Ai mua tranh ‘Leonardo da Vinci’ với giá 450 triệu USD?

Ai mua tranh ‘Leonardo da Vinci’ với giá 450 triệu USD?

 
Bức tranh đã được làm vệ sinh sạch sẽ và phục hồi hình ảnh, để thay đổi như từ hình bên trái trở thành hình bên phải.

Bức họa 500 năm tuổi về Chúa Jesus, được cho là tác phẩm của danh họa Leonardo da Vinci, đã được bán tại New York với giá cao kỷ lục, 450 triệu đôla.

Bức tranh có tên là Salvator Mundi (Đấng Cứu rỗi Thế giới).

Đây là mức bán đấu giá đạt giá chót cao nhất từ trước tới nay đối với một tác phẩm nghệ thuật.

Bức tranh đã được làm vệ sinh sạch sẽ và phục hồi hình ảnh, để thay đổi như từ hình bên trái trở thành hình bên phải.

Việc bán diễn ra ở nhà Christie's ngày 15/11, tại New York
Bản quyền hình ảnh  AFP
Việc bán diễn ra ở nhà Christie’s ngày 15/11, tại New York

Hồi năm 1958, tranh này chỉ được bán đấu giá với giá 45 bảng ở London.

Khi đó, người ta nghĩ rằng đây là tác phẩm của một người hâm mộ chứ không phải của Leonardo.

Các nhân viên ăn mừng khi xong việc bán đấu giá
Bản quyền hình ảnh   GETTY IMAGES
Các nhân viên ăn mừng khi xong việc bán đấu giá

Cho đến gần đây, bức tranh thuộc về tỉ phú Nga Dmitry E Rybolovlev. Ông này được cho là đã mua với giá 127,5 triệu đôla năm 2013.

Không rõ lần này ai đã mua tranh, tuy có đồn đoán có thể người mua là từ châu Á.

Năm 2015: Bức Nafea Faa Ipoipo của Paul Gauguin tạo kỷ lục với giá 300 triệu đôla
Bản quyền hình ảnh GETTY IMAGES
Năm 2015: Bức Nafea Faa Ipoipo của Paul Gauguin tạo kỷ lục với giá 300 triệu đôla

Robert Mugabe đã hủy hoại Zimbabwe như thế nào?

 

Robert Mugabe đã hủy hoại Zimbabwe như thế nào?

Print Friendly, PDF & Email

Nguồn: “How Robert Mugabe ruined Zimbabwe“, The Economist, 26/02/2017

Biên dịch: Lê Thị Hồng Loan | Biên tập: Lê Hồng Hiệp

Chủ nghĩa độc tài đơn thuần là không đủ cho Robert Mugabe; xây dựng chính sách ngông cuồng mới là điều quan trọng.

Vào năm 2016, khung cảnh thường thấy ở thủ đô của Zimbabwe là những công dân sợ hãi xếp hàng bên ngoài ngân hàng, chờ đợi đầy hy vọng để có thể rút tiền mặt. Đó là biểu hiện rõ ràng nhất của sự lo lắng về kế hoạch kinh tế mới nhất của Robert Mugabe. Trong tháng 11/2016, ngân hàng trung ương đã bắt đầu in một loại tiền mới, dưới hình thức “tiền trái phiếu”. Bề ngoài thì loại giấy bạc này có giá trị tương đương đồng đô la Mỹ, loại tiền tệ mà Zimbabwe đã sử dụng từ năm 2009 sau một đợt lạm phát ngoạn mục – nhưng không ai bị lừa. Đã có đủ điều kiện cho một thảm hoạ kinh tế nữa do Mugabe gây ra.

Zimbabwe đã từng có những nguồn tài nguyên thiên nhiên phong phú, một ngành nông nghiệp phát triển bùng nổ và nguồn vốn con người dồi dào, nhưng trong suốt 37 năm qua, Mugabe đã làm phung phí gần như toàn bộ những nguồn lực đó. Gần một phần tư người dân Zimbabwe đang cần hỗ trợ lương thực và 72% trong số họ sống trong nghèo đói. Trong khoảng thời gian một thế hệ, Mugabe đã đảo lộn cả một quốc gia. Vậy ông ta đã làm Zimbabwe sụp đổ như thế nào?

Mugabe đã từng là một du kích quân Mác-xít. Ông lên nắm quyền vào năm 1980 sau khi đất nước này giành được độc lập từ Anh. Mugabe đã có một khởi đầu đầy hứa hẹn – kêu gọi hòa giải với người Zimbabwe da trắng, cải thiện việc tiếp cận giáo dục và chăm sóc sức khoẻ cho tất cả mọi người. Nhưng những chính sách ban đầu của ông ta bị làm lu mờ bởi những điều xảy ra tiếp theo. Để hỗ trợ chi phí cho nhiều kế hoạch khác nhau, Mugabe đã vung tay quá trán một cách điên cuồng – một thói quen mà ông đã tiếp tục trong suốt thời gian cầm quyền của mình. Và bởi ông nắm giữ quyền lực trong nhiều thập kỷ, sự cai trị của ông trở nên độc đoán, phi dân chủ và mang tính áp bức. Tất cả điều này đã gây ra những vấn nạn điển hình.

Tuy nhiên, cách thức mà Mugabe đã hủy hoại Zimbabwe là thông qua sự quản lý kinh tế hết sức yếu kém. Một bước ngoặt trong loạt những sai lầm của Mugabe là vào năm 2000, khi ông tiến hành cải cách ruộng đất “nhanh chóng” và khuyến khích việc tiếp quản một cách bạo lực các trang trại của người da trắng, khi đó vốn là xương sống của ngành nông nghiệp nước này. Phần lớn đất đai bị tịch thu được giao cho những nông dân da đen thiếu kinh nghiệm về hoạt động nông nghiệp hiện đại; nhiều người trong số họ được lựa chọn trên cơ sở mối quan hệ của họ với ông Mugabe và đảng của ông, Đảng Mặt trận Yêu nước Châu Phi Zimbabwe (Zanu-PF).

Các trang trại của Zimbabwe, cho đến lúc đó vẫn là điều ao ước của khu vực và là nguồn lực chính cho doanh thu xuất khẩu của nước này, bất ngờ trở nên sa sút – và đã khiến toàn bộ nền kinh tế bị sốc. Tình hình tài chính vốn đã căng thẳng, với việc ông Mugabe kéo Zimbabwe dính líu vào cuộc nội chiến ở Congo. Ngân hàng trung ương của ông bắt đầu in tiền nhanh hơn để trả nợ và bồi thường cho các cựu chiến binh, đối tượng được xem là một trụ cột quan trọng trong chính sách hỗ trợ của ông Mugabe, và để bù đắp cho mức giá cao hơn gây ra bởi sự thất bại của các trang trại.

Vòng xoáy ốc nhanh chóng vượt ra khỏi tầm kiểm soát. Tại một thời điểm trong năm 2008, lạm phát đạt tỷ lệ 231.000.000%. Đồng tiền này có các tờ giấy bạc với mệnh giá lên tới 100 nghìn tỷ đô la Zimbabwe – nhưng chỉ tương đương 40 xu Mỹ vào lúc nó bị sụp đổ. Siêu lạm phát kết thúc khi đồng đô la Zimbabwe bị loại bỏ hoàn toàn để được thay thế bởi một hệ thống đa tiền tệ trong đó đồng đô la Mỹ chiếm ưu thế. Trong một thời gian ngắn, các xung lực kinh tế mang tính hủy hoại của ông Mugabe đã bị kiềm chế bởi một thỏa thuận chia sẻ quyền lực với phe đối lập. Nhưng kể từ khi khôi phục quyền kiểm soát hoàn toàn vào năm 2013, ông đã trở lại với những thói quen cũ của mình.

Tuần cuối tháng 2/2017 vừa rồi, ông Mugabe đã tổ chức tiệc sinh nhật lần thứ 93 của mình. Ông nói rằng ông muốn giữ thêm một nhiệm kỳ năm năm khác trên cương vị tổng thống vào năm 2018. Ông cũng nói rằng “chỉ có Chúa biết” liệu có điều gì có thể ngăn cản ông. Trong khi Chúa chưa can thiệp, cuộc đấu tranh để mang lại thành công cho ông đã được nghiêm túc bắt đầu trong bí mật. Người vợ thứ hai của Mugabe, Grace – thư ký cũ và nhân tình – và phó tổng thống của ông, Emmerson Mnangagwa, được coi là những đối thủ hàng đầu. Thiếu vắng một người kế nhiệm được định trước, sự ra đi của Mugabe sẽ tạo ra một khoảng trống vốn thực sự có thể gây thêm những tai ương cho đất nước này. Dưới thời Mugabe, sự hỗn loạn kinh tế đã trở thành một đặc điểm thường trực của cuộc sống ở Zimbabwe. Nhưng cái chết của một vị bạo chúa sẽ vẫn không đủ để xóa bỏ di sản của ông.

Cộng đồng mạng đang chia sẻ bản đồ Trung Quốc không có Trường Sa, Hoàng Sa: Cần dừng lại ngay ·

From facebook: Cat Bui shared a link.
Tấm bản đồ “Hoàng triều trực tỉnh địa dư toàn đồ”do Trung Quốc xuất bản năm 1905 chỉ rõ lãnh thổ Trung Quốc dừng lại ở đảo Hải Nam. Hoàng Sa, Trường Sa là của…
TINBIENDONG.ORG

ĐỘC TÀI ROBERT MAGUBE TẠI ZIMBABWE BỊ LẬT ĐỔ

From facebook: Cat Bui shared Trần Trung Đạo‘s post.
 
 
 
Image may contain: 1 person, smiling

Trần Trung Đạo Follow

ĐỘC TÀI ROBERT MAGUBE TẠI ZIMBABWE BỊ LẬT ĐỔ

Sau 37 năm cai trị Zimbabwe, Robert Magube, một trong những lãnh tụ độc tài có đầu óc CS, 93 tuổi già nua và cũng là một tay sai đắc lực của Trung Cộng tại Phi Châu vừa bị lật đổ hôm nay.

Mặc dù có công với phong trào giành độc lập từ Anh, Magube đã đưa đất nước vào một chế độ độc tài khác còn khủng khiếp hơn cả thời thực dân.

Tháng 3 năm 2008, đã tiến hành cuộc bầu cử tổng thống và quốc hội. Ứng cử viên Morgan Tsvangirai của Phong trào vì Thay đổi Dân chủ (Movement for Democratic Change) thắng đủ đa số phiếu để buộc đương kim Tổng thống Magube, nhà chính trị có tư tưởng cộng sản, phải tham gia cuộc bầu cử vòng hai quyết định.

Trước viễn ảnh thất bại sẽ xảy ra, trong ba tháng vận động tranh cử vòng hai, Magube sử dụng phương pháp khủng bố, đe dọa và ám sát các thành phần đối lập có khuynh hướng dân chủ. Kết quả là trên một trăm người ủng hộ ứng cử viên Morgan Tsvangirai bị giết, hàng ngàn người khác bị thương, nhà cửa, các cơ sở thương mại của phe đối lập bị đốt cháy. Morgan Tsvangirai cuối cùng đã phải quyết định rút ra khỏi vòng tranh cử. Không có đối thủ, Magube thắng vòng hai với 85 phần trăm số phiếu vào ngày 27 tháng 6.2008.

Mỹ, Anh và phần lớn các quốc gia trong Liên minh châu Âu kết án Magube vi phạm nhân quyền và ăn cắp cuộc bầu cử. Cố gắng của các nước phương Tây, Anh, Pháp, Mỹ nhằm tái lập dân chủ và ổn định tại Zimbabwe tan vỡ khi Trung Cộng tuyên bố sẽ phủ quyết các quyết nghị của Liên Hiệp Quốc để trừng phạt chính quyền độc tài của Tổng thống Mugabe.

Đại sứ Trung Cộng tại Liên Hiệp Quốc Vương Quang Á lý luận: “Về mặt quốc tế, sự sử dụng hay đe dọa sử dụng sự trừng phạt rất ít hay không giải quyết được vấn đề”.

Chính quyền Trung Cộng cho rằng họ chủ trương “chính sách không can thiệp” vào nội bộ các quốc gia khác, trong trường hợp này là Zimbabwe, nhưng thực chất họ đã can thiệp vào quốc gia này từ hai mươi năm trước. Theo giáo sư David Shinn, thuộc Đại học George Washington, Trung Cộng bán chiến đấu cơ J-7 và radar cho Zimbabwe, và mới đây không lực Zimbabwe nhận thêm 6 phản lực cơ K-8.

Để trao đổi, Magube hứa sẽ cho phép Trung Cộng sử dụng nguồn tài nguyên khoáng sản phong phú của quốc gia này. Trong suốt thời gian vận động tranh cử giữa Morgan Tsvangirai và Magube, các tàu chở vũ khí của Trung Cộng nhiều lần cố gắng nhập vào các cảng Zimbabwe.

Tôi viết về chế độ độc tài Robert Mugabe và âm mưu thực dân đỏ của Trung Cộng tại Phi Châu hơn 9 năm trước. Bài viết đăng lần đầu trên talawas vào tháng 8, 2008. Đây cũng là bài thứ 63 trong 100 bài chính luận. Mời các bạn dành thời giờ để đọc để biết dù ở xa xôi, người dân Việt Nam có rất nhiều chịu đựng giống nhau với các nước tận châu Phi:

https://www.facebook.com/notes/tr%E1%BA%A7n-trung-%C4%91%E1%BA%A1o/b%C3%A0i-63-ch%E1%BB%A7-ngh%C4%A9a-th%E1%BB%B1c-d%C3%A2n-%C4%91%E1%BB%8F-trung-c%E1%BB%99ng-t%E1%BA%A1i-phi-ch%C3%A2u/1708219589202020/

Ông Putin khánh thành công trình tưởng niệm nạn nhân dưới thời Stalin

Ông Putin khánh thành công trình tưởng niệm nạn nhân dưới thời Stalin

 
 

Vào cuối tháng 10 vừa qua, Tổng thống Nga Vladimir Putin đã cho khánh thành công trình tưởng niệm nạn nhân bị đàn áp dưới thời nhà lãnh tụ cộng sản Joseph Stalin. Đây là lần đầu tiên Liên bang Nga xây dựng đài tưởng niệm nạn nhân thời Liên Xô, theo BBC.

Tổng thống Putin phát biểu tại lễ khánh thành Bức tường Đau thương hôm 30/10/2017.

Được biết, dưới thời Joseph Stalin từ những năm 1920 tới những năm 1950, ít nhất 750.000 thường dân Liên Xô đã bị hành quyết, và hàng triệu người bị trục xuất hoặc bỏ tù.

Theo BBC, công trình đài tưởng niệm này mang tên Bức tường Đau thương do nghệ sĩ điêu khắc Georgy Frangulyan thực hiện bằng chất liệu đồng, miêu tả về những con người với các khuôn mặt bị biến dạng giống như lưỡi hái. Công trình nằm dọc theo đường vành đai trung tâm thủ đô Moscow.

Magube được biết tới là một tên độc tài tàn bạo,

From facebook: Hoa Kim Ngo shared Phạm Thanh Nghiên‘s post.
  
 
Image may contain: 1 person

Phạm Thanh NghiênFollow

 

Tên độc tài Robert Magube, kẻ cai trị đất nước Zimbabwe suốt 37 năm đã bị lật đổ ngày hôm nay 15/11/2017.

Magube được biết tới là một tên độc tài tàn bạo, cai trị người dân bằng chính sách khủng bố. Nhiều người đối lập, bất đồng chính kiến với chế độ độc tài đã bị Magube bỏ tù, ám sát và giết hại. Tên độc tài này cũng là một kẻ tay sai đắc lực cho Trung cộng tại Châu Phi. 

Venezuela chính thức vỡ nợ

From facebook:  Nguyễn Hồng is with Hoa Kim Ngo 

VENEZUELA CHÍNH THỨC XÂY DỰNG THÀNH CÔNG CHỦ NGHĨA XÃ HỘI

Bác Cả Nguyễn Phú Trọng khi phát biểu trước Quốc Hội hồi năm 2013 đã dạy rằng: “Xây dựng Chủ Nghĩa Xã Hội còn lâu dài lắm. Đến hết thế kỷ này không biết đã có Chủ Nghĩa Xã Hội hoàn thiện ở Việt Nam hay chưa” (xem: https://thanhnien.vn/…/tong-bi-thu-nguyen-phu-trong-phat-bi…)

Ấy thế mà, người anh em xã hội chủ nghĩa Venezuela của chúng ta đã tìm ra “bí kíp” để rút ngắn kỷ lục thời gian: chỉ trong vòng hơn 10 năm đã…tiến lên được Chủ Nghĩa Xã Hội! Chả là, năm 2007, cựu Tổng thống Hugo Chavez tuyên bố: “Chúng ta đang tiến tới một nước Cộng hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Venezuela, điều này đòi hỏi phải sửa đổi sâu rộng hiến pháp của chúng ta. Chúng ta đang tiến tới Chủ Nghĩa Xã Hội và không điều gì cũng như không ai có thể ngăn cản được quyết tâm đó”.

Chỉ có điều đậm buồn là: Venezuela tiến lên Chủ Nghĩa Xã Hội nhưng lại xấu chơi khi đánh lẻ, ăn mảnh một mình mà “tiến nhanh, tiến mạnh, tiến vững chắc”, không chia sẻ ‘bí kíp’ ấy cho chúng ta, trong khi chỉ mới mấy năm trước thôi thì hai đứa đã từng làm lễ long trọng cắt máu ăn thề (xem: https://www.facebook.com/permalink.php?story_fbid=270289406826664&id=100015368206724).

Đau xót. Venezuela đã lên tới “thiên đường”, bỏ lại người bạn Việt Nam bơ vơ, vật vã “đến hết thế kỷ này…”!

“Vấn đề của chủ nghĩa Xã Hội là đến một lúc nào đó một số ít người sẽ tiêu hết sạch tiền của số đông còn lại”
(cựu thủ tướng Anh, bà đầm thép Magaret Thatcher)



+ Việt Nam và Venezuela cùng chung mục tiêu tiến lên Chủ Nghĩa Xã Hội:
– http://tuyengiao.vn/…/Viet-Nam-va-Venezuela-cung-chung-muc-…
+ “Venezuela Xã hội Chủ Nghĩa”! Hoan hô!
– http://antg.cand.com.vn/…/Venezuela-Xa-hoi-Chu-Nghia-286085/
+ Các Đảng Cộng Sản, Công nhân: Venezuela và sự lựa chọn một con đường:
– http://dangcongsan.vn/…/books-0…/index-5101201592758467.html
+ Venezuela đi theo con đường xây dựng chủ nghĩa xã hội:
– http://nld.com.vn/…/venezuela-di-theo-con-duong-xay-dung-ch…

(Dân trí) – Đầu tuần này, một trong những dấu vết cuối cùng nhằm chứng tỏ sự ổn định của Venezuela đã bị xóa sổ khi công ty xếp hạng tín nhiệm Standard & Poor (S&P) cho biết nước này đã vỡ nợ.
 
DANTRI.COM.VN
 

Lính Bắc Hàn lao qua DMZ ‘trúng 5 phát đạn’

Lính Bắc Hàn lao qua DMZ ‘trúng 5 phát đạn’

BBC

bắc hàn
Bản quyền hình ảnh   EPA
Các bác sĩ gắp được 5 viên đạn trên cơ thể người đào tẩu và nghi rằng vẫn còn hai viên chưa lấy ra được

Một người lính Bắc Hàn đào tẩu bằng cách vượt qua Khu Phi Quân sự (DMZ) đã bị trúng ít nhất 5 phát đạn và đang trong tình trạng nguy kịch, Nam Hàn cho hay.

Người lính này băng qua biên giới phía Nam Hàn của Khu vực An ninh chung (JSA) ở Bàn Môn Điếm hôm 13/11.

Ông lái xe đến gần JSA, nhưng sau đó buộc phải nhảy xuống và chạy về phía Nam vì xe gặp sự cố, một bánh long ra.

Người đào tẩu Bắc Hàn bị bắt cóc?

Các đồng đội của người này đã bắn chừng 40 phát đạn về phía ông ta, kể cả khi người đào tẩu đã sang phía miền Nam.

Bị trúng đạn vào vai, tay và bụng, người này gục ngã nhưng cố bò về phía Nam.

Đây là nơi đã ở trong lãnh thổ miền Nam chừng 50 mét, ở phía sau căn nhà do Quân đội Hàn Quốc kiểm soát.

Câu chuyện về một người trốn khỏi Bắc Hàn thành sĩ quan Nam Hàn

Vì sợ bị trúng đạn, các quân nhân Mỹ và Hàn Quốc đã bò vào điểm này để kéo người lính Bắc Hàn về phía mình.

Theo những gì các bác sỹ phẫu thuật cho người này nói với báo chí thì người bộ đội miền Bắc này mặc quân phục cấp thấp.

Các bác sỹ nói họ lấy ra 5 viên đạn từ cơ thể người lính miền Bắc nhưng nghi rằng có thể còn hai viên nữa bên trong.

Buổi sáng ngày thứ Ba, người bộ đội này bị ngất đi nhưng bác sỹ Lee Cook Jong, trưởng nhóm phẫu thuật, nói bệnh nhân sẽ sống.

Mỗi năm có khoảng 1.000 người từ miền Bắc chạy trốn sang miền Nam nhưng rất ít người vượt qua được khu DMZ, một trong những nơi được được canh phòng cẩn mật nhất thế giới.

bắc hàn
Bản quyền hình ảnh    EPA
Binh lính Bắc Hàn được cho là bắn người đào tẩu 40 phát

Điều lạ thường hơn nữa là có những người Bắc Hàn cố tìm cách vượt biên ở khu vực JSA, nơi thu hút nhiều khách du lịch và là nơi duy nhất thuộc về DMZ có binh lính hai bên đối mặt nhau.

Bộ trưởng Quốc phòng Nam Hàn Song Young-moo nói với các nhà lập pháp rằng đây là lần đầu tiên binh lính Bắc Hàn nổ súng vào phần JSA thuộc miền Nam.

Một số dân biểu hiện đang đặt câu hỏi về việc liệu như vậy có phải là Bắc Hàn đã vi phạm các điều khoản của thỏa thuận đình chiến giữa hai bên, hãng tin Yonhap của Nam Hàn tường thuật.

‘Bị thương nặng’

Một ủy ban của Liên Hiệp Quốc đã được thành lập để điều tra về việc liệu các điều khoản đình chiến có bị phá vỡ hay không, phóng viên BBC Mark Lowen ở Seoul nói.

 

 
Otto Warmbier: Chuyến du lịch sinh mạng ở Bắc Hàn

Nếu họ phát hiện rằng phía Bắc Hàn vẫn tiếp tục nổ súng khi quân nhân đào ngũ đã ở lãnh thổ miền Nam, thì đây là hành vi vi phạm điều khoản đình chiến.

Các bác sĩ cho hay người lính bị thương nặng trong lúc chạy khỏi miền Bắc và vẫn đang được chữa trị tại bệnh viện ở miền Nam.

Trên lý thuyết, bán đảo Triều Tiên vẫn còn trong tình trạng chiến tranh dù cuộc xung đột giữa hai miền chấm dứt vào năm 1953 với thỏa thuận đình chiến.

Ông Suh Uk, một quan chức trong quân đội Nam Hàn nói với các nhà lập pháp: “Đến sáng 14/11, chúng tôi được biết người đào ngũ vẫn chưa tỉnh và phải thở máy, nhưng có thể giữ được mạng sống.”

Các bác sĩ gắp được 5 viên đạn trên cơ thể ông ta và nghi rằng vẫn còn hai viên chưa lấy ra được.

Seoul nói có hơn 30.000 người Bắc Hàn đã chạy sang Nam Hàn kể từ khi kết thúc Cuộc chiến Triều Tiên hồi 1953 cho tới nay.

14/11/1982: Lech Walesa ra tù

14/11/1982: Lech Walesa ra tù

Print Friendly, PDF & Email

Nguồn: Walesa released from jail, History.com

Biên dịch: Nguyễn Thị Kim Phụng

Vào ngày này năm 1982, Lech Walesa, lãnh đạo phong trào Đoàn kết bất hợp pháp của Ba Lan, đã trở lại căn hộ của ông ở Gdansk sau 11 tháng bị giam tại một nhà nghỉ săn bắn nằm gần biên giới với Liên Xô. Hai ngày trước đó, hàng trăm người ủng hộ đã bắt đầu một buổi canh thức ở bên ngoài nhà ông khi biết rằng người sáng lập phong trào công đoàn Ba Lan sắp được thả. Khi Walesa trở về nhà vào ngày 14/11, ông được một đám đông vui vẻ nâng lên và đưa đến tận cửa căn hộ, nơi ông chào vợ mình và sau đó có một bài phát biểu trước những người ủng hộ từ cửa sổ tầng hai.

Walesa, sinh năm 1943, đang là một thợ điện tại Nhà máy Đóng tàu Lenin ở Gdansk khi ông bị đuổi việc vì kích động công đoàn vào năm 1976. Khi biểu tình nổ ra tại nhà máy đóng tàu Gdansk vì giá lương thực tăng cao vào tháng 8/1980, Walesa đã trèo qua hàng rào đóng tàu và tham gia cùng với hàng ngàn công nhân bên trong nhà máy. Ông được bầu làm lãnh đạo của cuộc đình công, và ba ngày sau, các yêu cầu của cuộc đình công đã được đáp ứng. Walesa tiếp đó đã phối hợp các cuộc đình công khác ở Gdansk và yêu cầu chính phủ Ba Lan cho phép tự do thành lập các công đoàn và trao quyền được đình công. Vào ngày 30/08, chính phủ đã chấp nhận những đòi hỏi của các nhà lãnh đạo, hợp pháp hóa công đoàn và trao quyền tự do ngôn luận và tôn giáo.

Hàng triệu công nhân và nông dân Ba Lan đã tụ tập để thành lập các công đoàn, và phong trào Đoàn kết được hình thành như một liên hiệp các công đoàn quốc gia, với Walesa làm chủ tịch. Dưới sự lãnh đạo đầy sức lôi cuốn của Walesa, tổ chức này ngày một phát triển về quy mô và ảnh hưởng chính trị, sớm trở thành mối đe dọa lớn đối với chính quyền Ba Lan. Ngày 13/12/1981, Ba Lan tuyên bố thiết quân luật, phong trào Đoàn kết bị cấm, và Walesa cùng các nhà lãnh đạo khác bị bắt.

Tháng 11/1982, áp lực dư luận quá lớn đã khiến chính phủ phải thả Walesa, nhưng Đoàn kết vẫn là một phong trào bất hợp pháp. Năm 1983, Walesa được trao Giải Nobel Hòa bình. Lo sợ cảnh lưu vong trái ý nguyện, ông đã từ chối đi đến Na Uy để nhận giải thưởng. Walesa sau đó tiếp tục lãnh đạo phong trào Đoàn Kết mà nay phải hoạt động ngầm; ông thường xuyên bị các nhà cầm quyền cộng sản kiểm soát và quấy rối.

Năm 1988, tình hình kinh tế xấu đi đã dẫn tới một đợt đình công lao động mới ở Ba Lan, và chính phủ buộc phải đàm phán với Walesa. Tháng 04/1989, phong trào Đoàn kết được hợp pháp hóa, và các thành viên của tổ chức này được phép đề cử một số lượng nhất định ứng viên trong các cuộc bầu cử sắp tới. Vào tháng 09, một chính phủ liên minh dẫn đầu bởi Đoàn kết đã được thành lập, với đồng nghiệp của Walesa, Tadeusz Mazowiecki, giữ chức Thủ tướng. Năm 1990, cuộc bầu cử Tổng thống trực tiếp đầu tiên của Ba Lan đã được tổ chức, và Walesa đã giành chiến thắng áp đảo.

Tổng thống Walesa đã thực hiện thành công cải cách thị trường tự do, nhưng đáng tiếc, ông lại là một nhà lãnh đạo công đoàn hiệu quả hơn là Tổng thống. Năm 1995, ông đã bị đánh bại trong lần tái tranh cử với đối thủ là nhà cựu cộng sản Aleksander Kwasniewski, người đứng đầu Liên minh Các Đảng Dân chủ Cánh tả (Democratic Left Alliance).

Nga thừa nhận Stalin ra lệnh thảm sát Katyn

Nga thừa nhận Stalin ra lệnh thảm sát Katyn

28/11/2010

Ba’o TUOITRE.VN

TT – Quốc hội Liên bang Nga ngày 25-11 đã bỏ phiếu thông qua nghị quyết thừa nhận vụ cảnh sát Nga sát hại 22.000 sĩ quan và công dân Ba Lan ở rừng Katyn, phía tây nước Nga, năm 1940 do nhà lãnh đạo Josef Stalin ra lệnh.

Báo The Moscow News dẫn nguồn từ trang web duma.gov.ru cho biết với tỉ lệ ủng hộ 342/450, Hạ viện Nga đã thông qua nghị quyết dựa trên tài liệu mật thu được từ đầu thập niên 1990.

“Tội ác Katyn đã được thực hiện theo lệnh trực tiếp của Stalin và các lãnh đạo Liên Xô khác” – tuyên bố của Quốc hội Nga cho biết.

Itar-Tass dẫn lời Chủ tịch Duma Nga Konstantin Kosachev khẳng định nghị quyết “lịch sử” này không chỉ quan trọng đối với quan hệ Nga – Ba Lan mà còn với chính người Nga.

Theo Reuters, phía Ba Lan đánh giá rất cao quyết định khó khăn của Quốc hội Nga.

Báo chí Nga và Ba Lan cho rằng nghị quyết trên được đưa ra như một thiện chí của Nga trước cuộc viếng thăm của Tổng thống Nga Dmitry Medvedev đến Ba Lan vào ngày 6-12.

Tuy nhiên, chính quyền Ba Lan khẳng định muốn Nga phải có trách nhiệm hơn nữa về vụ việc trên và tuyên bố đó là tội diệt chủng.

Phe đối lập ở Ba Lan yêu cầu Nga chính thức xin lỗi và bồi thường cho gia đình các nạn nhân.

Trước đây, Nga đổ cho phát xít Đức thực hiện vụ thảm sát.

MỸ LOAN

Khéo dư nước mắt khóc… tổ mối

J.B Nguyễn Hữu Vinh
2017-11-13
Bức hình chụp hôm 14/12/2012 cho thấy một đám đông đứng xem các công nhân kéo đổ bức tượng Vladimir Lenin bằng đồng ở Ulan Bator, Mông Cổ sau khi Thị trưởng thành phố gọi Lenin là kẻ giết người.

Bức hình chụp hôm 14/12/2012 cho thấy một đám đông đứng xem các công nhân kéo đổ bức tượng Vladimir Lenin bằng đồng ở Ulan Bator, Mông Cổ sau khi Thị trưởng thành phố gọi Lenin là kẻ giết người.

 AFP
 
Kỷ niệm lần thứ 100 cuộc Cách mạng tháng 10 Nga đã qua đi mấy ngày. Quan sát những hoạt động xảy ra trên thế giới về sự kiện này, người ta có nhiều suy nghĩ. Trước hết, đó là suy nghĩ về một thứ tư tưởng – tư tưởng Cộng sản – mà hầu hết các nơi trên thế giới đã vứt bỏ vào sọt rác nhưng tại sao ở Việt Nam, ĐCS cố bám giữ lấy nó như một thứ bảo bối cho riêng mình.

Ở cái nôi Cách mạng tháng 10

“Những người bị thảm sát, khủng bố nằm trong số những con người ưu tú và can đảm nhất của nước Nga và Liên Xô thời đó”

Tổng thống Nga – Putin

Cần phải ghi nhận rằng đó là một sự kiện “trọng đại” đã làm rung chuyển thế giới. Sự rung chuyển đó như thế nào, theo chiều hướng tốt lên, hay xấu đi lại là chuyện khác. Kể cả việc hai quả bom nguyên tử ném xuống Hirosima và Nagadaki giết chết hàng trăm ngàn người, hay sự kiện Thiên An môn hàng ngàn sinh viên, thanh niên bị sát hại dã man… cũng đều làm thế giới rung chuyển tương tự.

Với những sự kiện kỷ niệm như vậy, nếu cách đây chừng ba chục năm hẳn rằng cả thể giới đã chấn động bởi những hoạt động hoành tráng và tốn kém vô cùng từ các nước “trong phe Xã hội chủ nghĩa”. Sẽ là những cuộc diễu binh khổng lồ phô trương sức mạnh bạo lực, sẽ là những điện thư, chúc mừng, là hội họp, mít tinh rầm rộ, sẽ là những cuộc diễu hành đông đúc từ các nước Cộng sản.

Thế nhưng oái oăm thay, những ngày kỷ niệm sự kiện “trọng đại” này, ngay tại nước Nga, luôn được gọi là “quê hương của Cách mạng Tháng 10 vĩ đại”, những hoạt động kỷ niệm đã diễn ra âm thầm, èo uột và thậm chí là những lời tố cáo đanh thép nhất từ Tổng thống Liên bang Nga – Vladimir Putin về một sự kiện mở đầu cho một giai đoạn lấy bạo lực làm phương châm cho mọi hành động xã hội. Xây dựng một xã hội bạo tàn, độc tài và bất chấp quy luật xã hội, đạo đức và văn minh loài người.

Tại nước Nga, thay vì những cuộc duyệt binh, diễu hành được tổ chức ở cấp nhà nước, Tổng thống Nga Vladimir Putin đã lảng tránh những sự kiện kỷ niệm, ca ngợi Cách mạng Tháng 10/1917.

Trái lại, ông đã tham dự những sự kiện có ý nghĩa khác hơn.

Đó là việc ông dự khai trương một giáo đường mới ở Matxcơva, mà theo ông là “mang nặng ý nghĩa biểu tượng” vì phe Cộng Sản khi lên nắm quyền năm 1917 đã đàn áp Giáo hội.

Việc Tổng thống đến dự khai trương một Thánh đường để đánh dấu biểu tượng đàn áp tôn giáo thời kỳ nước Nga dưới chế độ Cộng sản vô thần cầm quyền nhằm nói lên điều gì nếu không phải là một sự lên án mạnh mẽ một chế độ, một tư tưởng, chủ nghĩa bất nhân.

Ngày 30/10/2017, ông Putin cũng tham dự buổi lễ khánh thành một đài tưởng niệm các nạn nhân bị đàn áp chính trị. Tại đây, ông Putin đã có những lời mạnh mẽ như sau: “Đối với tất cả chúng ta, đối với các thế hệ tương lai, điều rất quan trọng là phải biết và ghi nhớ thời kỳ bi thảm này trong lịch sử nước ta, khi toàn bộ các tầng lớp, toàn bộ các dân tộc: công nhân và nông dân, kỹ sư và thuyền trưởng, linh mục, quan chức chính phủ, nhà khoa học và nhà văn hóa bị bức hại nghiêm trọng.” Và “Quá khứ khủng khiếp này không thể bị xoá nhòa khỏi ký ức quốc gia, không có bất cứ điều gì, không có lợi ích cao cả nào cho nhân dân có thể biện minh cho chuyện đó.”

Có lẽ, những lời nói trên đã đủ để người ta hiểu rõ vì sao nước Nga cũng như trên toàn thế giới đã không hồ hởi, tưng bừng kỷ niệm một “sự kiện trọng đại” như vậy trong lịch sử chính dân tộc họ.

Theo một nhà sử học, đa số người Nga đã không thèm nhớ đến có một ngày gọi là Cách mạng Tháng 10, họ như cố quên đi một sự kiện mở đầu một thời kỳ bi thảm, gieo biết bao tai họa cho người dân Nga và các nước theo mô hình Cộng sản trên toàn thế giới.
Nếu như trước đây, người Nga kỷ niệm cả ngày Stalin chết, thì ngày hôm nay, người Nga thấy Tổng thống Nga Vladimir Putin, tham dự một buổi lễ theo nghi thức Giáo hội Chính thống giáo Nga ở Butovo, tưởng niệm các nạn nhân của Stalin.

Nếu như trước đây, Stalin được tôn sùng như một lãnh tụ vĩ đại không chỉ của người Nga, mà của toàn thế giới cộng sản – Đến mức Tố Hữu từ Việt Nam đã có những câu thơ về cái chết của ông ta đến nay đang được lưu truyền như những câu chuyện cười về thói xu nịnh ở tầm vĩ mô – thì ngày nay, Nga tuyên bố Stalin là một tội đồ, một kẻ khát máu đã từng ra lệnh thảm sát hàng vạn người, điển hình là hàng chục ngàn sỹ quan Ba Lan đã bị ông ta ra lệnh giết tại rừng Katyn.

Những nước khác, những kỷ niệm nếu có, chỉ là những cuộc tập trung, truyền thông để nhắc nhở nhân loại về một thời kỳ kinh hoàng, đau thương đẫm máu, nước mắt và con người bị biến dạng dưới thời kỳ Cộng sản cai trị.

Thậm chí, đúng ngày đó, Tổng thống Mỹ Donal Trumph đã quyết định lấy ngày 7/11 hàng năm là ngày tưởng niệm các nạn nhân Cộng sản mà con số được thống kê ít nhất là là hàng trăm triệu người bị giết hại.

Vẻ vang thế, cao đẹp thế, sáng ngời vậy sao không kỷ niệm?

Khéo dư nước mắt?

Thế nhưng, hẳn là ngay cả Tổng thống Nga Vladimir Putin cho đến người dân thường của Nga sẽ hết sức sửng sốt, giật mình khi biết tin rằng tại một góc trời Đông Nam Á xa xôi, vẫn có một nhóm người đang cầm quyền quyết theo đuổi đường lối bạo lực và cướp bóc, theo đuổi chủ nghĩa vô thần, khủng bố và sát hại chính người dân mình theo mô hình xô viết, đã tưng bừng kỷ niệm “sự kiện” mà không ai có lương tri trên thế giới muốn nhớ lại.

Cả hệ thống chính trị Việt Nam đã có những phát ngôn mà người dân nghe đến chỉ thấy một cảm giác… buồn cười. Hãy nghe những lời mà người dân gọi là “Ngáo đá” từ miệng quan chức Cộng sản Việt Nam về sự kiện này:

Võ Văn Thưởng, Ủy viên Bộ Chính trị – một sản phẩm đặc trưng của thời kỳ Cộng sản xô viết – nói về Cách mạng tháng 100 Nga như sau: “Sau 100 năm lý tưởng cao đẹp và những giá trị to lớn của cách mạng Tháng Mười Nga là hòa bình, độc lập dân tộc, dân chủ và chủ nghĩa xã hội vẫn luôn tỏa sáng, vẫn luôn là nguồn động lực thôi thúc và khơi dậy tinh thần cách mạng của nhân dân tiến bộ trên toàn thế giới, trong đó có nhân dân Việt Nam”.

Vâng, nó cao đẹp, nó giá trị, nó ưu việt, nó tỏa sáng như thế nào, thì cả thế giới đã biết và họ đã trả lời bằng hành động cụ thể.

Nguyễn Phú Trọng, TBT Đảng CSVN: “Sau 100 năm lý tưởng cao đẹp và những giá trị to lớn của cách mạng Tháng Mười Nga là hòa bình, độc lập dân tộc, dân chủ và chủ nghĩa xã hội vẫn luôn tỏa sáng, vẫn luôn là nguồn động lực thôi thúc và khơi dậy tinh thần cách mạng của nhân dân tiến bộ trên toàn thế giới, trong đó có nhân dân Việt Nam”.

Vâng, nó giá trị, nó to lớn, cái hành vi thành lập bè đảng vì “Không có  gì để mất mà được thì được tất cả” thì chỉ có lũ cướp ngày mới đưa lên thành lý tưởng mà thôi.

Ma đưa lối, quỷ dẫn đường

Lẽ nào đám quan lại cộng sản Việt Nam như Nguyễn Phú Trọng, Võ Văn Thưởng không có mắt để mà nhìn, không có não để mà suy? Hay là cả thế giới đều ngu, chỉ có mỗi bộ sậu đảng Cộng sản Việt Nam mới đủ thông minh để nhìn thấy điều đó?

Người ta buồn cười, người ta thắc mắc chỉ vì có phải cái tư duy cổ hủ, cái suy nghĩ cứng nhắc đã đóng đinh trong những bộ não xơ cứng này nên không thể tiếp nhận thêm thông tin?

Hay chỉ vì miếng cơm, manh áo hoặc những đống tiền của, xương máu người dân bị hút sạch bằng quyền lực được tạo ra từ những chiếc ghế ngồi mà chân ghế là đầu, là cổ người dân Việt Nam do chính cái Chủ nghĩa vô thần, vô nhân bản, vô đạo đức, vô luân vô pháp mang tên Chủ nghĩa Cộng sản đã đem lại cho họ?

Có lẽ, hầu hết đều nghiêng về yếu tố thứ hai này.

Thực ra, trong thời đại ngày nay, khi mà thông tin đã đến mọi ngõ ngách, tận rừng sâu thì những lời lừa bịp trên không còn bịp được ai.

Nhưng họ không thể thay đổi mà nói khác đi. Chỉ đơn giản là lấy gì để mà lừa bịp tiếp?

Kể từ sau khi hệ thống Cộng sản thế giới sụp đổ, đảng CSVN như người bị ném ra khỏi cộng đồng và bơ vơ giữa rừng. Họ không biết bấu víu vào đâu để có thể tồn tại theo bản năng lệ thuộc và được che chở bởi đàn anh. Trong cơn khủng hoảng toàn diện về mọi mặt từ lý luận, thực tiễn, nhân sự và tổ chức, đảng Cộng sản VN đã hết sức lúng túng trong hướng đi và hoảng hốt lo lắng cho sự tồn tại của mình.

Để tiếp tục bám víu lấy một thể chế vốn đem lại cho họ chỉ có lợi ích mà chẳng mất mát gì, họ đã tìm mọi cách chèo kéo, gắng gượng để giữ lấy cái mà họ đã cướp được: Chính quyền.

Sau khi cái gọi là Lý tưởng Cộng sản đã bị chính họ bôi đen và xé nát bằng những hành động của mình, thần tượng Lenin, Stalin đã hiện nguyên hình là những tội đồ khát máu, họ vội vàng dựng lên cái gọi là “Tư tưởng Hồ Chí Minh”.

Tuy nhiên, cái gọi là tư tưởng này đã nhanh chóng bị những học giả, những nhà nghiên cứu vạch rõ rằng chỉ là món “lẩu thập cẩm” được cóp nhặt, suy diễn và bịa đặt nhằm tạo ra một bóng ma, một biểu tượng, một hình nộm nhằm dẫn đàn cừu dân Việt cúi mặt đi theo.

Cũng chính trong sự hoảng loạn ấy, mà Đảng CSVN đã bí mật tìm kiếm cái phao cứu hộ cho sự tồn tại của mình ở người anh cả là ĐCS Trung Cộng, bất chấp đó cũng là một ổ Mafia công khai vốn vẫn mang nặng tư tưởng bành trướng từ ngàn đời như chính ĐCSVN đã xác nhận trước đó. Cũng vì thế mà cái gọi là “Mật ước Thành Đô” đang bị người dân nghi ngờ là một mật ước bán nước thì đảng vẫn giấu hơn cả mèo giấu… phân.

Chính vì thế mà lãnh thổ đất nước, quyền con người của người dân, truyền thống của cha ông ngàn năm dựng nước và đánh giặc giữ nước bị xé bỏ. Cho đến khi họ tổ chức đàn áp người dân yêu nước, rước giặc vào nhà ngang nhiên, thì Đảng CSVN hiện nguyên hình là một nhóm tay chân của ngoại bang trong cái gọi là Phong trào Cộng sản Quốc tế.

Và cứ thế, như cha ông đã nói:

Ma đưa lối quỷ dẫn đường
Cứ lần theo bước đoạn trường mà đi

(Kiều)

Vì thế, không có gì lạ khi người Cộng sản Việt Nam cứ “dư nước mắt” để khóc cho tổ mối đã bị sụp đổ từ lâu.