Những hình ảnh nổi bật nhất về Pope Francis trong năm 2014
httpv://www.youtube.com/watch?v=Q7FD65dTg6g&list=PLosRt-84-9uS02bPoHQKeCVhgUFqsa_Xv

Hãy yêu kẻ thù và cầu nguyện cho những kẻ ngược đãi anh em (Mt 5,44)
Tin Tức – Thế Giới , Việt Nam, Tin Hoa Kỳ
httpv://www.youtube.com/watch?v=Q7FD65dTg6g&list=PLosRt-84-9uS02bPoHQKeCVhgUFqsa_Xv
Họ đã bị đẩy tới đường cùng
Mặc Lâm, biên tập viên RFA
2015-01-01

Cháu Nguyễn Thị Thanh Hải con gái của tử tù Nguyễn Văn Chưởng, khi bố bị bắt còn đang nằm trong bụng mẹ, lớn lên đi đi kêu oan cho bố.
Courtesy photo
Your browser does not support the audio element.
Trong những ngày cuối năm 2014 có ba trường hợp người dân bị dồn vào chân tường qua các hành động trấn áp của công an mà cả ba trường hợp ấy người dân có cùng một tuyên bố là sẽ tự sát nếu nhà nước tiếp tục dồn họ vào đường cùng không lối thoát.
Cưỡng chế, đốt lều
Cách đây gần 3 năm vào ngày 28 tháng 2 năm 2011 hai mươi bốn hộ dân tại Đồng Linh thành phố Hải Phòng nhận được giấy cưỡng chế và buộc sáng hôm sau phải dời nhà ra khỏi vùng đất nhà nước trưng thu. Gia đình bà Nguyễn Thị Thúy đã không đồng ý với chính sách đền bù của nhà nước nên dù nhà của bà bị đập phá bà vẫn bám mảnh đất ấy và dựng lều bạt thô sơ để giữ đất.
Trong lúc vừa đi làm vừa tiếp tục khiếu kiện thì vào 9 gờ 30 tối 23 tháng 12 một ngày trước đêm lễ Giáng Sinh, túp lều của bà bị công an và lực lượng an ninh bao vây và châm lửa đốt. Nói với chúng tôi trong nước mắt bà Nguyễn Thị Thúy thuật lại:
” May mà các cháu không làm sao. Các cháu ôm được hai bình ga chạy ra ngoài trời và gào được mẹ. Tất cả bà con chạy sang may mà kịp thời khi chúng vừa đốt thì bà con chạy sang nhưng vẫn bị cháy một góc. Bây giờ thì các cháu không đứa nào dám ngủ nữa thức cùng với mẹ để giữ lều.
-Nguyễn Thị Thúy”
“May mà các cháu không làm sao. Các cháu ôm được hai bình ga chạy ra ngoài trời và gào được mẹ. Tất cả bà con chạy sang may mà kịp thời khi chúng vừa đốt thì bà con chạy sang nhưng vẫn bị cháy một góc. Bây giờ thì các cháu không đứa nào dám ngủ nữa thức cùng với mẹ để giữ lều.
Họ chận hai đầu, công an hai đầu ô tô hai đầu. Công an cứ đi ngang lều mẹ con em cứ 10 phút một lần và lúc nào cũng quây kím mít cả hai đầu để tháo gỡ cái lều của mẹ con em từ lúc nhà bị dập phá em dựng lều để giữ đất thì mẹ con em vẫn đi khiếu kiện thì một số các con của em thì ở nhà trông nhà. Chồng em đi làm khi nào mẹ con em rỗi thì đi làm còn không thì mẹ con lên Hà Nội để khiếu kiện. Em có tám cháu với hai cháu ngoại một cháu nội là 11 người nhỏ, hai vợ chồng em là 13 còn bố chồng đang cấp cứu nữa.”
Năm ngày sau, 28 tháng 12 tại tượng đài Lý Thái Tổ Hà Nội hai vợ chồng ông Nguyễn Trường Chinh cha mẹ của tử tù Nguyễn Văn Chưởng ngồi im lặng cầm băng trôn kêu cứu cho con của mình đã bị công an và dân phòng bao vậy, bắt giữ và cấm hai vợ chồng ông không được gây mất trật tự giữa thủ đô. Ông Chinh kể lại:
“Vợ chồng tôi ngồi đấy suốt ngày có hai cái xe mình đi đến đâu nó theo đấy, ngày nào hai chiếc xe ấy cũng chặn trước mặt luôn khi chúng tôi ngồi yên chẳng làm gì cả.

Ông Nguyễn Trường Chinh và bà Nguyễn Thị Bích, bố mẹ của tử tù Nguyễn Văn Chưởng. Courtesy photo.
Hôm ấy lúc 10 giờ bắt đầu họ nhảy xuống xe gần 20 người vừa mặc thường phục vừa mặc quân phục bắt hai vợ chồng tôi tới phường Trường Tiền. Lúc bắt thì một thằng bằng tuổi con tôi thôi nó giật tóc bả ra phía sau và hai thằng nó lấy băng rôn. Băng rôn có ghi là Nguyễn Văn Chưởng không giết người mà bị án tử hình oan. Hai thằng nó đè tay nò cướp của bả (vợ ông Chinh) còn tôi thì bị chúng nó 7 thằng nó bắt nó khiêng lên xe như một con heo mà không chống nó được vì hai vợ chồng già yếu quá rồi.
Hôm ấy dân ở đấy rất là đông tôi kêu cứu khan cả tiếng đi mà hộ cố tình bắt tôi lên xe chở về phường thì tôi hỏi pháp luật Việt Nam ở đâu? Chúng tôi không làm gì sai không vi phạm một điều nào. Không ây rối trật tự công cộng, không ảnh hưởng môi trường không làm mất vệ sinh. Chúng tôi chỉ ngồi thiền ngồi yên lặng một chỗ thôi.”
Bị cấm thăm nuôi
Hai ngày sau khi giải tán vợ chồng ông Chinh tại Hà nội, ngày 30 tháng 12 một vụ khác xảy ra tại trại giam công an tỉnh Long An mà lần này là gia đình tử từ Hồ Duy Hải. Bà Nguyễn Thị Loan mẹ của Hồ Duy Hải đã buộc phải cởi quần áo viết những lời chống đối trại giam vì không cho bà thăm con của mình trước khi anh bị thi hành án trong thời gian sắp tới. Bà Loan kể:
“Tôi ghi trên lưng tôi là “con tôi vô tội cho tôi gặp con tôi tại sao cấm không cho tôi gặp con tôi?”. Tôi viết trên lưng tôi viết trên quần lót… mình là con người mình đâu có muốn trần truồng giữa đám đông như vậy?
Gia đình bức xúc quá cởi đồ như vậy để ghi trên lưng, trên quần lót của mình nên công an không lấy được chứ trang giấy nào công an cũng lấy hết rồi.”
Trong hai vụ án tử hình đang được người dân chú ý nhất hiện nay vì nghi ngờ là oan sai cả hai tử tù cùng chung một câu hỏi là có bị nhục hình để bức cung hay không. Biểu hiện và lời khai của hai phạm nhân cho thấy họ đều thú nhận đã ký giấy nhận tội vì bị tra tấn kéo dài. Sự đau đớn của họ đã làm thân nhân đau đớn theo và phản ứng của các bà mẹ rất giống nhau: sẵn sàng lấy cái chết để minh oan cho con. Bà Nguyễn Thị Bích, mẹ của anh Nguyễn Văn Chưởng cho biết:
” Nếu con tôi không được minh oan trả tự do để con tôi oan sai thì tôi sẽ chết thiêu tại lăng Hồ chủ tịch. Tôi không còn tin ai nữa bây giờ! Con tôi bị oan mà phải chết thì tôi tin ai nữa bây giờ?
-Bà Nguyễn Thị Loan”
“Hôm ấy công an xã họ dẫn hai người cùng giới thiệu là hai người công an của Viện về hỏi nguyện vọng gia đình như thế nào. Tôi mới trình bày hết. Anh công an mới hỏi tôi là tôi đã gửi đơn đi những đâu? Tôi bảo đã gửi đi các nơi tòa án khắp nước nhưng tôi chưa gặp được một ai cả. Tôi xin gặp cán bộ lãnh đạo nhưng chưa gặp được và tôi còn chờ đợi.
Họ mới bảo bây giờ nếu như mà tòa cứ quyết thì chị làm thế nào? Tôi tức quá bảo rằng con tôi không giết người nều mà cứ tử hình nó thì tôi sẽ nổ bom bởi vì con tôi vô tội. Trên thế giới ai củng có concứ có phải một mình tôi mới có con đâu? Con tôi cũng là một con người, một công dân tốt chứ đâu phải là một con chó mà các ông thích giết lúc nào thì giết? Tôi nuôi mãi mới được đứa con lớn lên để đi làm ăn mà các ông nhốt nó hàng 8 năm nay thế anh bảo là người mẹ thì ai có thể chịu được như thế?”
Bà Nguyễn Thị Loan mẹ của tử tù Hồ Duy Hải cũng có quyết định tương tự đối với cái chết của con bà, bà sẽ tự thiêu trước lăng Chủ tịch Hồ Chí Minh nếu bị dồn vào chân tường:
“Nếu con tôi không được minh oan trả tự do để con tôi oan sai thì tôi sẽ chết thiêu tại lăng Hồ chủ tịch. Tôi không còn tin ai nữa bây giờ! Con tôi bị oan mà phải chết thì tôi tin ai nữa bây giờ?”
Bà Nguyễn Thị Thúy, người dân oan với 13 nhân khẩu bé nhỏ còn quây quần chung quanh trong chiếc chòi rách nát cũng không chịu ngồi yên khi thấy sự sống của gia đình con cái mình bị cướp đoạt. Chị Hương con dâu của bà Thúy kể lại quyết định của bà sau khi công an đốt chiếc lều tạm bợ của gia đình:
“Nhà con chẳng còn gì để mất mát nữa mà mẹ con cũng khổ lắm rồi. Cái hôm mà nhà con bị cháy mẹ con đã dội xăng vào người rồi. Lúc ấy mấy chị em con phải xin mẹ chứ mẹ cứ như thế này thì chị em con không còn chổ dựa nữa. Mẹ con nói nếu như mẹ chết mà giữ được mảnh đất này cho các con thì mẹ cũng sẵn sàng. Mẹ con bây giờ quyết tâm dữ lắm chú ạ.”
Người dân cho rằng những oan khuất nếu không thể giải quyết tại phòng tiếp dân thì có lẽ các cấp chính quyền phải xem lại cách mà công an đang ứng phó với nỗi oan của người dân. Đến cái chết mà họ còn tự chọn lấy cho mình thì bắt bớ đàn áp không phải là giải pháp tốt cho những trường hợp như vừa xảy ra.
Chín người Việt chết trong án mạng ở Canada
EDMONTON, Canada (NV) – Một án mạng xảy ra trong cộng đồng Việt Nam ở Edmonton, Canada, hôm Thứ Hai và sáng Thứ Ba, là tổng cộng chín người Việt Nam thiệt mạng, bao gồm cả hung thủ, bị tình nghi bắn chết tám người, trước khi tự kết liễu đời mình, theo tin đài truyền hình CBC ở Canada.
Những người bị bắn chết bao gồm sáu người lớn và hai trẻ em, và nghi can bắn các nạn nhân bằng một khẩu súng 9 mm lấy của người khác, theo cảnh sát trưởng Edmonton, ông Rod Knecht cho biết tại cuộc họp báo tối Thứ Ba.
![]() Xác một nạn nhân Việt Nam được đưa ra khỏi một căn nhà. (Hình: AP Photo/The Canadian Press, Jason Franson) |
Các nạn nhân, đều là người Việt, được tìm thấy tại hai căn nhà khác nhau tối Thứ Hai.
Người đàn ông, mà cảnh sát tình nghi bắn chết các nạn nhân, sau đó được tìm thấy tự sát trong nhà hàng VN Express Vietnamese and Chinese Food ở thành phố Fort Saskatchewan kế cận, vào sáng Thứ Ba.
Cảnh Sát Trưởng Knecht nói rằng nghi can có tiền án từ năm 1987.
Ông nói: “Có vẻ như vụ này là xung đột gia đình dẫn đến án mạng, và không có dấu hiệu băng đảng thanh toán nhau.”
Ông cũng nói án mạng này được dự định trước và nghi can hành động có chủ ý.
Cảnh sát cho biết, ban đầu họ đến một căn nhà, khám phá xác của một nạn nhân, bị nghi can bắn chết.
Sau đó, họ đến căn nhà khác, phát hiện thêm bảy người bị bắn chết.
Cảnh sát phát hiện nghi can trong nhà hàng ở Fort Saskatchewan. Khi cảnh sát bao vây, nghi can tự sát.
Ông Knecht cũng cho biết, theo gia đình, nghi can có vẻ bấn loạn trong mấy ngày qua, và họ lo là ông sẽ tự tử.
Các nạn nhân bị bắn chết có độ tuổi từ 6 đến 50.
Theo báo Edmonton Journal, tại một căn nhà nơi xảy ra án mạng, chủ nhà là hai vợ chồng ông David Lưu và bà Cyndi Dương, sống với ba đứa con, từ 6 đến 13 tuổi, và một phụ nữ, tên Hương Lam, có thể là bà ngoại của các em.
Căn nhà hai tầng này nằm trong một con đường cụt, trong khu Haddow, ở phía Tây Nam Edmonton.
Hồi Tháng Sáu, 2009, hai vợ chồng ông David và bà Cyndi có mượn của ngân hàng $655,000.
Bà Heather Ratsoy, chủ của trung tâm giữ trẻ It’s All About Kids Daycare ở trung tâm Edmonton, kể rằng tất cả ba đứa con của bà Cyndi, hai trai và một gái, có đến học ở đây từ năm 2002 đến năm 2011.
Bà nghĩ rằng cả hai ông bà David và Cyndi làm việc cho thành phố.
Ở một căn nhà khác, ở khu Klarvatten, ông Phú Lâm, 53 tuổi, và cũng là nghi can bắn chết tám người, là đồng chủ nhân với bà Thủy Tiên Trương, vẫn theo Edmonton Journal.
Cảnh sát từng được gọi đến căn nhà này hai lần, hồi Tháng Mười Một, 2012, và một lần hồi năm 2013, vì những vụ xung đột gia đình.
Theo hồ sơ, căn nhà này trị giá $400,000, và hồi Tháng Bảy, 2012, ông Phú và bà Thủy Tiên có mượn ngân hàng Royal Bank $365,000.
Ông Thanh Nguyễn, một người bạn của gia đình được Edmonton Journal trích lời nói ông Phú là một người “rất dễ thương,” nhưng cũng cho biết gia đình này “có vấn đề.”
Hồ sơ tòa cho thấy bà Thủy Tiên, 35 tuổi, từng bị phạt $32,000, sau khi bị ngân hành Royal Bank kiện hồi năm 2013. Còn ông Phú từng khai phá sản vào Tháng Hai, 2013.
Ông Phú đã nghỉ hưu, theo ông Thanh cho biết, còn vợ cũ của ông là chủ nhà hàng VN Express Vietnamese and Chinese Food.
Cảnh sát nói rằng, có tổng cộng bảy người, bao gồm ba phụ nữ, hai đàn ông, và hai trẻ em, chết trong căn nhà ở khu Klarvatten.
Còn bà Cyndi Dương, 29 tuổi, bị bắn chết tại nhà.
Cảnh sát vẫn chưa biết quan hệ thực sự giữa các nạn nhân và nghi can.
Cảnh Sát Trưởng Knetch cho hay công chúng không bị đe dọa gì trong vụ thảm sát mà ông gọi là “hoàn toàn vô nghĩa” này.
“Tất cả những gì xảy ra không liên hệ gì tới băng đảng nhưng là kết quả thê thảm của bạo hành gia đình,” ông nói.
Cảnh Sát Trưởng Knecht cho hay đây là vụ thảm sát lớn nhất ở thành phố Edmonton từ trước tới nay.
Năm 1956 có sáu người thiệt mạng trong một vụ giết người khác.
Edmonton là thành phố lớn nhất của tiểu bang Alberta, Canada, và có dân số hơn 800,000, trong đó nhiều người Việt Nam cư ngụ. (Ð.D., V.Giang)
Lãnh đạo CSVN tiếp tục dùng Internet để ‘đâm’ nhau
HÀ NỘI (NV) – Tại cuộc họp định kỳ giữa chính phủ Việt Nam với lãnh đạo 63 tỉnh, thành phố, cả bộ trưởng Công An lẫn bộ trưởng Quốc Phòng của Việt Nam cùng nhấn mạnh đến việc phải “kiểm soát thông tin bôi nhọ lãnh đạo.”
“Kiểm soát thông tin” được viên tướng là bộ trưởng Công An nhấn mạnh là cần thiết vì việc xuyên tạc trên mạng Internet đang “gây chia rẽ, tác động vào nội bộ,” thành ra phải đặc biệt quan tâm đến việc “bảo vệ chính trị nội bộ, bảo vệ an ninh thông tin, bí mật nhà nước.”
![]() Trang Blog Chân Dung Quyền Lực. (Hình: NV chụp qua màn hình) |
Viên tướng là bộ trưởng Quốc Phòng cũng khẳng định, năm tới, phải “quản lý chặt chẽ lĩnh vực an ninh mạng” và “không thể thả nổi như thế này”! Nhất là khi giới lãnh đạo CSVN đang “chuẩn bị quy hoạch cán bộ, tổ chức đại hội đảng, lấy phiếu tín nhiệm.” Những thông tin bôi nhọ lãnh tụ, cán bộ đang “gây phân tâm, mất niềm tin trong nhân dân.”
Thời gian vừa qua, trên Internet, có hàng loạt bằng chứng được trưng ra để chứng minh ông Trần Ðại Quang – Bộ trưởng Công An đương nhiệm, gian lận về tuổi tác nhằm tránh bị buộc về hưu, để trở thành thành viên Bộ Chính Trị.
Trên Internet, ông Quang cũng bị cáo buộc vừa trực tiếp tham nhũng, vừa để vợ dựa hơi, sử dụng quyền lực của ông để trục lợi.
Ông Phùng Quang Thanh – Bộ trưởng Quốc Phòng đương nhiệm, kiêm ủy viên Bộ Chính Trị thì bị tố cáo là “Phùng Quang Múc,” bởi đặt ra nhiều chủ trương, chính sách (chẳng hạn đem tiền được cấp để mua trang bị quốc phòng gửi ngân hàng) nhằm chia chác các nguồn lợi mà thuộc cấp kiếm được.
Ông Thanh cũng bị cáo buộc là đã cất nhắc, dung dưỡng con trai – một sĩ quan bất tài để chuẩn bị hậu cứ cho gia đình.
Vào thời điểm này, ngoài bộ trưởng Công An, bộ trưởng Quốc Phòng, nhiều nhân vật là lãnh đạo Ðảng CSVN cũng đang trở thành mục tiêu của một đợt công kích trên Internet. Trong đó, ông Nguyễn Xuân Phúc – Phó Thủ tướng Việt Nam bị chỉ trích dữ dội nhất.
Theo những tố cáo này thì ông Phúc là một kẻ “thượng đội hạ đạp, phản thầy.” Nhân vật này bị cáo buộc đã dùng nhiều thủ đoạn “thâm hiểm” để loại bỏ ông Nguyễn Tấn Dũng – Thủ tướng, đầu độc ông Nguyễn Bá Thanh – Trưởng Ban Kiểm Tra Ban Chấp Hành Trung Ương Ðảng. Ông Phúc cũng bị tố cáo là tham nhũng, sở hữu một khối tài sản khổng lồ, cả ở Việt Nam lẫn Hoa Kỳ.
Blog ‘Chân Dung Quyền Lực’
Gần đây, những thông tin về đời tư, tính cách của một số nhân vật lãnh đạo Ðảng CSVN, đang nắm giữ các vị trí trọng yếu của Nhà nước, Quốc hội, Chính phủ Việt Nam được tập hợp và giới thiệu trên một blog có tên là “Chân Dung Quyền Lực” (http://chandungquyenluc.blogspot.com/).
“Chân Dung Quyền Lực” xuất hiện trên Internet vào khoảng tháng 10, trước khi các thành viên Ban Chấp Hành Trung Ương Ðảng CSVN khóa 11 họp Hội Nghị Ban Chấp Hành Trung Ương Ðảng CSVN lần thứ 10 (Hội Nghị Trung Ương 10) để bỏ phiếu tín nhiệm lãnh đạo Ðảng CSVN lần đầu tiên và chuẩn bị nhân sự cho Ðại Hội Ðảng khóa 12 sẽ diễn ra vào đầu năm 2016.
![]() Ảnh chụp bằng lái xe của con ông Nguyễn Xuân Phúc khi du học tại Hoa Kỳ. Khả năng thu thập những “tài liệu” có tính chất riêng tư như thế này khiến người ta tin rằng giới lãnh đạo CSVN lại “đâm” nhau. (Hình: Blog “Chân Dung Quyền Lực”) |
Theo dự kiến, Hội Nghị Trung Ương 10 sẽ diễn ra trong tháng 12 nhưng nay vẫn chưa được tổ chức và cũng chưa rõ sẽ dời lại đến khi nào.
Trên blog “Chân Dung Quyền Lực,” ông Nguyễn Phú Trọng – Tổng bí thư đương nhiệm được xem là “kẻ phản bội, bất nhân, bất nghĩa.”
Ông Trương Tấn Sang – Chủ tịch Nhà nước đương nhiệm được nhận định là “kẻ phá nát Ðảng CSVN,” nhân vật thực hiện “cú lừa dân chủ” để tìm sự hậu thuẫn của quần chúng.
Ông Nguyễn Sinh Hùng – Chủ tịch Quốc Hội đương nhiệm bị ví như thủ lĩnh của một “gánh chèo,” kẻ vừa dùng “Quốc Hội tấn công Chính phủ,” vừa bán quyền lực để tham nhũng.
Có một điểm đáng chú ý là “Chân Dung Quyền Lực” lại dành sự trân trọng đặc biệt cho ông Nguyễn Tấn Dũng – Thủ tướng đương nhiệm.
Không những không chỉ trích, “Chân Dung Quyền Lực” còn lựa chọn – giới thiệu thông tin về ông Dũng nhằm khắc họa ông như “một nhân tố nổi bật,” khác hẳn với thời điểm giữa năm 2012, trước khi Ban Chấp Hành Trung Ương Ðảng CSVN khóa 11 họp Hội Nghị Ban Chấp Hành Trung Ương Ðảng CSVN lần thứ 6 (hội nghị được coi là dịp để xem xét trách nhiệm và xử lý ông Nguyễn Tấn Dũng, bởi đã phạm hàng loạt sai lầm dẫn tới khủng hoảng kinh tế và xã hội).
Lúc đó, trên Internet xuất hiện blog “Quan Làm Báo” (http://quanlambao.blogspot.com/). Qua blog “Quan Làm Báo,” ông Dũng được mô tả như một kẻ ngu dốt, tham lam, phạm nhiều đại tội, không thể khoan hồng.
‘Bí mật cung đình’
Tuy khác nhau về việc lựa chọn đối tượng để chỉ trích hoặc ủng hộ, song “Chân Dung Quyền Lực” và “Quan Làm Báo” có nhiều điểm tương đồng: Cả hai đều xuất hiện trên Internet vào thời điểm mà giới lãnh đạo Ðảng CSVN chuẩn bị đưa ra những quyết định quan trọng về nhân sự lãnh đạo. Cả hai đều thu thập-trưng dẫn nhiều tài liệu (đa số là đơn tố cáo), hình ảnh, minh họa cho những thông tin vốn thuộc loại riêng tư, thuộc phạm vi “bí mật cung đình” nên thu hút rất đông người xem. Thậm chí không ít người tin rằng những thông tin này xác thực bởi thường dân hay các “thế lực thù địch” không thể thu thập.
Trong quá khứ, việc dùng thông tin để bôi nhọ, triệt hạ đối thủ, chiếm đoạt – củng cố quyền lực đã từng được giới lãnh đạo CSVN sử dụng nhiều lần.
“Scandal” lớn nhất và đến giờ vẫn chưa được giải quyết dù gây nhiều bất bình trong nội bộ Ðảng CSVN là vụ Tổng Cục Tình Báo Quân Ðội (Tổng Cục 2) sử dụng vừa đơn tố cáo, nhân chứng giả, vừa báo cáo chính thức của Tổng Cục 2 để giúp ông Lê Ðức Anh củng cố quyền lực, loại bỏ vĩnh viễn ông Võ Nguyên Giáp khỏi chính trường, lật đổ ông Lê Khả Phiêu – một tổng bí thư, vu cáo nhiều ứng cử viên cho các vị trí lãnh đạo là… “đặc tình” của CIA, kể cả ông Trương Tấn Sang – Chủ tịch Nhà nước đương nhiệm.
Từ khi dịch vụ Internet được cung cấp tại Việt Nam, các đơn tố cáo, tài liệu bạch hóa đời tư, tính cách của nhiều nhân vật là lãnh đạo Ðảng CSVN được đưa lên mạng toàn cầu ngày một nhiều. “Quan Làm Báo” hay “Chân Dung Quyền Lực” có dáng dấp của một loại nỗ lực mới để giới lãnh đạo CSVN “đâm” nhau.
Không may cho giới lãnh đạo CSVN là nỗ lực mang dấu ấn băng nhóm này lại đạt hiệu quả rất cao. Vì cần đám đông nên họ chủ động gạt bỏ chính sách “kiểm soát thông tin” và tất nhiên là không thể tránh được chuyện “nhân dân mất niềm tin.”
Khi quản trị quốc gia thiếu sự minh bạch, những blog như “Quan Làm Báo,” “Chân Dung Quyền Lực” là sự bổ sung cho nhau nhằm “điền vào chỗ trống” theo kiểu nửa hư, nửa thực.
Tác dụng mà có thể những người thực hiện các blog này không mong muốn, song lại rất tích cực là trong mắt công chúng, tất cả các nhân vật lãnh đạo của Ðảng CSVN – không trừ ai đều vừa ngu dốt, tham lam, vừa đê tiện, tàn bạo.
Và rằng, chẳng có lý do nào đủ sức thuyết phục để chấp nhận những cá nhân như thế tiếp tục định đoạt vận mệnh quốc gia, dân tộc. (G.Ð)

Faith, Hope, Love
The greatest of these is LOVE
Gia đình 5 người Việt thiệt mạng trong tai nạn giao thông ở Indiana
TIPTON COUNTY, India (NV) – Một gia đình năm người Việt vừa bị thiệt mạng trong một tai nạn xe hơi xảy ra trên xa lộ 31 thuộc Tipton County, cách Indianapolis, Indiana, chừng 30 dặm về phía Bắc hôm Thứ Sáu, theo tin đài truyền hình WTHR 13, một chi nhánh địa phương của đài NBC.

(Hình minh họa: David Ryder/Getty Images)
Theo bản tin, chiếc xe Jaguar màu đỏ đời 2001 chở năm người chạy trên xa lộ 31 về Nam, khi gần đến Indianapolis, thì bị lạc tay lái về bên phải.
Ngay lập tức, ông Dennis Nguyễn, người lái xe, tìm cách bẻ lại bên trái, nhưng quá lố, và chiếc xe vượt qua vạch giữa đường, chạy về hướng ngược chiều giao thông, đụng vào một chiếc xe tải Peterbilt chở hàng đang chạy về hướng Bắc, theo cảnh sát cho biết.
Chiếc xe bị bẹp dúm, ông Dennis Nguyễn, 43 tuổi; người vợ Cao Thị Thu Hà, 44 tuổi; con trai Hùng Vinh Nguyễn, 9 tuổi; và con gái Lindsay Cao Vân Nguyễn, 7 tuổi, chết tại chỗ.
Riêng cô con gái Linda Hà Vy Nguyễn, 14 tuổi, bị thương nặng, được trực thăng đưa vào bệnh viện Eskenazi Health ở Indianapolis, nhưng sau đó qua đời.
Cảnh sát tin rằng, cả gia đình ông Dennis, cư ngụ ở tiểu bang Arkansas, đều có đeo dây an toàn khi ngồi trong xe.
“Chúng tôi đang điều tra nhiều tai nạn trong khu vực đang bị thời tiết lạnh đóng băng, nhưng tai nạn này có phải do đường trơn trượt gây ra hay không thì chưa biết,” cảnh sát viên Paul Daugherty trả lời phỏng vấn của đài truyền hình địa phương qua điện thoại cho biết.
Tài xế xe tải cũng bị đau, được đưa vào bệnh viện, nhưng sau đó được về nhà.
Sau khi tai nạn xảy ra, cả hai hướng lưu thông của xa lộ 31 đều bị đóng để dọn dẹp và di chuyển thi hài người quá cố.
Cảnh sát tiểu bang Indiana vẫn đang điều tra nguyên nhân tai nạn. (Đ.D.)
Trung Quốc tiếp tục bắt bớ tín đồ giáo phái Đấng Toàn Năng
28-12-2014
Sáu thành viên của giáo phái có tên Đấng Toàn Năng ở Trung Quốc bị kêu án từ 3 đến trên 5 năm tù giam vì những hoạt động truyền bá đức tin của họ.
Bản tin Tân Hoa Xã cho biết như vậy ngày hôm qua. Trung Quốc đã nhiều lần bắt bớ hàng ngàn người cũng như cấm giáo phái Đấng Toàn Năng này hoạt động từ lúc được thành lập năm 1990. Những người theo giáo phái Đấng Toàn Năng tin rằng chúa Giê Xu tái thế dưới hình hài một phụ nữ người Trung Quốc.
Nhà chức trách Trung Quốc cho biết 6 người bị kêu án đã bị bắt ngay lúc đang tổ chức gây quĩ và truyền đạo, nói rằng hành động của họ gây rối trật tự xã hội một cách nghiêm trọng cũng như gây ảnh hưởng và tạo trở ngại cho công việc của các cơ quan nhà nước.
VRNs (29.12.2014) – Sài Gòn – Lúc 20 giờ, tối qua, 28.12, cha Vinhsơn Phạm Trung Thành, Giám tỉnh DCCT đã chủ sự thánh lễ đồng tế cầu nguyện cho công lý và hòa bình theo định kỳ hàng tháng.
Trong thánh lễ có sự tham dự của gia đình tù nhân Hồ Duy Hải tại Long An. Ngoài Bà Nguyễn Thị Loan, mẹ của Duy Hải, còn có em gái, và một số người thân trong gia đình. Được biết, gia đình của anh Hồ Duy Hải đã thuê xe đi từ Long An lên Sài Gòn dự thánh lễ và trở về ngay khi thánh lễ kết thúc.
Như mọi khi, trước thánh lễ, cha Giuse Đinh Hữu Thoại đã đọc các ý được cầu nguyện cách đặc biệt trong thánh lễ: Cầu nguyện cho Hồ Duy Hải và Nguyễn Văn Chưởng bị kết án tử hình nhưng có nhiều dấu hiệu oan sai mà gia đình đã đi kêu oan trong những năm tháng qua và được công luận trong và ngoài nước chú ý đến. Ý lễ cũng đặc biệt nhấn mạnh đến việc cầu nguyện cho các nhà lãnh đạo các quốc gia bỏ án tử hình.
Cùng đồng tế với cha Vinhsơn Phạm Trung Thành trong thánh lễ còn có cha Phanxicô X. Nguyễn Văn Nhứt, dòng Đaminh, và bảy linh mục khác của DCCT Sài Gòn và đông đảo giáo dân cũng như một số người không cùng tôn giáo vẫn thường xuyên đến tham dự thánh lễ này vào mỗi cuối tháng.
Trong bài giảng, cha Vinhsơn Phạm Trung Thành nhấn mạnh đến sự sống là quà tặng Thiên Chúa ban cho con người và “không ai có quyền lấy đi sự sống của người khác”. Ngài nói rằng: “Hỡi những ai ủng hộ sự chết, hỡi những ai chủ trương sử dụng sự chế, nhân danh bất kỳ một lợi ích nào, hãy biết: phương tiện xấu không thể mang lại sự tốt. Hãy chấm dứt ngay những hành động uy hiếp sự sống! Hãy dừng tay lại, đừng tiến hành bất cứ một hành động nào gây ra cái chết, cho dù nhân danh bất cứ điều gì. Chúng tôi khẩn thiết kêu gọi chấm dứt án tử hình. Chúng tôi kêu gọi suy xét lại các án tử hình, nhất là các vụ án có dấu hiệu oan sai, đặc biệt là vụ án Hồ Duy Hải và Nguyễn Văn Chưởng. Xem xét lại cẩn thận và công minh. Chúng ta không mất gì cả, nhưng nếu quả thật là oan sai, chúng ta cứu được mạng người; mà sự sống thì vô giá, không ai gầy tạo được sự sống”.
00:00
00:00

Gia đình của anh Hồ Duy Hải ngồi hàng ghế đầu trong thánh lễ cầu nguyện cho công lý hòa bình tối 28.12. Bà Nguyễn Thị Loan, mẹ anh Hải (áo vàng nhạt) và em gái (áo trắng)

Cha Vinhsơn Phạm Trung Thành kêu gọi bỏ án tử hình và yêu cầu “hãy chấm dứt ngay những hành động uy hiếp sự sống!”

Vào mỗi Chúa nhật cuối tháng, quý cha lại dâng thánh lễ đồng tế cầu nguyện cho công lý hòa bình.

Cộng đoàn thắp nến cầu nguyện sau bài giảng

Cha Vinhsơn Phạm Trung Thành và Giuse Đinh Hữu Thoại thăm hỏi gia đình của anh Hồ Duy Hải sau thánh lễ
Nội dung bài giảng:
Kính thưa anh chị em.
Chúng ta đang sống trong một xã hội đổ vỡ mọi mặt, mọi giá trị đạo đức luân lý bị phá sản, mọi trật tự đảo lộn và mối hiểm nguy là sự bình an biến dạng khỏi cuộc sống, nhường lại cho sự chết với cái lối sống, lối lý luận, trật tự của nó mà người ta gọi đó là “văn minh sự chết”, cho dù sự chết chẳng bao giờ có thể là một sự văn minh.
Chúng ta không bi quan khi nói với nhau như vậy. Cứ nhìn vào các tờ báo phát hành mỗi ngày, ngay báo của nhà nước hoàn toàn, cứ nhìn vào các kênh truyền hình, dĩ nhiên là truyền hình nhà nước, thì rất nhiều sự ác, rất nhiều điều bất ổn, rất nhiều sự đảo lộn phơi bày trên các phương tiện truyền thông. Thực tế khi ra khỏi nhà, mà ngay cả ở trong nhà, thì mọi tai họa do chính con người gây ra cho nhau cũng không ngừng đe dọa chúng ta.
Hơn lúc nào hết chúng ta mong ước sự bình an, sự bình an đích thật và trường cửu, sự bình an mà bất kỳ một mãnh lực nào cũng không thể lấy đi được. Đó chính là sự bình an do chính Chúa Kitô mang đến cho chúng ta như chính lời Chúa hứa “Thầy để lại bình an cho anh em, Thầy ban cho anh em phúc bình an của Thầy” đó chính là sự bình an mà “thế gian không thể ban tặng và cũng không thể lấy đi”. Chúa Giêsu nhấn mạnh sứ mạng của Ngài “tôi đến để cho anh em được sống và sống dồi dào” (Ga 10, 10).
Sự sống bình an, hạnh phúc là chính sự sống với sự hiện diện của Chúa Giêsu, vì thế khi Chúa bước vào trần gian, muôn loài muôn vật nhận ra chính Chúa Giêsu là vua bình an. là Chúa bình an, là vua hòa bình. “Vinh danh Thiên Chúa trên trời, bình an dưới thế cho người thiện tâm”. Đón nhận sụ bình an, sự sống là đón nhận chính Chúa Giêsu. Gia đình thánh mà hôm nay chúng ta mừng kính chính là gia đình của Chúa Giêsu, gia đình có sự hiện diện của Chúa Giêsu, chính sự hiện diện của Chúa Giêsu làm cho gia đình nên thánh. Trở thành gia đình thánh.
Bất kỳ cách nào người ta từ chối sự hiện diện của Chúa Giêsu, người ta tự rút mình ra khỏi sự thánh thiện và nhận chìm mình trong sự chết. “Ðiều đã thành sự nơi Ngài là sự Sống, và sự Sống là sự Sáng cho nhân loại.” (Ga 1, 4) Chúa đến mang sự sống, sự sống là sự sáng chiếu soi. Từ chối sự sống là từ chối sự sáng, là tự nhận sự chết, tự gian mình trong bóng tối.
Hỡi những ai ủng hộ sự chết, hỡi những ai chủ trương sử dụng sự chết nhân danh bất kỳ lợi ích nào, hãy biết, phương tiện xấu không thể mang lại sự tốt. Hãy chấm dứt ngay những hành động uy hiếp sự sống, hãy dừng tay lại đừng tiến hành bất cứ một hành động nào gây ra cái chết, cho dù nhân danh bất cứ điều gì. Chúng tôi khẩn thiết kêu gọi chấm dứt án tử hình, chúng tôi kêu gọi suy xét lại các án tử hình, nhất là các vụ án có dấu hiệu oan sai, đặc biệt vụ án Hồ Duy Hải và Nguyễn văn Chưởng, xem xét lại cẩn thận và công mình chúng ta không mất gì cả, nhưng nếu quả thật là oan sai chúng ta cứu một mạng người, mà sự sống thì vô giá, không ai gầy tạo được sự sống, không ai có quyền lấy đi sự sống nhất là những cuộc lấy đi không chứng cớ.
Về phần người Kitô hữu, Tin Mừng dạy chúng ta không được phép thờ ơ trước những điều sai trái, không được phép đứng về phía quyền lực mà đối địch với người nghèo, người bị loại bỏ, người bị chà đạp. Không được phép thỏa hiệp với sự dữ để mưu cầu yên thân, và càng không được phép thỏa hiệp để thu hoạch lợi ích bản thân, lợi ích nhóm. Mọi sự quay lưng lại với người nghèo, người bị bỏ rơi, người tù đày đau khổ sẽ phải trả giá bằng chính sự sống đời đời “khi xưa Ta đói ngươi đã không cho ăn, Ta khát ngươi đã không cho uống, ta rách rưới mình trần ngươi không cho áo mặc, Ta tù đày ngươi đã không viếng thăm” (Mt 25, ), những lời của Chúa Giêsu văng vảng trong ngày Chúa nhật cuối năm phụng vụ vừa qua có đánh động tâm hồn chúng ta hay không ? Hay chúng ta vẫn lòng chai dạ đá, ôm ấp suy nghĩ, giữ vững quan điểm theo ý của mình, tự hào sự chính thống, trí thức, và cho rằng đó là đúng đắn ?
Trong Tin Mừng có câu chuyện người phụ nữ Samari bên bờ giếng, câu chuyện để lại cho những người tự hào về truyền thống, tự hào về sự giàu có, sang trọng, tự hào về sự nguy nga sầm uất, tự hào về những gia trị của con người phải đặt lại vấn đề và đặt lại cuộc đời của mình nếu không muốn tiếp tục trong mê lầm. Vì trong câu chuyện ấy, nơi bờ giếng Giáo Hội, Chúa Giêsu nói “đã đến giờ các người sẽ thờ phượng Chúa Cha, không phải trên núi này hay tại Giêrusalem.
…… Nhưng giờ đã đến – và chính lúc này đây giờ những người thờ phượng đích thực sẽ thờ phượng Chúa Cha trong thần khí và sự thật,” (Ga 4, 21 – 23)
Sẽ không là đền thờ trên núi, sẽ không là đền thờ Giêrusalem, nhưng là trong chân lý, trong sự thật. Sự thật là Chúa thuộc về người nghèo, người bị bỏ rơi, bị áp bức, sự thật là Chúa hóa thân và chờ đợi chúng ta nơi những người đau khổ bé mọn nhất. Đừng bình an giả tạo với hoa nến, đèn màu, đừng bằng an giả tạo với áo quần xúng xinh, lễ nhạc tưng bừng, càng đừng thỏa mãn với lụa là gấm vóc, ngày ngày yến tiệc linh đình. Hãy tỉnh thức vì không biết ngày giờ nào Chúa đến.
Trong Tông Huấn Niềm Vui Tin Mừng, số 48, Đức Thánh Cha Phanxico nói rất rõ :
… Hội Thánh phải đến với mọi người, không loại trừ một ai. Nhưng phải đến với ai trước? Khi đọc Tin Mừng, chúng ta thấy một dấu hiệu rõ ràng: không phải những bạn bè và láng giềng giàu có của chúng ta, nhưng trên hết là những người nghèo khổ bệnh tật, những người thường bị khinh dể và ruồng rẫy, những người “không có gì để trả lại ngươi” (Lc 14:14). Không có chỗ cho sự hoài nghi hay những lời giải thích vốn chỉ làm yếu đi một sứ điệp rõ ràng như thế. Hôm nay và mãi mãi, “người nghèo là những người ưu tiên được đón nhận Tin Mừng”,và việc Tin Mừng được tự do rao giảng cho họ là dấu chỉ về vương quốc mà Chúa Giêsu đến để thiết lập. Chúng ta phải nói thẳng ra rằng “có một dây liên kết không thể phân ly giữa đức tin của chúng ta và người nghèo”. Chúng ta đừng bao giờ bỏ họ.
Mừng lễ Thánh gia thất không chỉ để đề cao một vài gía trị luân lý, cổ võ một vài giá trị đạo đức những phải là cơ hội để nhận ra rằng Thiên Chúa đến giữa trần gian, trong một khung cảnh rất bình thường là gia đình và mọi mối dây liên hệ xã hội, để mang đến sự thật cho nhân loại, đó là sự sống, sự sáng chiếu soi, và sự thật giải thoát nhân loại, đồng thời kêu gọi chúng ta lên tiếng bảo vệ và xây dựng sự thật , sự sáng và sự sống cho mọi người. Không có chỗ cho sự vô cảm, thờ ơ và đi ngược với sự sống.
28 tháng 12 năm 2014
VRNs
Dân bao vây, đánh trọng thương công an lạm quyền
ĐẮK NÔNG (NV) – Lại vừa có 3 trong số 5 cảnh sát giao thông của Công An huyện Tuy Đức, tỉnh Đắk Nông bị dân vây, đánh trọng thương, khi họ tập trung để phản kháng, chống cảnh sát giao thông lạm quyền.

Dân vây cảnh sát giao thông ở thành phố Kon Tum hồi tháng 7. Đây là một trong
hàng trăm vụ dân vây cảnh sát diễn ra trong năm nay. (Hình: Đất Việt)
Vài tờ báo ở Việt Nam vừa chỉ trích hai thanh niên ở xã Đắk Ngo, huyện Tuy Đức, tỉnh Đắk Nông, gọi họ là “côn đồ” bởi đã kháng cự, không chấp nhận chuyện để một nhóm cảnh sát giao thông thu giữ xe của họ với lý do “vi phạm giao thông.” Những người này đánh trọng thương một thượng úy, một trung úy và một trung sĩ cảnh sát giao thông, cưỡng đoạt 1.8 triệu đồng của cảnh sát giao thông…
Tin tường thuật về sự kiện vừa kể gián tiếp cho thấy, dân chúng lại vừa phản kháng việc cảnh sát giao thông lạm quyền.
Trong tin, “Ba cảnh sát giao thông bị hai tên côn đồ đánh nhập viện, cưỡng đoạt 1,8 triệu đồng,” vài tờ báo ở Việt Nam cho biết, chiều 21 tháng 12, hai thanh niên ngụ ở xã Đắk Ngo, huyện Tuy Đức, tỉnh Đắk Nông đã “chửi bới, quấy rối” một “Tổ Tuần Tra-Kiểm Soát Giao Thông với năm cán bộ, chiến sĩ của Công An huyện Tuy Đức đang làm nhiệm vụ,” phản đối chuyện bị tạm giữ xe vì “vi phạm giao thông.”
Những tờ báo này cho biết hai thanh niên vừa kể đã “hô hào, kích động một số người dân chống đối, yêu cầu trả lại xe bị tạm giữ” khiến nhóm cảnh sát giao thông “phải rút về xe tuần tra, chờ Công An huyện Tuy Đức đến giải cứu.”
Tin tường thuật về vụ phản kháng vừa kể cho biết là sau đó đám đông còn phản kháng chuyện “cảnh sát đánh dân” và dù các thành viên của “Tổ Tuần Tra-Kiểm Soát Giao Thông” đã giải thích nhưng đám đông “không hiểu, nên hùa theo hai đối tượng” và “càng lúc càng hung hăng hơn.”
Một số tờ báo đưa tin về vụ phản kháng ở Tuy Đức kể thêm, “Một số đối tượng đã leo lên xe tuần tra của cảnh sát giao thông lấy lại hai chiếc xe tang vật bị tạm giữ rồi mang đi. Trước tình thế khẩn cấp, Tổ Tuần Tra-Kiểm Soát Giao Thông’ cho một chiến sĩ cảnh sát giao thông điều khiển xe chở tang vật đi nơi khác. Tuy nhiên, nhóm người này tiếp tục đuổi theo chặn xe rồi xông vào, dùng hung khí đập kính xe làm các kính xe hư hỏng hoàn toàn.”
Báo chí của chính quyền Việt Nam nói rằng hai thanh niên đã bị Công An huyện Tuy Đức bắt giữ sau vụ phản kháng là “táo tợn” bởi đã “vi phạm giao thông mà còn yêu cầu Tổ Tuần Tra-Kiểm Soát Giao Thông phải đưa 1,8 triệu thì mới cho xe tuần tra rời khỏi hiện trường.”
Tuy báo chí của chính quyền Việt Nam khẳng định việc yêu cầu đưa 1.8 triệu này là “cưỡng đoạt,” song ở một phần khác trong tin tường thuật về vụ phản kháng này thì lại cho biết, 1.8 triệu là khoản các “đối tượng” đòi cảnh sát giao thông phải bồi thường cho việc làm điện thoại của họ bị hư “trong quá trình giằng co với Tổ Tuần Tra-Kiểm Soát Giao Thông.”
Báo chí của chính quyền Việt Nam không cho biết tại sao Tổ Tuần Tra-Kiểm Soát Giao Thông lại chấp nhận trả 1.8 triệu để các “đối tượng rời khỏi hiện trường.”
Báo chí của chính quyền Việt Nam cũng không cho biết, Tổ Tuần Tra-Kiểm Soát Giao Thông lấy từ đâu 1.8 triệu để đưa cho các “đối tượng.”
Nhằm chống cảnh sát giao thông mãi lộ. Công an Việt Nam đã cấm cảnh sát giao thông mang theo tiền khi Tuần Tra-Kiểm Soát Giao Thông. Nếu lực lượng chống mãi lộ bắt được cảnh sát giao thông có tiền trong người, tiền đó sẽ bị xem là tiền do mãi lộ mà có.
Tuy đám đông giúp hai thanh niên lấy lại hai chiếc xe hai bánh gắn máy bị tạm giữ và đánh ba trong số năm cảnh sát giao thông trọng thương nhưng Công An huyện Tuy Đức, tỉnh Đắk Nông vẫn cáo buộc hai thanh niên đã phản đối cảnh sát giao thông tạm giữ xe của họ là “chống người thi hành công vụ,” “cướp tang vật” và “cưỡng đoạt tài sản.” (G.Đ)
Nhân chuyện bang giao Mỹ-Cuba, nhớ Elian Gonzalez
Tạp ghi Huy Phương
Ngày 1 Tháng Giêng, 1959, ông Fidel Castro lãnh đạo một lực lượng quân sự thành công chống Tổng Thống Fulgenio Batista, một tướng lãnh độc tài, và đưa dân tộc Cuba vào một thứ độc tài đẫm máu khác.
Tháng Hai, 1960, chính quyền Castro ký một hiệp thương với Liên Xô, và sau đó, tiếp tục thắt chặt quan hệ và ngày càng nhận nhiều viện trợ quân sự và kinh tế của quốc gia này. Hoa Kỳ cắt đứt mọi quan hệ ngoại giao và áp dụng chính sách cấm vận lên Cuba vào ngày 31 Tháng Giêng, 1961.

Hai cha con Elian Gonzalez vẫy tay chào trước khi rời Hoa Kỳ bay về Cuba.
(Hình: Tim Sloan/AFP/Getty Images)
Trong thời gian này, cũng như hoàn cảnh Việt Nam, hàng nghìn người Cuba đã chối bỏ chế độ Cộng Sản vượt biển đến Floria, Hoa Kỳ, trên những con thuyền tồi tàn, rách nát.
Tháng Mười Một, 1999, một chiếc thuyền đánh cá Hoa Kỳ tìm thấy một đứa bé Cuba nằm bất tỉnh trên một ruột xe cao su trong eo biển Florida ngoài khơi thành phố Miami. Đó là Elian Gonzalez, 6 tuổi, đi cùng với mẹ, cha kế và 9 người khác vượt biên từ Cuba tìm đường sang Hoa Kỳ tị nạn, tất cả đều bỏ mình trên biển, trong một cơn bão, khi chỉ còn cách Hoa Kỳ 56 km, duy chỉ có ba người sống sót, trong đó có Elian. Cha mẹ Elian ly dị nhau từ nhiều năm trước và cha của Elian, ông Juan Miguel Gonzalez, đã có gia đình khác.
Hoa Kỳ cho phép ông Lazaro Gonzalez ở thành phố Miami, bác ruột của Elian, tạm chăm sóc Elian chờ quyết định tình trạng di trú của em, tất cả hy vọng Elian sẽ được hưởng quy chế tị nạn như nhiều người đã trốn khỏi Cuba nhiều năm trước đến Hoa Kỳ.
Nhưng cha của Elian, với sự yểm trợ và thúc đẩy của ông Fidel Castro, yêu cầu chính phủ Hoa Kỳ trả Elian về Cuba. Một cuộc tuần hành được chính phủ Cuba tổ chức với hàng trăm nghìn người Cuba yêu cầu chính phủ Mỹ trả lại Elian cho Cuba. Một sự tranh chấp giữa Fidel Castro và cộng đồng người Mỹ gốc Cuba tại Miami thành hình. Tuy nhiên, Sở Di Trú Hoa Kỳ, áp dụng nguyên tắc thông thường về đoàn tụ gia đình, phán quyết trả Elian lại cho cha của em, vì những người thân thuộc của Elian ở Miami không phải cha hay mẹ ruột của em.
Hai tháng sau đó, sau khi tòa án tối cao Mỹ bác đơn kháng cáo của họ hàng Elian tại Miami, đêm 22 Tháng Tư, 2000, các viên chức FBI, trang bị tận răng, tấn công vào ngôi nhà mang số 2319 NW 2nd Street ở Little Havana, Miami, bắt Elian mang đi trong sự vùng vẫy tuyệt vọng và tiếng khóc la của em. Chính phủ Fidel Castro coi đây là một thắng lợi vĩ đại của mình và cộng đồng người Cuba sau đó đã bầy tỏ sự bất mãn của mình với quyết định của chính phủ Clinton, để một năm sau ông Al Gore, ứng cử viên tổng thống của Đảng Dân Chủ, thua ông George W. Bush chỉ với 537 phiếu. Nếu Elian không bị trả về Cuba, hẳn ông Al Gore có thể có đủ phiếu của dân tị nạn Cuba để trở thành tổng thống thứ 43 của Hoa Kỳ.
Cha ruột của Elian lúc ấy đang làm nghề hầu bàn tại Cuba, sau chiến thắng vang dội “đem Elian về với tổ quốc Cuba,” ông được sắp xếp, cất nhắc để trở thành một dân biểu Quốc Hội Cuba vào năm 2003. Elian trở thành bảo vật của Cuba, được công an bảo vệ nghiêm ngặt, khó có ai gặp được em. Trong viện bảo tàng thành phố, có một gian phòng triển lãm những gì liên quan đến câu chuyện Elian. Báo chí Cuba cho rằng, ông Fidel Castro đặc biệt quan tâm đến việc học hành của Elian và cha của em luôn luôn được chủ tịch Cuba tiếp kiến mỗi khi có dịp đến Havana.
Một đứa trẻ mới lên 6, sẽ dễ quên mọi chuyện, hình ảnh người mẹ mình và những ngày vượt biển đầy gian nguy, chết chóc. Nếu ở lại Hoa kỳ, Elian sẽ sống dưới một lối giáo dục khác và thành một con người khác. Nhưng ở Cuba, vào dịp Lễ Phục Sinh 2010, kỷ niệm 10 năm Elian “về với tổ quốc,” hình ảnh Elian Gonzalez được đưa lên truyền thông Cuba, với hình ảnh một thanh niên, đoàn viên Đoàn Thanh Niên Cộng Sản Cuba, với đồng phục, cầu vai đỏ, huy hiệu đoàn trên tay áo, tóc hớt cao và được đề cao: “Elian Gonzalez bảo vệ cách mạng tại Đại Hội Thanh Niên.”
Trước đây, vào năm 1980, nước này đã mở cửa, để cho bất cứ ai cũng có thể ra đi với giấy thông hành. Gần 125,000 người Cuba đã chạy sang Mỹ. Cuba và Mỹ năm 1994 từng ký một thỏa thuận nhập cư theo đó hai bên tạo điều kiện cho việc di cư của người dân Cuba tới Mỹ diễn ra một cách “an toàn, hợp pháp và có trật tự.” Bây giờ, nếu như theo lời Chủ Tịch Cuba Raul Castro mới đây, đòi hỏi Mỹ phải tôn trọng chế độ Cộng Sản ở quốc gia này, nghĩa là Cuba vẫn không từ bỏ “búa liềm,” sau khi mở cửa bang giao, sẽ có bao nhiêu người Cuba tìm cách đến Mỹ nữa. Chỉ trong năm 2014 này, tuần duyên Hoa Kỳ đã bắt được hơn 2,000 di dân Cuba mạo hiểm tìm đường vượt biển chạy khỏi chế độ Cộng Sản. Chúng ta cũng biết rằng khoảng cách từ Cuba đến Key West, Florida, không bao xa.
Rồi đây khi có bang giao trở lại giữa Cuba và Hoa Kỳ, những người chấp nhận chết chóc ngày trước để vượt biển đến Hoa Kỳ, sẽ có dịp trở lại du lịch, viếng thăm hay “về quê ăn Tết” như những người Việt Nam của chúng ta. Elian cũng có cơ hội được Cuba gửi trở lại du học ở Hoa Kỳ. Cán bộ Cộng Sản Cuba cũng sẽ có cơ hội xâm nhập cộng đồng người Cuba tị nạn ở Miami, hay nói chung là Florida, và cộng đồng này rồi đây cũng sẽ chia rẽ, hết sự đoàn kết, xung đột chính kiến, và khẩu hiệu “hòa giải” sẽ được nêu ra. Nhiều dân gốc Cuba sẽ có cơ hội trở lại quê nhà để đầu tư, buôn bán và tình trạng này sẽ không khác gì người Việt chúng ta đã liều chết vượt thoát ra khỏi quê hương, nay lại có cơ hội trở về nơi chốn họ đã bỏ ra đi.
Và trong tình trạng Cuba nghèo đói vì bị cấm vận từ suốt 50 năm nay, sẽ có cảnh Cuba hải ngoại tị nạn “áo gấm về làng.” Phi trường La Havana rồi đây sẽ có hằng trăm thân nhân chờ đợi đón một “Cuba kiều” về thăm quê hương, không khác gì quang cảnh của Tân Sơn Nhứt 10, 20 năm về trước. Và rồi dân Cuba ở Mỹ sẽ có cơ hội “bảo lãnh” cho thân nhân ruột thịt đến Mỹ, sẽ có thanh niên hay ông già về Cuba lấy vợ. Ai muốn hút xì gà Havana hảo hạng thì kỳ này tha hồ, ai hảo ngọt, sẽ có đường cát Cuba giá rẻ mạt.
Liệu trong suy nghĩ của chúng ta, những cái chết như của bà mẹ Elian Gonzalez trên Vịnh Mexico và hàng trăm nghìn người Việt Nam bỏ mình trên biển Đông có còn ý nghĩ gì không? (*)
(*) Theo con số của Cao Ủy Liên Hiệp Quốc về người tị nạn, từ năm 1975 đến 1985 có 849,228 người vượt biển, trong đó năm 1981 Hội Hồng Thập Tự Quốc Tế cho rằng phân nửa số người vượt biển đã chết dưới tay hải tặc.
Kẻ gây thương tích cho Giáo hoàng John Paul trở lại Vatican

Cố giáo hoàng người Ba Lan qua đời năm 2005.
28.12.2014
Tay súng Thổ Nhĩ Kỳ từng mưu sát bất thành Giáo hoàng John Paul năm 1981, hôm nay, 27/12, đã quay trở lại Vatican để đặt hoa hồng trắng lên mộ ông. Cố giáo hoàng người Ba Lan qua đời năm 2005.
Một phát ngôn viên của Vatican cho biết chuyến thăm mộ của Mehmet Ali Agca diễn ra ngắn ngủi. Agca đã đứng im lặng trước khi đặt hai bó hoa hồng trắng lên một cố giáo hoàng từng tha thứ cho kẻ tấn công mình.
Giáo hoàng John Paul tới thăm kẻ tấn công mình tại một nhà tù Italia ba năm sau vụ nổ súng, và sau đó đã can thiệp để cho hắn ta được tự do năm 2000.
Agca sau đó đã bị dẫn độ sang Thổ Nhĩ Kỳ, và tại đây, tay súng này đã bị kết án vì sát hại một nhà báo Thổ Nhĩ Kỳ. Agca hoàn thành việc thụ án 10 năm tù giam năm 2010.
Vụ tấn công vào Giáo hoàng John Paul đã để lại nhiều câu hỏi về những kẻ đồng lõa với Agca.
Thoạt đầu tay súng này nói rằng ông ta hành động một mình, nhưng sau đó lại tìm cách liên kết Bulgaria và Liên bang Xô Viết với âm mưu này.
Hồi năm 2006, một ủy ban nghị viện của Italia kết luận rằng “không còn bất kỳ nghi ngờ gì” là Liên bang Xô Viết chịu trách nhiệm gây ra vụ tấn công. Tuy nhiên, giả thuyết này chưa khi nào được chứng minh.
Ủy ban này cho rằng khối Xô Viết coi Giáo hoàng John Paul là mối nguy hiểm vì ông ủng hộ phong trào lao động Đoàn kết tại nơi ông sinh ra là Ba Lan.
Huế: Bỏ tiền tỷ xây ‘nhà dịch vụ’ rồi đập bỏ
Nguoi-viet.com
HUẾ (NV) – “Lại quả” từ việc xây cầu chưa đủ, Ban Đầu Tư và Xây Dựng Giao Thông Thừa Thiên-Huế tiếp tục xây nhà dịch vụ để rút tiếp số tiền thừa. Tuy nhiên, nhà dịch vụ này vừa xây xong đã đập bỏ.

Ngôi nhà dịch vụ đã xây dựng sắp xong phải tháo dỡ. (Hình: Tuổi Trẻ)
Tờ Tuổi Trẻ cho biết, Ban Đầu Tư và Xây Dựng Giao Thông Thừa Thiên-Huế vừa tháo dỡ một phần ngôi nhà hai khối tại công viên phía nam cầu Dã Viên, thành phố Huế. Ngôi nhà này ở ngay sát ngã ba sông Hương và sông An Cựu, xây sắp xong phải tháo dỡ vì choán tầm nhìn, làm ảnh hưởng cảnh quan sông Hương.
Sau khi làm xong cầu Dã Viên còn thừa một khoản vốn, tỉnh Thừa Thiên-Huế đã đồng ý giao Sở Giao thông tiếp tục đầu tư hạng mục hoàn trả mặt bằng bờ sông Hương ven đường Bùi Thị Xuân ở phía nam cầu Dã Viên.
Khu đất này nằm ngay ngã ba sông Hương và sông An Cựu rộng 23,548m2, được Sở Giao Thông Vận Tải Giao Ban Đầu Tư và Xây Dựng Giao Thông lập dự án thành một điểm xanh có bố trí một số kiến trúc có thể khai thác dịch vụ.
Đến cuối năm 2013, trong số các hạng mục được xây, kiến trúc chính là ngôi nhà dịch vụ đúc hai khối, mái ngói rộng 165m2 đang trong giai đoạn hoàn thành thì nhận được rất nhiều phản ứng của các sở ngành.
Một số giám đốc sở và lãnh đạo thành phố Huế cho rằng tòa nhà quá xấu, choán tầm nhìn ra sông Hương và phá vỡ cảnh quan khu vực này. Tháng 11, 2013, tỉnh Thừa Thiên-Huế có văn bản đề nghị dừng thi công công trình, đề nghị Sở Giao Thông Vận Tải phối hợp với các ban ngành khác kiểm tra, nghiên cứu lại phương án kiến trúc phù hợp với vị trí vốn rất nhạy cảm về mặt cảnh quan đô thị để trình tỉnh xem xét.
Sau khi đưa ra nhiều phương án đều bị bác, Sở Giao Thông Vận Tải tiếp tục đề xuất theo hướng đập bỏ phần mái khối nhà sau của khu dịch vụ để biến thành mái bằng. Khối nhà trước cũng đập bỏ mái… Phương án này được lãnh đạo tỉnh chấp thuận và đang thực hiện.
Nhiều cán bộ và người dân đặt vấn đề số tiền đầu tư cho hai khối nhà này lên đến vài tỷ đồng, nay phải phá bỏ một phần gây lãng phí như vậy ai sẽ chịu trách nhiệm? (Tr.N)