Hơn 100 người chết do tai nạn giao thông trong dịp Tết

RFA
2017-01-30
Một người bị tai nạn giao thông đang được chăm sóc tại bệnh viện. Ảnh minh họa.

Một người bị tai nạn giao thông đang được chăm sóc tại bệnh viện. Ảnh minh họa.

AFP photo

Tai nạn xe cộ tăng trong dịp nghỉ Tết với 118 người chết trong vòng 5 ngày qua.

Báo cáo từ Cục Cảnh Sát Giao Thông  thuộc Bộ Công An cho thấy 23 người tử vong trong ngày mồng Một Tết . Riêng ngày hôm nay, mùng 3 Tết, 60 vụ tai nạn  xảy ra khiến 38 người chết, 69 người bị thương. Đây là ngày có số vụ tai nạn và có số người chết cao nhất tính từ ngày đầu của Tết Nguyên Đán.

Tin nói nếu so với cùng thời gian này năm ngoái thì số vụ tai nạn không thay đổi. Tính chung toàn quốc đã có tất cả 192 vụ tai nạn, 118 người thiết mạng và trên 190 người bị thương. Chuyện đáng nói là số vụ tai nạn cũng như số người chết hôm sau cao hơn hôm trước, nguyên nhân là vì say rượu, coi thường luật và không đội nón bảo hiểm.

Một cố vấn thân cận của bà Suu Kyi bị ám sát

Một cố vấn thân cận của bà Suu Kyi bị ám sát

RFA
2017-01-30
Tang lễ của ông Ko Ni, một luật sư Hồi giáo Miến bị bắn chết vào ngày 29/1/2017. Ảnh chụp hôm 30/1/2017.

Tang lễ của ông Ko Ni, một luật sư Hồi giáo Miến bị bắn chết vào ngày 29/1/2017. Ảnh chụp hôm 30/1/2017.

AFP photo

Cảnh sát Miến Điện đang mở cuộc điều tra liên quan đến vụ ám sát một cố vấn thân cận của nhà lãnh đạo Aung San Suu Kyi.

Nạn nhân là ông Ko Ni, một chính trị gia Hồi Giáo 63 tuổi, giữ vai trò cố vấn pháp lý của Liên Đoàn Toàn Quốc Đấu Tranh Vì Dân Chủ do bà Aung San Suu Kyi lãnh đạo. Ông Ko Ni bị bắn chết ngày hôm qua ở phía ngoài sân bay quốc tế Yangoon, lúc vừa từ Indonesia trở về.

Thủ phạm bị bắt giữ ngay tại chỗ.

Cảnh sát Miến nói rằng chưa rõ nguyên nhân của vụ ám sát, nhưng bản thông cáo do Liên Đoàn Toàn Quốc Đấu Tranh Vì Dân Chủ phổ biến gọi đây là một vụ ám sát chính trị.

Lúc còn sinh thời, ông Ko Ni thường lên tiếng chỉ trích chính phủ quân sự Miến do các tướng lãnh điều khiển, và chỉ trích những lực lượng Phật Giáo quá khích thúc đẩy chính phủ thông qua luật tôn giáo, bị xem là không công bằng với tập thể thiểu số theo đạo Hồi.

Vụ ám sát xảy ra giữa lúc căng thẳng chính trị đang leo thang tại Miến Điện, liên quan đến cáo buộc của cộng đồng thiểu số Hồi Giáo Rohingya, nói rằng họ bị quân đội và an ninh Miến đàn áp dưới những hình thức khác nhau, từ bắt giữ, tra tấn, bắn giết, cướp của hay hãm hiếp.

Tết! Vì sao con không có Mẹ?

Tết! Vì sao con không có Mẹ?

Cát Linh, RFA
2017-01-27

Tết này 2 đứa con thơ của chị Trần Thị Nga không có mẹ, vì chị vừa bị công an bắt giam hôm 21/1/2017 vừa qua.

Tết này 2 đứa con thơ của chị Trần Thị Nga không có mẹ, vì chị vừa bị công an bắt giam hôm 21/1/2017 vừa qua.

Photo: RFA
Hằng triệu gia đình Việt Nam đang hân hoan đón Tết Nguyên Đán Đinh Dậu theo truyền thống của dân tộc; tuy nhiên có một số gia đình vắng tiếng cười nhân dịp xuân về chỉ vì có người thân bị giam tù bởi dám công khai lên tiếng đòi dân chủ, nhân quyền cho toàn thể dân chúng đất Việt.

Xuân này con vắng Mẹ!

Con phải xa mẹ là nội dung bài hát ‘Xuân này con không về’ được nhiều người ngâm nga mỗi độ tến đến khi phải xa người thân trong dịp tết cổ truyền của dân tộc.

Nỗi buồn đó là của những người đã trưởng thành, rắn rỏi. Trong khi đó đối với những đứa trẻ thơ ngây thì việc bị dứt ra khỏi vòng tay người mẹ hằng này chăm chút hẳn là nỗi đau khôn xiết.

Vào ngày 21 tháng giêng vừa qua có thêm hai đứa bé phải lìa xa mẹ: đó là hai cháu Phú, Tài con bà Trần thị Nga, thường được biết đến với bút danh Trần Thúy Nga ở thành phố Phủ Lý, tỉnh Hà Nam.

Bé Phú năm nay 6 tuổi, bé Tài năm nay chưa đầy 3 tuổi kể lại ngày công an đến bắt mẹ đi.

“Cả một đám công an” “đông lắm à” “đông” “khi họ bắt mẹ Nga có nói gì không?” “có” “mẹ nói gì?” “ăn cướp, ăn cướp” “giết người, giết người”.

Bà Trần Thị Nga bị lực lượng chức năng đến bắt vào hôm 24 âm lịch trước Tết Nguyên đán với cáo buộc “Tuyên truyền chống nhà nước CHXHCNVN” theo điều 88 Bộ Luật Hình Sự do chính quyền Hà Nội hiện nay ban ra.

Những bài viết trên facebook cũng như những phát biểu trong các clip đưa lên kênh Youtube của bà Nga phơi bày những bất công hiện nay tại Việt Nam do phía cơ quan chức năng gây nên.

Sau khi vợ bị bắt như vừa nêu, anh Phan Văn Phong, cha của 2 đứa bé con bà Nga cho biết:

“Năm nay gia đình nhà cô Nga, thứ nhất ông bố già yếu ốm, đi chống gậy quanh nhà, rất yếu.  Thứ hai gia đình nhà cô có chị gái ở bên Pháp mấy năm nay mới về, em trai trong Sài Gòn cũng mấy năm mới ra đây ăn Tết, thế thì năm nay là năm xum họp gia đình rất quan trọng.

Thế nhưng cộng sản lại nhằm đúng ngày trước Tết để bắt, tôi nghĩ họ biết, nhưng vẫn bắt thì đó là đòn quá thâm hiểm quá dã man tàn ác và bẩn thỉu mà có lẽ chỉ có cộng sản mới nghĩ ra”.

Chỉ vì lên tiếng cho Tự do, Nhân quyền

Ngoài trường hợp hai cháu bé Phú- Tài, ở Nha Trang có hai đứa con nhỏ của blogger Mẹ Nấm- Nguyễn Ngọc Như Quỳnh tế năm nay cũng không được gần mẹ vì bà này cũng bị bắt vào ngày 10 tháng 10 năm ngoái với cáo buộc tương tự như đối với bà Trần Thị Nga.

Rồi hai đứa con của chị Nguyễn thị Minh Thúy ở Hưng Yên. Chị là người cộng sự cho blogger Anh Basam Nguyễn Hữu Vinh bị kết án 3 năm tù với cáo buộc ‘lợi dụng các quyền tự do dân chủ làm hại đến quyền lợi của Nhà nước, tổ chức và công dân…’ theo điều 258 Bộ Luật Hình sự Việt Nam. Chị cùng Anh Basam Nguyễn Hữu Vinh bị bắt vào tháng 5 năm 2014.

Những bà mẹ trẻ phải ở trong trại giam khi con của họ ở ngoài còn quá nhỏ không hiểu vì sao chúng phải xa mẹ!

Trong khi đó tại một vùng quê ở Long An, một bà mẹ cũng phải xa đứa con trai chỉ vì con bà dám kêu gọi người khác cùng lên án những bất công trong xã hội  cũng như lên tiếng phản đối Trung Quốc xâm lấn hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của VN.

Đó là trường hợp bà Nguyễn thị Kim Liên nhớ thương đứa con út Đinh Nguyên Kha phải thụ án 4 năm tù giam tại nhà tù Xuyên Mộc, tỉnh Bà Rịa- Vũng Tàu.

Bà Liên cho biết: “Cứ mỗi lần con điện thoại về “mẹ ơi năm nay Tết mẹ đừng thăm con, mẹ để đó mẹ phụ giúp các bà con lối xóm nghèo, các chú thương phế binh, nghe con dặn mình cũng xốn sang, biết con mình lúc nào cũng nghĩ tới người khác, đã vậy năm nay nghe thêm cháu Thúy Nga bị bắt, tâm trạng tôi không muốn ăn tết là gì”.

Bà Nguyễn thị Kim Liên chia sẽ không cảm thấy Tết khi con vẫn còn nằm trong nhà tù và nhất là vừa nghe tin một nhà hoạt động là bà Trần Thị Nga mới bị bắt hôm 24 Tết.

Dù buồn nhưng vào dịp Tết, bà gói bánh tét, làm mức bán kiếm tiền giúp cho gia đình các nhà hoạt động khác cũng như những Thương phế binh Việt Nam Cộng Hòa khổ cực trong nước.

Tết năm nay có những bà mẹ gần con nhưng chắc chắn niềm vui Tết khó đến với họ như gia đình bà Trần Thị Hồng tại Gia Lai. Bà là vợ của mục sư Tin Lành Lutheran Nguyễn Công Chính và mẹ 4 đứa con, cháu lớn tuổi chưa đến 15.

Ông Nguyễn Công Chính đang phải thụ án 11 năm tù ở Xuân Lộc, Đồng Nai. Bản thân bà Trần Thị Hồng phải vất và nuôi con, thăm chồng; thế nhưng bà thường xuyên bị chính quyền địa phương sách nhiễu, đánh đập và bốn đứa con nhỏ phải chứng kiến cảnh lực lượng chức năng vây ráp quanh nhà, ngăn trở mẹ đưa chúng đi học hay chợ búa cũng như hành hung mẹ các cháu.

Những trường hợp vừa được nhắc đến nằm trong số phải chịu hy sinh, thua thiệt bởi người thân can đảm chỉ ra những bất công trong xã hội và mạnh mẽ lên tiếng đòi hỏi đổi thay cho tất cả mọi người.

Chúc mừng năm mới, Xuân Đinh Dậu

chuc mung nam moi 2017

 

 

 

 

 

 

Kính chúc quý thân hữu, quý bà con, quý đọc giả năm mới Đinh Dậu được nhiều sức khỏe, bình an, được nhiều hồng ân của Thiên Chúa .

Xin cầu nguyện ơn trên cho đất nước Việt nam sớm hưởng các quyền tự do, dân chủ, đầy đủ nhân quyền mà con người bình thường đáng được hưởng, giống như các nước bình thường khác.

Ban Biên Tập Kẻ đi tìm.

28- 01-  2017

THỜI ĐẠI BỊP

From facebook:  Tran Dat shared Hung Le‘s post.
Image may contain: 2 people, text
Hung Le

THỜI ĐẠI BỊP

——

Lịch sử Việt Nam đã và đang tồn tại một thời đại như vậy, điều mà chúng ta gọi là: Thời Đại Bịp. Mới hay rằng, thế gian này chuyện ngược đời đến mấy cũng có thể xẩy ra, sự thể đã 70 năm nay rồi. Có thể nói, dân ta đã chịu đựng nổi bất công nhiều như sao trên trời, dân tộc ta phải hứng chịu một cơn đại hồng thủy phá hủy văn hóa ngàn năm.

Nhà nước hiện nay nói rằng, họ đang xây dựng sự nghiệp “Dân giàu, nước mạnh, xã hội công bằng, dân chủ, văn minh”. Thực tế thì như thế nào?

Họ (nhà nước) lấy của dân 10 đồng, rồi lại chia cho dân 2 đồng. Sau đó hệ thống truyền thông làm rùm beng lên, cho đó là công lao trời biển của đảng. Người dân cho dù nhìn thấy bất công, có phát hiện ra trò bịp thì cũng đành phải im lặng. Đảng sẽ giành một thái độ trìu mến cho những người biết sợ và phục tùng, và đàn áp bất cứ ai dám phản đối. Lâu dần xã hội hình thành một thói quen ứng xử: Nếu người dân chịu để cho đảng bóc lột và lừa dối thì mới được đảng tôn trọng.

Theo họ lý luận, đảng là người đầy tớ trung thành, nhân dân là chủ, nhưng người chủ đó phải chấp nhận các nguyên tắc sau: Đảng nói gì, dân cũng không được cãi lại, đó mới là một công dân tốt. Khi nhà nước ban hành các chủ trương chính sách, dân chỉ việc ngoan ngoãn làm theo, không phản đối và thắc mắc, có như vậy mới không phải là “phản động”. Trung ương bao giờ cũng đúng, chỉ có cấp dưới làm sai và ý thức chấp hành pháp luật của người dân chưa tốt, vì vậy mà đảng không bao giờ phải chịu trách nhiệm. Đảng còn nói rằng, mọi việc người dân không cần phải quan tâm, đã có đảng và nhà nước lo tất cả.

Người dân cúi đầu sợ hãi mà tuân thủ các nguyên tắc do đảng đặt ra, kết quả là dân tình khốn khổ, mất hết nhân quyền, nước mất nhà tan.

Với một sự vô lý to lớn như vậy, đảng biết rằng sẽ có ngày người dân nổi lên để mà đòi tự do đa đảng. Nhằm ngăn chặn quy luật tất yếu đó, đảng tung ra luận điệu “đảng nào cũng giống nhau mà thôi, rồi cũng tham nhũng cả. Thôi thì cứ để cho đảng Cộng Sản lãnh đạo mãi mãi cho khỏe chuyện. Vả lại, đa đảng thì lộn xộn và phức tạp lắm, khủng bố suốt ngày”. Để minh chứng cho nhận định trên, đảng cho chiếu trên truyền hình nhà nước tin tức khủng bố ở các nước dân chủ, để người dân xem đó thấy sợ mà không dám đòi tự do nữa.

Trong thời đại bịp này, báo chí, truyền hình, phát thanh tư nhân không có, tất cả đều là của nhà nước. Vì vậy mà tiếng nói của người dân vô cùng nhỏ bé, có muốn phản đối cũng không thắng nổi truyền thông của chế độ. Với một hệ thống truyền thông độc quyền hùng hậu như vậy, bao giờ đảng cũng đúng, cũng tốt và vĩ đại, chỉ có nhân dân là có tội. Đảng nắm phần cán dao, nhân dân thì nắm phần lưỡi dao, vì vậy không thể nào mà xoay chuyển tình thế được.

Tình cảnh đó khiến người ta luôn phải sống trong dối trá và bưng bít. Một xã hội không biết đến sự thật thì cũng giống như con người ta bịt mắt cho kẻ khác dắt đi. Dân tộc Việt Nam đã bị đảng Cộng Sản bịt mắt và dẫn dắt theo ý muốn của họ. Người dân không được biết gì khác ngoài những điều mà đảng cho phép biết, những điều mà đảng tuyên truyền.

Quay lại 70 năm về trước, đó là câu chuyện của những tầng lớp người thấp nhất vùng lên cướp chính quyền và sau đó lãnh đạo toàn bộ xã hội. Một nhà nước “vô sản” được dựng nên, và những người trí thức, bác học, nhà khoa học, kỹ sư, luật sư, giáo viên….phải phục tùng tuyệt đối những người Công Nhân và Nông Dân. Đó là một mô hình nhà nước hoang tưởng và ngược đời nhất mà nhân loại từng được chứng kiến, nó hoàn toàn đi ngược lại quy luật tự nhiên. Đó là một chế độ độc tài toàn trị, là kẻ thù không đội trời chung của các giá trị tự do, dân chủ. Là nơi mà con người bị đày đọa và trói buộc một cách có hệ thống nhất, nơi mà cái phí lý trở nên có lý. Và rồi những người công nhân và nông dân cũng bị lừa, bị chính chế độ đại diện cho họ phản bội, bị bóc lột và đàn áp hơn xưa.Từ đó mới dẫn đến một thời đại bịp như ngày hôm nay.

Đảng không bao giờ nhận lỗi, mà luôn có những đối tượng chịu trách nhiệm thay, đó là: Các thế lực thù địch, thiên tai, nhận thức yếu kém của người dân, đế quốc Mỹ, bệnh dịch…

Lừa dối nhân dân, biến sai thành đúng, biến trắng thành đen, cho nên nó thật xứng với danh xưng: Thời Đại Bịp.

Không có bất cứ luận điệu nào có thể biện minh cho một chế độ độc tài toàn trị, vì sự tồn tại của nó đã là một tội ác tày trời. Bởi nó tồn tại bằng cách lừa bịp, đàn áp, tham nhũng, và cướp đi các quyền tự do dân chủ của nhân dân.

Minh Văn.

CPJ kêu gọi Việt Nam trả tự do cho các nhà báo

CPJ kêu gọi Việt Nam trả tự do cho các nhà báo

RFA
2017-01-27
Truyền hình Việt Nam đưa tin vụ bắt blogger Mẹ Nấm hôm 10/10/2016.

Truyền hình Việt Nam đưa tin vụ bắt blogger Mẹ Nấm hôm 10/10/2016.

ANTV

Tổ chức Bảo Vệ Ký Giả CPJ hôm qua công bố chiến dịch thường niên về tự do báo chí 2017, nêu tên 10 nhà báo trên thế giới đang bị cầm tù, trong đó có blogger Nguyễn Ngọc Như Quỳnh đang bị chính phủ Việt Nam giam giữ vì tội tuyên truyền chống phá nhà nước.

Giám đốc CPJ, bà Courney Radsch, nói rằng những nhà  báo được nêu tên đang bị giam giữ theo các  điều luật mơ hồ về an ninh quốc gia hoặc luật chống khủng bố trong lúc họ thực sự  chỉ là những phóng viên chứ không phải những kẻ khủng bố.

Bà nói CPJ khẩn cấp kêu gọi chính phủ các nước phải trả tự do cho các nhà báo đang bị giam giữ, đồng thời cải tổ luật dẫn đến việc lạm dụng quyền hành để tùy tiện bắt giữ những người làm báo không đồng quan điểm với nhà nước.

Trong danh sách 10 ký giả đang ngồi tù mà CPJ nêu ra có tên blogger Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, tức Mẹ Nấm, bị bắt hồi tháng Mười 2016, bị khởi tố tội tuyên truyền chống phá nhà nước, vi phạm Điều 88 Bộ Luật Hình Sự.

Trả lời đài Á Châu Tự Do, ông Steven Butler, điều hợp viên chương trình của Tổ Chức Bảo Vệ Ký Giả, cho biết:

Mục đích chính của CPJ là nhắc đến những nhà báo trên thế giới đang bị cầm tù vì không muốn tên tuổi những người này bị chìm vào quên lãng, cũng đồng thời muốn tăng cường áp lực để nhà cầm quyền trả tự do cho họ.

Về blogger Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, ông Steven Butler nói :

Cô nổi tiếng nhanh chóng trong vai trò một blogger từ nhiều năm qua, từ khi bắt đầu viết năm 2008. Đại diện CPJ tại Đông Nam Á, ông Shawn Crispin, từng đến Việt Nam với cô hai năm về trước, từng nghe cô tường thuật và cung cấp tài liệu về phương cách cô sử dụng để làm sao khỏi bị bắt bớ vì những hoạt động có tính cách xã hội của cô cũng như khi cô tìm cách đi và đưa những tin tức đáng chú ý lên mạng cho mọi người cùng biết.

Được biết cùng ngày thứ Năm vào khi CPJ phát động chiến dịch Tự Do Báo Chí 2017 ở DC, đại diện CPJ đặc  trách Đông  Nam Á tại Bangkok, ông Shawn Crispin, cũng kêu gọi Việt Nam trả tự do ngay lập tức cho hai nhà hoạt động trong nước là anh Nguyễn Văn Hóa và chi Trần Thị Nga. Anh Trần Văn Hóa bị bắt ngày 11 tháng Giêng 2017, bà Trần Thị Nga bị bắt khẩn cấp ngày 24 tháng Giêng. Cả hai bị cáo buộc tội lợi dụng quyền tự do dân chủ làm hại quyền và lợi ích của Nhà nước, tổ chức, công dân, vi phạm Điều  258 Bộ Luật Hình Sự .

HRW yêu cầu Việt Nam trả tự do ngay cho bà Trần Thị Nga

HRW yêu cầu Việt Nam trả tự do ngay cho bà Trần Thị Nga

RFA
2017-01-27
Truyền hình Việt nam đưa tin vụ bắt bà Trần Thị Nga hôm 21/1/2017

Truyền hình Việt nam đưa tin vụ bắt bà Trần Thị Nga hôm 21/1/2017

Screen shot
Việt Nam phải trả tự do ngay tức khắc cho nhà hoạt động nhân quyền Trần Thị Nga, xóa bỏ mọi cáo buộc về động cơ chính trị liên quan đến việc làm của bà.

Đó là lời kêu gọi mới nhất được Human Rights Watch, Giám Sát Nhân Quyền đưa ra hôm nay qua một văn bản có nội dung nhấn mạnh đến đợt bắt giữ mới các nhà hoạt động và các blogger ở Việt Nam trong thời gian qua.

Ngoài bà Trần Thị Nga, bị bắt ngày 21 tháng 1 năm 2017 và bị cáo buộc tội tuyên truyền chống chính phủ bằng cách truy cập mạng Internet đưa một số video, clip, bài viết có nội dung chống phá nhà nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam, Giám Sát Nhân Quyền còn nêu tên những nhà hoạt động khác cũng bị bắt giữ trong tháng 1 năm 2017 này như cựu tù nhân chính trị Nguyễn Văn Oai, bị bắt ngày 19, nhà hoạt nhân quyền Nguyễn Văn Hóa, bị bắt ngày 11, ông  Nguyễn Danh Dũng, bị bắt hồi tháng Mười Hai 2016 vì liên quan đến Thiên An TV là một kênh trên YouTube có nội dung phê phán chính phủ.

Human Rights Watch cũng nhắc đến tên blogger Hồ Hải, tức bác sĩ Hồ Hải, hai nhà hoạt động Lưu Văn Vịnh và Nguyễn Văn Đức Độ, bị bắt hồi tháng Mười Một 2016, và blogger Nguyễn Ngọc Như Quỳnh bị bắt hồi tháng Mười 2016.

Ông Brad Adams, giám đốc phân ban Á Châu của Human Rights Wath, chỉ trích chuyện Việt Nam coi việc truy cập Internet và đăng tải quan điểm có ý phê phán là một tội hình sự là một điều khôi hài. Ông nói các nhà tài trợ và đối  tác thương mại quốc tế cần nói thẳng và rõ ràng rằng họ sẽ xem lại quan hệ đối với Việt Nam nếu chính phủ nước này tiếp tục bỏ tù những tiếng nói ôn hòa.

BĂNG QUA BÓNG TỐI (Ơn gọi của một linh mục bị mù)

Image may contain: 2 people, people standing

BĂNG QUA BÓNG TỐI (Ơn gọi của một linh mục bị mù)

————————–——
Hồi tưởng lại khoảng thời gian khi đôi mắt vừa mất đi ánh sáng, linh mục Phêrô Phạm Văn Dương, dòng Anh Em Đức Mẹ Lên Trời chỉ nhẹ tênh: “Quãng đó mình cũng bí thật, không đi lại, không ra ngoài được, làm gì cũng không xong. Người bạn duy nhất chính là chiếc radio… Nhưng mình vượt qua rất nhanh vì nghĩ không có nhiều thì giờ nên không thể dừng lại quá lâu. Trong bóng tối vẫn phải tiếp tục bước đi”.
Đường dài gian nan– Ơn gọi đến với cha Dương bắt đầu từ năm 2001, lúc cha còn là sinh viên và tình nguyện sang Nga phục vụ cho giáo xứ có cộng đoàn người Việt. Giáo xứ này do các linh mục dòng Anh Em Đức Mẹ Lên Trời coi sóc nằm ở Mátxcơva. Làm việc trong môi trường mới thuộc miền ôn đới, người tu sĩ trẻ không hay mình đã bị một loại virus cực hiếm âm thầm tấn công vào mô thần kinh mắt, khiến thị giác lúc mờ lúc tỏ. Tuy nhiên lúc ấy do chủ quan, cha nghĩ chắc không sao nên vẫn cứ hăng say làm việc.Tháng 5.2002, cha chuyển sang Pháp để tiếp tục hành trình ơn gọi. Thời gian này, vị tu sĩ nhận được chẩn đoán chính xác của các bác sĩ tại bệnh viện và bắt đầu điều trị mắt. Vừa đi học, cha vừa phải huy động sức mạnh tinh thần để chữa bệnh. Ba lần được mổ mắt không thành công, cha vẫn chưa thôi ôm ấp niềm hy vọng một ngày nào đó đôi mắt mình sẽ bình thường trở lại. Thế nhưng đến lần mổ thứ tư thì đôi mắt không còn nhìn thấy gì nữa. Dù có sự chuẩn bị từ trước nhưng đối với một người trước nay sáng mắt, giờ bỗng không thấy gì thì quả thật vô cùng khó khăn.

 

Cha xin vào học ở một trung tâm phục hồi chức năng dành cho người khiếm thị ở ngoại ô Paris. Thế giới đầy sắc màu bên ngoài tưởng chừng đã khép lại hoàn toàn thì nay bỗng dưng biến đổi, trở nên diệu kỳ hơn bởi được cảm nhận một cách mộc mạc nhất từ con tim. Học ở đây, người tu sĩ biết được nhiều cảnh đời, có thêm bạn bè từ những tôn giáo khác cũng như chứng kiến nhiều mối tình cảm động. Ông nhận ra trong thế giới người mù có rất nhiều điều để khám phá, cũng phong phú sinh động và tươi đẹp lạ thường, để rồi bắt đầu các bài học cơ bản như di chuyển, cầm gậy, đi tàu điện, nấu ăn, giặt, ủi đồ… rồi đến học chữ nổi, tập dùng máy vi tính.Trải qua 5 tháng cố gắng, cha Dương hoàn thành tốt các bài học và có thể sống tự lập được. Khi khóa phục hồi chức năng kết thúc, cha vào Đại chủng viện Xuân Bích (Paris) tiếp tục 6 năm Triết và Thần học, rồi sau đó học chuyên về Thần học ở trường Đại học Công giáo Paris.

Nhớ lại suốt những năm học ấy, cha cho biết mình đã phải luôn cố gắng gấp đôi so với người bình thường vì trong lớp chỉ có mình cha là người khiếm thị. Từ nhà dòng đến chủng viện nếu người sáng chỉ mất 30 phút thì cha mất khoảng 45 phút di chuyển; đi tàu cũng phải cẩn thận dò bản đồ chữ nổi và chú ý đếm số ga đã đi qua để canh chừng mà xuống. Những bài vở mà các giáo sư đưa ra, cha đều phải chuyển sang chữ nổi hoặc đưa vào scan trên máy tính. Việc lật giở các trang sách chữ nổi cũng khá chật vật mới theo được các bạn trong lớp. Tuy vậy, nhờ có trí nhớ tốt, cha nắm bài cũng như ghi chép rất trôi chảy, vì thế môn nào cũng được xếp thứ hạng cao. Đối với một người khỏe mạnh thì việc học xong rồi chịu chức linh mục là một điều không khó. Thế nhưng với cha Dương thì đoạn đường này cũng đầy thử thách, song bằng niềm tin và nỗ lực, cha đã không chỉ hoàn thành chương trình học mà còn chứng tỏ được ơn gọi của mình.

Ánh sáng niềm tin

– Ngày 5.2.2012, cha Dương chịu chức phó tế và ngày 14.10.2012 lãnh tác vụ linh mục tại nhà thờ Thánh Hyppolyte (giáo xứ Thánh Hyppolyte cũng là nơi cha giúp việc trong thời gian còn tu học), do Đức cha Eric de Moulins-Beau-fort, Giám mục phụ tá giáo phận Paris truyền chức. Trở về Việt Nam sau đó, để thuận tiện hơn cho những nhiệm vụ mới, cha đã tìm đến Mái ấm Thiên Ân và mày mò học chữ nổi bằng tiếng Việt. Thánh lễ mở tay của cha Dương được cử hành tại nhà thờ Đa Minh Ba Chuông (TGP.TPHCM) vào chiều ngày 19.11.2012. Đó là một buổi lễ vô cùng đặc biệt, dành riêng cho các em khiếm thị trong một số mái ấm tại thành phố và tất cả các phần trong phụng vụ đều sử dụng chữ nổi.

– Cha được giao làm phụ tá giám tập cho dòng Anh Em Đức Mẹ Lên Trời, phụ trách việc đồng hành về đời sống thiêng liêng và dạy học cho các tập sinh ở Bà Rịa. Được 3 năm, cha nhận bài sai về làm bề trên một cộng đoàn của dòng nằm ở Bình Thạnh (TPHCM). Hiện tại, cộng đoàn này có 10 thỉnh sinh và hai tu sĩ khấn trọn đời. Song song với công việc tại nhà dòng, cha cũng thường đi giảng tĩnh tâm và dâng lễ định kỳ tại một số giáo xứ và các mái ấm. Nhớ về những vụng về, sai sót trong những lần dâng lễ, vị linh mục cười vui kể lại: “Lúc đầu do chưa quen, lại không nhìn thấy, tôi hay vấp lỗi, chẳng hạn lên cung thánh thay vì đứng giữa thì chỉ đứng một bên bàn thờ… Lúc còn là phó tế, có lần đến lúc đọc Tin Mừng, tôi lại cầm sách đi liêng xiêng đến gần chỗ cây nến phục sinh và va phải. Cũng may khi đó có cậu giúp lễ chạy tới giúp, giáo dân ở dưới cũng được một phen hú vía”. Cha cười nhưng người nghe lại rưng rưng cảm động rồi cảm phục trước nghị lực phi thường của một vị mục tử trong việc thực thi trọn vẹn ơn gọi của mình.

– Nay, cha Dương đang là Chủ tịch Ủy ban Bác ái và Ủy ban Bảo trợ ơn gọi của nhà dòng. Cha thường xuyên cùng mọi người trong ban tổ chức mời các bác sĩ đi khám bệnh và phát thuốc miễn phí tại các tỉnh miền Tây, miền Trung cũng như vùng cao, một năm khoảng hai, ba chuyến. Mỗi lần, mọi người đều gắng huy động và chuẩn bị những phần quà để kết hợp trao cho những người khó khăn. Song song đó, cha cũng quan tâm đến chuyện học hành của con em các hộ nghèo, qua việc trợ giúp học bổng ở nhiều nơi. Ngài cùng ban bác ái, kết nối với cha xứ, các hội nhóm ở mỗi nơi, mỗi vùng để xin danh sách các em rồi giúp đỡ. Cái hay của quỹ học bổng này chính là việc theo sát các em trong suốt quãng đường học tập và khi em nào ra trường, sẽ liên lạc lại với nhà dòng để tiếp tục nuôi lớn chương trình bằng cách này hay cách khác.

– Ngoài ra, năm nào cha cũng tổ chức cho giáo dân những chuyến hành hương đến các linh địa để tĩnh tâm, cầu nguyện, mỗi năm có gần 1000 người tham dự. Cha còn thường xuyên đến bệnh viện ung bướu ban bí tích, sức dầu cho bệnh nhân cũng như an ủi thân nhân của họ.

– Không chỉ làm việc và sinh hoạt như một người bình thường, nơi vị mục tử khiếm thị này còn toát lên sự lạc quan và niềm yêu đời tha thiết. Sức mạnh tinh thần này dường như được truyền từ cảm nghiệm sâu sắc về cuộc đời trong một kỷ niệm khó quên cha đã từng trải qua: “Hồi còn ở Paris, có một đêm khuya tôi từ nơi làm việc đi đón tàu điện trở về nhà dòng. Lúc đó đường vắng, tôi đứng ở chỗ cột đèn giao thông rất lâu, chờ người tới để nhờ dẫn qua đường. Tôi định bụng chờ lát nếu không có ai thì liều đi đại nhưng thời may lúc sau lại có người. Khi tôi cất tiếng xin nhờ bám vào một bên cánh tay để qua đường thì người đó im lặng vài giây rồi nói: ‘ông muốn nhờ cánh tay tôi thì phải đổi sang bên khác vì tôi chỉ còn có mỗi cánh tay thôi!’. Đối với tôi, đêm đó là đêm nhớ nhất trong đời, bởi đêm dù đen tối nhưng vẫn có thể bừng sáng nhờ lòng người. Tôi nhận ra, khi người ta tin tưởng, giúp đỡ và yêu thương nhau thì mọi gánh nặng đều có thể vơi đi”.

THIÊN LÝ

Ba Nhân cách LỚN của Cụ Trần Văn Hương

Ba Nhân cách LỚN của Cụ Trần Văn Hương

1 – Ngày 29 tháng 4 năm 1975, Đại sứ Hoa Kỳ, ông Martin đến tư dinh đường Công Lý với một tham vụ sứ quán nói tiếng Pháp. Đại khái Đại sứ Martin nói:

– Thưa Tổng Thống, tình trạng hiện nay rất nguy hiểm. Nhân danh chính phủ Hoa Kỳ, chúng tôi đến mời Tổng Thống rời khỏi nước, đi đến bất cứ xứ nào, ngày giờ nào với phương tiện nào mà Tổng Thống muốn. Chính phủ chúng tôi cam kết bảo đảm cho Ngài một đời sống xứng đáng với cương vị Tổng Thống cho đến ngày TT “trăm tuổi già”.

Tổng Thống Trần Văn Hương mỉm cười trả lời:

Cu Tran V Huong

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

– Thưa Ngài Đại sứ, tôi biết tình trạng hiện nay rất là nguy hiểm. Đã đến đỗi như vậy, Hoa Kỳ cũng có phần trách nhiệm trong đó. Nay ông đại sứ đến mời tôi ly hương, tôi rất cám ơn Ông Đại sứ. Nhưng tôi đã suy nghĩ và quyết định dứt khoát ở lại nước tôi. Tôi cũng dư biết cộng Sản vào được Sài Gòn, bao nhiêu đau khổ nhục nhã sẽ trút xuống đầu dân chúng miền Nam. Tôi là người lãnh đạo đứng hàng đầu của họ, tôi tình nguyện ở lại để chia sẻ với họ một phần nào niềm đau đớn tủi nhục, nổi thống khổ của người dân mất nước. Cám ơn ông Đại sứ đã đến viếng tôi.

Khi nghe câu “Les États-Unis ont aussi leur part de responsabilités (Hoa Kỳ cũng có phần trách nhiệm trong đó), đại sứ Martin giật mình nhìn trân trân Cụ Trần Văn Hương. Năm 1980, Cụ Hương thuật lại: Dứt câu chuyện, “on se sépare sans même se serrer la main” (GS Nguyễn Ngọc An. Cụ Trần Văn Hương, đăng trên Thời Luận không rõ ngày).

2 – Vào năm 1978, khi việt cộng trả lại “quyền công dân” cho ông Dương Văn Minh, các anh em đang bị tù “học tập cải tạo” đều bị đi xem hình ảnh và phim chiếu lại cảnh cựu “Tổng Thống” Dương Văn Minh đang “hồ hỡi phấn khởi” đi bầu quốc hội “đảng cử dân bầu” của cộng sản.

Cụ Trần Văn Hương cũng được cộng sản trả lại “quyền công dân” nhưng Cụ đã từ chối. Cựu Tổng Thống Việt Nam Cộng Hòa Trần Văn Hương đã gửi bức thư sau đây đến các cấp lãnh đạo chính quyền cộng sản:

“…hiện nay vẫn còn có mấy trăm ngàn nhân viên chế độ cũ, cả văn lẫn võ, từ Phó Thủ Tướng, Tổng Bộ Trưởng, các Tướng Lãnh, Quân Nhân Công Chức các cấp các Chính Trị Gia, các vị Lãnh Đạo Tôn Giáo, Đảng Phái đang bị tập trung cải tạo, rĩ tai thì ngắn hạn mà cho đến nay vẫn chưa thấy được được về. Tôi là người đứng đầu hàng lãnh đạo Chính Phủ Việt Nam Cộng Hòa, xin lãnh hết trách nhiệm một mình. Tôi xin chính phủ mới thả họ về hết vì họ là những người chỉ biết thừa hành mệnh lệnh cấp trên, họ không có tội gì cả. Tôi xin chính phủ mới tha họ về sum họp với vợ con, còn lo làm ăn xây dựng đất nước. Chừng nào những người tập trung cải tạo được về hết, chừng nào họ nhận được đầy đủ quyền công dân, chừng đó tôi sẽ là người cuối cùng, sau họ, nhận quyền công dân cho cá nhân tôi.”

3 – Sau cùng, trong hoàn cảnh cơ cực của thời đất nước bị đô hộ bởi miền bắc xã hội chủ nghĩa, các Ðại sứ của các nước Pháp, Úc cho người đến thăm Cụ và cho biết họ có thể can thiệp với cộng sản cho Cụ ra khỏi nước với lý do đi trị bệnh, nhưng cụ tiếp tục từ chối, cương quyết ở lại chia sẻ cùng dân quân Miền Nam sự tủi nhục và nghèo đói dưới gông cùm cộng sản

Xin nghiêng mình trước tiết tháo của một nhân sĩ miền Nam Việt Nam!

Khi Cụ qua đời, đám tang được tổ chức tại nhà do chính phủ Việt Nam Cộng Hòa cấp trong hẻm 210 đường Phan Thanh Giản, bên cạnh trường Marie Curie. Có một sự kiện thú vị cũng cần nên kể ra nơi đây là anh con trai trưởng của Cụ là Trần Văn Dõi đi ra phường để xin phép mua một cái hòm quốc doanh, nhưng bị người tài xế trung thành của Cụ chận ngang, và anh này chạy vào Chợ Lớn mua một cổ quan tài gỗ với giá 10.000 Ðồng (tiền việt cộng bấy giờ). Anh Tàu nghe nói là mua cho Tổng thống Việt Nam Cộng Hòa nên bớt xuống còn 5.000 đồng mà thôi.

Một trong những ước nguyện của Cụ là khi chết được chôn ở Nghĩa trang Quân Ðội với lễ nghi quân cách của một binh nhì; nhưng việc nầy cũng không thành. Tuy nhiên một an ủi cho Cụ là được hỏa táng tại Lò thiêu Thủ Ðức, xéo bên cạnh bức tượng Tiếc Thương, trước sự hiện diện đông đủ của học trò cùng hầu hết thân hào nhân sĩ miền Nam không quản ngại mạng lưới công an chằng chịt chung quanh lò thiêu.

Hôm nay, nhân ngày giỗ Cụ Trần Văn Hương, cúi xin đốt nén hương lòng tưởng niệm một người con Việt chân chính miền Nam với niềm tin chắc chắn rằng Tuổi trẻ Việt Nam sẽ tiếp nối bước đường Cụ đi và chắc chắn sẽ thành công trong công cuộc dành lại quê hương từ tay bạo quyền Cộng sản.

Thành kính xin Cụ phò hộ cho Tuổi Trẻ Việt Nam trong công cuộc giành lại Quê Hương.
Tết Đinh Dậu – 2017

Người con Việt miền Nam

Hoa Tết ế ẩm, nông dân lỗ nặng

Hoa Tết ế ẩm, nông dân lỗ nặng

RFA
2017-01-26
Một nông dân chở hoa đào bán Tết ở Hà Nội hôm 23/1/2017.

Một nông dân chở hoa đào bán Tết ở Hà Nội hôm 23/1/2017.

AFP photo
Những ngày trước tết Đinh Dậu, những người bán hoa tết gặp phải tình cảnh hoa ế ẩm, lỗ nặng.

Tại nhiều địa phương, người bán hoa tết gặp phải tình cảnh người mua thưa thớt khiến một số tiểu thương phải bán tống bán tháo các loại hoa cây cảnh trước tết để thu hồi vốn.

Tại Đà Nẵng, mưa liên tục được cho là nguyên nhân khiến cây cảnh tết ế ẩm. Vào sáng 28 tết, Chủ tịch Ủy ban Nhân dân thành phố Huỳnh Đức Thơ đã phải đi khảo sát chợ hoa Đà nẵng để tìm cách hỗ trợ người bán. Lãnh đạo địa phương cho biết sẽ tìm cách hỗ trợ tiền thuê mặt bằng cho các hộ bán hoa, cây cảnh ở chợ.

Trong khi đó, vào ngày 28 tết, Chủ tịch Ủy ban nhân dân tỉnh Quảng Ngãi Trần Ngọc Căng cũng gửi thư kêu gọi người dân, công nhân viên chức trong tỉnh mua giúp dân. Ông Căng viết trong thư rằng người trồng hoa đã thiệt hại nặng nề, tỉnh đã dùng nhiều phương pháp hỗ trợ nhưng cuộc sống của người trồng hoa vẫn gặp nhiều khó khăn.

Tỉnh Phú Yên hôm nay cũng đã quyết định giảm 50% tiền thuê vị trí bán hoa tết vì trời mưa kéo dài. Chủ tịch ủy ban nhân dân thành phố Tuy Hoa cho biết đến ngày 29 tết, cơ quan chức năng thành phố Tuy Hòa đã chi trả lại số tiền giảm giá cho người bán hoa tết là 220 triệu đồng.

RSF tố cáo việc bắt giữ ba blogger và nhà đấu tranh nhân quyền Việt Nam

RSF tố cáo việc bắt giữ ba blogger và nhà đấu tranh nhân quyền Việt Nam

Thụy My

h1Từ trái qua: Nguyễn Văn Oai, Trần Thị Nga và Nguyễn Văn Hóa, ba nạn nhân mới nhất trong các vụ bắt giữ gần đây. Ảnh: internet

Phóng viên Không biên giới (RSF) phẫn nộ trước làn sóng bắt bớ « dự phòng » của chính quyền Việt Nam đối với ba blogger và nhà báo công dân, xảy ra vài ngày trước Tết cổ truyền. RSF đòi hỏi trả tự do ngay lập tức cho ba blogger và hủy bỏ mọi cáo buộc đối với họ.

Blogger Trần Thị Nga (còn được biết với tên Thúy Nga) đã bị bắt hôm 21/01/2017 tại nhà ở tỉnh Hà Nam (miền bắc). Bị cáo buộc đã công bố các nội dung chống Nhà nước trên internet, Trần Thị Nga bị khởi tố theo điều 88 Luật hình sự Việt Nam, có khung hình phạt từ 3 đến 20 năm tù cho các hành động « tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam ». Là mẹ của hai đứa con, bà Trần Thị Nga được biết tiếng vì bảo vệ những người lao động nhập cư, và nạn nhân các vụ cưỡng chế đất của chính quyền.

Nhà báo công dân Nguyễn Văn Oai bị bắt hai ngày trước đó tại tỉnh Nghệ An (miền trung) vì bị cho là chống người thi hành công vụ, và rời khỏi địa phương không xin phép khi đang còn trong thời gian thử thách. Nguyễn Văn Oai bị bắt năm 2011 và bị kết án bốn năm tù giam kèm theo ba năm quản chế, theo điều 79 Luật hình sự – một điều luật cùng với điều 88 thường được chính quyền sử dụng để làm im tiếng các blogger và nhà đấu tranh trên mạng. Ông Oai được trả tự do tháng 8/2015 sau khi đã thụ án.

Ông Nguyễn Văn Hóa, bị bắt hôm 11/1 và bị biệt giam hơn một tuần lễ. Gia đình ông chỉ được thông báo về vụ bắt giữ hôm 23/1. Nhà báo công dân này bị cáo buộc theo điều 258 Luật hình sự, quy định các bản án tù vì « lợi dụng tự do dân chủ xâm hại lợi ích Nhà nước ». Nguyễn Văn Hóa gần đây đã đưa tin về các vụ biểu tình của người dân chống lại nhà máy thép Formosa Ha Tinh Steel Corporation của Đài Loan, là thủ phạm gây ra nạn ô nhiễm công nghiệp làm chết hàng ngàn tấn cá hồi tháng 4/2016.

Ông Benjamin Ismaïl, phụ trách châu Á-Thái Bình Dương của Phóng viên Không biên giới tuyên bố : « Làn sóng bắt bớ trước dịp Tết Việt Nam chứng tỏ sức ép của chính quyền, mỗi khi xã hội dân sự có dịp bày tỏ một cách tự do về việc vi phạm các quyền của mình và nhân quyền nói chung. Các blogger và nhà báo công dân trên chỉ làm công việc đưa tin về các cuộc biểu tình của người dân, và phát biểu ý kiến về tình trạng vi phạm quyền của đồng bào mình. Tóm lại, các hoạt động của họ nhấn mạnh đến lợi ích công cộng, và thật đáng buồn khi nhận thấy ở Việt Nam, lợi ích chung và nhân quyền lại bị coi là tuyên truyền chống Nhà nước. Chúng tôi yêu cầu cộng đồng quốc tế gây sức ép để họ được trả tự do trong thời hạn sớm nhất ».

Các vụ bắt bớ dự phòng trước khi diễn ra các sự kiện tầm cỡ quốc gia, thường là dưới dạng ép buộc phải mất tích, và quấy nhiễu, đe dọa, tấn công các blogger cũng như người thân của họ, là cách thức mà đảng Cộng sản Việt Nam không ngần ngại sử dụng để dập tắt những tiếng nói độc lập, phê phán. Tháng 10/2016, RSF đã tố cáo chiến lược cô lập các nhà báo công dân và blogger của chính quyền, dẫn đến việc những ai dám tiếp xúc với người ngoại quốc đều có thể bị trả thù.

Việt Nam đứng thứ 175/180 nước trong bảng xếp hạng tự do báo chí thế giới năm 2016.