Cuộc đời bi thảm của những người con Stalin

Hồng Liên

Cách đây 50 năm, con gái của Stalin, Svetlana Alliluyeva, đã trốn chạy sang Mỹ. Mặc dù là con gái của một nhà độc tài với quyền lực gần như không giới hạn, nhưng cuộc sống gia đình của Svetlana đã bị tàn phá bởi bi kịch, thường là do cha bà gây ra.

nguoi con, Joseph Stalin, bi kich,

Joseph Stalin cùng 2 người con Vasily và Svetlana  khi mối quan hệ của họ vẫn còn chưa xấu đi. (Ảnh sưu tầm từ Internet)

Mẹ Svetlana chết khi bà mới 6 tuổi. Các viên chức nói rằng nguyên nhân do viêm ruột thừa, nhưng sự thật sau đó được tiết lộ mẹ bà đã tự sát. “Bà ấy đã ra đi như một kẻ thù”, Svetlana sau này nhớ lại lời cha nói. Trong suốt thời kỳ Khủng bố Đỏ những năm 1930, Stalin cũng không tha cho gia đình mình. Cô chú của Svetlana đã bị ông ta bắt vì dán nhãn là “kẻ thù của nhân dân” và sau đó bị hành quyết.

“Bạn không thể hối tiếc cho số phận của mình, nhưng tôi đã hối hận vì mẹ đã không lấy một người thợ mộc”.

Những anh em của bà cũng không có gì tốt hơn. Người con trai bị khinh miệt của Stalin, Yakov Dzhugashvili, đã cố gắng tự sát sau khi buồn bã vì một mối tình lãng mạn. Stalin chỉ lạnh lùng nói, “Nó thậm chí còn không thể bắn thẳng được”.

Năm 1941, Yakov gia nhập Hồng quân và làm trung uý. Vào ngày đầu tiên của cuộc chiến, Stalin, người mà những nhà sử học tin đã giết chết 20 triệu người, nói với con trai: “Hãy tiến lên và chiến đấu”.

Tuy nhiên khi Yakov bị Đức Quốc xã bắt giữ vào tháng 7 năm đó, Stalin đã phớt lờ con mình, vì ông tin rằng tù nhân là những kẻ phản bội Liên Xô. Ông từng nói: “Không có tù nhân chiến tranh, chỉ có những kẻ phản bội quê hương của họ”.

nguoi con, Joseph Stalin, bi kich,

Con trai cả của Stalin, Yakov Dzhugashvili, bị thẩm vấn sau khi bị quân đội Đức bắt giữ năm 1941. (Ảnh sư tầm từ Internet)

Hai năm sau, khi Thống soái của Đức Friedrich Paulus bị bắt, Đức Quốc xã yêu cầu trao đổi tù nhân. Stalin đáp lại với tuyên bố nổi tiếng: “Tôi không đánh đổi một thống soái lấy một trung úy”, nó cho thấy bản chất vô cảm của ông.

Trong nhiều năm, các nhà tuyên truyền của Đức đã lừa dối các nhà sử học khi nói rằng Yakov đã bị giết trong khi cố gắng trốn khỏi tù giam. Tuy nhiên sau đó, người ta tiết lộ rằng Yakov đã lao vào hàng rào điện của trại giam để tự sát. Yakov đã bị mất tự chủ vì cảm thấy hổ thẹn sau cuộc thảm sát 15.000 người Ba Lan của Stalin ở Katyn.

Vasily Dzhugashvili, con trai thứ của Stalin, người được mô tả như 1 đứa trẻ hư hỏng, đã dùng danh tiếng của cha mình để đảm bảo 1 vị trí vững chắc trong quân ngũ và nhanh chóng thăng tiếng trong chính trường.

Thói nghiện rượu cũng như tính ngang bướng đã khiến Vasily không được mọi người coi trọng so với những người đồng cấp ở Liên Xô, và ông lo sợ rằng nếu cha qua đời, người kế nhiệm sẽ vùi dập ông. Và Vasily đã đúng.

Bộ Quốc phòng dưới thời Nikita Khrushchev đã giáng ông xuống canh giữ 1 chốt dân phòng gần Moscow, và Vasily đã không tuân theo. Về sau, Vasily trải qua những năm cuối đời ra vào nhà tù vì say rượu. Sau nhiều năm vật lộn, chứng nghiện rượu cuối cùng đã giết chết ông. Vasily mất vào tháng 3/1962 ở tuổi 40.

Svetlana từng viết: “Cuộc đời của ông ấy là 1 bi kịch”.

nguoi con, Joseph Stalin, bi kich,

Con trai thứ hai của Joseph Stalin, Vasily Dzhugashvili. (Ảnh: Sưu tầm từ Internet)

Trước khi chết, cha Svetlana đã quản lý rất chặt cuộc sống của bà. Stalin đã ngăn cản bà học văn học tại Đại học Moscow State. Ở tuổi 17, bà yêu một nhà làm phim và là nhà văn người Do Thái. Vì không tán thành mối tình này, Stalin đã gửi người đàn ông đến một trại lao động khét tiếng ở Siberia. Sau đó, bà kết hôn với một sinh viên cùng trường đại học, Stalin ngày càng nghi ngờ ông là người Do Thái và từ chối gặp mặt ông ta.

Năm 1967, Svetlana lại yêu một đảng viên cộng sản Ấn Độ đến Moscow trị bệnh. Người này cuối cùng qua đời ở Moscow và chính quyền Xô Viết cho phép bà mang tro cốt của ông về quê nhà. Với Svetlana, đây là 1 cơ hội hiếm hoi để bà bỏ chạy sang Hoa Kỳ.

Khi đến Ấn Độ, bà lẩn trốn các mật vụ Liên Xô và xin tị nạn tại tòa đại sứ Mỹ ở New Delhi. “Ngài sẽ không thể tin được chuyện này. Nhưng tôi là con gái của Stalin”,Svetlana nói với một nhà ngoại giao Mỹ.

Sau khi sống tạm một thời gian ở Geneva, Thụy Sĩ, bà đã đến được Hoa Kỳ. Trong một cuộc họp báo, bà đã chỉ trích cha mình như một “con quỷ về đạo đức và tín ngưỡng” trước khi đốt quyển hộ chiếu Xô Viết.

Mãi sau khi cha qua đời, cái bóng của ông vẫn mãi ám ảnh trong ký ức bà.

“Ông ấy đã phá hỏng đời tôi. Bất luận tôi đi đâu, ở đây (Mỹ), Thụy Sĩ, Ấn Độ hoặc Úc hay bất kỳ đâu, tôi luôn là một tù nhân chính trị với tên tuổi của cha mình”, bà nói trong một cuộc phỏng vấn vào năm 2010 với tờ Wisconsin State Journal.

Năm 2011, bà qua đời tại viện dưỡng lão Wisconsin, Mỹ ở tuổi 85.

Thụy Sỹ không cần đến CNXH để trở thành nước giàu mạnh.

From facebook: Thuong Phan shared Nhật ký yêu nước‘s video.

Đây là Thụy Sỹ.

Thụy Sỹ không cần đến CNXH để trở thành nước giàu mạnh.

Ở Thụy Sỹ cũng không cần có biểu tình vì môi trường vì mặc dù là nước công nghiệp hàng nhiều thập kỷ, môi trường vẫn trong sạch.

Không chỉ sạch về môi trường, Thụy Sỹ còn là nước sạch tham nhũng nhất hành tinh.

Là một đứa trẻ sinh ra ở Thụy Sỹ, nó được chính phủ (trích tiền thuế dân đóng) cho không $220 mỗi tháng để trang trãi chi phí sinh hoạt cho đứa bé đó cho tới khi nó 16 tuổi, ngoài y tế miễn phí, đi học không tốn tiền, nếu sau 16 tuổi nó vẫn đi học, nó sẽ được thuế dân cho $250 mỗi tháng cho đến khi đủ 25 tuổi.

Người ta không thể chọn nơi mình sinh ra, nhưng họ có thể chọn biến nơi đó thành nơi đáng sống.

Bạn có thực sự đang sống ở “thiên đường” như Thụy Sỹ?

Những câu chuyện về tẩy não ở Bắc Triều Tiên

Những câu chuyện về tẩy não ở Bắc Triều Tiên

1. Kim Jong-il sáng tạo ra bánh hamburger

Theo Daily Mail, đầu năm 2014, nhà nhiếp ảnh người Pháp Lafforgue đến khoa ngoại ngữ Đại học Bình Nhưỡng và được một nữ sinh họ Kim 20 tuổi phụ trách hỗ trợ hướng dẫn. Do từ nhỏ cô nữ sinh này phải sống trong chế độ giáo dục tẩy não của Triều Tiên, chưa từng đi ra khỏi Bình Nhưỡng, vì thế cô tin tưởng bánh hamburger là phát minh của ông Kim Jong-il, chuột Mickey là sáng tạo của Trung Quốc.

Nữ sinh theo học Anh văn này cho rằng bánh hamburger là sáng tạo của ông Kim Jong-il vào năm 2009, sau đó được phổ biến rộng khắp trên toàn Bắc Triều Tiên.

Cô cũng tin rằng chuột Mickey là sáng tạo của người Trung Quốc; tin rằng những người Bắc Triều Tiên vượt biên qua Hàn Quốc sẽ bị người Hàn Quốc bắn chết.

Kim rất hào hứng khoe bộ sưu tập tem về các thế hệ lãnh đạo của Bắc Triều Tiên. (Ảnh: Daily Mail)
Kim rất hào hứng khoe bộ sưu tập tem về các thế hệ lãnh đạo của Bắc Triều Tiên. (Ảnh: Eric Lafforgue)

2. Kim Jong-il ném một hòn đá làm rơi một vệ tinh nhân tạo

Trong giáo trình tiểu học của Bắc Triều Tiên có một bài văn kể chuyện ông Kim Jong-il “nhận lỗi”, đại ý là: Sau khi ông Kim Jong-il thăm Trung Quốc trở về đã không quản mệt mỏi đến thăm một số “đơn vị thiếu niên” (lính trẻ em làm mẫu khi duyệt binh) nhân ngày thiếu niên nhi đồng, nói chuyện đến tận khuya mới trở về. Trên đường về, ông Kim Jong-il than thở chuyện nước Mỹ làm loạn thế giới này, vì thế đã nhặt một hòn đá và ngửa mặt nhìn lên trời hét to: “Thằng Mỹ chết tiệt”, sau đó lấy hết sức ném mạnh hòn đá lên bầu trời làm cho một vệ tinh đang bay trên bầu trời nổ tung phát ra ánh sáng chói mắt và rơi xuống. Ông Kim Jong-il còn nói: “Đây là vệ tinh do thám của Mỹ, chúng thường xuyên bay trên bầu trời Bình Nhưỡng xâm phạm chủ quyền của chúng ta, ta đã nhẫn nại quá nhiều rồi”.

Vài ngày sau bất ngờ xảy ra sự cố tại Ryongchon, ông Kim Jong-il cho gọi các cháu vào nói, “chiến tranh luôn có hy sinh mất mát”. Rồi ông Kim Jong-il cúi đầu ăn năn: “Ta thừa nhận, hành vi ném rơi vệ tinh nhân tạo của kẻ địch là quá lỗ mãng, xin chịu lỗi với nhân dân cả nước, đồng thời cũng mang chuyện này nói công khai cho rõ ràng”.

Các binh lính thiếu niên nhi đồng vừa nghe vừa rơi nước mắt, cảm thấy đáng tiếc vì một sai lầm nhỏ của lãnh tụ trong quá trình đấu tranh với kẻ địch.

3. Bản tin châm biếm về tẩy não ở Bắc Triều Tiên

Có lẽ vì quá phản cảm vì hoạt động tuyên truyền tẩy não của chính quyền Bắc Triều Tiên, tháng 1/2014 trang thông tin Waterford Whispers của Ireland đăng một “bản tin hài” với nội dung phỏng theo Thông tấn xã Triều Tiên: 3 giờ sáng ngày 21, nhà du hành Bắc Triều Tiên 17 tuổi Hung Il Gong đã một mình đi lên Mặt Trời bằng tên lửa được thiết kế đặc biệt, sau 4 tiếng anh hùng của chúng ta đã đổ bộ lên Mặt Trời thành công.

Trang mạng thông tin hài Waterford Whispers của Ireland từng đưa tin châm biếm: Phi hành gia Bắc Triều Tiên đã thành công đổ bộ lên Mặt Trời.
Trang mạng thông tin hài Waterford Whispers của Ireland từng đưa tin châm biếm: Phi hành gia Bắc Triều Tiên đã thành công đổ bộ lên Mặt Trời.

Những cơ quan truyền thông lớn đã đưa tin phấn khích: “Chúng ta vô cùng phấn khởi và tuyên bố, nước chúng ta đã đi đầu toàn thế giới trong việc đưa người lên Mặt Trời. Thành công vĩ đại này đã giúp Bắc Triều Tiên chiếm địa vị lãnh đạo của Liên Xô trong chinh phục không gian. Người anh hùng vĩ đại Hung Il Gong đã về lại Trái Đất chiều nay, sẽ được nhân dân cả nước hoan hô chào đón”.

Bản tin còn có nội dung: Để tránh bức xạ nhiệt độ cực cao của Mặt Trời, Hung Il Gong đã đặc biệt chọn thời điểm xuất phát vào ban đêm, sau khi đổ bộ thành công lên Mặt Trời đã gom được nhiều đá đen trên Mặt Trời, sau khi về nước sẽ làm lễ vật tặng cho nhà lãnh đạo vĩ đại Kim Jong-un.

4. Bắc Triều Tiên là nơi hạnh phúc duy nhất trên thế giới

Năm 2016 Bắc Triều Tiên làm một bộ phim tuyên truyền với nội dung Bắc Triều Tiên là nơi hạnh phúc duy nhất trên thế giới.

Bộ phim kể về một người bệnh phải chống gậy mới có thể đi lại được; sau khi bị một bé gái làm bỏng, người này lại trở nên xinh đẹp hơn trước; sau đó một nhà truyền giáo nổi tiếng của Mỹ đến tham quan Bắc Triều Tiên cũng cảm thấy bùi ngùi xúc động.

Nhiều cư dân mạng sau khi xem qua bộ phim đã tức giận để lại lời nhắn: “Ác tâm muốn mửa”, “Chính quyền không biết xấu hổ hơn cả chính quyền Trung Quốc chính là Bắc Triều Tiên”, “Chúa đã sáng tạo nên một đất nước quá bất khuất!”.

5. Phim tuyên truyền «Nhân dân Mỹ trong nước sôi lửa bỏng»

Năm 2013 từng có phim tài liệu của Bắc Triều Tiên gây cơn sốt trên mạng. Bộ phim này nói về “cuộc sống bi thảm” của nhân dân Mỹ. Nội dung phim đại khái như sau:

“Người Mỹ uống café với vỉ tuyết, sống trong lều bạt. Họ mua súng tự giết hại lẫn nhau, đặc biệt là thích giết trẻ em”.

“Nhân dân Mỹ ngày nay ngủ lang thang đầu đường xó chợ, tuyết bao phủ khắp nơi và chim chóc không còn nữa vì đã bị con người đói khổ ăn thịt hết”.

“Vì nơi ở của người Mỹ rất dễ bị sụp đổ nên họ buộc phải trú lại trong những cái lều bạt. Một người đàn ông kiêu ngạo khoe cái lều bạt nơi anh sống cùng những vật phẩm, nhưng ống kính đã cho thấy cái nóc lều bị rơi xuống”.

“Những cảnh tượng như thế thường xuyên thấy tại nước Mỹ ngày nay. Màn cửa và vách tường do Hội Chữ thập đỏ của Mỹ chu cấp cho mọi người đều dùng vật tư do Bắc Triều Tiên hỗ trợ…”

6. Chúng ta là khởi nguồn của nhân loại

Tờ Nam phương Cuối tuần của Trung Quốc từng dẫn thông tin tiết lộ của một số du học sinh Trung Quốc tại Bắc Triều Tiên cho biết, trong sách giáo khoa lịch sử của Bắc Triều Tiên có viết, bán đảo Triều Tiên là khởi nguồn của nhân loại. Những sinh viên này cũng nói, sinh viên Bắc Triều Tiên quy nguyên nhân thiếu thốn vật tư ở Bắc Triều Tiên là do “chủ nghĩa đế quốc Mỹ” gây ra.

7. Ăn thịt trâu bị xử bắn

Kênh Digitalsoju TV nổi tiếng trên youtube từng mời một số người chạy thoát khỏi Bắc Triều Tiên cùng thưởng thức thịt trâu với người dẫn chương trình. Người dẫn chương trình hỏi một phụ nữ, có từng trông thấy tận mắt thịt nướng của Mỹ chưa, cô đáp: “Chưa thấy bao giờ”. Cô nói, thứ này chỉ được thấy qua phim ảnh mà thôi, được ăn thực tế thấy rất ngon.

Người dẫn chương trình hỏi: “Ở Bắc Triều Tiên mọi người có thường hay ăn loại thịt này không?” Cô gái đáp: “Anh không nên hỏi như thế, anh nên hỏi: Trong quá khứ bạn từng ăn loại thịt này khi nào?”

Người chạy thoát khỏi Bắc Triều Tiên cũng hỏi người dẫn chương trình, anh có từng trải qua cảnh bị đói đến sắp chết chưa? Cảm giác này dĩ nhiên rất khác cảm giác nhịn ăn để giám béo, cô nhớ lại: “Trong thời gian sống ở Bắc Triều Tiên, tôi thường khóc đau khổ vì quá đói”.

Cô cũng kể chuyện người Bắc Triều Tiên không được ăn thịt trâu, vì đối với Bắc Triều Tiên đây là vi phạm pháp luật, người ăn thịt trâu sẽ bị xử bắn.

Tuyết Mai (T/H)

Lịch sử ám sát Trung Quốc: Bằng mọi giá diệt trừ cho được 1 người

Vụ sát hại Kim Jong-nam đã phơi bày phương thức ám sát tại các nước có bề dày lịch sử thanh toán lẫn nhau. Như vậy, từ lúc thành lập đến nay ĐCS Trung Quốc có bao nhiêu quan chức bị ám sát?

>> Giang Trạch Dân hạ lệnh đầu độc bác sĩ riêng của Mao Trạch Đông

Từ trước khi chính phủ mới thành lập vào năm 1949, ĐCS Trung Quốc đã bắt đầu tiến hành các vụ ám sát quan chức cấp cao. Tuy nhiên, tình trạng này ngày càng nghiêm trọng sau khi thành lập chính phủ với nhiều vụ thành công.

Tháng 4/2013, tạp chí Động Hướng của Hồng Kông cho biết, ngay trước khi thôi giữ chức chủ tịch nước vào tháng 3/2013, Hồ Cẩm Đào từng 2 lần ký lệnh giải mật 5 hồ sơ. Trong đó, lệnh thứ nhất là “bỏ niêm phong tài liệu liên quan các vụ ám sát, tập kích và tấn công vũ trang các nhà chính trị, nhân viên chính phủ thuộc các bộ ngành nhà nước, quân đội, từ ngày 1/10/1949 – 12/1982″.

Dựa vào phần tài liệu trên, trong 33 năm, tổng số vụ ám sát, tấn công các nhà chính trị, nhân viên chính phủ thuộc các bộ ngành nhà nước, quân đội là 3447. Nếu ĐCS Trung Quốc cũng công khai các tài liệu tương quan trong thời gian từ năm 1983-2016, số lượng các sự kiện cùng loại sẽ không thấp hơn con số này.

Cụ thể, những người bị tấn công, ám sát gồm 35 người thuộc quân đoàn và cấp tỉnh, 216 người thuộc sư đoàn và cấp phòng, 1645 người thuộc trung đoàn và cấp huyện. Ngoài ra, các nhà lãnh đạo chủ chốt trong trung ương đảng cũng nhiều lần bị ám sát: Mao Trạch Đông 35 lần, Lưu Thiếu Kỳ 12 lần, Chu Ân Lai 17 lần, Chu Đức 9 lần, Lâm Bưu 8 lần, Đặng Tiểu Bình 11 lần, Tống Khánh Linh 4 lần, Hoa Quốc Phong 3 lần, Hồ Diệu Bang 2 lần, Vạn Lý 2 lần, Dương Thượng Côn 3 lần…

Truyền thông cho biết, các vụ ám sát chủ yếu xảy ra tại các nơi công khai như khi đi thị sát hay chạy xe, trong lúc phỏng vấn, tại các hội nghị, cuộc họp hoặc trong nhà khách…

Nói chung không có quốc gia nào mà các nhà lãnh đạo bị ám sát nhiều như Trung Quốc. Vậy những ai muốn sát hại các lãnh đạo ĐCS Trung Quốc? Có 3 loại người: Một là lực lượng đặc công của phe đối lập, hai là đối thủ hoặc người tranh chấp lợi ích trong đảng, ba là cừu địch kết thù vì việc công hoặc tư, trong đó trường hợp thứ hai là chiếm đa số. Đặc biệt, sau khi Tập Cận Bình lên nắm quyền, rất nhiều chủ mưu đứng sau các vụ ám sát đều thuộc phe địch thủ trong đảng: phe cánh Giang Trạch Dân.

Như vậy, từ khi thành lập đến nay, ĐCS Trung Quốc rốt cuộc đã xảy ra bao nhiêu lần ám sát lãnh đạo cấp cao?

Chu Ân Lai sát hại cả nhà Cố Thuận Chương

Trung Quốc, thanh toán lẫn nhau, KIm Jong nam, Bài chọn lọc, am sat,

Từ khi ĐCS Trung Quốc thành lập chính phủ, đây là vụ ám sát nổi tiếng nhất. Cố Thuận Chương ban đầu là một trong những người lãnh đạo đảng, nhân viên tình báo ngầm, Ủy viên Bộ Chính trị phụ trách công tác an ninh, tình báo, nắm giữ các tin tức quan trọng của ĐCS Trung Quốc, kể cả thông tin về Chu Ân Lai. Ngày 24/4/1931, Cố Thuận Chương đến Vũ Hán để tổ chức ám sát Tưởng Giới Thạch thì bị bắt. Không chịu nổi tra tấn, Cố đã đầu hàng Quốc dân Đảng, khai ra các bí mật của Đảng Cộng sản Trung Quốc, dẫn đến cơ cấu ngầm của đảng hầu như bị phá hủy, hàng ngàn người cộng sản bị bắt (theo ước tính của Phòng tình báo Pháp ở Thượng Hải), trong đó có tổng bí thư Đảng Cộng sản Trung Quốc Hướng Trung Phát, Chu Ân Lai may mắn đào thoát.

Vì trả thù Cố Thuận Chương phản bội, Chu Ân Lai ra lệnh hạ sát cả gia đình Cố. Ngoại trừ con gái Cố Lợi Quần (8 tuổi) của Cố Thuận Chương và em vợ Trương Trường Canh (12 Tuổi), còn lại 13 người đều bị ghìm chết. Ngoài thân nhân của Cố, trong số những người bị giết còn có nữ giúp việc, lái xe, thậm chí cả Tư Lệ, khách của nhà họ Cố đồng thời là ân nhân của Chu Ân Lai cũng không thoát khỏi, cũng vì quen biết Chu mà Tư Lệ là người đầu tiên bị sát hại.

Lưu Chí Đan bị bắn chết

Lưu Chí Đan là người đứng đầu căn cứ địa Thiểm Bắc, bị Hồng quân trung ương và Mao Trạch Đông vây quét buộc phải chạy lên điểm dừng chân phía Bắc. Tuy nhiên, danh vong của Lưu Chí Đan tại địa phương khiến Mao Trạch Đông kiêng kị nên Mao đã dùng cờ hiệu “quét sạch phản động” để làm suy yếu quyền lực của Lưu, Lưu ngược lại lại công khai ủng hộ Mao, nhưng Mao vẫn không hết lo lắng, cuối cùng vẫn quyết định giết Lưu Chí Đan.

Theo lá thư “Câu chuyện hiếm ai biết về Mao Trạch Đông”, Lưu Chí Đan chết trong cuộc Đông chinh, tử vong ngày 14/4/1936 tại bến phà Hoàng Hà. ĐCS Trung Quốc tuyên bố, trong lúc Hồng quân tấn công, Lưu đã bị bắn trúng tim, nhưng điều kỳ lạ là nhà lãnh đạo Thiểm Bắc không có trong hàng ngũ Hồng quân khi tấn công và cũng không ở trong tuyến trên khi hỏa lực 2 quân đan xen. Lúc đó Lưu đang đứng trên một ngọn núi nhỏ cách chiến trường khoảng 200m quan sát trận chiến bằng ống nhòm. Việc chuẩn xác bắn trúng tim Lưu Chí Đan từ ngoài 200m như vậy thật sự có thể khiến siêu xạ thủ bắn tỉa cũng phải ngã mũ bái phục.

Trung Quốc, thanh toán lẫn nhau, KIm Jong nam, Bài chọn lọc, am sat,

Khi Lưu Chí Đan trúng đạn, bên cạnh ông có 2 người, một là đặc phái viên cục Bảo vệ chính trị họ Bùi phụ trách trông coi tài sản của Hồng quân trong cuộc “Vạn lý Trường chinh”, người thứ hai là cảnh vệ viên của Lưu. Căn cứ vào lời kể của Bùi , sau khi nhà lãnh đạo Thiểm Bắc trúng đạn ông kêu cảnh vệ viên đi gọi bác sĩ, nhưng khi bác sĩ đến thì Lưu đã ngừng thở.

Nói cách khác, khi Lưu Chí Đan chết, bên cạnh chỉ có một người, điều này khiến nhiều người hoài nghi Bùi hoặc cảnh vệ viên đã sát hại Lưu. Vì ám sát là một phần công việc quan trọng của cục Bảo vệ chính trị, mà cảnh vệ viên của phái “thủ trưởng không đáng tin” thông thường cũng là người của ngành bảo vệ chính trị.

Vương Nhược Phi, Diệp Đình bị ám sát

Ngày 8/4/1946, vì sự kiện Tân Tứ quân (biến cố Hoàn nam) nên Diệp Đình, một lãnh đạo quân sự của Cộng sản Trung Quốc bị Tưởng Giới Thạch bắt giam, được phóng thích. Sau đó ông lên máy bay từ Trùng Khánh về Diên An nhưng khi qua Hắc Trà Sơn thuộc huyện Hưng, Sơn Tây, phi cơ gặp nạn khiến nhà lãnh đạo này thiệt mạng. Trong số nạn nhận còn có người vợ 39 tuổi Lý Tú Văn, con gái 9 tuổi Diệp Dương Mi, con trai út 3 tuổi A Cửu của Diệp và vài lãnh tụ ĐCS Trung Quốc như Bác Cổ (tên thật là Tần Bang Hiến), Đặng Phát, và Vương Nhược Phi.

ĐCS Trung Quốc ban đầu thông báo nguyên nhân tai nạn là do thời tiết xấu, nhưng sự thật là Mao Trạch Đông và Chu Ân Lai đã hạ lệnh gây ra sự cố này. Trong khi máy bay tiếp nhiên liệu, Chu đã sai người phá hư la bàn từ và hệ thống dẫn đường, đo độ cao và áp suất, khiến máy bay tông vào núi làm toàn bộ người trên khoang thiệt mạng.

Nguyên nhân quan trọng dẫn đến hành động này là Mao không thể khoan nhượng cho bất cứ ai chia xẻ quyền lực với mình, vì vậy ông ta đã diệt trừ mối uy hiếp tiềm ẩn là Vương Nhược Phi. Sau khi chiến tranh kháng Nhật thắng lợi, Vương Nhược Phi cùng Mao Trạch Đông và Chu Ân Lai đại biểu cho ĐCS Trung Quốc đến Trùng Khánh đàm phán với Quốc dân đảng. Trong ĐCS Trung Quốc, Vương có thâm niên hơn Mao. Vì muốn trừ khử Vương, Mao bất chấp mạng sống của những người khác. Tính mạng gia đình Diệp Đình cũng vì vậy mà chấm dứt.

Đặng Tiểu Bình nhiều lần bị ám sát bất thành

Trung Quốc, thanh toán lẫn nhau, KIm Jong nam, Bài chọn lọc, am sat,

Tài liệu giải mật của ĐCS Trung Quốc cho thấy Đặng Tiểu Bình bị tấn công và ám sát tổng cộng 11 lần.

Tháng 10/1969, trong lúc Đặng bị giam lỏng tại trường bộ binh bỏ hoang ở huyện Kiến, Giang Tây, một nhóm “dân quân” võ trang đã xâm nhập bắn phá, nhân viên cảnh vệ sau đó phản kích, hạ gục “dân quân”. Lúc ấy, nội bộ đảng nói rằng đây là âm mưu của Lâm Bưu, nhưng sau đó lại chứng thực rằng đó không phải kế hoạch của Lâm.

Tháng 2/1973, chuyên cơ của Đặng bị vỡ tung trên không, nhưng ông lâm thời đổi sang đi tàu hỏa nên thoát khỏi tai nạn. Tháng 9/1975, Đặng Tiểu Bình, Hoa Quốc Phong, Giang Thanh đến Sơn Tây chủ trì hội nghị nông nghiệp học tại Đại Trại. Khi đang đi dạo trên sườn núi vào chiều tối, đột nhiên có người bắn tỉa vào Đặng, cảnh vệ liền bắn trả về hướng người bắn súng nhưng xạ thủ đã đào thoát, không rõ tung tích.

Tháng 4/1976, Đặng Tiểu Bình lại bị tước bỏ hết mọi chức vụ trong đảng và bị giam lỏng tại nhà khách Ngọc Tuyền Sơn ở quân khu Bắc Kinh. Đêm đó, nguồn điện nơi ông bị giam lỏng đột nhiên chập mạch, xảy ra hỏa hoạn, toàn bộ lầu 1 bị thiêu rụi, Đặng lúc đó đang tắm nên may mắn thoát được kiếp nạn này. Đến tháng 7, Đặng đi nghỉ mát ở Thừa Đức, khi đang chạy trên đường, ôtô chuyên dụng của ông được phát hiện bị gãy trục bánh xe bất cứ lúc nào cũng có thể xảy ra lật xe bốc cháy.

Tháng 3/1980, trong lúc Đặng thị sát quân khu Tế Nam, cảnh vệ gác hội trường vừa hô khẩu hiệu “bảo vệ đường lối cách mạng của Chủ tịch Mao, đả đảo Đặng Tiểu Bình, báo thù cho Giang Chủ Nguyệt!” vừa chỉa súng về chỗ Đặng nả đạn liên tục. Đặng được cảnh vệ che chở, tránh được một kiếp…

Từ những lần ám sát thất bại trên có thể thấy, dù không có chứng cứ xác thực nhưng người chủ mưu chắc hẳn phải là địch thủ của Đặng Tiểu Bình trong Đảng, nếu không làm sao sát thủ có thể nắm rõ hành tung của ông ta như vậy?

Dương Thượng Côn bị sát hại

Năm 1998, Dương Thượng Côn nhập viện quân y 301 do bị cảm cúm, không lâu sau thì qua đời. Lúc đó, mọi người hoài nghi Giang Trạch Dân đã động tay động chân trong bệnh viện khiến Dương chết, vì Giang vẫn luôn ghi hận trong lòng chuyện họ Dương bất hòa với mình.

Hồ Cẩm Đào 3 lần bị ám sát bất thành

Trung Quốc, thanh toán lẫn nhau, KIm Jong nam, Bài chọn lọc, am sat,

Vào một ngày tháng 5/2006, trong lúc thị sát hạm đội Bắc Hải, Hồ Cẩm Đào, khi đó giữ chức Chủ tịch Quân ủy Trung ương, đột nhiên bị 2 tàu chiến tấn công, nhưng ông máy mắn thoát khỏi nguy hiểm. Tư lệnh Hải quân Trương Định Phát, một thân tín của Giang Trạch Dân, được cho là người ra lệnh bắn dưới chỉ thị của Giang. Mấy tháng sau sự kiện này, Trương tử vong ở bệnh viện.

Tháng 10/2007, Hồ Cẩm Đào tham gia lễ khai mạc Special Olympics World Summer Games (thế vận hội mùa hè dành cho người thiểu năng trí tuệ) ở Thượng Hải. Bộ An ninh quốc gia Trung Quốc đã phát hiện bom hẹn giờ nặng 2,5kg dưới đệm ngồi của tài xế lái xe chuyên chở thực phẩm tại nhà khách ở ngoại ô phía Tây Thượng Hải, nơi Hồ nghỉ lại. Có người phân tích chỉ ra rằng, người sai khiến sau màn chính là bè phái Giang Trạch Dân.

Tháng 4/2009, phe cánh của Giang lập mưu “ám sát tại Hoàng Hải” nhưng một lần nữa bị Hồ Cẩm Đào nhìn thấu mà thất bại.

Tập Cận Bình nhiều lần bị ám sát

Trung Quốc, thanh toán lẫn nhau, KIm Jong nam, Bài chọn lọc, am sat,

Ngày 6/2/2012, Vương Lập Quân đã xông được vào lãnh sự quán Mỹ ở Thành Đô, vén mở âm mưu ám sát Tập Cận Bình do Giang Trạch Dân chủ đạo, Tăng Khánh Hồng chủ mưu và Chu Vĩnh Khang phụ trách tiến hành nhằm đẩy Bạc Hy Lai thượng vị.

Sau khi lên nắm quyền, Tập Cận Bình đã dùng danh nghĩa chống tham nhũng hạ bệ phần đông quan chức phe Giang, 2 bên giao đấu quyết liệt đến nay vẫn chưa kết thúc. Trong khoảng thời gian đó, Tập cũng bị ám sát nhiều lần, chủ mưu ngoại trừ Chu Vĩnh Khang còn có cả Tăng Khánh Hồng. Một nguồn tin nội bộ cho biết, từ khi Tập đảm nhiệm chức lãnh đạo tối cao đến tháng 7/2014, bộ An ninh Quốc gia Trung Quốc đã 16 lần phát cảnh báo an ninh.

Vào tháng 9/2012, khi khảo sát Thạch Gia Trang, Hà Bắc, Tập Cận Bình bị bắn tỉa ám sát nhưng thoát được nguy hiểm. Trước và sau hội nghị Bắc Đới Hà năm 2013, có người từng đặt bom tại phòng họp và dùng kim độc sát hại Tập khi ông khám sức khỏe ở bệnh viện quân y 301. Ngoài ra, mỗi khi Tập Cận Bình đi khảo sát tại các thành phố lớn như Trịnh Châu, Vũ Hán, Phúc Châu, Tế Nam, Thanh Đảo… đều trải qua nguy hiểm.

Theo nguồn tin từ Epoch Times, thực ra lần này Vương Lập Quân không chỉ giao cho Chính phủ Mỹ tài liệu cơ mật về nội đấu của ĐCS Trung Quốc, mà còn có rất nhiều tài liệu về vấn đề Pháp Luân Công, vạch trần bức màn đen mổ lấy nội tạng sống học viên Pháp Luân Công.

Lãnh đạo đả hổ diệt ruồi Vương Kỳ Sơn trải qua nhiều lần ám sát bất thành

Trung Quốc, thanh toán lẫn nhau, KIm Jong nam, Bài chọn lọc, am sat,

Bí thư Ủy ban Kiểm tra Kỷ luật Trung ương Trung Quốc (CCDI) Vương Kỳ Sơn, cánh tay đắc lực hỗ trợ Tập chống tham nhũng, từng là mục tiêu ám sát của Giang Trạch Dân. Năm 2015, tạp chí Động Hướng cô bố tình hình vụ ám sát Vương Kỳ Sơn tại Hà Nam. Từ năm 2013, các quan chức cấp cao của CCDI trong lúc làm việc bị tập kích, ám sát hơn 40 lần, trong đó hết 12 lần nhằm vào Vương. Việc ám sát không chỉ xảy ra với quan chức cấp cao, nhân viên các cấp đều gặp phải nguy hiểm tương tự.

Đêm trước giao thừa năm 2014, Vương Kỳ Sơn nhận được thiệp chúc mừng năm mới chứa chất kịch độc potassium cyanide (KCN). Vào trung tuần tháng 3, sau 2 hội nghị ĐCS Trung Quốc, lúc Vương Kỳ Sơn chuẩn bị xuất phát từ Cát Lâm, Trường Xuân, về thì phát hiện nhiều xe trong đoàn bị lỏng ecrou và bulong ở bánh xe, bị phá hư…

Đáng sợ hơn nữa là việc ám sát không chỉ mở rộng đến những người biết sự tình mà còn giết hại cả người thân của các lãnh đạo. Con trai trưởng của Ngô Quan Chính là Ngô Thiểu Hoa bị ám sát tại Thanh Đảo, con của Hồ Cẩm Đào là Hồ Hải Phong cũng từng là đối tượng ám sát.

Những người ngoài đảng bị ám sát

Không chỉ các quan chức cấp cao trong ĐCS Trung Quốc bị ám sát, nhiều người không trong đảng cũng bị giết hại, nhất là những ai bị cho là uy hiếp chính quyền. Mỗi người gặp phải cách ám sát khác nhau, trong đó cách mưu sát xấu xa nhất chính là với ông Lý Hồng Chí, người sáng lập Pháp Luân Công.

Xuất phát từ tâm đố kị, tháng 7/1999, Giang Trạch Dân ngang nhiên phát động cuộc trấn áp tàn khốc nhằm vào Pháp Luân Công, đồng thời tuyên bố “tiêu diệt Pháp Luân Công trong 3 tháng”, nhưng không được như mong muốn. Pháp Luân Công không chỉ không bị trấn áp mà còn truyền bá chân tướng ra khắp thế giới. Giang Trạch Dân, Tăng Khánh Hồng và cựu thư ký Ủy ban Chính trị và Pháp luật La Cán sợ hãi mới dàn dựng vụ tự thiêu tại quảng trường Thiên An Môn, đẩy cuộc bức hại Pháp Luân Công lên cao trào, kích động dân chúng thù hận nhóm người tu luyện thiền định ôn hòa.

Ngoài ra, không chỉ gia tăng bức hại Pháp Luân Công, Giang Trạch Dân còn liên tục ám sát ông Lý Hồng Chí nhưng nhiều lần thất bại. Theo cuốn sách “Con người Giang Trạch Dân”, ban đầu Giang lấy điều kiện xuất siêu thương mại 5 triệu USD để được dẫn độ ông Lý nhưng thất bại. Sau đó Tăng Khánh Hông bí mật ra lệnh cho bộ đặc vụ ám sát, thành lập một tổ hành động đặc biệt chuyên tổng hợp hành tung của người sáng lập Pháp Luân Công, chiêu mộ và huấn luyện sát thủ tùy thời ám sát.

Tháng 12/2000, sau khi biết được tin ông Lý sắp đến Đài Loan, Tăng Khánh Hồng đã bí mật phái người liên hệ với xã hội đen địa phương, đồng thời trả 7 triệu USD thu mua sát thủ để chuận bị hành động mưu sát. Vì người sáng lập Pháp Luân Công biết được kế hoạch này nên cuối cùng đã thay đổi lộ trình, khiến âm mưu của Tăng thất bại.

Không cam lòng, Giang và Tăng đặc biệt phát ra quân lệnh yêu cầu tổ hành động đặt biệt không tiếc giá nào ám sát ông Lý Hồng Chí. Giang Trạch Dân còn phê chuẩn chi 500 ngàn USD chiêu mộ đội nữ cảm tử, mô phỏng theo tổ chức “Những con Hổ giải phóng Tamil“. Họ được huấn luyện đánh bom liều chết để chuẩn bị đến Mỹ, đợi đến lúc người sáng lập Pháp Luân Công tham gia tâm đắc thể hội sẽ giả làm học viên tiếp cận ông Lý rồi kích nổ bom, nhưng mọi hành động đều không thành công.

Năm 2001, khi biết ông Lý Hồng Chí sẽ đến tham gia tâm đắc thể hội của học viên Pháp Luân Công ở Hồng Kông, Giang và Tăng tiếp tục ra lệnh hạ sát, bộ Tổng tham mưu, bộ An ninh quốc gia và bộ Công an liên thủ lập kế hoạch ám sát được gọi là “114”. Lúc đó, tổ chức tình báo của Trung Quốc ở Đông Nam Á và Bắc Mỹ đều tiến vào trạng thái đặc biệt, hầu như tất cả tổ chức xã hội đen đều bị cưỡng bức hoặc dụ dỗ tham gia âm mưu ám sát kinh người. Tuy nhiên, ông Lý không xuất hiện ở Hồng Kông, khiến kế hoạch một lần nữa thất bại.

Hành động ám sát lần lượt thất bại khiến Giang và Tăng sợ hãi khó hiểu, mà thành viên đội đặc công cũng liên tiếp gặp sự cố khó hiểu mà qua đời, cuối cùng phải giải thể.

Quan chức Trung Quốc sống trong sợ hãi

Từ các vụ ám sát, âm mưu tranh đoạt quyền lợi trong đảng, không có gì khó hiểu khi các nhà lãnh đạo và quan chức Trung Quốc đều sống trong sợ hãi, rất nhiều người lo lắng một ngày nào đó mình sẽ chết dưới họng súng. Đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến họ đưa người thân ra nước ngoài sinh sống.

Iris

theo NTDTV, tinhhoa.n

Cựu cảnh sát viên Philippines giết 200 người theo lệnh ông Duterte

Cựu cảnh sát viên Philippines giết 200 người theo lệnh ông Duterte

Nguoi-viet.com

Ông Arturo Lascanas điều trần về tội giết 200 người theo lệnh ông Duterte. (Hình: AP/Bullit Marquez)

MANILA, Philippines (NV) – Một cựu cảnh sát viên hôm Thứ Hai khai trước một ủy ban Thượng Viện Philippines rằng đã giết gần 200 người khi ở trong toán sát thủ theo lệnh của Tổng Thống Rodrigo Duterte, lúc ông này còn là thị trưởng thành phố Davao. Người này cho hay quyết định khai hết sự thật vì “sợ sự trừng phạt của Chúa”.

Ông Arturo Lascanas nhận là đã nói dối hồi Tháng Mười trong cuộc điều tra của Thượng Viện về các vụ giết người không qua xét xử có liên hệ với ông Duterte, nhưng cho biết ông phải làm như vậy vì lo sợ cho an toàn của gia đình và cũng vì cảnh sát cảnh cáo ông phải “chối mọi việc.”

Người này cho hay tự cá nhân mình đã giết khoảng 300 người, trong đó 200 người khi còn là thành viên một toán sát thủ ở Davao, và vụ giết người sau cùng là năm 2015. Ông cũng kể chi tiết hai trường hợp ông giết người đã dám chỉ trích ông Duterte theo lệnh cận vệ của ông Duterte khi còn là thị trưởng.

Ông Lascanas bật khóc trước giới truyền thông hai tuần trước đây khi kể lại câu chuyện này. Ông là người thứ nhì ra trước ủy ban điều tra của Thượng Viện Philippines tố cáo việc ông Duterte có liên quan tới toán sát thủ.

Cho tới nay Tổng Thống Duterte bác bỏ mọi liên hệ đến các vụ giết người bất hợp pháp, dù là ở chức vụ Tổng Thống hay khi còn là Thị Trưởng. Tư Lệnh Cảnh Sát Quốc Gia Philippines, ông Ronald De La Rosa, cựu chỉ huy trưởng cảnh sát Davao dưới quyền ông Duterte, cũng bác bỏ tố cáo này, cho rằng đây là một tin giả do giới truyền thông tạo ra. (V.Giang)

Trung Quốc: Căn nguyên bạo lực xã hội qua những vụ án giết người man rợ – Trí thức VN

From facebook:   Tinh Hoa‘s post.

Nếu quyền lực đứng trên pháp luật thì người dân phải đi cầu cứu quyền lực, dùng “quan hệ” để giải quyết mâu thuẫn;

Nếu pháp luật đứng trên quyền lực thì người dân sẽ cầu cứu luật sư, thông qua trình tự pháp luật để giải quyết mâu thuẫn;

Nếu pháp luật không thể trở thành điểm tựa của người dân, không thể bảo vệ được quyền và lợi ích của người dân, người dân sẽ phải nhờ đến trợ giúp của xã hội đen, dùng bạo lực giải quyết mâu thuẫn;

Bạo lực và thô bỉ đã sinh ra như thế!

Trong vô số vấn nạn xảy ra hàng ngày này, chắc hẳn môi trường chế độ không thể chối bỏ trách nhiệm!

Ngày nay, không chỉ có một số người nhận định rằng xu thế tư duy và ứng xử bạo lực đã trở thành phổ biến tại Trung Quốc. Gần đây, tại Trung Quốc đã xảy ra…
TRITHUCVN.NET

Tại sao Kim Jong Un tự cho phép “lộng hành”?

Tại sao Kim Jong Un tự cho phép “lộng hành”?

RFI

3-3-2017

Nhà lãnh đạo Bắc Triều Tiên Kim Jong Un thăm đơn vị 966 của quân đội Nhân Dân Bắc Triều Tiên. Ảnh do KCNA công bố ngày 01/03/2017.KCNA/via REUTERS

Cuộc điều tra vụ ám sát Kim Jong Nam vẫn được cảnh sát Malaysia tiếp tục với tình tiết mới là khởi tố hai nữ nghi phạm người Indonesia và Việt Nam. Bình Nhưỡng không hợp tác và chỉ khẳng định nạn nhân là một công dân Bắc Triều Tiên mang hộ chiếu ngoại giao với tên Kim Chol. Còn Hàn Quốc, Malaysia và Hoa Kỳ đều khẳng định đó là người anh cùng cha khác mẹ của nhà lãnh đạo Bắc Triều Tiên Kim Jong Un.

Vụ ám sát xảy ra ngay giữa sân bay quốc tế Kuala Lumpur đông hành khách qua lại, khiến không ít người đặt câu hỏi lớn : Tại sao nhà lãnh đạo độc tài Bắc Triều Tiên tự cho mình quyền làm mọi việc ?

Theo một bài báo được đăng trên tờ Dongfang Ribao (Đông Phương Nhật Báo) phát hành tại Hồng Kông và được Courrier International trích dịch ngày 23/02/2017, lý do chính là sự « nương tay » của cả Bắc Kinh và Washington.

Kim Jong Un thách thức cả thế giới khi cho người ra tay ám sát anh trai ngay giữa thanh thiên bạch nhật và trước bàn dân thiên hạ. Trong khi giới chuyên gia còn đang tìm cách phân tích động cơ, lý do chọn thời điểm và địa điểm hành động để Bình Nhưỡng loại bớt một mối đe dọa, chắc Kim Jong Un đang cười đắc thắng « Các người làm gì được ta ? »

Trung Quốc dung túng Bắc Triều Tiên để thách thức Hoa Kỳ

Các cơ quan truyền thông Trung Quốc không đề cập nhiều đến tình tiết vụ ám sát và tiến trình điều tra. Tại sao ? Vì chính tại Bắc Kinh và Macao là nơi Kim Jong Nam chọn để « ở ẩn ». Tuy nhiên, tất cả đều đồng loạt nhấn mạnh đến việc nạn nhân là một người ủng hộ chính sách đổi mới và mở cửa, giống người chú Jang Song Thaek (từng là nhân vật số hai của chế độ trước khi bị xử tử năm 2013). Kim Jong Nam là một quân át chủ bài của Trung Quốc trong việc thuyết phục Bắc Triều Tiên tiến hành cải cách. Thế nhưng, với vụ sát hại tại Malaysia ngày 13/02/2017, chẳng còn ai dám hỏi người nào có thể đứng ra bảo vệ được Kim Jong Nam.

Từ hơn một nửa thế kỷ nay, ngành ngoại giao Trung Quốc đã đạt được nhiều thành công lớn nhưng vẫn tỏ ra bất lực trong việc kiểm soát tình hình chính trị nội bộ của các nước đồng minh. Dĩ nhiên, nhiều người sẽ cho rằng đó là chính sách tôn trọng chủ quyền và không can thiệp vào nội bộ của nước khác, nhưng lịch sử chứng minh rằng trên thực tế, hoặc ngành ngoại giao Trung Quốc bị trì trệ, hoặc chơi hai mặt. Hơn nữa, chính sách đối ngoại của Bắc Kinh, trong vòng 30 năm gần đây, còn được thúc đẩy bởi sự phát triển tâm lý Sô-vanh nước lớn và xu thế luật rừng.

Phải nói là Trung Quốc « gây hấn » với hầu hết các nước láng giềng : để miền bắc Miến Điện rơi vào cuộc chiến du kích ở vùng biên giới, nuôi tham vọng ngày càng lớn với quần đảo Điếu Ngư mà Nhật Bản quốc hữu hóa và gọi là Senkaku, gay gắt chỉ trích Tokyo không thừa nhận vụ thảm sát Nam Kinh và khẳng định Đài Loan là một phần lãnh thổ của Hoa Lục. Chỉ có mỗi chuyện gây sức ép với Bắc Triều Tiên hoặc thay đổi nước này là làm cho Trung Quốc phải « câm nín » về các thành tích của mình.

Để biện bạch cho lập trường ủng hộ chế độ của Kim Jong Un, xã hội Trung Quốc từng đưa ra rất nhiều luận điểm, trong đó phải nhấn mạnh đến « tình đoàn kết không gì lay chuyển được trước một mối nguy hiểm chung » song dường như « bảo bối » này không còn hiệu nghiệm, hay thuyết cùng nằm trong « khối xã hội chủ nghĩa ». Ngoài ra cũng có nhiều luận điểm mới xuất hiện, như « Trung Quốc chẳng được lợi lộc gì nếu bán đảo Triều Tiên thống nhất », nếu vậy thì phải chăng có điều gì đó hơi mất thể diện đối với một quốc gia đứng hàng thứ hai thế giới, và đang cố vươn lên hàng đầu như Trung Quốc, lại phải lo ngại sự cạnh tranh của nước láng giềng nhỏ bé hơn. Đương nhiên, Trung Quốc phải tìm cách bảo vệ các lợi ích của mình, nhưng tại sao Bắc Kinh cứ khăng khăng bảo vệ di sản mà Hoa Kỳ và Liên Xô để lại từ sau Thế Chiến II ?

Cũng có người nói rằng sức mạnh bá chủ của Trung Quốc càng hùng hậu nếu có thêm một kẻ « coi trời bằng vung » đứng ra thách thức Hoa Kỳ. Thế nhưng, thách thức của kẻ này (cụ thể là các cuộc thử nghiệm hạt nhân) có vẻ như là một thủ đoạn nhắm tới Hoa Kỳ, nhưng lại đe dọa trực tiếp đến lợi ích của Trung Quốc.

Bắc Triều Tiên tự do hành động vì toan tính của các cường quốc

Trên thực tế, nếu như một nhà lãnh đạo độc tài như Kim Jong Un tự cho mình thách thức mọi điều hay lẽ phải của nhân loại, các quy tắc cơ bản của cộng đồng quốc tế và quyền lực của Liên Hiệp Quốc, đó là nhờ vào những quan điểm trái ngược của các cường quốc. Chắc chắn sẽ có người hỏi tại sao Hoa Kỳ không trừ khử luôn Kim Jong Un như đã từng làm với Saddam Hussein và Muammar Kadhafi ? Nhưng nên nhớ là vào những thời điểm đó, Hoa Kỳ đã viện vào lý do chiến tranh ở Irak và cuộc nổi dậy ở Libya để can thiệp.

Một lý do quan trọng hơn là dù Hoa Kỳ có tức giận vì nguyên tắc không phổ biến vũ khí hạt nhân bị vi phạm, nhưng trên thực tế, mối đe dọa vũ khí nguyên tử ở những phần còn lại của thế giới hoàn toàn có thể kiểm soát được. Chắc chắn Mỹ nằm trong tầm bắn của vài chục quả tên lửa mang đầu đạn hạt nhân của Bắc Triều Tiên, nhưng « Chú Sam » có các phương tiện kỹ thuật để phòng ngừa. Vì vậy, mối đe dọa hạt nhân hay những lời đe dọa khủng bố của Bắc Triều Tiên nhắm vào Mỹ chỉ mang tính tượng trưng mà thôi.

Nếu đúng như vậy, bản thân Kim Jong Un, chế độ toàn trị của Bắc Kinh và những hành động khiêu khích ở bên ngoài không phải là mối đe dọa đối với an ninh quốc nội Mỹ và trật tự ở vùng Đông Bắc Á. Thực vậy, với Hoa Kỳ, Bắc Triều Tiên không đáng sợ bằng Trung Quốc và động thái của Bình Nhưỡng đang gây bất lợi cho Bắc Kinh. Đây mới chính là điều Washington tính toán và cũng là lý do giải thích tại sao thái độ « bao dung » của Trung Quốc đối với Bắc Triều Tiên không khiến Hoa Kỳ phẫn nộ.

Dù tổng thống Donald Trump đưa ra nhiều ý tưởng đặc biệt đang làm xáo trộn xã hội Mỹ trong những ngày đầu của nhiệm kỳ, nhưng hồ sơ Bắc Triều Tiên không nằm trong danh sách ưu tiên cần giải quyết của ông chủ Nhà Trắng. Điều này có thể hiểu là có rất ít khả năng Hoa Kỳ dùng đến sức mạnh quân sự để giải quyết triệt để mối đe dọa hạt nhân này.

Điểm cuối cùng, nếu Kim Jong Un vẫn có thể hành động một cách ngông cuồng và bắt người dân Bắc Triều Tiên chịu khổ cực, không phải vì ông ta là một thiên tài, mà do các nước khác để nhà lãnh đạo độc tài đó cơ hội hành động. Chừng nào còn đất diễu võ giương oai, Kim Jong Un còn hả hê thể hiện.

Leilla de Lima: Tổng thống Duterte sẽ trả giá về hành vi giết người

Leilla de Lima: Tổng thống Duterte sẽ trả giá về hành vi giết người

RFA

2017-03-03

Tổng Thống Philippines Rodrigo Duterte

Tng Thng Philippines Rodrigo Duterte

 AFP photo

“Tổng thống Duterte sẽ phải trả giá về hành vi giết người mượn danh chống ma túy của ông ta”. Đó là lời lên án của bà Leilla de Lima viết trên trang Facebook của mình khi đang bị tạm giam trong nhà tù của Manila.

Bà Lima là một nghị sĩ Philippines từng chống đối mạnh mẽ tổng thống Duterte về chính sách giết nghi can có hành vi buôn bán, tàng trữ ma túy bất kể người đó là ai. Những cuộc bố ráp và bắt giữ gây nên sự chống đối khắp nơi trong cũng như ngoài nước vì Tổng thống Phi cho phép cảnh sát nổ súng vào nghi can, kẻ cả những người vô tội mà không cần xin phép tòa án.

Nhà tù tràn ngập người bị tình nghi ma túy, mấy ngàn người bị giết sau khi ông Duterte được bầu lên.

Bà Lima bị bắt vào tuần trước với cáo buộc dính líu tới đường dây ma túy sau khi công khai chỉ trích việc làm mà bà cho là lợi dụng quyền lực để giết người.

Phóng viên BBC bị buộc phải ‘thú tội’ ở TQ

Phóng viên BBC bị buộc phải ‘thú tội’ ở TQ

BBC

Đoàn làm phim BBC bị tấn công ở Trung Quốc

Kế hoạch rất đơn giản.

Chúng tôi đã sắp xếp để gặp một người phụ nữ tại làng quê của bà, thuộc tỉnh Hồ Nam, Trung Quốc, rồi sau đó sẽ cùng bà đi xe lửa lên Bắc Kinh, và chúng tôi sẽ quay phim trong hành trình.

Nhưng chúng tôi đã không bao giờ gặp được người mình muốn phỏng vấn.

Và cách thức câu chuyện kết thúc lại cho thấy cách thực thi quyền lực một cách rõ ràng hơn bất kỳ cuộc phỏng vấn nào.

Đó là một sự việc liên quan tới bạo lực, hăm dọa và cả cưỡng bức thú tội – lần đầu tiên tôi buộc phải ‘thú tội’ trong suốt thời gian dài tường thuật tại Trung Quốc – tôi đã buộc phải xin lỗi vì đã “có hành xử gây ra hậu quả xấu” và vì đã tìm cách thực hiện một “cuộc phỏng vấn bất hợp pháp”.

Picture of BBC journalist John Sudworth being forced away from a Chinese village

Bà Dương Linh Hoa định đi tàu lên Bắc Kinh, bởi bà là ‘người khiếu kiện’ tại Trung Quốc.

Hàng năm, có hàng chục ngàn người Trung Quốc do cảm thấy không có công lý tại các tòa án địa phương do đảng Cộng sản điều hành đã tới thủ đô, đệ đơn khiếu nại lên Phòng Tiếp dân Nhà nước.

Các vụ tham nhũng, cướp đất, hành động phi pháp của chính quyền địa phương, chữa trị y tế cẩu thả, tình trạng bạo lực của cảnh sát, đuổi việc một cách bất công…, tất cả đều được trình bày trong hàng tập giấy tờ, trong các bộ đơn kiện, và họ mang theo người.

Cả hệ thống này cũng là do Đảng Cộng sản điều hành, tất nhiên, và cơ hội họ khiếu kiện thành công là rất nhỏ nhoi.

Nhưng với nhiều người thì đây là cơ hội duy nhất mà họ có, và họ thường tiếp tục đệ đơn trong vô vọng suốt nhiều năm.

Picture of Yang Qinghua, sister of Linghua
BBC đã phỏng vấn bà Dương Thanh Hoa, chị của bà Dương Linh Hoa, hồi ba năm trước

Tình trạng bạo lực

Cũng giống như gia đình Dương Linh Hoa.

BBC đã phỏng vấn người chị của bà, bà Dương Thanh Hoa, hồi ba năm trước khi bà trên đường tới Bắc Kinh đệ đơn.

Những người phụ nữ này cáo buộc là bản thân họ đã bị đánh cắp đất đai, và cha họ trong cuộc tranh chấp đã bị đánh đập tàn tệ khiến ông sau đó tử vong.

Nhưng vì một lý do nhất định, nên bà Dương tìm cách tới Bắc Kinh trong tuần này.

Vào Chủ Nhật, Trung Quốc bắt đầu khai mạc kỳ họp quốc hội thường niên, Đại hội Nhân dân Đại biểu (NPC).

Fish-eye lens view of the 12th National Committee of the Chinese People's Political Consultative Conference (CPPCC) in the Great Hall of the People in Beijing, China, 3 March 2016.
Bản quyền hình ảnhEPA
Đại hội Nhân dân Đại biểu (tức kỳ họp quốc hội) được tổ chức tại Đại Lễ đường ở Bắc Kinh

Sự kiện có sức hút mạnh mẽ đối với những người khiếu kiện, vốn trông chờ vào sự kiện trọng đại này để nêu vụ việc của mình.

Nhưng Bắc Kinh thì lại nghĩ khác.

Giới chức không muốn những đạo quân nhếch nhác xuất hiện tại thủ đô, cho nên các địa phương có nhiệm vụ phải chặn, không để những người khiếu kiện tới nơi.

Chúng tôi biết là chị và mẹ của bà Dương đã bị lệnh quản chế tại gia không chính thức.

Nhưng bởi bà chưa từng lên Bắc Kinh nộp đơn bao giờ, cho nên bà nghĩ bà có thể đi mà không bị nghi ngờ, và ít nhất là cũng có thể lên được tàu.

Bà đã lầm.

Ngay khi chúng tôi tới được làng quê của Dương Linh Hoa, thì rõ ràng là đã có người chờ đón chúng tôi.

Con đường tới nhà bà bị chặn bởi một đám đông, và chỉ trong vòng vài phút, họ tấn công chúng tôi và đập phá toàn bộ máy quay của chúng tôi.

Picture of some of the BBC's broken equipment returned to the crew
Thiết bị, máy móc của nhóm phóng viên BBC bị đập phá

Tuy việc ra tay bạo lực như vậy là điều các phóng viên nước ngoài có thể phải đối diện ở Trung Quốc, nhưng những gì diễn ra sau đó mới là bất thường.

Sau khi rời làng, chúng tôi bị đuổi theo, và xe chúng tôi bị một nhóm khoảng 20 kẻ côn đồ vây lại.

Sau đó, có một số nhân viên cảnh sát mặc thường phục và hai viên chức từ văn phòng Sở ngoại vụ tới cùng đám này. Và bị đe dọa phải hứng chịu thêm bạo lực, chúng tôi buộc phải xóa một số đoạn video đã ghi, và buộc phải ký vào bản thú tội.

Đó là một cuộc đàm phán một bên, nhưng ít nhất nó cũng giúp chúng tôi thoát ra.

Một đoạn video mà người chị của bà Dương Linh Hoa gửi cho chúng tôi cho thấy bà cũng đang bị bắt giữ bởi một số trong cùng đám người hăm dọa chúng tôi.

A close up shot of a Beijing resident's red armband, identifying her as security volunteer, in Beijing, China, 2 March 2017.
Bản quyền hình ảnhREUTERS
Nhân viên an ninh và các trật tự viên tình nguyện có mặt khắp nơi trong kỳ họp quốc hội ở Bắc Kinh

Điều tra mổ cướp nội tạng ở Trung Quốc, nhà báo được đề cử giải Nobel Hòa Bình 2017

Điều tra mổ cướp nội tạng ở Trung Quốc, nhà báo được đề cử giải Nobel Hòa Bình 2017

Ông Ethan Gutmann, một nhà báo điều tra độc lập và là tác giả của cuốn “Đại thảm sát” (The Slaughter), vừa được đề cử giải Nobel Hòa Bình 2017 vì nỗ lực phơi bày tội ác thu hoạch nội tạng người tập Pháp Luân Công trên diện rộng trong các bệnh viện thuộc nhà nước Trung Quốc.

Ông Ethan Gutmann nói về việc chính quyền Trung Quốc thu hoạch nội tạng tại Washington. (Ảnh: Epoch Times)

Ông Ethan Gutmann nói về việc chính quyền Trung Quốc thu hoạch nội tạng tại Washington. (Ảnh: Epoch Times)

Ông Ethan Gutmann cùng với luật sư nhân quyền David Matas và cựu Quốc vụ khanh Canada ông David Kilgour đã công bố một báo cáo vào mùa hè năm ngoái có tựa đề “Thu hoạch đẫm máu/ Đại thảm sát: Bản cập nhật” (“Bloody Harvest/The Slaughter: an Update”), trong đó mở rộng cuộc điều tra đã công bố trong bản báo cáo năm 2006 của hai ông David Matas và David Kilgour mang tên “Thu hoạch đẫm máu” (Bloody harvest) và cuốn sách “Đại thảm sát” (The Slaughter) năm 2014 của ông Ethan Gutmann.

Bản báo cáo mới cho thấy có từ 60.000 đến 100.000 ca cấy ghép tạng được tiến hành hàng năm tại Trung Quốc trong suốt 15 năm qua, và số ca ghép tạng cao hơn từ 6 đến 10 lần so với công bố trước đó của chính quyền Trung Quốc.

Chính quyền nước này vẫn luôn phủ nhận cáo buộc giết tù nhân lương tâm để lấy nội tạng cung cấp cho ngành công nghiệp ghép tạng. Ông Gutmann tin rằng bản báo cáo năm 2016 đã tạo nên một sự khác biệt.

Năm 2008, ông Gutmann đã công bố một bản điều tra độc lập về hoạt động thu hoạch nội tạng của nhà nước Trung Quốc. Ông đã phỏng vấn hơn 100 bác sĩ, di dân, và những thành viên của ban hành pháp. Dự án này được mở rộng từ sự quan tâm đến cuộc đàn áp Pháp Luân Công mà ông bắt đầu viết về nó từ năm 2002, khoảng 3 năm trước khi Đảng Cộng sản Trung Quốc bắt đầu chiến dịch đàn áp.

“Đại thảm sát”, cuốn sách được xuất bản năm 2014, trong đó bao gồm những tường thuật của các bác sĩ biết hoặc tham gia vào hành động thu hoạch nội tạng từ những người tập Pháp Luân Công đang sống.

“Tôi nợ sự thật rằng có một câu chuyện đáng kể với thế giới vì những nhân chứng – những di dân đến từ các trại lao động, nhà tù và những bác sĩ như Enver Tohti và Ko Wen-je,” ông nói. Bác sĩ Ko đã giúp xây dựng hệ thống tình nguyện hiến tạng ở Đài Loan.

Trong cuốn “Đại thảm sát”, ông Gutmann tường thuật chi tiết việc bác sĩ Ko đến Trung Quốc và tình cờ phát hiện ra nguồn gốc nội tạng cấy ghép đến từ những người tập Pháp Luân Công bị bắt giam phi pháp.

“Tất cả những gì tôi phải làm là nói ra câu chuyện này, kiên trì, viết, và công bố nó,” ông Gutmann nói. “Tôi đã có một bản hợp đồng ngầm với những nhân chứng. Tôi đã hoàn thành nó. Đó là lý do tôi sẽ ngủ ngon, không chỉ vì tôi được đề cử cho giải thưởng.”

Tuyết Mai

Đoàn Thị Hương mặc áo chống đạn ra tòa

 Đoàn Thị Hương mặc áo chống đạn ra tòa

01/03/2017

Cô Đoàn Thị Hương bị giải ra tòa hôm 1/3.

Nữ nghi can người Việt bị giải ra tòa và chính thức bị truy tố tội giết hại anh trai cùng cha khác mẹ của lãnh tụ Bắc Hàn Kim Jong Un ở Malaysia hôm nay, 1/3.

Những hình ảnh chụp do các hãng thông tấn đăng tải cho thấy cô Đoàn Thị Hương bị còng tay và được cho mặc áo chống đạn với sự bảo vệ của lực lượng an ninh vũ trang hùng hậu.

Theo cáo trạng, nữ công dân Việt Nam và bị cáo người Indonesia Siti Aishah, cùng bốn người đàn ông chưa rõ danh tính, hiện vẫn bỏ trốn, đã có mặt ở ga đi của sân bay quốc tế Kuala Lumpur với mục đích giết công dân Bắc Hàn.

Một người đàn ông Bắc Hàn, mà cảnh sát Malaysia nói tên là Ri Jong Chol, vẫn bị cảnh sát giam giữ và chưa bị truy tố. Cảnh sát hiện truy nã 7 người Bắc Hàn khác, trong đó có một nhân viên đại sứ quán Bắc Hàn ở Kuala Lumpur.

“Tôi vô tội”

Cô Đoàn Thị Hương ra tòa hôm 1/3 trong sự bảo vệ của lực lượng an ninh vũ trang hùng hậu.

Cô Đoàn Thị Hương ra tòa hôm 1/3 trong sự bảo vệ của lực lượng an ninh vũ trang hùng hậu.
Trả lời VOA Việt Ngữ sau phiên tòa, ông Selvam Shanmugam, luật sư bào chữa cho nữ nghi can người Việt, cho biết: “Sau khi nghe cáo trạng, cô ấy nói rằng ‘tôi hiểu cáo trạng’, nhưng cô ấy nói ‘tôi vô tội’. Cô ấy bác bỏ cáo trạng”. Ngoài ra, theo ông Shanmugam, cô Hương không nói thêm gì, và tỏ ra “bình tĩnh”.

Theo luật sư người Malaysia, tòa cũng ra lệnh gia hạn giam giữ cô Hương cho tới ngày ra tòa tiếp theo vào ngày 13/4.

Sau khi nghe cáo trạng, cô ấy nói rằng ‘tôi hiểu cáo trạng’, nhưng cô ấy nói ‘tôi vô tội’. Cô ấy bác bỏ cáo trạng.

Ông Selvam Shanmugam, luật sư bào chữa cho cô Đoàn Thị Hương, nói với VOA tiếng Việt.