Từ năm 1976, chiến dịch cải tạo tư sản do ông Đỗ Mười chủ xướng…

Văn Lang

Từ năm 1976, chiến dịch cải tạo tư sản do ông Đỗ Mười chủ xướng và trực tiếp điều hành đã khởi lên làn sóng oán ghét của người dân miền Nam suốt mấy mươi năm qua.

Vì lẽ đó, ngay sau khi báo chí đưa tin Đỗ Mười từ trần, tất cả các trang mạng xã hội đều bày tỏ sự vui mừng với niềm tin rằng nếu địa ngục có thật thì nơi đó đã sẵn sàng để chờ đón ngạ quỹ dẫn hương linh ông về chịu sự trừng phạt.

Tư liệu báo chí cho biết dưới quyền sinh sát của ông Đỗ Mười, trong chiến dịch cải tạo tư sản, 600.000 dân Sài Gòn bị tước đoạt hết tài sản và bị cưỡng bức đi kinh tế mới là khoảng sáu trăm ngàn người, tạo ra một sự hoảng sợ hoang mang chưa từng có trong lịch sử phát triển Sài Gòn qua các triều đại.

Sức mạnh kinh tế Sài Gòn đột nhiên bị huỷ hoại, đi đến kiệt quệ hoàn toàn. 
Hơn 14 ngàn cơ sở tiểu thủ công nghiệp rất cần cho nền kinh tế quốc dân, với khoảng 270 ngàn nhân công hoàn toàn bị trắng tay, đóng cửa. 

Tổng số thiệt hại tài sản trước mắt lên đến gần 21 tỷ Mỹ kim_

Tiến trình phát triển công nghệ của đất nước trong tự cường hoàn toàn không còn hy vọng để phục hồi.

Riêng về tổng số vàng, nữ trang, kim cương tịch tư từ tư bản miền Nam, tính từ tháng Năm năm 1977 tới tháng Hai năm 1978, ước lượng khoảng 35 ngàn lượng vàng.

http://www.vietnamthoibao.org/…/vntb-ong-nguyen-phu-trong-l…

Nước ngập lút bánh xe sau mưa lớn ở Sài Gòn

Nước ngập lút bánh xe sau mưa lớn ở Sài Gòn

Mưa lớn sáng 2/10 khiến nhiều đường tại quận 2, Bình Tân, huyện Bình Chánh ngập sâu, người dân bì bõm đẩy xe chết máy đến nơi làm việc.

Khoảng 5h30, mưa lớn trút xuống trên diện rộng ở nhiều quận huyện tại TP HCM. Nửa giờ sau, tại Quốc lộ 1, đoạn qua huyện Bình Chánh, nước ngập lút bánh xe khiến hàng loạt phương tiện chết máy. Nước tràn vào nhà dân buôn bán ven đường khiến nhiều người không kịp trở tay.

Image may contain: one or more people, car and outdoor
Image may contain: one or more people, outdoor, nature and water
Image may contain: shoes, flower, plant and outdoor
Image may contain: one or more people, crowd and outdoor
Image may contain: 2 people, outdoor
+3

Vì sao người Miền Nam nguyền rủa ông Đỗ Mười? (M.Châu)

Van H Pham

***********

Vì sao người Miền Nam nguyền rủa ông Đỗ Mười? (M.Châu)

Nhà báo Lê Phú Khải nói rằng ông Đỗ Mười là tấn bi hài kịch của một người lãnh đạo đảng cộng sản xuất thân từ tầng lớp bình dân trong xã hội Việt Nam, nông nghiệp lạc hậu phong kiến nửa thực dân trước 1945. Ông đi làm cách mạng, từng bị thực dân tù đầy, tra tấn. Nhưng vì đi lạc vào quỹ đạo cộng sản nên bị ‘ma dẫn lối, quỷ đưa đường…!’.

Người miền Nam oán ghét ông Đỗ Mười vì lý do đơn giản hơn: sau tháng 4-1975, nhân danh ‘bên thắng cuộc’, ông đã công khai cho đánh cướp tài sản, cơ nghiệp của người dân miền Nam, bất chấp luân thường đạo lý.

Những ý kiến ghi nhận tiếp theo đây từng được đăng tải trên nhiều tờ báo quốc doanh, xin được kể lại để lý giải vì sao người miền Nam vui mừng trước cái chết của ông Đỗ Mười.

***********

Từng làm phóng viên tuyên truyền về cải tạo công thương nghiệp ở miền Bắc những năm 1960 khi còn công tác ở báo Nhân Dân, sau năm 1975 ông Đinh Phong (đã mất) lại là một trong những chứng nhân của một giai đoạn lịch sử mới. Trong ký ức của mình sau gần ba thập niên kể từ ngày ấy, nhà báo Đinh Phong trầm ngâm: “Chúng tôi vác máy đi tuyên truyền mà lòng trĩu nặng, ngơ ngác nhìn nhau hỏi tại sao lại như vậy?

Có lần, chúng tôi mang máy ra chợ Tạ Thu Thâu quay cảnh niêm phong tài sản một hộ kinh doanh hàng điện tử. Chưa kịp ghi hình ảnh nào, ông chủ hộ kinh doanh bước ra gạt máy, rồi chỉ vô mặt tôi bảo: “Chú về mà hỏi Huỳnh Văn Tiểng (giám đốc đài truyền hình lúc bấy giờ – NV) xem ngày xưa tôi đã gửi linh kiện vô chiến khu lắp ráp đài phát thanh như thế nào, hỏi coi thời chống Mỹ tôi đã giúp đỡ các ông những gì? Bây giờ tôi buôn bán, có tội tình gì mà bay bắt tôi về làm ruộng hả?”. Thời gian sau tôi có trở lại tìm ông chủ ấy nhưng không gặp, chỗ cũ đã trở thành một cửa hàng quốc doanh”.

Ông Đinh Phong kể tiếp: “Một tối, tôi tiếp hai vợ chồng anh bạn trong cơ quan. Họ đến bảo rằng cả gia đình là cơ sở điệp báo của ta trước năm 1975, họ dùng chính cửa hàng vải sợi của mình làm bình phong cho cơ sở liên lạc của cách mạng. Những câu chuyện ấy chưa kịp được xác nhận sau năm 1975 thì gia đình trở thành điểm “cải tạo” với cửa hàng vải sợi.

Tài sản bị niêm phong, mọi người trong nhà chuẩn bị nhận quyết định đi “xây dựng vùng kinh tế mới”. Tôi nghe mà toát mồ hôi, ngay trong đêm chạy đến gặp ông Dương Văn Đầy (lúc ấy là chủ tịch Q.1, TP.HCM), bảo: “Họ sắp đưa một gia đình có công với cách mạng đi kinh tế mới”. Ông Đầy nói: “Đâu được”. Tôi bảo: “Họ hẹn sáng sớm 5 giờ là phải đi rồi”. Tờ mờ sáng hôm sau, ông Đầy phải đến chặn ngay trước cửa nhà can thiệp cho trường hợp này. Vậy là quyết định mới được hủy bỏ”.

Ông Mai Chí Thọ (nguyên chủ tịch UBND TP.HCM, đã mất) kể với phóng viên báo Tiền Phong, từ một thành phố hưởng thụ, một Trung tâm công nghiệp lớn nhất, vậy mà chỉ sau mấy năm khi “Chiến dịch X1, X2” đi qua, toàn bộ nền sản xuất công nghiệp của Sài Gòn bị tê liệt tới mức cạn cùng: Nguyên vật liệu không còn, viện trợ từ các phía bị cắt đứt, cơ sở vật chất xuống cấp nhanh chóng, máy móc phương tiện “đắp chiếu” ngủ triền miên hết năm này sang năm khác.

Ông Mai Chí Thọ nói rằng Sài Gòn lúc đó dấy lên phong trào “tự túc lương thực” nhà nhà trồng rau, nuôi heo, làm đủ mọi việc để kiếm sống. Trước đó không lâu, còn là “Hòn ngọc Viễn Đông”, nay, TPHCM như trở thành một khu chăn nuôi, trồng trọt khổng lồ, thậm chí có nhiều đoạn vỉa hè bị đào xới lên để trồng khoai lang, rau cải…

“Ngay như gia đình tôi đây, hồi đó, làm Chủ tịch thành phố, anh em họ thương, phân cho ở một ngôi nhà rất rộng và đẹp kiểu château của Pháp ngày xưa. Biệt thự nằm trên khuôn viên rộng mấy ngàn mét vuông, có thảm cỏ xanh mượt rất đẹp mắt, những dãy hoa càng tô điểm thêm cho vẻ sang trọng lộng lẫy của khu biệt thự.

Phía trước nhà có bể bơi nước trong xanh phía sau có sân tennis. Thế mà chỉ sau một thời gian, bể bơi lúc đầu thả cả rô phi, sau chẳng lấy đâu ra thức ăn cho cá, vả lại cũng không có người chăm sóc nên trong bể đầy nòng nọc; thảm cỏ thì biến thành ruộng trồng khoai lang để nuôi heo…”. Ông Mai Chí Thọ nói.
**********

Tiểu sử công khai trên báo chí nhân chuẩn bị lễ tang của ông Đỗ Mười cho biết: Năm 1976: Được bầu vào Ban Chấp hành Trung ương và Uỷ viên dự khuyết Bộ Chính trị khóa IV, vào Quốc hội khóa VI, tiếp tục giữ chức Phó Thủ tướng Chính phủ nhiệm kỳ 1976-1981.

Năm 1977: Là Phó Thủ tướng kiêm nhiệm Trưởng ban Cải tạo Công thương nghiệp Xã hội chủ nghĩa, phụ trách vấn đề cải tạo Công thương nghiệp XHCN tại miền Nam.
**********

Chiều 21-3-1978, Hội trường của trường đảng Nguyễn Ái Quốc II, Thủ Đức, Sài Gòn, Đỗ Mười đọc Quyết định của Thủ tướng, đọc Chỉ thị 100-CP, và triển khai kế hoạch cải tạo công thương nghiệp tư bản tư doanh tại TPHCM và các tỉnh phía Nam.

Đỗ Mười nói (trích băng lưu trữ): “Từ sau giải phóng chúng ta đã thực hiện X-1, tập trung bọn ngụy quân, ngụy quyền học tập cải tạo. Đã thực hiện X-2 đánh bọn tư sản mại bản. Bây giờ chiến dịch X-3, quyết liệt nhất, nhằm tiêu diệt tận gốc rễ chủ nghĩa tư bản, tay sai đế quốc Mỹ, diệt triệt để, diệt không nương tay…

Đánh rắn phải đánh dập đầu, ta đã đánh dập đầu rồi, nhưng con rắn tư bản đánh dập đầu nó chưa chết, cái đuôi nó còn nguy hiểm hơn cái đầu. Không giần cho nát cái đuôi của nó, thì nó vẫn tác oai tác quái phá chúng ta. Vừa qua kẻ nào vơ vét mì chính (bột ngọt), vải vóc, đường, sữa đầu cơ trục lợi, rồi lại đổ tội cho nhà nước ta chuyển ra Bắc nên thị trường khan hiếm? Chính là bọn tư sản thương nghiệp!

Kẻ nào tích trữ thóc gạo để dân ta đói? Chính là bọn đầu nậu lúa gạo. Tôi hỏi các đồng chí, kẻ nào cung cấp lương thực, thực phẩm cho tổ chức phản động trên Lâm Đồng chống phá cách mạng? Kẻ nào? Chính là bọn tư sản đấy! Bọn gian thương đầu cơ, phá hoại, bọn ngồi mát ăn bát vàng, rút rỉa máu xương đồng bào ta, ngăn cản con đường tiến lên xã hội chủ nghĩa của đảng ta…”.

Bảy giờ sáng hôm sau, ngày 23-3-1978, tất cả các cửa hàng kinh doanh to nhỏ, đủ mọi ngành nghề, ngóc ngách, đóng cửa, án binh bất động theo lệnh của Ủy ban nhân dân TPHCM. Một bản thông báo ngắn gọn do ông Vũ Đình Liệu thay mặt UBND thành phố ký được ban hành ngay sau đó, xác nhận “Chiến dịch X-3”, bắt đầu.

Image may contain: one or more people and crowd
Image may contain: one or more people, people standing and outdoor
Image may contain: one or more people, people sitting, crowd, shoes and outdoor

Slovakia sắp ‘xử’ đảng Cộng sản Việt Nam?

Slovakia sắp ‘xử’ đảng Cộng sản Việt Nam?

Phạm Chí Dũng

Không còn nghi ngờ gì nữa, quốc gia được giới chóp bu Việt Nam ve vuốt là ‘đối tác thân thiện’ – Slovakia – đang chuẩn bị cho động thái ‘xử’ đối với Việt Nam, hay chính xác hơn là đối với đảng Cộng sản Việt Nam.

Thủ phạm ‘đảng Cộng sản Việt Nam’?

“The head of the Slovak diplomacy clearly and categorically emphasised that the Vietnamese party’s previous explanations of the serious suspicions of the abduction of a Vietnamese national across Slovak territory are not satisfactory.” (TASR) 
– Người đứng đầu ngoại giao Slovak đã nhấn mạnh một các rõ ràng và lớp lang rằng những lời giải thích trước đây của đảng (CS) Việt Nam về những nghi ngờ nghiêm trọng của vụ bắt cóc một người Việt trên lãnh thổ Slovak là không thỏa đáng (Danlambao).

Ngoại trưởng Slovakia Miroslav Lajcak đã thẳng thừng tuyên bố như trên trong cuộc tiếp xúc với Ngoại trưởng Việt Nam Phạm Bình Minh tại New York vào cuối tháng Chín năm 2018, với nội dung chủ yếu xoáy vào vụ bắt cóc Trịnh Xuân Thanh – theo hãng thông tấn TASR của Slovakia.

Chi tiết rất đặc biệt trong tuyên bố trên là Ngoại trưởng Miroslav Lajcak đã chỉ đề cập về khách thể đảng Cộng sản Việt Nam chứ không phải nói tới ‘Nhà nước Việt Nam’ theo lối ngoại giao nói thông thường. Cách dùng từ xác quyết và mang tính phân biệt không kém xác quyết như thế cho thấy trong nhận thức và hành động ngoại giao của phía Slovakia, thủ phạm của vụ bắt cóc Trịnh Xuân Thanh tại Berlin vào tháng bảy năm 2017 và sau đó ‘vận chuyển’ Thanh sang Bratislava của Slovakia để từ đó bay sang Moscow của Nga rất có thể đã hiện hình như ban ngày chứ tuyệt đối không phải là ‘Trịnh Xuân Thanh tự nguyện về nước đầu thú’.

Cách thức dùng từ không còn thuần túy ngoại giao hay cố gắng mang cung cách ngoại giao của Ngoại trưởng Miroslav Lajcak cũng khá tương đồng với một cử chỉ mới đây của giới quan chức Đức khi dự lễ kỷ niệm ngày lễ quốc khánh 2/9 tại Đại sứ quán Việt Nam ở Đức.

Trong buổi lễ trên, phía Đức chỉ cử một đại diện cấp thấp với chức vụ “Abteilungsleiterin” (Trưởng phòng hay Vụ trưởng) – bà Ina Lepel – đến tham dự lễ 2/9 của Việt Nam. Chức vụ của bà Ina Lepel là vụ trưởng châu Á-Thái Bình Dương trong Bộ Ngoại giao Đức. Còn tại cuộc kỷ niệm quốc khánh 2/9 vào năm 2016, tức trước khi vụ bắt cóc Trịnh Xuân Thanh xảy ra và khi quan hệ giữa 2 nước còn “nồng ấm”, chính phủ Đức đã cử bà Edelgard Bulmahn, Phó Chủ tịch Quốc hội Liên Bang Đức, đến tham dự lễ kỷ niệm quốc khánh Việt Nam.

“Không có hình tượng nào lột tả được thực trạng mối quan hệ hai nước hiện nay hay hơn là hình tượng Đại sứ Đoàn Xuân Hưng chìa tay ra, muốn bắt tay bà Ina Lepel đại diện chính phủ Đức, nhưng bà Ina Lepel vẫn khư khư giữ chặt túi xách” – trang Thoibao.de thuật lại một cách rất tượng hình và đối kháng về buổi lễ kỷ niệm 2/9 năm 2018.

Quả là như vậy, hình ảnh ‘hữu nghị Việt – Đức’ trên không chỉ cho thấy thái độ khinh miệt mà giới quan chức Đức dành cho giới quan chức Việt Nam, mà còn cho thấy người Đức đang cực kỳ cảnh giác trước những quan chức Việt Nam, trong bối cảnh mà hơn một năm trôi qua kể từ thời điểm mật vụ Việt Nam bắt cóc Trịnh Xuân Thanh, vẫn chẳng có bất kỳ một lời xin lỗi hoặc ‘cam kết không tái phạm’ nào được nêu ra từ phía Việt Nam.

Thậm chí trong bài diễn văn của mình, bà Ina Lepel chỉ dùng từ ‘nhân dân’ để nói đến tình hữu nghị giữa hai nước, mà không dùng từ ‘nhà nước’ hay ‘chính phủ’. Phải chăng người Đức đã quá chán ngán thói tuyên rao ‘nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa Việt Nam’ và khách thể ‘đảng Cộng sản Việt Nam’?

‘Giá treo cổ’ dành cho ai?

Với cuộc gặp Phạm Bình Minh, đây là lần thứ hai trong hai tháng liên tiếp, Ngoại trưởng Slovakia Miroslav Lajcak lên tiếng về vụ bắt cóc Trịnh Xuân Thanh.

Vào đầu tháng Tám năm 2018, chỉ 4 ngày sau loại bài điều tra của tờ Frankfurter Allgemeine Zeitung của Đức và tờ Dennik N của Slovakia về ‘cựu Bộ trưởng Nội vụ Slovakia Robert Kaliňák đã giúp Bộ trưởng Công an Việt Nam Tô Lâm đưa Trịnh Xuân Thanh ra khỏi khu vực Schengen bằng chuyên cơ của chính phủ Slovakia’, Ngoại trưởng Miroslav Lajcak đã viết trong một bài bình luận trên tờ báo mạng pravda.sk, ra ngày 7/8/2018: “Không còn hoài nghi rằng kết luận của các nhà điều tra Đức về vụ bắt cóc Trịnh Xuân Thanh là nghiêm trọng và cho thấy một sự nghi ngờ rất lớn về sự đúng đắn của thông tin do phía Việt Nam cung cấp cho đến nay. Tuy nhiên, điều này không có nghĩa là tất cả mọi thứ được in trên báo là đúng sự thật, hoặc đã đủ để chúng tôi đưa ra tòa án. Cho đến khi nào vụ việc này chưa được kiểm tra kỹ lưỡng và các chi tiết chưa được làm rõ, thì chúng tôi không thể dựng lên giá treo cổ được” – (Thoibao.de dịch)

Đáng ngạc nhiên là từ ngữ mang tính hình tượng cực mạnh ‘giá treo cổ’ mà Ngoại trưởng Miroslav Lajcak trưng ra trong bài viết trên, bởi điều này dường như không phù hợp lắm, hoặc quá thô bạo so với âm điệu ngoại giao hoặc êm ái hoặc buộc phải tỏ ra êm ái. Từ ngữ này chỉ bộc lộ vào bối cảnh tác giả của nó không thể kềm chế được sự giận dữ và thấy không từ nào thích đáng hơn nó.

‘Giá treo cổ’ đe dọa dựng lên dành cho những quan chức Slovakia đã trực tiếp hoặc gián tiếp tiếp tay cho vụ bắt cóc Trịnh Xuân Thanh – chẳng hạn như cựu Bộ trưởng Nội vụ Robert Kaliňák. Nhưng ‘giá treo cổ’ cũng là lời cảnh cáo trực diện giới chóp bu Việt Nam.

Khác nhiều với văn phong còn cố gắng duy trì tính cách xã giao mà không muốn làm mất mặt Hà Nội trong một tuyên bố phản đối vụ bắt cóc Trịnh Xuân Thanh của Bộ Ngoại giao Đức vào tháng Tám năm 2017, lời lẽ của người đại diện cho Bộ Ngoại giao Slovakia là quá thẳng thắn và phẫn nộ.

Cũng trong bài bình luận trên tờ báo mạng pravda.sk, ra ngày 7/8/2018, Ngoại trưởng Lajcak viết:

“Trong lúc phiên tòa tại Berlin đang diễn ra, phía Đức tuyên bố, họ đã có những dấu hiệu nghiêm trọng, rằng nạn nhân bị bắt cóc đã được đưa bằng máy bay từ Bratislava (thủ đô Slovakia) đến Moscow. Nhiệm vụ của chúng tôi là thẩm tra những cáo buộc qua thông tin liên lạc với phía Việt Nam. Bác bỏ, nếu cáo buộc không đúng.

Vì cho đến nay, Việt Nam đã không cung cấp cho chúng tôi những bằng chứng đáng tin cậy cho thấy rằng cáo buộc của các nhà điều tra Đức là không đúng, cho nên chúng tôi đã buộc phải thực hiện một bước cụ thể – để giảm đại diện ngoại giao của chúng tôi tại Việt Nam. Điều đó có nghĩa là chúng tôi không có Đại sứ tại Việt Nam vào thời điểm này – và chúng tôi không có kế hoạch bổ nhiệm một vị Đại sứ đến Hà Nội cho đến khi nào chúng tôi giải quyết xong vụ việc. Đây là một bước rất nghiêm trọng trong thực tiễn ngoại giao, biện pháp này không phải là đơn giản hoặc không đáng kể. Và nó không phải là bước duy nhất.

Nếu vụ việc này được xác định rằng Cộng hòa Slovakia đã bị Việt Nam lợi dụng, thì cần thiết phải có những biện pháp tiếp theo” (Thoibao.de)

Một cách chính thức, cuộc khủng hoảng Slovaka – Việt Nam đã bùng nổ – tròn một năm sau khi nổ ra cuộc khủng hoảng Đức – Việt. Bây giờ thì khó còn gì có thể cứu vãn được nữa.

Tháng Mười?

Một năm trước, cũng vào tháng Tám, Bộ Ngoại giao Đức đã làm một cử chỉ mà Hà Nội khó ngờ khi ra tuyên bố mạnh mẽ phản đối vụ mật vụ Việt Nam bắt cóc Trịnh Xuân Thanh ngay tại Berlin. “Việc này cũng phá vỡ lòng tin một cách nghiêm trọng” – một nội dung trong tuyên bố phản đối của Bộ Ngoại giao Đức. Và phía Đức kết thúc bản tuyên bố phản đối bằng “Chúng tôi cũng bảo lưu quyền áp dụng thêm các hành động khác ở cấp độ chính trị, kinh tế và chính sách phát triển”.

Sau tháng Bảy năm 2017, khủng hoảng Đức – Việt đã bùng phát và kéo theo quá nhiều hậu quả. Không chỉ trục xuất vài cán bộ ngoại giao của Đại sứ quán Việt Nam tại Đức về nước, Nhà nước Đức còn thẳng tay tuyên bố tạm thời đình chỉ quan hệ đối tác chiến lược với Việt Nam vào tháng 10/2017 và một tháng sau đó đã thông báo ngừng luôn hiệp định về miễn trừ visa đối với quan chức Việt Nam đi công tác ở Đức.

Hà Nội cũng khó ngờ rằng chỉ một năm sau cuộc khủng hoảng ngoại giao Đức – Việt, cơn khủng hoảng thứ hai mang tên Slovakia – Việt và cả EU – Việt đang chuyển qua giai đoạn mới: thời kỳ đóng băng kéo dài nhiều năm.

“Nếu quý vị tiếp tục nói rằng quý vị không lạm dụng lòng hiếu khách của chúng tôi và công dân bị bắt cóc của quý vị không có mặt trên chuyến phi cơ của chính phủ Slovakia, thì tôi yêu cầu quý vị hãy đưa ra lời giải thích không sai sót về việc quý vị đã đưa ông ta từ Đức về Việt Nam bằng cách nào”, và “Bất kỳ cách giải thích gây hiểu nhầm nào từ phía quý vị cũng sẽ gây ra những hậu quả cho quan hệ song phương giữa chúng ta, và chúng tôi cũng đang sẵn sàng có những hành động hạn chế trên cơ sở vì lợi ích của EU” – Ngoại trưởng Slovakia Lajcak nói thẳng thừng với Bộ trưởng ngoại giao Việt Nam Phạm Bình Minh bên lề cuộc họp tại New York vào tháng Chín năm 2018.

Phát ngôn mang tính ‘tối hậu thư’ của Lajcak xảy ra gần như đồng thời với các cuộc gặp song phương giữa hai công tố trưởng của Slovakia và Đức gặp nhau ở Đức, và giữa bộ trưởng nội vụ của Đức và Slovakia – những cuộc gặp cho thấy tầm mức phối hợp giữa hai nước về vụ Trịnh Xuân Thanh đã được đẩy lên cao hơn nhiều so với vài ba mối liên hệ lẻ tẻ trước đây giữa cảnh sát hai nước.

Cách nói của Lajcak cũng gần như đã chắc chắn về một kế hoạch cho những hành động trả đũa tiếp theo của Slovakia đối với Việt Nam, mà đã được thống nhất bởi Tổng thống Slovakia Andrej Kiska, Thủ tướng Slovakia Peter Pellegrini cùng các cơ quan tư pháp nước này.

Không có bất kỳ lời giải thích nào từ Phạm Bình Minh với Lajcak. Cũng tương tự thái độ câm nín của người đứng đầu ngành ‘ngoại giao Việt Nam thành công chưa từng có’ trước không biết bao nhiêu lần truy vấn của Bộ Ngoại giao Đức và Bộ Ngoại giao Slovakia về vụ Trịnh Xuân Thanh.

Từ tháng Tám năm 2017 đến nay, sự im lặng kiên định và triệt để của Bộ Ngoại giao Việt Nam trước vụ Trịnh Xuân Thanh cho thấy Phạm Bình Minh không dại gì đi ‘đổ vỏ’ cho những kẻ gây ra vụ bắt cóc này. Rất có thể chính vì hành động ‘giãy ra’ như thế mà từ tháng Mười năm 2018, Phạm Bình Minh đã chính thức bị thất sủng trước Nguyễn Phú Trọng.

Chẳng bao lâu nữa, Chính phủ Slovakia – để tự bảo vệ lòng tự trọng của mình – sẽ phải tung ra một quyết định dù rất khó khăn nhưng thật sự cần thiết và cứng rắn với chính thể độc đảng ở Việt Nam và những kẻ bắt cóc.

Sau hai tháng điều tra của cảnh sát Slovakia và được sự hỗ trợ cận kề của cảnh sát Đức, thời điểm chẳng bao lâu nữa trên có thể sẽ rơi vào tháng Mười năm 2018 – chẵn một năm sau vụ Nhà nước Đức thẳng tay tuyên bố tạm thời đình chỉ quan hệ đối tác chiến lược với Việt Nam.

About this website

 

VOATIENGVIET.COM
Chẳng bao lâu nữa, Chính phủ Slovakia – để tự bảo vệ lòng tự trọng của mình – sẽ phải tung ra một quyết định dù rất khó khăn nhưng thật sự cần thiết và cứng rắn với chính thể độc đảng ở Việt Nam và những kẻ bắt cóc.

Đến lượt Pakistan do dự các dự án với Trung Cộng vì lo sợ bẫy nợ

Đến lượt Pakistan do dự các dự án với Trung Cộng vì lo sợ bẫy nợ

Islamabad, Pakistan – Sau một thời gian dài trì trệ, cuộc cải tiến tuyến hỏa xa từ biển Arab đến chân dãy núi Hindu Kush đã trở thành một bài kiểm tra khả năng của Pakistan trong việc cân nhắc lại các dự án “con đường tơ lụa” của Trung Cộng, do lo sợ về nợ nần.

Đây là tuyến hỏa xa đã có từ thời thuộc địa, có trị giá 8.2 tỷ mỹ kim. Dự án hỏa xa nối liền đô thị ven biển Karachi với thành phố Peshawar ở phía tây bắc là dự án lớn nhất trong Sáng kiến Vành đai và Con đường (BRI) của Trung Cộng tại Pakistan. Nhưng Islamabad hiện đã tỏ ra do dự về mặt chi phí và các điều khoản tài chính.

Các thỏa thuận này ngày càng vấp phải nhiều sự phản đối dưới quyền chính phủ mới của nhà lãnh đạo dân túy Imran Khan, người đã lên tiếng cảnh báo về việc tăng mức nợ và tuyên bố rằng đất nước này phải ngưng việc vay mượn nước ngoài. Gần đây, ông Khusro Bakhtyar, Bộ trưởng Bộ Kế hoạch, Phát triển và Cải cách, trả lời với các phóng viên rằng Pakistan đang xem xét cách phát triển mô hình mới, để chính phủ Pakistan không phải gánh chịu tất cả rủi ro.

Chính phủ mới của Pakistan đã tỏ ý muốn xem xét lại tất cả các hợp đồng trong sáng kiến Vành đai và Con đường. Các viên chức nước này lo sợ rằng các thỏa thuận trên đã bị đàm phán sai lầm, tức quá đắt tiền hoặc quá có lợi cho Trung Cộng.

Theo hãng tin Reuters, rằng khi đối diện với sự bất bình từ phía Islamabad, Bắc Kinh vẫn sẵn sàng xem xét lại những dự án chưa bắt đầu.

Việc Pakistan tỏ ra do dự với các khoản đầu tư của Trung Cộng thể hiện khuynh hướng của hàng loạt chính phủ mới ở Sri Lanka, Malaysia và Maldives. Hiện nay, chính quyền mới ở các quốc gia này đều đang cảnh giác về các thỏa thuận được chính quyền tiền nhiệm ký kết với Trung Cộng.

Bây giờ thì họ tỉnh thật rồi.

Dat Nguyen and Nam Chu shared a post.
Image may contain: 1 person, sitting and indoor
Nguyễn Thủy Tiên

Cuộc chiến tranh Việt Nam kéo dài, Hoa Kỳ mới hỏi tướng tài độc nhãn người Do Thái – Goshe Dayan, làm sao để thắng được CSVN.

Ông tướng độc nhãn bình thản trả lời: “Chiến trường Trung Đông có qui ước rõ địch và ta đối diện nhau và trận địa thẳng tắp, còn chiến trường Vietnam địa thế sông ngòi chằng chịt, núi non hiểm trở, lại còn người dân nông thôn miền Nam Vietnam chứa chấp bọn CS nằm vùng. Các anh không bao giờ thắng nổi Việt Cộng, mà chỉ có một cách duy nhứt là các anh rút ra khỏi VN để cho người dân họ nếm mùi CS một thời gian, sau đó các anh trở lại khỏi cần đánh cũng thắng!”

“Muốn thắng Cộng Sản phải thua chúng trước” (Moshe DAYAN)
Đó là phương châm của Tướng độc nhãn gốc Do Thái. Thắng một hiệp chưa chắc thắng cả ván cờ. Dân trí thấp, nói họ không nghe. Chỉ cần thả cho họ sống 40 năm với Cộng sản, họ sẽ tỉnh giấc rồi… SÁNG MẮT – SÁNG LÒNG.

Bây giờ thì họ tỉnh thật rồi. Nhưng cái giá sẽ phải trả là KHÁ ĐẮT.

Nguyên Tổng bí thư Đỗ Mười qua đời

Nguyên Tổng bí thư Đỗ Mười qua đời

Bản quyền hình ảnh  HOANG DINH NAM/GETTY IMAGES
Nguyên TBT Đỗ Mười xem duyệt binh tại Quảng trường Ba Đình ngày 2/9/2005

Nguyên Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam Đỗ Mười vừa từ trần tối ngày 1/10, Thông Tấn xã Việt Nam cho hay.

“Theo tin từ Ban Bảo vệ, chăm sóc sức khỏe cán bộ Trung ương, đồng chí Đỗ Mười, nguyên Tổng Bí thư Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam, sau một thời gian lâm bệnh nặng… đã từ trần hồi 23 giờ 12 phút ngày 1/10/2018, tại Bệnh viện Trung ương Quân đội 108,” thông báo của TTXVN tối thứ Hai viết.

“Thông tin về lễ tang đồng chí Đỗ Mười sẽ được thông báo sau.”

Ông Đỗ Mười ra đi chỉ hơn mười ngày kể từ khi Chủ tịch nước Trần Đại Quang qua đời. Tuy nhiên, thông báo này chưa nói rõ thể thức có phải là quốc tang và nếu có thì là bao nhiêu ngày cho ông Đỗ Mười.

Ông Đỗ Mười, tên thật là Nguyễn Duy Cống, sinh ngày 2/2/1917, tại xã Đông Mỹ, huyện Thanh Trì, Hà Nội.

Ông là Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng thứ ba của nước CHXHCN Việt Nam từ tháng 6/1988 đến tháng 7/1991.

Trước đó, ông từng là Phó Thủ tướng kiêm nhiệm Trưởng ban Cải tạo Công thương nghiệp Xã hội chủ nghĩa, phụ trách vấn đề cải tạo Công thương nghiệp XHCN tại miền Nam.

Ông làm Tổng bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam từ tháng 6/1991 đến tháng 12/1997.

Từ tháng 12/1997, ông làm Cố vấn Ban Chấp hành Trung ương Đảng.

Trước đó, hôm 28/9, báo VietNamNet dẫn lời ông Phan Trọng Kính, trợ lý của ông Đỗ Mười khẳng định: “Cụ nằm ở bệnh viện 108 gần 6 tháng nay”.

Tiến sỹ Phạm Chí Dũng nói về Sấm Trạng Trình

Từ một người nổi tiếng cứng rắn, bảo thủ ông lại gây ngạc nhiên khi ủng hộ cải cách tự do hoá kinh tế, theo một nhà quan sát từ Hoa Kỳ.

“Ông ấy đã tiếp nối được di sản tự do hóa kinh tế của Tổng bí thư Nguyễn Văn Linh,” nhà nghiên cứu Murray Hiebert từ Trung tâm Nghiên cứu Chiến lược và Quốc tế (CSIS) từ Hoa Kỳ nói với BBC.

“Thời gian ông làm TBT là thời gian mà Việt Nam có những dấu mốc lịch sử có ý nghĩa chiến lược sống còn và những đột phá chưa từng có về đối ngoại: gia nhập ASEAN, ký Hiệp định Đối tác và Hợp tác Toàn diện với EU, bình thường hoá quan hệ với Hoa Kỳ, bắt đầu đàm phán BTA…”

‘Đánh tư sản mại bản’

Về di sản của cựu Tổng bí thư Đỗ Mười, trả lời BBC hồi cuối tháng Chín, nhà nghiên cứu Nguyễn Khắc Mai, cựu Vụ trưởng Nghiên cứu, Ban Dân vận Trung ương Đảng, hiện sống ở Hà Nội, nói:

“Một trong hai sự kiện nổi trội liên quan đến ông Đỗ Mười (cùng với việc dự Hội nghị Thành Đô) là chủ trương đánh tư sản hay còn gọi là “cải tạo công thương nghiệp”.

“Theo như tôi hiểu, ông làm điều này rất hung hăng vì học vấn ít, và cuồng tín cao.”

“Hệ lụy của việc cải tạo công thương nghiệp rất bi thảm, khốc liệt, để lại tai họa rất lớn cho dân tộc.”

“Nhưng có vẻ là trong nhiều năm ông Đỗ Mười tự hào về mình đã làm được việc kinh thiên động địa.”

“Đến lúc cuối đời, ông không có vẻ gì ăn năn, hối cải về sai lầm của mình cả.”

Đỗ Mười
Bản quyền hình ảnh   HOANG DINH NAM/AFP/GETTY IMAGES
Cựu Tổng bí thư Đỗ Mười tại đám tang cựu Thủ tướng Võ Văn Kiệt hồi tháng 6/2008

‘Cầu thị’

Trong khi đó, chuyên gia Lê Đăng Doanh, người từng làm thư ký kinh tế cho văn phòng của cựu Tổng bí thư Nguyễn Văn Linh, bình luận với BBC hồi tuần trước:

“Theo như tôi hiểu, ông Đỗ Mười là Đảng viên thực hiện nghiêm túc các chỉ thị của Đảng.”

“Chủ trương “cải tạo công thương” là của tập thể lãnh đạo, còn những người khác có chức vụ cao hơn ông ấy trong Đảng.”

“Nếu những người này không đồng tình thì mình ông ấy không thể làm gì được.”

mười
Bản quyền hình ảnh  HOANG DINH NAM/AFP/GETTY IMAGES
Ông Đỗ Mười (giữa) tại lễ tang Tướng Võ Nguyên Giáp tại Hà Nội hồi tháng 10/2013

“Sau khi được bầu làm Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng năm 1988, ông Đỗ Mười được ghi nhận gửi lời chúc doanh nghiệp làm ăn phát tài, thực hiện đầy đủ chính sách cải cách tiền tệ, chuyển đổi tỷ giá, phát triển kinh tế tư nhân…”

“Ông cũng là lãnh đạo đầu tiên đi Nam Hàn mời gọi đầu tư vào Việt Nam.”

“Nói như vậy để thấy không nên quy trách nhiệm cá nhân cho ông Đỗ Mười vì đó là sai lầm của một thời kỳ.”

Vì sao đại án Thủ Thiêm vẫn không được giải quyết?

Vì sao đại án Thủ Thiêm vẫn không được giải quyết?

Người Thủ Thiêm

Các- Mác từng nói: Khi lợi nhuận tăng lên 100 phần trăm thì cha nó, nó cũng giết. Điều đó cũng có thể hiểu rằng, vì sao người ta bất chấp tình đồng loại, bất chấp đạo lý, bất chấp nghĩa nhân và luật pháp để đuổi hàng vạn người dân cố cựu ra khỏi Thủ Thiêm – vốn là nơi chôn nhau cắt rún của họ để nuốt trọn 160 héc ta đất tái định cư của dân mà Chính phủ đã phê duyệt.

Không có gì khó hiểu khi bùn đen đã trở thành vàng, không có gì khó hiểu khi đất từ hai trăm ngàn đồng lên vài trăm triệu đồng trên mỗi mét vuông.

Trong những trang tiểu thuyết, những tuồng tích kiếm hiệp, thỉnh thoảng ta thấy xuất hiện những tay giang hồ hảo hớn chuyên cướp của người giàu để chia cho người nghèo. Ngay cả cuộc Cách mạng tháng Tám năm 1945, chính quyền Việt Minh cũng tịch thu đất đai của điền chủ để phân phát cho tá điền.

Vậy thì tại sao ngày nay, người ta nhân danh chính quyền của dân, do dân,vì dân, lại đi cướp đất của người dân khốn khổ để giao cho những đại gia bất động sản tiếp tục làm giàu? Điều nầy chỉ có những quan chức trong cuộc mới có thể tự lý giải với lương tâm (nếu có lương tâm) hoặc trả lời trước vành móng ngựa (nếu có thể lôi họ ra được vành móng ngựa).

Sau khi nuốt trọn 160 héc ta đất tái định cư của dân, người ta lại tiếp tục cướp luôn phần đất đai và cả sự sống của những hộ dân nằm ngoài khu quy hoạch. Nghĩa là họ không thể để cho người dân lân cận được “ăn theo” môi trường sang trọng của khu đô thị mới Thủ Thiêm.

Đúng là không còn cảnh người bóc lột người, như lời tuyên truyền sau ngày 30 tháng 4 năm 1975, ngày miền Nam Việt Nam được hoàn toàn giải phóng.  Sau 45 năm được giải phóng, tới nay thì toàn xuất hiện những hình ảnh:  Lợi dụng chức vụ quyền hạn ăn cướp công khai nhà và đất ở của dân nghèo đem chia cho nhau để làm giàu trên mồ hôi, nước mắt, xương máu của dân nghèo.

Làm sao giải quyết được việc ăn cướp công khai này?

Lý giải được  ‘Vì sao không ai giải quyết được ĐẠI ÁN KHU ĐÔ THỊ MỚI THỦ THIÊM’.

Hai ngày mỗi tuần, dân oan Thủ Thiêm và Trường Thịnh quận 2 vẫn tụ tập biểu tình trước Văn Phòng thành ủy, trụ sở UBND thành phố Hồ Chí Minh, Cục III thanh tra chính phủ, để tố cáo bọn ăn cướp…

Xin mời xem một số clip:

Vào trang này xem tin dân oan Thủ Thiêm và Trường Thịnh đòi đất. Tin cập nhật liên tục.

Xin phổ biến để khắp nới trên thế giới thấy mà đau!

Quảng Bình xây xong lại bỏ không

Quảng Bình xây xong lại bỏ không

VTC.VN|BY VTC NEWS
Bảo tàng Tổng hợp tỉnh Quảng Bình được xây dựng với kinh phí đầu tư lên đến hàng chục tỷ đồng nhưng nhiều năm qua luôn trong tình trạng cửa đóng, then cài. 

Bảo tàng Tổng hợp tỉnh Quảng Bình được khởi công xây dựng từ năm 2003 và dự kiến hoàn thành, đưa vào sử dụng vào năm 2004 với kinh phí đầu tư khoảng 17 tỷ đồng do Sở Văn hoá – Thông tin tỉnh Quảng Bình (nay là Sở Văn hoá Thể thao và Du lịch) làm chủ đầu tư. Tuy nhiên, không hiểu vì lý do gì, đến năm 2010, công trình nhà chính của dự án nói trên mới hoàn chỉnh.

Từ đó đến nay, hàng năm, Bảo tàng Tổng hợp tỉnh Quảng Bình chỉ diễn ra một vài cuộc triển lãm được tổ chức ngoài sảnh, còn bên trong bảo tàng vẫn luôn trong tình trạng “cửa đóng, then cài” không thể phục vụ du khách.

– Dòng giống Lạc Hồng trên mảnh đất tự do.

Image may contain: 1 person, standing

– Dòng giống Lạc Hồng trên mảnh đất tự do.

(Bài viết của tác giả Nguyên Thạch)

Một chế độ đầy tàn bạo và nghịch lý sẽ dẫn đến hệ quả của một xã hội đầy nghịch lý, đầy dẫy oan khiên, oái ăm và hết thuốc chữa trên mọi phương diện. Đó là chế độ cộng sản và xã hội Việt Nam ngày hôm nay.

Hãy nhìn sang Singapore, Nam Hàn, Đài Loan, Nhật Bản… Các quốc gia này cũng thuộc Á Châu, cũng là người Châu Á nhưng do đâu họ có được những xã hội trật tự, tốt đẹp, không như ở Việt Nam. Tại sao? Câu trả lời đến giờ ai cũng biết: Do thể chế cùng với các chính sách, và nhất là vì các quốc gia này không theo chủ nghĩa cộng sản.

Cũng là người Tàu nhưng người Tàu ở Đài Loan, ở Singapore khác khẳn so với người Tàu ở Trung Hoa đại lục. Tương tự, những cây cam con Việt Nam mà hạt giống của nó đến từ những cây mẹ VNCH khi bị bứng ra khỏi đất nước, phải bám rễ vươn mầm ở Mỹ, ở Nhật, ở Úc, ở Pháp… đã trở thành những trái cam ngọt.

Hãy đơn cử vài người làm thí dụ như trường hợp nữ khoa học gia Dương Nguyệt Ánh, bà Giao Phan, là một phụ nữ gốc Việt là vị Tổng giám đốc điều hành chương trình đóng tàu sân bay mới của Mỹ. Tuổi trẻ hậu duệ Việt Nam Cộng Hòa như Thiếu tướng Lương Xuân Việt đã làm sáng danh dòng giống Lạc Hồng khi ông được tham mưu trưởng Lục Quân Hoa Kỳ bổ nhiệm làm tư lệnh Lục Quân và Quân Đoàn 1 của Hoa Kỳ tại Nhật.

Ngoài những nam hào, nữ kiệt điển hình như đã nêu tên thì còn rất nhiều tuổi trẻ tài năng nam nữ khác đã thành công và được trọng vọng ở các quốc gia tiên tiến khác trên khắp thế giới:

Philipp Roesler – Phó thủ tướng kiêm Bộ trưởng bộ thương mại liên bang trẻ nhất nước Đức, và cũng như là người gốc Việt đầu tiên làm bộ trưởng tại một quốc gia Châu Âu.

Nguyễn Tường Khang – 12 tuổi được mời thỉnh giảng tại trường đại học Virginia, Hoa Kỳ.

Tiến sĩ Võ Tá Đức – Một thiếu niên đạp xích lô ở Việt Nam
trở thành một khoa học gia nghiên cứu vật lý nguyên tử ở Mỹ.

Nhìn về Việt Nam dưới ách toàn trị độc tài của đảng CSVN, những thanh niên, thiếu nữ cũng mang dòng máu Lạc Hồng, cũng thông minh không thua gì những người cùng thế hệ đang sống ở nước ngoài, nhưng họ cũng chỉ có thể “vươn mình” thành những anh đạp xích lô hoặc là lớp nông dân dầm mưa dãi nắng với tương lai mờ mịt, hay là những cô dâu Đài Loan, những Osin nơi xứ lại quê người. Chắc chắn rằng cũng những con người ấy nếu ở Mỹ, ở Canada, Úc, Anh, Đức, Pháp… trong số họ cũng sẽ có những Dương Nguyệt Ánh, những Giao Phan, những Võ Tá Đức, những Lương Xuân Việt.

Trên mảnh đất cộng sản, với lý lịch cha là sĩ quan “Ngụy” thì nếu kẹt lại ở VN, Lương Xuân Việt chỉ có quyền thất nghiệp hay đi làm nghề tự do hoặc lang thang chứ chưa chắc gì đã được đi nghĩa vụ quân sự để làm lính trơn thôi chứ chưa dám mơ tới được là tướng VC. Muốn có đủ tiêu chuẩn để làm quan, làm tướng Việt Cộng thì phải hội đủ 4 điều kiện: Lý lịch bần cố nông, dại, hèn và tham. Cho nên Hồ Chí Minh cùng ĐCSVN nới đưa ra tiêu chí “Hồng hơn Chuyên” là vậy.

Trên mảnh đất cộng sản, những con người mang dòng máu Lạc Hồng kiêu hãnh đã bị các chính sách ngu dân để trị của ĐCSVN biến thành những con người lớn mà chưa không, hùng nhưng chưa dũng.

Hãy nghe một ông chủ hãng người Nhật giảng giải cho những công nhân Việt Nam của một công ty do ông ta làm chủ đại khái rằng: Các bạn đã lớn, đã đủ tuổi và đủ sức làm việc, tuy đã lớn nhưng các bạn chưa đủ khôn. Này nhé, khi trong số công nhân của các bạn ăn cắp những vật dụng của hãng thì các bạn có nghĩ rằng vì tệ nạn ăn cắp quá phổ thông đó nên tôi đã trả lương cho các bạn thấp để trừ vào các khoản bị mất mát đó mà chúng tôi vẫn còn lời hơn nhiều. Thay vì hãng chúng tôi trả cho các bạn 10 triệu một tháng, thì chúng tôi đã cắt đi một nửa 5 triệu, vậy các bạn chỉ lãnh được 5 triệu. Thế thì các bạn hãy trả lời tôi, ai khôn hơn ai?

Còn cái hùng thì sao? Hình ảnh khá phổ thông ở xã hội Việt Nam ngày nay, giờ đây những cảnh ngáo đá, cướp giật, kênh kiệu, gây gỗ, đâm chém nhau nhan nhãn giữa thanh thiên bạch nhật, nó không chỉ xảy ra ở các thành phố đông người mà còn xuất hiện ngay cả ở những thôn quê hẻo lánh. Hẳn chúng ta cũng đã nghe tận tai, thấy tận mắt những cảnh giật bóp, giật dây chuyền, cướp xe ngay giữa ban ngày, những cảnh rượt nhau chém tận mạng chỉ vì những cái cọ quẹt xe cộ, hoặc vì những nét nhìn thiếu thiện cảm cho bọn côn đồ. Đây là những nét tuy cá biệt nhưng hiện trạng này đang có xu hướng tràn lan rộng khắp như trộm cắp, xì ke ma túy đã khiến toàn bộ xã hội lo ngại vô cùng. Còn trạng thái xã hội thờ ơ vô trách nhiệm của đại đa số dân chúng trước hiện tình đất nước đã và đang mất dần đất đai, biển đảo, tham nhũng, nhũng nhiễu, độc tài đứng trên luật pháp của ĐCSVN và guồng máy cầm quyền thì người dân hầu hết dân chúng không dám xuống đường tỏ thái độ phản kháng.
Nhưng xin đừng lên án 90 triệu người dân đang phải sống dưới ách cai trị cộng sản. Trong một môi trường sống lành mạnh, dưới một chính thể Dân Chủ Nhân Quyền và Nhân Bản thì chính họ sẽ là những lớp thanh niên đúng nghĩa. Họ sẽ là những thanh niên vệ quốc với đầy đủ khí khái của những công dân bảo vệ quốc gia, và sẽ không bao giờ chịu khuất phục với giặc ngoại bang Tàu cộng.

Chính tà quyền cộng sản đã giết chết khí phách hùng anh và đầu độc tâm hồn của họ từ lúc họ vừa mới chào đời cho đến khi trưởng thành.

Do đó, nhìn lại… Nếu, một cái nếu đầy oan nghiệt với vô vàn đau xót, là giá như ngày mất nước 30 tháng Tư 1975, miền Nam đã chiến thắng CSBV thì ngày ấy hẳn đã không là ngày Quốc Hận, mà là Quốc Hỉ, ngày khởi đầu để toàn dân của cả 2 miền Nam Bắc cùng nhau đưa đất nước Việt Nam tuy chưa chắc là là hơn hẳn Nhật Bản, Singgapore, Nam Hàn, Đài Loan nhưng ít ra là không chạy theo ngửi khói Thái Lan, Philipines, Mã Lai và thậm chí ngay cả Miên, Lào. Đó là điều khác biệt cơ bản giữa Tự Do Dân Chủ Nhân Quyền và độc tài cộng sản. Hay nói rõ ràng hơn nữa là cả nước sẽ ngẩng mặt cho nét vinh quang tự hào về VNCH thay vì ngoảnh mặt thờ ơ dưới cái chế độ cùn mạt với tên gọi CHXHCNVN mà đại đa số tuy có lớn nhưng chưa khôn, tuy có anh hùng nhưng còn vắng bóng trí, dũng.

Và nếu không có cái ngày oan nghiệt 30/4 thì đất nước Việt Nam ngày hôm nay chắc chắn sẽ có hàng ngàn, hàng vạn Dương Nguyệt Ánh, Lương Xuân Việt trong số 90 triệu người Việt Nam hiền hoà, nhân bản.

Để kết thúc, người viết mạn phép trích đăng lại bài thơ của cô giáo Trần Thị Lam, một nhân chứng sống trong lòng chế độ xã nghĩa ưu việt này.

Đất nước mình ngộ quá phải không anh
Đất nước mình ngộ quá phải không anh 
Bốn ngàn tuổi mà dân không chịu lớn 
Bốn ngàn tuổi mà vẫn còn bú mớm 
Trước những bất công vẫn không biết kêu đòi…

Đất nước mình lạ quá phải không anh 
Những chiếc bánh chưng vô cùng kì vĩ 
Những dự án và tượng đài nghìn tỉ 
Sinh mạng con người chỉ như cái móng tay…

Đất nước mình buồn quá phải không anh 
Biển bạc, rừng xanh, cánh đồng lúa biếc 
Rừng đã hết và biển thì đang chết 
Những con thuyền nằm nhớ sóng khơi xa…

Đất nước mình thương quá phải không anh 
Mỗi đứa trẻ sinh ra đã gánh nợ nần ông cha để lại 
Di sản cho mai sau có gì để cháu con ta trang trải 
Đứng trước năm châu mà không phải cúi đầu…

Đất nước mình rồi sẽ về đâu anh 
Anh không biết em làm sao biết được 
Câu hỏi gửi trời xanh, gửi người sau, người trước 
Ai trả lời dùm đất nước sẽ về đâu…

Trần Thị Lam
Trường PTTH chuyên Hà Tĩnh.

VN: Quanh than phiền về lối viết báo ‘theo chỉ đạo’

Van H Pham
VN: Quanh than phiền về lối viết báo ‘theo chỉ đạo’

Dư luận Việt Nam mới đây ồn ào về hai bài viết trên báo nhà nước, mà họ cho là điển hình của lối viết báo ‘theo chỉ đạo’.

Đó là hai bài viết về hai lãnh đạo quốc gia, Tổng thống Mỹ Donald Trump, đăng trên báo Tuổi Trẻ, và về cố Chủ tịch nước Việt Nam Trần Đại Quang, trên báo Phụ nữ.
‘Sự đơn độc của ông Trump’

Bài viết trên báo Tuổi Trẻ với tiêu đề “Ông Trump đơn độc tại Liên Hiệp Quốc” ngày 27/9 ngay lập tức gặp phải phản ứng từ cộng đồng mạng

“Phát biểu không giống ai tại Phiên họp cấp cao Đại hội đồng LHQ đang diễn ra tại New York, Tổng thống Mỹ Donald Trump đơn độc và hứng chịu phản ứng gay gắt từ nhiều phía,” bài viết có đoạn.

Tác giả bình luận rằng bài phát biểu thứ hai của ông Trump trong phiên họp “được cho là đã ‘vả thẳng’ và trật tự thế giới”. Và rằng “Như thể đang phát biểu trước quần chúng cả nước chứ không phải các nguyên thủ quốc gia, ông Trump khẳng định nước Mỹ đã trở thành “một quốc gia mạnh mẽ, an toàn và giàu có hơn” kể từ khi ông nắm quyền”.

Để chứng minh ông Trump ‘đơn độc’, tác giả bài báo đưa ra hai ví dụ: Tổng thống Pháp chỉ trích các chính sách của chính quyền Trump và Tổng thống Iran chỉ trích lệnh trừng phạt kinh tế của ông Trump.

Để minh họa, bài báo đăng tấm ảnh ông Trump đang ngồi một mình trên ghế.

Phản ứng về nội dung bài báo này, bạn đọc Vỹ Đặng viết trên Facebook: “Tôi thấy bài báo này đơn độc! Nếu Tuổi Trẻ tiếp tục như thế này, thì Tuổi Trẻ sẽ đơn độc!”

Bình luận của Vỹ Đặng lập tức nhận được hàng ngàn lượt like, chia sẻ và bình luận.

Facebooker Bùi Thanh Tuấn Anh Vỹ viết: “cái quan trọng là ổng nói và làm được những gì. Em đã thấy ông ta như một thanh nam châm mà thế giới đang bị hút vào. Ông ta không hề đơn độc như báo Tuổi Trẻ nói.”

Một người tên Dinh Bac thì cho rằng “thời hạn ba tháng [đình bản] hết không phải đương nhiên Tuổi Trẻ Online sẽ có lại, phải nịnh một chút chứ… thông cảm cho người ta, chết cũng làm ma xứ này!”

Facebooker Thanh Sơn bình luận: “Truyền thông Việt Nam ngày càng lộ rõ bộ mặt tiêu cực. Xuyên tạc, nói sai sự thật cũng như bưng bít. Những hình ảnh của lãnh đạo Việt Nam bị phản đối khi ra nước ngoài thì không thấy. Ngẫm mà bái phục truyền thông Việt Nam.”

Người có tên Phong Hoàng Thanh cho rằng “viết báo theo chỉ đạo thì chỉ có vậy” còn Ngọc Tú Đoàn Nguyễn thì nói “Buồn cho người cầm bút”.

Một số tài khoản Facebook khác, như Huân Cao Tưởng, tỏ ra thất vọng về tờ báo từng được cho là uy tín nhất Việt Nam: “Tuổi trẻ thế nào, thì ra cũng chỉ tầm thế này.”

Trong khi đó, Nguyên Tống Dân nói “người dân giờ đọc và nghe tiếng Anh lõm bõm rồi Tuổi trẻ ạ. Không phải thời thích nói gì thì nói nữa đâu.”

Một số người khác tỏ ra rất bất bình, như một tài khoản tên Việt Hoàng, với đề nghị “tờ này [báo giấy] cũng nên đình bản như Tuổi trẻ online thôi”.

Luật sư Lê Công Định, trong một bài viết trên Facebook cá nhân, bình luận rằng dẫu ông Trump có ‘đơn độc’ tại Liên Hiệp Quốc như Tuổi Trẻ viết, thì “tư tưởng loại bỏ dứt khoát chủ nghĩa cộng sản và chủ nghĩa xã hội của ông được toàn dân Việt Nam đồng thuận và cảm kích.”

Hồi tháng Bảy, báo Tuổi Trẻ Online bị Bộ Thông tin và Truyền thông đình bản ba tháng do đăng phát ngôn của cố chủ tịch Trần Đại Quang về luật Biểu tình, dù sau đó đã sửa nội dung.

Hôm thứ Ba 25/9, Tổng thống Donald Trump vừa có bài phát biểu tại Đại Hội đồng Liên Hiệp Quốc (UNGA) nơi ông nhắc đến những thành tựu mà chính quyền của ông đã đạt được “chỉ trong chưa đầy hai năm”, sự cần thiết phải thay đổi hệ thống thương mại thế giới và tình hình khủng hoảng ở Venezuela mà theo ông là do chủ nghĩa xã hội gây ra.

Ông Trump nói rằng “Gần như ở nơi nào mà chủ nghĩa xã hội hay chủ nghĩa cộng sản đã được thử nghiệm, chúng cũng gây ra đau khổ, tham nhũng và mục nát. Cơn khát quyền lực của chủ nghĩa xã hội dẫn đến sự bành trướng, thôn tính và đàn áp. Tất cả các quốc gia trên thế giới cần chống lại chủ nghĩa xã hội và sự bần cùng mà nó mang lại cho tất cả mọi người.”

Bài phát biểu của ông Trump đã nhận được sự ủng hộ của giới bất đồng chính kiến tại Việt Nam.
********

‘Đèn đom đóm của ông Quang’

Cách đó khoảng một tuần, cư dân mạng cũng phản ứng với bài viết trên báo Phụ nữ Việt Nam nhan đề “Vĩnh biệt cậu học trò nghèo bắt đom đóm làm đèn học”, đăng tải sau ngay khi cố chủ tịch nước Trần Đại Quang qua đời.

Bài viết có đoạn: “Trong mắt người thân, Chủ tịch nước Trần Đại Quang là một học trò siêng năng từ tấm bé. Gia đình khó khăn, cậu học trò ấy từng phải bắt đóm đóm vào vỏ trứng làm đèn học tới đêm thâu…”

Nhiều ý kiến bình luận rằng dù để tỏ lòng thương tiếc vị chủ tịch nước thì tác giả bài báo cũng không nên viết ‘phi thực tế’ như vậy vì có thể làm ảnh hưởng thanh danh chủ tịch.

Luật sư Lê Ngọc Luân bình luận trên Facebook cá nhân rằng “Nếu là người thân, tôi sẽ đề nghị gỡ bài báo dưới đây.”

Ông Luân giải thích: “Thú thật, ngày xưa tôi nghe ba mẹ nói bắt đom đóm bỏ vào vỏ trứng học sẽ giỏi và tôi cũng tin nên bắt bỏ vào trứng khiến nó chết vì thở thông nổi. Sau này lớn lên mới biết đó chỉ là câu chuyện dân gian khích lệ sự hiếu học mà thôi.”

“Chỉ trách tại sao người cầm bút lại có thể viết ra những dòng như thế. Họ không biết thẹn lòng mình hay sao?”

Nhà báo Nguyễn Như Phong thì đặt câu hỏi về ‘tư duy của nhà báo’ ngày nay. “Hình như người viết không biết phân tích, đánh giá độ thực hư của câu chuyện kể.”

“Tại sao chuyện ca ngợi những tấm gương hiếu học có từ thời xửa thời xưa mà ví dụ hay được dẫn nhất là “bắt đom đóm bỏ vào vỏ trứng làm đèn”, hoặc luyện viết chữ Hán đến nỗi ” lõm viên gạch lát sân”… nay dám “gán” vào cho Chủ tịch Trần Đại Quang?”

“Phải hiểu đó là những giai thoại. Và chuyện người ta kể chủ tịch bắt đom đóm làm đèn cũng chỉ nên coi là giai thoại.”

Ông Phong cũng kể kinh nghiệm cá nhân thời đi sơ tán, khi ông học lớp Năm, từng bắt đom đóm bỏ vào vỏ quả trứng nhưng “thật thất vọng vì ánh sáng lập lòe xanh nhợt của con đom đóm chẳng xuyên qua được vỏ trứng để đủ làm thành ‘ngọn đèn’.

“Ca ngợi Chủ tịch nước hiếu học thì thiếu gì dẫn chứng, thiếu gì chi tiết… Còn lấy chuyện bắt đom đóm làm đèn, chỉ làm tổn hại thanh danh chủ tịch mà thôi,” nhà báo Nguyễn Thanh Phong kết luận bài viết trên Facebook cá nhân.

Nhiều Facebooker khác cũng chia sẻ kinh nghiệm ‘bắt đom đóm’ tương tự. Như cây bút Hằng Thanh viết hồi bé từng bắt đom đóm cho vào lọ thủy tinh nhưng ‘không sáng’, dù thử nghiệm nhiều lần.

“Dạo này xuất hiện thứ báo chí thiệt là kinh dị khiến người được viết cũng lạy cả nón,” Facebooker này viết.

Cầu kỳ hơn, Facebooker có một bài phân tích dài về độ sáng, đặc tính sinh học và mùa xuất hiện của đom đóm.

Văn Song Nguyễn tính toán và cho rằng để có độ sáng như bóng đèn sợi đốt 60W sẽ cần 28.622 con đom đóm!

Hơn nữa, ánh sáng của đom đóm “không đồng nhất thành một dải mà thay đổi theo tần suất lập lòe của nó. Nên cái đèn đom đóm sẽ nhấp nháy liên tục. Mà nó lại nằm trong vỏ trứng thì không đủ sáng liên tục được… “

“Đom đóm chỉ xuất hiện vào mùa hè… Mà mùa hè thì xưa nay học sinh nghỉ học.”

Tuy nhiên cũng có lác đác một vài ý kiến ủng hộ, cho rằng việc học bằng đèn đom đóm là có thật.

Nhà báo Phạm Trung Tuyến viết trên Facebook rằng ở quên thời xưa trẻ em nào cũng quen với việc bắt đom đóm làm đèn và ai “không tin đèn đom đóm có thể đọc sách, kể cũng là một sự thiệt thòi.”

Cây bút Thinh Nguyen cũng chia sẻ rằng bản thân đã từng ngồi học bằng ánh sáng đom đóm những ngày nhà hết dầu, và những người phản đối chuyện này “hầu hết là những người chưa trải qua thời kỳ đó”.

‘Không kiểm duyệt’ nhưng có ‘định hướng’

Không phải ngẫu nhiên mà dư luận cho rằng truyền thông Việt Nam ‘viết theo chỉ đạo’.

Để kiểm duyệt thông tin trên mạng internet, Quân đội Nhân dân Việt Nam đã xây dựng một đội ngũ hàng ngàn người gọi là Lực lượng 47 để đối phó với những “quan điểm sai lầm” và “tuyên truyền chống nhà nước”.

Theo một báo cáo của tổ chức Freedom House năm 2016, môi trường truyền thông của Việt Nam là một trong những môi trường khắc nghiệt nhất ở châu Á, nơi Đảng Cộng sản Việt Nam kiểm soát mọi kênh truyền thông và có ‘quy chế hoạt động’ cho các toàn soạn báo.

“Đảng Cộng sản thường xem các phương tiện truyền thông như một công cụ để quảng bá chính sách của đảng và nhà nước, và chính quyền thường can thiệp trực tiếp vào nội dung.”

“Các cuộc kêu gọi cải cách dân chủ và tự do tôn giáo, các bài báo về tham nhũng của quan chức cấp cao, về tranh chấp quyền sử dụng đất và chỉ trích mối quan hệ với Trung Quốc là những vấn đề phổ biến nhất để bị kiểm duyệt hoặc trừng phạt.”

“Trước nguy cơ bị sa thải hoặc mắc vào các vấn đề về pháp lý, nhiều nhà báo đã thực hiện “tự kiểm duyệt”, báo cáo của Freedom House cho hay.

Chính quyền Việt Nam bác bỏ những điều này.

Trong phiên chất vấn Bộ trưởng Thông tin và Truyền thông Trương Minh Tuấn, ngày 17/11/2017, ông Tuấn nói: “Tôi khẳng định Việt Nam không có chế độ kiểm duyệt báo chí”, theo VnExpress.

Tuy nhiên ông cũng cho hay rằng Ban Tuyên giáo Trung ương “thực hiện công tác định hướng báo chí theo điều lệ, nghị quyết của Đảng; theo Hiến pháp và quy định pháp luật liên quan”.

About this website

 

BBC.COM
Cộng đồng mạng Việt Nam mới đây ồn ào về hai bài viết trên báo nhà nước, mà họ cho là điển hình của lối viết ‘theo chỉ đạo’.