Con gái Hà Nội ở đâu?

From facebook:   Kimtrong Lam‘s post.
 
 
Image may contain: one or more people, people standing and indoor

Kimtrong Lam to Lương Văn Can 75.

 Con gái Hà Nội ở đâu?

Vũ Thế Thành

Mẹ tôi nể phục mấy cô gái Hà Nội lắm. Dưới con mắt của người nhà quê ra Hà Nội làm việc vặt, bà thấy các thiếu nữ nơi đây ứng xử khôn khéo, nói năng lễ độ, và khuôn phép lắm. Đó là chưa kể thêu thùa may vá, nữ công gia chánh,… Nói chung là đảm. Mỗi khi thấy mấy cô Sài Gòn tân thời quá, tự nhiên quá, bà lại chép miệng, con gái Hà Nội đâu có thế. Bà nói riết, nói riết…, khiến tôi ngờ…bà muốn thằng con của bà nên đi tìm một thiếu nữ Hà Nội.
Nhưng thế giới của tôi lại khác. Tôi sinh ra ở Sài Gòn, lớn lên ở Sài Gòn, bạn bè Sài gòn, trong đầu tôi, nếu có, cũng chỉ là con gái Sài Gòn cho hợp… thủy thổ.
Mà con gái Bắc (di cư 54) hồi đó gớm lắm, vờn qua vờn lại, làm duyên, đá lông nheo, õng ẽo làm điêu đứng con trai Nam Kỳ đến là khổ. Một thanh niên xứ Biên Hòa đã phải cay đắng thế này:
“ Em nhớ giữ tính tình con gái Bắc
Nhớ điêu ngoa nhưng giả bộ ngoan hiền,
Nhớ khiêm nhường nhưng thâm ý khoe khoang,
Nhớ duyên dáng ngây thơ mà xảo quyệt…”
Tôi không có ý kiến gì về bài thơ trên, mà cũng chẳng dại gì có ý kiến. Mấy bà mấy cô Bắc Kỳ đọc bài thơ trên có nổi cơn tam bành rủa xả, thì chắc cũng chỉ mình rủa mình nghe thôi, chứ tác giả, nhà thơ Nguyễn Tất Nhiên chết rồi, chết trong một chiếc xe hơi cũ kỹ ở sân chùa bên California.
Dù sao cũng nên đọc tiếp thêm vài câu nữa mới thấy “cảm thương” cho tác giả:
“…Ta vẫn nhớ dặn dò lòng tha thiết,
Nên vội vàng tin tưởng chuyện vu vơ
Nên yêu đương bằng gương mặt khờ khờ
Nên hùng hổ để đợi giờ thua thiệt…”
Những ngày sau 75, trên tivi Sài Gòn là những đoàn quân “chiến sĩ gái”, bước theo nhịp quân hành, chiếu cận cảnh với đôi mắt rực lửa căm hờn, giọng nói lanh lảnh. Cảm giác đầu tiên của tôi với các cô gái Bắc Kỳ (thứ thiệt) là…ớn lạnh. Tôi cười, “Đấy con gái Hà Nội của mẹ đấy…”. Bà cụ lại thở dài, chép miệng… “Hồi trước đâu có thế…”.
Dĩ nhiên, mẹ tôi không thể phát hiện cái trò đánh lận rẻ tiền của thằng con, tỉnh bơ xem tất cả các cô Bắc Kỳ đều là các cô Hà Nội.
Thực ra trong đầu tôi cũng có một chút gì đó mơ hồ về con gái Hà Nội. Biết tả thế nào nhỉ! Có thể là hình ảnh dịu dàng đằm thắm của cô Liên trongGánh Hàng Hoa, hay thiếu nữ tân thời một cách bảo thủ, không sao thoát ra khỏi vòng lễ giáo của cô Loan trongĐoạn Tuyệt. Tôi cảm được nỗi cô đơn của Loan khi thả bộ trên bờ đê Yên Phụ,… Đại loại là tôi đã nhìn thiếu nữ Hà Nội qua lăng kính của những tiểu thuyết trong Tự Lực Văn Đoàn mà tôi được học thời trung học.
Cũng chẳng dừng ở đấy đâu. Khi đọc“Tuấn, chàng trai nước Việt”, một thứ tiểu thuyết hồi ký của Nguyễn Vỹ, tôi biết thêm rằng, các cô nữ sinh Hà Nội cũng lãng mạn ra rít. Họ kín đáo lập ra hội “Ái Tino”. Tino Rossi là ca sĩ người Pháp lừng danh thưở đó, và là thần tượng của vô số thiếu nữ, chẳng riêng gì thiếu nữ Hà thành. Cái “hội” kín đáo,chỉ lèo tèo dăm ba cô thế thôi, nhanh chóng tan hàng, và rồi mạnh ai người nấy tam tòng tứ đức, xuất giá tòng phu, công dung ngôn hạnh… Cái “lãng mạn tân thời” chỉ là đóm lửa, và họ nhanh chóng quay lại với sự thanh lịch, nề nếp theo giáo dục của gia đình.
Năm 1980, lần đầu tiên tôi ra Hà Nội công tác. Anh bạn đồng nghiệp trạc tuổi, tốt nghiệp từ Đông Đức, chở tôi trên chiếc Simson lòng vòng Hà Nội. Nơi đầu tiên tôi muốn ghé thăm là phố Khâm Thiên. Anh bạn tròn xoe mắt,“Làm gì còn hố bom mà ghé thăm”. Tôi chợt hiểu vì sao anh bạn ngạc nhiên, nhưng không thể giải thích. Môi trường giáo dục trong Nam ngoài Bắc khác nhau.
Cái máu phóng đãng đã dẫn tôi đến phố Khâm Thiên, chứ không phải bom rơi đạn lạc ở đó. Đến, dù chỉ để nhìn vài căn nhà xiêu vẹo, cũng thỏa đôi chút tò mò về một thời vang bóng. Phong lưu tài tử giai nhân, đúng, nhưng không phải cách phong lưu của Vân Hạc trong Lều Chõng của Ngô Tất Tố. Anh chàng Vân Hạc khi chờ kết quả thi, ra vào chốn ả đào để vui say bè bạn, để trấn an nhau, để bốc nhau, để chờ ngày bảng vàng ghi tên.
Tôi nhớ đến kiểu cách phong lưu của Cao Bá Quát, một tay chơi thứ thiệt, khi làm sơ khảo trường thi, tiếc bài thi hay mà phạm húy, đã dùng muội đèn để sửa. Việc lộ, bị kết án giảo giam hậu, ông phải đi dương trình hiệu lực,nghĩa là đi làm phục dịch cho phái đoàn đi công tác nước ngoài. Con người tài hoa này, mang theo nỗi cô đơn đến phố ả đào giải sầu bên chén rượu, làm vài bài hát nói, đào nương hát, mình gõ nhịp…
“Giai nhân nan tái đắc
Trót yêu hoa nên dan díu với tình
Mái tây hiên nguyệt gác chênh chênh
Rầu rĩ lắm xuân về oanh nhớ…”
Cũng lần đầu ở Hà Nội, buổi chiều chập choạng tối, lang thang ở phố Huế, tôi thấy một bà đi xe đạp ngược chiều, bị cảnh sát ngoắc lại. Bà năn nỉ thông cảm? Không. Bà phân bua? Không. Bà cãi tay đôi với cảnh sát rằng, nhất định mình đúng. Lương và nhu yếu phẩm phân phối còn không đủ sống, đâu dễ gì chịu nộp phạt. Đôi co với nhau mà cả hai vẫn một mực xưng hô…đồng chí. Tôi phì cười. Hà Nội có những điều không nằm trong trí tưởng tượng của một người Sài Gòn, lần đầu ra Hà Nội như tôi.
Bây giờ, Hà Nội khác xa rồi. Hà Nội nhiều nhà cao tầng, cầu vượt. Hà Nội nhiều xe hơi hơn, Hà Nội giàu hơn. Hà Nộikhông còn những cảnh cãi tay đôi với cảnh sát buồn cười như thế nữa. Hà Nội văn minh hơn, nhưng có thể họ phải “cãi tay đôi” với chính mình, khi mà còn những cảnh thanh niên thiếu nữ “ à la mode” hái hoa, giẵm hoa bẻ cành để chụp ảnh, hay gào thét tung hô thần tượng minh tinh Hàn Quốc. Đó là chưa kể bún mắng cháo chửi, rải rác vẫn còn đâu đó. Thương hiệu chăng? Tôi chịu! Ăn ngon mà nghe chửi, thôi thà ăn độn dễ nuốt hơn.
Tôi có bà bạn già (hơn tôi) là dân Hà Nội mấy đời. Cha bà là một trong số rất ít người xong bậc đại học thời Tây. Sau 54, nhà đông con, xoay sở không nổi, ông bố định cho 2 đứa con lớn tạm nghỉ học, đi làm rồi học bổ túc sau. Nhưng bà mẹ thì không, nhất quyết không. Bà đến gặp ông bà bác sĩ nhà bên mượn…tiền để các con tiếp tục ăn học. Họ cùng ở trong thành như bà, không vướng bận con cái, còn chút của ăn của để, đồng ý cho vay tín chấp, một thứ tín chấp tình người, thời nay khó tìm. Tôi hiểu ra, dân trí thức Hà Nội xưa có kiểu chơi “chẳng giống ai” (lúc này). Họ kín đáo giúp đỡ nhau trong những tình huống khắc nghiệt. Trong họ dường như chất “nhân” và lòng tự trọng được rèn luyện qua giáo dục,giấy rách phải giữ lấy lề. Mực đen và bão tố không thể vấy bẩn hay phá sập. Những năm sau 75, trong Sàigòn tôi cũng thấy vài trường hợp như thế.
Bà bạn (già) này, về chuyên môn, thì kiến thức mênh mông chứ chẳng vừa. Ăn nói nhẹ nhàng, nhưng quyết liệt khi cần. Vậy mà cư xử thì cứ dạ dạ,..cám ơn.Bà nói chuyện với tôi cũng thế, cũng dạ dạ,..cám ơn. Tôi cười, sao chị khách sáo thế. “Không phải đâu, tôi được giáo dục trong nhà từ nhỏ như thế. Các anh chị em tôi cũng đều như vậy chứ chẳng riêng tôi. Hồi đi học, chỉ vì dạ dạ…cám ơn mà chúng tôi bị phê bình là tiểu tư sản. Ông bà cụ dạy con nghiêm khắc lắm. Tôi là con gái, đi học về là phải tập tành bếp núc, ăn trái chuối là phải bẻ đôi.Ở trường là chuyện khác, còn về nhà là đâu ra đó, vào khuôn phép.”. Tôi cũng nhận ra sự “khách sáo chân thành” của bà, chứ không phải khách sáo đãi bôi.
Dạo sau này, vì công việc tôi thường ra Hà Nội. Đi ăn hàng với bè bạn ở đó thì không sao, nhưng hễ đi một mình là bị chặt (giá), dù chỉ là chai nước tinh khiết, 10.000 đồng ở quán ven đường phố cổ. Bị chặt riết thành quen. Tôi nhủ thầm, lần nào ra Hà Nội mà không bị chặt coi như trúng số.
Dù tôi cũng có vài người bạn thân ở Hà Nội, nhưng giữa tôi và Hà Nội, dường như vẫn còn khoảng cách nào đó. Tôi đến Hà Nội như một kẻ xa lạ, đến như đi nước ngoài không cần visa.
Sài Gòn dễ hội nhập. Cứ ở Sài Gòn là thành người Sài Gòn. Chưa thấy mình là người Sài Gòn, ở lâu thêm chút nữa cũng biến thành người Sài Gòn. Sài Gòn đồng hóa con người nhanh lắm.
Nhưng Hà Nội có lẽ khác, người ta đồng hóa Hà Nội như vũ bão, đồng hóa cạnh tranh từ nhiều nguồn khác nhau để tạo ra một văn hóa Hà thành hiện đại khó mô tả. Còn người Hà Nội (thứ thiệt) đành phải co cụm, khép kín và giáo dục con cái theo cách riêng của họ để bảo tồn…di sản. Giáo dục từ gia đình mới tạo ra gốc rễ, chứ không phải là quy tắc ứng xử, hay giàu sang, quyền thế.
Hà Nội nhiều hồ. Hà Nội đẹp vì hồ vào những buổi sáng thật sớm, khi trời còn nhá nhem. Sáng lên, Hà Nội biến mất. Con gái Hà Nội (xưa) chắc cũng thế. Cuộc đời dâu bể đã làm họ biến mất, nhưng thực ra cũng chỉ lẩn quất, âm thầm đâu đó thôi.
Năm ngoái, đi ngang qua ngõ nhỏ trong khu phố cổ, tôi ghé tiệm tạp hóa mua chai nước lạnh. Bà bán hàng dễ cũng gần 70, đưa chai nước: “Thưa, của ông đây, giá 5.000. Cám ơn ông…”. Tai tôi lùng bùng. Trong tiềm thức có cái gì nghe quen quen, đọc đâu đó rồi. Đã dợm chân đi, nhưng cũng quay lại: “Thưa bà, bà là người Hà Nội?”. “Vâng ạ, nhà tôi ở ngõ này đã ba đời rồi, từ thời ông nội tôi ra làm quan ở đây”.
Mẹ tôi nói đúng về con gái Hà Nội. Họ hiếm hoi, ẩn mình như giọt nước đọng ở mặt dưới của lá cây sau cơn mưa. Có duyên mới gặp, phải tìm mới thấy.
Vũ Thế Thành

GM. Nguyễn Thái Hợp: Một chuyến đi đau lòng!

Thị trưởng Gevena, Guillaume Barazzon (phải), tiếp Giám mục Nguyễn Thái Hợp.

Thị trưởng Gevena, Guillaume Barazzon (phải), tiếp Giám mục Nguyễn Thái Hợp.

Đang trong chuyến đi vận động quốc tế ở châu Âu và trao thỉnh nguyện thư về thảm họa Formosa, Giám mục Giáo phận Vinh Phaolo Nguyễn Thái Hợp nói với VOA rằng ông đau lòng khi phải thực hiện một chuyến đi mà lẽ ra là của những người cầm quyền.

“Đây là chuyến đi ngoài dự phóng cũng như chuyên môn của chúng tôi vì thực sự chúng tôi không được đào tạo để thực hiện những chuyến đi như vậy. Chúng tôi là những người làm mục vụ. Đáng lẽ những chuyến đi như vậy phải là của những người cầm quyền”.

Từ chối giúp đỡ của quốc tế

Trong chuyến đi kéo dài hai tuần tới Na Uy, Đức, Bỉ và Thụy Sĩ, phái đoàn của Giáo phận Vinh đã có những cuộc tiếp xúc với Liên Hiệp Quốc, Liên Hiệp Châu Âu, một số Bộ Ngoại giao, các tổ chức thuộc Giáo Hội Công Giáo và các tổ chức xã hội dân sự.

Chia sẻ với VOA về kết quả chuyến đi, Giám mục Nguyễn Thái Hợp nói các cuộc tiếp xúc với các tổ chức quốc tế càng khiến ông thêm đau lòng.

Đáng lẽ những chuyến đi như vậy phải là của những người cầm quyền.

“Buồn vì cách xử sự của những người cầm quyền, của những người đại diện của dân. Chẳng hạn, một điều cụ thể mà chúng tôi nhận thấy, khi ở Việt Nam tôi cũng đã nghe, là một số nước muốn đến để giúp đỡ cho Việt Nam, giúp cho Việt Nam có thể nghiên cứu tìm ra nguyên nhân của thảm họa và nhất là xử lý thiên nhiên đã bị thảm họa đó bằng những phương pháp khoa học, kỹ thuật hiện đại để trả lại vùng biển miền Trung, và cho người dân biết thảm họa đến bao nhiêu, thảm họa kéo dài bao nhiêu, bao giờ có thể ăn cá được, bao giờ có thể đi ra biển được v.v.. Không những nhà nước đã từ chối một số nước, mà ngay cả cơ quan của Liên Hiệp Quốc cũng đã có những đề nghị đó mà không hiểu tại sao những người đại diện của dân cũng từ chối đề nghị của cơ quan Liên Hiệp Quốc. Điều đó khiến tôi cảm thấy đau lòng”.

Mị dân và vô trách nhiệm

Hơn một năm sau khi xảy ra thảm họa môi trường lịch sử, Giám mục Nguyễn Thái Hợp nói những câu hỏi rất căn bản của người dân như nguyên nhân của thảm họa, tác hại của nó thế nào, kéo dài bao lâu, khi nào biển miền Trung được khôi phục trở lại… vẫn chưa được trả lời thỏa đáng.

“Cho tới hôm nay, tôi thấy rằng chúng tôi chỉ gặp được những câu trả lời một cách rất mị dân và vô trách nhiệm. Chẳng hạn có những quan chức, khi thảm họa xảy ra ít lâu, đã xuống biển tắm để nói với dân rằng ‘Tắm đi!’. Có những người trả lời một cách vô trách nhiệm rằng biển miền Trung cũng như dân tộc Việt Nam oai hùng nên nó tự có thể tẩy xóa được thảm họa, những chất độc trở lại tình trạng ban đầu”.

Phái đoàn của Giáo phận Vinh trong chuyến đi vận động quốc tế và trao thỉnh nguyện thư về thảm họa Formosa.

Phái đoàn của Giáo phận Vinh trong chuyến đi vận động quốc tế và trao thỉnh nguyện thư về thảm họa Formosa.

Những “cuộc xung đột đau lòng”

Kể từ khi xảy ra thảm họa môi trường ở vùng biển miền Trung hồi tháng 4/2016, nhiều cuộc biểu tình đã diễn ra tại địa phương và trên khắp các tỉnh thành đòi chính quyền và Formosa phải minh bạch thông tin về thảm họa và bồi thường xứng đáng cho người dân.

Mặc dù phía chính quyền nói đã phân phối số tiền đền bù 500 triệu đôla của Formosa tới các nạn nhân trực tiếp của thảm họa, nhưng nhiều người dân không đồng tình với cách giải quyết của chính quyền. Gần đây, các cuộc biểu tình tiếp tục diễn ra, đặc biệt tại tỉnh Nghệ An.

Chuyện này đáng lẽ giải quyết một cách êm thắm giữa người dân và chính quyền, mà cuối cùng không được giải quyết, đưa đến những cuộc xung đột. Những cuộc xung đột đó thật sự rất đau lòng. Càng đau lòng hơn khi người dân bị đánh đập trong khi họ là những nạn nhân cần được đền bù xứng đáng.

“Nguyên nhân sâu xa vẫn là chưa đền bù xứng đáng. Có những người lẽ ra phải được đền bù xứng đáng thì vẫn chưa được vào danh sách [đền bù]. Có những người không liên quan gì đến thảm họa môi trường, không phải là nạn nhân thì đã được đền bù. Tại sao vậy? Phải chăng vì tham nhũng, vì lợi ích nhóm?”, Giám mục Nguyễn Thái Hợp đặt câu hỏi.

Tỉnh Nghệ An vốn không được chính quyền xếp vào danh sách bồi thường của thảm họa Formosa, nhưng nhiều người dân địa phương nói họ đã mất nguồn sinh kế, lâm vào cảnh nợ nần vì ảnh hưởng trực tiếp của thảm họa.

Giám mục Nguyễn Thái Hợp cho biết ông đã hai lần làm việc với chính quyền tỉnh Nghệ An và được chính quyền tỉnh cho biết đã đề đạt ra trung ương để đưa một số khu vực ở Nghệ An vào danh sách nạn nhân cần được bồi thường. Tuy nhiên cho tới nay, ông vẫn chưa nhận được câu trả lời cho vấn đề này. Theo ông, chính sự phẫn uất của người dân đã dẫn đến những “cuộc xung đột đau lòng” giữa người dân và chính quyền.

“Chuyện này đáng lẽ giải quyết một cách êm thắm giữa người dân và chính quyền, mà cuối cùng không được giải quyết, đưa đến những cuộc xung đột. Những cuộc xung đột đó thật sự rất đau lòng. Càng đau lòng hơn khi người dân bị đánh đập trong khi họ là những nạn nhân cần được đền bù xứng đáng”.

Người dẫn đầu phái đoàn của Giáo phận Vinh cho biết chuyến đi vận động lần này là một chuyến đi “tiếp cận”, giúp cho các thành viên biết cách nghiên cứu, sắp xếp và đề đạt các thỉnh nguyện của người dân một cách cụ thể hơn để gửi tới nhiều cơ quan, tổ chức quốc tế khác nhau, với mong muốn giúp cho các nạn nhân của Formosa sớm tìm được câu trả lời cho những băn khoăn của họ và được đền bù thỏa đáng.

Tính đến sáng 18/5, thỉnh nguyện thư về thảm họa Formosa trên trang www.thamhoaformosa.com đã có trên 195.000 người ký tên.

Giáo phận Vinh có quyết định thành lập Ban Hỗ trợ các nạn nhân thảm họa ô nhiễm môi trường biển miền Trung vào tháng 9/2016, 5 tháng sau khi bắt đầu xảy ra hiện tượng hải sản chết hàng loạt, khiến đời sống kinh tế trong khu vực gần như tê liệt.

Biển miền Trung: Hải sản tầng đáy chưa an toàn

2017-05-17
 
Người dân biểu tình phản đối Formosa hủy hoại môi trường biển Việt Nam. Ảnh chụp tại Hà Nội ngày 1/5/2016.

Người dân biểu tình phản đối Formosa hủy hoại môi trường biển Việt Nam. Ảnh chụp tại Hà Nội ngày 1/5/2016.

AFP photo
 
 Việt Nam tiếp tục khuyến cáo ngư dân 4 tỉnh miền Trung không nên đánh bắt hải sản ở tầng đáy ở khu vực 20 hải lý trở vào bờ do ảnh hưởng của ô nhiễm môi trường do Formosa gây ra.

Đây là yêu cầu được Phó Thủ tướng Trương Hòa Bình đưa ra tại cuộc họp của Ban chỉ đạo khắc phục sự cố, ổn định đời sống, sản xuất kinh doanh cho bốn tỉnh bị ảnh hưởng diễn ra vào hôm 17 tháng 5 tại Hà Nội.

Bốn tỉnh bị ảnh hưởng bao gồm Hà Tĩnh, Quảng  Bình, Quảng Trị, Thừa Thiên Huế.

Cũng tại cuộc họp, Phó Thủ tướng Trương Hòa Bình yêu cầu các tỉnh hoàn thành việc chi trả phần kinh phí đền bù đã được tạm cấp trước ngày 30 tháng 6 và có đề xuất lên Bộ Tài Chính để tiếp tục chi trả.

Chính phủ cũng đồng ý rà soát lần cuối về bổ sung người bị thiệt hại sẽ được đền bù và hỗ trợ.

Sau khi bị phát hiện xả thải ra môi trường biển khiến cá chết hàng loạt vào tháng 4 năm ngoái, công ty Formosa Hà Tĩnh đã chính thức lên tiếng xin lỗi và đồng ý trả 500 triệu đô la tiền bồi thường cho người dân bị ảnh hưởng và để khắc phục tình trạng ô nhiễm môi trường biển.

Báo cáo của chính phủ Việt Nam công bố hồi năm ngoái cho thấy thảm họa môi trường biển do Formosa gây ra đã ảnh hưởng đến cuộc sống của hơn 200 ngàn người. Một năm sau thảm họa, nhiều người dân miền Trung vẫn xuống đường biểu tình đòi đóng cửa Formosa và yêu cầu được bồi thường thỏa đáng.

Nguyên tổng giám đốc Mía Đường Tây Ninh bị 10 năm tù

Nguyên tổng giám đốc Mía Đường Tây Ninh bị 10 năm tù

2017-05-15
Ông Trần Cảnh Lạc, nguyên tổng giám đốc công ty trách nhiệm hữu hạn MTV Mía Đường Tây Ninh (giữa) tại phiên tòa.

Ông Trần Cảnh Lạc, nguyên tổng giám đốc công ty trách nhiệm hữu hạn MTV Mía Đường Tây Ninh (giữa) tại phiên tòa.

Courtesy of vietnammoi.vn
 
 Tòa sơ thẩm Tây Ninh sáng nay 15 tháng Năm tuyên phạt 10 năm tù đối với ông Trần Cảnh Lạc, nguyên tổng giám đốc công ty trách nhiệm hữu hạn MTV Mía Đường Tây Ninh, về tội làm thất thoát hàng chục tỷ đồng  trong thời gian làm lãnh đạo công ty.

Bên cạnh đó hội đồng xét xử cũng phán quyết 10 năm tù đối với ông Nguyễn Xuân Danh, nguyên trưởng phòng kinh doanh thương mại , 7 năm tù đối với nà Nguyễn Thị Phúc nguyên kế toán trưởng phòng kế toán tài chính của công ty . Cả hai người này đều bị buộc cùng tội danh như ông Trần Cảnh Lạc là  cố ý làm trái các qui định về kinh tế của nhà nước, gây hậu quả nghiêm trọng.

Cáo trạng của Tòa Án Nhân Dân tỉnh Tây Ninh cho thấy trong quá trình giao dịch mua bán gạo và tinh bột sắn với phía Trung Quốc từ năm 2009 đến năm 2012, phía lãnh đạo công ty  mía đường Tây Ninh đã gây thiệt hại cho nhà nước số tiền lên đến 70 tỷ Đồng.

Với tội trạng này, 2 bị cáo Trần Cảnh Lạc và Nguyễn Xuân Danh phải liên đới chịu trách nhiệm trong việc bồi thường trên 25 tỷ đồng , 3 bị cáo còn lại chia nhau chịu trách nhiệm bồi thưởng hơn 6 tỷ đồng thất thoát.

Ngoài ra hội đồng xét xử tòa án nhân dân Tây Ninh còn cái buộc công ty mía đường trong khi làm việc với 2 công ty đối tác Trung Quốc là đã không tuân thủ những qui định của pháp luật về việc thực hiện các hợp đồng kinh tế đã ký kết, việc khai báo với hải quan cũng như việc thanh toán chi trả.

Sài Gòn: Giang hồ đánh người, dùng container bít cửa nhà dân

Sài Gòn: Giang hồ đánh người, dùng container bít cửa nhà dân

Nhóm giang hồ huy động xe cẩu đưa thùng container bít lối nhà dân. (Hình: Báo VietNamNet)

SÀI GÒN (NV) – Nhóm giang hồ cầm hung khí xông vào nhà dân ở quận Gò Vấp truy sát khiến người chồng gục tại chỗ. Chưa dừng lại, chúng còn cắt toàn bộ hệ thống điện trong nhà rồi dùng xe cẩu thùng container bít cửa ra vào.

Ngày 15 Tháng Năm, công an phường 17, quận Gò Vấp, cho biết, đang điều tra nguyên nhân vụ nhóm giang hồ 30 thanh niên dùng hung khí tấn công một gia đình có con nhỏ ở địa phương, mời những người liên quan để làm rõ vụ việc và giải quyết theo quy định pháp luật.

Nói với báo điện tử VietNamNet, bà Thi Thủy Tiên (42 tuổi), ngụ phường 17, quận Gò Vấp, vẫn chưa hết bàng hoàng sau vụ việc cả hai vợ chồng bị nhóm giang hồ ập vào nhà truy sát, đánh đập khiến chồng bà là ông Nguyễn Quang Vĩnh (48 tuổi) bị thương phải cấp cứu.

Sài Gòn: Giang hồ đánh người, dùng container bít cửa nhà dân
Ông Vĩnh bị chém gục tại chỗ và hiện tại đang điều trị tại bệnh viện. (Hình: Báo VietNamNet)

Theo bà Tiên, tối 14 Tháng Năm, hai vợ chồng đang ở trong nhà thì bất ngờ một nhóm khoảng 30 người cầm hung khí xông vào nhà. Nhóm người này chửi bới yêu cầu hai vợ chồng bà ra khỏi nhà nhưng không được. Cả hai bên xảy ra cự cãi to tiếng. Thế là một số người trong nhóm giang hồ trên cầm hung khí xông vào chém ông Vĩnh bị thương gục xuống nền nhà. Bà Tiên thấy vậy hốt hoảng bế con chạy ra khỏi nhà kêu cứu.

Chỉ chờ có vậy, nhóm giang hồ này huy động một xe cẩu tới, cẩu thùng container loại 20 feet bít hết lối ra vào rồi cả nhóm rời đi. Nạn nhân sau đó được đưa đến bệnh viện 175 cấp cứu.

Theo bà Tiên, nguyên nhân có thể là do mâu thuẫn, tranh chấp nhà đất giữa gia đình chồng bà và ông Nguyễn Ðức Trọng (61 tuổi) ngụ cùng phường. Còn thùng container, khoảng 3 ngày trước bà Tiên đã thấy, nhưng tưởng để phục vụ công trình xây dựng nên không quan tâm.

Ông Trà Văn Lào, trưởng công an quận Gò Vấp, cho biết, đã mời ông Trọng và một số người liên quan đến trụ sở lấy lời khai. Bước đầu, ông Trọng thừa nhận cho người chở thùng container đến chắn trước lối đi vào nhà ông Vĩnh vì hai bên đang xảy ra tranh chấp nhà đất. Hiện vụ việc được công an quận Gò Vấp tiếp tục điều tra. (Tr.N)

Biến động ở Nghệ An: Biểu tình đòi thả người, công an thẳng tay đàn áp

Biến động ở Nghệ An: Biểu tình đòi thả người, công an thẳng tay đàn áp

Cả ngàn công an được trang bị tận răng bao vây và tấn công người biểu tình. (Hình: Facebook)

NGHỆ AN (NV) – Công an tỉnh Nghệ An bắt cóc nhà hoạt động Hoàng Đức Bình khiến nổ ra cuộc biểu tình với hàng ngàn người tham gia ở huyện Diễn Châu, sau đó công an đưa lực lượng hùng hậu ra tay đàn áp.

Cùng với việc bắt cóc ông Hoàng Đức Bình, công an ra lệnh truy nã nhà hoạt động Thái Văn Dung.

Tin tức, hình ảnh và video clips phổ biến rộng rãi trên mạng xã hội Facebook cho thấy hàng ngàn người đã kéo tới trụ sở huyện Diễn Châu biểu tình đòi thả ông Hoàng Đức Bình, một người tham gia các cuộc biểu tình cùng với ngư dân Nghệ An và Hà Tĩnh đầu tháng trước, đòi đền bù thỏa đáng cũng như chống Formosa xả chất thải độc hại đầu độc môi trường Việt Nam.

Theo nhiều trang mạng Facebook, ông Hoàng Đức Bình ngồi trên xe hơi đi cùng linh mục Nguyễn Đình Thục, quản xứ Song Ngọc thuộc giáo phận Vinh, trên đường đi ở khu vực Đền Cuông, thì bị Cảnh sát giao thông chặn xe lại tại xóm 14 Diễn An, huyện Diễn Châu tỉnh Nghệ An.

Một nhóm công an thường phục đã giật cửa xe bắt ông Hoàng Đức Bình đi sang xe của họ và mang đi đâu không rõ.

Khi hay tin có vụ bắt người theo kiểu “bắt cóc” giữa đường, hàng ngàn người đã kéo tới trụ sở huyện Diễn Châu đòi thả người.

Biến động ở Nghệ An: Biểu tình đòi thả người, công an thẳng tay đàn áp
Hàng ngàn người dân tới trụ sở huyện Diễn Châu, Nghệ An, đòi thả ông Hoàng Đức Bình ngày 15/5/2017. (Hình: FB Sơn Văn Lê)

Nhiều video clips được tung lên mạng cho thấy nhà cầm quyền đã đưa hàng trăm cảnh sát cơ động tới đối phó. Người ta thấy dân chúng chạy tán loan, kêu la khi cảnh sát cơ động tấn công đoàn biều tình bằng dùi cui. Người dân chỉ giải tán khi mưa lớn đổ xuống, nhân cơ hội này, cảnh sát cơ động nhào tới đàn áp. Hiện chưa biết có ai bị thương hoặc có ai khác bị bắt ngoài ông Hoàng Đức Bình hay không.

Trên trang báo tuyên truyền của tỉnh Nghệ An ngày 15/5/2017, người ta thấy có bản tin viết rằng “Cơ quan cảnh sát điều tra Công an tỉnh Nghệ An đã có lệnh bắt bị can số 01 đối với Hoàng Đức Bình về “hành vi chống người thi hành công vụ; lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức công dân”, phạm vào Điều 257, 258 Bộ Luật Hình sự nước CHXHCN Việt Nam.”

Ông Hoàng Đức Bình , 34 tuổi, cũng có trang Facebook cá nhân Hoàng Bình viết các bản tin và nhận định về thảm họa môi trường biển gây ra cho Việt Nam và đối với ngư dân nhiều tỉnh trong đó có Nghệ An. Ông cũng có mặt trong các ngày 2 và 3 Tháng Tư 2017 ở huyện Lộc Hà, Hà Tĩnh cùng với ông Bạch Hồng Quyền khi ngư dân địa phương biểu tình đòi bồi thường thỏa đáng.

Ông Bạch Hồng Quyền , 28 tuổi, cũng đang bị nhà cầm quyền CSVN “truy nã toàn quốc” vì không biết đang ở đâu. Ông Quyền bị khởi tố và vu cho ông tội “cầm đầu, kích động” 2,000 giáo dân của hai xã Thạch Bằng và Thạch Kim đi biểu tình chống nhà cầm quyền tại trụ sở huyện Lộc Hà.

Qua điện thoại viễn liên từ nơi lẩn tránh, ông Bạch Hồng Quyền nói với đài RFA rằng công an tỉnh Hà Tĩnh đang tìm cách bắt ông để ngăn cản việc đưa tin về thảm họa môi trường Formosa đến công chúng.

“Cái đó là một bản án sai trái và cố tình gán ghép em hòng bịt miệng em trước dư luận và em không thể về để giúp được người dân.” Ông nói với Đài Á Châu Tự Do RFA vào đêm ngày 12 tháng 5 qua điện thoại.

Biến động ở Nghệ An: Biểu tình đòi thả người, công an thẳng tay đàn áp
Hai ông Hoàng Đức Bình (phải) và Bạch Hồng Quyền (trái). (Hình Chân Trời Mới)

Ngày 18 Tháng Tư 2017, Công an tỉnh Hà Tĩnh khởi tố và ra lệnh bắt tạm giam ông Bạch Hồng Quyền về tội “gây rối trật tự công cộng” và “bắt giữ người trái pháp luật”, theo Điều 245 và Điều 123 Bộ luật Hình sự Việt Nam. Lệnh truy nã toàn quốc đối với ông Bạch Hồng Quyền được công bố rộng rãi trên báo chí nhà nước vào ngày 12 tháng 5.

Cùng với việc loan báo bắt ông Hoàng Đức Bình, báo Nghệ An hôm Thứ Hai 15 Tháng Năm 2017 cũng loan báo qua một bản tin khác một cái “quyết định truy nã toàn quốc đối với Thái Văn Dung (29 tuổi), trú tại xóm 4 xã Diễn Hạnh, huyện Diễn Châu về tội “Không chấp hành án”, quy định tại Điều 304 Bộ Luật Hình Sự”.

Bản tin này kể tội ông Thái Văn Dung, một người đã bị bỏ tù 4 năm và 4 năm quản chế vì bị vu cho tội “hoạt động nhằm lật đổ chính quyền…” là “không chấp hành hình phạt quản chế”.

Cũng như tất cả các tù nhân lương tâm khác, ông Thái Văn Dung phủ nhận bản án áp đặt đối với ông. Sau khi ra tù ngày 19 Tháng Tám 2015, ông Dung bị cáo buộc là “UBND xã Diễn Hạnh đã lập 20 báo cáo về việc không chấp hành hình phạt quản chế của Thái Văn Dung và ra Quyết định xử phạt hành chính 4 lần với Thái Văn Dung về hành vi không chấp hành án phạt quản chế và đi khỏi địa phương khi chưa được các cấp có thẩm quyền cấp giấy phép đi khỏi địa phương nơi quản chế”.

Ít nhất hiện đang có 112 bloggers và các người tham gia đấu tranh cho dân chủ và nhân quyền tại Việt Nam đang bị nhà cầm quyền giam giữ dù họ chỉ hành sử quyền công dân được hiến pháp của chế độ công nhận nhưng không thi hành trong thực tế, theo bản tường trình của Tổ Chức Theo Dõi Nhân Quyền tại New York. (TN)

Công an Nghệ An phát lệnh truy nã nhà hoạt động Thái Văn Dung

Công an Nghệ An phát lệnh truy nã nhà hoạt động Thái Văn Dung

2017-05-15

Báo mạng Nghệ An hôm nay thứ Hai 15/5/2017 công bố lệnh truy nã toàn quốc một nhà hoạt động xã hội tại Nghệ An là ông Thái Văn Dung.

Lệnh truy nã này được công an tỉnh Nghệ An ký vào ngày 8 tháng 3, năm 2017 tức là cách đây hơn hai tháng.

thaivandung-400.jpg
Bản tin về lệnh truy nã nhà hoạt động Thái Văn Dung trên báo Nghệ An ngày 15/05/2017. screenshot

Tuy nhiên, lên tiếng với Đài Á Châu Tự Do RFA ông Dung cho biết:

“Tôi chưa nhận được lệnh bắt, và gia đình cũng không có thông tin gì. Hôm nay do sự kiện đền Cuông Diễn Châu, nên nhà cầm quyền đưa cái đó lên các trang mạng, mà lại không đến gặp trực tiếp tôi để đưa lệnh. Nếu nhà cầm quyền ra lệnh bắt, thì tôi sẵn sàng để nhà cầm quyền bắt, vì trước khi ra tù tôi đã tuyên bố, là tôi, Thái Văn Dung vẫn tiếp tục đấu tranh cho công lý và hòa bình, cho các quyền con người, quyền mà con người đáng được thụ hưởng.”

Theo lệnh truy nã này thì ông Thái Văn Dung can tội không thi hành án qui định ở điều 304 bộ luật hình sự Việt Nam.

Báo Nghệ An nói rằng vào năm 2013, ông Thái Văn Dung bị kết án tù 4 năm về tội danh “hoạt động lật đổ chính quyền nhân dân”, và phải chịu 4 năm quản chế sau khi ra tù.

Báo này nói rằng ông Dung đã không chấp hành lệnh quản chế và đã bỏ trốn khỏi nơi cư trú vào ngày 1 tháng 3 năm 2017.

Diễn biến tại ủy ban huyện Diễn Châu đang vô cùng nóng.

From facebook: Tuong Dang and Thanh Tran shared Đài Phát Thanh Tiếng Nước Tôi Úc Châu‘s live video

 
 
 
24,835 Views
 
Đài Phát Thanh Tiếng Nước Tôi Úc Châu is live now.

 

Diễn biến tại ủy ban huyện Diễn Châu đang vô cùng nóng. Cả 10 ngàn người dân đang đổ về phản đối công an bắt người trái với pháp luật và đòi trả người. Hiện đang có 1 số lượng cảnh sát cơ động được điều đến khu vực để chuẩn bi trấn áp người dân.

HOÀNG BÌNH ( LAO ĐỘNG VIỆT) VỪA BỊ BẮT CÓC TRÊN ĐƯỜNG ĐI – KHÔNG CÓ LỆNH CỦA TÒA ÁN .

From facebook: Hoa Kim Ngo shared Thanh Niên Công Giáo‘s photo.
HOÀNG BÌNH ( LAO ĐỘNG VIỆT) VỪA BỊ BẮT CÓC TRÊN ĐƯỜNG ĐI – KHÔNG CÓ LỆNH CỦA TÒA ÁN .

* Hôm qua Hoàng Bình vạc mặt thượng tá Trần Trung Hải chính là tên chôm dây chuyền của đồng đội. Hôm nay CA Hà tĩnh bắt cóc Hoàng Bình.

 
Image may contain: 3 people, people standing, shoes and outdoor

Thanh Niên Công Giáo

TIN KHẨN: NHÀ HOẠT ĐỘNG HOÀNG ĐỨC BÌNH VỪA BỊ CÔNG AN BẮT GIỮ (share để cứu anh Hoàng Bình )

#TNCG – Khoảng 10:25 phút sáng ngày 15.05.2017 Linh mục JB Nguyễn Đình Thục vừa cho biết công an tỉnh Nghệ An đã ngang nhiên chặn xe tấn công và bắt giữ nhà hoạt động Hoàng Đức Bình khi xe đến khu vực Đền Cuông, huyện Diễn Châu, tỉnh Nghệ An. Đây có thể là hành động trả thù anh Hoàng Bình vì những nỗ lực trợ giúp ngư dân và các nạn nhân của Formosa sau thảm họa cá chết tại miền Trung.

fb Paul Trần Minh Nhật

Đồng bào đang biểu tình ở cổng công an huyện Diễn Châu, Nghệ An để đòi Hoàng Bình….

From facebook:  Trần Bang added 3 new photos.
Đồng bào đang biểu tình ở cổng công an huyện Diễn Châu, Nghệ An để đòi Hoàng Bình….

CSCĐ đang đến rất đông…

Hình ảnh Hoàng Bình bị bắt trong đồn, nhìn môi bị sưng, trán, thái dương và tai bị đỏ, có thể đã bị đánh đau, nhưng nhìn tư thế và ánh mắt nhìn thẳng rất kiên cường của một người công chính!

“Phúc cho ai làm việc công chính mà bị bức hại”!

Formosa cút!

Nhân dân VN không quên những người tranh đấu cho môi trường sống trong lành, không bị ô nhiễm vì công nghệ độc hại thải ra từ Trung Cộng như Formosa!

FB Đỗ Việt Trinh và Emily Page-Le

Image may contain: 1 person, closeup
Image may contain: car and outdoor
No automatic alt text available.