https://www.youtube.com/watch?v=yo4CGTsxAp8

https://www.youtube.com/watch?v=ScmW0cX6zVI

https://cafef.vn/gan-2000-chuyen-bay-giai-cuu-moi-chuyen-thu-loi-den-vai-ty-dong-20220605074815221.chn

______

(*) Chiêu “lùa gà” và con dấu “mật”

Để bắt gà, người ta sẽ bít các đường thoát và chỉ để một lối duy nhất cho gà “thoát thân”. Việc chuẩn bị xong xuôi thì tiến hành đuổi bắt, gà giáo giác tìm đường thoát. Chẳng có đường nào ngoài một lỗ duy nhất, thế là gà chui vào và bị nhốt vào lồng. Hết thoát!

Vụ án Mobifone mua AVG trước đây cũng là dạng “lùa gà” như vậy. Công ty AVG có giá trị chỉ 2000 tỷ, nhưng Mobifone muốn mua nó với giá 9000 tỷ từ tiền nhà nước để lấy 7000 tỷ chênh lệch chia nhau. Muốn mua được AVG giá cao thì phải bít hết con đường định giá thấp. Để AVG không thể rơi vào tay ai ngoài Mobifone bít đường tham gia của công ty nước ngoài.

Để lùa AVG vào tay Mobifone, Nguyễn Bắc Son lúc đó là Bộ trưởng TTTT- đơn vị chủa quản của Mobifone đã bắt tay với Tô Lâm – Thứ trưởng Bộ Công an lúc đó làm trò diễn kịch. Ngày 26/11/2014 Nguyễn Bắt Son cho Trương Minh Tuân gởi đến Tô Lâm Công văn số 200/BTTT-VP để trình bày rằng, có đơn vị “nước ngoài” muốn mua 75% cổ phần AVG. Đến ngày 8/12/2014, Tô Lâm gởi đến Nguyễn Bắc Son công văn số 4352/BCA-A81 để “khuyên” Nguyễn Bắc Son là đơn vị nước ngoài không thể sở hữu hơn 49% AVG và đưa ra ý kiến là “không để AVG rơi vào tay nước ngoài” để nhà nước không mất kiểm soát hạ tầng viễn thông. Màn đóng kịch này mục đích là lùa AVG vào tay Mobifone nhằm nhóm lợi ích trục lợi. Và đến ngày 5/3/2015, Trương Minh Tuấn thay mặt Nguyễn Bắc Son gởi công văn 44/BTTT-QLDN đến Tô Lâm báo là Mobifone đã thỏa thuận với AVG mua lại 95% cổ phần công ty này. Tất cả các công văn này đều đánh dấu “Mật”.

Xong phần lùa AVG vào tay Mobifone thì các bên liên quan tiến hành lùa AVG vào giá 9000 tỷ một cách trông có vẻ hợp lý. Để làm việc này, các bên liên quan đã “mời” 5 công ty định giá và thi nhau múa gậy: Công ty TNHH Hãng Kiểm toán AASC (AASC) thì định giá AVG là 33.299,4 tỷ đồng; Công ty TNHH Chứng khoán Ngân hàng TMCP ngoại thương Việt Nam (VCBS) định giá AVG là 24.548,1 tỷ đồng (VCBS không có tên trong danh sách các doanh nghiệp đủ điều kiện hành nghề thẩm định giá tài sản); Công ty TNHH Định giá Hà Nội – TPHCM (Hanoi Valu) định giá AVG là 18.519,9 tỷ đồng; Công ty Thẩm định giá AMAX (Một công ty được lập ra bởi con gái ông Nguyễn Tấn Dũng – bà Nguyễn Thanh Phượng) định giá AVG là 16.565 tỷ đồng. Tất cả 5 công ty đều đẩy giá AVG lên cao, để rồi bên mua giả vờ đàm phán với bên mán mua lại AVG với giá “hời” là 9000 tỷ đồng.

Sau khi lùa con gà AVG vào tay, các bên tiến hành giao dịch thương vụ và đã ngắt 7000 tỷ ra chia chác. Hành động “lùa gà” này hiện nay được các nhóm lợi ích cấu kết với quan chức để lùa nhiều khổ chủ tiền mất tật mang. Việc Trịnh Văn Quyết bán chui cổ phiếu đánh úp nhà đầu tư chính là hành động lùa gà. Để lùa được gà (nhà đầu tư) vào chuồng, Trịnh Văn Quyết và các quan chức ngành chứng khoán đã phối hợp với nhau. Ở vụ án Mobifone mua AVG thì chính Phạm Nhật Vũ phối hợp với Nguyễn Thanh Phượng, Nguyễn Bắc Son, Trương Minh Tuấn, Tô Lâm, Lê Nam Trà để lùa tiền nhà nước vào tay bọn họ mà chia chác thì vụ án “thao túng cổ phiếu” của Trịnh Văn Quyết là sự phối hợp giữa Trịnh Văn Quyết với Lê Hải Trà và Trần Văn Dũng. Đấy đều là liên minh Gian thương – Tham quan.

Vụ án Mobifone mua AVG sau đó được ông Nguyễn Phú Trọng moi ra gần hết gồm: Nguyễn Bắc Son – Bộ trưởng bộ TTTT, Trương Minh Tuấn – thứ trưởng dưới thời Nguyễn Bắc Son, Lê Nam Trà – Tổng giám đốc Mobifone, Phạm Nhật Vũ – Tổng giám đốc AVG, Võ Văn Mạnh giám đốc AMAX. Trong đó Nguyễn Thanh Phượng lọt lưới vì Nguyễn Thanh Phượng không đứng tên thành lập AMAX mà thay vào đó là “hình nhân thế mạng” Võ Văn Mạnh. Tô Lâm vẫn an toàn thì dấu “Mật” vì tài liệu diễn kịch ấy không được phép mở.

Trong vụ án này, ngoài hành động “lùa gà” của liên minh Gian thương – Tham quan thì điều đáng nói khác nữa là, đó là con dấu “Mật” trong các thương vụ có sự tham gia của nhà nước. Trong vụ án Mobifone mua AVG thì con dấu “Mật” chính là một dạng boongke an toàn bảo vệ các quan chức. Tô Lâm đã trú ẩn trong boongke đó rất. Chính Nguyễn Phú Trọng đã không bật đèn xanh cho phía cơ quan điều tra mở dấu “Mật” đó mục đích là để bảo vệ Tô Lâm. Lúc đó ông Trọng cần Tô Lâm cho nhiều mục đích khác thiếu chân chính. Và không phụ công ơn, sau đó Tô Lâm đã giúp ông Trọng bắt cóc Trịnh Xuân Thanh, bắt cóc Vũ Nhôm, và nhúng tay vào vụ Công an TP. HN bắn chết Cụ Kình vv… Nói chung, ông Trọng cũng đang dùng chữ “Mật” để bảo vệ người phe ông ta khỏi bàn tay luật pháp. Dấu “Mật” của chế độ CS nó đã biến tướng, không phải nó được dùng để bảo vệ bí mật nhà nước mà là với mục đích như thế.

Hiện nay tài liệu truy tố ông cựu Thứ trưởng Bộ Y tế – Cao Minh Quang cũng đang vướng đến một số tài liệu có dính dấu “Mật”. Không biết dấu “Mật” này đang bảo vệ ai? Nếu nhân vật nấp sau dấu “Mật” ấy là người “phe ta” thì Nguyễn Phú Trọng sẽ không cho mở, còn nếu không thuộc thì chuyện mở dấu “Mật” là không khó. Đấy! Bản chất “đốt lò” của ông Trọng thực chất bên trong nó có lắm vấn đề để soi, nó không đẹp như báo chí tung hô.

_________

Công Đức & Công Quỹ – S.T.T.D Tưởng Năng Tiến

S.T.T.D Tưởng Năng Tiến – Công Đức & Công Quỹ

Ảnh của tuongnangtien

 tuongnangtien

Lần đầu tiên ghé phi trường Wattway, giữa thủ đô Vientiane, tôi ngại nước Lào khó kiếm chỗ đổi ngoại tệ nên chìa luôn năm trăm Mỹ Kim cho một cô gái xinh xinh (đang ngồi ngáp vặt ở quầy exchange money) và vô cùng bối rối khi được người đẹp trao lại cho cả chục triệu đồng – trông rất bèo nhèo – mà nàng gọi là tiền Kip.

Tôi vừa nhét vội mớ tiền nhầu nhĩ vào ba lô, vừa lầu bầu bằng tiếng mẹ đẻ (“sao mà nhiều dữ vậy má non”) rồi chợt nhớ ra rằng người dân miền Nam –  ngày trước –  vẫn thường hay giễu cợt khi nói đến “tiền Lèo,” với hàm ý rằng đây là loại chỉ tệ mà giá trị thì vô cùng … tồi tệ !

Bây giờ thì chắc chắn chả còn người Việt nào cười đùa như thế nữa vì tiền bạc ở xứ sở này, hiện nay, cũng chả khác tiền Lèo là mấy! Tiền Chùa thì khác. Nó không bị rẻ rúng như tiền Lèo nhưng cũng không được coi trọng gì cho lắm vì là của thiên hạ (tiền bá tánh/other people’s money) nên khi có dịp thì ai cũng tiêu dùng thả cửa, kể cả lắm vị sư tăng.

Dùng tiền công đức để đánh bạc, chơi đĩ, nhậu nhẹt (lai rai) tuy không phải là hiện tượng phổ biến nhưng cũng chả hiếm hoi chi, khi Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam lựa chọn phương châm hành đạo mới (“Đạo pháp – Dân tộc – Chủ Nghĩa Xã Hội”) và sinh hoạt “dưới bóng cây Kơ Nia” của Mặt Trận Tổ Quốc – kể từ tháng 11 năm 1981.

Cờ tới tay ai, người nấy phất. Tiền vô túi ai, kẻ nấy xài là chuyện bình thường. Chỉ có điều bất thường khiến nhà nước phải bận lòng (hay “động lòng”) vì số tiền công đức mà nhà chùa đang nắm giữ, ngó bộ, quá nhiều!

Nhiều là bi nhiêu?

Bỉnh bút Văn Tâm tường thuật:

Đến nay, GHPGVN chưa công khai số tiền công đức từ các ngôi chùa của mình. Tuy nhiên, có thể hình dung một phần nào đó về độ lớn của tiền công đức qua các con số khác. GHPGVN cho biết đã chi 6.838 tỷ đồng để làm từ thiện từ năm 2012 đến năm 2017. Hay vụ việc Đại đức Thích Thanh Toàn, trụ trì chùa Nga Hoàng ở huyện Tam Đảo, tỉnh Vĩnh Phúc, xin nhận tài sản 200 – 300 tỷ đồng để hoàn tục sau khi bị tố cáo sàm sỡ phóng viên.

FB Thảo Dân nhận xét: “Nặn óc mới ra bao nhiêu thứ thuế, mà dân cũng chửi cho ủng óc. Rứa mà đồng chí chùa nhàn nhã thảnh thơi tiền như vỏ hến, nhà nước nào chịu được.”

Vì không “chịu được” nên ngày 4 tháng 5 năm 2021, Bộ Tài Chánh ra thông báo “vừa hoàn thiện dự thảo thông tư hướng dẫn quản lý, thu chi tài chính cho công tác tổ chức lễ hội và tiền công đức, tài trợ cho di tích và hoạt động lễ hội. Quy định này nhằm quản lý chặt chẽ nguồn tiền công đức, tài trợ cho các hoạt động nêu trên.”

Nhà Chùa, tất nhiên, phản đối:

Ngày 20/4/2022, Giáo hội Phật giáo Việt Nam đã gửi công văn phản hồi dự thảo thông tư lần thứ ba của Bộ Tài chính về việc quản lý tiền công đức, tiền tài trợ tại các di tích.

Theo đó, thứ nhất, giáo hội không chấp nhận quy định nhà chùa phải báo cáo cho nhà nước về các khoản thu, chi khi tổ chức lễ hội tại các di tích thuộc giáo hội.

Thứ nhì, giáo hội phản đối yêu cầu dùng tiền công đức của nhà chùa để tổ chức các lễ hội do cơ quan nhà nước tổ chức tại các di tích tôn giáo.

Thứ ba, giáo hội yêu cầu dự thảo không đặt ra quy định về việc quản lý chi tiêu, minh bạch tiền công đức, tiền tài trợ của các tổ chức tôn giáo và các di tích tôn giáo. (Thái Thanh. “Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Không Muốn Minh Bạch Tiền Công Đức.” Tạp Chí Luật Khoa May 21, 2022).

Vẫn theo nhận xét của tác giả Thái Thanh thì “yêu cầu này của giáo hội khó có thể trở thành hiện thực.”

Sao mà “thành” được! Đâu thì không biết chớ ở nước CHXHCNVN thì thằng nào có súng là thằng đó nắm tiền. Khỏi có nói nhiều, và cũng khỏi phải bàn cãi lôi thôi gì nữa. Kể từ nay công đức và công quỹ là một, chấm hết!

Thế cũng hay (cho nó tiện việc sổ sách) nhưng chưa “hết” đâu! Còn một vấn nạn mà nhiều người quên đặt ra là công quỹ hiện đang được sử dụng ra sao? Câu trả lời có thể tìm được dễ dàng, qua vài cái tựa ngắn ngủi, trên trang nhất của những tờ báo quốc doanh:

Ô hay! Thế thì ngân quỹ “biến” đi đâu?

Tiền nhà nước thì cũng giống như tiền của nhà chùa vậy mà, cũng đều là của bá tánh cả. Sư tăng mà còn chơi xả láng (sáng về sớm) thì nói chi đến giai tầng cán bộ. Báo Người Lao Động, số ra ngày 16 tháng 5 năm 2022, ái ngại cho hay:

Việc cựu chủ tịch UBND TP Hạ Long Phạm Hồng Hà bị cơ quan tố tụng tỉnh Quảng Ninh bắt giam gây chú ý dư luận không phải vì quan chức này rơi vào vòng lao lý mà vì khối tài sản quá lớn.

Theo đó, cựu chủ tịch này ngoài căn biệt thự đang ở được ước đoán có giá gần trăm tỉ đồng cùng dàn cây cảnh độc, lạ và 4 chiếc ô tô đắt tiền, gồm: 1 chiếc SUV hiệu Lexus LX570 có giá từ 8 – 10 tỉ đồng tùy phiên bản; 1 chiếc Lexus ES 250 giá từ 2,6 tỉ đồng; 1 chiếc SUV hiệu Vinfast Lux SA 2.0 giá từ 1,2 tỉ đồng; 1 chiếc Mercedes E 300 giá từ gần 2,9 tỉ đồng.

Nói tóm lại thì dù công đức hay công quỹ cũng đều … thất thoát ráo trọi. Bỏ vô đâu thì cũng thế (thôi) nên tác giả Tân Phong có đề nghị rất thực tế như sau: “Cái hòm công đức phải được chia phần cho đều. ‘Của đồng chia ba, của nhà chia đôi,’ ít nhất thì cũng phải chia làm ba. Một phần nộp về Bộ Tài Chính, một phần nộp về Giáo Hội quốc doanh và phần còn lại chia cho các sư quốc doanh trụ trì …thì có thế mới yên được.”

Trong tinh thần “tốt đạo đẹp đời” và với ý hướng “xây dựng khối đoàn kết dân tộc,” tôi hoàn toàn nhất trí với đề xuất thượng dẫn. Chứ nhà nước lại cứ nhất định muốn vơ hết phần của nhà chùa thì ngó cũng (hơi) khó coi, và cũng khó làm.

Chả lẽ, từ nay, Ban Tôn Giáo Chính Phủ lại phải gài thêm vào mỗi chùa vài nhà sư nữa để canh chừng tiền bạc? Và dù vậy (chăng nữa) cũng chưa chắc đã êm vì chả có gì bảo đảm là “chi bộ nhà chùa” sẽ không thông đồng với nhau để chia chác mấy cái thùng công đức.

Hơn nữa, công bằng và khách quan mà xét, chính phủ không nên quên vai trò tích cực của nhà chùa trong việc … an dân! Trong số 17. 000 ngôi chùa hiện nay thì tuyệt đại đa số (14.500) đều được điều hành bởi những tu sỹ quốc doanh. Đám ma tăng trụ trì này đã góp phần không nhỏ trong việc ru ngủ đám đông bởi nhiều hủ tục mê tín dị đoan.

Thay vì lên chùa (gọi vong, thỉnh vong, cúng vong, nhập hồn, giải oan, giải hạn, cúng linh …) quần chúng lại xuống đường (đòi hỏi quyền sở hữu đất đai, hủy bỏ điều 4 hiến pháp, bầu cử tự do, tam quyền phân lập …) thì lôi thôi lắm và lôi thôi lớn.

Với cái thế nước chông chênh hiện nay, và trong tình cảnh thù trong/giặc ngoài như hiện tại mà nhà nước vẫn nhất định không chịu ăn chia với nhà chùa thì e chả phải là một quyết định khôn ngoan. Ấy là tôi vì quá rảnh nên cũng bàn (chơi) thế thôi. Hy vọng cũng lọt tai được vài người, nhất là những vị vẫn hay bỏ tiền vào mấy cái thùng công đức ở những ngôi chùa của GHPGVN (không) TN!