85 năm tồn tại của đảng cộng sản Việt nam, hiện tại và tương lai!

85 năm tồn tại của đảng cộng sản Việt nam, hiện tại và tương lai!

Kính Hòa, phóng viên RFA
2015-02-02

02022015-85y-existenc-pcvn-zzz.mp3

Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng tại Hội nghị Trung ương 10

Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng tại Hội nghị Trung ương 10

AFP

Your browser does not support the audio element.

Đảng cộng sản Việt nam kỷ niệm 85 năm thành lập. Đọc diễn văn nhân dịp này, ông Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng tiếp tục khẳng định rằng Đảng cộng sản Việt nam vẫn kiên trì theo chủ nghĩa Mác Lê Nin và tính giai cấp công nông. Sau đây là nhận xét của một số nhà quan sát trong và ngoài nước về hiện trạng cầm quyền của đảng cộng sản Việt nam hiện nay và tương lai sắp tới của nó.

Trong diễn văn chào mừng ngày thành lập đảng cộng sản, ông Nguyễn Phú Trọng một mặt nói rằng đảng của ông có truyền thống gắn bó máu thịt với nhân dân, mặt khác ông nói là cần phải tăng cường mối liên hệ với nhân dân để đủ sức lãnh đạo sự phát triển của đất nước.

Ông Trọng nói thêm là hiện nay ở Việt nam không có một lực lượng chính trị nào khác ngoài đảng cộng sản, và đảng cộng sản đã rút nhiều kinh nghiệm trong suốt 85 năm tồn tại của mình để lãnh đạo dân tộc vững bước đi lến chủ nghĩa xã hội.

Hiện trạng của đảng cộng sản Việt nam

Bình luận về những lời nói của ông Nguyễn Phú Trọng, Ông Nguyễn Minh Cần, cựu đảng viên cao cấp của đảng cộng sản Việt nam từ cuộc cách mạng tháng Tám năm 1945, hiện sống ở Nga nói rằng

Đó là những lời kêu gọi có tính chất khuông sáo.

Đảng cộng sản Việt nam hiện nay đang lâm vào một thế khủng hoảng rất là nghiêm trọng. Đảng cộng sản không mạnh như chúng ta tưởng, họ dựa vào một lực lượng công an, quân đội rất hùng mạnh, nhưng họ không được lòng dân chúng. Ngay trong nội bộ của cấp lãnh đạo, của những người gọi là cầm cân nảy mực cũng cấu xé giành giật nhau.”

” Đảng cộng sản Việt nam hiện nay đang lâm vào một thế khủng hoảng rất là nghiêm trọng. Đảng cộng sản không mạnh như chúng ta tưởng, họ dựa vào một lực lượng công an, quân đội rất hùng mạnh, nhưng họ không được lòng dân chúng

Ông Nguyễn Minh Cần”

Ông Nguyễn Minh Cần cũng nói là ông tin rằng trong xã hội Việt nam hiện nay các tổ chức xã hội dân sự đang lớn mạnh, chứ nói rằng chỉ có duy nhất đảng cộng sản Việt nam là không hoàn toàn đúng.

Ông Trần Quốc Thuận, cựu phó chủ nhiệm văn phòng Quốc hội lại nghĩ là các ý kiến đối lập với đảng cộng sản vẫn còn yếu trong xã hội Việt nam hiện tại:

Cụ thể như qua các kiến nghị, như kiến nghị 72 có 15000 chữ ký, nhưng các kiến nghị sau này thì từ 1000 đến tối đa là 2000 chữ ký. Điều đó cho thấy những tiếng nói không đồng ý, không đồng tình thì có tỉ lệ ủng hộ là không đáng kể.”

Ông Phạm Chí Dũng, nhà báo tự do và đã từng là đảng viên đảng cộng sản lại nhận định rằng sắp tới sẽ có một làn sóng từ bỏ đảng, và tình hình hiện nay là một tình hình mới với sự xuất hiện của những trang thông tin được nhiều người cho rằng do nội bộ cao cấp của đảng cộng sản đưa ra

Tôi cho đó là một điểm ngoặt, mở ra một thời kỳ, một giai đoạn mới, từ đấu tranh bí mật, trong ngoặc kép, chuyển sang bán công khai, rồi có thể là công khai. Sức mạnh của đảng cũng vì thế sẽ giảm dần. Tôi cho là sẽ có một làn sóng thoái đảng vì người ta không tin đảng nữa.”

Đánh giá về những thành tựu kinh tế ở Việt nam mà ông Nguyễn Phú Trọng ca ngợi là do đảng của ông lãnh đạo mà có, Tiến sĩ kinh tế Lê Đăng Doanh nói rằng.

” Đa đảng không những làm cho xã hội này lành mạnh hơn, tham nhũng dễ được phát hiện, những sai lầm dễ được sửa chữa, mà chính đảng cộng sản, giả sử vẫn là một đảng mạnh nhất thì những người tốt trong đảng đó cũng sẽ được sử dụng

Một đảng viên cao cấp”

Một mặt ghi nhận những tiến bộ đã đạt được nhưng mặt khác phải thừa nhận rằng Việt nam hiện rất thua kém các nước trong khu vực.”

Tương Lai

Khi được hỏi về cơ  cấu nhân sự của đảng cộng sản sau đại hội toàn quốc lần thứ 12 vào năm tới ông Nguyễn Minh Cần nói

Dù nhân vật nào đi nữa thì họ cũng sẽ bám lấy chế độ cực quyền, chế độ độc tài thống trị của đảng. Cho nên dù có nhân vật nào lên thì cũng đừng có hy vọng là họ đem lại điều gì tốt đẹp đâu.”

Một đảng viên cao cấp của đảng cộng sản xin được giấu tên cho rằng sự việc đảng cộng sản Việt nam nắm quyền và cai trị đến ngày nay là một bi kịch của nước Việt nam. Ông nói rằng đảng cộng sản Việt nam phải thức thời mà thay đổi, và điều đó cũng có lợi cho chính đảng cộng sản Việt nam, nếu đảng này mở ra một cuộc cạnh tranh chính trị trong tương lai

Trong cái dòng lịch sử lâu dài thì cộng sản là quái thai nên lịch sử đã vất vào sọt rác. Những người cộng sản bây giờ phải thức thời. Cái chủ thuyết của anh bây giờ là độc đảng toàn trị, không công nhận tam quyền phân lập. Cái tên không nói lên điều gì nhưng nếu anh chấp nhận đa nguyên đa đảng thì cái đảng của anh tốt. Có đa đảng thì chính người tốt trong đảng của anh họ mới được đảng dùng. Đa đảng không những làm cho xã hội này lành mạnh hơn, tham nhũng dễ được phát hiện, những sai lầm dễ được sửa chữa, mà chính đảng cộng sản, giả sử vẫn là một đảng mạnh nhất thì những người tốt trong đảng đó cũng sẽ được sử dụng.”

” Nếu như chúng ta nhìn sang Đài Loan và Hàn Quốc thì thấy họ cũng từ một chế độ độc đảng chuyển sang một chế độ có sự giám sát, có sự bầu cử, và có sự công khai minh bạch, có sự giám sát của báo chí và của các tổ chức xã hội dân sự

Ông Lê Dăng Doanh”

Bàn về việc có nên chấp nhận một sự đa nguyên chính trị ở Việt nam hay không, ông Trần Quốc Thuận nói

Dĩ nhiên khi xã hội có nhu cầu thì cử tri lúc đó họ sẽ quyết định chọn lựa. Dĩ nhiên là ở Việt nam thì đảng cộng sản phải lắng nghe, làm cho mình tốt hơn, lành mạnh hơn, thì điều đó là tốt. Còn lực lượng kia khi nào nó lớn mạnh, được nhân dân thừa nhận thì tất nhiên nó sẽ hình thành thôi.”

Trước khi có bài diễn văn kỷ niệm 85 năm ngày thành lập đảng cộng sản Việt nam ít ngày, ông Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng cũng tuyên bố là đảng của ông sẽ đổi mới chính trị nhưng điều đó không có nghĩa là đổi thể chế.

Tiến sĩ Lê Đăng Doanh bình luận rằng:

Tôi không hiểu ông Tổng Bí thư muốn nói gì, nhưng một điều mà mọi người đều đồng ý là quyền lực phải được giám sát, là sự giám sát bởi người dân. Nguyên tắc thứ hai nữa là công khai minh bạch để chống tham nhũng. Nguyên tắc thứ ba nữa là các thành phần trong nhà nước phải hoạt động theo luật pháp. Cho nên đang có yêu cầu là có luật về sự lãnh đạo của đảng cộng sản Việt nam trong khuông khổ nhà nước, và cũng có yêu cầu là có sự giám sát đối với bản thân đảng cộng sản Việt nam.

Ông Lê Dăng Doanh cũng đưa ra các ví dụ về sự chuyển đổi thành công từ mô hình độc đảng chuyển sang dân chủ một cách thành công ở một số nước châu Á có văn hóa khá giống Việt nam

Nếu như chúng ta nhìn sang Đài Loan và Hàn Quốc thì thấy họ cũng từ một chế độ độc đảng chuyển sang một chế độ có sự giám sát, có sự bầu cử, và có sự công khai minh bạch, có sự giám sát của báo chí và của các tổ chức xã hội dân sự. Đó là điều mà sắp tới đây cần cân nhắc suy nghĩ để thực hiện một cách có hiệu quả ở Việt nam.”

Ông Phạm Chí Dũng thì cho rằng hiện đang có những kịch bản khác nhau trong đảng cộng sản cho việc thay đổi chính trị ở Việt nam trong tương lai, nhưng ông không quan tâm tới điều đó, mà ông cho rằng với những thay đổi về kinh tế và xã hội sắp tới nếu đảng cộng sản không nhanh chóng thay đổi thì sẽ rất muộn màng cho chính đảng cộng sản.

Cảnh báo tình trạng giao thông thiếu an toàn

Cảnh báo tình trạng giao thông thiếu an toàn

RFA

Tình trạng giao thông tháng Giêng vừa qua

Tình trạng giao thông tháng Giêng vừa qua

Files photos

Tình trạng giao thông thiếu an toàn tại Việt Nam lại được thừa nhận bởi một viên chức trong Ủy ban An toàn Giao thông Quốc gia Hà Nội.

Ông Khuất Việt Hùng, phó ban chuyên trách Ban An Toàn Giao thông Quốc Gia được báo Tuổi Trẻ trích dẫn nói rằng mỗi ngày tại Việt Nam có 25 người thiệt mạng vì tai nạn giao thông. Ông này nói bóng bẩy là họ ra đường và không quay trở lại.

Thống kê tháng giêng vừa qua cho thấy có tổng cộng hơn 2100 vụ tai nạn giao thông với 781 người thiệt mạng và hơn 2700 người bị thương tại Việt Nam.

Thủ phạm gây ra tai nạn được cho biết người trẻ chiếm chừng phân nửa.

Ủy ban An toàn Giao thông Quốc gia Việt Nam nêu ra bảy hành vi vi phạm mà người tham gia giao thông nên tránh; trong đó có những hành vi như vượt đèn đỏ, chạy xe trên vỉa hè, đi sai làn đường, đi ngược chiều, bấm còi liên tục…

Trong năm qua, tại Việt Nam có gần 9 ngàn người tử vong vì tai nạn giao thông.

‘400.000 đôla từ người xa lạ’

‘400.000 đôla từ người xa lạ’

Ông Alan Barnes, sống ở miền bắc nước Anh, chỉ cao 137cm

Người hảo tâm đã cam kết góp 400.000 đôla chỉ trong vòng bốn ngày để giúp một người già tàn tật bị kẻ xấu tấn công.

Ông Alan Barnes, sống ở miền bắc nước Anh, chỉ cao 137cm. Năm nay 67 tuổi, ông bị lùn và khiếm thị do mẹ ông mắc bệnh sởi trong thời gian mang thai.

Một tuần trước, trong lúc ra ngoài đổ rác, ông bị một thanh niên tấn công, tìm cách cướp của.

Kết quả ông bị gãy xương cổ và không còn dám về nhà.

Khi nhân viên làm đẹp Katie Cutler nghe chuyện, cô đã lập trang web kêu gọi giúp đỡ ông Barnes.

Trong vòng bốn ngày, hơn 20.000 người đã cam kết góp tiền, với tổng số lên đến 400.000 đôla.

Số tiền nay đủ để mua một căn nhà mới cho ông Barnes.

Chạy chức, chạy quyền có là chuyện phổ biến?

Chạy chức, chạy quyền có là chuyện phổ biến?

Anh Vũ, thông tín viên RFA
2015-02-01

RFA

02012015-lobby-officia-is-commo.mp3

Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng

Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng

AFP

Your browser does not support the audio element.

Ngày 29.1.2014, tại Hội nghị công tác tổ chức xây dựng Đảng Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng có nói rằng “… cứ thấy chạy bao nhiêu tỷ vào chức này, chức kia. Nghe chuyện chạy chức, chạy quyền xót cả ruột. Các đồng chí cần làm rõ xem có chuyện đó không?”

Trên thực tế chuyện chạy chức chạy quyền ở VN hiện nay ra sao?

Một tệ nạn phổ biến

Ở VN hiện nay, chuyện chạy chức, chạy quyền … đang là một tệ nạn khá phổ biến và có xu hướng gia tăng.

Tới mức, từng có lãnh đạo một Viện nghiên cứu đã đề xuất ý tưởng cho rằng, cần “luật hóa” cho phép chạy chức chạy quyền công khai.

Ngày 29.1.2014, tại Hội nghị công tác tổ chức xây dựng Đảng, TBT Nguyễn Phú Trọng có nói rằng: “Dư luận xã hội nói câu chuyện chạy chức, chạy quyền… cứ thấy chạy bao nhiêu tỷ vào chức này, chức kia. Nghe chuyện chạy chức, chạy quyền xót cả ruột. Các đồng chí cần làm rõ xem có chuyện đó không?”

Đánh giá tình trạng chạy chức chạy quyền ở VN hiện nay, GS. Nguyễn Minh Thuyết, nguyên Phó Chủ nhiệm Ủy ban Văn hóa, Giáo dục, Thanh niên, Thiếu niên và Nhi đồng của Quốc hội cho biết:

“Tôi nghĩ rằng hiện nay chúng ta đang phải sống chung với việc chạy chức chạy quyền và đó là một điều hết sức đáng buồn. Nó không chỉ là báo động sự xuống cấp của đạo đức xã hội, mà nó còn báo hiệu về kỷ cương xã hội là yếu. Chính là khi phổ biến việc triển khai nghị quyết 4 của TW thì TBT Nguyễn Phú Trọng cũng dẫn ra điều này để chúng ta thấy cái thực trạng cái việc chạy việc, chạy chức, chạy quyền hiện nay. Và có thể nói mỗi chúng ta đều đã từng chứng kiến rất nhiều trường hợp như thế này. Song chỉ có điều nói ra hay không nói ra, vì nói ra nó có tiện hay không?”

” Dư luận xã hội nói câu chuyện chạy chức, chạy quyền… cứ thấy chạy bao nhiêu tỷ vào chức này, chức kia. Nghe chuyện chạy chức, chạy quyền xót cả ruột. Các đồng chí cần làm rõ xem có chuyện đó không?

TBT Nguyễn Phú Trọng”

Chuyện chạy chức, chạy quyền không phải chỉ là chuyện nghe dư luận đồn thổi, mà bản thân ông đã nghe trực tiếp từ người thân của mình. GS. Nguyễn Minh Thuyết chia sẻ:

“Những việc chạy chức, chạy quyền, chạy việc thì tôi cũng phải nói thật là cũng thường xuyên tôi được nghe, thậm chí có cả họ hàng hay người quen nói. Ví dụ tôi có về một tỉnh ở rất xa Hà nội, ở đấy có gặp một ông anh họ, ông ấy có bảo:”Cháu của chú cũng vừa tốt nghiệp trường Sư phạm ra, để về cái trường này cháu cũng phải chạy cũng mất 8 chục (triệu)”. Khi tôi mang chuyện này để kể cho một nhà báo, thì nhà báo này bảo tôi “Ô, chưa có vấn đề gì đâu thầy ạ, em biết có trường hợp cũng ở đó mà chỉ chạy về đó với cái chân y tế học đường, tiểu học thôi còn mất 3 chục (triệu)”. Nên có thể nói những chuyện này đã xảy ra quá nhiều, chỉ có điều chúng ta muốn phanh phui nó ra, chúng ta muốn xử lý nó hay là chúng ta thôi để kệ nó cùng chung sống.”

Theo báo VNN online, phát biểu kết luận hội nghị toàn quốc công tác tổ chức xây dựng Đảng, ông Tô Huy Rứa – Trưởng Ban Tổ chức TƯ đã khẳng định: “Việc này dư luận đang quan tâm lắm, nói rất nhiều. Điều tra dư luận xã hội của Ban Tuyên giáo TƯ mới đây chỉ ra nạn chạy chức, chạy quyền, chạy tội là điều bức xúc thứ hai của người dân, chỉ sau tham nhũng”.

Dưới tiêu đề “Chắc chắn là có chuyện chạy chức chạy quyền” báo Tuổi trẻ  cho biết: “Ông Lê Hồng Anh – thường trực Ban Bí thư đã thừa nhận với báo chí rằng “chuyện chạy chức, chạy quyền có cả ở cấp địa phương lẫn trung ương. Hiện nay có một thế lực ngầm, đường dây ngầm để chạy dự án, chạy chức, chạy tội. Đường dây này tồn tại lâu rồi, có điều là làm chưa ra được thôi, nhưng có khi nó nằm ngay trong bộ máy nhà nước.”

Nhận xét về nhận định này, PGS. TS. Xã hội học Trịnh Hòa Bình – Giám đốc Trung tâm Điều tra Dư luận Xã hội thuộc Viện KH & XH khẳng định:

” Những việc chạy chức, chạy quyền, chạy việc thì tôi cũng phải nói thật là cũng thường xuyên tôi được nghe, thậm chí có cả họ hàng hay người quen nói.

GS. Nguyễn Minh Thuyết”

“Một người ở cương vị như thế mà nói thì nó giống như sự xác nhận rằng hiện tượng đó đã trở nên không phải là điều lạ lẫm, không phải hiếm hoi và dường như là chuyện phổ biến. Những ý kiến phản bác thì dường như không có và những người có trách nhiệm cao hơn nữa cần thấy đấy là một kênh thông tin để kiểm tra, để tìm cách xác tín trở lại và bản thân cái đó cũng như lời thừa nhận. Người ta có thể bình luận rất nhiều xung quanh cái sự việc đó, rằng là trong xã hội chúng ta đã có sự chấp nhận việc bôi trơn bộ máy. Đặc biệt đối với các công tác liên quan đến việc đề bạt nhân sự, thăng thưởng hay thuyên chuyển v.v… thì đều có bóng dáng của hành vi phong bì, hối lộ.”

Ở trên có gương mẫu thì dưới mới nghiêm minh

Trả lời câu hỏi nguyên nhân do đâu khiến tình trạng chạy chức, chạy quyền trở nên hết sức phổ biến như hiện nay?

Quy trình bổ nhiệm hiện nay tuy qua nhiều cấp, song mang nặng tính hình thức, đồng thời còn do không đánh giá con người, đánh giá công việc theo hiệu quả và nếu sai thì tất cả rơi vào trách nhiệm tập thể, không có anh nào chịu trách nhiệm cá nhân cả. GS. Nguyễn Minh Thuyết cho hay:

” Có thể nói là những tấm gương về đạo đức xã hội quá yếu, nhất là những tấm gương của người lớn, người trên. Vì nếu ở trên có gương mẫu thì ở dưới mới nghiêm chỉnh được

GS. Nguyễn Minh Thuyết”

“Chúng ta đưa qua, đưa lại rất nhiều cấp, nhiều ban, nhiều bệ để mà xét duyệt, nâng lên đặt xuống rất nhiều. Và trong nhiều trường hợp, việc nâng lên đặt xuống cũng để chờ xem người sắp được bổ nhiệm có chạy đến mình hay không? Tôi muốn nói nguyên nhân ở đây là do kỷ cương rất là yếu, vì trước hết chúng ta không có một cơ chế giám sát để các cơ quan có thể giám sát lẫn nhau, để mọi người có thể giám sát lẫn nhau. Mà cái giám sát của chúng ta hiện nay cũng chỉ là hình thức thôi. Cái thứ 2 là khi giám sát xong rồi, phát hiện ra cái sai rồi cũng vẫn chưa xử lý được, đá qua đá lại đến khi sự việc nó nát ra rồi thì cuối cùng cũng chẳng xử lý gì. Và thứ 3 có thể nói là những tấm gương về đạo đức xã hội quá yếu, nhất là những tấm gương của người lớn, người trên. Vì nếu ở trên có gương mẫu thì ở dưới mới nghiêm chỉnh được. ”

Nếu không khắc phục kịp thời tình trạng này, sẽ dẫn đến hậu quả dây chuyền, bởi chọn cán bộ mà sai, không bảo đảm về cả năng lực và phẩm chất thì đến lượt, họ lại chọn những cán bộ như vậy mà thôi. PGS. TS. Xã hội học Trịnh Hòa Bình chia sẻ:

“Điều đó dẫn tới sự méo mó của bức tranh nhân lực của xã hội, bới vì đến lượt mình những người phải bỏ tiền ra để bôi trơn đã phải tham gia quá trình đó với tính cách như hối lộ, tham nhũng thì anh ta cũng sẽ hành xử như vậy khi đã có được một vị trí. Mà cũng sẽ đặt vấn đề như thế để nhũng nhiễu và hạch sách, đòi hỏi khi trở thành một người có điều kiện ban phát. Khi mọi giá trị bị đảo lộn thì nó rất nguy hại cho quá trình phát triển, điều đó chắc chắn nó sẽ gây ra sự mất lòng tin. Bản thân nó sẽ làm cho chính guồng máy của chúng ta bị xuống cấp, bị tha hóa.”

Trong một bài viết trên VNN gần đây, tác giả Đinh Duy Hòa  đã cảnh báo trước rằng: “Bộ máy nhà nước chắc sẽ bao gồm những người nhiều tiền kinh khủng, ở các Bộ sẽ toàn những người tiền trên thiên hạ mới trúng được, rồi chủ tịch các tỉnh, huyện… rồi cũng thế. Hệ thống hành chính chắc phải đổi lại là hệ thống hành chính tiền tệ cho chính xác.”

IS tung đoạn băng chặt đầu con tin Nhật

IS tung đoạn băng chặt đầu con tin Nhật

Ông Kenji Goto được cho là đã bị IS hành hình

Một đoạn băng video đã được tung lên mạng với ý đồ cho thấy con tin người Nhật Kenji Goto đã bị các chiến binh của Nhà nước Hồi giáo (IS) chặt đầu.

Đoạn băng này được tung ra chưa tới một tuần lễ sau khi có tin một con tin người Nhật khác là Haruna Yukawa bị chặt đầu.

Ông Goto, 47 tuổi, là một nhà báo tự do và là một nhà làm phim nổi tiếng. Ông đến Syria hồi tháng 10. Lúc đó, ông được cho là tìm cách để ông Yukawa được phóng thích.

Nhật cùng với Mỹ, Anh, Pháp đã lên án vụ hành quyết.

‘Nhật sẽ đáp trả’

Đoạn băng này có những biểu tượng giống như những đoạn băng trước đó mà IS tung ra. Trong đó, một chiến binh nói giọng Anh đã chặt đầu ông Goto.

Phát ngôn nhân nội các Nhật Bản, ông Yoshihide Suga, nói Nhật ‘phẫn nộ’ trước vụ việc và cho biết nội các Nhật đang họp để quyết định hành động đáp trả.

Thủ tướng Nhật Shinzo Abe nói Nhật ‘sẽ không đầu hàng khủng bố’ và nói ông sẽ gia tăng viện trợ cho Trung Đông.

Ông cũng nói rằng Nhật Bản sẽ làm việc với cộng đồng quốc tế để đưa những kẻ đứng đằng sau việc sát hại ông Kenji Goto ra trước ông lý.

IS là hiện thân của quỷ dữ và coi sinh mạng con người không ra gì.

Thủ tướng Anh David Cameron

Bà Junko Ishido, mẹ của ông Goto, nói bà ‘không thể dùng từ nào’ để diễn tả cái chết của con bà và cho biết Goto đến Syria ‘với lòng tốt và sự dũng cảm’.

Người em trai của ông, ông Junichi Goto, nói với kênh truyền hình NHK rằng: “Tôi hy vọng anh Kenji sẽ bình an trở về nhà để cảm ơn mọi người đã ủng hộ anh ấy.”

“Lòng tôi rất đau buồn vì điều đó đã không thể xảy ra.”

Trong một thông cáo, Tổng thống Mỹ Barack Obama nói Mỹ lên án ‘việc sát hại ghê tởm’ ông Goto.

Anh và Pháp cũng đã lên án vụ hành quyết này.

Thủ tướng Anh David Cameron đã gọi IS là ‘hiện thân của quỷ dữ và coi sinh mạng con người không ra gì.”

Thỏa thuận bất thành

Người dân Nhật cầu nguyện cho ông Kenji Goto

Các quan chức Nhật đã làm việc cùng với Jordan để tìm cách cho IS phóng thích Goto và phi công Jordan có tên là Moaz al-Kasasbeh, người bị IS bắt giữ sau khi máy bay của anh bị bắn hạ trên bầu trời Syria hồi tháng 12.

Tuy nhiên, hôm 30/1 họ cho biết các cuộc đàm phán đã đi đến bế tắc.

Một đoạn băng video được tung ra hôm 27/1 cho biết ông Goto ‘chỉ còn sống được có 24 tiếng đồng hồ’ và phi công Kasasbeh ‘thậm chí có thời gian còn ít hơn’.

Sau đó họ đưa ra thời hạn là buổi chiều tối ngày 29/1 để đạt được thỏa thuận phóng thích ông Goto để đổi lấy việc Jordan thả bà Sajida al-Rishawi, công dân Iraq đã đánh bom tự sát bất thành.

Tuy nhiên, việc đàm phán đã trở nên phức tạp với việc Jordan yêu cầu IS phải thả luôn phi công Kasasbeh.

Đoạn băng mới nhất không hề nhắc đến số phận của viên phi công này và gia đình đang nói họ đang cầu nguyện cho anh.

Lúc đầu, IS từng đòi 200 triệu đô la Mỹ tiền chuộc để thả hai con tin Nhật.

Sài Gòn đứng áp chót bảng xếp hạng thành phố an toàn

Sài Gòn đứng áp chót bảng xếp hạng thành phố an toàn

Ngoài việc thiếu an toàn, TP HCM cũng là nơi có thu nhập bình quân đầu người thấp nhất trong 50 thành phố.

Ngoài việc thiếu an toàn, TP HCM cũng là nơi có thu nhập bình quân đầu người thấp nhất trong 50 thành phố.

VOA Tiếng Việt

01.02.2015

Nơi từng được coi là Hòn Ngọc Viễn Đông đứng thứ ba từ dưới lên trong bảng xếp hạng 50 thành phố an toàn nhất trên thế giới.

Theo cơ quan phân tích kinh tế hàng đầu có tên gọi Economist Intelligence Unit thuộc tạp chí The Economist, TP HCM chỉ đứng trước hai thành phố khác là Tehran và Jakarta. Thành phố Hà Nội không nằm trong bảng xếp hạng.

3 thành phố châu Á đứng đầu bảng xếp hạng gồm: Tokyo, Singapore và Osaka.

Trong 4 tiêu chí đánh giá chính, như an ninh số, an ninh y tế, an toàn cơ sở hạ tầng và an toàn cá nhân, TP HCM đều đứng ở nhóm cuối.

Thành phố mà nhiều người giờ hay gọi lại tên cũ trước đây là Sài Gòn đứng ở cuối phần xếp hạng về ‘an toàn cơ sở hạ tầng’ (chất lượng đường xá, số vụ tử vong liên quan tới tai họa…)

Năm 2014, một quan chức công an ở TP HCM cho biết hiện thành phố này có hơn 19.000 người nghiện ma túy, tức là tăng hơn 7.000 người so với năm 2013.

Ông Phan Anh Minh, Phó Giám đốc Công an TP HCM được báo chí trong nước trích lời nói rằng đó là con số thống kê “chưa đầy đủ vì có thể bỏ sót 50% – 80% bởi số người nghiện ma túy lang thang không nơi cư trú tại thành phố rất nhiều, không thống kê hết”.

Báo chí trong nước không ít lần đăng tải các hình ảnh người nghiện ma túy tiêm chích ở nơi công cộng, nhất là công viên, ngay giữa thanh thiên bạch nhật.

Theo chính quyền trong nước, con số người nghiện ma túy gia tăng kéo theo nạn trộm cắp, cướp của.

Truyền thông gần đây đã cho đăng nhiều bài viết về tình trạng ‘cướp giật táo tợn và liều lĩnh’ ở TP HCM.

Theo EIU, VOA

Việt kiều biểu tình chống kết nghĩa với Cần Thơ

Việt kiều biểu tình chống kết nghĩa với Cần Thơ

Những người biểu tình cáo buộc Việt Nam vi phạm nhân quyền

Hàng trăm người gốc Việt biểu tình ở thành phố Riverside, bang California, Hoa Kỳ, hôm thứ Năm 29/1 để phản đối kế hoạch kết nghĩa với thành phố Cần Thơ của Việt Nam.

Những người biểu tình cáo buộc chính quyền Hà Nội vi phạm nhân quyền.

Báo chí địa phương cho hay những người này được đưa bằng xe bus tới Riverside từ Quận Cam gần đó.

Họ đã tập trung bên ngoài tòa thị chính thành phố Riverside, kêu lớn chữ ‘Tự do’ và vẫy cờ Mỹ cùng cờ Việt Nam Cộng hòa.

Hồi tháng Ba năm ngoái, Tòa thị chính Riverside đã thông qua kế hoạch kết nghĩa với thành phố Cần Thơ ở đồng bằng sông Cửu Long.

Thế nhưng cho tới tận đầu năm nay, quan chức Cần Thơ mới bay sang California để hoàn tất kế hoạch này, dẫn đến biểu tình.

Kết nghĩa

Cần Thơ là thành phố kết nghĩa thứ chín của Riverside.

Việc kết nghĩa có thể giúp hai bên phát triển quan hệ về văn hóa, giáo dục và kinh doanh thương mại.

Tuy nhiên, theo những người biểu tình, cần gây áp lực để nhà nước Việt Nam tôn trọng nhân quyền trước khi có quan hệ về các mặt khác.

Trước đây, kế hoạch kết nghĩa giữa hai thành phố Irvine và Nha Trang đã bị dừng lại vì áp lực của người Việt ở Hoa Kỳ.

Hiện còn chưa rõ cuộc biểu tình hôm 29/1 sẽ ảnh hưởng thế nào tới kế hoạch kết nghĩa của Riverside.

Trong một thông cáo mới ra, tòa thị chính thành phố nói họ “tôn trọng mọi quan điểm và ai cũng có quyền nói lên chính kiến của mình”.

Tuy nhiên thông cáo cũng nói việc kết nghĩa sẽ giúp thúc đẩy quna hệ giữa người với người “về những chủ đề các bên cùng có lợi”.

Người Little Saigon nói về phim “Những ngày cuối cùng ở VN”

Người Little Saigon nói về phim “Những ngày cuối cùng ở VN”

Ngọc Lan, thông tín viên RFA
2015-01-31

ngoclan01312015.mp3

IMG_8325-622.jpg

Ông Lê Tất Giao, cựu sĩ quan quân đội VNCH, nêu cảm nghĩ sau khi xem phim Last Days in Vietnam.

RFA PHOTO/Ngọc Lan

Your browser does not support the audio element.

Cuối tuần qua, bộ phim tài liệu Last Days in Vietnam – Những ngày cuối cùng ở Việt Nam của nữ đạo diễn Rory Kennedy đã được trình chiếu miễn phí tại tòa soạn nhật báo Người Việt ở miền Nam California. Đây là cuốn phim đang được đề cử tranh giải Oscar 2015 cho thể loại phim tài liệu.

Tiếng thở dài và những giọt nước mắt

Đông đảo đồng hương gốc Việt sống quanh vùng Little Saigon và cả những người ở các thành phố khá xa đã đến xem cuốn phim này trong tâm tình vừa muốn tìm hiểu về một thời điểm đặc biệt khốc liệt của lịch sử Việt Nam vừa muốn chứng kiến sự thật mà phim nói đến là như thế nào.

” Xem cuốn phim này tôi rất buồn nhiều khi tôi muốn đứng lên đi về sớm, không muốn xem nhưng mà tôi cố ở lại để xem cho hết cuốn phim. Tôi buồn cho cảnh tang thương của xứ sở nhưng mà tôi rất kính phục ông đại sứ Martin.
-Ông Lê Tất Giao “

Nhiều tiếng thở dài, nhiều giọt nước mắt rơi xuống và cả những tiếng nấc bật lên trong khoảng thời gian Những Ngày Cuối Cùng ở Việt Nam hiện lên màn ảnh.

Mời quý thính giả nghe tâm tình của ông Hùng Vũ, một cư dân ở San Gabriel Valley thuộc Los Angeles County:

“Tôi rất cảm động sau khi xem phim. Tôi là một trong những người may mắn được được di tản sang Mỹ năm 1975 bằng không vận C141 của Hoa Kỳ. Tôi rất may mắn hơn nhiều người. Nhưng kinh nghiệm của tôi sau 40 năm ở Mỹ, thành công tất cả mọi thứ, có một điều tôi nhận thấy là tôi đã mất tình quê hương. Và tôi không hề có hạnh phúc. Và tôi không thể thấy được tình đồng hương của những người ở bên Mỹ, ngay cả trong gia đình tôi, tôi cũng thấy nó biến đổi rất nhiều. Tôi chỉ mong tất cả những người may mắn sang Mỹ hiểu rằng lý do chúng ta được sang đây là bởi vì chúng ta là những người tị nạn, chúng ta có bổn phận cứu giúp những người còn lại ở Việt Nam.”

Ông Triết Nguyễn, 70 tuổi, từ tiểu bang Alabama về Little Saigon xem phim cũng không giấu được sự xúc động:

“Xem xong cuốn phim vừa chiếu, quan trọng nhất là tôi không cầm được nước mắt. Cái cảm xúc đầu tiên của tôi là tôi bị mất tất cả. Tôi là người di tản từ miền Trung vào và bài hát mà Trịnh Công Sơn viết “người chết hai lần, thịt da nát tan.” Điều đó là điều tôi thấy rất rõ ràng. Mẹ chết, mẹ ngồi dựa vào gốc cây, con xé áo quấn trên đầu lạy 3 lạy rồi ra đi. Những điều đó tôi đã trải qua. Ngày hôm nay xem lại cuốn phim tôi thấy ông đại sứ Martin quả là một người nhân bản. Tôi xin cám ơn ông hết lời.”

IMG_8342-400.jpg

Bà Ngân Nguyễn, cư dân Little Saigon, một trong những người lên chiếc trực thăng cuối cùng để di tản khỏi Sài Gòn từ tòa nhà DAO. RFA PHOTO/Ngọc Lan.

Cô Nhã Lan, một kỹ sư đang làm việc tại hãng Boeing, bày tỏ cảm nghĩ:

“Nó chỉ là một phim tài liệu nhưng thực sự phim tài liệu này đã giúp cho rất nhiều người, ngay cả chính Nhã Lan. Vì ngày 30 tháng 4, Nhã Lan còn ở tuổi thiếu niên nên cũng không rõ lý do tại sao mà miền Nam của mình mất trong tay của miền Bắc. Thực sự một tiếng rưỡi phim này, là phim tài liệu nó không có sự hư cấu, qua một tiếng rưỡi phim này chúng ta thấy chúng ta mất miền Nam nhưng từ xưa đến giờ, chính Nhã Lan cũng có câu hỏi tại sao Hoa Kỳ lại bỏ rơi miền Nam Việt Nam và một tiếng rưỡi phim này đã trả lời phần nào tại sao.”

Là một trong những người có mặt trên chuyến trực thăng cuối cùng rời khỏi Sài Gòn từ tòa nhà DAO, bà Ngân Nguyễn, khán giả xem đang sống tại thành phố Garden Grove nhớ lại:

“Khi chúng tôi lên chiếc trực thăng cuối cùng ở tòa nhà DAO thì chúng tôi cứ tưởng nó bay thẳng ra ngoài mẫu hạm, nhưng không, nó vào Tân Sơn Nhất, từ đó họ mới đổi lên chiếc trực thăng lớn hơn để chở người ra ngoài chiếc mẫu hạm Midway. Đêm 29 pháo kích đã làm tan nát phi trường rồi. Khi chúng tôi lên được được chiếc mẫu hạm Midway thì cũng đã gần sáng và mới thấy những chiếc trực thăng của phi công Việt Nam mình đáp trên những chiếc mẫu hạm đó. Và chiếc nào đáp xong thì họ cứ xô xuống biển, y như quý vị thấy trong phim.

Sáng hôm sau chúng tôi được đưa ra ngoài khơi quốc tế để lên những chiếc tàu hàng dân sự của Hoa Kỳ, chuyển hết từ 3.000 đến 5.000 người Việt Nam mình từ chiếc Midway ra hết bên ngoài. Rồi từ đó chúng tôi đi 11 ngày cho tới Guam.

Điều đầu tiên tôi muốn nói là cảm ơn Tổng Thống Ford đã ra lệnh cuộc di tản này. Tôi xin được cám ơn cả ông đại sứ Graham Martin. Cám ơn nhân dân Mỹ. Cám ơn nước Mỹ đã cưu mang chúng ta.”

Xin mượn lời của ông Lê Tất Giao, 78 tuổi, cư dân Garden Grove, từng là cựu Đại Úy Y sĩ làm việc ở Tổng Y viện Duy Tân Đà Nẵng trước 1975, thay cho lời kết:

“Xem cuốn phim này tôi rất buồn nhiều khi tôi muốn đứng lên đi về sớm, không muốn xem nhưng mà tôi cố ở lại để xem cho hết cuốn phim. Tôi buồn cho cảnh tang thương của xứ sở nhưng mà tôi rất kính phục ông đại sứ Martin, người Mỹ đã có tấm lòng đại lượng, nhân ái, đã cứu giúp những người Việt Nam muốn trốn khỏi cộng sản trong giờ phút cuối cùng với sức ông có thể làm được. Tôi kính phục ông lắm. Và chứng tỏ tinh thần người Mỹ dù sao cũng có những người tốt để cứu những người muốn thoát khỏi nạn cộng sản để đi tìm tự do.”

Một phụ nữ tự thiêu tại Quảng Nam

Một phụ nữ tự thiêu tại Quảng Nam

2015-01-30

vml-tuthieu013115.mp3

Tiểu thương Quảng Nam phản đối dự án tiền tỷ xây dựng chợ mới Đại Hiệp

Tiểu thương Quảng Nam phản đối dự án tiền tỷ xây dựng chợ mới Đại Hiệp

Photo tainguyenmoitruong.com

Your browser does not support the audio element.

Vào lúc 8 giờ sáng ngày hôm nay thứ Bảy 31 tháng 1 năm 2015, chị Nguyễn Minh Tân đã tự thiêu tại khu vực chợ xã Đại Hiệp thuộc huyện Đại Lộc, tỉnh Quảng Nam.

Nguyên nhân hành động tự thiêu này được biết do nguyện vọng của tiểu thương về quyết định giải tán chợ Đại Lộc để xây khu chợ mới.

Theo lời một nhân chứng là bà Vân người cùng tranh đấu với chị Minh Tân trong nhiều tháng trời đã chứng kiến việc chị Tân tự thiêu vào sáng hôm nay, bà Vân kể lại với chúng tôi:

” Tiểu thương chống lại không muốn vô chợ mới nhưng mà chừ dùng áp lực họ vô hết chợ mới rồi bà Tân tự thiêu để đấu tranh cho dân, cho tiểu thương ấy mà.

Bà Vân, một nhân chứng”

“Thì thấy bốc lửa cháy hết nhưng khi vô thì lực lượng họ phong tỏa họ không cho mình vô tới nơi. Chạy qua thì thấy lăn lộn thấy phồng da, nói chung là tuột da hết mà họ không cho đụng. Lực lượng công an, chủ tịch họ làm việc chứ mình không đụng vô được. Không quay phim chụp hình được.

Bả chống đối giùm cho tiểu thương để không vô chợ mới. Chợ cũ người ta bán đất rồi. Tiểu thương chống lại không muốn vô chợ mới nhưng mà chừ dùng áp lực họ vô hết chợ mới rồi bà Tân tự thiêu để đấu tranh cho dân, cho tiểu thương ấy mà.”

Bị công an truy lùng

Một nhân chứng khác là anh Lê Đức Triết, người biết rất rõ diễn tiến vụ đấu tranh của tiểu thương chợ Đại Lộc dẫn tới vụ tự thiêu của chị Nguyễn Minh Tân như sau:

“Chị đó là chị Tân chỉ đại diện cho bà con tiểu thương chợ Đại Hiệp, được sự ủy quyền của bà con đi khiếu kiện tại Hà Nội về cái việc dời chợ, chợ cũ vào chợ mới. Chỉ bỏ công việc ở nhà, bỏ gia đình ra Hà Nội khoảng 3 tháng. Bằng nhiều cách đã đưa được những thông tin trên báo đài của nhà nước như VTV1, VTV6 hay VTC14 và đồng thời có một công văn của Ban Tiếp dân Quốc hội chỉ đạo cho UBND tỉnh Quảng Nam ngưng cưỡng chế và tổ chức cuộc họp lấy ý kiến của dân rồi sau đó báo cáo lại Trung ương mới tiếp tục.

Chỉ mang công văn đó về thì không ngờ khi về đến chợ thì có một số bà con chỉ một vài người không đồng ý còn phần lớn bà con thì đã âm thầm ký kết với chính quyền đồng ý dời chợ.

” Những ngày vừa qua theo em được biết thì công an đang truy lùng chỉ vì có những tố cáo là chỉ xúi dục khiếu kiện cho nên truy bắt.

Ô. Lê Đức Triết, nhân chứng”

Những ngày vừa qua theo em được biết thì công an đang truy lùng chỉ vì có những tố cáo là chỉ xúi dục khiếu kiện cho nên truy bắt. Trong hai hôm trốn tại Đà Nẵng chỉ có gặp em, em mới nói là chuyện đâu còn có đó có gì để xem thế nào đã, bây giờ chị có được cái gì đâu? Thật ra chị Tân là người buôn bán rất nhỏ ở chợ thôi chứ không có quầy sạp gì hết. Chỉ do bà con tin tưởng tín nhiệm mà làm thôi.

Em có nói người ta đã đồng ý người ta dời vào thì chị có làm gì cũng vậy à, không được gì mà còn mất công nữa, em khuyên chỉ như thế nhưng không hiểu sao sáng nay chỉ lại châm lửa ngay giữa chợ tự thiêu. Theo tình hình thương tích em nhận được thì chỉ rất là nặng có thể không qua khỏi.”

Phong tỏa bệnh viện

Vào lúc 9 giờ sáng hôm nay, lực lượng an ninh và công an vẫn bao vây bệnh viện thị trấn Ái Nghĩa huyện Đại Lộc và không cho phép quay phim chụp ảnh. Anh Lê Đức Triết cho biết:

“Hiện tại đang ở bệnh viện Đại Lộc, xe cấp cứu đưa vào bệnh viện và phong tỏa tất cả. tất cả bà con tiểu thương ở chợ không được phép ra khỏi chợ để đi lên bệnh viện là một, cái thứ hai tất cả các điện thoại dùng để chụp hình quay phim đều bị thu giữ.

” Theo tình hình thương tích em nhận được thì chỉ rất là nặng có thể không qua khỏi.

Ô. Lê Đức Triết, nhân chứng”

Hiện tại khoảng chừng hơn 200 công an sắc phục bao vây quanh chợ và bệnh viện rất đông không biết số lượng là bao nhiêu người. Em đang tìm cách vào phòng bệnh để xem như thế nào.”

Chị Tân sinh năm 1969 hiện trong tình trạng nguy kịch. Chị không có gia đình và nhận nuôi một con nuôi. Gia cảnh chị rất khó khăn và quyết định tự thiêu này có lẽ phát suất từ thất vọng và bị chính quyền truy bắt chỉ vì lên tiếng cho chị em tiểu thương của xã Đại Hiệp nơi chị đang sinh sống.

Người Thượng từ Tây Nguyên tiếp tục trốn sang Campuchia

Người Thượng từ Tây Nguyên tiếp tục trốn sang Campuchia

Thanh Trúc, phóng viên RFA
2015-01-29

01292015-more-vn-mongt-cross-bord.mp3

Sáu trong số 18 người Thượng mới tới, trong đó có 2 phụ nữ, đều  thuộc sắc tộc J’rai vùng  Tây Nguyên Việt Nam

Sáu trong số 18 người Thượng mới tới, trong đó có 2 phụ nữ, đều thuộc sắc tộc J’rai vùng Tây Nguyên Việt Nam

Photos Ratha Visal, RFA

Your browser does not support the audio element.

Thêm một nhóm 18 người Thượng từ Tây Nguyên, chạy sang Kampuchia hôm thứ Tư, hiện đang ẩn náu trong khu rừng rậm mạn Đông Bắc tỉnh Rattanakiri của Xứ Chùa Tháp.

Hôm thứ Tư một số dân Kampuchia ở tỉnh Rattanakiri gần biên giới Việt Nam loan báo họ thấy có thêm một toán người Thượng chạy từ Việt Nam sang và hiện đang trốn ở trong khu rừng ở mạn Đông Bắc tỉnh này.

Người sắc tộc J’rai vùng Tây Nguyên

Sang ngày thứ Năm, thông tín viên Ratha Visal của ban Khmer ngữ đài Á Châu Tự Do gởi về bài tường trình cho biết tất cả 18 người Thượng mới tới, trong đó có 2 phụ nữ, đều thuộc sắc tộc J’rai vùng Tây Nguyên Việt Nam.

Một người J’rai trong nhóm, không muốn tiết lộ tên vì sợ bị công an Việt Nam phát hiện, nói với đài Á Châu Tự Do:

Anh ta và những người trong nhóm được dân làng giúp đỡ và che dấu trong rừng để khỏi bị cảnh sát bắt.

Đây là nhóm người Thượng thứ ba vượt biên từ Việt Nam và đến Rattanakiri của Kampuchia nội trong tháng Giêng này. Từ đầu thang Giêng, 5 người Thượng Tây Nguyên chạy sang và ẩn náu trong rừng rậm. Đến ngày 17 tây, lại một nhóm 9 người Thượng khác tiếp tục đến Rattanakiri. Trong số tất cả 14 người thuộc hai nhóm đến trước có hai em nhỏ và một trẻ sơ sinh.

Như vậy, cùng với 18 người thuộc nhóm thứ ba, tổng số người Thượng đang trốn trong rừng Kampuchia nay lên tới 32 người.

“Trước nay người Thượng từ Tây Nguyên Việt Nam đi qua Kampuchia đều nói họ bỏ chạy vì không muốn bị bắt và bị kết tội chống đối hay phản động, thứ hai là nhờ Cao Ủy Tị Nạn Liên Hiệp Quốc ở Kampuchia giúp cho họ qui chế tị nạn.”

Khi đó, ông Chhay Thy thuộc tổ chức bảo vệ nhân quyền ADHOC của Kampuchia, mô tả với báo chí về tình cảnh người Thượng trong rừng là khốn khổ, lo sợ, thiếu ăn, thiếu thuốc men và rất cần sự trợ giúp.

Về nhóm thứ ba vừa đến Rattanakiri hôm thứ Tư, ông Chhay Thy xác nhận đã báo cho Cao Ủy Tị Nạn Liên Hiệp Quốc ở Phnom Penh về trường hợp mới nhất này.

Vẫn theo lời ông, họ cũng đã được ADHOC giúp đỡ hầu có thể ẩn náu, được tạm thời cung cấp thực phẩm và một số vật dụng cần thiết.

Phần đông người dân tộc vùng cao Việt Nam theo đạo Tín Lành, thường tổ chức những buổi nhóm cầu nguyện tại nhà, điều mà chính quyền địa phương và công an không cho phép.

Với lý do bị bắt giữ và bị cấm tụ tập cầu nguyện, người Thượng rủ nhau băng rừng sang Kampuchia, nói là họ bị phân biệt đối xử, bị cấm đạo, bị công an đánh đập không cho nhóm họp để thờ phượng Chúa.

Nhờ sự giúp đỡ của Cao Ủy Tị Nạn Liên Hiệp Quốc, một số người dân tộc theo đạo Tin Lành được cấp qui chế tị nạn rồi sau đó được sắp xếp cho đi định cư ở một nước thứ ba.

Tuy nhiên đa phần còn lại lớp thì bị từ chối qui chế tị nạn, lớp bị bắt trở lại, lớp phải trốn chui trốn nhũi vì sợ bị gởi trả về hoặc sợ bị chính công an Việt Nam bắt giải về nguyên quán.

Nhiều tổ chức bảo vệ nhân quyền trên thế giới, điển hình như Freedom Now hoặc Human Rights Watch của Hoa Kỳ, BPSOS ở Washington, nhiều lần lên tiếng kêu gọi chính phủ Việt Nam tôn trọng nhân quyền và quyền tự do tôn giáo của người sắc tộc Tây Nguyên.

Kết tội nặng nề

Phía nhà nước Việt Nam thường cáo buộc rằng người Thượng Tây Nguyên bỏ nước ra đi là vì những phần tử xấu và các thế lực thù địch bên ngoài xúi dục họ.

Điều cần biết trên thực tế người Thượng bỏ chạy khỏi nước phần vì sợ hãi nhưng mặt khác một số không ý thức rõ ràng về nguyên nhân cũng như hậu quả từ hành động gọi là vượt biên của họ.

Nhóm 18  người Thượng từ Tây Nguyên, chạy sang Kampuchia hôm thứ Tư, hiện đang ẩn náu trong rừng Rattanakiri

Nhóm 18 người Thượng từ Tây Nguyên, chạy sang Kampuchia hôm thứ Tư, hiện đang ẩn náu trong rừng Rattanakiri

Trong một lần nói chuyện với đài Á Châu Tự Do, nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa, cựu tù chính trị từng bị giam chung với những người Thượng bị bắt tại trại giam An Điềm, cho biết:

Có 4 anh em thanh niên người J’rai, một người ở Dak Nông, bị kết tội vượt biên nhằm chống chính quyền nhân dân, người thì hoạt động nhắm chống chính quyền nhân dân. Quả thực không thể nói rằng họ phạm tội như vậy. Có một người vượt biên chỉ mỗi mục tiêu là thấy người vượt biên sang bên Kampuchia rồi sau đó sang Mỹ được hai năm thì anh ta gởi một số tiền về cho gia đình, thì nghèo quá thành anh ta cũng muốn đi theo.

” Tôi rất phẩn nộ về chuyện ấy, nói thật người tù nhân còn trẻ ấy không có một suy nghĩ gì, không có một hiểu biết gì về tình hình chính trị cũng như căm ghét chề độ hoặc có một ý định chống chính quyền gì cả. Anh áy chỉ muốn vượt biên sang bên ấy để làm kinh tế thôi mà bị kết án những 10 năm

nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa”

Hậu quả của quyết định trốn đi này, nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa nói tiếp, là người thanh niên Thượng ấy bị bắt tại biên giới, bị kết tội vượt biên nhằm chống chính quyền nhân dân với bản án 10 năm tù:

Tôi rất phẩn nộ về chuyện ấy, nói thật người tù nhân còn trẻ ấy không có một suy nghĩ gì, không có một hiểu biết gì về tình hình chính trị cũng như căm ghét chề độ hoặc có một ý định chống chính quyền gì cả. Anh áy chỉ muốn vượt biên sang bên ấy để làm kinh tế thôi mà bị kết án những 10 năm.

Thế rồi đa phần còn lại là họ theo đạo Tin Lành, họ rất khốn khổ. Họ kể theo đạo Tin Lành thì họ tập trung hai ba người vào những buổi cầu nguyện thì công an rồi dân quân , đa số là dân quân trong làng bản còn công an phần đông là người Kinh lên, đến đập phá rồi bắt. Một số người bị nhốt hai ba lần, bị đưa lên đồn lên xã làm kiểm điểm. Còn những người nào cố tình vẫn cứ tập trung năm sáu lần trở lên thì họ kết án người 5 năm người 10 năm, có anh bị kết án những 18 năm bởi vì họ đã cảnh cáo là không được cho mượn nhà để tập trung những người đến cầu nguyện. Nhưng anh vẫn cứ cho và còn rủ hàng xóm đến cầu nguyện. Cuối cùng họ bắt và kết án anh những 18 năm.

Hôm thứ Năm, nói chuyện với đài Á Châu Tự Do, ông Chhay Thy của tổ chức nhân quyền ADHOC đang giúp đỡ bước đầu cho 18 người Thượng mới đến Kampuchia một ngày trước đó, cho biết theo tin tức ông nghe ngóng được thì có thể sẽ còn nhiều người Thượng từ Việt Nam vượt biên sang Kampuchia trong thời gian tới.

Về quê ăn Tết, Việt kiều Mỹ bị chém trọng thương

Về quê ăn Tết, Việt kiều Mỹ bị chém trọng thương

Nguoi-viet.com

HUẾ (NV) Không gây thù chuốc oán với ai, nhưng một Việt kiều Mỹ về quê đón Tết ở thị trấn Lăng Cô đã vô cớ bị côn đồ chém ngay trước nhà mang thương tích trầm trọng.



Khi chuẩn bị mở cổng vào nhà thì ông Quýt bị hai thanh niên cầm mã tấu chém tới tấp. (Hình: Người Lao Ðộng)

Theo Người Lao Ðộng, chiều 28 tháng 1, 2015, công an đang điều tra sau khi tiếp nhận đơn cầu cứu của gia đình ông Dương Quang Quýt (62 tuổi),Việt kiều Mỹ, ở thôn An Cư Ðông 1, thị trấn Lăng Cô, huyện Phú Lộc, vô cớ bị 2 thanh niên chém trọng thương phải chuyển vào bệnh viện đa khoa thành phố Ðà Nẵng cấp cứu.

Trước đó, ngày 19 tháng 1, ông Quýt từ Hoa Kỳ trở về quê nhà để đón Tết Nguyên Ðán. Khoảng 19 giờ cùng ngày, vừa đi chơi về và trong lúc đang mở cửa nhà thì ông Quýt liền bị 2 thanh niên lạ mặt lao vào dùng mã tấu chém nhiều nhát vào người rồi lên xe máy tẩu thoát.

Ông Quýt bị thương nặng trong tình trạng vùng mặt bị chém với vết thương dài gần 20cm; đứt 3 ngón tay trái; vỡ xương hàm; đứt gân tay phía trên khuỷu tay trái và gãy 10 cái răng. Người nhà lập tức đưa ông vào cấp cứu tại bệnh viện Ðà Nẵng và hiện đã qua khỏi cơn nguy kịch.

Người nhà ông Quýt cho biết, mỗi năm ông đều về quê đón Tết cổ truyền và không hề có mâu thuẫn với ai. Những lý do như tiền bạc, đòi nợ thuê, tình ái… thì ông Quýt không liên quan tới. Ðây là lần đầu tiên ở thị trấn Lăng Cô xảy ra vụ việc lớn như thế này. (Tr.N)

Cướp máy bay quân sự để vượt biên

Cướp máy bay quân sự để vượt biên

Hòa Ái, phóng viên RFA
2015-01-26

RFA

01262015-40nam-hoaai.mp3

photo-600-2.jpg

Ông Trương Văn Ẩm chụp tại Hoa Kỳ ngày 26/1/2015

Hình do ông Trương Văn Ẩm gửi RFA

Your browser does not support the audio element.

Vào ngày 24/11/1979,  một cuộc không tặc máy bay quân sự C130 vô tiền khoán hậu tại sân bay Tân Sơn Nhất của một nhóm 13 người trốn chạy khỏi VN gây chấn động thế giới. Họ là ai? Cuộc vượt biên bằng máy bay này ra sao? Ông Trương Văn Ẩm, người lên kế hoạch cuộc không tặc kể lại câu chuyện sau 36 năm:

“Không có động cơ nào hết bởi vì năm 1975 tôi đã sắp xếp đầy đủ, sẵn sàng chỗ máy bay cho ông già bà già, cho vợ con đi mà cuối cùng bà già với anh em cương quyết không đi. Tôi không đi được thì tôi nghĩ không bao giờ đi nữa”.

Ông Trương Văn Ẩm, một nhân viên trong ngành kỹ thuật hàng không làm việc tại sân bay Tân Sơn Nhất, được giữ lại trong Cục Kỹ thuật Không quân sau năm 1975 bắt đầu câu chuyện kể của mình qua câu hỏi của Hòa Ái rằng động cơ nào khiến ông đi đến quyết định trở thành một tên không tặc đối với chính phủ VN lúc bấy giờ.

Tuy cuộc sống của ông và gia đình không còn được sung túc như thời VNCH nhưng vẫn tốt sau khi Sài Gòn đổi tên thành TP. HCM. Ông Ẩm không hề manh nha nghĩ đến một cuộc ra đi nào sau khi cả gia đình quyết định ở lại VN. Thế nhưng, một chuyến công tác ra Hà Nội đầu tiên và cũng là cuối cùng đã tác động ít nhiều đến cuộc không tặc định mệnh trong cuộc đời ông:

“Đùng một cái vào ngày mùng 2 tháng 9, lễ Quốc khánh năm 1979, tối đang ở nhà coi ti vi với bà con lối xóm thì ông thủ trưởng lái xe jeep ra, đi với mấy người lính, nói  với tôi rằng anh có lệnh phải đi công tác Hà Nội. Từ hồi mất nước khi tôi ở lại dù có yêu cầu đi Hà Nội mấy lần nhưng tôi không muốn đi. Không biết tại sao động lực nào xui khiến lần này tôi đi liền. Nhiệm vụ của tôi, thứ nhất là tôi phải coi một chiếc máy bay C30 bị hư lâu rồi mà không sửa được. Nhiệm vụ thứ hai là tôi phải vào Cục Kỹ thuật Không quân, thuộc Bộ Tư lệnh Không quân để thuyết trình những hoạt động máy bay của Mỹ trong này cho mấy ông lớn ngoài đó nghe. Tôi ra Hà Nội, tôi coi thì chiếc máy bay không bị hư hỏng nặng, chỉ bị hư nhẹ thôi nhưng vì mấy người không có kinh nghiệm. Tôi lên coi máy, tôi hỏi rồi tôi chỉ anh em làm có nửa tiếng đồng hồ xong”.

Cậu tôi nói là tôi phải đi, không được ở lại. ‘Bởi vì mày ở lại mai mốt cũng về cuốc đất. Nó chỉ sử dụng mày một thời gian thôi đến khi nào nó biết hết’
– Ông Trương Văn Ẩm

Nhiệm vụ thứ nhất đã hoàn thành nhanh chóng và đến giờ vào Cục Kỹ thuật để thuyết trình. Thế nhưng bức tranh về xã hội miền Bắc dưới chế độ Cộng sản lần lần được hiện ra rõ nét trong tâm tưởng ông Trương Văn Ẩm. Bắt đầu từ giây phút ông bị anh lính gác cổng không cho vào thuyết trình vì cách ăn mặc miền Nam không đúng theo tiêu chuẩn quy định cho đến Thượng úy trực ban cũng không thể can thiệp cho vào để ông làm tròn nhiệm vụ thứ 2 được giao. Vì nguyên nhân này mà ông Ẩm có thời gian tham quan Hà Nội, được tận mắt thấy cảnh đời sống thường nhật của người dân Hà thành, kể cả những trí thức trở về từ các nước Đông Âu.

Do thời tiết bị bão, không có máy bay về lại miền Nam, ông Trương Văn Ẩm quyết định về thăm cố hương Thái Bình, nơi ông di cư từ hồi 8, 9 tuổi. Họ hàng gần xa đều đến đông đủ tay bắt mặt mừng. Trong thời gian 3 ngày thăm viếng, lời khuyên ngắn gọn của người cậu ruột ám ảnh ông Trương Văn Ẩm:

“Cậu tôi nói là tôi phải đi, không được ở lại. ‘Bởi vì mày ở lại mai mốt cũng về cuốc đất. Nó chỉ sử dụng mày một thời gian thôi đến khi nào nó biết hết’”.

Rồi buổi gặp mặt tình cờ với phi công Tiêu Khánh Nha đã khiến ông Trương Văn Ẩm đi đến quyết định cho một chuyến vượt biên bằng máy bay quân sự sau khi nghe chia sẻ của Thượng úy “chế độ mới” này:

“Ông nói cái vụ chiến tranh biên giới năm 1978, tôi mang họ Tiêu, nó nói tôi gốc Tàu mà tôi có biết ông cố nội tôi có phải Tàu không. Nhưng bây giờ nó muốn hất tôi ra khỏi sân bay, không cho tôi được phép đi tới gần máy bay, chờ nó cho về vườn thôi”.

Kế hoạch cho một cuộc vượt thoát bằng cách cướp chiếc máy bay quân sự C130 đang được ông Ẩm phụ trách sửa chữa ở sân bay Tân Sơn Nhất được lập ra chớp nhoáng. Mọi dự trù về xăng nhớt, an ninh, phòng không đều được bàn tính chi ly chỉ vỏn vẹn trong 3 ngày.

“Nếu đi đúng giờ giấc thì mình cất cánh rồi thì F5 Biên Hòa chưa cất cánh. Lý do khi nghe báo động dưới này thì phải gọi lên phòng tác chiến trên đó. Phòng tác chiến phải kiểm tra tới, kiểm tra lui. Đúng thì mới ra lệnh xuống Phòng hành quân và Phòng hành quân mới ra lệnh cho phi công ra máy bay thì mất khoảng 10 đến 15 phút. Thời gian nói chuyện với nhau cũng mất 5,10 phút rồi. Khoảng 25 đến 30 phút máy bay mới cất cánh được mà mình cất cánh 15 phút thì đã mất tiêu rồi”.

Kế hoạch bị trì hoãn, thay vì xuất phát vào giờ G ngày thứ Tư thì mãi đến giờ cơm trưa ngày thứ Bảy, nhóm người trong tổ nhân viên kỹ thuật hàng không của ông Ẩm và 1 bộ đội canh gác máy bay trên mặt đất bị khống chế bắt đầu giây phút trở thành không tặc:

“Khoảng 11 giờ bắt đầu tôi cho anh em quay máy. Khi vừa quay máy được chút xíu, khoảng 5 phút thì có 2 anh bộ đội kéo một chiếc máy bay loại C119 đi ngang ‘taxi way’(đường di chuyển nội bộ trong khu vực sân bay), dừng lại ngay giữa đường, đứng đó là mình không bay ra vô được nữa. Chiếc máy bay đó lớn lắm”.

3sBddVM6-400.jpg

Chiếc máy bay C130, ảnh minh họa

Theo kế hoạch, vợ chồng và 2 đứa con nhỏ của phi công Tiêu Khánh Nha sẽ xé hàng rào chạy vào sau khi nghe tiếng 4 động cơ chiếc C130 được khởi động. Nếu trục trặc xảy ra thì các động cơ sẽ bị tắt. Đây là tín hiệu cho gia đình phi công này không được di chuyển tiếp cận máy bay. Do bị chiếc C119 chắn ngang, 4 động cơ bị tắt trong khi ông Ẩm đang cố gắng tìm cách giải quyết thì phi công Tiêu Khánh Nha không làm theo kế hoạch:

“Ông Nha nóng ruột, chung hàng rào chạy vô. Ông cứ hỏi, tôi nói anh cứ đi ra đi, ăn cơm xong rồi liên lạc sau. Anh đi ra khỏi đây đi. An ninh, Bảo vệ mà thấy anh với tôi nói chuyện là phiền phức”.

Sau đó không lâu, mọi việc suông sẻ:

“Tôi sắp xếp xong đàng hoàng thì quay máy khoảng 5 phút sau, nhìn ra phía hàng rào vẫn không thấy gia đình ông Nha đâu hết”.

Trong giây phút căng thẳng không thấy gia đình phi công Tiêu Khánh Nha xuất hiện thì 1 bộ đội chạy đến khiến mọi người chết đứng. Hóa ra là người trong gia đình phi công Nha “ăn theo”, mặc đồ lính, xé rào chạy về hướng máy bay. Cuối cùng 13 người có mặt trong phi hành đoàn bất đắc dĩ và chiếc C130 bắt đầu lăn bánh sau 2 giờ chiều ngày 24/11/1979.

“Vừa lái thẳng chiếc máy bay tới ngang Ga Hàng không Việt Nam, chỗ Đài kiểm soát là tống ga cất cánh lên liền quẹo về hướng Cát Lái. Lúc đầu định đi qua Biên Hòa rồi đi thẳng ra Vũng Tàu nhưng phút chót lại đổi ý. Khi cất cánh lên được rồi thì bay về hướng Thủ Thiêm. Bay khoảng 10 phút là chúng tôi thấy biển đến Vũng Tàu là bắt đầu lên cao. Anh em mừng ôm nhau khóc. Chúng tôi khóc trong máy bay vậy đó”.

Dường như kế hoạch được trót lọt, không gặp trở ngại nào từ lực lượng phòng không VN. Thế nhưng, thời tiết buổi chiều ngày thứ Bảy định mệnh là một thách thức cho nhóm không tặc bao gồm 2 trẻ em:

“La bàn thì không có, bị hư. Bản đồ không có. Chúng tôi theo cách hồi xưa được học địa lý, ra bờ biển Vũng Tàu thì theo bờ biển đi thôi. Trời xấu quá, tối và mưa nên phải bay lên cao. Bay lên cao khoảng 5,7, 10 phút lại xuống. Xuống lần thứ 4 thì chúng tôi thấy cái mỏm của Malaysia. Qua Malaysia thì sẽ đến Singapore. Chúng tôi học địa lý, chúng tôi biết. Bay khoảng 10 phút thì lên lại. Xuống trở lại thì thấy cảng của Singapore đèn đuốc sáng. Chúng tôi nói đúng Singapore phía trước rồi”.

Bay khoảng 10 phút là chúng tôi thấy biển đến Vũng Tàu là bắt đầu lên cao. Anh em mừng ôm nhau khóc. Chúng tôi khóc trong máy bay vậy đó.
– Ông Trương Văn Ẩm

Cất cánh được êm xuôi. Thế hạ cánh thì thế nào:

“Chúng tôi bật liên lạc. Chúng tôi không có tần số nên liên lạc không được. Không có ai trả lời hết thành ra chúng tôi phải đáp bằng tín hiệu gọi là MCC quốc tế. Chúng tôi lắc cánh 3 lần. Bật đèn xanh chớp rồi lắc cánh 3 lần. Khi lắc cánh 3 lần thì chúng tôi nhìn thấy Đài Kiểm soát của sân bay Singapore chớp đèn đỏ. Như vậy đã nhận được tín hiệu của mình nhưng đèn đỏ là không được đáp”.

Và chiếc C130 đáp xuống sân bay Singapore một cách an toàn. Mọi người được yêu cầu chờ trên máy bay, được cung cấp thức ăn và được chở đi vệ sinh. Sau vài giờ đồng hồ, cảnh sát Singapore nói rằng sẽ cho máy bay dẫn đường bay qua Philippines. Đoàn người nhất quyết không đồng ý và khẩn thiết xin được gặp nhân viên Đại sứ quán Hoa Kỳ ở Singapore.

Nhóm 13 người được giữ lại Singapore. Ngày Chủ Nhật hôm sau được làm việc với cảnh sát của đảo quốc Sư Tử. 2 ngày kế tiếp được gặp nhân viên Hoa Kỳ:

“Trong ngày khai báo thứ Hai và thứ Ba, có một ông Mỹ là Đại úy. Ông nói thẳng ông là CIA. Ông nói chuyện với tôi bằng tiếng Việt Nam như người Việt Nam vậy. Ông nói chào mừng chúng tôi. Ông nói rằng ‘mấy anh đi làm náo loạn không những Tòa Bạch Ốc, Ngũ Giác Đài, mà náo loạn cả nước Mỹ và thế giới. Chúng tôi nhận các anh nhưng chúng tôi không tin tưởng bởi chúng tôi còn đặt nghi vấn có chuyện sắp xếp của Việt Cộng cho các anh đi. Thành ra tôi đang ở Đức nhưng được lệnh về gấp gặp các anh”.

Kết quả là cả 13 người được quy chế tị nạn chính trị và sẽ được định cư ở Hoa Kỳ. Trả lời câu hỏi “mọi người mong muốn điều gì sau khi nhận được kết quả này”, ông Trương Văn Ẩm ước ao được đặt chân đến Mỹ trước ngày Noel sắp đến. Điều mong ước tưởng chừng không tưởng ấy được đáp ứng. Trong khi mọi người hài lòng với món quà một bộ đồ và đôi giày ba-ta mới chuẩn bị lên đường qua Mỹ đón Noel chỉ trong vòng 1 tuần thì người bộ đội “con tin” lại xin được quay về VN. Dù mọi người khuyên can thế nào thì anh lính cụ Hồ vẫn không thay đổi quyết định:

“Nó khóc lóc nói ba em già 70 tuổi, nếu cho em về nhìn ba em một cái rồi chết cũng được”.

Như hàng triệu người Việt bỏ nước ra đi tìm tự do, 12 người này đã trở thành không tặc để đi tìm sự sống trong cái chết. Nhà nước CHXHCNVN mở phiên tòa xét xử khiếm diện, tuyên án tử hình đối với Thượng úy phi công Tiêu Khánh Nha, ông Trương Văn Ẩm và những người còn lại bị tuyên từ 20 đến 35 năm tù giam.

Cuộc đời mới ở Hoa Kỳ của 12 người thoắt đó đã 36 năm với nhiều đổi thay. Sau khi đến Mỹ không lâu, 1 người trong nhóm bị bạo bệnh. Tro cốt của người này được gửi về cho gia đình qua đường bưu điện. Thế nhưng tên họ của người đã khuất mang “tội phản quốc” nên bị gửi trả ngược lại Hoa Kỳ. Trong mấy năm qua, 1 thành viên khác trong nhóm trở về VN lại được chào đón như một Việt kiều yêu nước.

Riêng người chủ mưu cuộc không tặc vô tiền khoán hậu, ông Trương Văn Ẩm vẫn kiên định tư tưởng “Tôi chỉ về khi nào không Cộng sản. Còn Cộng sản thì không bao giờ tôi về”, đồng thời vẫn luôn thăm hỏi tông tích của người bộ đội tên Tạo dù đến nay vẫn chưa có manh mối nào. Trong những phút giây bất chợt nhớ về lần vượt thoát, lẫn trong âm thanh văng vẳng tiếng động cơ và cánh quạt của chiếc C130, còn có tiếng khóc nghẹn ngào đòi trở về VN của anh Tạo. Và ông Ẩm tự hỏi “liệu rằng sau bao vật đổi sao dời, người lính trẻ có còn giữ vững lập trường của mình hay chăng?”.