Đất nước mình ngộ vậy đó em ơi.

Bài thơ của bác cũng rất hay

Nguyễn Tấn Thành's photo.

Nguyễn Tấn Thành

Đất nước mình ngộ vậy đó em ơi.
Bốn ngàn tuổi mà Dân chưa chịu thấy
Bốn ngàn tuổi mà Dân chưa chịu đứng
Để Mác Lê cai trị ngồi trên đầu.

Đất nước mình lạ thế đó em ơi
Chúng ru Dân trong muôn trò kỳ vỹ.
Chúng chia nhau muôn tượng đài nghìn tỷ.
Và mạng người với chúng cái móng tay.

Đất nước mình buồn thế đó em ơi
Rừng chúng phá, biển chúng dâng còn cánh đồng thì chết.
Trai nô nức rủ bán sức nơi xa.
Gái vui vẽ mong tìm chồng xứ lạ.

Đất nước mình thương quá đấy em ơi.
Mỗi đứa trẻ sinh ra phải gánh nợ Chúng xài.
Di sản mai sau chẳng còn gì trang trải.
Đến nơi đâu cũng nhục nhã cúi đầu.

Đất nước mình rồi sẽ ra sao em.
Câu hỏi trong anh, trong em, trong tất cả bạn bè.
Hãy đứng dậy vứt Mác Lê xuống cống.
Để làm lại, một Đất nước ngày mai !

Tặng em Trần Thị Lam.
Họa lại bài thơ mà em đã làm!

Chế độ Cộng Sản hấp hối

Chế độ Cộng Sản hấp hối
 

Nguoi-viet.com

Ngô Nhân Dụng

Ba tuần sau khi dân Hà Tĩnh thấy những con cá chết giạt vào bờ biển, trước cảnh lúng túng, trống đánh xuôi kèn thổi ngược của chính quyền Cộng Sản, nhật báo Người Việt đăng tin: “Vụ cá chết: Hệ thống công quyền Việt Nam như ‘sắp chết.’

Nhà báo ở nước ngoài tỏ thái độ thận trọng nên dùng chữ “như sắp chết.” Nhiều người Việt trong nước thì thấy đó là sự thật chứ không còn “như” gì nữa: chế độ Cộng Sản là con bệnh bắt đầu hấp hối.

Một bệnh nhân trước khi chết tâm hồn khó được bình an, lời nói bất nhất và hành vi vụng về, lúng túng, thường vì suốt đời đã sống không lương hảo. Trong một tháng qua, guồng máy chính quyền Cộng Sản biểu hiện đầy đủ các triệu chứng hấp hối đó.

Nhà nước Cộng Sản để gần ba tuần lễ trôi qua trước khi có một hành động hay lời nói nào chứng tỏ họ… đang cai trị 90 triệu con người! Trong một quốc gia bình thường, khi nghe tin cá chết hàng loạt giạt vào bờ biển, thì các cơ quan phụ trách về ngư nghiệp, về môi trường sống, về kinh tế, xã hội, chỉ trong một, hai ngày đều có phản ứng ngay. Ở Việt Nam, thì khác.

Ðầu tiên, khi xuất hiện, các quan chức chỉ nói những điều hoàn toàn vô ích: Bộ Nông Nghiệp và Phát Triển Nông Thôn đã long trọng tuyên bố rằng thảm họa cá chết trắng biển “chỉ có một nguyên nhân,” là do “tác động của các độc tố thải ra từ hoạt động của con người.” Ðiều này thì cả nước ai cũng biết rồi! Những con cá chết đều vì độc tố, chứ chúng đâu có tự sát hàng loạt? Chỉ có con người thải độc tố, biển cả muôn đời có bao giờ giết cá hàng loạt như vậy đâu? Tuyên bố như các ông thì cũng không khác gì nói rằng “con cá chết vì nó không còn sống!” Những câu hỏi chính ai cũng thắc mắc, là “độc tố nào?” và “hoạt động của người nào?” thì không được nêu ra, cũng không ai trả lời. Ðó là tác phong một bộ trong chính phủ Nguyễn Xuân Phúc. Ðến khi bộ thứ nhì xuất hiện lên tiếng giải thích thì dân được nhìn thấy cảnh trống đánh xuôi, kèn thổi ngược.

Bộ thứ nhì ra mắt công chúng nói ngược lại, bác bỏ “nguyên nhân duy nhất” trên! Thứ trưởng Bộ Tài Nguyên và Môi Trường giải thích, “nguyên nhân của việc cá chết hàng loạt ở vùng duyên hải miền Trung là do tảo nở hoa, tức là hiện tượng ‘thủy triều đỏ.’” Nghĩa là không có độc tố nào làm cá chết! Cũng không phải con người tạo ra, biển mới có tội! Giới chức trách nhiệm trong Hiệp Hội Nghề Cá Việt Nam vội vã cải chính ngay giả thuyết thủy triều đỏ. Họ nói rằng “từ ngày cá bắt đầu chết cho đến nay, không có bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy vùng biển dọc các tỉnh Hà Tĩnh, Quảng Bình, Quảng Trị, Thừa Thiên-Huế có thủy triều đỏ.” Những dấu hiệu khi có thủy triều đỏ mà người trần mắt thịt nào cũng thấy được là: rong rêu (tảo) mầu đỏ trôi trên mặt biển. Nhưng không ai thấy. Tức là ông thứ trưởng Bộ Tài Nguyên và Môi Trường nói láo. Nói láo trắng trợn, bất chấp hàng triệu đôi mắt của hàng triệu con người sống bên bờ biển bốn tỉnh miền Trung!

Người ta sẽ nói: Ðảng Cộng Sản vốn dĩ chuyên dối trá, lừa gạt người dân, hành động nói láo lần này không có gì mới lạ. Ðúng là họ quen nói láo xưa nay, nói láo lần nữa cũng do thói quen tự nhiên. Nhưng xưa nay họ nói láo rất tài, nói trắng thành đen, đen ra trắng mà nói khéo đến nỗi một nửa dân cả nước bị lừa. Chỉ có một điều mới, khá lạ, là sao lần này họ nói láo ngu ngốc và vụng về đến thế? Nói đến hiện tượng thủy triều đỏ vì rong biển sinh sôi bành trướng thì đứa trẻ lên tám cũng biết rằng nói xong người khác có thể kiểm chứng ngay, không cách nào giấu giếm được! Tại sao một viên thứ trưởng lại dại dột nói đại ra như vậy? Ông ta chỉ là một bộ phận trong cái cơ thể đang hấp hối, là đảng Cộng Sản Việt Nam, cái cơ thể đó không kiểm soát được cái lưỡi nữa rồi.

Cảnh trống đánh xuôi, kèn thổi ngược hiện ra cả tại cấp địa phương, tức là những người gần gũi với tai họa và các nạn nhân của tai họa. Một số cơ quan thấy cá chết hàng loạt đã khuyến cáo chính quyền các địa phương ngăn chặn không để dân ăn cá hay mua bán cá, dù cá còn sống. Ðiều này dễ hiểu, không phải chỉ có những con cá chết mới nhiễm độc, tất cả các sinh vật trong vùng Biển Chết Chóc này đều nhiễm độc, ăn vào người ta sẽ bị nhiễm độc!

Nhưng cùng lúc đó có nhiều quan chức khác lại khuyên dân cứ ăn cá, không sợ chết! Họ còn khuyên dân tiếp tục tắm biển, sau khi một thợ lặn chết bất ngờ và năm thợ lặn khác vào bệnh viện cấp cứu, với các dấu hiệu cho thấy họ đều bị nhiễm độc. Trên đảo Hòn Gió, tỉnh Quảng Bình, cách nhà máy thép của tập đoàn Formosa, nơi khởi đầu của thảm họa cá chết khoảng 20 hải lý, chim cũng chết hàng loạt. Những con chim này chắc đã ăn cá, ăn tôm trong vùng Biển Chết Chóc, dù đó là tôm cá còn sống!

Mấy ông lớn địa phương còn biểu diễn đi tắm biển, đi ăn cá, để lòng dân bớt hoang mang! Trông thấy cảnh đó, toàn dân Việt Nam chỉ muốn mời tất cả quý quan trong Bộ Chính Trị và Trung Ương Ðảng đến tắm biển ở Hà Tĩnh, Quảng Bình suốt một tháng trời, để dân được yên lòng hơn! Có lẽ tất cả các đại biểu trong quốc hội bù nhìn cũng nên theo các quan trên đi tắm và ăn cá, thì lòng dân càng vui hơn nữa. Ðặc biệt là trong cả tháng qua không thấy một đại biểu nào hó hé nói một câu, kể cả các đại biểu của người dân Hà Tĩnh, Quảng Bình!

Việc nói năng dành cho quý vị quan chức đảng và nhà nước! Người dân được chứng kiến thêm nhiều hoạt cảnh ông nói gà bà nói vịt. Ngay sau khi một ngư dân phát giác “đường ống khổng lồ” dài 1.5 cây số, đường kính hơn một mét, dẫn nước thải từ Formosa Hà Tĩnh thuộc khu kinh tế Vũng Áng ra biển, một thứ trưởng Bộ Tài Nguyên-Môi Trường tuyên bố ông không hề thấy bất ngờ về sự hiện diện của ống cống khổng lồ này, vì chính Bộ này đã cấp giấy phép cho công ty Formosa Hà Tĩnh.

Ðến khi cảnh cá chết hàng loạt diễn ra, Bộ Trưởng Trần Hồng Hà của Bộ Tài Nguyên-Môi Trường nói ngược lại: Bộ ông không cho phép Formosa đặt ống dẫn nước thải ở đáy biển! Ý ông thanh minh: cho đặt ống cống, nhưng phải đặt ở trên mặt biển! Thế rồi ông Trần Hồng Hà yêu cầu Formosa phải nâng ống dẫn nước thải lên khỏi mặt nước! Nói mà không hề suy nghĩ! Ống cống ở trên mặt nước chỉ dài cây số rưỡi, khi đổ nước thải ra thì nó đổ vào đâu? Nước thải chảy xuống biển rồi nó cứ thế chạy thẳng… sang Tàu, hay là nó vẫn quanh quẩn trong biển Việt Nam? Chưa kể, bây giờ nâng ống cống lên, những cái cột chống đỡ nó sẽ làm cho ngư dân bị cản trở, hết đường qua lại, kiếm sống!

Hoạt cảnh bi hài nhất là cuộc họp báo của Bộ Tài Nguyên-Môi Trường ba tuần lễ sau khi phát hiện ra tai họa này. Họ kêu báo chí đến họp, để nghe giải thích nguyên nhân gây tai họa cá chết.

Trưa ngày 27 tháng 4, gần 150 phóng viên kéo đến chờ nghe. Nhưng các nhà báo chưng hửng, vì cuộc họp báo bị hủy bỏ! Nghe người ta chửi đã đời rồi các quan bèn nói lại: Họp báo chỉ hoãn tới bảy giờ tối! Các nhà báo quay lại họp. Ðến tám giờ tối, một ông thứ trưởng bước vào phòng họp, ông giải thích một điều ai cũng biết rồi như đã kể trên: Cá chết vì chất độc do người tạo ra! Bộ Tài Nguyên-Môi Trường còn xác định họ chưa tìm thấy bằng chứng nước thải từ Formosa khiến nước biển nhiễm độc! Hóa ra, cuộc họp báo chỉ cốt “giải oan” cho Formosa! Ðọc xong hai trang giấy, mất tất cả bảy phút, ông thứ trưởng vội vàng rút lui, không cho ai hỏi một câu nào! Sau đó ông còn đe dọa một phóng viên rằng không được nói những câu “gây tổn hại cho đất nước của mình!” Họa chăng gây tổn hại cho đảng ông và đồng chí anh em Trung Cộng của đảng!

Một con bệnh đang hấp hối tâm hồn thường hoảng loạn, nếu trong cuộc đời đã làm những việc trái với đạo lý, thất đức, ngược với lương tâm. Ðảng Cộng Sản Việt Nam đang lộ ra những triệu chứng bất thường đó. Những cuộc biểu tình của hàng ngàn dân Việt từ ngày 28 tháng 4, tại làng biển Cảnh Dương tỉnh Quảng Bình, rồi từ Hà Nội vào đến Sài Gòn trong ngày 1 tháng 5, 2016, là những dấu hiệu cho thấy cơn hấp hối này sắp chấm dứt, con bệnh không thoát khỏi lưỡi hái của tử thần!

SAO NGƯỜI DÂN LẠI BẮT ÔNG TRỌNG TỪ CHỨC?

Dang Anh Tuan

LE C DINH

LUẬT SƯ LÊ CÔNG ĐỊNH – SAO NGƯỜI DÂN LẠI BẮT ÔNG TRỌNG TỪ CHỨC?

Fb Lê Công Định

Bất chấp lời biện hộ gần đây của tôi về thái độ của ông Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng trong vụ cá chết ở miền Trung, dư luận xã hội vẫn yêu cầu ông từ chức vì vô trách nhiệm, dưới danh nghĩa “mệnh lệnh của toàn dân”. Do đó, tuy chưa được đền đáp công lao hậu hĩ, tôi lại ra tay nghĩa hiệp biện hộ cho cụ Tổng.

Thứ nhất, cụ Tổng là Tổng bí thư của đảng cộng sản, chứ có phải của nước Việt Nam đâu mà dân kêu cụ từ chức? Đảng viên của cụ không đuổi cụ về quê nuôi cá thì thôi chứ ai có quyền đó mà đòi này đòi nọ?

Thứ hai, chức vụ của cụ Tổng không được hiến pháp quy định, chỉ là do một nhóm vài triệu người đặt ra và bầu chơi trong đảng của họ, chứ thật ra không có giá trị gì đối với quốc dân, bởi dân có ai bầu cụ vào vị trí đó đâu? Thế chẳng lẽ bây giờ một đám người đứng ra lập băng đảng lấy chuyện diệt ruồi làm công trạng và phong tay thủ lĩnh làm Tổng bí thư, thì toàn dân phải công nhận chức vụ nhảm nhí đó chăng? Chả có một căn cứ pháp lý nào ra hồn cả! Đã không có giá trị pháp lý đối với quốc dân, thì quốc dân buộc cụ từ chức làm chi?

Thứ ba, cái gọi là “mệnh lệnh của toàn dân” nghe có vẻ cưỡng từ đoạt lý lắm, bởi có cuộc trưng cầu dân ý nào được tổ chức đâu mà nói đó là mệnh lệnh của toàn dân? Đừng bắt chước đảng của cụ Tổng, chuyện gì cũng hô lên rằng đó là ý nguyện của nhân dân, mà thật ra có nhân dân nào được lắng nghe đâu? Định đuổi cụ đi bằng chiêu bài xưa như quả đất của đảng cụ, gọi nôm na là “lấy gậy ông đập lưng ông”, không có dễ vậy đâu nhé!

Thứ tư, nếu muốn kêu gọi từ chức vì vô trách nhiệm, thì tốt hơn nên kêu gọi cả cái đảng cộng sản của cụ Tổng từ chức luôn, vì chính họ mới phải chịu trách nhiệm đối với tất cả mọi sự tệ hại của đất nước này từ hàng chục năm nay, chứ đâu chỉ có chuyện cá chết. Có ai dám xuống đường kêu gọi như vậy không? Cụ Tổng chỉ là một phần tử trong cái tổ chức bất lực và thất bại vĩ đại về mọi vấn đề quốc kế dân sinh ấy thôi, đừng đổ hết tội lỗi lên đầu cụ.

Thứ năm, về phương diện pháp lý, không thể buộc một người đầu óc lú lẫn chịu trách nhiệm về hành vi của mình, luật pháp gọi đó là “người mất năng lực hành vi”. Nếu không quá lú lẫn chắc hẳn cụ Tổng đã không ra Hà Tĩnh chơi, đến thăm Formosa lúc cá chết cả đống, mà nét mặt cứ tươi cười như cậu bé hồn nhiên vừa tung tăng đi dạo, vừa được dụ ăn kẹo. Gương mặt ấy thường chỉ thấy ở những người đang chữa bệnh tâm thần, đáng thương hơn đáng trách.

Vì những lẽ trên, xét thấy cụ Tổng cứ tiếp tục yên vị, chờ đến ngày đảng của cụ và cụ được toàn dân tiễn đi luôn một thể. Mà chắc ngày đó không còn xa lắm đâu, đừng nóng vội!

Lê Công Định

Dụng Tâm Hán Hóa, Hiểm Họa Diệt Vong

Dụng Tâm Hán Hóa, Hiểm Họa Diệt Vong

Nguyễn Lộc Yên

Vietbao.com

Nước Việt Nam của chúng ta, từ thời Hùng Vương đến nay đã trải qua gần 5 ngàn năm (4.895 năm: 2879 TCN-2016 SCN) dựng nước và giữ nước. Trong thời gian dài đó đã có lúc bị phương Bắc xâm lăng và Bắc thuộc đô hộ hà khắc cộng trên ngàn năm, chúng muốn Hán hóa biến người Lạc Việt trở thành nô lệ của chúng. May thay! Tổ tiên của chúng ta đã bất khuất quật cường, nhiều phen nằm gai nếm mật đánh đuổi quân ngoại xâm giữ gìn đất nước, bồi đắp giang sơn gấm vóc để con cháu ngày nay được thừa hưởng.

I – Dụng tâm Hán hóa của Cộng sản Việt-Tàu:

Xâm lăng và Hán hóa nhiều khi không cùng một lúc, Hán hóa thường xảy đến sau khi xâm lăng nên trong thời gian quân ngoại xâm đang xâm lăng thì sự quật khởi có cơ hội dễ thành công hơn. Hiện nay, nước ta đang bị Tàu cộng dùng âm mưu thủ đoạn vô cùng nham hiểm, chúng vừa xâm lăng lại vừa Hán hóa cùng một lúc?! Vì sao nói vậy? Xin thưa:

a – Dụng tâm của Tàu cộng: Việc Tàu cộng đang xâm lăng nước ta thì quá rõ ràng, chúng đã/đang xâm chiếm khoảng 700 km vuông lãnh thổ của ta gồm cả ải Nam Quan, thác Bản Giốc; chúng đã/đang xâm chiếm khoảng 11.000 km vuông lãnh hải tại vùng vịnh Bắc bộ Việt Nam?!. Chúng đã/đang chiếm đóng trên 2 quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam.

Vào ngày 14, 15 tháng 10 năm 2013, Thủ tướng Tàu cộng là Lý Khắc Cường thăm Việt Nam, đã cố đạt cho được thỏa thuận về việc lập Viện Khổng Tử tại Trường Đại học Hà Nội. Họ lập Viện Khổng Tử là chiêu bài để tạo ảnh hưởng và xâm nhập dần cho việc Hán hóa. Điều băn khoăn là thời kỳ Cách mạng văn hóa Trung Hoa (1966-1976), họ đã chối bỏ tư tưởng Khổng Tử, vì sao ngày nay lại lập Viện Khổng Tử ở nước ta?!

Ngày nay, các khu phố Tàu lại mọc lên ở Việt Nam như nấm: Bình Dương, Vũng Áng, Đà Nẵng, Quảng Ninh… Đáng ngần ngại hơn, Bô xít Tây Nguyên gây ra vấn đề an ninh, quốc phòng, xã hội, tác hại môi trường sinh thái, chưa tính đến công nghệ của Tàu lạc hậu đã/đang gây ra hậu quả hiểm họa cho nước Việt.

b – Dụng tâm của nhà cầm quyền Việt Nam: Trần Ích Tắc (1254-1329) cùng một số đại thần vào ngày 15-3-1285 theo giặc Nguyên/Tàu; Lê Chiêu Thống (1766-1793) vào Xuân Kỷ Dậu (1789) cùng với bầy tôi 25 người: Phạm Như Tùng, Lê Hân, Lê Quí Thích, Hoàng Ích Hiểu… chạy theo quân Thanh/Tàu đã để tiếng xấu muôn đời, Lê Chiêu Thống đã ăn năn việc lỡ lầm rước voi cõng rắn nên phát bệnh mất ngày 16-10-1793, tại Yên Kinh (Tàu), hưởng dương 28 tuổi. Các nhân vật này, sau đấy không có điều kiện làm nguy hại quốc gia, nhưng ngày nay đảng Cộng sản Việt Nam (ĐCSVN) quỵ lụy theo giặc Tàu mà vẫn lèo lái nước nhà thì sự nguy ngập quốc gia vô cùng to lớn, có thể đưa dân tộc đến diệt vong, vì sao nói vậy? Đấy là:

– Nhà cầm quyền CSVN đã lập lờ muốn bỏ “Môn học Lịch sử” với âm mưu cho thiên triều (Tàu) dễ dàng Hán hóa nhân dân ta.

– Ngày 21-12-2011, CSVN đã cho các em nhỏ cầm cờ 6 sao, đón Phó Chủ tịch nước Tàu cộng là Tập Cận Bình ở phủ Chủ tịch nước tại Hà Nội, vì nghĩ rằng họ Tập sẽ làm Chủ tịch nước Tàu nay mai, cũng là chủ nhân tương lai của chế độ CSVN?! Điều đáng lưu ý, đây không phải là lần đầu CSVN cho sử dụng lá cờ 6 sao của Tàu cộng; mà trước đấy, khi đưa tin Tổng Trọng sang Bắc Kinh ngày 11-10-2011, đài truyền hình VTV1 cho đọc bản tin trên, đã có xuất hiện lá cờ Tàu cộng 6 sao rồi?! Đây là “giả mù pha mưa” mà CSVN muốn Việt Nam nhập Tàu?!

– Nhà cầm quyền CSVN đã không làm lễ tưởng niệm còn cấm đồng bào làm lễ tưởng niệm những chiến sĩ Việt Nam đã hy sinh vì chống quân xâm lược Tàu ở chiến tranh biên giới năm 1979, ở Hoàng sa năm 1974, ở Trường Sa năm 1988, xin hỏi với mục đích gì?!

– Kể từ năm 2007, nhiều dân oan, sinh viên… cùng đồng bào và các nhà đấu tranh trong nước tại các thành phố lớn như Sài Gòn, Hà Nội… đã liên tục biểu tình phản đối Trung cộng xâm chiếm đất đai, biển đảo của Việt Nam thì bị nhà cầm quyền Việt Nam cho Công an đàn áp, bắt bớ, còn vu cáo các người yêu nước ấy là “âm mưu của các thế lực thù địch” là lý do gì?!

II – Người Việt không ngăn chận Tàu cộng, Việt Nam có thể bị hiểm họa diệt vong:

Nhà nước (ĐCSVN) xem thường đời sống dân chúng, vào ngày 26-4-2016 báo VNEpress là báo trong nước đã đăng tải: “Các nhà máy của Formosa hiện mỗi ngày xả ra biển khoảng 11.000 m3 nước thải cùng một số chất như axit, kiềm, dầu mỡ và chất rắn” và “Công ty TNHH Gang thép Hưng Nghiệp thuộc Tập đoàn Formosa của Đài Loan, bắt đầu xây dựng nhà máy tại Khu kinh tế Vũng Áng năm 2012. Đây là nhà máy liên hợp sản xuất gang thép từ nguyên liệu thô ban đầu là quặng sắt và than đá thành các sản phẩm gang thép thành phẩm. Dự án gồm 6 lò cao dung tích 4.350 m3, công suất ước đạt 15 triệu tấn gang thành phẩm với tổng mức đầu tư là 28,5 tỷ USD, khi hoàn thành sẽ tạo việc làm cho trên 35.000 lao động. Tổng mức đầu tư giai đoạn một là 10,5 tỷ USD.

Đầu tháng tư, cá nuôi lồng bè của người dân gần khu kinh tế Vũng Áng (thị xã Kỳ Anh, Hà Tĩnh) bắt đầu chết. Hiện tượng bất thường này sau đó lan ra cá, tôm nuôi bằng nguồn nước biển, cá tự nhiên dọc 200 km bờ biển từ Kỳ Anh (Hà Tĩnh) tới Lăng Cô (Thừa Thiên – Huế). Lượng cá tự nhiên chết dạt lên bờ đến ngày 25/4 gần 60 tấn, chủ yếu là các loại cá sống ở tầng đáy.

Nguyên nhân đang được cơ quan chức năng điều tra và chưa có kết luận, nhưng những ngày qua nghi vấn đổ dồn về Công ty TNHH Gang thép Hưng Nghiệp Formosa Hà Tĩnh khi doanh nghiệp này có đường ống xả thải chôn dưới đáy biển. Vài ngày trước khi xảy ra cá chết hàng loạt, công ty đã tiến hành súc rửa đường ống. Khoảng 300 tấn hóa chất nhập về để làm việc này được đánh giá là cực độc (1)”.

Thế mà, mãi tới 2 tuần sau tức vào ngày 19-4-2016, nhà cầm quyền mới cử Tổng cục Thủy sản đến Hà Tĩnh kiểm tra về nguyên nhân cá chết và ngày 22-4-2016, Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng cầm đầu phái đoàn của đảng và chính phủ gồm có: Nguyễn Văn Bình là Ủy viên Bộ Chính trị, Trưởng ban Kinh tế Trung ương; Nguyễn Văn Nên là Bí thư Trung ương Đảng, Chánh Văn phòng Trung ương Đảng; Nguyễn Thanh Bình là Ủy viên BCH Trung ương Đảng, Phó trưởng ban Thường trực Ban Tổ chức Trung ương; phải chăng ông Trọng đến công ty Formosa và cảng nước sâu Sơn dương Formosa Hà Tĩnh với mục đích an ủi công ty này đừng lo và nhân tiện nhận phong bao, chứ vẫn vô cảm về môi trường biển bị ô nhiễm trầm trọng ở các tỉnh miền Trung?!

– Trong bài “Hiểm họa đối với dân tộc hiện nằm ở đâu?”, đài VOA đăng ngày 30-12-2015, ông Bùi Tín là cựu Bộ dội và đảng viên ĐCSVN đã thẳng thắn viết: “Vậy thì xét cho cùng, ai là lực lượng cản trở bước tiến của dân tộc, chặn đứng con đường phát triển đi tới phồn vinh của đất nước, tiếp tay cho Bành trướng Trung Quốc gặm nhấm lãnh thổ và biển đảo nước ta? Ai là hiểm họa nguy hiểm nhất của nhân dân và dân tộc ta hiện nay? Không có một lực lượng phản động nào, lực lượng đế quốc và tay sai nào làm nổi việc ấy, chẳng có nguy cơ diễn biến hòa bình từ ngoài đảng CS. Cần nói thẳng ra đó là do lãnh đạo đảng CSVN, không một ai khác.”

III – Lời tâm tình của người viết:

Dân tôi nghĩ, chỉ duy nhất người Việt mới gọi “Đồng bào” là một từ nói lên nòi giống từ một bào của mẹ sinh ra mà nhân dân các nước khác trên thế giới không có, nên dù ai ở bất cứ thành phần nào trong xã hội cũng cần gắn bó người cùng nòi giống để hài hòa được khắng khít và giữ gìn nước Việt được toàn vẹn.

a – Tâm tình với Công an và Bộ đội: Công an và Bộ đội là lực lượng giữ anh ninh và quốc phòng cho nước nhà, lại bị lừa lọc bởi khẩu hiệu “còn Đảng còn mình”, xin hỏi việc bảo vệ ĐCSVN quan trọng hơn hay việc bảo vệ sự vẹn toàn quốc gia quan trọng hơn?! Nếu quí vị là người Việt Nam và còn thiên lương chắc chắn khẳng khái trả lời rằng: “Bảo vệ sự vẹn toàn quốc gia là điều tất yếu”.

– Nhiệm vụ của lực lượng Công an thì rõ ràng “Công an chỉ tuân theo luật pháp nhằm bảo đảm an toàn và an ninh cho xã hội”. Cớ sao có một số Công an đánh đập đồng bào tàn nhẫn hoặc giả dạng côn đồ đề làm những việc mờ ám, từ đấy mang hổn danh “Côn an”?!

– Nhiệm vụ của lực lượng Bộ đội làm gì?: “Bộ đội là lực lượng nòng cốt giữ vẹn toàn quốc gia, ngăn ngừa phiến loạn và đánh đuổi quân xâm lược nếu có” điều này Bộ đội đã thể hiện lòng sắt son bảo vệ tổ quốc chống quân xâm lược Tàu cộng tại “Chiến tranh biên giới 1979”, nhân dân Việt Nam luôn biết ơn, trang sử Việt được điểm tô thêm rạng rỡ. Thế sao các anh lại nghe theo “còn Đảng còn mình” hoặc “thà mất nước còn hơn mất đảng” như Tổng bí thư Nguyễn văn Linh đã nói: “Tôi cũng biết rằng dựa vào Trung quốc là mất nước nhưng còn hơn mất đảng”?!!!

– Năm 1975, chiến tranh Việt Nam kết thúc với số người tử thương được ghi nhận: Quân đội của VNCH bị tử thương khoảng 250.000 người. Bộ đội miền Bắc tử vong khoảng 1.100.000 người và thường dân Việt Nam bị chết khoảng 3.000.000 người; với trên 4 triệu người Việt bị chết tức tưởi để gọi là “giải phóng” hay “thống nhất” đấy là dùng từ ngược ngạo vì không thể “kẻ lạc hậu lại giải phóng người tiến bộ” và “thống nhất đất nước” để dâng toàn quốc cho kẻ thù truyền kiếp phương Bắc như CSVN đã/đang làm thì đau đớn quá!!! Chính Bí thư Thứ nhất Trung ương ĐCSVN (1960-1976) là Lê Duẩn đã khẳng định: “Ta đánh Mỹ là đánh cho Trung Quốc, cho Liên Xô!”

– Ngày 14-3-1988, quân Tàu cộng đánh cướp đảo Gạc Ma của Việt Nam. Trong khi đấy, Đại hèn tướng Lê Đức Anh là Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Việt Nam (1987-1991) đã ra lệnh oái oăm: “Không được nổ súng trong trường hợp Trung Quốc đánh chiếm Gạc Ma hay bất kỳ một đảo nào ở Trường Sa”, Bộ đội nghĩ lệnh oái oăm đấy là đúng sao?!.

Tưởng cũng nên nhắc cho các anh Bộ đội nhớ, Phan Huy là Bộ đội lớn lên ở miền Bắc, đã đi “giải phóng miền Nam” bây giờ nhìn ra sự thật phũ phàng, đã ray rứt đớn đau qua bài thơ “Ngày Quốc hận” có đoạn:

Bốn mươi năm sau “ngày thắng cuộc”
Vẹm Cộng hiện hình đảng cướp công khai
Đất nước bên lề nô vong Hán hoá
Dân tộc trầm luân dưới ách độc tài.

Nhân đây, dân tôi cũng xin nói rõ cho các anh biết là “Công ty Gang thép Hưng Nghiệp Formosa”, chính chủ tịch nước là Trần Đại Quang đã tiết lộ qua bài: “Formosa với 15 năm đầu tư tại Việt Nam (2)”, ghi rằng: “Giá thuê đất chỉ 80 đồng/m2 suốt 70 năm. Tại dự án của Công ty Formosa, việc xác định tiền thuê đất, thời gian thuê đất được Ban quản lý Khu kinh tế Vũng Áng áp dụng với chính sách ưu đãi đặc biệt. Theo Hợp đồng cho thuê đất đã ký giữa Ban quản lý Khu kinh tế Vũng Áng và Công ty TNHH Gang thép Hưng Nghiệp Formosa Hà Tĩnh, thời gian cho thuê đất lên đến 70 năm và tiền thuê đất được miễn trong 15 năm. Công ty này đã thuê hơn 33 triệu m2 đất, mặt nước, với giá tiền thuê đất chỉ 80 đồng/m2/năm và tiền thuê mặt nước 10 triệu đồng/km2/năm, đã bao gồm thuế GTGT. Tổng cộng trong thời hạn 70 năm, Formosa chỉ phải trả gần 94 tỷ đồng”. Công ty này cũng do Tàu cộng lèo lái, trong bài viết còn tiết lộ: “Đầu tiên là việc sử dụng hơn 3.000 lao động chui người Trung Quốc tại Vũng Áng. Năm 2014, tại thời điểm cơ quan chức năng kiểm tra, khu kinh tế Vũng Áng có 6.121 lao động nước ngoài nhưng chỉ cấp được 3.261 giấy phép. Trong số đó, chỉ có 1.400/4.154 lao động người Trung Quốc được cấp phép”. Điều lưu ý: Đặc khu Vũng Áng đã được chính thức xem như là “một vùng tự trị của Tàu cộng tại Việt Nam” kể từ ngày 14-7-2014, do Phó Thủ tướng CSVN là Hoàng Trung Hải đã ký với Tổng giám đốc Lee Chih Tsuen, Chủ tịch công ty Formosa.

Ngoài ra, chắc hẳn các anh Công an và Bộ đội cần hiểu rằng các người lãnh đạo của các anh có thật lòng với các anh không? Họ luôn hô hào “Trung quốc vĩ đại” “Trung quốc anh em” hoặc “Đế quốc Mỹ” hoặc “Bọn tư bản bóc lột”… Thế mà, các cán bộ cao cấp ĐCSVN lại tìm mọi cách để con con cái của họ được du học ở Mỹ hay các nước tư bản Anh, Pháp… và chính họ còn mua nhà ở các nước tư bản, điển hình như: cựu Thủ tướng Dũng, đương kim Thủ tướng Phúc, có cán bộ cao cấp ĐCSVN hay nhà cầm quyền Việt Nam nào muốn con cái họ du học ở “Trung quốc vĩ đại” đâu?! Từ đấy, mong Công an và Bộ đội cần nghĩ gì với ĐCSVN và làm gì cho nước nhà?!!!

b – Tâm tình với các lực lượng đấu tranh: Dân tôi xin phép nêu lên các lực lượng chính cần gắn bó trong công cuộc đấu tranh đấy là:

1 – Các Nhà đấu tranh Dân chủ, Sinh viên và Thanh niên: Trong lực lượng này có nhiều người trí thức, khi đấu tranh sẽ có những phương thức hành động uyển chuyển, như: Phối hợp nhịp nhàng với các lực lượng đấu tranh khác, vạch trần bộ mặt thật của ĐCSVN bán nước để đồng bào thấy cần đấu tranh vì sự tồn vong của đất nước và dân tộc.

2 – Lực lượng Dân oan: Dân oan là những người nông dân, những tiểu thương tính tình chơn chất, bị CSVN cướp ruộng vườn, tài sản, họ đã mất tất cả, nên sẽ đấu tranh quyết liệt.

3 – Tôn giáo: Giữa Tôn giáo và Cộng sản vô thần không bao giờ hài hòa được cả. Do đấy, Công giáo, Phật giáo, Phật giáo Hòa Hảo, đạo Tin Lành, đạo Cao Đài luôn bị CSVN tìm mọi cách trù dập tàn khốc! Thế nên, Tôn giáo phải đấu tranh để sống còn.

4 – Công nhân Việt Nam: Trong mục “Thực trạng giai cấp công nhân Việt Nam hiện nay” của PGS, TS Nguyễn Thị Quế ghi: “Hiện nay, cả nước có hơn 12,3 triệu công nhân trực tiếp làm việc trong các doanh nghiệp và cơ sở sản xuất”. Như vậy công nhân là một lực lượng đông đảo, họ là người chăm chỉ làm việc để lo đời sống cho mình và gia đình. Nhưng họ bị CSVN cấu kết với giới chủ nhân hãng xưởng bóc lột sức lao động, như làm nhiều giờ lương ít, khi bị rủi ro trong lúc làm việc lại bồi hoàn không thỏa đáng… Vì vậy mới đưa đến nhiều cuộc đình công.

Còn nữa, 4 triệu Đồng bào ở hải ngoại dù không trực tiếp đối đầu với bạo quyền CSVN, nhưng đây là lực lượng yểm trợ cho công cuộc cách mạng lật đổ chế độ độc tài vô cùng quan trọng. Thời gian qua đã chứng minh là CSVN vừa sợ vừa vuốt ve người Việt hải ngoại. Nên tâm thần CSVN bất định đã phản phúc lời nói của chính mình; CSVN đã gọi người Việt hải ngoại là “những kẻ ham mê bơ thừa sửa cặn của Đế Quốc”, lại đổi ngược cách xưng hô: “Việt kiều yêu nước”, “khúc ruột ngàn dặm”…

Thế nên, chúng ta không thể vĩnh viễn thờ ơ, vô cảm trong lúc nước nhà đang điêu đứng:

Cộng sản tham tàn, quá hãi hùng!
Buôn dân bán nước, kẻ thù chung
Quê hương gìn giữ, luôn tha thiết
Tổ quốc lâm nguy, sao lạnh lùng?!

Cuối cùng, dân tôi hy vọng người Việt không để cho người mình bị Tàu cộng tiêu diệt, như cá bị chết hằng hà, tức tưởi dọc theo 250 km bờ biển từ Hà Tĩnh đến Đà Nẵng.

Ngày 3-5-2016

Nguyễn Lộc Yên

Giáo hội Công Giáo đồng hành cùng dân tộc

Tin Lành bao giờ có Ban Bảo Vệ Hòa Bình & Công Lý?

Con hãy nói lên thay cho những kẻ không quyền phát biểu; Hãy nói lên quyền lợi của mọi kẻ cùng cực. Hãy nói lên, hãy phán đoán công chính; Hãy bênh vực quyền lợi của những người nghèo nàn, thiếu thốn.
Châm 31:8-9 NVB
http://bible.com/449/pro.31.8-9.NVB

Sơn Văn Lê's photo.

Sơn Văn Lê with Gioan Nam Phong and 2 others.

Giáo hội Công Giáo đồng hành cùng dân tộc

Thảm họa cá chết tại Vũng Áng và kéo dài khắp dải đất miền Trung như một ung nhọt ung thư di căn, khiến cho toàn cõi thân thể đất nước Việt Nam phải quằn quại trong nỗi đau không dứt này. Giáo hội Công giáo Việt Nam cùng đau chung nỗi đau đó và đã, đang cố tìm ra phương pháp chữa trị căn bệnh ung thư này.

Ngày 27 tháng 4 năm 2016, BAN CÔNG LÝ VÀ HÒA BÌNH của Giáo phận Vinh ra bản “THÔNG CÁO VỀ THẢM HỌA Ô NHIỄM MÔI TRƯỜNG BIỂN TẠI MIỀN TRUNG”. Mở đầu bản thông báo được diễn tả sự bóc lột và tàn phá trái đất của con người, cũng như người dân miền Trung phải chứng kiến cảnh “rên xiết và quằn quại” của biển khi hàng trăm tấn cá bị chết do ô nhiễm môi trường trôi dạt vào bờ.

Giáo phận Vinh thấy được sự nguy hiểm “nghiêm trọng nhất, sức khỏe và mạng sống của hàng triệu người dân đang bị đe dọa. Tương lai của nòi giống Việt sẽ đi về đâu khi phải sống trong một môi trường tệ hại mà ngay cả tôm cá, với bản năng tự nhiên mãnh liệt của nó, cũng không sống nổi”.

Và, lo lắng cho tương lai của đất nước “sự kiện này không còn là một biến cố nguy hiểm, mà là một thảm họa cho thế hệ hiện tại và cho cả các thế hệ tương lai’’.

Trước tình trạng đó, Ban Công lý và Hòa bình Giáo phận Vinh, với ý thức trách nhiệm của mình, yêu cầu nhà cầm quyền ba điểm;

1. Gấp rút thành lập một Ủy ban điều tra độc lập cấp Chính phủ, với sự cố vấn của các chuyên gia trong nước cũng như các cơ quan quốc tế có uy tín trong lĩnh vực bảo vệ môi sinh, để truy tìm nguyên nhân, đồng thời đưa ra những giải pháp thích đáng nhằm ngăn chặn thảm họa trong hiện tại và cả tương lai.

2. Trong khi chờ đợi những giải pháp toàn diện, phải nhanh chóng áp dụng các biện pháp tạm thời để khắc phục thảm họa. Tạm thời ngưng hoạt động của các khu công nghiệp, các nhà máy đang thải chất thải ra biển. Hỗ trợ ngư dân, hộ gia đình nuôi trồng thủy hải sản, làm muối và các doanh nghiệp để họ có cuộc sống ổn định và duy trì nghề nghiệp của họ. Xử lý xác cá chết một cách an toàn, đúng quy trình và ngăn chặn việc phát tán nguồn thực phẩm độc hại này.

3. Làm rõ trách nhiệm và xử lý nghiêm minh đối với các tổ chức, cá nhân có liên quan trong việc gây ra thảm họa này.

Và cuối cùng, Giáo phận Vinh kêu gọi mọi người dân hãy biết tự bảo vệ chính mình, cầu nguyện và liên đới chia sẻ những khó khăn với các nạn nhân trong thảm họa này, tất cả mọi người cùng chung tay hành động vì tương lai của dân tộc và vì trách nhiệm của chúng ta đối với môi trường.

Trong một diễn biến khác, ngày 30.04.2016, thay mặt cho Hội Đồng Giám mục Việt Nam, Giám Mục Phaolô Bùi Văn Đọc, Tổng Giáo phận Sài Gòn ký tên dưới bản Thông Báo gởi tới mọi thành phần dân Chúa trong Tổng giáo phận. Ngài mời gọi cầu nguyện, trợ giúp bà con Miền Trung.

Trong Bản Thông báo diễn việc cá chết ở Miền Trung như là “đây có thể là một thảm họa môi trường” theo Thông điệp Laudato Si đã đề cập đến.

HĐGM Việt Nam nhắc nhớ “là một người Công giáo, chúng ta ước muốn chia sẻ với bà con đồng bào miền Trung, đồng thời cũng lo lắng khi suy nghĩ về tương lai môi trường sống trên quê hương Việt Nam.

Và trước vấn nạn cụ thể này, Giáo hội mong muốn các bên phải lắng nghe và tôn trọng các ý kiến đa chiều để đưa ra giải pháp dứt khoát giải quyết vấn nạn này.

Bản Thông báo kêu gọi các Giáo phận và Giáo xứ chia sẻ và đồng hành với đồng bào miền Trung bằng những việc làm thiết thực.

HĐGM Việt Nam cũng đưa ra chỉ dẫn cụ thể cho Giáo dân khi diễn tả lo lắng và bức xúc của mình, tránh những hành động dẫn tới xung đột.

Với sự lên tiếng của các lãnh đạo tinh thần Giáo hội Công giáo trước thảm họa của đất nước và sự lo lắng về tương lai của dân tộc. Giáo hội Công giáo đang đau cùng nỗi đau của thực tại trần thế và đưa ra những phương thế hành động để dựng xây đất nước Việt Nam tốt đẹp hơn.

Trong một chia sẻ trên trang cá nhân của Linh mục Antôn Lê Ngọc Thanh nói rằng “Môi trường sống của con người bao gồm: Môi trường thiên nhiên, môi trường xã hội và môi trường tâm linh, tinh thần”.

Trong ngày 01.05.2016 tại Sài Gòn có cha Phaolô Lê Xuân Lộc, DCCT đã diễu hành biểu tình phản đối việc hủy hoại môi sinh và tại Hà Nội có cha Giuse Nguyễn Văn Toản cũng thuộc DCCT.

Paulus Lê Sơn, GNsP

Facebook Thang Chu & Sơn văn Lê

NGÀY CỦA MẸ

NGÀY CỦA MẸ

Ngay cua me

Có một câu châm ngôn cổ cho chúng ta lời chỉ dạy khôn ngoan, nhưng gần như không thể làm theo được.  Hãy khôn ngoan trong việc chọn cha mẹ!

Nói thì dễ, làm thì khó, nhưng câu châm ngôn này có nhiều ý nghĩa.  Chúng ta không hoàn toàn là chính mình.  Chúng ta còn là sản phẩm do tay cha mẹ, những người không chỉ cho chúng ta bộ gen di truyền, mà tập hợp phức tạp những gì của họ trong chúng ta và cách họ liên kết với chúng ta và với thế giới cũng góp phần định hình nhân bản và tính cách của chúng ta nữa.  Khi trưởng thành, chúng ta vừa tự do vừa tê liệt về mặt cảm xúc khi suy nghĩ về chính xác những gì mình đã thừa kế được từ cha mẹ.  Họ định hình chúng ta.

Ngày hôm nay, ngày của mẹ, khi tôi nghĩ về mẹ mình và gen di truyền được thừa kế từ mẹ, tôi nhận ra rằng cha mẹ đã định hình nên tôi.  Mẹ tôi đã mất 43 năm trước, nhưng dấu ấn của mẹ vẫn còn ghi đậm nơi đây, nơi anh chị em tôi, và nơi tôi.  Vậy ngoài những đặc thù thể lý, mẹ còn cho tôi gì nữa?

Những gì mẹ cho tôi không phải là tự nhiên mà có.  Với sự giúp đỡ của cha tôi, mẹ đã nuôi nấng cả một gia đình đông con, và dù cuộc hôn nhân của họ thật lãng mạn, nhưng gần hết thời gian của họ, họ đã phải xoay xở vật lộn với vấn đề tiền bạc, thời gian, sức lực để lo toan cho cả nhà.  Những gì mẹ phải làm luôn luôn hầu như vượt quá sức của mẹ.  Nhưng bằng cách nào đó, mẹ luôn luôn xoay xở được, luôn luôn tìm được cách để tăng tiến mọi việc, tăng sức tăng thời gian để cho chúng tôi ăn, mặc, và làm tròn vai trò người mẹ.

Mẹ thường không có thời gian, sức lực hay kiên nhẫn để cho chúng tôi tình cảm và sự nồng ấm mật thiết mà một đứa trẻ hết sức mong đợi và cần đến, dù thực sự, tự bản chất, mẹ là người ấm áp và ân cần.  Quá nhiều việc phải làm đè nặng lên mẹ một áp lực nên nhiều khi mẹ không thể cầu toàn và chú tâm thật nhiều được.  Và mẹ cũng không phải là một bà mẹ trên phim, lúc nào cũng ăn mặc đẹp đẽ và biểu lộ tình cảm hoàn hảo, nhưng thành thật mà nói, mẹ đã cho chúng tôi điều quan trọng nhất đối với một gia đình, chính là sự an toàn và bảo đảm.  Nhu cầu lớn nhất, che khuất tất cả mọi nhu cầu khác, chính là mong muốn được cảm thấy an toàn và bảo đảm.

Mẹ tôi thường chia trí với nhiều việc khác nhau, nên không thể chú ý đến chúng tôi cũng như không biểu lộ tình cảm trọn vẹn được, nhưng mẹ cho chúng tôi những gì chúng tôi cần hơn tất cả, là sự an toàn và bảo đảm.  Mẹ cho chúng tôi một mái nhà và một mái ấm luôn luôn vững chãi và chừng mực – đôi khi cũng hơi ồn ào một chút.  Trong môi trường đó, chúng tôi luôn được an toàn.  Thời thơ ấu, không một ai cho tôi được điều gì phong phú hay to lớn hơn thế nữa.

Hơn nữa, trong tất cả mọi việc, khi phải xoay xở để lo toan và phải đối phó với những việc chẳng đặng đừng, mẹ đã dạy cho chúng tôi biết một điều quan trọng nữa là, bạn không cần phải chờ cho đến khi thanh toán hết hóa đơn, sức khỏe sung mãn, có đủ thời gian rảnh rỗi, và chẳng có những việc đau đầu đang chờ, nghĩa là không cần phải chờ cho đến khi mọi việc hoàn hảo để có thể hưởng dùng thời khắc hiện tại.  Mẹ tôi biết cách để hưởng giây phút hiện tại.  Mọi ngày lễ, sinh nhật, hay ngày chúa nhật, đều là dịp để có một bữa ăn đặc biệt và mừng lễ đặc biệt cho dù có việc gì khó khăn có thể xảy ra đi chăng nữa.  Và có lẽ, quan trọng hơn tất cả, mẹ tôi vô cùng có trách nhiệm trong việc trao truyền đức tin cho tôi, và dù cha tôi cùng chung tay, nhưng mẹ tôi chính là người thúc đẩy tôi mở lòng ra với ơn gọi linh mục.

Các nhà nhân học nghiên cứu các nghi lễ khai tâm trong nhiều nền văn hóa khác nhau đã cho chúng ta biết rằng các quy trình khai tâm cần thiết để biến đổi một đứa trẻ thành một người trưởng thành, đều cần phải nhấn mạnh vào bốn chân lý rõ ràng này: Đời của bạn không phải của riêng bạn.  Cuộc sống đầy gian khó.  Bạn sẽ chết.  Đời của bạn không phải là cho bạn.

Nền văn hóa và Giáo hội của mẹ tôi đã ghi khắc không thể phai mờ những chân lý này trong bà.  Với thế hệ của bà, đặc biệt khi bạn sống ở vùng nông thôn và nghèo, thì cuộc sống thật khó khăn và đòi hỏi đạo đức phải cao.  Nhiều người chết trẻ.  Và đặc nét thế hệ của mẹ tôi là gia đình, Giáo hội, người đồng loại và quê hương có thể đòi hỏi, và bổn phận của bạn là trao ban đời sống mình mà không chút ích kỷ hay than van.  Thật ích kỷ khi nghĩ về mình trên hết.  Mẹ tôi đã thấm nhuần đặc tính đó và rồi bà truyền cho chúng tôi, đặc biệt là chân lý rằng đời của bạn không phải là cho bạn.  Những sự thật khác nữa như, cuộc sống là khó khăn và bạn sẽ chết, sẽ tự lên tiếng với bạn, nhưng từ lúc bạn còn là đứa trẻ cho đến khi trưởng thành, thông điệp gởi đến bạn rất rõ ràng: Đời của bạn không phải của riêng bạn.  Đời của bạn không phải là cho bạn.  Các nhà nhân học có lẽ nên nghiên cứu cách nhìn và cách sống khai tâm của mẹ tôi.

Không bà mẹ nào hoàn hảo, mẹ tôi cũng vậy.  Mẹ có những sai lầm và tôi cũng còn nhớ nhiều sai lầm của mẹ bên cạnh nhiều điều tốt mẹ đã làm cho tôi.  Nhưng khi nghĩ về mẹ mình, tôi chỉ cảm thấy thật tốt lành và biết ơn mà thôi.  Tôi đã chọn mẹ cho mình một cách khôn ngoan đó!

Rev. Ron Rolheiser, OMI

KÊU GỌI XUỐNG ĐƯỜNG VÌ MÔI TRƯỜNG

KÊU GỌI XUỐNG ĐƯỜNG VÌ MÔI TRƯỜNG

FB Nguyễn Lân Thắng

5-5-2016

Người dân Hà Nội biểu tình chống tập đoàn Đài Loan Formosa ở trung tâm thành phố Hà Nội vào ngày 01 tháng 5 năm 2016. Ảnh: AFP

Thời gian: 09h00 ngày Chủ Nhật, 8/5/2016

Địa điểm:

+ Hà Nội: Nhà Hát Lớn
+ Sài Gòn: Công viên 30/4, Quận 1
+ Các tỉnh khác: Bất cứ địa điểm công cộng nào.

Xét thấy:

– Chính phủ cố tình chậm trễ trong việc công bố nguyên nhân cá chết, biển bị đầu độc. Tình trạng biển chết, cá chết vẫn tiếp diễn;

– Truyền thông lề đảng bị buộc phải đưa tin theo định hướng, thiếu độc lập và khách quan;

– Cách xử lý khủng hoảng về thảm họa môi trường không rốt ráo, thiếu khoa học dễ dẫn đến một thảm họa về bệnh tật của toàn thể nhân dân sau này;

– Lên tiếng yêu cầu Nhà nước bảo vệ môi trường, bảo vệ người dân là trách nhiệm của mỗi người;

– Nhiều người làm truyền thông độc lập đã bị bắt, bị đánh, bị xúc phạm nhân phẩm, bị giam giữ trái phép;

– Nhiều người xuống đường đã bị lực lượng sắc phục thẳng tay đàn áp, đánh đập, trong đó đã đánh đập dã man nhiều cô gái trẻ.

Chúng tôi, những người đã tổ chức, thực hiện và tham gia cuộc biểu tình vì môi trường ngày 1/5 vừa qua tiếp tục kêu gọi đồng bào cả nước hướng về ngư dân miền Trung thân yêu. Hãy XUỐNG ĐƯỜNG VÌ MÔI TRƯỜNG để đòi hỏi Chính phủ và Nhà nước Việt nam phải:

1. Chấm dứt mọi hành động sách nhiễu, bắt bớ, đánh đập, giam cầm những phóng viên tự do về vùng biển chết để đưa tin.

2. Kêu gọi nhân dân, các tổ chức xã hội dân sự chung tay cứu trợ ngư dân miền Trung

3. Ngay lập tức công bố nguyên nhân & thủ phạm đầu độc biển miền Trung. Khởi tố ngay lập tức vụ án xâm hại gây ô nhiễm môi trường.

Lời kêu gọi này nghiễm nhiên có giá trị cho Chủ nhật tuần kế tiếp nếu cả ba yêu cầu trên không được đáp ứng. Chúng tôi cũng kêu gọi đồng bào, cùng với ý tưởng sáng tạo của mình, hãy xuống đường vào bất cứ ngày giờ nào ở bất cứ địa điểm nào để cùng cất tiếng vì một môi trường trong sạch.

XUỐNG ĐƯỜNG VÌ MÔI TRƯỜNG

(Vui lòng copy nội dung này, đăng lên trang của bạn để tăng tính lan tỏa. Chân thành cảm ơn)

Không tắm hay ăn cá mà cũng ung thư

Không tắm hay ăn cá mà cũng ung thư

Blog RFA

CanhCo

5-5-216

Bí thư Thành ủy Đà Nẵng Nguyễn Xuân Anh, Chủ tịch UBND TP Huỳnh Đức Thơ tắm biển lúc bình minh. Nguồn: VNN

“Ông Bí thư Đà Nẵng Nguyễn Xuân Anh cùng Chủ tịch thành phố Huỳnh Đức Thơ xuống biển Mỹ Khê tắm và những thuyền thúng của ngư dân cập bờ, hàng trăm người chen chân mua cá” là cái tít được báo chí nhấn tới nhấn lui như có ý cho người dân Đà Nẵng yên tâm rằng hai ông cao nhất thành phố cùng các ông kém cao khác còn không sợ biển thì không lý gì người dân phải sợ.

Báo chí lề đảng có cơ hội bơm thổi và các chuyên viên công bộc ăn lương chế độ đã tận lực ca ngợi như những hành động anh hùng, hay ít ra cũng là những tín hiệu cho thấy nhà nước lo lắng cho công ăn việc làm của người dân đến mức quên mình.

Vậy mà xem ra người dân khắp nơi không tin tưởng một mảy may nào, mặc dù đâu đó vẫn còn những bài báo hướng người dân vào niềm tin rằng biển dã sạch, cá không còn nhiễm dộc và mọi thông tin về Formosa là không đáng tin và thậm chí còn bị cho là phản động.

Nhưng cái thời đóng cửa phát hành báo Nhân Dân đã qua từ lâu lắm rồi. Người dân không thể tin vào các câu chuyện do các chuyên gia lừa nghĩ ra để gạt gẫm họ nữa. Nào là tay không lật máy bay trực thăng, hay súng trường bắn rơi máy bay Fantom của Mỹ, ngay cả cậu bé đuốc sống Lê Văn Tám trong sách giáo khoa cũng đã bị vạch trần sự “tăng bốc một cách cường điệu đến lố bịch”  thì thử hỏi trong thời đại ngày nay ai còn tin những thông tin chắp vá, vô căn cứ nhất là không được kiểm nghiệm từ những cơ quan đủ uy tín và năng lực của quốc gia trước một vấn đề hệ trọng liên quan đến sự tồn vong của dân tộc như câu chuyện cá chết trắng bụng trong cả tháng qua?

Một nhà nước dù là ở một quốc gia kém phát triển nhất thế giới đi chăng nữa khi một thảm họa môi trường xảy ra thì hầu như việc đầu tiên là họ phải phong tỏa, cô lập vùng có thảm họa. Sau đó là tìm hiểu nguyên nhân rồi lập ra các biện pháp đối phó. Nếu không đủ khả năng, việc kêu gọi thế giới tiếp tay là cần thiết và dĩ nhiên Liên Hiệp Quốc sẽ là cơ quan trách nhiệm đầu tiên tiến hành việc chung tay với quốc gia ấy giải quyết thảm họa.

Việt Nam hành xử hoàn toàn khác với thế giới.

Ngay khi cá chết tràn bờ khắp 4 tỉnh miền Trung, việc đầu tiên là nhà nước ngăn cấm không cho bất cứ ai vào nhà máy Formosa Vũng Án. Ngay cả phái đoàn của Bộ Nông nghiệp cũng phải đứng ngoài than thở vì không có giấy của Thủ tướng chính phủ ký. Các biện pháp cô lập vùng xảy ra thảm họa hoàn toàn không có. Hàng chục chuyến xe chở cá chết vào thành phố hay ra Bắc bị phát hiện trong khi hàng chục chiếc khác chạy thoát, mang hàng trăm tấn cá tiêu thụ với nhiều cách: làm nước mắm, phơi khô, tái chế với nhiều dạng khác nhau để tung vào thị trường bất kể chất độc trong con cá sẽ phát tán trong cộng đồng ra sao.

Lãng tránh và im lặng là hai cách mà các cấp chính quyền luôn sử dụng trong bất kỳ một biến cố nào. Nay cũng vậy, một tháng trôi qua không một đơn vị nào chịu trách nhiệm về cách ứng phó với thảm họa. Người ta nhìn nhau và lấm lét nhìn dân. Những cái nhìn thiếu lương thiện chỉ cốt chạy trốn trách nhiệm và tìm cơ hội cứu lấy chiếc ghế của mình.

Và người ta nghĩ ra cách cứu chiếc ghể họ đang ngồi, nêu không hành động thì nguy cơ bị dân đá văng ra khỏi ghế lả điều có thể. Cứu ghế không gì bằng trình diễn tắm táp và ăn cá.

Những chiếc lưng tròn lẳng, no đủ xuất hiện trong vùng biển Đà Nẵng được báo chí xem như cơ hội đẩy lên phong trào tắm biển cứu cá. Chủ tịch thành phố còn đi xa hơn: sẽ mời người dân ăn bữa tiệc hải sản hoành tráng chiêu đãi cho toàn thành phố.

Thông qua việc tắm và mời dân ăn hải sản người ta thấy nảy sinh nhiều vẩn đề nghiêm trọng, nếu không muốn nói là nguy hiểm hơn cả việc cá chết: Nếu người dân nghe và làm theo lời lãnh đạo Đà Nẵng, ăn cá do ngư dân cung cấp trong một thời gian, nếu có phát sinh các bệnh tật nguy hiểm thì ai là người trách nhiệm?

Dĩ nhiên lúc ấy Đà Nẵng lại đổ vấy cho các nguyên nhân khách quan khác mà công thức được báo chí áp dụng sẽ là “đang khẩn trương tìm hiểu và điều tra, nếu cần sẽ nhờ các nhà khoa học nước ngoài tiếp sức”

Cán bộ tắm không sợ ung thư thì đễ hiểu vì cho tới nay chưa ai chứng minh chất độc nào hiện diện trong nước có khả năng gây độc cho con người. Thế nhưng ăn cá thì lại là chuyện khác: Cá nhiễm độc nhưng chưa chết và người ăn nó cũng sẽ không chết ngay lập tức.

Cán bộ ăn cá chỉ một lần cho báo chí chụp ảnh còn sau đó khi về nhà ai biết gia đình họ ăn gì? Cá dù có nhiễm độc cũng có tỷ trọng rất nhỏ trong mỗi con, ăn một số ít chất kim loại nặng trong con cá vẫn được cho phép theo quy chuẩn. Tuy nhiên khi liên tục ăn cá như lúc bình thường chưa xảy ra sự cố thì kết quả hoàn toàn khác, không như cách mà các ông cán bộ ăn để chụp ảnh.

Độc tố cần thời gian tập trung đủ để phát tán và gây bệnh cho cơ thể. Có thể một tới hai năm hay lâu hơn, vì vậy không nhà khoa học có lương tri nào dám cam kết trong tình hình hiện nay ăn cá sẽ không ảnh hưởng gì tới cơ thể. Khoa học cần chứng minh thực nghiệm và khi chưa làm được điều đó mà hô hào dân chúng tiếp tục ăn cá là hành động ngu xuẩn nếu không muốn nói là “do ý đồ chính trị nên hy sinh cả sinh mạng dân chúng”

Trong khi báo chí dựng lên những câu chuyện người dân hào hứng ăn cá hay tranh nhau mua cá tại các địa điềm được xác nhận là có giấy chứng nhận đã qua kiểm dịch thì lại rộ lên những tin tức cá tiếp tục chết nơi này nơi kia cũng do báo chí chính thống loan tải. Rồi giấy kiểm dịch dễ mua như rau khiến người dân càng thêm rối trí. Ai là người cứng lòng nhất cũng phải tự hòi lấy mình: Có đáng tin nhà nước này hay không?

Nhất là có nên tin bà Bộ trường Y Tế, vốn nổi tiếng về những mũi vắc xin giết người khi bà ta nói rằng: Hải sản tươi sống ở Hà Tỉnh và Quảng Bình đều an toàn. Oái oăm thay ngay trong ngày đó người dân hai tỉnh Thanh Hóa và Thừa Thiên Huế lạnh mình với việc cá tiếp tục chết và hàng tấn cá bị thiêu hủy để tránh ô nhiễm.

Bà Bộ trưởng nếu nghe tin này có thể nói Thanh Hóa không phải là Hà Tỉnh và Thừa Thiên Huế không phải là Quảng Bình.

Vâng bà nói sao cũng được vì bà có thẻ bài của Đảng, dân tình thì không cần nói, họ đang lắng nghe các thông tin từ báo quốc doanh lẫn trang mạng xã hội. Báo thì họ chọn tin nào tiêu cực họ xem vì họ biết rằng những bài phỏng vấn giá trị như của cô phóng viên Lan Anh phỏng vấn ông Chu Xuân Phàm không phải lúc nào cũng xuất hiện được.

Cũng may cho dân tộc chúng tôi ngày càng ít người tin vào cộng sản hơn. Bởi thế nên vào ngày hôm nay báo nhà nước có bài ca tụng Đại tá anh hùng Nguyễn Văn Bảy với nội dung: “Người cựu binh cho biết, đời ông luôn gắn với những số 7. Đi bộ đội lúc 17 tuổi, học văn hóa 7 ngày lên 7 lớp (từ lớp 3 lên lớp 10), lái chiếc MiG17 bắn rơi 7 máy bay Mỹ, được phong Anh hùng Lực lượng vũ trang nhân dân năm 1967” người dân xem rồi gật gù: ừ thì ông đại tá này bắn giàn thun cũng giỏi đây.

Thì ra chính quyền cách mạng luôn luôn có những người tài cao đức trọng luôn sẵn sàng đưa thân ra cứu nước chứ không riêng gì ông Bảy. Biết đâu hai ông Bí thư và Chủ tịch thành phố Đà Nẵng không may bị nước biển làm hoại thư hay ăn cá mà ung thư cũng được phong anh hùng thì sao?

Họ xứng đáng lắm chứ, ít ra xứng đáng hơn ông Nguyễn Phú Trọng, tuy không ăn cá và tắm biển cũng vẫn bị ung thư lưỡi kia mà.

NGUYÊN NHÂN CÁ CHẾT ĐÃ BIẾT, TẠI SAO KHÔNG CÔNG BỐ ?

Ngoc Duc Nguyen

 TS NG TAC AN

NGUYÊN NHÂN CÁ CHẾT ĐÃ BIẾT, TẠI SAO KHÔNG CÔNG BỐ ?

Tiến sĩ Nguyễn Tác An, Nguyên Viện trưởng Viện Hải dương học Nha Trang, trả lời phỏng vấn Radio Free Asia ngày 3/5 và ông cũng xác nhận lại trong một cuộc hội luận của BBC ngày 5/5 là nguyên nhân cá chết tại biển miền Trung đã được biết từ hôm 20/4, nhưng quyết định công bố hay không là của chính quyền !

Là một người nghiên cứu về hải dương học, tiến sĩ An nhận định “Thủy sản sống ở mực nước sâu chết đồng loạt dạt vào bờ chứng tỏ hệ sinh thái ở tầng đáy bị tác động mạnh. Độc tố tích lũy lâu dài về thời gian và lan ra không gian rộng lớn mới có thể gây ra cá chết nhiều như vậy”.

Ông cho rằng “toàn bộ hệ sinh thái ở các khu vực biển có cá chết xem như bị tác động, hủy diệt , phải mất ít nhất hàng chục năm sau chưa chắc khôi phục lại được. Một khi con người sống trong vùng ô nhiễm, độc tố chưa tác động ngay nhưng về dài có thể ngấm ngầm gây ảnh hưởng sức khỏe nhiều thế hệ”.

Một nhà khoa học khác của Việt Nam là TS Nguyễn Duy Thịnh (Viện Công nghệ Sinh học và Thực phẩm, Đại học Bách Khoa HN) đã khẳng định là chỉ cần thời gian một ngày là có thể tìm ra nguyên nhân các chết và theo ông thì chính quyền đang đi lòng vòng và có nhiều khuất tất trong việc tìm nguyên nhân khiến cá chết hàng loạt.

Sự khuất tất này càng kéo dài, càng gây thêm rất nhiều hậu quả nghiêm trọng cho Việt Nam. Hiện nay, tình trạng cá chết đang lan rộng nhiều nơi và theo KS Doãn Mạnh Dũng, phó Chủ tịch – Tổng thư ký Hội Khoa học kỹ thuật và kinh tế Biển TP.HCM, thì sự nhiễm độc của nước biển có thể lan xuống tận Phú Quốc. Sức khỏe, thực phẩm, môi trường sinh thái,… đang bị đe dọa nghiêm trọng.

Đất nước ta đang rơi vào một thảm họa môi trường chưa từng có, nhưng có lẽ thảm họa lớn nhất là đã có một chính quyền như hiện nay !

Vì sao ông Ba Y Tá đi chùa?

Vì sao ông Ba Y Tá đi chùa?

Trong khi dòng người nô nức đi hành hương về nơi đất tổ thì nguyên Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng dành trọn một ngày trở về chốn an tịnh ở Chùa Thiên Hưng (ảnh chụp từ trang Nguyentandung.org).

http://2.bp.blogspot.com/-vThX1i7095Y/VqNXMD2tcAI/AAAAAAAAC6E/7LEwydXe7Zc/s640/BDUBG1.jpg

Trúc Giang MN

Vì sao ông Ba Y Tá đi chùa?

Trúc Giang MN

1* Mở bài

Vì sao ông Ba Y Tá đi chùa? Có thể trả lời ngay là đi chùa để cầu an. Để được yên thân.

Sau khi bàn giao chức vụ thủ tướng, các trang mạng xã hội đưa hình ông Ba Y Tá xuất hiện tại chùa Thiên Hưng, tỉnh Bình Định. Ông mặc áo ngắn tay, cười nói vui vẻ và chụp hình chung với các nhà sư trong chùa.

Đi chùa là một quyết định chính trị có tính toán. Đi chùa vào lúc bị thất thế ngã ngựa, mất hết quyền lực. Phải lấy vé máy bay từ Hà Nội vào Bình Định, sắp xếp chỗ ăn, chỗ ở. Mục đích chính là đi cầu an.

Ngày 26-3-2016, trong phiên họp chính phủ cuối cùng, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng cho biết ông sẽ thôi làm thủ tướng vào ngày 6-4-2016 và khuyên 10 thành viên sẽ “nghỉ chính sách”: “Ráng giữ gìn sức khỏe, làm công dân tốt, đảng viên tốt, ráng làm người tử tế, sống tử tế”.

Có hai ý chính cần phân tích để thấy mục đích của việc đi chùa. Ý thứ nhất cho biết sẽ làm đảng viên tốt. Ý thứ hai là đi chùa để làm gì?

Làm đảng viên tốt là tuyệt đối trung thành với đảng. Chấp hành tốt mọi chủ trương của Đảng, của Bộ Chính Trị mà cụ thể là đối với Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng.

Đi chùa có ý muốn gởi một tín hiệu đến Đảng và Nguyễn Phú Trọng, là sẽ rời bỏ việc đời, việc Đảng. Không tham gia vào những tranh chấp, đấu đá nhau để tranh giành quyền lực như trước kia nữa. Bây giờ quăng cái khăn trắng lên võ đài cho biết đã đầu hàng.

2* Vì sao đi chùa là muốn được yên thân?

Mặc dù đã bị loại ra khỏi quyền lực nhưng Nguyễn Phú Trọng không chịu ngừng tay. Lại bồi thêm một cú nữa. Gừng càng già càng cay.

Ngày 18-4-2016, Nguyễn Phú Trọng đã công khai cho tiến hành xét xử những vụ án tham nhũng quan trọng. “Đẩy nhanh tiến độ điều tra, truy tố, xét xử nghiêm minh, đúng pháp luật một số vụ án đặc biệt nghiêm trọng, phức tạp mà dư luận xã hội quan tâm”.

Chú Tư Sang đã từng xách mé gọi anh Ba Y Tá là đồng chí X, cùng phe nhóm là một bầy sâu tham nhũng đã phá tan tành đất nước nầy.

Con đường bế tắc của Nguyễn Tấn Dũng.

Trước kia, Nguyễn Phú Trọng bị một cú thua đau, đó là dùng Nguyễn Bá Thanh để triệt hạ Nguyễn Tấn Dũng. Đã không hạ được anh Ba mà trái lại còn làm mất mạng Nguyễn Bá Thanh. Bị đầu độc bằng phóng xạ và thiệt mạng ngày 13-2-2015.

Vết thù trên lưng ngựa hoang khó xóa được.

Nguyễn Bá Thanh bộp chộp, chưa có đủ quyền lực mà tuyên bố giựt gân. Ngày 8-4-2012, Youtube phát hình Nguyễn Bá Thanh nói chuyện trước 4,500 cán bộ Đà Nẵng, chĩa mũi dùi vào Nguyễn Tấn Dũng: “Ông tưởng ông ngon lành lắm. Ông tưởng họ kính nể, họ chấp tay bái phục ông, cho nên đừng vội nhìn cái mặt tốt bên ngoài. Thật ra còn nhiều vấn đề lắm. Họ làm sai là họ từ chức chứ mình làm sai mà cứ nhơn nhơn tĩnh queo, coi như không có vấn đề gì. Cách chức ảnh thì ảnh phải chịu thôi. Chứ còn biểu ảnh từ chức thì ảnh không từ. Ảnh nói, biết bao nhiêu người có từ đâu, mà tôi phải từ”. Và kết luận: “Bắt hết! Nhốt hết! Không nói nhiều!”
Ông Ba Y Tá ước mong được làm người công dân tốt, đảng viên tốt, thế nhưng hai con đường đó không có lối ra. Nguyễn Phú Trọng tuyên bố: “Cùng với việc xử lý bên Nhà nước, việc xử lý kỷ luật bên Đảng cũng cần được quan tâm thích đáng hơn. Sắp tới phải làm mạnh hơn nữa”. Điều tra tới đâu xử tới đó, không chờ điều tra xong mới đem ra xử. Vì chưa ra tòa, chưa kết án thì bị cáo được hưởng tình trạng vô tội.

Bị kỷ luật Nhà nước tức là bị tù, thì không còn là công dân tốt được nữa. Bị kỷ luật Đảng cũng không còn là đảng viên tốt, nặng nhất là bị khai trừ ra khỏi Đảng thì tốt hay xấu cũng không thành vấn đề.

Nguyễn Tấn Dũng đang ở đâu?

Việc anh Ba Y Tá đi chùa không được báo đài nhà nước đưa tin. Ở một đất nước mà nhiều việc mờ ám thường xảy ra đưa đến những đoán mò lung tung. Anh Ba đang ở đâu?. Có thể đang gỡ lịch trong nhà đá của ông Lú, hay ở một nước ngoài, hoặc ở một sứ quán nào đó. Trường hợp của Dương Chí Dũng cũng có thể tái diễn bởi kế giương đông kích tây. Anh Ba đến chùa Thiên Hưng, chụp ảnh rầm rộ rồi bí mật biến mất thì ai biết được?. Đoán mò mà.

3* Nguyễn Xuân Phúc, đối thủ lợi hại của anh Ba Y Tá

https://scontent-ord1-1.xx.fbcdn.net/v/t1.0-9/535076_529761360524223_4560073274730084134_n.jpg?oh=6c7452383cfea235a54cd944fde8f707&oe=57A231C5https://scontent-ord1-1.xx.fbcdn.net/hphotos-xtf1/v/t1.0-9/1009917_529760700524289_1128611040177280448_n.jpg?oh=c3524cdfaa1195b63ad424a769ccf2a2&oe=57A7BD50https://scontent-ord1-1.xx.fbcdn.net/t31.0-8/12419019_529761133857579_8410615390803239147_o.jpg

Tài sản ở Việt Nam và Mỹ của gia đình Nguyễn Xuân Phúc

Để xem anh Ba thoát ra bằng cách nào? Ngoài Nguyễn Phú Trọng ra, anh Ba còn phải đối diện với một kẻ thù đáng gờm nữa là Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc.

Trước kia, dư luận cho rằng trang mạng bí mật mang tên “Chân Dung Quyền Lực” là của Nguyễn Tấn Dũng và Tổng Cục 2 của quân đội.

Ngày 22-12-2014, trang mạng nầy khui tài sản tham nhũng của Nguyễn Xuân Phúc, Phó Thủ tướng, Phó Trưởng Ban Phòng Chống Tham Nhũng, tài sản được liệt kê như sau:

  • Tài sản của con rể tên Vũ Chí Hùng, chồng của Nguyễn Thị Xuân Trang, gồm có: 9 căn hộ cao cấp, 2 mảnh đất. Tiền mặt 34 tỷ đồng. 9 tỷ cổ phiếu.
  • Tài sản ở Hoa Kỳ của Nguyễn Xuân Hiếu, con Nguyễn Xuân Phúc, gồm có hai ngôi nhà: ngôi thứ nhất ở địa chỉ 636 South Halliday Street, Anaheim CA 92804. Mua ngày 3-6-2005 với giá 790,000 USD. Thời giá năm 2014 trên 1 triệu USD.
  • Ngôi nhà thứ hai ở địa chỉ 7556 East Calle Durango Street, Anaheim, CA 92808. Mua ngày 18-10-2010 với giá 575,000 USD.

Vì sao Nguyễn Xuân Phúc bị trang mạng Chân Dung Quyền Lực tố tham nhũng nhưng lại được lên làm thủ tướng? Đấu đá tranh giành quyền lực, bên nào thắng thì được lên chức, bên nào bại thì bị loại ra khỏi quyền lực, trở thành kẻ xấu.

Phen nầy coi bộ anh Ba khó thoát khỏi vòng vây đánh hội đồng của các đồng chí. Để xem việc đi chùa cầu an có kết quả hay không?

4*. Nguyễn Tấn Dũng chưa bao giờ là người tử tế cả

4.1. Ráng làm người tử tế tức là chưa thành người tử tế

Chính ông Nguyễn Tấn Dũng thừa nhận như thế bằng chữ “Ráng”. Ráng làm người tử tế tức là chưa bao giờ đã là người tử tế cả, nên phải ráng.

“Ráng” theo nghĩa thông thường của người Miền Nam là cố gắng, ra sức, nổ lực làm những gì để đạt được mục tiêu mong ước.

Nói theo chữ nghĩa Việt Cộng là ra sức phấn đấu, khắc phục khó khăn, kiên định lập trường để đạt được mục tiêu đề ra.

Người học sinh ráng học để được thi đậu. Tức là chưa đậu, chưa có bằng cấp.

4.2. Thế nào là người tử tế

Người tử tế nói chung là người tốt, người lương thiện, đặc biệt là trong sự giao tiếp với mọi người với tấm lòng tốt. Nơi nào có sự tử tế là có an vui.

Người không tử tế là người xấu mà chữ hán gọi là bất hảo, bất lương, bất nhân, bất nghĩa, bất xứng…

“Con người muốn sống tử tế phải được giáo dục, chế độ cai trị phải có pháp luật rõ ràng, nghiêm minh cho tất cả mọi người, bất kể là người lao công dọn dẹp đường phố hay thủ tướng, tổng thống. Xã hội phải có kỷ cương, nề nếp, trật tự.

Muốn sống tử tế trong một xã hội xây dựng bằng gian manh, tuyên truyền dối trá, bạo lực, tàn ác, lừa bịp, bất nhân như chế độ cộng sản là điều bất khả thi. Những cuộc thanh trừng, sát hại, truy bức nhau giữa những người đảng viên cộng sản cho thấy chính họ đã không tử tế với nhau thì khi cai trị đất nước làm sao họ có thể tử tế với người dân?” (Thạch Đạt Lang-Dân làm báo)

Có 3 thứ không thể kết hợp với nhau được. Đó là: Thông minh, lương thiện và  cộng sản.

“Một người thông minh và lương thiện thì không thể là cộng sản.
Một người thông minh mà cộng sản thì không thể là người lương thiện.
Một người lương thiện mà theo cộng sản thì chắc chắn không phải là người thông minh”.

4.3. Nguyễn Tấn Dũng là “kẻ tiểu nhân”

Tường rào nhà Luật sư Cù Huy Hà Vũ bị chính quyền địa phương đập pháhttp://gdb.voanews.com/8BB98266-AD95-4364-A35B-E40F59846C3D_mw1024_s_n.jpg

Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ (phải) cùng vợ là luật sư Nguyễn Thị Dương Hà và nhà văn   Trần Khải Thanh Thuỷ trong buổi trao Giài Nhân quyền 2014

“Nguyễn Tấn Dũng là kẻ tiểu nhân”. Đó là khẳng định của Tiến Sĩ Cù Huy Hà Vũ khi trả lời phỏng vấn của ký giả Mặc Lâm của đài Á Châu Tự Do (RFA) vào ngày 27-1-2010.

Sơ lược vụ việc.

Hôm đó, chủ tịch phường Điện Biên tên Lê Văn Định dẫn một đám công an và dân phòng hỗn độn đến đập phá tường rào nhà của TS Cù Huy Hà Vũ. Lý do được nêu ra là xây dựng bất hợp pháp, không xin phép.

Nguyên nhân vụ việc là hồi năm 2009, trong một cơn bão, hai cây trong vườn ngã xuống làm sập một phần của tường rào. Ông Hà Vũ cho xây lại chỗ bị sập.

Người nhà của TS Hà Vũ gặn hỏi người quen là phó chủ tịch phường tên Nguyễn Trọng Khanh. Ông nầy cho biết “chúng tôi không muốn làm như thế đâu, nhưng đó là do chỉ đạo của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng”.

Về vụ đập phá tường rào, Tổng Bí Thư Nông Đức Mạnh trả lời rằng đó không phải là công việc của Đảng, mà là việc của Nhà Nước. Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết yêu cầu nạp đơn để nghiên cứu rồi sẽ trả lời sau.

Nguyên nhân sâu xa của việc đập phá tường rào là do TS Cù Huy Hà Vũ đã nạp đơn khởi kiện Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng trong việc ký quyết định cho phép Trung Quốc khai thác quặng bauxit ở Tây Nguyên. Quyết định không thông qua Quốc Hội, đã vi phạm Hiến Pháp và luật pháp, trong đó có luật bảo vệ môi trường, luật bảo vệ di sản văn hóa, luật quốc phòng và ban hành văn bản pháp quy không đúng nguyên tắc.

Cuối cùng, TS Cù Huy Hà Vũ khẳng định với ký giả Mặc Lâm là hành động thù vặt, nhỏ mọn, chứng tỏ Nguyễn Tấn Dũng là một kẻ tiểu nhân.

Kẻ tiểu nhân thì không bao giờ là người tử tế được.

TS Cù Huy Hà Vũ tốt nghiệp Học Viện Hành Chánh Công tại Pháp. Thạc sĩ văn chương, Tiến sĩ Luật tại Đại Học Sorbonne của Pháp. Đã từng làm việc tại Bộ Ngoại Giao VN.

Bị bắt giữ ngày 5-11-2010 về tội tuyên truyền chống Nhà nước XHCN/VN. Nhận bản án 7 năm tù. Do quốc tế can thiệp nên được trả tự do trước thời hạn bằng cách trục xuất ra khỏi VN, đưa thẳng từ nhà tù ra phi trường Nội Bài để cùng vợ là Luật sư Nguyễn Thị Dương Hà sang Mỹ vào ngày 6-4-2014.

5* Chế độ Nguyễn Tấn Dũng là công an trị, côn đồ trị

5.1. Nhà nước côn đồ

Những năm qua, hiện tượng chính quyền cấu kết với côn đồ, hành xử côn đồ với người dân không còn xa lạ nữa mà trở thành một hệ thống có tổ chức ngày càng khốc liệt hơn. Những nhóm giang hồ, côn đồ được chính quyền thuê mướn và cả công an giả dạng làm dân du côn, bất lương, ngày càng lộng hành, bất chấp luật pháp và lương tri con người.

Người dân ngao ngán, nhận ra bộ mặt thật của nhà nước Cộng Sản nầy thực chất là “một nhà nước côn đồ”.

5.2. Liên Hiệp Quốc: Việt Nam là nhà nước côn đồ

http://ichef-1.bbci.co.uk/news/ws/660/amz/worldservice/live/assets/images/2015/12/14/151214025219_un-640.gif

Ravina Shamdasani, người phát ngôn Văn phòng Cao ủy LHQ về Nhân quyền

Liên Hiệp Quốc kết án CSVN là nhà nước côn đồ.

Liên Hiệp Quốc kêu gọi chính phủ Việt Nam điều tra các vụ hành hung giới hoạt động vì nhân quyền, và HRW (Human Rights Watch) nói bạo lực kiểu này sẽ chỉ làm cho chính quyền “giống côn đồ”.

Thông cáo ra ngày 11-12-2015 của Văn phòng Cao ủy LHQ về Nhân Quyền

(OHCHR= The Office of the United Nations High Commissioner for Human Rights) nói vụ tấn công các nhà hoạt động nhân quyền tại Việt Nam đang ở mức báo động, và rằng LHQ quan ngại về việc nhà chức trách dường như làm ngơ và không truy tố những kẻ gây ra những vụ hành hung này.

Bà Ravina Shamdasani, người phát ngôn của OHCHR nói tại cuộc họp báo ở Geneva: “Chúng tôi thúc giục Chính phủ Việt Nam thực hiện các biện pháp khẩn cấp để đảm bảo an ninh cho tất cả nhà hoạt động nhân quyền, và tiến hành điều tra bất thiên vị, điều tra ngay và triệt để, tất cả các vụ việc được thông báo liên quan tới những người bảo vệ nhân quyền.”

Bà Shamdasani dẫn chiếu cụ thể tới vụ một nhóm 20 người đàn ông đã dùng gậy tấn công luật sư Nguyễn Văn Đài và những nhà hoạt động nhân quyền khác gần đây.

Sự việc xảy ra sau khi luật sư Đài tới nói chuyện về hiến pháp và các quyền con người cơ bản trước một cử tọa chừng 70 người tại nhà của một cựu tù nhân chính trị ở xã Nam Lộc, huyện Nam Đàn, tỉnh Nghệ An. Cuộc nói chuyện là một trong hàng loạt sự kiện các nhà hoạt động Việt Nam tổ chức để kỷ niệm Ngày Nhân quyền.

Vụ luật sư Đài bị hành hung cũng được Tổ chức Phóng viên Không Biên giới nêu lên vào Ngày Quốc tế Nhân quyền (Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền- Universal Declaration of Human Rights ngày 10-12-1948)

“Việt Nam cần hiểu rằng dùng đến bạo lực kiểu này sẽ chỉ làm cho chính quyền giống côn đồ trước con mắt của thế giới mà thôi” ông Brad Adams, Giám đốc Ban Á châu của Human Rights Watch tuyên bố như thế.

H

http://ichef.bbci.co.uk/news/ws/624/amz/worldservice/live/assets/images/2015/03/06/150306084935_nguyen_van_dai_640x360_facebook_nocredit.jpg

LS Nguyễn Văn Đài và TNS McCain

Ngày 14-4-2016, bà Vũ Minh Khánh, vợ của LS Nguyễn Văn Đài đã đến Mỹ để vận động cho chồng được trả tự do. Bà Khánh nói với cô Trà Mi (VOA): “Trong chuyến thăm của Tổng thống Obama tới Việt Nam vào tháng 5 này, mong ông sẽ đề cập đến vấn đề của anh Đài để anh Đài sớm được trả tự do vì tôi hiểu rằng nước Mỹ luôn đi đầu thế giới về vấn đề quyền con người. Nước Mỹ có được sự văn minh, tốt đẹp như bây giờ đó là vì họ xây dựng trên nền tảng quyền của con người. Việt Nam đã ký kết luật nhân quyền quốc tế. Chồng tôi hoàn toàn thực hiện những điều theo Hiến pháp Việt Nam và theo luật nhân quyền quốc tế. Chồng tôi làm việc chính nghĩa”.

Hôm 16-4-2016, trả lời BBC từ bang California, Mỹ, nhà hoạt động Nguyễn Văn Hải, tức blogger Điếu Cày, cho hay: “Giới đấu tranh dân chủ rất ủng hộ bà Khánh trong chuyến đi vận động tự do cho chồng. Tuy vậy, hiệu quả của chuyến đi này tới đâu thì còn tùy vào sức ép của chính phủ Mỹ và sự lên tiếng của các tổ chức quốc tế”.

Khi Việt Nam xin được chấp nhận cho làm một thành viên của Liên Hiệp Quốc, VN đã ký cam kết công nhận và tuân thủ Bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền của LHQ.

5.3. Hung khí mắm tôm

Vũ khí mà bọn côn đồ lưu manh xử dụng là mắm tôm. Mắm tôm là vật liệu chính kết hợp với những chất dơ bẩn nhất, hôi thúi nhất như xác chuộc chết, xương thịt cá rữa nát sình thúi, phân người, băng vệ sinh, pha trộn với dầu nhớt đem ném vào nhà thờ, nhà chùa, nhà tư nhân….

Hung khí mắm tôm dầu nhớt được thông dụng và thịnh hành được bọn lưu manh côn đồ xử dụng trên cả nước.

Nhà văn Phạm Đình Trọng đã mạnh dạn nêu nhận định:

“Nhà nước ứng xử với dân bằng bạo lực là bằng chứng rõ nhất về một nền chính trị suy vi, không còn lý tưởng, không còn chính danh, là biểu hiện của một thời bất ổn, thời bạo lực lên ngôi, thời Nhà nước phải xây nhiều nhà tù công khai và nhiều nhà tù trá hình như cơ sở giáo dục đang giam cầm chị Bùi Minh Hằng. Còn ngoài xã hội những vụ giết người man rợ xảy ra khắp nơi! Mạng sống của dân lành quá rẻ rúng, máu dân lành đang lênh láng bởi bạo lực Nhà nước và bạo lực côn đồ”.

Nữ luật sư Lê Thị Công Nhân trong bài kể “Chồng tôi đi biểu tình” trong đó có đoạn nói về những thủ đoạn khủng bố đê hèn của đảng CSVN như sau:

“Nặng thì là màn đấu tố kinh dị do các cựu chiến binh (hoặc xã hội đen, hoặc lưu manh xã hội đỏ) sắm vai những lời hăm dọa có thể thành sự thật bất kỳ lúc nào, như “sẽ ném cứt đái vào nhà”, “muốn con cái được bình yên không?”(Trường hợp anh Phạm Hồng Sơn bị đe dọa như thế), hay gần đây là “sẽ bị chọc mù mắt” sau khi một đồng chí cựu chiến binh nào đó cầm gậy chọc thẳng vào bụng luật sư Trần Đình Triển, vừa diễn ra hồi tuần trước ngay tại văn phòng làm việc của ông. Tôi thầm nghĩ, thời buổi này là lúc nào rồi nhỉ, mà cộng sản vẫn cứ áp dụng mãi cái trò xảo trá đã thành đặc sản của chúng, giả danh nhân dân tự phát để đàn áp, đe dọa và hành hung những người dân khác”.

5.4. Hồ Chí Minh lãnh trọn gói phân người và mắm tôm

Có nhiều sáng kiến độc đáo. Đó là treo hình Hồ Chí Minh trước cửa nhà ông Hoàng Minh Chính. Bọn công an và côn đồ ném những gói phân người và mắm tôm vào nhà ông khi ông đi chữa bịnh ở Mỹ về. Thế là Hồ Chí Minh lãnh trọn những gói phân người và mắm tôm.

Một số dân oan đi biểu tình đòi đất. Những phụ nữ đi đầu mang ảnh bác Hồ và cờ đỏ sao vàng. Bọn công an và côn đồ tấn công. Bóp vú phụ nữ. Giật khung ảnh bác ném xuống đất và giẫm lên mặt bác. Dân oan hô khẩu hiệu bác Hồ muôn năm! Hồ Chí Minh muôn năm!. -“Hồ Chí Minh cái con c…tao!”

Bác Hồ hết thời rồi. Công an lên ngôi.

5.5. Chấm dứt đàn áp côn đồ đối với những nhà hoạt động nhân quyền

1). Những nhà hoạt động nhân quyền và blogger bị tấn công

http://dcvonline.net/wp-content/uploads/2014/10/Tu-Nhan-Cong-san.jpgImage result for nhà của trần khải thanh thủy bị côn đồ đập phá

Những nhà hoạt động nhân quyền và Blogger bị côn đồ tấn công

Nhân Quyền là những quyền tự do căn bản của con người đã được LHQ công nhận trong Bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền ngày 12-10-1948. Những quyền tự do căn bản của con người gồm có tự do ngôn luận, tự do tín ngưỡng, tự do công dân của chế độ dân chủ….

Tự do ngôn luận bao gồm tự do báo chí, lập hội, hội họp, phát biểu ý kiến…Những quyền tự do công dân được thể hiện dưới chế độ dân chủ chân chính. Dân chủ nằm trong nhân quyền.

Trong năm 2015, có ít nhất 45 nhà hoạt động nhân quyền và blogger bị nhân viên mặc thường phục đánh đập. Trong số đó có: Phạm Đoan Trang, Nguyễn Tường Thụy, J.B Nguyễn Hữu Vinh, Trần Thị Nga, Nguyễn Chí Tuyến, Trịnh Anh Tuấn, Đinh Quang Tuyến, Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, Chu Mạnh Sơn, Đinh Thị Phương Thảo, Tạ Trí Hải, Trần Minh Nhật và Nguyễn Văn Đài…

2). Nhà hoạt động dân chủ Trần Khải Thanh Thủy bị đánh đập và bắt giữ

http://thongtinberlin.de/diendan/photo/nhavan1.JPGhttp://thongtinberlin.de/diendan/photo/nhavan1.JPGimage022

Nhà văn Trần Khải Thanh Thủy trong buổi ra mắt sách ngày 5 Tháng Mười. (Hình: Huy Phương) * Từ trái: Nguyễn Minh, Bùi Bảo Trúc, Trần Khải Thanh Thủy, Đỗ Bá Tân, Huy Phương.

–    Bị khủng bố và sách nhiễu

Trần Khải Thanh Thủy sinh ngày 26-11-1960. Tốt nghiệp Đại học Sư phạm Hà Nội. Bà là một nhà văn, một nhà hoạt động nhân quyền. Bà đã lên tiếng giúp dân oan đòi công lý vì đất đai đã bị chiếm đoạt.

Năm 2007 bị bắt giam 9 tháng. Tháng 2 năm 2008 được thả ra và từ đó gia đình bà liên tục bị công an theo dõi, khủng bố, sách nhiễu bằng những trò vô cùng hèn hạ, bẩn thỉu. Đó là ném phân tươi trộn với mắm tôm, xác chuộc chết, thịt cá ươn sình thúi cùng với dầu nhớt, tống vào nhà. Chỉ trong 2 tháng gia đình bà bị sách nhiễu 9 lần. Ném mắm tôm và đổ keo hóa học vào ổ khóa, gia đình phải ở ngoài trời suốt 5 tiếng đồng hồ. Thay ổ khóa nhốt người trong nhà.

Ngày 5-2-2010, bị xử 3 năm 6 tháng tù về tội gây thương tích người khác. Đó là một vụ dàn dựng ma giáo để khủng bố nhà hoạt động nhân quyền, dân chủ nầy.

  • Can thiệp của quốc tế

Tháng 2 năm 2007, tổ chức Human Rights Watch tặng Giải Hellmann/Hammett.

Ngày 8-10-2009, Trần Khải Thanh Thủy (TKTT) được nhận làm Thành viên Danh dự của Văn Bút Quốc Tế Anh (Honorary Member of PEN UK). Văn bút quốc tế (International PEN, trong đó PEN là chữ viết tắt các mẫu tự đầu tiên của các từ Poets (nhà thơ), Essayists (nhà viết tiểu luận), Novelists (nhà tiểu thuyết) thành lập năm 1921 tại Luân Đôn (Anh).

Hoa Kỳ can thiệp. Do áp lực của Mỹ, CSVN trả tự do cho bà TKTT và trục xuất sang Hoa Kỳ. Ngoại Trưởng Hillary Clinton cầm lá thư có chữ ký của 19 dân biểu Hoa Kỳ trong đó có dân biểu Loretta Sanchez, và một thư kêu gọi có 30,000 chữ ký của đồng bào hải ngoại.

Bà TKTT được đưa từ nhà tù ra thẳng tới phi trường Nội Bài với sự đồng hành yểm trợ của đệ nhất bí thư Sứ quán Mỹ là ông Christian Merchant, trên đường về nước sau khi mãn nhiệm kỳ ở Việt Nam.

Trong buổi ra mắt sách vào chiều thứ bảy 5-10-2013, nhà văn Huy Phương đã nêu ý kiến về TKTT như sau: “

“…ít ai tưởng tượng ra nổi Trần Khải Thanh Thủy là một cô gái can trường, tuy tay yếu chân mềm, nhưng như một bậc sĩ phu trước thời loạn, biết dùng ngòi bút để chống lại bạo quyền, bị đánh đập, tra khảo, bị tù đày nhiều năm, chưa hết trên tinh thần còn bị lăng nhục, bôi nhọ, bị đổ phân vào nhà, bị khóa trái nhà không cho ra ngoài…”

Cộng Sản Việt Nam vi phạm Công ước Quốc tế, vi phạm Hiến Pháp do chính họ đẻ ra.

Trích nguyên văn Hiến Pháp sửa đổi năm 2013 như sau:

Chương II . QUYỀN CON NGƯỜI. QUYỀN VÀ NGHĨA VỤ CƠ BẢN CỦA CÔNG DÂN

Điều 24

  1. Mọi người có quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo, theo hoặc không theo một tôn giáo nào. Các tôn giáo bình đẳng trước pháp luật.
  2. Nhà nước tôn trọng và bảo hộ quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo.
  3. Không ai được xâm phạm tự do tín ngưỡng, tôn giáo hoặc lợi dụng tín ngưỡng, tôn giáo để vi phạm pháp luật.

Điều 25

Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tiếp cận thông tin, hội họp, lập hội, biểu tình. Việc thực hiện các quyền này do pháp luật quy định.

6* Công an và côn đồ tấn công các tôn giáo

6.1. Nhà thờ Thái Hà bị côn đồ tấn công

http://3.bp.blogspot.com/_c7hg2TG8MyY/SLb3LtWUZZI/AAAAAAAABRI/Dewsujf9mVc/s320/thaiha_8.jpghttp://4.bp.blogspot.com/_c7hg2TG8MyY/SLb3X6GYovI/AAAAAAAABRY/fiINKcoFEnU/s320/thaiha_7.jpgtinlanh-rfa-250.jpg

Giáo Dân Thái Hà Bị Công An CSTrấn Áp * Giáo dân cầu nguyện đòi công lý

Lúc 2giờ 30 ngày 3-11-2011, một đám côn đồ khoảng 100 tên hung hãn đồng loạt tấn công nhà thờ Thái Hà, quận Đống Đa, Hà Nội.

Chúng dùng búa tạ đập phá cổng, đập nát cửa nhà thờ. Những tên côn đồ la lối om sòm, chửi bới tục tỉu, đánh đập giáo dân và tu sĩ.

Lý do được nêu lên là họ rất bức xúc khi nghe đài, báo nhà nước nói giáo xứ Thái Hà ngăn cản dự án tốt đẹp của Sở Y Tế Hà Nội.

6.2. Côn đồ hành hung Linh mục Anton Đặng Hữu Nam tại Nghệ An

LM Anton Đặng Hữu Nam, quản xứ Tân Yên thuộc giáo phận Vinh, cho phóng viên đài SBTN biết như sau: “Vào khoảng 21 giờ ngày 31-12-2015, sau khi rời bịnh viện về nhà thì một đám côn đồ khoảng 10 tên, nhảy ra chận xe bắt dừng lại. Họ xông vào đạp tôi ngã xuống đường rồi tiếp tục đánh đập. Sau đó, họ đạp tôi ngã xuống kênh nước bên đường”.

Được biết, LM Anton Đặng Hữu Nam đã từng có những bài giảng nói về hiện tình đất nước, bất công xã hội và kêu gọi nhà cầm quyền từ bỏ Chủ Nghĩa Cộng Sản.

6.3. “Đàn áp man rợ tại Tam Tòa”

http://tonggiaophanhue.net/home/images/stories/tin/thang72009/24072009tamtoa_1.jpghttp://dulich-quangbinh.com/UserFiles/image/donghoi1.jpg

Nhà thờ Tam Tòa được xây dựng vào năm 1886, tài liệu ghi lại rằng, nhà thơ Hàn Mặc Tử từng được rửa tội tại đây vào năm 1912

Ngày 26-7-2009, trang mạng VietCatholic đưa tin: “Cuộc đàn áp tôn giáo đã thực sự xảy ra ở Tam Tòa, thuộc Giáo Phận Vinh vào ngày 20-7-2009. Giáo dân bị đánh đập dã man, bị kéo lê cả người đến bất tĩnh. Bị tống lên xe như súc vật và bị bắt giam một cách vô luật lệ. Công an đàn áp bằng dùi cui, roi điện, nhiều người bất tĩnh, máu me đầm đìa cả mặt mũi. Hai linh mục bị thương trầm trọng.”

Nhà thờ Tam Tòa bị chiến tranh tàn phá, chỉ còn lại cái tháp chuông trơ trọi trên cái nền nhà hoang phế.

Khuôn viên nhà thờ bị chính quyền ngang nhiên chiếm làm công viên. Giáo dân đến dựng lên một láng trại để làm nơi thờ phượng Chúa. Công an đập phá, triệt hạ láng trại và đàn áp giáo dân. “Đàn áp man rợ tại Tam Tòa”.

6.4. Côn đồ tấn công chùa Bát Nhã

Thi hành Nghị Quyết 36, năm 2005 Nhà Nước CSVN cho thành lập chùa Bát Nhã tại Lâm Đồng, tu tập theo thiền phái Làng Mai của Thiền Sư Thích Nhất Hạnh ở bên Pháp. Tháng 5 năm 2005, các nhà sư tu tập tại Làng Mai người Pháp và người Pháp gốc Việt, được mời về nước đào tạo tăng sinh.

Trong vòng một năm, tăng sinh lên tới 300 người. Một dự án xây dựng cơ sở cho 1,000 tăng sinh, được đề ra.

Số tăng sinh gia tăng rất nhanh khiến cho chính quyền CSVN lo ngại và bắt đầu đàn áp để trục xuất.
Ngày 8-8-2008, công an địa phương gởi công văn trục xuất 397 tăng sinh ra khỏi chùa Bát Nhã.

Ngày 20-9-2009, một bọn côn đồ đến đập phá nhà cửa, ném đá và đồ vật dơ bẩn, đập phá chỗ ở của các tăng sinh. Quần áo của các ni cô bị lấy đem vứt xuống suối.
Ngày 27-9-2009, công an thường phục mang mặt nạ chống hơi độc với dùi cui, sát cánh với bọn côn đồ, cưỡng bức 150 tăng sinh ra ngoài sân, chịu đựng suốt cơn mưa, rồi chúng xông vào phá phách các liêu phòng, phá cửa sổ, bàn ghế, giường chiếu, đổ nước phá hư những thiết bị điện tử, từ điện thoại di động đến máy vi tính.
Máu đỗ trước sân chùa, bộ áo cà sa nhuộm máu.
Hai thầy bị kéo đi như kéo súc vật, bị đập phun máu đầu bất tĩnh. Hai tăng sĩ sư huynh bị bắt mang đi. Các tăng sinh nằm dài dưới mặt đường trước những chiếc xe để ngăn chận việc mang người, không biết đem đi đâu. Nhưng công an thẳng tay trấn áp, máu me đầy người. Những bộ áo cà sa đẩm máu và máu đổ trước sân chùa do sự đàn áp dã man và tàn bạo. Liền sau đó, công an đã trục xuất 100% tăng sinh ra khỏi tu viện.
6.5. Cộng Sản đàn áp những khối tôn giáo độc lập

Các tôn giáo Cao Đài, Hòa Hảo và Tin Lành Mennonite bị chia làm hai khối, khối quốc doanh và khối độc lập. Khối độc lập luôn bị chính quyền tấn công, khủng bố theo bài bản có hệ thống như công an, côn đồ, xã hội đen dưới danh nghĩa quần chúng tự phát, quần chúng bức xúc…thẳng tay đánh đập một cách dã man, tàn bạo. Cả phụ nữ và ông bà cụ trên 70 tuổi, các tu sĩ…cũng bị hành hung một các tàn nhẫn.

1). Hai khối Hòa Hảo

1934204_189496468071154_4384297773589100237_n.jpgÔng Nguyễn Văn Sơn, 70 tuổi tín đồ Phật Giáo Hòa Hảo bị đánh bằng gậy bất tỉnhhttp://4.bp.blogspot.com/-uJ9RFq2Bod8/ViuJjwvh0EI/AAAAAAAA0JM/kcwxG9_Khnc/s640/NVL_DLB.JPG

Bà Xinh bị công an mặc thường phục ra tay * Ông Nguyễn Văn Sơn, 70 tuổi tín đồ Phật Giáo Hòa Hảo bị đánh bằng gậy bất tỉnh * Ông Lía ra tù

Năm 2007, ông Nguyễn Văn Lía là một tu sĩ có uy tín và ảnh hưởng lớn trong Phật Giáo Hòa Hảo (PGHH) thành lập khối Hòa Hảo Truyền Thống (hay Nguyên Thủy). Là một tổ chức tôn giáo độc lập, không chấp nhận sự chi phối của đảng CSVN.

Ông Lía công khai lên tiếng đòi lại những cơ sở và tài sản của Giáo Hội PGHH đã bị chiếm đoạt hồi năm 1975. Năm 2003, ông Nguyễn Văn Lía bị tù năm vì tổ chức tưởng niệm ngày Đức Thầy Huỳnh Phú Sổ  bị Cộng Sản sát hại ngày 16-4-1947.

Ông Lía và những giáo hữu bị khủng bố tinh thần và thể chất dưới mọi hình thức. Tổng cộng 7 năm tù.

Ông cho biết: “5 lần bị dàn cảnh đụng xe. 5 lần bị đánh đập, chích điện. Bây giờ thân thể rã rời nhưng ngày nào còn hơi thở thì vẫn còn tranh đấu cho tự do tôn giáo”.

2). Cộng Sản đàn áp Tin Lành Mennonite

MS Nguyễn Công Chính * Trần Thị Hồng * Cơ sở Hội Thánh Tin Lành Mennonite do Mục sư Nguyễn Hồng Quang quản nhiệm ở Bình Dương cũng đã bị đập phá ngày 16 tháng 11 năm 2014

Tin Lành Mennonite có 10,000 tín hữu, cũng bị chia làm hai khối. Khối quốc doanh do Mục sư Nguyễn Quang Trung được Nhà nước công nhận.

Khối độc lập do Mục sư Nguyễn Hồng Quang và MS Nguyễn Công Chính lãnh đạo. Khối độc lập luôn bị tấn công đàn áp. Không cơ sở, không có văn phòng, nhà nguyện. Hội thánh tại tư gia. MS Nguyễn Công Chính bị tù 11 năm. Thường xuyên bị đánh đập trong tù. Vợ là bà Trần Thị Hồng cũng nhiều lần bị sách nhiễu.

Ngày 30-3-2016, bà Hồng bị ngăn cản không cho gặp phái đoàn ngoại giao và tòa lãnh sự Mỹ. Thế là phái đoàn quyết định đến gặp bà tại nhà. Cuộc nói chuyện diễn ra trước sự canh chừng và đe dọa của bọn côn đồ. Phái đoàn đã tận mắt chứng kiến cảnh bà Hồng bị sách nhiễu.

3). Chức sắc Cao Đài bị xã hội đen tấn công

Ngày 28-12-2009, các chức sắc Cao Đài thuộc Thánh Thất Định Quán, tỉnh Đồng Nai, đã phổ biến một thơ báo động: “Thánh Thất Định Quán Bị Tấn Công”. Qua đó chính quyền hỗ trợ chi phái “Hội Đồng Chưởng Quản 1997”, đến tấn công chiếm cơ sở của Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ. Bọn côn đồ hành hung và giựt máy ảnh và máy quay phim của đồng đạo.

7* Kết luận

Khi làm thủ tướng anh Ba Y Tá không có làm việc nào tử tế cả. Làm tay sai cho Tàu Cộng trong vụ bauxit Tây Nguyên. Nổi tiếng là một tập đoàn tham nhũng như một bầy sâu tàn phá đất nước.

Khi mất hết quyền lực, sợ tánh mạng bị đe dọa nên đến chùa vừa để cầu an, vừa bắn tiếng là “rửa tay gác kiếm”, không tham gia việc đời, việc Đảng nữa.

Việc anh Ba đến chùa được nhiều người nghĩ đến hành động “Phóng hạ đồ đao lập địa thành Phật” tức là buông bỏ con dao của người đồ tể xuống thì lập tức thành Phật, tức là thành người tử tế.

Tổng thống Myanmar, Thein Sein, cũng vào chùa sau khi bàn giao chính quyền nhưng ông Thein Sein đến chùa với cái tâm thanh thản, được muôn dân ca tụng vì đã đem dân chủ đến cho họ.

Trái lại, anh Ba mang đến cửa Phật toàn là ác nghiệp, cho dù có lấy hết nước của Biển Đông mà rửa, thì cũng không sạch được tội ác đã gây ra.

Đánh đập tàn nhẫn những người dân vô tội và vô phương tự vệ là một hành động dã man vô nhân đạo, xúc phạm trầm trọng đến phẩm giá con ngưòi. Đây là hành vi thô bạo đáng bị lên án.

Trúc Giang

Minnesota ngày 4-5-2016.

Khủng hoảng Vũng Áng: Cá chết tiếp tục vào bờ – bắt người “đổ tội”

Khủng hoảng Vũng Áng: Cá chết tiếp tục vào bờ – bắt người “đổ tội”

Thứ Tư, 04-05-2016

Tinh Dong Chua Cuu The Viet Nam

Sau những chỉ đạo được cho là “kịp thời” nhưng hơi muộn của Thủ tướng: “phải điều tra làm rõ nguyên nhân cá chết hàng loạt, không bao che người vi phạm”, bất chấp báo chí chính thống sau lệnh miệng của Ban tuyên giáo đã đồng loạt “bắt cá ngưng chết” theo đúng quy trình, sáng ngày 3/5/2016, cá chết vẫn tiếp tục ào ạt trôi vào bờ.

“Cá say, bị dại, lờ đờ”

Viết trên Fb. của mình, bạn Nguyễn Thị Diệu Anh cho biết, không như những gì truyền thông đưa tin, tại vũng biển Hải Dương, huyện Hương Trà, tỉnh Thừa Thiên Huế, cá  vẫn chết ồ ạt ngoài biển, trong rào và tại những hộ nuôi cá lồng. “Các bạn hãy sáng suốt, nên tin vào con mắt và nhận thức của riêng mình” –  Diệu Anh chia sẻ.

Cá chết được người dân Thừa Thiên Huế thu gom mang đi thiêu hủy. Ảnh Nguyen thi Dieu Anh

Cá chết được người dân Thừa Thiên Huế thu gom mang đi thiêu hủy. Ảnh Nguyen thi Dieu Anh

Phóng viên Tạ Vĩnh Yên, trên Báo Giao Thông sáng 3/5 – bài báo này đã bị gỡ bỏ sau khi xuất bản không bao lâu – thuật lại lời các ngư dân xã Vĩnh Thái, huyện Vĩnh Linh, tỉnh Quảng Trị cho biết cả tuần nay hầu như không có con cá, con mực nào dính bẫy. Điều đáng quan ngại là hiện tượng biển vẫn bốc mùi thối nồng nặc, khiến ngư dân không dám ra biển dù chỉ là để hóng mát.

Ngư dân Nguyễn Tất Bảo – vẫn trên Báo Giao Thông, cho biết: “Mùi thối đã đành nhưng nước còn gây ngứa. Sáng hôm qua (ngày 2/5), tôi cùng hai ngư dân khác xuống lặn biển. Khi về nhà thì cả người bị nổi hạt ngứa. Càng gãi càng nổi hạt và ngứa nhiều hơn. Nhất là ở vùng cổ, cánh tay. Tôi từ trước tới nay đều chưa bao giờ đi lặn biển mà bị như thế này cả”.

Theo tờ báo này, những ngày qua, hiện tượng “cá say, bị dại” như thể bị nhiễm độc dạt vào các bãi biển Quảng Trị rất nhiều. Đa phần là cá ở tầng nước sâu như cá đuối, cá linh. Điều đáng nói là người dân ở đây tiếp tục mang các loại cá có biểu hiện nhiễm độc bán cho các thương lái mang đi các nơi tiêu thụ.

Bài viết này đã bị xóa sau khi xuất bản vài tiếng đồng hồ

Bài viết này đã bị xóa sau khi xuất bản vài tiếng đồng hồ

Hiện tượng “cá say, bị dại” “lờ đờ” không chỉ xảy ra ở Quảng Trị, mà còn xuất hiện ở Thừa Thiên Huế với tần suất không nhỏ. Tại phía bờ Bắc cửa Thuận An thuộc thôn 2, xã Hải Dương, thị xã Hương Trà (Thừa Thiên – Huế) “tình trạng nhiều loài cá biển trong trạng thái lờ đờ, ào ạt dạt vào bờ và Phá Tam Giang cũng xuất hiện khá nhiều vào cùng thời điểm. Hiện tượng cá vẩu, cá chẽm nuôi cạnh cửa Thuận An của người dân Hải Dương cũng bắt đầu chết” – theo Báo Người Lao Động.

Thủ tướng chỉ đạo “đánh bắt xa bờ”

Sau cuộc họp với lãnh đạo các tỉnh và các bộ ngành liên quan chiều ngày 1/5/2016, Văn phòng Thủ tướng vừa ra thông báo về kết luận của Thủ tướng Chính phủ về vụ cá chết hàng loạt tại các tỉnh Miền Trung. Theo đó, Thủ tướng đã yêu cầu “Bộ Thông tin và Truyền thông chỉ đạo các cơ quan truyền thông thông tin chính xác, khách quan, kịp thời động viên, khuyến khích nhân dân yên tâm, tiếp tục ra khơi đánh bắt ở vùng ngoài 20 hải lý và tiêu thụ hải sản.”

Chiều ngày 3/5, Thứ trưởng Bộ Nông nghiệp và Phát triển nông thôn Vũ Văn Tám có công văn hướng dẫn các biện pháp ứng phó với hải sản chết bất thường tại các tỉnh Bắc Trung Bộ. Công văn yêu cầu “các địa phương tuyệt đối không chế biến làm thực phẩm cho con người hoặc thức ăn chăn nuôi với hải sản chết dạt bờ, hải sản đánh bắt trong vùng biển 20 hải lý trở vào thuộc 4 tỉnh Hà Tĩnh, Quảng Bình, Quảng Trị và Thừa Thiên Huế mà có kết quả kiểm định không an toàn”.

image2

Trước đó, ngày 29/4/2016, Tổng cục Môi trường đã công bố kết quả quan trắc nước biển tại 4 tỉnh Miền Trung “đạt chuẩn an toàn”.

Hiện tượng “cá say, bị dại”, cá chết tiếp tục tấp vô bờ, cùng với việc Thủ tướng kịp thời chỉ đạo Bộ Thông tin Truyền thông “khuyến khích nhân dân yên tâm, tiếp tục ra khơi đánh bắt ở vùng ngoài 20 hải lý”, trong khi kết quả quan trắc cho thấy nước biển “đạt chuẩn an toàn”, có điều gì đó thật sự không ổn.

Nếu nước biển đã đạt chuẩn an toàn làm sao cá tiếp tục chết, “bị say”, “bị dại”, “lờ đờ” có biểu hiện bị nhiễm độc?

Nếu nước biển đã đạt chuẩn an toàn, thì tại sao Thủ tướng lại chỉ đạo cơ quan truyền thông phải “khuyến khích người dân ra khơi đánh bắt ở vùng ngoài 20 hải lý?

Bắt người đổ tội

Anh Trương Minh Tam. Ảnh: Internet

Anh Trương Minh Tam. Ảnh: Internet

Trong một diễn biến khác, chiều ngày 1/5/2016, truyền thông nhà nước đồng loạt đưa tin “bắt hai đối tượng kích động người dân” , với tội trạng “có hành vi thu thập thông tin, hình ảnh, để phát tán trên mạng internet nhằm mục đích kích động người dân”.

Hai người bị bắt là ông Trương Minh Tam thuộc phong trào Con Đường Việt Nam và bạn trẻ Cựu từ nhân lương tâm Antôn Chu Mạnh Sơn. Ông Trương Minh Tam bị bắt trên đường trở về Hà Nội sau khi tới giáo xứ Đông Yên, Xã Kỳ Lợi, gần khu Công nghiệp Vũng Áng, làm phóng sự về tình trạng cá chết và cuộc sống người dân sau thảm họa môi trường. Anh Antôn Chu Mạnh Sơn bị bắt sau khi dùng điện thoại chụp ba tấm ảnh người dân Quảng Xuân, Quảng Trạch, Quảng Bình đang biểu tình trên đường quốc lộ – theo truyền thông Nhà nước.

Tuy nhiên, tối ngày 2/5/2016, nhà cầm quyền buộc phải trả tự do cho anh Antôn Chu Mạnh Sơn.

Việc nhà cầm quyền bắt giữ tùy tiện hai người dân vào lấy tin nhằm cung cấp thông tin chính xác về thảm họa môi trường Miền Trung, là một việc làm trái đạo đức và pháp luật. Trong thực tế, khi thảm họa môi trường xảy ra, đã có hàng trămphóng viên báo đài cùng vào hiện trường, chụp ảnh, lấy thông tin, viết bài, nhưng tại sao không có ai bị bắt?

Thực ra, đây không phải là lần đầu nhà cầm quyền vô cớ bắt người nhằm che đậy tội ác mà họ biết rõ nguyên nhân ở đâu ra. Còn nhớ, trong cuộc biểu tình chống Trung Quốc đưa giàn khoan HD 981 vào biển Đông năm 2014, sau khi hàng chục nhà máy bị đập phá tại Đồng Nai, ba bạn trẻ vào lấy tin cũng đã bị chính quyền bắt giữ và đưa ra xét xử nhằm chạy tội và đổ lỗi cho các “thế lực thù địch”. Vụ bắt giữ lần này, chắc chắn cũng không ngoài mục đích đó.

Việc bắt giữ lần này, cùng với những chỉ đạo của Thủ tướng, của Bộ Nông nghiệp và Phát triển Nông Thôn: “tuyệt đối không chế biến làm thực phẩm cho con người hoặc thức ăn chăn nuôi với hải sản chết dạt bờ, hải sản đánh bắt trong vùng biển 20 hải lý trở vào thuộc 4 tỉnh Hà Tĩnh, Quảng Bình, Quảng Trị và Thừa Thiên Huế”, một lần nữa khiến người ta phải đặt ra câu hỏi:

Phải chăng chính quyền đang cố tình che giấu những sự thật khủng khiếp về thảm họa Vũng Áng?

Gioan Nguyễn Thạch Hà

Đất nước.

 Đất nước.

canhco

RFA

Nhân bài thơ của cô giáo Lam ở Hà Tỉnh “Đất nước mình ngộ quá phải không anh?” đang làm xúc động cộng đồng mạng, xin mạn phép làm bài thơ nhỏ, tiếp nối nguồn cảm hứng của cô.

Đất nước.

Đất nước mình không những “ngộ” đâu em

Mà phải nói là rất “ngầu” mới đúng

Từ Bắc vô Nam dân không ai cầm súng

Nhưng giết đồng bào là số một em ơi

Người ở quê tưới rau bằng thuốc lạ

Kẻ thị thành dùng hóa chất nuôi heo

Miếng thịt đỏ để mười ngày không thối

Và dân ta cứ thoải mái rao mời

Thế cho nên Vũng Áng cá chết tươi

Thì Sài Gòn chạy ra mua bằng hết

Những chiếc xe to chất đầy cá chết

Vào trong Nam làm nước mắm cho dân

Đất nước mình xem ra rất tương thân

Nhưng chuyện ấy chỉ xảy ra trong đảng

Cán bộ chở che nhau vì ăn chung một ảng

Bất kể nhân dân trắng mắt ngồi chờ

Cho tới khi dân nổi dậy bất ngờ

Thì đảng mới giả vờ…xin lỗi

Em tin đi, dân sẽ cười tha tội

Bởi đất nước mình là một lũ mau quên

Đất nước mình lây nhiễm bệnh mau quên

Nên Vũng Áng cũng chỉ là chuyện nhỏ

Hãy nhìn kỹ cả nước mình bỏ ngỏ

Tàu hay Tây bất kể, tự nhiên vào.

Đất nước mình ngầu lắm mới tự hào

Mẹ liệt sĩ ngắm tượng đài quên đói

Trẻ vùng cao ở truồng chân quên mỏi

Chạy tới trường cho kịp trống điểm danh

Đất nước mình đầy một lũ lưu manh

Lấy tiếng loa phường thay cho súng ống

Dân cứ mãi tin vào ngày mai thơ mộng

Chẳng còn bao xa nên tiếp tục chịu đòn

Đất nước mình có một lũ luồn trôn

Quỳ mọp trước cả tập đoàn quỷ đỏ

Đất nước mình cứ mỗi ngày mỗi nhỏ

Vì đất đai bị chia chát trăm lần.

Đất nước mình vậy đó, cứ lâng lâng

Như say thuốc chạy lòng vòng. . . mãi mãi.

Cánh Cò