Ủy ban phường 6 Q. tân Bình ban hành văn bản trái pháp luật

Trần Bang shared a post.

Ủy ban phường 6 Q. tân Bình ban hành văn bản trái pháp luật :

– Thực hiện chủ chương của chủ tịch ủy ban – Chủ tịch ủy ban không có thẩm quyền đưa ra chủ trương gì hết, chỉ có chủ tịch Hội đồng nhân dân, căn cứ vào họp dân mới được ban hành chủ trương, kế hoạch sau đó chỉ đạo gì thì ủy ban làm theo.

– Không có ý kiến nào của thường trực thành ủy nào đi chỉ đạo xây trường học cả, bậy bạ ! Không có thẩm quyền và tào lao. Xây trường ở đâu, chỗ nào, khi nào thì phải được HDND TP họp, duyệt, sở giáo dục hay thành ủy không thuộc thẩm quyền bàn.

– Kế hoạch của ủy ban số 347 đã được HDND duyệt chưa ? Ủy ban ai cho phép tự xây dựng kế hoạch lung tung để làm cái này cái kia ? Xem lại ngay luật hành chính, chức năng nhiệm vụ của Uỷ ban đi, ngu luật thì nên về đi múc rác cống chứ ủy ban của dân ko chấp nhận loại dốt luật.

Từ các vấn đề nêu trên, yêu cầu HDND TP HCM khẩn trương kiểm tra, tuýt còi ngay băng nhóm nào tại Uỷ ban Quận Tân Bình âm mưu cướp đất vườn rau Lộc Hưng, làm rõ trách nhiệm của chủ tịch ủy ban Quận này và chấn chỉnh tình trạng ban hành văn bản trái luật, coi thường Luật pháp Quốc gia, tạo cớ cho các băng nhóm lợi ích cướp đất của dân tại P6 .

Đại biểu QH TPHCM chịu trách nhiệm kiểm tra, giám sát việc này, ăn cơm của dân rồi làm việc này theo nhiệm vụ, chức năng quyền hạn qui định trong Luật tổ chức Quốc hội.

Lê Dũng Vova – Nhà báo độc lập, Hãng TTXVH, Truyền hình CHTV.

Sau này lịch sử sẽ viết rằng

Nguyễn Thị HoàngHải
Sau này lịch sử sẽ viết rằng:

Vào những ngày giáp tết năm Kỷ Hợi, Cộng Sản kéo một lực lượng hùng hậu được trang bị tận răng bất ngờ tấn công đập phá hơn trăm căn nhà của dân tại khu vực Vườn Rau Lộc Hưng quận Tân Bình.

Nhiều gia đình lâm vào cảnh màn trời chiếu đất, những đứa trẻ không còn được tiếp tục đi học vì không có chỗ ở. Người ta ghi nhận lại trận đánh ấy bằng những hình ảnh đau xé lòng.

Nhiều ngôi nhà bị san phẳng, vật dụng nằm chỏng chơ hoặc lẫn vào trong đống gạch đá.

Người ta tìm thấy những cái nạn gỗ, những đôi chân giả của các Thương Phế Binh ở đó.

Có một người đàn ông thờ thẫn như kẻ mất hồn, anh ta đang cố nhặt nhạnh những món đồ chơi của đứa con mình bị vùi trong đổ nát.
Tang thương là từ mà người ta mô tả về tình trạng của cụm cư dân vừa bị tấn công.

Một diễn biến khác tại uỷ ban phường, người đàn ông bệ vệ rút cây bút trong túi áo kí vào tờ giấy đã được đánh máy sẵn, đó là bản báo cáo đã hoàn thành nhiệm vụ xoá sổ khu dân cư Lộc Hưng.

Bên ngoài đám cảnh sát, an ninh, và dân phòng đang ngồi đợi chia nhau tiền bồi dưỡng sau chiến tích.

Kế đó bia rượu chảy tràn, họ nâng cốc chúc mừng nhau đã làm xong nhiệm vụ trên giao.

Có lẽ họ sẽ không bao giờ nhìn thấy thảm cảnh của những gia đình vừa bị mất nhà. Sẽ không bao giờ có chuyện tự vấn lương tâm, bởi đơn giản những cái xác ấy chỉ là những con Zombie được điều khiển bằng tiền.

Trương Quang Thi

Image may contain: 1 person, smiling, text

“NÓI GIỌNG BẮC, NHƯNG KHÔNG GẠT BÀ CON”

“NÓI GIỌNG BẮC, NHƯNG KHÔNG GẠT BÀ CON”

]Ns. Tuấn Khanh]

Liên tục trong nhiều ngày, những nạn nhân của vụ cưỡng chiếm đất đai tại phường 6, Tân Bình, Sài Gòn xuất hiện trên các video – tự tố cáo và được phỏng vấn – đã mô tả khá rõ những gì đang diễn ra. Dĩ nhiên, giờ đây không còn một tên gọi nào khác, ngoài việc khẳng định sự bất lương của kẻ cầm quyền là điều cần phải ghi nhớ.

Hầu hết những người xuất hiện trên video đều nói giọng Bắc. Chỉ có một số ít người nói giọng Nam. Nhưng nguồn gốc của họ, là những người đã tìm cách di cư khỏi một chế độ đang âm mưu một cuộc đại cướp bóc và giết hại dân lành. Đấu tố, xét lại… ở miền Bắc sau 1954 là những minh chứng bằng lịch sử của máu và nước mắt Việt Nam, trên phông nền rầm rập tiếng hô vang chủ nghĩa quốc tế cộng sản, đậm màu Trung Quốc.

Những người nói giọng Bắc ở vườn rau Lộc Hưng hôm nay cũng run rẩy và đau đớn, không khác gì cha ông của họ vào những ngày ôm con gà, tượng Chúa cùng niềm hy vọng vào Nam, rồi nghe người thân của mình bị chôn sống, bị chặt đầu ở quê mình mà bàng hoàng vì thấy mình may mắn còn sống sót. Những người nói giọng Bắc thật thà, chỉ mong được sinh sống làm ăn. Khốn khó mấy cũng cam, bắt đầu lại mọi thứ cũng thuận. Trên tay của họ là cái cuốc, hạt giống và mồ hôi thấm đất. Họ không chọn cầm AK, hay bao bố để bắt cóc ai đi trong đêm khuya vì lý tưởng đại đồng.

Chính quyền của tổng thống Ngô Đình Diệm đã làm mọi thứ để có thể an cư gần một triệu ngưởi ở miền Nam, những người không chọn chế độ cộng sản làm bạn đường, tự nguyện xuống tàu để có thể bắt đầu lại cuộc đời. Mọi thứ ổn định cho đến năm 1975, khi nước VNDCCH ở phía Bắc mở cuộc chiến vào nước VNCH và hoàn tất. Và dù muốn hay không, tất cả những gì thuộc về hành chính, tài sản và sở hữu của người miền Nam đều phải được quyền công nhận khi chính quyền mới gọi là thống nhất và hoà bình. Nhưng thực tế thì không phải vậy. Có ít nhất đã có 3 lần, chính quyền mới mở các đợt cướp bóc tài sản và xoá quyền sỏ hữu của hàng triệu người dân một cách vô lương, gọi là đánh tư sản. Cướp và âm mưu cướp từ chính quyền mới là những điều có thật.

Trãi qua những ngày tháng ấy, tưởng chừng mọi thứ sẽ chỉ còn là dĩ vãng. Non nửa thế kỷ của một nước Việt Nam tuyên bố giàu mạnh, công bằng và văn minh, vườn rau Lộc Hưng may mắn còn sót lại, vì mảnh đất có vẻ nghèo nàn ấy chưa có dịp lọt vào mắt xanh những kẻ cầm quyền cơ hội. Và vào lúc đất nước “cường thịnh”, ai đó đã chợt nhận ra vài ngàn mét vuông giữa lòng Sài Gòn là một món lợi khổng lồ. Một món lợi phải được khai thác như thường lệ, nhân danh dự án, quy hoạch vườn hoa, trường học, quảng trường, tượng đài… Những kẻ cơ hội và cướp ngày nhân danh mọi thứ, nhưng không hề thât sự có gương mặt hay số phận con người.

Hàng trăm nhân viên đủ loại của nhà nước giàu mạnh, công bằng và văn minh ấy đã bịt mặt, mở cuộc cướp đất, phá nhà của hơn 100 gia đình, khi Tết Nguyên Đán 2019 chỉ còn vài tuần lễ nữa. Khắp nơi, trong nhịp phát triển hào hùng của Việt Nam, văng vẳng tiếng khóc, tiếng kêu giọng Bắc quen thuộc về nỗi đau và căm giận. Tiếng kêu có của cả những người không là nạn nhân, mà chỉ là người chứng kiến.

Mới đây thôi, một quan chức của chính quyền đã nói rằng “tôi nói giọng Bắc, nhưng không gạt bà con” để cố thuyết phục về tính liêm chính trong vụ cướp đất của hàng ngàn người dân tại Thủ Thiêm, quận 2. Nhưng lẫn trong tiếng quát tháo bắt người, đập nhà vào đầu tháng 1/2019 ở vườn rau Lộc Hưng cũng không thiếu những giọng Bắc hung hăng, công khai hiện hình là bọn cướp đất phá nhà dân lành. Những giọng Bắc từ nhà cầm quyền, gợi nhớ biết bao điều.

Ôi đất nước những ngày huy hoàng, “có bao giờ được như thế này đâu”, nhưng bên tai, sao chỉ còn nghe thấy những giọng Bắc hốt hoảng và đau thương với cuộc đời của mình. Những giọng Bắc của con trẻ, người già, phụ nữ, và của những người thương phế binh yếu ớt không còn nơi nương tựa. Những nỗi đau thương sao như di sản cha truyền con nối. Chỉ khác là họ hôm nay, không may mắn bằng cha mẹ mình ở thế kỷ trước, vì không biết phải bước chân xuống chuyến tàu nào để thấy được hy vọng.

Những giọng Bắc nạn nhân ấy, không thể gạt chúng ta. Những giọng Bắc nghẹn ngào như cào cấu vào tim người. Nó mãi mãi nhắc chúng ta – những người Việt – về một sự thật được ghi lại trong lịch sử của đất nước này về những loại giọng Bắc được biết: của người dân chân chất và của bọn trá ngụy.

Nguồn bài:https://www.facebook.com/khanhtuanng/posts/10156070955413181

Image may contain: outdoor
Image may contain: shoes and outdoor

TÌNH HÌNH VƯỜN RAU 11:00 10.01.2019: DÂN BỊ TẤN CÔNG, BỊ ĐUỔI RA KHỎI VƯỜN RAU

Trần Bang shared a post.

TÌNH HÌNH VƯỜN RAU 11:00 10.01.2019: DÂN BỊ TẤN CÔNG, BỊ ĐUỔI RA KHỎI VƯỜN RAU

10h45: lực lượng có chức năng đã ra tay đánh đập, hành hung đàn bà và phụ nữ. Các chị và vợ của ông Cao Hà Trực bị hành hung. Bà Phượng Thịnh bị rượt đuổi. Tại hiện trường, nhà cầm quyền đang ra sức dụ dỗ bà con dân oan Vườn Rau nhận tiền bồi thường với giá rẻ mạt.

11h15: nhà cầm quyền tiếp tục huy động rất đông an ninh mặc thường phụ to con xô đẩy người dân và tấn công đàn bà phụ nữ.

Xem trên kênh Youtube AMEN Tv:
https://www.youtube.com/watch?v=iXC88H3-lK4

THƯ HIỆP THÔNG VỚI BÀ CON VƯỜN RAU LỘC HƯNG  của MOST REV VINCENT LONG OFMConv BISHOP OF PARRAMATTA

Hoa Kim Ngo and Nguyễn Trung Điệp shared a post.
Image may contain: 2 people, indoor
Image may contain: sky and outdoor
Image may contain: 1 person, text
No photo description available.
Image may contain: one or more people
+2
Lê Ngọc Thanh

Chủ tịch Ủy ban Công lý và Hòa bình Australia

THƯ HIỆP THÔNG VỚI BÀ CON VƯỜN RAU LỘC HƯNG 
của MOST REV VINCENT LONG OFMConv
BISHOP OF PARRAMATTA

PO Box 3066, North Parramatta, NSW 1750
ĐT: 02 8838 3400

Kính gửi: Các nạn nhân bị cưỡng chiếm đất đai và tài sản tại vườn rau Lộc Hưng, TP Hồ Chí Minh, Việt Nam.

Thưa quý đồng bào,

Qua các phương tiện truyền thông, tôi cũng như nhiều đồng hương rất đau lòng khi nhìn thấy cảnh nhà cầm quyền tại TP Hồ Chí Minh đã huy động nhiều phương tiện, máy móc cơ động cũng như nhân lực, để phá hủy tài sản và cưỡng chiếm đất đai của đồng bào tại vườn rau Lộc Hưng. Tôi được biết, khu đất này là nơi trú ngụ của bao nhiêu gia đình, bao nhiêu thế hệ từ Bắc vào Nam khai hoang sinh sống. Trong số những gia đình này, hầu hết là những người có thu nhập thấp, sinh viên nghèo, những cựu tù nhân lương tâm và các thương phế binh quân lực Việt Nam Cộng Hòa.

Sự kiện nhà cầm quyền đã dùng bạo lực để cưỡng chiếm tài sản tại những nơi có tiềm năng kinh tế là một động thái của một chế độ toàn trị độc tài, phe nhóm lợi ích và đi ngược với trào lưu văn minh cũng như quyền lợi của người dân. Hiện tượng này ngày càng phổ biến hơn trong giai đoạn biến thái của chủ nghĩa xã hội do Đảng Cộng Sản Việt Nam chủ trương, như đã từng xảy ra tại Tu Viện Dòng Chúa Cứu Thế, ở Thái Hà, tại Tòa Khâm Sứ của Giáo Hội Công Giáo, ở Hà Nội, gần đây, tại cơ sở của Dòng Mến Thánh Giá, ở Thủ Thiêm và nhiều nơi khác trên cả nước.

Đất nước chúng ta đứng trước bao thử thách, từ thành thị đến thôn quê, từ Nam Quan tới mũi Cà Mau, từ đất liền đến hải đảo. Thiển nghĩ, bổn phận của các nhà lãnh đạo là huy động tinh thần ái quốc của toàn dân để xây dựng và bảo vệ tiền đồ mà cha ông để lại. Việc dùng bạo lực để giải quyết các vấn đề xã hội là trái với nguyên tắc dân chủ pháp trị, trái với lương tâm của một chính quyền do dân và vì dân, và trái với tinh thần đoàn kết dân tộc.

Tôi xin bày tỏ niềm hiệp thông xâu xa của tôi tới quý đồng bào. Tôi cũng kêu gọi nhà trức trách ngưng ngay các hành vi xách nhiễu bạo động và tìm một giải pháp thỏa đáng minh bạch cho lợi ích của toàn dân, nhất là những đồng bào có hoàn cảnh đặc biệt.

Trân trọng,

+Vincent Nguyễn văn Long OFMConv
Chủ Tịch Ủy Ban Công Lý Hòa Bình
Hội Đồng Giám Mục Úc

Tại sao Chính phủ Việt Nam cứng rắn với Facebook trong thời điểm này?

Tại sao Chính phủ Việt Nam cứng rắn với Facebook trong thời điểm này?

Kính Hòa RFA
2019-01-09

Người sáng lập Facebook. Mark Zuckerberg (mang kính đen) tại Việt Nam, 2011.

Người sáng lập Facebook. Mark Zuckerberg (mang kính đen) tại Việt Nam, 2011.

 AFP

Facebook cũng lên tiếng trả lời ngay là họ không vi phạm điều gì cả.

Các nhà quan sát trong nước đưa ra nhận định về động thái mới nhất này của Chính phủ Việt Nam sau đây.

Dự luật an ninh mạng được Quốc hội Việt Nam thông qua vào tháng 6/2018, và bắt đầu có hiệu lực vào ngày 1/1/2019.

Dự luật này lúc đầu có qui định các nhà cung cấp quốc tế phải đặt máy chủ ở Việt Nam, nhưng sau đó rút lại, chỉ ghi là khuyến khích việc này thôi.

Nhưng điều không thay đổi là luật này qui định nhà cung cấp phải cho lực lượng an ninh Việt Nam những thông tin cá nhân nếu được yêu cầu.

Đây là điều được giới chỉ trích đưa ra nói rằng luật này là nhằm để đàn áp những tiếng nói phản biện, những ý kiến khác chiều với đảng cầm quyền.

Hơn một tuần lễ trôi qua từ ngày luật An ninh mạng (ANM) có hiệu lực, người ta thấy những chỉ trích chính phủ và Đảng Cộng sản Việt Nam trên Facebook vẫn không giảm đi, và chưa có nhà bất đồng chính kiến nào bị bắt với lý do vi phạm ANM.

Facebook là diễn đàn chính của những chỉ trích, phê bình, phản biện chính sách nhà nước, Đảng Cộng sản và kể cả những vị có chức quyền tại Việt Nam.

Có thể là Chính phủ Việt Nam nhận thấy rằng luật này cũng như nhiều luật trước của họ là không thể thực hiện được.
-Tiến sĩ Nguyễn Quang A.

Nhận định về động thái cứng rắn của Chính phủ Việt Nam, Tiến sĩ Nguyễn Quang A, nhà hoạt động xã hội từ Hà Nội cho biết:

Có thể là Chính phủ Việt Nam nhận thấy rằng luật này cũng như nhiều luật trước của họ là không thể thực hiện được. Trong những ngày vừa qua thì tiếng nói của người dân (trên Facebook) vẫn như cũ, thế là họ mới té ra là thôi chết rồi cái này là do ông Facebook với ông Youtube ở tận đâu đâu, mà những ông này nhiều khi cũng không làm được (theo yêu cầu) vì quá tốn kém. Và thế là họ nghĩ là phải cứng rắn

Có nhận định tương tự là nhà báo độc lập Phạm Chí Dũng từ Sài Gòn, ông còn nhắc lại những kiến nghị của giới sử dụng Facebook tiếng Việt trong thời gian vừa qua:

Đó là một thất bại của họ, vì rằng việc đấu tranh của giới hoạt động trong nước và quốc tế yêu cầu Facebook không được trở thành một công cụ cho nhà cầm quyền, đã có tác dụng. Và còn phải kể đến cuộc điều trần của Faebook trước Quốc Hội Hoa Kỳ, cam kết tuân thủ những giá trị dân chủ và nhân quyềnBộ trưởng Bộ thông tin và truyền thông trước đây là ông Trương Minh Tuấn có yêu cầu Facebook, Google gỡ bỏ những thông tin mà họ cho là xấu độc, nhưng rõ ràng đến bây giờ hai công ty này không tuân thủ. Vì thế có thể nói bây giờ Facebook đang tạm thắng, và Chính phủ Việt Nam thất bại.”

Chúng tôi có liên lạc với ông Nguyễn Mạnh Hùng, Bộ trưởng Bộ Thông tin và truyền thông đương nhiệm của Việt Nam để yêu cầu bình luận nhưng không được trả lời.

Cũng có ý kiến nói rằng Facebook đã cho bà Diệp Thị Kiều Trang làm việc cho Facebook Việt Nam nghỉ việc từ ngày 1/1/2019 là để loại ra một người thân với Chính phủ Việt Nam.

Nhưng cũng có nguồn tin nói với chúng tôi rằng mặc dù có ẩn khuất gì đó đằng sau việc bà Kiều Trang nghỉ việc, nhưng vai trò của bà thực ra chỉ giới hạn trong việc tiếp thị mà thôi. Nhân vật chịu trách nhiệm điều hành Facebook chính yếu tại Việt Nam, cũng theo nguồn tin này, là bà Nguyễn Ánh Nguyệt, được Facebook thuê từ tháng 7/2018 tại Hà Nội.

Chúng tôi có tìm cách liên lạc với bà Nguyễn Ánh Nguyệt nhưng không được. Nhân vật này rất ít được biết đến ngay cả trong giới báo chí Việt Nam trong nước.

Cuộc điều trần của Facebook trước Quốc hội Hoa Kỳ diễn ra vào tháng 9/2018, trong đó đại diện của Facebook nói rằng họ không đặt máy chủ tại Việt Nam và cũng không cung cấp thông tin cho Chính phủ Việt Nam.

Trong khoảng thời gian từ trước cuộc điều trần đó cho đến nay đã có nhiều than phiền rằng Facebook đã hợp tác với an ninh Việt Nam để đóng những trang có nhiều chỉ trích Chính phủ Việt Nam.

Nhìn lại những sự việc đó, nhà báo Võ Văn Tạo sống tại Nha Trang nói rằng diễn biến mới từ sự cáo buộc của Chính phủ Việt Nam, ông cho rằng đã rõ những vụ đóng các tài khoản Facebook, trong đó có tài khoản của ông xảy ra là do lỗi ở cơ chế tự động của Facebook, được kích hoạt bởi những tài khoản thân với Đảng Cộng sản Việt Nam.

Việc đóng tài khoản cũng xảy ra với ông Lê Trung Khoa tại Đức. Ông là nhà báo đầu tiên đưa tin Việt Nam tổ chức bắt người một cách bất hợp pháp trên đất Đức. Ông Lê Trung Khoa đã nhận được lời xin lỗi chính thức của Facebook và được giải thích là do lỗi lầm từ cơ chế tự động.

Tuy nhiên cũng có nhận định khác với ông Nguyễn Quang A và ông Phạm Chí Dũng về cáo buộc cứng rắn của Chính phủ Việt Nam.

Cô Nguyễn Vi Yên, trưởng nhóm SaveNet, từng gửi kiến nghị phản đối luật ANM lên Chính phủ Việt Nam, cho đài RFA biết:

Mặc dù có làn sóng phản đối dữ dội từ tháng sáu cho đến giờ, như nhóm của chúng tôi với hơn 110 ngàn chữ ký, nhưng họ vẫn không phản hồi gì hết. Cho nên có thể nói luật ANM là quyết tâm của những lãnh đạo cấp cao, của Bộ chính trị, cương quyết đưa luật này ra và cho nó có hiệu lực, vì thế họ phải cứng rắn, chứng tỏ là thực hiện cho đến cùng.”

Cô Vi Yên nói thêm rằng có lẽ luật ANM là một phép thử mà nhà nước Việt Nam đưa ra để từng bước kiểm soát thông tin trên mạng xã hội, việc thực thi luật này cũng sẽ theo cái cách từng bước như vậy:

Có thể nói luật ANM là quyết tâm của những lãnh đạo cấp cao, của Bộ chính trị, cương quyết đưa luật này ra và cho nó có hiệu lực, vì thế họ phải cứng rắn, chứng tỏ là thực hiện cho đến cùng.
-Cô Nguyễn Vi Yên.

Nếu họ dùng luật ANM bắt bớ ngay những người bất đồng chính kiến thì có thể làm cho người ta sợ, giảm hoạt động một chút, nhưng có lẽ họ cũng sợ vấp phải những phản hồi bất lợi không lường được không những từ trong nước mà còn từ quốc tế nữa.”

Dự báo về những bước đi sắp tới của Facebook và Google, ông Nguyễn Quang A và cô Nguyễn Vi Yên có cùng quan điểm cho rằng có thể Facebook sẽ có những nhượng bộ nào đó, nhưng tình hình hoạt động của những chỉ trích, phê bình trên mạng xã hội vẫn như cũ.

Ông Phạm Chí Dũng thì chỉ ra một nội dung trong những bản tin cáo buộc Facebook của truyền thông nhà nước Việt Nam;

Khi cáo buộc Facebook, đến chổ biện pháp xử lý thì Chính quyền Việt Nam tỏ ra bối rối, chỉ nói rằng họ sẽ đấu tranh với Facebook, chứ chẳng đưa ra biện pháp cụ thể nào cả. Theo nguyên tắc thì họ có thể kiện Facebook, nhưng họ có dám làm không? Dựa trên cơ sở nào? Tôi cho rằng có ăn gan trời Việt Nam cũng không dám làm chuyện đó.”

Trước đây khi luật an ninh mạng mới ra đời, đã có ý kiến lo ngại nếu Facebook cương quyết không thỏa hiệp mà phải rút khỏi Việt Nam thì những nhà cung cấp công nghệ mạng người Trung Quốc sẽ nhảy vào thay thế.

Nhưng cả ba người tham gia ý kiến vào bài viết này thì đều cho rằng khả năng đó về lý thuyết là có nhưng rất thấp vì vai trò kinh tế quan trọng đối với Việt Nam hiện nay của Facebook là rất lớn. Cô Nguyễn Vi Yên cho rằng các nhà làm chính sách Việt Nam chắc chắn cũng phải cân nhắc điều đó.

Tiến sĩ Nguyễn Quang A nói thêm nếu nhà nước Việt Nam cho phép điều đó xảy ra, tức là Trung Quốc tiến vào thống lĩnh không gian mạng Việt Nam thì Đảng Cộng sản Việt Nam phải trả giá chính trị rất lớn trước nhân dân Việt Nam.

THƯ GỞI CÁC CHÍNH GIỚI AUSTRALIA VỀ VƯỜN RAU LỘC HƯNG TÂN BÌNH.

Hoa Kim Ngo and Diana Hoàng shared a post.
Image may contain: text
Image may contain: text
Image may contain: 1 person, smiling, eyeglasses and suit
Image may contain: 1 person
Bao Khanh Vsr is with Trần Bang and 15 others.

PHẢI LÊN TIẾNG VÀ XIN CÙNG LÊN TIẾNG 

THƯ GỞI CÁC CHÍNH GIỚI AUSTRALIA VỀ VƯỜN RAU LỘC HƯNG TÂN BÌNH. 

Dù chỉ là một đài radio nhỏ nhưng luôn sát cánh với đồng bào trong nước, nhất là nhìn thấy tội ác kinh tởm của bọn cầm quyền cộng sản VN. Anh Đoàn Kim đã viết thư và cả hình ảnh gởi đến các Dân Biểu Liên Bang Úc cả hai đảng về vụ cướp đất Vườn Rau Lộc Hưng, chúng ta nhớ rằng mỗi năm nước Úc viện trợ xóa đói giảm nghèo cho VN hàng chục triệu Úc kim. Xin tạm dịch thư viết như sau:
*” Ông Chris Hayes, dân biểu vùng Fowler, đảng Lao Động Úc
Ông Craig Kelly, dân biểu vùng Hughes, đảng Tự Do Úc ( thuộc Chính Phủ đương quyền)

Hai ông thân mến, vì các ông là những vị luôn quan tâm đến Nhân Quyền Việt Nam, nên chúng tôi xin lên tiếng để mong sự quan tâm của quí vị về việc tàn phá cưỡng chế khu Giáo Xứ Vườn Rau Lộc Hưng Tân Bình Việt Nam của nhà cầm quyền cộng sản CSVN.

Đợt đầu tiên bất ngờ vào ngày 4/1/2019, tiếp theo là 7/1/19 với một số người bị bắt và đến hôm 8/1/19 thì với lực lượng lớn đã phá ủi sập tan nát hàng trăm nhà dân tại đây.

Như quí vị cũng đã biết CSVN luôn lo sợ và xem những người Công Giáo Việt Nam như kẻ thù nên luôn tìm mọi cách để trả thù hay xâm hại. Chúng tôi mong quí vị giúp can thiệp để chấm dứt cuộc cưỡng chế này tại Giáo Xứ Vườn Rau Lộc Hưng.
Cũng xin kèm theo đây là lời một Luật sư Trịnh Vĩnh Phúc nói với đài VOA rằng:” Việc cưỡng chế đất đai, đập phá tan tành Khu Vườn Rau Lộc Hưng Tân Bình là hoàn toàn bất hợp pháp và cảnh cáo đây là một ngòi bom Tiên Lãng ngay giữa trái tim Saigon….Và cái kết luận của LS này là nếu nhà cầm quyền tiếp tục làm việc cưỡng chế đất theo cách này thì chỉ là Ăn Cướp!……

Kính thư,
Joachim Nguyen & Bao Khanh

NÓI GIỌNG BẮC, NHƯNG KHÔNG GẠT BÀ CON”

Bài của Khanh Nguyen đọc mà tê tái lòng!!!!!
Ai tin được cs nữa?????

NÓI GIỌNG BẮC, NHƯNG KHÔNG GẠT BÀ CON”

Liên tục trong nhiều ngày, những nạn nhân của vụ cưỡng chiếm đất đai tại phường 6, Tân Bình, Sài Gòn xuất hiện trên các video – tự tố cáo và được phỏng vấn – đã mô tả khá rõ những gì đang diễn ra. Dĩ nhiên, giờ đây không còn một tên gọi nào khác, ngoài việc khẳng định sự bất lương của kẻ cầm quyền là điều cần phải ghi nhớ.

Hầu hết những người xuất hiện trên video đều nói giọng Bắc. Chỉ có một số ít người nói giọng Nam. Nhưng nguồn gốc của họ, là những người đã tìm cách di cư khỏi một chế độ đang âm mưu một cuộc đại cướp bóc và giết hại dân lành. Đấu tố, xét lại… ở miền Bắc sau 1954 là những minh chứng bằng lịch sử của máu và nước mắt Việt Nam, trên phông nền rầm rập tiếng hô vang chủ nghĩa quốc tế cộng sản, đậm màu Trung Quốc.

Những người nói giọng Bắc ở vườn rau Lộc Hưng hôm nay cũng run rẩy và đau đớn, không khác gì cha ông của họ vào những ngày ôm con gà, tượng chúa cùng niềm hy vọng vào Nam, rồi nghe người thân của mình bị chôn sống, bị chặt đầu ở quê mình mà bàng hoàng vì thấy mình may mắn còn sống sót. Những người nói giọng Bắc thật thà, chỉ mong được sinh sống làm ăn. Khốn khó mấy cũng cam, bắt đầu lại mọi thứ cũng thuận. Trên tay của họ là cái cuốc, hạt giống và mồ hôi thấm đất. Họ không chọn cầm AK, hay bao bố để bắt cóc ai đi trong đêm khuya vì lý tưởng đại đồng.

Chính quyền của tổng thống Ngô Đình Diệm đã làm mọi thứ để có thể an cư gần một triệu ngưởi ở miền Nam, những người không chọn chế độ cộng sản làm bạn đường, tự nguyện xuống tàu để có thể bắt đầu lại cuộc đời. Mọi thứ ổn định cho đến năm 1975, khi nước VNDCCH ở phía Bắc mở cuộc chiến vào nước VNCH và hoàn tất. Và dù muốn hay không, tất cả những gì thuộc về hành chính, tài sản và sở hữu của người miền Nam đều phải được quyền công nhận khi chính quyền mới gọi là thống nhất và hoà bình. Nhưng thực tế thì không phải vậy. Có ít nhất đã có 3 lần, chính quyền mới mở các đợt cướp bóc tài sản và xoá quyền sỏ hữu của hàng triệu người dân một cách vô lương, gọi là đánh tư sản. Cướp và âm mưu cướp từ chính quyền mới là những điều có thật.

Trãi qua những ngày tháng ấy, tưởng chừng mọi thứ sẽ chỉ còn là dĩ vãng. Non nửa thế kỷ của một nước Việt Nam tuyên bố giàu mạnh, công bằng và văn minh, vườn rau Lộc Hưng may mắn còn sót lại, vì mảnh đất có vẻ nghèo nàn ấy chưa có dịp lọt vào mắt xanh những kẻ cầm quyền cơ hội. Và vào lúc đất nước “cường thịnh”, ai đó đã chợt nhận ra vài ngàn mét vuông giữa lòng Sài Gòn là một món lợi khổng lồ. Một món lợi phải được khai thác như thường lệ, nhân danh dự án, quy hoạch vườn hoa, trường học, quảng trường, tượng đài… Những kẻ cơ hội và cướp ngày nhân danh mọi thứ, nhưng không hề thât sự có gương mặt hay số phận con người.

Hàng trăm nhân viên đủ loại của nhà nước giàu mạnh, công bằng và văn minh ấy đã bịt mặt, mở cuộc cướp đất, phá nhà của hơn 100 gia đình, khi Tết Nguyên Đán 2019 chỉ còn vài tuần lễ nữa. Khắp nơi, trong nhịp phát triển hào hùng của Việt Nam, văng vẳng tiếng khóc, tiếng kêu giọng Bắc quen thuộc về nỗi đau và căm giận. Tiếng kêu có của cả những người không là nạn nhân, mà chỉ là người chứng kiến.

Mới đây thôi, một quan chức của chính quyền đã nói rằng “tôi nói giọng Bắc, nhưng không gạt bà con” để cố thuyết phục về tính liêm chính trong vụ cướp đất của hàng ngàn người dân tại Thủ Thiêm, quận 2. Nhưng lẫn trong tiếng quát tháo bắt người, đập nhà vào đầu tháng 1/2019 ở vườn rau Lộc Hưng cũng không thiếu những giọng Bắc hung hăng, công khai hiện hình là bọn cướp đất phá nhà dân lành. Những giọng Bắc từ nhà cầm quyền, gợi nhớ biết bao điều.

Ôi đất nước những ngày huy hoàng, “có bao giờ được như thế này đâu”, nhưng bên tai, sao chỉ còn nghe thấy những giọng Bắc hốt hoảng và đau thương với cuộc đời của mình. Những giọng Bắc của con trẻ, người già, phụ nữ, và của những người thương phế binh yếu ớt không còn nơi nương tựa. Những nỗi đau thương sao như di sản cha truyền con nối. Chỉ khác là họ hôm nay, không may mắn bằng cha mẹ mình ở thế kỷ trước, vì không biết phải bước chân xuống chuyến tàu nào để thấy được hy vọng.

Những giọng Bắc nạn nhân ấy, không thể gạt chúng ta. Những giọng Bắc nghẹn ngào như cào cấu vào tim người. Nó mãi mãi nhắc chúng ta – những người Việt – về một sự thật được ghi lại trong lịch sử của đất nước này về những loại giọng Bắc được biết: của người dân chân chất và của bọn trá nguỵ

Ảnh buồn từ vườn rau Lộc Hưng

Image may contain: 1 person, sleeping and closeup
Image may contain: outdoor
Image may contain: 2 people, outdoor

NUÔI

NUÔI

‘’Nhà nước vẫn nuôi chúng ta ‘’. 

Khẩu khí bất hủ của ông trùm văn nghệ, cho thấy bộ mặt huy hoàng của văn học, văn hóa VN ngày nay.

Nhà nước vẫn quẳng xương cho văn nghệ sĩ gặm để ‘’sáng tác’’, nhưng ông Thưởng tiếc là bố thí không đủ , để ‘’4 vạn chiến sĩ văn hóa‘’phải lo kiếm cơm, không dành hết nỗ lực, tài năng để ‘’ giữ vững tư tưởng của đất nước ‘’. Không thấy ông ta nói tư tưởng đó là cái gì, đất nước là nước Việt hay nước Tàu.

Nếu có hoạt dộng gì hoàn toàn có tính cách cá nhân, đó là chuyên sáng tác. Thế giới sẽ kinh ngạc khám phá trên trái đất vẫn còn có nơi nhà nước NUÔI văn nghệ sĩ để sai bảo.

Ông Thưởng có vẻ không hiểu tại sao chế độ không ‘’ nuôi ‘’ no nê người làm ‘’ văn hoá ‘’ như trước. Sau các tướng lãnh, tới lượt chỉ huy trưởng văn nghệ tủi thân, thấy mình bị coi rẻ. Chuyện coi rẻ đó có thật. Tại sao ? Bởi vì nhà nước dành tiền nuôi đội ngũ dư luận viên, đông đảo hơn, rẻ hơn, dễ bảo hơn, có tổ chức chặt chẽ hơn để thi hành mau lẹ các chỉ thị ‘’ giữ vững tư tưởng của đất nước ‘’.

Một ngày nào đó, tập đoàn cầm quyền sẽ thấy ngay cả việc nuôi đạo quân DLV cũng chỉ là ném tiền xuống sông, vì người dân không đọc báo Đảng nữa, không nghe các luận điệu tuyên truyền của thế kỷ trước nữa. Thà để tiền đó làm việc có ích lợi hơn, thí dụ cất lều cho đầy tớ trú mưa nắng, xây lăng, đúc tượng cho lãnh tụ chết, mua nhà ở nước ngoài cho lãnh tụ chưa chết.

://tuoitre.vn/ong-huu-thinh-nha-nuoc-van-nuoi-anh-em-chung-ta-20190109122848202.htm

CƯỚP ĐẤT – CÁCH KIẾM TIỀN HIỆU QUẢ CỦA QUAN CHỨC

CƯỚP ĐẤT – CÁCH KIẾM TIỀN HIỆU QUẢ CỦA QUAN CHỨC

Bài:Đỗ Ngà

Thức ăn đã vào miệng, thì nó chỉ còn là cái xác hôi thối thải ra cửa sau mà thôi. Nghĩa là kẻ phàm ăn đã hút sạch chất dinh dưỡng. Cứ xem Đinh La Thăng thì biết, ông ta và đàn em đã tàn phá ngân sách bao nhiêu? Và sau khi truy tố thì ngân khố quốc gia thu hồi lại được bao nhiêu? Tiền của nhân dân bị tham nhũng cạp hết, chúng tiêu hoá sạch, giờ bắt chúng xử thì dân nhận lại được gì? Chẳng được gì ngoài sự hả dạ.

Nhiệm kỳ 5 măm cho cái đít trên ghế, thì 5 năm đó phải làm gì, đó là một bài toán cho quan chức Cộng sản. Lúc này họ sẽ tính bài toán kinh tế: thứ nhứt, làm sao hốt lại số tiền đã hối lộ để mua ghế?; thứ nhì, là làm sao hốt được mớ để xây biệt phủ, mua xe sang, đưa con du học và có một khối tiền nằm trong nhà băng Thụy Sỹ?; thứ 3, là làm sao hốt được một khoản để mua được ghế cho nhiệm kỳ sau? Với một quan chức cấp thành phố như Sài Gòn thì trong 5 năm ấy con số là bao nhiêu? Có lẽ phải từ hàng chục đến hàng trăm triệu đô.

Mà đất nước này, sự chênh lệch thu nhập gữa Sài Gòn và nơi khác là rất xa, nên Sài Gòn là lõi hút dân chập cư rất mạnh. Nhu cầu nhà ở tăng cao, nên thị trường BĐS cũng rất béo bở. Không một quan chức nào không lợi dụng luật ăn cướp “đất đai là sở hữu của toàn dân do nhà nước quản lý” để làm tiền. Ở Việt Nam, không có tòa án phán quyết tính đúng sai của một chỉ thị hay một quyết định(nói theo CS là ý kiến chỉ đạo của lãnh đạo) của lãnh đạo. Cho nên họ cứ chỉ đạo sai để hốt tiền và đẩy oan ức về phía dân thấp cổ bé họng. Cứ ăn đã, sau khi xong việc thì kẻ gây oan ức cho dân đã rời ghế ngồi nơi an toàn.

Thủ Thiêm là một miếng mồi ngon, trong 20 năm kéo dài qua 4 nhiệm kỳ lãnh đạo, cứ mỗi anh lên là tranh thủ đớp. Lê Thanh Hải, Lê Hoàng Quân, Nguyễn Văn Đua tranh nhau đớp no nê rồi phủi đít rời ghế, bỏ lại cục nợ nay không thể nào giải quyết. Tất cả những gì của bà con Thủ Thiêm bị mất giờ đã nằm trong dạ dày của nhóm Hải – Quân – Đua, không ai có thể móc lại để trả cho bà con dân oan được nữa.

Hết thế hệ này đến thế hệ khác, cứ lên là làm kinh tế. Mà không sai phạm thì lấy gì mua ghế, lấy gì làm giàu? Thế là hết Thủ Thiêm thì đến Lộc Hưng, hết Lộc Hưng thì cũng sẽ đến trường bắn Long Bình ở Q9 vv… Chuyện sai phạm đất đai cứ liên tiếp không bao giờ dứt.

Trên Thông Báo cưỡng chế của UBND phường 6, Q. Tân Bình có ghi “Thực hiện chủ trương của Chủ Tịch Ủy Ban Nhân Dân Thành Phố”, thì rõ ràng đây là chủ trương của Nguyễn Thành Phong. Đồng thời trên tờ Thông Báo có ghi “Thực hiện ý kiến chỉ đạo của Thường Trực Thành Ủy”, thì rõ ràng đây là ý kiến chỉ đạo của Tất Thành Cang. Chuyện vườn rau Lộc Hưng rồi sẽ kéo dài mãi, nhưng Nguyễn Thành Phong thi 2 năm nữa hết nhiệm kì, và Tất Thành Cang thì giờ đã ngã ngựa. Nếu cưỡng chế xong, đất lấy xong thì qua đời chính trị của Phong và Cang rồi mới nhận sai thì bà con được gì? Giống như Thủ Thiêm, giờ đám lãnh đạọ đương thời vác mặt ra xin lỗi suông mà không giải quyết.

Chuyện sai phạm đất đai nó thuộc về bản chất chế độ. Không sai phạm thì đám lãnh đạo khó tìm đâu ra mối làm ăn tốt hơn để mua ghế tậu nhà tậu xe và lo con cái du học. Thằng nào lên cũng ăn rồi thải một bãi cho thằng sau hốt. Thằng sau cũng kiếm chỗ nào đó ăn rồi cũng thải một bãi cho thằng sau nữa. Cứ như vậy, ở xứ này, xứ CHXHCNVN dân không bao giờ hết oan. Chuyện đất đai không của riêng ai, từ trung tâm thành phố đến vùng ngoại thành, nơi nào đám sân sau nhắm đến thì nơi đó dân bị cướp đất thôi. Cướp đất là một trong những cách kiếm tiền của quan chức, sẽ không thể loại bỏ được chuyện này, nếu còn CS.

Image may contain: outdoor and text

Cưỡng chế vườn rau Lộc Hưng: Vì sao báo chí Việt bị “cấm khẩu”?

Cưỡng chế vườn rau Lộc Hưng: Vì sao báo chí Việt bị “cấm khẩu”?

Gió Bấc
RFA
2019-01-09

Cưỡng chế vườn rau Lộc Hưng ngày 4/1/2018

Cưỡng chế vườn rau Lộc Hưng ngày 4/1/2018

Photo: RFA

Từ ngày 4-1 đến nay, cuộc chiến giữ đất của 200 hộ dân Lộc Hưng với lực lượng cưỡng chế của chính quyền gồm hàng trăm công an, dân phòng, với đủ loại thiết bị cơ giới xe ủi, máy xúc đập phá nhà đã kéo dài một tuần. Hàng chục ngôi nhà đã bị đập tan hoang vỡ vụn, mái tôn, tường gạch đổ nát. Người dân ở đây, chủ yếu là giáo dân đã cố gắng kềm chế nên không xảy ra đổ máu như ở Hải Phòng, Dak Nong nhưng tinh thần “tử chiến” cũng quyết liệt không kém. Hình ảnh trên mạng xã hội cho thấy có người dân lấy thân mình nằm chắn trước bánh xích của xe ủi đất của chính quyền. Máu chưa đổ nhưng hàng chục người đã bị bắt.

Cưỡng chế hay là khủng bố?

Vườn rau Lộc Hưng thuộc phường 6 quận Tân Bình, TP.HCM gần sát cư xá Bắc Hải, thuộc trung tâm của Sài Gòn là nơi cư ngụ và trồng rau của hàng trăm hộ giáo dân công giáo di cư từ năm 1954 đến nay, đa số các hộ đã trải qua ba bốn thế hệ.

Người đàn ông nằm trước máy ủi phản đối cưỡng chế vườn rau Lộc Hưng ngày 4/1/2018
Người đàn ông nằm trước máy ủi phản đối cưỡng chế vườn rau Lộc Hưng ngày 4/1/2018 Photo: RFA

Thời điểm cưỡng chế diễn ra ngay sau tết dương lịch và dự kiến kéo dài đến 90 ngày có nghĩa là trải qua cả kỳ tết nguyên đán nên hết sức bất nhẫn với người bị cưỡng chế. Về cách thức cưỡng chế cũng hết sức vô pháp, bao lực và tàn nhẫn. Hoàn toàn không phù hợp với cung cánh hành xử của một nhà nước cai trị với người dân bản xứ mà giống như cách cưỡng chiếm của đạo quân nước ngoài với người dân đất nước bị chiếm đóng. Trước đó, chính quyền dùng loa thông báo lệnh giải toản rồi cho lưc lượng rào chắn, phong tỏa xung quanh khu vực giải tỏa. Đêm 4-1, các phương tiện cơ giới máy xúc, máy ủi tràn vào đập phá nhà cửa, tài sản người dân trong khu vực cũng bị chiếm đoạt. Hàng chục người chống đối đã bị bắt giữ, và chỉ được thả ra sau khi cuộc đập phá nhà cửa đã hoàn thành.

Ngày 8-1, một đợt cưỡng chế đập phá mới lại được thực hiện với mức độ tàn khốc tương tự. Hình ảnh từ video clip của báo Người Việt cho thấy hiện trường nhà cửa bị đập phá không thua kém gì những khu phố Arap bị Taliban hay IS tấn công khủng bố {1}

Thu hồi không có cơ sở pháp lý, đạo lý

Trả lời VOA tiếng Việt về khía cạnh pháp lý trong việc cưỡng chế tháo dỡ hàng trăm ngôi nhà ở khu Vườn rau Lộc Hưng, Luật sư Trịnh Vĩnh Phúc thuộc đoàn Luật sư TP.HCM đã phân tích: “Tôi cho rằng việc lực lượng cưỡng chế của chính quyền kết hợp với doanh nghiệp tiến hành cưỡng chế là không đúng trình tự pháp luật theo quy định về Thu hồi đất, hoặc Cưỡng chế tháo dỡ.

Nếu chính quyền muốn thu hồi đất thì trước đó phải có quyết định thu hồi, giải quyết việc bồi thường cho người dân và bố trí tái định cư cho họ trong trường hợp họ không có chỗ ở”.

“Khi tháo dỡ công trình xây dựng được gọi là trái phép thì cũng phải theo trình tự. Phải có biên bản vi phạm hành chính, phải có quyết định xử phạt hành chính yêu cầu tháo dỡ, nếu không tháo dỡ thì có quyết định cưỡng chế. Tất cả phải theo trình tự và tống đạt cho người vi phạm”, LS. Trịnh Vĩnh Phúc nói.

“Cưỡng chế rầm rộ, bất kể sự ổn định, quyền sống, chỗ cư trú, tính mạng, tài sản của bao nhiêu người cho thấy hành động đó quyết liệt đến mức thô bạo. Theo tôi, việc đó rõ ràng không phù hợp cả về góc độ pháp lý lẫn đạo lý” {2}

Cưỡng chế rầm rộ, bất kể sự ổn định, quyền sống, chỗ cư trú, tính mạng, tài sản của bao nhiêu người cho thấy hành động đó quyết liệt đến mức thô bạo. Theo tôi, việc đó rõ ràng không phù hợp cả về góc độ pháp lý lẫn đạo lý – LS. Trịnh Vĩnh Phúc

Luật sư Phùng Thanh Sơn, Giám đốc công ty Luật Thế Giới Luật Pháp, TP HCM bình luận với BBC: “

“…. theo chính sách pháp luật về đất đai của Việt Nam, nếu người dân sử dụng đất ổn định từ trước 15/10/1993 (ngày luật Đất đai 1993 có hiệu lực pháp luật), Nhà nước có trách nhiệm phải công nhận và cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất cho người dân mà không truy nguyên nguồn gốc.”

Sở dĩ có chính sách này là xuất phát từ bất cập của luật Đất đai năm 1987. Theo luật Đất đai năm 1987, người dân không được tặng cho, mua bán, thế chấp, cầm cố, để lại thừa kế đối với quyền sử dụng đất. Tuy nhiên, chính sách này đi ngược lại với quy luật khách quan, trên thực tế người dân vẫn mua bán, tặng cho, để lại thừa kế, cầm cố, thế chấp… mà nhà nước không thể kiểm soát được.”

“Do đó, buộc chính quyền phải sửa đổi luật Đất đai năm 1987 bằng luật Đất đai năm 1993 (có hiệu lực kể từ ngày 15/10/1993). Theo Luật mới, người dân được quyền chuyển nhượng, tặng cho, cầm cố, thế chấp, để lại thừa kế quyền sử dụng đất. Để giải quyết hậu quả của các giao dịch trái pháp luật đã diễn ra trước 15/10/1993, nhà nước yêu cầu người dân kê khai việc sử dụng đất. Với tư cách là đại diện chủ sở hữu, bằng quyền lực nhà nước, nhà nước cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất để công nhận theo hiện trạng sử dụng đất của người dân trên cơ sở kê khai sử dụng đất của người dân.”

“Đất nước này là của chung nên nhà nước không thể buộc những người có đất bị thu hồi phải hy sinh cho lợi ích quốc gia bằng cách buộc họ nhận tiền đền bù với giá thấp hơn giá thị trường gấp nhiều lần trong khi những người khác thì không.”{3}

“Báo hèn, nhà báo hèn!”

Dư luận cộng đồng mạng xã hội như bùng vỡ những thông tin cầu cứu, phê phán, thương xót… bằng đủ mọi thể loại hình ảnh, bài viết, video, khẩu hiệu. Ngày 9-1 với từ khóa “Cưỡng chế vườn rau lộc Hưng” Goole đã cho thấy 72.900 kết quả tìm kiếm. Các báo đài của kiều bào Việt ở nước ngoài như Người Việt, các đài BBC, VOA tiếng Việt cũng liên tục đưa thông tin bình luận.

Thế nhưng đặc biệt ở Việt Nam, trước một sự việc khủng bố bất nhẫn, thương tâm, chà đạp lên đời sống, số phận của hàng trăm gia đình một cách kinh hoàng đã và sẽ diễn ra trong thời gian dài sắp tới nhưng tất tần tật hơn 700 tờ báo, cơ quan ngôn luận của xứ sở thiên đàng này lại hoàn toàn cấm khẩu. Một tuần qua, trên 700 cơ quan ngôn luận quốc doanh hoàn toàn không có một câu chữ nào về cuộc cưỡng chế long trời lở đất này. Thật là hiện tượng kỳ lạ

Công an đến cưỡng chế vườn rau Lộc Hưng ngày 4/1/2018
Công an đến cưỡng chế vườn rau Lộc Hưng ngày 4/1/2018 Photo: RFA

Xin thưa, tiểu tựa “Báo hèn, nhà báo hèn!” nặng nề trên đây chúng tôi “mượn” chép nguyên văn từ tựa bài viết trên Fb của Luật sư Trần Vũ Hải, một luật sư khá đình đám và có quan hệ thân thiết, cởi mở với nhiều nhà báo và các cơ quan báo chí. Hẳn khi gõ phím dòng chữ ngắn ngủi này anh phải đau lòng và phẫn uất đến cùng cực nên không ngại đến mất lòng những quan hệ riêng tư. Luật sư Trần Vũ Hải đã viết; “….. Nhiều hộ dân sinh sống từ lâu ở đây cho biết, đây là khu đất người Bắc di cư từ năm 1954. Tuy không có giấy tờ, nhưng họ cũng đề nghị chính quyền địa phương cho kê khai sử dụng đất theo chính sách và pháp luật đất đai của nước CHXHCN Việt nam, nhưng địa phương vẫn bỏ lơ. Nay lấy cớ phục vụ cho dự án xây dựng một trường công, chính quyền TPHCM đã thúc ép địa phương cưỡng chế hàng trăm hộ dân ở đây, không có quyết định thu hồi đất, quyết định cưỡng chế, bồi thường theo quy định của pháp luật, gây ra thảm cảnh đau thương cho những người dân lành tại đây.

Điều rất ngạc nhiên, chưa thấy báo chí nào, nhà báo nào của Việt nam, đặc biệt tại TPHCM lên tiếng, điều tra, tìm hiểu về sự việc này. Nếu người dân ở đây sai, hãy chỉ ra họ sai gì và tại sao sai, nếu chính quyền sai, hãy viết rõ như vậy. Hay ít nhất nêu sự việc và ý kiến của người dân và chính quyền. Nhưng các báo lẫn nhà báo (trên mạng) im lặng tuyệt đối. Đối với họ, phải chăng tới gần nghìn người dân ở đây không phải là đồng bào của họ? Đất ở vườn rau Lộc Hưng là đất ở “nước lạ”?

Còn đối với tôi, đó là báo hèn, nhà báo hèn! Xin lỗi, nhiều bạn của tôi, làm trong làng báo chí Việt, nếu tôi quá nặng lời! Nhưng sự thật là như vậy.

Nếu bạn nào đồng ý với tôi, xin hãy chia sẻ!”{4}

Cùng tâm trạng bi phẫn ấy, ngày 9-1, nữ nhà báo Bạch Hoàn, từng có nhiều bài viết gây sóng gió trên Tuổi Trẻ, VTV cũng viết trên fb

“Không một dòng tin

Suốt từ 4h sáng đến giờ, tôi đã có lần 5 lần vào trang Báo Mới tìm kiếm từ khoá “Vườn rau Lộc Hưng”, nhưng kết quả đều không có lấy một dòng tin.

Vụ cưỡng chế đất đai ở khu Vườn rau Lộc Hưng (Q.Tân Bình, TP.HCM), báo chí đã không còn biết xấu hổ với Nhân dân, với lương tâm và trách nhiệm nghề nghiệp của người cầm bút.

Người ta nói, có 200 căn nhà bỗng chốc thành đống đổ nát. Khi chính quyền đối diện với Nhân dân bằng máy xúc, máy ủi thì tất cả những gì còn lại chỉ là những vỡ vụn của số phận con người. Vậy mà, báo chí không có lấy một dòng tin xác thực.

200 căn nhà bị phá, đồng nghĩa bao nhiêu cuộc đời phải chịu ngậm đắng nuốt cay? Thật xấu hổ cho cả nền báo chí vì chẳng thể tìm ra con số ấy. Dẫu biết rằng, con số nào cũng vậy, một người hay một ngàn người… đều đau đớn như nhau.

Không một chính quyền tử tế nào lại đẩy người dân từ trong mái ấm của họ ra đường, biến họ từ những người có nơi có chốn trở thành người vô gia cư, nhằm giành lấy khu đất để dâng lên cho dự án này, dự án kia mà báo chí không có lấy một dòng minh bạch.

Thay vì thảo luận với dân, đối thoại, tìm hiểu nguyện vọng của dân, giải quyết vướng mắc cho dân, sắp xếp cho dân có nơi chốn đàng hoàng, thì họ bất chấp, hất dân ra đường.

Vụ Vườn rau Lộc Hưng, như thế mà báo chí không có lấy một dòng tin”. {5}

Báo chí bị cấm khẩu chứ không đi sau. Thưa ông Trưởng Ban!

Chiều 28/12,tại hội nghị báo chí toàn quốc tổng kết công tác năm 2018, triển khai nhiệm vụ năm 2019 trước 600 đại biểu là lãnh đạo các cơ quan báo chí toàn quốc và các bộ ngành, ông Võ Văn Thưởng – Ủy viên Bộ Chính trị, Trưởng ban Tuyên giáo Trung ương đã kết luận rằng, mạng xã hội đang ảnh hưởng sâu rộng đến xã hội, báo chí là thông tin đi sau mạng xã hội, dù nhiều trường hợp báo chí biết trước thông tin. Thực tế, kênh thông tin của báo chí rất đa dạng, đội ngũ thông tin báo chí rất đông, hoàn toàn có thể chủ động thông tin, nhưng sự chậm trễ của báo chí đã trao lợi thế cho mạng xã hội trong việc thông tin.

“Đúng là thách thức từ mạng xã hội đối với báo chí là rất lớn, nhưng thách thức lớn hơn chính là tư tưởng, tâm thế thất bại, thua cuộc của người làm báo. Ngoài ra, còn có việc hành động chưa chặt chẽ, chưa đồng bộ, thiếu hiệu quả của các cơ chế phối hợp, cũng như cơ chế quản lý nhà nước”, ông Thưởng đánh giá.

Đúng là thách thức từ mạng xã hội đối với báo chí là rất lớn, nhưng thách thức lớn hơn chính là tư tưởng, tâm thế thất bại, thua cuộc của người làm báo.- Võ Văn Thưởng, Trưởng ban Tuyên giáo Trung ương

Trưởng ban Tuyên giáo Trung ương cho rằng, nếu đội ngũ người làm báo chủ động, nhạy bén, các cơ quan báo chí tỉnh táo, thực hiện chặt chẽ quy trình phê phán các xu hướng tiêu cực, cực đoan, độ chính xác thấp của mạng xã hội; các cơ quan nắm thông tin kịp thời cung cấp thông tin cho báo chí… thì “chúng ta sẽ nắm chắc được quyền chủ động thông tin”. Qua đó, sẽ lấy lại niềm tin của công chúng với báo chí, làm được điều đó báo chí cách mạng mới thực sự là lực lượng dẫn dắt định hướng dư luận.{6}

Phát biểu của ông Trưởng Ban vẫn còn nóng hổi nhưng báo chí cách mạng lần này lại tệ hơn, không đi sau (có đi đâu mà trước hay sau). Họ đồng loạt cấm khẩu không nói một tiếng à ừ dù người dân rất mong được nghe họ nói. Người đọc rất muốn nghe những lời phản biện với các luật sư Trần Vũ Hải, Phùng Thanh Sơn về các căn cứ pháp lý để thu hồi đất, chứng minh rằng chuyện chính quyền đập phá nhà dân không đền bù là đúng đắn. Nhưng rất tiếc, tất thảy đều im lặng, chừng như bị ai đó có quyền năng cấm đoán.

Chúng tôi mong rằng, với tư cách là Tổng Biên Tập chung cho 700 tờ báo, ông Thưởng hãy chỉ đạo cho họ mở miệng để phản biện, tranh luận với mạng xã hội để định hướng thông tin kẻo người dân hoang mang quá vào tính chính danh của chính quyền cách mạng hiện nay.

Nhà báo cũng là nhân chứng nói: Đất là của dân

Đặc biệt trong vụ cưỡng chế đất Lộc Hưng, duy nhất một nhà báo dũng cảm mở miệng nhưng chỉ trên fb của mình. Nguyễn Phương Nam là cây bút đình đám của báo Pháp Luật TP.HCM thủa nhỏ sống ngay tại khu vực này đã viết trung thực về nguồn gốc khu đất bị giải tỏa từng gắn với mối tình đầu lãng mạn của mình.

Trong khi chính quyền lu loa cho rằng đây là đất chính quyền Pháp giao cho ngành Bưu Điện để xác định đây là dất công, nhà báo Phương Nam khẳng định đây là đất tư, trước 1975 người dân gọi là ao rau muống của bà Cả do bà có nhiều ao rau muống ở đây cùng nhiều người Bắc di cư khác. Theo mô tả của Phương Nam, đất khu rau muốn và các khu vực công cộng khác đều có ranh giới rõ ràng. “Khu vực ao rau muống này rộng lắm, mưa xuống là ếch nhái kêu uềnh oang, nơi đây cũng là vùng đệm giữa Đài phát tín Chí Hòa (Gia Định) hay còn gọi là Nhà giây thép gió Chí Hòa và Cư xá sĩ quan Chí Hòa (Sài Gòn, nay là cư xá Bắc Hải)….Má tui kể đất của Đài phát tín Chí Hòa rộng lắm và phía sau ao rau muống bà Cả cũng rất rộng.”{7}

Hãy cho báo chí mở miệng, hãy công khai những chứng cứ đây là đất công, người dân chiếm giữ bất hợp pháp, hãy công khai bản đồ quy hoạch các công trình công ích sẽ xây dựng và đàm phán với người dân về giải pháp khả thi, đó là giải pháp cần thiết của chính quyền liêm chính và minh bạch. Việc báo chí bị cấm khẩu đã dẫn đến những đồn đoán bất minh. Luật sư Trịnh Vĩnh Phúc đã phân tích “Thu hồi đất không có quyết định, cưỡng chế không có quyết định là vì họ muốn tránh bị người dân khiếu kiện. Họ triệt tiêu quyền khiếu kiện đã được pháp luật quy định của người dân. Như vậy, người dân sẽ gặp khó khăn như dựa vào đâu, khiếu nại về hành động gì, khi mà họ ập tới làm và không để lại biên bản, quyết định, thông báo, giấy tờ gì hết. Tất cả hành động đều bất ngờ, cấp thời, không để lại bất cứ giấy mực, tài liệu ghi nhận sự việc, thì việc khiếu kiện của người dân cũng rất khó”.

1-https://www.youtube.com/watch?v=4a2Z5TB47AY&feature=share&fbclid=IwAR134…

2-https://www.voatiengviet.com/a/cuong-che-vuon-rau-loc-hung-bat-hop-phap-…

3 · https://www.bbc.com/vietnamese/vietnam-46778850

4- https://www.facebook.com/tranhai.vune?__tn__=%2CdKH-R-R&eid=ARAajw5_dp4k…

5 –https://www.facebook.com/bachhoanvtv24

6-https://dantri.com.vn/su-kien/ong-vo-van-thuong-su-cham-tre-cua-bao-chi-…

7 – https://www.facebook.com/phuongnamnb/posts/2318015754877189

* Bài viết không thể hiện quan điểm của Đài Á Châu Tự Do