Cán bộ bị tạm đình chỉ được bổ nhiệm cục trưởng Cục Hải Quan Hà Nội

Cán bộ bị tạm đình chỉ được bổ nhiệm cục trưởng Cục Hải Quan Hà Nội

HÀ NỘI, Việt Nam (NV) – Từng bị tạm đình chỉ chức vụ cục trưởng tại Tổng Cục Hải Quan, chưa đầy hai năm sau, người này được bổ nhiệm làm cục trưởng Cục Hải Quan Hà Nội.

Ngày 2 Tháng Mười, 2018, bà Vũ Thị Mai, thứ trưởng Bộ Tài Chính, đã trao quyết định bổ nhiệm có thời hạn ông Dương Phú Đông, cục trưởng Cục Kiểm Tra Sau Thông Quan, Tổng Cục Hải Quan, giữ chức cục trưởng Cục Hải Quan thành phố Hà Nội từ ngày 1 Tháng Mười.

Theo báo Pháp Luật TP.HCM, ông Đông chính là một trong những cán bộ hải quan bị tạm đình chỉ công tác liên quan đến sai phạm trong nhập cảng xe BMW của Công Ty Cổ Phần Ô Tô Âu Châu (Euro Auto). Vụ việc này được dư luận đặc biệt quan tâm suốt một thời gian dài.

Như vậy, bẵng đi một thời gian, ông Đông “đã trở lại và lợi hại hơn xưa.”

Hồi giữa Tháng Mười Hai, 2016, ông Đông đã bị đình chỉ chức vụ cục trưởng Cục Kiểm Tra Sau Thông Quan 15 ngày để “điều tra làm rõ trách nhiệm người đứng đầu đơn vị trong thi hành nhiệm vụ công vụ kiểm tra sau thông quan,” do liên quan đến lô xe hơi nhập lậu.

Trước đó, cuối Tháng Mười Một, báo chí Việt Nam loan tin, Bộ Tài Chính đã yêu cầu dừng thông quan các lô hàng nhập cảng xe hơi BMW, sau khi cho rằng lô xe này do công ty Euro Auto dùng tài liệu giả để nhập cảng.

Euro Auto được cho là “cố ý không cung cấp giấy chứng nhận xuất xứ hàng hóa (C/O) và các hồ sơ, chứng từ, tài liệu của xe hơi BMW do công ty nhập cảng, có dấu hiệu gian lận lừa dối khách hàng.”

Ngoài ra, Bộ Tài Chính cũng cho biết, Euro Auto còn “sử dụng tài liệu giả như hợp đồng mua bán, hóa đơn thương mại… để nhập khẩu xe hơi BMW.” Tổng Cục Hải Quan đã làm việc với Viện Kiểm Sát Nhân Dân Tối Cao và đề nghị khởi tố vụ án đối với những hành vi sai phạm của công ty Euro Auto.

Báo Pháp Luật TP.HCM cho hay, trả lời báo chí khi đó, ông Đông nói: “Tôi không ký gì vì giao cục phó và cán bộ làm hết. Cấp trên thấy cần phải giải trình thêm thì làm. Sau giải trình không có việc gì nữa nhưng vì tôi là người đứng đầu đơn vị nên tổng cục có quyết định đình chỉ công tác đối với tôi để báo cáo trách nhiệm người đứng đầu về vụ việc này.”

TBT Trọng được giới thiệu làm Chủ tịch nước: Nhất thể hóa “hợp lòng dân”

Toàn bộ Ban Chấp hành Trung ương Đảng hôm 3/10 nhất trí đề cử Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng làm chủ tịch nước với phương án nhất thể hóa hai chức danh cao nhất của nhà nước Việt Nam, sau khi Chủ tịch Trần Đại Quang qua đời, đang trở thành hiện thực.

Thông cáo phát đi từ Văn phòng Trung ương Đảng về ngày làm việc thứ hai trong khuôn khổ Hội nghị TƯ 8 được truyền thông trong nước trích dẫn cho biết 100% nhất trí giới thiệu ông Trọng để Quốc hội bầu giữ chức Chủ tịch nước Việt Nam tại Kỳ họp thứ 6, Quốc hội khóa 14.

Đây được coi là sự sao chép của mô hình được Đảng Cộng sản Trung Quốc áp dụng từ nhiều năm nay trong đó Tập Cận Bình kiêm hai chức vụ cao nhất.

Trước đó trong ngày 3/10, đồng loạt các báo lớn trong nước trích lời nguyên Chủ nhiệm Văn phòng Quốc hội Vũ Mão ủng hộ mô hình tổng bí thư làm chủ tịch nước. Ông Mão nói ông ủng hộ nếu tổng bí thư được bầu làm chủ tịch nước bởi đây là phương án “tốt nhất” trong tình hình hiện nay.

“Niềm tin của người dân đặt vào Tổng Bí thư ngày càng mạnh mẽ, đây là thời điểm chín muồi để Trung ương triển khai việc thực hiện mô hình tổng bí thư làm chủ tịch nước,” ông Mão, nguyên Ủy viên TƯ Đảng, nói. Ông cho rằng phương án này “hợp lòng dân.”

Tuy nhiên theo hai người hiện đang sống trong nước cho VOA biết hôm 3/10, chưa có một cuộc khảo sát ý kiến nào được thực hiện để cho thấy sự ủng hộ của người dân đối với việc hợp nhất hai chức danh tổng bí thư và chủ tịch nước.

“Tôi thấy chưa có trưng cầu dân ý thì chưa thể nói là lòng dân như thế nào cả,” Luật sư Hà Huy Sơn từ Hà Nội cho biết và nói rằng bản thân ông không ủng hộ nhất thể hóa vì “nó tập trung quyền lực” vào tay một người và như vậy “không tốt cho dân chủ và xã hội.”

Từ Nha Trang, nhà báo Võ Văn Tạo cho rằng nhận định của ông Mão là “không đúng” và “hồ đồ” vì nó không dựa trên một thăm dò xã hội nào cả.

Theo quan sát của VOA, có những bình luận của độc giả trên các trang báo mạng trong nước ủng hộ việc ông Trọng kiêm chức chủ tịch nước.

Một bạn đọc của Dân Trí có tên Nguyễn Huy Hoàng viết: “Nếu kỳ họp Quốc hội lần này thống nhất bầu tổng bí thư đảm nhiệm luôn vai trò chủ tịch nước, chắc chắn nhân dân ta sẽ được hưởng nhiều quyền lợi từ tư tưởng, đạo đức và cái tâm, cái tầm của ông Nguyễn Phú Trọng.”

Nhà báo Tạo cho rằng có nhiều người dân là đảng viên trong nước ủng hộ chiến dịch “đốt lò” – tức cuộc chiến chống tham nhũng – của ông Trọng nên vị Tổng bí thư này đã gây được cảm tình đối với họ khi đưa những đảng viên ‘có cỡ’ như cựu Ủy viên TƯ Đảng Đinh La Thăng ra tòa xử.

“Nhưng họ chỉ thấy như thế thôi chứ họ không thấy một cách toàn diện là có rất nhiều người tham nhũng rất nặng nhưng không bị xử lý.” Ông Tạo, cũng là một cựu binh, gọi chiến dịch ‘đốt lò’ của ông Trọng là “chống tham nhũng có định hướng.”

Mặc dù việc nhất thể hóa được một số người ủng hộ cho rằng sẽ giảm được biên chế khi hợp nhất các chức danh, nhưng trong một thể chế không có đa nguyên chính trị và tam quyền phân lập thực sự như ở Việt Nam, việc kiểm soát quyền lực sẽ rất khó để thực hiện, theo nhà báo Tạo.

Tuy nhiên, với quyết định chưa từng có trong lịch sử của Bộ Chính trị Việt Nam hôm 3/10, việc nhất thể hóa, mà lần đầu tiên được đưa ra vào tháng 4/2017, đang dần trở thành hiện thực. LS Sơn cho rằng cần phải sửa đổi Hiến pháp để đưa Đảng Cộng sản, cơ quan mà ông Trọng đang lãnh đạo, vào cơ cấu của nhà nước để chịu trách nhiệm trước pháp luật nhằm kiểm soát quyền lực của người đứng đầu.

“Theo như hiến pháp hiện nay mới ghi là Đảng có quyền nhưng thực chất Đảng không có trách nhiệm gì trước pháp luật cả và ông Tổng bí thư không bao giờ bị chất vấn trước Quốc hội.”

LS Sơn cho rằng bản hiến pháp hiện nay mâu thuẫn về mặt logic khi quy định “Đảng lãnh đạo” nhưng “Quốc hội là cơ quan quyền lực cao nhất.” Do đó vị luật sư này đề xuất rằng Hiến pháp cần thay đổi để buộc Đảng phải là nơi trịu trách nhiệm cao nhất.

(Nếu không vào được VOA, xin hãy dùng đường link vn510.com hoặcvn73.com để vượt tường lửa)

About this website

VOATIENGVIET.COM

Toàn bộ Ban Chấp hành Trung ương Đảng hôm 3/10 nhất trí đề cử Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng làm chủ tịch nước với phương án nhất thể hóa đang trở thành hiện thực

Cái chết của ông Trần Đại Quang và ‘các đồng chí khác’…

Cái chết của ông Trần Đại Quang và ‘các đồng chí khác’…

Võ Thị Hảo
2018-09-21
Cố Chủ tịch nước Trần Đại Quang ở Hà Nội hôm 23/3/2018

Cố Chủ tịch nước Trần Đại Quang ở Hà Nội hôm 23/3/2018

 AP

Ông Trần Đại Quang đã chết vào sáng 21.09.2018…Tin từ UB bảo vệ sức khỏe TƯ nói rất mập mờ: ‘đồng chí đã mắc loại virus hiếm và độc hại, trên thế giới chưa có thuốc chữa’, đưa về cái chết của ông trước khi nhà nước tung ra cáo phó.

Miếng ‘virus hiếm’:

Điều lạ là rất ít người ngạc nhiên về cái chết của ông. Lâu nay đã có vô số lời đồn đoán rằng ông đã bị vô hiệu hóa và đầu độc theo kiểu Nguyễn Bá Thanh trước đây. Đúng sai không rõ, nhưng những dịp ông vắng mặt dài ngày đi chữa bệnh ở Nhật đã được những trang ‘lề dân’ đưa tin, dù báo chí chính thống im bặt. Trong những tháng gấn đây, gương mặt tiều tụy và dáng đi kiệt sức của ông đã được dân mạng đưa cận cảnh kèm lời bình luận về một cái chết không xa được báo trước.

Hình minh họa. Người biểu tình ở Hà Nội bị an ninh bắt hôm 10/6/2018 .
Hình minh họa. Người biểu tình ở Hà Nội bị an ninh bắt hôm 10/6/2018 .Courtesy FB Hiển Trịnh

Dưới thời cai trị của ông Trần Đại Quang, đặc biệt từ khi ông làm Bộ trưởng công an năm 2011 rồi từ 2.04.2016 lên làm Chủ tịch nước, nhân quyền và tự do ngôn luận bị đàn áp tàn bạo tăng tốc. Đặc biệt nhất là công an giả dạng côn đồ cài cắm vào những cuộc biểu tình ôn hòa để chính quyền lấy cớ đàn áp dân. Công an cũng giả dạng côn đồ đi đánh đập những nhà bất đồng chính kiến và dân oan khiếu kiện. Thậm chí công an và quân đội còn kết hợp cùng nhau thành những đội quân mang vũ khí hùng hậu chỉ để hỗ trợ doanh nghiệp cướp đất của dân, buộc người dân phải dật dờ trôi dạt đầu đường xó chợ. Đến khi dân khiếu kiện về cái sai của việc làm trái pháp luật của chính quyền, doanh nghiệp và công an thì những người có trách nhiệm thờ ơ, dân lại bị đánh đập, đàn áp tiếp với những tội vu cáo là ‘gây rối trật tự công cộng’ với những bản án phi pháp hết sức nặng nề và có những người phải tự thiêu vì quá oan trái. Vụ án Đồng Tâm, Thủ Thiêm… chỉ là một vài trong số những ví dụ khiến người dân phẫn nộ.

Ông Trần Đại Quang, đã hẳn là một trong những nhân vật quan trọng tạo tác ‘nền công an trị’ nhấn chìm quốc gia này trong đàn áp bất đồng chính kiến và bạo lực. Trong bức màn bưng bít thông tin bí mật, có lần nào ông đã ‘tình giấc’ và phát biểu đôi lời đứng về phía dân chúng? Những gì ông và các cá nhân trong hệ thống cầm quyền VN đã gây hại cho dân từ trước đến nay đương nhiên sẽ được lịch sử ghi nhận và được phán xét công bằng, như những bài học cần nhắc mãi để VN và nhân loại cần nhận diện và ngăn chặn ngay từ ban đầu nền độc tài toàn trị gây hậu họa cho dân.

Chết hay ‘mất tích’ hay bị thay thế?

Đáng tiếc là cái chết của ông Trần Đại Quang chưa hẳn là một cái chết thông thường. Nghi vấn về cái chết của ông đặt ra những câu hỏi quan trọng về thực trạng phân rã của hệ thống cầm quyền, đặc biệt là đảng. Phải chăng, cái chết của ông là của ‘một trong những đồng chí khác’ nằm trong hệ thống cầm quyền, vốn đã bất thường nhưng còn bất thường hơn dưới thời vai trò của Chính phủ và Chủ tịch nước, Quốc hội hoặc bên trong là nhập làm một, hoặc bị chèn ép hoàn toàn lu mờ kể từ sau Đại hội 12 của đảng CS VN, với sự lên ngôi cầm quyền gần như tuyệt đối của nhóm ông Nguyễn Phú Trọng, sau khi ông thống lĩnh cả ruột gan của hệ thống tổ chức đảng Bộ Công an và Bộ quốc phòng?

Sau dồn dập những văn bản hợp tác hoàn toàn bất bình đẳng, gây thiệt hại cho VN được ký kết giữa đảng CSVN và TQ, cho đến việc thúc đẩy QH thông qua Luật đặc khu, đã thông qua luật An ninh mạng, và gần đây nhất là việc cho lưu hành đồng Nhân dân tệ TQ song song với đồng VN dưới danh nghĩa là ‘ở vùng biên giới’, rồi chấp nhận cùng TQ khai thác biển Đông, trong khi rõ ràng là để mặc cho TQ xâm lược biển , thì vai trò của Chủ tịch nước và Thủ tướng CP, Quốc hội VN càng trở nên mờ nhạt. Hồi 19.06.2018, ông được dư luận cho là đã bị ‘bịt miệng’, khi phát biểu trước cử tri và báo chí rằng ủng hộ việc đưa luật Biều tình ra QH xem xét. Lời nói của ông hoàn toàn không có gì sai nhưng phải chăng sự sợ hãi của kẻ nắm quyền lực tuyệt đối đã ép buộc ông phủ nhận lời ông đã nói và báo Tuoitre Onleine đã phải đình bản oan uổng 3 tháng trời?

Ông Trần Đại Quang khi còn sống đã là một người ngoan trong hệ thống. Cũng như ông Đinh Thế Huynh hay ông Phùng Quang Thanh…đang mất tích với lý do ‘chữa bệnh’ đâu đó và khả năng là ‘chết trong khi đang sống’. Đó là cái chết tức tưởi của những ‘đồng chí khác’ dù họ vốn vấn ngoan.

Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng (giữa), Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc (phải) và Chủ tịch nước Trần Đại Quang (trái) chụp ảnh tại lễ bế mạc Đại hội đảng Cộng sản Việt Nam ở Hà Nội hôm 28/1/2016
Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng (giữa), Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc (phải) và Chủ tịch nước Trần Đại Quang (trái) chụp ảnh tại lễ bế mạc Đại hội đảng Cộng sản Việt Nam ở Hà Nội hôm 28/1/2016 AFP

Các đồng chí trong hệ thống cầm quyền tham nhũng, đã rất nhiều đồng thuận với nhau để đàn áp dân, mỵ dân và ngu dân, đồng thuận cùng bán rẻ đất nước. Các đồng chí ấy đã cùng chia chác nhau, sát cánh bên nhau hưởng nhiều quyền lợi đen nhưng đến một ngày vì những lý do nào đó các đồng chí bỗng dưng không sát cánh với nhau nữa. Một số đồng chí liền trở thành những ‘đồng chí khác’.

Có thể chỉ vì ‘đồng chí khác ấy đã biết quá nhiều. Biết quá nhiều là tội lớn cần loại trừ, kể cả khi đồng chí ấy ‘cắn rơm cắn cỏ’ lạy lục ngoan thật là ngoan. Và khi đó xẩy ra những cuộc ốm, cuộc mất tích, cuộc chết vì bệnh bất thường…Đó là cái chết của ‘những đồng chí khác’.

Cái đồng thuận và sát cánh vì lý tưởng đẹp mới là cái đồng thuận lâu dài, vì trong đó những người đồng thuận và sát cánh bên nhau vì những quyền lợi chung ấy chỉ là sự hy sinh quyền lợi riêng vì đất nước, không phải dính sự nhầy nhụa của những bàn tay đen chia chác dưới gầm bàn quyền lực và dự án… Còn sự đồng thuận để chia chác lợi ích nhóm thì đương nhiên rất dễ tan vỡ.

Của cải từ dân dù tha hồ róc xương đẽo cốt nhưng chẳng là vô hạn. Những miếng mồi công quỹ treo lửng lơ trước mồm vô số ‘con sói không đói nhưng hễ thấy mồi là nuốt chửng’. Có những nhóm ‘đồng chí sói nanh vuốt’ dài hơn và cuộc chiến là một mất một còn. Khi đó xẩy ra cái chết của ‘những đồng chí khác’.

Cuộc thay đổi nhân sự cấp tập từ trung ương tới địa phương trên mọi lĩnh vực, rộng khắp, đặc biệt trong Bộ Công an và Quân đội cũng không loại trừ ‘cái chết, dù là theo nghĩa đen hay nghĩa bóng của ‘các đồng chí khác’. Những đồng chí tại vị từ trước đã đành rất tệ, đụng đâu cũng có thể kết tội tham nhũng và cố ý làm trái và có thể cách chức, hạ bệ ngon lành, thậm chí đưa vào tù hoàn toàn không oan. Bởi vậy, việc thay thế bằng những đồng chí mới, không phải giỏi hơn, trong sạch hơn, mà là vì cánh hẩu hơn, là một việc quá dễ dàng mà các đồng chí bị thay thế phải ngậm miệng, không dám ‘á’ lên một tiếng. Giữ được miếng ăn và tài sản tham nhũng đã là may lắm rồi với họ.

Và, người VN cũng như thế giới sẽ biết, sớm thôi, có bao nhiêu đồng chí trong bộ máy mới là ‘người lạ’ được hà hơi từ TQ lên nắm cính quyền VN để đảm bảo đường ray cho TQ tha hồ tung tác.

Nếu ‘các đồng chí khác’ không tự vệ:

Cái chết hoặc nhiều kiểu biến mất của các ‘đồng chí khác’, với lý do mập mờ là ‘virus hiếm và độc hại’ hoặc một lý do nào khác, cho sự lên ngôi vị của một số đồng chí ‘được bình đẳng hơn các đồng chí khác’, đương nhiên không ai có thể thấm thía hơn những người đã và đang nắm hệ thống cầm quyền. Khi cần, các đồng chí hết đợt này đến đợt khác có thể tặng nhau một miếng “virrus hiếm’. Cải cách ruộng đất chỉ là một trong những ví dụ.

Có lẽ hơn ai hết, một số người trong bộ maý quyền lực, trong đó là những người nắm vũ khí như quân đội và công an, đang khóc cho ông Trần Đại Quang – thủ trưởng của họ – dù hầu hết dân không có cảm hứng khóc ông.

Để người thân không phải khóc cho cái chết quá sớm vì ‘một loại virus hiếm và độc hại’ hay vì miếng khác, cơn ớn lạnh của các đồng chí đang ở trong bộ máy quyền lực có thể là một sự cảnh tỉnh qua cái chết của ông Trần Đại Quang, vì dẫu ông có chết tự nhiên vì bệnh thì bản thân ông dường như đã bị ‘ghẻ lạnh’ từ ngay khi ông đang là Chủ tịch nước. Họ nên tự bảo vệ mình bằng cách cần tận dụng vị trí để xây dựng một thể chế có dân chủ, minh bạch, có giám sát quyền lực và chính họ sẽ được giám sát và bảo vệ bằng tự do ngôn luận và nhân quyền. Đó mới là lá chắn bảo vệ vững chắc nhất cho mỗi công dân.

* Bài viết không thể hiện quan điểm của Đài Á Châu Tự Do

Hàng ngàn người Trung Quốc tại Mỹ sắp bị trục xuất vì gian lận nhập cư

Khoảng 13.500 người nhập cư, chủ yếu là người Trung Quốc, đã được cấp giấy phép tị nạn tại Mỹ trước tháng 12/2012 đang phải đối mặt với khả năng bị trục xuất vì họ có thể đã nói dối trong đơn xin tị nạn.

Những người di cư vào Mỹ được cấp giấy phép tị nạn đến từ Trung Quốc nhiều hơn bất kỳ quốc gia nào khác. Chẳng hạn, năm 2016, trong số 20.455 cá nhân được cấp giấy phép tị nạn tại Mỹ, có tới 22% là người di cư Trung Quốc, tiếp đến là người El Salvador chiếm 10% và người Guatemala chiếm 9%.

#My #trucxuat #tinan #TrungQuoc

100% đồng ý giới thiệu Tổng Bí thư để QH bầu làm Chủ tịch nước (Báo Tiền Phong)

KHÔNG NGOÀI DỰ ĐOÁN ! 

NƯỚC CỜ PHẢI THẾ ! KẾ HOẠCH PHẢI THẾ ! ĐÚNG QUY TRÌNH !
NHẤT NHẤT  PHẢI LÀM THEO LỆNH HOÀNG ĐẾ TẬP ĐỂ SÁT NHẬP VIỆT NAM, RỒI SÁT DÂN VIỆT NAM TỚI CÙNG ĐƯỜNG.

THAN ÔI ! MẸ ÂU CƠ ƠI, CHA LẠC LONG QUÂN ƠI … CHÚNG CON SẼ VỀ ĐÂU ?

TIENPHONG.VN
TPO – Ban Chấp hành Trung ương Đảng đã thống nhất rất cao (100%) giới thiệu đồng chí Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí thư Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam để Quốc hội bầu giữ chức vụ Chủ tịch nước Cộng hoà xã hội ch…..

Đấy là một bích chương cổ động cho chính sách cải tạo công thương nghiệp ở miền Nam sau năm 1975

No automatic alt text available.

Chu Vĩnh Hải

Đấy là một bích chương cổ động cho chính sách cải tạo công thương nghiệp ở miền Nam sau năm 1975. Chính sách này thực chất là cướp đoạt tài sản của các nhà tư bản, quốc hữu hóa các cơ sở dân doanh.

“Sự thành công” của chính sách này do ông Đỗ Mười trực tiếp chỉ đạo đã đẩy miền Nam đi về phía địa ngục.

Trong khi thế giới văn minh nỗ lực xây dựng tầng lớp tư bản tinh hoa, nỗ lực để tư hữu hóa thì Việt Nam lại nỗ lực tiêu diệt tinh hoa, tiêu diệt tư hữu hóa- bản chất tự nhiên của con người.

Thế đó, Việt Nam luôn không đi trên con đường mà nhân loại tiến bộ đã lựa chọn, chỉ đi trên con đường do lũ bần cố nông nhận thức lựa chọn.

NGHĨA TỬ LÀ NGHĨA TẬN…NHƯNG ĐEN TRẮNG PHẢI RẠCH RÒI

Image may contain: 3 people, people smiling, motorcycle, outdoor and text
Amy Truc TranFollow

Viết nhân dịp ông ĐM đi đoàn tụ ông bà…
———————————————————-
NGHĨA TỬ LÀ NGHĨA TẬN…NHƯNG ĐEN TRẮNG PHẢI RẠCH RÒI

Học tập cải tạo thực chất là bỏ tù & đày đọa sĩ quan, công chức VNCH, đánh tư sản thật ra là cướp của người giàu, ngăn sông cấm chợ, buộc gia đình sĩ quan VNCH hồi hương, đi kinh tế mới để cướp nhà cửa, ăn độn bo bo, khoai, mì sợi, bánh mì, gạo mục … sau đó rinh nguyên cơ chế tem phiếu của cái “XÃ HỘI KHÔNG DÀNH CHO LOÀI NGƯỜI” ở phía bên kia vĩ tuyến 17 vô áp dụng cho miền Nam VNCH, rồi cướp tất cả những gì có thể cướp được mang về ngoài ấy. Đó là một số chuyện cần nói rõ nhân dịp “NGÀI CỐ TBT” rời bỏ nhân dân để đoàn tụ ông bà !!!

Nguồn tin và ảnh: Atlas Nguyễn

Wikileaks tiết lộ hội nghị Thành Đô 1990

Image may contain: 4 people, people smiling, text
Image may contain: one or more people and people standing
Thuc Tri Pham is with Trường Đặng.

Wikileaks tiết lộ hội nghị Thành Đô 1990

Wikileaks vừa tiết lộ biên bản họp kín giữa Tổng Bí Thư Đảng CSVN, Chủ tịch HĐBT đại diện cho phía Việt nam với Tổng BT và Thủ tướng Chính phủ đại diện cho phía Trung quốc trong hai ngày 3-4/9/1990 tại Thành Đô.

Trong tài liệu tuyệt mật liên quan tới Việt nam này của mình, Wikileaks khẳng định thông tin dưới đây nằm trong số 3.100 các bức điện đánh đi từ Hà nội và Thành phố Hồ Chí Minh của cơ quan ngoại giao Hoa kỳ tại Việt nam gửi chính phủ Hoa kỳ, tài liệu này có đoạn ghi rõ “… Vì sự tồn tại của sự nghiệp xây dựng thành công CNCS, Đảng CSVN và nhà nước Việt nam đề nghị phía Trung quốc giải quyết các mối bất đồng giữa hai nước. Phía Việt nam xin làm hết mình để vun đắp tình hữu nghị lâu đời vốn có giữa hai đảng và nhân dân hai nước do Chủ tịch Mao trạch Đông và Chủ tịch Hồ Chí Minh dày công xây đắp trong quá khứ và Việt nam bảy tỏ mong muốn đồng ý sẵn sàng chấp nhận và đề nghị phía Trung quốc để Việt nam được hưởng quy chế Khu tự trị trực thuộc chính quyền Trung ương tại Bắc kinh như Trung quốc đã từng dành cho Nội Mông, Tây Tạng, Quảng tây….

Phía Trung quốc đã đồng ý và chấp nhận đề nghị nói trên, cho thời hạn phía Việt nam trong thời hạn 30 năm (1990-2020)để Đảng CSVN giải quyết các bước tiến hành cần thiết cho việc gia nhập đại gia đình các dân tộc Trung quốc”.

Tiệm vàng ở Việt Nam liên tục bị trộm, công an chưa bắt được ai

Van H Pham

CÒN AI TRỒNG KHOAI ĐẤT NÀY?!!!

***********

Tiệm vàng ở Việt Nam liên tục bị trộm, công an chưa bắt được ai

TÂY NINH, Việt Nam (NV) – Những ngày cuối Tháng Chín, hai tiệm vàng, một ở tỉnh Tây Ninh, một ở Quảng Nam bị trộm đột nhập lấy cắp hơn 140 lượng vàng cùng nhiều trang sức.

Đến chiều 2 Tháng Mười, 2018, Cơ Quan Cảnh Sát Điều Tra Công An tỉnh Tây Ninh đang phối hợp cùng Công An huyện Gò Dầu truy xét, tìm thủ phạm đột nhập tiệm vàng Phước Việt (xã Phước Đông, huyện Gò Dầu), trộm khoảng 90 lượng vàng.

Theo báo Người Lao Động, ông Đặng Phước Việt (40 tuổi, ngụ huyện Gò Dầu) báo với công an tiệm vàng của mình bị trộm. Trích xuất camera tại tiệm vàng, công an phát hiện lúc 2 giờ 47 phút sáng 30 Tháng Chín có một người nam khoảng 25 tuổi đột nhập tiệm và mở tủ trưng bày lấy trộm khoảng 90 lượng vàng, chủ yếu là vàng 18K gồm dây chuyền, nhẫn, lắc…

Kiểm tra hiện trường, công an phát hiện mái tôn trên nóc tiệm bị cắt. Nhiều khả năng tên trộm vào từ hướng này. Thời điểm xảy ra vụ trộm không có người ở lại tiệm vàng. Vợ chồng chủ tiệm đóng cửa về nhà riêng để ngủ.

Cùng ngày, Phòng Cảnh Sát Hình Sự Công An tỉnh Quảng Nam cho biết, đơn vị đang tiếp tục điều tra, truy tìm người gây ra vụ trộm nghiêm trọng xảy ra tại tiệm vàng Hạnh (thị trấn Hà Lam, huyện Thăng Bình).

Theo báo Tiền Phong, vào tối 27 Tháng Chín, ông Trần Ngọc Sơn (60 tuổi, chủ tiệm vàng Hạnh) trình báo công an việc tiệm vàng của gia đình bị trộm đột nhập.

Qua điều tra ban đầu, công an xác định tiệm vàng Hạnh bị mất 30 lượng vàng 18K, 20 lượng vàng 24K và nhiều trang sức bằng bạc khác. Tổng số tài sản bị mất cắp quy ra tiền gần 1.5 tỷ đồng (hơn $64,289).

Cũng tại tỉnh Quảng Nam, vào tối 18 Tháng Bảy, tiệm vàng Kim Quang, ở phường Phước Hòa, thành phố Tam Kỳ, bị kẻ trộm đột nhập lấy đi khoảng 100 lượng vàng, trị giá 3 tỷ đồng.

Tất cả các vụ trộm tiệm vàng đến nay công an vẫn chưa tìm ra thủ phạm.

NGUOI-VIET.COM
Những ngày cuối Tháng Chín, hai tiệm vàng, một ở tỉnh Tây Ninh, một ở Quảng Nam bị trộm đột nhập lấy cắp hơn 140 lượng vàng cùng nhiều trang sức.

ĐỖ MƯỜI, KẺ HỦY HOẠI MIỀN NAM

ĐỖ MƯỜI, KẺ HỦY HOẠI MIỀN NAM
(02/10/2018)
Châu Minh Dũng
_________

Rạng sáng ngày 2/10/2018, các báo “lề đảng” đồng loạt đưa tin: Cựu Tổng Bí thư Đỗ Mười qua đời. Theo một bài viết trước đó trên RFA, Đỗ Mười đã bị bệnh phổi và thận giày vò trong sáu tháng. Không chỉ mang bệnh, ở tuổi 101, Đỗ Mười đã kịp chứng kiến một loạt sự kiện bất lợi cho chế độ của ông ta trong hai thập niên gần đây. Đó là đoạn kết dành cho kẻ đã gây tội với hàng chục vạn gia đình miền Nam, rồi góp phần đẩy đất nước vào vòng trói buộc của Trung Quốc.

Hiếm có lãnh đạo cộng sản nào gây được quá nhiều tội ác như Đỗ Mười, dung lượng một bài viết không thể thống kê hết. Tuy nhiên, hai tội lớn nhất vẫn là: Chiến dịch “đánh tư sản” đã hủy hoại kinh tế miền Nam, đẩy hàng triệu người vào vùng “kinh tế mới” và Hội nghị Thành Đô, sự kiện đã khởi động quá trình đưa Việt Nam vào vòng lệ thuộc Trung Quốc từ năm 1990 đến nay.

Chiến dịch X-1, X-2, X-3 và một miền Nam tang thương

Sau ngày miền Nam bị cưỡng chiếm hồi Tháng Tư Đen với máu và nước mắt, Đỗ Mười và các lãnh đạo cộng sản phát động các chiến dịch trừng phạt và cướp bóc, với mục tiêu là những đồng bào mà họ vừa tuyên bố “giải phóng”. Đầu tiên là chiến dịch X-1, nhắm vào các sĩ quan quân đội, cảnh sát và tình báo của chính quyền Việt Nam Cộng Hòa, khởi sự từ năm 1975, đến tận năm 1990 vẫn có người phải “học tập cải tạo”, mà thực chất là bị giam cầm và tra tấn.

Dù trước đó Tổng thống Dương Văn Minh đã tuyên bố đầu hàng vô điều kiện, những người cộng sản vẫn không buông tha cho đồng bào của họ ở bờ nam sông Bến Hải, đẩy hàng chục vạn gia đình vào cảnh chia lìa. Những người vợ và con cái trong gia đình bị đưa đi vùng kinh tế mới, thật ra là đày ải ở rừng thiêng, nước độc, còn những người đàn ông thì bị tống vào trại tù. Nơi đó, có những trò tra tấn và sỉ nhục rất phi nhân tính đã diễn ra. Có người sống sót trở về nhưng thân tàn ma dại, có người không bao giờ được dịp trở về gặp lại vợ con họ nữa.

Các chiến dịch X-2 và X-3 được phát động song song từ năm 1978, nhằm cướp bóc một cách có hệ thống trên hầu hết các tỉnh thành phía Nam. Đối tượng của chiến dịch X-2 là tất cả những thành phần kinh tế tư nhân, từng được thừa nhận trong chính quyền Việt Nam Cộng Hòa. Những người dân chỉ quen lo làm kinh tế, thậm chí từng nuôi giấu và hỗ trợ lính Bắc Việt, bỗng dưng mang tội “phá hoại nền kinh tế mới”. Sản nghiệp của họ bị hủy hoại chỉ trong một đêm.

Nhà báo Huy Đức đã ghi lại lời nhận định của Thành ủy Sài Gòn về kết quả chiến dịch X-2: “Bọn tư sản mại bản bị cô lập rất cao, chúng đã mất hết chỗ dựa về mặt quân sự và chính trị. Lực lượng kinh tế của chúng đã bị sứt mẻ và đang bị tan vỡ dưới sự tiến công của ta”. Rõ ràng lúc ấy chiến tranh đã kết thúc, Đỗ Mười và các “đồng chí” của ông ta vẫn xem đồng bào là kẻ địch. Họ vẫn tự hào khi tiếp tục làm đất nước nghèo đi, khiến bao nhiêu người tan cửa nát nhà.

Riêng chiến dịch X-3 tập trung vào khu vực Sài Gòn và tạo ra vết sẹo đến giờ vẫn chưa lành trên thành phố từng là “hòn ngọc Viễn Đông”. Chiều 21/3/1978, Đỗ Mười đọc Quyết định của Thủ tướng và Chỉ thị 100 – CP để triển khai kế hoạch “cải tạo công thương nghiệp tư bản tư doanh”. Lúc ấy, Đỗ Mười đã nói: “Đánh rắn phải đánh dập đầu, ta đã đánh dập đầu rồi, nhưng con rắn tư bản đánh dập đầu nó chưa chết, cái đuôi nó còn nguy hiểm hơn cái đầu. Không giần cho nát cái đuôi của nó, thì nó vẫn tác oai tác quái phá chúng ta”.

Những lời lẽ bệnh hoạn và phi nhân tính như vậy lại có thể được thốt ra từ miệng một lãnh đạo cấp cao của chế độ. Càng kinh khủng hơn là đã có những người miền Nam cả tin, thực hiện đúng theo những lời sắt máu này. Sáng 23/3/1978, tất cả các cửa hàng kinh doanh ở Sài Gòn phải đóng cửa theo lệnh Thành ủy, rồi bị niêm phong và tịch thu tài sản. Báo Tiền Phong số 40, 1978 kể chuyện, một cô tên là Lý Mỹ đã giúp các cán bộ trấn lột sạch sẻ tài sản của gia đình cô.

Bên canh việc cướp bóc, khoảng 60 vạn dân sau khi bị tịch thu tài sản, còn bị đày đến các “vùng kinh tế mới”, nói thẳng ra là những khu đất khỉ ho cò gáy, thiếu thốn đến cả những công trình dân sinh cơ bản. Bản thân chương trình “kinh tế mới” cũng chẳng đem lại lợi ích gì, vì đến năm 1990 thì lãnh đạo cộng sản Việt Nam vẫn phải bám chân Trung Quốc nhằm tránh nguy cơ sụp đổ kinh tế. Các chiến dịch X-1, X-2, X-3 đã khiến hàng triệu người miền Nam mất sạch tài sản và bị ly tán. Đỗ Mười đã chứng minh rằng một tay hoạn lợn làm lãnh đạo thì vẫn tư duy như hoạn lợn, chỉ có thể phá chứ không thể xây.

Về bản chất, chiến dịch X-2, X-3 không khác gì “Đêm Thủy tinh” (Kristallnacht) do phát xít Đức phát động vào ngày 9 và 10/11/1938. Lúc ấy, các lãnh đạo Đức Quốc xã huy động lực lượng SA tấn công nhà cửa, các công trình tôn giáo và khoảng 7000 cơ sở kinh doanh của người Do Thái. Khoảng ba vạn người Do Thái bị bắt giữ, bị cướp sạch tài sản và trở thành tù nhân trong các trại tập trung của phát xít Đức.

Ở đây, ta thấy những người cộng sản tàn ác không thua phát xít và gian xảo hơn cả phát xít. Họ không công khai hành động cướp bóc mà gọi đấy là “cải tạo công thương nghiệp”, gọi những nhà tù của họ là “vùng kinh tế mới”, rồi khéo léo tiến hành trong một thời gian dài. Nhờ sự gian xảo, lãnh đạo cộng sản vẫn kéo dài được hơi tàn của chế độ đến ngày nay, trong khi nước Đức Quốc xã chỉ tồn tại được hơn bảy năm sau “Đêm Thủy tinh”.

Hội nghị Thành Đô và sự phản bội dân tộc

Gần 15 năm sau khi các chiến dịch X-1, X-2, X-3 được phát động, kinh tế Việt Nam ngày càng trì trệ. Đỗ Mười và những đồng chí của ông ta đã tiếp nhận một “hòn ngọc Viễn Đông” với những tiềm lực kinh tế từng giúp Việt Nam Cộng Hòa thịnh vượng, rồi họ tàn phá và hủy hoại nó một cách có hệ thống. Số tiền khổng lồ mà các cán bộ cộng sản cướp được từ dân miền Nam trong các đợt “đánh tư sản” cũng không giúp chế độ thoát khỏi cơn khủng hoảng kinh tế, chính trị, xã hội vào đầu năm 1990, giữa làn sóng thoái trào của khối cộng sản quốc tế.

Có lẽ vì đã gây ra quá nhiều oan nghiệt, Đỗ Mười và những đồng sự không dám để chế độ cộng sản Việt Nam kết thúc như vậy. Lối thoát duy nhất của họ là sự viện trợ kinh tế từ Bắc Kinh. Hội nghị Thành Đô được tổ chức đầu tháng 9/1990 tại tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc đã mở ra giai đoạn Bắc thuộc mới trong lịch sử dân tộc. Từ đó đến nay, từng phần lãnh thổ, lãnh hải Việt Nam dần dần rời vào tay Trung Quốc, thông qua các hành động xâm chiếm công khai ở thác Bản Giốc, Ải Nam Quan hay Biển Đông, hoặc quá trình xây dựng ngấm ngầm những khu vực gần như “nội bất xuất, ngoại bất nhập”, như nhà máy thép Formosa (vỏ Đài Loan, ruột Trung Quốc) ở cảng Vũng Áng.

Có thông tin cho rằng các lãnh đạo cộng sản đã chấp nhận để nước Việt Nam từ từ trở thành một khu tự trị thuộc Trung Quốc trong vòng 30 năm (1990-2020). Đến giờ đó vẫn là thông tin chưa được kiểm chứng do Hoàn Cầu thời báo và Tân Hoa Xã lan truyền. Một số sĩ quan quân đội, công an và cựu đảng viên ở miền Bắc như thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh, đại tá Nguyễn Đăng Quang đã yêu cầu lãnh đạo chế độ bạch hóa nội dung Hội nghị Thành Đô. Điều lạ thường là các lãnh đạo không thừa nhận, cũng không phủ nhận hay đính chính thông tin trên.

Dù mật ước Thành Đô về chuyện sáp nhập Việt Nam vào Trung Quốc có thật sự tồn tại hay không, Hội nghị Thành Đô vẫn là thất bại nặng nề trong lịch sử ngoại giao Việt Nam. Phía Việt Nam đã để Trung Quốc “gác lại quá khứ” (nghĩa là rũ bỏ luôn trách nhiệm bồi thường chiến tranh), thậm chí đã nhân nhượng đến mức loại Bộ trưởng Ngoại giao Nguyễn Cơ Thạch khỏi đoàn dự hội nghị, theo đúng yêu sách từ phía Trung Quốc. Đỗ Mười, Nguyễn Văn Linh, Phạm Văn Đồng có trách nhiệm không thể chối cãi trong chuyện để Việt Nam gần như thuần phục trước Trung Quốc, từ vấn đề chủ quyền đến quan hệ kinh tế, xã hội.

Lãnh đạo của người Việt hay tay sai của Trung Quốc?

Trên danh nghĩa, Đỗ Mười là một cựu lãnh đạo cấp cao của nhà nước Việt Nam hiện tại, nhưng điều lạ là hầu hết các “thành tựu” trong sự nghiệp của ông ta lại phục vụ cho Trung Quốc nhiều hơn là Việt Nam. Các chiến dịch X-1, X-2, X-3 đã làm Sài Gòn và các tỉnh miền Nam nghèo đi một cách có hệ thống, góp phần dẫn đến tình trạng bất ổn chính trị, suy yếu kinh tế và xã hội bất an vào đầu năm 1990. Đỗ Mười và các đồng chí của ông ta đã làm nghèo đất nước và khi đất nước sa sút thì càng dễ rơi vào vòng thao túng của Trung Quốc.

Sau khi phá hoại các tiềm lực kinh tế tư nhân của đất nước, Đỗ Mười lại có mặt trong đoàn dự Hội nghị Thành Đô, rồi góp phần biến sự kiện này thành một vết ô nhục trong lịch sử Việt Nam. Cuộc đời Đỗ Mười là bằng chứng cho thấy công cuộc “giải phóng” của các lãnh đạo và quân đội cộng sản Bắc Việt đã giúp các lãnh đạo Trung Quốc từng bước hiện thực hóa dã tâm trói buộc và thôn tính Việt Nam, điều mà hàng chục đời vua Trung Quốc đã không làm được.

Có thông tin chưa được kiểm chứng cho biết thực tế Đỗ Mười chết gần như cùng lúc với Trần Đại Quang. Thông tin này đã râm ran trong dư luận “lề dân” mấy ngày nay, nhưng người đầu tiên nói với chúng tôi lại không phải ở phía đấu tranh dân chủ, mà là một đảng viên sống gần trung tâm Sài Gòn. Nếu đó là sự thật thì các đồng chí của Đỗ Mười đã lùi ngày chết của ông ta vì sợ trùng tang Chủ tịch nước, theo cái cách họ buộc ông Hồ phải chết “đúng quy trình”, kẻo trùng ngày Quốc khánh.

Đỗ Mười đã chết nhưng tội của ông ta chưa kết thúc. Nền kinh tế Sài Gòn sau những năm tháng bị hủy hoại, giờ vẫn chưa thể khôi phục danh hiệu “hòn ngọc Viễn Đông”. Các chiến dịch “học tập cải tạo” và “đánh tư sản” đã khiến hàng triệu người Việt phải tị nạn, có người bỏ xác ngoài khơi, nhiều người giờ vẫn chưa thể quay về quê hương. Nhiều gia đình tướng tá, quan chức cộng sản giờ vẫn sống yên ổn trong những khu đất, khu nhà họ cướp được từ người miền Nam.

© Copyright Tiếng Dân

BAOTIENGDAN.COM
Đỗ Mười, kẻ hủy hoại miền Nam Bởi AdminTD – 02/10/2018 Tweet Share 0 +1 Pinterest 0 Email Châu Minh Dũng 2-9-2018 Rạng sáng ngày 2/10/2018, các báo “lề đảng” đồng loạt đưa tin: Cựu Tổng Bí thư Đỗ Mười qua đời. Theo một bài viết trước đ….

NHỮNG CHÍNH KHÁCH ĐÁNG KÍNH TRỌNG

Ngoc Minh Do and Nguyễn Nhật Quang shared a post.
Image may contain: 2 people, people smiling
Like cho VIỆT NAM

NHỮNG CHÍNH KHÁCH ĐÁNG KÍNH TRỌNG

1- Cựu Thủ tướng Singapore Lý Quang Diệu: Bậc “khai quốc công thần” của quốc đảo sư tử. 
– Sau khi qua đời, theo di chúc, thi hài Lý Quang Diệu được hỏa táng và không yêu cầu mét vuông đất nào để xây lăng mộ. Trong đám tang ông, đoàn linh xa chỉ có 7 chiếc đưa di hài cựu Thủ tướng tới đài hóa thân.
– Về tài sản: Ông chỉ có một ngôi nhà cũ và dặn người thân bán đi cho quỹ từ thiện sau khi ông mất.
– Tượng đài: Ông không có tượng đài nào ngoài trời, chỉ có tượng đài trong lòng dân.
– Khi ra đi, ông không để lại gì cho riêng mình, ngoài một đất nước phát triển hàng đầu thế giới!

2- Cựu Thủ tướng Nhật Bản Murayama: Không nhận lương hưu của Chính phủ trợ cấp, tự đạp xe đi chợ, sống bình dị ở thôn quê.
– Sau khi mãn nhiệm vị trí Thủ tướng Nhật Bản không lâu, Murayama cũng xin từ nhiệm vị trí trong Quốc hội đất nước. Cả nhà ông, già trẻ lớn bé đã lặng lẽ đưa nhau về quê hương ở Oita, thuộc đảo Kyushu (Nhật Bản) để sinh sống.
– Người dân trên đảo Kyushu thường bắt gặp một ông già gày gò, lịch lãm, nhưng giản dị (ít người biêt ông từng là Thủ tướng đất nước giàu có nhất nhì thì giới) tự đạp xe ra chợ mua đồ ăn hàng ngày…
– Người ta thường nói: Khi lãnh đạo của một nước về hưu mà cuộc sống trở nên bình dị thì chứng tỏ tỷ lệ tham nhũng của nước đó thấp và ngược lại. Hầu hết các cựu Thủ tướng của nước Nhật đều có cuộc sống giản dị đến mức bình dân sau khi nghỉ hưu.

3- Tổng thống đương nhiệm Cộng hòa Croatia Kollinda Grabar Kitarovics: Không chỉ là một nữ chính khách xinh đẹp, trẻ trung, thông minh tài giỏi, mà còn tận tụy như một bà nội trợ hoàn hảo cho chính Tổ quốc mình.
– Sau khi nhậm chức, bà đã yêu cầu bán phi cơ riêng của Tổng thống, bán 35 xe Mercedes Benz của Văn phòng Tổng thống đưa vào ngân sách quốc gia.
– Bà đã tự cắt giảm 50% lương của mình và các Bộ trưởng trong nội các.
– Bà cũng đã giảm 40% lương các Đại sứ, các Tổng lãnh sự quán.
– Bà còn yêu cầu xóa quỹ hưu trí dành riêng cho các Đại biểu quốc hội.
– Nữ Tổng thống này có thể viết và nói 7 ngoại ngữ thông thạo và sống bình dị như tất cả mọi người dân.
– Từ khi bà giữ chức Tổng thống, GDP của Croatia tăng 24%.
_St_

Hà Văn Duy
1.10