‘Ký giả ăn mày’

Cát Linh, RFA
2018-08-06
Ngày Ký giả ăn mày

Ngày Ký giả ăn mày

 Courtesy of Manh Dang blogspot

Chuyện gì đang xảy ra với báo chí Việt Nam?

Phần 2: Ngày Ký giả ăn mày

‘Ký giả ăn mày’

Nhà báo Bích Vy – Võ Thị Hai từng đưa ra nhận định với chúng tôi về hình thức phạt đình bản. Bà nói rằng việc đóng cửa các tờ báo online, rút thẻ nhà báo, bắt bỏ tù các nhà báo là những quyết định thuộc 1 chính sách báo chí mà thời của bà không có.

Hơn hai tuần trôi qua kể từ thời điểm Tuổi Trẻ online bị đình bản 3 tháng, cộng đồng mạng xã hội truyền nhau những tấm ảnh cho thấy các phóng viên báo Tuổi Trẻ xuống đường bán ấn bản nhật báo cho độc giả. Chưa hết, đó là tấm ảnh chụp đích thân một ký giả kỳ cựu là ông Lê Đức Dục lên tàu hoả bán báo Tuổi Trẻ.

Một cựu phóng viên/nhiếp ảnh gia của tờ Phụ Nữ chia sẻ trên trang cá nhân của bà về vấn đề này:

“Không còn TTO, mình đọc thêm các báo mạng bạn, và trong cuộc khủng hoảng “đình bản” 3 tháng của TTO mình đặt lại báo giấy, đọc lại báo giấy. Như một sự ủng hộ một trong những tờ báo mình yêu mến, nơi mình có nhiều bạn bè thân thiết đang làm việc ở đó. Nhìn các bạn (từ phóng viên đến người làm toà soạn) post lên Facebook mỗi ngày “rao” nội dung mới của báo ngày, có điều gì …khó nói, chỉ biết đó là sự chia sẻ, như là khi bạn mình gặp nạn, mình chạm nhẹ vào tay bạn mình, thế thôi. Nhìn ảnh phóng viên gạo cội Lê Đức Dục lên tàu hoả bán báo giấy Tuổi Trẻ, lại chút gì chạnh lòng, thương thương. Thương nghề báo, những người làm báo, vất vả, không chỉ vì nghề. Còn là đời sống của cả “tờ” báo, gắn với hàng trăm con người, trong thời “suy” của báo giấy, trong khi báo mạng cũng ko “hưng”. Trong khủng hoảng, là sự nỗ lực của mỗi cá nhân (bất luận tại sao, thế nào…) vì ngôi nhà chung.”

Nhà báo Tâm Chánh thì cho rằng đó là một cách lên tiếng của các nhà báo đang bị tước quyền làm nghề.

“Tôi nghĩ đó là phản ứng của các nhà báo mà người ta không có công cụ nào để bảo vệ quyền làm nghề của người ta. Nếu nhà nước thấy đó là 1 tiếng nói cần phải lắng nghe từ chiều sâu của sự kiện thì cần phải lắng nghe. Cái quyền làm nghề của người ta bị tước đoạt. Dù cho là phóng viên có thể sai thì liệu trong không gian pháp luật hiện nay có thể xử lý nó đúng mực hơn không để khắc phục cái sai đó.

Ở đây tôi cho là cái xử lý nó thái quá.

Báo chí Sài Gòn trước 1975 từng có ngày ‘ký giả đi ăn mày’ cho nên tôi nghĩ các bạn đồng nghiệp cũng mô phỏng nó như 1 tiếng nói. Nếu hiểu nó như 1 tiếng nói thì nên nghe nó như 1 thái độ phản ứng.”

Báo chí Sài Gòn trước 1975 từng có ngày ‘ký giả đi ăn mày’ cho nên tôi nghĩ các bạn đồng nghiệp cũng mô phỏng nó như 1 tiếng nói. Nếu hiểu nó như 1 tiếng nói thì nên nghe nó như 1 thái độ phản ứng. – Nhà báo Tâm Chánh

Trước khi giải thích về ngày “Ký giả đi ăn mày”, nhà báo Bích Vy nói rằng bà tin về những tấm ảnh cho thấy các phóng viên báo Tuổi Trẻ trở thành “người bán báo bất đắc dĩ”. Lý do được bà cho biết:

“Tôi tin vì tôi tin những cựu đồng nghiệp của mình ở báo Tuồi Trẻ. Người ta đau lòng về tờ TTO bị đình bản. Bây giờ họ phải tìm cách tái khẳng định uy tín, lấy lại niềm tin của bạn đọc bằng cách chuyển các tờ báo đến tay người đọc.

Thật ra ngày xưa báo Tuổi Trẻ đã có truyền thống đó. Mỗi khi muốn đẩy mạnh tờ báo Xuân đến tay bạn đoc, họ không chờ nhà phát hành, chủ vựa mà họ đi đến trước chợ Sài Gòn, đứng ở bùng binh Quách thị Trang để tự họ bán báo.

Bây giờ tôi tin các anh em báo Tuổi Trẻ đã tới đường cùng, không biết làm sao, thì chính những người làm báo muốn trao tận tay bạn đọc sản phẩm của mình.”

Tôi tin vì tôi tin những cựu đồng nghiệp của mình ở báo Tuồi Trẻ. Người ta đau lòng về tờ TTO bị đình bản. Bây giờ họ phải tìm cách tái khẳng định uy tín, lấy lại niềm tin của bạn đọc bằng cách chuyển các tờ báo đến tay người đọc. – Nhà báo Bích Vy Võ Thị Hai

Nhà báo Tâm Chánh cho rằng các phóng viên Tuổi Trẻ xuống đường tận tay giao báo cho bạn đọc là 1 hình thức mô phỏng với ngày “Ký giả đi ăn mày”, điều đó theo bà Bích Vy, tuy có khác nhau về hình thức, nhưng bản chất thì không.

Bà kể lại, ngày đó, chính phủ Việt Nam Cộng Hoà ra một sắc luật 007, buộc các tờ báo phải ký quỹ với con số khá lớn. Các tờ báo bị tịch thu lần thứ hai với tội “vi phạm an ninh quốc gia và trật tự công cộng” thì sẽ bị Bộ Thông tin ra quyết định đóng cửa vĩnh viễn.

Để chống lại sắc luật này, một số các tổ chức nhà báo như Nghiệp đoàn ký giả Nam Việt; Hội Ký Giả Ái Hữu Việt Nam; Nghiệp Đoàn Ký Giả Việt Nam họp lại bầu 1 uỷ ban tranh đấu đòi quyền tự do báo chí và tổ chức ngày xuống đường để chống lại sắc luật 007, gọi là “Ngày Ký giả ăn mày.”

“Lúc đó các nhà báo họ cũng có 1 cái quyền nói lên tiếng nói của họ. Ngày đó mấy trăm ký giả hô khẩu hiệu, cầm biểu ngữ, mặc đồ rách rưới, cầm những cái bị. Chính phủ VNCH lúc đó nói rằng không đàn áp, không giải tán nhưng ngăn đoàn biểu tình tuần hành.”

Từ đó, nhà báo Bích Vy nói rằng nếu nhìn lại những tấm ảnh của phóng viên báo Tuổi Trẻ ngày nay xuống đường giao báo cho bạn đọc, đó chính là hình ảnh tiêu biểu của 1 thế hệ làm báo hiện nay ở Việt Nam. Nó chỉ khác với Ngày Ký giả ăn mày trước năm 1975 là những nhà báo ngày nay không có ai bảo vệ họ, không có một hội nghề nghiệp nào bảo vệ họ, họ đơn độc và cô độc.

Ký giả Lê Đức Dục bán báo giấy trên tàu hoả
Ký giả Lê Đức Dục bán báo giấy trên tàu hoả Courtersy of Facebook

(*) Năm 1972 chính quyền Nguyễn Văn Thiệu đã cho áp dụng Sắc luật 007 với quy định số tiền phải ký quỹ rất lớn làm nhiều báo không có tiền ký đành đóng cửa. Theo điều luật này, tờ báo nào bị tịch thu lần thứ hai do có bài vi phạm an ninh quốc gia và trật tự công cộng thì sẽ bị đóng cửa vĩnh viễn. Điều này được xem như dùng “bàn tay sắt” đối với giới báo chí. Nhiều tờ báo bị đóng cửa, chủ báo bị phạt, bị tịch thu tiền ký quỹ, một số người còn bị tù. Có khoảng 70% người làm báo bị thất nghiệp. Trước tình hình đó, các nghiệp đoàn ký giả ở Sài Gòn đã tập hợp lại để tìm ra một biện pháp nhằm cứu nguy cho báo chí.

Ngày 8 tháng 9 năm 1974, một cuộc họp liên tịch đã được hội chủ báo tổ chức, với ba đoàn thể ký giả tham dự là: Nghiệp đoàn ký giả Nam Việt, Hội ái hữu ký giả Việt Nam và Nghiệp đoàn ký giả Việt Nam. Cuộc họp đã bầu ra Ủy ban đấu tranh đòi tự do báo chí do ông Nguyễn Văn Binh, dân biểu đối lập, đại diện báo Đại dân tộc làm chủ tịch. Nhiệm vụ trước hết của Ủy ban này là chống lại việc thi hành luật 007.

Hình thức đấu tranh “ký giả xuống đường đi ăn mày” được thống nhất. Các đại diện của ban tổ chức gồm có: Nguyễn Kiên Giang (chủ tịch Nghiệp đoàn Nam Việt), Tô Văn, Phi Vân của đoàn ký giả Nam Việt; nhà báo Văn Mại (cựu tổng thư ký tòa soạn báo Buổi Sáng), Lý Bình Hiệp, Trần Kim Uẩn của Hội ái hữu ký giả Việt Nam; Thái Thương Hoàng, Thái Dương, Tô Ngọc của Nghiệp đoàn ký giả. Trong đó, các thành viên Văn Mại, Đoàn Hùng, Ái Lan, Ninh Anh lo chuyện tài chính. Ngoài ra, thành phần dẫn đầu còn có nhà báo Nam Đình (chủ báo Thần Chung và sau là Đuốc Nhà Nam), Trần Tấn Quốc (chủ nhiệm tờ Tiếng Dội Miền Nam và là người khởi xướng giải thưởng cải lương Thanh Tâm), nhà báo Tô Nguyệt Đình tức Nguyễn Bảo Hóa, nhà thơ – nhà báo – soạn giả Kiên Giang Hà Huy Hà

Indonesia lại động đất lớn, ít nhất 98 người chết, 20,000 người phải di tản

Indonesia lại động đất lớn, ít nhất 98 người chết, 20,000 người phải di tản

Nguoi-viet.com

Nhà cửa đổ nát trên đảo Lombok, Indonesia, sau động đất 7.0 Richter hôm Chủ Nhật. (Hình: AP Photo/Fauzy Chaniago)

MATARAM, Indonesia (AP) — Một trận động đất lớn cuối tuần qua đã làm sụp đổ nhà cửa, gẫy gục các cây cầu trên đảo nghỉ mát Lombok của Indonesia, gây thiệt mạng ít nhất 98 người, đồng thời cũng rung chuyển mạnh đảo du lịch Bali cạnh đó.

Thạc sĩ chống tham nhũng ở VN: ‘Lố bịch’ hay ‘muộn còn hơn không’?

Thạc sĩ chống tham nhũng ở VN: ‘Lố bịch’ hay ‘muộn còn hơn không’?


ĐHQG HN công bố chương trình thạc sĩ chống tham nhũng đầu tiên của Việt Nam hôm 2/8/2018
ĐHQG HN công bố chương trình thạc sĩ chống tham nhũng đầu tiên của Việt Nam hôm 2/8/2018

Có tên đầy đủ là Chương trình Đào tạo Thạc sĩ Luật học về Quản trị Nhà nước và Phòng chống tham nhũng, chương trình được Đại học Quốc gia Hà Nội công bố hôm 2/8, và do Khoa Luật của trường thực hiện.

Báo chí trong nước tường thuật vắn tắt rằng chương trình nhắm mục tiêu đào tạo ra các chuyên gia có kiến thức “toàn diện, chuyên sâu về quản trị nhà nước và phòng chống tham nhũng” cho các cơ quan tổ chức đang tham gia vào công cuộc phòng chống tham nhũng ở Việt Nam.

Những người theo học trong chương trình cần phải có bằng cử nhân ngành luật hoặc gần với ngành này, như quản lý nhà nước, quản lý công hay chính trị học, theo các báo. Trường bắt đầu tuyển sinh khoá đầu tiên vào giữa tháng 9 tới.

Các giảng viên của Khoa Luật ĐHQG Hà Nội sẽ đảm nhiệm phần lớn việc giảng dạy, bổ sung cho họ là các giáo sư nước ngoài hoặc từ các trường đại học Việt Nam khác, cũng như các chuyên gia tại các cơ quan nhà nước và các tổ chức khác, các báo cho hay.

Dẫn lại thông tin từ lễ công bố chương trình, các báo cho biết, từ năm 2012, Khoa Luật ĐHQG Hà Nội đã dạy về phòng chống tham nhũng như là một môn học riêng, trở thành cơ sở giáo dục đại học đầu tiên tại Việt Nam thực hiện một chỉ thị của thủ tướng về đưa phòng chống tham nhũng vào chương trình giảng dạy.

… việc đấu đá đấy được biện minh đó là việc làm trong sạch bộ máy, rồi chống tham nhũng, v.v và v.v… Và trong bối cảnh trớ trêu như vậy, người dân mới thấy chuyện đào tạo thạc sĩ về cái chuyên ngành như thế là cái trò lố bịch.
Tiến sĩ Nguyễn Quang A

 

Trong suốt 5 ngày kể từ lễ công bố, dư luận trên mạng xã hội liên tục thể hiện nhiều ý kiến hoài nghi về tác dụng của chương trình.

Nhiều người khác nhau cho rằng việc đào tạo này chỉ lãng phí vì tình trạng tham nhũng ở Việt Nam mấy chục năm nay không có gì thay đổi. Một số người gọi chương trình là “trò hề” hoặc “tào lao”. Trong khi đó, có những người suy diễn xa hơn rằng kiến thức về chống tham nhũng có thể giúp cho một số kẻ biết cách che đậy để tham nhũng một cách tinh vi hơn, bài bản hơn.

Trên báo chí chính thống, sự hoài nghi tương tự được thể hiện qua các bài báo như “Nói thẳng: ‘Thạc sĩ chống tham nhũng’, buồn cười quá!” trên tờ Người Lao Động, hay bài “Thạc sĩ phòng chống tham nhũng: Đào tạo để làm gì?” trên Đất Việt.

Tiến sĩ Nguyễn Quang A, một nhà hoạt động nổi tiếng, lý giải với VOA rằng sở dĩ nhiều người Việt Nam ngờ vực và châm biếm về chương trình vì lâu nay chính quyền thường “xảo ngôn” khi nói về các sự việc, “làm méo mó” ý nghĩa của các khái niệm.

Trong quan điểm của vị tiến sĩ, cái gọi là chống tham nhũng ở Việt Nam thực chất chỉ là “các cuộc thanh trừng phe phái trong nội bộ một đảng cộng sản duy nhất cầm quyền”.

Ông nói:

“Tất cả những vụ án vừa rồi, diệt ông này, diệt ông kia, đốt lò, thì đều nhân danh chống tham nhũng, thật ra là chuyện phe phái đấu đá lẫn nhau. Nhưng việc đấu đá đấy được biện minh đó là việc làm trong sạch bộ máy, rồi chống tham nhũng, v.v và v.v… Và trong bối cảnh trớ trêu như vậy, người dân mới thấy chuyện đào tạo thạc sĩ về cái chuyên ngành như thế là cái trò lố bịch”.

Quan chức cao cấp nhất của Việt Nam bị xét xử liên quan đến tham nhũng là ông Đinh La Thăng, ủy viên Bộ Chính trị
Quan chức cao cấp nhất của Việt Nam bị xét xử liên quan đến tham nhũng là ông Đinh La Thăng, ủy viên Bộ Chính trị

Theo xếp hạng của Tổ chức Minh bạch Quốc tế, chỉ số cảm nhận tham nhũng của Việt Nam đứng thứ 107 trong số 180 nước, có tiến bộ một chút so với thứ hạng 113 trên 176 của năm 2016, nhưng vẫn trong nhóm các nước có tình trạng tham nhũng cao.

Tại Hội nghị tổng kết 10 năm thi hành Luật Phòng chống tham nhũng do Bộ Tư pháp tổ chức ngày 4/3/2016, ông Phạm Trọng Đạt, Cục trưởng Cục Chống tham nhũng, Thanh tra Chính phủ, nói: “Tham nhũng là những người có chức vụ quyền hạn. Chống lại cơ chế xin cho, chúng tôi chống lại có khi ‘chết’ trước”.

Giảng dạy cho tất cả mọi người, đặc biệt là những người trong hệ thống công quyền nắm được thế nào là tham nhũng, hay tham nhũng có thể bị xử lý như thế nào lẽ ra là nên có lâu rồi.
Tiến sĩ Khuất Thu Hồng

 

Trong các cuộc thảo luận trên mạng Internet, nhiều người dẫn lại phát ngôn cách đây hơn 2 năm của ông Đạt để nhấn mạnh quan điểm rằng việc đào tạo thạc sĩ chống tham nhũng sẽ không đem lại tác động gì đáng kể, trong bối cảnh tham nhũng diễn ra tràn lan từ cấp trung ương cho đến cấp xã.

Mặc dù vậy, tiến sĩ Khuất Thu Hồng, Viện trưởng Viện Nghiên cứu Phát triển Xã hội, có cách nhìn khác. Bà cho hay rằng chương trình ra đời là kết quả của tâm huyết, nhiều nỗ lực, thậm chí là sự khổ công của nhiều người tại Khoa Luật ĐHQG Hà Nội.

So với nhiều nước khác đã có đào tạo thạc sĩ chống tham nhũng từ lâu, ngay như nước láng giềng Trung Quốc cũng theo thể chế cộng sản đã cho thí điểm đào tạo ngành này từ đầu năm 2011, nữ tiến sĩ cho rằng Việt Nam “đã muộn, nhưng muộn còn hơn không”.

Bà nói:

“Giá như nó được triển khai sớm hơn. Lẽ ra phải từ rất sớm thì mới đúng. Lạm quyền và tham nhũng là vấn đề của nhân loại chứ không của riêng Việt Nam. Giảng dạy cho tất cả mọi người, đặc biệt là những người trong hệ thống công quyền nắm được thế nào là tham nhũng, hay tham nhũng có thể bị xử lý như thế nào lẽ ra là nên có lâu rồi”.

Singapore chưa phải là một nước dân chủ, nhưng nền pháp trị của người ta rất rạch ròi … Luật pháp nghiêm minh, minh bạch và quản trị tốt thì lập tức tham nhũng sẽ giảm
Tiến sĩ Nguyễn Quang A

 

Nhà xã hội học Khuất Thu Hồng nói thêm rằng, chương trình đào tạo nói riêng và Việt Nam nói chung có thể tham khảo nhiều kinh nghiệm hay và thành công về chống tham nhũng đã được đúc kết ở nhiều nước, ví dụ như các nước Bắc Âu hay Mỹ.

Trong khi đó, tiến sĩ Quang A nêu ý kiến rằng Việt Nam không cần đi đâu xa mà hãy “học” Singapore ngay trong khu vực. Theo ông, chống tham nhũng hiệu quả không nhất thiết phải gắn với thể chế dân chủ vì thực tế cho thấy có những nước dân chủ nhưng tham nhũng vẫn cao, và ngược lại.

Ông nói:

“Singapore chưa phải là một nước dân chủ, nhưng nền pháp trị của người ta rất rạch ròi. Pháp luật là trên hết, không có ai là ngoại trừ cả. Quản trị đất nước một cách minh bạch, hiệu quả. Chuyện minh bạch là rất quan trọng trong chống tham nhũng. Luật pháp nghiêm minh, minh bạch và quản trị tốt thì lập tức tham nhũng sẽ giảm”.

Theo vị tiến sĩ, tuy Việt Nam khác Singapore ở quy mô lãnh thổ và dân số, song nếu các nhà lãnh đạo chóp bu trong Bộ Chính trị quyền lực nhất của Đảng Cộng sản thật sự cứng rắn, họ vẫn có thể kiểm soát hay thậm chí định đoạt số phận của các lãnh đạo cấp tỉnh, những người thường được người dân và đôi khi cả báo chí gọi là “những ông vua con”.

Trên mạng Internet, nhiều người kêu gọi phải có các biện pháp quyết liệt hơn, như thay thế luật phòng chống tham nhũng bằng luật “tiêu diệt tham nhũng”, các quan chức chính quyền phải kê khai tài sản và công bố một cách nghiêm túc, những tài sản bất minh không thể chứng minh nguồn gốc phải bị tịch thu. Họ khẳng định phải xem cuộc chiến chống tham nhũng là chuyện sống còn với cả quốc gia.

Nhà nước Slovakia bị khủng hoảng vì vụ bắt cóc Trịnh Xuân Thanh

Nhà nước Slovakia bị khủng hoảng vì vụ bắt cóc Trịnh Xuân Thanh

Hiếu Bá Linh, biên dịch 

Bản tin của hãng thông tấn Đức ngày 6/8/2018, đăng trên báo mạng Merkur.de

Theo bản tin của hãng thông tấn Đức DPA, lúc 16 giờ chiều ngày 6/8/2018, vụ bắt cóc Trịnh Xuân Thanh từ Berlin đang thực sự gây ra một cuộc khủng hoảng cấp quốc gia ở Slovakia. Quan hệ Đức – Việt cũng bị căng thẳng.

Nghi ngờ về sự dính líu của nhà chức trách Slovakia trong vụ bắt cóc Trịnh Xuân Thanh từ Berlin đã gây ra một cuộc khủng hoảng chính trị tại Bratislava, thủ đô Slovakia. Nữ Bộ trưởng Nội vụ Denisa Sakova tuyên bố hôm thứ Hai rằng, trong thời gian điều tra về sự nghi ngờ này, bà đã đình chỉ công việc của người đứng đầu cơ quan nhà nước bảo vệ an ninh cho yếu nhân.

Mặc dù vậy, nhưng ông Andrej Kiska – Tổng thống Slovakia và không thuộc đảng phái nào – còn đòi hỏi phải bãi nhiệm bà Bộ trưởng Nội vụ Denisa Sakova. Ông không còn tin tưởng bà Bộ trưởng nữa, cơ quan của bà là cánh tay phải của cựu Bộ trưởng Nội vụ Kalinak, Tổng thống Kiska đã tuyên bố như thế sau cuộc gặp nói chuyện với ông Peter Pellegrini, Thủ tướng Slovakia và thuộc đảng Dân chủ Xã hội. Cùng ngày, Tổng công tố viên Jaromir Ciznar thỉnh cầu Tổng thống tổ chức một cuộc họp khủng hoảng với Thủ tướng và Chủ tịch Quốc hội Slovakia.

Trên Facebook ông Kalinak, Bộ trưởng Nội vụ Slovakia, phủ nhận các cáo buộc

Tuần rồi nhật báo Đức “Frankfurter Allgemeine Zeitung” và nhật báo Slovakia “Dennik N” cáo buộc nhà chức trách Slovakia, bao gồm cả Bộ trưởng Nội vụ vào thời điểm đó, ông Robert Kalinak, đã dính líu đến vụ bắt cóc Trịnh Xuân Thanh hồi cuối tháng 7 năm 2017 mặc dù biết rõ vụ việc ngay từ đầu. Cựu Bộ trưởng Nội vụ Kalinak đã nhiều lần lên tiếng trên Facebook, phủ nhận sự nghi ngờ này. Mặc dù ông đã cung cấp chiếc chuyên cơ của chính phủ Slovakia cho một phái đoàn Việt Nam để bay ra khỏi khu vực Schengen, nhưng ông có thể loại trừ trường hợp nạn nhân bị bắt cóc đã được đưa lên chuyên cơ này.

Trong thời gian qua, nhà nước cộng sản Việt Nam đang có chiến dịch chống tham nhũng. Ông Trịnh [Xuân Thanh] bị kết án 2 lần tù chung thân trong hai phiên tòa xét xử ở Việt Nam về tội trạng tham nhũng và cố ý làm trái quy định của Nhà nước về quản lý kinh tế, gây hậu quả nghiêm trọng. Vụ bắt cóc này cũng đã làm cho quan hệ Đức-Việt căng thẳng.

Đốn hạ cổ thụ trên 100 năm để trồng cây xanh mới

Ngày 26.6.2018, ông Nguyễn Văn Dũng, Chủ tịch UBND H.Châu Thành, đã ký quyết định phê duyệt kết quả đấu giá 13 cây dầu trên với giá 101 triệu đồng cho cá nhân trúng thầu là ông Võ Văn Quận.
TINNHANH.DKN.TV
Vừa qua, 13 cây dầu cổ thụ trên 100 năm tuổi thuộc TT.Châu Thành (H.Châu Thành, Trà Vinh) đã bị đốn …

Trước đây, theo QL54, chạy từ TP.Trà Vinh ra khoảng 10 km theo hướng nam là hết địa bàn TT.Châu Thành, dọc hai bên đường này rợp bóng cây xanh. Thế nhưng đến ngày 2.8.2018 thì 13 cây dầu cổ thụ ở tuyến đường này đã bị “hạ gục”.

Cụ Trịnh Dân (70 tuổi, ngụ KP.2, TT.Châu Thành) tâm tư: “Hàng cây cũng bị chặt rồi và đó là quyết định của chính quyền, tôi không bình luận. Tuy nhiên, tôi vẫn luôn cho rằng phố thị có cây xanh mới phù hợp, mới đẹp”. Gần đó, cụ Lâm Nhị (101 tuổi) cho biết mấy mươi năm nay, cụ chưa thấy hàng cây gây hại gì cho cuộc sống của mình và người dân xung quanh.

Hậu Quả Của Chiến Tranh Thương Mại Giữa Trung Quốc Và Hoa Kỳ Leo Thang

Hậu Quả Của Chiến Tranh Thương Mại Giữa Trung Quốc Và Hoa Kỳ Leo Thang

Wei Jingsheng

4-8-2018

Bản tiếng Việt © Nguyễn Quốc Khải

Hiện tại trong giới truyền thông có tiếng reo mừng hay la hét khi chiến tranh thương mại giữa Trung Quốc và Hoa Kỳ một lần nữa lại leo thang. Thủ đoạn cũ kỹ của Trung Quốc là phá giá đồng tiền để chống lại những trận chiến thương mại, nhưng thủ đoạn này đã bị rạn nứt vì người Mỹ tăng thuế nhập cảng.  Đây là tin mừng cho dân tộc Trung Quốc vì nhờ vậy lạm phát tột cùng có thể không xẩy ra. Mặc dầu tiền Trung Quốc đã mất giá khá nhiều, dưới áp lực của Hoa Kỳ, chính phủ Trung Quốc có thể ngưng không tiếp tục in thêm tiền nữa, nhờ vậy người dân Trung Quốc bình thường có thể hít thở dễ dàng hơn một cách khuây khỏa.

Khi Trump cương quyết tăng thuế nhập cảng chống lại thủ đoạn của Xi Jinping, ông ta cũng đã ném ra một nhánh ôliu. Theo những bài tường thuật của báo chí, những cuộc thương lượng đàng sau hậu trường vẫn tiếp diễn. Ngoài ra Trump cũng đã chứng tỏ thiện chí bằng cách ngưng thi hành lệnh cấm mua bán (denial order) chống lại ZTE. Những dấu hiệu này của Trump cho thấy rằng mọi thứ có thể được thương lượng, nhưng đừng dùng thủ đoạn. Chính sách thủ đoạn ngay trong những lúc thương lượng không còn có hiệu quả nữa.

ZTE là một mô hình rõ ràng: nếu không có những biện pháp thực tiễn để bảo đảm việc thi hành những cam kết, Hoa Kỳ sẽ không chấp nhận lối nói mà không thực hiện. Ở Trung Quốc hiện nay, khi cả xã hội thiếu đạo đức và việc thi hành luật tùy tiện, bất cứ một cam kết hay một thỏa thuận nào cũng đều không được bảo đảm.

Dĩ nhiên mục tiêu của Hoa Kỳ là giải quyết cán cân thương mại thiếu hụt lớn lao. Nhưng ngày nay phần đông những người Mỹ sau cùng đã nhận biết ra sự thật: Trung Quốc là một xã hội không có hệ thống luật pháp và không có đạo đức. Không có một lý do gì để giải quyết cán cân thương mại thiếu hụt chỉ bằng lời hứa, bởi vì ngay sau khi đưa ra một hứa hẹn hôm nay, ngày mai có thể làm lại, như là đã xẩy ra trong nhiều năm qua.  

Khi Hoa Kỳ nghi ngờ lối hành sử này sau những thủ tục rườm rà, chính phủ Trung Quốc có thể lại hứa hẹn và sẽ tiếp tục hoang phí thời giờ. Đây là một thủ đoạn mà Trung Quốc đã dùng trong nhiều thập niên. Đối với tiền bạc, không có đạo đức. Khi nào bạn còn kiếm ra tiền, bạn còn là một người thành công. Deng Xiaoping đã lâu rồi nói rằng miễn là con mèo bắt được chuột, nó là một con mèo tốt, bất kể phương tiện nào đã sử dụng.. Vì vậy, những cam kết của chính phủ Trung Quốc không bao giờ đáng tin cậy.

Lần này, người Mỹ sau cùng đã hiểu rằng những biện pháp trừng phạt phải đi đôi với việc chấp nhận những cam kết của chính phủ Trung Quốc, nếu không nó vô nghĩa. Do đó, chủ đích của cuộc chiến tranh thương mại này là cải tổ hệ thống tư pháp ở Trung Quốc để bảo đảm rằng nền kinh tế được pháp luật bảo vệ. Chỉ như thế mới có một nền kinh tế thị trường và có thể có thương mại công bằng.  Thương mại không có bảo đảm pháp lý không phải là thương mại công bằng, mà chỉ là một sự cưỡng đoạt. Quả thật là quá lịch sự khi nói rằng họ theo chủ thuyết trọng thương (mercantilist), nhưng điều nay không đúng.

Tuy nhiên, Xi Jinping và những nhà tư bản quan lại của ông ta không sẵn lòng chấp nhận sự thật này. Họ không sẵn lòng tin rằng mục tiêu của Hoa Kỳ là thương mại công bằng. Bởi vì nếu như vậy, họ sẽ mất cơ hội làm giàu, họ không quen hoặc không muốn tin vào sự thật. Những nhà tư bản Hoa Kỳ cũng có trạng thái tâm lý như vậy. Họ quen sử dụng hệ thống pháp lý bất công ở Trung Quốc để lợi dụng nhân công rẻ và chất lượng cao ở Trung Quốc. Lợi ích chung là động cơ thúc đẩy những nhà tư bản Hoa Kỳ giúp đảng CSTQ áp lực Hoa Kỳ.

Vì sự khiếm khuyết của hệ thống dân chủ Hoa Kỳ, khả năng của những nhà đại tư bản ở Mỹ không nên bị đánh giá thấp. Trong thời gian hiện nay, áp lực của nhóm đại tư bản đặt lên Quốc Hội Hoa Kỳ ngày càng gia tăng và Quốc Hội Hoa Kỳ đang soạn thảo một dự luật để bù trừ vào thuế nhập cảng của Trump. Đây là nguồn tin tưởng của Xi Jinping. Mặc dù có những viên chức sáng suốt ở Trung Quốc và mặc dù phần đông những người Trung Quốc thấy rằng chiến tranh thương mại với Hoa Kỳ không có hi vọng để thắng, chế độ Cộng Sản đại diện những nhà tư bản quan lại Trung Quốc không muốn chấp nhận sự thật và chiến tranh thương mại có thể tiếp diễn một thời gian.

Ô. Wei Jingsheng.

Khi nào những quan chức bướng bỉnh này sẽ chấp nhận thực tế? Đó là lúc kinh tế Trung Quốc không những bị trì trệ mà còn sụp đổ. Khi những nhà tư bản quan lại Trung Quốc không còn tiền để kiếm và ngay cả ở bên bờ phá sản, họ sẽ từ tử tỉnh ngộ.

Nhưng hiện nay, nhân dân Trung Quốc đã chịu những mất mát do chiến tranh thương mại: những nhà tư bản hạng thấp rớt xuống giai cấp trung lưu, giai cấp trung lưu rơi xuống giai cấp nghèo, và những người nghèo khó có thể sống còn. Nếu tình trạng kinh tế trì trệ tiếp tục, có bao nhiêu người có kiên nhẫn để đợi những nhà đại tư bản tỉnh dậy và Xi Jinping thay đổi đường lối?

Do đó, vì không có quyền lực ngay trong chính quyền Trung Quốc để thay đổi chính sách và hệ thống luật pháp hiện nay, cách duy nhất để thay đổi Trung Quốc là cách mạng bạo lực. Sẽ rất khó khăn để tránh xáo trộn lớn lao trong xã hội Trung Quốc. Một số người, đặc biệt là những viên chức ở nhiều cấp bậc khác nhau, tay có dính máu, sẽ không tránh khỏi cuộc đời chấm dứt mà không được chôn cất đàng hoàng. 

oo0oo

“The only thing necessary for the triumph of evil is for good men to do nothing” Edmund Burke.

“When Journalists are silenced, people are silenced” Anonymous.

THUỐC DIỆT CỎ !

Image may contain: 1 person, standing, mountain, plant, grass, sky, outdoor and nature
Image may contain: one or more people, grass, outdoor and nature
Thu Thu

THUỐC DIỆT CỎ !

Những bể thuốc “độc” đặt giữa lưng chừng trời, thấm đẫm các triền núi, ngấm sâu vào cỏ cây hoa lá, phủ kín cả những khu vườn, có nơi như những “đám mây” đang xối xả lưng chừng trời, dần dần dìm ngập con người và vạn vật trong màn sương trắng chết chóc.

Mới đây là chuyện gần 80 người dân ở Sơn La bị ngộ độc do uống phải nguồn nước có nhiễm độc do thuốc diệt cỏ. Thuốc diệt cỏ phun lên vườn chưa kịp ngấm vào cỏ, đất thì gặp trời mưa trôi theo nguồn nước cho người dân uống.

Tiếp nữa là những hình hài biến dị chỉ cần đi qua nơi mới phun thuốc diệt cỏ thì phụ nữ đang mang thai sẽ gây quái thai. Chỉ cần cơ thể phụ nữ mang thai không may bị thuốc cỏ vương vào vết thương hở, gây ngứa ngáy hoặc như say nắng thì thai sẽ chết lưu….

Toàn là những câu chuyện tưởng đùa nhưng thật !

Cảnh báo hàu đang bị nhiễm virus gây bệnh mọi người không nên ăn

TAPCHIVIETKIEU.INFO

Cảnh báo hàu đang bị nhiễm virus gây bệnh mọi người không nên ăn – Tạp Chí Việt Kiều

Hàu trên khắp thế giới đang bị đe doạ bởi một loại virut gây bệnh mụn rộp rất nguy hiểm. Các chuyên gia lo ngại rằng điều này sẽ ngày càng lây lan rộng rãi hơn. Loại virut này, Ostreid herpesvirus 1 (OsHV-1), đe doạ loài hàu ở Thái Bình Dương – giống hàu lớn hơn và thường được nhiều người trên toàn thế giới ăn.

Tập Cận Bình đã thua chỗ nào?

Tập Cận Bình đã thua chỗ nào?

Nguỵ Kinh Sinh

Lê Minh Nguyên dịch

Tình trạng chiến tranh thương mại Mỹ-Trung đã rõ nét khi TT Mỹ Donald Trump công bố mức thuế đầu tiên trên trị giá 50 tỷ đôla nhập khẩu. Nhưng Tập Cận Bình đã không bận tâm và quyết định chiến đấu, đe dọa sử dụng “các vũ khí cao cấp”. Khi Trump công bố áp thuế nhập khẩu 200 tỷ đôla lên TQ, người Âu châu kín đáo mỉm cười – TQ làm ra vẻ do dự, nhưng vẫn nhận các đơn đặt hàng lớn. Khi Trump nói rằng ông sẽ không ngần ngại đánh thuế tất cả 500 tỷ đôla hàng nhập khẩu từ TQ, thì hầu như mọi người trong lãnh đạo Đảng Cộng sản TQ không còn ngồi yên được nữa.

Đến lúc này, Tập Cận Bình đã thua cuộc chiến và không thể quay nguợc lại được. Liệu ông ta sẽ kết thúc sự lãnh đạo của mình theo mô hình Hoa Quốc Phong (bị hạ bệ) hay mô hình Tứ Nhân Bang (ở tù), hoặc thậm chí theo mô hình Lưu Thiếu Kỳ (bị bêu xấu và chết trong tù), đó là vấn đề mà hầu hết mọi người đang thảo luận và vẫn chưa rõ nét. Nếu Tập chịu tự phê và thừa nhận tội lỗi của mình ngay bây giờ, ông ta vẫn có thể cứu được mạng sống của mình và của gia đình. Nhưng nếu ông ta vẫn tiếp tục bất chấp đến cuối cùng, ông ta có thể chết mà không có chổ chôn.

Vậy ông ta thua chổ nào? Một số người cho rằng ông ta thua là do đánh giá tình hình một cách sai lầm. Một số người khác nói rằng ông đã đánh giá sai quyết tâm của Trump. Cả hai đều đúng nhưng đây không phải là gốc rễ của vấn đề. Sai lầm cơ bản của ông ta là ông ta phán xét chính mình một cách sai lầm. Ông ta quá tự tin và tự cho mình luôn luôn đúng, nhưng lại thiếu bản lãnh cần thiết. Nên từ buớc này sang bước khác, ông ta bước vào cái bẫy mà ông ta tự đặt ra.

Chắc ông ta không biết là cơ quan tuyên truyền của ông ta đang khoe khoang khoác lác? Có vẻ như ông ta không biết, cho nên ông ta khoe khoang cái gọi là “tự tin”, và thậm chí nghĩ rằng thời gian đã chín muồi để ông ta trở thành hoàng đế. Ông thậm chí còn nghĩ rằng việc ông có kinh nghiệm đối phó với các chính trị gia Mỹ liên tục trong nhiều năm là một vũ khí nhiệm mầu, đủ để xem thuờng sự bất mãn của người Mỹ và nguời châu Âu. Ông ta thực sự nghĩ rằng dân chủ là giả tạo và tiền có thể giải quyết được mọi vấn đề. Kết quả là, niềm tự tin vào sự giàu có mới đã lừa dối chính ông và khiến TQ rơi vào một tình huống khó giải quyết.

Ông ta thích gần nguời xấu, xa lánh nguời tốt, với sự yếu đuối là thích được tâng bốc. Điều này làm cho ông ta tin vào những ý tưởng thối nát của những cố vấn mà đầu óc chậm phát triển, và cho rằng ông ta đủ sức trả đũa với “những vũ khí cao cấp”, hoàn toàn tự tin để quyết tâm chiến đấu chống lại Trump. Chuyện gì xảy ra?

“Vũ khí cao cấp” đầu tiên của Tập là liên kết những người châu Âu để chống lại người Mỹ. Để làm điều này, Tập Cận Bình, Thủ tướng TQ Lý Khắc Cường, và những chức sắc khác tung mua với các đơn đặt hàng lớn cho châu Âu, với cả hai cách là đe dọa và hứa hẹn về lợi nhuận. Tuy nhiên, một vài ngày trước đây, Liên minh châu Âu đã đồng ý làm việc với Trump để hướng thuế quan tới bằng 0, ngay cả với Nhật Bản và các nền kinh tế phương Tây lớn khác cũng vậy. Đây là một cú đấm lên đầu Tập.

Trong hình ảnh có thể có: văn bản

“Vũ khí cao cấp” thứ hai của Tập là quy tụ lực lượng của ông vào các cử tri nông dân của Trump ở vùng Trung Tây, do đó buộc Trump phải tương nhượng. Tuy nhiên, hầu hết nông dân ở miền Trung Tây vẫn tiếp tục ủng hộ Trump, ngay cả khi họ có thể bị thiệt hại. Gần đây, Trump đã bồi thường cho họ 12 tỷ đôla. Mưu mẹo này của Tập hoàn toàn thất bại.

“Vũ khí cao cấp” thứ ba của Tập là đưa các công ty Mỹ đầu tư ở Trung Quốc quay trở về Mỹ để vận động hành lang dân chúng và các chính trị gia Mỹ, để họ tuyên bố rằng thuế quan sẽ làm tổn hại người dân Mỹ. Một số lớn các học giả và chuyên gia được TQ trả tiền đã thực sự làm như vậy, nhưng không có hiệu quả. Những gì dân chúng Mỹ nhìn thấy là luơng thực được giảm giá, hàng tiêu dùng giá rẻ được bổ sung vào bởi các nước khác. Người Mỹ không bị quấy rầy và nền kinh tế của họ đang phát triển mạnh mẽ. Xã hội Hoa Kỳ thờ ơ, và độ tin cậy vào những học giả được trả tiền đã bị hạ thấp. Điều này làm cho Tập Cận Bình ném cán bỏ rìu.

“Vũ khí cao cấp” thứ tư của Tập là phá giá tiền tệ TQ để chống lại các mức thuế của Mỹ. Đây có lẽ là động thái thối tha nhất. Đầu tiên, sự lạm phát sẽ gây tổn hại cho người dân TQ, nó cũng dẫn đến dòng vốn đầu tư chạy bỏ TQ và đầu tư bị trì trệ. Điều này làm tổn thương nền kinh tế TQ đang gặp khó khăn và tăng thêm gánh nặng cho người dân TQ, những người đã gặp khó khăn trong cuộc sống. Đây là trường hợp điển hình thúc đẩy các quan chức vào thế chống đối dân sự.

Không có văn bản thay thế tá»± động nào.  

Liệu các thủ thuật này có thực sự đáp trả được cuộc chiến thuế quan của Trump hay không? Nó giống như phản ứng của một người giữ con nít. Trump có thể tăng thuế quan cùng mức với TQ ở bất kỳ lúc nào, và thậm chí không cần sự chấp thuận của Quốc hội Hoa Kỳ. Người châu Âu tương đối khôn ngoan hơn và đã bao gồm tỷ lệ thao túng tiền tệ của TQ trong giá biểu của họ. Nói chung, họ đặt mức thuế trung bình khoảng 50% hàng nhập khẩu từ TQ, điều này giúp loại bỏ sự khó khăn trong việc tăng thuế quan mỗi lần. Vì vậy, thủ thuật của Tập giống như những gì bọn côn đồ ở Thiên Tân làm: đặt cục than cháy đỏ lên trên đùi, hy vọng hành động tự gây hại này sẽ đe dọa người khác. Thật đáng tiếc là người phương Tây không sợ sự chống báng của người TQ, vì nó không làm hại đến lợi ích của người phương Tây.

Cuối cùng, chúng ta dự đoán xem kết quả sẽ ra sao. Tại thời điểm ở mức áp thuế lên 50 tỷ đôla, nếu các điều kiện của hai bên đàm phán bằng nhau, những gì TQ thua sẽ là phần thặng dư thương mại. Nhưng bây giờ, nó cần thiết để cho chế độ Cộng sản TQ phải dẹp đi tính phi pháp của nó. Hay chúng ta có thể nói rằng cải cách hệ thống tư pháp là điều kiện tối thiểu. Nếu không, tất cả các điều khác đều không thể được bảo vệ.

Nguỵ Kinh Sinh 27/7/2018 

L.M.N.

Nguồn: FB Vũ Thư Hiên

Tiểu sử tác giả do BVN bổ sung: Ngụy Kinh Sinh 魏京生 sinh 20-5-1950, nguyên quán ở Kim Trại, An Huy, là một nhà bất đồng chính kiến, từng viết bài “Hiên đại hóa lần thứ 5” trên bức tường đại tự báo ở Tây Đan, Bắc Kinh, năm 1978, thúc đẩy phong trào dân chủ. Bị khép tội âm mưu lật đổ nhà nước và kết án tử hình, sau 15 năm lưu đày lưu vong sang Hoa Kỳ. Từng được trao nhiều giải thưởng quốc tế lớn như giải thưởng Quỹ Glassman Hoa Kỳ chia sẻ với Nelson Maldela 1993, giải Olof Palme năm 1994, giải Nhân quyền Robert F. Kennedy năm 1996, giải Sakharov của Nghị viện Châu Âu năm 1996, giải National Endowment for Democracy năm 1997, năm 2008 được baafiu là một trong 15 chiến sĩ hòa bình thế giới, năm 2009 được đề cử ứng viên giải Nobel hòa bình thế giới. Hiện tại là Chủ tịch Liên minh Dân chủ Trung Quốc ở nước ngoài.

Vì sao chống ngập Hà Nội, Sài Gòn không hiệu quả?

Vì sao chống ngập Hà Nội, Sài Gòn không hiệu quả?

 

 

 

 

 

 

Có ý kiến cho rằng “chống ngập kiểu này thì không bao giờ hết ngập” trong lúc giới chức địa phương nói dân Chương Mỹ phải sống chung với ngập lụt 10, 20 năm nữa.

Tính đến hôm 6/8, tình trạng ngập lụt tại huyện Chương Mỹ, Hà Nội đã kéo dài được nửa tháng.

Người dân địa phương cho hay, nước giếng hiện không thể dùng được, rác thải, gà, heo chết trôi dạt vào làng gây ô nhiễm.

Báo Nông nghiệp Việt Nam hôm 6/8 dẫn lời ông Đinh Mạnh Hùng, chủ tịch Ủy ban Nhân dân huyện Chương Mỹ: “Chỉ khi nào thực hiện công tác di dân ra toàn bộ khu vực trũng thấp thì người dân thì mới hết sống chung với lũ. Đấy là chủ trương trong tương lai. Có khi nào có điều kiện kinh tế phát triển thì chúng ta sẽ thực hiện. Trước mắt trong thời gian 10, 20 năm, bà con vẫn phải xác định là sống chung với lũ.”

ngập
Bản quyền hình ảnhXINHUA
Đường phố Hà Nội sau cơn mưa

‘Không gian dành cho nước’

Trong khi đó, tại TP. Hồ Chí Minh, nhiều tuyến đường bị ghi nhận ngập nước, cây xanh ngã đổ sau cơn mưa lớn kèm gió mạnh xảy ra vào tối 5/8.

Trả lời BBC, Tiến sĩ, kiến trúc sư Ngô Viết Nam Sơn, chủ tịch Công ty Tư vấn Thiết kế Ngô Viết, nói: “Vấn đề là khi quy hoạch phát triển một thành phố thì người ta phải tính đến không gian dành cho nước.”

“Nghĩa là phải tính đến hệ thống kênh rạch, hồ điều tiết… đầy đủ. Cái nữa là hệ thống cống thoát đầy đủ và ở ngay vị trí đang phát triển.”

“Tại mỗi khu vực đều phải có túi chứa nước, chứ không phải vấn đề là ngập do vùng cao hay vùng thấp.”

“Chúng ta cứ chống ngập kiểu này thì thành phố không bao giờ hết ngập được.”

“Chuyện chống ngập không chỉ đơn giản là lập nên một trung tâm chống ngập rồi xin ngân sách mấy chục ngàn tỷ đồng rồi nói là sẽ hiệu quả.”

“Thật sự ra là những dự án ba, bốn chục ngàn tỷ đồng đó dù có xây dựng xong thì thành phố vẫn ngập với cách làm hiện nay.”

“Chống ngập không chỉ đơn giản là làm cống rãnh hay đắp đê, mà cần có sự phối hợp đa ngành.”

“Tức là phối hợp với quy hoạch đô thị, làm công trình chỗ nào mà hạ tầng kém, không kham nổi việc thoát nước thì trước khi cấp phép xây dựng phải giải quyết hạ tầng trước.”

“Hiện nay thì thấy người ta không làm như vậy.”

“Bên cạnh đó là cần quy hoạch cốt nền tốt.”

ngậpBản quyền hình ảnhINFONET
Đường phố TP.Hồ Chí Minh sau một cơn mưa

“Theo tôi thấy thành phố chưa hề có quy hoạch cốt nền bài bản mà mang tính đối phó. Cốt nền giao thông không khớp với cốt nền đô thị. Người dân thì mạnh ai nấy xây, chỗ này nâng nền, chỗ kia nâng nền.”

“Các khu vực ngập nặng nhất tại các thành phố lớn hiện nay đều là khu vực đang phát triển nóng, xây rất nhiều nhà cao tầng nhưng không có hệ thống cống tương xứng, cũng như diện tích cây xanh không tăng mà còn giảm đi.”

“Như vậy, những khu đó không có không gian dành cho nước đã ngập cục bộ rồi. Chuyện này là do lỗi về quy hoạch,” ông Nam Sơn nói với BBC.

Thái Lan chống ngập kiểu nào?

Trong lúc nền đất đang chìm dần với tốc độ hơn 1cm mỗi năm và có dự báo thủ đô của Thái Lan có thể dưới mực nước biển vào năm 2030, Bangkok xây dựng Công viên Thế kỷ Đại học Chulalongkorn (CU Park), theo trang Business Insider.

Đây là một không gian xanh rộng 44.515m2 đủ sức chứa 3.785.411 lít nước mưa nhằm giúp ngăn ngừa ngập. Công viên nằm trong khuôn viên trường Đại học Chulalongkorn, nơi thực hiện dự án.

Dự án được xây dựng trên khu đất trị giá 700 triệu đôla gần trung tâm Bangkok vào năm 2017.

Công viên được thiết kế công năng giúp giữ lại và chuyển hướng dòng nước để không chảy vào đường phố.

Một phần của công viên nằm ở sườn dốc giúp thoát nước vào một bể chứa khổng lồ.

Mái xanh là nhằm đưa lưu lượng nước mưa qua những khu vườn mưa được trồng những cây bản địa.

Nước sau đó chảy qua một vùng đất ngập nước nhân tạo và chảy vào một bể nước lớn.

Đất ngập nước hoạt động như một hệ thống lọc, nơi mà nước có thể được xử lý các chất độc hại.

Trong trường hợp ngập nghiêm trọng, bể chứa có thể tăng gấp đôi kích cỡ bằng cách mở rộng lên bãi cỏ chính của công viên.

Các phần khác của công viên gồm một vườn thảo mộc, những con đường để đi dạo, và một khu vực giải trí.