Hơn 40% dân Triều Tiên suy dinh dưỡng

Liên Hiệp Quốc đưa ra báo cáo về tình trạng thiếu lương thực và suy dinh dưỡng tràn lan ở Bắc Triều Tiên. Trong lúc đó thì một quan chức cấp cao nước này kêu gọi các nhà tài trợ đừng để các hỗ trợ nhân đạo bị ảnh hưởng bởi chính trị.

25.000 trẻ em Triều Tiên suy dinh dưỡng ở mức rất trầm trọng, cần điều trị khẩn cấp

25.000 trẻ em Triều Tiên suy dinh dưỡng ở mức rất trầm trọng, cần điều trị khẩn cấp

Đánh giá về nhu cầu “Cần và Ưu tiên” do Nhóm Nhân đạo Quốc gia, gồm các cơ quan của LHQ và các tổ chức phi chính phủ đưa ra cho rằng người dân Bắc Triều Tiên có những nhu cầu “thiết yếu, nhưng chưa được đáp ứng”.

Khoảng 41%, tức chừng 10,5 triệu người dân Bắc Hàn bị suy dinh dưỡng, đứng thứ 98 trong số 118 quốc gia.

Đó là số liệu từ Chỉ số đói nghèo toàn cầu năm 2016 của Cơ quan Nghiên cứu Chính sách Lương thực quốc tế đưa ra.

Ngoài ra thống kê cho thấy khoảng 18 triệu người Bắc Triều Tiên, trong đó có 1,3 triệu trẻ em dưới 5 tuổi, sống phụ thuộc vào chế độ phân bổ lương thực của Chính phủ gồm các phần ngũ cốc và khoai tây. Từ tháng 7 đến tháng 9 năm ngoái, khẩu phần phân phối giảm xuống còn 300 gram mỗi người mỗi ngày so với chuẩn mà Bình Nhưỡng đưa ra là 573 grams.

Theo RFA

Tổng thống Venezuela cầu cứu Liên Hiệp Quốc vì Venezuela thiếu thuốc men trầm trọng

Venezuela cũng là một chế độ Xã hội chủ nghĩa ưu việt ở Mỹ châu la tinh.

Tổng thống Venezuela cầu cứu Liên Hiệp Quốc vì Venezuela thiếu thuốc men trầm trọng

PHÚC DUY

Tổng thống Nicolas Maduro ngày 24/3 cho hay ông đã đề nghị Liên Hiệp Quốc (LHQ) hỗ trợ vì Venezuela lâm vào tình trạng thiếu thuốc men trầm trọng.

Tổng thống Venezuela cầu cứu Liên Hiệp Quốc vì Venezuela thiếu thuốc men trầm trọng

Tổng thống Venezuela Nicolas Maduro trong cuộc họp với các bộ trưởng ở thủ đô Caracas. REUTERS

“Tôi đã yêu cầu LHQ hỗ trợ vấn đề thuốc men. LHQ có các kế hoạch tối ưu để giúp khôi phục năng lực sản xuất trong ngành dược”, AFP dẫn lời Tổng thống Maduro phát biểu trên truyền hình quốc gia ngày 24/3.
Tổng thống Maduro cho biết ông đã đưa ra lời đề nghị hỗ trợ trên trong cuộc gặp bà Jessica Faieta, Giám đốc phụ trách Mỹ Latin của tổ chức Chương trình Phát triển LHQ (UNDP).
Ông Maduro cho hay thiếu thuốc men là một trong số “những vết thương” từ cuộc chiến kinh tế, tranh giành lợi ích và nhằm gây bất ổn chính phủ.
Venezuela đang lâm vào tình trạng suy thoái kinh tế suốt 4 năm liên tiếp, đối mặt cảnh thiếu thốn thực phẩm và nhiều nhu yếu phẩm khác, bao gồm thuốc. Người dân nước này phải đổ xô đi săn lùng thuốc tại những tiệm thuốc vốn đang thiếu nguồn hàng trầm trọng hoặc phải bỏ tiền mua thuốc ở chợ đen hay nước ngoài.
AFP cho biết tại một số bệnh viện, bệnh nhân bị mất chi do hoại tử vì thiếu thuốc kháng sinh hoặc tử vong do thiếu thuốc điều trị ung thư.
Liên đoàn Y tế Venezuela cho biết các bệnh viện hiện chỉ có 3% số thuốc mà họ cần.
Venezuela là một trong các quốc gia có trữ lượng dầu khí lớn nhất thế giới, nhưng nền kinh tế nước này bị ảnh hưởng nghiêm trọng do giá dầu xuống thấp trong những năm gần đây, theo AFP.

Theo Báo Thanh Niên

Cửu Bình – Cuốn sách giải thích vì sao người Trung Quốc ngày càng “xấu xa”

From facebook: Tinh Hoa with Sự Thật and Khai Tri.
ĐCSTQ nhận ra tầm quan trọng của văn hóa, nên đã thành lập “văn hóa Đảng”, kiểm duyệt thông tin gắt gao, loại bỏ “đức nhân” truyền thống của con người như: Nhân, Lễ, Nghĩa, Trí, Tín. Cuộc tấn công vào các giá trị đạo đức thể hiện rõ trong chiến dịch “Phá Tứ Cựu” trong Đại Cách mạng Văn hóa, nghĩa là phá bỏ quan niệm cũ, văn hóa cũ, phong tục cũ và thói quen cũ.

Văn hóa Đảng là văn hóa tranh đấu, đạp đổ và phá bỏ, hiện đã thấm nhuần trong tư tưởng từng người dân Trung Quốc bởi quá trình đầu độc bài bản và có hệ thống từ khi họ bước vào độ tuổi cắp sách đến trường. Văn hóa ấy trở thành máu huyết lưu thông trong tư tưởng mà chính bản thân họ cũng không thể nhận ra. Đây là điều độc ác nhất mà ĐCSTQ thực hiện với người dân của họ, mục tiêu là biến đổi lương tri, gieo vào đầu con người những quan điểm, chuẩn mực lệch lạc, làm méo mó và biến dị tư tưởng, cuối cùng người dân sẽ hoàn toàn “thuần phục” Đảng.

. Cửu Bình, cuốn sách miêu tả chân thực và sâu sắc bản chất của Đảng Cộng Sản Trung Quốc (ĐCSTQ),…
TINHHOA.NET

Fatima, nơi Ðức Mẹ hiển linh

Fatima, nơi Ðức Mẹ hiển linh

Trần Nguyên Thắng/ATNT Tours & Travel

Thánh Lễ tại Fatima. (Hình: ATNT Tours & Travel)

Năm nay Fatima kỷ niệm đúng 100 năm (1917-2017), năm Ðức Mẹ Maria hiển linh ở ngôi làng nhỏ của đất nước Bồ Ðào Nha để nói chuyện với ba đứa trẻ chăn cừu vào ngày 13 Tháng Năm.

Sẽ có rất nhiều tín đồ Thiên Chúa Giáo và du khách từ khắp mọi nơi đổ dồn về Thánh Ðịa Fatima vào ngày này. Fatima chỉ cách Lisbon, thành phố lớn nhất và là thủ đô của Bồ Ðào Nha, khoảng 120 km về hướng Bắc và bây giờ không còn là một ngôi làng nhỏ vùng quê nữa.

Câu chuyện kể, vào ngày 13 Tháng Năm, 1917, ba đứa trẻ chăn cừu tên Lucia, Francisco, và Jacinta có cơ duyên được gặp Ðức Mẹ tại ngôi làng Fatima. Chúng đã gặp một “bà mặc áo trắng, tay cầm chuỗi hạt” hiện ra bên trên cây sồi và được Lucia mô tả “hình ảnh bà trông chói sáng hơn cả mặt trời.”

Cả ba đứa trẻ không phải chỉ có duyên gặp Ðức Mẹ một lần mà chúng đã gặp bà tất cả đến sáu lần. Năm lần chúng đều gặp “bà áo trắng” đúng vào ngày 13 của các Tháng Sáu, Bảy, Chín, Mười và một lần duy nhất chúng gặp bà vào ngày 19 Tháng Tám. Qua lời kể của ba đứa trẻ sau các lần gặp gỡ, Ðức Mẹ đã gửi thông điệp và những lời tiên tri đến nhân loại.

Những điều tiên tri đó đúng như thế nào thì cũng tùy theo suy tư và đức tin của từng người. Nhưng riêng tôi thầm nghĩ một điều là ba đứa trẻ, đứa lớn nhất là Lucia cũng chỉ mới 10 tuổi, Francisco 9 tuổi và đứa nhỏ nhất Jacinta mới 7 tuổi. Chúng đều ở một cái tuổi (vào thời đó) con nít chưa biết nói dối. Việt Nam mình có câu “Ði hỏi già, về nhà hỏi trẻ” nên tôi tin là chúng “nói thật,” nghĩa là tôi tin vào những thông điệp và những tiên tri của “bà áo trắng hiện trên cây sồi” đã nói với các đứa trẻ chăn cừu đó.

Fatima, nơi Ðức Mẹ hiển linh
Tượng “Bà áo trắng, tay cầm tràng hạt, chói sáng hơn cả mặt trời” được đặt ngay nơi Ðức Mẹ hiển linh. (Hình: ATNT Tours & Travel)

Nhưng hai đứa trẻ Francisco và Jacinta chết sớm hai năm sau đó vì bệnh. Riêng cô bé Lucia thì sau này trở thành nữ tu của Religious Sister of Saint Dorothy. Bà mất năm 2005 thọ 97 tuổi. Theo những thông tin của Fatima thì sau này cô bé Lucia vẫn còn gặp Ðức Mẹ thêm ba lần nữa, một vào Tháng Mười, 1925, một vào ngày 15 Tháng Hai, 1926, và lần cuối vào đêm 13 rạng sáng 14 Tháng Sáu, 1929.

Những gì “bà áo trắng, chói sáng hơn cả mặt trời” đã nói với các đứa trẻ chăn cừu trở thành ba điều tiên tri bí mật Fatima. Hai điều bí mật đầu đã được Lucia nói ra sớm, nhưng điều thứ ba thì mãi đến năm 1944 Lucia mới tiết lộ cho Tòa Thánh Vatican.

Ðiều bí mật thứ nhất nói về sự chấm dứt Thế Chiến Thứ I và sự khởi đầu của Thế Chiến Thứ II. Ðiều bí mật thứ hai nói về sự ra đời và phát triển của chủ nghĩa Cộng Sản trên toàn thế giới. Ðiều “bí mật thứ ba Fatima” thì lại bị Tòa Thánh Vatican giữ kín cho đến ngày 13 Tháng Năm, 2000, mới được Ðức Giáo Hoàng John Paul II công bố. Ðó là lời tiên tri về sự việc Ðức Giáo Hoàng bị ám sát và sự ăn năn thống hối trở về lại niềm tin Thiên Chúa của Liên Bang Nga.

Câu chuyện về các điều bí mật Fatima cũng đã ít nhiều được nhân loại biết đến, mức độ tin như thế nào thì cũng tùy theo đức tin của mỗi người. Nhưng những biến động của con người vào thế kỷ 20 (1900-2000) đã để lộ ra những gì Ðức Mẹ đã thông tri cho nhân loại biết trước.

Fatima, nơi Ðức Mẹ hiển linh
Tượng Ðức Giáo Hoàng John Paul II tại quảng trường Fatima. (Hình: ATNT Tours & Travel)

Hằng năm vào trước ngày 13 Tháng Năm các tín đồ Thiên Chúa Giáo từ khắp nơi đổ về ngôi làng Fatima nhỏ bé để tham dự buổi Thánh Lễ ngày Ðức Mẹ hiển linh. Nhiều đoàn người đến cắm lều tạm trú chung quanh quảng trường Fatima vì vào tuần lễ này không dễ dàng tìm được khách sạn tại Fatima. Cả thành phố nhỏ bé Fatima chỉ có vào khoảng 10,000 phòng trong khi số lượng người đến đây có khi đến hàng trăm ngàn người tham dự buổi Thánh Lễ.

Người ta ước lượng khoảng hơn 200,000 người từ khắp nơi trên thế giới tụ hội về đây tham dự Thánh Lễ. Ðiểm đặc biệt là mọi người đã tụ hội với một thái độ thân thiện cởi mở cho dù không cùng màu da, không phân biệt dân tộc, không phân biệt tuổi tác.

Người hướng dẫn địa phương cho biết năm 2000 khi Ðức Giáo Hoàng John Paul II đến Fatima thì con số người tham dự lên đến nửa triệu người, một con số không thể hình dung được ở không gian quảng trường Fatima.

Bên ngoài quảng trường những ai không có chỗ đứng, đành phải đi dạo quanh hoặc ngồi đợi hết Thánh Lễ rồi mới đi vào khu nhà nguyện, hướng về tượng Ðức Mẹ tìm một chỗ đứng đọc kinh. Buổi Thánh Lễ khá dài, suốt từ 10 giờ sáng mãi đến gần 1 giờ trưa thì các tín đồ mới hát chào và vẫy khăn chia tay với Ðức Mẹ.

Tháng Năm, Fatima tuy có mát vào buổi chiều tối nhưng lại khá nóng vào buổi trưa, sức nóng lên đến hơn 90 độ F.

Fatima mang những thông điệp từ một tôn giáo tạo thành một niềm tin, một đức tin tạo cho con người sống trong tình thương yêu đùm bọc, thân thiện và nhân nhượng lẫn nhau. Có những đức tin mình chỉ học được khi nhìn thấy những người khác biểu lộ đức tin đó.

Một trăm năm trôi qua, các bí mật Fatima không còn là bí mật nữa. Nhưng thông tri Fatima giúp đức tin con người mạnh mẽ hơn bao giờ hết.

Fatima, nơi Ðức Mẹ hiển linh
Tượng điêu khắc đoàn người hành hương đến làng Fatima. (Hình: ATNT Tours & Travel)

Chủ nghĩa Cộng sản – Tai họa Trăm năm

Chủ nghĩa Cộng sản – Tai họa Trăm năm

Nguyễn-Xuân Nghĩa, RFA
2017-03-15
Chân dung của Karl Marx, Vladimir Lenin và Vladimir Putin trên mặt tiền một ngôi nhà riêng ở làng Severnaya Griva, quận Shatura, khu vực Moscow chụp hôm 5/8/2011.

Chân dung của Karl Marx, Vladimir Lenin và Vladimir Putin trên mặt tiền một ngôi nhà riêng ở làng Severnaya Griva, quận Shatura, khu vực Moscow chụp hôm 5/8/2011.

AFP photo

Ngày 15 Tháng Ba này, Liên bang Nga chính thức kỷ niệm 100 năm việc Sa hoàng Nicolai Đệ nhị thoái vị, mở đầu cho một chuỗi biến động dẫn tới cái gọi là “Cách mạng Tháng 10” là khi chế độ cộng sản lần đầu tiên thành hình trên mặt địa cầu vào năm 1917. Từ đó, nhân loại đã gặp tai họa mà nhiều thế hệ ngày nay lại không biết. Diễn đàn Kinh tế xin trở lại biến cố mà người ta không thể quên được….

Nguyên Lam: Nguyên Lam và Ban Việt ngữ đài Á Châu Tự Do xin kính chào chuyên gia kinh tế Nguyễn-Xuân Nghĩa. Thưa ông, hàng năm, người Nga vẫn kỷ niệm ngày Sa hoàng Nicôlai Đệ nhị thoái vị, vào ngày 15 Tháng Ba năm 1917. Biến cố đó kết thúc hơn 300 năm cầm quyền của dòng Romanov và mở đầu cho những biến động dồn dập dẫn tới cuộc Cách mạng Tháng 10 và sự ra đời của Liên bang Xô viết dưới chế độ Cộng sản, cách nay đúng trăm năm.

Vì vậy, năm nay Liên bang Nga mới tổ chức lễ kỷ niệm đặc biệt long trọng, nhưng có lẽ vẫn chưa biết giải thích sự thể một cách khách quan vì khó nói về những tai họa do chủ nghĩa cộng sản gây ra tại nước Nga và trên toàn thế giới. Vì các thế hệ trẻ tại Việt Nam không được biết về những gì đang xảy ra trong đất nước mình, huống hồ nhiều biến cố đau thương khác trong lịch sử nhân loại, kỳ này, chúng tôi xin đề nghị ông nhắc lại trăm năm đó… Ông nghĩ sao?

Nguyễn-Xuân Nghĩa: Đến thế kỷ 21 nhân loại đã tiến tới một trạng thái khá phổ biến dù chưa toàn cầu, là không ai được độc quyền chân lý, để áp đặt một sự thật nào đó mà mọi người phải theo. Trạng thái ấy được gọi là “sự cởi mở” là điều kiện tiên quyết của nền dân chủ, nơi mà người ta chấp nhận tinh thần đa nguyên về văn hóa, đa đảng về chính trị và là nơi mà người dân có quyền sống và suy nghĩ tự do. Tuy nhiên, nhiều xã hội chưa có được sự tiến hóa ấy khi nhà nước độc tài vẫn giữ độc quyền về tư tưởng chẳng những cho tương lai mà còn về những gì xảy ra trong quá khứ. Thí dụ như tương lai nhân loại tất yếu phải dẫn tới xã hội chủ nghĩa và quá khứ là những thành tựu chói lọi của chủ nghĩa cộng sản, vốn dĩ là một tai họa lịch sử!

Trở lại chuyện nước Nga, nơi chủ nghĩa cộng sản đã lần đầu tiên ngự trị từ Tháng 11 năm 1917 đến Tháng 12 năm 1991, chế độ đương quyền ngày nay đang lúng túng tường thuật những gì đã xảy ra từ trăm năm trước, khi Đế quốc Nga tiêu vong, Đế quốc Xô viết ra đời và cai trị trong hơn 70 năm với một số thành tựu và rất nhiều thảm họa cho người dân và cả thế giới. Chế độ chính trị của Liên bang Nga vẫn duy trì ách độc tài bên dưới hình thức bầu bán dân chủ và biết rằng xã hội đã đổi thay nên không thể áp đặt một chân lý khiên cưỡng sai lệch nhưng vẫn cố loay hoay nói về quá khứ hay lịch sử một cách thiên lệch méo mó. Trường hợp Trung Quốc, Việt Nam, Bắc Hàn hay Cuba cũng thế thôi. Họ đều có nét chung là cái chất cộng sản!

Nguyên Lam: Như vậy, chúng ta sẽ bắt đầu từ nước Nga, rồi qua nước Tầu, nước Ta, để nhớ lại chuyện trăm năm về trước. Xin mời ông khởi đầu….

Nguyễn-Xuân Nghĩa: Chúng ta khởi đầu cái chuyện nhức đầu từ Âu Châu vì lục địa này đi trước trong nhiều lĩnh vực và chi phối thế giới từ mấy trăm năm. Trước hết, cuộc Cách mạng Pháp năm 1789 xuất phát từ một cuộc cách mạng khai phóng về tư tưởng trước đó hai trăm năm đã tiến dần tới một chế độ dân chủ hơn, là người dân có nhiều quyền hạn hơn nhờ hiểu biết nhiều hơn. Nối tiếp, sự hiểu biết mở rộng dẫn tới cuộc cách mạng về công nghiệp vào cuối thế kỷ 19, nó đảo lộn trật tự sản xuất cũ với một hình thái mới. Vào buổi bình minh của nền sản xuất kỹ nghệ và sinh hoạt kinh tế mới lạ, tất nhiên nhiều sự bất toàn đã xảy ra khiến người ta tìm hiểu, nghiên cứu và mỗi người hay mỗi trường phái lại tìm ra một cách giải thích. Nếu được cởi mở và có dân chủ thì xã hội có thể áp dụng giải pháp này hay giải pháp khác hầu tránh được sự bất công trong tiến trình phát triển. Đấy là quy luật chung cho mọi xã hội.

Trong buổi bình minh của nền sản xuất công nghiệp, Karl Marx và nhiều nhà lý luận khác đã nghiên cứu và tìm hiểu về hình thái sản xuất mới để giải thích và đề nghị. Cách giải thích của Marx có vài điểm mới lạ nhưng cũng có đầy mâu thuẫn và sai lầm như nhiều học thuyết khác. Điều tai hại là nước Nga khi đó lại có một trí thức xuất sắc và chiến lược gia đại tài là Lenin. Ông áp dụng học thuyết của Marx có chọn lọc và đảo lộn nhiều lý luận để cướp chính quyền và thiết lập bộ máy độc tài với nền độc quyền chân lý đi ngược với sự tiến hóa chung. Vụ cướp chính quyền ấy được gọi là “Cách mạng Tháng Mười” và đánh dấu một tai họa mới. Marx chỉ là kẻ mơ ngủ, Lenin mới là có công và có tội khi đặt ra chủ nghĩa Mác-Lenin đầy thảm khốc!

Vai trò của Lê Nin

033_3041368-400.jpg

Nguyên Lam: Khi nhắc lại chuyện trăm năm bao trùm lên nhiều lĩnh vực sinh hoạt từ kinh tế đến tư tưởng, ông cố tóm lược nhiều vấn đề khá phức tạp của lịch sử. Nhưng thưa ông, liệu chúng ta có thể hiểu sự thể đã diễn biến ra sao không?

Nguyễn-Xuân Nghĩa: Chính diễn biến đó mới làm nhà cầm quyền Liên bang Nga lúng túng, như nhiều chế độ cộng sản độc tài còn lại trên mặt địa cầu khi giải thích lại quá khứ. Chế độ quân chủ của Sa hoàng, là Hoàng đế Nga, bó tay trước nhiều đổi thay của xã hội và lâm khủng hoảng khi người dân bị đói và công nhân biểu tình. Chế độ ấy tiêu vong với việc Sa hoàng thoái vị và một chính quyền mới ra đời từ cuộc Cách mạng Tháng Hai.

Chính quyền non yếu này, nói theo người cộng sản thì thuộc giai cấp tư sản với lý luận cải lương, đang vất vả giải quyết bài toán mới thì bị Lenin và hạt nhân cộng sản cướp chính quyền mà gọi là cách mạng, hàm ý là tiến bộ và triệt để hơn giải pháp cải lương. Sau đó là năm năm khủng hoảng và nội chiến lồng trong Thế chiến thứ nhất.

Hiện tượng này cũng được thấy bên Tầu và nhất là tại Việt Nam sau cái gọi là “Cách mạng Tháng Tám” năm 1945 khi Chính phủ Trần Trọng Kim bị lật đổ, chương trình cải cách bị tiêu diệt để dẫn tới hỗn loạn và chiến tranh cho tới 1975. Sau đó, tàn dư tai hại của chủ nghĩa cộng sản vẫn còn làm các quốc gia này điêu đứng. Kẻ chủ chốt của thảm họa chính là Lenin.

Nguyên Lam: Thế hệ trẻ về sau như Nguyên Lam thật ra cũng không nắm vững sự thể ấy và chẳng hiểu gì nhiều về vai trò của Lenin. Xin đề nghị ông  giải thích thêm cho đoạn này.

Nguyễn-Xuân Nghĩa: Vào giai đoạn đen tối ấy, cống hiến của Lenin gồm hai phần. Thứ nhất là kỹ thuật tổ chức và cướp chính quyền từ một chế độ non yếu mới ra đời. Thứ hai là đảo lộn lý luận của Marx để kiểm soát tư tưởng hầu bảo vệ ách độc tài. Về đại thể, Marx lý luận rằng kinh tế dưới hạ tầng chi phối thượng tầng chính trị ở trên và mọi chế độ tư bản đều tiến bộ hơn chế độ nông nghiệp đi trước nhưng cũng tất nhiên bị chế độ cộng sản thay thế như một quy luật lịch sử. Lý luận ấy sai vì thời trước đó nước Nga còn lạc hậu so với Âu Châu như nước Đức là quê hương của Marx, vậy mà cách mạng cộng sản lại xuất hiện tại Nga chứ không tại Đức, là nhờ  tài tổ chức và lũng đoạn của Lenin. Sau đó, Lenin đảo ngược quy luật tiến hóa của Marx khi quy định rằng tư tưởng ở trên mới chi phối chính trị và kinh tế ở dưới nên nhà nước phải giữ độc quyền chân lý về tư tưởng, bất cứ ai nghĩ sai nói khác đều là kẻ có tội phải bị diệt trừ. Về văn bản thì đấy là cốt lõi của tài liệu “Chủ nghĩa Duy vật và Chủ nghĩa Kinh nghiệm Phê phán”.

Chính là lý luận đó của Lenin mới làm chủ nghĩa cộng sản lụn bại và tiêu vong. Ngày nay, chế độ độc tài của Tổng thống Vladimir Putin tại Liên bang Nga chỉ cho nhấn mạnh đến sự thành tựu và ổn định của Liên bang Xô viết mà xóa bỏ những trang sử đen tối và không cho thấy là cả trăm triệu người đã chết trong thế kỷ 20 vì chủ nghĩa cộng sản, là một kỷ lục lịch sử. Thật ra, họ vẫn mặc nhiên duy trì chế độ độc quyền chân lý! Cái khác là Putin châm thêm chủ nghĩa ái quốc của dân tộc Nga vào chân lý nhà nước để bảo vệ quyền lực của mình, chứ nước Nga của ông đã lụn bại vì 74 năm cai trị của chủ nghĩa cộng sản.

“Tư tưởng Hồ Chí Minh”

000_Hkg4085563-400.jpg
Một cửa hàng bán các mặt hàng tuyên truyền cho đảng cộng sản với chân dung Karl Marx và Vladimir Lenin ở Hà Nội hôm 29/9/2010. AFP photo

Nguyên Lam: Thế thì ông giải thích thế nào về những thành tựu kinh tế của Việt Nam và Trung Quốc trong những thập niên gần đây?

Nguyễn-Xuân Nghĩa: Chủ nghĩa cộng sản dẫn tới khủng hoảng là điều đã có tại Trung Quốc sau khi Mao Trạch Đông chiến thắng tại Hoa lục vào năm 1949, và tại Việt Nam sau khi người cộng sản chiến thắng và thống nhất Việt Nam từ 1975. Khi bị khủng hoảng thì chế độ độc tài quăng lý luận của Marx của Mao của Hồ Chí Minh vào sọt rác mà áp dụng lý luận kinh tế thị trường. Nhờ vậy kinh tế có tăng trưởng so với thời trước, nhưng thật ra chưa có phát triển như các quốc gia khác. Lý do là chế độ vẫn duy trì ách độc tài và tai họa độc quyền chân lý với các trò ma như học thuyết Mác-Lenin, chủ nghĩa Mao hay “Tư tưởng Hồ Chí Minh”, v.v…. Vì vậy hai xứ này bị khủng hoảng về văn hóa và đạo đức với hậu quả nghiêm trọng cho tương lai.

Nhưng điều tai hại nhất là lãnh đạo Bắc Kinh châm vào chân lý nhà nước cho thần dân của họ nuốt chửng một số lý luận về chủ nghĩa dân tộc của người Hán. Tức là họ trở lại bài toán xa xưa về chủ nghĩa quốc gia dân tộc của thế kỷ 19 để vuốt ve tự ái người dân. Trong khi đó, lãnh đạo Hà Nội lại triệt phá chủ nghĩa quốc gia dân tộc của người Việt để khỏi xúc phạm Bắc Kinh. Phê phán chế độ độc tài đã là có tội và có thể bị đàn áp, chứ chống lại chính sách bành trướng của Bắc Kinh là chắc chắn vào tù.

Cũng do chế độ độc quyền chân lý và tư tưởng, Việt Nam không có tự do báo chí và đa số người dân không hề biết gì về những thảm họa đang xảy ra tại nơi này nơi khác bên trong. Đã vậy, người ta còn không được biết hết về sự thật của thế giới bên ngoài vì báo chí tường thuật có chọn lọc với lý luận sai lạc. Báo chí trở thành công cụ độc tài về tư tưởng và kiến thức khi làm cho người dân hiểu sai về thực tế đang thay đổi.

Nguyên Lam: Thưa ông, chắc chắn là suốt năm nay, cả thế giới sẽ còn nói về thảm họa trăm năm của chủ nghĩa cộng sản nhưng trong một chương trình có thời lượng nhất định, xin đề nghị ông tạm nêu ra một số kết luận cho thính giả của chúng ta.

Nguyễn-Xuân Nghĩa: Có lẽ chúng ta cần một cuốn sách! Đầu tiên thì đã có bộ sách tên là “Hắc thư về Chủ nghĩa Cộng sản” do bốn học giả Pháp thu thập và xuất bản cách nay đúng 20 năm. Dù chưa đủ và thiếu hẳn nhiều tai họa cộng sản tại Châu Á thì bộ sách dầy 840 trang này cũng đáng tham khảo và thật ra đã được nhà báo Hồ Văn Đồng dịch ra Việt ngữ thành hai cuốn 1.200 trang trước khi tạ thế mươi năm về trước tại tiểu bang Virginia. Chuyện thứ hai đáng nhớ và vẫn có giá trị cho ngày nay là nếu xuất phát từ cộng sản chủ nghĩa thì xã hội chủ nghĩa cũng tất yếu dẫn đến nạn độc tài làm cho xứ sở lụn bại vì thu hẹp khả năng hiểu biết và quyết định của người dân, là chuyện đang thấy ngày nay tại Việt Nam.

Nguyên Lam: Ban Việt ngữ đài Á Châu Tự Do và Nguyên Lam xin cảm tạ ông về cuộc phỏng vấn kỳ này.

Trong hai ngày 21-22/02, người biểu tình đã kéo đổ tượng Lenin ở các thành phố khác nhau.

From facebook:  BBC Vietnamese‘s video.

Trong hai ngày 21-22/02, người biểu tình đã kéo đổ tượng Lenin ở các thành phố khác nhau.

Có ít nhất ba pho tượng Lenin nữa ngoài Kiev, đã bị kéo đổ và đập phá tại Bila Tserkva, Khmelnitsky và Zhytomyr.

Hiện các trang mạng đang đăng tải nhiều đoạn video cho thấy đêm 21 sang ngày 22/2, người dân Zhytomyr đã kéo đổ tượng Lenin ở trung tâm thành phố.

Còn tại hai nơi kia, tượng Lenin, biểu tượng của Liên Xô một thời bị kéo đổ giữa ban ngày.

Hồi tháng 12/2013, tượng Lenin ở thủ đô Kiev đã bị người biểu tình kéo đổ vì cho rằng đó là biểu tượng của chủ nghĩa Đại Nga.

Cuộc đời bi thảm của những người con Stalin

Hồng Liên

Cách đây 50 năm, con gái của Stalin, Svetlana Alliluyeva, đã trốn chạy sang Mỹ. Mặc dù là con gái của một nhà độc tài với quyền lực gần như không giới hạn, nhưng cuộc sống gia đình của Svetlana đã bị tàn phá bởi bi kịch, thường là do cha bà gây ra.

nguoi con, Joseph Stalin, bi kich,

Joseph Stalin cùng 2 người con Vasily và Svetlana  khi mối quan hệ của họ vẫn còn chưa xấu đi. (Ảnh sưu tầm từ Internet)

Mẹ Svetlana chết khi bà mới 6 tuổi. Các viên chức nói rằng nguyên nhân do viêm ruột thừa, nhưng sự thật sau đó được tiết lộ mẹ bà đã tự sát. “Bà ấy đã ra đi như một kẻ thù”, Svetlana sau này nhớ lại lời cha nói. Trong suốt thời kỳ Khủng bố Đỏ những năm 1930, Stalin cũng không tha cho gia đình mình. Cô chú của Svetlana đã bị ông ta bắt vì dán nhãn là “kẻ thù của nhân dân” và sau đó bị hành quyết.

“Bạn không thể hối tiếc cho số phận của mình, nhưng tôi đã hối hận vì mẹ đã không lấy một người thợ mộc”.

Những anh em của bà cũng không có gì tốt hơn. Người con trai bị khinh miệt của Stalin, Yakov Dzhugashvili, đã cố gắng tự sát sau khi buồn bã vì một mối tình lãng mạn. Stalin chỉ lạnh lùng nói, “Nó thậm chí còn không thể bắn thẳng được”.

Năm 1941, Yakov gia nhập Hồng quân và làm trung uý. Vào ngày đầu tiên của cuộc chiến, Stalin, người mà những nhà sử học tin đã giết chết 20 triệu người, nói với con trai: “Hãy tiến lên và chiến đấu”.

Tuy nhiên khi Yakov bị Đức Quốc xã bắt giữ vào tháng 7 năm đó, Stalin đã phớt lờ con mình, vì ông tin rằng tù nhân là những kẻ phản bội Liên Xô. Ông từng nói: “Không có tù nhân chiến tranh, chỉ có những kẻ phản bội quê hương của họ”.

nguoi con, Joseph Stalin, bi kich,

Con trai cả của Stalin, Yakov Dzhugashvili, bị thẩm vấn sau khi bị quân đội Đức bắt giữ năm 1941. (Ảnh sư tầm từ Internet)

Hai năm sau, khi Thống soái của Đức Friedrich Paulus bị bắt, Đức Quốc xã yêu cầu trao đổi tù nhân. Stalin đáp lại với tuyên bố nổi tiếng: “Tôi không đánh đổi một thống soái lấy một trung úy”, nó cho thấy bản chất vô cảm của ông.

Trong nhiều năm, các nhà tuyên truyền của Đức đã lừa dối các nhà sử học khi nói rằng Yakov đã bị giết trong khi cố gắng trốn khỏi tù giam. Tuy nhiên sau đó, người ta tiết lộ rằng Yakov đã lao vào hàng rào điện của trại giam để tự sát. Yakov đã bị mất tự chủ vì cảm thấy hổ thẹn sau cuộc thảm sát 15.000 người Ba Lan của Stalin ở Katyn.

Vasily Dzhugashvili, con trai thứ của Stalin, người được mô tả như 1 đứa trẻ hư hỏng, đã dùng danh tiếng của cha mình để đảm bảo 1 vị trí vững chắc trong quân ngũ và nhanh chóng thăng tiếng trong chính trường.

Thói nghiện rượu cũng như tính ngang bướng đã khiến Vasily không được mọi người coi trọng so với những người đồng cấp ở Liên Xô, và ông lo sợ rằng nếu cha qua đời, người kế nhiệm sẽ vùi dập ông. Và Vasily đã đúng.

Bộ Quốc phòng dưới thời Nikita Khrushchev đã giáng ông xuống canh giữ 1 chốt dân phòng gần Moscow, và Vasily đã không tuân theo. Về sau, Vasily trải qua những năm cuối đời ra vào nhà tù vì say rượu. Sau nhiều năm vật lộn, chứng nghiện rượu cuối cùng đã giết chết ông. Vasily mất vào tháng 3/1962 ở tuổi 40.

Svetlana từng viết: “Cuộc đời của ông ấy là 1 bi kịch”.

nguoi con, Joseph Stalin, bi kich,

Con trai thứ hai của Joseph Stalin, Vasily Dzhugashvili. (Ảnh: Sưu tầm từ Internet)

Trước khi chết, cha Svetlana đã quản lý rất chặt cuộc sống của bà. Stalin đã ngăn cản bà học văn học tại Đại học Moscow State. Ở tuổi 17, bà yêu một nhà làm phim và là nhà văn người Do Thái. Vì không tán thành mối tình này, Stalin đã gửi người đàn ông đến một trại lao động khét tiếng ở Siberia. Sau đó, bà kết hôn với một sinh viên cùng trường đại học, Stalin ngày càng nghi ngờ ông là người Do Thái và từ chối gặp mặt ông ta.

Năm 1967, Svetlana lại yêu một đảng viên cộng sản Ấn Độ đến Moscow trị bệnh. Người này cuối cùng qua đời ở Moscow và chính quyền Xô Viết cho phép bà mang tro cốt của ông về quê nhà. Với Svetlana, đây là 1 cơ hội hiếm hoi để bà bỏ chạy sang Hoa Kỳ.

Khi đến Ấn Độ, bà lẩn trốn các mật vụ Liên Xô và xin tị nạn tại tòa đại sứ Mỹ ở New Delhi. “Ngài sẽ không thể tin được chuyện này. Nhưng tôi là con gái của Stalin”,Svetlana nói với một nhà ngoại giao Mỹ.

Sau khi sống tạm một thời gian ở Geneva, Thụy Sĩ, bà đã đến được Hoa Kỳ. Trong một cuộc họp báo, bà đã chỉ trích cha mình như một “con quỷ về đạo đức và tín ngưỡng” trước khi đốt quyển hộ chiếu Xô Viết.

Mãi sau khi cha qua đời, cái bóng của ông vẫn mãi ám ảnh trong ký ức bà.

“Ông ấy đã phá hỏng đời tôi. Bất luận tôi đi đâu, ở đây (Mỹ), Thụy Sĩ, Ấn Độ hoặc Úc hay bất kỳ đâu, tôi luôn là một tù nhân chính trị với tên tuổi của cha mình”, bà nói trong một cuộc phỏng vấn vào năm 2010 với tờ Wisconsin State Journal.

Năm 2011, bà qua đời tại viện dưỡng lão Wisconsin, Mỹ ở tuổi 85.

Thụy Sỹ không cần đến CNXH để trở thành nước giàu mạnh.

From facebook: Thuong Phan shared Nhật ký yêu nước‘s video.

Đây là Thụy Sỹ.

Thụy Sỹ không cần đến CNXH để trở thành nước giàu mạnh.

Ở Thụy Sỹ cũng không cần có biểu tình vì môi trường vì mặc dù là nước công nghiệp hàng nhiều thập kỷ, môi trường vẫn trong sạch.

Không chỉ sạch về môi trường, Thụy Sỹ còn là nước sạch tham nhũng nhất hành tinh.

Là một đứa trẻ sinh ra ở Thụy Sỹ, nó được chính phủ (trích tiền thuế dân đóng) cho không $220 mỗi tháng để trang trãi chi phí sinh hoạt cho đứa bé đó cho tới khi nó 16 tuổi, ngoài y tế miễn phí, đi học không tốn tiền, nếu sau 16 tuổi nó vẫn đi học, nó sẽ được thuế dân cho $250 mỗi tháng cho đến khi đủ 25 tuổi.

Người ta không thể chọn nơi mình sinh ra, nhưng họ có thể chọn biến nơi đó thành nơi đáng sống.

Bạn có thực sự đang sống ở “thiên đường” như Thụy Sỹ?

Những câu chuyện về tẩy não ở Bắc Triều Tiên

Những câu chuyện về tẩy não ở Bắc Triều Tiên

1. Kim Jong-il sáng tạo ra bánh hamburger

Theo Daily Mail, đầu năm 2014, nhà nhiếp ảnh người Pháp Lafforgue đến khoa ngoại ngữ Đại học Bình Nhưỡng và được một nữ sinh họ Kim 20 tuổi phụ trách hỗ trợ hướng dẫn. Do từ nhỏ cô nữ sinh này phải sống trong chế độ giáo dục tẩy não của Triều Tiên, chưa từng đi ra khỏi Bình Nhưỡng, vì thế cô tin tưởng bánh hamburger là phát minh của ông Kim Jong-il, chuột Mickey là sáng tạo của Trung Quốc.

Nữ sinh theo học Anh văn này cho rằng bánh hamburger là sáng tạo của ông Kim Jong-il vào năm 2009, sau đó được phổ biến rộng khắp trên toàn Bắc Triều Tiên.

Cô cũng tin rằng chuột Mickey là sáng tạo của người Trung Quốc; tin rằng những người Bắc Triều Tiên vượt biên qua Hàn Quốc sẽ bị người Hàn Quốc bắn chết.

Kim rất hào hứng khoe bộ sưu tập tem về các thế hệ lãnh đạo của Bắc Triều Tiên. (Ảnh: Daily Mail)
Kim rất hào hứng khoe bộ sưu tập tem về các thế hệ lãnh đạo của Bắc Triều Tiên. (Ảnh: Eric Lafforgue)

2. Kim Jong-il ném một hòn đá làm rơi một vệ tinh nhân tạo

Trong giáo trình tiểu học của Bắc Triều Tiên có một bài văn kể chuyện ông Kim Jong-il “nhận lỗi”, đại ý là: Sau khi ông Kim Jong-il thăm Trung Quốc trở về đã không quản mệt mỏi đến thăm một số “đơn vị thiếu niên” (lính trẻ em làm mẫu khi duyệt binh) nhân ngày thiếu niên nhi đồng, nói chuyện đến tận khuya mới trở về. Trên đường về, ông Kim Jong-il than thở chuyện nước Mỹ làm loạn thế giới này, vì thế đã nhặt một hòn đá và ngửa mặt nhìn lên trời hét to: “Thằng Mỹ chết tiệt”, sau đó lấy hết sức ném mạnh hòn đá lên bầu trời làm cho một vệ tinh đang bay trên bầu trời nổ tung phát ra ánh sáng chói mắt và rơi xuống. Ông Kim Jong-il còn nói: “Đây là vệ tinh do thám của Mỹ, chúng thường xuyên bay trên bầu trời Bình Nhưỡng xâm phạm chủ quyền của chúng ta, ta đã nhẫn nại quá nhiều rồi”.

Vài ngày sau bất ngờ xảy ra sự cố tại Ryongchon, ông Kim Jong-il cho gọi các cháu vào nói, “chiến tranh luôn có hy sinh mất mát”. Rồi ông Kim Jong-il cúi đầu ăn năn: “Ta thừa nhận, hành vi ném rơi vệ tinh nhân tạo của kẻ địch là quá lỗ mãng, xin chịu lỗi với nhân dân cả nước, đồng thời cũng mang chuyện này nói công khai cho rõ ràng”.

Các binh lính thiếu niên nhi đồng vừa nghe vừa rơi nước mắt, cảm thấy đáng tiếc vì một sai lầm nhỏ của lãnh tụ trong quá trình đấu tranh với kẻ địch.

3. Bản tin châm biếm về tẩy não ở Bắc Triều Tiên

Có lẽ vì quá phản cảm vì hoạt động tuyên truyền tẩy não của chính quyền Bắc Triều Tiên, tháng 1/2014 trang thông tin Waterford Whispers của Ireland đăng một “bản tin hài” với nội dung phỏng theo Thông tấn xã Triều Tiên: 3 giờ sáng ngày 21, nhà du hành Bắc Triều Tiên 17 tuổi Hung Il Gong đã một mình đi lên Mặt Trời bằng tên lửa được thiết kế đặc biệt, sau 4 tiếng anh hùng của chúng ta đã đổ bộ lên Mặt Trời thành công.

Trang mạng thông tin hài Waterford Whispers của Ireland từng đưa tin châm biếm: Phi hành gia Bắc Triều Tiên đã thành công đổ bộ lên Mặt Trời.
Trang mạng thông tin hài Waterford Whispers của Ireland từng đưa tin châm biếm: Phi hành gia Bắc Triều Tiên đã thành công đổ bộ lên Mặt Trời.

Những cơ quan truyền thông lớn đã đưa tin phấn khích: “Chúng ta vô cùng phấn khởi và tuyên bố, nước chúng ta đã đi đầu toàn thế giới trong việc đưa người lên Mặt Trời. Thành công vĩ đại này đã giúp Bắc Triều Tiên chiếm địa vị lãnh đạo của Liên Xô trong chinh phục không gian. Người anh hùng vĩ đại Hung Il Gong đã về lại Trái Đất chiều nay, sẽ được nhân dân cả nước hoan hô chào đón”.

Bản tin còn có nội dung: Để tránh bức xạ nhiệt độ cực cao của Mặt Trời, Hung Il Gong đã đặc biệt chọn thời điểm xuất phát vào ban đêm, sau khi đổ bộ thành công lên Mặt Trời đã gom được nhiều đá đen trên Mặt Trời, sau khi về nước sẽ làm lễ vật tặng cho nhà lãnh đạo vĩ đại Kim Jong-un.

4. Bắc Triều Tiên là nơi hạnh phúc duy nhất trên thế giới

Năm 2016 Bắc Triều Tiên làm một bộ phim tuyên truyền với nội dung Bắc Triều Tiên là nơi hạnh phúc duy nhất trên thế giới.

Bộ phim kể về một người bệnh phải chống gậy mới có thể đi lại được; sau khi bị một bé gái làm bỏng, người này lại trở nên xinh đẹp hơn trước; sau đó một nhà truyền giáo nổi tiếng của Mỹ đến tham quan Bắc Triều Tiên cũng cảm thấy bùi ngùi xúc động.

Nhiều cư dân mạng sau khi xem qua bộ phim đã tức giận để lại lời nhắn: “Ác tâm muốn mửa”, “Chính quyền không biết xấu hổ hơn cả chính quyền Trung Quốc chính là Bắc Triều Tiên”, “Chúa đã sáng tạo nên một đất nước quá bất khuất!”.

5. Phim tuyên truyền «Nhân dân Mỹ trong nước sôi lửa bỏng»

Năm 2013 từng có phim tài liệu của Bắc Triều Tiên gây cơn sốt trên mạng. Bộ phim này nói về “cuộc sống bi thảm” của nhân dân Mỹ. Nội dung phim đại khái như sau:

“Người Mỹ uống café với vỉ tuyết, sống trong lều bạt. Họ mua súng tự giết hại lẫn nhau, đặc biệt là thích giết trẻ em”.

“Nhân dân Mỹ ngày nay ngủ lang thang đầu đường xó chợ, tuyết bao phủ khắp nơi và chim chóc không còn nữa vì đã bị con người đói khổ ăn thịt hết”.

“Vì nơi ở của người Mỹ rất dễ bị sụp đổ nên họ buộc phải trú lại trong những cái lều bạt. Một người đàn ông kiêu ngạo khoe cái lều bạt nơi anh sống cùng những vật phẩm, nhưng ống kính đã cho thấy cái nóc lều bị rơi xuống”.

“Những cảnh tượng như thế thường xuyên thấy tại nước Mỹ ngày nay. Màn cửa và vách tường do Hội Chữ thập đỏ của Mỹ chu cấp cho mọi người đều dùng vật tư do Bắc Triều Tiên hỗ trợ…”

6. Chúng ta là khởi nguồn của nhân loại

Tờ Nam phương Cuối tuần của Trung Quốc từng dẫn thông tin tiết lộ của một số du học sinh Trung Quốc tại Bắc Triều Tiên cho biết, trong sách giáo khoa lịch sử của Bắc Triều Tiên có viết, bán đảo Triều Tiên là khởi nguồn của nhân loại. Những sinh viên này cũng nói, sinh viên Bắc Triều Tiên quy nguyên nhân thiếu thốn vật tư ở Bắc Triều Tiên là do “chủ nghĩa đế quốc Mỹ” gây ra.

7. Ăn thịt trâu bị xử bắn

Kênh Digitalsoju TV nổi tiếng trên youtube từng mời một số người chạy thoát khỏi Bắc Triều Tiên cùng thưởng thức thịt trâu với người dẫn chương trình. Người dẫn chương trình hỏi một phụ nữ, có từng trông thấy tận mắt thịt nướng của Mỹ chưa, cô đáp: “Chưa thấy bao giờ”. Cô nói, thứ này chỉ được thấy qua phim ảnh mà thôi, được ăn thực tế thấy rất ngon.

Người dẫn chương trình hỏi: “Ở Bắc Triều Tiên mọi người có thường hay ăn loại thịt này không?” Cô gái đáp: “Anh không nên hỏi như thế, anh nên hỏi: Trong quá khứ bạn từng ăn loại thịt này khi nào?”

Người chạy thoát khỏi Bắc Triều Tiên cũng hỏi người dẫn chương trình, anh có từng trải qua cảnh bị đói đến sắp chết chưa? Cảm giác này dĩ nhiên rất khác cảm giác nhịn ăn để giám béo, cô nhớ lại: “Trong thời gian sống ở Bắc Triều Tiên, tôi thường khóc đau khổ vì quá đói”.

Cô cũng kể chuyện người Bắc Triều Tiên không được ăn thịt trâu, vì đối với Bắc Triều Tiên đây là vi phạm pháp luật, người ăn thịt trâu sẽ bị xử bắn.

Tuyết Mai (T/H)

Lịch sử ám sát Trung Quốc: Bằng mọi giá diệt trừ cho được 1 người

Vụ sát hại Kim Jong-nam đã phơi bày phương thức ám sát tại các nước có bề dày lịch sử thanh toán lẫn nhau. Như vậy, từ lúc thành lập đến nay ĐCS Trung Quốc có bao nhiêu quan chức bị ám sát?

>> Giang Trạch Dân hạ lệnh đầu độc bác sĩ riêng của Mao Trạch Đông

Từ trước khi chính phủ mới thành lập vào năm 1949, ĐCS Trung Quốc đã bắt đầu tiến hành các vụ ám sát quan chức cấp cao. Tuy nhiên, tình trạng này ngày càng nghiêm trọng sau khi thành lập chính phủ với nhiều vụ thành công.

Tháng 4/2013, tạp chí Động Hướng của Hồng Kông cho biết, ngay trước khi thôi giữ chức chủ tịch nước vào tháng 3/2013, Hồ Cẩm Đào từng 2 lần ký lệnh giải mật 5 hồ sơ. Trong đó, lệnh thứ nhất là “bỏ niêm phong tài liệu liên quan các vụ ám sát, tập kích và tấn công vũ trang các nhà chính trị, nhân viên chính phủ thuộc các bộ ngành nhà nước, quân đội, từ ngày 1/10/1949 – 12/1982″.

Dựa vào phần tài liệu trên, trong 33 năm, tổng số vụ ám sát, tấn công các nhà chính trị, nhân viên chính phủ thuộc các bộ ngành nhà nước, quân đội là 3447. Nếu ĐCS Trung Quốc cũng công khai các tài liệu tương quan trong thời gian từ năm 1983-2016, số lượng các sự kiện cùng loại sẽ không thấp hơn con số này.

Cụ thể, những người bị tấn công, ám sát gồm 35 người thuộc quân đoàn và cấp tỉnh, 216 người thuộc sư đoàn và cấp phòng, 1645 người thuộc trung đoàn và cấp huyện. Ngoài ra, các nhà lãnh đạo chủ chốt trong trung ương đảng cũng nhiều lần bị ám sát: Mao Trạch Đông 35 lần, Lưu Thiếu Kỳ 12 lần, Chu Ân Lai 17 lần, Chu Đức 9 lần, Lâm Bưu 8 lần, Đặng Tiểu Bình 11 lần, Tống Khánh Linh 4 lần, Hoa Quốc Phong 3 lần, Hồ Diệu Bang 2 lần, Vạn Lý 2 lần, Dương Thượng Côn 3 lần…

Truyền thông cho biết, các vụ ám sát chủ yếu xảy ra tại các nơi công khai như khi đi thị sát hay chạy xe, trong lúc phỏng vấn, tại các hội nghị, cuộc họp hoặc trong nhà khách…

Nói chung không có quốc gia nào mà các nhà lãnh đạo bị ám sát nhiều như Trung Quốc. Vậy những ai muốn sát hại các lãnh đạo ĐCS Trung Quốc? Có 3 loại người: Một là lực lượng đặc công của phe đối lập, hai là đối thủ hoặc người tranh chấp lợi ích trong đảng, ba là cừu địch kết thù vì việc công hoặc tư, trong đó trường hợp thứ hai là chiếm đa số. Đặc biệt, sau khi Tập Cận Bình lên nắm quyền, rất nhiều chủ mưu đứng sau các vụ ám sát đều thuộc phe địch thủ trong đảng: phe cánh Giang Trạch Dân.

Như vậy, từ khi thành lập đến nay, ĐCS Trung Quốc rốt cuộc đã xảy ra bao nhiêu lần ám sát lãnh đạo cấp cao?

Chu Ân Lai sát hại cả nhà Cố Thuận Chương

Trung Quốc, thanh toán lẫn nhau, KIm Jong nam, Bài chọn lọc, am sat,

Từ khi ĐCS Trung Quốc thành lập chính phủ, đây là vụ ám sát nổi tiếng nhất. Cố Thuận Chương ban đầu là một trong những người lãnh đạo đảng, nhân viên tình báo ngầm, Ủy viên Bộ Chính trị phụ trách công tác an ninh, tình báo, nắm giữ các tin tức quan trọng của ĐCS Trung Quốc, kể cả thông tin về Chu Ân Lai. Ngày 24/4/1931, Cố Thuận Chương đến Vũ Hán để tổ chức ám sát Tưởng Giới Thạch thì bị bắt. Không chịu nổi tra tấn, Cố đã đầu hàng Quốc dân Đảng, khai ra các bí mật của Đảng Cộng sản Trung Quốc, dẫn đến cơ cấu ngầm của đảng hầu như bị phá hủy, hàng ngàn người cộng sản bị bắt (theo ước tính của Phòng tình báo Pháp ở Thượng Hải), trong đó có tổng bí thư Đảng Cộng sản Trung Quốc Hướng Trung Phát, Chu Ân Lai may mắn đào thoát.

Vì trả thù Cố Thuận Chương phản bội, Chu Ân Lai ra lệnh hạ sát cả gia đình Cố. Ngoại trừ con gái Cố Lợi Quần (8 tuổi) của Cố Thuận Chương và em vợ Trương Trường Canh (12 Tuổi), còn lại 13 người đều bị ghìm chết. Ngoài thân nhân của Cố, trong số những người bị giết còn có nữ giúp việc, lái xe, thậm chí cả Tư Lệ, khách của nhà họ Cố đồng thời là ân nhân của Chu Ân Lai cũng không thoát khỏi, cũng vì quen biết Chu mà Tư Lệ là người đầu tiên bị sát hại.

Lưu Chí Đan bị bắn chết

Lưu Chí Đan là người đứng đầu căn cứ địa Thiểm Bắc, bị Hồng quân trung ương và Mao Trạch Đông vây quét buộc phải chạy lên điểm dừng chân phía Bắc. Tuy nhiên, danh vong của Lưu Chí Đan tại địa phương khiến Mao Trạch Đông kiêng kị nên Mao đã dùng cờ hiệu “quét sạch phản động” để làm suy yếu quyền lực của Lưu, Lưu ngược lại lại công khai ủng hộ Mao, nhưng Mao vẫn không hết lo lắng, cuối cùng vẫn quyết định giết Lưu Chí Đan.

Theo lá thư “Câu chuyện hiếm ai biết về Mao Trạch Đông”, Lưu Chí Đan chết trong cuộc Đông chinh, tử vong ngày 14/4/1936 tại bến phà Hoàng Hà. ĐCS Trung Quốc tuyên bố, trong lúc Hồng quân tấn công, Lưu đã bị bắn trúng tim, nhưng điều kỳ lạ là nhà lãnh đạo Thiểm Bắc không có trong hàng ngũ Hồng quân khi tấn công và cũng không ở trong tuyến trên khi hỏa lực 2 quân đan xen. Lúc đó Lưu đang đứng trên một ngọn núi nhỏ cách chiến trường khoảng 200m quan sát trận chiến bằng ống nhòm. Việc chuẩn xác bắn trúng tim Lưu Chí Đan từ ngoài 200m như vậy thật sự có thể khiến siêu xạ thủ bắn tỉa cũng phải ngã mũ bái phục.

Trung Quốc, thanh toán lẫn nhau, KIm Jong nam, Bài chọn lọc, am sat,

Khi Lưu Chí Đan trúng đạn, bên cạnh ông có 2 người, một là đặc phái viên cục Bảo vệ chính trị họ Bùi phụ trách trông coi tài sản của Hồng quân trong cuộc “Vạn lý Trường chinh”, người thứ hai là cảnh vệ viên của Lưu. Căn cứ vào lời kể của Bùi , sau khi nhà lãnh đạo Thiểm Bắc trúng đạn ông kêu cảnh vệ viên đi gọi bác sĩ, nhưng khi bác sĩ đến thì Lưu đã ngừng thở.

Nói cách khác, khi Lưu Chí Đan chết, bên cạnh chỉ có một người, điều này khiến nhiều người hoài nghi Bùi hoặc cảnh vệ viên đã sát hại Lưu. Vì ám sát là một phần công việc quan trọng của cục Bảo vệ chính trị, mà cảnh vệ viên của phái “thủ trưởng không đáng tin” thông thường cũng là người của ngành bảo vệ chính trị.

Vương Nhược Phi, Diệp Đình bị ám sát

Ngày 8/4/1946, vì sự kiện Tân Tứ quân (biến cố Hoàn nam) nên Diệp Đình, một lãnh đạo quân sự của Cộng sản Trung Quốc bị Tưởng Giới Thạch bắt giam, được phóng thích. Sau đó ông lên máy bay từ Trùng Khánh về Diên An nhưng khi qua Hắc Trà Sơn thuộc huyện Hưng, Sơn Tây, phi cơ gặp nạn khiến nhà lãnh đạo này thiệt mạng. Trong số nạn nhận còn có người vợ 39 tuổi Lý Tú Văn, con gái 9 tuổi Diệp Dương Mi, con trai út 3 tuổi A Cửu của Diệp và vài lãnh tụ ĐCS Trung Quốc như Bác Cổ (tên thật là Tần Bang Hiến), Đặng Phát, và Vương Nhược Phi.

ĐCS Trung Quốc ban đầu thông báo nguyên nhân tai nạn là do thời tiết xấu, nhưng sự thật là Mao Trạch Đông và Chu Ân Lai đã hạ lệnh gây ra sự cố này. Trong khi máy bay tiếp nhiên liệu, Chu đã sai người phá hư la bàn từ và hệ thống dẫn đường, đo độ cao và áp suất, khiến máy bay tông vào núi làm toàn bộ người trên khoang thiệt mạng.

Nguyên nhân quan trọng dẫn đến hành động này là Mao không thể khoan nhượng cho bất cứ ai chia xẻ quyền lực với mình, vì vậy ông ta đã diệt trừ mối uy hiếp tiềm ẩn là Vương Nhược Phi. Sau khi chiến tranh kháng Nhật thắng lợi, Vương Nhược Phi cùng Mao Trạch Đông và Chu Ân Lai đại biểu cho ĐCS Trung Quốc đến Trùng Khánh đàm phán với Quốc dân đảng. Trong ĐCS Trung Quốc, Vương có thâm niên hơn Mao. Vì muốn trừ khử Vương, Mao bất chấp mạng sống của những người khác. Tính mạng gia đình Diệp Đình cũng vì vậy mà chấm dứt.

Đặng Tiểu Bình nhiều lần bị ám sát bất thành

Trung Quốc, thanh toán lẫn nhau, KIm Jong nam, Bài chọn lọc, am sat,

Tài liệu giải mật của ĐCS Trung Quốc cho thấy Đặng Tiểu Bình bị tấn công và ám sát tổng cộng 11 lần.

Tháng 10/1969, trong lúc Đặng bị giam lỏng tại trường bộ binh bỏ hoang ở huyện Kiến, Giang Tây, một nhóm “dân quân” võ trang đã xâm nhập bắn phá, nhân viên cảnh vệ sau đó phản kích, hạ gục “dân quân”. Lúc ấy, nội bộ đảng nói rằng đây là âm mưu của Lâm Bưu, nhưng sau đó lại chứng thực rằng đó không phải kế hoạch của Lâm.

Tháng 2/1973, chuyên cơ của Đặng bị vỡ tung trên không, nhưng ông lâm thời đổi sang đi tàu hỏa nên thoát khỏi tai nạn. Tháng 9/1975, Đặng Tiểu Bình, Hoa Quốc Phong, Giang Thanh đến Sơn Tây chủ trì hội nghị nông nghiệp học tại Đại Trại. Khi đang đi dạo trên sườn núi vào chiều tối, đột nhiên có người bắn tỉa vào Đặng, cảnh vệ liền bắn trả về hướng người bắn súng nhưng xạ thủ đã đào thoát, không rõ tung tích.

Tháng 4/1976, Đặng Tiểu Bình lại bị tước bỏ hết mọi chức vụ trong đảng và bị giam lỏng tại nhà khách Ngọc Tuyền Sơn ở quân khu Bắc Kinh. Đêm đó, nguồn điện nơi ông bị giam lỏng đột nhiên chập mạch, xảy ra hỏa hoạn, toàn bộ lầu 1 bị thiêu rụi, Đặng lúc đó đang tắm nên may mắn thoát được kiếp nạn này. Đến tháng 7, Đặng đi nghỉ mát ở Thừa Đức, khi đang chạy trên đường, ôtô chuyên dụng của ông được phát hiện bị gãy trục bánh xe bất cứ lúc nào cũng có thể xảy ra lật xe bốc cháy.

Tháng 3/1980, trong lúc Đặng thị sát quân khu Tế Nam, cảnh vệ gác hội trường vừa hô khẩu hiệu “bảo vệ đường lối cách mạng của Chủ tịch Mao, đả đảo Đặng Tiểu Bình, báo thù cho Giang Chủ Nguyệt!” vừa chỉa súng về chỗ Đặng nả đạn liên tục. Đặng được cảnh vệ che chở, tránh được một kiếp…

Từ những lần ám sát thất bại trên có thể thấy, dù không có chứng cứ xác thực nhưng người chủ mưu chắc hẳn phải là địch thủ của Đặng Tiểu Bình trong Đảng, nếu không làm sao sát thủ có thể nắm rõ hành tung của ông ta như vậy?

Dương Thượng Côn bị sát hại

Năm 1998, Dương Thượng Côn nhập viện quân y 301 do bị cảm cúm, không lâu sau thì qua đời. Lúc đó, mọi người hoài nghi Giang Trạch Dân đã động tay động chân trong bệnh viện khiến Dương chết, vì Giang vẫn luôn ghi hận trong lòng chuyện họ Dương bất hòa với mình.

Hồ Cẩm Đào 3 lần bị ám sát bất thành

Trung Quốc, thanh toán lẫn nhau, KIm Jong nam, Bài chọn lọc, am sat,

Vào một ngày tháng 5/2006, trong lúc thị sát hạm đội Bắc Hải, Hồ Cẩm Đào, khi đó giữ chức Chủ tịch Quân ủy Trung ương, đột nhiên bị 2 tàu chiến tấn công, nhưng ông máy mắn thoát khỏi nguy hiểm. Tư lệnh Hải quân Trương Định Phát, một thân tín của Giang Trạch Dân, được cho là người ra lệnh bắn dưới chỉ thị của Giang. Mấy tháng sau sự kiện này, Trương tử vong ở bệnh viện.

Tháng 10/2007, Hồ Cẩm Đào tham gia lễ khai mạc Special Olympics World Summer Games (thế vận hội mùa hè dành cho người thiểu năng trí tuệ) ở Thượng Hải. Bộ An ninh quốc gia Trung Quốc đã phát hiện bom hẹn giờ nặng 2,5kg dưới đệm ngồi của tài xế lái xe chuyên chở thực phẩm tại nhà khách ở ngoại ô phía Tây Thượng Hải, nơi Hồ nghỉ lại. Có người phân tích chỉ ra rằng, người sai khiến sau màn chính là bè phái Giang Trạch Dân.

Tháng 4/2009, phe cánh của Giang lập mưu “ám sát tại Hoàng Hải” nhưng một lần nữa bị Hồ Cẩm Đào nhìn thấu mà thất bại.

Tập Cận Bình nhiều lần bị ám sát

Trung Quốc, thanh toán lẫn nhau, KIm Jong nam, Bài chọn lọc, am sat,

Ngày 6/2/2012, Vương Lập Quân đã xông được vào lãnh sự quán Mỹ ở Thành Đô, vén mở âm mưu ám sát Tập Cận Bình do Giang Trạch Dân chủ đạo, Tăng Khánh Hồng chủ mưu và Chu Vĩnh Khang phụ trách tiến hành nhằm đẩy Bạc Hy Lai thượng vị.

Sau khi lên nắm quyền, Tập Cận Bình đã dùng danh nghĩa chống tham nhũng hạ bệ phần đông quan chức phe Giang, 2 bên giao đấu quyết liệt đến nay vẫn chưa kết thúc. Trong khoảng thời gian đó, Tập cũng bị ám sát nhiều lần, chủ mưu ngoại trừ Chu Vĩnh Khang còn có cả Tăng Khánh Hồng. Một nguồn tin nội bộ cho biết, từ khi Tập đảm nhiệm chức lãnh đạo tối cao đến tháng 7/2014, bộ An ninh Quốc gia Trung Quốc đã 16 lần phát cảnh báo an ninh.

Vào tháng 9/2012, khi khảo sát Thạch Gia Trang, Hà Bắc, Tập Cận Bình bị bắn tỉa ám sát nhưng thoát được nguy hiểm. Trước và sau hội nghị Bắc Đới Hà năm 2013, có người từng đặt bom tại phòng họp và dùng kim độc sát hại Tập khi ông khám sức khỏe ở bệnh viện quân y 301. Ngoài ra, mỗi khi Tập Cận Bình đi khảo sát tại các thành phố lớn như Trịnh Châu, Vũ Hán, Phúc Châu, Tế Nam, Thanh Đảo… đều trải qua nguy hiểm.

Theo nguồn tin từ Epoch Times, thực ra lần này Vương Lập Quân không chỉ giao cho Chính phủ Mỹ tài liệu cơ mật về nội đấu của ĐCS Trung Quốc, mà còn có rất nhiều tài liệu về vấn đề Pháp Luân Công, vạch trần bức màn đen mổ lấy nội tạng sống học viên Pháp Luân Công.

Lãnh đạo đả hổ diệt ruồi Vương Kỳ Sơn trải qua nhiều lần ám sát bất thành

Trung Quốc, thanh toán lẫn nhau, KIm Jong nam, Bài chọn lọc, am sat,

Bí thư Ủy ban Kiểm tra Kỷ luật Trung ương Trung Quốc (CCDI) Vương Kỳ Sơn, cánh tay đắc lực hỗ trợ Tập chống tham nhũng, từng là mục tiêu ám sát của Giang Trạch Dân. Năm 2015, tạp chí Động Hướng cô bố tình hình vụ ám sát Vương Kỳ Sơn tại Hà Nam. Từ năm 2013, các quan chức cấp cao của CCDI trong lúc làm việc bị tập kích, ám sát hơn 40 lần, trong đó hết 12 lần nhằm vào Vương. Việc ám sát không chỉ xảy ra với quan chức cấp cao, nhân viên các cấp đều gặp phải nguy hiểm tương tự.

Đêm trước giao thừa năm 2014, Vương Kỳ Sơn nhận được thiệp chúc mừng năm mới chứa chất kịch độc potassium cyanide (KCN). Vào trung tuần tháng 3, sau 2 hội nghị ĐCS Trung Quốc, lúc Vương Kỳ Sơn chuẩn bị xuất phát từ Cát Lâm, Trường Xuân, về thì phát hiện nhiều xe trong đoàn bị lỏng ecrou và bulong ở bánh xe, bị phá hư…

Đáng sợ hơn nữa là việc ám sát không chỉ mở rộng đến những người biết sự tình mà còn giết hại cả người thân của các lãnh đạo. Con trai trưởng của Ngô Quan Chính là Ngô Thiểu Hoa bị ám sát tại Thanh Đảo, con của Hồ Cẩm Đào là Hồ Hải Phong cũng từng là đối tượng ám sát.

Những người ngoài đảng bị ám sát

Không chỉ các quan chức cấp cao trong ĐCS Trung Quốc bị ám sát, nhiều người không trong đảng cũng bị giết hại, nhất là những ai bị cho là uy hiếp chính quyền. Mỗi người gặp phải cách ám sát khác nhau, trong đó cách mưu sát xấu xa nhất chính là với ông Lý Hồng Chí, người sáng lập Pháp Luân Công.

Xuất phát từ tâm đố kị, tháng 7/1999, Giang Trạch Dân ngang nhiên phát động cuộc trấn áp tàn khốc nhằm vào Pháp Luân Công, đồng thời tuyên bố “tiêu diệt Pháp Luân Công trong 3 tháng”, nhưng không được như mong muốn. Pháp Luân Công không chỉ không bị trấn áp mà còn truyền bá chân tướng ra khắp thế giới. Giang Trạch Dân, Tăng Khánh Hồng và cựu thư ký Ủy ban Chính trị và Pháp luật La Cán sợ hãi mới dàn dựng vụ tự thiêu tại quảng trường Thiên An Môn, đẩy cuộc bức hại Pháp Luân Công lên cao trào, kích động dân chúng thù hận nhóm người tu luyện thiền định ôn hòa.

Ngoài ra, không chỉ gia tăng bức hại Pháp Luân Công, Giang Trạch Dân còn liên tục ám sát ông Lý Hồng Chí nhưng nhiều lần thất bại. Theo cuốn sách “Con người Giang Trạch Dân”, ban đầu Giang lấy điều kiện xuất siêu thương mại 5 triệu USD để được dẫn độ ông Lý nhưng thất bại. Sau đó Tăng Khánh Hông bí mật ra lệnh cho bộ đặc vụ ám sát, thành lập một tổ hành động đặc biệt chuyên tổng hợp hành tung của người sáng lập Pháp Luân Công, chiêu mộ và huấn luyện sát thủ tùy thời ám sát.

Tháng 12/2000, sau khi biết được tin ông Lý sắp đến Đài Loan, Tăng Khánh Hồng đã bí mật phái người liên hệ với xã hội đen địa phương, đồng thời trả 7 triệu USD thu mua sát thủ để chuận bị hành động mưu sát. Vì người sáng lập Pháp Luân Công biết được kế hoạch này nên cuối cùng đã thay đổi lộ trình, khiến âm mưu của Tăng thất bại.

Không cam lòng, Giang và Tăng đặc biệt phát ra quân lệnh yêu cầu tổ hành động đặt biệt không tiếc giá nào ám sát ông Lý Hồng Chí. Giang Trạch Dân còn phê chuẩn chi 500 ngàn USD chiêu mộ đội nữ cảm tử, mô phỏng theo tổ chức “Những con Hổ giải phóng Tamil“. Họ được huấn luyện đánh bom liều chết để chuẩn bị đến Mỹ, đợi đến lúc người sáng lập Pháp Luân Công tham gia tâm đắc thể hội sẽ giả làm học viên tiếp cận ông Lý rồi kích nổ bom, nhưng mọi hành động đều không thành công.

Năm 2001, khi biết ông Lý Hồng Chí sẽ đến tham gia tâm đắc thể hội của học viên Pháp Luân Công ở Hồng Kông, Giang và Tăng tiếp tục ra lệnh hạ sát, bộ Tổng tham mưu, bộ An ninh quốc gia và bộ Công an liên thủ lập kế hoạch ám sát được gọi là “114”. Lúc đó, tổ chức tình báo của Trung Quốc ở Đông Nam Á và Bắc Mỹ đều tiến vào trạng thái đặc biệt, hầu như tất cả tổ chức xã hội đen đều bị cưỡng bức hoặc dụ dỗ tham gia âm mưu ám sát kinh người. Tuy nhiên, ông Lý không xuất hiện ở Hồng Kông, khiến kế hoạch một lần nữa thất bại.

Hành động ám sát lần lượt thất bại khiến Giang và Tăng sợ hãi khó hiểu, mà thành viên đội đặc công cũng liên tiếp gặp sự cố khó hiểu mà qua đời, cuối cùng phải giải thể.

Quan chức Trung Quốc sống trong sợ hãi

Từ các vụ ám sát, âm mưu tranh đoạt quyền lợi trong đảng, không có gì khó hiểu khi các nhà lãnh đạo và quan chức Trung Quốc đều sống trong sợ hãi, rất nhiều người lo lắng một ngày nào đó mình sẽ chết dưới họng súng. Đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến họ đưa người thân ra nước ngoài sinh sống.

Iris

theo NTDTV, tinhhoa.n

Cựu cảnh sát viên Philippines giết 200 người theo lệnh ông Duterte

Cựu cảnh sát viên Philippines giết 200 người theo lệnh ông Duterte

Nguoi-viet.com

Ông Arturo Lascanas điều trần về tội giết 200 người theo lệnh ông Duterte. (Hình: AP/Bullit Marquez)

MANILA, Philippines (NV) – Một cựu cảnh sát viên hôm Thứ Hai khai trước một ủy ban Thượng Viện Philippines rằng đã giết gần 200 người khi ở trong toán sát thủ theo lệnh của Tổng Thống Rodrigo Duterte, lúc ông này còn là thị trưởng thành phố Davao. Người này cho hay quyết định khai hết sự thật vì “sợ sự trừng phạt của Chúa”.

Ông Arturo Lascanas nhận là đã nói dối hồi Tháng Mười trong cuộc điều tra của Thượng Viện về các vụ giết người không qua xét xử có liên hệ với ông Duterte, nhưng cho biết ông phải làm như vậy vì lo sợ cho an toàn của gia đình và cũng vì cảnh sát cảnh cáo ông phải “chối mọi việc.”

Người này cho hay tự cá nhân mình đã giết khoảng 300 người, trong đó 200 người khi còn là thành viên một toán sát thủ ở Davao, và vụ giết người sau cùng là năm 2015. Ông cũng kể chi tiết hai trường hợp ông giết người đã dám chỉ trích ông Duterte theo lệnh cận vệ của ông Duterte khi còn là thị trưởng.

Ông Lascanas bật khóc trước giới truyền thông hai tuần trước đây khi kể lại câu chuyện này. Ông là người thứ nhì ra trước ủy ban điều tra của Thượng Viện Philippines tố cáo việc ông Duterte có liên quan tới toán sát thủ.

Cho tới nay Tổng Thống Duterte bác bỏ mọi liên hệ đến các vụ giết người bất hợp pháp, dù là ở chức vụ Tổng Thống hay khi còn là Thị Trưởng. Tư Lệnh Cảnh Sát Quốc Gia Philippines, ông Ronald De La Rosa, cựu chỉ huy trưởng cảnh sát Davao dưới quyền ông Duterte, cũng bác bỏ tố cáo này, cho rằng đây là một tin giả do giới truyền thông tạo ra. (V.Giang)