Phim ca ngợi Tướng Giáp hủy chiếu ‘vì ế’

Phim ca ngợi Tướng Giáp hủy chiếu ‘vì ế’

Thứ sáu, 19 tháng 9, 2014

Poster phim ‘Sống cùng lịch sử’

Một bộ phim được thực hiện để ca ngợi chiến thắng Điện Biên Phủ và Đại tướng Võ Nguyên Giáp được nhà nước Việt Nam đầu tư đến 21 tỷ đồng đã phải ngưng chiếu vì không bán được vé.

Bộ phim ‘Sống cùng lịch sử’ của đạo diễn Nguyễn Thanh Vân có nội dung nói về ba thanh niên trẻ tình cờ ‘mơ thấy’ mình hóa thân thành những công binh kéo pháo, đào hầm của quân đội Bắc Việt trong cuộc chiến 56 ngày đêm, theo báo điện tử VnExpress.

Tuy nhiên, tại Hà Nội, hai rạp phim duy nhất công chiếu phim này từ hôm 2/9 là Trung tâm Chiếu phim Quốc gia và rạp Kim Đồng đã phải hủy các buổi chiếu vì “số lượng khán giả tới xem chỉ từ 2 đến 3 người”, báo này cho biết thêm.

Trong một bài viết hồi tháng 6, báo Nhân Dân cho biết ‘Sống cùng lịch sử’ có đoàn làm phim thường trực 92 người, lúc cao điểm lên đến gần 300 người, được quay tại Hòa Bình, bản Then, dãy núi Tà Phì Láng, Phìn Hồ, và các địa điểm lịch sử khác ở thành phố Điện Biên.

Bộ phim có những cảnh tái hiện lại “những cái chết xả thân anh dũng của Phan Đình Giót, Tô Vĩnh Diện, Bế Văn Đàn” dù không nêu rõ tên các nhân vật này, báo này cho biết.

Cũng theo Nhân Dân, trong phim còn có cảnh “ba bạn trẻ hòa vào dòng người xếp hàng đi qua quảng trường Lăng Bác để đến ngôi nhà 30 Hoàng Diệu viếng Đại tướng Võ Nguyên Giáp.

Báo này cho biết cảnh viếng tướng Giáp là “một cảnh quay thực tế” hôm 10/10 năm ngoái và “toàn bộ các cảnh khóc là diễn viên khóc thật sự, nhập vai đến mức quên mình đang diễn”.

Nguyên nhân thất bại?

“Chúng ta nên cảm thấy tức giận, bởi 21 tỷ đồng ấy là thuế của chính chúng ta và sẽ không bao giờ được thu hồi lại”

Ốc Bươu Vàng, BBC Vietnamese Facebook

VnExpress hôm 19/9 dẫn lời đạo diễn Nguyễn Thanh Vân cho biết nhóm làm phim của ông đã liên lạc với các rạp nhà nước và tư nhân, nhưng “không phải rạp tư nhân nào cũng đồng ý” trình chiếu bộ phim do e ngại về “bài toán kinh doanh”.

Ông cũng cho biết đợt chiếu vừa qua là để mừng lễ 2/9 chứ không phải phát hành quy mô toàn quốc.

Bên cạnh đó, VnExpress cũng cho biết đại diện của một số nhà phát hành và hệ thống rạp lớn tại Hà Nội và TP HCM đều khẳng định không nhận được bất kỳ lời đề nghị hợp tác phát hành, quảng bá hay đề xuất trình chiếu nào từ phía đoàn phim của đạo diễn Thanh Vân.

Trang Facebook quảng bá bộ phim tính đến ngày 19/9 chỉ có 102 lượt thích (likes).

Trong phần bình luận trên các báo mạng lớn trong nước, nhiều độc giả nói họ không được biết về bộ phim này cho đến khi tin về quyết định hủy chiếu được loan tải.

Tuy nhiên, nhiều ý kiến trên mạng xã hội cũng nêu những lý do khác khiến họ không tiếp đón bộ phim theo như mong đợi của nhà sản xuất.

Bình luận được nhiều lượt thích nhất của độc giả nick Louis H-Navy trên trang Facebook của VnExpress viết:

“Người ta đâu có làm phim, người ta chỉ cố rút được càng nhiều tiền thuế càng tốt. Sau đó Đảng và Nhà Nước rút kinh nghiệm, Quốc Hội phê và tự phê, sau cùng dân ta tự hào đang sống trong thiên đường Xã hội Chủ nghĩa! Thế thôi.”

Một nick với tên Bảo Minh chia sẻ trên Facebook: “Vấn đề không nằm ở chỗ phim nhà nước hay tư nhân sản xuất mà là: làm phim về lịch sử nếu ko trung thực với lịch sử thì sẽ tiếp tục thất bại và khán giả hờ hững.”

Nick Facebook Đào Tuấn thì viết: “21 tỷ đồng tiền ông cụ được dùng để làm phim “Sống cùng lịch sử”, và đây là tiền thuế của dân … Cả một tuần không một người dân nào đến mua dù chỉ một vé”.

Hungary hạ bệ tượng Các Mác

Hungary hạ bệ tượng Các Mác

Thanh Hà

media

Tượng Các Mác đại học Corvinus-Budapest.DR

Tồn tại được 25 năm sau ngày chủ nghĩa cộng sản sụp đổ, bức tượng nổi tiếng của nhà tư tưởng Các Mác tại khuôn viên đại học Corvinus -thủ đô Budapest bị cho vào quên lãng.

Tuần trước, chính phủ của thủ tướng Orban ra lệnh hạ bệ bức tượng của nhà cách mạng nổi tiếng Các Mác. Đó là một bức tượng đồng, cao 4 thước, đã trở nên quá quen thuộc với người dân Budapest từ hơn nửa thế kỷ qua. Tác phẩm này được coi là một trong những bức tượng cuối cùng của Mác trên thế giới.

Đối với viện trưởng của đại học Corvinus tháo gỡ bức tượng của cha để chủ nghĩa cộng sản là một hình thức để khẳng định thêm bản sắc của trường. Thực ra trường Corvinus trước năm 1990 từng mang tên nhà bác học người Đức này. Ngày nay đại học ở thủ đô Budapest không phải là thành trì của những phần tử vẫn ngưỡng mộ Mác hay là nơi tập hợp của những người “hoài cổ” nuối tiếc thời kỳ vàng son dưới chế độ cộng sản. Dù vây rất  nhiều sinh viên được hỏi lấy làm tiếc là bức tượng đồng nổi tiếng nói trên bị hạ bệ.

Hình dáng một nhà bác học ngồi suy tư ngự tọa ngay giữa sảnh chính của trường đại học, một tay cầm cuốn sách dày, có thể là cuốn « Tư bản» như đã ăn sâu vào ký ức của biết bao nhiêu thế hệ sinh viên Hungary. Hàng năm vào mùa khai trường những sinh viên mới đều chụp hình lưu niệm dưới chân Các Mác.Học xong, trước khi rời nhà trường, họ cũng đến chia tay với bác Mác.

Đối với những thế hệ trẻ không bị bức màn sắt ám ảnh, thì bức tượng của nhà cách mạng người Đức này đơn giản là một điểm hẹn lý tưởng của giới sinh viên trong trường.

Việc chính quyền của thủ tướng Orban ra lệnh hạ bệ tượng Các Mác gây xôn xao trong dư luận Hungary. Một số nhà trí thức tại Budapest cho rằng ông Viktor Orban muốn « xóa toàn bộ quá khứ cộng sản » của Hungary để chứng tỏ rằng đất nước ông đang thực hiện một « cuộc cách mạng theo hướng dân chủ tự do ».

Nhà sử học Andra Mink thuộc đại học Trung Âu Budapest thậm chí còn cho rằng ông Orban đang theo gót Putin : tất cả những chương trình sửa đổi hiến pháp, các đạo luật do ông ban hành có khuynh hướng bóp nghẹt tự do báo chí, chà đạp quyền tự do cá nhân. Thậm chí theo giới phân tích luật pháp do nội các của thủ tướng Hungary soạn ra phần lớn là để thâu tóm các quyền lợi kinh tế. Từ mùa xuân năm nay nhiều tổ chức phi chính phủ trong tầm ngắm của cảnh sát Hung. Nói cách khác dù là thành viên Liên Hiệp Châu Âu, nhưng nước Hungary của thủ tướng Viktor Orban lại rất gần gũi với nước Nga của ông Vladimir Putin.

Quan tòa ‘ăn tạp’ đòi hối lộ ngay giữa công đường

Quan tòa ‘ăn tạp’ đòi hối lộ ngay giữa công đường

September 17, 2014

Nguoi-viet.com

THANH HÓA (NV) – Giữa thanh thiên bạch nhật, chánh án, thẩm phán và thư ký tòa án huyện Triệu Sơn, Thanh Hóa đã “hùa nhau làm tiền” bị can.

Trụ sở tòa án Triệu Sơn, nơi quan tòa nổi tiếng đòi ăn hối lộ. (Hình: báo Lao Ðộng)

Toàn bộ cảnh “làm tiền” của một số quan tòa, thuộc tòa án huyện Triệu Sơn, Thanh Hóa đã được ghi âm lại đầy đủ. Theo báo Lao Ðộng, tháng 7 năm 2014, cảnh sát điều tra huyện Triệu Sơn có kết luận điều tra ông Nguyễn Bá Quý, nguyên chủ tịch CSVN xã Tiến Nông phạm tội cưỡng đoạt tài sản.

Ông Quý cho rằng mình bị kết tội oan vì các đội tượng đã bày mưu tính kế đưa ông vào bẫy, nên đã thuê luật sư bào chữa.

Theo kế hoạch, đầu tháng 9 năm 2014 sẽ đem vụ án ra xét xử. Trước khi xét xử, ông Quý nhờ bà Nguyễn Thị Niên, kiểm sát viên Viện Kiểm Sát huyện Triệu Sơn giúp đỡ để… chạy án. Thế là một cảnh “làm tiền” trắng trợn diễn ra ngay tại tòa án huyện Triệu Sơn. Chánh án Lê Ngọc Hiệp trắng trợn đặt vấn đề phải đưa tiền mới giúp.

Khi ông Quý đặt vấn đề đưa 10 triệu đồng (khoảng $470 USD) nhờ ông Hiệp giúp, ông Hiệp không nhận mà bảo cầm sang phòng thẩm phán Lê Thị Thu: “Cứ cầm sang chỗ con Thu đi, tao sẽ điện cho nó, tao điện luôn này, con Thu ở phòng số 2.”

Ông Quý hỏi 10 triệu đã được chưa hay phải thêm, chánh án Hiệp nói, “Một nấy chưa đủ đi tỉnh.” Lúc này ông Quý nói ở đây ông có 15 triệu, ông Hiệp bảo cứ mang sang cho bà Thu 10 triệu rồi sang đây.

Tại phòng làm việc của thẩm phán Lê Thị Thu, bà Thu cho biết do ông Quý: “Vì anh là người nhà của cô Niên, là người trong ngành, trong cơ quan nên bọn em mới giúp, vì tình cảm bọn em mới làm, còn là dân thì… bọn em sẽ làm theo quy định của pháp luật.”

Bà Thu cũng bảo bà Niên “nói với Viện kiểm sát đồng ý thì bên đây mới dám làm.” Ông Quý đưa 10 triệu cho bà Thu, bà không nhận mà hướng dẫn ông Quý gặp ông Lê Sỹ Thuần, thư ký tòa án. Một cuộc ngã giá đã diễn ra trong phòng thư ký tòa án huyện Triệu Sơn. Ngay từ đầu, ông Thuần lớn tiếng: “Cái tiền thuê luật sư sao không để lên đây mà phải đi chỗ mô cho khổ ra.”

Khi ông Quý đưa tiền, ông Thuần hỏi “tổng đưa sang tòa nhiều không?” và khi biết chỉ có 10 triệu đồng, ông Thuần xẵng, “Anh cứ cầm 10 triệu xuống dưới tỉnh lo việc đi, còn anh là người nhà chị Niên thì anh em trên đây được đồng mô quý đồng đó. Anh là Khoản 2 trong tội cưỡng đoạt thì ai mà lo được. Chỉ cần ai đó ở dưới tĩnh điện về thì sẽ lo được.”

Sau khi nhận 10 triệu đồng, ông Thuần hỏi ông Quý, “Tất cả bên đây chỉ có nấy đây hay đưa nữa?” ông Quý cho biết sẽ đưa thêm, ông Thuần kết luận, “Anh vứt xuống tỉnh 20 cái, lo đây 10 cái, tổng bên đây 30 cái, được lòng trước khỏi mất lòng sau, chính xác 100%. Còn nếu anh không tin tôi thì anh cứ đi hỏi nơi khác, nhưng khi anh quay lại phải nâng lên một ít nữa, tính tôi rất thật….” Ông Quý xin xuống 20 triệu thì ông Thuần không đồng ý.

Ngày 15 tháng 9, 2014, trao đổi với báo Lao Ðộng tại phòng làm việc, chánh án Lê Ngọc Hiệp xác nhận toàn bộ nội dung trong các file ghi âm trên là sự thật.

Ông Hiệp cho rằng đó là “tai nạn nghề nghiệp và rất ân hận, đau khổ với việc đã xảy ra. Cũng chỉ vì tình cảm, muốn giúp đỡ người nhà đồng nghiệp mà nên cơ sự này.” Ðồng thời biện minh, “Không ngờ Thuần lại có cách hành sử vi phạm pháp luật đến thế, nó lại còn đòi thêm tiền người ta nữa chứ.”

Sau khi sự việc bị tố giác, ông Thuần đã mang số tiền 10 triệu đồng trên đưa cho bà Niên, rồi mang đến công an huyện Triệu Sơn nộp lại số tiền nhưng không nơi nào nhận. Thậm chí “Thuần đã nhiều lần đề nghị gặp, trả lại số tiền cho ông Quý nhưng không được. Giờ số tiền trên vẫn để nguyên trong bọc và anh Thuần đang giữ.” Ông Hiệp xác nhận.

Ông Quý khẳng định, “Ông Thuần nhắn tin mong tôi nhận lại số tiền, rút đơn tố cáo rồi hết bao nhiêu sẽ đưa thêm.”

Luật Sư Lê Quốc Hiền cho hay, “Hành vi của các quan chức tòa án huyện Triệu Sơn đã phạm tội tham nhũng, nhận hối lộ theo Bộ Luật Hình Sự CSVN.”

Ngay sáng ngày 17 tháng 9, 2014, Chánh Án Tòa Án Tối Cao CSVN, đã kết hợp với các nơi có trách nhiệm của tỉnh Thanh Hóa xác minh những thông tin. Ðồng thời chỉ đạo chánh án tỉnh Thanh Hóa ban hành ngay quyết định tạm đình chỉ công tác các quan chức có liên quan để phục vụ điều tra.

Việc xét xử vụ án ông Nguyễn Bá Quý phạm tôi cưỡng đoạt tài sản đã bị tạm đình chỉ và chưa có lịch cho việc xét xử vụ án trên. (Tr.N)

Mẹ tôi trong Cải cách ruộng đất

Mẹ tôi trong Cải cách ruộng đất

Trần Mạnh Hảo (Danlambao) – Năm cải cách ruộng đất ở làng tôi sau tết 1956-1957, là đợt long trời lở đất cuối cùng của cuộc tắm máu, trời rất rét, nạn rận chấy hành hạ dân chúng khủng khiếp hơn bao giờ, có nguy cơ chết vì rận chấy nhiều hơn là chết vì đảng bác xử bắn oan, (xử bắn, đấu tố toàn người tốt, người nghèo bị quy oan do số phần trăm đảng đội áp đặt lên từng làng từng xã). Nếu không có nạn rận chấy năm đau thương khốn khổ tột cùng ấy, có lẽ ba mẹ con tôi đã chết đói (bố tôi đang bị đảng – đội bắt giam tội địa chủ) vì không có hạt gạo nào để nấu cháo…

Các bạn biết tôi hành nghề gì để cứu đói cả nhà trong khi mới chỉ 10 tuổi đầu? Tôi làm nghề bắt rận thuê cho các gia đình cán bộ và gia đình ông bà ông nông dân bần cố vừa được chia của từ gia đình phú nông địa chủ. Chẳng là khi đi qua nhà đứa bạn gái cùng học vỡ lòng – con ông đội trưởng xóm tôi, thấy nó đang ngồi bắt rận, nó hét lên sợ hãi vì rận bám đầy quần áo nhà nó. Thấy tôi đi qua, nó bảo: thằng con địa chủ Hiền kia, mày vào bắt rận giúp tao, tao bảo bố tao cho mày bò gạo về ăn cho khỏi chết đói…

Tôi hăng tiết, bắt rận giúp nó nhanh hơn khỉ, bắt được con nào cũng cho vào miệng cắn cái bép, khiến môi tôi đỏ như ăn trầu. Tôi bắt một buổi sáng hết sạch rận trong đống áo quần hôi như cú của con gái nhà ông cán bộ… Gia đình ông trưởng xóm cho tôi đúng một bò gạo vì công bắt rận tài ba. Tôi mơ ước làm giàu bằng nghề bắt rận. Cầm tí gạo gói trong lá khoai ngứa, đi qua nhà thờ, tôi quỳ xuống làm dấu thánh giá xin với Chúa và Đức Mẹ rằng: con cám ơn Chúa và mẹ Maria, con xin Chúa ban cho làng con, xã con, tỉnh con, nước con mãi mãi tràn ngập rận chấy để con làm giàu bằng nghề bắt rận thuê. Cứ như vậy, thiên tài bắt rận thuê của tôi vang lừng thôn xóm. Ngày nào tôi cũng kiếm được gạo, một hay hai bò (bơ, lon) gạo về nấu cháo cho mẹ và hai em ăn khỏi chết đói…

Hôm đó khoảng gần 12 giờ trưa tôi về nhà sau khi đã được trả công gần hai lon gạo vì bắt rận thuê cho hai gia đình cán bộ thôn thì nghe nhà tôi có biến. Đám người bần cố nông quá đông đúc kéo đến nhà tôi dỡ nhà, dỡ bếp bởi họ được đội cải cách chia cho mọi tài sản trong nhà tôi từ cái thìa cái đũa đến cái bát, cái mân, cái nồi con dao cái thớt…

Tôi khiếp đảm thấy mẹ tôi vừa khóc vừa chửi bọn chúng và hai tay cầm hai con dao bầu nhọn hoắt đang xông vào đâm ông Xoan, ông Chúc (hai ông bần cố nông này được chia cái nhà chính của ông nội tôi đã di cư để lại), hai ông tí chết vì hai nhát dao đâm sẩy của mẹ tôi. Hình như mẹ tôi điên rồi, vừa chửi vừa quyết sống mái với bọn đến dỡ nhà cướp của. Mẹ tôi vừa khóc vừa dứ dứ hai con dao quyết lao vào đâm bọn dỡ nhà, khiến một tên vừa leo lên mái sợ quá đã ngã xuống gãy chân. May mà có mấy người bà con hàng xóm đến hỗ trợ mẹ tôi. Tôi bỏ gói gạo trong lá khoai xuống đất, hai tay cầm hai cục gạch đứng bên mẹ nói: tao thề chết bảo vệ mẹ tao, chúng mày ác Chúa phạt liền đó, thấy chưa, ngã xuống đất gãy chân kìa… Mẹ tôi lên cơn rồi, bà quyết sống chết bảo vệ căn nhà chính mà không đủ sức bảo vệ cái bếp đang bị mấy người bần cố nông khác dỡ mất, phá cướp sạch rồi…

Mẹ tôi vừa khóc vừa múa dao kể rằng: bớ bọn ác nhân kia, bố chồng tao đêm nào cũng đi cất vó, ngày nào cũng ra đồng cày bừa với ông Mục cày thuê cho hai mẫu ruộng sao địa chủ được. Chúng mày cứ xông vào cướp, xông vào dỡ nhà đi, tao sẽ đâm chết hết chúng mày rồi có bị Hồ chủ tịch cắt lưỡi, xẻo vú cũng cam lòng… Nào thằng kia, con kia, leo lên mái nhà thử coi, tao đâm chết ngay thằng Xoan, thằng Chúc liền này…

Lão Xoan, lão Chúc gọi dân quân đến với súng ống lên đạn cạch cạch nghe chết khiếp… Tôi nghĩ phen này chúng nó bắn mẹ mình rồi, hai tay tôi vẫn cầm hai cục gạch chạy đến đứng trước bụng mẹ. May mà có ông Bính bí thư làng (người chuyên làm nghề ăn trộm ăn cắp) đến kịp nói nhỏ vào tai lão Thảnh đội trưởng đội dân quân một lúc thì đội dân quân du kích rút đi… Sau này mới biết ông Bính (người từng mê mẹ tôi khi mẹ chưa lấy bố tôi) nói với dân quân rằng: “Nhà thằng Ký Sinh (ông nội tôi đã di cư) và con là thằng Hiền chồng con điên kia đã nằm trong danh sách sửa sai xuống thành phần…”

Lão Xoan lão Chúc hai tên bần cố nông chuyên ăn trộm thấy tình thế không thể dỡ nhà mang đi được vì sợ con mẹ điên cầm dao đang quyết đâm chúng nếu không có mấy bà con giữ tay can gián, bèn lủi mất… Mẹ tôi gục xuống đống gạch vụn của căn bếp ba gian vừa bị chúng cướp phá dỡ mang đi từ hòn gạch, khóc rồi ngất luôn, không còn thời gian đâu ra ngăn bà Y đang phá cổng nhà tôi lấy gạch…

Chiều đó, mẹ tôi vẫn phải ra đồng bắt cá về cho ba đứa con ăn với cháo do thằng Hảo bắt rận thuê mà có được tí gạo. Khi mẹ về, giỏ cá đã mất, vì bị bọn ông bà ông nông dân chăn trâu cướp mất giỏ cá, lại bị chúng dùng roi trâu quất lên mặt mẹ ba con lươn đỏ như máu bởi mẹ quên khoanh tay cúi chào, bọn trẻ trâu đang cưỡi trâu trên đường theo quy định của đảng – bác – đội rằng: con vợ địa chủ Hiền, con dâu địa chủ đại gian đại ác Ký Sinh đã theo giặc vào Nam kính chào kính lạy ông bà ông nông dân cưỡi trâu ạ…

Chuyện về mẹ tôi còn dài, viết một cuốn tiểu thuyết về bà cũng không hết, kỳ sau xin kể tiếp…

Sài Gòn 14 – 9 – 2014

Trần Mạnh Hảo

danlambaovn.blogspot.com

Bé gái 4 tuổi bị bạo hành đến ‘biến dạng’

Bé gái 4 tuổi bị bạo hành đến ‘biến dạng’

September 14, 2014

Nguoi-viet.com

BÌNH DƯƠNG 14-9 (NV) – Một bé gái 4 tuổi bị cha mẹ đánh đập trừng phạt sưng húp cả mặt đến không mở được mắt và ngất xỉu, đã được lối xóm đưa đi cấp cứu ở bệnh viện.

Bé Ngân bị cha mẹ bạo hành đang được điều trị tại bệnh viện đa khoa tỉnh Bình Dương – (Hình: Tuổi Trẻ)

Nhiều báo cho hay bé gái Đỗ Thị Kim Ngân (ngụ P.Bình An, thị xã Dĩ An, Bình Dương) không có cha mẹ hay người thân chăm sóc vì cha mẹ của bé đã bị công an tạm giữ.

VNExpress cho hay “khoảng 4 giờ 30 chiều ngày 12 Tháng Chín, người dân ở dãy trọ thuộc khu phố Nội Hoá 2, phường Bình An, nghe tiếng gào khóc khàn đặc của bé Đỗ Thị Kim Ngân nhiều giờ cùng với tiếng la hét của vợ chồng ông Đỗ Trọng Minh và Nguyễn Thị Thùy Trang. Khi nhiều người xông vào phòng trọ C3 thì bé gái bị trói nằm ngất lịm dưới sàn với gương mặt sưng húp, biến dạng, kiến bu đầy người.”

Nguồn tin cho biết một số người đưa bé Ngân đến bệnh viện Đa Khoa Dĩ An, vài người khác giữ vợ chồng Minh lại rồi báo công an. Một số người thấy tình trạng bé Ngân như thế nên định xông vào đánh ông Minh bị công an ngăn lại.

Bé Ngân sau khi được cho thở oxy và sơ cứu khoảng nửa giờ, bệnh viện Dĩ An đã cho chuyến lên cấp cứu ở bệnh viện đa khoa tỉnh Bình Dương. Sau một ngày được cứu chữa, tin cho hay  sức khoẻ bé Ngân hiện đã tạm ổn. Tuy nhiên, những vết sưng tấy, bầm tím vẫn còn nguyên trên khuôn mặt cháu, nhất là đôi mắt vẫn chưa thể mở lớn.

Chị Trần Thị Quế Nhàn (22 tuổi), người đã chăm sóc bé Ngân từ lúc đưa đi cấp cứu, kể trên VNExpress rằng khi tỉnh lại bé gái luôn tỏ ra hoảng loạn. “Ba đánh và trói con bằng dây điện”, bé gái nói giọng yếu ớt.

Theo người dân tại khu trọ, vợ chồng ông Minh đến thuê phòng khoảng một tháng trước. Ông Minh  làm bảo vệ ở một công ty nhưng hiện đã nghỉ việc. “Có lần bé Ngân ra ngoài chơi, những người trong khu nhà trọ thấy người cháu nhiều vết bầm tím nên thương tình cho bánh ăn. Minh nhìn thấy liền quát mắng, cầm roi tre đánh thẳng vào miệng bé gái, chảy máu”, VNExpress nói.

“Còn những lần khác, cứ đánh con bé là vợ chồng nó đóng chặt các cửa lại. Chúng tôi chỉ nghe được tiếng khóc xé lòng của con bé, tiếng la hét, chửi bới và hăm doạ ‘mày còn khóc tao đánh chết’ của Minh”, một phụ nữ cho biết.

VNExpress nói, tại cơ quan công an, “Minh và Trang không thừa nhận đã đánh bé Ngân mà cho đó là cách dạy con. Cặp vợ chồng này không đưa ra bất kỳ giấy tờ chứng minh mối quan hệ huyết thống với bé gái”.

Theo báo Thanh Niên, ông Đỗ Trọng Minh (27 tuổi) khai với Công an là “khoảng 20 giờ ngày 10 Tháng Chín, cháu Ngân nghịch phá bếp gas trong phòng trọ. Thấy vậy, Trang la mắng, rồi dùng thanh que tre đánh nhiều nhát vào mông và hai tay cháu Ngân.”

Sau đó, “Trang tiếp tục bắt phạt cháu Ngân ngồi quỳ dưới nền nhà. Lúc này, Minh đang ở trên gác xép nhà trọ nghe thấy Trang la mắng, Minh chạy xuống dùng tay đấm, đánh vào đầu, mặt cháu Ngân. Sau khi đánh cháu Ngân, Minh dùng bọc ni lông trói tay của cháu lại khoảng hơn 1 giờ sau mới cởi trói và tiếp tục bắt cháu Ngân quỳ trên sàn nhà.”

Tờ Thanh Niên nói đến rạng sáng 11 Tháng Chín, mặc dù biết cháu Ngân bị thương, bầm tím mặt mũi nhưng vợ chồng Minh, Trang vẫn không đưa cháu đi bệnh viện. (TN)

Ca sĩ Giang Tử qua đời, thọ 70 tuổi

Ca sĩ Giang Tử qua đời, thọ 70 tuổi
September 16, 2014

Nguoi-viet.com
Ðức Tuấn/Người Việt

HOUSTON, Texas (NV)Ca sĩ Giang Tử vừa qua đời lúc 3 giờ 35 phút, giờ địa phương, tại bệnh viện LBJ Houston, Texas, hôm Thứ Ba, hưởng thọ 70 tuổi, cô Trang Nguyễn, con gái người quá cố xác nhận với nhật báo Người Việt.

Giang Tử trong ca khúc Kẻ Ở Miền Xa. (Hình: Chụp từ video của Trung Tâm Thúy Nga)

Ca sĩ Giang Tử, tên thật Nguyễn Văn Giang, sanh ngày 1 Tháng Hai, 1944 tại Hải Phòng.

Sở dĩ ông có nghệ danh là Giang Tử, vì con người ông không muốn ngồi yên một chỗ.

Ông thích đi lang bạt khắp nơi, vì vậy, từ cụm từ “Giang hồ, lãng tử” ông lấy chữ đầu “Giang” là tên thật của ông, ráp nối với chữ cuối là chữ “Tử,” thành nghệ danh “Giang Tử.”

Hai tuần trước, ca sĩ Phương Hồng Quế kể với nhật báo Người Việt rằng, “Sau khi mổ cổ họng vì bị ung thư, bác sĩ cấm anh hát liền, nhưng vì yêu nghề, yêu khán giả quá, nên anh vẫn cố gắng đi hát, đến nỗi bệnh trở nặng, không thể nói chuyện nhiều hay hát hò được nữa.”

Hôm Chủ Nhật, MC Trần Quốc Bảo cho biết, vi trùng ung thư đã lan sang gan của ca sĩ Giang Tử, còn ca sĩ Phương Hồng Quế kể gia đình ông cho biết vi trùng đã chạy vào xương, nhưng vì không muốn ông buồn nên giấu kín.

Ca sĩ Giang Tử bắt đầu sự nghiệp ca hát rất sớm, từ những năm cuối thập niên 1950.

Năm 1963, ông gia nhập quân ngũ, công tác tại Cục Tâm Lý Chiến QLVNCH.

Ông sang Hoa Kỳ lần đầu tiên thăm con gái năm 2007, mãi đến năm 2011, ông chính thức định cư ở Texas.

Những ca khúc gắn liền tên tuổi của ca sĩ Giang Tử là Kẻ Ở Miền Xa, Trăng Tàn Trên Phố, Lời Ðắng Cho Cuộc Tình, Yêu Người Như Thế Ðó…

Rau quả từ Trung Quốc, đụng đâu cũng độc

Rau quả từ Trung Quốc, đụng đâu cũng độc
September 15, 2014

Nguoi-viet.com
VIỆT NAM ( NV) – Mỗi ngày cả ngàn tấn rau quả Trung Quốc được nhập vào Việt Nam với khoảng 2,000 hóa chất bảo vệ thực vật, bảo quản rau quả được sử dụng, song Việt Nam chỉ định danh được chưa tới 1/3 “chất lạ” trong số đó.

Nhiều loại trái cây Trung Quốc tại Việt Nam bên ngoài tươi bóng, bên trong mốc xanh. (Hình: báo Người Lao Ðộng)

Theo báo Người Lao Ðộng, bà Bùi Kim Oanh, quận Hoàng Mai, thành phố Hà Nội mua 2 kg táo Trung Quốc, khi bổ ra thì hạt đã mốc xanh hoặc mục thối, trong khi vỏ ngoài vẫn trơn láng, ruột giòn tươi.

Quả lê để 5 tháng nhưng chỉ hơi héo mà ông Phạm Xuân Ðà, viện trưởng Viện Kiểm Nghiệm An Toàn Vệ Sinh Thực Phẩm Quốc Gia, công bố mới đây khiến dư luận càng thêm lo ngại về các chất độc hại trong trái cây Trung Quốc.

Tuy nhiên, điều đáng lo ngại nhất theo ông Ðà là để kiểm nghiệm xác định quả lê chứa chất gì mà có thể tươi lâu như vậy lại không hề dễ dàng.

Nhà cầm quyền Việt Nam đã nhiều lần lấy mẫu để kiểm tra nhưng không phát hiện gì bất thường vì không đủ phương tiện và căn cứ để đọc tên hóa chất ấy.

Trong khi đó, hiện nay có đến 2,000 hóa chất bảo vệ thực vật, bảo quản rau quả được sử dụng, song phòng thí nghiệm của Viện Kiểm Nghiệm Quốc Gia Về An Toàn và Vệ Sinh Thực Phẩm Việt Nam chỉ có chất thử và phương pháp định danh được khoảng 600 loại bằng máy sắc ký lỏng khối phổ hiện đại, mỗi lần quét có thể được 300-400 chất.

“Tuy nhiên, đây chỉ là những chất có trong danh mục cần kiểm soát. Còn nếu rau quả được tẩm các chất mới, chất lạ để bảo quản thì rất khó phát hiện. Bởi lẽ, về nguyên tắc thì phải có chất chuẩn mới định danh được chất bảo quản.”

Mặc khác, nếu không thống nhất về chất thử và phương pháp thử, kết quả sẽ không chính xác. Không định danh được “chất lạ” đó là gì thì sẽ không biết được nguy cơ khi dùng rau quả chứa các chất ấy. Ông Ðà phân tích.

Trước những băn khoăn về tồn dư hóa chất bảo vệ thực vật, chất bảo quản trong rau quả Trung Quốc, mới đây Bộ Y Tế Việt Nam đã lấy 15 mẫu dưa hấu, lê và táo tại cửa khẩu Tân Thanh ở tỉnh Lạng Sơn để xét nghiệm.

Theo ông Trần Quang Trung, cục trưởng Cục An Toàn Thực Phẩm, Bộ Y Tế, ngoài số mẫu trái cây này sẽ tiếp tục lấy thêm nhiều mẫu tại các chợ ở Hà Nội, cửa khẩu Móng Cái, Lào Cai và một số tỉnh, thành khác kiểm nghiệm để có thể đánh giá tổng thể về rau quả nhập khẩu.

Ông Trung cho biết, theo phúc trình của Sở Y Tế tỉnh Lạng Sơn, không chỉ rau quả Trung Quốc xuất sang Việt Nam được tẩm các chất bảo quản mà ngay cả trái cây của Việt Nam được Trung Quốc nhập về trước khi đem bán cũng được bảo quản bằng quy trình tương tự với hàm lượng hóa chất sử dụng là bao nhiêu, đó là chất gì thì vẫn chưa rõ. Ðúng là tù mù về chất lượng.

Từ đầu năm đến tháng 9 năm 2014, đã có 235,000 tấn rau quả các loại nhập khẩu chính ngạch từ Trung Quốc qua các cửa khẩu của tỉnh, trung bình mỗi ngày 700-1,000 tấn.

Riêng táo Trung Quốc được nhập về có số lượng lớn nhất với hơn 72,000 tấn, tổng trị giá $23.8 triệu. Còn trên thực tế, lượng trái cây nhập về thị trường nội địa sẽ lớn hơn rất nhiều khi đi qua đường tiểu ngạch.

Tình trạng rau quả Trung Quốc nghi chứa hóa chất bảo quản độc hại đã xuất hiện từ rất lâu. Ðây không phải lần đầu tiên những thông tin về rau quả Trung Quốc chứa “chất lạ” khiến dư luận hoang mang. (Tr.N)

 

Gần phân nửa người giàu Trung Quốc muốn rời nước

Nghiên cứu: Gần phân nửa người giàu Trung Quốc muốn rời nước

15.09.2014

Gần một nửa số người giàu Trung Quốc dự định sẽ dọn đến nước khác sinh sống trong vòng 5 năm tới, theo một cuộc khảo sát mới của công ty quản lý tài sản và đầu tư Barclays.

Kết quả cuộc khảo sát hơn 2.000 cá nhân có tài sản ròng cao với tổng trị giá hơn 1,5 tỉ USD cho thấy 47% số người Trung Quốc được hỏi nói họ muốn dọn đi, so với mức trung bình toàn cầu là 29%.

Những lý do hàng đầu mà người Trung Quốc đưa ra là cơ hội giáo dục và việc làm tốt hơn cho con cái (78%), ổn định kinh tế và khí hậu trong lành (73%), và chăm sóc y tế và dịch vụ xã hội tốt hơn (18%). Hong Kong là điểm đến hàng đầu, kế đến là Canada.

Sau Trung Quốc, Singapore là nước thứ hai có nhiều người giàu mong muốn rời đi nhất. Người giàu ở Ấn Độ và Mỹ gắn bó với đất nước của mình nhất, chỉ có 5% và 6% số người được hỏi nói rằng họ sẽ di dời.

Tuy nhiên, Trung Quốc cũng là điểm đến hàng đầu cho những người giàu Singapore, với 30% nói rằng họ muốn chuyển đến sống ở Trung Quốc.

Đến cuối năm 2014, châu Á sẽ trở thành thị trường lớn nhất khu vực về số lượng triệu phú. Barlays nói rằng châu Á đã sản sinh ra một thế hệ những người giàu muốn mình và con cái được hưởng nền giáo dục nước ngoài.

Tính di động xã hội cao hơn cũng khiến những cá nhân giàu có chịu dành tiền để hiến tặng khắp thế giới. Đầu tháng này, gia đình ông Gerald Chan, một nhà đầu tư Hong Kong từng theo học ở Đại học Harvard, đã hiến tặng 350 triệu USD cho Trường Y tế Công của Harvard, khoản quyên góp lớn nhất trong lịch sử 378 năm của trường đại học này.

Báo cáo của Barclays cũng cho biết đại đa số người được khảo sát, từng sống ở nhiều nước khác nhau trong cuộc đời họ, về hưu tại nước mà họ sinh ra. Dù thành công về kinh tế là động lực chính cho những người giàu có trong phần lớn quãng đời, cảm xúc và tâm lý là yếu tố chi phối trong giai đoạn sau của cuộc đời, báo cáo cho biết.

Nguồn: wealth.barclays.com, WSJ

500 dân di cư chết đuối gần Malta

500 dân di cư chết đuối gần Malta

Thứ ba, 16 tháng 9, 2014

Chính phủ Malta điều hải quân tham gia cứu trợ

Khoảng 500 người chết đuối sau khi tàu của họ bị tàu khác đâm phải gần Malta hồi tuần trước, theo Tổ chức Di cư Quốc tế (IOM).

Hai người Palestine sống sót nói với tổ chức này rằng tàu của họ bị những kẻ buôn người chủ ý đánh chìm.

Họ cho hay chiếc tàu chở họ rời Damietta ở Egypt vào đầu tháng Chín,

IOM nói tại Địa Trung Hải trong năm nay có thể đã có tới hơn 2.500 người chết đuối.

Tin về vụ chìm tàu gần Malta được công bố trong khi có tin một tàu khác chở 250 người cũng chìm ở ngoài khơi Libya.

Trong vụ này, hơn 200 bị cho là thiệt mạng.

‘Giằng co trên tàu’

Người phát ngôn của IOM Christiane Berthiaume nói hai người sống sót trên chiếc tàu chìm ở Malta được cứu lên hôm thứ Năm, một ngày sau tai nạn.

Họ cho biết những kẻ buôn người đã đâm vào tàu chở họ sau khi có giằng co dữ dội trên tàu.

IOM nói tổng cộng có chín người sống sót.

Trên chiếc tàu có người Syria, Palestine, Ai Cập và Sudan.

Tai nạn tàu chở di dân

  • Tháng 3/2009: hơn 200 di dân châu Phi chết chìm ngoài khơi Libya
  • Tháng 10/2013: 366 người, đa số từ Eritrea, chết khi tàu của họ bốc cháy và chìm gần Lampedusa
  • Tháng 8/2014: khoảng 170 người bị cho là chết trong tai nạn tàu ngoài khơi Libya

Các hành khách, trong đó có cả phụ nữ và trẻ em, được ra lệnh chuyển sang một chiếc tàu khác nhỏ hơn và thiếu an toàn hơn. Khi họ từ chối, những kẻ buôn người đã đánh chìm tàu lớn, theo lời các nhân chứng.

Giới chức Malta chưa đưa ra bình luận gì về vụ tai nạn.

Liên Hiệp Quốc nói hơn 130.000 di dân đã đi thuyền tới châu Âu trong năm nay, tăng hơn nhiều từ con số 80.000 năm ngoái. Italy tiếp nhận hơn 118.000 người di cư.

Nhiều người tìm cách sang châu Âu từ Bắc Phi và Trung Đông trên những chiếc tàu không an toàn và chật chội.

Nhân viên LHQ Andrej Mahecic nói với BBC rằng hơn một nửa số người trên là dân tỵ nạn từ Syria và Eritrea.

HRW công bố phúc trình đầu tiên về nạn công an VN bạo hành

HRW công bố phúc trình đầu tiên về nạn công an VN bạo hành

Human Rights Watch nói phúc trình sắp công bố phơi bày hàng loạt các vi phạm của công an Việt Nam mà Hà Nội muốn che đậy.

Human Rights Watch nói phúc trình sắp công bố phơi bày hàng loạt các vi phạm của công an Việt Nam mà Hà Nội muốn che đậy.

Trà Mi-VOA

15.09.2014

Tổ chức Theo dõi Nhân quyền quốc tế Human Rights Watch sẽ mở họp báo công bố phúc trình mới về tình trạng tra tấn, bạo hành trong ngành công an Việt Nam.

Phó Giám đốc phụ trách khu vực Châu Á thuộc Human Rights Watch, diễn giả chính của buổi họp báo, cho hay sự kiện này được tổ chức vào sáng ngày 16/9 tại Câu lạc bộ Ký giả Nước ngoài ở Bangkok, Thái Lan. Ông Phil Robertson nói:

“Ngày mai diễn ra cuộc họp báo của chúng tôi trình bày những ghi nhận trong báo cáo về các vi phạm nhân quyền của công an Việt Nam. Đây là phúc trình đầu tiên của Human Rights Watch phản ánh về nạn tra tấn bạo hành trong ngành công an Việt Nam.”

Ông Robertson cho biết thêm Human Rights Watch đã mất gần 2 năm để thu thập dữ liệu, bằng chứng để đúc kết bản phúc trình.

Tổ chức Theo dõi Nhân quyền nói các trường hợp thường dân bị hành hung, sát hại ngay trong đồn công an đã trở nên quá phổ biến đến nỗi ngay cả báo chí kiểm duyệt gắt gao của nhà nước cũng đã loan tải các thông tin này.

Tuy nhiên, vẫn theo Human Rights Watch, thế giới bên ngoài vẫn chưa ghi nhận đúng mức độ của vấn nạn đang lan tràn này và báo cáo sắp công bố của tổ chức sẽ hé lộ tình trạng khủng hoảng nhân quyền còn bị che dấu, vốn gây tác hại nghiêm trọng đến đời sống thường nhật của người dân Việt Nam.

Human Rights Watch nói phúc trình sắp công bố phơi bày hàng loạt các vi phạm của công an Việt Nam mà nhà cầm quyền Hà Nội muốn che đậy.

Thư mời Human Rights Watch gửi tới giới truyền thông quốc tế nêu rõ báo cáo nhan đề ‘Bất an công cộng: Những cái chết trong đồn công an và sự tàn bạo của công an Việt Nam’ ghi chép những vụ sát hại và những cái chết không được giải thích trong đồn công an; các trường hợp được giải thích là ‘tự tử’ đáng ngờ khi bị bắt về đồn công an; và nạn công an tra tấn, đánh đập người bị bắt giữ hay các nghi can, kể cả trẻ em.

Báo cáo của Human Rights Watch cho thấy nạn nhân bị công an bạo hành đa số là thường dân bị tố cáo vi phạm các tội vặt vãnh như tranh chấp trong gia đình hay vi phạm luật giao thông.

Phúc trình của Tổ chức Theo dõi Nhân quyền cũng đề ra hàng loạt các khuyến nghị cải cách để giải quyết các vi phạm không bị xử lý ngày càng lan tràn trong ngành công an Việt Nam, trong đó có đề nghị thành lập các tổ chức độc lập chuyên thu thập dữ kiện và lập hồ sơ khiếu nại vi phạm của công an.

Việt Nam ký Công ước về Chống Tra tấn của Liên Hiệp Quốc từ tháng 11 năm ngoái.

Đại sứ Lê Hoài Trung, Trưởng Phái đoàn đại diện thường trực của Việt Nam tại Liên hiệp quốc, nói việc ký Công ước thể hiện cam kết mạnh mẽ của Nhà nước Việt Nam chống lại mọi hành vi tra tấn và đối xử tàn bạo, bảo đảm ngày càng tốt hơn tất cả các quyền cơ bản của con người.

Việc luật hóa Công ước này cũng như các biện pháp xử lý vi phạm trên thực tế vẫn còn mờ nhạt trong khi báo cáo về các trường hợp bị hành hung hay bị chết oan dưới tay công an không ngừng gia tăng.

Người Amish ở Hoa Kỳ.

Người Amish ở Hoa Kỳ.

Người Amish ở Hoa Kỳ không tiêm vaccine cho con cái của họ

Họ theo đuổi một lối sống đơn giản, khiêm tốn, hiếu hòa, kiên nhẫn, nhường nhịn, quên đi bản thân, hết lòng vì cộng đồng. Kiêu ngạo và chủ nghĩa cá nhân là những thứ tối kỵ đối với người Amish. Họ không dùng điện, không làm chủ xe hơi, điện thoại,…Cuộc sống của họ bây giờ và 300 năm trước không khác nhau bao  nhiêu.


NGƯỜI AMISH LÀ AI? VÌ SAO HỌ DI CƯ SANG CHÂU MỸ?

Vào thế kỷ 16, nhiều tín đồ Thiên Chúa giáo ở Châu Âu tham gia phong trào Anabaptist Movement vốn chủ trương không rửa tội cho trẻ em, mà chỉ rửa tội cho người lớn- khi mà họ đã có thể chủ động chọn lựa đức tin của họ. Họ ngược đãi, bị phân biệt đối xử, một số người bị giết. Nhiều người trốn vào vùng rừng núi của Thụy Sĩ và miền nam nước Đức, và cộng đồng Amish được hình thành ở đó. Amish chính là giáo phái Tin Lành tách ra từ một giáo phái Tin Lành đã hình thành trước đó, Mennonites. Đầu thế kỷ 18 để có tự do tôn giáo, cộng đồng Mennonites và Amish di cư sang Châu Mỹ.

alt

HỌ THEO ĐUỔI NHỮNG GIÁ TRỊ NÀO?

Họ theo đuổi một lối sống đơn giản, khiêm tốn, hiếu hòa, kiên nhẫn, nhường nhịn lẫn nhau, quên đi bản thân, hết lòng vì cộng đồng. Kiêu ngạo và chủ nghĩa cá nhân là những thứ tối kỵ đối với người Amish. Cảnh xây dựng một nhà kho chứa nông sản của người Amish.. Những hình ảnh như thế này là biểu tượng về sự tương trợ lẫn nhau của người Amish. Ngày làmnhà kho giống như ngày hội. Mọi thứ được chuẩn bị sẵn sàng, đến ngày dựng lên thì cả cộng đồng cùng làm, và nguyên tắc là trong một ngày nhà kho phải được hoàn tất. Trong ngày này, đàn ông thì lo công việc, phụ nữ thì nấu các món ăn ngon để chiêu đãi, còn trẻ em thì vui chơi thỏa thích.

ĐIỀU LẠ LÙNG NHẤT VỀ NGƯỜI AMISH LÀ GÌ?

Điều lạ lùng nhất là họ từ chối các tiện nghi do khoa học kỹ thuật mang lại. Họ không dùng điện, không làm chủ xe hơi, điện thoại,…Cuộc sống của họ bây giờ và 300 năm trước không khác nhau bao  nhiêu.

ƯU TIÊN HÀNG ĐẦU CỦA NGƯỜI AMISH LÀ GÌ?

Ưu tiên số một là thờ phượng Chúa. Sống là khoảng thời gian chờ đợi để trở về với Chúa. Kế đến là gia đình, nông trại, và cộng đồng. Phần lớn người Amish sống bằng cách làm nông. Các buổi  lễ và cầu nguyện của họ được luân phiên tổ chức trong các gia đình, không tổ chức trong nhà thờ.

CÓ BAO NHIÊU NGƯỜI AMISH ĐANG SỐNG Ở MỸ?

Khoảng ba trăm ngàn người, nhiều nhất là ở tiểu bang Ohio, kế đến là tiểu bang Pennsylvania. (Một số ít sống ở Canada). Họ có lối ăn mặc riêng, với loại vải trơn, không có sọc hoặc hoa hòe, hình ảnh…

NGƯỜI AMISH NÓI THỨ TIẾNG GÌ?

Ở nhà thờ và trong gia đình, họ nói tiếng Đức. Khi đi học, họ dùng tiếng Anh. Tiếng Đức cũng được dạy trong nhà trường.

TRẺ EM AMISH ĐI HỌC Ở ĐÂU?

alt

Lớp học của trẻ em người Amish

alt

Nam sinh Amish trên đường đến trường

alt

Nữ sinh Amish trên đường đến trường

Họ tự hình thành và quản lý một loại trường riêng, được gọi là one-room schoolhouse, loại trường chỉ có 1 phòng học duy nhất nằm ở nhiều địa bàn khác nhau trong cộng đồng.  Thường các em chỉ học tới lớp 8 thì dừng lại.Một trường học loại one-room schoolhousetrong cộng đồng người Amish

alt

Xe scooter

TẠI SAO NGƯỜI AMISH KHÔNG DÙNG ĐIỆN?

Người Amish không dùng điện vì cho rằng điện đưa đến những tiện nghi của đời sống hiện đại, và sự cám dỗ của những tiện nghi này có thể làm hủy hoại các giá trị tôn giáo và đời sống gia đình.  Giá trị mà họ theo đuổi chính là sự đơn giản, khiêm tốn trong cuộc sống. Càng sống đơn giản, con đường giải thoát sau này càng rộng hơn.

HỌ CÓ SỞ HỮU CÁC LOẠI XE HƠI KHÔNG?

Không. Họ chỉ có xe ngựa (buggy). Họ muốn tạo dựng và duy trì một cộng đồng trong đó mọi người sống hòa hợp, chia sẻ với nhau, có mức sống gần như nhau, không có sự chênh lệch giàu nghèo. Việc sở hữu các tiện nghi đắt tiền sẽ phá vỡ trật tự của cộng đồng, dẫn đến sự chênh lệch giàu nghèo, tạo điều kiện cho tính kiêu căng, hợm hĩnh phát triển. Tuy nhiên, do nhu cầu cuộc sống, họ có thể đi xe buýt, xe lửa, taxi, hoặc thuê xe, nhưng làm chủ một chiếc xe thì không.

alt

Xe ngựa (buggy) của người Amish

alt

Xe ngựa (buggy) của người Amish

HỌ CÓ SỞ HỮU ĐIỆN THOẠI KHÔNG?

Phần lớn các gia đình không có điện thoại. Họ sử dụng điện thoại công cộng và ngày nay một số ít bắt đầu dùng cell phone.

HỌ CÓ DÙNG GAS  KHÔNG?

Có. Thứ gì có thể thay thế cho nguồn điện thì họ vẫn dùng, vì nó tiện lợi hơn, nhưng không ảnh hưởng đến lối sống đơn giản của họ. Ví dụ, hệ thống sưởi, bếp gas, tủ lạnh chạy bằng gas, đèn thắp sáng… vẫn được chấp nhận.

alt

Đèn thắp bằng gas trong nhà của người Amish

CÁC WEBSITES CỦA HỌ ĐƯỢC HÌNH THÀNH NHƯ THẾ NÀO?

Chính những người Amish không làm ra những websites này  vì họ không dùng điện và không sở hữu computers. Các websites này được làm ra bởi những cá nhân hoặc tổ chức có mối quan hệ với cộng đồng người Amish nhằm chuyển đến thế giới bên ngoài những thông tin chính xác về người Amish và lối sống của họ.

NGƯỜI AMISH CÓ CHỤP HÌNH KHÔNG?

Không được chụp hình cá nhân, vì Thánh Kinh của họ xem chụp hình là điều cấm kỵ. Họ quan niệm, “người ta chết để tiếng”, chứ không phải cái diện mạo bên ngoài: mỗi người đến rồi cũng phải đi, cái còn lại là cái tâm, cái đức như thế nào để mọi người nhớ đến. Người Amish không cho phép du khách chụp hình cá nhân của họ.

TẠI SAO ĐÀN ÔNG AMISH ĐỂ RÂU CẰM (BEARD)VÀ KHÔNG ĐỂ RÂU MÉP (MOUSTACHE)?

Một bộ râu cằm dài là dấu hiệu của sự trưởng thành. Họ bắt đầu để râu cằm sau khi lập gia đình. Người Amish không chấp nhận chiến tranh, mà râu mép lại được giới quân sự ưa chuộng nên họ không phù hợp và không để râu mép.Những người đàn ông Amish.Họ luôn luôn đội chiếc mũ rộng vành khi ra khỏi nhà.

alt

Họ bắt đầu để râu cằm sau khi lập gia đình.

TẠI SAO PHỤ NỮ AMISH LUÔN ĐỘI KHĂN TRÊN ĐẦU?

Phụ nữ không được phép cắt tóc. Có như thế nào cứ để như thế đó. Họ đội khăn giữ búi tóc cho gọn nhằm thuận tiện trong khi làm việc.

alt

Phụ nữ và trẻ em Amish

alt

Một bà mẹ Amish dẫn con đi dạo chơi

NGƯỜI AMISH CÓ ĐÓNG THUẾ KHÔNG?

Những sản phẩm họ làm ra mang tinh chất tự cung, tự cấp thì được miễn thuế. Tuy nhiên, họ vẫn có nghĩa vụ đóng thuế bất động sản, thuế thu nhập, và các loại thuế khác.

HỌ CÓ NHẬN CÁC PHÚC LỢI TỪ CHÍNH PHỦ KHÔNG?

Không. Họ chủ trương gia đình của họ lo liệu mọi chuyện, nếu quá khó khăn cộng đồng của họ sẽ giúp đỡ. Họ không nhận các phúc lợi từ Social Security Benefits, Unemployment Benefits, Welfare Funds…

NGƯỜI AMISH TRỒNG NHỮNG THỨ GÌ Ở CÁC NÔNG TRẠI CỦA HỌ?

Bắp, lúa mì, thuốc lá, đậu nành, khoai tây, lúa mạch, rau, hoa quả… Họ dùng ngựa để làm sức kéo.

alt

Trong nông nghiệp, người Amish dùng ngựa làm sức kéo

HỌ CÓ ĐI KHÁM BỆNH KHÔNG?

Họ chủ trương “phòng bệnh hơn chữa bệnh”. Vạn bất đắc dĩ họ mới tìm đến bác sĩ hay bệnh viện. Tuy không có bảo hiểm y tế nhưng họ thanh toán các chi phí chữa trị một cách sòng phẳng, vì cộng đồng của họ sẵn sàng giúp đỡ nếu như cá nhân không tự lo liệu nổi.

GIỚI TRẺ AMISH CÓ CHẤP NHẬN LỐI SỐNG  NHƯ VẬY KHÔNG?

Đại đa số chấp nhận, vì họ đã quen như vậy. Một số rất ít bỏ đi, tìm đến những nơi khác. Thực tế, dân số trong các cộng đồng Amish không giảm đi, mà càng ngày càng tăng, cho thấy niềm tin tôn giáo và những giá trị mà họ theo đuổi vẫn có sức hấp dẫn mạnh mẽ .  Các bạn đoán xem cậu thanh niên Amish trong hình đã có vợ hay còn độc thân.

alt

Cậu ta đang băng qua đường bằng một loại ván trượt gắn phía dưới đôi giày.

CÒN BẠN THÌ SAO? NGƯỜI AMISH VÀ CHÚNG TA, AI KHỔ HƠN AI?

Hàng rong Sài Gòn mùa mưa

Hàng rong Sài Gòn mùa mưa

Nhóm phóng viên tường trình từ VN
2014-09-14

09142014-hangrong-ttvn.mp3

024_132818.jpg

Một gánh hàng rong khu Nhà Thờ Đức Bà, Saigon

AFP photo

Sài Gòn mùa mưa tới, những con đường vốn dĩ chật chội và đông nghẹt người, bụi bặm, kẹt xe trở nên mềm ra bởi nước ngập, những con đường hóa dòng sông đen đúa chảy vào lòng phố và người Sài Gòn nghiễm nhiên xắn quần lội nước, phơi bày mọi căn tính của mình. Đây cũng là lúc khó khăn nhất của giới lao động nghèo, của những người bán hàng rong trên thành phố Sài Gòn. Những dòng sông mưa vô tình cuốn đi ngày kiếm sống cũng như cuốn đi ước mơ nhỏ bé của nhiều người bán hàng rong ở Sài Gòn.

Chạy công an và chạy mưa

Một người bán hàng rong tên Xuyến, gốc Quảng Ngãi, vào Sài Gòn được ba năm nay, chia sẻ: “Bán đậu phụng, bán xoài, bán xoài xẻ, ổi sẻ, bán bánh tráng miền Trung, đa số là người miền Trung vô. Làm về đêm, thường là ba bốn giờ chiều là bắt đầu đi với nhau một đoàn, ông chủ nhà là người thầu. Thường thì ba bốn giờ là bắt đầu nhận hàng rồi đếm, bao nhiêu đậu, bao nhiêu ổi, bao nhiêu bánh tráng… rồi bỏ vào trong cái rổ, cái thúng rồi bưng đi. Về rồi ngủ, ngủ cho tới trưa rồi dậy ăn trưa rồi nhận hàng là đi.”

Theo bà Xuyến, những người bán hàng rong, bán vé số, làm thuê ở Sài Gòn đang ngày càng đông đúc hơn, một phần do sống ở quê quá khó khăn, nhiều phụ nữ khăn gói vào Sài Gòn kiếm sống bằng nhiều công việc từ rửa chén bát thuê cho đến đi lau dọn nhà cửa, bếp núc, phòng vệ sinh, bồn cầu. Người nào còn trẻ trung một chút thì đi bán hàng rong.

” Cái tình trạng đau khổ nhất vẫn là ngập nước, cái khổ thứ hai là công an bắt lấn chiếm lòng lề đường.
– Ông Ngự, Sài Gòn”

Cũng theo bà Xuyến cho biết, trước đây, chuyện bán hàng rong ở Sài Gòn tuy cũng vất vả, khó khăn bởi thường xuyên bị công an, dân phòng rượt đuổi, tịch thu dụng cụ, thậm chí đánh đập, đe dọa tính mạng… Nhưng dẫu sao lúc đó cũng kiếm được đồng lãi để vừa trang trải tiền thuê phòng trọ, tiền ăn uống và tích lủy gởi về quê nuôi con ăn học, còn hiện tại, việc kiếm sống quá vất vả, chật vật, mỗi ngày kiếm chừng một trăm ngàn đồng là chuyện may mắn lắm, đa phần những ngày còn lại bó gối vì đường ngập nước, vì chạy trốn công an, dân phòng và vì người mua thì ít mà người bán thì nhiều.

Có một điều rất lạ là người Sài Gòn khác hẳn với người ở các thành phố khác, vấn đề nhu cầu của họ vẫn là quan trọng nhất chứ không có một trở ngại nào có thể che lấp được nhu cầu của họ. Nghĩa là một khi người Sài Gòn có nhu cầu mua một thứ gì đó của hàng rong, thì cho dù công an có rượt người hàng rong chạy đến đâu họ vẫn tìm cho ra người hàng rong để mua, không bao giờ bỏ qua. Đó là một đặc tính rất Sài Gòn đã giúp cho bà Xuyến cũng như nhiều người khó khăn khác có thể sống được, tồn tại qua ngày đoạn tháng.

Mua bán ế ẩm

hangrong-400.jpg

Một xe bán dạo ở Saigon. RFA photo

Một người bán hàng rong khác tên Ngự, nói: “Cái tình trạng đau khổ nhất vẫn là ngập nước, cái khổ thứ hai là công an bắt lấn chiếm lòng lề đường. Cái chuyện đó là thường xuyên bị luôn a, mới đứng bán là công an dân phòng nó tới nó dẹp, có lúc bị lấy xe luôn. Chuyện đó là chuyện thường ngày ấy mà.”

Là một người bán trái cây dạo khắp các con phố ở Gò Vấp, Sài Gòn, ông Ngự cảm nhận nền kinh tế của thành phố này thông qua xe trái cây dạo của mình. Theo ông, chưa có năm nào vào mùa Trung Thu mà xe trái cây của ông lại đẩy đi rồi đẩy về, có ngày bán chỉ được vài ba ký lô như năm nay. Không những thế, mùa mưa tới, trái cây tuy lâu héo nhưng lại rất nhanh bị nhũn, chỉ cần đi qua chừng hai cây mưa thì tối về tha hồ nhặt trái cây thối mang đi đổ, nhất là trái cây thời chất hóa học lên ngôi. Nhìn tiền vốn cứ theo con nước đen mà chảy, ông chỉ biết lắc đầu, chép miệng cho xong chuyện.

Ông Ngự cho biết thêm rằng nếu như cách đây hai năm, thu nhập trung bình của một người bán trái cây trên đường phố Sài Gòn mỗi ngày có thể dao động từ một trăm năm mươi ngàn đồng đến ba trăm ngàn đồng tiền lãi thì hiện tại, mức thu nhập bình quân của người bán trái cây dao động từ năm mươi ngàn đồng đến một trăm ngàn đồng tiền lãi. Có những ngày tiền lãi bán hàng rong, trái cây không đủ để ăn một dĩa cơm trưa. Đó là chưa nói đến chuyện người kéo vào Sài Gòn bán rong ngày càng nhiều trong khi tình hình kinh tế Sài Gòn ngày càng thêm eo hẹp.

Và đặc biệt là tình hình của một số công ty ở các khu công nghiệp ngày càng xấu đi, số lượng công nhân thất nghiệp tăng cao, nhưng, những công nhân thất nghiệp này chẳng biết làm gì kiếm sống ngoài việc đi bán vé số, bán trái cây, bán mía, bán vỏ điện thoại, gương, lược, buôn ve chai. Nói chung là mọi thành phần bán hàng rong đều phình ra trong lúc nhu cầu mua của người thành phố đang co lại.

Và đây cũng là nguyên nhân dẫn đến tình trạng nhiều cô gái liều mình cứu gia đình bằng cách lén lút đứng đường để mời khách làng chơi. Sở dĩ nói rằng các cô đứng đường lén lút bởi vì trong làng gái gọi đã có đường dây, qui cũ cũng như tôn chỉ hoạt động của nó, mọi thành phần mới xuất hiện đều phải thông qua hệ thống bảo kê, tú bà cũng như lực lượng công lực có liên quan. Chính vì thế, các cô gái công nhân đói khổ và thất nghiệp muốn kiếm tiền bằng con đường này tạm thời để giải quyết cái đói thì chỉ có cách duy nhất là làm lén lút, tránh những bảo kê và tú bà. Vì một khi đã lọt vào bảo kê và tú bà, sẽ không có đường ra và cũng không còn đủ tiền để giúp gia đình.