Giao Chỉ viết quanh cuốn sách của Dương Phục, Vũ Thanh Thủy. Tình yêu, Ngục tù, Vượt biển. – Giao Chỉ, San Jose.

Giao Chỉ viết quanh cuốn sách của Dương Phục, Vũ Thanh Thủy. Tình yêu, Ngục tù, Vượt biển. – Giao Chỉ, San Jose.

SACH

Các bạn đọc thân yêu.

Bây giờ nói đến chuyện sách vở, xem ra hơi nản.  Chỉ còn ông chủ tiệm sách sau cùng đang cố thủ ở căn cứ Tự Do trong khu thương xá Lion. Khắp thị trường văn hóa San Jose với 150 ngàn dân Việt văn tự đầy mình nhưng không còn nơi nào bán sách.  Ấy vậy mà anh chị Dương Phục và Vũ Thanh Thủy mới hoàn tất cuốn hồi ký viết chung 700 trang có tên là Tình Yêu, Ngục tù, Vượt biển.

<!>Tựa sách ghi như vậy xem ra còn thiếu. Đầy đủ thì phải là Chiến Tranh, Tình yêu, Ngục Tù, Trốn trại, Hải tặc, Tố cáo tội ác và sau cùng là Cứu người vượt biển. Đó là cuộc đời đầy đủ của 2 phóng viên chiến trường nam nữ, cạnh tranh nghề nghiệp rồi lấy nhau và sống chết bên nhau. Họ đã có những quyết định sinh tử may mắn cũng như sai lầm, nhưng sau cùng định mệnh đen tối lại đưa đến những kết quả sáng ngời ở đoạn cuối. Tài giỏi, can đảm hay chỉ là số phận may mắn. Tác phẩm rất hay, cuộc đời đã nổi trôi hấp dẫn mà cách thức sắp xếp cuốn sách lại cũng xuất sắc. Anh kể phần anh, chị kể phần chị. Chàng nói trận miền Trung, nàng nói trận miền Đông.  Cô Thủy thấy tướng Đỗ Cao Trí khóc ở Vùng 3 thì anh Phục thấy tướng Dư quốc Đống gạt lệ ở Vùng 1. Phóng viên chiến trường mà thấy máu của chiến binh là chuyện thường, những dễ gì thấy tư lệnh khóc.

Ngay cả những ngày tháng chồng ở tù rồi vợ ở tù cũng đầy đủ tâm sự mỗi bên. Chuyện vượt biển bị cầm tù trên hoang đảo cũng ghi lại nỗi đau thương kinh hoàng của hai phía. Sách hay như thế nhưng nói đến chuyện ra mặt sách thì quân ta hơi ngại. Anh Huỳnh Lương Thiện mời chúng tôi tham dự. Ai chứ anh Phục và chị Thủy thì dù ngại mình phải tiếp tay. Anh Thiện nói rằng sách của anh chị này ra mắt bên Houston rất thành công có 600 người tham dự. Tôi nghĩ thầm rằng đồng hương tham dự vì tình hay vì sách. Anh chị làm truyền thông nổi tiếng bên Texas nên thiên hạ chỉ nghe tiếng mà tham dự. Sách 700 trang ai mà đọc hết. Xin phép cho tôi đọc qua rồi tính. Và chúng tôi nhận được sách và đọc suốt 3 đêm.

Mỗi đêm đọc từ nửa khuya. Mỗi lần đọc xong viết cho anh chị tác giả 1 lá thư.

Lá thư thứ nhất.

Sách hay hơn là sự trông đợi.

Thân gửi anh chị,

Đã nhận được sách tuần trước. Mới đọc đêm qua và đêm nay được một nửa.

Anh chị sống trọn vẹn trong chiến tranh, trong tay giặc thù, trong tay hải tặc, trong bàn tay định mệnh của trời đất khi ra khỏi Việt Nam. Không ai muốn phải trải qua đoạn trường như thế, dù bên nhau. Hoàn cảnh cho phép được viết hồi ký của hai vợ chồng, quả thực không có trường hợp thứ hai.

Sách này đối với tôi rất lôi cuốn vì các cuộc chiến tôi đều biết, các địa danh đều có đi qua và những tên người đều quen thuộc. Dù mới đọc được một nửa nhưng tôi rất xúc động. Chiến tranh, tình yêu, đôi lứa, chiến hữu, tử sinh tàn khốc, đầy đủ cả nhưng không không hề có căm hờn. Hay chưa thấy …

Đoạn Văn cô Thủy viết cho những người lính rất cảm động. Mới xem được một nửa mà thấy cả hai anh chị còn sống đến nửa cuốn sách thực rất may mắn. Đáng lẽ là chết ngay trong chiến tranh cũng không ngạc nhiên. Tôi có nhận xét, tuy hai người kể chuyện trong hoàn cảnh khác nhau, nhưng văn phong không cách biệt. Nữ ký giả chiến trường viết rất xuất sắc nhưng hơi thiếu nữ tính. Không có chuyên thương vay khóc mướn. Không phải văn cải lương. Được lắm. Tuy nhiên điều quan trọng nhất đáng tiếc là sách này phát hành bây giờ là muộn từ 10 đến 20 năm. Trong 20 năm qua biết bao nhiêu độc giả cần đọc đã ra đi hết rồi. Kể cả các bạn của anh chị. Lê Thiệp hay Vũ Ánh có được đọc các đoạn văn này chưa. Thật đáng tiếc nếu chưa.. Xin tạm ngưng. Khi nào đọc hết sẽ cho thêm ý kiến. Sẵn sàng tiếp tay với anh Thiện để giới thiệu với các bạn San Jose. Rất yên tâm. Đọc xong sẽ để vào tủ sách của Việt Museum.

Lá thư thứ hai.

Tới luôn bác tài

Thân gửi quý anh chị,

Sau cùng tôi cũng đọc hết cuốn hồi ký viết chung của anh chị Phục và Thủy. Một cuộc đời đôi lứa gian truân lạ lùng. Chuyện này rất nên có bản anh ngữ và có cơ hội nên làm thành phim. Cuộc đời vượt qua định mệnh rất lạ lùng và viết lại cũng rất hấp dẫn. Tôi còn nhớ một vài chỗ đáng kể. Sinh con đầu lòng trong cảnh hỗn loạn cuối tháng tư. Những cái chết rõ ràng đã tránh đường cho anh chị. Chàng lãng tử vớt cái kẹp tóc trên đầu cô Thủy thay cho lời tỏ tình rất lãng mạn. Chuyện 2 ông tướng khóc. Thủy thấy ông Trí khóc và Phục thấy ông Đỗng khóc. Các bạn nhắc đến những người tôi quen. Đại tá Nguyễn thành Chuẩn San Fran sau này chết ở Paris. Tướng Trần Quốc Lich cùng khóa, cùng trung đội với tôi. Câu chuyện Phạm Huấn ở Hà Nội đứng nghiêm chào tay các tù binh Mỹ. Tuyệt vời. Tôi mà biết chuyện này thì khi vào nursing home thăm Huấn lần cuối đã bắt tay anh thêm một lần nữa. Cảm ơn hai tác giả. Sách của anh chị đúng là sách Viet Museum cần lưu trữ. Tôi có đề nghị anh Thiện tổ chức ra mặt sách tại San Jose vào chủ nhật 11 tháng 9-2016. Ngày thứ bẩy 10 thành 9 chúng tôi kỷ niệm 40 năm cơ quan IRCC. Sẽ làm luôn 2 ngày cho vui. Ngày của kỳ 40 năm tôi có mời nhiều khách phương xa. Các bạn sẽ ở lại dự kỳ ra mắt sách của Phục và Thủy.

Lá thư thứ ba.

Tuyên dương tác phẩm                                                                    

Thưa quý tác giả, nhân danh Viện bảo tàng thuyền nhân và VNCH xin được phép ngợi khen tác phẩm. Viet Museum của chúng tôi có một tủ sách chọn lọc theo chủ đề bảo tàng Thuyền Nhân và VNCH. Tôi đọc hết cuốn sách và quyết định chọn cuốn sách này là tác phẩm tiêu biểu của thân phận con người trải qua cuộc chiến tương tàn, qua thời kỳ hậu chiến tù đầy và vượt biển. Nếu mà Việt Museum có ngân sách chắc chắn sẽ có kỷ niệm tài chánh xứng đáng cho tác giả nhưng rất tiếc hiện nay rất thiếu thốn và còn nợ 200 ngàn mỹ kim.  Nên việc tuyên dương chỉ có giá trị danh dự trong hiện tại và mãi mãi về sau. Nhân dịp 40 năm IRCC và 10 năm Museum chúng tôi sẽ giới thiệu các nhân vật và thêm phần giới thiệu tác phẩm vào ngày thứ bẩy 10 tháng 9-2016. Sẽ có một số quan khách ở xa về dự. Anh chị Dương Phục và Thanh Thủy sẽ là khách danh dự của chúng tôi. 

DP VTT

 

Vũ Thanh Thủy & Dương Phục ký tặng sách trong buổi RMS ở Houston, TX tháng 6/2016

Chúng tôi sẻ đề nghị tất cả các quan khách danh dự cũng sẽ là khách của thành phố San Jose vào trưa thứ bẩy. Mời vị thị trưởng và các nghị viện gốc Viết tiếp đón. Buổi tối dự dạ tiệc của IRCC và Viet Museum. Quan khách danh dự của buổi tối sẽ nhận bằng tuyên dương của bà dân biểu Zoe Lofgren nhân danh quốc hội Hoa Kỳ. Các bạn đã đồng ý thì chúng tôi sẽ ra mắt sách vào ngày chủ nhật 11 tháng 9-2016. Tôi xin đề nghị anh Thiện dùng hội trường của Santa Clara County trong dịp này. Buổi ra mặt sách tôi xin đề nghị với hình thức trang trọng và hoàn toàn khác biệt với các buổi ra mắt sách thông thường. Xin mời giám sát viên County mở lời chào mừng và trao tặng tuyên dương. Đôi lời của ban tổ chức. Kế tiếp là hai MC đứng trên 2 Podium đọc tiểu sử của 2 tác giả. Hai diễn giả được chọn lọc giới thiệu 2 tác giả. Hai tác giả lên đọc mỗi người một hay 2 đoạn văn tiêu biểu trong trong tác phẩm. Các độc giả đã đọc sách, đã từng là độc giả của các tác giả trước và sau 75 lần lượt lên nói đôi lời. Sau cùng xin mời ban du ca nổi tiếng Bắc Cali cùng hai tác giả lên hát bài Đường Việt Nam của Nguyễn Đức Quang. Dương Phục và Vũ Thanh Thủy là 2 người Việt Nam đã đi trọn vẹn con đường Nam Việt ở cõi trần gian. Họ là những người chiến binh Việt Nam Cộng Hòa sống chết tại chiến trưởng, sống chết trong ngục tù và sống chết trên biển cả, nhưng vũ khí mãi mãi chỉ là tiếng nói. Họ là phóng viên chiến trường một lần kéo dài suốt cuộc đời. Bên nhau.

Giao Chỉ, San Jose

MẢ TỔ FORMOSA ĐÂY RỒI.

MẢ TỔ FORMOSA ĐÂY RỒI.

thanhnientudo /

MO TO
Dưới đây là nguyên văn bài trên báo Người đưa tin mới nhất.

Tôi chép lại gửi lên đây để phục vụ nhiều bà con không quen đọc báo mạng và cũng đề phòng bài này sẽ bị gỡ trong vài giờ tới.
Toàn bộ rác thải sau khi bị bịt “Đầu ra” là biển Đông nay lộn lên rừng, chôn ngay trong vườn nhà một ông to của UBND tỉnh Hà Tĩnh..

Tôi đoán (không khẳng định) việc cho chôn chất thải này hiệu quả hơn việc gieo trồng nông nghiệp 1000 lần. Nên đề cử ông GĐ sở này vào danh sách những người làm vườn giỏi nhất VN !.

Dưới đây là nguyên văn bài viết:

CHẤN ĐỘNG.

Chấn động: Formosa chôn chất thải ở trang trại của GĐ môi trường

Câu hỏi đặt ra: Formosa đã đưa rác thải về đâu để tiếp tục sục rửa hệ thống, thì bất ngờ nhận được tin báo “rùng mình” từ người dân địa phương.

Trong khi chúng tôi đang đặt câu hỏi: Khi bị các cơ quan chức năng chặn đường biển để kiểm tra, lâu nay Formosa đã đưa rác thải về đâu để tiếp tục sục rửa hệ thống, thì bất ngờ nhận được tin báo “rùng mình” từ người dân địa phương. Chúng tôi đã cải trang thành những người dân bản địa, xâm nhập một trang trại “ma” ở đầu nguồn sông Trí, nơi được cho là đang chôn lấp hàng ngàn m3 cặn cô đặc, lấy từ hệ thống xả thải của Formosa.

Bên trong khu rừng tràm bí ẩn

Chúng tôi có mặt tại Kỳ Anh (Hà Tĩnh) và một ngày đầu tháng 7/2016. Theo tin báo từ một người dân địa phương cho biết: Tại trung tâm xử lý rác thải của tập đoàn Formosa Hà Tĩnh, người ta đang phân loại và đóng gói rất nhiều chất thải màu đen như bùn, bốc mùi khó chịu. Sau khi tập kết đủ số lượng, một số xe tải được điều động đến và vận chuyển theo hướng đường tránh thị xã Kỳ Anh rồi mất hút…

Rác vừa đổ xuống, chờ san lấp.

Những con đường đất ngoằn ngèo, đầy vết bánh xe tải nối trung tâm thị xã Kỳ Anh (Hà Tĩnh) với vùng thượng Kỳ Trinh, đã đưa chúng tôi tiếp cận trang trại bí ẩn nằm giữa rừng tràm bao phủ. Chúng tôi đã hết sức bất ngờ và ngỡ ngàng, khi nhìn thấy hàng ngàn m3 rác thải công nghiệp đen kịt đang bốc mùi nồng nặc, được người ta vận chuyển đến, rồi chôn lấp ngay ở đây.

Phóng viên xuyên vào rừng tràm, mật phục ghi lại những hình ảnh khó tin: Khu đất hàng ngàn m2 tạo thành vùng lõm giữa những thân tràm bao bọc. Và những chiếc xe tải phủ kín bạt, oằn mình từ nhà máy Formosa Hà Tĩnh chở theo những bao tải chất thải mang đổ xuống bãi này. Xe đổ đến đâu, hệ thống máy múc tiến hành san lấp đến đó.

Theo ghi nhận của chúng tôi, đây là một khu rừng hoang vu, ít người qua lại và thường xuyên có nhiều thanh niên mặt mũi bặm trợn lai vãng, giám sát sự vào ra của những người lạ mặt. Thậm chí, người dân địa phương quanh vùng không ai được bén mảng đến nơi đây.
Nơi đây, người dân gọi là trang trại Hoàng Trinh. Giữa trang trại bí ẩn này, chỉ một ngôi nhà nhỏ với một đôi vợ chồng già trông nom, chăm sóc vườn tược và gia cầm cho ông chủ. Họ được thuê vào đây làm việc rồi dần dần chuyển đến sinh sống ở đây luôn.

Bất ngờ về sự tiếp tay của ông giám đốc

Cả một vùng đất trống phát ra mùi hôi thối nồng nặc – đấy là mùi của hóa chất. Phần lớn rác thải đã được người ta lấp đất lên nhưng chúng tôi vẫn có thể đánh giá được trữ lượng thông qua những bao tải lộ thiên.
Điều đáng chú ý là toàn bộ diện tích của trang trại này đều nằm bên cạnh thượng nguồn sông Trí và cách đó không xa chính là đập tràn cung cấp nước sinh hoạt và sản xuất cho hàng ngàn hộ dân quanh vùng.

Sự thật rùng mình.

Trong quá trình xâm nhập, đám xe tải đã phát hiện ra chúng tôi. Họ dừng vận chuyển để dò la tung tích. Chúng tôi quyết định rút về TP Hà Tĩnh, liên hệ làm việc và trình báo về việc làm nguy hại này. Bằng sự tiếp thu thiện chí, chiều ngày 11/7, đoàn liên ngành gồm: Phòng Cảnh sát Điều tra tội phạm về môi trường, Thanh tra Sở TN – MT, Trung tâm Quan trắc và Kỹ thuật môi trường Hà Tĩnh, Công an thị xã Kỳ Anh… đã theo chân chúng tôi đến hiện trường để tiếp cận sự việc. Điều bất ngờ đầu tiên với các cơ quan chức năng, trang trại “ma” này thuộc quyền sử dụng của ông Lê Quang Hòa, Giám đốc Công ty Môi trường – Đô thị thị xã Kỳ Anh.

Một cán bộ đang công tác tại Formosa Hà Tĩnh thừa nhận: “Đây chính là chất thải kim loại nặng, được lắng lại sau quá trình xử lý nước thải. Nó như một lớp bùn đen đọng lại dưới đáy hồ và được múc lên rồi đóng gói đi chôn lấp. Việc làm này là hết sức nguy hiểm vì có thể trong lớp bùn đó còn chứa rất nhiều kim loại nặng, có thể gây ra nhiều hậu quả khôn lường”.

Link bài này tại đây:

http://www.nguoiduatin.vn/chan-dong-formosa-chon-chat-thai-o-trang-trai-cua-gd-moi-truong-a249673.html

( ảnh không minh họa cho bài, chỉ cảnh báo thôi ,rằng: ta đã đến, dù chết ta vẫn ở lại đây!)

70 năm vụ án phố Ôn Như Hầu

 70 năm vụ án phố Ôn Như Hầu

Kính Hòa, phóng viên RFA
 

635751404277370349.jpg

Trụ sở chính của Việt Nam Quốc dân đảng ở số 7 phố Ôn Như Hầu.

 Courtesy of baotangcongan.hanoi.gov.vn

05:28/07:30

Phần âm thanh Tải xuống âm thanh 

Tròn 70 năm kể từ ngày lực lượng Việt Minh tấn công hàng loạt các cơ sở của Quốc dân đảng trên toàn quốc vào ngày 12 tháng 7 năm 1946, trong đó có nhà số 7 phố Ôn Như Hầu, Hà Nội. Quốc dân đảng bị buộc tội âm mưu đảo chính. Hình ảnh Quốc dân đảng trong các tài liệu trong nước là một hình ảnh không tốt. Sau đây là ghi nhận ý kiến từ một phía khác về sự kiện Ôn Như Hầu, cũng như di sản của Quốc dân đảng ngày nay.

Vụ Ôn Như Hầu

Tài liệu được công bố của đảng cộng sản Việt Nam nói rằng tại số 7 Ôn Như Hầu, Hà Nội, có nhiều căn hầm dùng làm nơi giam giữ và tra tấn với nhiều dụng cụ còn dính máu. Khai quật trong vườn chuối có nhiều xác người mà Quốc dân đảng đã thủ tiêu.

Người cộng sản họ dựng nên vụ án, rồi nói rằng trong đó có vũ khí với tra tấn, làm sao mà một cái nhà giữa thành phố Hà Nội lại như vậy. Chuyện đó hoàn toàn không phải là sự thật.
– Ông Trần Tử Thanh

Trả lời về thông tin này, ông Trần Tử Thanh, hiện là Chủ tịch Hội đồng đại biểu Quốc dân đảng, hiện sống tại Virginia, Hoa Kỳ cho rằng:

“Lúc đó Việt Nam quốc dân đảng chúng tôi mới nhận trụ sở Ôn Như Hầu mới có vài tháng thôi. Người nhà thầu đến sửa sang trụ sở đó cho Quốc dân đảng làm việc, sau này có kể lại là khi ông ta vào làm việc thì thấy trong khu vười chuối có vài ngôi mộ, hỏi ra thì mới biết là mộ đó của những người Trung Hoa quốc gia họ sang đây bị bệnh chết, rồi chôn ở đó. Dựa vào đó người cộng sản họ dựng nên vụ án, rồi nói rằng trong đó có vũ khí với tra tấn, làm sao mà một cái nhà giữa thành phố Hà Nội lại như vậy. Chuyện đó hoàn toàn không phải là sự thật.”

Ông Thanh còn thuật một câu chuyện là đêm hôm trước công an Việt Minh có đến lấy một số tử thi ở nhà xác thành phố, và sau đó đem đến số 7 Ôn Như Hầu, nói là do Quốc dân đảng giết hại.

Cũng theo tài liệu chính thức của Việt Nam thì vụ tấn công trụ sở Quốc dân đảng ở số 7 Ôn Như Hầu, cũng như hàng loạt cơ sở khác là nhằm để đập tan một âm mưu đảo chính lật đổ chính phủ.

Ông Trần Tử Thanh không đồng ý:

“Vụ đảo chánh lật đổ chính phủ thì chính ngay ông Võ Nguyên Giáp cũng đã liên hệ với một sĩ quan của Pháp để chính thức xin yểm trợ cho ông ta một số vũ khí tối tân, cũng như một số sĩ quan Pháp, để ông ta tấn công vào các cơ sở của Việt Nam Quốc dân đảng. Thì như vậy làm sao nói Việt Nam Quốc dân đảng liên hệ với Pháp được, tài liệu của những người cộng sản sau này cũng có đề cập đến vấn đề đó.”

6357514042773703491.JPG

Lệnh bắt những người ở số 7 phố Ôn Như Hầu, ngày 12 tháng 7 năm 1946.

Trong giai đoạn 1945-1946, chính phủ Việt Nam tại Hà Nội là một chính phủ có nhiều đảng phái, trong đó có lực lượng Việt Minh do người cộng sản làm nòng cốt. Kết luận về vụ án Ôn Như Hầu, ông Trần Tử Thanh cho rằng nguyên nhân chính là Việt Minh của đảng cộng sản muốn độc chiếm quyền lãnh đạo chính trị:

Chủ nghĩa cộng sản hay con người cộng sản thì khi họ đưa bất cứ vấn đề gì ra thì chúng ta cũng cần phải xét lại. Chắc chắn vụ Ôn Như Hầu phải được sự chuẩn thuận của ông Hồ Chí Minh và bộ tham mưu của ông ta, và đây hoàn toàn là dàn dựng. Ông Hồ Chí Minh đã ký một hiệp định sơ bộ với Pháp, đồng ý cho 15 ngàn quân Pháp trở lại Việt Nam. Và chính phủ Pháp sẽ công nhận ông ta là người chính thức đại diện cho người Việt Nam. Và người Pháp nói là để cho Việt Nam tự do trong Liên hiệp Pháp. Ông Hồ Chí Minh tham quyền hành, muốn đảng cộng sản nắm hết quyền, và khi chính phủ liên hiệp quốc gia và cộng sản được thành lập, ông ta dần dần loại bỏ các thành phần quốc gia, trong đó có các thành viên Quốc dân đảng, Đại Việt, cũng như Việt Nam cách mạng đồng minh hội của cụ Nguyễn Hải Thần. Tức là loại bỏ các thành phần quốc gia ra khỏi chính phủ bằng cách gây nên một vụ án.”

Di sản Quốc dân đảng

Quốc dân đảng Việt Nam được ông Nguyễn Thái Học thành lập năm 1927 nhằm mục tiêu lật đổ chế độ thực dân Pháp bằng bạo lực. Sau cuộc khởi nghĩa Yên Bái 1930 bị thất bại, ông Nguyễn Thái Học và nhiều đồng chí bị Pháp xử tử, hơn 300 người bị bắt đày biệt xứ sang Guyana thuộc địa Pháp tại Nam Mỹ.

Sự thành lập Quốc dân đảng Việt nam cũng được cho là lấy cảm hứng từ Quốc dân đảng Trung Quốc do Tôn Trung Sơn thành lập. Trên trang Web của Quốc dân đảng Việt Nam hiện nay người ta thấy khẩu hiệu Dân tộc độc lập, dân quyền tự do, dân sinh hạnh phúc, và đó là nội dung của chủ nghĩa Tam Dân mà Tôn Dật Tiên cổ súy.

Sau sự kiện Ôn Như Hầu, Quốc dân đảng và đảng cộng sản trở thành thù nghịch nhau, nhưng trong số đảng viên cộng sản cũng có một số người từng là đảng viên Quốc dân đảng. Theo ông Trần Tử Thanh, ông Trần Huy Liệu, một cán bộ Việt Minh tiếp nhận chiếu thoái vị của Vua Bảo Đại vào năm 1945 từng là đảng viên Quốc dân đảng. Một người khác là ông Văn Tiến Dũng, một thời là ủy viên Bộ chính trị đảng cộng sản, và đảm trách Bộ trưởng Bộ Quốc phòng. Cũng có nhà nghiên cứu cho rằng câu khẩu hiệu rất đặc biệt nằm trên các giấy tờ hành chính của nước Việt nam ngày nay là Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam, độc lập tự do hạnh phúc cũng lấy từ chính tinh thần của chủ nghĩa Tam dân của Quốc dân đảng.

Chắc chắn vụ Ôn Như Hầu phải được sự chuẩn thuận của ông Hồ Chí Minh và bộ tham mưu của ông ta, và đây hoàn toàn là dàn dựng.
– Ông Trần Tử Thanh

Sau năm 1954, Việt Nam Quốc dân đảng hoạt động công khai tại miền Nam Việt Nam. Sau năm 1975, nhiều thành viên Quốc dân đảng bị đi tù cải tạo, trong đó có hai ông Vũ Hồng Khanh và Trần Văn Tuyên, từng phụ trách những vị trí quan trọng trong chính phủ liên hiệp tại Hà Nội trong giai đoạn 1945-1946.

Năm 2008, báo Tuổi trẻ ở Việt Nam đăng một loạt bài về nhà tù biệt xứ của những tù chính trị Việt Nam bị đưa sang Guyana, trong số đó có hơn 300 đảng viên Quốc dân đảng. Báo địa phương của Guyana, trong số ra ngày 17 tháng 11 năm 2008 có tường thuật buổi đặt biển đồng tưởng niệm các tù nhân với sự có mặt của một nhà báo đến từ Việt Nam là ông Đào Danh Đức.

Trang Việt Quốc của Quốc dân đảng cho biết là vào đầu năm 2010 tổ chức Quốc dân đảng ở Bắc Mỹ và châu Âu hợp lực dựng một tấm bảng đồng thứ hai để tưởng niệm những người đã hy sinh tại Guyana. Song ông Trần Tử Thanh cho biết là tấm bảng này đã bị hư hại, và có nhiều nghi ngờ cho rằng những người cộng sản Việt Nam đã tìm cách phá hoại. Tuy nhiên theo ý kiến của một nhà nghiên cứu độc lập trong nước thì Hà Nội không làm chuyện này, vì họ đã cho phép đăng công khai loạt bài tưởng nhớ các liệt sĩ Quốc dân đảng vào năm 2008.

Tại Việt Nam cũng như hải ngoại tên tuổi Nguyễn Thái Học cùng các đồng chí của ông như Nguyễn Khắc Nhu, Đoàn Trần Nghiệp, Cô Giang, Phó Đức Chính đều được trân trọng. Nhưng vụ án Ôn Như Hầu thì không có sự đồng ý như vậy.

Đích thị là ‘Việt gian’!

Đích thị là ‘Việt gian’!

Ai đề nghị cấp phép, cho Formosa thuê đất lên tới 70 năm, trong khi khung quy định thuê đất thường chỉ 49 năm? Ai nhắm mắt làm ngơ trước “hồ sơ đen” gây ô nhiễm môi trường khắp thế giới của Formosa khắp thế giới? Ai để cho Formosa xây ống xả thải ngầm đổ thẳng ra biển mà không hề ngăn chặn, giám sát? … Ai là người biết rác thải công nghiệp Formosa nguy hại nhưng vẫn cho đổ hàng trăm tấn trong trang trại rồi bí mật chôn lấp?  Xin thưa, đó là một người Việt Nam“.

____

PetroTimes

13-7-2016

H1Thật cay đắng khi phải thốt lên rằng: Người Việt chúng ta đang “đầu độc” nhau, đang “giết” nhau từng ngày, đang vì chút lợi lộc bản thân mà chà đạp cả lợi ích của cộng đồng, của dân tộc.

Vụ Formosa xả thải diệt cả vùng biển miền Trung, cho đến vụ nước uống C2 nhiễm độc chì đầu độc hàng triệu người, rồi việc người làm du lịch Việt tiếp tay cho hướng dẫn viên Trung Quốc xuyên tạc lịch sử nước nhà. Dư luận còn chưa nguôi thì lại lộ ra chuyện iám đốc Công ty Môi trường – Đô thị thị xã Kỳ Anh, Hà Tĩnh bí mật cho Formosa chôn lấp chất thải công nghiệp trong trang trại.

Trong những vụ việc khiến dư luận cay đắng và phẫn nộ này, không chỉ có các nhà đại tư bản quốc tế vì lợi nhuận bất chấp tất cả, mà còn có bàn tay của người Việt dẫn dắt, có đôi mắt của những người Việt cứ “nhắm mắt là ngơ”.

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia định nghĩa: “Việt gian” là một cụm từ miệt thị dùng để ám chỉ những người Việt Nam bị xem là phản quốc, làm tay sai cho ngoại bang, có những hành động đi ngược lại với quyền lợi dân tộc.

Cụm từ này được sử dụng để chỉ những thành phần mà Việt Minh cho là ủng hộ Pháp từ năm 1945 trở về sau.

Sau thời chiến thì khái niệm này tạm thời mờ nhạt đi vì đất nước không có chiến tranh, ngay hay gian trở thành tính cách của mỗi người (gọi là “người ngay”, “kẻ gian”) chứ không còn quy thành khái niệm mang tính chất miệt thị nữa.

Tuy nhiên với những diễn biến gần đây thì có lẽ chúng ta lại phải “lôi” khái niệm này ra dùng thêm một lần nữa.

Đầu tiên, xin nói đến vụ Formosa:

– Ai đề nghị cấp phép, cho Formosa thuê đất lên tới 70 năm, trong khi khung quy định thuê đất thường chỉ 49 năm?

– Ai nhắm mắt làm ngơ trước “hồ sơ đen” gây ô nhiễm môi trường khắp thế giới của Formosa khắp thế giới?

– Ai để cho Formosa xây ống xả thải ngầm đổ thẳng ra biển mà không hề ngăn chặn, giám sát?

Vụ Formosa xả thải hủy hoại môi trường, các cơ quan chức năng đang làm rõ vai trò, liên quan trách nhiệm của các tổ chức, cá nhân. Để điểm mặt, chỉ tên lúc này là chưa thể nhưng đó chắc chắn là… người Việt Nam.

Rồi vụ nước giải khát C2 nhiễm chì:

– Ai là người biết nguyên liệu sản xuất, biết mẫu xét nghiệm nước nhiễm chì nhưng vẫn “mặt kệ” mà không hề cảnh báo tới người tiêu dùng?

Xin thưa, đó là Viện Kiểm nghiệm An toàn thực phẩm, Bộ Y tế – một cơ quan chuyên về kiểm nghiệm và các cán bộ ở đó là người Việt Nam.

– Ai là người biết hàng trăm ngàn chai nước C2 đang tràn lan ngoài thị trường, nhưng vẫn nhắm mắt “mặc kệ” mà không ra lệnh thu hồi triệt để. Thậm chí không ra cảnh báo rộng rãi, khiến cho Cơ quan Quản lý thị trường không thể vào cuộc, kiểm tra, thu hồi.

Xin thưa, đó là thanh tra Bộ Y tế, các cán bộ ở đó là những người Việt Nam.

Vụ hướng dẫn viên du lịch lộng hành ở Việt Nam:

– Ai là người để cho các hướng dẫn viên du lịch Trung Quốc “lọt” vào Việt Nam và hàng nghề?

Xin thưa đó là một số công ty du lịch ham lợi nhuận mà bán tour, bán suất hướng dẫn, chấp nhận cho các doàn khách Trung Quốc có hướng dẫn viên người Hoa.

Đó là các khu du lịch vì lợi nhuận mà bỏ qua việc giám sát, nhắm mắt làm ngơ để cho hướng dẫn viên Trung Quốc hoạt động mà không dám thẳng tay cấm cửa, ngăn chặn.

Các công ty du lịch đó, các khu du lịch đó là của người Việt.

Vụ đổ trộm chất thải của Formosa:

– Ai là người biết rác thải công nghiệp Formosa nguy hại nhưng vẫn cho đổ hàng trăm tấn trong trang trại rồi bí mật chôn lấp?

Xin thưa, đó là một người Việt Nam.

Một giám đốc công ty môi trường, hiểu rất rõ thế nào là nguy hại của rác thải công nghiệp, nhất là từ một nhà máy thép có tiền sử “phá hoại môi trường” như Formosa. Một người chắc chắn biết rất rõ Formosa vừa gây ra thảm họa môi trường, khiến hàng triệu đồng bào của anh ta phải mất đi sinh kế, quê hương của anh ta tiêu điều. Nhưng anh ta vẫn nhắm mắt vì mấy đồng lợi nhuận của cá nhân.

Những người như trên, những người Việt Nam vì chút quyền lợi bản thân mà làm ngơ, đạp lên cả lợi ích cộng đồng, lợi ích dân tộc thì gọi là gì? Có đáng với từ “Việt gian” như trước đây cha ông ta vẫn gọi?

Chuyện dài Formosa, càng chữa càng cháy…lớn

Chuyện dài Formosa, càng chữa càng cháy…lớn

Nguoi-viet.com  

Nhà máy thép Formosa ở Hà Tĩnh. (Hình: HOANG DINH NAM/AFP/Getty Images)

Nhà máy thép Formosa ở Hà Tĩnh. (Hình: HOANG DINH NAM/AFP/Getty Images)

HÀ NỘI (NV) – Chính quyền Việt Nam đang tìm cách giảm bớt sự căm phẫn của dân chúng đối với việc cho phép Formosa xây dựng một nhà máy thép ở Hà Tĩnh, nhưng dường như càng chữa thì đám cháy càng lớn!

Sở Tài Nguyên và Môi Trường tỉnh Hà Tĩnh mới loan báo là vừa “phát giác” 100 tấn chất thải của Formosa được vùi tại một trang trại trong tỉnh.

Ông Võ Tá Đinh, giám đốc Sở Tài Nguyên và Môi Trường, cho biết, vì chưa có kết quả kiểm nghiệm chất thải nên chưa xác định được 100 tấn chất thải đó có thuộc loại nguy hại hay không.

Tuy nhiên, việc tự tiện chôn môt khối lượng lớn chất thải như thế vào lòng đất là vi phạm pháp luật. Cả nơi cho chôn và Formosa đã được yêu cầu giải trình.

Trước thảm trạng do dự án Formosa tạo ra, chỉ mới thử hoạt động trong một tuần đã hủy diệt cả một vùng biển chạy dọc bốn tỉnh Hà Tĩnh, Quảng Bình, Quảng Trị, Thừa Thiên-Huế, khiến cả ngư nghiệp lẫn hoạt động du lịch ở phía Bắc miền Trung tê liệt, đẩy khoảng 260,000 người đến chỗ khốn cùng vì mất sinh kế, nếu chính thức vận hành suốt 70 năm sẽ không thể dự đoán mức độ thảm khốc,… đã khiến chính quyền Việt Nam buộc phải làm gì đó để dân chúng bớt phẫn nộ.

Hôm 11 Tháng Bảy, lần đầu tiên, tại diễn đàn Quốc Hội Việt Nam, các viên chức lãnh đạo chính quyền Việt Nam chính thức đề cập đến việc phải “điều tra, làm rõ nguyên nhân chủ quan liên quan đến việc phê duyệt, thẩm định” dự án xây dựng nhà máy thép của Formosa ở Vũng Áng, Hà Tĩnh.

Cần nhắc lại rằng, Formosa là một tập đoàn nổi tiếng trên thế giới về hủy diệt môi trường. Thế nhưng, sau khi Formosa trình dự án đầu tư xây dựng nhà máy thép ở Vũng Áng, với tổng vốn đầu tư là $15 tỷ, chính quyền Việt Nam đã gạt bỏ tất cả các khuyến cáo, nhanh chóng giao cho tập đoàn này 2,000 héc ta đất và 1,200 héc ta mặt nước.

Dự án của Formosa khiến 3,000 gia đình bị thu hồi đất, giải tỏa nhà, ảnh hưởng đến sinh hoạt và sinh kế của khoảng 20,000 người. Chưa kể có 15,000 ngôi mộ bị cải táng và 58 nhà thờ bị dỡ bỏ… Các cuộc phản kháng đều bị đàn áp hết sức tàn bạo. Thậm chí, chính quyền Việt Nam còn cáo buộc các giáo sĩ của Giáo Phận Vinh lợi dụng tôn giáo, kích động giáo dân chống chủ trương lớn của đảng và nhà nước.

Chính quyền Việt Nam đã dành cho tập đoàn Formosa nhiều ưu đãi khi đầu tư Dự án Formosa Hà Tĩnh: Cho thuê đất 70 năm nhưng từ năm thứ 16 mới phải trả tiền thuê đất. Chỉ tính thuế thu nhập doanh nghiệp khi có thu nhập chịu thuế và tỷ lệ chỉ là 10% thay vì phải 25% như thông lệ. Chưa kể khi có thu nhập chịu thuế còn được miễn nộp thuế thu nhập doanh nghiệp trong bốn năm và trong chín năm sau đó được giảm 50% tính trên tổng số thuế thu nhập doanh nghiệp phải nộp.

Dự án Formosa Hà Tĩnh khởi công vào cuối năm 2012 và ngay sau đó trở thành túi chứa công nhân từ Trung Quốc sang Việt Nam làm việc.

Trong vài năm gần đây, bộ phận điều hành Formosa Hà Tĩnh liên tục đòi thêm nhiều ưu đãi khác. Ví dụ đề nghị cho phép lập “Đặc Khu Kinh Tế Gang Thép Vũng Áng” với ban quản lý “trực thuộc Văn Phòng Chính Phủ.” Đề nghị thiết lập cơ chế bảo hộ ngành thép. Ưu đãi cân đối ngoại tệ trong phạm vi hạng mục kinh doanh. Trực tiếp vay vốn từ các tổ chức tài chính nước ngoài. Miễn thu thuế khấu trừ tại nguồn. Miễn thuế nhập khẩu máy móc, thiết bị và nguyên vật liệu… Chưa kể bộ phận điều hành Formosa Hà Tĩnh còn đề nghị “được cắt đất để bán cho khoảng 15,000 nhân viên mà nếu tính cả thân nhân thì khoảng 60,000 người nhằm xây dựng một thị trấn riêng ở Vũng Áng.”

Việc cho phép Formosa đầu tư vào Vũng Áng đã từng bị nhiều chuyên gia cảnh báo là nguy hại cho môi trường, tất cả những ưu đãi dành cho Formosa đã từng bị chỉ trích là bất thường, thậm chí là vi phạm luật pháp Việt Nam (ví dụ chính quyền các tỉnh chỉ có quyền cho thuê đất tối đa là 50 năm nhưng khi chính quyền tỉnh Hà Tĩnh giao đất cho Formosa đến 70 năm, thủ tướng Việt Nam lúc đó là ông Nguyễn Tấn Dũng vẫn gật đầu) nhưng không có ai cản được sự nâng đỡ mà hệ thống công quyền Việt Nam dành cho Formosa.

Ngay cả đề nghị giao Vũng Áng cho hải quân vì có núi cao che chắn, có độ sâu, độ rộng thích hợp để tiếp nhận cả hàng không mẫu hạm, dễ tổ chức tiếp liệu nên giúp gia tăng khả năng bảo vệ vịnh Bắc Bộ, gia tăng khả năng kiểm soát hoạt động lưu thông cả trên bộ lẫn trên biển từ miền Nam và miền Trung ra miền Bắc Việt Nam cũng bị vứt vào sọt rác. Vũng Áng vẫn được đặt vào tay Formosa, cho dù điều đó tạo ra đủ thứ nguy cơ đối với cả quốc phòng lẫn kinh tế.

Bây giờ khi chuyện đã rồi, ông Hà Ngọc Chiến, chủ tịch Hội Đồng Dân Tộc của Quốc Hội Việt Nam, mới nhận định: “Đây là dự án được phê duyệt rất nhanh. Đánh giá tác động môi trường cũng được phê duyệt rất nhanh. Rồi họ đòi hỏi ưu đãi nọ, ưu đãi kia cũng được phê duyệt rất nhanh và cuối cùng hậu quả tai hại cũng xảy ra rất nhanh.” Ông Chiến nhận định giống như mình vô can trong khi trước đây, khi có các cảnh báo về Formosa, ông đang đảm nhận vai trò phó ban nội chính của Ban Chấp Hành Trung Ương Đảng CSVN, kiêm phó chủ tịch Hội Đồng Dân Tộc.

Tương tự, ông Đỗ Bá Tỵ, phó chủ tịch quốc hội đặc trách quốc phòng và an ninh, cho rằng: “Formosa còn là vấn đề tiềm ẩn lâu dài. Nếu không lường trước, tình hình sẽ còn diễn biến hết sức phức tạp, không chỉ đơn giản về kinh tế mà còn gắn với quốc phòng và an ninh.”

Người ta không rõ tại sao, từ Tháng Tư trở về trước, khi đang đảm nhận vai trò thứ trưởng Bộ Quốc Phòng kiêm tổng tham mưu trưởng quân đội, Đại Tướng Đỗ Bá Tỵ lại không nhìn ra và cũng chẳng nghĩ tới hiểm họa mà ông vừa đề cập (?).

Cũng bây giờ khi chuyện đã rồi, ông Trần Hồng Hà, bộ trưởng Bộ Tài Nguyên và Môi Trường, mới báo cáo: “Qua kiểm tra đã phát hiện Formosa có 53 hành vi vi phạm về hành chính, bao gồm cả những vi phạm về thiết kế, vận hành, xây dựng, thi công, triển khai các hệ thống xử lý chưa đúng quy định của pháp luật, quy chuẩn, của cơ quan quản lý. Đặc biệt là tự ý thay đổi công nghệ xử lý cốc, từ khô (công nghệ thân thiện với môi trường) sang ướt (công nghệ phát tán rất nhiều chất thải, đặc biệt là khí thải).” (G.Đ.)

Thông cáo báo chí của Hoa Kỳ về phán quyết của Tòa Trọng tài thường trực trong việc phân xử Philippines và Trung Quốc

  Thông cáo báo chí của Hoa Kỳ về phán quyết của Tòa Trọng tài thường trực trong việc phân xử Philippines và Trung Quốc

Washington, DC – July 12, 2016 – Phán quyết ngày hôm nay của Tòa Trọng tài trong việc phân xử Philippines và Trung Quốc là một đóng góp quan trọng vào mục tiêu chung về một giải pháp hòa bình cho các tranh chấp ở Biển Đông(nguyên bản: Biển Nam Trung Hoa). Chúng tôi vẫn đang nghiên cứu nội dung quyết định này và không có bình luận về các giá trị của vụ kiện, nhưng một số nguyên tắc quan trọng đã được thể hiện rõ ràng ngay từ đầu vụ kiện này và đáng được tái khẳng định.

Hoa Kỳ ủng hộ mạnh mẽ những quy định pháp luật. Chúng tôi hỗ trợ những nỗ lực giải quyết tranh chấp lãnh thổ và hàng hải ở Biển Đông trong hòa bình, bao gồm việc phân xử bởi trọng tài.

Khi gia nhập Công ước Luật Biển, các thành viên đã đồng ý để cho “quá trình bắt buộc trong giải quyết tranh chấp” của Công ước giải quyết các tranh chấp. Trong phán quyết của ngày hôm nay và trong phán quyết của Tòa án từ tháng 10 năm ngoái, Tòa án nhất trí rằng Philippines đã hành động trong phạm vi quyền hạn của mình theo Công ước bằng với hành động khởi xướng cuộc phân xử này.

Theo quy định trong Công ước, quyết định của Toà án là cuối cùng và ràng buộc về mặt pháp lý đối với cả Trung Quốc và Philippines. Hoa Kỳ bày tỏ hy vọng và kỳ vọng rằng cả hai bên sẽ tuân thủ các nghĩa vụ của mình.

Sau quyết định quan trọng này, chúng tôi kêu gọi tất cả các bên tránh các tuyên bố hoặc hành động khiêu khích. Quyết định này có thể và nên là một cơ hội mới để có những nỗ lực mới nhằm giải quyết các tranh chấp hàng hải một cách ôn hòa.

Chúng tôi khuyến khích các phía tranh chấp làm rõ yêu sách trên biển của họ phù hợp với luật pháp quốc tế – như được phản ánh trong Công ước Luật biển – và làm việc với nhau để quản lý và giải quyết tranh chấp. Những bước như vậy sẽ là nền tảng cho các cuộc thảo luận kế tiếp nhằm thu hẹp phạm vi địa lý của các tranh chấp hàng hải, thiết lập các tiêu chuẩn về hành xử trong các khu vực tranh chấp, và sau cùng là giải quyết những tranh chấp tiềm ẩn mà không có sự ép buộc hoặc sử dụng hay đe dọa bằng vũ lực.

Nguồn:

https://vn.usembassy.gov/20160712press-statement-decision-philippines-china-arbitration/

Phi Luật Tân thắng kiện, CSVN có đủ can đảm kiện Trung cộng như Phi?

Phi Luật Tân thắng kiện, CSVN có đủ can đảm kiện Trung cộng như Phi?

Vũ Ngọc Yên

12-7-2016

Tòa Trọng Tài Thường Trực (Permanent Court of Arbitration – PCA), trụ sở tại Peace Palace ở The Hague, thủ đô Hoà Lan, là tổ chức liên chính phủ thường trực giải quyết các tranh chấp quốc tế giữa các quốc gia thành viên bằng biện pháp trọng tài và các biện pháp hòa bình khác.

Ngày thứ ba 12.07.2016 Tòa đã công bố phán quyết vụ Phi Luật Tân (Philippines) kiện Trung Cộng về  “đường 9 đoạn” trên Biển Đông.

Tòa PCA nhìn nhận cáo trạng của Phi cáo buộc Trung Công đã chiếm cứ nhiều đảo một cách phi pháp, đồng thời Tòa đã bác bỏ những yêu sách chủ quyền của Trung Cộng trên  các quấn đảo ở Biển Đông.

H1Quân dân Phi phất cờ trên đảo Pasaga (Thị Tứ )- đảo này thuộc chủ quyền Việt Nam

Trong thời gian qua Trung cộng luôn tuyên bố chủ quyền  gần như trọn vẹn Biển Đông (80 %), bao gồm cả những vùng biển, hải đảo của nhiều quốc gia láng giềng trong đó có Phi Luật Tân. Nhưng nay các yêu sách chủ quyền này của Trung Cộng nêu ra đã bị năm thẩm phán trọng tài quốc tế phản bác.

Theo phán quyết, các  sự kiện lịch sử hay bản các bản đồ xưa mà Trung Cộng sử dụng làm chứng cứ để hỗ trợ cho tuyên bố chủ quyền “đường lưỡi bò” của mình đều không có cơ sở pháp lý. Tòa cho rằng Trung Cộng không có quyền lịch sử ở lãnh hải.

Đây là một phán quyết quốc tế đầu tiên trong vụ tranh tụng. Phán quyết này có thể dẫn đến những căng thẳng mới trong vùng.

Là trục giao lưu hàng hải của nền thương mại thế giới và có nhiều tài nguyên tôm cá, dầu hỏa và khí đốt nên Biển Đông mang  ý nghĩa chiến lược rất quan trong.

H2Đường 9 đoạn, còn gọi là đường lưỡi bò, của Trung Quốc ở Biển Đông.

Đảo hay rạn đá ngầm?

Vào năm 2013, Phi đã khiếu nại lên tòa trọng tài PCA về các cơ sở pháp lý mà Trung Quốc sử dụng để đặt ra đường lưỡi bò cũng như tuyên bố chủ quyền ở  Biển Đông.

Sau nhiều năm  thương thảo, Tòa đã công nhận sự khiếu nại của Phi Luật Tân. Trong khi đó, Trung Cộng ngay từ đầu đã khẳng định  không tham dự xét xử và sẽ không chấp thuận phán quyết.

Phán quyết về chủ quyền lãnh thổ trên các đảo,  dãi san hô, bãi cạn, đá ngầm, vùng cát bồi ở biển đông vượt quá thẩm quyền của Công Ước Luật Biển Liên Hiệp Quốc (UNCLOS)  và không liên hệ đến sự diễn giải của luật biển quốc tế. Thực tế Tòa Án Thường Trực không thể cho ra phán quyết trong các vụ tranh tụng chủ quyền lãnh thổ. Phi Luật Tân đã không đặt vấn đề chủ quyền trong đơn khiếu nại.

Trong đơn khiếu nại Phi nêu quan điểm pháp lý về các thực thể  tranh cãi (đảo, san hô, bãi sạn, rạn đá) trong vùng biển. Trung Cộng quả quyết những thực thể chiếm đóng là các đảo và dựa vào đó mà mở rộng chủ quyền lãnh hải theo UNCLOS. Phi Luật Tân ngược lại khẳng định đó chỉ là những rạn đá ngầm lúc chìm lúc nổi nên không thể căn cứ vào mà đưa ra yêu sách lãnh hải. Phi quả quyết rằng UNCLOS chưa bao giờ công nhận chủ quyền lãnh hải dựa trên đảo “nhân tạo” bao giờ. Bắc Kinh không có lý do gì để dùng chúng làm “điểm mốc” biện hộ cho đường chín khúc được.

Chính phủ Phi Luật Tân còn cho rằng một khi thủy triều xuống sẽ thấy các gò đá mà Trung Cộng cướp được của Phi  nằm trong thềm lục địa nước Phi. Vì thế xét theo UNCLOS, sự chiếm đóng của Trung Cộng trên các đảo  là phi pháp.

Việt Nam sẽ có phản ứng?

Phi Luật Tân thắng kiện. Tòa Án Quốc tế đã ủng hộ cáo trạng của nước này và bác bỏ yêu sách chủ quyền dựa trên những chứng cứ lịch sử và cách diễn giải UNCLOS  biện minh  cho “đường lưỡi bò” của Trung Cộng. Phán quyết này sẽ khích lệ nhân dân Việt Nam đòi lại quyền làm chủ trên những quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa mà Trung Cộng đang chiếm đóng. Nhưng liệu nhà nước CHXHCN Việt Nam có can đảm hành động như chính quyền Phi Luật Tân hay không?

Đổi nghề và đổi đời

Đổi nghề và đổi đời

Nguoi-viet.com

Phụ nữ Việt Nam tại một lớp học tiếng Hoa ở Đài Loan. (Hình minh họa: Sam Yeh/AFP/Getty Images)

Phụ nữ Việt Nam tại một lớp học tiếng Hoa ở Đài Loan. (Hình minh họa: Sam Yeh/AFP/Getty Images)

Tạp ghi Huy Phương

Nói chuyện ngư dân bỏ biển cũng như nói đến chuyện công nhân bỏ nhà máy và nông dân bỏ ruộng đồng. Trong một đất nước Cộng Sản mà các lực lượng công nông, thường được biểu dương là giai cấp tiên phong, không đủ đất sống phải đi làm thuê, ở mướn nước ngoài, thậm chí là kiếm tấm chồng hay bán thân nuôi miệng, thì đó là điều đáng xấu hổ cho giới cầm quyền vẫn thường rêu rao là “giương cao ngọn cờ độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội.”

Ước tính, khoảng 263,000 người bị ảnh hưởng sau thảm họa cá chết, trong đó có 100,000 lao động trực tiếp. Giải quyết vấn đề cá chết, biển nhiễm độc hiện nay là không thể có đủ lương thực trợ cấp cho ngư dân dài hạn, biển không biết bao giờ mới sạch để cho “con cá nó sống vì nước” trở lại. Việt Nam nhận $500 triệu và Formosa vẫn ở tại chỗ, không có gì bảo đảm là đã ngưng xả nước độc xuống biển, và cũng không ai kiểm soát được nhà máy sẽ hoạt động như thế nào trong tương lai.

Ông Doãn Mậu Diệp, thứ trưởng Bộ Lao Động, Thương Binh và Xã Hội, cho biết, sau sự cố, lãnh đạo bộ đã làm việc với các tỉnh để nắm tình hình khó khăn của ngư dân bị ảnh hưởng, “lắng nghe” nguyện vọng của ngư dân.”

Tôi đặt hai tiếng “lắng nghe” trong ngoặc kép! Chính phủ đã lắng nghe nguyện vọng của ngư dân như thế nào. Đó là Formosa phải cút khỏi Việt Nam và không lấy tiền hỗ trợ của Formosa, trong khi Formosa vẫn tồn tại, đó là hành động tiếp tay cho thủ phạm thải chất độc vào môi trường.

Formosa vẫn còn đó nhưng dân phải đổi nghề và ra đi! Chính phủ Việt Nam hiện nay rõ ràng là đã chọn nhà máy thép thay vì chọn cá.

“Bộ trưởng đã thống nhất với các tỉnh về việc cần phải có một đề án tổng thể về dạy nghề, tạo việc làm và xuất khẩu lao động. Sẽ có chương trình đưa 3,500 ngư dân (ưu tiên cho các huyện ven biển của bốn tỉnh miền Trung) đi xuất khẩu lao động tại Nam Hàn, và có kế hoạch đưa điều dưỡng viên đi Đài Loan, Nam Hàn, và Thái Lan.

Trong cuộc đời chúng ta, những người đã bỏ nước ra đi, đã đổi nghề nhiều lần. Từ một chuyên viên, một trí thức, một ông bộ trưởng, một thầy giáo, năm 1975 khi Cộng Sản Bắc Việt vào Sài Gòn, họ đều bắt buộc đổi nghề trong các trại cải tạo. Những nghề này hoàn toàn không liên quan gì đền nghề nghiệp cũ mà họ đã tốn công, tốn của để được đào tạo trong bao nhiêu năm. Bây giờ họ là những cuốc đất, trồng khoai, cấy lúa, nấu bếp hay chăn dê, giữ bò. Đây là những cuộc đổi nghề bất đắc dĩ vì thời thế nhưng họ làm được, cũng không đến nỗi vụng về. Những trí thức đã từng quen với ống nghiệm trong phòng bào chế hay đứng trên bục giảng, cả những người chỉ chuyên “bóp cò” cũng nấu chín một nồi cơm, đan dược những tấm tranh, lợp được một mái nhà tươm tất, không đến nỗi tệ vì đây chỉ là loại lao động căn bản, có thể nói “ai làm cũng được.”

Rồi khi ra tù, trong chế độ mới, họ lại “đổi nghề” một lần nữa, lăn lóc ngoài chợ trời, mở một xe hủ tiếu, đứng bán một quầy vé số hay thuốc lá lẻ, đạp xích lô. Cũng không sao! Những nghề này không cần khả năng chuyên môn, cũng chẳng cần bằng cấp, thì những người có chuyên môn, thuộc giới khoa bảng cũng làm được.

Bị đẩy ra nước ngoài, lại có dịp đổi nghề một lần nữa, đi bỏ báo, vào cắt chỉ trong shop may, hay nấu phở cũng không sao! Đó là những chuyện đổi nghề và đổi đời mà những người dân ở phía Nam sông Bến Hải đã trải qua.

Nhưng ngư dân phải đổi nghề là một thảm họa.

Vì địa thế nơi cư ngụ, gần biển cả, không có ruộng đồng, không có nương rẫy, nghề cá là một nghề gần gũi, thích hợp với sinh hoạt của họ, một nghề cha truyền con nối. Trong gia đình ngư dân, một đứa trẻ lên 10, 12 đã theo cha lên thuyền ra biển, tập vật lộn với biển cả, quen với cánh buồm, sợi lưới, mái chèo. Ngư dân cũng không thấy học vấn là cần thiết cho việc sinh nhai, chỉ cần quen việc, chịu đựng mưa gió. Họ cũng không nghĩ đến việc đầu tư cho con, học lên cao, quen với khoa học kỹ thuật để cải tiến nghề nghiệp, như con cái sau này có cơ hội xây dựng một nhà máy nước đá, ướp cá hay dùng xe lạnh chuyên chở hải sản đi xa để tăng lợi tức.

Không có phương tiện đầu tư cho tương lai, tầm nhìn gần và họ không nghĩ xa, kiểu ăn bữa nào lo bữa đó. Người chủ ghe hay bạn ghe trở về sau chuyến ra khơi đem cá về, thì đã có thương lái đến tận nơi, cân cá lấy tiền, hay chính người vợ, đứa con gái, trực tiếp đem hải sản ra chợ bán cho khách trong làng để đổi lại mớ sau, bộ áo quần hay tập sách cho con. Họ dựng vợ gả chồng trong thôn xóm qua sự gần gũi quen biết, cùng nghề nghiệp, cùng sớm hôm vui buồn theo con nước hay những ngày biển động.

Bây giờ bắt những thanh niên da đã sạm nắng, bàn chân trần đã chai, bỏ làng xóm, bỏ biển, bỏ gia đình, mang dày vớ, kéo một cái va-li “xuất khẩu” đi ngoại quốc, làm những công việc lạ lẫm, thì chẳng qua là& bước đường cùng!

Hiên nay, Việt Nam có 167 doanh nghiệp hoạt động dịch vụ xuất khẩu lao động, trong đó có khoảng 60% doanh nghiệp 100% vốn nhà nước hoặc cổ phần có vốn nhà nước chi phối. Công ty làm nhiệm vụ giới thiệu, đào tạo, thủ tục đi nước ngoài, lo nơi định cư, giấy tờ, hợp đồng lao động,… cho người lao động. Đổi lại, lao động chi trả cho công ty khoản phí gọi là phí môi giới. Tình hình “xuất khẩu lao động” hiện nay xẩy ra nhiều tệ nạn “bắt con bỏ chợ,” công nhân đối mặt với việc bị lừa đảo, bóc lột và ngược đãi.

Các cơ quan ngoại giao Việt Nam ở nước ngoài đã cấu kết với các nhà thầu, “sống chết mặc bay!”

RFA loan tin theo Ủy Ban Cứu Người Vượt Biển, hiện có hàng ngàn lao động Việt Nam lâm cảnh mất việc làm, vô gia cư, đói khát ở nước ngoài trong khi giới chủ nhân và các quan chức liên hệ tỏ ra tắc trách.

Cho nên, giải pháp “chữa cháy” của Việt Nam đưa ngư dân vùng biển có cá chết đi lao động ở nước ngoài là một giải pháp “mạt hạng” chỉ có lợi cho ngân sách nhà nước và kẻ “lái người” vô đạo.

Ngoài giải pháp xuất khẩu “ngư dân,” hiện nay, chính phủ hứa cấp 15kg gạo mỗi tháng cho một người trong thời gian tối đa sáu tháng đối với nhân khẩu thuộc gia đình chủ tàu và hộ gia đình của lao động trên tàu khai thác hải sản vùng ven bờ, vùng lộng không lắp máy hoặc lắp máy có công suất dưới 90 CV. Các doanh nghiệp, chủ vựa, tàu dịch vụ hậu cần nghề cá có hoạt động thu mua được vay vốn tín dụng tại các tổ chức tín dụng do Ngân Hàng Việt Nam chỉ định với lãi suất thấp áp dụng cho lĩnh vực ưu tiên, kỳ hạn ngắn và được ngân sách nhà nước hỗ trợ 100% lãi suất trong thời gian tối đa sáu tháng.

Bộ Lao Động, Thương Binh và Xã Hội triển khai một dự án tổng thể về dạy nghề, việc làm, xuất khẩu lao động, trong đó ưu tiên một số huyện nghèo ven biển bị ảnh hưởng.

Nhưng rồi sau sáu tháng, sự việc sẽ ra sao?

Chính phủ có bảo đảm sau sáu tháng biển sẽ sạch, và ngư phủ đã ra khơi bắt được con cá sống về chưa, trong khi nguyên nhân biển nhiễm độc và con cá chết là Formosa vẫn còn đó?

Đảng Cộng Sản Việt Nam đứng về phía Formosa chứ không phải đứng về phía dân tộc.

Thảm họa môi trường và bất ổn xã hội

Thảm họa môi trường và bất ổn xã hội

Kính Hòa, phóng viên RFA
2016-07-12

conse1.jpg

Một giáo dân Cồn Sẻ bị công an đánh trong cuộc biểu tình chống Formosa ngày 7.7.2016.

 Courtesy of chantroimoimedia.com

03:36/07:13

Phần âm thanh Tải xuống âm thanh

Sau thảm họa cá chết hàng loạt tại vùng biển miền Trung, hàng trăm ngàn ngư dân đã bị mất việc làm. Ngày 7 tháng 7 dân chúng làng Cồn Sẻ biểu tình, lên tiếng về thảm họa cá chết. Cuộc biểu tình đã dẫn đến xung đột với lực lượng an ninh, trong đó dân chúng đã tấn công nhân viên công an, và ngược lại công an cũng đã mạnh tay đàn áp những người biểu tình.

Kỹ sư Lê Quốc Trinh, người có kinh nghiệm 40 năm làm việc trong ngành luyện kim và khai thác khoáng sản tại Quebec, Canada, cho biết rằng những vụ việc như Cồn Sẻ là không tránh khỏi.

Kỹ sư Lê Quốc Trinh: Vấn đề môi trường, ô nhiễm rất là quan trọng trong chuyện phát triển. Công nghiệp nặng, khai thác khoáng sản, luyện kim, hóa dầu… tất cả những cái đó đưa tới những hậu quả không thể tránh khỏi được đối với môi trường sinh thái. Vấn đề này ảnh hưởng đến chính trị, kinh tế rất sâu đậm, rất quan trọng.

Một nhà nước không do dân bầu, không vì dân làm việc, thì khi họ nói rằng họ làm đúng qui trình thì câu hỏi mà tôi luôn thắc mắc là qui trình nào!
– Kỹ sư Lê Quốc Trinh

 

Những nước phát triển như Canada, Mỹ, châu Âu, Nhật Bản, rất đặt nặng vấn đề này và nghiên cứu sâu rộng.

Những nước mới phát triển, nghèo, như Trung quốc, Việt Nam, và một số nước nghèo khác, chính phủ không do dân bầu, không vì dân mà phục vụ, cho nên khi họ thấy những dự án lớn, mang lại những nguồn lợi kinh tế lớn, họ không để ý đến những hậu quả sau này, những hậu quả mà 10 năm hay 20 năm sau mới phát hiện, và tới lúc đó là trễ rồi. Vậy cho nên vấn đề ô nhiễm môi trường tại sao lại tác động mạnh lên người dân, đến lúc mà họ chịu không nổi, con cái, người thân, chính bản thân mình, phải mang bệnh tật suốt đời chữa không được, họ phải lên tiếng. Thành ra xáo trộn xã hội là không tránh khỏi ở những nước nghèo và những nước theo chính sách gọi là đầu tư tối đa và bỏ qua vấn đề ô nhiễm môi trường.

Kính HòaNhưng cũng có một lý luận khác là những nước nghèo muốn phát triển thì phải hy sinh môi trường một chút, hạ những tiêu chuẩn về môi trường xuống đế thu hút đầu tư. Ông thấy quan điểm đó như thế nào?

Kỹ sư Lê Quốc Trinh: Quan điểm đó là quan điểm sai lầm.

Có những nước nghèo đi trễ hơn những nước giàu, họ không có thiết bị tối tân, cái hy sinh của họ cho cuộc sống như vậy là không đúng. Họ có thể làm như thế này, là chấp nhận thời gian năm hay sáu năm, để thiết lập nhà máy, rồi sau đó họ phải làm việc chung với công ty để tìm giải pháp tối ưu cho vấn đề ô nhiễm. Đây là một kinh nghiệm mà tôi có khi làm việc tại một hãng ở Quebec, hãng này làm trong ngành khai khoáng và luyện kim. Có một thời gian họ làm luyện thép. Họ xả ra nhiều khói bụi, rồi dân chúng xung quanh than phiền. Họ phải bỏ ra rất nhiều tiền để xử lý vấn đề đó một cách hoàn hảo.

Cho nên bài học mà những nước nghèo cần phải học là khi anh chấp nhận đầu tư để có nhà máy phát triển, để nuôi gia đình anh, thì phải bỏ công lao trí óc tìm cách cứu gỡ những vấn đề ô nhiễm. Không có công ty nào trên thế giới đến đầu tư rồi lo vấn đề ô nhiễm 100% cho mình. Họ có trách nhiệm nhưng mà họ đến là để tìm lợi nhuận, chứ không phải tới để giải quyết vấn đề ô nhiễm. Chính người dân, kỹ sư, công nhân, của nước sở tại phải góp phần làm chuyện đó.

image006-620.jpg

Giáo dân thuộc giáo xứ Cồn Sẻ biểu tình phản đối Formosa Hà Tĩnh hôm 7/7/2016.

Kính HòaỞ Việt Nam, những vấn đề liên quan đến môi trường thì người ta thấy các qui trình đều có đủ, trong đó có báo cáo đánh giá tác động môi trường. Nhưng trên thực tế điều này diễn ra không đúng như vậy. Ví dụ gần đây nhất là nhà máy giấy do Trung Quốc đầu tư ở khu vực sông Hậu Giang. Cho đến lúc này, chuẩn bị hoạt động, người ta vẫn không thấy báo cáo đánh giá tác động môi trường của họ. Theo ông thì trong tình hình chính trị Việt Nam hiện tại, làm sao cải cách tình trạng này?

Kỹ sư Lê Quốc Trinh: Vấn đề mấu chốt theo tôi nghĩ là một chính phủ thực sự dân chủ do dân bầu ra, vì dân làm việc thì đương nhiên họ sẽ có nhiều nhân tài, giỏi về khoa học kỹ thuật tham gia đóng góp.

Khi tôi nghe nói tới nhà máy giấy ở sông Hậu, bauxite trên Tây Nguyên, hay là ở Vũng Áng, chính quyền Việt Nam đều làm đúng qui trình thì tôi hoàn toàn nghi ngờ.

Thế nào là qui trình đúng?

Phải có một cơ quan tự nó có tính khoa học kỹ thuật độc lập thì mới thấy được, mới làm việc được. Chứ một nhà nước không do dân bầu, không vì dân làm việc, thì khi họ nói rằng họ làm đúng qui trình thì câu hỏi mà tôi luôn thắc mắc là qui trình nào!

Tôi không có dịp về Việt Nam làm việc, nhưng kinh nghiệm 40 năm của tôi cho thấy là không đúng. Thế nào là qui trình? Qui trình do họ đặt ra?

Trong vấn đề Vũng Áng, tôi nghe nói là cho tới bây giờ Bộ Tài nguyên môi trường vẫn chối, là khi dự án Vũng Áng được đặt ra vào năm 2008, họ không có quyền điều tra và tìm hiểu.

Đó là lỗi của phía nhà nước Việt Nam.

Kính HòaRất cám ơn ông đã dành thời gian cho cuộc phỏng vấn này.

Tòa Trọng tài ra phán quyết Biển Đông

Tòa Trọng tài ra phán quyết Biển Đông

REUTERS

Trung Quốc tăng tốc xây dựng trên một số rạn san hô đang tranh chấp

Tòa án quốc tế đã ra phán quyết bác bỏ yêu sách chủ quyền của Trung Quốc trên Biển Đông, ủng hộ vụ kiện của Philippines.

Tòa án Trọng tài Thường trực (PCA) ở Hague nói không có bằng chứng Trung Quốc trong lịch sử đã kiểm soát đối với vùng biển hay tài nguyên ở đó.

Trung Quốc gọi phán quyết là “vô căn cứ”.

Tân Hoa Xã nói phán quyết “không có giá trị”. Hãng tin nhà nước Trung Quốc nói: “Toà trọng tài không có quyền tài phán, Trung Quốc không chấp nhận, cũng không công nhận.”

Trung Quốc tuyên bố “chủ quyền không thể chối cãi” đối với khoảng trên 85% diện tích Biển Đông, tương đương 3 triệu trên tổng số 3,5 triệu cây số vuông toàn bộ vùng biển này.

Tòa án ở Hague nói Trung Quốc đã vi phạm chủ quyền của Philippines.

Tòa nói Trung Quốc cũng gây “thiệt hại nghiêm trọng cho môi trường san hô” khi xây các đảo nhân tạo.

CẬP NHẬT TRỰC TIẾP CỦA BBC

Ngoại trưởng Philippines kêu gọi “kiềm chế và tỉnh táo” tại Biển Đông ngay sau phán quyết của Tòa Trọng tài quốc tế có lợi cho Manila.

“Các chuyên gia của chúng tôi đang nghiên cứu phán quyết này cẩn trọng và triệt để bởi đó là kết quả quan trọng của tòa trọng tài.”

Ngoại trưởng Perfecto Yasay nói tại một cuộc họp báo.”Chúng tôi kêu gọi tất cả các bên liên quan kiềm chế và tỉnh táo. Philippines khẳng định hết sức tôn trọng quyết định cột mốc này”.

“Đường Chín Đoạn” chạy có những chỗ cách xa khỏi Trung Hoa lục địa tới 2.000km và vào sát bờ biển Philippines, Malaysia và Việt Nam vài trăm cây số.

“Đường Chín Đoạn” ban đầu xuất hiện trên một bản đồ của Trung Quốc hồi 1947 với 11 đoạn đứt quãng, khi lực lượng hải quân của Cộng hoà Trung Hoa thuộc Quốc Dân đảng khi đó kiểm soát được một số đảo vốn do Nhật chiếm đóng trong thời Đại chiến Thế giới lần thứ hai.

Khi Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa được thành lập vào năm 1949 và Quốc Dân đảng phải bỏ chạy ra Đài Loan, chính quyền cộng sản đã tự tuyên bố mình là đại diện hợp pháp duy nhất của Trung Quốc và thừa kế toàn bộ các tuyên bố về biển đảo của nước này trong khu vực.

Sau đó, đầu thập niên 1950, hai “đoạn đứt quãng” được bỏ đi ở khu vực Vịnh Bắc Bộ như một hành động thân thiện của Bắc Kinh với chính quyền miền Bắc Việt Nam.

PCA là tổ chức liên chính phủ lâu đời nhất thế giới, chuyên xử lý các vụ tranh chấp quốc tế thông qua biện pháp trọng tài “và các biện pháp hoà bình khác”.

PCA được thành lập năm 1899 trong Hội nghị Hoà bình Hague, do Sa Hoàng Đệ Nhị của Nga tổ chức. Cơ quan này dẫn chiếu tới các hợp đồng, các thoả thuận đặc biệt, và nhiều hiệp ước khác nhau của Liên hợp quốc để phân xử tranh chấp.

PCA cũng hiện diện thường trực tại Mauritius, và có thể tiến hành các phiên tranh tụng trên toàn thế giới.

‘Sự ủng hộ quốc tế’

Trong khi đó, Hải quân Trung Quốc tiến hành tập trận gần quần đảo Hoàng Sa.

Phiên điều trần của Tòa Trọng tài trước đây kết luận rằng tòa sẽ ra phán quyết ít nhất bảy trong 15 điểm Philippines đưa ra và vẫn đang xem xét tám điểm khác.

Bắc Kinh cố gắng tìm sự ủng hộ quốc tế cho lập trường của họ rằng nên bác phán quyết của tòa.

CNS

Hải quân Trung Quốc tập trận tại Biển Đông

Các nhà ngoại giao Trung Quốc đã viết một loạt bài trên các báo tiếng Anh chỉ rõ lập trường của Bắc Kinh về Biển Đông.

Trung Quốc cho biết khoảng 60 quốc gia ủng hộ lập trường của họ rằng nên bác phán quyết của tòa, nhưng chỉ một vài nước tuyên bố ủng hộ họ công khai.

Philippines đưa vụ kiện ‘đường chín đoạn’ ra Tòa Trọng tài năm 2013.

Họ cáo buộc Trung Quốc cấm đánh bắt cá, nạo vét để bồi đắp đảo nhân tạo và gây nguy hiểm cho tàu bè tại Biển Đông.

Họ cũng yêu cầu tòa bác tuyên bố chủ quyền của Trung Quốc về ‘đường chín đoạn’, chiếm giữ 90% Biển Nam Hải (Biển Đông), trên bản đồ chính thức của Trung Quốc.

Theo nhà báo và cũng là nhà nghiên cứu Biển Đông Bill Hayton, phần lớn vụ kiện là yêu cầu tòa án ra phán quyết về những tuyên bố chủ quyền của mỗi quốc gia tại Biển Đông.

Báo động hậu Formosa!

Báo động hậu Formosa!

FB Đặng Xương Hùng

11-7-2016

Người dân xuống đường phản dối Formosa. Ảnh: internet

Thảm họa Formosa là cái giá tất yếu phải trả cho một chính sách tăng trưởng bằng mọi giá của giới lãnh đạo đảng cộng sản Việt Nam. Lợi ích thì đảng hưởng, hậu quả thì toàn dân phải chịu. Bán nhượng đất đai, khai thác tận triệt mọi nguồn tài nguyên đất nước, giới lãnh đạo Việt Nam đang để lại cho thế hệ con cháu chúng ta thừa hưởng một đất nước tan hoang, gánh chịu mọi tại họa và nợ nần chồng chất mà họ gây ra.

Sự kiện Formosa đã trở thành một hồi còi báo động cho tương lai Việt Nam.

Đất nước này chừng nào còn đảng cộng sản độc quyền lãnh đạo, chừng đó dân tộc Việt Nam còn phải hứng chịu hết Formosa này đến Formosa khác.

Trong một vài năm tới, nếu không có sự đổi thay nào đáng kể, những tai họa tương tự như Formosa sẽ lại giáng xuống người dân chúng ta ở Bô xít Tây Nguyên, ở nhà máy giấy Hậu Giang, ở dự án nhà máy điện hạt nhân Ninh Thuận. Đó là những đe dọa hiển hiện đang lơ lửng trên đầu người dân Việt Nam chúng ta.

Hơn nữa, cách hành xử của giới lãnh đạo cho thấy đây là sự tiếp tay mù quáng cho một kế hoạch mà Trung quốc cộng sản đang âm mưu thôn tính đất nước và hủy diệt lâu dài dân tộc Việt Nam.

Mọi người dân Việt Nam có nên còn ngồi im, để chờ đợi điều gì đó đến từ đảng cộng sản Việt Nam nữa hay không? Sự kiện Formosa đã cho chúng ta sáng tỏ rất nhiều điều, mà điều quan trọng nhất đó là: đảng cộng sản Việt Nam sẵn sàng tỉ thí dân tộc Việt Nam, sẵn sàng tỉ thí sinh mạng của từng người dân để gia tăng sự giàu có của giới lãnh đạo và để duy trì sự toàn trị của đảng cộng sản Việt Nam lên toàn xã hội.

Mọi người dân Việt Nam hãy đứng lên để giành lại quyền tự quyết với chính sinh mạng và vận mệnh của minh!
Quay lại sự kiện Formosa, tất cả chúng ta đã đều thấy rõ:

– Thảm họa Formosa cho thấy là giới lãnh đạo Việt Nam không có năng lực để thẩm định giữa hiệu quả dự án và tác động của nó gây ra tới môi trường. Mà dường như họ chỉ tìm cách moi tiền từ các chủ đầu tư để chia nhau hưởng lợi. Chính vi thế khi có biến cố xảy ra, cả ở trung ương lẫn địa phương, họ tìm cách trì hoãn và ngăn cản điều tra, tìm mọi cách bao che cho chủ đầu tư Formosa, tìm mọi cách có thể lấp liếm được những sai phạm của họ khi chấp thuận cho Formosa đầu tư vào Hà Tĩnh như một khu tự trị trong những 70 năm.

– Thảm họa Vũng Áng trách nhiệm chính thuộc về giới lãnh đạo đảng cộng sản Việt Nam. Họ đã vô cùng lúng túng khi giải quyết sự kiện. Trước sức ép dư luận, họ buộc lòng phải miễn cưỡng tổ chức điều tra, truy tìm thủ phạm, mà thực chất là tìm cách dàn xếp với thủ phạm, để lấp liếm trách nhiệm của mình. Số tiền 500 triệu đô la Mỹ không phải là kết quả của một sự đánh giá mức độ thiệt hại, mà chẳng qua là số tiền mồi chữa cháy, hòng dần làm chìm sự kiện.

– Trong chính sách bồi thường, Formosa chủ trương mở các lớp huấn nghiệp để cho ngư dân rời nghề đánh cá hoặc di dời sang những địa phương khác, hoặc đi lao động nước ngoài. Đây là một chính sách thâm độc, không chỉ khiến cho một triệu ngư dân mất nghề đánh cá truyền thống, mà còn nhường ngư trường biển cho Trung Quốc độc quyền. Từ đó, Trung cộng càng rảnh tay nắm trọn vùng biển xung quanh Hoàng Sa.

– Sự kiện Formosa là một thảm họa môi trường biển đe dọa nghiêm trọng các tỉnh miền Trung nói riêng và cho cả nước Việt Nam nói chung. Không những chúng ta cần đấu tranh đòi chính quyền Việt Nam và Formosa phải có trách nhiệm tẩy rửa ô nhiễm và phục hồi lại môi truờng sống của các loải hải sản trong khu vực này, mà cao hơn chúng ta phải cương quyết đòi Formosa rút khỏi Việt Nam. Chúng ta không thể để nguy cơ luôn lơ lửng trên đầu đe dọa đất nước ta.

Mọi người dân Việt Nam hãy đứng lên giành lại quyền được sống trong an lành!

Đảng cộng sản Việt Nam cũng sẽ chỉ đưa đất nước ta tiến được đến những « thiên đường » như Bắc Triều Tiên hoặc Venezuela mà thôi.

Muốn đất nước Việt Nam phát triển lành mạnh, đòi hỏi Việt Nam phải có dân chủ và tự do. Lịch sử phát triển của nhân loại cho chúng ta thấy rõ dân chủ, tự do là tiền đề cho mọi phát triển ổn định và lâu dài của mọi dân tộc.