NHÂN DÂN TỆ (CNY) HOÁ NỀN KINH TẾ VIỆT NAM?

NHÂN DÂN TỆ (CNY) HOÁ NỀN KINH TẾ VIỆT NAM?

– Điều 8 của Hiệp định thương mại biên giới giữa chính phủ VN và chính phủ TQ, do các bộ trưởng thương mại Trần Tuấn Anh và Cao Hồ Thành ký ngày 12-9-2016 tại Bắc Kinh, quy định thanh toán bằng VND hay CNY hay ngoại tệ chuyển đổi cho thương mại biên giới Việt-Trung.

– Thông tư số 19/2018/TT-NHNN cụ thể hoá Điều 8 kể trên và cho phép thương nhân VN và TQ thanh toán bằng VND, CNY và ngoại tệ chuyển đổi (kể cả tiền mặt) cho các giao dịch thương mại biên giới (chắc sẽ gồm cả dịch vụ) trên 1450 km biên giới giữa hai nước.

– Khái niệm thương nhân không được định nghĩa (một cách có chủ ý?) trong thông tư này. Thương nhân có thể là các pháp nhân (công ty, tổ chức thương mại có đăng ký) nhưng cũng có thể là dân cư thường đi chợ biên giới mua sắm đồ. Khái niệm tù mù về “thương nhân” và việc cho phép dùng tiền mặt sẽ có những hệ quả nhãn tiền, dễ thấy và khôn lường (tôi không tin những chuyên gia soạn TT này không nhận ra) đối với chủ quyền của Việt Nam.

– Nền kinh tế VN đã một thời bị USD hoá, vàng hoá và chúng ta đã mất rất nhiều công sức và tiền bạc để xoá bỏ các sự “USD và vàng-hoá” đó. Với Thông tư 19/2018, NHNN đã mở (hay buộc phải mở) đường cho sự Nhân dân tệ hoá nền kinh tế Việt Nam một việc mà NHNN phải CHỐNG như đã chống sự dollar-hoá và vàng hoá. Đấy là một hệ quả dễ thấy của TT này. Nói cách khác sẽ đến ngày dân Việt ở các tỉnh biên giới, thí dụ Quảng Ninh (thí dụ dân Cà Mau đi thăm Yên Tử hay đi nghỉ ở Bãi cháy, Vịnh Hạ Long) sẽ mua hàng và dịch vụ và thanh toán bằng Nhân dân tệ. Đó không phải là phỏng đoán viển vông mà là sẽ sự thực lúc nào không rõ.

Chính sách tằm ăn dâu nàu mới THẬM NGUY LÀM SAO. Đấy có phải là các bước đi từ từ để bán nước?

Việt Tân bác bỏ cáo buộc ‘đảng viên mang vũ khí về VN”

Việt Tân bác bỏ cáo buộc ‘đảng viên mang vũ khí về VN”

RFA
2018-08-30
Ông Lê Quốc Bình

Ông Lê Quốc Bình

 RFA edit

Ngày 30 tháng 8, đảng Việt Tân, một tổ chức hoạt động hợp pháp tại Hoa Kỳ, ra thông cáo bác bỏ thông tin từ Bộ Công an Việt Nam trước đó cho biết về việc bắt giữ một đảng viên thuộc tổ chức này vận chuyển vũ khí về Việt Nam chống phá và gọi đây là hành vi “bịa đặt trắng trợn”.

Theo thông tin từ cổng thông tin điện tử Bộ Công An, vào ngày 29/8, công an Việt Nam đã bắt giữ ông Lê Quốc Bình, 44 tuổi, khi ông này qua biên giới Campuchia vào Việt Nam, mang theo một lượng lớn vũ khí để chuẩn bị khủng bố.

Truyền thông trong nước vào ngày 30/8 đồng loạt đăng tin về việc Công an Bình Định phối hợp với công an Phú Yên khám xét nhà ông Lê Quốc Bình, thành viên của Việt Tân, ở thành phố Quy Nhơn, Bình Định, thu 2 khẩu súng quân dụng, 7 súng hơi,  500 viên đạn, … cùng nhiều tài liệu có nội dung được cho là phản động, chống phá Nhà nước Việt Nam. 
Thông cáo được đăng tải trên trang web của đảng Việt Tân sau đó gọi vụ bắt giữ mới của chính quyền Việt Nam và quy kết cho Việt Tân là hành vi “hù dọa người dân để họ tránh xa các tổ chức dân chủ bằng cách dàn dựng việc bắt giữ một người đàn ông.”

Vụ bắt giữ mới xảy ra chỉ vài ngày trước dịp Quốc khánh 2/9, vào lúc có những lời kêu gọi tổng biểu tình trên toàn quốc. Chủ tịch UBND thành phố Hà Nội, ông Nguyễn Đức Chung, hôm 27/8, lên tiếng cảnh báo về các vụ biểu tình, tập trung đông người trong dịp lễ. Trước đó, vào ngày 19/8, báo Quân Đội Nhân Dân cũng có bài viết quy kết các tổ chức phản động đang kích động người dân biểu tình trong dịp lễ Quốc khánh.

Dẫn lại thông tin từ 11 năm trước về việc công an Việt Nam nói rằng đã bắt giữ 2 Việt kiều Mỹ là thành viên Việt Tân mang 1 khẩu súng và 13 viên đạn trong valy về nước, tuy nhiên phía Việt Nam đã phải âm thầm trả tự do cho họ sau đó, đảng Việt Tân khẳng định:

Đảng Cộng Sản Việt Nam mới đích thực là tổ chức sử dụng thủ đoạn bạo lực để khủng bố, đàn áp người dân, và tìm cách tiêu diệt đối kháng. Hàng ngàn nhà hoạt động dân chủ, nhân quyền và blogger đã bị hành hung và đàn áp vì cổ xúy cho các quyền tự do con người. 
Dù có cố dàn dựng những cáo buộc dối trá cách mấy đi nữa, nhà cầm quyền CSVN cũng không thể xóa được các tội ác vi phạm nhân quyền trầm trọng trước công luận thế giới.” 
Việt Nam Canh Tân Cách Mạng Đảng (gọi tắt là đảng Việt Tân) là hội đoàn không đăng ký pháp nhân, hoạt động hợp pháp tại Hoa Kỳ với khẩu hiệu “Ðối Ðầu Bất Bạo Ðộng để tháo gỡ độc tài – Xây Dựng Xã Hội Dân Sự để đặt nền dân chủ – Vận Ðộng Toàn Dân để canh tân đất nước.” 
Hồi cuối năm 2016, Bộ Công an Việt Nam ra thông báo xếp Việt Tân vào danh sách các tổ chức khủng bố, và do đó “người nào có hành vi tham gia, tuyên truyền, lôi kéo, xúi giục người khác tham gia, tài trợ, nhận tài trợ của “Việt tân”; tham gia các khóa đào tạo, huấn luyện do “Việt tân” tổ chức; hoạt động theo sự chỉ đạo của “Việt tân”… sẽ bị coi là đồng phạm tội khủng bố, tài trợ khủng bố và sẽ bị xử lý theo quy định của pháp luật Việt Nam.”
Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ sau đó lên tiếng xác định Việt Tân “không nằm trong danh sách các tổ chức khủng bố theo luật của Mỹ”.

CHỐT CHẶN CUỐI CÙNG

Đỗ Ngà

CHỐT CHẶN CUỐI CÙNG

Nhân dân, 1 khối gần 100 triệu người. Chỉ cần 1% là có ngay 1 triệu người xuống đường, CS lo sợ. Chỉ cần 2% là có 2 triệu người xuống đường, CS đái ra quần. Chỉ cần 4% là có 4 triệu người xuống đường. Đến lúc đó, ầm một tiếng, lâu đài CS đổ nát thành một đống xà bần chôn hàng vạn xác những kẻ có dã tâm bán nước hại dân.

Nhìn thấy tiêu cực của chính quyền thì gần 100 triệu người nhìn thấy, vì nó nhan nhản trên báo nhà nước chứ chẳng ai vu khống. Từ thực tế trên báo chính thống, người ta sẽ đi sâu vào tìm hiểu nguyên nhân bằng những phản biện trên facebook, số lượng những người này cũng có hàng chục triệu. Vì thế mà cũng có hàng chục triệu người đã thấu đáo về cái xấu xa của chính quyền này. Đây là nguồn nhân lực tiềm ẩn, nó rất lớn nếu biết khai thác.

Dòng nhận thức của dân chỉ có tăng chứ không giảm. Để ngăn cản sự chuyển biến trong nhận thức của người dân, CS huy động 800 tờ báo của đảng vào cuộc chiến. Kết quả thua, vì vạn kẻ dối trá cũng không thể thắng lý 1 người nói thật. Tức quá, đảng trở nên u mê hơn bao giờ hết, Đảng cho lùa một đám hàng chục vạn DLV trực chiến trên mạng. Cũng thất bại ê chề, vì đám DLV không chiến đấu được gì ngoài việc phô diễn cái đầu bò cho thiên hạ khinh khi, và người ta khinh khi luôn đảng vì những trò bẩn mà Đảng áp dụng. Thua mặt trận DLV, Đảng lồng lộn như con thú hoang bị trúng ná. Đảng lùa tiếp 10.000 thằng có thẻ ngành, đám này có tên là LL47, tiếp tục chống những tiếng nói sự thật. Kết quả, chỉ là trò report cho sập nick chứ trên mặt trận bút chiến, chúng nó chỉ là con số zero tròn trĩnh. Đảng lại thấy bại lần nữa.

Sự thật là kẻ thù của Đảng. Những ai hiểu ra sự thật đều là thế lực thù địch của Đảng. Như vậy, thế lực thù địch mà Đảng ngầm ám chỉ chính là toàn dân chứ không ai khác. Nhưng để chỉ mặt trực tiếp toàn dân gọi là “thế lực thù địch” thì Đảng không dám. Chọc vào ổ kiến lửa lòng dân một cách trực diện là con đường tự sát nhanh nhất của ĐCS. Vì vậy, nên đảng đã lấy một cái tên xa lắc xa lơ, một cái tên ở tận bên Mỹ và chả ảnh hưởng gì nhiều đến sự chuyển biến nhận thức toàn dân để làm bao bố trút giận. Hễ khi nào dân biểu tình thì đảng mang Việt Tân ra đổ lỗi. Thực ra, chính Đảng cũng thừa hiểu, Việt Tân chả sách động gì được với những người dân đã hiểu rõ sự thật. Chỉ có người dân tự bảo nhau, và họ thấy cần thiết xuống đường là họ xuống thôi. Nhưng Đảng không bao giờ dám gọi nhân dân là thế lực thù địch.

Như vậy, Đảng đã bất lực trong việc duy trì sự ngu dân. Làm ngu dân là cách làm đề phòng bất trắc cho Đảng từ xa. Nay cách này bị vỡ, Đảng đang vội vã ngăn chặn sự bùng phát của lòng dân bằng gieo rắc sợ hãi. Đảng tăng cường bọn an ninh, đám an ninh thì dùng mọi trò bẩn, chúng công khai hoặc đội lốt giang hồ để chơi trò bẩn với dân. Chúng huy động tối đa đám công an địa phương, lực lượng dân phòng, côn đồ tay sai vv..vào cuộc. Tất cả như một đám đông đảo thu hoang sẵn sàng ngăn cản, đe doạ, theo dõi, hành hạ những ai dám viết, dám like, dám share sự thật.

Thấy đáng sợ đấy, nhưng đây là chốt chặn cuối cùng cho sự an toàn chế độ. Cho nên, tôi mong rằng, mỗi người trong chúng ta hãy sử dụng mạng xã hội một cách khôn ngoan. Lập nick facebook mới, nick này chỉ dùng để tham gia mạnh vào phong trào lan toả sự thật. Dùng phần mềm PVN ẩn IP hoặc dùng nick ảo chỉ chuyên xài WiFi ở cà phê, tránh dùng Internet tại nhà. Hãy là người dùng Internet thông minh để đánh thủng chốt chặn cuối cùng của CS. Chỉ cần khai thông bức tường sợ hãi thì sẽ có sự bùng phát kiểu thác lũ. 5 triệu người xuống đường sẽ nhấn chìm được CS giúp đất nước thoát đại hoạ.

NỀN GIÁO DỤC NGÀY CÀNG KỲ LẠ VÀ TỎ RA NGUY HIỂM

Bang Uong and 3 others shared a post.
Image may contain: 1 person, sitting
No automatic alt text available.
Image may contain: 2 people, people standing
Từ Kế Tường

TỪ KẾ TƯỜNG

NỀN GIÁO DỤC NGÀY CÀNG KỲ LẠ VÀ TỎ RA NGUY HIỂM

Việc Ông Bùi Hiền “cố đấm ăn xôi” quyết tâm “cải cách” tiếng Việt để hình thành một loại chữ kỳ lạ, rối rắm, và hoàn toàn biến dạng lối chữ truyền thống mà các thế hệ trước đây đã học tôi không cho rằng đây là sáng tạo khoa học đổi mới chữ viết theo quy chuẩn của một người có đầu óc bình thường mà là một dạng tâm thần. Thế rồi một số người hùa theo chứng tỏ mình có đầu óc đổi mới, a dua theo xu hướng nghiên cứu một công trình tầm cỡ cho thấy người bất bình thường trong vụ đổi mới tiếng Việt này không phải chỉ có mình ông Bùi Hiền. Và nếu ông Phùng Xuân Nhạ Bộ trưởng Bộ Giáo dục cho thử nghiệm vụ chữ Việt kỳ lạ này tôi e rằng chính đầu óc ông Phùng Xuân Nhạ cũng có vấn đề chứ không phải chỉ có tật nói ngọng nờ lờ và ngược lại.

Trước năm 1975, ở Sài Gòn có một người tên Nguien Ngu Í đã “sáng tạo” ra loại chữ biến dạng này và thử áp dụng viết lại tên ông ta, những bài thơ, bài văn của ông ta theo lối “chữ lạ” này người ta cho là ông bị điên và nghe đâu có một thời gian ông Nguien Ngu Í đã vào chữa bệnh trong nhà thương điên Biên Hòa. Không lẽ ông Bùi Hiền, những người a dua theo ông và những ai có trách nhiệm ở Bộ Giáo dục, kể cả Phùng Bộ trưởng cũng muốn nối gót ông Nguien Ngu Í vào đấy để có thời gian “nghiên cứu” thêm cái vụ chữ viết kỳ lạ này. Hay mấy ông, mấy bà muốn cả dân tộc này bị điên? Không, tôi không điên, con cháu tôi không điên, bạn bè tôi không điên, dân tộc này không điên.

Vụ này chưa xong lại tới vụ đánh vần chữ viết học sinh lớp 1 theo “công nghệ Giáo dục”. Thế hệ chúng tôi, ở lứa tuổi chúng tôi và nhiều lứa tuổi về sau này cho tới tận trước ngày các ông có đầu óc đầy sáng kiến, đầy cải cách, vẫn đánh vần chữ viết theo truyền thống, đơn giản, dễ nhớ, mau thuộc chứ đâu có rối rắm, khó hiểu, quẹo lưỡi và tăm tối như cái cách mà mấy ông vẽ ra để buộc các cháu học sinh lớp 1 đầu óc còn ngây thơ trong sáng nhét vào. Thầy cô giáo vì miếng cơm manh áo, vì đồng lương đứng lớp mà bắt buộc phải dạy các cháu nhỏ ngây thơ cách đánh vần rối rắm, khó hiểu khiến đầu óc chúng bi mụ đi, tiếp thu không nổi. Và rồi thì chúng tôi, những phụ huynh đã học chữ viết, đọc chữ truyền thống a, b,c, d,đ ngày xưa, rối ráp vần thuộc lòng ô thì đội mũ, ơ thì mang râu, chữ i móc ngược, chữ tờ gạch ngang…sẽ không còn biết cách kèm cặp con cháu mình ra sao.

Ngày xưa khi chúng tôi vào lớp 1 đã tắm đẵm trong “Tiên học lễ, hậu học văn”, “Cá không ăn muối cá ươn, con cãi cha mẹ trăm đường con hư”, “Công cha như núi thái sơn, nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra. Một lòng thờ mẹ kính cha, cho tròn chữ hiếu mới là đạo con”…Và, bộ sách “Quốc văn Giáo khoa thư” đã dạy chúng tôi không chỉ có văn hóa, kiến thức, lịch sử, văn chương mà cả học làm người với chuyện Mẫn Tử Khiêng khóc măng, Nhị thập tứ hiếu, Chuyện mẹ thầy Mãnh Tử dạy con… Lớn lên, chúng tôi có những bộ sách Giáo khoa cho từng năm, từng lớp nhưng nhiều năm sau, nhiều lớp sau vẫn học, đọc lại được vì không thay đổi, không cải cách. Bây giờ cứ cải cách xoành xoạch mỗi năm, cải cách thi cử, cải cách tuyển sinh, cải cách lùng tùng xòe và ngày càng lộn tùng phèo. Bằng chứng là dẫn đến gian lận điểm thi, lo tiền bạc chạy trường điểm, trường chuyên. Mỗi lần cải cách, mỗi mùa thi là cả nước nháo nhào, phụ huynh lo lắng, học sinh hoang mang, xã hội bấn loạn, mất an ninh trật tự trong môi trường Văn hóa, Giáo dục.

Một nền Giáo dục mãi lo cải cách, mãi lo tìm chữ lạ, cách đánh vần lạ để hành học sinh, hành phụ huynh, làm rối tinh xã hội, môi trường sư phạm loạn xà bần là có động cơ gì? Và kết quả của nó ra sao? Đó là học sinh đánh học sinh rồi quây clip tung lên mạng cã hội coi như chiến tích, thầy đánh trò, trò đánh thầy, lịch sử mù mờ, tập làm văn ngây ngô… nhưng những trò chơi cộng đồng thì đều hướng đến sự phản cảm, kém văn hóa, thậm chí thô tục. Rồi nhan nhãn gameshow nhảm nhí, đến gần đây diễn ra gameshow “Nụ hôn hẹn hò” với sự trần trụi của sự kích dục, hình ảnh nam nữ ngậm môi nhau, cố nút lưỡi để chứng tỏ nụ hôn ấn tượng, ngọt nào… để được cô bạn gái lạ hoắc mới gặp lần đầu chọn để cặp bồ, hẹn hò…

Văn hóa do Giáo dục mà ra. Văn hóa xuống tận đáy là đồng hành với môi trường Giáo dục, cách Giáo dục ngày càng “kỳ lạ” và còn tỏ ra nguy hiểm. Ông Phùng Xuân Nhạ và ngành Giáo dục không thấy điều “kỳ lạ” này hay sao?

Người có công với nhân loại nói chung và VN nói riêng

Người có công với nhân loại nói chung và VN nói riêng

Con người và sự nghiệp

Dân Việt chúng ta khá quen với tên tuổi của 2 danh nhân thuộc y giới người Pháp: Bác sĩ ‘vi sinh học’ Louis Pasteur và bác sĩ ‘vi khuẩn học’ Alexandre Yersin. Ta nghe biết nhiều về cụ Pasteur, sinh năm 1822, qua các ’viện Pateur’ với chuyện tiêm chủng chống bệnh đậu mùa. Còn cụ Yersin thì sinh vào năm 1863 (cha mẹ gốc Pháp, di cư qua Thụy Sĩ và sinh ông tại đây). Nhưng vị bác sĩ sau này đã về học và nhập tịch Pháp) rồi quyết định qua sống tại Việt Nam, và trở thành vị ân nhân sáng giá và gần gũi với dân tộc ta rất nhiều. Từ quê nhà, ông đã vang danh khi cùng một bác sĩ bạn khám ra độc tố ‘bạch hầu’, rồi sau khi qua Đông Dương, khám phá ra vi khuẩn bệnh dịch hạch.

Vì muốn phục vụ dân nghèo cũng như tìm chỗ thuận tiện cho việc nghiên cứu khoa học, ông quyết định chọn địa danh Nha Trang làm quê hương thứ hai, để rồi tìm cách xây dựng tại đây một ‘viện Pasteur’ đầu tiên. Trước hết, ông dựng một nhà gỗ đơn sơ tại ‘Xóm Cồn’ để chữa bệnh cho dân nghèo. Đồng thời ông cũng say mê khám phá thám du các vùng rừng núi gần xa. Chuyến đi đầu tiên khá nguy hiểm nhưng thành công mỹ mãn, trải rộng tới phía tây nước Việt, đụng tới sông Mekong bên xứ Miên và Thái. Thế là chính quyền Pháp bắt đầu biết và rất hãnh diện về ông.

Tháng 6 năm 1893, được sự ủy thác của Toàn quyền Đông Dương Jean-Marie de Lanessan, Yersin tổ chức đoàn thám hiểm theo đường bộ từ Đồng Nai lên Di Linh, cuối cùng khám phá Cao nguyên Lâm Viên. Trong nhật ký, Yersin ghi nhận có vài làng của người sắc tộc D’Lat nằm rải rác trong vùng, và “Từ trong rừng thông bước ra, tôi sững sờ khi đối diện một bình nguyên hoang vu, giống như mặt biển, tràn đầy những làn sóng màu xanh lá cây. Sự hùng vĩ của rặng Langbiang hòa lẫn vào đường chân trời tây bắc tạo nên bối cảnh tráng lệ, gia tăng vẻ đẹp của vùng đất này.” [Đến năm 1899, tại vùng đất được Yersin khám phá, Toàn quyền Paul Doumer cho thiết lập một khu nghỉ dưỡng cho người Âu châu, sau trở thành Đà Lạt].

Chẳng may, trên đường trờ về Nha Trang, ông bị một nhóm cướp tấn công, khiến ông bị thương nơi ngực và chân. Nhưng lại rất may, biết các kỹ thuật y khoa, ông sống sót, để rồi vẫn ráng tổ chức thêm cuộc thám hiểm kế tiếp.

Cuối năm đó, với một lực lượng hùng hậu – ngoài 54 người tùy tùng còn có một toán lính tập mang súng theo hộ tống – Yersin khởi hành cũng từ Đồng Nai, lên Đà Lạt, rồi đi tiếp đến cao nguyên Đắk Lắk, vào Attopeu ở nam Lào, rồi lại theo hướng đông ra biển, để đến Đà Nẵng vào ngày 17 tháng 5 năm 1894. Cuộc khảo sát lần này thăm dò một vùng đất rộng lớn trải rộng từ vĩ tuyến 11 ở phía nam đến vĩ tuyến 16 ở phía bắc.

Trang nhật ký Yersin ghi, “Đường đi thật là khủng khiếp. Trong 4 ngày liên tiếp, chúng tôi phải vượt qua một vùng núi hiểm trở, trèo xuống, leo lên, cứ đơn điệu như thế làm cho chúng tôi rất mệt mỏi… Cây cối chen chúc. Không có đường mòn. Chúng tôi phải khòm lưng chui qua các bụi tre. Vì trời mưa nên rừng có nhiều vắt không thể tả được. Những người Việt Nam đi cùng với chúng tôi bị sốt rét, mặc dầu đã uống thuốc ngừa…”

Nghiên cứu bệnh dịch hạch

Tượng Yersin tại Bảo tàng viện Y khoa Hồng Kông

Trong khi Yersin đang chuẩn bị cho cuộc thám hiểm nữa thì bệnh dịch hạch đã bộc phát ở miền Nam Trung Hoa và lan truyền xuống Đông Dương, gây tử vong cao, và trở thành mối đe dọa cho tất cả cảng biển có giao dịch thương mại với Trung Hoa (Việt Nam lây dịch bắt đầu với cảng Hải Phòng). Nhà cầm quyền thuộc địa Pháp bèn cử Yersin đến Hồng Kông để nghiên cứu bệnh dịch hạch..

Yersin là người đầu tiên chứng minh rằng trực khuẩn dịch hạch hiện diện ở chuột bệnh và người bệnh là một, nhờ đó ông đã giải thích được phương thức truyền bệnh. Cũng trong năm ấy, khám phá này được cộng tác viên Émile Duclaux gửi đến Viện Hàn lâm Khoa học Pháp, trong bài báo nhan đề La Peste Bubonique de Hong-Kong (Bệnh dịch hạch ở Hồng Kông).

Năm 1895 ông trở lại Viện Pasteur ở Paris và cùng với Émile Roux, Albert Calmette và Armand Borrel đã điều chế ra huyết thanh chống bệnh dịch hạch đầu tiên. Cùng năm đó, ông trở về Đông Dương và lập một phòng thí nghiệm nhỏ tại Nha Trang để sản xuất huyết thanh. Năm 1896, ông thành lập trại chăn nuôi Suối Dầu, nuôi ngựa để sản xuất huyết thanh.

Năm 1896, Yersin đến Quảng Châu, được phép công khai tiêm huyết thanh (điều chế tại Nha Trang) cho một bệnh nhân tại đây, và nghiễm nhiên trở thành người thầy thuốc đầu tiên cứu sống một bệnh nhân dịch hạch. Yersin tiếp tục cuộc hành trình chống bệnh dịch hạch (bằng huyết thanh) với những điểm đến kế tiếp tại nhiều thành phố khác.

Ân nhân về nhiều ngành chuyên môn:

Viện Pasteur Nha Trang

Sau ít thời gian làm việc ở Bombay (Ấn Độ), Yersin quyết định trở về Nha Trang trong năm 1898. Với sự hỗ trợ từ Toàn quyền Doumer, ông xây dựng Viện Pasteur Nha Trang. Rồi ông mua một khu đất rộng 500 héc-ta ở Suối Giao (nay là Suối Dầu) để làm nơi nghiên cứu nông nghiệp và chăn nuôi. Ông cho trồng cây cà-phê Liberia, các loại cây thuốc, cây coca để sản xuất cô-ca-in sử dụng trong ngành dược, tuyển chọn nhiều loại thực vật và động vật từ khắp nơi trên thế giới để nuôi trồng tại đây, biến nó thành một cộng đồng nông nghiệp và khoa học (với một trạm xá y tế phục vụ cư dân nghèo trong vùng). Trong thời gian này, sản xuất huyết thanh chống dịch cho bò tự nhiên trở thành nguồn thu nhập chính của Yersin, giúp ông có sức mở rộng việc nghiên cứu. Trung tâm thí nghiệm này về sau trở thành viện thú y đầu tiên ở Đông Dương.

Là người đầu tiên nhập giống cây cao su về trồng tại Việt Nam, Yersin trở thành chủ một đồn điền cao su lúc đầu rộng khoảng 100 hec-ta, kiếm tiền đủ để nuôi sống Viện của ông. Ông còn ra công nghiên thêm về các loại chim, nghề làm vườn, và sưu tầm các loại hoa. Ông cũng mở một chiến dịch trồng rừng, đồng thời khuyên dân làng bỏ tập tục chặt đốt cây rừng. Ông còn trồng thử nghiệm cây ‘canh-ki-na’ để sản xuất thuốc ký ninh chữa bệnh sốt rét. Ông cũng tìm ra đất thích hợp cho loại cây này ở vùng đất Dran và Di Linh.

Yersin thích biết mọi thứ, ông là chuyên gia về nông học nhiệt đới, nhà vi trùng học, nhà dân tộc học, nhiếp ảnh gia, rồi nghiên cứu khí tượng. Ông mua máy điện lượng kế, làm một con diều thật lớn thả lên độ cao một ngàn mét để đo điện khí quyển và dự đoán giông bão. Ông muốn giúp những người dân chài thường khi bị mất tích trên biển mỗi lúc có lốc xoáy vụt đến. Yersin thuyết phục Fichot, một kỹ sư thủy văn phục vụ trong hải quân và rất say mê thiên văn học, đến sống với ông trong ngôi nhà lớn ở Xóm Cồn với kính thiên văn và máy quan tinh được lắp đặt trên sân thượng, để cùng nhau nghiên cứu khí tượng. Trong những ngày cuối đời, Yersin gắn bó với niềm đam mê mới: văn chương. Ở tuổi tám mươi, ông lại học tiếng Latin, tiếng Hy Lạp, và biên dịch những tác phẩm của Phèdre, Virgile, Horace, Salluste, Cicéron, Platon, và Démosthène.

Trường Y Đông Dương

Năm 1902 Toàn quyền Paul Doumer, trước khi rời Đông Dương, mời Yersin từ Nha Trang ra Hà Nội để mở một trường Y, một bệnh viện, và một trung tâm vệ sinh. Chỉ với Trường Y “ước tính việc xây dựng sẽ tốn một triệu rưỡi franc!” Một số tiền lớn, song theo nhận xét của Yersin, vẫn rẻ hơn nhiều, lại hữu ích hơn nhiều so với cái nhà hát ở Sài Gòn.

Yersin được bổ nhiệm làm hiệu trưởng đầu tiên củaTrường Y Đông Dương này (là tiền thân của Đại học Y Hà Nội). Ông thiết lập giáo trình theo hình mẫu đại học Pháp – sáng khám bệnh ở bệnh viện, chiều dành cho lý thuyết – đích thân ông giảng dạy trong các giờ vật lý, hóa học, và phẫu thuật.

Trường khai giảng ngày 1 tháng 3 năm 1902, năm học đầu tiên có 29 sinh viên, 15 người đến từ Bắc Kỳ, 5 từ Trung Kỳ, 8 từ Nam Kỳ, và 1 từ Cao Miên. Tất cả đều được nhận học bổng 8 đồng mỗi tháng. Ghi nhận của Yersin về những sinh viên Y khoa đầu tiên được đào tạo ở Đông Dương, “Họ rất chăm học, có những người xuất sắc ngang với những sinh viên giỏi nhất bên Pháp. Điều thú vị là ngay cả những người thông minh cũng học rất chăm. Gần như có thể nói rằng không có ai lười biếng.”

Ông có công di chuyển trường khỏi làng Kinh Lược, cho xây dựng ngôi trường ở phố Bobillot (Lê Thánh Tông ngày nay), và xây dựng bệnh viện thực hành ở phố Lò Đúc.
Sau hai năm, khi mọi thứ đã vào guồng, Yersin xin từ nhiệm, và trở về Nha Trang.

Vĩ nhân từ trần

Trong thời gian diễn ra Chiến tranh thế giới thứ hai, ngày 1 tháng 3 năm 1943, Yersin từ trần tại nhà riêng ở Nha Trang, thọ 80 tuổi, ông để lại di chúc, “Tôi muốn được chôn ở Suối Dầu. Yêu cầu ông Bùi Quang Phương giữ tôi lại tại Nha Trang, đừng cho ai đem tôi đi nơi khác. Mọi tài sản còn lại xin tặng hết cho Viện Pasteur Nha Trang, và những người cộng sự lâu năm. Đám táng làm giản dị, không huy hoàng không điếu văn.” Dù vậy, rất đông người tìm đến để đưa tiễn ông về nơi an nghỉ cuối cùng. Nhiều người dân Xóm Cồn và Nha Trang than khóc và để tang cho ông. Đoàn người đưa tang dài đến hơn ba cây số. Dân chúng coi ông là ‘công dân’ Nha Trang, vì ông đã sống ở đây tròn 50 năm.

Di sản của ông quá lớn. Toàn dân Việt Nam, hơn mọi dân tộc khác, phải ghi ơn ông mãi mãi. Vua Bảo Đại đã truy tặng ông bội tinh kim khánh. Dân nghèo nhớ ông vì lòng nhân hậu. Bệnh nhân không quên công trình y khoa của ông. Nhiều thành phố có tên đường là ông. Nha Trang và Đà Lạt ghi dấu ấn của ông qua nhiều hình thức, nhất là có công viên vinh danh ông. Mộ ông tại Suối Dầu và thư viện ông tại viện Pasteur Nha Trang nay là di tích lịch sử quốc gia. Năm 2014 Việt Nam truy tặng ông là ‘công dân danh dự’ và cho ra mắt bộ sưu tập tem bưu chính mang hình ảnh ông.

Đại học Yersin Đà Lạt

May mắn biết bao dân nước ta có một ân nhân vĩ đại, một ‘huyền thoại’ đáng kính phục như ngài Yersin !

Yersin đã sống trọn đời độc thân, xa lánh chốn phồn hoa Paris để theo con đường phục vụ tha nhân.

Lời cuối của ông: “Tôi muốn theo chân Chúa Ky Tô để phục vụ mọi người trọn đời tôi”.

Đáng ngưỡng mộ thay!

From: thunnguyen

Cận cảnh tư dinh cựu Giám đốc Bệnh viện Hoà Bình vừa bị khởi tố

Hung Le and Duy Nguyễn shared a link.
NEWS.TAMSUTEEN.INFO
Cựu Giám đốc Bệnh viện Hoà Bình Trương Quý Dương từng bị tố cáo chi tiêu phung phí bằng tiền công quỹ khi làm Giám đốc Trung tâm Y tế huyện Kim Bôi. Cơ quan thanh tra cũng kết luận ông Dương vi phạm chính sách quản lý kinh tế, làm trái …

Câu chuyện tuyệt vời về sự thống nhất dân tộc của nước Mỹ.

Câu chuyện tuyệt vời về sự thống nhất dân tộc của nước Mỹ.

….

Câu chuyện tại làng Appomattox.

Cách đây đúng 150 năm, Tướng Robert E Lee của quân đội miền Nam đầu hàng Tướng Ulysses Grant của quân đội miền Bắc, đánh dấu kết thúc cuộc nội chiến Hoa Kỳ đã làm hơn 7 trăm ngàn người thiệt mạng. Sở dĩ gọi là chiến tranh Nam Bắc là vì cuộc chiến diễn ra giữa hai phe: phe miền Bắc (còn gọi là phe liên bang) đứng đầu là Tổng thống Lincoln chủ trương xóa bỏ buôn bán nô lệ người da đen và phe miền Nam chống lại chủ trương này.

Cuộc chiến Nam Bắc của Mỹ thường được nhắc tới qua những trận đánh đẫm máu giữa quân đội của hai phe: quân miền Bắc do tướng Ulysses Simpson Grant chỉ huy và quân miền Nam do tướng Robert Edward Lee cầm đầu. Tuy tướng Lee đã nhiều lần tấn công và gây tổn thất khá nặng cho đội quân của tướng Grant nhưng quân miền Bắc được sự hỗ trợ to lớn từ ngân sách liên bang và chiêu mộ được thêm nhiều quân số từ những người nô lệ da đen vừa được giải phóng nên cuối cùng quân miền Nam của tướng Lee phải chấp nhận thua trận.

Đã có những lời khuyên tướng Lee nên chia nhỏ quân của mình ra và tiến hành đánh du kích nhưng tướng Lee đã nói: nếu cứ tiếp tục chiến tranh gây bao chết chóc thì tội của tôi đáng chết gấp ngàn lần. Ông đã nhắn cho tướng Grant là ông chuẩn bị đầu hàng. Tướng Grant nhắn lại, đề nghị tướng Lee chọn địa điểm bàn thảo việc qui hàng. Và căn nhà của một người buôn bán tên là Wilmer Mc. Lean tại làng Appomattox đã được chọn. Ngày nay ngôi nhà này trở thành di tích lịch sử quốc gia, và được gọi là Appomattox Court House.

Đến ngày hẹn, tướng Lee bận một bộ lễ phục mới tinh và đeo kiếm, còn tướng Grant xuất hiện muộn hơn trong bộ đồ tác chiến thường ngày còn dính bùn đất hành quân. Hai người ngồi trong phòng khách của ông Mc. Lean và hàn huyên thân mật về những kỷ niệm quân ngũ trong cuộc chiến tranh Mexico. Câu chuyện lâu đến nỗi tướng Lee sốt ruột, chủ động đề cập đến “mục đích buổi gặp gỡ của chúng ta ngày hôm nay là bàn về việc đầu hàng”. Tướng Grant bèn lấy cây bút chì và tờ giấy viết vội những điều khoản và trao cho tướng Lee, trong đó có những nội dung nói về binh lính miền Nam:

1. Không bị coi là phản quốc và không phải ở tù.

2. Chính phủ coi binh lính miền Nam là những công dân bình thường nếu họ chấp hành tốt luật lệ.

3. Được mang ngựa và lừa về nhà để giúp gia đình cày cấy vào mùa xuân.

Sau khi xem qua những điều tướng Grant vừa viết, tướng Lee nói: “Những điều này sẽ có tác động tốt đến quân sĩ của tôi. Chúng sẽ góp phần quan trọng trong việc hòa giải dân tộc chúng ta.” Tướng Lee cho biết ông sẽ trao trả những tù binh miền Bắc vì ông không có đủ lương thực cho họ. Tướng Grant đáp lại rằng ông sẽ gửi ngay cho binh lính miền Nam 25.000 phần lương thực khô. Ông cũng ra lệnh cho in 28.231 giấy phóng thích cho binh lính miền Nam.

Khi tin phe miền Nam đầu hàng bay đến doanh trại, quân miền Bắc định bắn đại pháo chào mừng. Tướng Grant ra lệnh ngưng ngay lập tức các hoạt động ăn mừng. Ông nói với các sĩ quan dưới quyền: “Chiến tranh đã kết thúc. Giờ đây họ đã là đồng bào của chúng ta”. Ông cho rằng hai bên không còn là kẻ thù, và cách tốt đẹp nhất để bày tỏ niềm vui của miền Bắc là không vui mừng trước thất bại của miền Nam.

Ngày 12 tháng 4 năm 1865, quân đội của tướng Lee tiến vào ngôi làng Appomattox để giao nộp vũ khí. Tướng Joshua L.Chamberlain của miền Bắc được chỉ định tiếp nhận binh sĩ qui hàng. Trước hàng quân miền Bắc nghiêm chỉnh, ông nhìn những binh sĩ miền Nam bại trận đi vào làng với cảm xúc dâng trào. Sau này ông viết lại: “Giây phút đó làm tôi thực sự xúc động. Tôi quyết định đánh dấu sự kiện này bằng một hành động, không gì khác hơn là giơ tay chào kiểu nhà binh. Tôi biết có người sẽ chỉ trích tôi về cử chỉ này. Tôi đã không xin phép và cũng không yêu cầu sự tha thứ về hành động này. Đối diện với chúng tôi là những chiến binh, bại trận nhưng can trường, là biểu tượng cho tinh thần trượng phu, không rã rời, không đau khổ, bất chấp hy sinh và không có gì khuất phục được họ. Giờ đây, họ là những người ốm yếu và đói khát, nhưng họ hiên ngang nhìn thẳng vào chúng tôi, làm sống dậy những ràng buộc thiêng liêng cao cả hơn bao giờ hết. Không có lý do gì để những đấng nam nhi ấy không được hội nhập vào Hợp Chủng Quốc vững vàng của chúng ta.”

Sau đó tất cả hàng ngũ quân miền Bắc thắng trận từ đơn vị này đến đơn vị khác đều nghiêm chỉnh giơ tay chào kiểu nhà binh. Vị tướng dẫn đầu đoàn quân miền Nam đầu cúi xuống trong buồn bã, chợt nhận ra và ngồi thẳng lại trên lưng ngựa, giơ tay chào đáp lễ. Ông ra lệnh cho các đơn vị theo sau tuân theo nghi lễ quân sự khi đi ngang qua đoàn quân miền Bắc. Không có kèn thắng trận, không có tiếng trống, tiếng hô, tiếng reo hò mừng chiến thắng, không một lời nói hay tiếng xì xầm… Một sự im lặng đến nghẹt thở.

Từ sáng sớm đến chiều tối, những người lính miền Nam đều giơ tay chào khi đi ngang qua hàng quân miền Bắc cũng đang giơ tay chào. Họ giao nộp vũ khí, những lá cờ trận rách tơi tả của miền Nam và trở về quê. Gần 100.000 quân miền Nam đã qui hàng ở làng Appomattox. Vài ngày sau tất cả rời khỏi nơi này, ngôi làng trở lại cuộc sống bình thường.

Hàng năm, có khoảng 110.000 du khách đến thăm ngôi làng này. Các du khách đến đây để tìm nguồn cảm hứng, và câu chuyện các du khách muốn nghe không phải là trận đánh cuối cùng mà là sự hòa hợp của quốc gia và những điều khoản rộng rãi do tướng Grant đưa ra.

Ông Ron Wilson, sử gia của Appomattox Court House nói: “Tướng Grant và tướng Lee có một tầm nhìn rất xa. Hai ông nhận thức rằng những nỗ lực hai bên cùng dồn vào cho cuộc chiến đã gây ra sự phân hóa khắc nghiệt trong bao năm qua, giờ đây cần phải được dùng để tái thiết quốc gia. Không cần phải có hận thù.”

Tướng Lee và tướng Grant đã đi vào lịch sử như những huyền thoại. Nhưng đằng sau câu chuyện ở làng Appomattox là bàn tay đạo diễn của Tổng thống Abraham Lincoln, lẽ đương nhiên cũng là một nhân vật huyền thoại. Ông thường nói rằng ông mong muốn cuộc chiến kết thúc trong sự khoan dung. Ông Ron Wilson nói rằng Tổng thống Lincoln và tướng Grant đã gặp nhau hai tuần trước đó trên chiến hạm River Queen ở sông James. Họ đã thảo luận rất lâu về hình thức kết thúc chiến tranh và những xáo trộn có thể xảy ra trong thời kỳ hậu chiến. Tổng thống Lincoln đã nói với tướng Grant: “Hãy để họ buông súng một cách thoải mái”.

(Sau chiến tranh, ngày 14/4/1865 tổng thống Lincoln bị ám sát, tướng Lee trở thành Viện trưởng của Đại học Washington, tướng Grant được bầu làm Tổng thống Mỹ hai nhiệm kỳ 1869-1877).

Nguồn: Đa Minh Việt Nam
Phỏng theo Mercy at Appomattox (William Zinsser) – Reader’s Digest.

Mỹ lại cho máy bay ném bom chiến lược B52 bay vào biển Đông và Hoa Đông

Hai Tran and Đài Á Châu Tự Do shared a link.

RFA.ORG

Hồi tháng tư năm nay B52 cũng đã bay tập dợt tại phía Nam đảo Okinawa. Vào tháng sáu vừa qua, Mỹ đã cho hai chiếc B52 bay ngang quần đảo Trường Sa đang tranh chấp ở Biển Đông làm dấy lên những chỉ trích mạnh mẽ từ Bắc Kinh.

 AMERICA CÓ GÌ LẠ KHÔNG EM?

 AMERICA CÓ GÌ LẠ KHÔNG EM?

 Là hãng giày có bề dày lịch sử hơn 60 năm, các loại giày của Wellco rất được giới quân sự Mỹ tin dùng. Tuy nhiên, Ferguson, các con và đồng sự của ông ta đã khiến hãng giày danh giá này sụp đổ bằng cách làm gian dối: sản phẩm của họ toàn bộ mũ giày, đế giày đều là hàng “Made in China”, nhà máy của Wellco ở Mỹ chỉ làm duy nhất 1 công đoạn là dán keo và thay nhãn mác. 

Theo hãng tin AP, ngày 6/8, Vincent Ferguson, 66 tuổi, ông chủ hãng giày chuyên dụng cho nhà binh nổi tiếng thế giới Wellco Enterprises – hãng thầu chuyên cung cấp các loại giày trận cho quân đội Mỹ đã bị Tòa án liên bang Hoa Kỳ tuyên phạt mức án 41 tháng tù giam vì tội thông  đồng để lừa đảo do trong thời gian từ tháng 12/2008 đến tháng 8/2012 đã cung cấp cho quân đội Mỹ số lượng giày dỏm tổng trị giá 8 triệu USD. Tuy số giày này gắn mác “Made in USA”, nhưng thực ra chúng đều là đồ “Made in China”. Hồi tháng 6/2018 cũng đã có 5 quan chức quản lý cao cấp của hãng này bị nhận mức án từ 6 tháng đến 5 năm tù giam về    tội này, trong số đó có 3 người là các con của Ferguson.

 Wellco Enterprises là hãng giày thành lập năm 1941, thường xuyên được đặt hàng sản xuất và cung cấp các loại giày cho quân đội Mỹ. Bản luận tội của cơ quan công tố đối với 6 quan chức của hãng này nêu rõ: từ năm 2006 đến 2012, Bộ Quốc phòng Mỹ đã đặt mua của công ty này số giày trị giá 139 triệu USD.

Để qua mặt các cơ quan hữu trách và đáp ứng yêu cầu về pháp luật, Ferguson và các đồng phạm đã nhập khẩu đế, mũ và mặt giày từ Trung Quốc nhưng yêu cầu công ty Trung Quốc in hình cờ Mỹ và nhãn mác “Made in USA” lên, che giấu nguồn gốc thật của hàng hóa. Sau 2 đợt hàng nhập vào bị hải quan phát hiện, nhóm Ferguson liền đề nghị phía đối tác Trung Quốc thay đổi bằng cách dán nhãn “Made in China” nhưng có thể dễ dàng gỡ bỏ lên mặt giày. Sau khi nhập hàng về, số giày này được chuyển về nhà máy của Wellco tại Moriston, bang Tennessee. 

Tại đây, các công nhân sẽ gỡ bỏ nhãn “Made in China” ra. Theo báo chí địa phương, văn bản của Văn phòng công tố liên bang chỉ rõ, để thực hiện “Mỹ hóa” số hàng dỏm này, Ferguson đã thực hiện phương pháp quản lý gây áp lực cao. Ngoài việc dùng hàng Trung Quốc để ngụy tạo thành hàng Mỹ, Ferguson còn cho nhập khẩu một số lượng ít hơn giày được sản xuất ở Peru cũng với cách làm tương tự. 

Là hảng giày có bề dày lịch sử hơn 60 năm, các loại giày của Wellco rất được giới quân sự Mỹ tin dùng. Năm xưa tướng Norman Schwarzkopf, Tổng tư lệnh quân đội Mỹ ở chiến trường vùng Vịnh đã lấy giày của hãng Wellco làm trang bị tiêu chuẩn cho lính Mỹ khi tham gia Chiến tranh vùng Vịnh. Tuy nhiên, Ferguson, các con và đồng sự của ông ta đã khiến hãng giày danh giá này sụp đổ bằng cách làm gian dối. Bản cáo trạng của tòa án nêu rõ: Wellco đã nêu cao chiêu bài cổ súy sử dụng hàng “Made in USA” để tiêu thụ sản phẩm của họ; nhưng toàn bộ mũ giày, đế giày đều là hàng “Made in China”, nhà máy của Wellco ở Mỹ chỉ làm duy nhất 1 công đoạn là dán keo và thay nhãn mác.

Bị khởi tố về vụ án lừa đảo này, tình hình kinh doanh của Wellco lập tức đình đốn, tình hình tài chính lâm vào tình trạng tồi tệ. Tháng 7/2014, công ty làm thủ tục xin phá sản, 1 tháng sau, phần lớn tài sản của Wellco đã bị tập đoàn Original Footwear Holdings thu mua, Tập đoàn Wellco Enterprises hoàn toàn sụp đổ.

 From: Cam Tuyet & KimBằngNguyễn  

Chết Dưới Tay Trung Quốc

httpv://www.youtube.com/watch?v=rgpEdWk_eDw

Chết Dưới Tay Trung Quốc #1 – Sách Hay của Peter W Navarro và Greg Autry | Trò Chuyện Đêm Khuya

Lưỡng đảng Mỹ đòi Trump trừng phạt TQ vì đàn áp người Hồi giáo ở Tân Cương

Trung Minh Le shared a link.
About this website

VOATIENGVIET.COM

Một nhóm gồm 17 nghị sĩ thuộc cả hai chính đảng lớn của Mỹ kêu gọi chính quyền Tổng thống Trump hãy áp đặt các biện pháp chế tài đối với các quan chức cấp cao Trung Quốc bị cáo buộc vi phạm nhân quyền đối với người Hồi giáo thiểu số ở Tân Cương.

Hôm 29/8, nhóm nghị sĩ Mỹ đã gửi một bức thư đến Ngoại trưởng Mike Pompeo và Bộ trưởng Tài chính Steven Mnuchin, thư nói rằng hàng triệu người Uighur và những người Hồi giáo khác ở vùng tự trị Tân Cương “đã bị giam giữ tùy tiện, tra tấn, hạn chế nghiêm trọng quyền tự do sinh hoạt tôn giáo và văn hóa,” tại các trại tập trung mà nhà cầm quyền gọi là “các trung tâm hay trại cải tạo chính trị.”