Trần Huỳnh Duy Thức tuyệt thực sang ngày thứ 31

Dân tộc Việt Nam đồng tâm ủng hộ và hoan hô Trần Huỳnh Duy Thức, đã và đang quyết tử với côn đồ Việt cộng, cho một Tổ quốc quyết sinh! Ngàn lần cảm ơn một ANH HÙNG CỦA DÂN TỘC!

About this website

 

VOATIENGVIET.COM
Cuộc tuyệt thực của nhà hoạt động Trần Huỳnh Duy Thức, đang chịu án tù 16 năm tại tỉnh Nghệ An, có thể đã bước sang ngày thứ 31, giữa lúc gia đình rất lo lắng cho sức khỏe của ông, và nhiều người ủng hộ cả ở trong và ngoài n….

Một ngày ở trường của học sinh tiểu học Nhật Bản

Một ngày ở trường của học sinh tiểu học Nhật Bản ngoài việc học tập trong sách vở, các em còn được dạy dỗ rất bài bản, kỷ luật và trải nghiệm rất nhiều kỹ năng sống.

Dưới đây là thời gian biểu điển hình trong một ngày của trẻ em Nhật Bản. Rất đáng để học hỏi!

M.TRITHUCVN.NET
Một ngày ở trường của học sinh tiểu học Nhật Bản ngoài việc học tập trong sách vở các em còn được dạy dỗ rất bài bản và trải nghiệm rất nhiều kỹ năng sống.

Trần Huỳnh Duy Thức, người tự đốt mình thay vì đốt đền

Image may contain: 1 person, text
Image may contain: 2 people, people standing
Image may contain: one or more people and outdoor
Image may contain: 1 person, text
Van Pham

Trần Huỳnh Duy Thức, người tự đốt mình thay vì đốt đền
Mặc Lâm

Hơn 10 ngày nay, đầu óc lúc nào cũng ám ảnh bởi một khuôn mặt chưa bao giờ gặp nhưng những đường nét khá đậm trên những bức ảnh của anh đã đi sâu vào trí nhớ tôi: Trần Huỳnh Duy Thức.

Như hàng trăm tù nhân lương tâm khác, Trần Huỳnh Duy Thức lâu lâu lại được người từng biết anh nhắc tới trên mạng xã hội. Nhắc tính cách, tài năng và ngay cả những thành công của anh trước khi bị bắt vì bị cáo buộc tội “Lật đổ chính quyền” với bản án 16 năm tù, mặc dù anh nhiều lần công khai nói rằng đây là một bản án vô căn cứ và áp đặt. Trần Huỳnh Duy Thức là một công dân nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam như mọi công dân khác, vì vậy anh mặc nhiên được chia đều sự bất công của tòa án như bất cứ công dân nào dám bày tỏ chính kiến và phản biện những chính sách sai trái của nhà cầm quyền.

Chín năm sau ngày thụ án trong trại giam, ngày 14 tháng 8 năm 2018 Trần Huỳnh Duy Thức bắt đầu tuyệt thực để yêu cầu nhà cầm quyền trả tự do cho anh vô điều kiện, căn cứ theo Bộ luật Hình sự mới 2015/2017, cho phép anh miễn trách nhiệm thi hành án tù 7 năm còn lại. Yêu cầu của Trần Huỳnh Duy Thức dựa trên cơ sở luật pháp của Việt Nam, nhưng tiếc thay người cầm cán cân luật pháp ấy đang phải chờ sự quyết định của cấp trên, tức những người cao hơn luật pháp một bậc.

Họ chờ nhưng anh không chờ, 32 ngày liên tục nhịn đói trong nhà giam dưới hoàn cảnh khắc nghiệt mà không cần phải ở trong ấy mới biết. Trần Huỳnh Duy Thức như một con sư tử đá, im lặng nhưng mạnh mẽ đến đau lòng, anh chứng tỏ cho chế độ biết rằng không gì khuất phục được một người yêu nước như anh, mặc dù bị trói tay nhưng họ không thể trói ý chí và lòng ham muốn phục vụ đất nước của anh. Sự im lặng đầy tính cách ấy mặc dù không thấy chế độ phản ứng nhưng bên ngoài chấn song sắt giam cầm anh, người dân đã phản ứng.

Thêm rất nhiều bạn trẻ biết tới cái tên Trần Huỳnh Duy Thức với đầy đủ tiểu sử hoạt động của anh. Hàng ngàn người thay Avatar trên Facebook của họ bằng khuôn mặt của anh để nói lên sự lo lắng, thương yêu lẫn tin cậy. Hàng ngàn status đủ dạng từ ngắn tới dài, cùng chia sẻ sự cảm phục, yêu mến, chờ đợi và nhất là hồi hộp theo dõi kết quả sau cùng mà không ai muốn nhắc tới dù chỉ một lần: Cái chết.

Câu thường thấy nhất trên những status ấy cuối cùng rất giống nhau: Anh không thể chết.

Nhưng tính cách Trần Huỳnh Duy Thức có lẽ không ai thay đổi được ngoại trừ thái độ của nhà cầm quyền Việt Nam. Anh không chờ đợi ở họ sự nhượng bộ vì dưới mắt họ anh chỉ là một công dân phản động, và phản động là một thuật ngữ đóng lại mọi cánh cửa văn minh nhất trong đó có dân chủ nhân quyền, điều mà anh bỏ cả mạng sống ra để tranh đấu. Cuộc cờ không thể xoay chuyển khiến nhiều người bi quan hơn, trong đó có gia đình anh, những người chung vai vác thập giá với anh trong gần mười năm nay. Rất đau lòng, nhưng anh nói với những người thân yêu của mình “Con yêu gia đình lắm nhưng con yêu đất nước Việt Nam hơn”.

Một câu nói có vẻ cường điệu đối với ai không tin vào bản lãnh của Trần Huỳnh Duy Thức nhưng 32 ngày trôi qua trong chốn âm u lạnh lẽo đầy chết chóc ấy anh đã chứng tỏ cho mọi người thấy hàm ý của mình.

Ở tuổi 52, tuổi của chín muồi mọi khát vọng, anh đánh đổi sự khao khát cháy bỏng của mình đối với đất nước bằng cái chết để chứng tỏ cho thế giới thấy, một lần nữa, chế độ này hoàn toàn không phải là một chế độ pháp trị và sự cô lập đến chết một con người yêu nước là chính sách nhất quán bảo vệ chế độ của họ.

Trần Huỳnh Duy Thức thừa khôn ngoan để biết rằng khó lòng họ nhượng bộ trước yêu sách hợp lý của mình, nhưng anh vẫn chấp nhận dấn thêm bước nữa như một phép thử trước những tội trạng mà chế độ áp đặt lên anh. Có lẽ thẳm sâu trong lòng anh vẫn tin rằng đây là lối thoát anh mở ra cho chế độ có cơ hội sửa sai để từ đó xóa bỏ dần những sai phạm mà họ đã gây ra trong hơn 70 năm qua. Nhưng cũng có lẽ, anh đánh giá sai sự kiêu ngạo cộng sản của họ, những người không bao giờ nhận sai lầm trong bất cứ hành động nào.

Viết đên đây tôi tự thấy lòng trống trải lạ thường. Tôi thấy anh trầm tư trong trại giam, thân thể gầy còm suy sụp. Tôi thấy anh đăm đắm nhìn ra ngoài song sắt như để nhắn đến những người biết anh: hãy vững tin vì không có gì cưỡng lại được bánh xe lịch sử.

Vâng, nhưng thưa anh, bánh xe lịch sử không phải khi nào cũng đúng lúc, nhất là lúc này, lúc mà hàng trăm tù nhân lương tâm không được ai cứu vớt, bảo vệ. Một Trần Huỳnh Duy Thức với hai bàn tay trắng khó lòng gây phản ứng nơi nhà cầm quyền. Họ còn đang bận rộn với những mục tiêu khác, những dự án khác, và nhất là những cách tránh né dư luận quần chúng khác.

Hà Nội vừa ra văn bản chính thức mong muốn người dân từ bỏ thói quen ăn thịt chó, góp phần đem lại hình ảnh văn minh cho thủ đô. Nhưng Hà Nội lại không ra văn bản để đem lại bộ mặt văn minh của đất nước thông qua sự tôn trọng quyền biểu đạt cũng như dân chủ nhân quyền của người dân mà cả thế giới đồng lòng theo đuổi.    

Các dân biểu Liên Bang Úc đã gửi thư cho Tòa Lãnh Sự Úc tại Hà nội

Image may contain: 1 person, standing and outdoor
Image may contain: text
Image may contain: text
Image may contain: 17 people, people smiling, people standing, child and outdoor

Trần Bang

14/9/2018, đã 32 ngày, kể từ ngày đầu Anh TRẦN HUỲNH DUY THỨC tuyệt thực 14/8/2018

Hôm qua các dân biểu Liên Bang Úc đã gửi thư cho Tòa Lãnh Sự Úc tại Hà nội, yêu cầu Đại Sứ Úc tại Việt Nam ông Craig Chittick quan tâm và theo dõi đến trường hợp của anh Trần Huỳnh Duy Thức. Nội dung lá thư như sau:

Kính gửi Đại Sứ Craig Chittich
Lãnh sự Quán Úc tại Việt Nam
Hà Nội

Thưa Đại Sứ,

Tôi xin được viết để trình bầy về ông Trần Huỳnh Duy Thức, một nhà đấu tranh cho nhân quyền, đồng thời cũng là tiếng nói kêu gọi cải cách kinh tế, xã hội, chính quyền tại Việt Nam.

Hôm Thứ Tư 12 tháng Chín, cùng với Dân biểu Clare O’Neill và Dân biểu Julian Hill, tôi đã gặp phái đoàn Việt Nam của chương trình Radio Việt Nam – Sydney ngay trước Tòa Quốc Hội, đang tuyệt thực 12-tiếng, chống đối sự đối sử của nhà cầm quyền Việt Nam với ông Thức, người hiện đang bị giam tại nhà tù số 6, tỉnh Nghệ An.

Ông Thức là một kỹ sư và là một doanh nhân, cũng là một nhà đấu tranh nhân quyền, người sử dụng bút hiệu Trần Đông Chấn, viết những bài báo mạng chỉ trích Chế độ Cộng sản Việt Nam. Ông Thức viết về vấn đề xã hội, chính trị, kinh tế đang xảy ra tại VN.

Năm 2010, Ông Thức bị kết án 16 năm tù giam, cộng thêm 5 quản chế tại gia sau khi được thả, trong một phiên tòa kéo dài chỉ một ngày. Ông bị kết tội theo Điều 79 của bộ Luật Hình Sự 1999 của VN vì “hoạt động nhằm lật đổ Chính quyền Nhân dân”. Án tù 16 năm của ông Thức là một trong những bản án dài nhất từ trước đến giờ cho một người bất đồng chính kiến tại VN.

Ông Thức đã trải qua hơn nửa việc thụ án và hiện đang tuyệt thực kể từ ngày 14 Tháng Tám, và ngày 9 Tháng Chín vừa qua là ngày thứ 27 của việc tuyệt thực. Khi cha của ông Thức, ông Trần Văn Huỳnh, được phép chỉ thăm một lần trong một tháng, tôi tin rằng ông Thức vẫn còn đang tuyệt thực.

Ông Thức đang tuyệt thực để phản kháng việc đối xử dành cho các tù nhân tại VN, điều kiện trong trại giam số 6, tỉnh Nghệ An, đồng thời chống đối việc nhà cầm quyền VN cưỡng ép ông chấp nhận đi lưu vong để được thả sớm. Tuy nhiên, ông đã từ chối bị đầy đi lưu vong khỏi VN. Đây không phải lần đầu tiên tuyệt thực, ông đã làm trước đây để ủng hộ người dân đi tìm công lý trong thảm họa môi trường gây ra bởi nhà máy thép Formosa năm 2016.

Một điều rõ ràng rằng ông Thức là một người can đảm dám biểu lộ ước nguyện muốn ở lại VN để phục vụ đất nước, hơn là bị lưu đầy để đổi lấy được trả tự do sớm. Ông Thức là một nhà đấu tranh kiên cường cho nhân quyền tại VN và vẫn tiếp tục lên tiếng cho cải cách xã hội và kinh tế tại VN.

Dựa trên những hoạt động của ông Thức, và cuộc tuyệt thực đang kéo dài, xin thay mặt cho gia đình ông Thức và Cộng Đồng Việt Nam, xin chân thành kêu gọi ông Đại Sứ quan tâm và theo dõi tình trạng an sinh của ông Thức, khi biết rằng tội của ông Thức chỉ là cố gắng bênh vực cải cách tiến bộ về công lý và cải thiện nhân quyền ở VN.

Trân trọng
Dân Biểu Chris Hayes – Đại diện Liên Bang Đơn vị (bầu cử) Fowler

Đồng ký tên:
Dân Biểu Clare O’Neill – Đại diện Liên bang Đơn vị Hotham
Dân Biểu Julian Hill – Đại diện Liên bang Đơn vị Bruce

*Tin ảnh FB Vũ Phong và Bao Khanh Vsr

NGUYỄN VĂN TÚC – MỘT CON NGƯỜI ĐÁNG KÍNH TRỌNG.

V
Image may contain: 4 people, including Trần Bang, people standing

Hoang Le Thanh is with Phan Thị Hồng and Nguyễn Lê Mỹ.

NGUYỄN VĂN TÚC – MỘT CON NGƯỜI ĐÁNG KÍNH TRỌNG.

– “Chỉ có súc vật mới có thể quay lưng lại nỗi đau khổ của đồng loại để chăm chút cho bộ lông của mình”.

Đó là lời nói cuối cùng của ông Nguyễn Văn Túc trong phiên tòa phúc thẩm xét xử ông.

Ông Nguyễn Văn Túc đã trích dẫn câu nói nổi tiếng của Karl Marx, để tỏ thái độ một cách mỉa mai, khinh miệt với các quan tòa cộng sản, trong Hội đồng Xét xử.

– “Tôi đấu tranh và tôi chấp nhận hậu quả để mong rằng lớp con cháu sau này nhận ra sai lầm của Đảng Cộng sản để thay đổi”.

– “Tôi không phải là người vô cảm, …”.

Ông còn nói thẳng vào mặt các quan tòa cộng sản:

“… chúng ta nên thẳng thắn đánh bài ngửa. Tôi ko xin xỏ ai điều gì, tôi chỉ cần mọi người làm đúng các quy định của pháp luật, còn mức án, đó không phải điều mà tôi quan tâm mặc dù tôi ốm đau, bệnh tật đầy người”.

*

NGUYỄN VĂN TÚC 
(Qua lời kể của Luật sư Ngô Anh Tuấn).

Nguyễn Thúy Hạnh

“Trong phần nói lời cuối cùng tại phiên toà phúc thẩm vụ án xét xử mình, ông Nguyễn Văn Túc mỉa mai nền luật pháp của nhà nước cộng sản.

“Cán cân công lý rơi đâu mất
Miệng túi tàn khôn thắt chặt rồi”

Ông đã biến tấu hai chữ “tạo hoá” trong 2 câu thơ của nữ thi sỹ Hồ Xuân Hương ở bài thơ “Khóc ông Phủ Vĩnh Tường” thành hai chữ “công lý” để phản ánh đúng hơn thực tại của ông vào lúc này.

Ông cho biết:

– “Tôi không cần ai giả nhân, giả nghĩa với mình, chúng ta nên thẳng thắn đánh bài ngửa. Tôi ko xin xỏ ai điều gì, tôi chỉ cần mọi người làm đúng các quy định của pháp luật, còn mức án, đó không phải điều mà tôi quan tâm mặc dù tôi ốm đau, bệnh tật đầy người”.

Ông nói thêm:

– “Tôi đấu tranh cho sự tiến bộ xã hội. Tôi mong muốn xã hội vận động theo hướng như Myanmar chẳng hạn; tôi không muốn lập lại những sai lầm mà Đảng Cộng sản đã mắc phải để gây nên hận thù dân tộc kéo dài, và nhiều mâu thuẫn không giải quyết được”.

Cuối cùng, Ông Túc trích dẫn thêm câu nói nổi tiếng của Karl Marx:

– “Chỉ có súc vật mới có thể quay lưng lại nỗi đau khổ của đồng loại để chăm chút cho bộ lông của mình”

– “Tôi đấu tranh và tôi chấp nhận hậu quả để mong rằng lớp con cháu sau này nhận ra sai lầm của Đảng Cộng sản để thay đổi – Tôi không vô cảm, …”.

#HAEDC
Tại phiên phúc thẩm hôm nay ông Nguyễn Văn Túc sức khoẻ rất yếu, không đứng nổi, vẫn phải ngồi như tại phiên sơ thẩm. Nhưng tinh thần ông rất vững vàng.

Y án 13 năm tù và 5 năm quản chế không làm ông run sợ, bản án phúc thẩm chỉ nêu bật sự man rợ, ác độc của nhà cai trị cộng sản.

NGUYỄN VĂN TÚC – MỘT CON NGƯỜI ĐÁNG KÍNH TRỌNG.

(Ảnh từ phiên sơ thẩm).

Nguồn: FB Nguyễn Thúy Hạnh
https://m.facebook.com/story.php?story_fbid=905855472947589&id=100005694338574

Khắp thế giới cấm cửa đầu tư Trung Quốc

Khắp thế giới cấm cửa đầu tư Trung Quốc

Từ Đức tới Anh, tới Canada, cùng nhiều nước khác đều đang tham gia cùng Mỹ chống lại hoạt động thâu tóm công ty công nghệ của các doanh nghiệp Trung Quốc vì lo ngại an ninh.

Khi Mỹ gia tăng sự thù địch đối với đầu tư Trung Quốc ở nền kinh tế số 1 thế giới (bằng cách chặn nhiều thỏa thuận lớn), nhiều nhà đầu tư và cố vấn tự tin rằng Trung Quốc sẽ tìm cơ hội chỗ khác.

Tuy nhiên, theo trang The South China Morning Post, sự tự tin đó của Bắc Kinh là quá vội vàng.

Tổng thống Mỹ Donald Trump ký bản ghi nhớ về thuế quan tài sản trí tuệ đối với hàng hóa công nghệ cao từ Trung Quốc hồi tháng 3. Ảnh: Reuters

Lo ngại an ninh

Những tháng gần đây, Đức, Pháp, Anh, Liên minh châu Âu (EU), Úc, Nhật và Canada đều đã tham gia một chiến dịch phản kháng toàn cầu chưa từng có tiền lệ chống lại vốn Trung Quốc, viện dẫn lo ngại an ninh.

Bên ngoài Mỹ, các hoạt động thu mua công ty công nghệ của Trung Quốc đang ngày càng vướng vào nhiều rắc rối. Hồi tháng 8, chính phủ Đức lần đầu tiên phủ quyết việc tiếp quản của Trung Quốc đối với một công ty nước này. Vì lý do lo ngại an ninh quốc gia, Berlin đã ngăn chặn đề xuất đề công ty sản xuất thiết bị hạt nhân Yantai Taihai của Trung Quốc tiếp quản công ty Leifeld Metal Spinning – một công ty của Đức chuyên sản xuất cho ngành công nghiệp hạt nhân và hàng không vũ trụ.

Hồi tháng 5, Canada chặn đề xuất để một đơn vị của Công ty Truyền thông Xây dựng của Trung Quốc tiếp quản công ty xây dựng Aecon của Canada, cũng vì lo ngại an ninh.

Kết quả là đầu tư trực tiếp ra nước ngoài của Trung Quốc đã giảm trên toàn cầu lần đầu tiên kể từ năm 2002, xuống mức124,6 tỉ USD, từ mức đỉnh điểm 196,15 tỉ USD trong năm 2016, theo dữ liệu do Hội nghị Liên Hiệp Quốc về Thương mại và phát triển.

“Phong trào mà chúng ta đang chứng kiến trên khắp thế giới này là một biểu hiện cảnh giác với các khoản đầu tư của Trung Quốc, đặc biệt là trong công nghệ”- ông Jeremy Zucker, người đứng đầu về hoạt động thương mại quốc tế tại công ty luật Dechert ở Washington cho biết. “Và chính quyền của Tổng thống Donald Trump đã mài sắc và tăng cường chiến dịch này”.

Bẫy nợ

Cũng theo phân tích của ông Zucker, một yếu tố lớn châm ngòi cho chiến dịch trên chính là tuyên bố của Trung Quốc hòng thống trị công nghệ cao trong 7 năm. Điều này đã được nêu lên trong chương trình gọi là “Made in China 2025”. “Khi thế giới phương Tây nghe thấy điều đó, nó giống như một lời tuyên chiến”- ông Zucker nhấn mạnh.

Trong khi đó, phát biểu về Sáng kiến Vành đai, Con đường của Trung Quốc (BRI) tại sự kiện diễn ra ở trụ sở Washington của Tập đoàn Đầu tư Tư nhân hải ngoại (OPIC), CEO của tập đoàn này – ông Ray Washburn cho rằng Trung Quốc tới không giúp đỡ các nước khác mà chỉ đến đầu tư nhằm nằm quyền kiểm soát tài nguyên ở những nơi đó.

OPIC vốn là một cơ quan chính phủ, hỗ trợ định hướng dòng vốn tư nhân của Mỹ cho các dự án phát triển ở nước ngoài dưới hình thức các khoản vay hoặc quỹ đầu tư, theo The South China Morning Post.

VỊ CEO của OPIC cho rằng Bắc Kinh cố tình đẩy những nước đối tác vào bẫy nợ, sau đó đòi kiểm soát nguồn khoáng sản, đất hiếm hoặc nhiều tài sản chiến lược khác làm phí đền bù cho các khoản vay.

Đỗ Quyên (Theo SCMP)

https://baomoi.com/khap-the-gioi-cam-cua-dau-tu-trung-quoc/c/27715068.epi?

Giáo dục VN thất bại vì tư duy tiểu nông, bóc ngắn cắn dài’

Giáo dục VN thất bại vì tư duy tiểu nông, bóc ngắn cắn dài’

Từ nhiều ngày nay, mạng xã hội và truyền thông Việt Nam xôn xao về sách “Tiếng Việt 1-Công nghệ giáo dục”.

Trước bối cảnh những tranh cãi này, một nữ giảng viên ở Hà Nội bình luận với BBC rằng cải cách giáo dục của Việt Nam mấy chục năm nay thất bại “vì tư duy tiểu nông, vì bóc ngắn cắn dài”.

Giáo sư Hồ Ngọc Đại được báo Lao Động dẫn lời: “Sách “Tiếng Việt 1-Công nghệ giáo dục” của tôi có rất nhiều bài học ý nghĩa, nhân văn.”

Trong khi đó, mạng xã hội dấy lên quan ngại về những hệ lụy đối với học sinh sau mỗi lần cải cách, cải tiến sách giáo khoa.

‘Chỉ là khẩu hiệu’

Hôm 12/9, trả lời BBC, Tiến sĩ Nghiêm Thúy Hằng, khoa Đông Phương học, Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn Hà Nội, cho biết: “Về chuyện cải cách giáo dục, tôi nhớ nhà toán học Hoàng Tụy từng nói: “Giáo dục Việt Nam có ba cục bướu lớn cần giải phẫu, đó là sách giáo khoa, nạn học thêm và nạn thi cử.”

“Cải cách giáo dục của Việt Nam mấy chục năm nay thất bại vì tư duy tiểu nông, vì bóc ngắn cắn dài cắt khúc cuốn chiếu, thiếu một người nhạc trưởng có tâm, có tầm, có uy tín và uy lực, dám chịu trách nhiệm, huy động được cả tài lực lẫn vật lực của chính phủ và của xã hội.”

“Cải cách thất bại còn vì không có được một hệ thống quản lý tận tâm, đồng tâm hiệp lực, đặt lợi ích quốc gia, dân tộc lên hàng đầu như thời còn chiến tranh.”

“Câu “Giáo dục là quốc sách” bao năm qua chỉ là khẩu hiệu, không đi kèm với kế hoạch, tài chính tầm cỡ quốc gia và giám sát tương thích từ phía Chính phủ và Quốc hội, cơ quan quyền lực của dân.”

Tiếng Việt thời ‘Công nghệ giáo dục’

BBC: Dường như công luận đang chia làm hai phe và có vẻ chia rẽ trong những tranh luận về cải cách giáo dục Việt Nam. Bà có bình luận gì?

TS Nghiêm Thúy Hằng: Theo tôi, những tranh luận đó là vì họ đều yêu nước, là vì họ là những người cha, người mẹ có lương tâm, đều đau đáu muốn hướng tới tiến bộ xã hội, hướng tới phát triển, hướng tới công bằng, minh bạch và đều yêu trẻ em. Những thiên thần vô tội không nên và không thể tiếp tục bị đem ra làm vật hy sinh cho các tranh cãi liên miên về cải cách giáo dục và chương trình – sách giáo khoa hay các thử nghiệm cải cách thi cử, các chiến dịch dẹp vấn nạn học thêm suốt từ năm 1979, trải qua 3 lần Nghị quyết cải cách, tiêu tốn hàng tỷ đôla chưa tổng kết được hiệu quả cho đến nay.

Dư luận có vẻ gay gắt, không bên nào chịu bên nào, đó là vì họ đều có những cái lý riêng, nhưng cái lý của khoa học thì không thể mang “sự hài lòng của người học hay của cha mẹ người học”, “sự thành đạt của một số cá nhân tham gia thực nghiệm cải cách” ra biện minh mà cần có những công trình dùng các phương pháp khoa học khống chế được hết các biến lượng mới thực sự có được tiếng nói công tâm, khoa học về cải cách, được các bên đều hài lòng.

Cơ quan làm được việc này chỉ có Bộ Giáo dục dưới sự giám sát nghiêm minh của Chính phủ và của Quốc hội. Hy vọng những gì đã được sàng lọc, chứng minh qua thực tiễn sẽ tiếp tục trường tồn. Còn cái gì sai, chưa hoàn thiện thì phải được sửa, được hoàn thiện , mang thêm hơi thở thời đại kết hợp với hồn dân tộc, khí thiêng sông núi. Khoa học thực sự đòi hỏi tính tổng thể, sự hoàn thiện và đòi hỏi thực chứng.

Việc người dân khắp ba miền cũng như người Việt ở hải ngoại cùng lên tiếng về vấn đề giáo dục là tín hiệu đáng mừng, báo hiệu những thay đổi cơ bản vì Việt Nam vẫn tuyên bố là một thể chế của dân, do dân, vì dân.

Chính phủ và Quốc hội không thể và không được phép ngoảnh mặt lại với những vấn đề của đông đảo người dân, được dư luận người dân quan tâm.

BBC:Ở góc độ một giảng viên đại học, bà thấy, liệu sau những tranh cãi hiện tại thì đâu là giải pháp khiến người dân có thể yên tâm về việc học hành của con em họ?

TS Nghiêm Thúy Hằng: Tôi nghĩ giải pháp căn bản là phải có tổng công trình sư, có người nhạc trưởng xứng tầm không liên quan đến những cải cách thất bại từ trước đến nay để lấy lại niềm tin cho người dân, đồng thời huy động được các nguồn lực trí tuệ trong và ngoài nước.

Tôi tin, với những trí thực hàng đầu của Việt Nam, không ai cần lấy tiền để làm những việc mà họ cho là có ích, đóng góp được cho xã hội. Thời buổi bây giờ, người tài sống được bằng thực tài, không cần tiền, chỉ cần được làm và được ghi nhận, được đóng góp cho tiến bộ xã hội.

Nhưng kể cả như vậy thì cơ chế nào cho họ, độc quyền in ấn sách giáo khoa vẫn thuộc Bộ Giáo dục, dẫu có một chương trình nhiều bộ sách thì cơ chế nào cho họ tập hợp, phát huy và xuất bản, cả còi lẫn bóng vẫn nằm trong tay Bộ Giáo dục và Nhà xuất bản Giáo dục.

Nếu không làm được một bộ sách giáo khoa cho ra hồn, giải pháp khả thi là mua một bộ sách giáo khoa của Anh. Mỹ về cho cháu nào học được thì học mà không học được thì dịch ra tiếng Việt mà học, nước Nam Hàn sao chép sách của Nhật có sao đâu, Trung Quốc cũng sao chép nhiều sách của Anh, Mỹ.

Nói đến đây tôi lại rớt nước mắt vì một giai thoại về Giáo sư Tạ Quang Bửu, cựu Bộ trưởng Giáo dục lúc cuối đời: Ông chỉ cần được ăn hai quả chuối mỗi ngày thì đỡ run tay, nhưng đó vẫn là điều xa xỉ lúc cuối đời của vị cựu bộ trưởng thanh liêm được người dân kính trọng.

BBC: Nhìn vào tình hình giáo dục Việt Nam hiện tại, bà có lo ngại hoặc hy vọng gì? Bà có nghĩ rằng quan chức Bộ Giáo dục tiếp thu ý kiến phản hồi từ người dân,phụ huynh không?

TS Nghiêm Thúy Hằng: Tôi cũng như nhiều ông bố, bà mẹ ở Việt Nam hướng tới công bằng, minh bạch và tiến bộ xã hội và sẽ dấn thân, sát cánh bên nhau, bên cơ quan quyền lực của dân trong nỗ lực chung.

Tôi nghĩ Bộ trưởng Giáo dục Phùng Xuân Nhạ là người có trách nhiệm giải trình và đưa ra biện pháp rõ ràng trả lời cho Chính phủ mà ông đang phục vụ, nơi ông đang đại diện làm nhiệm vụ quản lý nhà nước.

Quốc hội là là nơi ông Nhạ phải giải trình và là nơi giám sát hiệu quả công việc, đánh giá bỏ phiếu tín nhiệm việc thực thi chức trách của ông, nhất là trong bối cảnh tháng 10/2018 sắp bỏ phiếu tín nhiệm giữa nhiệm kỳ.

Việc này diễn ra sau nhiều vụ việc chấn động, đe dọa tính công bằng, minh bạch về thi cử, điều làm nên giá trị cốt lõi của cả một thể chế.

Về phần mình, tôi tin vào phần thiện của mỗi con người và tin cả dân tộc Việt sẽ hướng tới những điều tốt đẹp, hướng tới đại đoàn kết dân tộc, hướng tới cái thiện, cái có lợi cho sự phát triển.

Theo tôi, không chỉ trong ngành giáo dục, bất cứ cá nhân nào cũng đều chỉ là một quả bầu quả bí trên giàn bầu bí, một con ốc nhỏ bé trong tiến trình vĩ đại đó mà thôi, thuận dòng thì sống mà ngược dòng thì sẽ chết, sẽ bị đào thải.

Giáo dục Hà Giang có ‘gian lận điểm thi’

Ưu tiên điểm thi đến mấy đời con cháu

BBC: Theo bà, vì sao Việt Nam nhìn chung học nhiều từ mô hình Trung Quốc trong các lĩnh vực, ngoại trừ giáo dục?

TS Nghiêm Thúy Hằng: Theo như tôi hiểu, tại Trung Quốc, người kiến trúc sư trưởng cho cải cách mở cửa và tiến trình “Dò đá qua sông” của Trung Quốc là Đặng Tiểu Bình. Người nhạc trưởng cho chính sách “Khoa giáo hưng quốc”, đổi mới căn bản toàn diện giáo dục và khoa học kỹ thuật cũng là ông Đặng. Người tiếp nối với chính sách “Nhân tài cường quốc” là Hồ Cẩm Đào, Giang Trạch Dân, đằng sau đó là hàng trăm hàng ngàn tỷ đôla đổ vào giáo dục và công nghệ.

Trung Quốc họ tăng lương cho giáo viên gấp 10 lần trong vòng 10 năm đầu cải cách mở cửa, lương giáo sư Thanh Hoa cao hơn lương chủ tịch nước, các trường đại học thu hút tiến sĩ bằng các căn hộ từ 70 đến 180 m2 cho không hoặc bán rẻ, sắp xếp công việc cho người thân các tiến sĩ theo diện thu hút nhân tài, bỏ ra hàng núi tiền thu hút nhân tài từ nước ngoài về xây dựng đất nước trong kế hoạch Trường Thành và nhiều kế hoạch dài hơi khác.

Việt Nam mình làm thế được không? Tiền đâu mà làm khi nguồn lợi của đất nước chui vào túi của các nhóm lợi ích, đất nước thì oằn mình vì “nạn ăn chặn đến cả tiền chính sách của người chết”. Họ sẵn sàng ăn chặn cả đồng lương còm cõi của các nhà giáo nghèo, họ có xá gì chuyện ăn dỗ tiền sách vở của các cháu học sinh.

Tham những và nhóm lợi ích nghiêm trọng tới mức Giáo sư Hồ Ngọc Đại gần đây còn phải thốt lên “Tiêu chuẩn cơ bản là chia tiền”. Phát ngôn này đúng hay sai, các đại biểu quốc hội và Ủy ban Văn hóa, Giáo dục, Thanh niên, Thiếu niên và Nhi đồng của Quốc hội cần vào cuộc giúp người dân. Nếu không còn gì là tính công bằng, giá trị cốt lõi của thể chế Xã hội Chủ nghĩa và của thiết chế quyền lực nhân dân?

About this website

BBC.COM
Một nữ giảng viên ở Hà Nội nói với BBC rằng cải cách giáo dục của Việt Nam thất bại ‘vì tư duy tiểu nông, vì bóc ngắn cắn dài’.

Cựu tù chính trị Trương Văn Kim lại bị hành hung đến thương tích

“Ông được đưa xuống Bệnh Viện Chấn Thương Chỉnh Hình ở Sài Gòn. Ban đầu có chỉ thị không chữa cho ông; nhưng rồi lại có chỉ thị chữa và nay lại buộc trả ông về mà ông đang trong tình trạng nguy hiểm” – Mục sư Khải Thành

Trần Huỳnh Duy Thức: Cho trọn mối tình

Tin Mừng Cho Người Nghèo
Hôm nay (13.09) là ngày thứ ba mươi mốt anh Trần Huỳnh Duy Thức tuyệt thực trong tù để đòi quyền làm người cho mọi người, cho người dân Việt, đòi nhà cầm quyền cộng sản phải thượng tôn pháp luật, dù đó là pháp luật của nhà cầm quyền cộng sản, vô pháp và vô luân.

Anh, cũng giống bao tù nhân lương tâm khác vẫn chứng minh sự vô tội của mình và kiên trì đấu tranh cho công lý, cho quyền làm người, cho tiếng nói bảo vệ môi trường, cho tương lai của dân tộc và sự sống còn của quốc gia.

Anh đem sinh mạng quý giá duy nhất của mình thách thức nhà cầm quyền, không phải là một ván bài sinh tử vì những giá trị hơn thua, nhưng là những giá trị thuộc về chân lý hay giả trá, tồn tại hoặc tiêu vong.

Anh như người lính canh, canh gác, để đến thời đến buổi, thức tỉnh nhận thức xã hội. Thời đấy là thời nào, anh không biết, nhưng anh vẫn trung kiên với niềm tin và hy vọng, chân lý tất thắng gian tà, sự thật tất thắng giả trá.

Anh, như ngọn hải đăng, tiêu tốn năng lượng chính mình, chẳng để cho mình, nhưng cho tha nhân; dùng sinh mạng mình như nguồn năng lượng thắp sáng niềm tin vào chân lý cho dân tộc đang lạc lối hoang mang, giữa phong ba mù mịt của thứ “định hướng xã hội chủ nghĩa”.

Vì chân lý và lòng yêu quê hương, anh tích tụ được sức mạnh, giúp anh kiên trì và kiên trung như một vị ngôn sứ, cảnh báo những tai họa, báo trước cho tương lai.

Hôm nay là ngày thứ ba mươi mốt, anh Trần Huỳnh Duy Thức tuyệt thực trong tù, cùng với những tù nhân lương tâm khá, vẫn kiên trì đấu tranh cho công lý, cho công bằng xã hội và cho tương lai nước Việt.

Anh là nguồn cảm hứng cho bao người đấu tranh cho dân chủ cho tự do, trong và ngoài nước, vẫn kiên cường song hành cùng anh trên chiến tuyến, bao người vẫn kiên trì cùng với anh lên tiếng bảo vệ môi trường vì sự an toàn của toàn dân tộc, bao người đã cống hiến tuổi xuân và mạng sống vì tương lai của quê hương, và bao người hôm nay dấn thân đòi minh bạch hóa những vấn đề mà nhà cầm quyền cộng sản cố che dấu và bao biện.

Anh và những người ấy liên kết lại, không phải là tạo nên những tổ chức chống đối, phá hoại và bất mãn, nhưng anh, nhờ anh và những con người yêu dân chủ và quyền con người thắp sáng ngọn lửa, thức tỉnh nhận thức của một xã hội tăm tối vì sợ hãi và yếu nhược, phản tỉnh toàn xã hội phải quan tâm tới những vấn đề chính trị đã, đang và sẽ xảy ra cho mình, vì đó chính là vận mệnh của mình, với cái giá không hề rẻ, với sự hy sinh không hề nhỏ, là chính sự sống của bản thân, hạnh phúc của gia đình và tương lai của dân tộc.

Rất nhiều người dường như thất vọng về tính hiệu quả của những cuộc biểu tình phản kháng, biểu dương ý chí của người dân; có những người chán nản vì đại đa số còn vô cảm trong những việc xảy ra cho chính mình, ù lỳ trong nếp nghĩ an thân và sống cam phận, và coi những người đấu tranh “là phá bĩnh nồi cơm”.

Vẫn còn đó rất nhiều người vì kém hiểu biết, sợ hãi và ích kỷ, lảng tránh những vấn đề chính trị, là những vấn đề quyết định đến từng đồng xu của họ, trong những sinh hoạt trong đời sống, với những vấn đề nhỏ nhoi trong gia đình của họ. Vịn cớ phải lo cơm áo gạo tiền, chỉ lo chu toàn bổn phận với gia đình, mà quên rằng nước mất thì nhà tan, cuộc sống không chỉ là có thế. Họ không biết rằng họ sẽ phải lo “cày cuốc” đến bở hơi tai thêm gấp nhiều lần, để giải quyết những vấn đề liên quan trực tiếp và gián tiếp đến miếng cơm, manh áo của họ, đến sự an nguy của gia đình họ, nhất là sự im lặng của họ là nguồn năng lượng nuôi dưỡng cái thể chế độc tài tham nhũng đang bóc lột, đang đầu độc họ, đang giết chết họ.

Trần Huỳnh Duy Thức chẳng dám nghĩ mình là đấng cứu rỗi dân tộc, nhưng sự dấn thân và hy sinh của anh là sức mạnh và nguồn cảm hứng cho hàng triệu con người phải đặt mình tự vấn, cho hàng triệu con tim tha thiết với quyền làm người cùng một nhịp đập, cho những sự đấu tranh phản kháng rải rác của những người yêu quê hương dân tộc hội tụ lại, trở thành một tinh thần bất khuất của dân tộc Việt.

Nhờ sự hy sinh cao cả của anh, sự thay đổi nhận thức xã hội sẽ phát sinh những chuyển động xã hội, từ đó có thể tiến tới chỗ thay đổi cơ chế chính trị, nhưng sự thay đổi này nhanh hay chậm tùy theo nhận thức của từng người. Một con én không phải là mùa xuân, mà chỉ báo hiệu mùa xuân.

Không biết sau ngày thứ ba mươi mốt tuyệt thực, Trần Huỳnh Duy Thức sẽ ra sao và nhà cầm quyền cộng sản có động thái gì, nhưng bên anh còn có hàng triệu người vẫn quan tâm, vẫn cầu nguyện cho anh được thêm sức mạnh, được bình an trong tâm hồn. Vì thế anh hãy kiên vững để vượt qua. Chúng tôi bên anh!

Lm. Giuse Ngô Văn Kha, DCCT

TINMUNGCHONGUOINGHEO.COM
Thái Hà (14.09.2018) – Hôm nay (13.09) là ngày thứ ba mươi mốt anh Trần Huỳnh Duy Thức tuyệt thực trong tù để đòi quyền làm người cho mọi người, cho người d…

ĐẢNG ƠI XIN HÃY GIẾT CHẾT TÔI NHƯNG ĐỪNG BAO GIỜ GIẾT CHẾT DÂN TỘC TÔI NHÉ

Thanh Tran shared a post.
Image may contain: 1 person, standing, outdoor and text

Hùng Manh

ĐẢNG ƠI XIN HÃY GIẾT CHẾT TÔI NHƯNG ĐỪNG BAO GIỜ GIẾT CHẾT DÂN TỘC TÔI NHÉ 
============≠====================
Văn hóa, giáo dục mất từ đâu? một dân tộc mà ngôn ngữ bị xuyên tạc; ông, bà, bố, mẹ không thể dạy được con, cháu biết đọc đúng, viết đúng; một dân tộc mà các phương tiện truyền thanh, truyền hình tuyên truyền những điều nhảm nhí, ăn nói bậy bạ vô văn hóa công khai, điện ảnh thì chỉ có kích dục, bạo lực… dân tộc đó đang bị mất văn hóa, diệt vong văn hóa, giáo dục lụi bại…

+ Kinh tế nghèo khổ từ đâu? Quốc gia chỉ biết đi vay nợ nước ngoài để tiêu xài, phá phách; xuất khẩu lao động nô lệ để lấy ngoại tệ tăng trưởng; quan chức sẵn sàng nhận hối lộ, tham nhũng từ kẻ thù ngoại bang TQ để vay nặng lãi, bắt con cháu đời sau phải gánh nợ…

+ Chính trị hủ bại từ đâu? Một quốc gia bị Tq siết thòng lọng vào cổ, bị đe dọa giết bất kỳ lúc nào bởi bom nước thủy điện, nhà máy điện hạt nhân bao quanh; bởi bấu víu cái phao chủ nghĩa cộng sản do kẻ thù ngoại bang TQ đưa ra, dụ dỗ những kẻ đứng đầu dùng bạo lực để duy trì quyền lực cho con cháu; quan chức cấp dưới ra sức vơ vét tài sản của dân bằng mọi cách nhằm chạy trốn ra định cư ở nước ngoài…

+ Dân tộc làm nô lệ từ đâu? Biết rõ dã tâm của kẻ thù nhưng vẫn “láng giềng tốt, đồng chí tốt”, mặc cho “đồng chí” ấy ngày đêm xâm lược biển đảo, tuồn tiền giả, hóa chất độc hại, thực phẩm bẩn giết hại dân mình. Mặc cho “đồng chí tốt” ấy dùng xâm lược mềm – bắt VN phải lệ thuộc dần dần văn hóa, chữ viết, tư tưởng, khoa học công nghệ, tài chính, ngân hàng, công nghiệp, thương nghiệp… đến xâm lược công khai trên biển đông. Tiếp tay cho “đồng chí tốt” ấy xâm lược công khai, thực hiện chế độ thực dân kiểu mới bằng Luật An ninh mạng và Luật đặc khu.

Chính trị là gì? từ văn hóa, ngôn ngữ, tư tưởng, nhận thức….đến kinh tế, quân sự, chính trị… TQ đang hiện thực hóa chế độ thực dân kiểu mới tại VN: khai thác tận diệt tài nguyên khoáng sản, biến VN thành con nợ, phá hủy nền tảng văn hóa dân tộc, đầu độc thế hệ trẻ VN bằng hóa chất, rượu bia, ma túy, văn hóa đồi trụy, chìm đắm trong sa đọa hưởng thụ, quên đi nỗi đau của dân tộc.

Trận đại tàn sát kinh hoàng nhất của Stalin trong lịch sử nhân loại”.

Hoa Do shared a post.
Image may contain: 1 person, standing and outdoor
Image may contain: one or more people and outdoor
Image may contain: one or more people, sky, horse and outdoor
Image may contain: outdoor

Hữu Thọ

NGÀY NÀY NĂM ẤY: 11-9-1932 lãnh tụ Stalin ra lệnh tịch thu hết lương thực, thực phẩm tại Ukraina, khiến 1/4 dân số chết đói, gây ra “trận đại tàn sát kinh hoàng nhất của Stalin trong lịch sử nhân loại”.
Sự thể là thế này.

Năm 1930 Stalin bắt đầu xây dựng CNXH, hủy bỏ sạch sành sanh làng xã để thành lập nông trang tập thể. Nông dân phải nộp hết ruộng đất, bò ngựa, xe cộ và lương thực tích trữ cho nông trang, tất nhiên phải chống đối rồi. Tại Ukraina, vựa lúa mì lớn nhất Liên Xô, sự chống đối mãnh liệt nhất. Nông dân chôn giấu lương thực, còn lại đốt bỏ hết. Họ giết sạch gia súc, giấu thịt và sữa dưới ao hồ đóng băng, còn bao nhiêu nhậu nhẹt say sưa tối ngày. Đến mùa vụ, họ ỉ vào lương thực chôn giấu lủ khủ, ứ chịu ra đồng cày cấy, mà sức kéo (bò, ngựa) còn đâu nữa. Sản lượng lúa mì ở Ukraina năm 1931 giảm sút nghiêm trọng, báo hiệu mở đầu nạn đói.

Nhân cơ hội này, phong trào ly khai đòi tách Ukraina khỏi LX bùng phát. Ban lãnh đạo ĐCS Ukraina có ý ngả theo lòng dân. Stalin ra lệnh đàn áp thẳng tay. Bắt bớ, bắn giết quá trời ông địa. Giữa năm 1932 ĐCS Ukraina năn nỉ trung ương nhẹ tay. Stalin bác bỏ thẳng thừng, điều thêm quân đến thanh trừng, biến Ukraina thành trại giam và nghĩa địa khổng lồ.

Ngày này năm ấy (11-9-1932), Stalin ra lệnh tịch thu tuốt tuồn tuột lương thực, thực phẩm tại Ukraina, cử Môlôtốp trực tiếp chỉ đạo chiến dịch. Binh lính và công an càn quét các làng xã, sục sạo tìm lương thực cất giấu. Nông dân bị cấm đi xin ăn, mặc cho đói lả đến chết. Dân thành phố được cấp lương thực theo tem phiếu nhưng có lệnh cấm bố thí cho bà con họ hàng từ quê lên. Thầy thuốc bị cấm chữa bệnh cho nông dân. Nhiều làng chết đói sạch sành sanh, không còn một mống. Cộng đồng gốc Ucraina ở châu Âu, Canada, Mỹ vận động quyên góp. Nhưng các đoàn xe chở lương thực cứu trợ bị chặn ở biên giới.

Tính đến tháng 4-1933 đã có 7 triệu người (có tài liệu nói 10 triệu) chết, chiếm 1/4 dân số Ukraina khi đó. Chính quyền Xô viết tuyên bố đã đạt được mục đích “tiêu diệt xong bọn phản động, tiểu tư sản thoái hóa để tạo dựng con người mới XHCN”.

Thế giới nói gì?

Năm 2003 Liên Hiệp Quốc xác nhận nạn đói Ukraina 1932-1933 là hậu quả của chính sách độc tài tàn bạo. Năm 2006 quốc hội Ukraina lên án đó là tội diệt chủng. Năm 2008 quốc hội châu Âu ra quyết nghị coi nạn đói này là tội ác chống nhân loại. Năm 2010 tòa án Kiép (thủ đô Ukraina) tuyên án Stalin và các lãnh đạo Xô viết phạm tội diệt chủng. Tại Mỹ, ngày 13-11-2009 TT Obama đọc diễn văn trong Ngày tưởng niệm Nạn đói Ukraina: “Tưởng niệm những nạn nhân của thảm họa nạn đói Ukraina cho chúng ta dịp để nghĩ tới hoàn cảnh của những người dân phải sống khốn khổ dưới các chế độ cực đoan, tàn bạo trên thế giới”.

Ảnh 1: Đài tưởng niệm nạn đói 1932-1933 tại thủ đô Kiép.
——-
Phụ lục: Hồi đó, với niềm tin mãnh liệt, để lôi kéo bà con ta (lớp trẻ bây giờ gọi là thả thính), chàng thanh niên Tố Hữu viết bài thơ Lão đầy tớ (sau này in trong tập Từ ấy) ca ngợi chế độ tươi đẹp của LX. Trích từ khổ thứ 6 trở đi:
…Ông đã nghe ai nói
Có một xứ mênh mông
Nửa tây và nửa đông
Mạnh giầu riêng một cõi?
Nơi không vua, không quan
Không hạng người ô uế
Không hạng người nô lệ
Sống đau xót, lầm than.
Nơi tiêu diệt lòng tham
Không riêng ai của cải
Hàng triệu người thân ái
Cùng chung sức nhau làm.
Để cùng nhau vui sướng
Ai già nua tật nguyền
Thì cứ việc ngồi yên
Đã sẵn tiền nuôi dưỡng.
Lão ngơ ngác nhìn tôi
Rối rít: Ồ hay nhỉ!
Ai già nua được nghỉ
Cũng no ấm trọn đời?
Ai cũng có nhà cửa
Cũng sung sướng bằng nhau?
Đã không ai đè đầu
Làm chi có đầy tớ?
Cậu bảo: Cũng không xa?
– Nước Nga?
– Ờ nước ấy.
Và há mồm khoan khoái
Lão ngồi mơ nước Nga.
Hết chuyện.