Các tổ chức nhân quyền kêu gọi Miến Điện thả hết tù nhân chính trị

Các tổ chức nhân quyền kêu gọi Miến Điện thả hết tù nhân chính trị

Tù nhân chính trị Miến Điện Win Thaw (trái) và Win Hla bên ngoài nhà tù Insein sau khi được trả tự do, ngày 23 tháng 7, 2013.

Tù nhân chính trị Miến Điện Win Thaw (trái) và Win Hla bên ngoài nhà tù Insein sau khi được trả tự do, ngày 23 tháng 7, 2013.

 

24.12.2013

Các tổ chức nhân quyền hối thúc Tổng thống Miến Ðiện có đường lối cải cách giữ lời hứa trả tự do cho tất cả tù nhân chính trị vào cuối năm nay.

Hàng trăm tù nhân chính trị đã được trả tự do trong 2 năm qua trong một đợt ân xá theo lệnh của Tổng thống Thein Sein.

Nhưng hàng chục người bất đồng chính kiến vẫn còn bị giam giữ, và nhiều người chỉ trích là Miến Điện còn được gọi là Myanmar tiếp tục bỏ tù những người chỉ trích chính phủ.

Tổ chức theo dõi Nhân quyền Human Rights Watch hôm nay cho hay chỉ có 39 người bị tù trong danh sách các tù nhân chính trị được một ủy ban duyệt xét của chính phủ cứu xét.

Nhưng con số này không bao gồm 200 người bị truy tố trong năm nay về các tội chính trị, nhiều người bị truy tố theo luật mới nghiêm nhặt hạn chế các cuộc biểu tình.

Tổ chức theo dõi Nhân quyền muốn Miến Điện trả tự do cho tất cả các tù nhân chính trị và thực hiện cải cách tư pháp để ngăn ngừa những vụ bắt giữ tiếp diễn.

Ủy ban Duyệt xét Tù nhân chính trị do chính phủ bổ nhiệm đưa ra đề nghị tương tự trong một bức thư gởi đến Tổng thống trước đây trong tháng.

Các thành viên ủy ban dự trù họp với các giới chức cao cấp tại Naypidaw ngày hôm nay, hy vọng tất cả các tù nhân chính trị có thể được trả tự do trước ngày 31 tháng 12.

Trước đây trong năm, trong một chuyến đến thăm London, Tổng thống Thein Sein đã hứa sẽ trả tự do cho tất cả các tù nhân chính trị trước cuối năm nay.

Giam giữ tùy tiện các đối thủ chính trị là đặc điểm của nhà cầm quyền quân sự Miến Điện, đã cai trị nước này 5 thập niên cho đến năm 2011.

Ngoài việc trả tự do cho các tù nhân chính trị, chính phủ mới Miến Điện đã nới lỏng kiểm duyệt báo chí và cho phép lãnh tụ đối lập Aung San Suu Kyi ra tranh cử Quốc hội thành công.

Cải cách tại Miến Điện nhận được sự ca ngợi của các chính phủ phương Tây, nhiều chính phủ đã nới lỏng các chế tài đối với quốc gia Đông Nam Á này.

Philippines : Nổ súng tại sân bay Manila khiến bốn người chết

Philippines : Nổ súng tại sân bay Manila khiến bốn người chết

Cảnh phi trường quốc tế Manila  sau vụ nổ súng,  ngày 20/12/2013

Cảnh phi trường quốc tế Manila sau vụ nổ súng, ngày 20/12/2013

REUTERS/Che Cillo

Trọng Thành

RFI

Hôm nay, 20/12/2013, tại sân bay Manila, Philippines, một số hung thủ hiện còn chưa xác định được danh tính, đã xả súng giết hại bốn người, trong đó có một thị trưởng.

Đoạn phim trên kênh truyền hình địa phương GMA cho thấy các hành khách hoảng loạn, khi một người bị trúng đạn chết gục trên mặt đất ở bên ngoài cửa số 3.

Hai người trong số ba người thiệt mạng khác là cháu trai của người thị trưởng, mới 18 tháng tuối, và một cộng sự của ông, theo thông báo của Bộ trưởng Tư pháp Philippines. Vụ nổ súng kể trên còn khiến 4 người khác bị thương.

Thị trưởng Ukol Talumpa – người vừa bị sát hại – là người đứng đầu thành phố Lagaban, với khoảng 40.000 dân cư, thuộc đảo Mindanao, nơi hoành hành của nhiều băng đảng tội phạm và các nhóm vũ trang Hồi giáo đòi độc lập. Thị trưởng Ukol Talumpa vừa thắng cử trong cuộc bầu cử hồi tháng 5, đối mặt với thị trưởng mãn nhiệm, thuộc đảng của Tổng thống Benigno Aquino. Ông đã từng chết hụt hai lần vào năm 2012 và năm 2010, trong đó có một vụ tấn công tại Manila.

Theo giới quan sát, đời sống chính trị tại Philippines bị tham nhũng và bạo lực hoành hành, đặc biệt vào thời điểm sát các cuộc bầu cử. Vào tháng 5 vừa rồi, hơn 60 người đã thiệt mạng trong khoảng thời gian diễn ra các cuộc bầu cử địa phương.

 

Hàng may mặc trẻ em của Trung Quốc chứa chất độc

Hàng may mặc trẻ em của Trung Quốc chứa chất độc

18.12.2013

Một báo cáo của tổ chức Hòa bình xanh Đông Á công bố ngày 18/12 cho biết hàng may mặc trẻ em sản xuất tại hai thành phố ở Trung Quốc có chứa chất gây rối loạn hormone và hóa chất độc hại đối với hệ sinh sản.

Từ tháng 6 đến tháng 10 năm nay, tổ chức Hòa bình xanh đã mua 85 mặt hàng may mặc trẻ em tại hai thành phố sản xuất nhiều nhất Trung Quốc là Trị Lý ở tỉnh Chiết Giang và thành phố Thạch Sư ở tỉnh Phúc Kiến.

Các cuộc kiểm nghiệm được phòng thí nghiệm của bên thứ ba thực hiện độc lập phát hiện thấy chất NPE, một chất gây rối loạn hormone, trong hơn phân nửa số mẫu trong khi chín trên 10 mặt hàng làm bằng polyester dương tính với chất antimon độc hại. Chất phthalate, được biết có độc tính đối với hệ sinh sản, cũng được phát hiện ở nồng độ cao ở hai mẫu.

Lee Chih An, một giới chức của Hòa bình xanh Ðông Á, cho biết quần áo trẻ em mà tổ chức này điều tra được bán cho 98 phần trăm thành phố ở Trung Quốc và nhiều nước khác khắp thế giới bằng hình thức truyền thống và thương mại điện tử vốn đang ngày càng phổ biến.

 

Giới chức này nói cuộc điều tra gửi một tín hiệu nghiêm trọng cảnh báo phụ huynh của hơn hai trăm triệu trẻ em Trung Quốc và các đối tác nước ngoài của họ.

Ngành công nghiệp sản xuất quần áo trẻ em ở Trung Quốc trị giá khoảng 165 tỉ đô la với mức tăng trưởng hàng năm dự kiến là 30 phần trăm, là một trong những ngành kinh tế phát triển nhanh nhất ở Trung Quốc.

​Tuy nhiên, ông Lee nói không có sự quản lý chặt chẽ những hóa chất được sử dụng trong hàng may mặc cho trẻ em. “Một tiêu chuẩn an toàn quốc gia đối với những hóa chất độc hại sử dụng trên hàng may mặc trẻ em nằm trong ngăn kéo của những người làm chính sách đã sáu năm nay, và chúng tôi không biết khi nào thì nó mới được ban hành,” ông Lee nói tiếp.

Ngay cả cơ quan quản lý chất lượng của Trung Quốc cũng đồng tình rằng quần áo trẻ em có thể gây nguy hại. Tháng 5 năm nay, Tổng cục Giám sát Chất lượng của Trung Quốc phát hành cẩm nang tiêu dùng khuyến cáo chọn mua quần áo trẻ em nhạt màu, không có chất làm sáng dạ quang hay có in sắc tố.

Một cuộc khảo sát của Hiệp hội Người tiêu dùng Bắc Kinh hồi tháng 6 cho thấy 38 phần trăm quần áo trẻ em không đạt tiêu chuẩn chất lượng.

Hòa bình xanh nói Trung Quốc không nên tiếp tục liều lĩnh với sức khỏe của trẻ em ra và hối thúc nước này thiết lập một chính sách quản lý hóa chất mang tính toàn diện và nghiêm ngặt.

Nguồn: Greenpeace, USA Today

Mỹ cảnh cáo ý đồ Trung Quốc lập vùng phòng không ở Biển Đông

Mỹ cảnh cáo ý đồ Trung Quốc lập vùng phòng không ở Biển Đông

Tổng thống Philippines Benigno Aquino (P) tiếp Ngoại trưởng Mỹ John Kerry tại Phủ Tổng thống Malacanang, Manila, 17/12/2013

Tổng thống Philippines Benigno Aquino (P) tiếp Ngoại trưởng Mỹ John Kerry tại Phủ Tổng thống Malacanang, Manila, 17/12/2013

REUTERS/Brian Snyder

Tú Anh

RFI

Sau ba ngày thămViệt Nam, Ngoại trưởng Mỹ John Kerry đã đến Philippines vào hôm nay 17/12/2013. Trong bối cảnh tham vọng của Trung Quốc lấn chiếm biển đảo, Ngoại trưởng Mỹ ủng hộ Manila cảnh cáo Bắc Kinh về ý đồ lập vùng phòng không tại biển Đông Nam Á mà Bắc Kinh gọi là Hoa Nam.

Trung Quốc không được đơn phương thành lập một vùng (phòng không) tại biển Đông như đã làm tại một nơi khác trong khu vực. Trên đây là lời cảnh cáo của Ngoại trưởng Mỹ John Kerry trong cuộc họp báo vào hôm nay tại Manila.

Trong chuyến công du đầu tiên tại Philippines kể từ khi nhậm chức, Ngoại trưởng John Kerry đã công khai ủng hộ quốc đảo Đông Nam Á này, được xem là « đồng minh then chốt » đối đầu với tham vọng bành trướng của Bắc Kinh.

Trong chương trình thăm viếng hai ngày, ông John Kerry sẽ đi thăm nạn nhân cơn bão Haiyan mà Hoa Kỳ đã hỗ trợ hơn 20 triệu đôla cùng một đội hùng hậu có cả hàng không mẫu hạm, tuần dương hạm và một lữ đoàn Thủy Quân Lục Chiến.

Ngược lại, Trung Quốc lúc đầu chỉ thông báo viện trợ cho nạn nhân Philippines 100.000 đôla và chỉ miễn cưỡng tăng lên 2 triệu, sau khi Bắc Kinh bị công luận trong và ngoài nước chế nhạo.

Theo giới phân tích, thái độ khiêu khích của Trung Quốc với vùng phòng không tại Hoa Đông và mưu toan tương tự ở biển Đông Nam Á làm cho Manila vừa bất bình vừa lo ngại. Người ta chờ đợi Mỹ và Philippines nhanh chóng đạt thỏa thuận mới về hợp tác quân sự ,cho phép quân đội Mỹ đồn trú đông đảo hơn và thường xuyên hơn tại Philippines. Một hình thức để Washington trấn an các nước khu vực là lúc nào cũng có Hoa Kỳ bên cạnh.

Bản đồ 9 đoạn của Trung Quốc mà Việt Nam gọi là « lưỡi bò » lấn chiếm hơn 80% diện tích Biển Đông, gần như là tất cả biển và đảo của Philippines và Việt Nam.

 

47 dân biểu Mỹ kêu gọi ông Kerry nêu vấn đề nhân quyền khi đến Việt Nam

47 dân biểu Mỹ kêu gọi ông Kerry nêu vấn đề nhân quyền khi đến Việt Nam

Ngoại trưởng Mỹ John Kerry và Chủ tịch nước Việt Nam Trương Tấn Sang tại Bộ Ngoại giao Mỹ ở Washington, ngày 24/7/2013.

Ngoại trưởng Mỹ John Kerry và Chủ tịch nước Việt Nam Trương Tấn Sang tại Bộ Ngoại giao Mỹ ở Washington, ngày 24/7/2013.

 

Trà Mi-VOA

11.12.2013

Các nhà lập pháp của Hoa Kỳ gửi thư yêu cầu Ngoại trưởng John Kerry đặt vấn đề nhân quyền với Việt Nam trong chuyến công du của ông sang Trung Đông và Đông Nam Á từ ngày 11/12 đến 18/12.

Dân biểu liên bang Hoa Kỳ Loretta Sanchez cùng với dân biểu Zoe Lofgren đứng đầu lá thư bao gồm chữ ký của 47 nghị sĩ thuộc lưỡng đảng hôm 11/12 gửi tới Ngoại trưởng Kerry kêu gọi ông ưu tiên vấn đề nhân quyền trong các cuộc thảo luận với giới lãnh đạo Việt Nam, yêu cầu Hà Nội phải cải thiện tình trạng nhân quyền.

Phát biểu vinh danh các nhà đấu tranh dân chủ Việt Nam nhân Ngày Quốc tế Nhân quyền 10/12, bà Sanchez, Đồng Chủ tịch Nhóm hoạt động tại Quốc hội Mỹ về các vấn đề Việt Nam, nói thực trạng nhân quyền của Hà Nội rất đáng quan tâm.

Bà Sanchez tố cáo: ‘Chính phủ Việt Nam vẫn đàn áp các tiếng nói đối lập với nhà nước bằng cách sách nhiễu, đe dọa, và bắt bớ các nhà đấu tranh dân chủ. Các nhà hoạt động bị giam cầm thường bị tra tấn, không được hỗ trợ pháp lý và không được gặp người thân’.

Dân biểu Sanchez cho biết bà ‘đặc biệt lo ngại về sự tàn ác của công an Việt Nam đối với các sinh viên, các nhà cổ xúy nhân quyền, và thành viên của Mạng lưới Blogger Việt Nam’.

Bà Sanchez, Đồng Chủ tịch Nhóm hoạt động tại Quốc hội Mỹ về các vấn đề Việt Nam.

Bà Sanchez, Đồng Chủ tịch Nhóm hoạt động tại Quốc hội Mỹ về các vấn đề Việt Nam.

Bà Sanchez nói các vi phạm nhân quyền của Việt Nam phải được giải quyết trước khi Hoa Kỳ tiến hành quan hệ đối tác kinh tế với Hà Nội.

Dân biểu Sanchez nhấn mạnh bà dứt khoát không ủng hộ Đối tác Xuyên Thái Bình Dương (TPP) với Việt Nam cho đến khi nào Hà Nội có các bước cụ thể chứng minh cải thiện thành tích nhân quyền.

Kêu gọi mọi người vinh danh những người Việt Nam dấn thân tranh đấu cho quyền tự do, nhân Ngày Quốc tế Nhân quyền, dân biểu Loretta Sanchez nói: ‘Chúng ta phải tiếp tục góp phần làm vang vọng tiếng nói của họ, buộc nhà cầm quyền Hà Nội phải ngưng đàn áp nhân quyền, và kêu gọi phóng thích các tù nhân lương tâm bị cầm tù khắc nghiệt.’

Bà Sanchez thúc giục mọi người tiếp tục góp phần làm vang vọng tiếng nói của những nhà dân chủ tại Việt Nam, buộc Hà Nội phải ngưng đàn áp nhân quyền và phóng thích tù nhân lương tâm.

Cùng lúc đó, chiều ngày 11/12, một phái đoàn liên tôn của cộng đồng người Việt có cuộc tiếp xúc với ông Scott Busby, Phó Trợ lý Ngoại trưởng Hoa Kỳ đặc trách Nhân quyền-Dân chủ-Lao động, để trình bày những quan tâm về đàn áp tôn giáo tại Việt Nam và vận động Ngoại trưởng Kerry lưu ý vấn đề nhân quyền khi tới Hà Nội.

Ông Trần Thanh Tùng, một thành viên trong phái đoàn, đại diện Hiệp hội Giáo dân Cồn Dầu, cho biết:

“Phái đoàn chúng tôi khoảng 12 người là đại diện các tôn giáo như Cao Đài, Hòa Hảo, Phật giáo, Công giáo, Hiệp hội Giáo dân Cồn Dầu..v..v..lên gặp ông Scott Busby và các nhân viên Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ chiều nay lúc 4 giờ tại trụ sở Bộ. Chúng tôi sẽ nêu các vấn đề nhân quyền như quyền tự do tôn giáo để Ngoại trưởng Mỹ đặt ra với Việt Nam.”

Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ nói cuộc gặp giữa Ngoại trưởng Kerry với lãnh đạo Việt Nam tại Hà Nội sắp tới nhằm thăng tiến mối quan hệ Đối tác Toàn diện.

Các cuộc thảo luận khi ông Kerry ghé TPHCM dự kiến xoay quanh việc phát triển quan hệ thương mại Việt-Mỹ và đẩy mạnh vai trò giáo dục.

Đôi bên cũng sẽ trao đổi một loạt các vấn đề song phương và khu vực.

Việt Nam và Philippines là hai chặng dừng cuối trong chuyến công du lần này của Ngoại trưởng John Kerry. Đây là chuyến đi Châu Á thứ tư kể từ khi ông Kerry nắm chức Ngoại trưởng Mỹ.

Kerry sẽ nêu nhân quyền khi thăm VN? (BBC)

Miến Điện thả thêm 44 tù nhân chính trị

Miến Điện thả thêm 44 tù nhân chính trị

Người Miến Điện lưu vong mở một chiến dịch vận động đòi trả tự do cho mọi tù nhân chính trị - REUTERS /R. Ranoco

Người Miến Điện lưu vong mở một chiến dịch vận động đòi trả tự do cho mọi tù nhân chính trị – REUTERS /R. Ranoco

Trọng Nghĩa

RFI

Vào đúng ngày khai mạc Đông Nam Á vận hội, sự kiện được cho là biểu tượng rõ nhất về tiến trình mở cửa đang diễn ra tại Miến Điện, chính quyền nước này ngày hôm nay, 11/12/2013, đã loan báo quyết định ân xá thêm 44 tù nhân chính trị. Quyết định này nằm trong một loạt các đợt phóng thích tù nhân vì chính kiến đã được Naypyidaw tiến hành từ ngày một chính quyền dân sự lên cầm quyền tại Miến Điện vào năm 2011.

Phát biểu với hãng tin Pháp AFP, ông Maung Shwe Hla một cố vấn tổng thống Miến Điện xác nhận : « Có tổng cộng 44 tù nhân được trả tự do vào hôm nay trên toàn quốc ».

Đợt thả tù chính trị gần đây nhất tại Miến Điện diễn ra vào giữa tháng Mười một vừa qua, nhân chuyến công du của bà một phái đoàn Liên Hiệp Châu Âu do bà Catherine Ashton, người đứng đầu ngành ngoại giao dẫn đầu. Khi ấy, sau cuộc gặp giữa Tổng thống Miến Điện Thein Sein với bà Ashton, Naypyidaw đã loan báo việc phóng thích 69 người nhưng không đưa ra danh sách cụ thể.

Theo các tổ chức bảo vệ nhân quyền, trong đợt ân xá đó, có hai người cháu trai của nhà cựu độc tài Ne Win, bị kết án về tội phản quốc vào năm 2002 cùng với một số thành viên khác trong gia đình. Ho bị cáo buộc âm mưu tổ chức một cuộc đảo chính.

Kể từ khi tập đoàn quân sự cầm quyền tại Miến Điện giải thể vào tháng 3 năm 2011, chính quyền dân sự lên thay đã lần lượt trả tự do cho hàng trăm nhân vật đối lập, nhà sư, nhà báo và luật sư.

Tuy vậy chính quyền vẫn bị các tổ chức bảo vệ nhân quyền buộc tội « thả tay này nhưng bắt tay kia », dùng các quyết định ân xá nhỏ giọt để giành thiện cảm của các nước ngoài nhân những sự kiện ngoại giao quan trọng, trong khi vẫn tiếp tục truy bức giới bất đồng chính kiến trong nước​​.

Chính nhân chuyến công du đầu tiên đến Luân Đôn vào tháng Bảy vừa qua mà Tổng thống Miến Điện Thein Sein đã hứa sẽ trả tự do cho toàn bộ các tù nhân lương tâm vào cuối năm nay.

Trên vấn đề này, phải công nhận là chính quyền Miến Điện đã có một bước tiến rõ rệt : Sau gần nửa thế kỷ luôn luôn phủ nhận sự tồn tại của tù nhân chính trị, vào cuối năm 2012, ông Thein Sein đã công nhận sự thật khi tuyên bố thành lập một ủy ban để xác định các tù nhân chính trị trong số những người bị giam cầm.

Đợt ân xá hôm nay phải chăng là đợt cuối cùng ? Ông Bo Kyi thuộc Hiệp hội Hỗ trợ Tù nhân Chính trị Miến Điện – một thành viên ủy ban xác định quy chế tù nhân chính trị do ông Thein Sein thành lập – vẫn tỏ ý hoài nghi. Theo ông, hiện vẫn còn 44 tù nhân chính trị bị giam giữ sau lệnh ân xá hôm nay, trong khi 200 người khác đang chờ xét xử.

Trả lời AFP, nhà đấu tranh này xác định : « Chính phủ nên tạo các điều kiện pháp lý (cho phép) biểu tình… Ngày nào còn những vụ bắt giữ tùy tiện, ngày đó còn tù nhân chính trị ».

Buôn người và cuộc chiến chống nạn nô dịch thời hiện đại

Buôn người và cuộc chiến chống nạn nô dịch thời hiện đại

Một thiếu nữ Bangladesh 14 tuổi hành nghề mại dâm ở thành phố Faridpur, miền trung Bangladesh.

Một thiếu nữ Bangladesh 14 tuổi hành nghề mại dâm ở thành phố Faridpur, miền trung Bangladesh.

 

Faiza Elmasry

07.12.2013

Nạn buôn người có mặt tại hầu hết các nơi trên thế giới – trẻ em, thiếu nữ, kể cả đàn ông – bị lừa và bị ép bán dâm, lao động cưỡng bức và những hình thức nô dịch khác, không thể trốn thoát được. Con số phỏng định mới nhất cho thấy có khoảng 100.000 trẻ em và người lớn bị buôn bán tại Mỹ mỗi năm. Tuy nhiên, nhiều nhà hoạt động khác nhau đang cùng nỗ lực chống lại nạn buôn người.

Cách đây 8 năm, cô Shamere McKenzie là một sinh viên đại học 21 tuổi có nhiều hoài bão ở New York. Nhưng cuối cùng cô sa vào con đường buôn bán tình dục. Cô cho biết:

“Việc này xảy ra khi tôi gặp một người đàn ông mà tôi tin là muốn hẹn hò với tôi. Tôi không bao giờ nghĩ hắn là một tay ma cô vì hắn rất khéo ăn nói, rất quyến rũ. Chúng tôi có những cuộc chuyện trò thú vị về chính trị, về những người làm cha mẹ đơn thân trong cộng đồng, về số lượng lớn những người đàn ông Mỹ gốc Phi bị tù. Do đó với những chuyện như thế, tôi không nghĩ hắn là một tên ma cô. Lúc đó tôi đang có nguy cơ sắp mất học bổng. Tôi cần 3000 đô la để đi học lại, và hắn ta nói, ‘Đừng lo gì cả, anh sẽ giúp em trở lại trường.’”

Tuy nhiên thay vì giúp cô, người này bắt cóc cô và bắt cô đi bán dâm.

“Tôi nghĩ một từ chính xác để định nghĩa bị bắt làm nô lệ là từ ‘tra tấn.’ Tra tấn theo mọi nghĩa của từ này mà bạn có thể tưởng tượng ra nó là gì. Người ta nhiều khi vẫn nghĩ đó là đánh đập, hãm hiếp, nhưng thực ra còn hơn thế nữa. Đối với một số người sống sót thì tra tấn là bị gí đầu lọc thuốc lá vào người. Đối với những người khác thì bị rạch đầu bằng dao rọc hộp giấy,” cô McKenzie nói.

Cô McKenzie bị buộc làm nô lệ trong 18 tháng và cô tìm đủ mọi cách để trốn thoát.

“Tuy nhiên mọi cách đều vô vọng. Tôi không có can đảm giết hắn ta. Tôi tìm cách trốn chạy vài lần nhưng không thành công. Tôi có nghĩ đến việc đầu độc thức ăn của hắn và đại loại như thế để thoát khỏi cảnh này. Tuy nhiên ngay lần đầu tiên tôi nói với hắn là tôi muốn rời đi thì hắn nói nếu tôi mà bỏ đi thì hắn sẽ giết tôi hay gia đình tôi.”

Cho đến khi cảnh sát ập vào bắt giữ tay buôn người này cô mới được giải thoát.

Cô McKenzie hiện đang làm việc với Tổ chức Chia sẻ Hy vọng Quốc tế, một tổ chức tranh đấu chống lại việc buôn bán tình dục và cứu những người bị kẹt trong mạng lưới của những đường dây này.

Bà Taryn Offenbacher, phát ngôn viên của tổ chức, nói họ có một chiến lược toàn diện để hoàn thành sứ mạng:

“Những nỗ lực ngăn ngừa của chúng tôi tất cả đều dựa trên huấn luyện và nhận thức. Trong nỗ lực phục hồi của chúng tôi, chúng tôi có 12 đối tác tại 5 quốc gia và chúng tôi hỗ trợ phục hồi dài hạn, cung cấp nơi tạm trú, chữa trị, thực phẩm và nơi trú ngụ, quần áo, những cơ hội giáo dục và huấn luyện. Các cơ quan tư pháp đối tác có khả năng xử lý thích đáng những tội phạm.”

Dù nạn buôn người có nhiều hình thức khác nhau trên khắp thế giới, bà Offenbacher nói lực đẩy đằng sau nạn buôn người vẫn không thay đổi: nhu cầu.

“Chúng ta biết không có nhu cầu thì sẽ không có nạn buôn người, sẽ không có nạn nhân. Nếu các quốc gia có thể dành ưu tiên cho việc ngăn chặn mức cầu, ban hành luật làm ngăn chặn những người mua và đưa ra những bản án và trừng phạt thích đáng để răn đe tội ác. Và nếu việc này được công nhận là tội ác thì chúng tôi tin rằng sẽ có ít người mua hơn và ít nạn nhân bị bóc lột hơn.”

Đó là thông điệp cô Shamere McKenzie trình bày như là tiếng nói của những nạn nhân bị buôn bán tình dục:

“Tôi nói chuyện với một số cử tọa, tôi nói chuyện tại trường đại học, tại nhà thờ, với những người làm chính sách. Khi tôi nói chuyện với những nam thanh niên, tôi nhấn mạnh việc làm ma cô chẳng có gì là hay ho. Tôi giải thích cho họ biết định nghĩa thực sự của ma cô là gì. Và đối với một số nam thanh niên này, khi họ nghe như vậy thì họ nói ‘những tên ma cô này xấu xa quá.’ Và đối với những thiếu nữ, tôi giải thích cho họ biết là họ dễ bị ma cô bắt như thế nào.”

Giờ gần 30 tuổi, cô McKenzie đang chuẩn bị quay lại trường đại học và theo học luật. Cô hy vọng sẽ truy tố những kẻ buôn người và giúp chấm dứt tệ nạn này.

 

Nelson Mandela : Biểu tượng thế giới của hòa giải

Nelson Mandela : Biểu tượng thế giới của hòa giải

Một buổi cầu nguyện, tưởng niệm Nelson Mandela tại Ấn Độ, 06/12/2013.

Một buổi cầu nguyện, tưởng niệm Nelson Mandela tại Ấn Độ, 06/12/2013.

REUTERS/Babu

Tú Anh

RFI

« Tôi không phải là một vị thánh. Trừ phi bạn tin rằng thánh là một kẻ phạm tội đang tự sửa mình ». Tuy không là thánh, nhưng cố Tổng thống Nam Phi Nelson Mandela đã được toàn thế giới tôn vinh như một biểu tượng mà Tổng thư ký Liên Hiệp Quốc đã thu gọn lại trong lời phát biểu :« một trong những nhân vật tiêu biểu nhất của thời đại chúng ta và của mọi thời đại ».

Từ lúc sinh thời, Nelson Mandela, danh tiếng của khôi nguyên Nobel Hòa bình 1993 đã lan ra ngoài lục địa châu Phi : giải phóng Nam Phi ra khỏi chế độ kỳ thị màu da và cùng lúc từ bỏ mọi hành động trả thù cộng đồng da trắng đã bỏ tù ông suốt 27 năm dài.

Dân tộc yêu mến và thế giới tôn vinh vì Nelson Mandela, từ hành động đến lời nói đều chứng tỏ ông là con người biết tha thứ. Trong cẩm nang chỉ đạo cuộc tranh đấu chống chế độ phân biệt đối xử mang lại dân chủ cho Nam Phi, ông viết : “tha thứ giải thoát tâm hồn và làm tan biến sợ hãi. Do vậy, tha thứ là vũ khí tối thượng“.

27 năm tù khổ sai, nhà tranh đấu mà dân bộ tộc của ông gọi là Madiba (cha già) không lấy oán trả oán. Ngay khi đắc cử Tổng thống, ông đã tiến hành xây dựng một chế độ đa sắc tộc trong đó cộng đồng da trắng vẫn có chỗ đứng, duy trì sức mạnh kinh tế, tài chính, không bị kỳ thị trả thù tước đoạt tài sản nhân danh cách mạng.

Khác với Lênin và thánh Gandhi, ông Nelson Mandela không giới hạn mình trong cái gọi là ý thức hệ cách mạng. Từ thời tuổi trẻ, ông ham mê thể thao và từng là võ sĩ quyền Anh và có tiếng là thích chạy theo các bóng hồng xinh đẹp.

Tự do đối với Nelson Mandela là giá trị cao quý nhất nhất, cho nên khi còn là sinh viên luật đầy triển vọng, ông vẫn bất chấp hậu quả bị đuổi học, thẳng thừng đứng lên tranh đấu chống ban giám hiệu đại học Fort Hare. Tiếp theo đó, để phản đối gia đình buộc ông lấy vợ, Nelson Mandela bỏ nhà trốn về thủ đô Johannesburg nơi đang sôi sục không khí đấu tranh. Dần dần, Nelson Mandela cũng tốt nghiệp luật sư và bắt đầu có ý thức chính trị. Lòng hăng say tranh đấu đã làm Nelson Mandela xa dần người vợ đầu tiên để rơi vào vòng tay của cô nữ y tá trẻ tuổi, xinh đẹp và cũng là một trong những « phát ngôn viên » của giới trẻ nổi dậy.

Cùng với một nhóm thành viên trẻ trong đảng, Nelson Madela nhanh chóng nắm quyền lãnh đạo tổ chức ANC. Cuộc chiến mang lại dân chủ và công lý đã đưa ông vào giai đoạn gian lao nhất, nhiều lần bị bắt, có lần bị kết án tử hình và lần cuối cùng bị đày ra đảo cô lập suốt 26 năm.

Tổng giám mục Anh Giáo Desmond Tutu vinh danh là « biểu tượng thế giới của hòa giải », Nelson Mandela không bao giờ cho mình có vai trò « thiên định ». Ngược lại, ông rất « nhân bản » và xem tình người là cốt lõi của con người. Khôi nguyên Nobel văn học Nadine Gordimer, khi bình luận về người đồng hương của mình đã nói : 26 năm tù khổ đau không làm Nelson Mandela thốt lên lời kêu gọi trả thù, bởi vì ông xem nhân loại là gia đình.

Nelson Mandela tự dặn lòng mình : khi tôi bước ra cổng nhà tù, nhiệm vụ của tôi là giải phóng người bị áp bức lẫn người áp bức.

Đây không phải lời tuyên bố cường điệu của kẻ chiến thắng. Theo AFP, ông đã dành nhiều thời giờ trong nhà tù để học tiếng Afrikanner để tìm hiểu văn thơ của các tác giả nổi tiếng của người da trắng thống trị Nam Phi. Nhờ hiểu mà ông đi sâu vào tâm hồn và thương yêu cộng đồng đã áp bức dân tộc da đen và cuối cùng giải phóng được cả hai bên mở ra một thời đại hài hòa và vô tình được toàn thế giới yêu kính kể cả nhiều nhà độc tài cũng phải nương tựa oai linh đến tận Nam Phi nhân ngày tang lễ.

Khi được tự do vào năm 1990, Nelson Mandela đã thương lượng với chính quyền một giải pháp hòa bình tổ chức bầu cử tự do. Trong cuộc bầu cử năm 1994, ông đắc cử vẻ vang trong tinh thần hòa giải với kẻ thù.

 

Cựu Tổng thống Nam Phi Nelson Mandela qua đời, thọ 95 tuổi

Cựu Tổng thống Nam Phi Nelson Mandela qua đời, thọ 95 tuổi

Cựu Tổng thống Nam Phi Nelson Mandela.

Cựu Tổng thống Nam Phi Nelson Mandela.

05.12.2013

Ông Nelson Mandela, nhà lãnh đạo chống chủ nghĩa apartheid và là tổng thống da đen đầu tiên của Nam Phi, đã qua đời hôm thứ Năm, thọ 95 tuổi.

Tổng thống Nam Phi Jacob Zuma loan báo tin tức này trong một diễn văn được truyền hình toàn quốc. Ông Zuma nói rằng ông Mandela đã “ra đi thanh thản.”

“Đất nước chúng ta đã mất đi người con vĩ đại nhất,” ông Zuma nói. Ông nói rằng ông Mandela sẽ được cử hành quốc tang và Nam Phi sẽ treo cờ rủ.

Ông Mandela đã trải qua gần ba thập kỷ trong tù vì vai trò của ông trong cuộc chiến dẫn đến chấm dứt chế độ cai trị của người da trắng thiểu số và sự phân biệt đối xử chính thức đối với người da đen ở Nam Phi.

Sau khi được phóng thích, ông nổi lên như một biểu tượng của hòa bình và hòa giải và được trao giải Nobel Hòa bình vào năm 1993. Năm sau, ông trở thành tổng thống đầu tiên của Nam Phi.

Ông Mandela bị bệnh lao phổi trong thời gian ba thập niên bị giam giữ. Những năm qua ông phải nhập viện liên tục, lần gần đây nhất là do nhiễm trùng phổi tái phát.

Những lời tri ân dành cho ông Mandela đã bắt đầu đổ về từ khắp nơi trên thế giới ngay sau khi tin tức ông qua đời được loan báo.

Tổng thống Mỹ Barack Obama nói: “Hôm nay ông đã trở về nhà.” Tổng thống da đen đầu tiên của Mỹ nói thế giới đã mất đi một trong những người can trường nhất và lương hảo nhất. Ông Obama nói ông không thể hình dung cuộc đời của mình ra sao nếu không có tấm gương ông Mandela.

Thủ tướng Anh David Cameron viết trên trang Twitter: ‘Một ánh sáng rạng ngời đã vụt tắt khỏi thế giới. Ông Nelson Mandela là anh hùng của thời đại chúng ta . Tôi đã yêu cầu treo cờ rủ tại dinh thủ tướng (số 10 đường Downing).’

Vĩnh biệt Nelson Mandela (BBC)

Mỹ ‘không công nhận vùng phòng không’

Mỹ ‘không công nhận vùng phòng không’

Thứ năm, 5 tháng 12, 2013

BBC

Bà Marie Harf

Mỹ từng yêu cầu Trung Quốc hủy thiết lập ADIZ

Phó phát ngôn viên Bộ Ngoại giao Mỹ nói Washington yêu cầu Bắc Kinh không thực hiện vùng nhận dạng phòng không (ADIZ) mới thiết lập.

Bà Marie Harf có họp báo với giới phóng viên nước ngoài hôm thứ Tư 4/12 tại Washington DC sau khi Phó Tổng thống Joe Biden tới Trung Quốc.

Bà Harf lặp lại lập trường của Hoa Kỳ, rằng nước này “không công nhận vùng nhận dạng phòng không mà Trung Quốc mới thông báo thiết lập”.

Nữ phát ngôn viên này nói danh sách yêu cầu mà phía Trung Quốc đưa ra đối với các máy bay nước ngoài khi vào khu vực ADIZ là “không phù hợp với thực tế hàng không quốc tế”.

Bà Harf cũng tuyên bố hành động của Trung Quốc “là hành động có tính khiêu khích cao” và có khả năng góp phần gây ra những tính toán sai lầm và sự cố trong khu vực.

Mỹ yêu cầu Trung Quốc hủy các yêu cầu thủ tục cũng như các đòi hỏi đã đưa ra.

Trong các cuộc đối thoại với lãnh đạo Trung Quốc, Phó Tổng thống Joe Biden cũng đã đề cập ‘thẳng thắn’ tới chủ đề ADIZ.

Phát biểu sau cuộc hội đàm với Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình, ông Biden nói vùng phòng không của Trung Quốc đã gây quan ngại ở châu Á.

Tuy nhiên, báo chí Trung Quốc khi tường thuật về phát biểu của Phó phát ngôn viên Mỹ cho rằng Mỹ đã “giảm giọng điệu”.

Tờ China Daily nói thay vì đòi hỏi hủy ADIZ như trước, bà Harf chỉ nói Mỹ yêu cầu không thực hiện nó.

 

Somalia, Bắc Triều Tiên, Afghanistan đứng đầu các nước tham nhũng

Somalia, Bắc Triều Tiên, Afghanistan đứng đầu các nước tham nhũng

Henry Ridgwell

03.12.2013

LONDON —

Các nước tham nhũng nhất thế giới:

-Somalia
-Bắc Triều Tiên
-Afghanistan
-Sudan
-Nam Sudan
-Libya

Nguồn: Minh bạch Quốc tế

Somalia là nước tham nhũng nhất trên thế giới, theo chỉ số mới nhất được đưa ra bởi tổ chức theo dõi tham nhũng có trụ sở tại Berlin, tổ chức Minh Bạch Quốc Tế. Tổ chức này đã thực hiện thăm dò trên hàng ngàn người tại 177 quốc gia về nhận thức của họ về tham nhũng. Kết quả cho thấy có sự tiến triển mạnh mẽ ở vài quốc gia châu Phi, thế nhưng mức độ hối lộ rất cao và sự lạm dụng quyền lực lại đang diễn ra ở những nước đang có xung đột như Syria và Afghanistan. Thông tín viên Henry Ridgwell tường thuật cho VOA từ London.

Somalia, Afghanishtan và Bắc Triều Tiên, mỗi nước chỉ được 8/100 điểm trong bảng chỉ số nhận thức tham nhũng 2013 của tổ chức Minh bạch Quốc tế, trong đó 100 điểm là hoàn toàn không có tham nhũng.

Bản báo cáo được công bố hôm thứ Ba, chỉ một ngày sau khi các nhà lập pháp ở Mogadishu bỏ phiếu để lật đổ chính quyền Somalia, sau một cuộc đấu đá kịch liệt vì các cáo buộc về nạn bè phái và gia đình trị. Chính quyền Somalia hiện đang chiến đấu chống lại cuộc nổi dậy của những phiến quân Hồi giáo al-Shabab.

Những quốc gia biểu hiện tệ nhất thường là những nước đang xảy ra xung đột, ông Robert Barrington, giám đốc điều hành của tổ chức Minh bạch Quốc tế cho biết.

“Nếu bạn nhìn vào những chính phủ có chỉ số minh bạch thấp, đặc biệt, bạn sẽ thấy là họ hoàn toàn thiếu tinh thần trách nhiệm. Các cơ chế của đất nước đó đang tan rã. Và chính vì vậy mà công dân phải gánh chịu đau khổ.”

Syria, với một cuộc nội chiến kéo dài, đã trượt xuống rất nhiều trong bảng chỉ số tham nhũng và được xếp thứ 10 tính từ dưới lên. Iraq, cũng đang đối diện với bạo lực, cũng đứng trong số 10 nước tệ nhất. Tương tự như vậy là Afghanistan.

Ukraina xếp hạng 144 trong bảng chỉ số, tệ nhất trong khu vực bao gồm châu Âu, Nga và phần lớn các nước thuộc Xô Viết cũ. Trong những ngày gần đây, những người biểu tình chống chính phủ đã xuống đường để đòi tổ chức một cuộc bầu cử mới.

Ông Robert Barrington của tổ chức Minh Bạch Quốc Tế:

“Ở nhiều quốc gia, hầu hết các quốc gia, điều bạn hy vọng khi đến sở cảnh sát là họ sẽ là đồng minh của bạn để chống lại tội phạm. Thế nhưng ở nhiều nước, bạn thực sự cảm thấy họ là kẻ thù của bạn trong cuộc chiến chống tội phạm. Bản thân họ chính là tội phạm.”

Tuy nhiên, cũng có những câu chuyện tích cực. Ông Barrington cho biết.

“Rwanda là một trường hợp đặc biệt thú vị bởi vì trước đây nước này thể hiện rất kém trong nhiều năm liền, nhưng đã có sự nỗ lực của chính phủ chống lại tham nhũng, bây giờ là lúc gặt hái kết quả.”

Chỉ một thập niên trước, Liberia đã bị tàn phá bởi cuộc nội chiến. Hiện nay kinh tế nước này đang lên, với mức tăng trường GDP hơn 10% trong năm 2012. Liberia đứng thứ 83 trong số 177 nước trong bảng xếp hạng nhận thức tham nhũng của tổ chức Minh bạch Quốc tế. Điều đó rất tốt so với nhiều nước châu Phi, tuy nhiên nhiều nhà phân tích cho rằng tham nhũng vẫn còn níu chân quốc gia này.

Ðó là tiếng của bà Robtel Pailey khi bà đọc cuốn sách thiếu nhi mà bà viết về tham nhũng, có tiêu đề là “Gbagba”, hay là “Thủ đoạn gian trá”. Bà là một thủ thư quốc gia và là học giả của trường đại học London về chuyên ngành Ðông phương và châu Phi. Bà cho rằng thế hệ trẻ cần phải nhận thức được vấn đề.

LHQ: Nhiều nạn nhân bão lụt Philippines vẫn chưa có lương thực

LHQ: Nhiều nạn nhân bão lụt Philippines vẫn chưa có lương thực

Cư dân tranh nhau phẩm vật cứu trợ từ trực thăng Seahawk của hải quân Mỹ tại San Jose, Philippines, ngày 18/11/2013.

Cư dân tranh nhau phẩm vật cứu trợ từ trực thăng Seahawk của hải quân Mỹ tại San Jose, Philippines, ngày 18/11/2013.

Simone Orendain

19.11.2013

MANILA — Tại Philippines, Chương trình Thực phẩm Thế giới cho biết một phần tư số người cần gấp lương thực tại miền trung bị bão tàn phá vẫn chưa nhận được hàng cứu trợ, 11 ngày sau khi bão Haiyan ập vào, chính phủ cho biết khoảng 5.000 người hoặc thiệt mạng hoặc mất tích. Từ Manila, thông tín viên Simone Orendain của đài VOA gởi về bài tường thuật sau đây.

Các giới chức Philippines và những tổ chức cứu trợ quốc tế đã chật vật đối phó với thách thức trong việc đưa lương thực tới những vùng hẻo lánh và bị cô lập.

Hôm nay, Giám đốc Chương trình Thực phẩm Thế giới Ertharin Cousin cho biết cho đến nay các cơ quan cứu trợ đã phân phát các gói vật dụng khẩn cấp cho 1 triệu 900 ngàn người không có thức ăn kể từ khi Siêu bão Haiyan ập vào hôm 8 tháng 11. Nhưng hiện vẫn còn khoảng 600.000 người không có gì để ăn trong 11 ngày qua.

Bà Cousin cho báo chí ở Manila biết rằng vì Philippines là một quần đảo nên hàng cứu trợ khó tới được tận tay tất cả mọi người. Bà nói rằng nhân viên cứu trợ đang dùng máy bay trực thăng, phi cơ, tàu thuyền và xe tải để đưa hàng cứu trợ tới nơi lâm nạn.

“Đây là một nỗ lực cứu trợ mà vì có quá nhiều các cộng đồng hẻo lánh cho nên việc đưa phẩm vật cứu trợ tới mọi cộng đồng là một thách thức vô cùng to lớn.”

Bên cạnh yếu tố địa dư, vấn đề đường sá và phi trường bị hư hại cũng gây trở ngại rất nhiều cho các nỗ lực cứu trợ. Các tổ chức của chính phủ và các cơ quan từ thiện đã phải đối mặt với tình trạng mất điện, mất thông tin liên lạc và đường sá bị hư hỏng trong nhiều ngày.

Những vấn đề này đã được giải quyết một phần tại đa số các tỉnh bị ảnh hưởng, nhưng một số tỉnh khác vẫn còn bị mất điện và sóng điện thoại di động vẫn còn yếu ớt.

Các binh sĩ Mỹ và Philippines đã mang lương thực tới nơi bằng cách đáp máy bay trực thăng xuống những khu vực bị cô lập và tự tay phân phát lương thực cho người dân.

Bà Cousin cho biết một số người đề nghị gia tăng việc thả dù lương thực xuống vùng lâm nạn. Nhưng bà nói rằng phương pháp đó không mấy hiệu quả.

“Chúng tôi biết rằng việc thả lương thực xuống từ máy bay là một việc gây ấn tượng trước ống kính thu hình, nhưng những người thật sự cần lương thực nhất sẽ không nhận được. Đó là các em bé, đó là những phụ nữ, đó là những người già, đó là những người tàn tật.”

Bà Cousin cũng nhấn mạnh rằng Chương trình Lương thực Thế giới không thể tự mình hoàn tất các công việc này. Bà cho biết cơ quan của bà đang làm việc với chính phủ và các tổ chức từ thiện quốc tế; và khi có thêm những tổ chức này tới được các khu vực bị ảnh hưởng nặng, sự giúp đỡ sẽ tới được với nhiều người hơn.