VAI TRÒ CỦA TÔN GIÁO TRƯỚC HIỆN TÌNH ĐẤT NƯỚC

VAI TRÒ CỦA TÔN GIÁO TRƯỚC HIỆN TÌNH ĐẤT NƯỚC

(Bài nói chuyện của Đức Cha  Vincent Nguyễn Văn Long, Giám Mục Phụ Tá Tổng Giáo Phận Melbourne, Úc Châu, trong Đêm Tưởng Niệm Tháng Tư Đen, do Quỹ Yểm Trợ Đấu Tranh cho Nhân Quyền Việt Nam, tổ chức tại nhà hàng Seafood Palace, thành phố Westminster, California, ngày thứ Năm 28 tháng 4 năm 2016.)

Kính thưa quý vị đại diện lãnh đạo các tôn giáo, các tổ chức và quý đồng bào,

Hôm nay, tôi rất hân hạnh được đến Thủ Đô của người Việt tỵ nạn trên thế giới, một nơi tuy không phải là quê cha đất tổ của chúng ta, nhưng nó mang đầy sắc thái của một tổ ấm của đàn chim Việt đang tản mác khắp bốn phương trời. Với cái tên Sài Gòn nhỏ, với những lá cờ vàng ba sọc đỏ tung bay ngạo nghễ, với những sinh hoạt văn hóa truyền thống và lịch sử trong một môi trường dân chủ, tự do, pháp quyền, đây không chỉ là nơi “đất lành chim đậu” hay là một điểm son của một nước siêu cường Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ.

Trong hoàn cảnh quê hương chúng ta bị thể chế cộng sản độc tài đảng trị làm băng hoại về mọi mặt,  đây cũng là nơi bảo trì và phát triển văn hóa, lịch sử và truyền thống tinh túy của cha ông chúng ta. Nơi đây chúng ta không đóng khung, không quên nguồn gốc, không an phận trong tâm trạng tha phương cầu thực mà thực hiện trách nhiệm thiêng liêng với đồng bào quốc nội và với tiền đồ dân tộc. Nơi đây, chúng ta –những người tỵ nạn cộng sản, những con dân nước Việt còn trăn trở cho hiện tình đất nước– cùng nhau thực hiện giấc mơ chưa thành của những người đã hy sinh cho tổ quốc. Giấc mơ đó là gì thưa quý vị và đồng bào? Đó là ngày khải hoàn của công lý, của sự thật, của sự nhân bản, của những giá trị Chân-Thiện-Mỹ trên quê hương. Đó là ngày chiến thắng của ánh sáng trên tối tăm, sự lành trên sự dữ, chí nhân trên cường bạo và đại nghĩa trên hung tàn. Đó là ngày cánh chung của chế độ Cộng Sản và ngày quang phục của một Việt Nam thực sự độc lập, dân chủ và vững mạnh trước những thử thách mới. Bao lâu còn bị cai trị bởi chế độ cộng sản, quê hương chúng ta sẽ mãi mãi còn bị băng hoại và bế tắc toàn diện.

Tôn giáo và chính trị:

Tôn giáo và chính trị là hai thực thể mà nhiều người cho là không được trộn lẫn hay phải tách rời. Có nhiều người Công Giáo rất quảng đại với các dự án tình thương ở Việt Nam, xây nhà thờ, nhà xứ, Trung tâm Hành Hương v..v… nhưng họ lại rất dị ứng với các vấn đề Nhân Quyền và Công Lý. Họ có thể cho 5,3 ngàn cho giáo xứ này, dòng tu nọ ở Việt Nam. Còn mua một cái vé số $10.00 để ủng hộ cho Tù Nhân Lương Tâm thì họ đắn đo ngại ngùng. Họ cho rằng đó là làm chính trị! Thế thì Chúa Giêsu có làm chính trị hay không khi Ngài thực thi sứ mạng cứu thế: “Thần trí Chúa.. giải thoát cho kẻ bị giam cầm, đòi tự do cho kẻ bị áp bức…”?

Nhưng không ai, kể cả những người tu hành như tôi, có thể dửng dưng với những vấn nạn xã hội do sự lãnh đạo hay thể chế chính trị gây ra. Chúng ta không thể sống đạo tức là tìm những điều hay lẽ phải mà lại không quan tâm tới sự dữ và sự bất công đang tràn lan trên quê hương. Chúng ta không thể yêu Thiên Chúa mà lại không để ý tới tiếng kêu than của dân oan. Trước khi làm người Công Giáo, trước khi làm giám mục, tôi là người Việt Nam; tôi chịu ơn những anh hùng hào kiệt đã hy sinh cho tiền đồ dân tộc trong suốt chiều dài lịch sử. Tôi chịu ơn những chíên sỹ Việt Nam Cộng Hòa đã bảo vệ tự do cho tôi. Tôi chịu ơn những thuyền nhân đã không may mắn như tôi, nhưng cũng chính vì những cái chết thương tâm của họ mà thế giới tự do đã đón nhận những người tỵ nạn cộng sản còn sống sót như tôi.Tôi không thể không trăn trở với hiện tình đất nước; tôi không thể không nhắm mắt làm ngơ với hệ thống chính trị lỗi thời là chế độ cộng sản đang làm cho đất nước băng hoại hoàn toàn.  Trên huy hiệu giám mục của tôi có lá cờ VNCH trải ngang như làn sóng trên nền xanh là đại dương. Tôi không thể bỏ quên quá khứ và căn tính tị nạn của mình. Tôi không ngần ngại khẳng định lập trường của mình là: không bao giờ tách lìa lý tưởng một Việt Nam phi cộng sản và một Việt Nam nhân bản ra khỏi sứ mạng giám mục của tôi.

Năm 1982 khi về quê hương mình còn đang sống dưới chế độ cộng sản, ĐGH Gioan Phaolô II đã mạnh dạn công bố trong Thánh Lễ đại trào: “Anh chị em thân mến. Dù đời sống của người Ba Lan khó khăn thế nào, chúng ta cung đừng nản lòng tranh đấu cho công lý và sự thật, cho tự do và nhân phẩm của con người.” Điều này  đã cho chúng ta thấy rằng, tranh đấu cho công lý và sự thật, cho tự do và nhân phẩm không phải là việc làm của những kẻ muốn chính trị hóa tôn giáo mà là bổn phận ‘nhp th hóa’ Tin Mừng và ‘Kitô hóa’ môi trường của chúng ta. Nếu chúng ta chỉ giữ đạo trong nhà thờ hay chùa chiền, nếu chúng ta chỉ đóng khung tôn giáo trong những vấn đề siêu nhiên mà hoàn toàn vô cảm với những vui mừng và hy vọng, những sợ hãi và lo âu của đồng loại, thì phải chăng tôn giáo chỉ là thứ thuốc phiện ru ngủ chúng ta như lời Karl Marx? Đây cũng là chiêu bài của cộng sản. Họ muốn tôn giáo chỉ là thứ thuốc phiện ru ngủ dân chúng. Họ muốn biến tôn giáo trở thành một công cụ của chế độ và phục vụ sự độc quyền chính trị của họ.

Công lý xã hội dưới ánh sáng Phúc Âm:

Phúc Âm và đời sống không thể tách lìa nhau; tôn giáo và chính trị không thể không liên hệ với nhau. Vai trò ngôn sứ của Giáo hội đòi buộc người tín hữu ở mỗi bậc và mỗi hoàn cảnh phải tranh đấu cho một xã hội phản ảnh Vương Quốc của Thiên Chúa.

Thực thế, truyền thống công lý xã hội trong Kinh Thánh là bằng chứng hùng hồn về sự nhập thế của các giá trị siêu nhiên vào đời sống tự nhiên của con người. Ơn cứu độ không chỉ có nghĩa là một sự giải thoát của linh hồn và đời sống vĩnh hằng trên Thiên Quốc mà là sự giải thoát con người toàn diện. Ngay trên cõi đời này và ngay trong xã hội này, con người được mời gọi để sống cuộc sống sung mãn với Thiên Chúa và tha nhân. Do đó, sống đức tin và sống thánh thiện không chỉ có một chiều dọc, tức là thờ phượng kính mến Chúa. Sống đức tin và sống thánh thiện không thể tách lìa khỏi tiến trình công lý hóa xã hội và phong phú hóa đời sống con người.

Tiên tri Isaiah đã định nghĩa cho chúng ta thế nào là giữ đạo, đó là “phá v xing xích của bn ác nhân, ct đi gánh nng của k lm than, gii thoát cho k bị áp bc và phá tan mi gông xing” (Isaiah 58:6). Đức Kitô đi đến đâu cũng quan tâm đến người cùng khốn trong xã hội. Ngài đứng về bên những người nghèo hèn, bị áp bức, bắt bớ, thiệt thòi và bất công. Ngài lên án những người dùng quyền lực, địa vị và ảnh hưởng của mình để làm tổn thương, triệt hạ người khác và khuynh đảo xã hội.

Quan hệ giữa Công giáo và cộng sản qua những giai đoạn lịch sử:

Một số quý vị lớn tuổi ở đây chắc đã từng trải qua thời kỳ Việt Minh vào những năm sau Đệ Nhị Thế Chiến. Ở Bắc Việt, Đức Giám Mục Lê Hữu Từ, đã có thời lập ra khu Bùi Chu – Phát Diệm tự trị với cả những đội vũ trang Tự vệ Công giáo, chống lại chính quyền Việt Minh do ông Hồ Chí Minh lãnh đạo. Đối với ngài cũng như rất nhiều giám mục miền Bắc trong thời kỳ đó đã không ngần ngại dấn thân cho quê hương và có thể nói vượt qua cái ranh giới thông thường của đạo và đời, tôn giáo và chính trị. Hôm nay, tôi không có ý hoài niệm về một quá khứ mà nhiều người trong thế hệ cha anh rất tự hào về giáo hội Việt Nam; tôi càng không có ý cổ võ một con đường chống đối bạo động dù đối với chế độ vong bản phi nhân. Tuy nhiên, khi lấy cuộc sống sung mãn làm mục đích, chúng ta không thể mặc nhiên để sự ác hoành hành khống chế xã hội. Sự ác này không những thể hiện nơi cá nhân hay đoàn thể. Tôi cho rằng sự ác lớn nhất đang hoành hành trên đất nước chúng ta hôm nay chính là tà quyền và hệ thống chính trị đưa con người vào chỗ bế tắc. Tôi cho rằng chỉ có một Việt Nam hết nô lệ bởi ý thức hệ cộng sản, hết trói buộc bởi cái gọi là tư tưởng Hồ Chí Minh, hết bị xiềng xích bởi định hướng xã hội chủ nghĩa thì mới có thể vươn mình đứng dậy.

Tôi mở ngoặc ở đây để nói về những lời phát biểu được coi là rất đột phá của một số đại biểu tại quốc hội cộng sản Việt Nam (Trương Trọng Nghĩa, Dương Trung Quốc). Họ dám mạnh dạn lên tiếng về tình trạng không an toàn về pháp lý, các quyền tự do dân chủ không bảo đảm đầy đủ và lo sợ ở đất nước bị lệ thuộc.  Thế nhưng, cả những đại biểu phản tỉnh này vẫn còn trong cái vòng luẩn quẩn của chủ nghĩa xã hội. Họ chưa có can đảm để nói lên cái cội rễ của sự bế tắc toàn diện, thậm chí còn thần thánh hóa ông Hồ Chí Minh: Bao lâu còn bị nô lệ bởi ý thức hệ cộng sản, bấy lâu đất nước sẽ không có lối thoát. Chỉ khi không còn cái quái thai do Hồ Chí Minh sinh ra và đảng cộng sản tiếp tục nuôi dưỡng thì dân tộc ta mới ra khỏi cơn ác mộng.

Trong cuốn “Chứng từ của một giám mục” mà các bác trong nhóm “Diễn Đàn Giáo Dân” đã xuất bản năm 2009, người đọc có cảm tưởng tìm được một đóa hoa sen tinh khiết lừng lững vươn lên giữa bùn lầy nhơ bẩn. Sống qua những biến cố hải hùng nhất khi Việt Minh cướp chính quyền, thanh trừng nội bộ, cải cách ruộng đất, chủ trương bạo động cách mạng, di cư 54, xâm lăng miền nam v..v.. Gíam Mục Lê Khắc Trọng luôn có cái nhìn sâu sắc để nhận biết hư thật trong cái chế độ gỉa dối tuyên truyền. Quan trọng hơn nữa, ngài luôn giữ vững lập trường không thỏa hiệp và không nhượng bộ trước những âm mưu khống chế và lợi dụng tôn giáo của cộng sản. Thái độ dứt khóat của ngài về cái tổ chức tiền nhân của “Ủy Ban Đoàn Kết Công Giáo” là một điều tiêu biểu.

Những năm gần đây, tiếp theo chính sách đổi mới của đảng CSVN, một phong trào tô điểm cho chế độ với những nới lỏng về kinh tế, tôn giáo, du lịch v.v.. được tuyên truyền rầm rộ. Thực tế là như thế nào? Đó chỉ là một sự đổi mới giả tạo, một kiểu sơn phết bên ngoài trong khi cả hệ thống chính trị như căn nhà đã mục nát từ bên trong cái nền tảng của nó.

Theo chính sách đổi mới nửa vời này, cái tôn giáo cũng đã được hưởng một số tự do “xin cho” của chế độ. Vì thế, gần đây chùa chiền, nhà thờ, dòng tu, trung tâm hành hương v.v.. cứ như trăm hoa đua nở trên khắp nước. Thậm chí có những nơi người dân sống thật cơ cực nhưng nơi thờ phượng thì vẫn sang trọng. Nếu là một du khách từ Úc hay Mỹ thăm Việt Nam, họ sẽ ngạc nhiên khi thấy các nhà thờ hay chùa chiền xây lên với mức kỉ lục. Những khu công giáo di cư như ở Hố Nai Gia Kiệm, người ta có cảm tưởng là có một phong trào xây và tu bổ nhà thờ. Lại nữa, họ sẽ thấy các sinh hoạt tôn giáo như rước sách, lễ hội, hành hương v.v.. thật đông đúc năng động. Có nhiều đấng bậc còn chế diễu những ai chỉ trích chế độ là chúng ta phải cám ơn cộng sản vì họ đã làm ơn cho giáo hội.

Tôi không có ý chỉ trích việc xây cất sửa sang nơi thờ phượng. Tôi cũng không phê bình việc tổ chức các lễ hội hay rước sách trọng thể. Nhưng nếu chúng ta chỉ đo lường sự năng động của Giáo Hội qua những sinh hoạt thuần tuý tôn giáo thì tôi e rằng đó là một sự thẩm định phiếm diện. Truyền thống đức tin Công Giáo luôn gắn liền với công bình xã hội, nhân phẩm con người, lợi ích chung và các giá trị căn bản. Nếu chúng ta có nhiều nhà thờ, nhiều người đi lễ, nhiều linh mục tu sĩ, nhiều lễ hội v.v.. mà chưa làm muối men cho tiến trình công lý hoá cho xã hội, chưa dấn thân trong việc phục hồi nhân phẩm con người, lợi ích chung và các gía trị căn bản thì tôi cho rằng chúng ta chưa thực hiện đầy đủ vai trò làm lương tri của xã hội.

Tôn giáo là lương tri của xã h̉ội hay là công cụ của chế độ?

Lịch sử Việt Nam qua nhiều thời đại đã minh chứng được sự dấn thân của người tín hữu thuộc mọi thành phần giáo hội vào sự nghiệp bảo vệ và phát triển đất nước. Thế nhưng trong xã hội toàn trị, sự ru ngủ lương tri của giáo hội đã trở thành một hiện tượng phổ biến nằm trong chính sách công cụ hóa tôn giáo của ta quyền cộng sản. Các cụm từ như tôn giáo và dân tộc,’ ‘tt đời đẹp đạo,’ giáo dân tt công dân tt,’ kính Chúa yêu nước‘đồng hành cùng dân tộc đã trở thành những viên thuốc an thần để ru ngủ lương tri và vô hiệu hóa vai trò ngôn sứ của giáo hội. Tại La Vang năm 2010 Phó Thủ Tướng Nguyễn Thiện Nhân đã ban huấn từ cho cả các giám mục Việt Nam về việc mà ông gọi là “đồng hành cùng dân tộc.” Bằng chiêu bài đồng hóa đảng với dân tộc họ biến lòng yêu nước thành yêu đảng và chống đảng là chống lại dân tộc. Điều đáng buồn là liều thuốc an thần này đang làm ru ngủ và làm vô cảm lương tri của nhiều người Việt Nam, kể cả người tín hữu. Đồng hành cùng dân tộc không thể là đồng hành cùng chế độ, nhất là khi chế độ đó đang đưa dân tộc vào chỗ diệt vong.

Quý vị thân mến,

Nhưng tôi nghĩ rằng nếu tôn giáo mà mất vai trò ngôn sứ thì nó bị thuần hóa và trở thành công cụ của chế độ. Lúc đó, chúng ta không còn là tiếng kêu trong hoang địa như ông Gioan Tẩy Giả nữa mà sẽ là tiếng xèng kêu inh ỏi (1Cor 13:1). Thánh Phaolô nói là nếu tôi làm được nhiều điều cao trọng mà không có đức ái thì tôi chỉ là chiếc thùng rỗng kêu to. Điều này có thể áp dụng vào việc chúng ta chu toàn sứ mạng Phúc Âm. Nếu Giáo Hội chưa dấn thân trong việc phục hồi nhân phẩm con người, lợi ích chung và các gía trị căn bản, nhất là trong một xã hội không tôn trọng nhân quyền như tại Việt Nam, thì có phải chúng ta chỉ là tiếng xèng kêu inh ỏi hay không?

Gần đây tại Việt Nam, có phong trào xây cất các trung tâm hành hương và các trung tâm sinh hoạt của các địa phận và dòng tu. Riêng tại Xuân Lộc, giáo phận đã mua được hàng trăm mẫu đất và một chương trình kiến thiết đồ sộ đang được tiến hành. Được biết giáo phận lớn nhất nước này có hy vọng Trung Tâm Núi Cúi sẽ là nơi tiếp đón ĐGH Phanxicô một khi ngài được đảng CSVN cho phép đến. Tôi chắc chắn rằng nếu đặt chân tới VN, ĐGH sẽ được tiếp đón một cách vô cùng long trong. Thế giới bên ngoài sẽ nhìn thấy một hình ảnh một giáo hội công giáo hơn cả nhiều nước bên tây phương về con số giáo dân, linh mục, tu sĩ và về những biểu hiện đức tin bề ngoài. Đó sẽ là một hình ảnh để chế độ cs có thể tuyên truyền về chính sách tự do tôn giáo của họ. Thế nhưng nếu chúng ta đo lường vai trò giáo hội theo tiêu chuẩn phúc âm, tức là ảnh hưởng của giáo hội như men dậy bột, như đèn sáng trong đêm tối, như tiếng nói sự thật giữa sự gỉa dối thì tự hỏi sứ mạng đó đang được chu toàn như thế nào. Nếu chúng ta có đội ngũ linh mục tu sĩ đông đảo, có nhà thờ to, chùa đẹp, Trung Tâm hành hương hoành tráng…nhưng với cái giá là bị vô hiệu hóa vai trò làm lương tri xã hội, làm người đồng hành với người sầu khổ, bênh vực dân oan, quan tâm tới kẻ chịu bất công, đóng góp vào tiến trình công lý hoá xã hội v..v..  thì còn ý nghĩa gì?

Tôi cảm tạ Thiên Chúa đã ban cho Giáo Hội vị Cha Chung luôn quan tâm đến những người bị bỏ rơi, nhất là những nạn nhân của bất công.Trong tông huấn mang tựa đề “Niềm vui của Tin Mừng”,  Đức Giáo Hoàng Phanxicô nói rằng “tôi muốn một Giáo Hội bị thương tích, đau đớn và lấm bùn vì đã dám dấn thân xuống đường thay vì một Giáo Hội ẩn mình sau một lớp bình phong của kinh kệ, lễ nghi và lề luật mà xa lìa những tâm hồn đổ nát”. Tôi cho rằng đây là một lời hiệu triệu và một sự thách thức cho Giáo Hội Việt Nam để chúng ta ẩn mình trong những cơ sở vật chất hoành tráng mà quên đi sứ mạng đồng hành với những người bị ức hiếp trong lộ trình đấu tranh cho công lý.

Cách đây 30 năm Đức Hồng Y Giacobe Sin ở Phi Luật Tân đã dẫn hơn 1 triệu giáo dân xuống đường trong cuộc “cách mạng Hoa Mân Côi”. Sở dĩ gọi như hế là vì những người biểu tình chỉ cầm trong tay có tràng hạt! Họ đọc kinh, ca hát và đồng thời kêu gọi Tổng Thống Fidel Marcos từ chức vì sự bế tắc chính trị trong nước. Ông Fidel Marcos đã bị lật đổ vì sức mạnh quần chúng (people power). Nhưng xét cho cùng, sự sai trái của ông Marcos không thể so sánh với những tội ác tầy trời của Cộng sản Việt Nam.

Một chút nữa đây, chúng ta sẽ cùng xem qua một vài hình ảnh nói lên tội ác tầy trời của Cộng Sản. Từ cải cách ruộng đất cho đến di cư 54, từ Tết Mậu Thân cho đến mùa hè đỏ lửa 72, từ biến cố 30-4.75 cho đến cuộc vượt bên vô tiền khoáng hậu. Những năm gần đây, một cuộc dàn xếp trao đổi mờ ám giữa Đảng Cộng Sản Việt Nam và quan thầy Trung Cộng đã diễn ra. Hậu quả là Đảng CSVN được bảo vệ quyền lực và bổng lộc để đổi lại sự mất chủ quyền cho Trung Cộng và khống chế toàn diện trên các lĩnh vực kinh tế, môi trường, quân sự, quốc phòng. Biến cố ô nhiễm tại Vũng Áng gây tổn thất sinh thái và ảnh hưởng độc hại cho hàng triệu người tại các tỉnh ven biển miền Trung là tiêu biểu cho sự trao đổi mờ ám này. Đây có phải là biến cố “tức nước vỡ bờ” và cơ hội để người dân Việt Nam vượt qua sự sợ hãi hay không? Cô giáo Trần thị Lam ở Hà Tĩnh đã viết lên một bài thơ thật ai oán:

Đất nước mình ngộ quá phải không anh?
Bốn ngàn tuổi mà dân không chịu lớn
Bốn ngàn tuổi mà vẫn còn bú mớm
Trước những bất công vẫn không biết kêu đòi…

Đất nước mình lạ quá phải không anh?
Những chiếc bánh chưng vô cùng kì vĩ
Những dự án và tượng đài nghìn tỉ
Sinh mạng con người chỉ như cái móng tay…

Đất nước mình buồn quá phải không anh?
Biển bạc, rừng xanh, cánh đồng lúa biếc
Rừng đã hết và biển thì đang chết
Những con thuyền nằm nhớ sóng khơi xa…

Đất nước mình thương quá phải không anh?
Mỗi đứa trẻ sinh ra đã gánh nợ nần ông cha để lại
Di sản cho mai sau có gì để cháu con ta trang trải
Đứng trước năm châu mà không phải cúi đầu…

Đất nước mình rồi sẽ về đâu anh?
Anh không biết em làm sao biết được
Câu hỏi gửi trời xanh, gửi người sau, người trước
Ai trả lời dùm đất nước sẽ về đâu…

Giáo Hội Phi Luât Tân đã mạnh dạn nhập vào cuộc khi chính phủ độc tài Marcos ban hành lệnh thiết quân luật và triệt hạ các đối thủ chính trị. Giáo Hội Việt Nam có thể đứng ngoài lề khi đất nước đang đứng trước bờ vụng thẳm của sự diệt vong. Muốn phục hưng đất nước, chúng ta không thể làm ngơ với hệ thống chính trị tha hóa, chúng ta không thể cắt bỏ cái bưới ung thư là chế độ Cộng Sản. Tôi dám khẳng định là chúng ta không thể yêu nước mà không chống Cộng và diệt Cộng vì ý thức hệ Cộng Sản chính là căn nguyên và cỗi rẽ của mọi bế tắc, mọi băng hoại mà người dân ta đang gánh chịu.

Kính thưa qúy khách và đồng bào,

Lịch sử sẽ đào thải những gì không còn thích hợp. Dù có ngoan cố cưỡng lại, không ai có thể ngăn cản thế lực của lịch sử, cũng như không chính thể nào có thể làm ngược lòng dân mà tồn tại. Chúng ta hãy can đảm dấn thân cho tương lai của chúng ta và con cháu chúng ta, chúng ta hãy góp một bàn tay khai thông những bế tắc hầu cùng với toàn thể dân tộc mở ra một kỷ nguyên mới cho quê hương Việt Nam. Hãy VƯỢT QUA MỌI SỢ HÃI. Hãy  liên kết thành sức mạnh để phá tan xiềng xích của sự bạo tàn, dối trá và gian ác là chế độ cộng sản. Hãy cùng nhau khai thông dòng sông lịch sử để nó được chảy và làm tươi mát phì nhiêu cho đất Việt thân yêu. Xin Thiên Chúa chúc lành và kiện toàn cho mọi hy sinh và nỗ lực của chúng ta, người con dân của tổ quốc trong và ngoài nước đang khát khao và tranh đấu cho công lý. Hãy vững tin tiến về bình minh mới, ngày mùa gặt mới của quê hương, vì “người đi gieo trong đau thương sẽ về giữa vui cười”.

(Chu Tất Tiến ghi lại.)

Anh chị Thụ & Mai gởi

Để cứu mình và cứu đồng bào ruột thịt

Tram cuu Thu Tuong “NGUYEN TAN DUNG”

PHẢI ĐÓNG CỬA NGAY, KHÔNG CHỈ TẬP ĐOÀN THÉP FORMOSA HÀ TĨNH MÀ CÒN NHIỀU NƠI KHÁC NỮA !

Bs. Hồ Hải Posted on: 2016-05-03

Mấy hôm nay thông tin ô nhiễm môi trường biển miền Trung Việt Nam tràn về, hết tôm cá chết, đến người ngộ độc và chết. Tôi đã có bài viết nhân dân Việt Nam hãy kiện tập đoàn Formosa ra tòa án quốc tế, nếu chính phủ Việt Nam không kiện, buộc bồi thường, và đóng cửa tập đoàn này, vì đã vi phạm luật tài nguyên môi trường của Việt Nam và của Công ước thế giới về bảo vệ môi trường vừa được ký kết tại trụ sở Liên Hiệp Quốc của 171 nước thành viên vào ngày 22/4/2016.

Song song với việc này, tôi tìm hiểu về xuất thân, cơ cấu, và cách họ làm việc tại dự án khu công nghiệp Vũng Áng, Hà Tĩnh như thế nào?

Ít ai để ý thông tin ngao chết từ tháng 12/2015, chỉ khi cá chết mới chú ý Formosa Hà Tĩnh!

FORMOSA HÀ TĨNH XUẤT THÂN MỜ ÁM

Điều đầu tiên khi tìm hiểu tôi thấy xuất hiện cái tên: Ha Tinh Formosa (Cayman) Limited. Tôi không rõ lắm, nhưng cái tên Cayman trong ngoặc đơn làm cho bất kỳ ai đã từng làm ăn cũng có thể liên tưởng đến một Offshore Company – dạng công ty giống như hồ sơ Panama – lập ra ở thiên đường trốn thuế của quần đảo Cayman thuộc Vương Quốc Anh. Điều này cũng đã được báo CAFEF xác tín. Nó được thành lập ngày 12/6/2008 tại Cayman.Tập đoàn CSC của Đài Loan – China Steel Corporation of Taiwan – nắm giữ 19% cổ phần.

Một thông tin khác từ trang Steel First đưa ngày 04/10/2013 thì Formosa Petrochemical Corp (FPC), một công ty con của tập đoàn Đài Loan Formosa Plastics Group, đã giảm cổ phần của mình tại Việt Nam ở Formosa Hà Tĩnh Steel Corp xuống còn 14,75% từ con số đầu tư ban đầu là 21,25%. Nhưng mọi thông tin bí mật không được cho phép tiết lộ từ các thành viên của Formosa Hà Tĩnh Steel Corp.

Ngày 30/7/2015, Tập đoàn JFE Steel Corporation của Nhật Bản ra thông báo, họ sẽ đầu tư vào Formosa Hà Tĩnh Steel Corp 5%. Và cơ cấu thành phần của nó như sau:

Tổng công ty Formosa Hà Tĩnh Steel (VSATTP)

Địa điểm: Khu kinh tế Vũng Áng, Huyện Kỳ Anh, tỉnh Hà Tĩnh, Việt Nam
Thành lập: 2008
Chủ tịch: Chen, Yuan Cheng
Kinh doanh: Tích hợp sản xuất thép
Vốn điều lệ: 4,5 tỷ USD
Cổ đông: Hiện tại: FPG của FPC: 95%, China Steel Corporation của Đài Loan: 5%
Kế hoạch: FPG 70%, China Steel Corporation 25% và JFE Steel 5%
Nhân viên: 6466 (kế hoạch cho giai đoạn đầu của dự án)
Đầu tư: 10,5 tỷ USD (kế hoạch cho giai đoạn đầu của dự án)
Cơ sở vật chất theo quy hoạch: lò Coke, Nhà máy nghiền bột sắt, hai lò nung cao, cơ sở sản xuất thép, nhà máy cán nóng, thép thanh / máy cán que sợi và máy phát điện.

Đến đây chúng ta thấy 3 chủ đầu tư chiến lược của Formosa Hà Tĩnh là: Tổng công ty thép Đài Loan: 25%, Công ty con của FPC là FPG: 70% và Tập đoàn thép JFE Nhật Bản 5%. Nhưng có một thông tin gốc từ Quần đảo Caymen đưa ra là, mọi giao dịch buôn bán cổ phiếu của Formosa Hà Tĩnh đều diễn ra ở đây thông qua nhà trung gian Alibaba của Jack Ma ở Trung Hoa lục địa theo dạng IPO!

Những vấn đề đặt ra cho Việt Nam cần phải điều tra kỹ càng gồm:

  1. Formosa Hà Tĩnh có văn phòng đặt ở Quần đảo Cayman, Vương quốc Anh.
    2. Việc chuyển nhượng cổ đông chiến lược do Alibaba thực hiện dạng IPO ở đảo Cayman rất bí ẩn.
    3. Liệu khi Việt Nam cấp phép hồ sơ cho Foprmosa Hà Tĩnh có phù hợp với luật đầu tư của mình không?

DIỄN BIẾN TRẦM TRỌNG CỦA CÁ CHẾT Ở BIỂN ĐÔNG

Ca chet BIEN DONG

Khoảng cách bể biển từ Hà Tĩnh vào Đà Nẵng 418km chỉ mất 2 tuần nhiễm độc biển theo dòng thủy lưu, chỉ 6 tuần nữa sẽ nhiễm độc đến mũi Cà Mau!

Cho tới hôm nay, sau cuộc họp báo của Formosa Hà Tĩnh thực hiện chiều ngày 26/4/2016, họ vẫn khẳng định họ không gây ô nhiễm môi trường biển, và họ không liên quan gì đến vụ cá biển chết trên chiều dài 250km từ Hà Tĩnh đến Thừa Thiên Huế. Nhưng sáng nay, 27/4/2016, theo dòng thủy lưu, cá biển đã chết đến bờ biển Đà Nẵng dài 418km – theo bản đồ của Google Map.

Chiều nay, 27/4/2016, bộ tài nguyên môi trường sẽ trả lời kết quả vì sao cá chết và người chết ở biển miền Trung. Nhưng tin đưa 14:36′ chiều nay là Hủy họp báo về nguyên nhân cá chết ở miền Trung, do đâu? Do các cơ quan thẩm định của đảng cầm quyền kém năng lực hay do lệnh của thiên triều phương Bắc? Lời tuyên thệ nhậm chức của quốc hội, chủ tịch nước và thủ tướng còn chưa đầy tháng, nhưng họ bỏ đi đâu?

Lúc này, hơn lúc nào hết, người dân Việt thấm thía chân lý: “Ngay cả độc lập tự do cũng mua được bằng tiền, dù chúng không có gì quý bằng”. Và một chân lý khác của cố tổng thống Nguyễn Văn Thiệu: “Đừng nghe những gì cộng sản nói, hãy nhìn kỹ những gì cộng sản làm” đời đời không thay đổi!

Chỉ trong nửa tháng qua, cá chết đã lan rộng trên 418km, thì khoảng cách bờ biển từ Đà Nẵng đến Cà Mau là 1242km, chỉ mất khoảng 6 tuần! Nếu tính thời gian lan tỏa cá chết từ Hà Tĩnh đến Mũi Cà Mau thì chỉ trong 8 tuần, kể từ ngày dân phát hiện cách đây 2 tuần. Toàn bộ bờ biển Việt Nam trở thành bờ biển chết. Cuộc chết này diễn ra đúng dịp 30/4/2016 cũng ngần ấy thời gian 55 ngày đêm, mà không chỉ chết cá, mà cả con người.

THIỆT HẠI LÀ DIỆT VONG VÀ NỘI CHIẾN

Biển chết thì Việt Nam không chỉ thiệt hại về ngư trường, mà con thiệt hại rất nhiều ngành liên quan chỉ vì một số tiền giá trị 10.5 tỷ đô la của dự án Formosa Hà Tĩnh Steel Corp.

Đầu tiên là toàn bộ thu nhập hàng tỷ đô la do ngư dân đánh bắt, nuôi trồng hải sản mỗi năm đem về. Theo báo cáo năm 2015 chỉ riêng ngành xuất khẩu hải sản đã mang về cho Việt Nam 6.72 tỷ đô la! Chưa kể, tiêu thụ nội địa, và đảng cộng sản vẫn rêu rao rằng, ngư dân bảo vệ biển đảo quê hương, chứ không phải quân đội bảo vệ.

Thứ hai là, ngành du lịch cả nước sẽ chết, một ngành công nghiệp không khói, không gây ô nhiễm chết đi. Tốc độ tăng trưởng ngành du lịch trong 10 năm qua đã tăng gấp 6 lần. Tổng thu du lịch năm 2015 theo báo cáo của tổng cục du lịch ngày 30/12/2015 là 338.000 tỷ đồng tương đương hơn 15 tỷ đô la.

  Thứ ba là, ngộ độc toàn dân vì ăn thực phẩm biển và tắm biển không thể tính bằng tiền khi di chứng nó để lại bệnh tật, dị tật bẩm sinh cho những thế hệ tiếp theo. Tấm gương của Nhật Bản về bệnh Minamata do ngộ độc thủy ngân từ việc súc rửa đường ống của Tập đooàn Chisso vào năm 1956! Nhưng ở Formosa Hà Tĩnh Corp không biết có bao nhiêu kim loại nặng ngoài thủy ngân?

Dân Hà Tĩnh: Chúng tôi đánh bắt cá gần bờ không còn ai thu mua nữa!

Thứ tư của thiệt hại có thể dẫn đến bạo loạn xã hội là tình trạng thất nghiệp của ngành nuôi trồng đánh bắt hải sản trong cả nước, và ngành du lịch gây ra. Trong khi, Formosa Hà Tĩnh Corp chỉ có thể giải quyết công ăn việc làm không tới 5000 lao động Việt Nam.

Chỉ tính riêng ngành du lịch đến năm 2010 đã giải quyết 1.472.000 lao động, và đến năm 2015 bổ sung thêm 620.000 lao động mới, vị chi là giải quyết công ăn việc làm 2.092.000 lao động. Cũng chỉ tính riêng ngành nuôi trồng thủy sản và đánh bắt cá năm 2014 của Tổng cục thống kê đã có đến 7.989.700 người làm nghề đánh bắt cá chưa kể hơn 100 ngàn lồng bè với 1.053.900 hecta nuôi trồng thủy sản của bà con nông dân trên khắp cả nước.

Thứ năm của thiệt hại là, khi hơn 10 triệu lao động kia thất nghiệp sẽ kéo theo những ngành nghề khác như ảnh hưởng trực tiếp là nhà hàng khách sạn có kinh doanh đồ hải sản, và các ngành liên đới bị giảm sút vì sức mua trong dân giảm. Như vậy cần khu công nghiệp thép Formosa Hà Tĩnh hay cần biển như ông giám đốc đối ngoại của Formosa đã nói thì quá rõ.

Tôi cho rằng ông Chu Xuân Phàm là người tốt, ông đã giúp cho chính quyền và nhân dân Việt Nam sáng mắt ra khi phải hy sinh dân tộc và tổ quốc cho 10.5 tỷ đô la kiếm ăn của nhóm lợi ích, là điều không thể chấp nhận được! Ông đã dạy chúng ta một bài học cần phải làm gì, và hãy bỏ nó khi chưa muộn. Cảm ơn ông.

KHÔNG CHỈ CÓ FORMOSA

Tết âm lịch 2016 vừa rồi, tôi về thăm lại Daklak, và được biết thị xã Gia Nghĩa, tỉnh Daknong, nơi mà các khu công nghiệp Bauxite Tây Nguyên Tân Rai và Nhơn Cơ đã làm ô nhiễm mạch nước ngầm. Dân Gia Nghĩa bây giờ không dám uống nước từ giếng nước, mà phải mua nước từ Ban Mê Thuột về để uống. Người dân có khả năng phải đưa con em mình từ Gia Nghĩa di cư đến thành phố hoặc địa phương khác sinh sống và học tập.

        Nạn hạn hán và ngập mặn ở miền Tây Nam Bộ năm nay và hạn hán miền Trung đang diễn ra không chỉ là El Nino, mà còn là hậu quả của kế hoạch phát triển sai lầm của đảng cầm quyền bằng mọi giá phát triển nước ta là một nước công nghiệp hiện đại đến năm 2030 mà không có một tầm nhìn và trách nhiệm vĩ mô cho đất nước và dân tộc.

LỜI KHUYÊN CỦA MỘT THẦY THUỐC

Ngay từ bây giờ, toàn bộ người dân sống trên lãnh thổ Việt Nam cần làm gấp những việc sau:

  1. Ngay bây giờ, di chuyển từ miền Trung vào Nam ở nếu có điều kiện.
  2. Dự trữ gạo, mắm, muối, khô hải thủy sản dùng ít nhất cho 6 tháng.
  3. Ngưng sử dụng thực phẩm biển và nuôi trồng hải sản sau khi Formosa Hà Tĩnh Steel Corp đóng cửa ít nhất 6 tháng.
  4. Phụ nữ mang thai chấm dứt dùng thủy hải sản bắt đầu từ hôm nay đến sau khi sinh nở và Formosa Hà Tĩnh Steel Corp đóng cửa ít nhất 6 tháng.

Hãy tự bảo vệ mình bằng cách:

  1. Không ăn đồ biển.
    2. Không đi du lịch miền biển, trước mắt là 30/4/2016 ở nhà tránh bệnh.

KẾT

Cuối ngày 25/4/2016 vừa qua, tôi rất hy vọng khi ông tân thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc đã yêu cầu khẩn trương xử lý nghiêm vụ cá chết ở miền Trung. Nhưng vẫn chưa đủ, cần phải rà sóat tất cả các khu công nghiệp mà các vua địa phương đã quy hoạch thiếu tầm nhìn trong 10 năm qua, mà hủy bỏ nó không thương tiếc. Riêng Formosa Hà Tĩnh Corp là buộc họ phải đền bù và đóng cửa ngay khi có chứng cứ pháp lý khi vẫn còn chưa muộn. Nếu không, dân tộc này sẽ đổ máu một lần nữa là điều không tránh khỏi.

Cuộc di dân những tử thi cá lần này là một cuộc chết của dân tộc Việt không khác 55 ngày đêm của sự cố 30/4/1975. 41 năm sau khi giành được miền Nam, năm nay đảng cộng sản cầm quyền đưa dân tộc vào một “cuộc chết” khác bằng độc dược cũng bằng khoảng thời gian giành lấy một miền Nam đang đứng đầu Đông Nam Châu Á, rồi đưa nó về bùn nhơ tăm tối và hủy diệt miền Nam chỉ vì tiền cho nhóm lợi ích của đảng.

71 năm ở miền Bắc, và 41 năm ở miền Nam dân Việt sống trong một bầu không khí độc lập tự do nửa vời dưới sự áp đặt của kẻ ngooại bang phương Bắc đã quá đủ để nhấn chìm dân tộc Việt đi đến họa diệt vong không xa nữa. Tôi viết bài này để chính quyền và người dãn hãy chọn lựa: Diệt vong hay là sống? Kẻ thù của dân tộc Việt là ai? Hành động hay là chết?

Nếu đảng cầm quyền không làm thì nhân dân Việt Nam phải làm. Tôi kêu gọi tất cả ai là đồng bào Việt trên toàn thế giới hãy ký vào thỉnh nguyện thư theo link sau:

Code:

https://petitions.whitehouse.gov/petition/help-vietnamese-people-prevent-environmental-disaster-ha-tinh-province-central-vietnam

Mọi thông tin cá nhân mà mọi người ký được website bảo mật không làm tổn hại đến bất kỳ ai.

Việc làm này của các bạn sẽ giúp chúng ta sống còn hoặc là chính phủ Việt cộng chọn thép hoặc chọn dân tộc, cũng như kêu gọi quốc hội Hoa Kỳ hãy ngưng quyết định hoặc loại Việt Nam ra khỏi TPP. Nếu không chúng ta sẽ chết, con cháu chúng ta sẽ tàn tật muôn đời, dân tộc ta sẽ bị diệt chủng!

Các bạn chỉ cần click vào link, bên tay phải màn hình sẽ có 4 ô:

  1. First Name: Điền tên mình vào.
    2. Last Name: Điền họ mình vào.
    3. Email Address: Điền địa chỉ email mình vào.
    4. Sau đó click chuột vào ô: Sign Now.
    5. Cuối cùng, vào email của mình và confirm một email từ nhà trắng gửi cho bạn bằng cách click vào dòng: “Confirm your signature by clicking here.” Và chia sẻ link này cho mọi người mà bạn quen biết.100.000 chữ ký trong vòng 30 ngày sẽ là điều cần thiết phải có. Hãy chia sẻ link này và hãy ký tên. Mọi thông tin được website bảo mật không làm tổn hại đến bất kỳ ai. Xin cảm ơn.

Sài Gòn, 16h11′ ngày thứ Tư, 27/4/2016

(Bs. Hồ Hải)

Trấn an bằng cách ăn cá, tắm biển là phản khoa học

Trấn an bằng cách ăn cá, tắm biển là phản khoa học

adminbasam

Người Việt

 Viên chức Ðà Nẵng, Quảng Nam tắm biển để trấn an dân rằng biển đã sạch. (Hình: Tuổi Trẻ)

Viên chức Ðà Nẵng, Quảng Nam tắm biển để trấn an dân rằng biển đã sạch. (Hình: Tuổi Trẻ)

Dù chế độ Hà Nội thực hiện nhiều động tác kèm nhiều tuyên bố, khẳng định, những vùng biển mà cá từng chết trắng nay đã an toàn nhưng các động tác và tuyên bố này có nhiều mâu thuẫn.

Cuối tuần vừa qua, từ phó thủ tướng đến một số bộ trưởng của các bộ hữu trách và viên chức chính quyền một số địa phương như Ðà Nẵng, Hà Tĩnh đã ra biển để tắm và ăn hải sản cho báo giới quay phim, chụp ảnh nhằm chứng minh biển đã sạch. Tổng Cục Môi Trường thì mới loan báo nước tại các vùng biển thuộc bốn tỉnh: Hà Tĩnh, Quảng Bình, Quảng Trị, Thừa Thiên-Huế đã đạt “quy chuẩn Việt Nam.”

Cũng vào cuối tuần vừa qua, chính quyền Việt Nam đã tổ chức đón những tàu đánh cá vừa cập bến để mua hết số cá mà ngư dân đánh được, kèm tuyên bố sẽ cấp “giấy chứng nhận hải sản sạch” để ngư dân có thể bán cá.

Ngoài việc cấp gạo cứu đói, chính quyền Việt Nam cũng đã yêu cầu Ngân Hàng Nhà Nước chỉ đạo hệ thống ngân hàng thương mại xóa nợ hoặc giãn nợ, giảm lãi suất để giảm áp lực và sự bất bình nơi các nạn nhân của thảm họa môi trường – cá chết trắng biển.

Ngày 1 tháng 5, 2016, ông Nguyễn Xuân Phúc, tân thủ tướng Việt Nam cam kết với dân chúng rằng sẽ giải quyết thảm họa một cách nghiêm túc, khách quan. Tân thủ tướng Việt Nam yêu cầu các cơ quan hữu trách nhanh chóng “điều tra, làm rõ nguyên nhân cá chết,” kể cả phối hợp với các chuyên gia ngoại quốc.

Cho đến nay, chính quyền Việt Nam chỉ xác định thảm họa cá chết trắng biển là do nước biển nhiễm độc nhưng không xác định nước biển nhiễm loại độc tố nào và độc tố từ đâu mà ra.

Ðáng lưu ý là dù các viên chức chính quyền từ trung ương đến địa phương thi nhau tắm biển, ăn cá để trấn an dân chúng thì hôm 1 tháng 5, thủ tướng Việt Nam chỉ dám khẳng định: “Hải sản đánh bắt cách bờ từ 20 đến 30 hải lý đã an toàn.” Ông ta không nói gì đến tình trạng vùng biển gần bờ.

Ðề nghị của một số chuyên gia, xét nghiệm các mẫu cá chết để tìm độc chất, lấy mẫu nước trong lòng đường ống dẫn chất thải của Formosa tống ra biển để đối chiếu vì dễ làm vẫn không được chính quyền Việt Nam thực hiện. Các cơ quan hữu trách chỉ lấy mẫu nước ở những nơi từng có cá chết để xét nghiệm. Ai cũng biết nước biên chuyển động liên tục thành ra khó có thể tìm câu trả lời thật sự thỏa đáng.

Ngoài việc chỉ “liên tục quan trắc chất lượng nước biển” và “kiên quyết” không xét nghiệm cá chết để xác định độc tố nào gây ra thảm họa còn có nhiều dấu hiệu khác cho thấy, chính quyền Việt Nam vẫn chỉ tiếp tục “hớt phần ngọn, bỏ phần gốc.”

Chẳng hạn sau khi ngư dân phát giác một “đường ống khổng lồ” dài khoảng 1.5 cây số, đường kính khoảng 1.1 mét, dẫn nước thải từ Formosa Hà Tĩnh thuộc khu kinh tế Vũng Áng ra biển, một thứ trưởng của Bộ Tài Nguyên-Môi Trường Việt Nam tuyên bố, Bộ này không hề bất ngờ về sự hiện diện của “đường ống khổng lồ” vì chính họ cấp giấy phép cho Formosa Hà Tĩnh.

Ðến khi công chúng sôi lên vì giận, ông Trần Hồng Hà, bộ trưởng Tài Nguyên-Môi Trường của Việt Nam tuyên bố, không cho phép Formasa đặt ống dẫn nước thải ở đáy biển. Ông Hà yêu cầu Formosa phải nâng ống dẫn nước thải lên khỏi mặt nước.

Trong một thư ngỏ gửi cho ông Hà, ông Tô Văn Trường, một chuyên gia trong lĩnh vực tài nguyên-môi trường, nhận định, yêu cầu của ông Hà là… bậy bạ. Ông Trường nhấn mạnh, giống như nhiều quốc gia khác, Luật Bảo Vệ Môi Trường của Việt Nam không cấm đặt ống xả nước thải dưới đáy biển.

Mặt khác để giảm tác động của việc xả nước thải đến sự ổn định của đáy biển, giảm độ đục của nước biển ở khu vực gần bờ, miệng ống dẫn nước thải ra biển cần phải cách bờ cả cây số. Nếu nâng ống dẫn nước thải lên khỏi mặt nước thì phải xây dựng hệ thống đỡ đường ống. Hệ thống đó sẽ gây rối loạn sinh hoạt và giao thông trong khu vực cận bờ. Cũng vì vậy chẳng có ai yêu cầu như thế.

Ông Trường nhắc nhở ông Hà rằng giám sát chất lượng nước thải là việc phải làm trước khi nước thải trong hồ chứa nước thải được xả vào biển. Việt Nam đã không làm điều này và đó là chuyện chính mà một bộ trưởng Tài Nguyên-Môi Trường phải quan tâm nhưng ông Hà lại chưa đề cập.

Ông Trường đề nghị là phải xem lại quy chuẩn Việt Nam vì quy chuẩn hiện nay quá sơ sài. Ông Trường lặp lại những thắc mắc mà nhiều chuyên gia kinh tế và môi trường từng nêu nhiều lần đối với cách ứng xử khác thường của chính quyền Việt Nam đối với Formosa.

Chẳng hạn ngày 15 tháng 1 năm 2008, Formosa mới có thư từ Ðài Bắc gửi thủ tướng Việt Nam, trình bày về ý định xây dựng nhà máy thép tại Vũng Áng. Thế nhưng ngày 16 tháng 1 năm 2008, ông Võ Kim Cự (lúc đó là phó chủ tịch tỉnh Hà Tĩnh, sau này là bí thư kiêm chủ tịch tỉnh Hà Tĩnh) đã biết và gửi “Tờ trình” đề nghị thủ tướng Việt Nam chấp nhận dự án của Formosa.

Chẳng hạn theo luật, chính quyền các tỉnh chỉ được phép cho thuê đất trong 50 năm nhưng khi chính quyền tỉnh Hà Tĩnh ký hợp đồng cho Formosa sử dụng Vũng Áng đến 70 năm, tuy nhiều người phản đối, ông Nguyễn Tấn Dũng – lúc đó là thủ tướng Việt Nam vẫn gật đầu.

Ông Trường nhấn mạnh, khi Formosa – một tập đoàn từng được tặng “Giải Hành Tinh Ðen” do hủy hoại môi trường, lại được dành cho đủ loại ưu ái về tiền thuê đất, về tiền thuế,… thì tất nhiên là dân chúng sẽ liên tưởng đến “đa kim ngân, phá luật lệ.”

Ông Trường nói thêm, chuyện các viên chức thi nhau tắm biển và ăn hải sản là thiếu sức thuyết phục về mặt khoa học. Sự nguy hiểm không nằm ở những hải sản đã chết vì chẳng ai ăn mà nằm trong hải sản vẫn còn sống nhưng đã bị nhiễm độc và độc chất sẽ tích lũy trong cơ thể những người ăn loại hải sản này. Theo ông Trường, thay vì tắm và ăn, chính quyền Việt Nam nên dồn sức phân tích độc chất. (G.Ð)

Hãy tỉnh thức, thanh niên Việt Nam

Hãy tỉnh thức, thanh niên Việt Nam

adminbasam

Blog RFA

CanhCo

2-5-2016

Hôm nay tôi xin có đôi dòng gửi các em thanh niên, bất kể còn đi học hay không, bất kể các em thuộc thành phần nào và bất kể các em đang làm gì hiện nay, miễn các em là người Việt và đang cùng thở với chúng tôi trong bầu khí quyển hình chữ S.

Có thể một vài em không để ý câu chuyện cá chết trắng khắp bốn tỉnh miền Trung vì các em đang ở miền Bắc hay miền Nam. Cá chết đối với các em có thể là tai nạn hay một sự cố thiên nhiên chứ không phải do con người hủy diệt. Các em nghe qua báo chí nói về Formosa và rất nhiều em không có khái niệm gì về một nhà máy thép ngoại quốc ngay giữa trung tâm Vũng Áng. Vậy thì ngay từ bây giờ, khi vào Internet chơi game các em bỏ ra vài phút thôi, đánh chữ cá chết, hay Formosa, Vũng Áng các em sẽ thấy lộ ra tất cả những gì các em cần biết.

Tôi đi dạy hơn ba mươi năm, lứa tuổi các em tôi hiểu rất rõ, đầy nhiệt huyết nhưng rất dễ bị định hướng. Những định hướng mà các em không may nhận lãnh toàn là những gì mà nhà nước này thông qua Bộ Giáo dục cố tình gây mê và bẻ cong con đường đáng ra các em phải hướng tới. Các em sống quá lâu trong không khí oi nồng của Đoàn, của những trò chơi bịp bợm, có khi không cón chút gì cá tính Việt Nam. Các em hò reo trong tinh thần bầy đàn và sẵn sàng nói theo người hướng dẫn một cách vô thức. Các em không có thời gian suy nghĩ về những gì xảy ra ngoài xã hội vì các môn học đè nặng trên lưng các em hay nếu không còn đi học thì cơm áo cũng làm cho các em ngây dại, đờ đẫn mỗi buổi chiều tan ca về nhà.

Các em không có lỗi gì cả, lỗi là do cái cơ chế này cố tình tẩy não các em từ nhỏ tới khi các em khôn lớn trong nhà trường. Các em như những con cá chết ở bờ biển miền Trung, chết mà không biết tại sao mình chết. Chết mà không có một phản ứng nào dù nhỏ. Chết mà không để lại vết tích gì chứng minh các em bị đầu độc. Không ai trong đất nước này chứng minh giúp cho các em, kể cả tôi, cái chết trắng của nhiều thế hệ.

Các em đang chết vì não bộ không còn hoạt động bình thường bởi tình thương đồng loại không còn hiện hữu trong tâm hồn các em nữa. Các em vô cảm một cách có điều kiện khi thấy người ngoài đường bị đánh đập, bị xua đuổi, bị bắt bớ vô cớ nhưng các em không hề lên tiếng, dù là một tiếng kêu thương đồng loại. Không phải các em có máu lạnh nhưng tôi nghĩ rằng các em quá sợ hãi, các em sợ nếu lên tiếng thì mình cũng sẽ trở thành nạn nhân của bọn chúng. Nhưng các em quên rằng cả nước không lên tiếng từ một việc rất nhỏ đã dẫn đến thảm trạng hôm nay. Và cả nước đang là nạn nhân của bọn chúng.

Các em có bao giờ hỏi mẹ mình rằng, mẹ ơi mẹ đi chợ hôm nay mua gì cho cả nhà ăn vậy mẹ? Để rồi các em sẽ góp ý với mẹ rằng, mẹ ơi ngoài kia người ta chở cá bị trúng độc chết ùn ùn về thành phố để tái chế lại. mẹ ơi cá dù còn sống nhưng nằm trong khu vực ấy đều cực kỳ nguy hiểm. Mẹ biết không ngay cả chim ăn cũng chết hàng loạt thì chúng ta không nên ăn cá nữa.

Nếu mẹ các em nói rằng bà đọc trên báo thấy viên chức nhà nước tắm biển ăn cá và nói rằng nước biển đã đạt tiêu chuẩn. Cũng như nếu mẹ nói rằng nhà nước bỏ tiền ra mua cá cho ngư dân và số cá ấy được các siêu thị thu mua bán lại thì quá yên tâm rồi.

Các em ơi, hãy nói với mẹ rằng tất cả những hành động ấy đều mị dân và nguy hiểm khôn cùng cho tất cả chúng ta. Hãy nói với mẹ, mấy ông cán bộ ấy vì chiếc ghế của họ phải liều lĩnh nhảy xuống biển, liều lĩnh ăn cá vì họ sẽ không chết liền nhưng làm sao chắc rằng họ còn thời gian bao lâu trên cõi đời này nữa? Thế giới đã chứng minh thành phố Minamata ngộ độc tại Nhật kéo dải tới hơn 12 năm người ta mới biết thì Vũng Áng mới một tháng làm sao biết được?

Năm 1956, tập đoàn hóa chất Chisso đã thải các chất công nghiệp độc hại tại thành phố Minamata tỉnh Kumamoto khiến hàng ngàn người mắc những chứng bệnh kỳ lạ, khó khăn khi đi lại, co giật và hệ thần kinh trung ương bị tổn thương. Căn bệnh này sau đó được đặt tên Minamata.

Chính phủ Nhật lúc đó rất chậm chạp khi điều tra, nhà máy hóa chất Chisso tiếp tục xả thải và người dân âm thầm mắc chứng bệnh kinh khủng này. Cho tới khi chính phủ phát hiện ra thì căn bệnh của người dân kéo dài tới 12 năm và biết bao nhiêu thương tâm cho người dân gánh chịu. Chất kim loại nặng Metyl thủy ngân đã nằm sâu trong máu dân chúng và dĩ nhiên không ai có thể chữa trị căn bệnh kinh khủng này.

Ở Việt Nam, Tỉnh Thừa thiên Huế đã xác định chất độc làm chết cá là Crom, một chất kim loại nặng có sức hủy diệt còn hơn thủy ngân là nguyên nhân làm cá chết trắng biển trong thời gian qua.

Các ông cán bộ này hy sinh cho đảng sống, còn chúng ta việc gì phải hy sinh trong ngu xuẩn như vậy? Chúng ta không chủ trương giết người ngư dân vì không ăn cá, nhưng để giúp cho họ sống đâu nhất thiết hy sinh chính sinh mạng của chúng ta. Người có lợi không phải là ngư dân mà là đảng Cộng sản Việt Nam. Vượt qua được cuộc khủng hoảng này hay không là thái độ của chúng ta, mà các em là thành phần nồng cốt.

Các em, từng người một hãy chú ý tới gia đình mình trong cuộc khủng hoảng này. Không ăn cá chúng ta không chết, mẹ các em tự biết mua thứ gì không nguy hiểm cho tính mạng của cả gia đình. Các em là rường cột phải tỏ ra có bản lĩnh che chở cho tổ ấm của mình khỏi sự nguy hiểm thấy trước.

Hãy nói với gia đỉnh mình sự thật mà các em tìm hiểu được qua báo chí cũng như qua mạng xã hội, Các em hãy lên tiếng cho những bạn bè chưa biết sự nguy hiểm của việc làm này. Hãy cứu lấy thế hệ các em khỏi phải mang những căn bệnh ác tính trong vài năm tới, khi những người hôm nay ý thức được sự nguy hiểm nên đã thoát bệnh còn các em và gia đình, những người cả tin và mù quáng sẽ ăn năn không kịp.

Các em sẽ nhìn thấy mẹ mình run bần bật trong chiếc xe lăn, cha mình đi không được phải bò dưới đất. Chính bản thân các em lúc chất độc phát tác thì co rút lại như những tờ giấy bị vò. Hình ảnh của nạn nhân Minamata đang nằm đầy trên mạng chờ các em đấy, sao lại không xem?

Khi vào Internet tìm hiểu vụ xả chất độc vào biển của công ty Formosa các em sẽ hiểu thêm rất nhiều điều. Biết đâu chính các em sẽ là người dẫn đầu trong các cuộc biểu tình sắp tới. Đừng sợ hãi, các em đủ bản lĩnh để vượt qua, hãy tỉnh thức vì các em đã sống quá lâu trong chiếc lồng tư duy bị khóa kín. Hãy tỉnh thức để cứu lấy chính gia đình các em, chưa cần nói tới cứu cho ai khác.

Vì sao chưa công bố nguyên nhân cá chết?

Vì sao chưa công bố nguyên nhân cá chết?

Gia Minh, PGĐ Ban Việt ngữ
2016-05-03

Người dân biểu tình phản đối tập đoàn Đài Loan phá hoại môi trường Việt Nam hôm 1/5/2016 tại Hà Nội.

AFP photo

Your browser does not support the audio element.

Đến hôm nay là đúng 4 tuần lễ từ khi xảy ra tình trạng cá, hải sản chết hằng loạt tấp vào bờ biển từ Hà Tĩnh xuống đến Thừa Thiên- Huế và cả Đà Nẵng; tuy nhiên cơ quan chức năng Nhà nước chưa chính thức công bố nguyên nhân dẫn đến tình trạng được thừa nhận là thảm họa môi trường như thế.

Lý do nhạy cảm?

Thủ tướng chính phủ Việt Nam Nguyễn Xuân Phúc vào đầu tháng 5 vừa qua đến Hà Tĩnh làm việc với những địa phương bị nạn cá chết hằng loạt gây hại đến cuộc sống ngư dân và gia đình của họ suốt dọc bờ biển bốn tỉnh miền Trung.

Chỉ đạo của thủ tướng là phải tìm cho ra nguyên nhân để xử lý thích đáng cũng như trợ giúp người dân bị ảnh hưởng do nguồn sinh kế gần bờ cạn kiệt.

Tuy nhiên theo Giáo sư Nguyễn Tác An, nguyên viện trưởng Viện Hải Dương Học Nha Trang thì trong thực tế giới khoa học Việt Nam, cũng như một số nhà khoa học quốc tế đã nắm được nguyên nhân của tình trạng mà nhiều người đồng ý là thảm họa môi trường tại khu vực miền trung vừa rồi.

Ông đồng ý với ý kiến cho rằng nếu để càng lâu thì việc xác định nguyên nhân càng khó nên và ông trình bày:

“Vấn đề sự cố môi trường mà để càng lâu thì càng khó xác định, càng khó nói lên bản chất, tính khoa học của vấn đề.

Nhưng thực tế không đúng như vậy ở Vũng Áng. Ở Vũng Áng sau khi xảy ra sự cố như thế thì (các) nhà khoa học đã ra rất nhiều phương án để tiến hành và những phương án đều thu được những kết quả. Nhưng ở Việt Nam ‘nhạy cảm’ do đó để công bố tất cả những điều mà khoa học làm ra, kể cả mô hình hóa, kể cả sử dụng ảnh viễn thám đều đặt lên bàn! Cáo nào được công bố ra, cái nào từ từ. Điều này là do Nhà nước quyết định.

Nguyên nhân xảy ra ở Vũng Áng thì khoa học xác định được rồi, và người ta đã mô hình hóa để dự báo sẽ lan truyền như thế nào, và hiệu quả sinh thái trong tương lai ra sao.
– Giáo sư Nguyễn Tác An

Nguyên nhân xảy ra ở Vũng Áng thì khoa học xác định được rồi, và người ta đã mô hình hóa để dự báo sẽ lan truyền như thế nào, và hiệu quả sinh thái trong tương lai ra sao. Tất cả đều có làm khi sự cố xảy ra. Và kết quả đó ngày càng hoàn thiện, bổ sung; nhưng về bản chất chắc nó cũng không thay đổi.

Tuy nhiên vấn đề truyền thông ra là phải cân nhắc, mà đó là vấn đề của các nhà quản lý chứ không phải của các nhà khoa học.”

Một chuyên gia về hải dương khác là tiến sĩ Nguyễn Hữu Đại cũng cho biết ông đang chờ cơ quan chức năng công bố kết luận về nguyên nhân gây ra thảm họa môi trường vừa rồi; thế nhưng ông có nghi ngờ có thể không như mong đợi:

“Có chờ hai tháng, ba tháng cũng vậy thôi! Người ta nói chưa tìm ra nguyên nhân. Người ta nói ‘chưa tìm ra’ có nghĩa 6 tháng, 3 tháng hay 2 tháng thì chưa biết được; nhưng chắc chắn người ta nói chưa tìm ra.

Theo tôi nghĩ có cái gì đó mà người ta không muốn nói. Chứ tìm cả năm cũng vậy vì người ta đã biết nguyên nhân rồi. Như thế thôi, không được ai phát biểu hết: chỉ Tổng Cục Môi Trường và Bộ Tài nguyên- Môi trường mới được phát biểu, ai muốn phát biểu cũng không được. Người ta đã nói như vậy rồi thì thôi!”

Nhận định về nguyên nhân

Theo Giáo sư Nguyễn Tác An thì các nhà khoa học trong cũng như ngoài nước và cơ quan chức năng Việt Nam đã có một thống nhất với nhau về nguồn gây ra tình trạng cá, hải sản chết hằng loạt như vừa qua từ Hà Tĩnh đến Thừa Thiên-Huế:

00b3d1d8-c2e1-4151-842d-5e912354f157-400

Người dân biểu tình tại Hà Nội hôm 1/5/2016 phản đối tập đoàn Đài Loan Formosa xả chất thải độc hại ra biển. AFP photo

“Mọi người đều thống nhất, chắc tôi nghĩ Nhà nước cũng phải thống nhất: sự cố xảy ra là do tác động nguồn thải từ trong bờ ra và người ta cũng định hướng được nguồn thải từ đâu. Nhưng việc công bố tên tuổi như thế nào là việc của Nhà nước.

Còn thải ra như thế nào, hàm lượng ra sao, gây độc hại bao nhiêu thì khoa học người ta tính toán hết. Cần phải phối hợp, rồi người ta lấy ảnh viễn thám từ ngày 6 tháng tư đến 20 tháng tư giúp cho nhìn nhận khoa học của các nhà khoa học Việt Nam có cơ sở hơn.

Các nhà khoa học Việt Nam đo trực tiếp, rồi dung phương pháp mô hình hóa, trên đó dung ảnh viễn thám cung cấp làm cho kết quả càng khách quan hơn.

Nhất là bây giờ có chuyên gia Mỹ, Đức, Israel qua và chúng tôi có cơ hội thảo luận tất cả mọi vấn đề ra. Thế nhưng không có nghĩa các chuyên gia công bố ngay ra đâu. Có thể người ta công bố ở các tạp chí khoa học của người ta. Nhưng tôi nghĩ theo trong thỏa thuận chắc họ muốn công bố phải được sự ‘thỏa thuận’ của Việt Nam.

Nên hiểu rằng khoa học người ta làm vì Trời, vì chúng tôi cũng được đào tạo bài bản, trình độ khoa học rất cao và khi làm gì thì chúng tôi làm ngay. Nhưng có điểm khác biệt: đối với những công trình khoa học thông thường thì chúng tôi có thể công bố ngay tất cả; còn đây là vấn đề quản lý của Nhà nước nên chúng tôi chỉ trình bày những báo cáo đó cho Nhà nước thôi, không công bố rộng rãi ra.

Về khoa học tôi có thể nói rằng trình độ khoa học của Việt Nam cũng không phải phát triển lắm so với các quốc gia phát triển như Mỹ, Đức, Nga, Pháp nhưng cũng đủ trình độ, năng lực để xác nhận và có những số liệu cụ thể ( để cho) ra những cái gì. ”

Tiến sĩ Nguyễn Hữu Đại cũng có ý kiến về hoạt động của những nhà khoa học trong vụ việc xảy ra ở ven biển các tỉnh bắc trung bộ:

“Có một số đơn vị tham gia nhưng không thấy công bố gì cả nên không biết thế nào!”

Tác hại lâu dài

Hai nhà khoa học hải dương Nguyễn Tác An và Nguyễn Hữu Đại đều cho biết những độc chất thải ra khiến cho sinh vật biển chết hằng loạt như vừa qua nay hẳn đã lắng xuống và nằm ở lớp trầm tích dưới biển. Đây là một mối nguy mà có thể trở lại gây tác hại khi có một tác nhân nào đó.

Giáo sư Nguyễn Tác An trình bày:

“Vừa rồi list những chất mà công ty Formosa nhập vào thì người ra có cả và có công bố ra. Nguyên tắc là không thể thu lại (những chất thải ra).

Nếu đúng là kim loại nặng thì tồn tại lâu và điều đáng sợ là sinh vật ăn tích lũy dần và con người ăn vào tích lũy dần.
– Tiến sĩ Nguyễn Hữu Đại

Biển là môi trường liên tục nên (chất thải) sẽ di chuyển nhưng đặc biệt sẽ trầm lắng xuống lớp trầm tích. Do đó để lâu thì khó có bằng chứng, nhưng thực ra trầm lắng xuống trầm tích và người ta có thể lấy mẫu ở trầm tích thì có thể biết toàn bộ sự tích lũy đó như thế nào. Nhưng khi (chất thải) nó đã ra biển thì không chỉ tác động cho Hà Tĩnh, các tỉnh miền trung mà cả khu vực Biển Đông.Tác động tức thời, độc chất thì tác động rất nhanh và nay có lo ngại khi mà chúng ở lớp trầm tích thì khi có sự cố gì như bão tố hoặc con người tác động ở đó thì làm chất độc ‘tái sinh’ ra thứ cấp và lại gây đợt chết sinh học nữa. Vấn đề là nguy cơ cho vùng biển và sinh thái có khả năng sẽ lâu dài vì nhà máy đâu bị ngừng sản xuất đâu, nó vẫn sản xuất và thải ra liên tục.”

Ông cũng nói đến khả năng ‘tự làm sạch’ của vùng biển nơi bị ô nhiễm bởi độc chất gây hại cho sinh vật biển:

“Thông thường ở Việt Nam tốc độ tự làm sạch rất lớn. Vùng biển Việt Nam là vùng biển nhiệt đới và nằm trên hệ thống hoàn lưu tương đối đặc thù do đó khả năng tự làm sạch rất lớn. Thông thường, ô nhiễm hữu cơ như tràn dầu thì chừng 20 ngày nó đều xử lý được. Nhưng chất thải công nghiệp là chất thải tích lũy, không phải chỉ thải ra một lần mà công nghiệp sản xuất liên tục nên thải ra liên tục. Nói nôm na ra tác động hôm sau sẽ hơn hôm trước vì tích lũy mà.”

Tiến sĩ Nguyễn Hữu Đại có ý kiến về tình trạng này:

“Chắc chắn nó (chất thải) nằm đó và từ từ phát tán ra, nhưng phát tán trong thời gian bao lâu thì không biết. Nếu đúng là kim loại nặng thì tồn tại lâu và điều đáng sợ là sinh vật ăn tích lũy dần và con người ăn vào tích lũy dần. Các nhà khoa học nước ngoài cho chắc chắn là như vậy.

Còn người ta công bố như thế nào chúng tôi vẫn chờ nhưng tôi là nhà khoa học tôi đoán biết như vậy; còn khổ chỉ là khổ người dân!”

Biện pháp

Người dân biểu tình phản đối tập đoàn Đài Loan Formosa ở Hà Nội vào ngày 01 tháng 5 năm 2016. AFP photo

Trên mạng xã hội xuất hiện lá thư của tiến sĩ Tô Văn Trường gửi cho bộ trưởng Trần Hồng Hà, Bộ Tài Nguyên- Môi trường. Lá thư đề ngày 1 tháng 5, trong đó tiến sĩ khoa học Tô Văn Trường sau khi nêu ra bức xúc và lo lắng trước thảm họa cá chết dọc bãi biển miền Trung mà đến khi ông này viết lá thư ngỏ theo ông thì cả chính phủ và giới chuyên môn các cấp đều chưa khẳng định hoặc bác bỏ những điều cơ bản làm căn cứ để lên án ai đó và đề xuất biện pháp xử lý.

Tiến sĩ Tô Văn Trường cũng nêu ra câu hỏi vì sao lại phải kêu gọi đầu tư nhà máy thép. Ông nhắc lại chi tiết vào ngày 15 tháng giêng năm 2008, Formosa mới có thư trình thủ tướng về dự án thép thì ngay ngày hôm sau 16 tháng giêng , vị quan chức hang đầu của Hà Tĩnh lúc bấy giờ là ông Võ Kim Cự có thư trình thủ tướng ‘cho phép’  mặc dù Formosa không hề gửi thư đó cho ông Cự.

Về thẩm quyền cấp phép thời hạn cho thuê đất thì Hà Tĩnh chỉ có thể cho thuê tối đa 50 năm thôi, thế nhưng tỉnh này vượt quyền cho Formosa thuê đất đến 70 năm.

Tiến sĩ Tô Văn Trường nêu rõ “Sự vào cuộc mạnh mẽ, đồng bộ và thực sự khoa học sẽ giúp giải quyết tận gốc những vấn nạn và lùng nhùng lâu nay về môi trường. Có thể nói vụ cá chết ở ven biển miền Trung là điển hình, là phép thử sức mạnh hệ thống chính trị- xã hội của chúng ta trước các mối đe dọa không chỉ về môi trường mà còn về chủ quyền đất nước nữa.”

Giáo sư Nguyễn Tác An cũng nêu ra những biện pháp và công việc cần phải thực hiện đối với vụ việc sinh vật biển mà đặc biệt là cá chết hằng loạt tấp vào bờ các tỉnh miền trung kể từ ngày 6 tháng tư vừa qua:

“Thứ nhất rà soát lại các nhà máy có vi phạm những điều theo đánh giá tá động môi trường hay không; nếu có thì ở mức độ nào. Điều này đòi hỏi do các nhà quản lý thực hiện.

Thứ hai là ý kiến do cả xã hội đưa ra là phải tăng cường quản lý các nhà máy sản xuất. Chuyện sản xuất là của họ, còn chuyện kiểm soát là của mình.”

‘Tuyên bố về Tội ác Đầu độc Biển Miền Trung Việt Nam’ đăng trên trang mạng Bauxite Việt Nam nêu rõ vụ nước biển miền Trung bị nhiễm độc nặng nề mà chứng cứ là hằng chục tấn cá biển lớn nhỏ chết giạt vào bờ từ đầu tháng tư được ví như giọt nước tràn ly sau quá nhiều tai họ do các dự án khai khoáng như bauxite Tây Nguyên đến thủy điện, nhiệt điện, chế biến… tràn lan trên khắp đất nước bất chấp mọi cảnh báo của giới trí thức và người dân.

Ngày tàn của Trung cộng sắp điểm!

Ngày tàn của Trung cộng sắp điểm!

Facebook Hoang Le Thanh

Tập Cận Bình điên thiệt rồi! Mưu đồ chiếm hết cả Thái Bình Dương !!!

Ban Do TC

Bản đồ mới của Trung cộng

BAN DO TC 2
Bản đồ đầy đủ với biên giới mới nhất của Trung cộng.

BẮC KINH (3/5/2016) – Trong một động thái dự kiến sẽ leo thang căng thẳng trên toàn cầu, Bộ Giáo dục Trung cộng đã phát hành một bản đồ thế giới mới, trong đó Trung cộng tuyên bố những mảng lớn của Thái Bình Dương, bao gồm cả Hawaii và hầu hết các vùng quần đảo liên bang Micronesia (lệ thuộc và do Hoa Kỳ bảo trợ).

Theo Tân Hoa xã, Bộ Giáo dục Trung cộng cũng đã ban hành một chỉ thị đặt hàng bản đồ mới cho “tất cả các cơ sở giáo dục và cơ quan chính phủ để thay thế bản đồ lỗi thời của họ bằng các bản đồ mới hiện tại”.

Mặc dù Mỹ vẫn chưa đưa ra bất kỳ bình luận, Tổng Thống liên bang Micronesian, ông Manny Mori đã gọi là bản đồ là “lố bịch” và cáo buộc Bắc Kinh đang “chiếm đoạt thuật vẽ bản đồ”.

Lãnh thổ mới của Trung cộng cũng bao gồm Đảo Clarion của Mexico và đảo Clipperton của Pháp, mà các quan chức nói sẽ được phép tự chủ hoàn toàn. Tuy nhiên các vùng đảo Caroline (thuộc Pháp), Bắc Mariana và Quần đảo Marshall thuộc sở hữu của Mỹ trong khu vực, sẽ được Trung Quốc kết hợp để tạo tỉnh Xinmeiguo.

Nhưng lãnh đạo của Bộ Giáo dục Trung cộng ngang ngược tuyên bố bảo vệ “bản đồ 251 dấu vạch” mới bằng cách chỉ vào một số tài liệu nhà Thanh thời đó cho thấy Caroline, Bắc Mariana và Quần đảo Marshall dưới sự kiểm soát của Trung cộng.

“Các nghiên cứu về những gì cấu thành lãnh thổ của Trung cộng đang diễn ra”, một quan chức của Bộ Giáo dục cho biết.

Tại thời điểm này, bằng chứng đã được tìm thấy rằng đế quốc Minh từng kiểm soát một phần lớn của Nam Cực. Bộ Giáo dục nói nó ngay lập tức sẽ bắt đầu sản xuất một bản đồ mới, sửa đổi.

Theo bản đồ mới, sẽ tạo ra các nước láng giềng mới của Trung cộng, các nước đó chắc chắn sẽ đưa ra câu hỏi về tính hợp pháp của bản đồ và phản đối biên giới mở rộng của Trung cộng. |

http://www.miniharm.com/…/chinas-world-map-claims-hawaii-m…/
http://www.elitereaders.com/china-claims-hawaii-micronesia…/

Ngư dân Vĩnh Thái (Quảng Trị): Biển vẫn bốc mùi thối

Ngư dân Vĩnh Thái (Quảng Trị): Biển vẫn bốc mùi thối

adminbasam

Đôi lời: Bài viết này đăng trên báo Giao Thông lúc 13h33′, ngày 3-5-2016 tại địa chỉ này, nhưng chẳng được bao lâu đã bị gỡ bỏ. Xin được đăng lại đây để hầu bà con.

_____

Giao Thông

Tạ Vĩnh Yên

3-5-2016

Ngư dân xã Vĩnh Thái, Vĩnh Linh, Quảng Trị không đánh bắt được một con cá nào trong chiều 2/5. Ảnh: Tạ Vĩnh Yên

Nhiều ngày nay, người dân bãi ngang vùng biển Vĩnh Linh (Quảng Trị) nói gần bờ không còn cá, biển vẫn bốc mùi thối, bà con thu lưới, lừ, bẫy lên bờ phơi nắng, mỏi mòn chờ ngày ra khơi lại.

Gần bờ không còn cá 

Chiều ngày 2/5, PV Báo Giao thông cùng ngư dân thôn Tân Mạch (xã Vĩnh Thái, Vĩnh Linh) ra khơi. Khi thuyền cách bờ khoảng 300m ngư dân bắt đầu tắt máy để thu những chiếc lừ lưới (bẫy mực, ghẹ, cá).

Anh Nguyễn Tất Tú (23 tuổi, ngư dân thôn Tân Mạch) nói: “Dạo ni nước ở gần bờ đang bị đục màu, ra tới đây cũng vậy. Đoạn thả lừ này mực nước khoảng 15-20m thôi. Như mấy mùa hè khác thì thấy đáy màu vàng vàng nhưng dạo này nước biển tối màu, bẩn nên không thấy cát ở đáy”.

Sau đó, hơn 20 chiếc lừ được lần lượt kéo lên nhưng không hề có một con cá, mực nào. Chỉ được duy nhất một con ghẹ. Tú lắc đầu nhìn tôi nói: “Cái lừ lưới này đặt từ đầu tháng 3. Đầu tháng 3 vẫn còn cá, mực vào, mỗi ngày bán ít nhất cũng phải 500 nghìn đồng. Ngày trúng được mực thì bán tới 2-3 triệu đồng. Nhưng kể từ ngày cá chết dạt nhiều vào bờ biển cũng là lúc lừ không có cá, lâu lâu chỉ  có vài con ghẹ”.

H1Ghẹ được đánh bắt đem vào bờ chỉ tầm 30 phút đã bị sùi bọt ở miệng và chết. Người dân không dám ăn. Ảnh: Tạ Vĩnh Yên

Tú cầm con ghẹ lấy từ trong lừ ra đưa cho tôi xem rồi nói: “Anh xem con ghẹ này lạ không? Mới bắt từ ở lừ lưới lên nhưng không linh hoạt. Nó không chạy được, cứ lờ đờ như sắp chết vậy. Bình thường bắt con này không cẩn thận là càng nó kẹp đứt da. Nhưng giờ tui cầm thì con ghẹ này hoàn toàn không thể cử động nổi mấy cái càng”.

Theo Tú, bây giờ nghe công bố là biển nước sạch nên mấy ngày nay ngư dân đi ra biển để đặt lại lừ cá. Nhưng cả tuần nay hầu như không có con cá, mực nào dính bẫy lừ. “Chắc cá ở gần bờ chết sạch rồi”, anh Tú nói trong buồn rầu.

Anh Nguyễn Tiến Anh (26 tuổi, ngư dân cùng thôn) nói cũng chia sẻ: “Gần đây cá chết dạt vào bờ ít lắm. Lâu lâu có một vài con. Ngoài khơi vẫn còn một số “cá say, cá dại” bơi trên mặt biển. Gần đây tôi bắt gặp nhiều nhất là cá cáy đỏ (bề ngoài giống cá chép nước ngọt – PV) bơi trên mặt nước dù con cá này sống ở tầng đáy. Chúng nổi lên có thể là do bị trúng độc sắp chết”.

H1Ngư dân kéo 20 chiếc bẫy trên biển, nhưng chỉ được một con ghẹ… sắp chết.

Biển bốc mùi thối

Sáng sớm ngày 3/5, PV tiếp tục theo nhóm ngư dân ra biển để thu lưới và kiểm tra bẫy lừ. Buổi sáng sớm, trời không có gió. Đón bình minh trên biển rất đẹp và trong lành thế nhưng lâu lâu một vài cơn gió nhẹ thổi đến mang theo mùi ung thối rất khó chịu. Cứ mỗi đợt gió thoảng qua, những người trên thuyền đều phải lấy chiếc mũ đội trên đầu bịt mũi lại.

Ngư dân Nguyễn Tất Bảo (31 tuổi) nhìn tôi rồi nói: “Mấy hôm nay mùi nó “nhạt” rồi đó anh à. Mấy hôm trước ngồi ở bãi biển cũng thấy mùi hôi thối nồng nặc chứ đừng nói là ra biển. Nhiều người dân buổi sáng thường ra biển để hóng gió nhưng rồi mùi nặng quá nên không dám ra nữa”.

Anh Bảo chỉ cho tôi những hạt mụn mẫn đỏ ở cánh tay, ở ngực và đùi rồi nói: “Mùi thối đã đành nhưng nước còn bị ngứa. Sáng hôm qua (ngày 2/5), tôi cùng hai ngư dân khác xuống lặn biển. Khi về nhà thì cả người bị nổi hạt ngứa. Càng gãi càng nổi hạt và ngứa nhiều hơn. Nhất là ở vùng cổ, cánh tay. Tôi từ trước tới nay đều chưa bao giờ đi lặn biển mà bị như thế này cả”

Bảo kể: “Nước ở dưới đục ngầu anh ạ. Nhìn tầm 3m là không thấy gì rồi. Bình thường thì thấy khá rõ ở khoảng cách chừng 6-8m. Xuống tới đáy thì không thấy cá, mấy con san hô bám vào đá cũng đã bị chết”.

Tiếp chuyện, anh Nguyễn Tất Tú cũng cho biết mấy hôm nay mỗi lần cất lưới mực cũng thấy nhiều cây san hô theo dòng nước bám vào. Nhưng những cành san hô này đã bị chết. Nhiều hộ làm lưới ở đây cũng thấy như vậy.

Không chỉ ngư dân ở Vĩnh Thái ngửi thấy mùi thối mà ở xã Vĩnh Thạch cũng vậy. Một người dân lặn biển cho hay khi lặn xuống biển hoàn toàn không thấy cá nữa. Biển đục màu và bốc mùi rất khó chịu.

Cũng như buổi chiều hôm trước, chúng tôi đành trắng tay ra về vì không đánh bắt được gì trong cả buổi sáng.

Cả làng đổ nợ

H1Ngư dân đem bẫy cá mực để về nhà cất giữ. Ảnh: T.V.Y

Ngồi ở quán nước, ông Nguyễn Trọn Toán (50 tuổi, ngư dân cùng thôn) giọng buồn rầu bảo: “Mấy hôm nay đi ra biển chẳng qua là đi coi chơi thôi. Đi cho đỡ buồn chứ biết là chẳng còn cá. Ra kéo lưới, kéo lừ cho người nó đỡ mỏi. Chứ có bắt được cá với mực cũng không dám ăn. Hôm 1/5, tôi và 2 ngư dân nữa ra biển kéo được 2 con mực nom chừng hơn cân. Mực tươi lắm, bán chẳng ai mua nên nói anh em để nhậu. Nhưng mực khi đưa lên thì thấy nó bốc mùi thối lắm. Quá hoảng sợ nên đành đem mực chôn”.

Còn bà Nguyễn Thị Nghị (49 tuổi, vợ ông Toán) thì than trời kể khổ: “Cả tháng nay nhà tôi mệt mỏi rồi chú ạ. Ra biển không có cá, ở nhà không biết làm gì cả. Nhà tôi năm nay mới đầu tư bộ lưới và lừ cá gần 100 triệu, toàn bằng tiền vay ngân hàng với ngư dân ở đây cả nên giờ lo lắm. Nhà tôi giờ cứ như ngồi trên đống lửa ấy”.

Ông Nguyễn Tất Hữu, trưởng thôn Tân Mạch cho biết: “Mùa này hàng năm là mùa ngư dân đánh bắt được nhất trong năm. Đơn cử như nghề lừ lưới, người dân đem thả từ tháng 3 đến tháng 9 khi gió mùa đông bắc, mùa bão mới đem lừ vào bờ. Thế nhưng mới đầu tháng 5, hàng chục ngư dân làm nghề cá đã vớt lừ đem về bãi phơi nắng”.

H1Hằng năm, lừ lưới đưa ra biển từ tháng 3, tháng 9 mới đem về. Nhưng đầu tháng 5 năm nay, ngư dân buộc phải đem về vì không bắt được con cá, mực nào cả. Ảnh: Tạ Vĩnh Yên

Ngoài ra, cả thôn Tân Mạch có 66 chiếc thuyền nan với khoảng 120 hộ đi biển đều lần lượt thu vén lưới, lừ đem vào bờ từ mấy ngày nay. “Chú thấy đấy, dân bãi ngang chỉ đánh bắt tầm 6 hải lý trở lại thôi. Thuyền nan đi không xa được, nhưng giờ gần bờ không còn cá thì biết phải làm sao. Như nhà tôi hơn hai tuần nay ngày nào cũng ra biển kiểm tra lừ nhưng không có con cá nào nên cũng đành phải đem vào bờ”.

Dân ở đây bây chừ lo lắng lắm. Ở đây cứ đầu mùa hè tầm tháng 2, tháng 3 là ngư dân mua lưới, sửa thuyền rồi. Mỗi một bè lưới ít nhất cũng 30 triệu đồng, làm lừ mất khoảng hơn 10 triệu nữa. Nhà nào làm ăn lớn thì đầu tư lên tới cả trăm triệu. Bây giờ cả làng ai cũng nợ. Ngư dân ai cũng lo. Lo là vì nợ không nói nhưng nỗi lo không còn cá để đánh bắt lớn hơn nhiều. Ai cũng đồn đoán là cá bị nhiễm độc,  cá đánh bắt về cũng có biểu hiện như vậy thật nên giờ chẳng biết phải làm sao.

Trao đổi với PV Báo Giao thông, ông Ngô Thế Thanh, Chủ tịch xã Vĩnh Thái thừa nhận gần đây biển bốc mùi thối. Mùi thì nhiều nguyên nhân, trong đó có tảo, rong… nhưng mùi mà người dân ngửi được là mùi của xác thối. Theo ông Thanh, nhiều ngày nay ngư dân đánh bẫy cá bằng lừ lưới không hiệu quả. Chỉ may mắn trúng một vài con nhưng bán không ai mua nên đành để ăn.

“Ngư dân ở xã Vĩnh Thái có trên 200 chiếc thuyền nan với trên 1.300 người dân theo nghề đánh bắt ở biển. Với đặc thù bãi ngang và quê nghèo nên thuyền ở biển này là loại thuyền nan nhỏ. Thuyền chỉ đánh bắt tối đa là từ 5-7 hải lý. Hiện nay, người dân rất lo lắng vì đại đa số người dân theo nghề biển và đầu tư cũng khá lớn. Theo thống kê thì cả xã hiện nay số hộ ngư dân vay vốn khoảng trên dưới 13 tỉ đồng để đầu tư vào ngưu cụ như: thuyền, lưới, bẫy cá… Ngư dân thì chỉ biết đánh cá mà cá không có nên họ rất lo với các khoản nợ”, ông Thanh nói..

Ông Thanh cho biết nhiều người dân lúc nào cũng hỏi nguyên nhân khiến cá chết là do đâu? Khi nào thì biển mới trong sạch lại để người dân yên tâm đánh bắt? Khi nào thì người dân trên bờ mới bỏ bớt lo âu ăn cá biển bị nhiễm độc?…

Các linh mục kiến nghị về thảm họa môi trường biển miền Trung

Các linh mục kiến nghị về thảm họa môi trường biển miền Trung

adminbasam

FB Lê Nguyễn Hương Trà

3-5-2016

Linh mục Phêrô Hoàng Biên Cương, quản hạt Kỳ Anh và các Linh Mục, cùng hơn 18.000 Giáo dân thuộc địa bàn Kỳ Anh – Hà Tĩnh vừa gửi một kiến nghị thư tới Thủ tướng Chính phủ và các Bộ Ngành Sở liên quan v/v thảm họa môi trường biển miền Trung Việt Nam.

Yêu cầu:

1. Chính phủ Việt Nam phải nhanh chóng tìm ra nguyên nhân gây nên thảm họa biển vừa qua và hướng giải quyết kịp thời.

2.Khẩn thiết kêu mời các nhà khoa học, tổ chức bảo vệ môi trường trong nước và quốc tế vào cuộc để nghiên cứu tìm ra nguyên nhân hầu khắc phục hậu quả. Kiểm tra xem xét lại QUY CHUẨN KỸ THUẬT QUỐC GIA VỀ NƯỚC THẢI CÔNG NGHIỆP SẢN XUẤT THÉP (QCVN 52: 2013/BTNMT) và QUY CHUẨN KỸ THUẬT QUỐC GIA VỀ CHẤT LƯỢNG NƯỚC BIỂN (QCVN 10-MT: 2015/BTNMT).

3. Chính phủ yêu cầu FORMOSA công khai minh bạch việc sử dụng 296 tấn của 45 loại hóa chất độc và cực độc mà nhà máy này đã nhập khẩu về thời gian vừa qua.

4. Làm rõ trách nhiệm và xử lý nghiêm minh tổ chức, cá nhân đã gây ra thảm họa.

5. Hỗ trợ những người dân đánh bắt, nuôi trồng thủy hải sản, làm muối, các dịch vụ buôn bán hải sản và các ngành nghề liên quan cho đến khi người dân có cuộc sống ổn định trở lại.

6. Bảo đảm cuộc sống an lành và môi trường trong sạch cho người dân.

H1H2_____

Thảm họa Vũng Áng: những hệ lụy và cách chúng ta cần làm trong ngắn hạn và dài hạn

Thảm họa Vũng Áng: những hệ lụy và cách chúng ta cần làm trong ngắn hạn và dài hạn

adminbasam

Thử hỏi với lượng độc đố gây chết cá như ở thảm họa Vũng Áng, nếu người dân ngây thơ tin mấy ông quan phủ cứ ăn, thì hỏi thế hệ trẻ của Việt Nam sẽ thế nào? Không ai trong bố mẹ chúng ta không đau lòng khi sinh ra một em bé dị dạng và dị tật. Và càng đau lòng hơn nếu cả một thế hệ trẻ của Việt Nam bị dị dạng.

____

Nguyễn Thị Hải Yến, CHLB Đức

2-5-2016

Người dân mang cá xuống đường biểu tình. Nguồn ảnh: Facebook.

Sau 20 năm số phận của Việt Nam được vần vũ dưới bàn tay trực tiếp của ông cựu Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, cũng là thời điểm Trung Quốc đủ sức vươn tay “đầu tư và đầu độc” ra nước ngoài. Việc chính phủ Nguyễn Tấn Dũng mở phanh cửa cho Trung Quốc lộng hành mọi mặt, từ khai thác tài nguyên đến đấu thầu và đầu tư các dự án lớn, chính là lý do vì sao càng ngày càng có nhiều trường hợp người dân phản kháng vì các dự án ô nhiễm.

Forsoma chỉ là một quân cờ lộ diện đầu tiên trong bàn cờ Domino của Trung Quốc trên dải đất hình chữ S này. Từ thảm họa Vũng Áng, chúng ta phải cương quyết yêu cầu quyền giám sát chính quyền Hà Nội trong việc truy tìm độc tố và nguồn thải. Kết quả này cũng được áp dụng như một cơ sở dữ liệu cơ bản tiền đánh giá ảnh hưởng môi trường của Forsoma, đồng thời sử dụng tiếp tục trong quá trình giám sát các hoạt động của Forsoma. Và cũng là tiền đề để chúng ta yêu cầu chính quyền Hà Nội phải thực thi và minh bạch các giấy phép hoạt động của tất cả các dự án trên toàn quốc.

Bài viết này sẽ đi vào 3 phần. Phần 1: sẽ đề cập đến những ảnh hưởng của thảm họa Vũng Áng. Phần 2: sẽ đề cập đến những kết luận của Bộ TNMT trong cuộc họp báo ngày 27 tháng 4. Phần 3: đưa ra phương pháp xác định độc tố và nguồn thải độc tố để mọi người làm cơ sở yêu cầu chính quyền Hà Nội phải thực thi theo đúng bổn phận của khoa học, đồng thời cũng để toàn dân giám sát việc thực hiện của họ, cũng như chặn đứng những kiểu trả lời bất nhất “đèn cù” của họ.

(Lưu ý: vì vấn đề quá rộng, mong mọi người có chuyên môn sâu từng phần bổ sung thêm cho hoàn thiện lên)

Phần 1: THẢM HỌA VŨNG ÁNG

Những quần thể và quần xã sinh vật nào bị đầu độc từ Thảm họa Vũng Áng: Đầu tiên người dân phát hiện cá, tôm nuôi chết, rồi lần lượt là động vật thân mềm (ngao, sò, ốc..), tiếp theo nữa là chim chết, và gần đây là các khu rừng ngập mặn non trẻ bị chết hàng loạt. Thực ra còn nhiều quần thể khác chết nữa nhưng với mắt thường chúng ta không nhận thấy đó là những loại vi sinh vật nước và đáy, những loài động vật và thực vật phù du (Phytoplankton và Zooplankton) kích cỡ hiển vi (muốn thấy chúng phải nhìn bằng kính hiển vi). Những rong tảo (thực vật bậc thấp) sống đáy (nên không dễ gì thấy được): các loài tảo đáy kích thước nhỏ (benthic algal), những loài rong kích thước lớn (marcroalgal/seaweet). Quần xã cỏ biển (seagrasses): cấu tạo cơ thể có các chức năng thân rễ và lá (như thực vật bậc cao), có thành phần và số lượng giống loài rất ít,  diện tích phân bố cũng tương đối nhỏ.

Ở nơi nào các loài cỏ biển phát triển nhiều trên diện rộng, sẽ được qui hoạch thành khu bảo tồn. San hô (coral reefs) là động vật nhưng sống nhờ cộng sinh với các loài tảo, thành phần loài trên cả thế giới cũng chỉ dạt vài trăm, phân bố hẹp (chỉ ở vùng biển nhiệt đới), sự phát triển của san hô sẽ được tính từ vài chục năm. Cỏ biển và san hô chỉ phân bố ở những tầng nước không quá sâu (khoảng 5-6 m đối với cỏ biển và 25-30 m đối với san hô) vì cả hai đều cần ánh sáng cho quá trình quang hợp, vì thế chúng thường phân bố cách bờ không xa.

Cả hai quần xã cỏ biển và san hô còn đóng một vai trò sinh thái cực kỳ quan trọng là môi trường sống, sinh sản của rất nhiều loài cá, và nhiều loài cá có giá trị cao như cá mú. Việc mất đi các hệ sinh thái cỏ biền và san hô, đồng nghĩa việc cạn kiệt nguồn tài nguyên thủy sản. Từ vài thập niên gần đây, tổ chức IUCN đã rất nỗ lực để thiết lập càng sớm càng tốt tất cả những vùng có những rạn san hô có mật độ cao và có những loài quí hiếm, ví dụ ở Việt Nam có Khu bảo tồn Hòn Mun, và Phú Quốc.

Mức độ và qui mô ảnh hưởng của thảm họa Vũng Áng: cá chết, rồi chim chết, sò chết, rừng ngập mặn chết do độc tố xảy ra ở Vũng Áng kéo dài từ cuối tháng 3 đến cuối tháng 4 phải được coi là một thảm họa về môi trường. Đáng lẽ một chính phủ có trách nhiệm sẽ phải ra công lệnh “Thảm họa quốc gia” như luật sư Lê Văn Luân yêu cầu. Tuy nhiên, nếu không có sự phát hiện của một ngư dân làm nghề lặn về đường ống cống thải khủng, cùng lượng và chất thải của Forsoma, không có sự phẫn nộ của người dân cả trong và ngoài mạng, sự dấn thân của các nhà báo, và đặc biệt là việc “lật bài ngửa: chọn cá tôm hay chọn nhà máy” của người đại diện Forsoma, ông PGĐ đối ngoại Chu Xuân Phàm, thì thảm họa này cũng được các quan phủ “búng cái móng tay” cho qua. Tuy nhiên, thực tế hiện tượng cá chết lần lượt xuất hiện bắt đầu từ khu vực Vũng Áng, Quảng Trị, rồi đến Quảng Bình, Huế, Đà Nẵng, và mới đây là Nha Trang, cùng với qui luật dòng hải lưu, đang đẩy chính quyền Hà Nội vào bế tắc và lúng túng, và càng làm cho người dân thấy rõ mức độ ảnh hưởng của thảm họa Vũng Áng, cho dù khối chính phủ cố dùng truyền thông trấn an dân bằng cách đưa hình ảnh mấy quan chức (có vẻ ngu dốt) làm “con tốt thí” ăn hải sản và tắm biển trong vùng biển xảy ra thảm họa.

Độc tố Vũng Áng gieo rắc khắp Việt Nam và xuyên quốc gia: Khi đã phát hiện ra cá chết ở vùng bờ biển Nha Trang, thì có nghĩa độc tố theo dòng hải lưu đã đến khu vực này. Khu bảo tồn rạn san hô Hòn Mun trong Vịnh Nha Trang sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Môi trường sinh sản của hàng trăm loài tôm cá biển tại khu bảo tồn này sẽ bị hủy diệt. Chúng ta còn chưa biết rồi dòng hải lưu sẽ mang độc tố Vũng Áng đi đến tận đâu. Độc tố Vũng Áng không chỉ khuếch tán ở môi trường biển của Việt Nam, nó còn khuếch tán trên không trung, thông qua các loài chim di cư. Hậu quả, độc tố Vũng Áng sẽ khuếch tán xuyên biên giới và xuyên lục địa. Nồng độ gây chết ngay đối với người dân ở các khu vực xa Vũng Áng, có thể không xảy ra. Nhưng một điều chắc chắn về lâu dài sẽ ảnh hưởng.

Cơ chế gây độc: Các độc tố đa phần đều làm ức chế quá trình trao đổi chất, đối với các loài cá vì hô hấp bằng mang, độc tố thấm vào các tế bào mang cá, gây ức chế và cá chết rất nhanh. Việc những người dân ăn cá tôm chết từ thảm họa Vũng Áng chắc chắn sẽ ảnh hưởng, có thể thấy được như nôn ói, nhưng cũng có thể không thấy được ngay, và càng chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến thai nhi thế hệ sau. Nhưng đau lòng hơn nữa là việc những người dân vì thiếu hiểu biết đã đi thu gom cá chết bằng tay mà không có bao tay bảo hộ đúng tiêu chuẩn, là việc tự mình phơi nhiễm với độc tố. Việc tiếp xúc với độc tố là các kim loại nặng đều gây nên những bệnh ngoài da rất nặng nề, không thể hoặc rất khó khăn trong điều trị, và độc tố còn tiếp tục thẩm thấu sâu vào trong cơ thể.

Việc các cơ quan có chức năng chậm trễ, hoặc không vào cuộc để người dân vô tư thu gom cá chết tự phơi nhiễm, nhìn thật đau lòng. Đã thế, ông PCT tỉnh Hà Tĩnh, nơi “vùng rốn của thảm họa” còn phát ngôn là cứ ăn và cứ tắm. Và mới đây thôi, ngày 30 tháng 4, đồng loạt các trang báo đảng đang căng sức quảng cáo những bức ảnh các ông quan phủ các cấp cùng khách mời ăn cá, hay cùng nhau xuống tắm biển, họ đang cố chứng minh là “mọi cái an toàn”. Mặc dù họ cũng trưng ra kết quả đo đạc của một số thông số môi trường và khẳng định là môi trường an toàn, nhưng càng đọc càng thấy đau lòng, thương họ vì thấy họ “quá dốt” tự mình làm những “thằng hề”, và đau lòng vì một đất nước có một dàn lãnh đạo như thế này sao?

Nồng độ độc tố tăng chóng mặt thông qua chuỗi thức và rủi ro đối với con người: Trường hợp Vũng Áng, mong mọi người hãy đừng vội tin maà mắc lừa khi  nhìn thấy hình ảnh mấy “ông hề” kia “nhảy biển” và “ăn cá”. Mọi người nên biết hãy tự bảo vệ bản thân mình và thế hệ sau của mình. Việc cá chết hàng loạt thì đã rõ rồi, chết như thế thì chắc chắn là có chất độc, còn chất độc gì thì còn nằm trong “hộp đen” của Forsoma và các ban ngành của chính phủ Việt Nam. Nhưng cho dù là chất độc gì thì ảnh hưởng của nó thông qua đường ăn uống từ thức ăn sang con người cũng đều giống nhau và cũng được thế giới nghiên cứu và khẳng định. Hiện tượng  những loài cá có kích thước lớn chết nhiều cùng một lúc cho thấy lượng độc tố rất cao. Vì đối với những cơ thể có kích thước càng lớn thì nồng độ gây chết (L50) phải càng cao. Sau khi cá chết một thời gian, người dân phát hiện nhiều xác chim chết. Nó thể hiện đúng qui luật nhiễm độc tố theo chuỗi thức ăn (do chim ăn cá chết có độc tố).

Độc tố thủy ngân (Hg) và thuốc trừ sâu (DDT) từ môi trường đã đi vào cơ thể các sinh vật và sau đó đi vào cơ thể con người, với mức độ tăng chóng mặt về lượng. Từ một nồng độ rất nhỏ (0.01 ppt) của độc tố thủy ngân trong môi trường nước, nó được hấp thụ và tích luỹ dần từ các loài vi tảo (2000 ppt)  đến các loài động vật nguyên sinh ăn tảo (14000 ppt), đến những loài cá ăn động vật nguyên sinh (98000 ppt), và tất cả các loài cá con của các loài cá lớn nhỏ đều ăn các vi tảo và các loài động vật nguyên sinh, đến những loài cá ăn các loài ăn động vật nguyên sinh (6900000 ppt), rồi những loài chim và động vật ăn cá (4800000 ppt trong trứng chim). Hoặc từ 0,02 ppt thuốc trừ sâu có trong nước, đã tăng lên 9,500 ppt trong cơ thể loài chim ăn cá, và 34,000 ppt trong cơ thể cá sấu (Hình 1).

Hình 1: Hàm lượng độc tố thủy ngân (Hg) (hình trái) và thuốc trừ sâu (DDT) (hình phải) tích lũy qua chuỗi thức ăn (nguồn internet).

Nồng độ độc tố tăng nhanh và gấp rất nhiều lần sau từng mắt xích của chuỗi thức ăn. Bởi chuỗi thức ăn này chỉ mô phỏng đơn lẻ, nhưng thực tế mối liên quan thức ăn của các sinh vật, kể cả con người rất phức tạp và bao gồm nhiều chuỗi đan xen. Hơn nữa, nồng độ độc tố tăng nhanh theo lượng thức ăn đòi hỏi tăng dần của các loài sinh vật trong chuỗi thức ăn.

Với một hàm lượng thủy ngân rất nhỏ ngoài tự nhiên, chưa hề làm ảnh hưởng đến sức khỏe của cá, đã được tích tụ trong các loài cá biển, đặc biệt các loài cá thu. Nghiên cứu của thế giới đã cho thấy, độc tố thủy ngân trong cá thu sẽ gây sẩy thai hoặc dị tật đối với trẻ sơ sinh thông qua lượng cá thu mà người mẹ đã ăn vào. Chính vì thế, các nhà khoa học đã khuyến cáo các bà mẹ mang thai không nên ăn cá thu nhiều trong thời kỳ thai nghén và cho con bú. Thử hỏi với lượng độc đố gây chết cá như ở thảm họa Vũng Áng, nếu người dân ngây thơ tin mấy ông quan phủ cứ ăn, thì hỏi thế hệ trẻ của Việt Nam sẽ thế nào? Không ai trong bố mẹ chúng ta không đau lòng khi sinh ra một em bé dị dạng và dị tật. Và càng đau lòng hơn nếu cả một thế hệ trẻ của Việt Nam bị dị dạng.

Phần 2: BUỔI HỌP BÁO “7 PHÚT” VÀ NHỮNG KẾT LUẬN “ĐỈNH CAO TRÍ TUỆ”

Và đây, buổi họp báo “7 phút” của Bộ TNMT tối ngày 27 tháng 4, người đại diện Bộ này là ông Thứ trưởng Vũ Tuấn Nhân. Với những điểm kết luận của ông đưa ra tại buổi họp báo như sau [1]:

  1. Có 2 nhóm nguyên nhân chính có thể gây ra hiện tượng cá chết hàng loạt. Thứ nhất, do tác động của các độc tố hóa học thải ra từ hoạt động của con người trên đất liền và trên biển. Thứ hai, do hiện tượng dị thường tự nhiên kết hợp với tác động của con người tạo nên hiện tượng tảo nở hoa của nước mà trên thế giới gọi là hiện tượng thủy triều đỏ.
  2. Đến thời điểm hiện nay, qua kiểm tra và thu thập chứng cứ, chưa có bằng chứng để kết luận về mối quan hệ liên quan của Formosa và các nhà máy đến vấn đề cá chết hàng loạt.
  3. Qua số liệu quan trắc và đánh giá của các cơ quan nghiên cứu khoa học, cơ quan quản lý nhà nước có liên quan, môi trường nước biển chưa phát hiện các thông số môi trường vượt quy chuẩn quy định.

Cuộc họp báo này được đánh giá là “mang rơm gói lửa” [2]. Quả đúng thế, chỉ trong vòng 24 tiếng sau khi nội dung thông báo kết quả Họp báo của ông Vũ Tuấn Nhân, đã có 528 lượt người trên trang VnExpress và 136 lượt người chia sẻ kèm theo hàng trăm nút “ like” trên  trang Vietnamnet. Hầu hết đều có những nhận xét nghi ngờ kết quả hoặc phản ứng bất bình với những kết luận này.

Trong bài viết này người viết tập trung vào chất vấn ông Thứ trưởng Bộ TNMT Vũ Tuấn Nhân về những điểm ông đã kết luận trong cuộc như sau:

1- Cá chết do hiện tượng thủy triều đỏ

Vậy thủy triều đỏ là gì?: Thủy triều đỏ (redtide), hay còn có tên gọi khác là: tảo nở hoa, hay phú nhưỡng (Eutrophication).  Đó là hiện tượng do ô nhiễm hữu cơ của N (nitơ) ở mức độ rất lớn trong thủy vực sông, ngòi, vùng ven biển, tạo điều kiện cho một số loài vi tảo (phù du: sống lơ lửng ở tầng mặt của thủy vực) ưa điều kiện phú nhưỡng này phát triển (nhân đôi) nhanh chóng. Khi mật độ của tảo tăng quá nhiều, cũng là lúc nhu cầu dinh dưỡng và oxy rất nhiều. Lượng nitơ phú nhưỡng này nhanh chóng được sử dụng và cạn kiệt chỉ sau một thời gian ngắn. Hết nguồn dinh dưỡng, và lượng oxy hòa tan trong nước không còn đủ cung cấp cho quá trình quang hợp của các vi tảo này, các loài vi tảo này sẽ chết cùng một lúc (die off). Việc chết hàng loạt, sự phân hủy của chúng càng làm sụt giảm hàm lượng oxy trong nước xuống mức rất thấp. Trong trường hợp này nhiều loài vi tảo sẽ sinh ra độc tố (các loài khác nhau sẽ sinh các độc tố khác nhau).  Độc tố xuất hiện, cùng hàm lượng oxy trong nước quá thấp là nguyên nhân gây chết đối với các loài thủy sản và sinh vật thủy sinh khác, cũng như gây độc đối với con người nếu bị phơi nhiễm.

Hiện tượng phú nhưỡng này cũng có thể gây chết rải rác các loài dong tảo tầng đáy hoặc san hô, nhưng không trầm trọng (die off) như đối với cái loài tảo phù du.

Các thông số xác định hiện tượng thủy triều đỏ: Đó là thông số về tỷ lệ N-tổng và P-tổng (N:P) trong môi trường nước ngọt (sông ngòi) và thêm tỷ lệ N-tổng và Si-tổng (silic) (N: Si) ở vùng ven biển. Khi hàm lượng N tăng cao làm dịch chuyển tỷ lệ N:P và/hoặc N:Si trong nước.

Quan trắc hiện tượng thủy triều đỏ: thế giới đã có chương trình quan trắc hiện tượng thủy triều đỏ bằng các loại ảnh viễn thám khác nhau qua các các thời kỳ. Hiện nay NASA  sử dụng ảnh viễn thám MODIS Terra (từ năm 1999) và MODIS Aqua (từ năm 2002) và dựa trên mật độ Chlorophyll a (Chl-a concentration) thu thập ở những điểm khác nhau để quan trắc hiện tượng thủy triều đỏ trên toàn cầu.

Mặc dù, điểm quan trắc Chl-a concentration không thuộc vị trí Vũng Áng, hay dọc bờ biển Việt Nam, cũng như nguồn ảnh quan trắc cũng không thể thực hiện hàng ngày, nhưng việc so sánh mật độ Chlorophyll a bằng việc phân tích ảnh định kỳ chụp của hai loại ảnh viễn thám này, kết hợp cùng phân tích các loại ảnh viễn thám khác như Landsat ETM 7 (loại thông dụng)  hoặc một số loại ảnh khác cùng với những hiện tượng phản ánh về thủy triều đỏ của người dân sẽ giúp đánh giá được hiện tượng thủy triều đỏ có xảy ra ở Vũng Áng  hay không. Cho đến nay, chưa thấy người dân nào tại khu vực Vũng Áng phản ánh bất kỳ hiện tượng nào thể hiện có dấu hiệu của thủy triều đỏ.

Vì thế  nếu ông Vũ Tuấn Nhân khẳng định rằng nguyên nhân cá chết là do có hiện tượng thủy triều đỏ xảy ra tại Vũng Áng, thì yêu cầu ông, Bộ TNMT, các bộ ngành liên quan, Chính phủ của ông Nguyễn Xuân Phúc phải đưa ra được những chỉ số sinh thái N:P; N:Si, các loài tảo gây độc tố cũng như loại độc tố do thủy triều đỏ mà các ông tìm thấy, cũng như kết quả phân tích ảnh viễn thám với các thông số về bandwiths cụ thể.

2- Không có các thông số môi trường vượt quy chuẩn quy định

Vậy yêu cầu ông đưa ra cho công chúng biết đó là những thông số môi trường nào? Nếu ông không muốn bị kết tội “lấp lửng đánh lận con đen” và cũng để không mất lời đôi co với các ông xin ông lưu ý rằng, ông đừng đưa ra các thông số quan trắc  môi trường bình thường (ambient water quality parameters) ra mà nói. Bởi sự kiện Vũng Áng nó là bất bình thường rồi, nó đang ở trong tâm bão THẢM HỌA. Các ông có thể đánh đố như thế với những con cá chết nằm ngửa bụng lên dọc bờ biển, nhưng các ông không thể coi thường người dân Việt Nam, đặc biệt là tầng lớp trí thức Việt Nam như vậy được. Hơn nữa, ông cũng là một tiến sỹ và đang trả lời chất vấn của dân, của các nhà báo, vì thế ông phải trả lời với bằng những câu trả lời có tri thức và tư cách và trách nhiệm của một quan chức.

Và ngày hôm nay (30 tháng 4), trên mạng các báo đảng đưa tin cùng hình ảnh các ông đang ăn cá và tắm biển để gửi thông điệp “biển an toàn” đến người dân. Sau khi bị xã hội chất vấn, thông số nào, nồng độ bao nhiêu? Hôm nay các ông cũng “nặn” mấy cái giá trị của mấy cái thông số pH, nhiệt độ, SS, Nitơ-tổng, Asen (As)… và rồi các ông khẳng định các chỉ tiêu này cho thấy vẫn đạt chuẩn. Các chỉ tiêu vẫn đạt chuẩn, thì tại sao cá chết thê thảm như thế? Hay cá say rượu?

Cũng trên trang Basam, bài viết: “Thảm họa môi trường miền Trung và câu hỏi về một số Quy chuẩn VN [3], mới thấy các ông trình ra một danh sách các thông số và giấy phép xả thải cho Forsoma. Với một nhà máy luyện thép như Forsoma mà các ông cũng chỉ yêu cầu Forsoma có mấy thông số như vậy? Trong đó quá nửa là những thông số quan trắc thông thường áp dụng phổ biến cho tất cả mọi quan trắc chất lượng nước bình thường. Ủy hội Sông Mekong kia, một chương trình nghiên cứu/ quan trắc độc tố định kỳ thông thường dọc sông Mekong kia cũng có đến vài chục thông số, chưa tính các thông số thông thường (ambient). Trong đó có cả các thông số của PCBs.

Theo Công ước Stockholm, Phần II, Phụ lục C. Có 3 thông số đặc biệt nguy hiểm bắt buộc áp dụng đối với ngành công nghiệp thép và kim loại bao gồm: i)Polychlorinated dibenzo-p-dioxins and dibenzofurans (PCDD/PCDF); ii) Hexachlorobenzene (HCB) (CAS No: 118-74-1); và iii) Polychlorinated biphenyls (PCB) [4]. PCBs được biết đến là nhóm cực độc và thường được sử dụng làm mát và bôi trơn hệ thống trong các ngành công nghiệp. Mà làm mát và bôi trơn thì sản xuất thép là những bài toán quan trọng.  Các ông có chủ đích hay không? Khi loại bỏ hầu hết những hợp chất của nhóm này? Ai là người xây dựng qui chuẩn này? Và ông Nguyễn Thái Lai là người ký giấy phép này cho Forsoma, các ông sẽ có hình thức xử lý thế nào?

Hai kết luận tiếp theo của ông trong buổi họp báo:

Do tác động của các độc tố hóa học thải ra từ hoạt động của con người trên đất liền và trên biển

Đến thời điểm hiện nay, qua kiểm tra và thu thập chứng cứ, chưa có bằng chứng để kết luận về mối quan hệ liên quan của Formosa và các nhà máy đến vấn đề cá chết hàng loạt

Ông khẳng định do  độc tố hóa học thải ra:

Trong trường hợp, các ông chưa tìm được hóa chất gây độc tố làm chết cá, tại sao các ông đã kết luận là Forsoma không liên quan?

Trong trường hợp các ông đã  xác định được chất độc đó và hóa chất đó, vậy chất hóa học đó là chất gì?

Nó có nằm ngoài danh mục cũng như thành phần hóa học (tôi nói thêm về thành phần hóa học, vì cùng hóa chất, hoặc thành phần gần giống nhau, ứng dụng như nhau nhưng tên thương phẩm có thể khác nhau) trong 300 loại hóa chất mà Forsoma nhập về gần đây?

Yêu cầu các ông thông báo một cách minh bạch chất gì gây độc và danh mục các loại hóa chất của Forsoma đã, đang sử dụng.

Ông kết luận cá chết hàng loạt là do chất độc hóa học thải ra do con người chứ không liên quan đến Forsoma và các nhà máy, vậy:

– Ông hãy nêu cụ thể một vài ví dụ đã xảy ra ở các nơi khác chứng minh rằng các hoạt động  của con người gây chết cá biển trên diện rộng như thế này? Và cụ thể hoạt động cụ thể đó?

– Với mật độ dân cư, cũng như diện tích và tập quán canh tác của người dân tại khu vực đủ để  gây nên thảm họa này?

– Hay sẽ lại có một vở kịch “điệp viên 00 thấy” là tội phạm và chất độc rải ra biển?

– Ông đã làm nghiên cứu xác định nguồn ô nhiễm, nguồn độc tố (pollution sources) đối với thảm họa Vũng Áng? Nếu chưa, tại sao ông loại Forsoma?

Trong nghiên cứu xác định nguồn ô nhiễm, các nhà máy, khu công nghiệp dù lớn hay nhỏ ngay lập tức phải đưa vào danh sách nguồn ô nhiễm xác định (polluted point source). Chất độc thải ra từ các khu công nghiệp rất lớn và rất đa dạng.  Với thảm họa Vũng Án, Forsoma phải được đưa vào “ống ngắm” nguồn gây ô nhiễm xác định. Trong khi đó ô nhiễm từ con người và các hoạt động nông nghiệp được qui về dạng ô nhiễm không xác định được nguồn thải (polluted non-point source), vì thế nó thường không qui được trách nhiệm cho chủ thể gây ra. Các ông loại Forsoma, nguồn ô nhiễm xác định, ra khỏi danh sách nguồn ô nhiễm tiềm năng và đưa việc nguồn độc tố thảm họa Vũng Áng vào dạng ô nhiễm không xác định nguồn, là đẩy bài toàn xác định nguồn độc tố trong thảm họa Vũng Áng về tình trạng giải bài toán phương trình vô định, không xác định được chủ thể gây ô nhiễm. Các ông đang làm ngược với qui trình của thế giới, thoải mái “múa lân” để Forsoma vô tội, và các ông có một câu trả lời hoàn hảo về truy xuất nguồn thải.

Vì các ông nói sẽ tiến hành nghiên cứu truy tìm độc tố và nguồn thải độc tố. Vì thế, chúng tôi yếu cầu các ông phải thực hiện như sau, với sự giám sát của các nhà khoa học độc lập mà người dân sẽ đề cử:

Phần 3: XÁC ĐỊNH ĐỘC TỐ/ HÓA CHẤT GÂY THẢM HỌA VŨNG ÁNG ĐỒNG THỜI SỬ DỤNG NHƯ MỘT TÀI LIỆU THAM CHIẾU ĐỂ GIÁM SÁT TẤT CẢ CÁC KHU CÔNG NGHIỆP KHÁC (nếu các ông không thục hiện được như đề xuất này, thì các ông từ chức để người khác làm)

A) Giả thiết của nghiên cứu (research hypothesis) cho rằng Forsoma sử dụng nhiều loại hóa chất để xúc rửa hệ thống, và xả ra biển một lượng thải rất lờn các chất cực độc thông qua đường ống xả có đường kình rất rộng 1,1 m, và kéo dài ra biển 1,5 km, nên khả năng phát tán của chất độc ra môi trường rất rộng, chính vì thế cá biển mới chết hàng loạt trên diện rộng. Nếu các ông cho rằng Forsoma vô can, thì các ông phải chứng minh được giả thiết này Null.  Còn nếu không các ông phải rút lại kết luận kia và công khai xin lỗi vì những phát ngôn không có nhận thức của một quan chức.

B) Đối tượng/độc tố nghiên cứu

– Trước tiên để xác định các loại độc tố tiềm năng xả thải từ Forsoma, và cũng là bài toán “loại dần” để tập trung phân tích vào các loại độc tố có thể xuất phát xả thải từ Forsoma, YÊU CẦU các ông phải công khai công bố danh sách các loại hóa chất mà Forsoma sử dụng.

– Từ đó sẽ thiết lập các độc tố tiềm năng và các phương pháp phân tích chi tiết cho từng loại độc tố.

– Lưu ý: Một nghiên cứu về sản xuất thép tại Đài Loan cho biết đã phát hiện một danh sách dài các loại độc tố trong không khí trong đó có toluene, 1,2,4-trimethylbenzene, isopentane, m,p-xylene, 1-butene, ethylbenzene, and benzene [5].

C) Phương pháp nghiên cứu

1- Mẫu nghiên cứu

– Mặc dù cá là đối tượng đầu tiên và cũng là đối tượng được chú ý nhất tính từ khi thảm họa xảy ra. Nhưng mẫu nghiên cứu không chỉ dừng lại ở đối tượng là cá. Mẫu nghiên cứu phải bao gồm: các loài sinh vật khác nhau (bao gồm cả cá), nước, và trầm tích

Mẫu sinh vật:

Mẫu sinh vật đã chết (lưu ý mẫu này để xác định lượng độc tố): gồm cá các loại (kích cỡ, độ tuổi), động vật thân mềm/nhuyễn thể (ốc, vẹm, sò..); chim, dong.

Mẫu sinh vật sống (mục tiêu xác định dư lượng và cũng là mục tiêu làm dữ liệu cơ sở/baseline data):

Các loài sinh vật kích thước hiển vi gồm thực vật phù du (phytoplankton); và động vật phù du (Zooplankton)

Các loài cá: ba loài cá sống tầng mặt (pelagic species) gồm 1 loài cá có kích thước lớn (vòng đời dài > 7-10 năm), một loài có kích thước trung bình (vòng đời khoảng 3-4 năm), một loài có kích thước nhỏ (vòng đời ngắn <1 năm) sống tầng nước trên; Tương tự 3 loài có kích thước lớn, vừa và nhỏ sống tầng đáy (benthic species). Nếu có thể ưu việt hơn mẫu cá phải lấy thành hai bộ mẫu, một bộ mẫu là cá đực, một bộ mẫu là cá cái. Mẫu cá yêu cầu phải xác định kích thước, khối lượng và độ tuổi.

Đối với mẫu cá có kích thước lớn, yêu cầu phần thu mẫu phân tích phải được lấy tại vùng cơ ngay bên sau vây lưng. Các loài nhỏ thì mẫu lấy cả con. Kích thước và chủng loài phải tương đồng giữa các điểm lấy mẫu.

Mẫu cá thu được bằng cách trực tiếp đánh bắt trong vùng nghiên cứu, hoặc có thể thu thập/mua từ ngư dân tại các bến cá tại vùng nghiên cứu. Với mẫu cá thu/mua tại bến cá, cần phải có thông tin chi tiết phỏng vấn người dân về vùng đánh bắt của họ. Ưu tiên mẫu cá thu thập từ các phương tiện đánh bắt ven bờ không cách quá xa vùng ô nhiễm.

Các loài thân mềm: ưu tiên các loài 2 mảnh vỏ (nếu cùng loài, kích thước mẫu giữa các điểm lấy mẫu cần tối ưu hóa ngang nhau). Các loài thân mềm 2 mảnh vỏ có kích thước lớn, mẫu lấy phân tích là cơ cồi.

Các loài dong: dong nâu (macroalgae) và dong bám đáy (kích thước nhỏ đôi khi sống cộng sinh với nền đáy)

Trứng của các loài chim: gồm 1 loài bản địa (thường xuyên sống tại khu vực này), và một loài chim di cư (chỉ xuất hiện theo mùa)

Mẫu nước: mẫu nước trong hệ thống sản xuất của Forsoma, mẫu nước biển tầng mặt, và mẫu nước biển tầng đáy ngoài biển

Mẫu trầm tích: gồm trầm tích trong bể xử lý của forsoma và mẫu trầm tích ngoài biển

2- Điểm lấy mẫu nghiên cứu và phương pháp thu mẫu

Để chứng minh được giả thiết trên, các ông phải lập xác ít nhất 4 đường định mẫu (transectlines), mỗi đường định mẫu thuộc một trong 4 khu vực khác nhau có cá chết tại 4 tỉnh:

Khu vực 1/transectline 1: tại chính khu vực bờ biển tiếp giáp với Forsoma

Khu vực 2/ /transectline 2: tại khu vực bờ biển tỉnh Quảng Bình

Khu vực 3//transectline 3: tại khu vực bờ biển tỉnh Quảng Trị

Khu vực 4//transectline 4: tại khu vực bờ biển thành phố Huế

Thu mẫu nước và trầm tích chi tiết tại transectline 1: đường transectline này được tính bắt đầu từ điểm thu mẫu đầu tiên tại khâu sản xuất đầu tiên của Forsoma kéo dài suốt khâu sản xuất và khâu xử lý chất thải của Forsoma và kéo dài ra ngoài biển

Điểm lấy mẫu nước trong khu vực của Forsoma: gồm điểm tại các khu sản xuất khác nhau, khu thu gom nước thải của từng khâu sản xuất, khu xử lý chất/nước thải (mỗi công đoạn xử lý nước thải được tính là một khu vực lấy mẫu; khu xử lý nước thải trung tâm (mẫu thu cũng theo từng công đoạn), bể lắng/chứa sau khi xử lý và bể chờ trước khi thải vào môi trường tự nhiên (đất, biển) ít nhất 3 điểm cho mỗi khu sản xuất cụ thể.

Điểm lấy mẫu nước ngoài biển (52 hai mẫu nước cho từng loại độc tố): điểm đầu tiên và cũng là điểm lấy làm tâm theo hình cung cho các điểm khác chính là điểm ngay tại nơi cuối cùng của ống xả ngoài biển. Từ đây sẽ vẽ 5 vòng cung lấy điểm đầu tiên là tâm, mỗi vòng cung này cách nhau 500 m. Trên mỗi vòng cung định ra 5 điểm lấy mẫu nước, các điểm thu mẫu cách nhau 500 m (tổng cộng là 26 điểm tầng mặt). Tương tự như vậy chiếu vuông góc xuống đáy (cách đáy 1 -2 m)  và lấy 26 mẫu nước tầng đáy.

Thu mẫu trầm tích (26 mẫu trầm tích): tiến hành thu mẫu trầm tích tại chính các điểm thu mẫu nước tầng đáy sau khi đã thu xong mẫu nước.

Lưu ý: nếu nồng độ độc tố giữa các vòng cung vẫn cao và không khác biệt, thì yêu cầu mở rộng thêm vùng lấy mẫu.

Thu mẫu nước và trầm tích chi tiết tại transectline 2, 3 và 4: tại những transectlines này chỉ tiến hành thu mẫu ngoài biển. Cũng bao gồm 5 đường thu mẫu, nhưng là đường thẳng song song với bờ thay vì hình cung như ở transectline 1. Tổng cộng mỗi transectline này có 25 mẫu nước tầng mặt, 25 mẫu nước tầng đáy, và 25 mẫu trầm tích.

3- Đánh giá mức độ làn truyền của độc tố

Yêu cầu các ông phải áp dụng mô hình thủy văn (hydrology) và thủy lực (hydraulic/mass transpotation) theo timelag để đánh giá tốc độ lan truyền, mức độ lan truyền (vùng phủ) của độc tố. Cụ thể tại thời điểm nào độc tố trong nước và trầm tích (sediment) được dòng hải lưu khuếch tán đến đâu với diện rộng bao nhiêu.

Hiện nay các mô hình thủy văn, thủy lực, thủy triều và sóng áp dụng cho các vùng biển và đới bờ cũng đã phổ biến.

4- Đánh giá mức độ ảnh hưởng của độc tố lên các hệ sinh thái cỏ biển và san hô

Dùng ảnh viễn thám IKNOS có độ phân giải cao (0,5 m) để đánh giá ảnh hưởng của độc tố lên cỏ biển và sa hô. Vì ảnh hưởng này xảy ra lâu dài, vì thế ảnh IKNOS phải được phân tích định kỳ

5 Đánh giá mức phơi nhiễm độc tố đối với ngư dân

Trước mắt các ông phải thu thập đầy đủ danh sách những ngư dân/người dân trực tiếp tiếp xúc với nước biển, thu gom cá biển chết, trong suốt quá trình xảy ra sự cố, cũng như đã ăn các loài thủy sản ảnh hưởng bởi thảm họa.

Mỗi người dân phải được lập một hồ sơ theo dõi bệnh lý để theo dõi mức độ xuất hiện bệnh lý, và kịp thời chữa trị.

6- Phương pháp phân tích mẫu trong phòng thí nghiệm

Phương pháp phân tích và các trang thiết bị phân tích độc tố theo độc tố và theo mẫu sinh vật, nước, bùn cát yêu cầu phải được mô tả chi tiết và ghi chép nghiêm ngặt các thông số của máy đo.

D) Phương pháp phân tích số liệu

Số liệu phân tích trong phòng thí nghiệm sẽ được dùng các phần mềm thống kê để phân tích các mối tương quan. Từ đó đánh giá sự vô can hay bị can của Forsoma.

Phải cho ra bản đồ biểu diễn nồng độ độc tố (mapping), bản đồ tình trạng sức khỏe của cỏ biển và san hô

E) Họp báo công bố kết quả và trả lời phản biện của các nhà trí thức và giải đáp thắc mắc của người dân

____

Tham Khảo:

[1] Cá chết do độc tố và thủy triều đỏ (VNN).

[2] Nguyên nhân cá chết: Một kết luận “lấy rơm gói lửa” (DL).

[3] Thảm họa môi trường miền Trung và câu hỏi về một số Quy chuẩn VN (KD/ BS).

[4] STOCKHOLM CONVENTION ON PERSISTENT ORGANIC POLLUTANTS (Stockholm Convention).

[5] China chemical safety case study: Metals pollution from a steel plant complex in Beihai, Guangxi Province (IPen).

Đảng Cộng sản và những con cá chết

Đảng Cộng sản và những con cá chết

Kính Hòa, phóng viên RFA
2016-05-02

000_A09ZJ.jpg

Thứ trưởng Bộ Tài nguyên và Môi trường Võ Tuấn Nhân nói trong một cuộc họp báo về cuộc khủng hoảng môi trường liên quan đến cá chết hàng loạt ở miền Trung Việt Nam vào ngày 27 tháng 4 năm 2016.

AFP PHOTO

Your browser does not support the audio element.

Sự im lặng của những con cá chết và của đảng

Cá chết trắng biển miền Trung và cũng trắng cả những trang blog của người Việt khắp năm châu.

Cảm xúc đã khiến nhạc sĩ, blogger Tuấn Khanh viết liên tục về những con cá mà ông gọi là đáng thương. Cái chết của chúng vào đúng những ngày tháng tư lịch sử lại làm ông nhớ cuộc chiến đá kết thúc cách đây 41 năm, nhưng đồng thời những cuộc chiến khác lại bắt đầu và chưa chấm dứt:

“Những ngày cuối tháng 4/2016, những con cá chết nằm dọc bờ biển Việt Nam như những xác người, nhắc cho hàng triệu người nhớ về một cuộc chiến từ năm 1975 đã dừng tiếng súng, nhưng rồi mở ra một cuộc chiến khác khốc liệt hơn. Cuộc chiến không có tiếng súng, chỉ có tiếng vỗ tay, hoa, hữu nghị và những mất mát lớn lao không được nhắc tên. Một cuộc chiến mà toàn dân tộc Việt, đất nước Việt đang là kẻ chiến bại.

Những con cá biển miền Trung đáng thương không có quốc hội để kêu than. Chúng chết lặng lẽ ngay trên bến bờ của hy vọng. Chúng chết ngay tại chỗ đã ngàn đời dung thân. Có khác gì những người dân nghèo ven biển, đen đủi và im lặng cầm trên tay con cá chết nhìn chúng ta như những bóng ma chết oan.”

… Sự kiện Formosa chỉ là một phép thử nhỏ về con người, đất nước Việt Nam. Nếu một mai khi đất nước bị xâm lăng, sẽ có ai là người dám cất lời thề không phản bội quê hương?
– nhạc sĩ Tuấn Khanh

Phải gần ba tuần lễ sau khi cá bắt đầu chết, người ta mới thấy được một cuộc họp báo nói về những con cá, và một nhà máy thép bị tình nghi là gây ra cái chết của chúng. Các quan chức chính phủ kết luận rằng chưa thấy liên hệ nào giữa những con cá và nhà máy thép, còn nguyên nhân vì sao chúng chết thì vẫn không biết.

Giới blogger thắc mắc là tại sao với một số lượng tiến sĩ khổng lồ mà sau một thời gian dài như vậy vẫn chưa đưa ra được câu trả lời.

Tác giả Tịnh Mộc Thường viết rằng:

“Formosa nhập 290 tấn hóa chất để sử dụng cho sản xuất, tẩy rửa, diệt khuẩn, và xả nước thải ĐẠT TIÊU CHUẨN ra biển. Thật trùng hợp, có hơn 60 tấn cá tự chết dọc khu vực biển này theo dòng hải lưu. Nguyên nhân cá chết không liên quan đến Formosa. Cơ quan quản lý Nhà Nước vô can. Thật hi hữu nhưng cũng phải cố mà tin!

Chính sự nhân nhượng của Nhà Nước là nguyên nhân sâu xa gây ra hậu quả ô nhiễm môi trường nghiêm trọng ở các quốc gia đang phát triển, đặc biệt nổi bật như Trung Quốc và Việt Nam. Doanh nghiệp nước ngoài chỉ muốn kiếm tiền, còn Nhà Nước phải biết giúp dân bảo vệ môi trường. Nếu không, thì có Nhà Nước để làm gì?”

Cũng có thể có câu trả lời rằng cá chết hàng loạt là một hiện tượng có nguyên nhân rất phức tạp, một quốc gia còn kém phát triển như Việt Nam không có phương tiện để tìm hiểu và đưa ra kết quả.

Nhưng điều kỳ lạ hơn là các quan chức cũng im hơi lặng tiếng, và đỉnh cao của sự im lặng đó là chuyến viếng thăm Hà Tĩnh của người đứng đầu đảng cộng sản Việt Nam Nguyễn Phú Trọng vào đúng thời điểm cá chết nhiều nhất. Ông Trọng không nói một lời nào, dù đảng của ông cai trị nước Việt Nam hàng chục năm nay.

Blogger Người Buôn Gió phân tích hành động im lặng của ông theo hai khả năng. Một là ông giống như cái máy, ông không biết cá chết, ông dự định đến Hà Tĩnh để nói về những cái khác, và ông chỉ nói những cái đó mà thôi. Hai là ông nham hiểm, ông đến đó để nói rằng đảng của ông đứng đằng sau những người gây ra ô nhiễm, và như thế đừng có ai đụng vào họ.

Người Buôn Gió viết tiếp rằng dù trong khả năng nào thì dân tộc Việt Nam cũng khốn đốn vì có những nhà lãnh đạo như vậy.

Blogger Mạnh Kim nhận xét rằng cơ chế chính trị Việt Nam đã trở nên một hệ thống bất lực:

“Sau quá nhiều năm cai trị đất nước bằng cơ chế hệ thống đảng hơn là cơ chế quản trị công, chưa bao giờ sự bất lực của bộ máy công quyền thể hiện rõ như bây giờ. Sự kém cỏi ấy tệ hại đến mức người ta thậm chí không nghĩ ra được cách vuốt ve trấn an người dân mà thay vào đó là tát thêm một tát vào mặt người dân.”

Chuyện không mở lời của giới lãnh đạo Việt Nam khiến Tuấn Khanh đặt câu hỏi:

Thật khó để đi đến sự thật và cất lên tiếng nói cho nhân dân mình, một khi trái tim của mình chỉ còn lại bóng tối. Không thể tin nổi một thảm họa lớn lao như vậy mà rất ít người có trách nhiệm lên tiếng, hoặc có thì chỉ nói dối. Sự kiện Formosa chỉ là một phép thử nhỏ về con người, đất nước Việt Nam. Nếu một mai khi đất nước bị xâm lăng, sẽ có ai là người dám cất lời thề không phản bội quê hương?”

Chu Xuân Phàm và vũng lầy của đảng

Người phát biểu đầu tiên về cá chết và nhà máy thép là ông Chu Xuân Phàm người Đài Loan, phụ trách đối ngoại của nhà máy thép. Ông nói rằng không thể chọn vừa có tôm cá mà vừa có thép được.

Lời nói này cũng lan truyền nhanh chóng trên các trang mạng như những hình ảnh thê lương của bãi biển Hà Tĩnh đầy cá chết.

000_9U46E.jpg

Một người dân cho thấy cá biển chết ông thu thập trên một bãi biển huyện Phú Lộc, trung tâm tỉnh Thừa Thiên Huế vào ngày 21 tháng 4 năm 2016. AFP PHOTO.

Người Việt Nam rất tức giận vì câu nói này. Tiến sĩ Lê Đăng Doanh gọi câu nói đó là một câu nói thách thức và đầy xúc phạm.

Nhiều blogger cho rằng câu nói của ông Chu chứng tỏ chính nhà máy thép là nguyên nhân gây ra thảm họa, ngoài ra điều tệ hơn là chính đảng cộng sản chính là kẻ đứng đằng sau bọn người đang đầu độc biển cả.

Blogger Cánh Cò viết rằng:

Chỉ bằng ấy chữ, ông Chu Xuân Phàm đã làm rơi chiếc mặt nạ dày cộm của Đảng Cộng sản Việt Nam, qua đó người dân thấy rằng Formosa là nơi xả chất thải hủy diệt môi sinh biển là có thật, và cái có thật thứ hai là Đảng đang âm thầm ra sức bao biện cho sự thật này bằng các công bố lững lờ sai trái.

Đóng bài viết này lại, lần đầu tiên không còn buồn như hàng trăm bài viết trước đây. Ít ra dân tôi cũng he hé được đôi mắt của họ một chút để thấy rằng đất nước hôm nay không còn của họ nữa, vậy thì việc gì lại nghe theo cái Đảng đã dâng hiến chủ quyền quốc gia cho ngoại bang, nhất là trong cái cảnh mà Vũng Áng đang trở thành vũng lầy của Đảng?”

Blogger Đồng Phụng Việt lại nói rằng mọi người đừng nên mắng ông Chu, vì thực ra ông Chu và công ty của ông chỉ là khách, còn chủ là những người Việt Nam, những người Việt Nam đã cho phép những điều tệ hại xảy ra. Đồng Phụng Việt so sánh tình cảnh của Việt Nam ngày nay với Việt Nam trong tác phẩm văn học nổi tiếng của nhà văn Nam Cao:

Cả tôi và bạn, có lúc chúng ta sắm vai Chí Phèo, có lúc chúng ta thủ vai “dân làng” và xứ sở của chúng ta là một ngôi làng khổng lồ như làng Vũ Đại mà Nam Cao từng mô tả.

Chẳng phải đợi đến đời con cháu của chúng ta đâu, số phận, cuộc sống của chúng ta đã là cái lò gạch ở làng Vũ Đại từ lâu rồi.”

Căm giận và tuyệt vọng

Căm giận đã trút lên đảng cộng sản.

Blogger Lang Anh viết rằng:

“Tôi buộc phải nói rằng việc chế độ này tồn tại đang tiếp tục là đại họa khủng khiếp cho người dân. Khi những kẻ cai trị bằng cách tiếm quyền và không được dân bầu thì dù không có Formosa cũng sẽ có một thứ quái vật tương tự khác. Giống như hàng lậu từ Tàu đang giết nền kinh tế và làm giàu cho kẻ xâm lăng; giống như thực phẩm bẩn đang giết dần người dân; giống như hạn mặn lan tràn miền Nam trong sự bất lực và bó gối của chính quyền vì đã chẳng làm gì trong quá khứ để ứng phó vì người dân; giống như tình trạng tham nhũng và trơ tráo đến vô luân của hầu hết những kẻ nắm quyền; giống như sự bất công lan tràn trong xã hội; và giờ đây thêm cơn thảm họa biển miền Trung.

Đây là một trong những cái giá người dân Việt Nam trong nước phải trả cho sự câm lặng, giả vờ ngủ trong suốt 41 năm qua. Hỡi những người còn trái tim Việt Nam, đã đến lúc chúng ta phải hành động!
– Lữ Thị Tường Uyên

Giọt nước đã tràn ly. Tôi thực sự kêu gọi tất cả những người Việt Nam có hiểu biết và có lương tri, hãy tiến hành những hoạt động bất tuân dân sự một cách rộng khắp để phản đối sự vô cảm của chính quyền. Chúng ta đóng thuế làm gì để nuôi một lũ vô luân? Xin hãy cất tiếng nói, xin hãy cùng ký các đơn từ tập thể, xin các luật sư và các nhà phản biện xã hội hãy vào cuộc, xin các nhà khoa học có hiểu biết và có lương tâm hãy tiến hành các phân tích độc lập, xin các đồng bào Việt Nam ở nước ngoài hãy giúp đỡ những người trong nước để tìm ra sự thật, xin hãy nói giúp với thế giới điều gì đang diễn ra ở đây và xin toàn bộ người Việt Nam hãy ủng hộ những người dũng cảm dẫn đầu, đừng để họ lẻ loi và bị khủng bố trong đơn lẻ.”

Cơn giận dữ lan rộng đến mức mà người ta thấy xuất hiện những người chưa bao giờ lớn tiếng về những vấn đề xã hội.

Một giảng viên đại học buồn bã viết trên mạng xã hội rằng đất nước đã tan nát hết rồi, và nguyên nhân của nó chính là một chế độ độc tài tập thể.

Một tác giả cũng rất hiếm khi xuất hiện trên mạng điện tử là Lữ Thị Tường Uyên viết rằng:

“Đây là một trong những cái giá người dân Việt Nam trong nước phải trả cho sự câm lặng, giả vờ ngủ trong suốt 41 năm qua. Hỡi những người còn trái tim Việt Nam, đã đến lúc chúng ta phải hành động! Hãy làm những gì chúng ta có thể làm. Để đánh thức chính lương tri của chúng ta.”

Bên cạnh nỗi căm giận là một nỗi tuyệt vọng vô bờ bến mà người ta có thể thấy qua lời nói thảng thốt của nhà văn Phạm Đình Trọng rằng ‘có phải số phận con cá ở dải biển miền Trung hôm nay là số phận người dân Việt ngày mai?’

Còn Mạnh Kim thì bảo rằng trong câu chuyện Vũng Áng, Formosa không phải là quan trọng vì cũng sẽ có những Formosa khác trong tương lai, do bởi dân tộc này đang mất gốc.

Sự tuyệt vọng của nhà văn, của Mạnh Kim, sự căm giận của Lữ Thị Tường Uyên cũng được tìm thấy trong lời kết của một bài viết của blogger Song Chi:

Trong những ngày này, với những ai còn có lương tri, hiểu biết, khi nhìn những cánh đồng nứt toác như “đất chết”, lúa chết, nông sản cháy khô, người nông dân khóc ròng, hoặc những vùng “biển chết”, cá chết dày đặc dạt vào bờ phơi trắng bụng, ngư dân thơ thẩn đi lượm xác cá… mà chợt nhói lòng vì viễn cảnh về một tương lai ảm đạm, đói kém đang đến gần… Quả báo chưa bao giờ rõ đến thế.”

Cùng tắc biến?

Không phải tất cả đều tuyệt vọng.

Blogger Nguyễn Vũ Bình tìm thấy trong cuộc khủng hoảng cá chết ở Vũng Áng một sự năng nổ của báo chí truyền thông nhà nước, bấy lâu nay vốn nằm trong vòng kềm tỏa của đảng cộng sản.

Nhà hoạt động dân sự trẻ tuổi Nguyễn Anh Tuấn giải thích tại sao các tầng lớp lãnh đạo Việt Nam lại im lặng lâu như vậy. Câu trả lời của anh là vì những người ấy không phải do dân chúng bầu lên, vì vậy họ không đoái hoài tới quyền lợi của dân chúng. Theo anh ‘nếu có một lối thoát nào đó để giảm thiểu những bức xúc xã hội về các bất công đang hiện hữu bởi sự bất lực của hệ thống chính trị, thì đó chính là xã hội dân sự.’

Xã hội dân sự Việt Nam phôi thai đã lên tiếng kêu gọi cuộc biểu tình bảo vệ môi trường vào ngày 1 tháng 5, thu hút hàng ngàn người tham gia trong cả nước. Cuộc biểu tình chấm dứt, những dường như chuyện đảng và những con cá thì chưa chấm dứt.