10 ĐIỀU PHƯƠNG TÂY ĐÃ DẠY TÔI

 10 ĐIỀU PHƯƠNG TÂY ĐÃ DẠY TÔI

phuong-tay

Là một người may mắn được ăn học ở Phương Tây, tôi cũng đã ít nhiều học được nhiều thứ mà tôi nghĩ ở Việt Nam sẽ chẳng bao giờ dạy. Trước đây có một bài báo mang tên “2 tỷ đồng du học có mua được một người văn minh không?” Theo tôi, văn minh không phải là một cái gì đó có thể mua được, vì tôi thấy có nhiều bạn du học mà vẫn xấu tính như thường. Văn minh là một thứ gì đó chúng ta phải tiếp thu và truyền lại cho người khác. Chúng ta không cần phải bỏ ra 2 tỷ để mua một con người văn minh. Sau đây là 10 điều mà tôi đã Phương Tây đã dạy tôi.

1-Nụ cười. 

Người Phương Tây rất thích cười. Thậm chí, đó là điều bạn sẽ trông thấy đầu tiên từ người quen cho đến người ngoài đường. Khi bạn đi bộ và thấy một người lạ nào đi đối diện, họ sẽ nhìn bạn và nở một nụ cười, và thậm chí hỏi “bạn khỏe không?”

2-Cảm ơn và xin lỗi.

Đây là 2 câu cửa miệng của người Phương Tây mà tôi nghĩ còn xa lạ đối với đại đa số người Việt. Không phải vì chúng ta kém văn minh hơn mà chúng ta có cái suy nghĩ khác về việc sử dụng 2 từ này. Nếu bạn vô tình va chạm một ai đó cho dù lỗi là bạn, nhưng họ cũng sẽ nói “I’m sorry.” Và khi bạn làm gì đó cho họ, họ sẽ đáp lại với câu “thank you.” Nhiều bạn sống lâu năm ở Phương Tây khi trở về Việt Nam sinh sống và làm việc cảm thấy rất khó chịu vì môi trường Việt Nam thiếu đi điều này.

3-Tư duy cá nhân. 

Trường lớp Phương Tây khuyến khích tư duy cá nhân, khác với tư duy tập thể của văn hóa Đông Á. Thậm chí, tư duy cá nhân là nền tảng của giáo dục Phương Tây. Mỗi cá nhân là một cái gì đó đặc biệt và không thể gom chung vào với nhau được.

4-Văn hóa đọc sách.

Trung bình, một người Tây sẽ đọc tầm 4-7 cuốn sách trong một năm. Còn ở Việt Nam thì con số là 0.7. Bạn sẽ hỏi “rồi sao? Đọc sách thì liên quan gì?” Sách là kho tàng kiến thức, là nơi một người tìm đến để mở mang tầm nhìn của mình. Ngành xuất bản ở Phương Tây rất phát triển, khác hoàn toàn đối với ở Việt Nam. Một đất nước mà trung bình một người dân chỉ đọc 0.7 cuốn sách thì bạn nghĩ đất nước đó có đủ kiến thức để phát triển không? Tôi nghĩ là không.

5-Không soi mói đời tư cá nhân.

Người Phương Tây chỉ tập trung vào chuyên môn của bạn, họ không quan tâm bạn là ai, từ đâu đến, giàu hay nghèo, lai lịch nhân thân ra sao. Điều quan trọng nhất vẫn là năng lực của bạn. Ngược lại, người Việt Nam thường hay soi mói đời tư cá nhân và những thứ chẳng liên quan gì.

6-Tư duy chỉ trích những lãnh đạo chính trị.

Cái này mình xin không nói nhiều nhé…..Nói tóm lại là người Phương Tây coi lãnh đạo của họ ở bất cứ cấp nào cũng chỉ là những viên chức ăn lương bình thường như bao nhiêu người khác, không hơn không kém. Họ đã nhận lương từ người dân thì họ phải làm tốt công việc của mình. Còn ở Việt Nam thì sao? khỏi nói ai cũng biết !

7-Tầm nhìn dài hạn.

Người Phương Tây khi đã lên kế hoạch và xây dựng cái gì thì họ sẽ có tầm nhìn dài hạn, ít nhất là 20 năm trở lên. Các doanh nghiệp Tây không bao giờ làm ăn chụp giật để kiếm lời trong ngắn hạn như Đông Á. Họ luôn có cái nhìn lâu dài và bền vững.

8-Tôn trọng và nâng niu phụ nữ. 

Ở Phương Tây, quy luật tất yếu là “phụ nữ là nhất.” Phụ nữ luôn được đàn ông tôn trọng. Ở Việt Nam thì khi đàn ông nhìn phụ nữ tôi cá rằng họ chỉ muốn …..ngủ .Cách tán gái của đàn ông Việt vì vậy mà thô tục không kém, lại còn chướng mắt hơn nữa đối với những gả học làm sang ! Xà bần,chẳng có văn hóa và đẳng cấp chút nào.

9-Tôn trọng sự khác biệt của người khác, đừng bao giờ ép người khác phải theo mình. 

Đây cũng là một phần của “chủ nghĩa cá nhân.” Mỗi cá nhân là một món quá đặc biệt của Thượng Đế. Nên đừng bao giờ ép, dụ người khác phải nghe theo mình, làm theo ý mình, trừ khi họ thoải mái tự nguyện.

10-  Và cuối cùng, tôi nghĩ cái này là quan trọng nhất, đó là “tư duy thắc mắc” hoặc cái mà tôi gọi là “văn hóa tại sao?”

Người Phương Tây luôn luôn hỏi, luôn tìm hiểu và luôn hỏi tại sao. Họ không bao giờ ngừng suy nghĩ hay tự cao về bản thân. Cũng hiếm khi nào lấy bằng cấp mình đem ra khoe và coi đó là sự thể hiện rằng mình hơn người khác. Họ không bao giờ ngừng học hỏi. Ở đây không phải tôi so sánh, mà hình như người Việt Nam không có cái tư duy này. Trong mắt người Việt luôn có cái nhìn “kệ nó” hay “tại vì xứ mình nó thế.”

Đó là 10 điều trong vô số điều mà tôi đã học được từ Phương Tây. Người Việt Nam là một dân tộc rất đẹp, nhưng tôi nghĩ chúng ta cần phải học hỏi nhiều từ Phương Tây. Không phải vì chúng ta thấp hơn hay họ cao hơn, mà vì những thứ trên là những yếu tốt giúp họ trở thành những nước phát triển. Hy vọng các bạn đọc và hiểu.

S.T.

Có 3 điều mà khi cận kề cái chết người ta mới nhận ra.

Có 3 điều mà khi cận kề cái chết người ta mới nhận ra. 

Hãy cùng đọc câu chuyện sau đây:

Có một tỷ phú sống trong căn biệt thư xa hoa. Nhưng một ngày kia mắc bệnh hiểm nghèo, ông chợt nhận ra rằng tất cả những gì là danh vọng, tiền tài và vật chất, thực ra đều hư vô như mây khói.

Vì lo sợ sẽ không sống được bao lâu nữa, ông bèn tìm đến một vị danh y để xin lời khuyên. Sau khi bắt mạch, danh y nói với ông rằng: “Bệnh của ông ngoài cách này ra thì không thuốc nào có thể chữa khỏi. Tôi sẽ kê cho ông ba đơn thuốc, ông cứ theo đó mà làm, hết đơn thứ nhất thì chuyển sang đơn tiếp theo.”

Vị tỷ phú về nhà, trong lòng phấp phỏng hy vọng. Ông lấy đơn thuốc đầu tiên ra và đọc: “Hãy đến một bãi biển và nằm đó khoảng 30 phút, làm liên tục như vậy 21 ngày.” Mặc dù thấy khó hiểu, nhưng ông vẫn quyết định ra bờ biển. Ông lang thang một vòng rồi ngả lưng nằm trên bãi cát. Bất chợt một cảm giác nhẹ nhàng và khoan khoái vô cùng bao trọn thân thể ông. Vì trước đây công việc bận rộn nên ông không có cơ hội nghỉ ngơi. Nay ông có thể tĩnh tâm lại để lắng nghe tiếng gió thổi vi vu, tiếng sóng biển rì rào hòa lẫn với tiếng kêu thánh thót của đàn hải âu gọi bầy… Trái tim ông bỗng thổn thức, chưa bao giờ ông có được cảm giác thoải mái như bây giờ.

Ngày thứ 22, ông mở đơn thuốc thứ hai, trong đó viết: “Hãy tìm 5 con cá hoặc tôm rồi thả chúng xuống biển, liên tục như vậy trong 21 ngày.” Trong lòng ông đầy rẫy những băn khoăn, nhưng vẫn cặm cụi đi mua tôm cá rồi thả chúng ra biển. Ngắm nhìn từng con vật bé nhỏ được trở về với biển khơi, trong lòng ông không nén nổi nỗi xúc động.

Ngày thứ 43, ông đọc đơn thuốc thứ ba: “Tìm một cành cây và viết những điều khiến ông cảm thấy không hài lòng lên bãi cát.” Nhưng khi ông vừa viết xong, thủy triều lại cuốn tất cả xuống biển. Ông lại viết, sóng lại cuốn đi, lại viết, lại cuốn đi, rồi lại viết, và lại cuốn đi… Người đàn ông bỗng bật khóc nức nở vì chợt hiểu ra tất cả.

Khi về nhà ông cảm thấy toàn thân nhẹ nhàng, tinh thần chưa bao giờ thoải mái và tự tại đến thế, thậm chí ông cũng không còn sợ cái chết nữa.

Thì ra con người ta chỉ cần học được 3 điều trên thì sẽ vui vẻ hạnh phúc:

Thứ nhất: Nghỉ ngơi

Thứ hai: Cho đi

Thứ ba: Buông xuống

buong-xuong

 

Là người nhất định phải biết  NGHỈ NGƠI

Trong xã hội này có hai loại người. Một là quá tham lam, mong muốn và theo đuổi sự thành công, mong muốn kiếm tiền, ham muốn sao cho mình không ngừng vươn xa hơn nữa. Còn loại người thứ hai sống không có mục đích, không có chí tiến thủ.

Nhưng chúng ta cần nhận thức rõ rằng: có người mới được chút ít thì đã thấy đủ nên không muốn làm thêm gì cả; có người biết sao là vừa đủ và cảm thấy vui vẻ, đây là hai dạng người không giống nhau. Người mới được chút ít mà đã thấy đủ là người lười biếng không nhiều muốn bỏ công sức lao động; còn người biết đủ và cảm thấy vui vẻ chính là người chịu khó làm việc, nhưng có nhiều cũng cảm thấy đủ, có ít cũng cảm thấy đủ, có được nhiều thì càng tốt, có được ít cũng không sao, họ không để mình cảm thấy đau khổ khi có ít, không vì tham tiền tham việc mà gây tổn hại đến người khác, đó chính là biết đủ thì sẽ cảm thấy vui vẻ – tri túc.

Nếu một người lao đầu vào kiếm tiền, không chừa thủ đoạn nào để theo đuổi thành công và tài lộc mà không biết dừng nghỉ sẽ có ngày cảm thấy vô cùng mỏi mệt. Theo đuổi những chân trời viễn mộng khiến ta rất đau khổ, rất căng thẳng, bởi vì khi đã giành được nó ta lại sợ sẽ mất đi, sau khi mất đi thì lại muốn giành được nó, cũng gần giống như việc đánh bạc, mong muốn tất cả những đồng tiền ở túi kẻ khác là tiền của mình, bị thua lại mong thắng, thắng được rồi lại muốn thắng nữa, không bao giờ biết thỏa mãn.

Người thông minh là người biết làm việc và biết nghỉ ngơi hợp lý. Có như thế mới cân bằng cuộc sống và an nhiên, tự tại.

Đồng thời, con người sống cũng phải biết   CHO ĐI

Trong cuộc sống này, những gì ta cho đi bằng tình người mới thật sự đúng nghĩa là cho mà không phải là sự trao đổi hay mua bán dưới nhiều hình thức. Tuy nhiên, nếu ta biết cho đi những giá trị vật chất để giúp đỡ hoặc chia sẻ khó khăn cho người khác thì đây chính là cách giúp ta có thể nhận lại được niềm vui và hạnh phúc bởi trong ta không có sự toan tính. Khi cho đi mà chúng ta không kèm theo bất cứ một điều kiện hay sự mong cầu nào thì chính ngay khi ấy chúng ta đã nuôi dưỡng được lòng từ bi vô hạn. Khi ta cho mà không có sự tính toán thì sự cho ấy mới là cao thượng nên ta sẽ nhận được sự an lạc, hạnh phúc.

Còn một điều nữa, đó là phải học cách   BUÔNG XUỐNG

Nếu như con người biết buông xả trong đời sống hiện tại. Buông đi những lợi danh, buông đi những hận thù chấp nhặt. Đồng thời xả đi những mưu cầu tính toán cho bản thân, xả đi những “tham – sân – si” trong cuộc sống thường nhật thì sẽ tự tìm thấy cho mình niềm an vui vẻ thanh thản trong tâm hồn.

Bởi khi biết buông xả thì tâm ta mới trong sáng để vượt qua những cám dỗ của tham, sân, si, của mạn nghi ác kiến để rồi nhìn thấy niềm vui xung quanh ta.

Có buông xả được thì lòng ta mới rộng mở, ai nói gì không vừa ý cũng bỏ qua mà không chấp. Nếu ai có làm điều gì xúc phạm cũng dễ dàng tha thứ, mà nếu có giận có buồn thì chỉ một vài phút hoặc một vài giờ, cùng lắm qua một đêm rồi quên hết đi cho đời mình được an vui.

Tham lam là một liều thuốc độc, và dục vọng là con dao hai lưỡi; có một cuộc sống ổn định rồi vẫn muốn theo đuổi sự thoải mái; có cuộc sống thoải mái rồi lại muốn hưởng thụ những vật chất xa hoa… Nếu dục vọng không có điểm dừng thì con người vĩnh viễn không bao giờ cảm thấy đủ, không bao giờ cảm thấy thỏa mãn, và cũng không bao giờ tìm kiếm được niềm vui.

Hãy trân trọng những gì bạn đang có, bạn sẽ thấy rằng bản thân mình là người giàu có nhất trên cõi đời này.

Biết trước nguy cơ vong đảng, 85% giới chức cấp cao Trung Quốc đã có kế hoạch ‘cao chạy xa bay

  • Hồ Ngọc Dũng shared Tan Nguyen‘s post.

    Các đảng viên quèn hãy mở mắt ra mà nhìn nè! Đừng làm con chó bảo vệ cho bọn chóp bu vơ vét nữa.

    “Trước Đại hội ĐCSTQ lần thứ 18, Phó Chủ tịch nước Trung Quốc – ông Lý Nguyên Triều đã làm một cuộc điều tra cho thấy, người nhà con cái của Ủy viên Hội ủy viên Trung ương, Ủy viên Dự khuyết, Ủy viên Ban Kỷ luật Trung ương khóa 17 đều đã định cư, mua nhà ở nước ngoài, chuẩn bị vứt bỏ chức quan chạy trốn sang nước ngoài chiếm trên 85%.

    Từ sau ‘sự kiện Lục Tứ’, có thể nói là ĐCSTQ dưới ảnh hưởng tham nhũng trị quốc của Giang Trạch Dân đã xuống dốc mau chóng, số lượng quan chức hủ bại sa ngã ngày càng nhiều, hơn nữa còn đảm nhiệm chức vụ cấp cao khiến người ta trố mắt không nói nên lời! Vậy nên ông Tập Cận Bình trong một lần Hội nghị đã nói, cần phải thừa nhận rằng đảng của chúng ta đã đi đến bờ vực vong đảng”.

    Báo cáo nội bộ ĐCS Trung Quốc: 2,2% Đảng viên đạt chỉ tiêu, nguy cơ vong Đảng đã cận kề.

    Trang tạp chí “Động Hướng” của Hồng Kông năm 2012 đã từng trích dẫn thống kê được thực hiện trong cơ cấu giới chức cao cấp nội bộ nhà nước Trung Quốc, kết quả điều tra phát hiện, 90% Ủy viên Trung ương đều đã có họ hàng di dân ra nước ngoài.

    Theo số liệu trong “Báo cáo của điều tra nghiên cứu giám sát ‘lõa quan’” trong nhà nước Trung Quốc, có 38,9% nhân viên công chức thừa nhận vợ (hoặc chồng) có quốc tịch nước ngoài hoặc quyền tạm trú lâu dài ở nước ngoài, ngoài ra 46,7% nhân viên công chức cho rằng con cái họ có thể có được quốc tịch nước ngoài hoặc quyền tạm trú lâu dài, trong đó cấp bộ tỉnh, cấp bộ sở, cấp bộ huyện đều vượt trên phân nửa (53,3%, 53,4%, 51,7%), hơn nữa chức quan càng cao, càng công nhận điều này.

Tình Trạng Mất Trí Nhớ

  Tình Trạng Mất Trí Nhớ

***

Memory loss
Memory loss

 

 

 

 

 

 

 

LTS: Bác Sĩ Hồ Ngọc Minh được biết trong cộng đồng người Việt nhiều năm qua, là Board Certified về Obstertrics, Gynecology và Reproductive Endocrinology Infertility. Phòng mạch tọa lạc trong khuôn viên bệnh viện Fountain Valley, tại 11180 Warner Ave., Suite 465, Fountain Valley, CA 92708. Số phone liên lạc: (714) 429-5848, trang nhà:www.bacsihongocminh.com

Tình trạng mất trí nhớ (dementia) thường xảy ra cho người già, nhưng không phải mọi người khi già đều mất trí nhớ. Ngoài ra cần phân biêt sự mất trí nhớ và bệnh Alzheimer không phải là một thứ bệnh.  Trên toàn thế giới hiện nay có khoảng 35.6 triệu người bị mất trí nhớ.

Hiện tượng mất trí nhớ thật ra không phải là một chứng bệnh, nhưng phải hiểu là một hội chứng bao gồm các vấn đề khó khăn trong việc… nhớ và suy nghĩ. Có nhiều nguyên do hay bệnh trạng đưa đến tình trạng mất trí nhớ, mà bệnh Alzheimer chỉ là một trong những nguyên nhân ấy. Sự mất trí nhớ có thể xảy ra cho mọi lứa tuổi nhưng thường xảy ra cho người già nhiều hơn, gây khó khăn cho chính đương sự và người thân khi phải săn sóc họ.
Hội chứng mất trí nhớ cũng khác với sự lãng trí, nhưng lại bắt đầu từ những dấu hiệu của sự lãng trí. Lâu lâu bị lãng trí như bỏ quên đồ vật trong nhà không tìm được là chuyện thường, nhưng nếu những triệu chứng đó tiến dần đến việc không còn nhận biết thời gian thí dụ như năm 1975 và năm 2015, hay không phân biệt được không gian như đang ở Việt Nam hay đang ở Mỹ, hoặc không còn nhớ được những đồ vật, người quen… Khi tình trạng nặng thêm, đương sự thường hỏi đi hỏi lại, kể đi kể lại những chuyện đã hỏi, hoặc tốn nhiều thì giờ để trả lời một câu hỏi thông thường. Họ cũng có vấn đề với việc chăm sóc vệ sinh cá nhân. Tâm tính của người bị mất trí nhớ cũng thay đổi, có khi bị trầm cảm, cô đơn hoặc có khi trở nên bướng bĩnh, hung dữ.

Chúng ta sẽ đi sâu hơn về nguyên do, và cách chữa trị trong bài viết tới khi nói về các bệnh có thể gây ra hiện tượng mất trí nhớ như bệnh Alzheimer, bệnh run Parkinson, bệnh huỷ hoại thần kinh Huntington … Trong bài này sẽ nói về cách giảm bớt chứng mất trí nhớ khi lớn tuổi.

Trước hết, bạn phải có một chế độ ăn uống cân bằng, điều độ, nhiều rau trái, tập thể dục đều đặn, như đi bộ 3 tới 5 giờ mỗi tuần, và ngủ đủ 8 tiếng mỗi ngày. Ngủ đêm không đủ thì tranh thủ ngủ ngày! Những người ngủ đầy đủ, và có ngủ trưa thường sống lâu và ít bị mất trí nhớ.  

Học khiêu vũ.

Ta nói nôm na là tập… “nhảy đầm”. Nghiên cứu đăng trên tờ New England Journal of Medicine từ năm 2003 cho biết khiêu vũ vừa là một môn thể dục thể thao, vừa là một trò chơi đòi hỏi suy nghĩ, tiến thoái trong mỗi bước. Khi khiêu vũ, lượng máu không những chỉ dồn về bắp thịt mà còn đổ về phía não bộ nhiều hơn vì khiêu vũ đòi hỏi cả thể lực lẫn trí tuệ.

  1. Học chơi một thứ nhạc cụ hoặc nghe nhạc.

Nhiều nghiên cứu cho thấy người chơi nhạc cụ trên 10 năm sẽ có trí nhớ tốt hơn một người không chơi nhạc. Trong trường hợp bạn không có đủ thời giờ hay năng khiếu âm nhạc, nên tập nghe và thưởng thức âm nhạc.

  1. Học một ngôn ngữ khác.

Một nghiên cứu đăng trên tờ Neurology năm 2013 cho biết những người nói thông thạo hai thứ tiếng, khả năng bị mất trí nhớ chậm đi 4 năm rưỡi so với người chỉ biết một thứ tiếng.

  1. Học đánh cờ, hay chơi video game.

Một nhiên cứu của Pháp năm 2013 cho thấy những ai chơi cờ, hay chơi các loại game như bingo, xì lát, poker… ( nhưng đừng ghiền quá, và cũng tránh “ngồi computer” hay TV nhiều nhé ), khả năng bị mất trí nhớ giảm đi 15%.

  1. Đọc sách.

Không cần phải đọc nhiều, nhưng khi đọc sách nên bỏ thì giờ suy nghĩ, nghiền ngẫm nội dung của sách, truyện. Đọc truyện mới lạ có lợi hơn là đọc chuyện cũ đã biết. Đừng đọc Thiên Long Bát Bộ hay Tam Quốc Chí đến lần thứ 10!

  1. Chú tâm, làm một việc, cho xong đừng ôm đồm nhiều thứ vô một:

Người chú tâm làm xong một việc ít bị lãng trí hay mất trí nhớ hơn người làm hai ba việc cùng một lúc. Thí dụ khi ăn thì đừng xem TV! Ngoài ra nên biết dùng thời giờ một cách hữu hiệu. Đừng ngồi nhìn Mùa Xuân bay qua cửa sổ! Nên tìm chuyện mà làm.

  1. Học đan hay may vá, hay làm vườn.

Khảo sát thống kê năm 2013 cho biết những người có những thú vui kể trên, trí óc minh mẫn hơn những người không có “thú vui ” để tiêu khiển.

  1. Sống  có mục đích, sống lạc quan, yêu đời và có giao thiệp với bạn bè người thân làm bớt tình trạng cô độc, sầu muộn.
  1. Tập viết.

Viết văn, viết truyện, viết thơ cho bạn bè, viết nhật ký, viết hồi ký… làm giảm khả năng mất trí nhớ về sau.

  1. Cuối cùng, tập làm… việc nhà, như rửa chén bằng tay chẳng hạn.

Những người làm lụng chân tay việc trong nhà ít bị mất trí nhớ hơn người ngồi một chỗ xem TV hay nhìn “bóng câu qua khung cửa sổ”.

Tất cả các hoạt động trên đây nên bắt đầu từ hôm nay, bất kỳ ở lứa tuổi nào. Không nên đợi tới 60, 70 mới lo ngăn ngừa mất trí nhớ! Cuối năm, (chúng ta có hai lần cuối năm, Dương lịch và Âm lịch) là dịp để chúng ta lập ra những kế hoạch cho sức khoẻ trong năm tới, và cho tương lai.

Vụ công an bị tố đánh chết người ở Bình Định: Chết do chạy quá sức?

Vụ công an bị tố đánh chết người ở Bình Định: Chết do chạy quá sức?

RFA 

Cơ quan pháp y tỉnh Bình Định kết luận anh Phạm Đăng Toàn chết do chạy quá sức.

Cơ quan pháp y tỉnh Bình Định kết luận anh Phạm Đăng Toàn chết do chạy quá sức.

 Courtesy of sbtn

Cơ quan pháp y tỉnh Bình Định hôm ra kết luận liên quan đến vụ tử vong của một người dân chơi bầu cua ở xã Phước Quang, huyện Tuy Phước, tỉnh Bình Định hôm 2 tháng 1, anh Phạm Đăng Toàn là chết do chạy quá sức.

Cụ thể, kết quả khám nghiệm tử thi được công bố cho báo giới xác định anh Toàn tử vong do chạy quá sức dẫn đến thiếu oxy cung cấp cho phổi, phổi không cung cấp được oxy cho não dẫn đến phù phổi, phù não, hoàn toàn không có dấu vết của tác động ngoại lực.

Kết quả khám nghiệm tử thi trước đó cũng cho thấy phổi và não bị phù. Có một số vết xây xước trên trán và gò má được xác định là do ngã xuống nền xi măng. Khám nghiệm không phát hiện tổn thương xương khớp.

Kết luận này không thuyết phục được nhiều người nhất là cư dân mạng xã hội. Một số facebookers cho rằng kết quả xét nghiệm như thế là phi lý.

Xin được nhắc lại, vào tối ngày 2 tháng 1, anh Toàn tham gia chơi bầu cua ở chợ Định Thiện, xã Phước Quang, huyện Tuy Phước. Tổ tuần tra công an huyện Tuy Phước tiến hành vây bắt sòng bầu cua. Gia đình anh Toàn cho báo chí biết thành viên tổ tuần tra đã truy đuổi và đánh anh toàn bất tỉnh. Người dân địa phương yêu cầu đưa anh Toàn đến Trung tâm Y tế thị xã An Nhơn nhưng anh đã tử vong trên đường đi cấp cứu.

Những đoạn video được đưa lên mạng vào rạng sáng ngày 3 tháng 1 cho thấy nhiều người dân địa phương bắt giữ và hành hung 2 thành viên trong tổ tuần tra, bắt hai người này phải quỳ gối xin lỗi. Đoạn video đã được lan truyền rộng rãi trên mạng gây bức xúc trong cộng đồng mạng.

Đến khoảng 11 giờ đêm ngày 3 tháng 1, bà Nguyễn Thị Thắm, người đưa đoạn video lên trang facebook cá nhân đã lên tiếng xin lỗi cộng đồng mạng với lý do đưa tin sai sự thật. Bà Thám thừa nhận mình là người quay và đăng tải 2 clip cảnh 2 công an huyện Tuy Phước bị hành hung. Những đoạn video clip sau đó cũng được gỡ khỏi facebook của bà này.

Xu hướng bạo lực ngày càng gia tăng

From facebook:  Thuong Phan shared Lê Công Định‘s post.

 Đọc bài dưới đây của Báo Pháp Luật, thấy rất rõ lời tường thuật của Thiếu tướng Nguyễn Bá Nhiên và Đại tá Lê Đức Minh không trùng khớp nhau về diễn biến xung quanh cái chết của nạn nhân trong vụ án mạng tại Bình Định sáng sớm hôm nay.

Việc công an đánh chết dân chắc chắn không phải là chủ trương của ngành công an và chính quyền. Tuy nhiên, thói quen dùng vũ lực khi điều tra các vụ án và thói quen xem thường tính mạng của công dân là điều hiển nhiên có thật trong lực lượng công an. Thói quen đó trở thành nếp nghĩ và lề lối làm việc từ trên xuống dưới, khiến nó mặc nhiên trở thành cách hành xử có hệ thống.

Quan sát các vụ án công an đánh chết người suốt nhiều năm qua, có thể thấy xu hướng bạo lực này ngày càng gia tăng đến mức gần như là định mệnh của dân tộc và của ngành công an. Bạo lực đẫm máu dường như là viễn cảnh không thể tránh khỏi của các biến động xã hội tương lai, trong đó nạn nhân không chỉ là dân thường, mà còn cả công an.

Đó sẽ là điều rất đáng buồn và đáng tiếc cho tương lai đất nước, mà muốn ngăn chặn nó xảy ra thì chính nhà nước này phải thay đổi một cách toàn diện ngay bây giờ, từ não trạng cai trị đến hành động thượng tôn pháp luật trong hoạt động hàng ngày.

Giới hoạt động dân chủ bị tấn công ra sao?

Giới hoạt động dân chủ bị tấn công ra sao?

Thông tín viên Việt Nam
2017-01-02
Anh Lê Sỹ Bình, gốc Nghệ An, hiện sinh sống tại Sài Gòn.

Anh Lê Sỹ Bình, gốc Nghệ An, hiện sinh sống tại Sài Gòn.

RFA photo
Tự do ngôn luận, tự do báo chí, tiếp cận thông tin, hội họp, lập hội biểu tình là quyền công dân được qui định tại điều 25, Hiến Pháp năm 2013 của nước Việt Nam hiện nay. Thế nhưng một khi những người dân có ý thức lên tiếng và bày tỏ quan điểm của họ qua hành động biểu tình thì họ bị cơ quan chức năng trấn áp mạnh tay.

Bị đánh đập dã man

Sau khi xảy ra thảm họa môi trường do nhà máy gang thép Formosa ở Hà Tĩnh xả thải hóa chất độc hại trực tiếp ra biển, người dân tại hai thành phố lớn của Việt Nam gồm Hà Nội và Sài Gòn xuống đường phản đối.

Một trong những người đó là anh Lê Sỹ Bình, gốc Nghệ An, hiện sinh sống tại Sài Gòn. Tuy nhiên khi tham gia cuộc biểu tình hôm ngày 8 tháng 5, anh bị bắt trước hết về đồn Công an Bến Nghé và rồi sau đó di lý về công an Bình Chánh. Tại cả hai nơi anh bị còng tay và bị đánh đập như lời thuật lại của anh:

“Gặp toàn những tay đao phủ, không có mặc sắc phục công an gì cả. Họ hỏi cung mà kiểu như không cho mình giải thích. Cái xương sống họ cứ nhảy lên nện, lên gối vào đầu và vai. Khi chịu đòn mình cảm giác như chết rồi.”

Một nhà hoạt động xã hội độc lập khác là anh Đỗ Đức Hợp kể lại những lần anh bị bắt và đánh đập mà theo anh là vô cớ chỉ vì anh công khai lên tiếng về những vấn đề xã hội hiện nay:

Gặp toàn những tay đao phủ, không có mặc sắc phục công an gì cả. Họ hỏi cung mà kiểu như không cho mình giải thích. Cái xương sống họ cứ nhảy lên nện, lên gối vào đầu và vai. Khi chịu đòn mình cảm giác như chết rồi
– Anh Lê Sỹ Bình

“Lần đầu tiên bị đánh là ngày 1 tháng 5 ở đường Bà Huyện Thanh Quan và sau đó về đồn công an phường 15 quận Tân Bình họ đánh tiếp và còng tay tôi suốt 13 tiếng đồng hồ. Lần thứ 2 là ngày 8 tháng 5 tại đường Hồ Tùng Mậu và họ lôi vào công an phường Bến Nghé và đánh liên tục. Lần thứ 3 là ngày 25 tháng 6 trên đường tôi đi đám cưới một người anh, họ đánh tôi trên đường Hoàng Sa. Những người mang danh luật pháp của chế độ cộng sản họ còn tồi tệ hơn những người dân anh chị, xã hội đen.”

Theo anh Đỗ Đức Hợp thì những người ra tay đánh anh hành xử còn tồi tệ hơn những thành phần thuộc giới giang hồ; vì dù sao những tay anh chị trong giới này không xuống tay tàn độc như những người hành hung anh và những nhà hoạt động xã hội khác.

Mới hôm 20 tháng 12 vừa qua, khi các thành viên của nhóm xã hội dân sự độc lập có tên Hội Anh Em Dân Chủ tiến hành hội nghị thì tư gia của nhiều thành viên tại khắc ba miền đều bị canh giữ, bao vây, cắt Internet.

Cựu tù nhân chính trị Phạm Văn Trội, một thành viên của hội này, trình bày lại sự việc xảy ra đối với gia đình ông hôm 20 tháng 12:

“Đêm hôm đó tầm khoảng 8 giờ 30, tôi thấy một đoàn người bao vây xung quanh nhà tôi. Đồng thời lúc đó điện nhà tôi đã bị mất và internet không thu hay phát sóng được, hệ thống điện thoại cũng bị tê liệt không dùng được. Cũng thời điểm đó thì nhà tôi thấy hàng loạt những tiếng kêu xung quanh nhà. Sau đó tôi ra mới phát hiện rằng họ ném đá vào cửa kính và mái nhà nhà tôi.”

Tác dụng ngược

Hành xử của lực lượng chức năng mặc sắc phục cũng như thường phục đối với những nhà bất đồng chính kiến và hoạt động như vừa nêu theo ông Phạm Văn Trội là cách hành xử theo luật ‘rừng’ dù rằng ở Việt Nam có không biết cơ man nào là luật.

“Tôi khẳng định ở Việt Nam không có khái niệm thượng tôn pháp luật mà áp dụng luật ‘rừng’ để áp dụng cho những người bất đồng chính kiến, những người có quan điểm trái chiều với chế độ.

Những nhà hoạt động xã hội dân sự độc lập từng phải ra vào đồn công an và bị hành hung như lời kể của hai anh Lê Sỹ Bình và Đỗ Đức Hợp đều cho rằng biện pháp của lực lượng an ninh chìm- nổi đối với họ là phản tác dụng.

Quyền con người đã khiến tôi mạnh mẽ hơn khi nhận những đòn thù vô cớ, sai trái hiếp pháp và pháp luật. Những cách hành xử của họ đáng phải lên án.
– Anh Đỗ Đức Hợp

Anh Lê Sỹ Bình khẳng định:

“Không làm nhụt chí được. Nếu nhụt chí thì cả năm nay tôi không tham gia một cái gì cả. Tiếp tục sau đó tôi vẫn cứ đi để mà ủng hộ cho anh em. Miễn sao mà mình làm việc đúng là được, còn hành động của công an dùng bạo lực để đàn áp một người như tôi thì tôi cho đó là một hành động nhỏ nhặt.”

Cũng như tuyên bố của anh Đỗ Đức Hợp:

“Quyền con người đã khiến tôi mạnh mẽ hơn khi nhận những đòn thù vô cớ, sai trái hiếp pháp và pháp luật. Những cách hành xử của họ đáng phải lên án.”

Có thể nói kịch bản ứng xử của chính quyền Hà Nội các cấp từ trung ương đến địa phương đối với các nhà bất đồng chính kiến, giới hoạt động xã hội dân sự dường như không có gì thay đổi. Khẩu hiệu mà chính những người cộng sản dùng để tuyên truyền trong cuộc đấu tranh giai cấp của họ ‘nơi nào có áp bức, nơi đó có đấu tranh’ không hề được thấm nhuần.

10 Hình Ảnh Tiêu Biểu Nhất Của Lãnh Đạo Cộng Sản Năm 2016 –

10 Hình Ảnh Tiêu Biểu Nhất Của Lãnh Đạo Cộng Sản Năm 2016

Trương Duy Nhất 

Tạp chí Time vừa công bố 10 bức ảnh ấn tượng, được cho là bộ ảnh biết nói, 

khắc hoạ toàn cảnh thế giới 2016.

Cũng với tham vọng này, trong khuôn khổ quốc gia, tôi chọn và công bố

“Top ten hình ảnh ấn tượng 2016” theo Một Góc Nhìn Khác của riêng mình.

Dù trước đó, đã chọn và công bố “toạ kháng” là bức ảnh của năm.

Nhưng còn quá nhiều khoảnh khắc khác, ấn tượng theo nhiều chiều nghĩa khác.

Bỏ qua quá tiếc. Vì thế, thêm bộ Top ten này.

Hy vọng đem đến cho bạn đọc những góc nhìn thú vị, đa chiều về tình hình

quốc sự và sức khoẻ quốc gia trong một năm qua.

top-ten-anh-an-tuong-2016

1- Cú giơ tay xin chào độc dị của Thủ tướng 

Một cách ứng xử rất… khác lạ của Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc tại hội nghị thượng đỉnh ASEAN-US, Vientiane 8/9/2016. 

Trong khi tất cả các nguyên thủ khác đang chéo tay theo thủ tục “ASEAN Way”, Thủ tướng Phúc lại giơ tay chào theo kiểu rất độc dị, khó nhìn, chẳng giống ai, ngô nghê và… kỳ cục!):

cu-gio-tay

 

 

 

 

 

 

 

 

2- Cầu thang chuyên cơ Tổng Bí thư  

Một chiếc cầu thang chuyên cơ của Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng, với lối trang hoàng nơ bướm xanh đỏ tím vàng như đồ… hàng mã. 

Dường như trước ông, lịch sử chưa từng thấy ai trang hoàng cho cái “cổng chào chuyên cơ” loẹt loè đồng bóng như kiểu cưới hỏi, ma chay nhà quê vậy. VientianeLào, 24/11/2016. 

Chuyến công du quốc tế đầu tiên của ông Trọng sau khi được bầu lại làm Tổng Bí thư khóa XII):

tbt

 

 

 

 

 

 

 

 

3- Bằng khen của Bộ trưởng  

Chưa từng thấy ai có lối đi trao tặng bằng khen lạ kỳ và… ác độc thế)

Bộ trưởng Y tế Nguyễn Thị Kim Tiến bưng bằng khen như thể dí vào một…cái xác. Đấy là một bệnh nhân ung thư trong giờ phút sắp lâm chung – bác sĩ Nguyễn Quốc Bảo. Tháng 11/2016):

bang-khen

 

 

 

 

 

 

 

 

4- Bộ trưởng nhai cá Formosa 

Bộ trưởng Thông tin – Truyền thông Trương Minh Tuấn thị sát vùng cá chết trong thảm hoạ Formosa. Quảng Bình, 30/4/2016. 

Mọi người ai nấy đều từ tốn dùng đũa gắp thì ông dùng tay bốc cá ăn, vừa nhồm nhoàm nhai vừa khuyến khích mọi người “ăn đi ăn đi”.

 Trong khi cá chết thối biển trắng bờ không… ma nào dám ăn):

an-ca-nhai-ca

 

 

 

 

 

 

 

5- Cõng quan đi họp 

Quan đây là ông Niên, Nguyễn Ngọc Niên, Tổng Biên tập báo Nhà Báo & Công Luận.  Trong  một cuộc họp tại Học viện chính trị quốc gia Hồ Chí Minh, nghe nói là để học tập, quán triệt nghị quyết đại hội đảng. 

Mưa ngập, ông được hai nhân viên, một bưng ghế kê cho ông đứng, một khòng lưng cõng ông ra khỏi xe để khỏi… ướt giầy. Hà Nội, 25/5/2016): 


cong-quan-di-hop

 

 

 

 

 

 

 

 

6- Bộ trưởng tắm biển Bộ trưởng Trần Hồng Hàvà đoàn quan chức Bộ Tài nguyên – Môi trường tắm biển giữa… trời mưa, khoe những bầu vú mũm mĩm và những thớ bụng một múi. 

Cuộc tắm biểu diễn được cho là để chứng minh nước biển đã an toàn, đủ để… tắm! Cửa Việt, Quảng Trị, 22/8/2016):

tam-bien

 

 

 

 

 

 

 

 

7- Đôi mắt bò trong lũ 

Hình ảnh một chú bò, chỉ còn thấy cái mõm được treo nghếch lên trong lũ, và đôi mắt như biết nói, như sự cầu cứu trong ám ảnh, tuyệt vọng.

 Quảng Bình, trận lụt tháng 10/2016):

mat-bo-mat-bo

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

8- Cú víu chân tuyệt vọng của chú chuột trong trận “Hồ Chí Minh thất thủ” 

Một chú chuột cố bám víu trên vách rào thép B40 trong trận mưa kinh hoàng 

nhấn chìm TP. HCM. 

Cơn ngập chưa từng có trong lịch sử, theo cách gọi của dân tình là trận “Hồ Chí Minh thất thủ”, tháng 9/2016):

chuot-chuot

 

 

 

 

 

 

 

 

9- Đám tang vùng lũ 

Một đám tang giữa phố cổ Hội An đang ngập chìm trong biển lũ. 15/12/2016.

Những cơn lũ hậu 23 chưa từng có trong lịch sử. 

Những cơn lũ từ hàng chục, hàng trăm quả bom thuỷ điện trên khắp miền Trung):

dam-ma-dam-tang-vung-lu

 

 

 

 

 

 

 

 

 

10- Cá chết Hồ Tây 

Nhìn thoáng cứ tưởng… sao trời ánh trên mặt hồ. 

Không phải. Là cá chết nổi trắng Hồ Tây. Cho dù Hà Nội không có Formosa. 

Một lượng cá chết (không biết do đâu) đến hơn 200 tấn. Tháng 10/2016):

ca-chet-ca-chet

 

 

 

 

 

 

 

 

truongduynhat’s blog

Chân thành

Chân thành

Vệ Giang

Người khôn ngoan thường làm đẹp lòng người khác và dễ đạt những thành công, nên hầu hết mọi người đều mong mình trở thành một người sớm khôn ngoan.

Để nhanh chóng có được điều ấy, một số bạn trẻ đã tìm cách làm đẹp lòng người khác bằng mọi cách, kể cả sự dối trá và lối sống hai mặt… Thế nhưng một bậc hiền triết lại cho rằng “Sự khôn ngoan cao cấp, đó là sự chân thành”.

Đơn giản bởi lẽ, sự chân thành bao giờ cũng là điều được ưa chuộng nhất trong cuộc sống. Người ta cho rằng một sự thật xấu xí còn hơn một điều dối trá tốt đẹp. Người có lối sống chân thành bao giờ cũng tạo một sức hấp dẫn với người khác, bởi bản chất con người là luôn hướng về sự thật, về chân lý.

Người chân thành luôn tạo ra sự tin cậy quanh họ, là chỗ dựa tinh thần ấm áp của bạn bè, người thân. Sống bên họ ta cảm thấy yên ổn, thanh thản vì không phải dò xét, dè dặt, hoài nghi, sợ bị trở mặt hay phải khám phá ra những sự thật phũ phàng, đen tối.

Sự chân thành được thể hiện không chỉ trong lời nói mà nó phải được bắt rễ sâu xa từ trong một tấm lòng thành, với tình cảm thực sự thì mới có sức thuyết phục.

Hành xử trong sự chân thành, sẽ cho bạn sự tự tin, sức lôi cuốn và sự vững mạnh… Hãy thành thật với người khác và với chính mình. Muốn thế hãy đánh giá đúng bản thân, đừng tự huyễn hoặc mình và cũng đừng huyễn hoặc người khác.

Nhưng tất cả sự chân thành phải được thể hiện trong sự tế nhị, đôn hậu và có văn hóa, nếu không nó cũng dễ trở thành thô thiển khó chấp nhận. Hãy phân biệt sự khôn ngoan thực sự với sự tinh khôn hoặc khôn ranh, đó là kẻ chỉ ”khôn” để cầu lợi. 

Nếu được sống giữa một cộng đồng của những người chân thành thì đó là lúc cuộc sống đang tiến dần đến một thiên đường nơi trần thế.

Anh chị Thụ & Mai gởi

Đời người có 5 loại phúc lớn nhất, làm thế nào để có được?

Đời người có 5 loại phúc lớn nhất, làm thế nào để có được?

ngu-phuc

 

 

 

 

 

 

Mọi người thường nói câu: “Ngũ phúc lâm môn” (Năm loại phúc vào nhà) , vậy “ngũ phúc” là bao gồm những loại phúc nào? Và “ngũ phúc” này như thế nào mới có thể “lâm môn”, thực sự không phải ai cũng hiểu cho thấu đáo.

“Ngũ phúc” là gì?

“Ngũ phúc” bao gồm năm loại phúc là:  “Trường thọ”, “Phú quý”,  “An khang”, “Hảo đức” (đạo đức tốt) và “Thiện chung” (cái chết an lành) .

“Trường thọ” là không chết yểu, chết trẻ, sống thọ lâu dài.

“Phú quý” là tiền tài dư dật, giàu có hơn nữa còn có địa vị tôn quý, cao sang.

“An khang” là thân thể khỏe mạnh và tâm linh an bình, yên vui.

“Hảo đức” là phẩm hạnh, đạo đức tốt đẹp.

“Thiện chung” là có thể dự đoán được ngày chết của mình. Những năm tháng cuối đời, không gặp phải tai họa bất ngờ, thân thể không ốm đau, trong nội tâm không lo lắng hay phiền não, an tường tự tại mà rời khỏi nhân gian. Đó là một cái chết an lành, nhẹ nhàng.

“Ngũ phúc” như thế nào mới có thể “lâm môn”?

Mỗi người chúng ta đều mong muốn sống thọ, đều hy vọng có vinh hoa phú quý, tối thiểu là được “ăn no mặc ấm”, trong tay không thiếu thốn, túng quẫn. Đồng thời chúng ta cũng mong muốn có một thân thể khỏe mạnh, thể xác và tinh thần cả đời được an khang, sau trăm tuổi có thể nhẹ nhàng rời đi, khi chết rồi cũng không bị đày xuống nơi địa ngục. Những điều này cũng chính là điều mà con người cả đời khổ sở theo đuổi.

Nhưng ngoài những theo đuổi về vật chất này, con người còn phải có “hảo đức”. Nói cách khác, ở phương diện tinh thần còn phải bồi dưỡng phẩm hạnh đạo đức và hành vi tốt đẹp. Trong sâu thẳm tâm hồn không có sầu lo uẩn khúc thì mới sống được an lành, mỹ mãn.

Trong “ngũ phúc” thì “hảo đức” là loại phúc quan trọng nhất. Bởi vì “đức” là ngọn nguồn của cuộc đời hạnh phúc. “Hảo đức” là gốc rễ của hạnh phúc và vui sướng, khoái hoạt. Từ “Hảo đức” mà có thể bồi dưỡng ra bốn phúc còn lại. Một người nếu không có “Hảo đức” thì sẽ không có bốn phúc còn lại, hay cho dù có một chút  thì cũng sẽ không thể được lâu dài.

Cổ nhân dạy rằng “Đức” gồm có tám phương diện, bao gồm: Hiếu, đễ, trung, tín, lễ, nghĩa, liêm, sỉ. Tám chữ này được gọi chung là “bát đức”, hay còn gọi là “bát đán”, cũng là tiêu chuẩn của con người.

Trong “Luận Ngữ”, Khổng Tử viết: “Hảo đức” thể hiện ra hành vi bao gồm năm phương diện: Ôn hòa, lương thiện, cung kính, tiết kiệm, nhường nhịn.”

Ôn hòa tức là mềm mại, nhẹ nhàng, tâm tình ôn hòa có thể khiến tâm lý khỏe mạnh. Lương thiện là nhân từ, thương người. Người lương thiện, nhân từ bởi vì thường xuyên bố thí, giúp đỡ người khác mà có thể sống lâu, sống thọ. Cung kính là giữ lễ, người biết giữ lễ nghĩa, lễ độ thì thường tránh được tai ương, bảo trì được tâm thái bình tĩnh, an bình. Tiết kiệm chính là cần cù, không hoang phí. Người cần cù tiết kiệm thì sẽ mang đến tài phú và thân thể khỏe mạnh bởi không sa đà vào lòng tham. Nhường nhịn chính là khiêm tốn, nhún nhường, lễ nhượng. Nhường nhịn có thể khiến cho ôn hòa, lương thiện, cung kính, tiết kiệm phát huy được tác dụng.

Trong cuộc sống hàng ngày, chúng ta thường thường phát hiện thấy rằng, người có đạo đức tốt đẹp, lương thiện thường gặp được những việc tốt đẹp mà trong tâm họ không ngờ tới. Đôi khi họ còn có thể gặp họa lại hóa thành may mắn, việc xấu hóa thành việc tốt. Đồng thời, cả đời họ còn có nhiều phúc báo, vĩnh viễn không bần cùng và thiếu thốn. Đây chính là bởi vì người “hảo đức” vốn là người có phúc phận, cũng chính là người có “ngũ phúc”.