Sinh viên Hong Kong kêu gọi bãi khóa

Sinh viên Hong Kong kêu gọi bãi khóa

Thứ sáu, 5 tháng 9, 2014

Nhóm lãnh đạo sinh viên đã họp bên bản sao tượng Nữ thần Dân chủ đặt trong khuôn viên trường Đại học Hong Kong

Hội sinh viên Đại học Hong Kong vừa ra lời kêu gọi, theo đó thúc giục sinh viên ở vùng lãnh thổ này xuống đường biểu tình phản đối các kế hoạch cải tổ chính trị hạn chế của Trung Quốc đối với Hong Kong.

Bắc Kinh gần đây đã ra quyết định khước từ việc trao cho Hong Kong quyền thực hiện bầu cử phổ thông đầu phiếu thực sự.

Lời kêu gọi nêu ra ba điểm. Thứ nhất, các công dân phải được quyền đề cử ứng viên cho kỳ bầu cử người đứng đầu đặc khu hành chính này vào năm 2017.

Thứ nhì, Hội sinh viên nói Hội đồng Lập pháp cần phải bác bỏ kế hoạch bầu cử không đạt tiêu chuẩn quốc tế.

Thứ ba, cần phải áp dụng các bầu cử phổ thông đầu phiếu bắt đầu từ kỳ bầu chọn Hội đồng Lập pháp trong năm 2016.

Lời kêu gọi của Hội sinh viên thúc giục các giáo viên hãy ủng hộ sinh viên trong hoạt động bãi khóa bằng các hình thức không trừng phạt sinh viên, kết hợp hoạt động với các giáo viên công và thậm chí hãy cùng tham dự vào hoạt động của sinh viên.

Hơn 200 sinh viên từ Đại học Hong Kong đã đồng ý sẽ bắt đầu tẩy chay lớp học trong vòng một tuần, bắt đầu từ 22/9.

“Chúng tôi bãi khóa như một hình thức đưa ra tối hậu thư cho chính quyền, để họ lắng nghe ý kiến của chúng tôi”

Chủ tịch Hội sinh viên Đại học Hong Kong, Yvonne Leung

Quyết định của Hội sinh viên được đưa ra trong lúc một nhà tài trợ tài chính lớn cho phong trào dân chủ muốn chiếm lĩnh các đường phố tại Hong Kong nói việc cắt bỏ cột báo lâu đời của ông là vì động cơ chính trị.

Các nhà hoạt động tại vùng cựu thuộc địa của Anh nói hy vọng của họ về một nền dân chủ thực sự đã bị nghiền nát sau tuyên bố của Trung Quốc hôm Chủ Nhật, theo đó nói vị lãnh đạo tiếp theo của thành phố sẽ được chọn lựa từ danh sách do một ủy ban thân Bắc Kinh đưa ra.

Liên minh các nhóm dân chủ nói họ quyết thực hiện một “kỷ nguyên bất tuân dân sự” để chống lại quyết định trên, và kêu gọi người dân Hong Kong hãy phong tỏa các đường phố chính ở khu quận tài chính trong thành phố.

Lời kêu gọi bãi khóa của Hội sinh viên tuy nhiên sẽ vẫn cần phải được sự thông qua của các nhóm sinh viên và các hội sinh viên vào hôm thứ Bảy này, các lãnh đạo nhóm nói.

“Chúng tôi bãi khóa như một hình thức đưa ra tối hậu thư cho chính quyền, để họ lắng nghe ý kiến của chúng tôi,” chủ tịch Hội sinh viên Đại học Hong Kong Yvonne Leung nói với hãng tin AFP.

Sinh viên từ Đại học Hong Kong đã họp tại nơi đặt bức tượng sao chép “Nữ thần Dân chủ” đặt tại khu học xá của trường, biểu tượng nhắc nhở mọi người nhớ tới phong trào do sinh viên dẫn đầu tại Bắc Kinh đã bị đàn áp tàn nhẫn hồi 25 năm trước.

Bức tượng gốc vốn được chọn làm nơi tụ tập của những người đòi dân chủ ở Quảng trường Thiên An Môn đã bị phá hủy trong cuộc đàn áp.

Bước đường cùng

Bước đường cùng
Nguoi-viet.com

Tạp ghi Huy Phương

“Bạn ơi, nguồn thảm sầu kia bởi
Số phận hay do chế độ này!”
(Vú Em-Tố Hữu)

Ngày 15 Tháng Tám, Bộ Thông Tin và Truyền Thông Việt Nam ra quyết định đình bản 3 tháng báo điện tử Trí Thức Trẻ và phạt 207 triệu đồng vì ngày 12 Tháng Tám báo này đã đăng một bài có tựa đề là “Gái miền Tây và 3 chữ ‘N’ nổi danh thiên hạ” của tác giả Trai Toàn Cầu.


Một cô gái quảng cáo bia Anchor của Singapore tại Hà Nội. (Hình minh họa: Hoang Dinh Nam/AFP/Getty Images)

Ba chữ N đó là Ngoan, Ngon và Ngu. Bài này xem như đã vi phạm luật báo chí và chính ban biên tập đã ngỏ lời xin lỗi độc giả vì đã “gây nên sự tổn thương sâu sắc cũng như tạo cảm giác xúc phạm tới nhiều phụ nữ Việt Nam.”

Thật ra chuyện Ngoan, Ngon và Ngu không lạ gì với lời nói ngày xưa dùng để khuyên những người đi chọn vợ.

Ngoan nói về tính tình, ai lại không thích có một người vợ ngoan.

Ngon nói về thể chất và hình dáng bên ngoài, trắng da dài tóc, có nhan sắc, vì không ai muốn chọn vợ xấu.

Ngu nói về kiến thức. Phải ngu hơn chồng mới phục chồng, và không lấn lướt muốn dạy chồng. Không gì chán bằng cảnh ông chồng mới mở miệng phát biểu một câu thì vợ đã nói, “Chuyện này em biết rồi!” Vậy thì nên chọn một người vợ “ngu” hơn mình.

Nhưng ở đây bài báo lại dùng chữ “ngu” để vơ đũa cả nắm, cho con gái miền Tây ngây ngô và ngu muội, “não ngắn,” thiếu văn hóa. Tác giả cho rằng, “Về độ ‘ngon,’ độ ‘ngoan’ thì tôi dám quả quyết không gái miền nào địch được gái miền Tây. Nhưng còn về độ ‘ngu’ thì phần lớn gái miền Tây cũng là những cô gái ‘ngu dốt’ vô đỗi!”

Không phải bây giờ, mà trước đây báo chí Việt Nam đã có những bài báo chỉ trích cay nghiệt con gái “Bắc Kỳ,” và rồi nay, những người “phụ nữ miền Tây” bị tổn thương vì sỉ nhục là ngu đần!

Cộng sản coi là đã thống nhất được đất nước nhưng lòng người thì ly tán, nhất là sau cuộc đổi đời 30 Tháng Tư, 1975, dân miền Bắc ồ ạt vào Nam lập nghiệp, được ưu tiên nâng đỡ trong việc lập nghiệp, chiếm đất, phá rừng, bây giờ ở Việt Nam đi đâu mà không nghe tiếng nói Bắc Kỳ 75. Người miền Nam chẳng ưa gì dân Bắc vào Nam trong tư thế kẻ thắng trận chiếm đóng, người miền Bắc tuy coi miền Nam là vùng tạm chiếm, bị bóc lột, nhưng gần như ganh tỵ vì choáng ngợp trước cảnh đời sống an nhàn, sung túc của dân Nam.

Người miền Trung và miền Bắc thường có quan điểm cho rằng người miền Nam là hời hợt, nông nổi, thiếu sâu sắc, không có căn bản văn hóa, mối giềng ràng buộc với họ hàng, làng nước. Ðiều này dư luận thường dùng để làm câu giải đáp cho việc “lấy chồng Ðài Loan” của con gái Việt Nam mà các thiếu nữ miền Tây đã dẫn đầu trong vài chục năm qua.

Những nhận xét về “gái miền Tây” lâu nay khá nặng tay. Một cán bộ của Ðại Học Tôn Ðức Thắng nhận định… “nhiều người dân ở vùng này chây lười nên không nhận thấy tầm quan trọng của tri thức!” Một bài khác trong Vnexpress cho rằng, “… đàn bà con gái chỉ biết đi làm gái tiếp thị bia, massage!” Và chỉ nội cái nhan đề trong Vitalk.vn, “Gái miền Tây lười, ít học và muốn một bước lên bà chủ!” cũng đủ là một điều xúc phạm chung cho cả một tập thể.

Vì đâu nên nỗi?

Người đổ lỗi tại văn hóa, hoàn cảnh thiên nhiên ưu đãi mà không hề ai dám nói đến cơ chế xã hội và những gì là trách nhiệm của kẻ cầm quyền trong bao nhiêu năm nay. Một ông trưởng khoa trưởng một đại học lớn như Ðại Học Khoa Học Xã Hội và Nhân Văn đã xác định … “nền giáo dục ở Ðồng Bằng Sông Cửu Long còn quá yếu, đặc biệt với phụ nữ, đã đưa đến những hệ lụy trên!” Vậy thì thưa ông, chủ trương này từ đâu đến và sao không nghe ông than trách việc khách sạn, sân golf, nhà hàng đặc sản hay cho ngoại nhân cho thuê đất để đẩy dân vào chỗ khốn cùng để con gái họ phải thoát ra cảnh nghèo, vươn qua biên giới để mong mỏi có một đời sống tươm tất hơn.

Cũng không nghe ai nói, trước Tháng Tư, 1975, con gái miền Tây toàn là dân đi bán bar, làm sở Mỹ hay làm điếm hay đi lấy chồng Ðài Loan. Ðiều gì đã biến đổi đất nước nói chung và con gái miền Tây lâm thảm cảnh này.

Có quý vị trí thức nào bỏ ra chút thời giờ để nghiên cứu xem xứ nào đàn ông Việt Nam đầu quân đi bán sức lao động xứ người, và vì sao Nghệ Tĩnh và Quảng Bình lại lắm người bỏ ruộng bỏ vườn “đăng ký” đi làm thuê để thoát khỏi cảnh nghèo đói. Không lẽ quý vị lại đổ tội cho chây lười, ít học hay chối bỏ quê hương nghèo khổ, truyền thống của mảnh đất này là thích đi làm “bồi,” hay sợ phạm đến mảnh đất “thiêng” mà không dám nói.

Một sự thật đau lòng là nhạc sĩ Tuấn Khanh, ở trong nước, trong blog của ông đã nói lên một điều, đáng lý phải làm cho chính quyền trong nước đỏ mặt. Các hội gọi là phụ nữ, các tổ chức nhân quyền vẫn thường có thói quen báo cáo tốt, đề cao thành tích, vẽ vời hình tượng người phụ nữ Việt Nam, nhưng có đất nước nào đã ở trong thời kỳ hòa bình, độc lập mà thân phận phụ nữ bọt bèo, trôi giạt khổ đau như người con gái Việt Nam?

Sự thật là trong xã hội này, người phụ nữ bị đánh giá thấp, không hề được bảo vệ, che chở bởi công lý.

Những vụ án có liên quan về phụ nữ từ trước đến nay, phần đông phụ nữ đều bị thiệt thòi vì các loại đàn ông bên nguyên hay bên bị đều là loại nô bộc trung thành với đảng và nhà nước, và phụ nữ Việt Nam được xem không hơn một món đồ chơi.

Khi nói chuyện về đời sống của các cô gái miền Tây đi lấy chồng xứ người, blogger Tuấn Khanh được biết một sự thật rất là chua chát, nếu còn chút lương tri, hẳn các hội phụ nữ ở Việt Nam và cả cái cơ chế công an, cảnh sát xã ấp phải hổ thẹn. Khi hỏi về chuyện chồng Ðài Loan đánh đập, một cô gái đã cười hồn nhiên nói, “Không phải ai cũng bị như vậy, báo chí nói quá. Nhưng nếu như có bị đánh ở Ðài Loan, tụi em còn được báo chí xứ đó lên tiếng giùm, chứ ở Việt Nam, lấy một ông chồng say xỉn rồi bị đánh chết cũng không ai lo cho mình.”

Ở đây chúng tôi không nhắc đến một loại kỷ luật chỉ có trong xã hội Việt Nam là cấp lãnh đạo thông tin, một loại “Ông Kẹ” mang hơi hướng “đảng,” có thể làm tình, làm tội bất cứ cơ quan truyền thông nào khi họ cảm thấy bất như ý. Bài báo “ba N” có thể gây phẫn nộ cho quần chúng, thậm chí có thể ký giả bị bao vây hay tòa soạn bị đốt nhưng không thể vì lý do gì mà chính quyền phạt tiền hay đình bản. Phải chăng đây chỉ là một thái độ khúm núm, sợ mất lòng, vì trong Bộ Chính Trị hiện nay có bao nhiêu vị có mẹ, có em, có con là “gái miền Tây!”

Lên án ai đó là một công việc dễ dàng, nhưng đi tìm nguyên nhân mà và sự thật là một việc khó! Không dễ dàng như một vị tiến sĩ xã hội học, đảng viên CSVN, đã nhận định rằng do ít ý thức về đức hạnh mà phụ nữ Nam Bộ thường hay lấy chồng ngoại (TK). Vậy thì ở Hà Nội, hoa hậu, sinh viên đại học có tên trong đường dây “gái gọi,” tan trường là lên giường, chắc không phải lý do là đức hạnh!

Ba chữ Ngoan, Ngon và Ngu chưa đủ yếu tố để đưa người con gái miền Tây vào hoàn cảnh mà các “đạo đức gia” hay “đạo đức…giả” tha hồ bới móc, nói xấu. Quý vị cũng không nên quên một chữ N nữa, là chữ Nghèo khiến cho phụ nữ miền Tây phải lâm vào cảnh đi lấy chồng xa, hay chỉ biết đi làm gái tiếp thị bia, massage. Dân nghèo mạt, nhặt rác mỗi ngày không kiếm nổi tới $2, trong khi cán bộ công quyền giàu bạc triệu đô la, ăn xài huy hoắc bạc tỉ là ưu điểm của một chế độ XHCN chăng?

Miền Tây “gạo trắng nước trong” ngày nay như thế nào? Báo Hậu Giang đưa tin: “Dân khổ vì ‘ba không.’ Người dân tại các tuyến dân cư trên những con kênh mới hình thành ở xã Vĩnh Tường, huyện Vị Thủy, tỉnh Hậu Giang, đang sống trong tình trạng 3 không: không nước sạch, không điện, không đường bộ. Trẻ em đến trường rất khó khăn, vậy thì sao cho là dân kém học vấn. Dân Hậu Giang còn nghèo, chỉ mỗi ấp 8 xã Vĩnh Viễn, huyện Long Mỹ, đã có 87 hộ nghèo có hoàn cảnh khó khăn, trong đó có 28 hộ nghèo không có đất sản xuất.” Vậy thì động lực nào đã xô đẩy hàng vạn cô gái miền Tây đi lấy chồng ngoại, nên câu nói “không có tiền thì ‘cạp đất’ mà ăn,” đâu có gì là quá đáng?

Ở đâu có câu chuyện bà Phạm Thị Lài, 52 tuổi, cùng con gái là Hồ Nguyên Thủy, 33 tuổi, với thân thể trần truồng không một mảnh vải che thân, phản đối chính quyền đã cướp đất để bán cho một công ty ngoại quốc trong dự án “Khu dân cư Hưng Phú,” sau khi chồng và cha của họ đã vì quá phẫn uất uống thuốc rầy tự tử! Hai mẹ con bà Lài “đã bị đám vệ sĩ lôi trên cát, bãi cỏ và các đống vật liệu trong tình trạng khỏa thân dưới cái nắng gay gắt.” Ðó chính là câu chuyện “hổ thẹn” nhất của đất nước trong năm 2012 xảy ra tại miền Tây, nơi mà một tờ báo “vô đạo” ngày nay đã lên án là cái xứ lười, ngu và con gái chỉ muốn đi bán bia, hay hành nghề massage.

Hổ thẹn không phải nơi hai mẹ con đã phơi bày cái chỗ đáng giấu của đàn bà, vũ khí yếu đuối cuối cùng phải đem ra để tấn công vào khuôn mặt quá dày, trâng tráo của chế độ, mà xấu hổ rơi về phía cường quyền, đã toa rập với xã hội đen, các thế lực đồng tiền, với sự trợ thủ của ngành công an đẩy người dân vào bước đường cùng.

Xin các nhà nghiên cứu văn hóa, các khoa bảng, trí thức hiện đang giữ các vai trò quan trọng trong các trường đại học hay trung tâm nghiên cứu, thích chuyên bố, rao giảng thứ kiến thức cổ lỗ, xin đừng ôm mãi cái não trạng mà danh từ hiện nay, người Việt trong nước đang dùng là “não ngắn,” đi tìm và đổ lỗi cho văn hóa, địa dư và những nguyên nhân xa cho cái “nghèo,” cái “ngu” của gái miền Tây, hầu hết là để biện minh cho tình trạng hư đốn của chế độ.

Thân “vú em” năm xưa làm sao nhục nhã, khốn khổ bằng chuyện con gái Việt Nam đi làm gái mại dâm mười phương bây giờ, nên chưa lúc nào tôi thấy hai câu thơ của Tố Hữu thấm thía như hôm nay:

“Bạn ơi nguồn thảm sầu kia bởi
Số phận hay do chế độ này!”

‘Lãnh đạo VN cần biết rõ bạn và thù’

‘Lãnh đạo VN cần biết rõ bạn và thù’

Thứ năm, 4 tháng 9, 2014

Kiến nghị nói Việt Nam nên kết bạn với các nước phương Tây từng là cựu thù

Chính quyền Việt Nam phải giải trình cho người dân rõ về những gì mà họ đã ký kết với Trung Quốc tại Hội nghị Thành Đô cách nay hơn 20 năm, một số vị tướng tá về hưu trong quân đội và công an Việt Nam vừa lên tiếng.

Đây là một trong bốn điểm mà 20 vị tướng tá ký tên vào bản kiến nghị đề ngày 2/9 gửi đến Chủ nước Trương Tấn Sang và Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng yêu cầu.

Trao đổi với BBC, Đại tá Bùi Văn Bồng, người từng là cán bộ cao cấp trong báo Quân đội nhân dân, đã xác nhận tính xác thực của bản kiến nghị này.

Ông Bồng cũng bình luận về những đồn đoán liên quan tới nội dung thỏa thuận giữa hai bên từ Hội nghị Thành Đô.

“Chủ quyền đất nước là của toàn dân chứ không phải của các nhà lãnh đạo Đảng,” ông nói, “Cho nên với cương vị lãnh đạo Đảng mà quyết định vận mệnh, lãnh thổ quốc gia là sai hoàn toàn.”

“Hội nghị Thành Đô vẫn đang là một tấm màn bí mật,” ông nhận định.

“Từ khi hội nghị Thành Đô xong, hầu như đường lối đổi mới của Đảng xoay chuyển hẳn. Trong 24 năm vai trò của Đảng ngày càng yếu, uy tín kém đi.”

Mở bằng chương trình nghe nhìn khác

Kiến nghị được đưa ra vào lúc này, theo ông Bồng, là nhân lúc Đảng đang chuẩn bị văn kiện cho Đại hội 12 để đóng góp ý kiến cho Đảng.

Ngoài điểm về Hội nghị Thành Đô, các vị cựu tướng tá còn thúc giục giới lãnh đạo cam kết cho điều họ gọi là “không được dùng quân đội và công an đàn áp nhân dân, ghi nhận thỏa đáng sự hy sinh của các thương binhh liệt sỹ trong cuộc chiến năm 1979 với Trung Quốc, và xác định chính xác bạn và thù.”

“Chúng tôi (những người ký kiến nghị) muốn có sự đổi mới trong các lãnh đạo sao cho có dân chủ, có lợi cho dân và đúng với bản chất truyền thống của quân đội và công an,” ông Bồng nói.

‘Ủng hộ đông lắm’

Quân đội Việt Nam phải trung thành với Đảng theo quy định Hiến pháp

Ông giải thích là những vấn đề nêu lên trong các kiến nghị là ‘bức xúc từ lâu lắm rồi’, nhất là việc công an và quân đội được trưng dụng để ‘đàn áp dân’ trong các vụ cưỡng chế thu hồi đất.

Về kiến nghị xác định rõ ràng bạn thù, ông Bồng nói ông không rõ quân đội Việt Nam hiện nay xác định bạn thù như thế nào nhưng bản thân ông cho rằng ‘Trung Quốc là kẻ thù truyền kiếp của Việt Nam vì họ luôn lăm le xâm lược Việt Nam’.

“Pháp với Mỹ là kẻ thù của thời loạn, của hoàn cảnh thế giới nằm trong kế hoạch của các nước tư bản đế quốc một thời,” ông nói thêm.

Bản kiến nghị thu hút được 20 chữ ký của các tướng tá về hưu, đứng đầu là Trung tướng Lê Hữu Đức, cựu cục trưởng Cục Tác chiến Bộ Tổng Tham mưu.

Ngoài ra còn có năm vị thiếu tướng quân đội khác cũng tham gia ký tên, bao gồm các ông Trần Minh Đức, cựu phó tư lệnh Hậu cần ở Thừa Thiên-Huế, Huỳnh Đắc Hương, cựu tư lệnh kiêm chính ủy Quân tình nguyện Việt Nam tại Lào, Lê Duy Mật, cựu tư lệnh kiêm phó tham mưu trưởng Quân khu 2, Bùi Văn Quỳ, cựu phó tư lệnh chính trị Bộ đội Tăng-thiết giáp và Nguyễn Trọng Vĩnh, cựu chính ủy Quân khu 4, cựu đại sứ Việt Nam tại Trung Quốc.

Đại tá Bồng nói rằng 20 chữ ký này ‘chỉ là sự tập hợp điển hình’ bởi vì các ông ‘không có thời gian kêu gọi vận động mọi người’.

“Trong tâm tư của các cựu chiến binh thì họ ủng hộ đông lắm nhưng khi lên tiếng ủng hộ thì họ sợ sệt thế này thế kia. Có khi bị cho là suy thoái tư tưởng,” ông Bồng nói.

Trung Quốc mở tuyến du lịch mới tới Hoàng Sa

Trung Quốc mở tuyến du lịch mới tới Hoàng Sa

03-09-2014

Tàu du lịch Coconut Princess

Tàu du lịch Coconut Princess của Trung Quốc

Source sanya.hinews.cn

Trung Quốc vừa bắt đầu khai thác một tuyến đường du lịch mới tới quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam hôm 2/9, Reuters dẫn tin từ Tân Hoa Xã cho hay.

Con tàu du lịch Coconut Princess bắt đầu chuyến hành trình 4 ngày từ thành phố Tam Á, thuộc tỉnh Hải Nam của Trung Quốc, tới Hoàng Sa hôm qua. Các du khách sẽ thăm ba hòn đảo ở đây, chơi bóng chuyện, bơi lặn, câu cá và chụp ảnh cưới.

Tháng 4 năm ngoái, Trung Quốc mở tuyến đường du lịch từ Hải Khẩu, cũng ở Hải Nam, tới Hoàng Sa. Tuyến Tam Á – Hoàng Sa được cho là ngắn hơn và sẽ thay thế.

Tháng trước, Trung Quốc cho biết sẽ xây hải đăng ở 5 đảo nhỏ trên Biển Đông, bao gồm bán đảo Hoàng Sa.

Việt Nam và Trung Quốc vốn căng thẳng về những tranh chấp trên Biển Đông, nơi Trung Quốc khẳng định chủ quyền tới 90% bao gồm quần đảo Hoàng Sa.

Hậu vụ Vinalines: Những con tàu giá triệu đô thành ‘tàu ma’

Hậu vụ Vinalines: Những con tàu giá triệu đô thành ‘tàu ma’

September 03, 2014

Nguoi-viet.com

QUẢNG NINH (NV)Hàng chục con tàu trị giá cả trăm tỉ đồng của Vinalines nay mục nát, hoen rỉ, như “cái xác hoang tàn” nằm trôi nổi trên Vịnh Hạ Long do bị chủ nhân bỏ hoang.

Có giá trị sổ sách hơn 1,000 tỉ đồng (tương đương $50 triệu), đầu tư gốc 1,600 tỉ đồng nhưng hiện nhiều con tàu có xác “hoành tráng” của tổng công ty hàng hải Việt Nam (Vinalines) đang chờ bán với giá sắt vụn.

 

Những con “tàu ma” của tập đoàn tham nhũng Vinalines giờ như đóng sắt vụn. (Hình: VNExpress)

Theo báo Người Lao Ðộng, hơn 3 năm kể từ khi chuyển từ tập đoàn Vinashin về Vinalines, đội tàu Vinashinlines với hơn 10 chiếc, có tải trọng lên đến trên 200,000 tấn đến nay chỉ còn 4 chiếc đang hoạt động.

Số còn lại đã phải tạm dừng khai thác do xuống cấp nghiêm trọng phải neo đậu vạ vật tại Quảng Ninh, Hải Phòng, Sài Gòn, thậm chí sang tận Cambodia trong suốt hai năm qua.

Vinashinlines thừa nhận hệ thống tàu Lash (chuyên dùng để chở sà lan, có thể nhận và trả hàng sâu trong nội thủy) hiện đang xuống cấp nghiêm trọng, đã dừng khai thác.

Các con tàu có nguy cơ thành sắt vụn của Vinashinlines gồm:

Tàu Sông Gianh: một trong những tàu thuộc đội tàu Lash từng được miêu tả là “tàu ma.” Theo giá trị sổ sách đến cuối tháng 4 năm 2014, có giá trên 365 tỉ đồng. Nhưng dư nợ gốc mua tàu tại ngân hàng đã vượt con số 300 tỉ đồng; số nợ gốc phải trả công ty công nghiệp tàu thủy (VFC) là hơn 4.4 triệu Mỹ kim.

Tàu Green Sea: Ðây là tàu già nhất của Vinashinlines nhưng cũng là tàu có tải trọng lớn nhất. Tàu đóng năm 1983, sức chở 76,000 tấn.

Tàu này vẫn neo đậu dù nhiều lần bị cảng vụ Quảng Ninh trong tình trạng mất an toàn nghiêm trọng. Giá trị còn lại vào khoảng 235 tỉ đồng, trong khi nợ gốc chưa trả xấp xỉ $19.5 triệu.

Tàu Vinashin Liner 2: Có tuổi đời hơn 20 năm. Tàu hết hợp đồng cho thuê hồi tháng 8. Nợ gốc của tàu này còn 8.7 triệu Mỹ kim trong khi giá trị đến thời điểm tháng 4 năm 2014 là 93.8 tỉ đồng.

Tàu Cái Lân 4: Tàu Cái Lân 4 vừa kết thúc hợp đồng với một đói tác nước ngoài. Là tàu nhỏ nhất có trọng tải 6,500 tấn, nhưng là tàu mới nhất của Vinashinlines đóng năm 2006.

Tàu New Sun: Giá trị còn lại trên sổ sách của tàu là 62.3 tỉ đồng. Hai năm qua tàu đã neo đậu tại biển Hải Phòng trong tình trạng không có nhiêu liệu để vận hành các thiết bị tối thiểu như chiếu sáng, cảnh báo an toàn.

Ngoài các con tàu kể trên, số tàu nhỏ thuộc “tập đoàn tham nhũng” Vinalines đang bỏ hoang không thể nhớ hết. Vinashinlines từng rao bán các tàu này hơn một năm trước nhưng hiện chưa có người mua.

Ngoài ra, riêng tiền trông coi bảo quản tối thiểu cho mỗi con tàu cũng đã ngốn thêm trên dưới 400 triệu đồng mỗi tháng.

Do không còn nguồn thu để duy trì tình trạng an toàn tối thiểu nên các giấy chứng nhận an toàn cho các con tàu trên sẽ hết hiệu lực. Khi đó chỉ có thể bán dưới dạng thanh lý, giải bản với giá sắt vụn chứ không thể bán với giá tàu còn hoạt động.

Từ khi vụ án điển hình “Ụ nổi 83M,” với bị cáo Dương Chí Dũng, nguyên cục trưởng Cục Hàng Hải CSVN nâng giá mua ụ nổi khoảng hơn $14 triệu lên $19.5 triệu, nhằm tham nhũng ăn chia với “nhóm lợi ích” dưới sự chỉ đạo của “đồng chí X” (ám chỉ Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng), Vinalines đã trở nên nổi tiếng.

Cũng từ đây, những khoản nợ ngàn tỉ của “nhóm lợi ích” này gây ra đổ hết lên đầu người dân Việt. (N.T)

Xí nghiệp thu tiền bảo hiểm của công nhân nhưng bỏ mặc họ nằm chờ chết vì tai nạn

Xí nghiệp thu tiền bảo hiểm của công nhân nhưng bỏ mặc họ nằm chờ chết vì tai nạn

Chuacuuthe.com

VRNs (03.09.2014) – Sài Gòn – Tuần trước vào ngày 28.08, khi vào thăm Nguyễn Ngọc Lụa nằm trong bênh viện 115, tình cờ mình biết được Chị Lê Kim Nghi (SN 1988), quê ở Cà Mau, nằm cùng phòng bệnh với Lụa, hiện trong tình trạng vô cùng khó khăn khi không may bị té cầu thang nhưng không có tiền chữa chạy.

Chị bị gãy hai đốt sống cổ. Hiện chị đang nằm tại bệnh viện 115, phòng B.136, khoa ngoại thần kinh, nhưng thật trớ trêu, nơi xí nghiệp chị làm là xưởng sản xuất đồ chơi Nam Hoa, chợ Hiệp Thành, Quận 12, lại không thanh toán tiền bảo hiểm cho chị được phẫu thuật gấp. (Văn phòng chính của xí nghiệp nằm tại 121 Xô Viết Nghệ Tĩnh, P17, Bình Thạnh. ĐT 08 38992972).

Khi chị tha thiết xin giấy bảo hiểm từ phía công ty để tình trạng nguy cấp của chị có thể được tiến hành ca phẫu thuật hai đốt xương sống cổ, nhưng phía công ty xí nghiệp chỉ báo là chứng minh của chị nộp sai tên nên bảo hiểm không thể có được. Chị khẳng định, chứng minh thư của chị được photo ra từ chứng minh gốc, nếu có gì sai sót thì chị đã chỉnh sửa từ rất lâu rồi. Điều đau đớn là họ [lãnh đạo công ty] nói sai chứng minh thư nhưng lại không báo cho chị ấy chỉnh sửa gì, mà chỉ im lặng và trừ tiền bảo hiểm là 303.000 VNĐ vào khoản tiền lương mỗi tháng của chị là 2.889.000 VNĐ.

140903001

Trước sự bất công và dối trá từ phía công ty, tôi đã xuống tận xí nghiệp cùng anh trai của chị Nghi là anh Lê Văn Hết (SN 1984), vào ngày 29.08. Anh Hết cũng làm chung xí nghiệp với chị, giúp chị lấy được bảo hiểm đóng cho bệnh viện. Trên đường đến công ty, tôi mới biết, anh Hết từng bị tai nạn lao động đứt hai ngón tay ngay trong xí nghiệp này nhưng chả có bảo hiểm nào lo cho anh cả.

Đến nơi, tôi vô văn phòng của xí nghiệp gặp Giám đốc Hành chánh Nhân sự tên là Nguyễn Văn Hoàng và tôi hỏi ông ấy: “tại sao chị Nghi đóng bảo hiểm suốt năm năm nay nhưng khi bị tai nạn lại không lo bảo hiểm cho chị ấyt chữa trị?”. Ông ta trả lời: “tôi rất muốn giúp nhưng chứng minh thư của cô Nghi bị sai tên và sai số chứng minh nên chưa thể giải quyết được”. Tôi đề nghị với ban lãnh đạo công ty rằng, “cho tôi xem chứng minh của chị Nghị sai và gia đình sẽ ra công an phường chứng mình rằng bản photo sai đó và bản chứng mình gốc là một người, thì họ cứng miệng, không dám đưa bản photo sai ra.”… Cuối cùng, họ nói rằng sẽ hỗ trợ chị 8 triệu để mổ, và bảo cứ về đi đừng lo vì giờ công ty đã hết giờ làm việc, và lúc ấy ông Nguyễn Văn Hoàng đi ra phía ngoài.

Ngay sau giờ tan ca, tôi có hỏi chuyện với một số anh chị em công nhân. Những người được hỏi đều nói rằng mặc dù mỗi tháng bị công ty trừ hết 303.000 đồng tiền lương để đóng bảo hiểm, nhưng bản thân họ chưa  được cầm cái thẻ bảo hiểm nào trong tay. Một số công nhân tỏ ra nghi ngờ liệu công ty có thật sự mua bảo hiểm cho họ hay không?

Sáng hôm sau, bên phía đại diện công ty liền đến bệnh viện từ sớm. Họ cảnh báo với chị Nghi rằng sao dám đưa nhà báo vào việc này? (Ý là tại sao dám kêu tôi xuống) Chị bảo đó không phải là nhà báo mà chỉ là một anh bạn của Nguyễn Ngọc Lụa nằm cùng phòng bệnh đã đến thăm và vô tình biết chuyện nên muốn giúp. Đại diện phía công ty nhấn mạnh: “Khi nào mổ thì họ sẽ đem 8 triệu xuống, còn nếu mà mời nhà báo nữa thì chị sẽ không có một đồng nào!”.

Hiện tại chị còn hai con nhỏ, một bé 4 tuổi, một bé 8 tháng đang nhờ bà con họ hàng nuôi. Chị bị chồng bỏ rơi khi mang thai bé thứ 2. Tình trạng của chị hiện nay không ai trong họ hàng có khả năng giúp đỡ. Gia đình chị dự tính đưa về quê trị thuốc nam, nhưng nếu gãy đốt sống cổ mà để lâu không mổ thì bác sĩ bảo sẽ gây ra liệt, mà hiện nay chị đã bị liệt cánh tay trái, để lâu hơn có thể gây hại cho tính mạng. Còn mổ thỉ phải tốn 40 triệu, vì bệnh viện thấy chị khó khăn nên bảo đóng trước ba mươi triệu VNĐ để mổ.

Không thể bỏ rơi chị như chị phải đau khổ khóc than mà không ai cứu giúp gì. Sau khi đắn đo mình mạo muội đứng ra kêu gọi mọi người giúp góp cho chị nhanh chóng đủ số tiền 30 triệu, để đóng trước cho bệnh viện kịp thời phẫu thuật. Vì thế xin tất cả hãy thương tình đến hoàn cảnh cấp bách của chị. Mọi sự giúp đỡ xin liên hệ: Võ Quốc Anh, Số Tài Khoản ngân hàng Đông Á: 0105693808. Điện thoại: 0918853247

Võ Quốc Anh

 

Tại sao các nhà hoạt động bị cấm xuất cảnh?

Tại sao các nhà hoạt động bị cấm xuất cảnh?

Gia Minh, biên tập viên RFA, Bangkok
2014-09-03

09032014-y-inno-act-ban-go-abr.mp3

Cựu tù nhân lương tâm Đỗ thị Minh Hạnh tham gia phong trào ‘Chúng tôi Muốn Biết’.

Cựu tù nhân lương tâm Đỗ thị Minh Hạnh tham gia phong trào ‘Chúng tôi Muốn Biết’.(ngày 31 tháng 8, 2014)

danluan.org

Cựu tù nhân lương tâm Đỗ thị Minh Hạnh bị chặn tại sân bay Nội Bài, bị tịch thu hộ chiếu và an ninh làm việc, không cho xuất cảnh sang Áo để thăm mẹ đang bị bệnh nặng.

Đây là trường hợp mới nhất công dân bị cấm xuất cảnh tại Việt Nam. Vì sao an ninh lại hành xử  một cách tùy tiện như thế?

Người chứng kiến

Cựu tù nhân lương tâm Trương Minh Đức là người đưa Đỗ thị Minh Hạnh ra sân bay vào sáng ngày 3 tháng 9 đề sang Áo theo thị thực nhập cảnh được đại sứ quán nước này cấp, vào lúc 11 giờ 30 trưa kể lại sự việc :

Sáng nay vào lúc 7:45 phút, Đỗ thị Minh Hạnh theo hộ chiếu để đi Áo thăm bà mẹ là bà Trần thị Ngọc Minh bị ba lần mổ ở bên đó ( bà Minh cũng rất mong mỏi được gặp mặt con sau khi ra tù). Ba tuần nay Minh Hạnh đã xin dược visa của Áo, đồng thời cũng đã gặp các đại sứ quán như Na Uy, Đức, Áo, Hoa Kỳ ở Hà Nội vì trước đây họ cũng quan tâm đến tình hình của Minh Hạnh.

Đến sân bay, hàng hóa gửi sang cho mẹ đều được kiểm tra hết rồi; khi Minh Hạnh vào cổng số 2 là cổng hải quan thì họ bắt giữ Minh Hạnh. Họ thu hộ chiếu và giữ Minh Hạnh tại An ninh Sân bay- phòng Xuất nhập cảnh ở Hải quan Sân bay Nội Bài

Trương Minh Đức

Đến sân bay, hàng hóa gửi sang cho mẹ đều được kiểm tra hết rồi; khi Minh Hạnh vào cổng số 2 là cổng hải quan thì họ bắt giữ Minh Hạnh. Họ thu hộ chiếu và giữ Minh Hạnh tại An ninh Sân bay- phòng Xuất nhập cảnh ở Hải quan Sân bay Nội Bài. Lúc đầu Hạnh còn điện thoại ra được, nhưng sau đó nghe nói họ chuyển Hạnh sang một phòng khác trong sân bay đó để họ thẩm vấn. Từ đó chúng tôi không liên lạc được với Minh Hạnh và đến giờ phút này cũng chưa biết được tin tức của Minh Hạnh ra sao.

Đây là việc làm ngăn chặn những người đấu tranh như Minh Hạnh là người hoạt động công đoàn vừa ra khỏi nhà tù mà không bị quản chế. Đây cũng là quyền đi lại của công dân, đi theo visa hợp pháp chứ không phải đi trốn tránh gì hết. Nhưng nhà cầm quyền Việt Nam họ luôn ngăn chặn điều này để làm khó khăn cho những người đấu tranh trong nước, và đây cũng không phải là lần đầu tiên.

Nhận định về lý do

Tính đến lúc này có chừng 40 công dân Việt Nam là những nhà hoạt động xã hội bị cấm xuất cảnh. Trong số này có blogger Nguyễn Lân Thắng, anh cho biết nguyên nhân an ninh không cho những người như anh đi ra nước ngoài dù đã được nước sở tại cấp thị thực nhập cảnh:

Tôi nghĩ rằng việc cấm chị Minh Hạnh xuất cảnh, tịch thu visa cũng là tình hình chung của tất cả những người hoạt động xã hội ở Việt Nam. Việc này rất phổ biến đối với kể cả những người ‘danh tiếng’ như Hạnh cũng như những người trẻ chưa có tiếng tăm gì. Đầy là chính sách chung của an ninh đối với tất cả mọi người.

“ Tôi nghĩ rằng việc chặn bắt, tịch thu hộ chiếu tất cả những việc đó nhằm mục đích trấn áp tất cả những hoạt động mà chính quyền họ không ưng

blogger Nguyễn Lân Thắng”

Tôi nghĩ rằng việc chặn bắt, tịch thu hộ chiếu- tất cả những việc đó nhằm mục đích trấn áp tất cả những hoạt động mà chính quyền họ không ưng.

Cách hành xử tùy tiện

Theo anh Nguyễn Lân Thắng thì hành xử của chính quyền Việt Nam rất khó hiểu và mang tình tùy tiện:

Thực ra chính sách, quan điểm của an ninh Việt Nam cũng như của các bộ phận khác trong chính quyền Việt Nam không phải là thống nhất. Điều này phụ thuộc vào vùng miền, phụ thuộc vào thời điểm, phụ thuộc vào chính bản thân nhóm nào ra quyết định. Cho nên đó là một sự phản ứng không đồng bộ, đôi khi thế này, đôi khi thế kia. Họ thay đổi bất thường và điều đó khó có thể biết tại làm sao?

Thiếu nhân đạo

Còn theo nhà báo Trương Minh Đức thì bản thân cô Đỗ thị Minh Hạnh hiện đang phải chữa bệnh phụ khoa, nhưng vì tình cảm đối với người mẹ cũng đang trải qua phẫu thuật chữa những chứng bệnh nặng nên phải cố xin Áo cấp vi sa để sang thăm và chăm sóc mẹ. Nước Áo cũng vì nhân đạo mà cấp visa cho cô, trong khi đó thì phía Việt Nam lại ngăn không cho cô lên đường:

Tôi cũng vừa biết Minh Hạnh sau khi ra tù cũng mang nhiều chứng bệnh, trong thời gian biết  mẹ bệnh thì bên này Minh Hạnh cũng bệnh chứ không phải khỏe. Cô bị bệnh phụ khoa phụ nữ. Khi xin visa, đợt trước 2 tuần, Minh Hạnh ra điều trị tại Bệnh viện Đa Khoa Hà Nội. Sau đó Minh Hạnh trở vào Sài Gòn để gặp gỡ một số anh em ở phía Bắc vào để tham dự phiên tòa chị Bùi thị Minh Hằng và hai người bạn ở Đồng Tháp. Phiên tòa xong thì Minh Hạnh ra lại Hà Nội vào ngày 27 và chờ cho đến ngày 3 để lên máy bay đi thăm mẹ. Đợt hai này Minh Hạnh cũng phải đến Bện viện Đa Khoa Hà Nội để chữa bệnh.

“ Đây là việc làm mà tôi thấy đối với một cô gái nhỏ bé như thế rất là tội nghiệp. Đến lúc này chính quyền Việt Nam vẫn ngăn cản việc này, tôi thấy là việc làm không có nhân đạo chút nào hết

nhà báo Trương Minh Đức”

Đây là việc làm mà tôi thấy đối với một cô gái nhỏ bé như thế rất là tội nghiệp. Đến lúc này chính quyền Việt Nam vẫn ngăn cản việc này, tôi thấy là việc làm không có nhân đạo chút nào hết.

Khó khăn trong đòi hỏi quyền

Blogger Nguyễn Lân Thắng khẳng định dù bị tước quyền xuất cảnh nhưng những người như anh tiếp tục lên tiếng đòi hỏi quyền được đi lại của công dân dù rằng công việc này ở Việt Nam hiện nay vẫn còn nhiều  khó khăn:

Hiện tại cũng có nổ lực của nhiều nhóm xã hội dân sự khác nhau, để tuyên truyền về quyền con người, rồi những vấn đề tự do đi lại, tự do ngôn luận, tự do thông tin; thế nhưng điều quan trọng là thay đổi nhận thức trong xã hội còn rất chậm chạp. Bởi vì sự lạc hậu của Việt Nam về những vấn đề quyền con người.. Điều đó không thể một sớm một chiều mà có thể tác động được.

Và những nhóm nhân quyền, những nhóm hoạt động cho quyền con người đó chỉ thực sự thành công khi mà có thể lay chuyển đám đông lớn trong xã hội ủng hộ họ.

Cho đến bây giờ có thể có rất ít những người ngấm ngầm ủng hộ nhưng cũng vì ‘cơm áo, gạo tiền’, cũng vì những cái vướng víu nên chưa thể ra mặt để ủng hộ những hoạt động đó.

Hiện tại ở Việt Nam, trong đấu tranh tồn tại hằng chục các hội, nhóm khác nhau. Việc lập hội, lập nhóm, sự tuyên bố rất dễ dàng; nhưng thực chất là những hội ‘hữu danh, vô thực’ chứ không có nhiều hội có khả năng hoạt động để có thể tổ chức, để có thể làm những hành động phản kháng nào đó.

Cái khó nhất ở Việt Nam là văn hóa tổ chức, văn hóa hợp tác, làm việc nhóm rất thiếu. Cho nên sự lên tiếng và hành động của các hội nhóm còn rất hạn chế.

Trong thời gian vừa qua một số người sau khi ra nước ngoài về đã bị an ninh chặn lại làm việc ở sân bay, rồi tịch thu hộ chiếu của họ. Một số người khác như trường hợp cựu tù nhân lương tâm Đỗ thị Minh Hạnh trong ngày 3 tháng 9, chưa ra nước ngoài bao giờ nhưng khi đến sân bay thì bị an ninh chặn lại không cho xuất cảnh.

Ngoài 40 người từng gặp trở ngại với phía an ninh trong việc xuất nhập cảnh, tin cho biết danh sách những người bị cấm xuất cảnh như thế tại Việt Nam hiện nay lên đến cả vài ngàn người.

Việt Nam muốn vay 1 tỷ đôla để đảo nợ?

Việt Nam muốn vay 1 tỷ đôla để đảo nợ?

BBC

 

Hai lần phát hành trái phiếu quốc tế gần đây nhất của Việt Nam là các năm 2005, 2010

Giới chuyên gia cảnh báo hậu quả việc lấy nợ mới để trả nợ cũ sau khi chính phủ Việt Nam thông báo có thể sẽ phát hành 1 tỷ đôla trái phiếu quốc tế.

Hôm 28/8, Chủ nhiệm Văn phòng Chính phủ Nguyễn Văn Nên được các báo trong nước dẫn lời xác nhận rằng “chính phủ đang tính toán vay một khoản khác tương đương với lãi suất thấp hơn” do khoản vay khoảng 1 tỷ đôla trước đây lãi cao”.

Nếu kế hoạch được thông qua, đây sẽ là lần thứ ba chính phủ Việt Nam phát hành trái phiếu quốc tế.

Hồi năm 2005, chính phủ Việt Nam cũng đã phát hành trái phiếu quốc tế tại thị trường chứng khoán New York để vay 750 triệu đôla, với kỳ hạn 10 năm và lãi suất 7,125%/năm, theo báo điện tử Bấm VnEconomy.

“Số trái phiếu này sẽ đến hạn trả nợ gốc và lãi vào năm 2016. Tuy nhiên, do Chính phủ cho Vinashin vay lại toàn bộ số trái phiếu nói trên và khoản vay đã không được sử dụng hiệu quả, nên Vinashin hầu như không có khả năng trả nợ cho Chính phủ.”

“Trong năm 2010, chính phủ Việt Nam tiếp tục phát hành 1 tỷ đôla trái phiếu kỳ hạn 10 năm tại Sở giao dịch chứng khoán Singapore với lãi suất 6,75%/năm, báo này cho biết thêm. Số tiền này sau đó được Chính phủ cho một số tập đoàn kinh tế lớn như Dầu khí, Điện lực, Vinalines… vay lại”, báo này cho biết.

‘Kinh nghiệm cay đắng’

“Vai trò của Quốc Hội trong khoản vay không hề nhỏ này cũng cần được làm rõ, cho đến nay chưa biết thông tin Chính phủ đã báo cáo với Quốc Hội hay chưa”

Kinh tế gia Lê Đăng Doanh

Trả lời BBC ngày 3/9, Tiến sỹ Lê Đăng Doanh cho rằng kế hoạch này đang làm dấy lên sự quan tâm rộng rãi của dư luận, trong bối cảnh nợ công của Việt Nam đang tăng với tốc độ cao nhất từ khi bắt đầu Đổi Mới đến nay và nghĩa vụ trả nợ cũng đạt tỷ lệ cao nhất trong chi ngân sách từ trước đến nay.

“Một mặt, việc chính phủ vay đảo nợ trên thị trường quốc tế khi lãi suất đang ở mức thấp được coi là một bước đi hợp lý và khôn ngoan để giảm bớt gánh nặng lãi suất cao trước đây. Hơn thế nữa, mới đây, Moody’s đã nâng xếp hạng tài chính của Việt Nam cũng là một tín hiệu thuận lợi”, ông Doanh nói.

“Mặt khác, việc sử dụng khoản vay này như thế nào, ngoài việc đảo nợ, là điều được quan tâm để tránh việc lặp lại kinh nghiệm cay đắng của khoản vay 750 triệu đôla đã được trao hết cho Vinashin mà nay nhà nước đang phải trả nợ thay cho tập đoàn này.”

Toàn bộ 750 triệu đôla trái phiếu hồi năm 2005 đã được chính phủ Việt Nam chuyển sang cho Tập đoàn Công nghiệp Tàu thủy Việt Nam (Vinashin) và tập đoàn này đã không có khả năng trả nợ cho chính phủ do làm ăn thua lỗ.

“Về mặt kỹ thuật, ngoài lãi suất, phí thu xếp khoản vay của các ngân hàng tham gia thu xếp khoản tín dụng này cũng không phải thấp cũng cần phải được xem xét một cách cẩn trọng,” ông Doanh nói.

“Vai trò của Quốc Hội trong khoản vay không hề nhỏ này cũng cần được làm rõ, cho đến nay chưa biết thông tin Chính phủ đã báo cáo với Quốc Hội hay chưa.”

‘Lỗi cực kỳ lớn’

Mở bằng chương trình nghe nhìn khác

Trả lời BBC trong cùng ngày 3/9, chuyên gia tài chính Bùi Kiến Thành cho rằng việc chính phủ giao toàn bộ tiền vào tay Vinashin mà không cần có các dự án cụ thể để giải ngân là “lỗi cực kỳ lớn”.

“Theo tôi nhận xét thì việc nhà nước vay 750 triệu đôla về rồi đưa thẳng cho Vinashin mà không yêu cầu Vinashin trình ra các dự án kinh doanh để dùng số tiền đó thì đó là một lỗi cực kỳ lớn trong quản lý tài chính quốc gia,” ông nói.

“Không thể nào đưa hết một số tiền như vậy cho một doanh nghiệp mà chưa có các dự án cụ thể để giải ngân.”

“Vinashin sau khi nhận được số tiền đó không biết làm gì, dự án thì chưa có, mà phát triển thì theo kế hoạch 5 – 10 năm, nhận một đống tiền như thế rồi đi đầu tư dàn trải ngoài chức năng của mình.”

“Đó là lỗi của chính phủ chứ không phải của riêng Vinashin,” ông Thành nhận định.

“Bộ Tài chính phải giữ số tiền đó và giải ngân theo tiến độ chứ không thể nào đưa hết một lần như vậy.”

“Nhà nước phải quản lý chặt chẽ hơn vấn đề tài chính của nhà nước và chỉ giải ngân cho doanh nghiệp những dự án doanh nghiệp trình lên và phê duyệt theo tiến độ, không thể giải ngân bừa bãi như vậy được.”

‘Đảo nợ biểu hiện sự yếu kém’

“Nếu nhà nước Việt Nam cần vay tiền để trả nợ cũ thì nó thể hiện một yếu thế của nhà nước”

Chuyên gia tài chính Bùi Kiến Thành

Ông Bùi Kiến Thành cho rằng việc lấy nợ mới để đắp vào nợ cũ là một bước đi thể hiện sự yếu kém về nguồn lực và sẽ ảnh hưởng đến uy tín của Việt Nam trước quốc tế.

“Nếu nhà nước Việt Nam cần vay tiền để trả nợ cũ thì nó thể hiện một yếu thế của nhà nước,” ông nói.

“Nó cho thấy nhà nước không đủ phương tiện để thanh toán nợ khi đáo hạn mà phải lấy nợ mới để trả nợ cũ.”

“Điều này không được thị trường tài chính quốc tế đánh giá cao, vì nó biểu hiện cho sự yếu kém của hệ thống tài chính và sẽ ảnh hưởng hệ số tín nhiệm của Việt Nam khi đi vay trên thị trường quốc tế.”

Theo ông, cách duy nhất để chấm dứt việc đảo nợ là thúc đẩy nền kinh tế phát triển và tạo điều kiện thuận lợi cho các doanh nghiệp kinh doanh.

“Nếu nền kinh tế phát triển tốt, doanh nghiệp phát triển tốt, không phải chết hàng loạt như lúa sau đợt bão như hiện nay thì doanh nghiệp sẽ có tiền trả thuế cho nhà nước, giúp nhà nước có khả năng thanh toán nợ, giúp nền kinh tế phát triển tốt, tăng dự trữ ngoại hối và giải quyết nợ”, ông nói.

 

Phản ứng về việc nhóm Nhà Nước Hồi Giáo chặt đầu nhà báo Mỹ Sotloff

Phản ứng về việc nhóm Nhà Nước Hồi Giáo chặt đầu nhà báo Mỹ Sotloff

Ảnh ký giả Steven Sotloff trích từ video

Ảnh ký giả Steven Sotloff trích từ video

02.09.2014

Nhóm cực đoan Nhà Nước Hồi Giáo hôm thứ Ba vừa công bố một video cho thấy việc chặt đầu con tin thứ hai của Mỹ, nhà báo Steven Sotloff.

Phát ngôn viên Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ Jen Psaki hôm thứ Ba nói các giới chức đang kiểm tra tính xác thực của video trên. Nếu xác thực, bà Psaki nói, “chúng tôi thấy kinh tởm”.

Các hình ảnh được đưa ra sau việc công bố video vụ chặt đầu khủng khiếp nhà báo tự do Mỹ Jim Foley vào tháng trước.

Trong video mới nhất, kẻ giết người nói với Tổng thống Barack Obama rằng cái chết của ông Sotloff là để trả đũa cho các vụ không kích của Hoa Kỳ chống lại các phần tử chủ chiến.

Chiến binh này nói “khi phi đạn của ông tiếp tục giáng xuống trên người của chúng tôi, con dao của chúng tôi sẽ tiếp tục chặt đầu người của ông”.

Anh ta còn đe dọa lấy mạng của con tin người Anh David Cawthorne Haines.

Thủ tướng Anh David Cameron gọi vụ giết ông Sotloff là “kinh tởm và đáng khinh bỉ”.

Nhà Nước Hồi Giáo đã chặt đầu một nhà báo Mỹ khác vào tháng rồi, ông James Foley và cũng đăng tải vụ giết người tàn bạo lên internet.

Phát ngôn viên của gia đình ông Sotloff nói đã biết về đoạn video và rất đau buồn.

Sau vụ giết ông Foley, mẹ của ông Steven Sotloff, bà Shirley đã trực tiếp kêu gọi thủ lĩnh của Nhà Nước Hồi Giáo Abu Bakr al-Baghdadi phóng thích con bà. Bà nói ông Sotloff không nên bị trả giá cho các chính sách của Hoa Kỳ ở Iraq.

Hoa Kỳ đã hợp tác với chính quyền Iraq thực hiện các cuộc không kích chống lại Nhà Nước Hồi Giáo kể từ đầu tháng 8.

Ông Sotloff đã bị bắt tại Syria vào tháng 8 năm 2013, khoảng một năm sau khi ông Foley bị bắt làm con tin.

Ông Sotloff làm việc cho các tạp chí Time và Foreign Policy.

Phát ngôn viên của Ngũ Giác Đài, chuẩn đô đốc John Kirby hôm thứ Ba cho biết Hoa Kỳ sẽ tiếp tục thực hiên các cuộc không kích để dập tắt khả năng của nhóm Nhà Nước Hồi Giáo đe dọa con người và cở sở vật chất của Hoa Kỳ, hoặc hỗ trợ viện trợ nhân đạo hơn nữa cho những người bị nhóm cực đoan bức hại.

Tổ chức Ân xá Quốc tế hôm thứ Ba nói họ có bằng chứng các phần tử chủ chiến Hồi giáo đang thực hiện một chiến dịch có hệ thống trong việc thanh trừng sắc tộc ở miền Bắc Iraq, thực hiện các tội ác chiến tranh, bao gồm giết người hàng loạt và bắt cóc.

Biển Đông : Trung Quốc biến sáu bãi đá ngầm ở Trường Sa thành đảo nhỏ

Ảnh vệ tinh chụp cụm Sinh Tồn thuộc quần đảo Trường Sa, Biển Đông.

BIỂN ĐÔNG – TRUNG QUỐC

Biển Đông : Trung Quốc biến sáu bãi đá ngầm ở Trường Sa thành đảo nhỏ

Theo tờ Want China Times của Đài Loan hôm nay 02/09/2014, Bắc Kinh đã dấn thêm một bước mới trong chiến dịch tích cực xâm lấn để tìm cách khẳng định chủ quyền tại Biển Đông. Ảnh chụp vệ tinh cho thấy sáu rạn san hô ở quần đảo Trường Sa đã được biến thành các đảo nhỏ nhờ việc cải tạo hạ tầng trong sáu tháng qua.

Quân kháng chiến Iraq đẩy lùi IS

Quân kháng chiến Iraq đẩy lùi IS

Thứ ba, 2 tháng 9, 2014

Người dân ở Amerli đang ăn mừng sau khi phá được vòng vây của IS

Lực lượng dân quân Hồi giáo dòng Shia và binh lính người Kurd đang tiếp tục đà tiến quân trước các chiến binh của Nhà nước Hồi giáo (IS) sau khi phá vỡ vòng vây ở Amerli ở miền bắc Iraq.

Khi phóng viên BBC vào nơi này hôm thứ Hai ngày 1/9, họ đã chứng kiến người dân phải chịu đựng hơn hai tháng bị bao vây.

Liên quân cũng đã giành được căn cứ địa Suleiman Beg của phiến quân.

Trong lúc này, tổ chức Ân xá Quốc tế cho biết họ đã phát hiện những bằng chứng mới cho thấy Nhà nước Hồi giáo đã tiến hành chiến dịch thanh lọc sắc tộc ở miền bắc.

Chiến sự ở Iraq đã leo thang dữ dội trong những tháng gần đây.

IS đã buộc phải lui quân trước cuộc phản công mới nhất ở gần Amerli.

‘Tội ác đáng khinh’

“Nhà nước Hồi giáo đang có những hành động tội ác đáng khinh và đã biến những vùng nông thông ở Sinjar (miền bắc Iraq) thành những cánh đồng giết người đẫm máu trong chiến dịch tàn bạo của họ nhằm quét sạch mọi dấu vết của người Hồi giáo phi Ả Rập và phi Sunni,” bà Donatella Rovera, cố vấn cao cấp của Ân xá Quốc tế ở Iraq, nói.

Liên Hiệp Quốc đang cử người đến Iraq để điều tra về những ‘hành động vô nhân đạo ở một quy mô không thể ngờ’.

Cư dân Amerli đối diện với đe dọa bị thảm sát vì kháng cự IS. Phóng viên BBC Gabriel Gatehouse đã vào thị trấn này hôm 1/9 và đã nhìn thấy những người dân hạnh phúc khi được đoàn tụ với gia đình.

“Nhà nước Hồi giáo đang có những hành động tội ác đáng khinh và đã biến những vùng nông thông ở Sinjar (miền bắc Iraq) thành những cánh đồng giết người đẫm máu trong chiến dịch tàn bạo của họ nhằm quét sạch mọi dấu vết của người Hồi giáo phi Ả Rập và phi Sunni.”

Bà Donatella Rovera, cố vấn cao cấp của Ân xá Quốc tế ở Iraq

Họ nói rằng họ sẽ phải làm rất nhiều việc để đưa cuộc sống trở lại bình thường.

Các chiến binh Shia đã bắn chỉ thiên để ăn mừng việc phá được vòng vây ở Amerli.

Phóng viên của chúng tôi cho biết vẫn còn những ổ kháng cự của IS trong khu vực. Điều này có nghĩa là việc di chuyển tới thị trấn này vẫn còn nhiều trở ngại.

Ông Nouri Maliki, thủ tướng sắp ra đi của Iraq, đã đến thăm Amerli hôm 1/9.

Ông nói: “Kẻ thù của chúng ta đang rút lui và lực lượng của chúng ta với sự yểm trợ của các tay súng tình nguyện đang tiến quân về dọn sạch các thị trấn khác.”

IS bị tố cáo đã có những hành động ‘vô nhân đạo’ đối với những người có tôn giáo khác

Quân đội Peshmerga của người Kurd đã giương cờ của họ ở thị trấn Suleiman Beg hôm 1/9.

Hãng tin AFP cho biết thị trấn Yankaja gần đó cũng bị bao vây.

Trong lúc này, người dân Amerli đang xếp hàng để nhận hàng cứu trợ sau hai tháng không có nhu yếu phẩm.

‘Chiến thắng lớn nhất’

Các phóng viên cho biết đây là chiến thắng lớn nhất của liên quân Iraq và người Kurd trước IS trong những tháng gần đây.

Phe kháng cự IS cho biết Iran có vai trò trong các chiến dịch của họ gần đây. Theo đó, Iran đã cung cấp vũ khí và giúp huấn luyện quân sự.

Khoảng 15.000 người Turkmen theo Hồi giáo dòng Shia đã cầm cự ở Amerli và Liên Hiệp Quốc đã bày tỏ lo ngại sẽ có thảm sát nếu IS chiếm được nơi này.

Quân đội Iraq đang giành một số thắng lợi trước IS

Ân xá Quốc tế cho biết họ đã thu thập bằng chứng cho thấy một số vụ thảm sát đã xảy ra ở Sinjar hồi tháng Tám. Hai trong số những vụ thảm sát đẫm máu nhất đã xảy ra khi các chiến binh IS tấn công làng mạc và giết chết hàng trăm người hôm 3/8 và 15/8.

“Các chiến binh IS đã bắt những người đàn ông và trẻ em trai thậm chí cỡ 12 tuổi, đưa họ đi và bắn họ,” Ân xá Quốc tế cho biết.

“Không có mệnh lệnh gì cả. Bọn chúng (các tay súng IS) chỉ nhét đại cho đầy người vào các xe,” một người sống sót trong các vụ thảm sát nói với Ân xá Quốc tế.

Hôm 1/9, Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc đã đồng ý triển một nhóm công tác khẩn cấp để điều tra về các tội ác mà IS bị cáo buộc.

Người Yazidi đã bị IS đối xử hết sức tàn tệ. Nhiều người đàn ông không chịu cải sang đạo Hồi đã bị hành quyết trong khi phụ nữ và trẻ em gái bị biến thành nô lệ phục vụ cho các chiến binh IS.

Ls. Trần Thu Nam: Phiên xử bà Bùi Hằng sai phạm nghiêm trọng Luật tố tụng hình sự

Ls. Trần Thu Nam: Phiên xử bà Bùi Hằng sai phạm nghiêm trọng Luật tố tụng hình sự

Chuacuuthe.com

VRNs (02.09.2014) – Sài Gòn – “Trong phần đối đáp, các Luật sư (Ls) đưa ra nhiều chứng cứ cho thấy, Hồ sơ trong vụ việc này có dấu hiệu sai lệch Hồ sơ, như sự sắp đặt các lời khai của các nhân chứng mà là công an, công an giao thông; Cơ quan điều tra có dấu hiệu sắp đặt Hồ sơ, chế biến Hồ sơ mang tính chất bất lợi cho các bị cáo; Sai phạm rất nhiều trong thủ tục tiến hành tố tụng như không triệu tập người làm chứng, không đối chất, không làm rõ các tình tiết mà bị cáo khai ra, ví dụ như khai ra những người đánh đập các bị cáo tại hiện trường ngày 11.02; Sự việc tố cáo cơ quan điều tra đánh đập, ép cung. Có những chứng cứ rõ ràng. Rồi bà Bùi Thị Minh Hằng tố cáo các cơ quan điều tra của huyện Lấp Vò có hành vi đánh bà trong hiện trường ngày 11.02. Bà làm nhiều đơn tố cáo khiếu nại và cho đến khi phiên tòa diễn ra, chưa có sự trả lời của một cơ quan tiến hành tố tụng nào. Như vậy đã vi phạm nghiêm trọng [Luật tiến hành tố tụng].” Ls Trần Thu Nam, một trong những Ls bào chữa cho bà Bùi Hằng, nhận định về vụ án bà Bùi Hằng, cô Thúy Quỳnh và ông Văn Minh.

Sau đây xin mời quý vị theo dõi cuộc phỏng vấn giữa phóng viên VRNs với Ls Trần Thu Nam.

Huyền Trang, VRNs: Thưa Ls, ông có thể chia sẻ cho mọi người được biết diễn tiến của phiên tòa bà Bùi Hằng, cô Thúy Quỳnh và ông Văn Minh như thế nào ạ?

Ls Trần Thu Nam: Phiên tòa ngày 26.08 là một phiên tòa có nhiều cảm xúc. Thứ nhất, phiên tòa mang một cái riêng biệt, nó không giống như các phiên tòa bình thường, tuy rằng tội danh xét xử các bị cáo không liên quan đến tội an ninh chính trị. Thế nhưng điều đầu tiên việc an ninh được thắt chặt, tất cả những người không được phép thì không được vào phiên tòa. Trong 3 bị cáo chỉ có 2 bị cáo là anh Văn Minh và chị Thúy Quỳnh có người nhà. Anh Minh có vợ [bà Diễm Thúy] đồng thời là người làm chứng có mặt trong phiên tòa. Mẹ của chị Thúy Quỳnh được vào tham dự. Còn con của chị Bùi Hằng không được vào tham dự phiên tòa. Điều thứ hai, các Ls không được mang máy tính vào trong phiên tòa. Tất cả việc đi ra đi vào phiên tòa được giám sát kỹ lưỡng, Ls phải đi qua cổng từ để kiểm tra xem có thẻ kim loại, máy ghi âm, hay ghi hình gì hay không. Tôi thấy phiên tòa này không bình thường ở chỗ là việc an ninh bị giám sát rất chặt chẽ.

140902003

Thứ hai, khi khai mạc phiên tòa, thiếu nhiều nhân chứng – biết rõ sự việc và đi cùng với các bị cáo hôm xảy ra sự việc vào ngày 11.02 – nhưng đã vắng mặt. Tôi không hiểu lý do vì sao họ lại vắng mặt. Một số nhân chứng là anh Huỳnh Anh Tú và anh Phạm Nhật Thịnh có đi cùng với các Ls, nhưng sau đó chỉ có anh Thịnh được vào còn anh Tú không được, dù rằng các Ls đã kiến nghị Hội Đồng Xét Xử (HĐXX) cho anh Tú vào nhưng kiến nghị đó không được xem xét. Sau khi các luật sư thấy vắng mặt nhiều nhân chứng, sẽ không đảm bảo khách quan, các Ls đã kiến nghị hoãn phiên tòa để mời các nhân chứng vào, thì HĐXX hội ý trong vòng 10 phút nhưng HĐXX quyết định tiếp tục phiên tòa chứ không hoãn phiên tòa. Đây là điểm đặc thù, chúng tôi có thể thấy rằng, phiên tòa sẽ không được đảm bảo khách quan.

Thứ ba, ngay khi bị cáo Bùi Thị Minh Hằng vừa xuống xe, bà có những thái độ điềm đạm, chững chạc và tươi cười. Khi bị cáo Bùi Hằng đi vào bên trong phiên tòa, có hát một bài hát liên quan đến một người mẹ, một người phụ nữ nhưng tôi lại không nhớ rõ nội dung lắm. Sau khi kết thúc phiên tòa, bà cũng không có phản ứng tiêu cực như la hét, chửi bới nhưng bà luôn nở một nụ cười trên môi. Bà Bùi Hằng tuyên bố sẽ tiếp tục kháng cáo, tiếp tục tuyệt thực để phản đối bản án [bất công] của tòa án tỉnh Đồng Tháp. Khi bà từ vòng mánh ngựa [đi ra] xe tù thì bà lại tiếp tục hát một bài hát. Đó là những cảm xúc mà Ls cảm thấy không gặp được bất kỳ trong một phiên tòa nào.

Huyền Trang, VRNs: Thưa Ls, xin Ls có thể chia sẻ phần diễn biến nội dung của phiên tòa ra sao ạ?

Ls Trần Thu Nam: Sau khi kết thúc phần xét hỏi, bắt đầu nổ ra những sự việc mà Hồ sơ chưa được đề cập đến, như có nhân chứng nói, công an không mặc sắc phục [có hành vi] giựt đồ, xét đồ của bị cáo Hằng. Một nhân chứng đã trả lời như vậy sau khi Ls hỏi.

Trong phần đối đáp, các Ls đưa ra nhiều chứng cứ cho thấy, Hồ sơ trong vụ việc này có dấu hiệu sai lệch Hồ sơ, như sự sắp đặt các lời khai của các nhân chứng mà là công an, công an giao thông; Cơ quan điều tra có dấu hiệu sắp đặt Hồ sơ, chế biến Hồ sơ mang tính chất bất lợi cho các bị cáo; Sai phạm rất nhiều trong thủ tục tiến hành tố tụng như không triệu tập người làm chứng, không đối chất, không làm rõ các tình tiết mà bị cáo khai ra, ví dụ như khai ra những người đánh đập các bị cáo tại hiện trường ngày 11.02; Sự việc tố cáo cơ quan điều tra đánh đập, ép cung. Có những chứng cứ rõ ràng. Rồi bà Bùi Thị Minh Hằng tố cáo các cơ quan điều tra của huyện Lấp Vò có hành vi đánh bà trong hiện trường ngày 11.02. Bà làm nhiều đơn tố cáo khiếu nại và cho đến khi phiên tòa diễn ra mà vẫn chưa có sự trả lời của một cơ quan tiến hành tố tụng nào. Như vậy đã vi phạm nghiêm trọng [Luật tiến hành tố tụng].

Thứ hai, các Ls đã kiến nghị phải xem xét các vi phạm tố tụng của các cơ quan điều tra trong quá trình bảo đảm quyền bào chữa của bị can, bị cáo, và nhờ người khác bào chữa cho bị can bị cáo, cũng như quyền thực hiện của các Ls không được đảm bảo bởi vì các Ls không nhận được kết luận điều tra của cơ quan điều tra, nhưng mọi sự vẫn rơi vào yên lặng. HĐXX cho các Ls tranh luận một cách rất thoải mái, nhưng cuối cùng các ý kiến của các Ls không được xem xét. Cho nên bản án đưa ra rất bức xúc và bất ngờ.

Huyền Trang, VRNs: Vậy thưa Ls, phản ứng của bà Bùi Hằng, cô Thúy Quỳnh và ông Văn Minh với kết quả của tòa tuyên ra sao? Và ông bình  luận như thế nào về kết quả bản án này ạ?

Ls Trần Thu Nam: Kết quả bản án làm cho các Ls rất bất ngờ. Phản ứng của bà Bùi Hằng rất bình tĩnh, điềm đạm, nở một nụ cười trên môi. Sau khi kết thúc phiên tòa, bà Bùi Hằng hát một bài hát khi đi từ vành móng ngựa ra xe tù. Cô Thúy Quỳnh im lặng và tỏ ra sự bình tĩnh, đón nhận kết quả đó. Còn anh Văn Minh nói với vợ rằng, không có vấn đề gì cả, 2 năm 6 tháng nhanh thôi. Sự thật là một bản án nhục nhã nhưng người ta có thể chấp nhận được. Bên cạnh đó, chắc chắn ba người sẽ kháng cáo. Phiên tòa chưa dừng lại ở phiên sơ thẩm mà sẽ còn diễn ra ở phiên tòa phúc thẩm.

Huyền Trang, VRNs: Thưa Ls, vào lúc 13 giờ 30 ngày 26.08, phiên tòa tái tục thì Tòa án cũng chỉ cho triệu tập 2/17 nhân chứng (bà Thùy Trang và ông Thịnh) vào tham dự phiên tòa. Việc này ảnh hưởng như thế nào đến phần xét xử và phần tranh luận của Tòa án ạ? Những nhân chứng này có được mời phát biểu tại tòa không? Và họ đã nói gì?

Ls Trần Thu Nam: Có ba nhân chứng được tham dự phiên tòa. Ban đầu chỉ có hai nhân chứng là vợ của anh Văn Minh là bà Diễm Thúy và cô Thùy Trang. Sau đó, anh Thịnh được vào tham dự phiên tòa. Ba nhân chứng này được tòa hỏi về sự việc và họ trình bày diễn biến sự việc cũng giống như ba bị cáo là không gây rối trật tự, có những người khác đánh đập họ và ngăn chặn họ. Thế nhưng, tất cả những lời khai của các nhân chứng có lợi cho bị cáo không được xem xét, không được nhắc đến trong bản án. Cũng như ngay từ ban đầu không được nhắc đến trong kết luận điều tra và trong bản cáo trạng của Viện kiểm sát.

Huyền Trang, VRNs: Thưa Ls, việc Tòa án gửi giấy triệu tập cho 10 nhân chứng nhưng chỉ hai người vào tham dự là bà Diễm Thúy và cô Thùy Trang, sau đó là ông Thịnh không có giấy triệu tập lại được vào tham dự phiên tòa vào khoảng hơn 10 giờ sáng ngày 26.08, còn các nhân chứng khác không được tham dự phiên tòa, theo Luật sư thì hành vi vi phạm Luật Tố Tụng Hình Sự, bất chấp cả đề nghị của Ls, thì mang ý nghĩa gì ạ?

Ls Trần Thu Nam: Nó mang ý nghĩa là một phiên tòa không công bằng. Nói một cách đơn giản là một phiên tòa có một bản án không công bằng.

Huyền Trang, VRNs: Thưa Ls, xin ông có thể tóm tắt nội dung vụ án bà Bùi Hằng, cô Thúy Quỳnh vào ông Văn Minh là như thế nào ạ?

Ls Trần Thu Nam: Theo lời khai của những người đi cùng với Đoàn, gồm có 21 người đi từ An Giang sang huyện Lấp Vò để đến nhà ông Nguyễn Bắc Truyển thì khi đi đến đoạn đường [nông thôn liên xã thuộc khu vực cầu Nông Trại, xã Mỹ An Hưng, huyện Lấp Vò, tỉnh Đồng Tháp], mọi người [bị cáo và các nhân chứng] khai rằng, đã gặp một nhóm người không mặc sắc phục lao ra, ngăn chặn, cướp điện thoại, đánh đập những người đi cùng với Đoàn. Sau đó, công an đến quay phim, chụp ảnh và bắt tất cả những người này về công an huyện. [Tại đó công an] lập biên bản, thả 18 người và bắt giữ 3 người. Sau đó, họ [công an] khởi tố vụ án và bị can, điều tra về việc phạm tội “gây rối trật tự công cộng”.

Huyền Trang, VRNs: Xin chân thành cám ơn Ls Trần Thu Nam

Trong phiên tòa sơ thẩm ngày 26.08, bà Bùi Thị Minh Hằng bị kết án 3 năm tù giam, ông Nguyễn Văn Minh bị kết án 2 năm 6 tháng tù giam và cô Nguyễn Thị Thúy Quỳnh bị kết án 2 năm tù giam với tội danh “gây rối trật tự công cộng”theo Điều 245, Bộ Luật hình sự, tại tòa án nhân Dân tỉnh Đồng Tháp.

Được biết, Trong vụ án của bà Bùi Hằng có 17 nhân chứng quan trọng (thực tế là 18 nhân chứng nhưng ông Huỳnh Anh Trí – một trong những nhân chứng đã qua đời) nhưng chỉ có 10/ 17 nhân chứng nhận được giấy triệu tập.

Huyền Trang, VRNs