Tố Hữu, vai kép nịnh trong tuồng chèo!

 

Tố Hữu, vai kép nịnh trong tuồng chèo!

Tố Hữu (Hình: Cadn.com.vn)

Huy Phương

Có hai lý do để cho Việt Nam ngày nay là một đất nước có nhiều tượng đài và nhà lưu niệm nhiều nhất trên trái đất này, thứ nhất là để lưu lại những vết tích của những người Cộng sản, sợ rồi một ngày kia sẽ mai một, hai là chủ trương “có làm có ăn” của viên chức đảng ngày nay.

Chúng ta nên nhớ rằng hiện nay Tố Hữu đã có một nhà lưu niệm tại Hà Nội, khánh thành năm 2009, vì sao Thừa Thiên lại khùng điên dựng thêm một nhà tưởng niệm nữa?

Nhưng trước hết Tố Hữu là ai?

Tư Lành Nguyễn Kim Thành sinh năm 1920  gốc ở làng Phù Lai, huyện Quảng Điền, Thừa Thiên- Huế. Người ta xem Tố Hữu như một nhà thơ tiêu biểu cho Cộng Sản Việt Nam, và tự cổ chí kim chưa có ai nhờ thơ mà “ăn nên làm ra” như Tố Hữu. Ông đã từng là Ủy viên Bộ Chính trị, Bí thư Ban Chấp hành Trung ương Đảng CSVN, Phó Thủ Tướng.

Trong nước hô hào cho rằng “việc xây dựng nhà lưu niệm Tố Hữu là một việc làm “mang ý nghĩa nhân văn sâu sắc đối với sự nghiệp cao quý của nhà thơ!” Sự nghiệp cao quý đó là gì? Nhà văn Nguyễn Trọng Khang trong nước đã ca tụng rằng: “Thứ khiến hậu thế nhớ về họ, làm hậu thế mê say cả khi người viết nó không còn trên thế giới này nữa, đấy chính là những tác phẩm. Chỉ cần tác phẩm sống thì nhà văn còn sống, dẫu nơi lưu trữ những tác phẩm ấy có trong một cung điện, một viện bảo tàng hay chỉ trong căn nhà nhỏ trên một ngọn đồi hoang vu đi nữa.”

Thật sự là những bài thơ của Tố Hữu còn sống không? Hình tượng Staline, Lenin đã bị chôn vùi bên kia trời Âu. Ở Trung Cộng người ta công nhận Mao Trạch Động đã mắc phải lỗi lầm khi cầm quyền và đã làm nhiều tội ác trong cuộc Cách Mạng Văn Hóa. Hồ Chí Minh đã phơi bày nhiều tội ác và các bản chất xấu xa, phàm tục và dối trá của y. Những bài thơ tanh mùi máu của một thời chém giết, đấu tố, của Tố Hữu ngày nay không còn ai muốn nhớ nữa! Những tác phẩm ấy thực sự đã chết, thì nhà thơ này cũng đã chết theo. Người ta thường nói Tố Hữu là người học trò thân cận của Hồ Chí Minh, và là người làm thơ ca tụng Hồ Chí Minh nhiều nhất. Trong thế giới Cộng Sản, những người viết văn, làm thơ này được gọi là “văn công”, “văn nô” không còn chút liêm sỉ. Ca tụng làm cho chính người được ca tụng, cũng phải lấy làm ngượng.

Thợ nịnh, trên đời này, khó có ai qua mặt Tố Hữu. Trong thơ Tố Hữu, trên thân thể “bác Hồ” từ sợi tóc trên đầu cho đến ruột gan, đôi dép râu đi dưới chân “bác” đều là những thứ thơm tho, siêu phàm.

Tóc- “Bác về tóc có bạc thêm – Năm canh, bốn biển có đêm  nghĩ nhiều.”

Mắt- “Đôi mắt Bác hiện lên cười phấn khởi – Ta lớn cao lên bay bỗng diệu kỳ”

Tay và Trán- “Trông đàn con đó vẫy hai tay – Cao cao vừng trán ngời đôi mắt”.  “Trán mênh mông thanh thản nụ cười …”.

Mắt- “Nhớ ông cụ mắt sáng ngời- Áo nâu túi vải đẹp tươi lạ thường.”

Bàn tay- “Bàn tay con nắm tay Cha – Bàn tay Bác ấm vào da vào lòng”.

Máy đánh chữ- Chiếc gậy- “Máy chữ thôi reo nhớ ngón đàn – Thong dong chiếc gậy gác bên bàn.”

Đôi dép râu- “Còn đôi dép cũ mòn quai gót – Bác vẫn thường đi giữa thế gian!”

Áo- “Bác Hồ đó chiếc áo nâu giản dị .”

Cho đến thanh gỗ trong nhà sàn, chiếc chiếu, cái tủ cũng là đề tài cho Tố Hữu: “Nhà gác đơn sơ một góc vườn. Gỗ thường mộc mạc chẳng mùi sơn. Giường mây chiếu cói, đơn chăn gối. Tủ nhỏ, vừa treo mấy áo sờn.”

Cả con cá trong ao: “Cá ơi! Em có biết không. Trọn đời Bác nặng một lòng vì dân!”

May mà Bác không thích nuôi chó!

Đó là xu nịnh trong thơ. Còn ngoài đời Tố Hữu là tay nịnh hót có hạng.

Sách chép, trong một buổi hội, Hồ Chí Minh yêu cầu Tố Hữu ngâm một bài thơ tặng hội nghị. Tố Hữu khôn khéo nói rằng: – “Thưa Bác, thưa các đồng chí. Bác chỉ thị cho tôi đọc một bài thơ với các đồng chí, nhưng mà tôi nghĩ chúng ta vừa được nghe bài thơ hay nhất, những lời nói rất là ấm áp của Bác với tất cả chúng ta hôm nay. Vì thế nên bất cứ câu thơ nào có vần có nhạc cũng đều vô duyên trong lúc này!”

Trong một lần khác, Hồ Chí Minh nói với Tố Hữu:

– “Chú không được sùng bái cá nhân.”

Tố Hữu: – “Dạ, chỉ sợ sùng bái không đúng thôi, nhưng mà sự sùng bái của chúng ta là lòng kính yêu vô hạn của tất cả chúng ta đối với Bác là hoàn toàn chính đáng!”

Những lời lẽ tâng bốc này được các cán bộ cao cấp đứng chung quanh nham nhở vỗ tay hoan hô nhiệt liệt y như lúc Hồ Chí Minh sàm sỡ ôm nữ diễn viên Trà Giang trước mặt “triều đình” vậy.

Không phải Tố Hữu chỉ nịnh Hồ Chí Minh mà là tên nịnh quốc tế, ca ngợi các lãnh tụ phong trào Cộng sản thế giới như Liên Xô của Stalin (Yêu biết mấy nghe con tập nói, Tiếng đầu lòng con gọi Sta-lin!) Trung Cộng của Mao Trạch Đông (Chào Trung Quốc, giang sơn hùng vĩ, Quê Hồng quân vạn lý trường chinh! Hôn các anh xưa, những người chiến sĩ. Đầu đỏ ngôi sao, không sợ thác ghềnh), Cuba của Fidel Castro (Lởn vởn ngoài khơi những bóng ma. Hai con tàu Mỹ ngó dòm ta. Ô hay, bay vẫn ngu hoài vậy! Chẳng thấy Cu-ba đứng đấy à?) và cả Ba Lan (Em ơi, Ba Lan mùa  tuyết tan.Đường bạch dương  sương trắng nắng tràn. Anh đi, nghe tiếng  người xưa vọng. Một giọng thơ ngâm, một giọng đàn!)

Vì nhu cầu của đảng, Tố Hữu kể lại, khi làm bài thơ “Bà má Hậu Giang” năm 1941 và bài “Lá thư Bến Tre” năm 1962, ông chưa từng đặt chân đến Nam Bộ, chưa hề biết đất Bến Tre. “Nghĩ đến phong trào đấu tranh trong đó, muốn góp một tiếng nói đồng cảm mà thôi… Lúc bấy giờ cứ nghĩ Bến Tre chắc phải rất nhiều tre, không ngờ sau này đất nước thống nhất, vô mới hay ở đó chỉ có dừa!”

Nhà thơ Xô Viết Mayakovsky có trường ca “Lê Nin” nổi tiếng viết về vị lãnh tụ Cộng Sản, thì Tố Hữu có trường ca “Theo chân Bác” được viết năm 1970. Trong khi đánh giá về vai trò lớn lao của nhà thơ Mayakovsky, Stalin đã từng nói: “Mayakovsky là nhà thơ ưu tú nhất của chủ nghĩa xã hội!” nhưng Hồ Chí Minh, dù được tâng bốc lên mây xanh,  chưa bao giờ khen thơ Tố Hữu! (Nguyên Hạnh) Chính Tố Hữu cũng công nhận điều này.

“Trong tập phê bình tiểu luận ‘Chân dung và đối thoại’, nhà thơ Trần Đăng Khoa nói rằng Tố Hữu đã thừa nhận “Bác chưa bao giờ khen thơ tôi”. Điều này như có vẻ hơi lạ!

Qua nhận định của Trần Đăng Khoa thì:

“Tố Hữu thường tự hào cho mình là người giác ngộ sớm, giác ngộ sâu sắc lý tưởng cách mạng và có nhãn quan chính trị tốt. Tệ hơn, ông tin rằng người lãnh đạo cộng sản nào cũng vĩ đại. Sai lầm lớn nhất của ông là lớn tiếng khen Stalin và Mao. Trong khi đó, Hồ Chí Minh có vẻ không hề đánh giá cao Mao và Stalin, chưa từng nhắc đến tên hai vị này trong bất cứ bài nói hay bài viết nào.”

Trong bài “Sáng tháng Năm,” Tố Hữu ca ngợi Hồ Chí Minh nhưng kết thúc ông làm một câu làm Hồ Chí Minh phật lòng:

“Việt Nam có Bác Hồ. Thế giới có Stalin. Việt Nam phải tự do. Thế giới phải hòa bình!”

Hồ Chí Minh luôn là người cao ngạo, tự cho mình là anh hùng, đâu muốn đứng sau Stalin!

Không phải làm thơ ca tụng máu, Tố Hữu, trong thời gian làm Ủy viên Trung ương Đảng Lao động Việt Nam, cầm đầu công tác văn hóa văn nghệ, tuyên truyền được coi là đao phủ thủ không nương tay, mang món nợ máu với nhóm Nhân Văn–Giai Phẩm.

Y đã lên án: “Lật bộ áo “Nhân Văn – Giai Phẩm” thối tha, người ta thấy ra cả một ổ phản động toàn những gián điệp, mật thám, lưu manh, trốt-kít, địa chủ tư sản phản động, quần tụ trong những tổ quỷ với những gái điếm, bàn đèn, sách báo chống cộng, phim ảnh khiêu dâm.”

“ Nhóm “Nhân Văn – Giai Phẩm” phản đối sự lãnh đạo của Đảng đối với văn nghệ, chúng đòi “trả văn nghệ cho văn nghệ sĩ”, thực ra chúng đòi đưa quyền lãnh đạo văn nghệ vào tay bọn phản cách mạng.” Một đặc điểm chung là hầu hết bọn chúng đều là những phần tử thuộc giai cấp địa chủ và tư sản phản động, và đều ngoan cố giữ lập trường quyền lợi giai cấp cũ của mình, cố tình chống lại cách mạng và chế độ!”

Phan Khôi, Trần Duy, Thụy An, Trương Tửu, Trần Đức Thảo, Nguyễn Hữu Đang, Trần Dần, Lê Đạt… đã bị mạt sát, trù dập đến chết hay thân tàn, ma dại… ngày nay chưa bao giờ được phục hồi danh dự, Cộng Sản lại muốn vinh danh Tố Hữu, dựng lên cái xác chết thối tha, bị dân tộc nguyền rủa, để làm gì?

Sau này khi làm Phó Thủ Tướng đặc trách kinh tế, Tố Hữu đã có một “sáng kiến để đời” là phát hành tờ giấy bạc $30.00. Dư luận cho rằng một ông Phó Thủ Tướng mà chưa biết hệ thập phân (hệ đếm cơ số 10) là hệ đếm dùng số 10 làm cơ số.

Tố Hữu thể hiện khuôn mặt của vai kép nịnh trong gánh tuồng chèo, với hình dung của một kẻ tiểu nhân, chuyên luồn cúi (tâng bốc nịnh bợ lãnh tụ) để thăng tiến và dèm pha người trung trực (vụ nhân văn giai phẩm.)

Xác chết như thế tưởng đã được chôn sâu dưới ba thước đất, nay lại được chế độ này dựng lại thây ma, tổ chức đình đám, kèn trống giữa thái độ lạnh nhạt, coi khinh của quần chúng! Đó là  những chuyện không lạ vẫn thường xảy ra trong chế độ Cộng Sản!

(*) Chữ dùng của GS. Ngô Bảo Châu

Đại án Thủ Thiêm: Đề nghị tân Chủ tịch nước vào cuộc!

Trần Bang shared a post.
Lũ quan tham tàn ác cướp đất Thủ Thiêm , phá nhà, đào mả, ép dân đến có người phải tìm đến cái chết, chúng phải bị truy tố!
Image may contain: 2 people, people smiling
Image may contain: 1 person, outdoor
Bauxite Vietnam

Đại án Thủ Thiêm: Đề nghị tân Chủ tịch nước vào cuộc!

Nguyễn Đăng Quang
(Cựu Đại tá công an)

Tuy chưa có quyết định khởi tố, nhưng tội ác đã phơi bày, cho dù ai đó đang tìm cách lập lờ và phủ nhận nó. Nay đã có đủ chứng cứ và cơ sở pháp lý khởi tố hình sự đại án quốc gia này! Người dân Thủ Thiêm đã nêu đích danh những kẻ chủ mưu và thủ ác là các quan chức lãnh đạo Đảng bộ và UBND Tp. HCM qua các thời kỳ từ 2001 đến nay! Bọn này đâu chỉ mắc sai phạm mà chúng còn là các tội phạm hàng đầu trong đại án Thủ Thiêm! Người dân Thủ Thiêm không chỉ khẳng định suông, mà họ đã thống kê, lên danh sách, tên tuổi, giới tính, chức vụ cụ thể của bọn chúng, và công khai đòi truy tố hình sự bọn tội phạm mang danh cộng sản này!

Để yên lòng dân, việc cần làm lúc này là phải KHỞI TỐ HÌNH SỰ vụ án này! Sau đó là khởi tố các bị can và thực hiện lệnh bắt tạm giam (hoặc lệnh cấm đi khỏi nơi cư trú), tiến hành điều tra rồi đưa ra xét xử công khai những kẻ đã và đang gây tội ác đối với người dân Thủ Thiêm, cho dù chúng là ai, ở cấp bậc, chức vụ nào, đang tại chức hay đã nghỉ hưu, kể cả những kẻ mới đây được trao tặng danh hiệu cao quý 50 hay 60 năm tuổi Đảng!
Mấy tháng nay, người dân Thủ Thiêm đã biến các buổi đối thoại trực tiếp giữa họ với Lãnh đạo UBND Tp. HCM cũng như các buổi tiếp xúc cử tri của Đoàn ĐBQH và HĐND Tp. HCM với người dân nơi đây thành các buổi lên án và tố cáo tội ác cướp đất, bức hại dân lành, chà đạp quyền sống, cướp đoạt quyền con người, dồn người dân đến bước đường cùng bởi các phe nhóm mafia lợi ích trong Đảng bộ và Chính quyền Tp. HCM suốt 17 năm qua! Trong các buổi tiếp xúc cử tri và đối thoại trực tiếp này, người dân đã công khai tố cáo và đòi phải truy tố hình sự đích danh những kẻ chủ mưu và thủ ác trong đại án này!

Một câu hỏi quan trọng cần làm rõ: Vậy việc này Trung ương Đảng có biết không?

Người viết bài này khẳng định: Chắc chắn là biết! Không những biết mà còn biết rất rõ! Tội ác này diễn ra không phải trong 1 hay 2 tháng, mà là trong gần 20 năm liên tục! Đã có nạn nhân phải tự vẫn do quá uất ức! Một số khác thì do căng thẳng cao độ, bế tắc cùng cực mà hóa dại hóa điên suốt đời! Có không ít gia đình đất thì bị cướp trắng, nhà thì bị chính quyền đập bỏ, khiến họ trở thành những kẻ vô gia cư giữa thành phố lớn nhất nước! Liệu thảm cảnh này sẽ không lặp lại trên đất nước Việt Nam thân yêu của chúng ta? Ai có thể dám cam đoan việc này?

Tội ác chúng gây ra thì rất nhiều. Tôi chỉ xin liệt kê 3 tội danh nổi cộm dưới đây:

1/ Phi tang bản đồ gốc quy hoạch Khu ĐTM Thủ Thiêm tỷ lệ 1/5000 được lập trên cơ sở QĐ số 367/TTg do Thủ tướng Võ Văn Kiệt ban hành ngày 4/6/1996. Đây quả là tội ác tập thể có chủ đích từ Tp. HCM ra tận Trung ương! Mục đích phi tang bản đồ gốc là để bọn tham nhũng dễ điều chỉnh, thay đổi mốc giới, chỉ giới (người dân gọi là ranh) nhằm tăng diện tích đất thu hồi của dân, với giá đền bù rẻ mạt như ăn cướp, rồi giao diện tích này cho doanh nghiệp sân sau để bọn chúng ăn chia trắng trợn, hưởng lợi bất chính cùng nhau! Theo ước tính sơ bộ của một chuyên gia kinh tế, trong 150 ha đất bị “giải tỏa lố” tức “giải tỏa ăn cướp”, các nhóm mafia lợi ích Lê Thanh Hải-Tất Thành Cang-Nguyễn Văn Đua đã thu lời bất chính tiền chênh lệch giá đất là 140 ngàn tỷ VNĐ, tương đương hơn 6 ngàn tỷ USD theo thời giá hiện hành!

2/ Tội tự ý huỷ bỏ quyết định của Thủ tướng chính phủ. Tội danh này là tội cấp dưới ra văn bản để bác bỏ, thay thế văn bản của cấp trên đã có trước đấy nhằm mở đường cho tham nhũng tập thể. Cụ thể là ngày 27/12/2005, Phó Chủ tịch UBND Tp. HCM Nguyễn Văn Đua, theo chỉ đạo của cấp trên trực tiếp là Lê Thanh Hải, Chủ tịch UBND Thành phố, đã ký ban hành Quyết định số 6565/QĐ-UBND điều chỉnh lại quy hoạch Khu ĐTM Thủ Thiêm theo hướng mở rộng diện tích đất thu hồi lên thêm 150-160 ha nhằm cùng nhau trục lợi! Đáng chú ý và rất hỗn xược, Điều 2 của QĐ 6565 này, Nguyễn Văn Đua ngang ngược và hỗn hào ghi: “Quyết định này thay thế Quyết định 367/TTg ngày 4/6/1996 của Thủ tướng Chính phủ”. Khi Nguyễn Văn Đua ký ban hành Quyết định trên, cố Thủ tướng Võ Văn Kiệt đã nghỉ hưu. Nhưng từ đó đến nay đã có 3 đời Thủ tướng kế vị, song cả 3 vị đều dung dưỡng, không nghiêm trị hiện tượng lộng quyền này! Nay mới chỉ có 1 Nguyễn Văn Đua, nhưng nếu có tới 63 Nguyễn Văn Đua thì Việt Nam sẽ trở thành một nhà nước vô chính phủ! Dựa vào QĐ 6565 này mà Tp. HCM dưới thời Lê Thanh Hải điều chỉnh lại quy hoạch, băm nát Khu ĐTM Thủ Thiêm để các nhóm mafia lợi ích cướp đất của dân, ức hiếp dân lành, gây thảm cảnh dân oan suốt hơn 2 chục năm từ Nam ra Bắc! Hậu quả đã nhỡn tiền, nếu không nghiêm trị bọn tội phạm này, ắt thể chế đất nước sẽ lâm nguy!

Ảnh: Bí thư Thành ủy Lê Thanh Hải và Phó Chủ tịch UBND Tp.HCM Nguyễn Văn Đua

3/ Như trên đã nói, diện tích đất bị “giải tỏa lố” là từ 150 đến 160 ha, song Thanh tra Chính phủ “mới” chỉ xác định có 4,3 ha ở Khu phố 1 phường Bình An, quận 2 là nằm ngoài ranh quy hoạch! Toàn bộ 321 hộ dân từng định cư, sinh sống trên 4,3 ha đất trên đều bị đập nhà, cướp đất! Có 166/321 hộ dân bị dồn vào thế cùng, buộc phải nhận tiền đền bù rẻ mạt và nhận nhà tạm cư để sống cho qua ngày, số còn lại kiên quyết chối từ! Đã hàng chục năm, tất cả 321 hộ dân nói trên đều kiên trì phản đối, nhiều hộ có đơn khiếu nại hoặc khởi kiện UBND Quận 2 ra Tòa, đơn từ chất thành đống, kêu oan thấu trời mà chẳng có cấp nào đứng ra giải quyết! �Nay nhờ đèn trời soi xét, họ được mời ra Quận kê khai tổn thất để được đền bù thiệt hại vật chất và cả về tinh thần. Mọi người đều phấn khởi và biết ơn chính sách nhân đạo của Đảng và Chính phủ! Lý ra khi đã nhận sai, chính quyền phải hoàn trả đất đã “giải tỏa lố” và xây lại nhà cho dân rồi mời họ trở lại nơi sinh sống trước đây! Song đây là việc rất khó, và tôi biết người dân Phường Bình An cũng rất thông cảm với khó khăn của Thành phố lúc này! Song việc điều tra và khởi tố hình sự ông Tất Thành Cang về các tội danh làm trái và vi phạm pháp luật trong thời gian ông này làm Chủ tịch UBND Quận 2 (2009-2012) và Giám đốc Sở GT-VT (2012-2014) là điều không khó! Được biết, khi ngồi ở 2 ghế quyền lực trên, Tất Thành Cang đã có nhiều vi phạm nghiêm trọng, trong đó có tội tự ý phê duyệt và ký Hợp đồng xây dựng 4 tuyến đường giao thông trong Khu ĐTM Thủ Thiêm cho các nhà thầu sân sau với giá cắt cổ, lên đến 12.000 tỷ VNĐ/12 km đường, tính ra mỗi một km/đường giao thông là trên 1.000 tỷ VNĐ! Giá cắt cổ như vậy có lẽ chỉ ở Việt Nam mới có! Tội danh này còn nghiêm trọng hơn rất nhiều so với tội Tất Thành Cang bán chỉ định 32,4 ha đất ở Phước Kiển cho Tập đoàn Quốc Cường Gia Lai hồi tháng 6/2017 mà không qua đấu thầu như quy định!

� Ảnh: Đương kim Phó Bí thư Thường trực Thành ủy Tp.HCM Tất Thành Cang (Nguồn: Internet)

* * *

Thủ Thiêm là khối ung nhọt đã tồn tại trên 20 năm. Nhưng Ban Bí thư và Bộ Chính trị trong 4 Khóa IX, X, XI và XII lại giữ im lặng, không hề lên tiếng!

Như mọi người đều rõ, Bí thư Thành ủy Tp. HCM phải là Ủy viên Bộ Chính trị, các Phó Bí thư thường trực và Chủ tịch UBND thành phố này phải là các Ủy viên Trung ương Đảng! Nếu không phải hàng ngày thì ít ra là định kỳ hàng tuần, các lãnh đạo Tp. HCM cũng phải báo cáo Trung ương chứ! Hơn nữa, hàng tấn đơn thư cầu cứu của dân oan Thủ Thiêm gửi Ban Tiếp dân Trung ương, cộng với “Làng dân oan Thủ Thiêm” hình thành giữa Thủ đô Hà Nội trong gần 2 thập kỷ qua, Trung ương Đảng không thể không biết! Do vậy, Lãnh đạo Đảng và Nhà nước không thể thoái thác trách nhiệm trong Đại án Thủ Thiêm này! Song điều rất khó hiểu là, cho đến hôm nay (12/12/2018), người đứng đầu Đảng và Nhà nước vẫn giữ im lặng, không hề lên tiếng nửa lời!

Nhân dịp Năm mới 2019 và Tết Nguyên đán Kỷ Hợi, và trước khi Chủ tịch Nguyễn Phú Trọng có thể lên đường viếng thăm chính thức Hợp chúng quốc Hoa Kỳ, người viết bài này xin trân trọng đề xuất và kiến nghị Tân Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng với tư cách là Nguyên thủ Quốc gia (không lấy tư cách TBT là người đứng đầu ĐCSVN nữa, mà với tư cách mới là người đứng đầu Nhà nước CHXHCN Việt Nam xem có khả dĩ hơn?) hãy ban hành Sắc lệnh (Pháp lệnh) của Chủ tịch nước Việt Nam theo quyền hiến định tại Điều 88 Hiến pháp hiện hành, lệnh cho Chủ tịch UBND Tp. HCM Nguyễn Thành Phong giải quyết dứt điểm vụ Đại án Thủ Thiêm, và ấn định việc này phải thực hiện xong trong Quý I/2019! Đây là Sắc lệnh của Chủ tịch nước Việt Nam, song mọi cấp phải coi đây như Chỉ dụ của Đức Vua thời phong kiến, quan chức nào không thực thi phải bị nghiêm trị, kẻ nào chống lại phải bị chém đầu!

Làm theo cách này chắc chắn sẽ hiệu nghiêm hơn!

Hà Nội, ngày 12/12/2018

N.Đ.Q.

Tác giả gửi BVN

Sau nhà hát giao hưởng $64 triệu, Sài Gòn đòi làm bảo tàng $61.5 triệu

Chúng cố tình lập ra thật nhiều dự án để xà xèo, chung chi cho nhau kiếm ăn trên thân xác gầy còm của dân nghèo!!!

**********

Sau nhà hát giao hưởng $64 triệu, Sài Gòn đòi làm bảo tàng $61.5 triệu

Continue Reading

Biểu hiện một quốc gia thất bại

BIỂU HIỆN MỘT QUỐC GIA THẤT BẠI 
(15/12/2018)
Nhân Trần
_________

Trong những ngày tháng cả đất nước đang sục sôi về giải bóng đá AFF Cup này, tôi mới chợt ngộ ra một quốc gia thất bại có biểu hiện ra làm sao. Đó là điều mà bao lâu nay tôi vẫn mơ hồ, cứ canh cánh trong lòng, tôi hoài nghi và cố đi tìm một lý thuyết vững chắc để giải thích cho việc này.

Thất bại là khi ta không làm được việc gì đó, ta bỏ cuộc, phó mặc số phận. Ta dựa vào chiến thắng bên ngoài để tự an ủi mình và huyễn hoặc mình cũng có cảm giác của người chiến thắng.

Với cách hiểu này, tôi có thể nói lên một niềm tin vững chắc rằng khi con người ta thiếu thốn thứ gì đó người ta thèm khát có được nó bất chấp mọi quy phạm đạo đức và luật pháp. Nhất là khi điều đó được coi là hợp pháp thì sự cuồng nộ lại càng sôi sục.

Người Việt Nam thèm khát một chiến thắng

Ngoài đường, những dòng người nối đuôi nhau, trên những chiếc xe có gắn cờ đỏ sao vàng. Những con người mặc áo đỏ đầu đeo băng rôn đỏ, trên má dán cờ đỏ phóng nhanh vượt ẩu bấm còi xe ầm ĩ. Họ một lòng một dạ hướng về phía sân vận động Mỹ Đình, nơi có 11 cầu thủ sắp ra sân. Họ tưng bừng như ngày hội, họ hô hào, hò hét làm náo loạn đường phố. Trong tiếng kèn, tiếng nhạc, tiếng còi xe inh ỏi, cả thành phố như một cuộc lên đồng tập thể. Và trên hết, họ coi những hành động đó là “yêu nước”.

Đằng sau những gương mặt in hình cờ đỏ sao vàng kia là gì? Tôi cho rằng đó là một sự thiếu thốn về tinh thần, một sự thèm khát chiến thắng mà không ai có thể tự giải thích được.

Tâm lý học đám đông đã cho biết rằng những con người yếu đuối, mờ nhạt họ chỉ mong muốn tụ hợp nhau lại để làm cho họ mạnh mẽ hơn. Họ muốn hòa vào đám đông có cùng cảnh ngộ để tạo nên một sức mạnh khủng khiếp. Tâm lý đám đông sẽ làm nhòa đi ranh giới giữa lý trí và cảm tính do ý thức cá nhân đã bị nhạt nhòa trước trùng trùng điệp điệp màu sắc tương đồng. Người ta muốn ăn mặc giống nhau, trang điểm giống nhau để có được sức mạnh cá nhân trên nền của sức mạnh đám đông mà bấy lâu nay mình đã mất.

Sự vô thức về cái đã mất được khơi lại trong một sự kiện không lấy gì làm to tát, một sự kiện quá đỗi bình thường cứ lặp đi lặp lại từ năm này qua năm khác. Năm nào chả có bóng đá, năm nào Việt Nam chả chơi ở tứ kết đến chung kết, hết giải này đến giải kia. Vậy tại sao lần nào bóng đá cũng tạo nên một sự kiện cuồng nhiệt như vậy? Sự thật là đã quá lâu rồi Việt Nam không có chiến thắng.

Chiến thắng là một cảm giác được thỏa mãn, một tinh thần sảng khoái, tự hào và kiêu ngạo. Chỉ có chiến thắng mới khiến người ta có cảm giác được đứng trên đỉnh của vinh quang để nhìn thế giới với con mắt đầy kiêu hãnh. Chiến thắng của đội tuyển Việt Nam khi ấy được đánh đồng với chiến thắng của dân tộc, của đất nước.

Bỏ qua mọi khía cạnh thế nào là yêu nước. Tôi chắc chắn rằng yêu bóng đá không phải là yêu nước. Sự cổ vũ cuồng nộ đội tuyển bóng đá Việt Nam không phải là yêu nước. Mà bởi vì họ yêu chiếc cup vàng, yêu sự vô địch, yêu một chiến thắng từ trong sâu thẳm tâm hồn họ luôn bị thất bại. Điều đó cứ lặp đi lặp lại hằng ngày, từ năm này qua năm khác. Giới nhà báo cộng sản dựa vào đó để gắn mác lòng yêu nước và gọi tên nó là tinh thần dân tộc.

Nếu đội tuyển Việt Nam thua thì sao, họ vẫn yêu chứ? Tôi không dám chắc. Nhưng tôi dám chắc rằng sau những trận chung kết thất bại sẽ chẳng còn ai bàn tán về nó nữa. Mỗi người thấy tự vấn lương tâm về việc làm của mình ngày hôm qua vì niềm tin đã bị phản bội. Những lá cờ đỏ sao vàng cùng băng rôn khẩu hiệu đêm qua mua với giá vài trăm nghìn thì sáng sớm nay đã nằm gọn trong xe rác.

Trong lúc này đây, tiếng nói của mỗi cầu thủ trên sân có sức nặng hơn hàng trăm bài phát biểu của ngài Chủ tịch nước. Người ta lo lắng cho tinh thần và thể lực của từng cầu thủ. Người ta bàn tán về gia đình, tình yêu, đời sống cá nhân, những pha kiến tạo, những bàn thắng của từng cầu thủ. Những kẻ đam mê chiếc cup vàng kia đang phô bày kiến thức về bóng đá, đang bình luận rôm rả về chiến thuật, chiến lược, huấn luyện viên người Hàn, về các ông bầu. Những phân tích sắc sảo đột biến đó không có chỗ cho chính trị, cho đặc khu, cho luật an ninh mạng, cho dân oan, cho những người hoạt động dân chủ, cho những chính sách kinh tế đang tước đi miếng ăn của họ hàng ngày. Họ biết điều ấy chứ, nhưng họ làm gì được, họ bảo nhau hãy cẩn thận khi đụng tới nó. Họ dùng trí thông minh và tài năng phân tích, tổng hợp của mình để thể hiện với nhau về bóng đá. Lấy bóng đá làm điểm tựa còn sót lại cuối cùng của niềm vui cuộc sống.

Vậy họ đã mất đi cái gì?

Họ mất đi quyền tự do được biểu tình nên họ tràn ra đường bất chấp luật pháp ngăn cấm tụ tập. Sau mỗi trận bóng đá thực chất là một cuộc biểu tình được hợp pháp hóa.

Họ mất đi “niềm tin lớn” nên họ trông cậy 11 cầu thủ để mong muốn có một niềm tin lớn để thỏa mãn. Bản chất là họ mất đi một sự gắn kết về tinh thần chung.

Họ mất đi sức mạnh bởi suốt ngày họ bị một sức mạnh vô hình lớn hơn đè nén họ không thể gọi tên nó ra vì họ sợ khi nói tên nó ra họ có thể vào trong trại giam an dưỡng dài dài.

Hơn hết, họ cần mất đi sự tỉnh táo bởi suốt ngày họ phải vật lộn với lý trí để kiếm sống, mưu sinh, tranh đấu. Khi áp lực cuộc sống đè nặng lên vai họ là họ cần phải quên đi lý trí để xả stress (đặc điểm này tồn tại trong các quán Bar, vũ trường, hầu đồng).

Sự thất bại của từng cá nhân được biểu hiện như trên là gì khác ngoài sự thất bại của một dân tộc. Một dân tộc chỉ khao khát chiến thắng, chỉ khao khát vô địch bởi họ đã chìm đắm trong thất bại từ rất lâu rồi.

Dù sao tôi vẫn mong các cầu thủ của đội tuyển Việt Nam chiến thắng để thỏa mãn cơn thèm khát vô địch bấy lâu nay.

BAOTIENGDAN.COM
Biểu hiện một quốc gia thất bại Bởi AdminTD – 15/12/2018 Tweet Share 0 +1 Pinterest 0 Email Nhân Trần 15-12-1018 Trong những ngày tháng cả đất nước đang sục sôi về giải bóng đá AFF Cup này, tôi mới chợt ngộ ra một quốc gia thất bại có biểu h…

Ai chịu trách nhiệm hơn 5.200 ổ gà gây chết người trên Quốc lộ 1?

Con đường quốc lộ quan trọng nhất VN, mới làm mà nát như tương thì sửa làm gì cho tốn kém… cày tung lên và làm lại đỡ tốn kém, lâu bền và hoàn chỉnh hơn.

Yêu cầu truy tố hình sự chủ đầu tư và cả những quan chức thông đồng, bảo kê cho dự án này ra tòa án!!!

*********

Continue Reading

Ngọc Huyền về Sài Gòn diễn, bị hủy live show vì diễn trên đất quân đội

Không Đỏ, không thân thế, không chung chi đút lót thì vỡ mặt thôi… Kinh nghiệm hợp tác làm ăn với lũ cướp Ba Đình chưa làm cho nhiểu người Việt hải ngoại sáng mắt…?!!!

Bỏ 130 ngàn USD đầu tư nay thì tan tành mộng ước!!!

*********

Ngọc Huyền về Sài Gòn diễn, bị hủy live show vì diễn trên đất quân đội

Từ Mỹ trở về Việt Nam tổ chức live show, nghệ sĩ Ngọc Huyền đã chuẩn bị xong 80% thì phải dừng do sân khấu Lan Anh lấy lại địa điểm, vốn dĩ sân khấu này thuê trên đất quân đội.

Dự trù live show cá nhân “Yêu Đời, Yêu Người” vào ngày 23 Tháng Mười Hai, 2018 tới đây, của nghệ sĩ cải lương Ngọc Huyền tại sân khấu Lan Anh, quận 10, Sài Gòn, sẽ đánh dấu sự trở lại hoạt động nghệ thuật của cô sau hơn 15 năm định cư tại Mỹ.

Tuy nhiên, chương trình do Ngọc Huyền phối hợp với trung tâm băng nhạc Rạng Đông tổ chức đã bị hủy trước giờ mở màn chỉ một tuần.

Hôm 15 Tháng Mười Hai, báo Tuổi Trẻ dẫn lời bà Trương Thị Thu Dung, giám đốc Trung Tâm Băng Nhạc Rạng Đông, nói: “Lần đầu tiên sau mấy chục năm tổ chức chương trình, tôi phải thông báo hủy live show. Chúng tôi đã có đầy đủ tất cả giấy phép theo đúng pháp luật để tổ chức show diễn từ giấy phép họp báo, đến giấy phép đồng ý cho biểu diễn của Sở Văn Hóa-Thể Thao. Chúng tôi cũng đã ký hợp đồng thuê rạp với Lan Anh đàng hoàng, thậm chí Lan Anh còn cấp tem để chúng tôi dán lên vé phát hành đến tay khán giả. Chúng tôi cũng đã thực hiện hết việc đóng tác quyền cho các tác phẩm sử dụng trong đêm diễn.”

Nguyên do khiến show diễn này bị hủy được thông báo chung chung là do “ngày diễn live show rơi vào chuỗi hoạt động mừng ngày lễ.”

Báo Thanh Niên dẫn lời nghệ sĩ Ngọc Huyền nói: “Tôi rất đau buồn, nhưng đau nhất là sợ khán giả không còn niềm tin vào sân khấu cải lương. Phía sân khấu Lan Anh muốn bồi thường thiệt hại theo hợp đồng nhưng điều đó không quan trọng bằng công sức mà mọi người đã dành cho show diễn.”

Báo này cũng dẫn lời nghệ sĩ Kim Tử Long, tổng đạo diễn chương trình, cho biết thêm: “Tôi và Ngọc Huyền đã tìm nhiều điểm diễn khác nhưng các nơi này đều đã có kế hoạch biểu diễn trước đó. Chúng tôi cũng đã tìm đến rạp Thủ Đô, nhưng vì nơi này sàn sân khấu đã xuống cấp, không thể đủ sức chứa cảnh trí như đã thiết kế. Vì thế chúng tôi đành lực bất tòng tâm.”

Theo báo Một Thế Giới, chương trình này được đầu tư rất lớn, khoảng 3 tỷ đồng (khoảng $128,855).

Theo nguồn tin riêng của nhật báo Người Việt, sân khấu Lan Anh đang thuê đất của quân đội, nên mặc dù là sân khấu tư nhân, nhưng Lan Anh vẫn bị chi phối.

Thêm vào đó, đêm diễn của Ngọc Huyền diễn ra trong thời điểm quân đội CSVN kỷ niệm ngày thành lập 22 Tháng Mười Hai, truyền thông Việt Nam tuyên truyền là “ngày hội quốc phòng toàn dân.” Thời điểm này, các nhà hát, sân khấu trên khắp Việt Nam theo thông lệ chỉ được hát “nhạc đỏ” ca ngợi chế độ.

Trước đó, cũng theo báo Tuổi Trẻ, trong buổi họp báo giới thiệu show diễn hôm 6 Tháng Mười Hai, nghệ sĩ Ngọc Huyền nói liveshow “Yêu Đời, Yêu Người” nhằm kỷ niệm 30 năm theo nghiệp hát của cô và là một góp một phần nhỏ vào những hoạt động kỷ niệm 100 năm sân khấu cải lương. Ngoài chủ nhân, live show này dự trù có sự góp mặt của nhiều nghệ sĩ nổi tiếng khác như Lệ Thủy, Kim Tử Long, Phương Hồng Thủy, Minh Nhí, Linh Tâm, Thanh Hằng, Trọng Nghĩa…

Còn theo báo Thanh Niên, Trung Tâm Băng Nhạc Rạng Đông, đơn vị đồng tổ chức live show Ngọc Huyền, cho biết sẽ dời show lại vào Tháng Ba, 2019, do không tìm được điểm diễn.

Tin cho hay, trước thời điểm qua Mỹ định cư, nghệ sĩ Ngọc Huyền từng đoạt nhiều giải thưởng tại Việt Nam và được chính quyền trao danh hiệu “Nghệ sĩ ưu tú” do có thành tích biểu diễn tuyên truyền cho chế độ.

Tuy nhiên, sau khi cô kết hôn tại Mỹ và xuất hiện trong các chương trình của trung tâm Asia, báo chí Việt Nam đã có nhiều loạt bài công kích cô “có tư tưởng phản động.”

Đỉnh điểm là năm 2008, trong chương trình Asia 58 “Lá Thư Từ Chiến Trường,” nghệ sĩ Ngọc Huyền xuất hiện trên chiếc xe jeep trình diễn ca khúc “Thương Về Vùng Hỏa Tuyến.” Báo Công An TP.HCM thời điểm đó đăng bài công kích cô “rên rỉ nức nở các bài hát xuyên tạc đất nước,” “không đúng sự thực về quê nhà.”

Sau 14 năm xa quê hương, cuối năm 2016, nghệ sĩ Ngọc Huyền được Cục Nghệ Thuật Biểu Diễn thuộc Bộ Văn Hóa-Thể Thao & Du Lịch CSVN cấp giấy phép làm giám khảo game show truyền hình “Đường Đến Danh Ca Vọng Cổ.” Chương trình này được quảng cáo rầm rộ sẽ chiếu trên đài truyền hình thành phố HTV, nhưng cuối cùng chỉ được phát trên một đài truyền hình cáp Thuần Việt vì phản ứng của dư luận về “tư cách” của nghệ sĩ Ngọc Huyền với chế độ.

NGUOI-VIET.COM
Từ Mỹ trở về làm live show, Ngọc Huyền chuẩn bị xong 80% thì phải dừng do sân khấu Lan Anh lấy lại, vốn dĩ nơi này thuê trên đất quân đội.

NHỮNG NƯỚC NGHÈO RẤT CUỒNG BÓNG ĐÁ !!!

Hoa Kim Ngo shared a post.
Image may contain: 3 people, people smiling

Hội Anh Em Dân Chủ

LTS: Đặc điểm chung của những nước nghèo là họ rất cuồng bóng đá. Ngoài vấn đề là nghèo nàn về kinh tế thì người dân VN còn nghèo về văn hóa, đặc biệt là bộ phận nông thôn và tầng lớp lao động nên họ luôn chọn việc xem bóng đá là niềm vui, sự an ủi (tự yếm thế, tự huyễn hoặc bản thân). Nó cũng giống như việc thích xem tấu hài, cười cho sảng khoái để quên đi sự mệt mỏi sau những giờ lao động nhọc nhằn…

NHỮNG NƯỚC NGHÈO RẤT CUỒNG BÓNG ĐÁ !!!

Năm 1994, hậu vệ Andres Escobar của đội tuyển Columbia đã vô tình đá phản vào lưới nhà khiến cho Columbia phải thua đội tuyển Mỹ và bị loại khỏi World Cup. Khi trở về, anh bị người dân cả nước căm thù – nguyền rủa và sau đó không bao lâu anh đã bị ÁM SÁT!

Năm 2014, khi đội tuyển Brazil đá thua Đức đến 7-1, cả đội banh lẫn huấn luyện viên và luôn ông bầu của đội liên tục bị đe dọa ám sát, đến nỗi nhiều người phải đi trốn, không dám về nhà của mình cũng như không dám xuất hiện trước công chúng.

Tại các quốc gia bị coi là nghèo và chậm tiến, thì sự cuồng nhiệt của người hâm mộ thể thao, đặc biệt là bóng đá thường rất là cao, đạt đến mức độ quá khích rất đáng sợ. Nếu đá thắng thì được tung hô lên mây xanh, tôn vinh như thần thánh nhưng nếu xui đá thua thì sẽ bị chửi bới, hăm dọa, thậm chí bị đánh bị giết như các trường hợp nêu trên.

Tại sao vậy ?

Chính là vì người dân các quốc gia nghèo và chậm tiến này KHÔNG CÓ CÁI GÌ KHÁC ĐỂ TỰ HÀO và cuộc sống hàng ngày của họ quá khổ, có quá ít niềm vui và niềm tin, nên họ bám víu vào 1 sự kiện có tính cách quốc tế như bóng đá để có cái mà tự hào .

Trong khi đó, các quốc gia giàu có tiến bộ, họ có thể có những đội bóng xuất sắc vô địch nhiều lần, nhiều năm như Pháp, Đức, Ý, Tây Ban Nha…v..v… nhưng người dân của họ không cuồng nhiệt quá mức như thế. Đội nhà thắng, đương nhiên là họ vui, họ ăn mừng, nhưng không nhố nhăng như điên loạn. Và nếu đội nhà thua, họ cũng không trút hết sự căm hận và thất vọng lên đầu các cầu thủ.

Sau khi đội tuyển U23 Việt Nam mới thắng 2 trận để vào được chung kết ở các “giải ao làng” mà người thì cởi áo – kẻ thì tụt quần, chạy ra đường hò hét như 1 lũ điên, rồi tung hô toàn những ngôn từ dao to búa lớn 1 cách quá lố, mà thấy thêm xấu hổ.

Mình chỉ mong rằng: Hãy làm người trưởng thành, vui thì cứ vui nhưng đừng có điên. Và nếu muốn đất nước này, dân tộc này thật sự trưởng thành, thì càng cần phải biết đánh giá và phản ứng đúng theo tính chất của sự việc:

Chỉ là bộ môn thể thao, cho dù thắng hay thua, quan trọng nhất vẫn là tinh thần thi đấu và cung cách thi đấu, hành xử của cầu thủ trên sân cỏ, cùng với phản ứng của cổ động viên ngoài khán đài.

Xin đừng để nước khác họ nhìn và cười mỉa mai vào người Việt Nam mình !

Tóm lại: Sự cuồng nhiệt về bóng đá của các quốc gia nghèo rất dễ sợ 😭 Việt Nam cần phải có nhiều thứ khác giá trị hơn để mà tự hào!!

(FB Ngoc Nhi Nguyen)

Người Trung Quốc xả rác bừa bãi ở Đà Nẵng

Người Trung Quốc xả rác bừa bãi ở Đà Nẵng

Vỏ chai lọ thực phẩm mang chữ Trung Quốc bị nước mưa cuốn ra bãi biển Đà Nẵng. (Hình: Thanh Niên)

ĐÀ NẴNG, Việt Nam (NV) – Trong hàng chục tấn rác chai, lọ…dạt vào bãi biển Đà Nẵng sau trận mưa lịch sử vừa qua, có nhiều rác do người  Trung Quốc đang sinh sống hay du lịch ở Đà Nẵng thải ra môi trường.

Báo Thanh Niên ngày 14 Tháng Mười Hai, 2018, dẫn tin từ ông Nguyễn Đức Vũ, trưởng ban Ban Quản Lý Bán Đảo Sơn Trà Và Các Bãi Biển Du Lịch Đà Nẵng, cho biết sau khi nhận thông tin phần lớn lượng rác tấp vào hơn 10 cây số ở bãi biển Đà Nẵng  vào sáng 11 Tháng Mười Hai vừa qua là các bao bì chai, lọ mang đầy chữ Trung Quốc, ông đã cho kiểm tra và nhận thấy, những ngày sau đó không còn xuất hiện thêm các loại rác như đã nêu tại các bãi biển Đà Nẵng.

Liên quan vụ Vũ ‘nhôm,’ 2 cựu thứ trưởng công an bị khởi tố

Liên quan vụ Vũ ‘nhôm,’ 2 cựu thứ trưởng công an bị khởi tố

Ông Bùi Văn Thành (trái) và ông Trần Việt Tân. (Hình1: VOV; Hình 2: Zing)

HÀ NỘI, Việt Nam (NV) – Hai cựu thứ trưởng Bộ Công An là Bùi Văn Thành và Trần Việt Tân đã bị khởi tố, cấm đi khỏi nơi cư trú để điều tra về “những sai phạm nghiêm trọng từ khi còn công tác” liên quan đến Vũ ‘nhôm.’

Ngày 14 Tháng Mười Hai, 2018, Cơ quan Cảnh Sát Điều Tra Bộ Công An đã ra quyết định khởi tố bị can và cấm đi khỏi nơi cư trú đối với các ông Trần Việt Tân và Bùi Văn Thành, hai cựu thứ trưởng Bộ Công An, cùng về tội “thiếu trách nhiệm gây hậu quả nghiêm trọng,” quy định tại Điều 285, Bộ Luật Hình Sự năm 1999.

Bé gái gốc Việt 10 tuổi ra mắt sách về em trai bị tự kỷ

Bé gái gốc Việt 10 tuổi ra mắt sách về em trai bị tự kỷ

Đằng-Giao/Người Việt

Cuốn sách của bé Sydney Nguyễn lúc 8 tuổi. (Hình: Đằng-Giao/Người Việt)

FOUNTAIN VALLEY, California (NV) – Bé Sydney Nguyễn, 10 tuổi, sẽ ra mắt cuốn sách “I Love My Autistic Brother, Patrick” lúc 1 giờ trưa Thứ Bảy, 15 Tháng Mười Hai, tại sân nhà thờ Thánh Linh, Fountain Valley.

Bắt đầu viết từ hai năm trước, khi đang học lớp 2, cuốn sách là cuộc hành trình của cô bé 8 tuổi phải vượt qua những giây phút bực bội, tủi thân và hờn giận khi em của bé là Patrick, 3 tuổi, bị chứng tự kỷ, chiếm trọn sự quan tâm và sự trìu mến của gia đình.

Đến khi được mẹ giải thích, Sydney thương em Patrick nhiều hơn và cảm thấy muốn chia sẻ những gì gia đình mình phải trải qua, bằng cách viết sách. Và bé bắt tay vào viết cuốn “I Love My Autistic Brother, Patrick” để những ai có thân nhân mắc chứng tự kỷ sẽ tìm được sự cảm thông sớm hơn bé, nhất là không phải trải qua những giây phút cô đơn, lạc lõng và tủi thân.

Mẹ bé Sydney cho biết: “Khi thấy con gái tôi tủi thân, khóc hoài, tôi giải thích về tình trạng đặc biệt của Patrick rồi khuyên nó là nên viết ra những cảm xúc, những nỗi bực bội chứ không nên để trong lòng.”

Hiểu em mình, và nhất là khi biết mình không hề bị bỏ quên, Sydney vui vẻ hơn trước nhiều. “Từ đó, Sydney thương yêu em nhiều hơn và muốn cho mọi người cùng có những cảm thông đối với trẻ em tự kỷ,” cô Chinh kể.

Theo lời cô, Sydney là một người sống nội tâm, rất nhạy cảm. Bé cũng mắc chứng “Attention-Deficit/Hyperactivity Disorder,” là chứng lơ đễnh và hiếu động, không thể tập trung lâu và không chịu ngồi yên.

Từ trái, Nguyễn Tường Chinh, Đức Ông Phạm Quốc Tuấn (Saint Columban), Sydney và Patrick Nguyễn. (Hình: Đằng-Giao/Người Việt)

Cuốn “I Love My Autistic Brother, Patrick” là thành quả của một bé gái 8 tuổi mắc chứng “ADHD” với tấm lòng nhân hậu và cảm thông. Bé cũng được toàn điểm A.

“ADHD” là một hội chứng rất giống chứng tự kỷ nên cần được theo dõi và điều trị cẩn thận, cô khuyên.

Người mẹ này phải đưa hai con đi điều trị hằng tuần. Cô nhắc: “Tôi nghĩ phương pháp trị liệu mà không dùng thuốc là tốt nhất. Tuy lâu có kết quả hơn, nhưng bảo đảm hơn.”

Mục đích cô Tường Chinh khuyến khích con gái hoàn tất cuốn sách này là để các bậc cha mẹ khác hiểu rằng những em nhỏ không chịu ngồi yên trong lớp học, dù có điểm xấu, thì lại có khả năng khác. Do đó không nên chán nản hay nghĩ rằng con mình là vô dụng.

Cô cũng muốn cổ võ cho các bậc cha mẹ khác không nên buồn chán vì con mình ,mà phải tỏ ra thương yêu con hơn nữa.

Cô đang hoàn tất cuốn sách chia sẻ hoàn cảnh cũng như tâm tư của một người mẹ chăm sóc cho hai đứa con cùng có những chứng rất cần quan tâm. Cuốn sách mang tựa đề “Every Change Is A Chance” sẽ ra mắt công chúng khoảng Tháng Sáu năm tới.

Trưa Thứ Bảy, bé Sydney sẽ có mặt tại nhà thờ Thánh Linh để đọc sách, trả lời câu hỏi, và ký tên vào sách. (Đằng-Giao)

—–
Liên lạc tác giả: [email protected]