Úc bắt một người Việt trong vụ ‘dâu tây chứa kim khâu’

Hơn 100 vụ tìm thấy kim khâu trong các loại quả, chủ yếu là dâu tây xảy ra trên khắp nước Úc từ tháng Chín. Sự việc khiến các siêu thị không dám bán mặt hàng này, còn nông dân Úc phải đổ bỏ hàng tấn dâu tây ế.

My Ut Trinh, một phụ nữ Úc gốc Việt 50 tuổi đã bị bắt vì liên quan đến vụ việc, theo AFP.

About this website

BBC.COM
Một phụ nữ Úc gốc Việt vừa bị bắt sau khi cảnh sát Úc điều tra vụ tìm thấy kim tiêm trong trái dâu tây.

Chấn động: Ông Nguyễn Văn Đua đứng trên pháp luật giao 324.000m2 đất quân sự và đất dân lọt vào tay doanh nghiệp Hàn Quốc

Bằng một quy trình giao đất kỳ lạ, hai Phó Chủ tịch UBND TPHCM là Nguyễn Văn Đua và Nguyễn Hữu Tín đã để 324.000m2 đất trường bắn và đất dân lọt vào tay doanh nghiệp Hàn Quốc! Thậm chí, ông Đua đã ký giao đất cho doanh nghiệp ngay trước thời điểm Luật đất đai 2003 có hiệu lực chỉ vỏn vẹn hơn 10 tiếng đồng hồ!
CHINHTRIVN.NET
Bằng một quy trình giao đất kỳ lạ, hai Phó Chủ tịch UBND TPHCM là Nguyễn Văn Đua và Nguyễn

Tổng Kiểm toán đề nghị nghiên cứu hình thức “tù tại gia” để giảm áp lực quá tải trại giam

Tớ đã đề xuất lấy lại nhà tù Côn Đảo và Phú Quốc để nhốt tù chính trị, rồi đổi thành trại “sáng tác” cho lãng mạn vì vô tù khi ra là tù nhân nào không sáng tác thơ thì cũng sáng tác nhạc hay vẽ vời gì đó, che mắt TG tốt luôn. Sắp tới ANM hiệu lực thì việc bắt tù công dân sẽ cả vài triệu như Trung cộng bắt người Duy Ngô Nhĩ cho vào trại cải tạo đang ầm ĩ TG đó…việc này không làm sớm là đau đầu đảng và ngành nha.

HAY ĐẤT ĐÓ LÀ ĐẤT VÀNG KINH DOANH RỒI???

DANTRI.COM.VN
(Dân trí) – Thảo luận về dự thảo Luật Thi hành án hình sự sửa đổi chiều 12/11, Tổng Kiểm toán Nhà nước Hồ Đức Phớc đề nghị nghiên cứu hình thức “tù tại gia” để giảm bớt áp lực quá tải trại giam và áp dụng đối với nh….

Huỳnh Thục Vy – chuyện từ buôn làng

Van H Pham

Blogger, nhà hoạt động Huỳnh Thục Vy tâm tình với BBC về cuộc sống và công việc buôn bán cà phê ở Buôn Hồ trước ngày ra tòa hôm 22/11.

Tòa án Nhân dân thị xã Buôn Hồ, tỉnh Đắk Lắk dự kiến xử sơ thẩm bà Thục Vy về cáo buộc tội “Xúc phạm quốc kỳ” theo Điều 276 Bộ luật Hình sự 1999.

Bà Thục Vy được biết đến như người sáng lập tổ chức Hội Phụ nữ Nhân quyền Việt Nam, với mục tiêu cổ vũ các giá trị của nhân quyền và ủng hộ các nhà bảo vệ nhân quyền là nữ giới.

Thông cáo do tổ chức Ân xá Quốc tế (Amnesty) phát đi hồi tháng 8/2018 viết: “Thông qua hoạt động và viết blog ủng hộ quyền của phụ nữ, dân tộc thiểu số và nhân quyền nói chung, bà Huỳnh Thúc Vy đã làm việc không mệt mỏi để vạch trần các hành vi vi phạm. Vì điều này, bà và gia đình đã phải hứng chịu sự giám sát, đe dọa và quấy rối không ngừng.”

Bà thường xuyên viết blog về các vụ đàn áp nhân quyền bao gồm cả những vụ đàn áp nhắm tới các sắc dân thiểu số ở Việt Nam.

Bà hiện đang sinh sống cùng chồng và con gái 25 tháng tuổi tại làng Hà Lan A ở Buôn Hồ, tỉnh Đắk Lắk.

Hôm 12/11, bà Thục Vy nói với BBC: “Từ khi có con nhỏ, tôi dành nhiều thời gian chăm sóc con nên công việc chung có xao nhãng đôi phần, việc viết lách không còn đều đặn như trước.”

“Tuy vậy, trong lòng tôi, khao khát được sống có ích càng cháy bỏng hơn. Vì giờ mình đã có con, những việc mình làm không chỉ cho chính bản thân mình, bạn bè và cộng đồng nữa, mà còn cho một con người bé bỏng mang huyết thống của mình.”

“Tôi nhận thấy công việc và cuộc sống của mình không những mang lại lợi-hại cho con mà còn là tấm gương cho con trưởng thành.”

“Có nuôi một đứa trẻ từ lúc sinh ra đến khi hai, ba tuổi, tôi mới thấu hiểu rằng để một con người được sinh ra và lớn lên tốn rất nhiều tâm huyết và công lao của cha mẹ, bà con và xã hội.”

“Bởi vậy, nếu một người lớn lên không làm được điều gì to lớn hơn bản thân mình thì thật bội ơn những gì mình được nhận hưởng.”

“Lý tưởng về nhà nước pháp trị, xã hội tự do dân chủ của tôi cũng chỉ bắt nguồn từ nhận thức: Muốn sống có ích, muốn mang lại lợi ích cho cộng đồng, thứ lợi ích thiết thực nhưng lâu bền và mang tính gốc rễ chứ không chỉ có lợi ích vật chất.”

BBC:Trải nghiệm đặc biệtcủa một người vốn quen với cuộc sống ở thành phố nay sống ở buôn làng là gì?

Huỳnh Thục Vy: Làng Hà Lan A ở Buôn Hồ trong mắt những người chưa từng đặt chân đến là một làng quê vùng rừng núi. Nhưng không phải, theo hiểu biết của tôi, đây là một giáo xứ Công giáo do ông Ngô Đình Diệm khai mở từ 1954, một vùng đất đai trù phú.

Hiện tại, tôi có cảm nhận, mức sống và trình độ dân trí của người dân trong làng Hà Lan A này cao hơn hẳn mức trung bình trong cả nước. Theo tôi, đó là nhờ: Ông bà tổ tiên người Công giáo tỵ nạn Cộng sản; cuộc sống của người dân chỉ phụ thuộc vào việc sản xuất cây công nghiệp (hồ tiêu, cà phê) nên họ khá độc lập về kinh tế, không quá sợ hãi chính quyền; con cái họ sinh ra, lớn lên coi trọng việc buôn bán và nông nghiệp, không trông mong vào làm công chức trong hệ thống chính quyền.

Có lẽ nhờ những yếu tố đó nên nhận thức của họ độc lập hơn và phi Cộng sản. Đa phần người trong làng có smartphone để truy cập Internet.

BBC:Có phải một trong những thử thách đáng kể nhất với nhà hoạt động ở Việt Nam là việc mưu sinh khi mà công chuyện làm ăn, kiếm tiền của họ thường bị làm khó dễ? Bà vượt qua thử thách này thế nào?

Huỳnh Thục Vy: Đúng vậy, đó là thử thách khá lớn. Việc tôi mở kho chứa hàng và trưng bảng hiệu của công ty cà phê AmaRin Coffee của mình ở Sài Gòn từng bị công an gây khó dễ. Họ bắt tôi phải dỡ bảng hiệu công ty xuống. Việc thuê nhà ở của vợ chồng tôi và các em tôi ở Sài Gòn nhiều lần không ổn vì công an gây áp lực cho các chủ nhà trọ.

Họ canh giữ chặt chẽ vào các cuối tuần không cho em trai tôi đi giao hàng cho khách, thậm chí còn nhiều lần đến đập phá chỗ trọ của em tôi. Những sách nhiễu trong cuộc sống hằng ngày và thử thách trong việc mưu sinh đã buộc em trai tôi phải sang Thái Lan xin tỵ nạn. Còn vợ chồng tôi về quê chồng (Buôn Hồ, tỉnh Đắk Lắk) sinh sống và thay vì bán hàng cà phê sạch có mặt bằng trưng bày thì tôi bán hàng qua mạng. Cuộc sống của vợ chồng tôi đến nay tạm ổn trong sự ủng hộ và bao bọc của bà con giáo xứ Vinh Đức, làng Hà Lan A. Nhưng dường như chính quyền lại muốn bứng tôi ra khỏi mảnh đất lành này, khỏi Tây nguyên, nơi có những người giáo dân ủng hộ tôi và có các anh chị em người Thượng cần Thục Vy làm tiếng nói cho họ.
***********

BBC:Bà trù liệu khả năng phiên tòa ngày 22/11 sẽ kết thúc thế nào và nếu đó là một bản án tù giam thì sao?

Huỳnh Thục Vy: Tôi tin rằng mục đích của chính quyền và công an Đăk Lăk là dùng thủ tục tố tụng và phán quyết của vụ án này để: Đe dọa người dân nơi tôi đang sinh sống. Người dân ở đây yêu mến và ủng hộ tôi. Họ nhìn thấy người dân bảo vệ tôi trong buổi biểu tình chống luật Đặc khu ngày 10/6/2018 nên họ lo sợ đó sẽ là tiền lệ bất lợi cho họ trong thời gian tới; kiềm chân tôi để ngắt các liên kết của tôi với bạn bè người sắc tộc Tây nguyên bằng lệnh cấm đi khỏi nơi cư trú; dùng bản án để áp lực tinh thần gia đình tôi nhằm thúc giục tôi đưa ra lựa chọn rời khỏi Việt Nam.

Chắc họ nghĩ rằng một bản án tù giam 3 năm là vừa đủ để các mục đích trên của họ được thành đạt. Bản án giam tối đa 3 năm đủ nhẹ để không gây tiếng tăm trong cộng đồng quốc tế, họ không thích có một trường hợp Mẹ Nấm thứ hai nữa. Và bản án giam cũng đủ nặng để áp lực tôi bỏ nước ra đi trong thời gian việc thi hành án bị tạm hoãn vì tôi có con nhỏ dưới 3 tuổi. Họ nghĩ rằng thời gian một năm sắp tới bị kiềm chân ở nhà bằng lệnh cấm rời khỏi nơi cư trú, và chờ con nhỏ đủ 3 tuổi để bị tống giam, tôi sẽ tìm cách bỏ trốn khỏi Việt Nam.

Người bào chữa cho tôi trong phiên tòa sắp tới, Luật sư Đặng Đình Mạnh, cho tôi nhiều sự ủng hộ về tinh thần hơn là lời khuyên pháp lý cụ thể vì tôi đã có những chủ kiến riêng của mình trong vụ án này.
Bản quyền hình ảnh Jane Hoang
Image caption Huỳnh Thục Vy và luật sư Lê Công Định, người cùng bị đưa ra xét xử với ông Trần Huỳnh Duy Thức hồi năm 2010

BBC:Được biết bà từng viết trên trang cá nhân: “Nếu mình có thể nhắn với anh Trần Huỳnh Duy Thức lúc này, mình sẽ nói: Anh ơi, đồng ý ra đi đi…” Bà có bình luận gì về lựa chọn đi hay ở lại của người tù là nhà hoạt động/giới bất đồng?

Huỳnh Thục Vy: Tôi tin rằng, một người tài giỏi như Trần Huỳnh Duy Thức nếu chọn ra khỏi Việt Nam thì ông sẽ vẫn có những vận động hữu ích cho đất nước. Nhưng tôi cũng vô cùng trân quý nhiệt huyết của ông muốn làm ngọn đuốc giữ ấm mãi tinh thần người đấu tranh trong nước và rọi sáng góc tối tăm Việt Nam cho cộng đồng quốc tế thấy rõ.

Bằng tình cảm chân thật bình thường, tôi ủng hộ ông ấy ra đi, bằng lý trí xét đoán lợi hại trong công cuộc chung, tôi muốn ông ở lại Việt Nam.

BBC:Theo bà dự đoán, tình hình của giới hoạt động tại Việt Nam sẽ thế nào sau ngày 1/1/2019, khi luật An ninh mạng có hiệu lực?

Huỳnh Thục Vy: Theo tìm hiểu của tôi, từ nửa năm nay, dù luật An ninh chưa có hiệu lực, nhiều facebooker đã bị vô hiệu hóa tài khoản hoặc bị gỡ post Facebook.

Tuy không là người bi quan nhưng tôi tin rằng tình trạng bóp nghẹn tự do ngôn luật sẽ còn tồi tệ hơn trong vài tháng tới. Một loạt các nhà bất đồng chính kiến đã bị tống giam sau 2/9/2018 vì bị nghi ngờ tổ chức biểu tình chống Nhà nước. Đến giờ, thân nhân của họ và công luận vẫn chưa biết an nguy của họ giờ ra sao. Tình hình nhân quyền ở Việt Nam có thể sẽ ngày càng tệ hơn nên giới hoạt động buộc phải có những giai đoạn “nín thở qua sông” để bảo toàn lực lượng.

BBC:Trong hành trình vận động cho quyền con người tại Việt Nam 10 năm qua, bà tự hào mình đã làm được những gì và còn tiếc vì điều gì chưa làm được?

Huỳnh Thục Vy: Tôi nghĩ rằng, so với nhiều nhân vật trong giới đấu tranh khác, những việc tôi làm được không bằng một nửa. Nhưng tôi có may mắn được nhiều anh chị em tiếp sức, trợ giúp nên công việc khá trôi chảy. Tôi tiếc là mình chưa có đủ sức khỏe và sự trưởng thành về tinh thần đủ để hoạt động năng nổ hơn và liên kết với những anh chị em trong nước nhiều hơn nữa trong các hoạt động chung.

About this website

 

BBC.COM
Blogger Huỳnh Thục Vy tâm tình với BBC về cuộc sống và công việc buôn bán cà phê ở Buôn Hồ, Đắk Lắk, trước ngày ra tòa hôm 22/11.

KHI NÀO THÌ MỘT DÂN TỘC XEM NHƯ ĐÃ MẤT NƯỚC ?

KHI NÀO THÌ MỘT DÂN TỘC XEM NHƯ ĐÃ MẤT NƯỚC ?

– Khi độc lập về chủ quyền, sự toàn vẹn lãnh thổ lãnh hải bị xâm phạm thường xuyên mà nhà cầm quyền của nước đó chả dám phản ứng gì.

– Khi những người lãnh đạo cao nhất quỵ lụy, coi kẻ thù là thầy, là bạn, còn nhân dân lả kẻ thù.

– Khi các quan chức từ trên xuống dưới bắt tay hợp tác với giặc, mở toang cửa cho giặc vào thuê đất dài hạn khắp nơi từ Nam ra Bắc, rước giặc vào nhà làm ăn, xả rác, gây ô nhiễm môi trường và gây ra đủ mọi tác hại lâu dài cho đất nước, dân tộc.

– Khi các quan chức từ trên xuống dưới chỉ biết chạy theo chức tước và tiền, chỉ biết vơ vét, chụp giựt cho đầy túi tham, bất chấp hậu quả gây ra cho đất nước, nhân dân.

– Khi người dân chỉ biết chịu đựng, và chỉ biết lo làm ăn để vun vén cho bản thân và gia đình, chuyện chính trị, chuyện lớn đã có nhà nước lo, chính phủ lo.

– Khi những người có tài có tâm thật sự với nước với dân thì không được sử dụng hoặc tệ hơn, bị xách nhiễu, tống giam vào tù với những bản án bất công, man rợ chỉ vì dám lên tiếng nói sự thật, còn những kẻ bất tài, cơ hội, bán nước buôn dân thì lại chiếm lấy những chỗ ngồi cao nhất để tiếp tục vơ vét và phá hoại.

– Khi trí thức, nghệ sĩ cũng chỉ lo kèn cựa nhau cái danh hão, cái bổng lộc, hoặc khúm núm xum xoe dùng ngòi bút, tiếng hát, nét vẽ…để phục vụ nhà cầm quyền,

…còn giới trẻ thì mãi ăn chơi, hưởng thụ, khóc cười với những “thần tượng” showbiz, bóng đá hay chuyện đời tư của giới biểu diễn…

– Khi nỗi đau về mọi chuyện bất công, phi lý, trái tai gai mắt xảy ra hàng ngày chỉ còn đủ sức làm cho người ta xúc động trong giây lát rồi quên; khi nỗi nhục đất nước bị tụt hậu, thua kém xa các nước khác,

…….. hình ảnh đất nước cho tới người dân trong mắt thế giới chỉ toàn là tiêu cực, xấu xa, nhưng cũng chỉ đủ làm cho người ta phẫn nộ, tủi hổ trong giây lát rồi quên…

– Khi đối với tất cả, Tổ Quốc không còn là giang sơn phải gìn giữ nâng niu, quê hương không còn là ngôi nhà chung phải vun đắp cho một tương lai chung.

…….. Trái lại, quê hương chỉ là cái quán trọ, là nơi ở tạm, còn tương lai lâu dài lại nằm ở một đất nước khác.

Thì quốc gia ấy xem như đã mất, chỉ còn lại cái “vỏ” bên ngoài. Dân tộc ấy xem như đã lưu vong ngay trên chính quê hương mình.

Và đó chính là thành quả của đảng và nhà nước cộng sản sau 73 năm ngày 2.9 (2.9.1945-2.9.2018), ngày khai sinh nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, nay là nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam.

— songchi’s blog

https://www.rfa.org/…/when-people-lost-their-country-090120…

Image may contain: one or more people, outdoor and nature

Lãnh đạo Việt Nam sao phải trần tình “vì dân”?

Lãnh đạo Việt Nam sao phải trần tình “vì dân”?

2018-11-09

Ông Nguyễn Thành Phong chủ tịch UBND thành phố tại buổi tiếp xúc người dân Thủ Thiêm.

Ông Nguyễn Thành Phong chủ tịch UBND thành phố tại buổi tiếp xúc người dân Thủ Thiêm.

 Screen Capture from Video

Hôm ngày 7/11 Chủ tịch Ủy ban Nhân dân Thành phố ông Nguyễn Thành Phong tại buổi tiếp xúc người dân Thủ Thiêm khi bị chất vấn lãnh đạo thành phố có thực tâm giải quyết vấn đề Thủ Thiêm hay không, ông Nguyễn Thành Phong trần tình rằng “Tôi làm Chủ tịch Thành phố mà không xuất phát từ lợi ích của người dân thì làm cái gì? Không quan tâm đến lợi ích của người dân thì làm sao đủ tư cách làm chủ tịch”

Ông Lê Văn Lung, một trong những người đại diện nhóm người dân khiếu kiện tại Thủ Thiêm, khẳng định rằng ông không tin vào lời nói đó, bởi thật sự nếu vì dân thì việc giải quyết khiếu nại của hàng trăm người dân bao năm qua đã không kéo dài cho đến hiện nay và không biết đến bao lâu nữa.

Nhà báo Trương Duy Nhất từ Đà Nẵng cho rằng, đa phần các quan chức lâu nay tại các diễn đàn họ nói rất nhiều về việc bảo vệ quyền lợi người dân nhưng trong thực tế hoàn toàn khác.

“Bây giờ có vì ai, vì dân, vì nước hay vì ông nào thì phải xem lại thực sự các việc làm của họ, chứ nói một đường làm một nẻo thì hãy nhìn vào việc làm của họ chứ không phải dựa vào lời nói lâu nay.”

 Có lẽ lãnh đạo Việt Nam bị mắc một căn bệnh chung là hay quên những điều mà họ nói trước dân. 

– LS. Đặng Đình Mạnh

Đồng quan điểm với nhà báo Trương Duy Nhất, luật sư Đặng Đình Mạnh chia sẻ với chúng tôi rằng, các lãnh đạo Việt Nam đều mắc chung một triệu chứng:

“Có lẽ lãnh đạo Việt Nam bị mắc một căn bệnh chung là hay quên những điều mà họ nói trước dân. Cho nên, công chúng Việt Nam thường phải chứng kiến những hành xử của lãnh đạo trái ngược với điều họ đã nói”

Còn theo Thạc sĩ Nguyễn Huỳnh Thuật làm việc tại rừng Nam Cát Tiên cho rằng lời nói phải được kiểm chứng qua hành động, chứ như những việc xảy ra thời gian gân đây, thì người dân không còn tin vào chính quyền.

“Nếu vì dân thì xã hội phải thật dân chủ, mọi người cùng thức tỉnh bầu một cách dân chủ thì cái điều đó gần như sẽ đúng nhưng mà cái xã hội mình qua quá trình bầu cử và qua quá trình đụng đâu dính đó của ông Trọng về việc chống tham nhũng như thứ trưởng rồi các lãnh đạo công an … những người được gọi là tinh khiết nhất cũng tham nhũng.”

Chỉ riêng trong vụ Thủ Thiêm, sau khi có những phát biểu của lãnh đạo như của ông bí thư Nguyễn Thiện Nhân ‘chúng tôi không gạt bà con đâu’ cho đến lời trần tình của ông Nguyễn Thành Phong ‘không làm vì dân thì vì cái gì’, hầu hết mọi ý kiến của người dân trong cuộc đều nêu rõ họ không cần lời nói họ cần một hành động thật sự từ phía chính quyền, nhất là ban lãnh đạo phải làm gương để người dân noi theo.

Đồng ý về điều này luật sư Mạnh cho biết:

“Tôi nghĩ rằng, trong quan hệ thông thường giữa con người với nhau, thì sự thành tín, nhất quán giữa lời nói và việc làm là hết sức cần thiết và phải xem là tiêu chuẩn ứng xử bình thường. Huống chi là lãnh đạo thì càng phải gương mẫu về điều này.”

Buổi tiếp dân Thủ Thiêm hôm ngày 7/11 có mặt Ông Nguyễn Hồng Điệp, Trưởng ban Tiếp dân Trung ương. Hình ảnh được truyền đi trên mạng cho thấy giữa những người dân, ông này cầm một điếu xì gà, đeo đồng hồ Rolex nhận khá nhiều ‘búa rìu dư luận’.

Nhà báo Võ Văn Tạo ở Nha Trang cho rằng hình ảnh đó cho thấy thực tế lời nói của cán bộ không đi đôi với hành xử hằng ngày của họ đối với người dân:

Nói thẳng ra cho dễ hiểu là chỉ vơ vét thôi chứ họ chả có lý tưởng gì đâu.

– NB. Võ Văn Tạo

“Tôi nghĩ rằng với hình ảnh đó nó đã chứng minh được hơn tất cả mọi lời bình, mọi nhận xét đánh giá. Tôi cho rằng quan chức đi tiếp dân ai cho cầm điếu thuốc, hình ảnh như vậy đã tố cáo hết tất cả rồi.”

Thạc sĩ Nguyễn Huỳnh Thuật làm việc tại rừng Nam Cát Tiên cho rằng bản chất của chính trị là thủ đoạn. Tại Việt Nam lâu nay người ta chỉ hô hào suông ‘vì dân, vì nước’; chức mục đích chính là phục vụ cho quyền lợi của chính những người lãnh đạo và nhóm lợi ích cùng họ trục lợi.

“Nói thẳng ra cho dễ hiểu là chỉ vơ vét thôi chứ họ chả có lý tưởng gì đâu, nếu cần thiết họ sẵn sàng đuổi những người đổ xương máu, gia đình thương binh, bà mẹ Việt Nam anh hùng ra chỗ khác để họ lấy đất để cấu kết với doanh nghiệp làm dự án họ bỏ túi. Khắp cả nước chỗ nào cũng có cả. Đó là vì sao các lãnh đạo chóp bu của Việt Nam luôn luôn hò hét là phải ổn định chính trị, bởi vì ổn định thì mới vơ vét được chứ, đa nguyên đa đảng thì làm ăn được gì nữa.”Nhà báo Võ Văn Tạo khẳng định:

Ông này nêu ra thực trạng hễ cứ làm quan chức lãnh đạo là sẽ phất lên một cách chóng mặt.

Gần đây vô số cơ ngơi lộng lẫy, hoành tráng của nhiều quan chức cả đã nghỉ hưu hay còn tại chức bị bóc mẽ. Truyền thông và người dân đều phân tích rõ với mức lương hiện nay họ không thể có được những ngôi biệt thự mang dáng vẻ ‘cung điện’ của giai cấp quí tộc, phong kiến, tư bản trước đây.

Đó là giai cấp mà hiện nay trong sách vở, giáo trình về cách mạng Việt Nam vẫn còn ghi là ‘thống trị, bóc lột…’ mà quần chúng nhân dân bị chúng đàn áp phải vùng lên đánh đổ, tiêu diệt.

Tình trạng sạt lở ở Việt Nam, nguyên nhân và làm sao để hạn chế?

Quan chức chế độ thâm lạm, đào xới, rút ruột tài nguyên thì làm sao không sạt lở… tàn phá đất nước?!!!

*********

Tình trạng sạt lở ở Việt Nam, nguyên nhân và làm sao để hạn chế?

Tình trạng sạt lở bờ biển và bồi lấp cửa sông tại các tỉnh ven biển miền Trung ngày càng gia tăng nghiêm trọng thời gian gần đây. Các chuyên gia nói gì về hiện trạng này và đưa ra những giải pháp nào?

Gia tăng bất thường

Tại cuộc họp về tình hình sạt lở bờ biển và bồi lấp cửa sông các tỉnh ven biển miền Trung tại trụ sở chính phủ hôm 7 tháng 11. Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc cho biết tình trạng xói lở bờ biển và bồi lấp cửa sông tại các tỉnh ven biển miền Trung từ Nghệ An đến Bình Thuận diễn ra phức tạp với mức độ nhận định ngày càng gia tăng.

Từ Nghệ An đến Bình Thuận có 13 tỉnh, thành phố ven biển, với chiều dài bờ biển hơn 1.600 km cùng mạng lưới sông ngòi với 48 cửa sông đổ ra Biển Đông.

Tính đến tháng 7 năm 2018, toàn bộ bờ biển miền Trung có 88 điểm sạt lở với tổng chiều dài hơn 120 km. Khu vực sạt lở nghiêm trọng nằm ở các tỉnh Nghệ An, Thừa Thiên – Huế, Quảng Nam, Quảng Ngãi, Phú Yên, Ninh Thuận, Bình Thuận…

Trao đổi với Đài Á Châu Tự Do, Phó Giáo sư, Tiến sĩ Lê Anh Tuấn giảng dạy tại Đại học Cần Thơ đưa ra nhận định về vấn đề này:

“Thật ra thì sạt lở đã xảy ra lâu rồi, nhưng những năm gần đây nó gia tăng rất là rõ rệt. Các báo cáo về sạt lở từ miền bắc miền trung đến miền nam xảy ra ngày càng nghiêm trọng. Có rất nhiều cách để lý giải nguyên nhân sạt lở, thứ nhất là do thời tiết bất thường hơn, gió bão nhiều hơn, sóng mạnh hơn. Thứ hai là hoạt động con người, những chỗ xung yếu, chúng ta mất đi rừng bảo vệ, việc khai thác cát tràn lan, hoặc xây dựng công trình không chú ý việc thay đổi dòng chảy cũng làm khả năng sạt lở gia tăng. Tóm lại nguyên nhân gây sạt lở vừa là do con người và cũng do thiên nhiên.”

Theo Thạc sĩ Lê Thị Xuân Lan, nguyên phó phòng Dự báo Đài Khí tượng thủy văn Nam bộ, tình trạng sạt sở không chỉ xảy ra ở bờ biển miền trung, miền bắc, mà còn xảy ra rất nhiều ở các sông đổ ra biển tại Việt Nam. Nguyên nhân theo bà là do biến đổi khí hậu, làm bầu khí quyển nóng lên, làm ảnh hưởng hoàn lưu khí quyển, tức làm các khối không khí gia tăng hoạt động gây mưa giông bão gió mùa ngày càng nhiều hơn và làm thay đổi các dòng chảy. Bà cho rằng, những xáo trộn khí hậu làm sạt lở ngày càng tăng lên, bà nói tiếp:

“Triều cường mỗi tháng hai lần ở Việt Nam, nhất là vùng ven biển miền trung cho đến Cà Mau là bán nhật triều, tức là ngày hai lần nước lớn và nước ròng, với biên độ triều biến động quá lớn và nhanh, tạo ra một cái lực tác động đến bờ biển Việt Nam, nhất là miền trung và miền nam do hai vùng này nằm gần xích đạo. Theo tôi,vì Việt Nam là kinh tế biển, nhất là ở miền trung, nên việc tác động đến bờ biển tương đối lớn. Ngoài ra do việc phát triển du lịch nên xây dựng ở khu vực bờ biển cũng ngày càng nhiều, mà đất ven biển thường yếu, nên nếu không nghiên cứu kỹ địa hình sẽ gây ảnh hưởng rất lớn.”

Phó Giáo sư, Tiến sĩ Lê Anh Tuấn khẳng định, sạt lở tại Việt Nam hiện nay là vấn nạn quốc gia, vì rất nhiều nơi phải đối diện hiện trạng này. Chính phủ Việt Nam đã bỏ ra một số tiền rất là lớn để khắc phục việc sạt lở, nhưng theo ông có vẻ như chưa hiệu quả.

Tại cuộc họp về tình hình sạt lở bờ biển của chính phủ, Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc cũng nhìn nhận, sạt lở bờ biển đã ảnh hưởng rất lớn đến cuộc sống người dân ở các khu vực như huyện Phú Lộc, Thừa Thiên – Huế, sạt lở bờ biển Cửa Đại ở Hội An, Tuy Hòa, Phú Yên…

Chúng tôi hỏi chuyện Anh Thành, sống làm việc tại khu vực biển Cửa Đại và Cù Lao Chàm, Hội An và được Anh cho biết tình hình sạt lở tại địa phương như sau:

“Đoạn đường từ biển Cửa Đại đến Vinpearl người ta đang xây dựng kè lại cho nó khỏi sạt lở. Việc sạt lở cũng lâu rồi, chính quyền cũng cho kè một số, và các resort thì doanh nghiệp họ cũng tự làm. Biển Cửa Đại thì không có nhà dân nhiều, chỉ có những quán bán, nhưng nhà nước cũng không có hỗ trợ gì cho các hộ đó. Chỗ đường từ biển Cửa Đại xuống bến cảng là sạt lở nghiêm trọng nhất, họ đang kè, nếu sạt lở nhiều sẽ mất luôn con đường xuống bến cảng. Ngoài ra, ở Cù Lao Chàm cũng bị nước biển xâm thực, mùa đông gió mạnh, nước biển vô cả nhà dân.”
Giải pháp

Theo Phó Giáo sư, Tiến sĩ Lê Anh Tuấn những giải pháp mà chính phủ đang thực hiện như xây dựng hệ thống bờ kè để bảo vệ hay quy hoạch những chỗ nguy cơ để di dời người dân đi chỗ khác, chỉ là những giải pháp tình thế, không giải quyết được toàn bộ vấn đề.

Trả lời Đài Á Châu Tự Do hôm 8 tháng 11, Tiến sĩ Nguyễn Tác An, nguyên Viện trưởng Viện Hải dương học Nha Trang, Phó Chủ tịch Hội khoa học kỹ thuật biển Việt Nam, cũng đề nghị một số giải pháp:

“Trước mắt để giải quyết tình thế thì chỗ nào có sạt lở đe dọa cuộc sống thì nhà nước cần nghiên cứu phải pháp thích nghi hoặc giải pháp thích ứng. Thích nghi là nhà nước tập trung đầu tư một số công trình mềm, cứng để để giảm thiểu tác động ấy. Còn thích ứng là di dời người dân và cho chỗ đó phát triển tự nhiên như vậy. Còn lâu dài thì phải xem lại việc phát triển trong nội địa có gì bất cập, thí dụ như thủy điện, xây dựng đê điều có hợp lý chưa…”

Nếu muốn làm hiệu quả thì cần phải có sự phối hợp thật là chặt chẽ giữa người dân địa phương và chính quyền. Đó là nhận định của Bà Lê Thị Xuân Lan, Bà nói:

“Vì nếu một bên làm và một bên phá thì không được. Cái thứ hai là cần phải có kế hoạch tổng thể trong việc xây dựng bờ kè, chứ không làm chắp vá, mạnh ai nấy làm. Muốn vậy cần phải có cơ quan ban ngành có trình độ khoa học kỹ thuật để nghiên cứu xây dựng. Còn nếu mỗi địa phương nào cứ bị sạt lở thì mạnh ai nấy đắp thì sẽ bị hoài, mỗi năm sạt lở hoài.”

Tiến sĩ Lê Anh Tuấn thì cho rằng trước mắt cần lập bản đồ các điểm sạt lở, bản đồ càng chi tiết càng tốt. Để phân biệt các điểm sạt lở, cái nào nguy cấp thì xử lý trước. Từ bản đồ sạt lở sẽ đưa ra các loại cảnh báo thích hợp cho tàu bè, người dân…

About this website

RFA.ORG
Tình trạng sạt lở bờ biển và bồi lấp cửa sông tại các tỉnh ven biển miền Trung ngày càng gia tăng nghiêm trọng thời gian gần đây. Các chuyên gia nói gì về hiện trạng này và đưa ra những giải pháp nào?

Quan chức 4 bộ 6 tỉnh trong 4 năm xuất ngoại 53,000 lượt, tốn 53 triệu Mỹ kim

Quan chức 4 bộ 6 tỉnh trong 4 năm xuất ngoại 53,000 lượt, tốn 53 triệu Mỹ kim

Quan chức 4 bộ 6 tỉnh trong 4 năm xuất ngoại 53,000 lượt, tốn 53 triệu Mỹ kimẢnh: Dân Việt

Một thống kê của thanh tra chính phủ CSVN cho thấy, quan chức chế độ dùng ngân sách nhà nước đi nước ngoài như đi chợ, tới 53,000 lượt, gây tốn kém hơn 53 triệu Mỹ kim trong 4 năm.

Theo báo Dân Việt, các con số này thuộc về một “thống kê nhanh”, chỉ bao gồm 4 bộ và 6 tỉnh thành. Sáu tỉnh thành gồm Thanh Hoá, Hoà Bình, Vĩnh Phúc, Đắk Lắk, Đồng Nai và Tiền Giang, tức chưa phải những tỉnh thành lớn nhất nước.

Tờ Dân Việt hôm Thứ Năm 21/06 trích dẫn kết quả thanh tra giai đoạn 2012 đến 2016 cho thấy, Bộ Tài Chính CSVN cử hơn 5,000 đoàn với khoảng 11,800 lượt viên chức xuất ngoại. Bộ Công Thương CSVN đã cử hơn 7,500 đoàn với khoảng 24,800 lượt viên chức xuất ngoại.

Chỉ riêng trong tháng 1 năm 2016, cựu Bộ Trưởng Công Thương Vũ Huy Hoàng cử đoàn viên chức đi dự một loạt hội chợ tại Argentina, Cuba và Panama trong 12 ngày. Đoàn này chỉ gồm 5 viên chức nhưng tiêu tốn hơn 62,000 Mỹ kim. Chi phí cho riêng Thứ Trưởng Công Thương Hồ Thị Kim Thoa là hơn 14,000 Mỹ kim.

Thống kê tại các tỉnh thành còn cho thấy, có những quan chức tỉnh thành đi nước ngoài chỉ để thăm thân nhân. Thanh tra chính phủ ghi nhận trường hợp nổi bật của phó bí thư tỉnh ủy Đồng Nai, bà Phan Thị Mỹ Thanh, có năm đi nước ngoài tới 10 lần, bao gồm cả việc công và việc riêng.

Huy Lam / SBTN