“Thế lực thù địch” – mi là ai?

“Thế lực thù địch” – mi là ai?

@Lê Phú Khải

Những năm gần đây, trên các phương tiện thông tin quốc doanh, luôn xuất hiện những từ “những thế lực thù địch” đang chống phá nhà nước Việt Nam. Đặc biệt Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng càng hay nhắc đến cụm từ này! Vậy, những thế lực thù địch nó từ đâu ra, sao càng ngày càng nhiều và gây lo sợ cho nhà cầm quyền đến thế?!

Không khó để tìm ra, ai đã sinh ra các thế lực thù địch!

1/ Những người nông dân đang sống yên lành trên thổ cư và ruộng đồng của họ, bỗng một hôm có kẻ vác một bao tiền đến “làm việc” với chính quyền xã, huyện… lên một “dự án”. Dự án được “duyệt”, rồi báo cáo lên tỉnh, được thông qua… Thế là công an được điều đến để giải tỏa mặt bằng. Mất nhà, mất ruộng rồi họ đi đâu, làm gì để sống, không cần ai biết! Dân không chịu, kéo nhau đi kiện từ Nam chí Bắc. Thế là thành “tụ tập đông người”, thành thế lực thù địch!

2/ Công nhân trong các nhà máy do nước ngoài đầu tư, nhưng công đoàn lại do chủ đầu tư trả lương. Công nhân đình công đòi tăng lương, đòi cải thiện đời sống, công đoàn cuội bênh vực chủ. Lại đình công, lại thành “tụ tập đông người”, thành thế lực thù địch!!!

3/ Tín đồ các giáo phái tự do tín ngưỡng, không thừa nhận các chùa chiền quốc doanh, các sư sãi quốc doanh… thế là thành “thế lực thù địch”!

4/ Các nhà trí thức thấy hơn 40 năm đất nước thống nhất mà biển mất đằng biển, đảo mất đằng đảo, họ “nhìn vào đâu cũng phải ghìm cơn mửa / Cả một thời đểu cáng đã lên ngôi”! (thơ Bùi Minh Quốc) nên họ viết phản biện ôn hòa lên các trang mạng tự do… Thế là thành “thế lực thù địch”!

5/ Ngày tưởng niệm các chiến sĩ và đồng bào đã hy sinh ở trận Gạc Ma, ở Hoàng Sa, ở chiến tranh biên giới phía Bắc 1979… dân kéo nhau đi thắp hương tưởng niệm dưới tượng đài Lý Thái Tổ, tượng đài Trần Hưng Đạo… thế là thành “thế lực thù địch”.

Nếu thống kê hết những nguyên nhân, nguồn gốc nào sinh ra “thế lực thù địch” thì còn nhiều lắm… Các nhà xã hội học có thể làm luận văn tiến sĩ về đề tài này…

Tôi nhớ, sau Đổi mới (1986), thời ông Võ Văn Kiệt làm thủ tướng, báo Le Monde của Pháp ra ngày 19 tháng 11 năm 1994, tác giả Olivier Weber có đăng một bài nhan đề: Việt Nam sự thức dậy của một con rồng nhỏ (Vietnam le réveil d’un petit dragon), thời đó không thấy xuất hiện các “thế lực thù địch”?! Nhưng sau đó Nguyễn Tấn Dũng phá nát nền kinh tế Việt Nam, nạn tham nhũng được Dũng bật đèn xanh để khắp nơi cướp bóc, đất đai là “sở hữu toàn dân” giao cho các kẻ nắm quyền ở địa phương làm đại diện “chủ sở hữu” thì “thế lực thù địch” nổi dậy ở khắp nơi!

Các chiến sĩ Cộng sản năm xưa như các anh Lê Công Giàu, Huỳnh Tấn Mẫm, Huỳnh Kim Báu, Lê Thân, Hạ Đình Nguyên… từng bị chế độ Sài Gòn giam cầm tra tấn chỉ vì đòi hòa bình thống nhất đất nước, đuổi Mỹ ra khỏi Miền Nam… Nay các anh ấy thấy chế độ chuyên quyền đảng trị còn tồi tệ hơn cả chế độ Sài Gòn năm xưa, hèn với giặc, ác với dân, nên lại xuống đường… Các vị ấy không thể là thế lực thù địch được! Nhà văn Nguyên Ngọc từng bám đất Tây Nguyên, bám đất Quảng Nam khói lửa, viết nên những tác phẩm như “Đất nước đứng lên”, “Đường chúng ta đi” mà Nguyễn Phú Trọng đã phải học lúc là sinh viên văn khoa ở Hà Nội thì không thể là “thế lực thù địch” được! Có chăng là thù địch với thể chế đảng trị độc tài mà thôi! Chính thể chế này đã đẻ ra thế lực thù địch!

Để giành lấy “chính danh” cai trị đất nước, chính quyền độc tài lớn tiếng gọi những người, những tập thể nông dân và công nhân kể trên là “thế lực thù địch”. Càng lớn tiếng bao nhiêu họ chỉ tự vạch mặt mình là chính quyền của các tập đoàn lợi ích, chống lại đa số nhân dân đang cùng khổ. Đó là cách uống thuốc độc để giải khát. Hãy dẹp bỏ ngay luật Đất đai hiện hành và thực thi dân chủ, chỉ có thế mới khỏi chết khát mà thôi!

Sài Gòn, tháng 8 năm 2018

L. P. K.

CSVN ‘cấm cửa’ đại diện Ân Xá Quốc Tế đến dự Diễn Đàn Kinh Tế Thế Giới

CSVN ‘cấm cửa’ đại diện Ân Xá Quốc Tế đến dự Diễn Đàn Kinh Tế Thế Giới

Ông Minar Pimple, giám đốc cấp cao về hoạt động toàn cầu của tổ chức Ân Xá Quốc Tế (Amnesty International) trụ sở tại London, Anh Quốc. (Hình: Amnesty International)

HÀ NỘI (NV) – Thêm một nhân vật tranh đấu cho nhân quyền trên thế giới bị nhà cầm quyền CSVN “cấm cửa” dù được ban tổ chức Diễn Đàn Kinh Tế Thế Giới mời đến tham dự hội nghị tại Hà Nội.

Ông Minar Pimple, giám đốc cấp cao của tổ chức Ân Xá Quốc Tế (AI) bị nhà cầm quyền Hà Nội không cho nhập cảnh để tham dự hội nghị Diễn Đàn Kinh Tế Thế Giới (WEF) diễn ra tại Hà Nội năm nay dự trù vào các ngày 11 đến 13 Tháng Chín, 2018. Hội nghị được coi như một trong những biến cố quốc tế chính yếu được tổ chức tại Việt Nam trong năm nay.

Tổ chức AI lên án việc ngăn cấm ông Minar Pimple nhập cảnh và cho rằng hành động của Hà Nội diễn ra trong lúc quyền tự do phát biểu của người dân Việt Nam bị đe dọa.

“Hành động của nhà cầm quyền CSVN làm suy yếu một biến cố dựa trên các quan điểm đa chiều, cho nên họ đang biến cái tên ASEAN thành cái tên xấu.” Ông Kumi Naidoo, tổng thư ký AI viết trên trang mạng của tổ chức. “Chúng tôi lên án quyết định kiềm chế tranh luận của một người đóng góp thường xuyên cho tổ chức WEF, vốn từng lên tiếng ở tầm cao nhất về nhân quyền trên thế giới.”

Cũng như trường hợp bà Debbie Stothard, ban tổ chức hội nghị VEF đã can thiệp với nhà cầm quyền CSVN về việc không cho ông Pimple nhập cảnh.

Mặc dù chấp nhận đổi mới kinh tế, chế độ Hà Nội từ giữa thập niên 80 đến nay vẫn là một nước Cộng Sản độc tài đảng trị, không dung thứ cho những ý kiến trái chiều, kêu gọi nhân quyền, đa nguyên đa đảng. Cả hai tổ chức Ân Xá Quốc Tế và Liên Đoàn Quốc Tế về Nhân Quyền thường xuyên đả kích chế độ Hà Nội làm ngược lại các cam kết quốc tế khi khủng bố và bỏ tù người dân dù người ta chỉ bày tỏ chính kiến một cách ôn hòa.

Cho đến đầu Tháng Chín, 2018, ít nhất đã có 28 người dùng các mạng xã hội để viết bài chỉ trích chế độ Hà Nội hoặc chuyển các thông tin thời sự bị CSVN kết án tù rất nặng, vu cho họ từ “Tuyên truyền chống nhà nước…” đến “Âm mưu lật đổ chính quyền.” (TN)

Ký ức về những bài học thuộc lòng thời Tiểu học

Những bài văn vần dễ nhớ nhưng rất sâu sắc về tình cảm gia đình, tình yêu thương loài vật, tình cảm bạn bè, tình nhân loại, đặc biệt là lòng tự tôn dân tộc Việt… Đó là thời tiểu học của một lớp người miền Nam, những ai bây giờ chừng 55 tuổi trở lên…

#SaiGonXua #Trithucvn

M.TRITHUCVN.NET
Dân miền Nam, những ai bây giờ chừng 55 tuổi trở lên, chắc đều nhớ rõ cách tổ chức độc đáo ở các lớp bậc tiểu học cách đây hơn bốn thập niên. Hồi đó, cách gọi tên các lớp học ngược lại với bây giờ, theo thứ tự từ lớn…

KHI NGƯỜI DÂN QUYẾT VUÔNG TRÒN TRÒN VUÔNG

Image may contain: people sitting and table
Image may contain: 1 person, indoor
Image may contain: people sitting, table and indoor
Image may contain: 1 person, sitting, table and indoor
Vuong Phuong Le

KHI NGƯỜI DÂN QUYẾT VUÔNG TRÒN TRÒN VUÔNG,   Hôm nay 10.9.2018 ở xã Quỳnh Yên , Huyện Quỳnh Lưu , Tỉnh Nghệ An có những lớp học không học sinh , giáo viên ngồi đợi mỏi mòn nhưng các em không đến,người dân các tỉnh khác chờ gì mà ko TẨY CHAY (Nguồn Anthanh Linhgiang)

Sách giáo khoa đầy lỗi: Độc dược cho tuổi thơ

Sách giáo khoa đầy lỗi: Độc dược cho tuổi thơ

#GNsP (07.09.2018) – Với nhiệm vụ cung cấp những kiến thức cơ bản về tự nhiên và xã hội, sách giáo khoa có một vai trò rất quan trọng trong quá trình học tập của học sinh. Thế nhưng, trong hiện trạng giáo dục hiện nay, những cuốn sách giáo khoa “đầy lỗi từ bậc tiểu học đến trung học” thực sự đã và đang là nỗi bất an trong lòng các bậc phụ huynh và những người tâm huyết với sự nghiệp giáo dục của đất nước.

Trong những cuốn sách giáo khoa bậc tiểu học, người đọc có thể bắt gặp rất nhiều lỗi sai ở cách viết thường, viết hoa. Sách viết cho học sinh lớp 1 phải rất trong sáng, dễ hiểu để phù hợp với lứa tuổi này nhưng các tác giả lại dùng nhiều từ khó hiểu, đánh đố các bé. Phụ huynh cũng lo ngại trước bộ sách Tiếng Việt lớp 1, bộ sách được cho là dạy trẻ nhiều thói hư tật xấu, “không đúng thuần phong mỹ tục, bài đọc thì xỉa xói nhiều hơn là giáo dục”.

Và điều tệ hại hơn hết là thay vì giúp nâng cao nhân cách, đạo đức thì sách giáo khoa không chỉ chứa nội dung nhảm nhí mà cả sự rùng rợn. Để dạy bọn trẻ kiến thức về kỹ năng sống, về sự nhanh nhẹn trong ứng xử giao tiếp, sách đưa ra những tình huống đầy chết chóc, đượm mùi sát khí như “ chặt đầu”, “ xử bắn” để trẻ xử lý. Để giúp cho trẻ tư duy, sách hướng dẫn trẻ xử lý những vụ án giết người rùng rợn và cách phi tang. Để giúp các em tập làm quen với những bài Toán, sách giúp trẻ xem việc hủy hoại thân thể đơn giản như làm một phép tính cộng trừ….

Môn Lịch Sử luôn được tôn trọng bởi tính trung trực của nó. Thế nhưng SGK môn Lịch sử 6 có dung lượng rất mỏng (chỉ 84 trang), song “sạn” cần phải nhặt thì lại khá nhiều. Không phải chỉ một lần các chuyên gia lịch sử, thậm chí cả Hội Khoa học Lịch sử Việt Nam, đã lên tiếng về những sai sót này. Tuy nhiên, đến lần tái bản thứ 11 năm 2013, những “hạt sạn” nêu trên vẫn giữ nguyên.

Gần đây nhất, mặc dù gặp phải nhiều ý kiến phản đối của dư luận xã hội nhưng công trình “Cải tiến chữ quốc ngữ” của PGS Bùi Hiền vẫn được Cục Bản quyền tác giả (Bộ Văn hóa – Thể thao – Du lịch) chính thức cấp bản quyền. “Tiếng Việt còn, nước Việt còn”. Vậy khi nào “chữ quốc ngữ cải tiến” này được áp dụng trong chương trình học thì việc “giữ tiếng Việt như ngày nào, hào hùng xưa mãi vọng ngàn sau” sẽ chỉ còn là trong kỷ niệm của một dân tộc đã mất gốc.

Bi-ê-lin-xki, nhà phê bình văn học Nga hàng đầu của phong trào Âu hóa thể kỉ 19 đã nói: “Đọc một cuốn sách xấu thì thà không đọc còn đỡ tệ hại hơn”, cho thấy tác hại khôn lường của việc đọc và nhất là học một cuốn sách không có sự chuẩn mực và chính xác. Vậy thì cộng đồng xã hội nói chung và phụ huynh đang có con em đi học nói riêng đã và đang làm gì để giúp con em mình không phải uống thuốc độc vào trong tâm hồn, trong kiến thức ?

Tưởng cũng nên nhắc lại vào năm 2016, khi chính sách giáo dục mới của Philippines tăng gánh nặng kinh tế và nguy cơ bỏ học trong tầng lớp dân nghèo. Lập tức, nó vấp phải sự phản đối mạnh mẽ từ người dân. Họ đã cùng đám đông học sinh đứng trước cổng trường Trung học Quốc gia Batasan Hills, ném sách giáo khoa và la hét để phản đối chính sách giáo dục phổ thông 12 năm (K-12) .

Trong một diễn biến mới đây vào hôm 2-8 vừa qua, gần một ngàn người gương cao biểu ngữ khắp đường phố và đã tụ tập bên ngoài Bộ giáo dục Đài Loan, yêu cầu Bộ trưởng Bộ giáo dục Đài Loan từ chức và xé bỏ các quyển sách giáo khoa được in theo bản mới với chương trình học “lấy Trung Quốc làm trung tâm”. Sự phẩn nộ về sách giáo khoa mới tại Đài Loan liên quan đến cụm từ “Trung Quốc giành lại Đài Loan” thay vì “Đài Loan được giao cho Trung Quốc” sau khi kết thúc sự chiếm đóng của Nhật vào năm 1945. Sự sai lệch về ý nghĩa lịch sử, không thể hiện được quan điểm chính trị của người dân trong sách giáo khoa là nguyên nhân của cuộc biểu tình của người dân Đài Loan. Và họ đã phản đối bằng một hành động rất cụ thể : Sách sai thì đốt sách.

Trong khi tại Việt Nam, “hàng năm cứ vào cuối Thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc …” thì học sinh lại phải cắm mặt vào những trang sách giáo khoa mắc lỗi nhiều như “lá rụng ngoài đường” và sai phạm thì “bàng bạc” như mây giăng trong từng nội dung giảng dạy. Thế nhưng, ngoài những phản ứng mang tính tự phát như viết những chia sẻ những tâm trạng bất bình hay chế giễu trên các trang mạng xã hội, cuối cùng người dân cũng chỉ biết cắn răng chịu đựng, đưa con đến trường với nỗi bất an triền miên …

Giải pháp nào cho nền giáo dục Việt Nam hiện nay? Chờ đợi những cuộc cải cách như những mảnh vải vụn chắp vá vào chiếc áo đã mục ruỗng? Hy vọng vào sự thức tỉnh trong ý thức, trong lương tâm của những người có trách nhiệm? Thực tế cho thấy câu trả lời là không thể. Vậy thì, chính người dân chứ không ai khác là người sẽ trả lại sự trong sáng của những trang sách, sẽ đưa giáo dục về đúng vai trò chức năng cao quý vốn có của nó. Thế nhưng, một thực tế không thể phủ nhận là tại Việt Nam người dân không dễ dàng gì để thực hiện những hành động phản đối chính sách giáo dục khi chúng có bất cập như ở Đài Loan hay Philippines. Họ sẽ bị quy chụp ngay là “làm chính trị”, là “ quấy rối”, bị “ kích động”, bị bắt bớ và cầm tù.

Tuy nhiên, nếu ai cũng muốn tránh vạ vào thân và hơn thế nữa đó không phải là trách nhiệm của mình thì sau này mỗi một người trong chúng ta sẽ phải muối mặt khi phải trả lời của con cháu là: “ Ngày ấy, ông (bà) cha (mẹ) đã làm gì khi chứng kiến chúng con nạp những kiến thức què quặt, gậm nhấm thuốc độc thay vì dưỡng chất cho tâm hồn trong suốt quãng thời gian cắp sách đến trường? Tại sao thấy chúng con chết mà không cứu ?”

Vận mệnh của giáo dục cũng là vận mệnh của đất nước. Và cũng đừng quên rằng chính mỗi bậc phụ huynh chứ không ai khác sẽ là người trực tiếp nhận lấy những hành vi, thái độ, tình cảm từ những sản phẩm lỗi của nền giáo dục mục ruỗng này.

Điền Phương Thảo

Bài sử dụng nguồn từ :
http://ngonco.net/dan-dai-loan-xe-sach-giao-khoa-doi-bo-tru…
http://www.doisongphapluat.com/…/day-1oi-trong-sach-giao-kh…
http://6giosang.com/nhung-bai-hoc-giao-duc-long-dung-cam-ba…
https://news.zing.vn/dan-philippines-phan-doi-chinh-sach-gi…

Thông tin về kỹ sư Nguyễn Ngọc Ánh, Bến Tre

Thông tin về kỹ sư Nguyễn Ngọc Ánh, Bến Tre

9-9-2018

Kỹ sư thủy sản Nguyễn Ngọc Ánh, sinh năm 1980 ở Hà Nội. Ông lập nghiệp tại Bình Đại, Bến Tre. Ông đã có gia đình và một con nhỏ 04 tuổi.

Hoạt động của ông Ánh khá thầm lặng. Công chúng chỉ biết đến một số hoạt động của ông qua việc tham gia cùng livestream với một số Fbker khác như Hoàng Ngọc Diêu, Đoàn Huy Chương … để trao đổi về một số vấn đề xã hội đang được quan tâm. Các trang Fb cá nhân được cho là của ông Ánh có số lượng người theo dõi khá khiêm tốn.

Tháng 10/2017, ông đã “lo xa” bằng việc đến văn phòng luật sư để ký kết hợp đồng tư vấn pháp luật. Có lẽ khi ấy ông đã có dự cảm xấu …

Ngày 01/09/2018, ông bị cơ quan an ninh Tỉnh Bến Tre bắt giữ, khởi tố về tội danh “Làm, tàng trữ, phát tán, tuyên truyền thông tin, tài liệu nhằm chống Nhà nước CHXHCNVN” theo quy định điều 117 Bộ luật hình sự năm 2015. Đây là một tội danh thuộc nhóm tội an ninh quốc gia, hình phạt cao nhất có thể đến 20 năm tù giam.

Thật ra, điều luật này vốn không mới, nó là “hậu thân” của điều luật 88 rất nổi tiếng của Bộ luật hình sự năm 1999 với danh xưng “Tuyên truyền chống Nhà nước CHXHCNVN” mà khá nhiều người đã là “khách hàng” khi cho rằng mình đang thực hiện quyền tự do ngôn luận.

Theo cơ quan an ninh, ông Ánh bị cho là đã lập hai tài khoản mạng xã hội facebook cá nhân để chia sẻ, đăng tải, tham gia livestream có nội dung chống nhà nước và đã kêu gọi người dân biểu tình vào tháng 6/2018 và dịp lễ 2/9 vừa qua.

Được vợ ông Ánh thông báo, ngày 04/09/2018, luật sư đã đến Cơ quan An ninh Điều Tra Tỉnh Bến Tre để làm thủ tục đăng ký bào chữa từ giai đoạn điều tra. Tại đây, cán bộ an ninh tiếp nhận cho biết: Trước đó, chính ông Ánh cũng đã chủ động làm đơn đề nghị được có luật sư bảo vệ từ giai đoạn điều tra.

Bất ngờ, ngày 06/09/2018, luật sư nhận được văn bản Thông báo của cơ quan an ninh kèm theo đơn viết tay của chính ông Ánh với nội dung “Rút đề nghị yêu cầu luật sư”, vì lý do “Tôi có thể tự học để tự bào chữa cho mình” và “Kinh tế gia đình tôi gặp khó khăn”. Bản photocopy đơn viết tay của ông Ánh đã được vợ ông ấy xác nhận đúng tuồng chữ của chồng mình.

Dường như, ông Ánh là người đầu tiên bị bắt về tội danh liên quan đến an ninh quốc gia ở Bến Tre, quê hương Đồng Khởi từ đầu thập kỷ 60 thế kỷ trước, nơi đã sớm thực hiện chủ trương của Hà Nội khi ấy là dùng đấu tranh bạo lực bên cạnh đấu tranh chính trị chống lại chính quyền Sài Gòn trước năm 1975.

____

Ảnh chụp thông báo của CA tỉnh Bến Tre và đơn từ chối luật sư của ông Ánh. Nguồn: FB Mạnh Đặng:

Bình Luận từ Facebook

TRẦN HUỲNH DUY THỨC – NIỀM HY VỌNG CỦA VIỆT NAM

Image may contain: 6 people, people standing and indoor
Image may contain: 17 people, people standing and text
Image may contain: 8 people, people standing and indoor
Image may contain: 10 people, people standing and wedding
Thanh Niên Công Giáo

TRẦN HUỲNH DUY THỨC – NIỀM HY VỌNG CỦA VIỆT NAM

#TNCG – (08/9/2018) Sau Thánh lễ Chúa nhật Linh mục Nguyễn Đình Thục cùng Giáo dân Xứ Song Ngọc đã hiệp ý cầu nguyện cho tù nhân lương tâm Trần Huỳnh Duy Thức đang tuyệt thực ngày thứ 25 để phán đối trại giam ra quy định mới hạn chế về thư tín đối với anh, cũng như phản đối sức ép từ nhà chức trách buộc anh phải nhận tội để được đặc xá.

Năm 2009, anh Thức bị bắt với cáo buộc ban đầu là “trộm cước viễn thông”, tuy nhiên sau đó bị chuyển tội danh thành “Hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân” theo điều 79.

Anh Thức bị tuyên án 16 năm tù giam trong phiên tòa đầu năm 2010. Tổ chức Ân xá quốc tế sau đó gọi phiên tòa là “sự nhạo báng công lý”.

CTV / TNCG

“EM PHẢN ÔNG ẤY RỒI…” NHƯNG ÔNG ẤY VẪN ĐẤU TRANH VÌ TẤT CẢ CHÚNG TA

Image may contain: 2 people, people standing
Image may contain: 1 person, text

Hoang Le Thanh is with Phan Thị Hồng and Nguyễn Lê Mỹ.

“EM PHẢN ÔNG ẤY RỒI…” NHƯNG ÔNG ẤY VẪN ĐẤU TRANH VÌ TẤT CẢ CHÚNG TA

Pham Doan Trang

Tôi vốn không phải người “có khiếu” về chính trị và cũng từng không quan tâm đến chính trị chút nào. Năm 2006, tôi có lần đi thi tuyển vào văn phòng AFP tại Việt Nam và… trượt chỏng gọng vì không trả lời được câu hỏi “tứ trụ” (tổng bí thư, chủ tịch nước, thủ tướng, chủ tịch quốc hội) ở Việt Nam là những ai.

Ngày 13/6/2009, luật sư Lê Công Định bị bắt. Một cậu bạn đồng nghiệp của tôi ở VNN nhắn tin báo, tôi còn chẳng biết Lê Công Định là ông nào. Cậu này phải nói rõ: “Chồng hoa hậu Ngọc Khánh ấy”. Lúc đó tôi mới “ừ, à, à thế à” rồi lục tục phá tường lửa vào BBC Việt ngữ đọc tin về Lê Công Định. Lại phải mất một thời gian nữa tôi mới lờ mờ biết là trước anh Định vài tuần, có một nhân vật bí hiểm nữa cũng bị bắt vì tội “chống nhà nước”, người ấy là “ông Trần Huỳnh Duy Thức, doanh nhân, chủ của blog Trần Đông Chấn”. Ông Thức bị bắt ngày 24/5/2009.

Tôi cũng vẫn không quan tâm đến chính trị, hay nói đúng hơn, không quan tâm đến giới đấu tranh dân chủ, giới đối kháng, bởi tôi nghĩ rằng họ không liên quan gì đến tôi hay công việc (làm báo) của tôi. Tuy vậy, chỉ hơn hai tháng sau khi luật sư Lê Công Định bị bắt, đến lượt tôi xộ khám bất thình lình vào tối 28/8/2009. Không khó để hình dung xem với một phóng viên “lề phải” hoàn toàn không có va chạm, tiếp xúc gì với chính quyền công an trị, thì việc đùng một cái bị tống giam 9 ngày là điều khủng khiếp đến mức nào. Song 9 ngày cũng để lại cho tôi vài trải nghiệm có ích, trong đó, có những ấn tượng đầu tiên về Trần Huỳnh Duy Thức và một số tù nhân lương tâm khác, qua lời kể của người bị giam cùng phòng.

Tất nhiên, Yến – người phụ nữ ở chung phòng giam với tôi – cũng chưa bao giờ có dịp tiếp xúc hay trông thấy anh Trần Huỳnh Duy Thức. Nhưng chị từng ở cùng thư ký của anh Thức; người thư ký này bị bắt cùng dịp với sếp. Vốn dĩ công an cộng sản có lối bắt giam đồng thời cả loạt người, thứ nhất để tạo ấn tượng đây là “băng nhóm có tổ chức”, thứ hai là cứ bắt khai thác thông tin cái đã, kiểu gì chẳng ra tội, có gì xử lý (thả hoặc giam tiếp) sau.

Chị Yến kể lại những gì chị biết về anh Thức qua lời kể của thư ký, một cách thành thật và đầy trân trọng. “Nó bảo, chị ạ, em phải thừa nhận với chị là em làm việc với nhiều sếp rồi, thực sự em chưa thấy ai giỏi như ông Thức. Giỏi mà tốt. Ông ấy có tầm nhìn, làm gì cũng có tính chiến lược, kinh doanh thành công. Nhiều việc ông ấy nhìn ra từ sớm, ông ấy đã gửi thư cảnh báo từ rất sớm rồi. Cái nhà nước này mà nó nghe ông ấy thì đã không lụn bại, thất bại về kinh tế đâu. (Đó là năm 2009, khi kinh tế Việt Nam đã bắt đầu suy thoái, nhiều người nói là do ảnh hưởng muộn của khủng hoảng tài chính toàn cầu 2008 – NV). Mà ông ấy tốt với em, với nhân viên lắm, rất quan tâm đến mọi người”.

Một tối nọ, đi cung về, cô thư ký ấy ôm mặt khóc, nói với chị Yến rằng: “Em phản ông ấy rồi, chị ạ. Bọn nó bảo sẽ thả em, nhưng bắt em phải làm nhân chứng tố cáo ông Thức. Rồi em đọc lời tố cáo, bọn nó ghi âm, quay phim lại. Em còn con nhỏ, em không thể ngồi tù được. Em phản ông ấy rồi. Em có tội với ông ấy. Đấy là ông sếp em yêu quý nhất, phục nhất. Thế mà em lại phản ông ấy…”.

Tôi ngồi nghe, ngẩn mặt, vì nhớ lại vụ anh Lê Công Định “nhận tội trên tivi”, 5 ngày sau khi bị bắt. Lúc ấy, tôi không hề biết công an Việt Nam có truyền thống làm đủ trò ti tiện, bẩn thỉu nhất để buộc người bị bắt phải thú tội, xin khoan hồng… để chúng quay phim đưa lên tivi chiếu cho cả nước xem, coi như đấy là bằng chứng mạnh nhất khép tội người bất đồng chính kiến. Bài này công an ta học từ quan thầy Bắc Kinh mà ra. Tôi cũng không biết tất cả những cái đó thật ra chỉ chứng tỏ bộ máy công an lạm quyền, bức cung, vi phạm nhân quyền trầm trọng, chứ không có bất kỳ giá trị pháp lý nào.

Tôi chỉ thấy thương cho cô thư ký của anh Trần Huỳnh Duy Thức, và thương cả anh Thức. Vừa thương vừa tiếc xót: Giá như cái nhà nước này biết trọng dụng thay vì vùi dập nhân tài.

Đó là suy nghĩ của hồi ấy, cách đây 9 năm. Chứ như bây giờ thì tôi chẳng kỳ vọng, chẳng tiếc nuối bất kỳ điều gì ở nhà nước cộng sản cả; tôi chẳng coi nó là nhà nước.

Sau này tôi cũng tìm đọc các bài viết của anh Trần Huỳnh Duy Thức. Thú thật là với đầu óc ngông nghênh của một đứa tốt nghiệp kinh tế tại “Harvard của Việt Nam” (cách Đại học Ngoại thương tự gọi mình), cộng thêm tinh thần “không bao giờ sùng bái cá nhân”, tôi không có nhiều ấn tượng từ các bài viết ấy. Nhưng tôi rất nhớ vẻ mặt thán phục của chị Yến khi nói về anh Thức – dường như chị cảm nhận và chia sẻ hoàn toàn với người thư ký của anh Thức những tình cảm tốt đẹp về anh. Không dễ có nhà bất đồng chính kiến nào được yêu mến, nể trọng đến thế.

Và con người ấy đã chấp nhận ngồi tù gần hai thập niên, kiên quyết không rời Việt Nam, để đấu tranh cho tự do của dân tộc bằng chính tự do của mình, trong bối cảnh người người, nhà nhà trốn chạy khỏi Việt Nam (rất tiếc là trong số này, dân “đấu tranh” khá đông). Chỉ riêng điều ấy thôi đã khiến tôi phải kính phục anh bội phần.

Mong anh Thức giữ được tính mạng, sức khỏe, tinh thần, để trở về tự do. Mong lắm thay. Chúng tôi, chúng ta còn mong sẽ có thể làm phim, viết sách về anh… nhưng ngay cả khi không có bộ phim hay cuốn sách nào về Trần Huỳnh Duy Thức, thì tên anh cũng đã đi vào lịch sử Việt Nam rồi.

Nhà báo Phạm Đoan Trang

* * *

Nguồn: https://m.facebook.com/story.php?story_fbid=10156964817523322&id=641613321

Tinh thần của dân tộc Việt Nam sẽ mãi mãi trường tồn.
Ls. Lê Công Định (Định Công Lê)

HAY LÀ DÙNG LẠI SÁCH CỦA VNCH? 

Image may contain: 3 people, people smiling
Image may contain: one or more people
Image may contain: 1 person, text
No automatic alt text available.

Văn Lang is with Văn Lang.

HAY LÀ DÙNG LẠI SÁCH CỦA VNCH? 
(Đã cố viết cho gọn, nhưng bài vẫn khá dài, các bạn ráng đọc. Hì hì…)

Chiều nay bỏ vài tiếng đọc từ đầu đến cuối quyển “Em Học Vần Lớp Năm” của Bộ Văn Hoá Giáo Dục VNCH xuất bản năm 1969 (viết tắt Q1). Lại xoay qua đọc tiếp giáo trình dạy đánh vần theo sách “Tiếng Việt 1 Công Nghệ Giáo Dục” của ông Đại (viết tắt Q 2). Thấy được đôi điều…

1- Trẻ con đi học ở VNCH không phải mua sách giáo khoa mà được nhà trường cho mượn. Trẻ con thời nay thì phải bỏ tiền mua sách từng năm.

2- Lời ngỏ cùng học trò ở Q1 được viết ngắn gọn, giản dị, chân tình khuyến khích các em giữ gìn sách cho đàn em sau này (Về điểm này, tôi nhớ khi trả sách lại cho nhà trường, mẹ phải mượn bàn ủi than để ủi phẳng lại những trang sách bị cuốn mép). Sách thời nay chả ai lưu tâm việc đó, xài mau hư thì càng bán thêm được sách!

3- Trong ba lần xuất bản Q1, từ 1964 đến 1969 không hề thay đổi nội dung. Vì sách đã được soạn thảo một cách tỉ mỉ và cẩn thận, không cần sửa chữa, bổ sung gì thêm.
Q2 thì không viết đã xuất bản mấy chục lần rồi, và có lẽ mỗi lần đều có thay đổi. (Đơn cử, ở bài đầu tiên học tách tiếng, ít nhất cũng thay đổi hình vẽ). Hệ quả là: đứa em năm sau lên lớp lại phải mua sách mới, không dùng sách của anh chị để lại được.

4- Phần giới thiệu ở Q1 gồm 8 trang, trình bày rõ ràng các bước dạy trẻ con từ dễ đến khó dần, phụ huynh chỉ cần đọc sơ qua là có thể theo đó học kèm với con mình. 
Phần giới thiệu phương pháp dạy ở Q2 thì ôi thôi là dài, đọc mà muốn nhức đầu vì cí nhiều khái niệm lạ.

5- Về phương pháp dạy.

5.1- Phần Tách tiếng: ở Q1, trước khi bước vào học chữ, học trò cũng được học tách câu thành từng tiếng y như Q2, nhưng không phải tách bằng những “mô hình” (chữ mà người lớn nghe còn tá hoả) hình tròn, vuông, tam giác, mà chỉ bằng từng chữ kèm hình ảnh đơn giản nhưng rất thật để học trò có thể dễ dàng tự mình đoán trước câu đang học tách tiếng ấy. Việc tách tiếng này được dạy trong hai buổi học đầu, rất nhẹ nhàng cho việc tiếp thu của trẻ. 
Mặt khác, những câu để học tách tiếng ở Q1 được thiết kế thật đơn giản với những tiếng cũng rất đơn giản. Nhờ đó, nhìn mặt chữ thôi, các em có thể nhớ được: 
“tơ bẻ cà”, “tí, tơ đi bộ” ở bài đầu đến 
“ba tí về nhà”, “má tí về nhà” ở bài thứ 7. 
Bất cứ học sinh nào cũng có thể tự đoán được nội dung câu theo hình vẽ.

Điều đó hoàn toàn khác với bài học tách tiếng ở Q2, với hai câu dài 14 chữ kèm theo hình bông sen và cái mặt một ông già: 
“Tháp Mười đẹp nhất bông sen/Việt Nam đẹp nhất có tên Bác Hồ”.

Rất áp đặt câu vào hình, và học sinh chỉ việc thụ động đọc theo cô, chứ không thể chủ động đoán được bông sen với cái mặt ông già kia là câu gì. 
Hơn nữa, từng tiếng trong câu cũng quá phức tạp, nhìn mặt chữ, các em chẳng thể nào nhớ nổi (Dù chưa học chữ, nhưng nếu mặt chữ đơn giản thì có thể nhớ được sơ lược).

Hãy so sánh 2 bài:

Ở Q1: hình một bé gái khom lưng hái cà kèm với câu đơn giản “tơ bẻ cà” (không cần viết hoa tên bé Tơ, một chi tiết khá bất ngờ nhưng hết sức hợp lý). (xem Hình 3)

Ở Q2: hình ao sen và một khuôn mặt ông già, hai hình tách riêng, kèm theo một câu dài sòng sọc chẳng liên quan gì đến hình ảnh: “Tháp Mười đẹp nhất bông sen/Việt Nam đẹp nhất có tên Bác Hồ”. (xem Hình 4)

Bạn thấy bài nào thực tế, gần gũi, trực quan, giản dị, dễ tưởng tượng, dễ nhớ mặt chữ (dù bài này chưa học chữ) và mang tính chủ động, không bị áp đặt hơn?

5.2- Học chữ.

Ở Q1:
– Kiểu chữ: chọn kiểu chữ đơn giản nhất, chữ Script (chỉ cần vẽ được vòng tròn và gạch thẳng là có thể viết được mọi chữ cái) và chỉ viết chữ thường. Sau này, khi các em đã rành rẽ, sẽ giới thiệu chữ hoa, và kiểu chữ viết đẹp ở cuối sách.

– Thứ tự dạy: dạy từ chữ dễ dàng nhất, 
chữ i (chỉ gạch dọc một nét, thêm cái chấm là i, rồi thêm cái gạch nghiêng thành í). 
Bài sau đó dạy 
chữ t (gạch dọc 1 gạch ngang), kết hợp i ở bài trước thành ti, thêm dấu sắc ra tí, thêm dấu hỏi thành tỉ.
Cứ tăng dần độ khó của chữ, l, o, c, a, d, đ…và đưa dần các dấu thanh. Bài sau, chữ mới kế thừa và phát triển thêm chữ đã học. Những chữ/tiếng được chọn lọc thật đơn giản kèm theo hình minh hoạ rất thật và gần gũi bài học.

Ở Q2:
– Ngay bài học chữ đầu tiên, học trò phải học những chữ khó: “a, b, ba, ba ba, bà ba”. 
Nét cong khó hơn nét thẳng, chữ a, b khó hơn chữ i, vì phải kết hợp nét cong và nét thẳng. Vậy mà ngay lần đầu cầm bút, học trò phải viết ngay những nét khó này, rồi còn ham hố thêm dấu thanh vào nữa chứ! 
Bài học chữ thứ hai, chữ “c, a, ca, cá, cà, ca ba”. 
Bài sau: “d, da, dạ, da cá, bà ạ”. 
Rồi “đ, đa, đá, đa đa, đá à, dạ, bà ạ”
Tiếp “e, bé, đe, dẻ, be bé, e dè, da dẻ”
. . .
Không hề tuân theo quy tắc dạy từ dễ đến khó, từ đơn giản đến phức tạp.

(Ở trên là trích từ giáo án, không có sách GK, nên không biết kèm theo những chữ trừu tượng thì hình minh hoạ sẽ ra sao).

6. Hiệu quả dạy học. 
Không cần biết dạy theo kiểu gì, nhưng điều rõ ràng là:

– Cách truyền đạt càng đơn giản, hình ảnh càng trực quan, gần gũi thì học trò sẽ dễ tiếp thu.

– Mức độ phải từ dễ nhất rồi từ đó dần tăng độ khó và có sự tiếp nối giữa các bài thì việc học sẽ nhẹ nhàng.

– Và cuối cùng là hiệu quả.

Học sinh miền Nam trước kia được dạy theo sách “Em Học Vần” chỉ cần 17 tuần (1 học kỳ) là xong phần ráp vần, từ chữ đơn giản đến chữ phức tạp. Để rồi xong một học kỳ, học sinh có thể đọc trôi chảy những bài tập đọc mang đậm chất làng quê rất thân thương nhưng lại chứa đựng nhiều âm khó, chẳng hạn bài này:

“CON CHÓ CỦA ANH XUÂN

Chó xù trong nhà thoăn thoắt chạy ra. Tai xụ lông xù, mắt sâu hoăm hoắm. Nó nhảy bổ lại chỗ cưỡng đậu. Cưỡng hoảng hốt bay lên nóc nhà.

Xuân quát: “Xù! Xù!”
Xù ngoan ngoãn chạy trở lại. 
Nó liếm chưn Xuân, đuôi ngoe ngoảy. 
Xuân vuốt đầu nó, nói với Chi, Tí:
“Hai em ra sông coi xù vớt banh”. 
Xuân vào nhà lấy banh. Xù vụt chạy trước ra mé sông. Xuân, Chi, Tí lẹ chân theo kịp Xù.

Xuân liệng banh ra giữa sông. Xù nhảy ùm xuống nước. Nước xoáy, chó trồi lên hụp xuống. Nó loay hoay mãi mới đớp được banh. Nó ngoạm trái banh cố lội vô bờ. 
Nó đem banh giao tận tay Xuân. Xuân thưởng nó miếng bánh, nó ăn ngoem ngoém hết cả.”

Một điều rất quan trọng nữa là, sau này khi học lên lớp cao hơn, học sinh lớp trước ít bị lỗi chánh tả.

Hãy nhìn lại 800.000 học sinh cả nước trong những năm qua được dạy theo công nghệ giáo dục của ông Đại.

Phải mất 35 tuần (2 học kỳ) để hoàn thành phần ráp vần và đọc trôi chảy (không có sách, nên không biết độ khó của bài tập đọc ra sao, có nhiều từ ngữ rất ư là “khó hiểu”, kiểu như từ “quện nhau” không?).

Điều tệ hơn nữa là, dường như thế hệ sau này phạm lỗi chánh tả rất nhiều, viết sai chánh tả và văn phạm ngay cả trên báo chí và sách văn học.

7. Kết luận.

Ngày 23.10.2017, bộ GD đã đánh giá bằng văn bản về sách “Tiếng Việt 1 Công nghệ giáo dục”:

– Chưa giúp học sinh phát triển kỹ năng nói và nghe.

– Chưa chú trọng hướng dẫn giúp học sinh đọc hiểu bài, như tìm hiểu nghĩa của từ, nội dung của câu và đoạn văn, trả lời câu hỏi đọc hiểu. Vì vậy học sinh có thể đọc thành tiếng một văn bản nhưng không hiểu nghĩa.

– Chưa đáp ứng tốt mục tiêu giữ gìn sự trong sáng của tiếng Việt, hạn chế này thể hiện rõ nhất qua phần ngữ liệu. 
– . . .

Vậy thì, sau bao nhiêu lần “cải tiến” mà thực tế áp dụng chỉ toàn cho thấy những bước “cải lùi”, có nên chăng, hãy dẹp hết mọi đề án cải cách giáo dục từng gây điêu đứng và tốn kém vô lối cho bao nhiêu thế hệ học sinh, phụ huynh và xã hội, để trở về với quyển sách cũ đã từng góp phần tạo nên nhiều thế hệ học sinh thực sự rành rẽ tiếng Việt. Quyển EM HỌC VẦN của VNCH?