Dân Indonesia đi bầu cử tổng thống

Dân Indonesia đi bầu cử tổng thống

Thứ tư, 9 tháng 7, 2014

Khoảng 190 triệu cử tri có đăng ký vừa bắt đầu đi bỏ phiếu bầu tổng thống Indonesia, nền dân chủ lớn thứ ba thế giới.

Họ phải lựa chọn giữa đương kim Thị trưởng Jakarta Joko Widodo và Tướng Prabowo Subianto.

Các cuộc trưng cầu dân ý cho thấy ủng hộ cho hai ứng cử viên hiện ngang bằng nhau.

Ông Widodo, còn được biết với tên Jokowi, đã dẫn trước trong một số cuộc trưng cầu ý kiến ban đầu nhưng sau đó khoảng cách giữa hai ông đã thu hẹp dần.

Trong những tuần qua, báo chí Indonesia bị cáo buộc là ủng hộ cá nhân một số ứng viên, khiến Tổng thống sắp mãn hạn Susilo Bambang Yudhoyono phải lên tiếng kêu gọi tường thuật cân bằng hơn.

Ông Yudhoyono không thể tranh cử thêm lần nữa vì hiến pháp nước này quy định chỉ được hai nhiệm kỳ.

Giới bình luận cho rằng các cử tri hiện còn đang do dự sẽ có tiếng nói quyết định. Khoảng 1/5 người Indonesia nằm trong diện này, theo một điều tra thực hiện cuối tháng Sáu.

Siết chặt an ninh

Ông Widodo, lãnh đạo đảng Đấu tranh Dân chủ Indonesia (PDI-P), khá được lòng dân chúng.

Ông được giới trẻ cả nông thôn và thành thị ủng hộ, họ xem ông như một chính trị gia “sạch” trong một đất nước vốn bị điều tiếng về tham nhũng.

Bên cạnh đó, ông còn được hỗ trợ của đảng lớn nhất ở Indonesia là đảng Hồi giáo, đảng Thức tỉnh Dân tộc (PKB), và đảng Dân chủ Quốc gia (NasDem).

Ứng cử viên Subianto, từ đảng Phong trào Indonesia Vĩ đại (Gerindra), được xem như một nhà vận động thành công và người quyết đoán với hiểu biết thấu đáo về quốc phòng vì xuất thân là tướng lĩnh.

Tuy nhiên ông đang bị vướng một số cáo buộc về vi phạm nhân quyền trong thời kỳ độc tài Suharto, vốn kết thúc năm 1998.

Trong những ngày cuối của chế độ Suharto, đơn vị quân đội mà ông Subianto chỉ huy bị cho là đã bắt người, tra tấn và giết hại các nhà đấu tranh chống lại Suharto.

Ông Subianto được sự ủng hộ của Golkar, đảng lớn thứ hai ở Indonesia. Ông cũng được đảng Dân chủ (Demokrat) của Tổng thống Susilo Bambang Yudhoyono ủng hộ.

Cả hai ứng viên đều sử dụng thông điệp dân tộc chủ nghĩa, nhấn mạnh chống tham nhũng và giải quyết các vấn đề nội địa như hạ tầng và an sinh xã hội, làm nền tảng tranh cử. Tuy nhiên các chủ đề như chính sách việc làm và tăng trưởng kinh tế không được đề cập kỹ.

Trước cuộc bầu, quan chức bầu cử đã chuyển các thùng phiếu tới các điểm bỏ phiếu trên khắp đất nước, dùng thuyền chở chúng tới các đảo, dùng ngựa để tiếp cận các vùng núi và thậm chí dùng trực thăng để thả chúng tại các địa điểm xa xôi.

Ở thủ đô Jakarta chính quyền huy động 22.300 cảnh sát viên để giữ an ninh trật tự.

Kết quả kiểm phiếu chính thức sẽ được công bố ngày 21/7-22/7, nhưng các kết quả sơ khởi tối thứ Tư 9/7 đã có và chúng được cho là khá chính xác.

Tân tổng thống sẽ nhậm chức ngày 20/10 và trong vòng hai tuần sẽ phải lập ra nội các mới.

 

Starbucks Coffee sắp mở thêm tiệm ở Hà Nội

Starbucks Coffee sắp mở thêm tiệm ở Hà Nội
July 08, 2014

Nguoi-viet.com
HÀ NỘI (NV) Sau khi mở tiệm và làm ăn thành công ở Sài Gòn, hệ thống Starbucks Coffee của Mỹ đang mở rộng thị trường ra Hà Nội.

Báo VNExpress cho biết, sau hơn một năm thâm nhập thị trường Việt Nam, Starbucks đã mở hơn 6 tiệm tại Sài Gòn. Mới đây, đại diện chi nhánh Starbucks Coffee tại Việt Nam cho hay, đã tìm được địa điểm “lý tưởng” tại phố Bà Triệu, Hà Nội để mở quán cà phê đầu tiên của hệ thống tại miền Bắc Việt Nam.



Nhân viên tại tiệm cà phê Starbucks ở Sài Gòn. (Hình: Getty Images)

Tuy không xác nhận sẽ chính thức khai trương cửa hàng đầu tiên tại Hà Nội vào ngày nào, nhưng trang mạng xã hội của Starbucks đã đánh tiếng mời khách hàng, dùng thử món cà phê Starbucks Coffee vào cuối tháng 7 này.

Theo đại diện Starbucks Coffee, cả hệ thống cửa hàng này hiện có mặt tại 64 quốc gia, với hơn 23,000 tiệm.

Người đại diện Starbucks Coffee ở Việt Nam cho biết, một trong những đặc điểm “ăn khách” của họ là không gian thân thiện, đầm ấm, và là chỗ hò hẹn, tâm tình lành mạnh của giới trẻ Việt Nam.

Báo mạng VNExpress dẫn lời ông Schultz, tổng giám đốc điều hành hệ thống Starbucks Coffee tại Việt Nam cho hay, doanh thu của cửa hàng đầu tiên tại Sài Gòn đã vượt quá kỳ vọng, sau hơn hai tháng hoạt động.

Ðúng theo nhận định của Starbucks Coffee, giới khách hàng ở Việt Nam nói rằng, họ tìm đến cửa hàng Starbucks Coffee để được hưởng thụ một không gian, một môi trường văn minh, sạch sẽ, lành mạnh, chứ không phải để thưởng thức hương vị cà phê. (PL)

 

Brazil và World Cup: Thôi thế thì chia tay!

Brazil và World Cup: Thôi thế thì chia tay!
July 08, 2014

Nguoi-viet.com


Nguyễn Văn Khanh

Trên nguyên tắc, một trận banh phải kéo dài 90 phút đồng hồ. Về mặt kỹ thuật, những trận tranh tài giữa các vương quốc bóng tròn thường kết thúc sau 30 phút đá thêm hiệp phụ và đôi khi, thắng bại chỉ được giải quyết bằng những quả phạt đền.

Dự đoán đó được cả thế giới đưa ra trước khi banh lăn trên sân Estadio Mineirao ở Belo Horizonte, trước khi cả trăm triệu người ngồi trước màn ảnh truyền hình để xem trận bán kết giữa ông khổng lồ chủ nhà Brazil và ông khổng lồ Ðức tiêu biểu cho làng banh da Châu Âu. Chẳng ai ngờ trận banh kết thúc chỉ trong vòng 29 phút của hiệp đầu. Cũng chẳng ai tin Brazil lại vỡ trận quá dễ dàng, anh thủ môn Julio Cesar 7 lần lầm lũi vào lưới nhặt banh, trong đó phải kể tới 4 lần bị tung lưới trong thời gian kỷ lục: vỏn vẹn trong vòng 6 phút đồng hồ.



Thủ quân David Luiz (trái) và hậu vệ Thiago Silva của Brazil cùng khóc sau khi kết thúc trận thua Ðức 1-7 tại vòng bán kết World Cup 2014. Trong năm trận trước, Silva là thủ quân, và anh bị cấm đá trận với Ðức vì bị hai thẻ vàng trước đó. (Hình: Robert Cianflone/Getty Images)

Trận mưa banh khởi đầu ở phút 11 khi Mueller đưa chân tạt quả banh để ghi bàn thắng đầu tiên cho đội tuyển Ðức, bàn thắng đó khiến cầu thủ lẫn khán giả Brazil giật mình, nhưng chỉ vài giây đồng hồ sau mọi người lấy lại được bình tĩnh, bảo nhau “chẳng có gì phải lo,” nhắc lại trận đầu vòng bảng đoàn tuyển thủ chủ nhà cũng bị Croatia dẫn trước 1-0 trước khi vùng lên san bằng cách biệt và chiến thắng vẻ vang với tỷ số 3-1.

Lời trấn an này quả có giúp cho những người ủng hộ đội tuyển áo vàng vững tâm, nhưng cũng chỉ được đúng 12 phút đồng hồ, trước khi họ chứng kiến pha dàn xếp tuyệt đẹp của dàn trung ứng và tiền đạo Ðức: bảy chiếc áo đỏ lừng lững như những cỗ xe tăng tiến thật nhanh và thật đều, Kroos đưa banh từ cánh phải vào vùng cấm địa của Brazil, bảy chiếc áo vàng đứng thủ thành không chỉ ngỡ ngàng với đường banh tuyệt chiêu đó, mà còn sửng sốt khi thấy banh từ chân Muller chuyền sang cho Klose, khẩu thần công của nước Ðức không bỏ lỡ cơ hội tung cú sút thật căng. Banh chạm tay thủ môn Cesar văng ra phía trước, Klose không chần chờ bắn phát súng ân huệ, ghi tỷ số 2-0 cho Ðức.

Cả cầu trường im lặng, khán giả khắp thế giới cũng im lặng, không tin những gì xảy ra trước mắt họ. Và những giọt nước mắt bắt đầu rơi trên đất Brazil, những cậu bé và những cô thiếu nữ tiêu biểu cho sức sống của xứ sở với điệu Samba đều nước mắt lưng tròng, bặm môi lại, mắt nhắm nghiền không dám nhìn vào sự thật. Sự thật quá phũ phàng này không dừng ở đó, vì chỉ một phút đồng hồ sau đến lượt Philipp Lahm đưa đường banh thật độc để Kroos nâng tỷ số lên 3-0 cho đội tuyển. Trận bán kết World Cup Brazil 2014 kể như chấm dứt, ước mơ cầm chiếc cúp vô địch ngay tại sân nhà mà người dân Brazil đã nuôi trong suốt 7 năm trời qua bỗng dưng tan thành mây khói. Không còn ai muốn tiếp tục xem trận banh, cũng chẳng thèm chú ý đến bàn thắng thứ tư do công của Kroos, chẳng thèm để ý đến pha công thành và trái banh từ chân Khedira ghi bàn thắng thứ 5 cho Ðức (cầu thủ Ðức cũng không ôm nhau vồn vã mừng chiến thắng như họ đã làm sau những bàn thắng đầu tiên). Nếu có để ý, thì mọi người chỉ đưa mắt nhìn chiếc đồng hồ: mới có 29 phút trôi qua, tức chỉ mới có 1 phần 3 thời gian tranh tài. Ðâu đó có người bảo: “coi như xong, Brazil có đá đến nửa đêm cũng không thể nào lật ngược được tình thế.”

Thất bại này từ đâu đến?

“Ðây là ngày buồn nhất trong cuộc đời tôi” ông huấn luyện viên Luis Filipe Scolari của Brazil trả lời câu hỏi đầu tiên trong cuộc họp báo sau khi trận banh kết thúc. “Thất bại này là lỗi của tôi,” ông nói tiếp, “tôi là người đưa ra chiến lược, tôi sắp xếp cầu thủ, tôi soạn thế trận, không thành công thì tôi phải nhận lỗi.” Trước đó ngay ở một góc sân, anh thủ quân David Luiz cũng nghẹn ngào nói “tôi xin lỗi mọi người dân Brazil. Tôi luôn muốn người dân Brazil tươi cười” ý muốn nói chính anh và các đồng đội cũng chẳng ngờ có ngày hôm nay, không tin có một trận banh kết quả thảm bại như thế. Trước ngày thua Ðức, Brazil đã đá 62 trận ở sân nhà mà chưa thua trận nào, chưa hề bị tung lưới quá 5 quả trong một trận World Cup (thắng Ba Lan 6-5 hồi 1938), và đây cũng là lần đầu tiên Brazil thua trận bán kết World Cup.

Thất bại này từ đâu đến?

“Tôi nghĩ họ chưa chuẩn bị đủ để so giầy với Ðức,” cựu cầu thủ Michael Ballack từng 3 lần đoạt giải cầu thủ xuất sắc nhất của làng bóng nhà nghề Ðức nhận định. “Trận banh này cho thấy Brazil chỉ là một đội tuyển trung bình, và lối đá của họ khiến người xem có cảm tưởng đang xem một trận banh giữa một đội nhà nghề và một đội banh hàng tài tử.” Ðiều đó được dẫn chứng: “đá ngay sân nhà mà Brazil để cho Ðức làm chủ tình thế, để cho Ðức quyết định mức độ nhanh chậm của trận banh. Với lợi thế đó, Brazil không thể nào địch lại với một đội tuyển Ðức vốn dĩ đã quá mạnh.”

“Không thể đổ lỗi thiếu Neymar” anh Hải, một nhà báo trẻ của Việt Nam chia sẻ cảm nghĩ khi được hỏi ý kiến về trận banh. “Không ai tin kết quả Ðức thắng tới 7-1, ngay cả cầu thủ Ðức cũng chẳng tin họ có thể thắng to đến thế, nhưng dù có cả chục Neymar thì cục diện trận bóng cũng chẳng đổi khác được. Ðội tuyển Brazil ra sân với những cầu thủ cần phải có, nhưng họ thiếu anh nhạc trưởng Di Silva. Anh David Luiz mang số 4 cố gắng đóng tròn vai trò đó nhưng cục diện trận bóng thay đổi quá nhanh, khiến anh ta không thể và cũng chẳng có kinh nghiệm để xoay xở.” Một yếu tố khác nữa: “sau vòng bảng cả thế giới bóng đá chẳng ai nể nang Brazil, trong lúc các cầu thủ Brazil ra sân mà cứ nơm nớp lo mình sẽ thua.” Yếu tố đó “đủ để Ðức trên chân Brazil, dù Brazil đá ở sân nhà, có cả trăm ngàn khán giả reo hò ủng hộ thì cũng chẳng có lợi ích gì.”

Bất kể lỗi do ai gây nên, từ đâu đến, Brazil cũng biết ước mơ chiến thắng đã vuột khỏi tầm tay, hay nói như ông huấn luyện viên Scolari “bây giờ chuyện phải làm là dồn mọi chú tâm cho trận tranh hạng ba” sẽ diễn ra vào ngày thứ Bảy tới đây trên sân Sao Paulo. Còn nhớ trước trận mở màn, ông Scolari có nói “chỉ cần đi 7 bước là đến thiên đàng” (nguyên văn: “seven steps to heaven”), ý nói chỉ cần thắng 7 trận là cầm chiếc cúp vô địch trong tay. Ðội tuyển chủ nhà đã đi được 6 bước thì vấp ngã. Phải nói cho đúng: bước vấp này quá đau, bước ngã này quá nặng, không biết phải mất bao lâu họ mới có thể đứng dậy để làm lại từ đầu?

 

Hát cho Biển Đông và quyền con người

Hát cho Biển Đông và quyền con người

Chân Như, phóng viên RFA
2014-07-08

channhu07082014.mp3

tuan-hanh-305.jpg

Người việt từ khắp nơi tuần hành phản đối Trung Quốc xâm lấn lãnh thổ và lãnh hải của VN, hôm chủ nhật mùng 6 tháng 7, tại Hoa Thịnh Đốn.

RFA

Đồng lòng phản đối TQ

Hàng ngàn người việt từ khắp 50 tiểu bang của Hoa Kỳ và Canada đã đổ về thủ đô Hoa Thịnh Đốn hôm mùng 6 tháng 7 để lên tiếng phản đối trước việc Trung Quốc ngày càng hung hãn trên biển Đông, xâm lấn lãnh thổ và lãnh hải của Việt Nam, cũng như vận động cho nhân quyền Việt Nam, đặc biệt là quyền bày tỏ lòng yêu nước trước hiểm hoạ đang bao trùm cả quốc gia, kêu gọi chính phủ Hoa kỳ quan tâm hơn đến tình hình biển đông. Mặc cho cái nắng mùa hè lên đến 90 độ F, tức 32 độ C của thủ đô Hoa Thịnh Đốn nhưng những người con dân nước Việt, vẫn không quản ngại đã đổ về, giơ cao những biểu ngữ kêu gọi TQ rút khỏi biển Đông, cũng như lên tiếng trước hành động hèn với giặc ác với dân của chính quyền CSVN; Và cùng cất cao tiếng hát cho Biển đông và quyền con người.

Điểm đặc biệt và gây ngạc nhiên cho nhiều người đó là sự tham gia lớn mạnh của các bạn trẻ, thế hệ sinh ra và lớn lên tại Hoa Kỳ rất đông.Họ đã bắt đầu tiếp nối con đường đấu tranh của ông, cha, họ. Chia sẻ cảm nghĩ của họ lý do vì sao hiện diện tại đây, ngày hôm nay các bạn trẻ cho biết:

Người Việt Nam ở trong nước và cả hải ngoại nên cần có một tiếng nói; Lên tiếng đấu tranh để mang lại trọn vẹn lãnh thổ cho nước Việt Nam.
-Một bạn trẻ

“Lý do anh tới đây là để biểu tình Trung Quốc không được lấy nước Việt Nam và tất cả các nước Á châu khác. Mình không có chận Trung Quốc bây giờ thì Trung Quốc sẽ tiếp tục tấn công mấy nước khác.”

“Em đến đây vì có sự quan tâm đến tình hình đất nước Việt Nam: Việt Nam bán nước cho Trung Quốc là vấn đề rất là lớn và em rất quan tâm đến vấn đề đó. Người Việt Nam ở trong nước và cả hải ngoại nên cần có một tiếng nói; Lên tiếng đấu tranh để mang lại trọn vẹn lãnh thổ cho nước Việt Nam. Các bạn trẻ chỉ muốn đến đây để ủng hộ các bác, các cô chú từ các thế hệ trước và đặc biệt là thế hệ của ba em. Em muốn nói là chúng con luôn ủng hộ các bác, các cô chú và sẽ đứng bên cạnh các bác, các cô chú để đấu tranh và giúp cho Việt Nam lấy lại đất nước Việt Nam cho những người Việt Nam.”

“Em đến đây để ủng hộ tinh thần cho những nhà đấu tranh ở bên Việt Nam, những người tù lương tâm; Và để ủng hộ cho công cuộc đấu tranh cho tự do và nhân quyền ở Việt Nam.”

Không những các bạn trẻ mà nhiều các ca nghệ sỹ cũng có hiện diện, theo họ là để ủng hộ thêm tinh thần cho những nhà tranh đấu trong nước, như lời chia sẻ của nam ca sĩ Thái Hoàng:

Lâm Thúy Vân mang dòng máu Việt Nam, người mẹ của Lâm Thúy Vân là người Việt Nam, nên Lâm Thúy Vân phải đứng lên và tranh đấu những gì thuộc về đất nước mình.
-Ca sĩ Lâm Thúy Vân

“Các bạn ơi, các bạn ở trong nước, chúng mình ở hải ngoại luôn luôn hướng về các bạn, luôn luôn để ý và suy nghĩ về các bạn về những tình hình trong nước và muốn cũng như hy vọng có được một ngày quê hương thật sự có dân chủ tự do cho tất cả đồng bào trong nước.

Nữ ca sĩ Lâm Thúy Vân, người cũng rất hăng say trong việc lên tiếng nói cho nhân quyền dân chủ cho VN cũng chia sẻ cảm nghĩ của mình vì sao hiện diện hôm nay?

“Một lý do rất bình thường là, tại vì Lâm Thúy Vân mang dòng máu Việt Nam, người mẹ của Lâm Thúy Vân là người Việt Nam, nên Lâm Thúy Vân phải đứng lên và tranh đấu những gì thuộc về đất nước mình, mình mang máu người Việt thì phải đứng lên có tiếng nói.”

Chương trình “Hát cho biển Đông và quyền con người” đã diễn ra thành công hơn dự đoán, đó cũng nói lên được sự đồng lòng của người Việt xa quê, luôn hướng về VN lo lắng cho tình hình đất nuớc. Được biết cùng ngày hàng ngàn người việt cũng đã có mặt trước đại sứ quán Trung Quốc để phản đối giàn khoan 981 và sách lược xâm lăng của TQ đối với chủ quyền và lãnh thổ của VN. Đoàn cũng đã tụ họp về trước toà đại sứ quán của Việt Nam để lên tiếng trước thái độ chấp nhận của chính quyền về việc biển đảo và kêu gọi chinh quyền VN hãy tôn trọng nhân quyền và thả hết những tù nhân lương tâm. Đoàn nguời cũng đã có mặt trước toà Bạch ốc để kêu gọi chính quyền Hoa Kỳ nên cân nhắc hơn trước khi có quyết định cho VN tham gia TPP. Chương trình đã kết thúc vào lúc 5 giờ chiều cùng ngày.

Chân Như tường trình từ Hoa Thịnh Đốn.

httpv://www.youtube.com/watch?v=rv7Fh6OXAOk#t=50

Dự án ‘mua tàu bám biển’: 70% vốn vay?

Dự án ‘mua tàu bám biển’: 70% vốn vay?

Thứ ba, 8 tháng 7, 2014

Ông Phạm Ngọc Lâm là chủ tịch tập đoàn Đức Khải

Báo chí Việt Nam bắt đầu đưa ra một số chi tiết về dự án “đầu tư tàu đánh cá bám biển” Hoàng Sa của doanh nhân Phạm Ngọc Lâm, chủ tịch Tập đoàn Đức Khải.

Hồi đầu tháng, ông Lâm gây chấn động dư luận khi công bố công ty của ông “vừa thông qua nghị quyết đầu tư 1.500 tỷ đồng (68 triệu đôla) để mua 100 tàu đánh cá với công suất 500 – 1.500 mã lực, 2 ụ nổi và 2 trực thăng để cùng ngư dân bám biển”.

Ông nói các tàu được mua là “tàu cũ từ các nước phát triển và có kỹ thuật cao về đóng tàu và đánh bắt”, 45 chiếc đầu tiên sẽ về Việt Nam trước 30/8 năm nay.

“Theo kế hoạch, từ nay đến cuối tháng 11/2014 sẽ hoàn tất việc mua sắm tàu, trang thiết bị, cơ sở hạ tầng…, tháng 12/2014 sẽ đưa vào vận hành thử và đầu năm 2015 sẽ chính thức hoạt động.”

Tuy nhiên, báo Seatimes của Hội Nghiên cứu khoa học Đông Nam Á vừa Bấm có bài cho hay ông Phạm Ngọc Lâm đang kiến nghị vay 70% vốn với lãi suất ưu đãi ngư dân phát triển kinh tế biển là 3%/năm cho dự án này.

Ông cũng khẳng định với báo này rằng dự án hoàn toàn chỉ có mục đích kinh tế.

“Thật ra chúng tôi triển khai dự án chỉ thuần túy vì mục tiêu kinh tế, muốn kinh doanh kiếm lời, không vì động cơ chính trị như những lời đồn thổi.”

Doanh nhân Phạm Ngọc Lâm còn nêu quan ngại rằng theo quy định hiện hành, nhà nước chỉ cho phép nhập khẩu tàu với vật liệu bằng vỏ sắt đã qua sử dụng không quá tám năm nhằm giới hạn tàu cũ, trong khi tuổi thọ của tàu vỏ sắt là 25-30 năm.

Ông cũng hứa quyền lợi của ngư dân sẽ được đưa lên hàng đầu.

Gói 16.000 tỷ

Mới đây trong Kỳ họp Quốc hội Việt Nam lần thứ 7, các đại biểu đã ra nghị quyết về gói hỗ trợ 16.000 tỷ cho các lực lượng bảo vệ chủ quyền biển đảo.

Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng sau đó đã quyết định chi 4.500 tỷ đồng hỗ trợ ngư dân đóng tàu đánh bắt xa bờ và 11.500 tỷ đồng đóng mới tổng cộng 32 tàu các loại cho lực lượng cảnh sát biển.

Có ý kiến nói dự án của doanh nhân Phạm Ngọc Lâm “nhắm vào gói hỗ trợ ngư dân”.

Theo bài trên Seatimes, 1.050 tỷ trong số 1.500 tỷ dự tính sẽ vay với lãi suất ưu đãi 3%. Vốn tự có của công ty tương đương 30%, tức 450 tỷ, có thể được huy động một phần từ cổ đông.

Cũng có chỉ trích là tuy tuyên bố dự án chỉ có mục đích kinh tế, thời điểm ông Lâm công bố dự án là thời điểm nhạy cảm về chính trị, khi ngư dân và doanh nghiệp đang được khuyến khích bám biển đánh bắt như một hình thức khẳng định chủ quyền trong bối cảnh căng thẳng với Trung Quốc ở Biển Đông.

Hiện chưa rõ dự án của ông Phạm Ngọc Lâm có được chấp thuận hay không.

Tập đoàn Đức Khải được nói có 20 công ty thành viên, kinh doanh nhiều ngành nghề như bất động sản, phân phối và sản xuất, xây dựng.

Ông Phạm Ngọc Lâm là người được báo chí nói tới nhiều, nhất là sau khi ông bị hai án tù chung thân vì buôn lậu và đưa hối lộ nhưng rồi được ân xá ra tù trước thời hạn.

Biển Đông : Mỹ tố cáo yêu sách chủ quyền quá đáng của Trung Quốc

Biển Đông : Mỹ tố cáo yêu sách chủ quyền quá đáng của Trung Quốc

Ngoại trưởng Mỹ John Kerry đến Bắc Kinh hôm nay để chuẩn bị cho cuộc Đối thoại Chiến lược và Kinh tế Mỹ-Trung - REUTERS /B. Smialowski

Ngoại trưởng Mỹ John Kerry đến Bắc Kinh hôm nay để chuẩn bị cho cuộc Đối thoại Chiến lược và Kinh tế Mỹ-Trung – REUTERS /B. Smialowski

Thanh Phương

Các đòi hỏi chủ quyền của Bắc Kinh trên gần như toàn bộ Biển Đông “có vấn đề”. Một hôm trước lúc mở ra cuộc Đối thoại Chiến lược và Kinh tế thường niên Mỹ-Trung tại Bắc Kinh, một quan chức Mỹ cao cấp đã nhận xét như trên vào hôm nay, 08/07. Vấn đề chính là các hành động của Trung Quốc nhằm áp đặt các yêu sách đã gây căng thẳng trong vùng.

Trung Quốc hiện cũng tranh chấp chủ quyền quần đảo Senkaku/Điếu Ngư với Nhật Bản, một đồng minh có hiệp định an ninh với Hoa Kỳ và sẽ được Washington bảo vệ nếu bị tấn công. Các quan chức Mỹ tháp tùng theo Ngoại trưởng Mỹ đã cho biết là Mỹ “hết sức quan ngại” về “sự sẵn sàng của các bên tranh chấp trong việc sử dụng các lực lượng quân sự, bán quân sự, tuần duyên nhằm thúc đẩy các đòi hỏi chủ quyền của mình”.

Ngoại trưởng Mỹ John Kerry đã đến Bắc Kinh vào hôm nay để chuẩn bị cho hai ngày họp với phía Trung Quốc trong khuôn khổ cuộc Đối thoại Chiến lược và Kinh tế Mỹ-Trung lần thứ sáu. Hồ sơ tranh chấp biển đảo giữa Bắc Kinh và các láng giềng được cho là sẽ chiếm một vị trí quan trọng trong chương trình nghị sự vì đã khuấy động quan hệ giữa hai cường quốc trong thời gian gần đây, bên cạnh hai vấn đề khác là tin tặc và thương mại.

Riêng về Biển Đông, phía Mỹ đặc biệt tố cáo tính chất mập mờ của tấm bản đồ 9 đường gián đoạn mà Bắc Kinh dùng làm cơ sở để đòi thâu tóm gần như toàn bộ Biển Đông, bất chấp tuyên bố chủ quyền của các nước khác, trong đó có Việt Nam và Philippines. Một quan chức Mỹ trong đoàn của Ngoại trưởng Kerry xác định : “Sự mơ hồ gắn với đường chín đoạn quả là có vấn đề.”

Trung Quốc và các láng giềng đã tăng cường công việc tuần tra trên các khu vực tranh chấp, và gần đây ở Biển Đông giữa Trung Quốc và Việt Nam đã xẩy ra những vụ phun vòi rồng, tàu hai bên đâm vào nhau, ngư dân bị bắt giữ.

Theo quan chức cao cấp Mỹ nói trên tình hình căng thẳng leo thang “có liên quan đến Mỹ trong tư cách là một cường quốc Thái Bình Dương, là một quốc gia thương mại chủ chốt, một khách tiêu thụ quan trọng của các tuyến đường biển và là người bảo kê lâu dài cho sự ổn định trong khu vực Châu Á-Thái Bình Dương.”

Theo hãng tin Pháp AFP, viên chức cao cấp Mỹ đã xin được giấu tên để có thể nói thẳng thắn về các vấn đề tế nhị. Nhân vật này khẳng định rằng các cuộc nói chuyện với phía Trung Quốc sẽ “rất trực tiếp, thẳng thắn, và xây dựng”.

Hoa Kỳ luôn nhấn mạnh rằng họ không bênh bên nào trong cuộc tranh chấp chủ quyền, nhưng đã tố cáo Bắc Kinh về những hành vi gây mất ổn định và thúc giục Trung Quốc tôn trọng quyền tự do hàng hải trên các tuyến đường thủy quan trọng.

Theo quan chức Mỹ được AFP trích dẫn, Trung Quốc từng tuyên bố là họ quyết tâm dùng các biện pháp ngoại giao và hòa bình để giải quyết tranh chấp, do đó phía Mỹ sẽ yêu cầu Bắc Kinh tôn trọng các cam kết.

 

Cựu tù nhân chính trị Huỳnh Anh Trí qua đời: Tố cáo chế độ lao tù ác nhân!

Cựu tù nhân chính trị Huỳnh Anh Trí qua đời: Tố cáo chế độ lao tù ác nhân!

clip_image002

Hội Cựu tù nhân lương tâm viếng đám tang anh Huỳnh Anh Trí

PV. CTNLT | 7/7/2014

Những bộ phim tài liệu về chiến tranh Việt Nam mà nhà trường chiếu cho học sinh dưới mái trường xhcn thường ca ngợi chế độ lao tù của VN là nhân đạo. Những “tên” lính Mỹ cao lều khều được cho ăn gà tây vào lễ tạ ơn, và nhiều hành động khác như cho buồng giam rộng rãi, giường, chiếu, nệm êm… khiến cho biết bao nhiêu người thầm cảm phục cộng sản Việt Nam!

Cũng vậy, những thước phim về Người đương thời (một talk show của Việt Nam) mô tả người công an – cán bộ quản giáo những năm gần đây như người thân trong gia đình với tù nhân. Tù nhân vào nhà tù được lao động, được xem sách vở, tivi giải trí… và được cải tạo để trở thành những con người tốt. Nhưng thực tế thì sao?

Chế độ lao tù trên thực tế

Mỗi dịp đặc xá sau những ngày lễ lớn của Việt Nam, biết bao nhiêu nghìn phạm nhân ra tù, và sau đó có bao nhiêu % phải trở lại nhà giam? Chỉ biết rằng người dân hoang mang nhắc nhở nhau phải giữ gì xe cộ, tư trang cẩn thận. Chế độ nhà tù, trại cải tạo không làm cho những người phạm tội trở nên tốt hơn, ngược lại nó giúp cho những “đàn anh” có thêm số má sau những lần vào tù ra trại!

Huỳnh Anh Trí, một tù nhân chính trị có án tù 14 năm vì tội “khủng bố nhằm chống chính quyền nhân dân”. Anh ra tù vào cuối năm 2013, nhưng chỉ không đầy 6 tháng sau anh đã trút hơi thở cuối cùng vì căn bệnh HIV-AIDS. Những tiết lộ của anh trong những ngày cuối đời cùng với những cựu tù nhân lương tâm khác như BS. Nguyễn Đan Quế, Trương Minh Đức, Huỳnh Anh Tú… trong phóng sự của Truyền thông Chúa Cứu Thế làm cho rất nhiều người xót xa, phẫn nộ.

Trong y học, giai đoạn từ sơ nhiễm đến chuyển qua AIDS kéo dài từ 10-12 năm, vậy rõ ràng anh Trí đã mắc HIV từ khi còn trong nhà tù cộng sản. Một tin chấn động tới lương tâm nhân loại, lột bỏ bộ mặt nạ giả hiệu mà nhà cầm quyền Việt Nam đang cố đeo lên mình khi là thành viên của Hội đồng nhân quyền LHQ.

Mai này khi Việt Nam tươi đẹp hơn và có dân chủ, điều đầu tiên phải là phải vinh danh những người như Huỳnh Anh Trí đã chiến đấu vì nhân quyền đến hơi thở cuối cùng. Thứ hai phải điều tra những kẻ đã gây ra cái chết cho anh cũng như thầy giáo Đinh Đăng Định cùng những người tù khác.

Tang lễ

Linh cửu của cựu tù nhân chính trị Huỳnh Anh Trí được quàn tại nhà nguyện Đức Mẹ Thăm Viếng – đường Hoàng Sa (quận 3, Sài Gòn). Hội cựu tù nhân lương tâm, đại diện là chị Dương Thị Tân, anh Trương Minh Đức, anh Phạm Bá Hải đã đến phúng viếng số tiền 2 triệu đồng.

Trong tâm tình đó, rất nhiều bạn bè, những người đã tranh đấu cũng đã đến viếng linh cữu anh Trí để chia buồn cùng gia đình, cũng như muốn nói cho nhiều người biết rằng: người tranh đấu không thể cô đơn!

clip_image004

Hội CTNLT thắp nhang trước linh cữu anh Huỳnh Anh Trí

Nguồn: fvpoc.org

MỘT KIỂU PHẢN ỨNG THỦ THỈ

MỘT KIỂU PHẢN ỨNG THỦ THỈ

Nguyễn Văn Tuấn

Sáu ngư dân đã bị Tàu cộng bắt dưới họng súng, và lôi về Tàu. Không ai biết họ đang bị giam ở đâu và tính mạng ra sao. Đã BỐN ngày trôi qua. Phía VN phản ứng ra sao? Nói chung là phản ứng như thủ thỉ. Nhưng qua những cái gọi là phản ứng này chúng tôi mới thấy tình cảnh của ngư dân là giống như “đem con bỏ chợ”. Đây là vài cái tít tiêu biểu:

Thoạt đầu là xác định vị trí bị bắt:

• “Cục Kiểm ngư xác minh địa điểm TQ bắt 6 ngư dân Việt”

• “Đề nghị Trung Quốc cung cấp vị trí tọa độ, lý do bắt 6 ngư dân và tàu cá Việt Nam”

Rồi xem ra chẳng ăn thua gì, tiếp đến là:

• “Trung Quốc phải giải thích việc bắt sáu ngư dân Việt Nam”

• “Yêu cầu Trung Quốc làm rõ tọa độ nơi bắt 6 ngư dân”

Nhưng vui nhất là:

• “Phóng viên nước ngoài lo lắng ngư dân Việt bị Trung Quốc tấn công”

Nhờ kẻ cướp xác định tọa độ? Đúng là một yêu cầu chỉ làm cho kẻ cướp cười xòa. Thế lực lượng hải quân và kiểm ngư ở đâu mà không theo dõi được tàu đánh cá? Tôi hiểu một cách bình thường nếu khuyến khích (hay xúi dục) ngư dân ra đánh cá thì phải có cái gì hỗ trợ người ta chứ, ít nhất là hệ thống thông tin hay định vị để liên lạc với tổng đài. Nhưng đến khi sự việc xảy ra, chúng ta mới biết ngư dân chẳng được hỗ trợ gì!

Rồi lại yêu cầu kẻ cướp giải thích tại sao bắt?! Tại sao không yêu cầu giải thích tại sao chúng húc vào tàu kiểm ngư và ngư thuyền của VN? Có lẽ trong khi lúng túng, các quan chức đưa ra hết cái adhoc hay đến cái adhoc nọ. Điều này chứng tỏ họ không có lên kế hoạch đối phó trong tình huống xấu nhất xảy ra cho ngư dân.

Đọc cái tít kí giả nước ngoài lo lắng cho ngư dân VN tôi chỉ biết xấu hổ. Người ta chẳng có bà con họ hàng gì với mình mà người ta còn quan tâm đến tính mạng của ngư dân mình. Còn phía VN đã ba ngày qua chưa chứng minh bằng hành động mối quan tâm như người nước ngoài chưa?

Bộ Ngoại giao vẫn im lặng. Các lãnh đạo vẫn im lặng. Bây giờ mà có ai nói gì hay làm gì thì cũng chẳng ai thèm nghe và tin, vì nếu thật lòng thì nên làm ngay lúc dân mình bị nạn, còn làm sau khi bị áp lực nào đó thì chưa chắc là hành động thành thật. Ấy vậy mà ngư dân cứ được khuyến khích bám biển!

Có một yêu cầu đơn giản mà họ không dám nói ra: thả ngư dân VN vô điều kiện.

——

Ghi thêm: sau viết xong cái entry này tôi mới đọc được tin có cái hội gọi là “Hội nghề cá” ra yêu cầu thả ngư dân. Cái hội này lâu lâu xuất hiện ra yêu cầu này yêu sách nọ, nhưng tôi nghĩ hoàn toàn chẳng có ý nghĩa gì và cũng chẳng ai nghe. Vấn đề là giữa hai quốc gia, và Bộ Ngoại giao hay bộ nào đó liên quan phải có trách nhiệm ra tuyên bố, chứ cái hội vô danh đó thì chỉ làm trò hề cho Tàu. (Thú thật, chỉ đọc qua tên là thấy khó chịu. Tại sao không là hội ngư nghiệp như trước 1975 người ta vẫn gọi; tại sao phải sửa lại thành hội “nghề cá”?).

N.V.T.

Nguồn: https://www.facebook.com/drtuannguyen

Tàu chiến Trung Quốc lại tấn công tàu cá Việt Nam

Tàu chiến Trung Quốc lại tấn công tàu cá Việt Nam

Gia Minh, biên tập viên RFA, Bangkok
2014-07-06

RFA

 

Chiều 5/7, tàu cá QNg 96185 TS đã trở về với đầy thương tích do bị tàu Trung Quốc tấn công

Chiều 5/7, tàu cá QNg 96185 TS đã trở về với đầy thương tích do bị tàu Trung Quốc tấn công

Nguồn VTC.vn

Tàu cá QNg 96185 TS của ngư dân Đảo Lý Sơn vừa cập bến chiều hôm qua sau khi bị tàu chiến của Trung Quốc đâm và bỏ chạy hôm ngày 3 tháng 7, khi tàu này đang đánh bắt cá tại khu vực ngư trường truyền thống quần đảo Hoàng Sa.

Vào chiều ngày 6 tháng 7, thuyền trưởng Mai Văn Cường của chiếc QNg 96185 TS, cho Đài Á Châu Tự do biết về tình hình tàu bị phía Trung Quốc đâm như sau:

Phía Trung Quốc đâm tàu lủng hai lỗ và làm bể gương tàu hôm ngày 3 tháng 7 tại vùng biển Hoàng Sa, tọa độ 16.8 (vĩ bắc) và 112,3 (kinh đông).  Tàu Trung Quốc là tàu 1312, giống như là tàu chiến. Khi gặp nó bảo em dừng tàu lại nhưng em không dừng nên nó rượt miết. Tàu đó áp sát tàu em và tông. Vì không qua tàu em được nên nó bỏ đi.

Theo anh Mai Văn Cường, thì trên chiếc tàu 1213 của Trung Quốc thấy có súng. Khi rượt đuổi thì phía bên tàu Trung Quốc dùng cây chỉa dài cả mấy thước phóng sang trúng cabin nên kính của cabin tàu QNg 96185 TS bị vỡ.

Trên tàu do anh Mai Văn Cường làm thuyền trưởng còn có 12 ngư dân khác cùng là người sinh sống tại thôn Tây, xã An Vĩnh, huyện đảo Lý Sơn, tỉnh Quảng Ngãi. May mắn tất cả mọi người trên tàu đều không bị thương tích gì. Tuy nhiên thiệt hại do tàu bị đâm ước tính khoảng 100 triệu chưa kể phí tổn chi cho chuyến đi phải rút ngắn như thế.

Cũng vào ngày 3 tháng 7 vừa qua, chiếc tàu cá QNg 94912 TS cùng sáu ngư dân trên đó bị hải quân Trung Quốc vây bắt khi đang đánh bắt tại Vịnh Bắc Bộ.

Tàu này của ông Võ Đạt, ngụ tại thôn Thạnh Đức, xã Phổ Thạnh, huyện Đức Phổ, tỉnh Quảng Ngãi. Những ngư dân cùng đánh bắt tại Vịnh Bắc Bộ chứng kiến sự việc và dùng máy Icom gọi về cho ông Võ Đạt và ông này báo với cơ quan chức năng việc tàu của ông bị hải quân Trung Quốc bắt đưa về nước họ.

Hôm nay, ông Lương Thanh Quảng, trợ lý Cục trưởng, Trưởng phòng Bảo vệ Công dân và Pháp nhân Việt Nam ở nước ngoài, Cục Lãnh sự Bộ Ngoại giao Việt Nam cho tờ Thanh Niên biết cơ quan này đã gặp Đại sứ quán Trung Quốc ở Hà Nội yêu cầu thông báo chính thức tọa độ và lý do bắt tàu QNg 94912 TS cúng 6 ngư dân Quảng Ngãi như vừa nêu.

Nhật báo động đối phó siêu bão Neoguri

Nhật báo động đối phó siêu bão Neoguri
July 07, 2014

Nguoi-viet.com

TOKYO, Nhật (AP) – Chính phủ Nhật đang có biện pháp chuẩn bị đối phó với một trận siêu bão, mang theo gió lớn và sóng mạnh, hiện đang tiến gần tới khu vực quần đảo Okinawa ở phía Nam, sau khi kéo ngang qua Philippines mà không đánh vào nơi này.

Một tấm banner đung đưa trong gió tại Naha, Okinawa, Nhật Bản, hôm 7 Tháng Bảy. Giới khí tượng tiên đoán trận bão đánh vào Okinawa sẽ là trận bão tệ hại nhất trong nhiều thập niên. (Hình: Jiji Press/AFP/Getty Images)

Bão Neoguri dự trù tới Okinawa vào sáng sớm ngày Thứ Ba, với sức gió lên tới 198 km/giờ (khoảng 123 miles/giờ) và gió giật tới 270 km/giờ (168 miles/giờ), theo Sở Khí Tượng Nhật. Cơ quan này cho hay trận bão Neoguri có thể là một trong những trận bão lớn nhất từng đánh vào Nhật trong nhiều thập niên qua, tạo sóng cao tới 14 m (khoảng 46 feet).

“Có khả năng bão sẽ mang đến các trận mưa tầm tã và gió mạnh. Xin tránh những hoạt động không cần thiết ngoài trời,” theo giới chức Sở Khí Tượng, ông Satoshi Ebihara, cho hay trong cuộc họp báo.

Cơ quan này cũng đưa ra cảnh báo đặc biệt về gió mạnh dữ dội và nguy cơ lụt lội do thủy triều dâng cao.

Các hình ảnh chiếu trên đài truyền hình cho thấy công nhân ở Okinawa cột nẹp vào các cây dừa để giúp giảm thiểu thiệt hại.

Chính quyền địa phương có phiên họp khẩn cấp và kêu gọi mọi người phải đề cao cảnh giác.

Các bản tin thời tiết cho hay bão đang tiến tới đảo Kyushu rồi sau đó đi ngang qua đảo lớn Honshu. Bão sẽ giảm cường độ nhưng vẫn có thể gây ra đất chuồi và nhiều thiệt hại vì mưa to gió lớn, theo ông Ebihara.

Philippines may mắn thoát khỏi ảnh hưởng ghê gớm của trận bão khi Neoguri đi ngang qua nơi này vào tối ngày Thứ Hai, cách tỉnh Batanes chừng 480 km về phía Ðông. (V.Giang)

 

Những Câu Chuyện Tử Tế Chỉ Có Ở Nước Mỹ

Những Câu Chuyện Tử Tế Chỉ Có Ở Nước Mỹ

·        Người di dân đến Hoa Kỳ để mưu cầu một cuộc sống tự do, hạnh phúc và cơ hội thành đạt. Nhân ngày Lễ Độc Lập Hoa Kỳ 4 tháng Bảy, Nguyệt San Reader’s Digest sưu tầm một số câu chuyện để nói lên những đặc điểm tử tế, tinh thần xã hội, chỉ có ở nước Mỹ.

·        Chúng tôi dịch lại một vài câu chuyện điển hình để nói lên sự tử tế có sẵn trong tâm hồn người Mỹ, và cơ hội thành đạt trong xã hội Mỹ.

Tình Nguyện Chùi Dọn Nhà Cửa Cho Người Bị Bệnh Ung Thư

DALLAS, TEXAS:  Bà Debbie Sardone, 55 tuổi, nhớ mãi cuộc nói chuyện qua điện thoại xảy ra cách đây 11 năm rồi. Bà làm chủ một công ty nhỏ chuyên lo việc chùi dọn nhà cửa cho tư nhân và công ty doanh nghiệp. Hôm đó, có một phụ nữ gọi điện thoại đến hỏi thăm về giá cả chùi dọn nhà cửa cho bà ta. Sau khi bà Sardone nói cho khách hàng biết số tiền sẽ phải trả. Người phụ nữ trên điện thoại trả lời: “Tôi không đủ sức trả số tiền đó. Tôi sắp phải đi chữa hoá trị, và xạ trị cho căn bệnh của tôi.”. Nói xong bà ta cúp điện thoại ngay. Bà Sandrone không có loại điện thoại ghi số điện thoại của người gọi, hay caller ID, nên bà không thể gọi lại cho người đàn bà đó được. Bà cảm thấy ân hận, và tự trách mình: Tại sao mình không đề nghị chùi nhà giúp bà ấy, không lấy tiền. Bị ung thư, phải đi xạ trị, chắc là bà ấy mệt lắm.

Chiều hôm đó, bà Sardone triệu tập tất cả nhân viên trong công ty nhỏ của bà, dặn họ rằng từ nay nhóm của bà sẽ tình nguyện chùi dọn cho tất cả phụ nữ bị bệnh ung thư, không lấy tiền.

Ba năm sau, bà Sardone thành lập một tổ chức thiện nguyện lấy tên là “Cleaning for a Reason”- “Giúp Chùi Dọn Nhà Cửa Cho Người Đau Yếu”. Tổ chức của bà phát triển mạnh trên khắp 50 tiểu bang và cả Canada, với số hội viên lên đến 1,085 người. Họ đã tình nguyện chùi dọn cho khoảng 15,000 căn nhà. Một thành viên tình nguyện kể lại kinh nghiệm của bà như sau: “Đó là liều thuốc bổ tinh thần qúi giá cho người đau yếu.”.

Bà Sardone tâm sự: “Tôi không ngờ cống hiến việc mình làm hàng ngày để  kiếm ăn lại đem lại cho tôi nhiều an ủi, hãnh diện đến như vậy.”.

TừMột Người Lao Công Trường Học Trở Thành Hiệu Trưởng

Năm 1979, anh Gabe Sonnier đứng hạng thứ năm trong kỳ thi tốt nghiệp trung học. Anh ghi danh học ngành kỹ sư khi lên đại học. Nhuưng hoàn cảnh gia đình quá nghèo, cha mẹ anh không có tiền cho anh đi học. Vì thế anh phải bỏ học, đi làm lao công cho một trường học, kiếm tiền giúp cha mẹ nuôi các em còn nhỏ. Từ năm 1982, anh chính thức làm lao công cho trường tiểu học Port Barre Elementary School. Với thái độ làm việc siêng năng, chăm chỉ và lúc nào cũng vui vẻ, anh được ông hiệu trưởng khen ngợi và dành cho nhiều cảm tình. Một hôm, ông hiệu trưởng nóí với anh: “Tôi muốn thấy anh làm thầy giáo, sửa bài cho học trò hơn là lượm rác trong trường.”. Nhưng lúc đó anh Sonnier đã có vợ và hai con. Anh phải đợi 19 năm  sau, khi đứa con nhỏ nhất học xong trung học, năm 2000, anh Sonnier mới có cơ hội cắp sách theo học đại học.

Sau tám năm, ban ngày làm lao công chùi dọn lớp học, buổi tối đi học, anh Sonnier đã học xong cử nhân, và lấy bằng sư phạm. Anh được tuyển dụng làm thầy giáo dạy lớp Ba tại trường Port Barre. Năm 2013, khi ông Hiệu trưởng xin về hưu, ông đề nghị ngươì thay thế ông. Người đó chính là Gabe Sonnier, vì anh là người biết rành rẽ về ngôi trường, từ chuyện nhỏ như sửa chữa nơi nào có nước rò rỉ trong trường, đến việc dạy Toán biểu diễn cho các thầy giáo khác học hỏi.

Năm nay ông Gabe Sonnier được 53 tuổi, song lúc nào cũng nhiệt tình, năng nổ, và vui vẻ nhận lời làm Hiệu trưởng. Ông tâm sự: “Dù trong bất cứ hoàn cảnh nào, mình cũng nên hoàn tất công việc thật chu đáo, và không ngừng tìm cách thăng tiến. Đừng an phận đứng yên một chỗ.”.

Thực vậy, người dịch được xem phóng sự truyền hình trên đài CBS về ông Gabe Sonnier, lúc nào ông cũng vui vẻ, yêu đời, nở nụ cười trên môi. Ông nói với ký giả Steve Hartman trong chương trình “On The Road” ông sẽ cố gắng trở thành Học Khu Trưởng trong thành phố của ông. Ông yêu ngành giáo dục, và muốn dành cả đời mình giúp cho học sinh.

Tinh Thần Tương Trợ Cứu Giúp Nhau

Sau ngày trường tiểu học Sandy Hook ở Newtown, tiểu bang Connecticut, gặp tai biến. Một thanh niên điên khùng, mang súng đến trường sát hại hơn 20 học sinh. Khắp mọi nơi trên nước Mỹ gửi thư phân ưu và tặng vật cứu trợ đến thành phố Newtown.

Bốn tháng sau, một trận gió lốc – tornado-  tàn phá thành phố nhỏ của tiểu bang Oklahoma, gây nhiều thiệt hại về vật chất. Bốn người bạn ở vùng Newtown rủ nhau đi lạc quyên 13,000 pounds đồ cứu trợ đem xuống Oklahoma, gồm có các anh John DiCostanzo, 34 tuổi, Peter Baressi, Bill Faucet, và Howard Wood. Họ chất đồ cứu trợ lên một xe truck, lái hơn 1,500 dậm đến thành phố Moore để tặng cho nạn nhân thiên tai. Trả lời cuộc phỏng vấn của báo NewtownBee anh Baressi nói: “Hồi tháng 12, chúng tôi nhận được rất nhiều sự  trợ giúp, tình thương yêu của mọi người đổ vào thành phố chúng tôi. Bây giờ chúng tôi muốn chia sẻ sự thương yêu đến bà con ở Oklahoma.”

Được biết trong chuyến đi cứu trợ, bốn anh đã phải lái xe trong 40 giờ, hai lần bể bánh xe, và một lần hư thắng.

Một Phụ Nữ Cứu Nguy Cho Cả Thành Phố Tê Liệt Vì bão Tuyết

Tháng Giêng năm nay, thành phố Atlanta bị trận bão tuyết nặng nề chưa từng thấy trong lịch sử. Nguyên cả thành phố bị tê liệt, ngưng hoạt động vì bão tuyết. Một phụ nữ rành về kỹ thuật liên mạng xã hội, bà Michelle Sollicito đau lòng khi trông thấy thành phố bị chết cứng trong bão tuyết. Bà nghĩ đến những người bị bỏ rơi, bị cô lập với những dịch vụ xã hội, y tế, bà bèn lập ra một nhóm trên Facebook để đi tìm những người bị lạc lõng, bị bỏ rơi, để cung cấp cho họ phương tiện di chuyển, nơi tạm trú, thức ăn, hay khí đốt.

Trương mục bà Sollicito mở trên Facebook gọi là “SnowedOutAtlanta”, được sự yểm trợ của nhóm Good Samaritans (Người Làm Việc Nghĩa Hiệp). Chỉ trong vòng 24 giờ, liên mạng xã hội nhận được sự tiếp tay của 50,000 hội viên. Người này tiếp tay giúp người kia. Kết quả hết sức tốt đẹp: Một phụ nữ mang thai tìm được nơi tạm trú cho bà mẹ và hai đưá con nhỏ. Một người đàn ông bị đột qụi tim, được mang đến bệnh viện cấp cứu kịp thời, và một bà cụ 71 tuổi bị cóng lạnh giữa bão tuyết được cấp chăn mền, cho uống cocoa nóng, và đem vào nơi tạm trú.

Một cư dân ở Atlanta nói với tờ báo AtlantaJournal- Constitution: “Bà Michelle làm được nhiều việc có ích hơn bất cứ một viên chức nào trong chính quyền thành phố.”

Bà Sollicito, 46 tuổi, tâm sự: “Điều lớn nhất tôi học được trong vụ này là mọi người đều có thể làm một điều gì đó để giúp người khác trong lúc tai biến xảy ra.” .

Nhiều người mang ơn bà Sollicito, muốn đền ơn bà bằng cách gửi quà tặng, đài thọ bà đi nghỉ mát ở Disney, mua xe cho bà. Thậm chí có người còn tặng bà một căn nhà. Bà từ chối tất cả, bà yêu cầu hãy gửi những món quà đó đến tổ chức Hồng Thập Tự.

Nguyễn Minh Tâm dịch theo Reader’s Digest số tháng 7/2014

Lời kêu cứu của một gia đình gốc Việt tại Canada

Lời kêu cứu của một gia đình gốc Việt tại Canada
July 06,  2014

Nguoi-viet.com

CANADA (NV) – Một gia đình gốc Việt, sống tại Canada, phổ biến thư ngỏ, kêu gọi giúp đỡ hiến tủy để cứu một thành viên bị bệnh hoại huyết (leukemia).


Cô Mai Dương. (Hình: Youtube)

Thư ngỏ cho biết, cô Mai Dương, 34 tuổi, từng mắc bệnh hoại huyết lần đầu hồi năm ngoái. Sau vài tháng điều trị, căn bệnh đã lui. Nay, đến đầu Tháng Năm, căn bệnh tái phát, và hy vọng cuối cùng của cô là phải được ghép tủy.

Thư ngỏ, trích lời cô Mai Dương, cho biết, cô hiện đang nằm viện, chịu điều trị “chemo” và đang đợi để được ghép tế bào gốc từ tủy xương hoặc từ cuống rốn trẻ sơ sinh. Phương pháp này đòi hỏi sự thích ứng tối đa giữa người hiến tủy và người nhận tủy.

Mai Dương có một con gái, 4 tuổi, tên là Alice.

Vẫn theo thư ngỏ của gia đình, cơ hội của Mai Dương là “rất mong manh,” vì số lượng người Á Ðông hiến tủy nói chung, và người Việt nói riêng, rất hiếm.

Tủy được hiến, để có thể cứu được mạng sống của Mai Dương, phải từ một người Á Châu, nhất là người Việt Nam hoặc Philippines. Theo các thống kê liên quan đến hiến tủy, có rất ít người Việt hoặc Philippines từng tham gia hành động từ thiện này.

httpv://www.youtube.com/watch?v=1CsqzXpJlnU

Ngoài ra, độ tuổi cần thiết của người hiến tủy phải từ 18 đến 50.

Theo thư ngỏ, việc hiến tủy xương trải qua 3 bước. Ðầu tiên, nếu ngỏ ý muốn hiến tủy, cơ quan y tế sẽ gởi đến nhà một chiếc hộp để đựng mẫu nước bọt. Sau khi có mẫu nước bọt, chỉ cần gởi lại cho cơ quan y tế qua đường bưu điện.

Tiếp theo, các bác sĩ sẽ tìm hiểu xem giữa người cho và người nhận có sự tương hợp hay không. Nếu có, người hiến sẽ được gọi để lấy mẫu máu để nghiên cứu sâu hơn.

Cuối cùng, nếu hoàn toàn phù hợp, người hiến sẽ cho tế bào bằng một trong hai cách, từ máu luân lưu ở ngoài hoặc qua một tiểu phẫu để lấy tủy xương.

Người cư trú tại Quebec, Canada, muốn hiến tủy, có thể liên lạc phòng truyền máu Héma-Québec, hoặc gọi số điện thoại 514-832-5000, hoặc xem thêm chi tiết qua trang web
http://www.hema-quebec.qc.ca/index.fr.html

Ngoài vùng Québec, nếu ở Ontario hay các tỉnh bang khác, xin liên lạc Blood.ca: 1-888-236-6283 (tiếng Anh), 1-888-2-DONATE, 1-866-533-6663 (tiếng Pháp), 1-866-Je-Donne.

Người cư ngụ tại Hoa Kỳ, xin xem bethematch.org

Ðể biết chi tiết trực tiếp từ gia đình cô Mai Dương, độc giả có thể liên lạc email: familleduong@yahoo.com, hoặc điện thoại: 514-899-5948 & 514-756-8314. (Ð.B.)