Thủ tướng và biểu tình

Thủ tướng và biểu tình

Blog RFA

CanhCo

8-5-2016

Hình như hai phạm trù này hoàn toàn khác nhau, khác đến độ như nước với lửa.

Thế nhưng một Thủ tướng thông minh và quyết đoán sẽ biết thế nào lấy lửa để đun nước và lấy nước để chữa lửa, nhất là trong bối cảnh dân với chính phủ như nước với lửa như hiện nay.

Lửa từ lòng dân nung sôi khắp mọi miền. Miền Bắc và Trung nhìn cá chết khắp nơi mà lòng quặn thắt. Không được sống với nghề cá là thảm họa, không được mua bán kinh doanh các loại hải sản là bóng ma cho mọi gia đình và doanh nghiệp, kể cả hải sản xuất khẩu sẽ gặp các rào cản kỹ thuật từ các nước nhập khẩu thủy sản của Việt Nam.

Miền Nam đang chịu một cuộc hạn mặn gay go nhất trong lịch sử. Lúa thất mùa và những loại cây trồng khác đang cùng với tôm cá nuôi trong bè thi nhau chết đang là ác mộng cho các địa phương nơi trước đây vốn vẫn mang danh là vựa lúa của cả nước. Vựa lúa ấy đang thủng lổ và chưa ai có biện pháp nào hữu hiệu để đối phó.

Hình ảnh một nền kinh tế có vấn đề đang nằm trước mắt và chính phủ không thể thờ ơ hay chờ đợi những nguồn khác thay thế. Mọi nguồn lực khác từ quốc tế đều nhìn vào cuộc khủng hoảng này và nhìn cách ứng phó của Thủ tướng.

Và Thủ tướng đã tỏ ra non tay khi tuyên bố: Hãy cảnh giác, tỉnh táo trước những luận điệu xấu, nhất là âm mưu kích động biểu tình, bạo loạn.

Từ câu nói này, cả bộ máy an ninh đã khởi động và cuộc biểu tình ngày Chúa Nhật 8 tháng 5 đã có máu và nước mắt. Phát pháo lệnh của Thủ tướng không làm cho người biểu tình sợ hãi, họ vẫn tập trung thành từng toán nhỏ họp nhau lại sau biểu tình, đưa những lời lẽ chống đối công khai và mạnh mẽ hơn về thái độ của nhà nước. Hàng trăm clip biểu tình và đàn áp xuất hiện khắp trên mạng và không ai thấy thiện chí nhỏ nào của chính quyền trong nỗ lực giải quyết vụ đầu độc môi trường, ngoại trừ nỗ lực đàn áp người dân để ổn định chính trị.

Thủ tướng vẫn theo con đường của những người tiền nhiệm: Ổn định chính trị với bất cứ giá nào, kể cả sự căm thù của nhân dân. Thủ tướng không thể nghĩ có cách nào khác để ổn định chính trị, ít nhất trong thời gian dầu sôi lửa bỏng này. Ông và hệ thống không tin rằng người dân biểu tình vì khao khát được chính phủ bảo vệ họ chứ không phải bảo vệ tập đoàn nào, kể cả tập đoàn Formosa, hiện đang bị cáo buộc là nơi xả chất độc giết chết môi trường biển, giết chết cuộc sống người dân và giết luôn nền kinh tế vốn lệ thuộc nặng nề vào đầu tư nước ngoài.

Nếu Thủ tướng được tham mưu giỏi ông sẽ không tuyên bố những câu có tính cách khích động vừa qua. Ông cần đi một nước cờ cao hơn người tiền nhiệm để bảo vệ dân chúng, dù sự bảo vệ này chỉ là hình thức.

Ông nên ra lệnh bảo vệ người biểu tình bằng lực lượng chống biểu tình. Có nghĩa là cho phép người dân biểu tình trong ôn hòa đưa ra nguyện vọng và nỗi bức xúc của họ cho Formosa thấy. Cuộc biểu tình càng nhiều người tham gia thì áp lực với Formosa càng mạnh. Lực lượng chống biểu tình của chính phủ sẵn sàng giữ và ổn định trật tự để không bị đưa vào tình thế bất ngờ. Hai động thái này vừa gây áp lực với Formosa vừa tạo lòng tin cho người dân sau tám năm mất trắng dưới thời ông Dũng.

Làm được như vậy ông sẽ một ná bắn hai chim. Thứ nhất: các cuộc biểu tình chống Formosa, thứ hai: sức ép của Bắc Kinh.

Formosa: đã có đầy đủ bằng chứng về việc tự ý xây ống thải không giấy phép, mua hàng trăm tấn hóa chất độc hại và hệ thống xử lý nước thải không đúng theo quy chuẩn. Thủ tướng có quyền ra lệnh ngưng ngay mọi hoạt động hiện nay của Formosa và tuyên bố nếu điều tra thấy tập đoàn này vi phạm sẽ bị bồi thường, đưa người trách nhiệm ra tòa và phải chịu xử lý như tội phạm đầu độc môi trường sống của Việt Nam.

Formosa chỉ là một con cá rất nhỏ trong dòng chảy phát triển của Việt Nam. Dù nó mang lại cho Hà Tĩnh nguồn thu thuế khá nhiều nhưng không phải là đủ vì chung quanh số tiền thuế này là những tiềm ẩn về an sinh nặng nề đối với chính quyền địa phương trong tương lai. Thủ tướng phải nêu rõ thực trạng này trên truyền thông đại chúng để các địa phương khác rút kinh nghiệm trong tương lai khi chấp nhận bất cứ dự án nào từ nước ngoài.

Đó là nói Formosa là của Đài Loan. Nếu Formosa là của Trung Quốc đứng phía sau thì sao?

Thủ tướng có thể chủ quan về yếu tố Trung Quốc trong vấn đề Formosa. Thử lướt một vòng mạng xã hội ông sẽ thấy rằng ám ảnh Trung Quốc giết hại người dân Việt Nam đang đè nặng tâm thức bất cứ ai có quan tâm về vấn đề cá chết. Chính yếu tố Trung Quốc đang làm dậy sóng câu chuyện Formosa chứ không phải tự thân những con cá nằm phơi bụng trên bờ làm người dân lo sợ.

Khi giải quyết câu hỏi về Formosa chính Thủ tướng đã bẻ gãy chiếc khóa khu vực nhạy cảm trong Bộ chính trị và nếu bị Bắc Kinh làm áp lực, ông càng có lý do để trả lời: Nếu các ông đẩy chính phủ vào tư thế chống lại nhân dân một cách triệt để thì không còn một vây cánh nào của Trung Quốc nữa có thể tồn tại ở Ba Đình.

Hãy hỏi Bắc Kinh: các ông chọn một chính phủ thân Bắc kinh nhưng hợp lòng dân Việt Nam hay chọn một chính phủ phản dân hại nước để quỳ gối trước đế quốc đỏ?

Không ai tin rằng Bắc Kinh sẽ ngu ngốc đến nỗi buộc ông bước xuống vì Formosa. Trung Quốc quá khôn ngoan để hiểu rằng họ không thể khuất phục Việt Nam qua một Thủ tướng có tâm thức của Lê Chiêu Thống. Họ cần một Thủ tướng thông minh trong hoàn cảnh hiện nay vì dân chúng Việt Nam đã thông minh hơn ông cha họ vào những năm mà cách mạng tháng Tám nổ ra nhiều lần.

Thủ tướng sẽ chiến thắng lòng dân lẫn ý đảng nếu vượt qua được nỗi ám ảnh nhìn đâu cũng thấy thế lực thù địch. Nhất là vượt qua được tâm lý sợ hãi Trung Quốc, tâm lý chung của cả Bộ chính trị đã và đang giết dần mòn ý chí Việt Nam.

BẠO LỰC VÔ PHÁP VÀ BẤT NHÂN

BẠO LỰC VÔ PHÁP VÀ BẤT NHÂN

FB Luân Lê

8-5-2016

Chị Hoàng Mỹ Uyên và con gái bị đánh. Nguồn: internet

Các luật sư chúng tôi chắc chắn sẽ có kiến nghị xử lý nghiêm người đã thực hiện hành vi đánh người phụ nữ -một doanh nhân – đang biểu tình ôn hoà theo Điều 25 Hiến pháp 2013 tại Sài Gòn sáng nay, ngày 08.05.2016. Và hành vi bạo lực mang tính côn đồ này vi phạm nghiêm trọng Điều 20 Hiến pháp 2013 đối với quyền bất khả xâm phạm về thân thể, tính mạng, sức khoẻ của công dân, đặc biệt là người phụ nữ. Công ước Liên hiệp quốc về quyền con người cũng đã quy định rõ nghiêm cấm mọi hành vi tấn công, đánh đập, hành hạ và xúc phạm đến nhân phẩm, danh dự và sức khoẻ, thân thể con người.

Nếu duy trì xã hội bằng bạo lực vô nhân, bất chấp Hiến pháp và sẵn sàng tấn công chà đạp những quyền năng tối cao của một công dân, của xã hội thì đó chính là bằng chứng cho hành vi xâm hại Hiến pháp – một đạo luật mà chính nhà nước và đảng yêu cầu mọi người phải sống theo Hiến pháp và pháp luật, có nghĩa vụ trung thành với Hiến pháp.

Vậy nhưng, hành động đánh đập một phụ nữ, cùng một trẻ em, trong sáng nay trong tình trạng ôn hoà và đang thực hiện quyền công dân, quyền con người mang tính hiến định, là một hành vi phi nhân tính và vi phạm pháp luật nghiêm trọng, vi phạm Hiến pháp của Việt Nam. Cần phải xử lý nghiêm minh và thích đáng đối với những hành vi mà nếu dung túng và tiếp tục sử dụng sẽ đẩy xã hội đến những mâu thuẫn ngày càng sâu sắc cũng như sự căm phẫn dồn nén đến điểm cuối cùng.

____

FB Cao Trí

8-5-2016

Đây là người chị tôi quen khi đi làm sự kiện. Tôi không quen biết gì chị nhiều nhưng 2 đứa rất có duyên gặp nhau và chị cũng có mời tôi đến quán Người Sài Gòn của chị chơi. Chị rất dễ thương, nhỏ nhẹ và đặc biệt theo dõi fb chị thấy chị tâm tình về cuộc sống xung quanh hay ơi hay. Con chị rất ngoan, lễ phép và rất chủ động không cần mẹ phải nhắc nhở chào hỏi gì hết.

Hôm nay thấy hình chị và cháu bị thương khi đi biểu tình như vậy không nói nên lời. Run người không thể suy nghĩ nổi điều gì chỉ mong 2 mẹ con thoát nạn lành lặn trở về. Suy nghĩ mãi vẫn không hiểu được một bà mẹ và 1 đứa con gái đi biểu tình vì lo lắng cho miếng ăn hằng ngày, cho sức khoẻ của gia đình mình thì cớ gì lại bị đánh như vậy ?!!! Tại sao lại đánh phụ nữ và trẻ con khi họ không có khả năng tự vệ chứ nói chi mà đánh trả.

Khi dân nói lên tiếng nói của mình thì sẽ nhận lại được đòn roi? Chúng ta bị đánh ngay trong ngôi nhà của chúng ta vì phản đối những vi phạm mà 1 kẻ bên ngoài gây ra cho chính dân tộc chúng ta? Có thật nhiều điều để lo lắng trăn trở không chỉ miếng ăn dọn ra trên bàn mà còn là môi trường sống và miếng ăn của hàng ngàn người bám biển mưu sinh.

Mạnh mẽ chị ơi. Hoàng Mỹ Uyên

H1H1

 

Tội ác sẽ chỉ gây thêm căm hờn

Tội ác sẽ chỉ gây thêm căm hờn

FB Lang Anh

8-5-2016

H1Những kẻ gây ra những hành vi này có thể làm tổn thương một số người dân. Nhưng sự căm hờn tích tụ lại sẽ là những nhát cuốc đào mồ chôn chế độ bạo quyền.

Vài quân đốn mạt lu loa rằng tại sao những người làm cha mẹ này lại mang theo con cái của mình để chúng bị bạo hành??? Lối nghĩ ấy đốn mạt và đê hèn cũng giống nhận thức và nhân cách của chúng vậy. Đây là một cuộc tuần hành vì hoà bình, trẻ em cũng có quyền và phải tham gia vì chúng đang sống, đang lớn lên và đang hít thở cùng một bầu không khí. Chúng không trách những tên côn đồ được nhà nước trao quyền mà lại trách người dân tại sao lại để lũ côn đồ được pháp luật bảo kê ấy đánh? Lũ khốn kiếp.

Trong một cái tổ vỡ thì làm gì có trứng lành. Khi đến thứ căn bản nhất là một đất nước có bầu không khí có thể thở được cũng không còn thì vì lý do gì mà những người làm cha mẹ ấy không được mang theo con cái họ, cũng chính là niềm hy vọng đau đáu của họ để đấu tranh trong hoà bình?

Bạo quyền rồi sẽ chỉ đổi lấy căm hờn. Những kẻ đàn áp người dân của đất nước và cả những kẻ ủng hộ chúng rồi sẽ phải trả giá đắt cho tội ác này.

Hãy nhìn kỹ những bức hình này, hãy suy nghĩ về nó. Người mẹ này và em bé này đã bị đánh chỉ vì biểu lộ khát vọng có một đất nước sạch hơn cho mình, cho con cái mình, cho cả những người khác nữa trong ôn hoà. Họ tuần hành trong hoà bình với hy vọng được lắng nghe, và chúng lắng nghe bằng vũ lực và đàn áp. Họ bị đánh vì họ còn lẻ loi và thiếu những bàn tay che chở cho họ. Đừng để thứ bạo quyền gây căm hờn này hoành hành thêm nữa. Lần sau, hãy góp cánh tay mình.

* Đất nước mình đau lắm phải không anh ?

* Đất nước mình đau lắm phải không anh ?

Đất nước mình đau quá phải không anh ?
Những nắm đấm và dùi cui giáng xuống
Đầu mẹ , đầu con .. tội tình chi ? Oan uổng
Con ngất đi trong tiếng mẹ kêu gào

Người dân mình đau quá phải không anh ?
Họ là ai mà đánh dân không thương tiếc
Nhưng chắc chắn họ không phải là người Việt
Bốn ngàn năm chỉ biết mến thương nhau

Con của mẹ đau lắm phải không con ?
Da thịt trẻ thơ tím bầm , trầy xước
Không thể hiểu sao họ xuống tay cho được ?
Hay vì lệnh trên nên phải đánh như thù ?

Me của con đau lắm phải không me ?
Con chưa từng thấy me hét to như thế
Sự giận dữ và nỗi đau vô kể
Mẹ bàng hoàng ôm con trong 2 cánh tay gầy

Tim của tôi đau thắt lại hôm nay
Nhìn người dân tôi bị tù đày , đánh đập
Những giọt nước mắt rơi phải nuốt ngược vào trong thật gấp
Tay ơi , đừng run … Tin tức phải cho nhanh

Đất nước mình đau lắm rồi đó anh !
Những trận đòn , dùi cui , cú đá
Những thân mình oằn lên rồi gục ngã
Họ có làm gì đâu ? Chỉ yêu biển quê nhà

Mặc mày đau tao quyết đánh không tha
Bởi cái ghế này chúng tao cần ngồi mãi
Kêu cái gì ? Đòi cái gì ? Đứa nào dám cãi
Thì gái trai , già trẻ … đánh không từ !

Anh ơi , Chị ơi , Bạn ơi … còn vô cảm được nữa ư ?
Hay khô kiệt hết rồi trong tim dòng máu Việt ?
Có nghe không tiếng mẹ Việt Nam kêu thét
Còn chờ gì không đứng dậy ? Mọi người ơi !

NNN
08-05-2106

BIEU TINH

 

 

 

 

 

 

 

 

 

B T 2

 

 

 

 

 

B T 3

 

 

 

 

 

 

 

Facebook Ngọc Nhi Nguyen

“THỜI ĐẠI TÔI ĐANG SỐNG

TRĂN TRỞ CỦA CẢ GẦN 90 TRIỆU DÂN!

Cảm ơn nhà thơ Nguyễn Thị Thanh Yến!
Đã viết lên những điều trăn trở của toàn dân.

“THỜI ĐẠI TÔI ĐANG SỐNG

Thời đại tôi đang sống
Trẻ con học chữ cái không bắt đầu bằng chữ a
Tiếng gọi đầu tiên không phải là bà
và trên vai đã chất chồng khoản nợ

Thời đại tôi đang sống
Cứ mở mắt là thấy mình khó ở
Tháng tư vấn vương hoa sữa
Đông sang vẫn nóng như hè

Trẻ con không đón hè bằng những tiếng ve
mà bằng iphon, ipad
Thức ăn ngập tràn các market
Nhưng nuốt vào mồm là ngập hoá chất dư thừa

Thời đại bây giờ ai cũng như lừa
Chỉ biết phận mình, thản nhiên bịt tai còn mặc đâu thiên hạ
Vào trang các hót gơn hót boi like còm tung lả tả
Chuyện xã hội đau nhưng nhức lại im lìm

Thời đại bây giờ con người sống thiếu hẳn trái tim
Mượn gió bẻ măng, gắp lửa bỏ tay người đâu ra mà nhiều thế
Thượng tầng nát bươm hạ tầng lẽ nào không thể
Ngỡ các đấng nam nhi đang mặc váy thay quần

Xã hội bây giờ người chế tạo máy bay lại là nông dân
Ông tiến sĩ cất bằng đi nuôi lợn
Người hiền lành luôn thua người bặm trợn
Chân thực ngủ vùi cho xảo trá lên ngôi

Thời đại bây giờ thủ khoa là con hộ đói mà thôi
Nhưng tuổi trẻ tài cao đương nhiên là con sếp
Bài thơ thần ngàn đời bất diệt
Bỗng đâu tan vì cái mới lên ngồi

Thời đại bây giờ thiên hạ um xùm vì mất một con ruồi
Con voi lọt qua mũi kim thì thản nhiên công nhận
Lấy hoạt động từ thiện nuôi thân còn mang lòng thù hận
Rắp tâm gieo tiếng ác cho người

Thời đại gì mà thương cái thân tôi
Bao chuyện trái ngang cứ vờ như không biết
Tai vẫn tinh mà như bị điếc
Miễn sao không vơi cơm vơi gạo nhà mình

Có những lúc trách mình rồi lại tự phân minh
Phận mình đàn bà biêt sinh con nuôi con là đủ
Những thứ lớn lao mang tầm vũ trụ
Xin nhường cho cánh đàn ông…

Đã thế rồi mà nhiều khi vẫn thấy lông bông
Ngơ ngác trước “Bụi Chương Mỹ, đĩ Đồ Sơn”
có khả năng trở nên thành ngữ
Niềm tin lung lay trước một xã hội hèn, mình cũng hèn đủ thứ
Dạy con thế nào đây trước bộn bề sóng gió cuộc đời

Tự thấy mình như kẻ dở hơi
Dẫu không còn trẻ vẫn muốn sinh thêm đứa nữa
Lại lo lúc ra đời trán con in dòng chữ
“Nợ ngân sách” mẹ ơi!!!”

NGUYỄN THỊ THANH YẾN

Facebook Huan Tran Dinh

Tiếp tục biểu tình

Hà Nội:

0920: Công an định bắt một cô gái. Mọi người xúm lại giải vây thành công.

Ông Phan Tất Thành bị áp giải bằng xe 4 chỗ về công an Phường Trung Liệt.

Quanh Hồ Gươm, vườn hoa Lý Thái Tổ, Nhà hát lớn…, là hàng ngàn an ninh và dân phòng chìm nổi, dùi cui trên tay. Đường vào Nhà hát lớn bị chặn.

Trước 9 giờ

Hà Nội: Bây giờ là 8 giờ 20 phút ngày chủ nhật mồng 8/5/2016.Chúng tôi đã có mặt trước tượng đài Lý Thái Tổ sẵn sàng chờ mọi người cùng đồng hành bảo vệ biển. Trước nhà hát lớn công an đông nghẹt. (FB Kim Chi Nguyễn).

Trần Thị Thảo 

SOS . 6h sáng tôi chửi nhau với chúng một trận và tuyên bố : ” 8h tôi sẽ đi “. Quả nhiên chúng đề phòng sợ 8h tôi đi thật, vì vậy chính quyền phường huy động một lực lượng đông hơn lúc sáng , với lại lúc này một số đi ăn sáng đã về nên chúng đứng ngồi chật ních chỗ lối lên cầu thang + hai bên vỉa hè tầng 1 nữa . Chính bé Phương là người giục tôi nhanh xuống cầu thang xem chúng giở trò gì . Đứng dưới đường có thể nhìn rõ hai chúng tôi từ tầng 4 đi xuống ,nên tất cả bọn chúng đều đứng cả dậy và áp sát cầu thang tầng 1. Khi tôi và bé Phương xuống đến nơi chụp vội được một kiểu ảnh , quay lên tầng 2 tôi lại chụp tiếp một kiểu nữa.

Sài Gòn: Trung tâm Sài Gòn sáng nay (8h, ngày 8/5) như thời chiến. Tất cả quán coffee phải đóng cửa, các ngã đường bố trí các lực lượng chặn, giữ. Hàng chục cặp mắt soi mói vào bất cứ 1 ai đi bộ trên đường. (FB Annam Dương Lâm)

08h45 tại Sài Gòn:

.
 .
Hình ảnh lúc 08h20 tại Tràng Tiền (HN):
.

 

 

08h00: FB Nguyễn Anh TuấnMới dạo một vòng từ phố đi bộ, đến các ngã tư từ Pasteur ra công viên. Chưa thấy ace đâu, nhưng csgt, áo xanh, áo vàng, hàng rào… nhiều vô kể.
Sướng nhé! Xuống đường có lực lượng an bảo vệ.  

 

Hàng loạt những người đấu tranh dân chủ bị bao vây tại nhà

Hàng loạt những người đấu tranh dân chủ bị bao vây tại nhà

Danlambao.com

Ba ngày trước cuộc biểu tình, công an, mật vụ đã tung lực lượng đông đảo chốt chặn, canh gác nhà riêng, nơi ở của hầu hết những người đấu tranh dân chủ, tham gia xuống đường lần I hoặc bày tỏ quan điểm bảo vệ môi trường trên mạng xã hội.

Tại Sài Gòn, những gương mặt quen thuộc như Trần Bang, Sương Quỳnh, Lê Nguyễn Hương Trà, Đinh Đức Long, Nguyễn Hoàng Vi, Dương Thị Tân, Phạm Thanh Nghiên, Huỳnh Anh Tú, Hoàng Dũng, Nguyễn Nữ Phương Dung, Nguyễn Trang Nhung… đều bị canh gác rất chặt.

Đêm thứ Bảy 7/5, rất đông công an đã xông vào nhà vợ chồng ca sĩ Diên An & Việt Bách và đòi “kiểm tra hành chính”. Côn an gây khó khăn cho khách của anh Diên An là anh Hành Nhân. Sau khi bị chủ nhà mời ra ngoài, côn an, mật vụ và dân phòng đã tập trung ngay ngoài ngõ và gây ồn ào. Ngay lúc đó, nhà anh Diên An cũng bị cúp điện. Anh Diên An đã phải dùng quạt tay để quạt cho cậu con trai anh mới mười tháng tuổi. Hiện cả nhà anh và người bạn là Hành Nhân đều đang bị công an giam lỏng.

FBHanhNhan

Photo – FB Hành Nhân
Kỹ sư Trần Bang, một trong những người hoạt động rất tích cực đã loan tin trên FB cá nhân rằng: “Tôi là một công dân của TP Sài Gòn, tại sao từ tối qua (18h tối ngày 6-5-16) nhà tôi bị một lũ người không sắc phục canh cửa nhà ngày đêm 24/24, không cho tôi đi ra ngoài đường? Tôi mở cửa định đi ra ngoài để làm việc riêng thì bị bọn họ tới đe dọa -“không được ra ngoài”, một tên áo đen còn nói: nếu cố tình đi sẽ cho giang hồ xử”…?”.

Tại Hà Nội, blogger Nguyễn Lân Thắng thông báo tối qua, thứ Bảy, nhà anh đã bị hắt đầy sơn và mắm tôm. Truyền đơn tung trắng ngõ với nội dung đe doạ… Tuy nhiên, anh vẫn khẳng định sẽ hẹn gặp bạn bè tại nhà hát lớn để tham gia xuống đường bảo vệ môi trường. Cùng lúc anh Trịnh Bá Phương ở Hà Nội từ lúc 12h đêm qua đã bị CA vào nhà ngăn cản cấm không cho biểu tình bày tỏ thái độ trước hiểm hoạ môi sinh.

LanThangFB

Photo – FB Lân Thắng
Một người hoạt động khác là ông Bùi Tuấn Dương cũng cho biết rằng vợ chồng ông bị giam lỏng trong nhà. Thái độ của những tên công an canh gác ông rất vô lễ, hống hách.

BuituanduongFB

Photo – FB Bùi Tuấn Dương

 

Cứ êm ái chết đúng quy trình như đàn cá ư?

Cứ êm ái chết đúng quy trình như đàn cá ư?

TS Hà Sĩ Phu trao đổi với nhà báo Trần Quang Thành

8-5-2016

Lời giới thiệu : Suốt một tháng qua, nhân dân cả nước ta bức xúc, dư luận quốc tê quan ngại trước tin khẩn cấp về ô nhiễm Biển Đông, cá chết hàng loạt từ ven biển Hà Tĩnh đến Thừa Thiên – Huế và đang còn lan rộng. Vụ cá chết dọc ven biển lại thêm 1 chỉ dấu cho thấy nước Việt Nam sẽ chết đúng quy trình và êm ái, chết từ từ và chết toàn thân!  trước tốc độ cướp nước và bán nước của 2 đảng CS Trung Quốc và Việt Nam đang phối hợp rất ăn ý với nhau, và phía CSVN có vẻ sẽ ngụy trang khéo hơn, sẽ làm vài việc um xùm gây ảo vọng cứu nước để làm cho tiệt nọc sự cảnh giác và phẫn nộ của dân nếu nét dân trí đáng quý ấy vẫn còn thoi thóp trong dân.

Nhân sự kiện này, từ thành phố Đà Lạt, Tiến sĩ Hà Sĩ Phu đã có cuộc trao đổi với nhà báo Tràn Quang Thành mang tựa đề : “Cứ êm ái chết đúng quy trình như đàn cá ư ?” Nội dung như sau, mời quí vị cùng nghe:

YouTube player

Trần Quang Thành: Xin chào Tiến sĩ Hà Sĩ Phu

Hà Sĩ Phu: Xin chào nhà báo Trần Quang Thành

TQT: Suốt tháng nay, cả nước ta vô cùng bứt rứt vì biển Đông đang bị ngộ độc, cá chết hàng loạt, cuộc sống nhân dân bị đe dọa, an toàn của đất nước ta đang bị xâm phạm. Nhiều người nói rằng đây là một chỉ dấu nước Việt Nam sẽ chết đúng quy trình một cách êm ái, chết từ từ, chết toàn thân, theo đúng như âm mưu thâm độc, nhà cầm quyền Việt Nam đã cấu kết, làm tay sai cho nhà cầm quyền Cộng sản Trung quốc. Ông bình luận sao về vấn đề này ạ?

HSP: Trước cảnh cá chết hàng loạt ven biển Đông các tổ chức XHDS có thảo một bản Tuyên bố vả gửi cho anh em, tôi ký ngay nhưng với một lời nói thêm rằng: Vụ này cũng là một vụ lớn, ảnh hưởng trên một diện tích rất to, từ 4 tỉnh sẽ lan ra Bắc vào Nam, đời sống ngư dân sẽ chết dở, vì ven biển thì ngộ độc rồi, nếu đánh cá ngoài khơi xa sẽ gặp đội quân tàu cá Trung quốc đã được vũ trang, nó tiêu diệt, thế thì dân sống bẳng nghề cá sẽ chết. Người tiêu dùng trên cả nước sẽ sợ không dám ăn tôm cá, hải sản, mà đó là những thức ăn “đầu vị” thì nguy hiểm quá. Về y tế, chất độc sẽ tàn hại sức khỏe người dân thế nào? Nếu chỉ là một cơ sở công nghiệp của Đài Loan thôi mà gây tác hại lớn và toàn diện đến môi trường cả nước như thế thì vấn đề cũng đã lớn quá rồi.

Nhưng tác hại to lớn ấy cũng chỉ là vấn đề rất nhỏ so với mối nguy hiểm lớn hơn nhiều là cái vận mệnh của đất nước. Hãy liên hệ đến vị trí Vũng Áng là nơi rất hẹp, rộng có 50km, và hiểm yếu có thể cắt đôi đất nước, và Formosa ngày càng có nhiều liên quan đến Trung quốc là kẻ muốn nô dịch nước ta, thì vấn đề ở đây là chuyện mất nước! Nó làm tiêu diệt cái nòi giống mình, gây khó khăn toàn diện cho dân tộc mình để triển khai kế hoạch Bắc thuộc mới. Vấn đề quá lớn! Tôi đã nêu ý kiến này và chắc nhiều anh em cũng đồng ý: Đây không phải chỉ là chuyện cá chết mà báo hiệu cả Dân tộc Việt Nam Tổ quốc Việt Nam sẽ chết dần chết mòn , hết việc nọ đến việc kia, chết một cách êm ái, cứ lẳng lặng như thế mà chết, chết  một cách rất đúng quy trình, cái quy trình Bắc thuộc đã được thiết kế ngay từ khi cái chiến khu Việt Bắc được nối liền với Trung quốc Cộng sản năm 1950. Một quá trình chết rất Cộng sản, trong ảo vọng, cứ từ từ mà chết, có kêu la lằng nhằng vài tiếng cũng chẳng làm gì.

Trước một vụ việc gây động lương tâm như thế thì khi có một bản Tuyên bố, lương tâm bắt ta phải ký ngay. Nhưng ở tôi có mâu thuẫn giữa một bên là trái tim nóng, một bên là cái đầu lạnh. Trước đại họa của Dân tộc, trái tim tôi bắt tôi phải tham gia lên tiếng, nhưng cái đầu lạnh của tôi lại thầm mách bảo: phải lên tiếng thôi, nhưng khó thoát lắm, khó thoát lắm, đã rúc vào bẫy sâu thế này thì khó thoát lắm. Ký hàng chục hàng trăm cái có khi cũng chẳng ăn thua gì, Cùng lắm là đánh thức được một số đảng viên, một số nhân dân, so với số 0 (số không) trước đây thì tưởng là nhiều nhưng so với con số 4 triệu đảng viên và 90 triệu dân thì chẳng thấm tháp gì trước tốc độ cướp nước và bán nước quá nhanh và quá vững chắc của 2 đảng CS cứ thỏa thuận tay đôi với nhau trên đầu nhân dân. Phải thẳng thắn hiểu rằng trước mắt thì hiệu quả của một thiểu lên tiếng như thế cũng chưa được bao nhiêu đâu.

TQT: Thưa ông HSP, ván cờ cướp nước và bán nước đang gây cho nước ta nguy cơ rất nguy ngập. ĐCS Trung quốc thì quyết chiếm nước ta, ĐCSVN thì quyết làm tay sai bán nước cho Trung quốc. Vậy chúng ta làm, sao để gạt bỏ được nguy cơ đó thưa ông?

HSP: Thưa ông, muốn loại bỏ một nguy cơ thì phải biết rõ nguyên nhân của tai họa và thực trạng tương quan lực lượng để biết địch biết ta. Không nhận thức rành mạch được hai điều đó thì không thể giài bài toán.

Về nguồn gốc thì phải biết toàn bộ kế hoạch Bắc thuộc mới, Tàu muốn cai trị nước ta một lần nữa, được thiết kế một cách bài bản, sâu xa và toàn diện trên cái nền Cộng sản, cho nên vẫn đứng trên cái nền tảng này thì bài toán cứu nước không có lời giải! Quốc gia CS có đặc điểm là quyền lực tập trung tuyệt đối, ai chẳng biết sự “lãnh đạo” của đảng là trực tiếp, toàn diện và tuyệt đối, dân chỉ là con số không về quyền lực, chỉ là công cụ thực hiện điều đảng muốn, Đã là hai nước CS thì hai ĐCS cầm đầu hai nước cứ ngồi làm việc với nhau, nhưng hai đảng có bình đẳng đâu, một đảng vừa nhỏ lại vừa chịu ơn, luôn phải nhờ vả, ông Hồ đứng đầu ĐCSVN cũng từ CS Trung quốc, từ quân đội Trung quốc mà ra, còn một đảng thì vừa lớn, vừa là chủ nợ lại vẫn rắp tâm xâm lược một cách tuyền kiếp, thì thử hỏi điều gì sẽ xảy ra trong các cuộc “hội đàm cấp cao” giữa “chủ và tớ” ấy? Hai đảng rất chênh lệch về tư thế ấy cứ làm việc song phương với nhau, đảng nhỏ và chịu ơn đương nhiên là bị lép vế, dân có được biết gì đâu? Chuyện ở Thành Đô là rất rõ, đó là chuyện mất nước.

Một nước muốn xâm lược một nước khác mà dùng vũ lực thì vướng nhân dân, rất khó khăn và tốn kém. Trung quốc rất khôn, biết thừa muốn chiếm một nước thì tốt nhất là chiếm cái đầu não của nước ấy. Ở một nước dân chủ thì cái đầu não cũng chưa là gì vì còn nhân dân. Ở một nước CS thì chiếm được cái đầu não là chiếm tất cả. Quyền lực của cả cái nước VN đã tập trung trong tay ĐCS, toàn đảng lại tập trung hết quanh cái điểm tựa là Hồ Chí Minh. Tất cả sức mạnh hút vào một điểm thì chỉ cần chiếm lĩnh cái điểm đó là xong thôi. Cho nên điểm tựa cho cả kế hoạch Bắc thuộc mới là tựa trên ông Hồ Chí Minh, từ đó chi phối cả ĐCSVN, còn nhân dân VN bị đứng ngoài cuộc.

Nay một số người muốn chống Bắc thuộc nhưng lại vẫn muốn đứng trên cái nền CS để Thoát Trung, lại dùng đúng cái điểm tựa Hồ Chí Minh làm sức mạnh tạo một ĐCSVN tiến bộ để lãnh đạo cả nước làm cuộc Thoát Trung! Tôi đã đặt câu hỏi thế này: Nó xâm lược nó tựa trên ông cụ Hồ (phải giữ vốn quý là những gì bác Hồ đã cùng bác Mao đã dày công xây đắp!) nay chống xâm lược cũng tựa vào đúng cái điểm tựa ấy thì phải xét xem thực chất điểm tựa ấy thuộc về ai, ai sử dụng được?

Rất nhiều dẫn chứng đã cho thấy cái điểm tựa HCM đã hoàn toàn nằm trong mưu đồ khuynh loát sâu kín của Trung quốc rồi, điểm tựa ấy Trung quốc dùng được chứ mình không dùng được đâu. Ông ấy xuất thân từ Giải phóng quân Trung quốc (với tên Hồ Quang), từ Trung quốc mới về Pắc-bó, gần chục năm cuối cùng ở bên Tàu là chính, lấy 2 người vợ Tàu, và mỗi lần cần Trung quốc viện trợ thì ông ấy phải ký những hiệp ước gì đó chứ không thể tự nhiên cho không? Trong mối quan hệ như thế Trung quốc chỉ cần “trói” một điểm nút HCM thôi là đủ trói cả ĐCSVN và dùng ĐCSVN trói cả dân tộc này rồi…

Còn nhớ có lần ông Trần Quang Thành phỏng vấn tôi về khu tượng đài HCM 1400 tỷ ở Sơn La, nhiều người bảo làm như vậy là lãng phí tiền của trong khi nước còn nghèo, tôi bảo vấn đề không phải sợ lãng phí nhiều tiền mà vì hình tượng ấy đang bị Trung quốc sử dụng để trói tay dân Việt Nam trước nạn Bành trướng, vì hình tượng có hại nên không thể xây dựng dù chỉ tốn một đồng.

Tóm lại, về câu hỏi ông đặt ra, làm thế nào để Thoát Trung, tôi kết luận thế này: Thoát Trung là một công cuộc không đơn giản, rất khó khăn và lâu dài. Nhưng rút gọn lại như một triết lý, như cái cốt lõi của vấn đề thì “Muốn Thoát Trung phải Thoát Cộng, mà muốn Thoát Cộng thì phải Thoát được Hồ”. Nếu bảo Việt Nam không thể Thoát Hồ, không thể Thoát Cộng được đâu thì điều đó cũng có nghĩa là xin thua luôn, cứ chịu Bắc thuộc thôi, Việt Nam không thể Thoát Trung được! Nạn Bắc thuộc mới sẽ diễn ra đúng như quy trình và bất khả kháng!?

Như tôi đã bộc lộ với ông, khi nói vấn đề này tôi luôn gặp xung đột giữa trái tim nóng và cái đầu lạnh. Về tình cảm tôi không bao giờ muốn, không bao giờ tin rằng nạn Bắc thuộc mới do trào lưu CS hai nước thiết kế ra cho đất nước mình đã là định mệnh đau đớn, cứ từng bước đi vào cõi chết một cách êm ả như thế, không còn lối thoát, những yếu tố tốt không thể biến hết được, nên tôi vẫn hăng hái ký vào bản này bản kia, phân tích điều này điều khác. Nhưng cái đầu quen tư duy khoa học của tôi, căn cứ vào quá trình thực tiễn lại bảo tôi rằng con mồi đã rúc sâu vào bẫy đến thế, ván cờ đã đi nhầm nhiều nước ngớ ngẩn như thế thì kết quả đã được định hình, thoát ra được là cực kỳ khó, cực kỳ khó như không tưởng vậy. Muốn Thoát Trung thì phải Thoát Cộng,muốn Thoát Cộng thì phải Thoát Hồ, xã hội như thế này làm sao làm được như thế?

TQT:  Thưa ông, cứu nước là nhiệm vụ chung của toàn dân, của cả dân tộc. Chúng ta đã từng có truyền thống thắng quân Tàu xâm lược. Qua bao nhiêu thế kỷ, bao nhiêu triều đại, vậy đất nước chúng ta hiện nay, với 90 triệu dân với tinh thần bảo vệ Tổ quốc, dù kẻ xâm lược nào cũng không ngần ngại, vậy bây giờ muốn cứu nước thì phải dựa vào ai, và trách nhiệm của Trí thức trong cuộc cứu nước này là thế nào thưa ông?

HSP: Ta đang đề cập đến sự tương quan giữa các sức mạnh, sức mạnh nhân dân trước hai đối trọng là sức mạnh của chế độ đảng trị của CS Việt Nam và sức mạnh chi phối của CS Trung quốc.

Có lần ngồi nói chuyện vui với bạn bè tôi có tưởng tượng ra tình huống thế này: Việt Nam đã đi những nước cờ hết sức sai lầm nên lọt vào cái bẫy của Trung quốc và trở thành bó tay đến mức thế này. Tàu muốn xâm lược Việt nó phải duy trì hai nước ở chế độ Cộng sản để cho hai đảng CS cứ làm việc riêng với nhau. Ỷ thế mạnh Trung quốc chẳng những chi phối nhân sự của CS Việt Nam qua các đại hội, mà giả sử xuất hiện một nhân vật cao cấp muốn chống Tàu thì nó mua ngay, nó thừa tiền để mua ngay, nếu mua không được thì, nói xin lỗi chứ, nó giết ngay, nó thừa khả năng làm việc này nếu thấy cần thiết. Tương quan hiện nay cho phép nó làm như thế, trong bộ máy lãnh đạo Việt Nam khó có thể xuất hiện một nhân vật yêu nước chống Tàu.

Nhưng giả thử chỉ cần có một cuộc mít tinh biểu tình có khả năng làm mất cái nền tảng chính trị Cộng sản ở Việt Nam thì hoặc là sẽ có những tên Lê Chiêu Thống kêu gọi quân Tàu cứu viện. Thậm chí chẳng cần CS Việt Nam cầu viện, xe tăng Trung quốc vẫn cứ kéo sang, đàn áp dân VN, đàn áp dân chủ Việt Nam, biến Hà Nội thành Thiên An môn cũng khó lòng mà cản được nó. Tàu phải đàn áp dân chủ VN, phải giữ CS ở Việt Nam không phải vì ĐCSVN mà vì mục đích tự thân của Tàu. Muốn xâm lược được VN thì buộc VN phải còn chế độ CS.

Đấy tuy mới chỉ là chuyện vui như một giả định, nhưng đã có anh em phản đối: ông đừng nghĩ thế, Tàu nó chẳng mạnh thế đâu, nó cũng bị nhiều mâu thuẫn có thể dẫn đến sụp đổ tan vỡ, sao ông lại sợ nó thế? Tôi bảo trong lịch sử Tàu mạnh đến đâu cuối cùng dân ta cũng chống được, nhưng đấy là vua tôi cùng nhân dân một lòng chống giặc, cuối cùng nó chẳng cướp được của mình một tấc đất nào. Nhưng ngày nay tình hình thế giới thuận lợi hơn trước nhiều mà ta cứ mất hết biể đảo này đến cứ điểm khác, nó có thể buộc mình phải chấp nhận nhiều điều như thế, chính phủ Việt Nam chỉ dùng miệng để nói vuốt đuôi.

Việt Nam thua không phải vì Trung quốc mạnh mà vì Việt Nam tự khử hết sức mạnh của mình. Một kẻ ốm sắp chết cũng thừa sức bóp cổ mình nếu mình đã đầu hàng, tự trói tay và cấm con cái không được làm mất lòng nó. Nhà cầm quyền thì đã bị những cam kết trói tay rồi, dân chúng muốn biểu tình chống Tàu thì bị ngay chính quyền Việt Nam cấm đoán và trừng trị. Tôi còn nhớ những năm trước đây muốn viết khẩu hiệu Hoàng Sa-Trường sa là của VN thì tên đảo phải viết tắt HS-TS và thừa lúc nửa đêm không có Công an mới đem dán lên cột điện.Tướng Nguyễn Chí Vịnh hứa với Tàu là sẽ trừng trị ai biểu tình chống Tàu xâm lược. Yêu nước mà phải sợ đảng như thế, Việt Nam thua là vì thế, “người ta lớn bởi vì ta quì xuống” chứ đâu phải vì Trung quốc mạnh? Tàu chỉ mạnh trước một nhà nước đã đầu hàng và trước một nhân dân đã bị chính nhà nước của mình trói tay!

TQT: Vậy nhân dân ta làm thế nào để thôi bị trói tay, phá bỏ xiềng xích đó để mà vùng lên để tống giặc Tàu ra khỏi đất nước ta?

HSP: Khi nói đến những việc này tôi luôn bị mâu thuẫn giữa cái đầu lạnh và trái tim nóng. ở trên tôi vừa phân tích bằng cái đầu lạnh trước những hiện tượng thực tế, tương quan thực tế để thấy hết những khó khăn. Yêu cầu dân chủ của dân trước một chế độ chuyên chính độc quyền để có một chế độ dân chủ đa nguyên đa đảng  đã là một khó khăn rất lớn, nhưng sự dân chủ hóa vẫn có cơ thành công vì cùng người Việt với nhau, giữa chính nghĩa và không chính nghĩa trước sau nhân dân vẫn có thể thắng.

Nhưng ác ở chỗ nước ta bị cái sức nén ngoại lai. Nếu nền CS ở Việt Nam thua, có đa nguyên đa đảng thì kế hoạch xâm lược của Trung quốc hỏng ăn, lập tức nó đưa quân sang ngay, tình huống mất nước có thể đến ngay lập tức. Vậy trớ trêu là đừng chống đảng, cứ để đảng từng bước nhượng bộ Tàu thì sẽ mất nước từ từ, nếu dân chủ thắng lợi biết đâu nguy cơ mất nước sẽ đến ngay lập tức. Với tư duy lạnh lùng cứ đặt ra những tình huống như thế.

Nhưng trái tim nóng, tấm lòng ta không chịu nổi sự chấp nhận như vậy. Người Việt có lương tâm vẫn cứ phải bộc lộ chính kiến, làm mọi việc có thể để chống lại nguy cơ. Sách đã có câu “Có tận nhân lực mới tri thiên mệnh” tức là hãy cố hết sức mình mới biết định mệnh nằm ở đâu. Tất cả những điều mà lý trí đã phân tích như trên là dựa trên thực tế mà thực tế vẫn luôn biến động. Thực tiễn biến động sẽ xuất hiện những thời cơ, những nhân vật, như những ẩn số vượt khỏi mọi dự đoán, mọi bàn tay quyền lực, và lịch sử sẽ làm chức năng của nó. Người có lương tâm hãy cứ làm hết khả năng của mình, hướng vào nhân dân, ẩn số vẫn tiềm tàng ở đấy! Điều quan trọng là nếu cứ im lặng, êm ái, chỉ biết ngoan ngoãn vâng lời thì tất cả sẽ chết đúng quy trình như đàn cá xấu số vậy! Đấy là điều có thể biết trước.

Xin bàn thêm về thời sự. Sự biểu tình của dân chúng trước nạn biển Đông bị đầu độc có số lượng và chất lượng cao hơn trước, sự cản trở của chính quyền cũng có biểu hiện biết nghĩ lại. Nguyên nhân có nhiều, nhưng có yếu tố là khẩu hiệu xoay quanh trọng tâm bảo vệ môi trường, bảo vệ cuộc sống dân sinh và lãnh thổ của Tổ quốc, tạm tránh những đòi hỏi chính trị khác. Nhận thức phải đến tận cùng, nhận thức tới cùng là nguồn sức mạnh, nhưng từ đây đến cái đích cuối cùng phải dần từng bước, tiệm tiến, khôn khéo, tạo thời cơ, không thể vội vàng đốt cháy giai đoạn. Vận động xã hội là một khoa học nhưng đáp số cuối cùng của lịch sử không ai có thể quyết đoán trước được.

TQT: Xin cảm ơn TS Hà Sĩ Phu.

Việt Nam đang cắt cổ con gà đẻ trứng vàng của mình

Việt Nam đang cắt cổ con gà đẻ trứng vàng của mình

Đất nước này chỉ thấy hai con đường: Một là dân tộc này xuôi tay, cam tâm một cổ hai tròng, làm nô lệ cho tài phiệt nước ngoài và bọn ma cô lãnh đạo. Hai là phản kháng lại, để làm chủ vận mạng của chính cá nhân và đất nước mình.

____

FB Trương Nhân Tuấn

Không biết khu công nghiệp thuộc Vũng Áng sẽ đóng góp bao nhiêu vào GDP của Việt Nam? Chưa tính được, vì khu công nghiệp chưa đi vào hoạt động. Chuyện tính được là con gà đẻ trứng vàng “kỹ nghệ du lịch”, đang đóng góp hàng năm trên 10% GDP, có thể nay mai sẽ bị nhà nước CSVN cắt cổ làm món “xé phai” cho tập đoàn Formosa nhậu. Đó là chưa nói đến “nồi cơm” của hàng chục ngàn gia đình ngư dân sinh sống trên vùng biển dài trên 250 cây số cũng sẽ bị nhà nước đập bể.

Một bài báo trên Pháp Luật ghi lại lời của viên chủ tịch xã thuộc tỉnh Quảng Bình, cho biết là rạng san hô khổng lồ cách bờ biển khoảng 2 hải lý của vùng biển này đã chết. Dĩ nhiên cùng với những sinh vật khác như cá, ốc, vẹm biển… Nhà báo tháp tùng thợ lặn chứng kiến những xác cá, ốc cùng những sinh vật khác được thợ lặn đưa từ đáy biển lên tàu. Theo lời thợ lặn, cá chết sắp lớp dưới đáy biển.

Thông thường, những sinh vật chết dưới biển, xác sẽ không tồn tại được lâu. Những sinh vật sống khác như cá, tôm, cua… sẽ rỉa xác con vật chết. Đó cũng là chu kỳ sinh trưởng và hủy diệt của sinh vật biển.

Kết luận gì ở việc này ?

Khi mà xác cá từ nhiều tuần qua vẫn không bị những sinh vật khác rỉa, có nghĩa là trong vùng biển đó không còn tồn tại sinh vật nào khác. Tức là môi trường biển đã chết.

Những con người sống vào biển rồi cũng sẽ chết, chỉ sớm hay muộn.

Có những cái chết khác nhau. Có những cái chết “cấp tính”, do ăn những chất hóa học đọng trong thân thể tôm, cá, cua… nuôi trong khu vực. Có những cái chết dài lâu, do bệnh nan y, gây ra do các tạp chất kim loại nặng. Chu kỳ phân hủy của các tạp chất này từ vài năm đến vài chục năm. Tức là, các thế hệ con cháu, chít chắt… của dân sinh sống trong vùng này đều bị ảnh hưởng. Mà chất thải không chấm dứt. Khi mà khu công nghiệp còn hoạt động thì chất độc vẫn tiếp tục thải ra.

Tức là trong tương lai VN sẽ gánh thêm một gánh nặng, ngoài những người già, trẻ thơ… nay lại thêm một tầng lớp người trẻ mắc bệnh nan y. 100 nhà máy Formosa đóng thuế cũng không đủ trả tiền thuốc thang nhập vào để chữa trị.

Đó là hệ quả của sự thất bại trong chiến lược phát triển của “đỉnh cao trí tuệ”.

Người ta “trồng cây gì, nuôi con gì” chỉ thành công khi nào môi trường được tuyệt đối bảo vệ. Ngay trong lúc viết những giòng chữ này, sản phẩm cá, tôm của VN nhập ở các nước Âu, Mỹ, Nhật, Hàn, Đài Loan… đồng loạt bị trả về. Lý do là nồng độ thuốc kháng sinh quá cao. Nếu không là sản phẩm bị ô nhiễm. Trong khi tin tức cho biết những bè nuôi cá của dân chết hàng loạt. Khu vực biển miền Trung thì đã biết nguyên nhân. Các bè cá trên sông La Ngà cũng chết hàng loạt.

Cá chết thì người ta đổ thuốc (kháng sinh) trị bệnh cho cá tôm ngừng chết. Rốt cục thì tôm, cá cũng không bán được.

Tầm nhìn không xa hơn thửa ruộng đã khiến việc nuôi con gì, trồng cây gì… trở thành việc quẩn quanh từ 4 thập niên.

Đồng bằng sông Cửu Long vừa bị hạn, vừa bị nhiễm mặn, trong lúc sông Cửu Long cạn giòng. Vì vậy mới lộ ra vô số thảm cảnh. Bây giờ có người khuyến cáo bỏ trồng lúa, chuyển qua nuôi tôm, cua. Nhưng được bao lâu ?

Vấn đề là phải có cái nhìn xa hơn, thế nào để cho tỉ lệ thành phần nông dân, ngư dân… ngày càng ít trong xã hội. Không có một xã hội phát triển nào mà thành phần nông, ngư dân chiếm trên 15% dân số. Ở VN, con sô này vẫn còn cao ngất ngưỡng.

Tức là mọi vấn đề phát triển bềnh vững tụ ở hai bước chân: phát triển kinh tế đồng bộ với cải tổ giáo dục.

Các mô hình phát triển của Nhật, Đài Loan, Hàn quốc, Singapour… là như vậy.

Các nước Hàn, Đài Loan… ban đầu phát triển căn bản đặt ở nghề nông. Sau đó bắt qua kỹ nghệ, nhưng thành công là chủ ở việc đào tạo con người. Mỗi người thanh niên nam nữ, vốn là con cháu của những người nông dân trước kia, khi tốt nghiệp đại học phải có công việc tương ứng cho họ. Tức là các ngành công nghệ, khoa học kỹ thuật… phải được phát triển.

Nếu nhìn về thời VNCH, ta thấy nền tảng công kỹ nghệ hóa chất, dược phẩm, cơ khí, đóng tàu, ngân hàng, dịch vụ… đã được bắt rể vững chắc. Những trường đại học như Phú Thọ, Y khoa, Dược khoa, Luật khoa, Kinh tế, Sư phạm… đã đào tạo ra những chuyên gia sẵn sàng phục vụ để xây dựng đất nước. Lý ra đó là “bàn phóng” để VN phát triển “thành rồng”.

Thất bại của VN là đến từ người cộng sản VN. Họ đạp phá, cào bằng tất cả. Họ coi trời bằng vung mà không biết trí tuệ của mình chỉ là ếch ngồi đáy giếng. Đến bây giờ mà vẫn huênh hoang với những chiến thắng, với “rũ bùn đứng dậy sáng lòa”…

Thử nhìn qua Afghanistan. Có dân tộc nào “anh hùng” bằng dân tộc này ? Đánh đuổi thực dân Anh, sau đó đánh đuổi Nga, rồi tấn công Mỹ (New York 11-9), cuối cùng đuổi Mỹ ra khỏi đất nước. Hay là nhìn đám Hồi giáo cực đoan IS. Họ “anh hùng” đâu thua cán binh cộng sản?

Thắng Mỹ rồi thì được cái gì ?

Trong khi những dân tộc Nhật, Đức… là hai dân tộc đã thua Mỹ, thua nhục nhã.

Thế chiến Thứ II đã chôn hai dân tộc này xuống bùn đen. Vậy mà 4 thập niên sau họ đã “đứng dậy sáng lòa”.

So sánh VN với Nhật và Đức, hay với Afghanistan, đều đúng, với những tương phản rõ nét.

Tôi cho rằng đến bây giờ đã quá trễ để có thể thay đổi một cái gì đó ở VN, ngoài việc xóa hết làm lại từ đầu.

Tôi dự tính viết góp ý để xây dựng lại Sài Gòn trở thành “Hòn ngọc Viễn đông”, như danh nghĩa ngày xưa mà Pháp đã đặt cho thành phố này. Khi nhìn lại thì thấy vô ích. Họ kêu gọi góp ý nhưng ý chưa góp thì họ đã đập phá Sài Gòn như họ muốn rồi.

Bây giờ, hơn một tháng mà kết quả nghiên cứu nước biển Vũng Áng vẫn chưa có. Trong khi đó VN lại im lặng trước đề nghị giúp đỡ của viên chức Liên hiệp quốc.

Tức là lãnh đạo CSVN vẫn chủ trương cai trị đất nước bằng dối trá, bằng sự đàn áp, đánh đập. Cuộc biểu tình tuần rồi cho ta thấy CSVN đã sử dụng những phương pháp đàn áp đê tiện nhứt. Đó là sử dụng một thành thần dân tộc này để chống lại một thành phần dân tộc khác. Đó là một hình thức (tân tiến) của đấu tranh giai cấp. Múc đích là gì ? Là để bảo vệ thành phần tài phiệt quốc tế, ngay cả lúc thành phần này tàn phá đất nước của mình.

Đất nước này chỉ thấy hai con đường: Một là dân tộc này xuôi tay, cam tâm một cổ hai tròng, làm nô lệ cho tài phiệt nước ngoài và bọn ma cô lãnh đạo. Hai là phản kháng lại, để làm chủ vận mạng của chính cá nhân và đất nước mình.

Tam Quyền Phân Lập

Tam quyen Phan Lap

 

 

 

 

Tam Quayn phan Lap 2

 

 

 

 

Nước Nhà, Nhà Nước là sao?
Đồng bào phải hiểu thấu vào tâm gan.
Nước Nhà đích thị toàn dân,
Nhà Nước dân cử giữ cân Nước Nhà.
Nước Nhà là của ông cha,
Nhà Nước phục vụ, dân là vai ông.
Nước Nhà truyền tử lưu tông,
Nhà Nước thay đổi vừa lòng ý dân.
Nước Nhà đóng thuế góp phần,
Nhà Nước nhận thuế xây dần văn minh.

Nước Nhà không thể lặng thinh
Khi Nhà Nước dẫn dân mình xuống hang!
Nước Nhà không thể bàng quan
Khi Nhà Nước phá hoang tàn tài nguyên!
Nước Nhà không thể ngồi yên
Khi Nhà Nước bóc lột miền dân oan!
Nước Nhà không thể ngồi than
Khi Nhà Nước xúi công an đánh người!
Nước Nhà không thể vui cười
Khi Nhà Nước cướp quyền người tự do!
Nước Nhà không thể co ro
Khi Nhà Nước bán đất cho người Tàu!
Nước Nhà không thể cúi đầu
Khi Nhà Nước xúm làm giàu máu dân!
Nước Nhà không thể ngậm câm
Khi Nhà Nước độc đảng cầm sanh linh!
Nước Nhà không phải thưa trình
Khi Nhà Nước cấm hội đình luận ngôn!
Nước Nhà không phải bán hồn
Khi Nhà Nước biến thành chồn quỷ ma!

Nước Nhà là của dân ta,
Nước Nhà phải lập mới Nhà Nước ngay.

– Thang Chu –

May 7, 2016

nguồn: Facebook Thang Chu

Đất nước mình ngộ vậy đó em ơi.

Bài thơ của bác cũng rất hay

Nguyễn Tấn Thành's photo.

Nguyễn Tấn Thành

Đất nước mình ngộ vậy đó em ơi.
Bốn ngàn tuổi mà Dân chưa chịu thấy
Bốn ngàn tuổi mà Dân chưa chịu đứng
Để Mác Lê cai trị ngồi trên đầu.

Đất nước mình lạ thế đó em ơi
Chúng ru Dân trong muôn trò kỳ vỹ.
Chúng chia nhau muôn tượng đài nghìn tỷ.
Và mạng người với chúng cái móng tay.

Đất nước mình buồn thế đó em ơi
Rừng chúng phá, biển chúng dâng còn cánh đồng thì chết.
Trai nô nức rủ bán sức nơi xa.
Gái vui vẽ mong tìm chồng xứ lạ.

Đất nước mình thương quá đấy em ơi.
Mỗi đứa trẻ sinh ra phải gánh nợ Chúng xài.
Di sản mai sau chẳng còn gì trang trải.
Đến nơi đâu cũng nhục nhã cúi đầu.

Đất nước mình rồi sẽ ra sao em.
Câu hỏi trong anh, trong em, trong tất cả bạn bè.
Hãy đứng dậy vứt Mác Lê xuống cống.
Để làm lại, một Đất nước ngày mai !

Tặng em Trần Thị Lam.
Họa lại bài thơ mà em đã làm!

Chế độ Cộng Sản hấp hối

Chế độ Cộng Sản hấp hối
 

Nguoi-viet.com

Ngô Nhân Dụng

Ba tuần sau khi dân Hà Tĩnh thấy những con cá chết giạt vào bờ biển, trước cảnh lúng túng, trống đánh xuôi kèn thổi ngược của chính quyền Cộng Sản, nhật báo Người Việt đăng tin: “Vụ cá chết: Hệ thống công quyền Việt Nam như ‘sắp chết.’

Nhà báo ở nước ngoài tỏ thái độ thận trọng nên dùng chữ “như sắp chết.” Nhiều người Việt trong nước thì thấy đó là sự thật chứ không còn “như” gì nữa: chế độ Cộng Sản là con bệnh bắt đầu hấp hối.

Một bệnh nhân trước khi chết tâm hồn khó được bình an, lời nói bất nhất và hành vi vụng về, lúng túng, thường vì suốt đời đã sống không lương hảo. Trong một tháng qua, guồng máy chính quyền Cộng Sản biểu hiện đầy đủ các triệu chứng hấp hối đó.

Nhà nước Cộng Sản để gần ba tuần lễ trôi qua trước khi có một hành động hay lời nói nào chứng tỏ họ… đang cai trị 90 triệu con người! Trong một quốc gia bình thường, khi nghe tin cá chết hàng loạt giạt vào bờ biển, thì các cơ quan phụ trách về ngư nghiệp, về môi trường sống, về kinh tế, xã hội, chỉ trong một, hai ngày đều có phản ứng ngay. Ở Việt Nam, thì khác.

Ðầu tiên, khi xuất hiện, các quan chức chỉ nói những điều hoàn toàn vô ích: Bộ Nông Nghiệp và Phát Triển Nông Thôn đã long trọng tuyên bố rằng thảm họa cá chết trắng biển “chỉ có một nguyên nhân,” là do “tác động của các độc tố thải ra từ hoạt động của con người.” Ðiều này thì cả nước ai cũng biết rồi! Những con cá chết đều vì độc tố, chứ chúng đâu có tự sát hàng loạt? Chỉ có con người thải độc tố, biển cả muôn đời có bao giờ giết cá hàng loạt như vậy đâu? Tuyên bố như các ông thì cũng không khác gì nói rằng “con cá chết vì nó không còn sống!” Những câu hỏi chính ai cũng thắc mắc, là “độc tố nào?” và “hoạt động của người nào?” thì không được nêu ra, cũng không ai trả lời. Ðó là tác phong một bộ trong chính phủ Nguyễn Xuân Phúc. Ðến khi bộ thứ nhì xuất hiện lên tiếng giải thích thì dân được nhìn thấy cảnh trống đánh xuôi, kèn thổi ngược.

Bộ thứ nhì ra mắt công chúng nói ngược lại, bác bỏ “nguyên nhân duy nhất” trên! Thứ trưởng Bộ Tài Nguyên và Môi Trường giải thích, “nguyên nhân của việc cá chết hàng loạt ở vùng duyên hải miền Trung là do tảo nở hoa, tức là hiện tượng ‘thủy triều đỏ.’” Nghĩa là không có độc tố nào làm cá chết! Cũng không phải con người tạo ra, biển mới có tội! Giới chức trách nhiệm trong Hiệp Hội Nghề Cá Việt Nam vội vã cải chính ngay giả thuyết thủy triều đỏ. Họ nói rằng “từ ngày cá bắt đầu chết cho đến nay, không có bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy vùng biển dọc các tỉnh Hà Tĩnh, Quảng Bình, Quảng Trị, Thừa Thiên-Huế có thủy triều đỏ.” Những dấu hiệu khi có thủy triều đỏ mà người trần mắt thịt nào cũng thấy được là: rong rêu (tảo) mầu đỏ trôi trên mặt biển. Nhưng không ai thấy. Tức là ông thứ trưởng Bộ Tài Nguyên và Môi Trường nói láo. Nói láo trắng trợn, bất chấp hàng triệu đôi mắt của hàng triệu con người sống bên bờ biển bốn tỉnh miền Trung!

Người ta sẽ nói: Ðảng Cộng Sản vốn dĩ chuyên dối trá, lừa gạt người dân, hành động nói láo lần này không có gì mới lạ. Ðúng là họ quen nói láo xưa nay, nói láo lần nữa cũng do thói quen tự nhiên. Nhưng xưa nay họ nói láo rất tài, nói trắng thành đen, đen ra trắng mà nói khéo đến nỗi một nửa dân cả nước bị lừa. Chỉ có một điều mới, khá lạ, là sao lần này họ nói láo ngu ngốc và vụng về đến thế? Nói đến hiện tượng thủy triều đỏ vì rong biển sinh sôi bành trướng thì đứa trẻ lên tám cũng biết rằng nói xong người khác có thể kiểm chứng ngay, không cách nào giấu giếm được! Tại sao một viên thứ trưởng lại dại dột nói đại ra như vậy? Ông ta chỉ là một bộ phận trong cái cơ thể đang hấp hối, là đảng Cộng Sản Việt Nam, cái cơ thể đó không kiểm soát được cái lưỡi nữa rồi.

Cảnh trống đánh xuôi, kèn thổi ngược hiện ra cả tại cấp địa phương, tức là những người gần gũi với tai họa và các nạn nhân của tai họa. Một số cơ quan thấy cá chết hàng loạt đã khuyến cáo chính quyền các địa phương ngăn chặn không để dân ăn cá hay mua bán cá, dù cá còn sống. Ðiều này dễ hiểu, không phải chỉ có những con cá chết mới nhiễm độc, tất cả các sinh vật trong vùng Biển Chết Chóc này đều nhiễm độc, ăn vào người ta sẽ bị nhiễm độc!

Nhưng cùng lúc đó có nhiều quan chức khác lại khuyên dân cứ ăn cá, không sợ chết! Họ còn khuyên dân tiếp tục tắm biển, sau khi một thợ lặn chết bất ngờ và năm thợ lặn khác vào bệnh viện cấp cứu, với các dấu hiệu cho thấy họ đều bị nhiễm độc. Trên đảo Hòn Gió, tỉnh Quảng Bình, cách nhà máy thép của tập đoàn Formosa, nơi khởi đầu của thảm họa cá chết khoảng 20 hải lý, chim cũng chết hàng loạt. Những con chim này chắc đã ăn cá, ăn tôm trong vùng Biển Chết Chóc, dù đó là tôm cá còn sống!

Mấy ông lớn địa phương còn biểu diễn đi tắm biển, đi ăn cá, để lòng dân bớt hoang mang! Trông thấy cảnh đó, toàn dân Việt Nam chỉ muốn mời tất cả quý quan trong Bộ Chính Trị và Trung Ương Ðảng đến tắm biển ở Hà Tĩnh, Quảng Bình suốt một tháng trời, để dân được yên lòng hơn! Có lẽ tất cả các đại biểu trong quốc hội bù nhìn cũng nên theo các quan trên đi tắm và ăn cá, thì lòng dân càng vui hơn nữa. Ðặc biệt là trong cả tháng qua không thấy một đại biểu nào hó hé nói một câu, kể cả các đại biểu của người dân Hà Tĩnh, Quảng Bình!

Việc nói năng dành cho quý vị quan chức đảng và nhà nước! Người dân được chứng kiến thêm nhiều hoạt cảnh ông nói gà bà nói vịt. Ngay sau khi một ngư dân phát giác “đường ống khổng lồ” dài 1.5 cây số, đường kính hơn một mét, dẫn nước thải từ Formosa Hà Tĩnh thuộc khu kinh tế Vũng Áng ra biển, một thứ trưởng Bộ Tài Nguyên-Môi Trường tuyên bố ông không hề thấy bất ngờ về sự hiện diện của ống cống khổng lồ này, vì chính Bộ này đã cấp giấy phép cho công ty Formosa Hà Tĩnh.

Ðến khi cảnh cá chết hàng loạt diễn ra, Bộ Trưởng Trần Hồng Hà của Bộ Tài Nguyên-Môi Trường nói ngược lại: Bộ ông không cho phép Formosa đặt ống dẫn nước thải ở đáy biển! Ý ông thanh minh: cho đặt ống cống, nhưng phải đặt ở trên mặt biển! Thế rồi ông Trần Hồng Hà yêu cầu Formosa phải nâng ống dẫn nước thải lên khỏi mặt nước! Nói mà không hề suy nghĩ! Ống cống ở trên mặt nước chỉ dài cây số rưỡi, khi đổ nước thải ra thì nó đổ vào đâu? Nước thải chảy xuống biển rồi nó cứ thế chạy thẳng… sang Tàu, hay là nó vẫn quanh quẩn trong biển Việt Nam? Chưa kể, bây giờ nâng ống cống lên, những cái cột chống đỡ nó sẽ làm cho ngư dân bị cản trở, hết đường qua lại, kiếm sống!

Hoạt cảnh bi hài nhất là cuộc họp báo của Bộ Tài Nguyên-Môi Trường ba tuần lễ sau khi phát hiện ra tai họa này. Họ kêu báo chí đến họp, để nghe giải thích nguyên nhân gây tai họa cá chết.

Trưa ngày 27 tháng 4, gần 150 phóng viên kéo đến chờ nghe. Nhưng các nhà báo chưng hửng, vì cuộc họp báo bị hủy bỏ! Nghe người ta chửi đã đời rồi các quan bèn nói lại: Họp báo chỉ hoãn tới bảy giờ tối! Các nhà báo quay lại họp. Ðến tám giờ tối, một ông thứ trưởng bước vào phòng họp, ông giải thích một điều ai cũng biết rồi như đã kể trên: Cá chết vì chất độc do người tạo ra! Bộ Tài Nguyên-Môi Trường còn xác định họ chưa tìm thấy bằng chứng nước thải từ Formosa khiến nước biển nhiễm độc! Hóa ra, cuộc họp báo chỉ cốt “giải oan” cho Formosa! Ðọc xong hai trang giấy, mất tất cả bảy phút, ông thứ trưởng vội vàng rút lui, không cho ai hỏi một câu nào! Sau đó ông còn đe dọa một phóng viên rằng không được nói những câu “gây tổn hại cho đất nước của mình!” Họa chăng gây tổn hại cho đảng ông và đồng chí anh em Trung Cộng của đảng!

Một con bệnh đang hấp hối tâm hồn thường hoảng loạn, nếu trong cuộc đời đã làm những việc trái với đạo lý, thất đức, ngược với lương tâm. Ðảng Cộng Sản Việt Nam đang lộ ra những triệu chứng bất thường đó. Những cuộc biểu tình của hàng ngàn dân Việt từ ngày 28 tháng 4, tại làng biển Cảnh Dương tỉnh Quảng Bình, rồi từ Hà Nội vào đến Sài Gòn trong ngày 1 tháng 5, 2016, là những dấu hiệu cho thấy cơn hấp hối này sắp chấm dứt, con bệnh không thoát khỏi lưỡi hái của tử thần!