Bà mẹ ở Oklahoma bắn các con: 1 chết, 2 bị thương

Bà mẹ ở Oklahoma bắn các con: 1 chết, 2 bị thương

Bà Amy Leann Hall bị bắt do tình nghi nổ súng bắn ba con, khiến một người chết. (Hình: Okmulgee County Jail via AP)

OKMULGEE, Oklahoma (AP) — Một thanh niên 18 tuổi thiệt mạng và hai thiếu nữ bị thương trong một vụ nổ súng hôm Thứ Năm, ngày 1 Tháng Mười Một, tại khu vực nông thôn tiểu bang Oklahoma. Một phụ nữ được cho biết là mẹ ruột của ít nhất là một trong số các nạn nhân đã bị bắt, theo lời giới chức công lực.

Vụ nổ súng xảy ra lúc khoảng 6 giờ 30 phút sáng, giờ địa phương, trong căn nhà ở vùng Nuyaka, nằm cách thành phố Tulsa chừng 35 dặm (55 km) về phía Tây Nam.

Cảnh sát trưởng Rice nói rằng bà Amy Leann Hall, 39 tuổi, là mẹ ruột của ít nhất là một trong số các nạn nhân và đã bị bắt. Bà Hall hiện đang bị giam ở nhà tù quận Okmulgee County về một tội danh sát nhân và hai tội nổ súng với ý định giết người.

“Chúng tôi hiện chưa biết nguyên do vì sao có nổ súng. Chúng tôi vẫn còn đang điều tra việc này,” theo ông Rice.

Từ sự kiện GS. Chu Hảo nghĩ về những trí thức im lặng

Từ sự kiện GS. Chu Hảo nghĩ về những trí thức im lặng

Blog RFA

Nguyễn Trang Nhung

31-10-2018

Ba ngày trước, khi lướt news feed trên Facebook và bắt gặp fanpage của Giản Tư Trung – Hiệu trưởng Trường Doanh nhân PACE, Viện trưởng Viện Giáo dục IRED, Phó Chủ tịch Quỹ Văn hóa Phan Châu Trinh, Giám đốc Sáng kiến OpenEdu, Chủ nhiệm Chương trình Lãnh đạo Khai phóng IPL, Trưởng Ban Tổ Chức Giải Thưởng Sách Hay thường niên, Ủy viên Hội đồng Điều hành Hội Giáo dục So sánh Châu Á[1] – tôi thử vào fanpage của ông để xem liệu ông có nói gì về sự kiện GS. Chu Hảo hay không. 

Câu trả lời, đáng tiếc, là tôi không thấy. Ông cũng vắng mặt trong danh sách những người đồng ký tên cho thư ngỏ của một số trí thức, nguyên là thành viên của Viện Nghiên cứu Phát triển (IDS), ủng hộ GS. Chu Hảo và phê phán Ủy ban Kiểm tra Trung Ương, cơ quan đã đề nghị kỷ luật GS. Chu Hảo.[2] Tôi tự hỏi tác giả của ‘Đúng việc’ – một cuốn sách rất hay về làm việc, làm dân và làm người – có cho rằng lên tiếng trong sự kiện GS. Chu Hảo là một việc đúng hay không?

Sau một lúc không lâu, tôi chợt nghĩ đến GS. Ngô Bảo Châu, người đã giành được giải thưởng Fields và nhiều giải thưởng cao quý khác, là niềm tự hào của giới trí thức Việt Nam, rồi lại tự hỏi ông nghĩ gì về sự kiện GS. Chu Hảo và có nói gì hay không. Tôi nghĩ hẳn là không, vì nếu có thì cộng đồng mạng đã lan truyền rất nhanh chóng và rộng rãi tiếng nói của ông như đã làm vậy trong một số vụ việc trước. Thư ngỏ kể trên cũng không có tên ông.

Tôi có lý do gì để đặt các câu hỏi về họ như thế? Đơn giản thôi. Họ là những người có uy tín rộng rãi trong xã hội cho mỗi lời hay họ nói. Họ là những người có ảnh hưởng mạnh mẽ tới xã hội cho mỗi việc đúng họ làm. Vì vậy, họ có trách nhiệm lên tiếng (chưa kể hành động) cho xã hội ngày càng tốt đẹp. Hơn nữa, họ là những trí thức – ít ra là đa số mọi người thừa nhận như vậy – thì càng có bổn phận lên tiếng trước các nhiễu nhương của xã hội. Ngoài ra, sự kiện GS. Chu Hảo nhằm thẳng vào giới trí thức, nên đây là dịp rất thích hợp để họ lên tiếng.

Có người nói họ có quyền im lặng, và chỉ có họ mới thấy cần lên tiếng hay không. Tất nhiên là họ có quyền im lặng, nhưng như vậy không có nghĩa là họ nên im lặng. Đây không phải là vấn đề họ có quyền gì, mà là vấn đề họ nên làm gì. Một người có thể bị phê phán không chỉ vì đã làm gì sai, mà còn vì đã không làm gì trong khi lẽ ra phải làm.

Nếu chỉ số ít không lên tiếng thì chưa sao. Nhưng rất nhiều người như thế không lên tiếng thì họ đang nghĩ gì vậy?

Họ là những người có uy tín, nếu không dùng uy tín của mình để lên tiếng thay đổi xã hội thì để cho ai?

Họ là những người có ảnh hưởng, nếu không dùng ảnh hưởng của mình để lên tiếng thay đổi xã hội thì để cho ai?

Họ là những trí thức, nếu không dùng trí tuệ và bản lĩnh của mình để lên tiếng thì để cho ai?

Liệu có vô can quá không khi chọn im lặng?

Liệu có thận trọng quá không khi chọn im lặng?

Liệu có khôn ngoan quá không khi chọn im lặng?

Và nếu họ thấy có lý do mạnh mẽ để im lặng thì lý do của những người thấy họ phải lên tiếng còn mạnh mẽ hơn.

Tôi không cho rằng mình đã hẹp hòi hay thiển cận khi đặt câu hỏi rằng nguyên nhân gì khiến họ chọn im lặng. Thậm chí, tôi cho rằng không chỉ riêng tôi, mà tất cả chúng ta nên đặt câu hỏi như thế, để tạo áp lực cho những người được cho là trí thức phải thực hiện đúng bổn phận của mình đối với xã hội.

Nếu xã hội có ít nhiễu nhương, chẳng mấy ai phải nhắc tới vai trò của trí thức. Còn khi xã hội có nhiều thứ ấy, trí thức sẽ luôn phải đòi hỏi chính mình, và phải được đòi hỏi bởi các thành phần khác, để họ làm đúng bổn phận mà xã hội đã đặt lên vai họ một cách tự nhiên. Nếu khác đi, trí thức sẽ không còn là trí thức nữa.

Để kết bài, tôi xin để lại đây một bài thơ ngắn của môt người trẻ không nổi danh[3], một người tuy không có ảnh hưởng tới xã hội như Giản Tư Trung, Ngô Bảo Châu hay rất nhiều trí thức nổi danh khác nhưng đã chọn lên tiếng thay vì im lặng, mà cụ thể là bày tỏ sự ủng hộ GS. Chu Hảo. Bài thơ thể hiện tinh thần của trí thức, mà những trí thức im lặng hãy lấy đó làm gương để thể hiện lập trường.

Nếu phải chọn ánh sáng và bóng tối

Giữa tiền bạc và lợi ích dối gian

Giữa cuộc đời đầy rẫy lời trái ngang

Tôi sẽ chọn đứng về người bất khuất.

Chú thích:

[1] Fanpage của Giản Tư Trung
https://www.facebook.com/tacgiaGianTuTrung

[2] Thư ngỏ ủng hộ GS. Chu Hảo – Đợt 2 (155 người ký)
https://boxitvn.blogspot.com/2018/10/thu-ngo.html

[3] Nguồn bài thơ
https://www.facebook.com/duc.t.nguyen.961/posts/10156627832912226

Hậu kết luận thanh tra ở Thủ Thiêm: Xin bồi thường để dân rút đơn?

Nguyen Minh

Baomoi.com

Một số người lạ mặt đến nhà người dân Thủ Thiêm xin bồi thường để người dân rút đơn. 
Bọn cướp đất giờ giở trò, định dùng tiền để mua chuộc bà con, chúng muốn được miễn tội đây mà.
Bao nhiêu gia đình ly tán, mất nhà mất đất phải phiêu bạt sống nơi xó chợ gầm cầu, bao nhiêu người phẫn uất mà tìm tới cái chết.. Chúng muốn chốn tội rồi sao?

About this website

BAOMOI.COM
Liên quan sai phạm trong dự án Khu đô thị mới Thủ Thiêm (Quận 2), trong lúc UBND TPHCM thành lập Tổ công tác liên ngành để rà soát, đề xuất chính sách bồi thường, và xử lý nghiêm cá nhân vi phạm, thì theo phản ánh của các hộ dân, một s.

NHÀ BÁO LÊ TRUNG KHOA TỐ CÁO BỊ UY HIẾP, ĐÀN ÁP , KHỦNG BỐ ,TẠI ĐỨC….!

Ho Thanh Thai Ho shared a post to the group: Góc nhìn VN qua video.

-3:16
Lê Hồng Song

NHÀ BÁO LÊ TRUNG KHOA TỐ CÁO BỊ UY HIẾP, ĐÀN ÁP , KHỦNG BỐ ,TẠI ĐỨC….!

Nhà báo Việt Nam ở Berlin đang bị nguy hiểm đến tính mạng“ là tiêu đề mà Đài phát thanh và truyền hình Đức RBB phát sóng trong chương trình thời sự về các hoạt động gián điệp Việt Nam tại Đức.

XIN HIỆP THÔNG VỚI ĐAN SĨ ĐAN VIỆN THIÊN AN

Image may contain: one or more people, people standing and outdoor
Image may contain: 3 people, people smiling, people standing and outdoor
Image may contain: one or more people and outdoor
Image may contain: tree and outdoor
Trần Bang

1/11/2018

“Từ sáng sớm các Đan Sỹ Đan Viện Thiên An, TP Huế xuống đường tuần hành cầu nguyện, căng biểu ngữ đòi nhà cầm quyền trả lại Đất Thánh cho Đan Viện. “ FB Hung Tran

XIN HIỆP THÔNG VỚI ĐAN SĨ ĐAN VIỆN THIÊN AN

Phản đối hành vi trái pháp luật! 

Phản đối xẻ thịt và cướp đất Thánh!

ĐẠO ĐỨC XÃ HỘI THẤP VÀ NGUYÊN NHÂN

ĐẠO ĐỨC XÃ HỘI THẤP VÀ NGUYÊN NHÂN

Nếu bạn thay đồ, có kẻ ẩn mình nấp sẵn trong phòng kín ấy quan sát bạn, thì đạo đức kẻ ấy thế nào? Nếu vợ chồng bạn vào phòng ngủ, có kẻ nấp sẵn trong ấy rình mò từng động tác của vợ chồng bạn, thì đạo đức kẻ ấy thế nào? Chuyện kiểm soát những gì thuộc về riêng tư như thế, nó đã là hành động vô đạo đức. Đó là những quy định thuộc phạm trù đạo đức từ ngàn xưa chứ không phải mới.

Thói vô đạo đức bỗng trở nên phổ biến trong một xã hội, thì nguyên nhân bắt nguồn từ đâu? Từ chính trị, chắc chắn là vậy. Một thể chế chính trị đang kiểm soát xã hội, nó có chủ trương kiểm soát tất cả mọi thứ của công dân. Từ phát ngôn, đến suy nghĩ chính quyền đều muốn kiểm soát. Nhất cử nhất động của công dân đều bị giám sát. Chính quyền muốn nạo hết những suy nghĩ mang tính riêng tư của bạn rồi rót vào đó những mẫu suy nghĩ theo form của nó. Mà suy nghĩ là những thứ riêng tư, chính quyền muốn tấn công vào đấy thì rõ ràng làm sao nó có đạo đức? Ở những nước tiên tiến nhất, chính quyền luôn luôn tôn trọng quyền tự do ngôn luận, quyền riêng tư được bảo vệ và không kiểm soát tư tưởng. Ở xứ này, trong pháp luật có đạo đức, thượng tôn pháp luật thì cũng có nghĩa chính quyền ấy cũng rất đạo đức, rất nhân bản.

“Nhơn chi sơ tính bổn thiện” tức con người mới sinh ra đã mang tính thiện. Thế thì cái ác hình thành trong con người là bởi nguyên nhân nào? Câu trả lời là, cái ác được hình thành bởi ai đó cấy vào hoặc bởi môi trường đầy cái ác đã xâm nhập vào tâm hồn con người trong quá trình trưởng thành, nó không bản tính sẵn có trong con người như “tính bổn thiện”. Nền giáo dục nhân bản, nói cho cùng là nền giáo dục biết nuôi nấng mầm thiện trong con người từ nhỏ đến trưởng thành. Như vậy, đạo đức xã hội xuống cấp là bởi chính những kẻ quản lý xã hội đã chủ trương diệt mầm thiện cấy mầm ác.

Giáo dục XHCN là một nền giáo dục bị chính trị hoá rất nặng nề. Chính quyền dối trá, thì giáo dục cũng song hành cùng dối trá. Dối trá hiện diện trong các môn học, dối trá hiện điện trong bệnh thành tích. Chính quyền muốn kiểm soát mọi thứ, thì giáo dục cũng muốn kiểm soát mọi thứ, họ lập ra những đội sao đỏ để rình mò lớp khác. Chính quyền chủ trương đấu tố những đảng viên có tư tưởng khác biệt, thì giáo dục cũng thế, họ sẵn sàng đấu tố học sinh bằng cách bêu tên phụ huynh chỉ vì học sinh chậm đóng học phí. Nói chung, chính trị vô đạo đức thì giáo dục phi nhân bản.

Như ta biết, để ra ngoài xa hội, con người ai cũng trải qua một thời gian dài học hành dưới mái trường XHCN. Lối giáo dục XHCN như thế, thì được mấy người còn giữ được “tính bổn thiệt” ? Cho nên, để sống thiện trong đất nước XHCN này là thật không dễ. Chính vì thế, hiện tượng học sinh đánh nhau, học đánh thầy cô, thầy cô đánh học sinh, và thậm chí thầy cô đánh thầy cô là chuyện bình thường. Vậy, với những con người được giáo dục như thế, lấy đâu ra xã hội có đạo đức?

Khi con người bước từ học đường ra xã hội, mà xã hội lại không dung nạp “tính bổn thiện” thì những kẻ tâm thiện khó có đất sống. Xã hội gì mà hễ vẹt xe nhẹ cũng có thể rút dao đâm chết người. Nhìn mặt khó ưa cũng có thể gây án mạng. Trộm con chó thì bị đánh chết tại chỗ. Kẻ có quyền thì dễ dàng đạp trên đạo đức và luật pháp, kẻ có tiền thì có thể mua tất cả, có thể mua đạo đức có thể mua công lý. Quan chức sai vẫn bình an vô sự, công an giết người thì công lý bất lực. Giỏi và ngay thẳng thì bị ghét, bị cô lập hoặc bị hại. Biết quỳ gối nịnh bợ thì được leo cao và được cơ hội đè đầu thiên hạ. Nói chung với xã hội bên trong thể chế chính trị có tên XHCN này nhìn đâu cũng thấy vô đạo bủa vây. Như vậy cậu hỏi đặt ra là, còn chỗ nào cho “tính bổn thiện” có thể trụ lại trong người đây? Rất khó.

XHCN một cái tên đáng sợ, nó đã làm khiếp sợ xã hội loài người và nay nó đang hoành hành dân tộc Việt Nam. Chính nó tàn phá đạo đức xã hội khủng khiếp nhất, chính nó đã làm cho tính thiện không còn đường phát triển. Chính trị chính là nguyên nhân đạo đức xã hội thấp chứ không phải do xã hội nghèo mà đạo đức xã hội kém như kẻ nào đó trong Quốc hội CS đã nói. Bhutan là nước nghèo nhưng sao dân xứ này hiền hoà sống đạo đức? Gần Việt Nam như Lào – Miên cũng có giàu đâu mà sao dân họ không tham không trộm cướp như dân Việt? Đừng đổ vì nghèo mà thiếu đạo đức, đó là một phát biểu kiểu đổ thừa. Hãy nhìn các quan chức CS, họ giàu nức đố đổ vách mà có ai có đạo đức đâu? Đạo đức xã hội thấp là bởi chính trị, XHCN là cái gốc sinh ra cái vô đạo trong XH.

Định dọa nhân dân sao?

Kevin Nguyen shared a p

BỚ NGƯỜI TA !
THẰNG “ĐẦY TỚ DÂN” ĐÒI DOẠ NẠT ÔNG CHỦ !

Image may contain: 1 person, text

Tuan Nguyen

Định dọa nhân dân sao?

Thuế của người dân đóng góp nuôi các ông, làm việc yếu kém gây nhiều hệ lụy, gây bức xúc phẫn nộ xã hội. Đáng lẽ ra nếu có chút liêm sỉ thì các ông phải từ chức hoặc tối thiểu phải xin lỗi toàn dân.Thật hỗn láo và xấc xược.

Tổng thống Obama đã từng nói: Tôi bị chỉ trích hàng ngày và nhờ đó nước Mỹ lớn mạnh.

 

Tôi ra khỏi đảng vì muốn làm người tự do

Tôi ra khỏi đảng vì muốn làm người tự do

Thân Thế Thi

 Gần đây, với sự kiện giáo sư Chu Hảo bị đảng Cộng sản kỷ luật, và nhiều trí thức thoái đảng, thiết nghĩ tôi cũng nên có vài chia sẻ.

Tôi sống tại Lâm Đồng, là một kỹ sư điện và làm việc cho doanh nghiệp nhà nước, ngành điện.

Dưới ách cai trị của chế độ cộng sản, ít nhiều bị ảnh hưởng bởi chính sách nhồi sọ tẩy não, trong toan tính cho bài toán dạ dày, tôi đã vào đảng Cộng sản vào tháng 2/2018.Tuy trước đó, tôi cũng lơ mơ nhận thấy cộng sản với ý thức hệ lệch lạc, vô thần, vô tôn giáo, vô tổ quốc sẽ dần biến người dân thành lừa và đặt quyền lợi đảng phái lên trên quyền lợi quốc gia, quyền lợi dân tộc.

Trong ý thức về phẩm giá làm người, quyền công dân, cũng như sự đánh động của tiếng nói lương tâm, tôi quyết định ra khỏi đảng cộng sản đang khi còn trong giai đoạn mà cộng sản gọi là đảng viên dự bị, dù biết sẽ gặp khó khăn trong công việc. Và tôi đã được cộng sản ra quyết định xóa tên trong danh sách đảng viên vào tháng 7/2018.

Không biết các đảng viên khác nghĩ sao, riêng tôi, trong vài tháng trải nghiệm trong tư cách là đảng viên cộng sản dự bị, tôi nhận rõ phẩm giá làm người như đặt trước hai lựa chọn: Một là làm lừa, hai là làm quỷ, nếu muốn vẫn là đảng viên. Thật đau đớn!

Tôi đã thoát được đảng, đang tìm lại tự do và nhận ra cái đáng sợ nhất trong chế độ cộng sản là con người không còn được nhìn nhận theo đúng căn tính mà tạo hóa đã ban cho.

Ước mong Việt Nam sớm có ngày thoát được đại dịch cộng sản.

CHUYỆN TRÊN CHỐN NGHỊ TRƯỜNG

CHUYỆN TRÊN CHỐN NGHỊ TRƯỜNG

Các bạn có thể tin không, ba đại biểu quốc hội phát biểu làm tôi hoảng hốt và cả sợ hãi.

Một nhà sư nói ngọng, đọc giấy, cốt yếu có hai việc: đó là đảm bảo tiền công đức không bị chính quyền địa phương quản lý; và hai là ca ngợi ông Tổng bí thư vừa nhậm chức Chủ tịch nước và vì “trời đã lựa, dân đã chọn, nên hy vọng Ông có thể trở thành một vị như Bác Hồ để tiêu diệt hết bè lũ tham nhũng”. Tôi thấy sự nịnh bợ và tâm tưởng phụ thuộc vào minh quân, trong khi chính ông ta đang là đại biểu quốc hội, đại diện cho nhân dân ở cơ quan lập pháp nhưng phát biểu không có một chút trách nhiệm hay hiểu biết nào. Tôi nghe mà thấy cám cảnh cho nước nhà.

Tiếp theo là một đại biểu nữ là Phó giám đốc Sở giáo dục tỉnh Đăk Lăk, lên tiếng bênh vực ông Bộ trưởng Giáo dục và đào tạo một cách thô thiển và kệch cỡm. Giáo dục nước nhà rơi vào những thảm trạng mà đến nay người ta không còn ngôn từ nào để mô tả về nó nữa: bạo lực học đường; chạy chọt biên chế; đổi tình lấy điểm hay đổi tình lấy công việc giảng dạy; giáo viên đi tiếp khách làm nhiệm vụ chính trị; giáo viên bạo hành trẻ em hay học sinh; gian lận thi cử ở nhiều tỉnh, thành và giáo dục đại học ngày càng suy thoái; bằng cấp giả từ giáo sư, phó giáo sư, tiến sỹ, thạc sỹ; tình trạng học thêm và lạm thu diễn ra ở khắp nơi; chương trình học quá nặng lại thay đổi liên tục nhưng vẫn tụt hậu so với thế giới cả hơn nửa thế kỷ; bệnh thành tích và dối trá trong học đường…tôi không thể nào liệt kê ra thêm nữa. Vậy mà vị đại biểu này dám mở miệng ra để bênh vực và không ngớt lời khen nền giáo dục này và còn cho rằng toàn dân đều từ nền giáo dục này mà ra. Nhưng chúng ta đã thấy đấy, người ta bất lực đến mức: “đạo đức xuống cấp là vì không có kinh phí”. Vậy mà bà ta dám lên tiếng để phản bác lại một đại biểu nữ khác khi chất vấn ông Bộ trưởng đầy tai tiếng khi trước đó dính vào việc bị tố cáo về việc nguỵ khoa học đối với vấn đề phong hàm giáo sư cũng như đưa ra dự thảo sinh viên bán dâm lần 4 thì bị đuổi học. Bà ta không còn biết liêm sỷ và sự nhục nhã là gì nữa. Vậy bà ta đại diện cái gì cho dân khi nói năng lấp liếm và thản nhiên như thế?

Cái đáng buồn hơn nữa là, một vị đại biểu lại lo cho việc bảo vệ Bộ trưởng bằng cách có xử lý được người dân khi họ xúc phạm người đó trên mạng xã hội hay không. Tôi tự hỏi ông đang đại diện cho ai ở nghị trường? Bộ trưởng ăn lương của dân, phải chịu sự giám sát và trách nhiệm trước nhân dân, nên khi không hoàn thành nhiệm vụ, không đủ năng lực hoặc trở nên tồi tệ thì mỗi người dân đều có quyền lên tiếng chỉ trích, phê phán và bằng cả sự giận dữ như một người chủ thực sự của quyền lực nữa. Hơn thế là nếu quan chức chính phủ mà để xảy ra nhiều sai sót hoặc thiếu trách nhiệm thì phải tự biết tủi hổ mà từ chức chứ đừng để người dân lên tiếng mới là một con người có phẩm cách và cũng là đúng đắn với sự vận hành của một thể chế chính trị khoa học, văn minh. Đằng này đại biểu quốc hội, về mặt danh nghĩa là đại diện cho dân, lại đi tìm cách để xử lý dân và đe doạ dân. Quả thực là chua xót cho thân phận người dân khi đổ mồ hôi sôi nước mắt đóng thuế nuôi kẻ đã quay lại phụ bạc mình.

Tôi không còn lời nào để tả xiết cho sự cám cảnh và đau đớn này của mình khi chứng kiến cảnh hội họp và phát biểu trên nghị trường.

Image may contain: 6 people, people sitting
Image may contain: 1 person, sitting
Image may contain: 8 people, people standing