MÌNH HẸN NHAU NHÁ BẠN.

 Kimtrong Lam SONG NHƯ LVC

MÌNH HẸN NHAU NHÁ BẠN.

Mai tôi về bạn bè ơi gặp lại

Nhìn lấy nhau xem mất còn những ai

Khi dịch đến mấy năm rồi không gặp

Đời buồn tênh đầy ắp chuyện bi hài…

Cà phê quán xưa kia mình hò hẹn

Vẫn vậy thôi chiếc ghế ngồi đã quen

Khói thuốc loang quyện vào thành kỷ niệm

Lời cho nhau bất kể chuyện sang hèn…

Hết tăng một tăng hai còn chờ đợi

Già bứt gân nên phải cố mà chơi

Mai mốt chết sẽ không còn hối tiếc

Bia bọt đầy nốc cạn tình chơi vơi…

Thương nhớ lắm bạn bè xưa rất cũ

Đời không dài cũng có lúc vào thu

Như chiếc lá lìa cành về nguồn cội

Cuộc hành trình hứa hẹn chuyến xa du…

Liverpool.11-4-2022.

Song Như.

MỘNG VỀ…

SONG NHƯ LVC  Kimtrong Lam

MỘNG VỀ…

Đêm qua lại mộng chốn về

Trầm luân số phận tư bề hư vô

Nắng Sài Gòn ẩm rồi khô

Cà phê góc phố lô nhô bóng người

Thoạt nghe cuối góc tiếng cười

Bỗng đâu dáng nhỏ làm tươi quán nghèo

Chó con theo chủ chèo queo

Nằm ôm chân ghế mắt nheo nheo nhìn

Ô hay đời sống hữu tình

Quê hương còn đó u minh thế nào ?

Lối về chốn cũ hư hao

Lối về ký ức thanh tao tuyệt vời

Đưa tay níu lấy cuộc chơi

Tình ơi bạn có đầy vơi chén sầu

Cà phê đắng ngắt mùa ngâu

Hương đưa ngào ngạt ướm câu ca buồn

Cớ sao nhỏ lệ giọt buông

Cớ sao như cánh chuồn chuồn bay xa

Cớ sao đồng lúa mượt mà

Cớ sao tình khúc cứ là tim côi

Thôi đành thôi nhé thế thôi

Bồi hồi bối rối tình tôi lỡ rồi…

Liverpool.15-3-2022.

Song Như.

XIN LỖI

 

Hoa Binh Phan

XIN LỖI

Một trăm bốn mốt nước

Đã bỏ phiếu chống Nga

Trong đó có Căm Pốt

Người láng giềng của ta.

Việt Nam bỏ phiếu trắng

Tức là mặc thằng Nga

Và cũng không để ý

Đến người Ukraina.

Hình như họ không nhớ

Ta tàu tranh chấp nhau

Ukraina bỏ phiếu

Ủng hộ ta, chống tàu.

Hình như họ quên mất

Thời đói khổ đã xa

Ukraina khi đó

Rất nhiệt tình giúp ta.

Xin lỗi, rất xin lỗi

Những bà mẹ Ukraina

Xin lỗi những em nhỏ

Xin lỗi những người cha.

Dân Việt tôi đa số

Ủng hộ Ukraina

Nhưng cái quyền bỏ phiếu

Lại thuộc về người ta.

xin lỗi

Nhân dân Ukraina

Xin rập đầu xin lỗi

Xin ngàn lần thứ tha.

Ưng Hoàng 

MỘT ĐÊM CON KHÔNG VỀ …!!!

Sen Nguyen Câu nói hay mỗi ngày

MỘT ĐÊM CON KHÔNG VỀ …!!!

Sáu giờ chiều khi hoàng hôn buông xuống

Mẹ về nhà mà chẳng thấy con đâu

Gọi thuê bao mẹ cảm thấy đau đầu

Rồi lo lắng in sâu vào lồng mắt

Mười giờ đêm đèn mọi nhà vừa tắt

Tự nghĩ thầm chắc nó tắt máy thôi

Nhủ bản thân nhưng không khỏi bồi hồi

Không ngủ được mẹ lại ngồi trông ngóng

Giật thót tim những chiếc xe vừa phóng

Kéo thả ga lại đánh võng trên đường

Chỉ mong sao con trai mẹ yêu thương

Không đua đòi kẻo đo đường thì khổ

Thức cả đêm mồ hôi mẹ lại đổ

Số của ai vừa gọi lúc 0 giờ

Bao lo lắng mẹ lại nghĩ bâng quơ

Cũng may sao người gọi bị nhầm số

Đêm trong đêm lòng mẹ bao giông tố

Đợi chờ hoài mà chẳng thấy con đâu

Mẹ thiếp đi trong vạn nỗi u sầu

Tay vẫn nắm cầu mong con vô sự

Trong thế gian biết bao người tương tự

Đi chơi nhiều nào nghĩ tới mẹ đâu

Trong cơn say khói thuốc lắc lư đầu

Thì sao nghĩ đến lo âu của mẹ

Rồi hôm sau trở về cậu trai trẻ

Thấy mẹ nằm tóc mẹ đã bạc phơ

Mỗi nếp nhăn là một nỗi trông chờ

Của con trai giờ mỗi giờ mang đến

Tuổi mẹ cha bây giờ như ngọn nến

Chẳng bao giờ cháy được hết nến đâu

Bởi vô tình một ngọn gió thổi mau

Cũng đủ làm họ qua cầu vĩnh viễn..

Xin nhắc nhở các bạn trẻ thân mến

Dù đi đâu hãy nhớ đến mẹ cha

Giàu đến đâu cũng chỉ có một nhà

Và mẹ cha chính là nhà duy nhất.

S.T.

XUÂN HY VỌNG

Tình Yêu Của Chúa

XUÂN HY VỌNG

A.P Mặc Trầm Cung

“Cha ngã xuống… cho hồn con đứng dậy

Nhấp men cay… cho bừng tỉnh cơn mê.”

(Tưởng nhớ Cha Giuse Trần Ngọc Thanh)

Cha nằm xuống, muôn hoa tươi vẫn nở

Phủ mộ Cha trong ánh nắng chan hoà

Vẫn vẳng nghe ríu rít tiếng chim ca

Cả tiếng côn trùng hoà vui cùng gió mát.

Cha ngã xuống, tim triệu người tan nát

Nhưng nảy sinh hạt giống mới ân tình

Được tưới bằng nước mắt với hy sinh

Bằng nỗi nhục nhằn, đau thương trong thầm lặng.

Con tự hỏi, trong nỗi buồn sâu lắng

Sao Chúa lại cần một “Hy Lễ Chiều Xuân”?

Thánh Ý nào mà Chúa đã đong cân

Cho Giáo Hội Việt Nam được thay màu áo mới.

Câu trả lời trong thẳm sâu diệu vợi

Đất cằn cỗi… sao hạt giống trổ sinh?

Cây héo khô… sao hun đúc niềm tin

Nẩy lộc đâm chồi giữa cuồng phong bão tố?

Ý nhiệm mầu trong Chương Trình Cứu Độ

Ngài xới cày cho mảnh đất hồi sinh

Để nảy mầm muôn hạt giống đức tin

Cần được cày, tưới bằng nước mắt và máu người Công Chính.

Cha nằm đó, giữa đất trời thanh tịnh

Cho hồn con bừng cháy một niềm tin

Cho lữ khách mạnh mẽ bước hành trình

Vượt qua thung lũng sầu thương

bằng khúc hát…. Mùa Xuân Hy Vọng.

Mùng 4 Tết.

04.02.2022

A.P Mặc Trầm Cung

C H Ồ N G C Ũ

C H Ồ N G C Ũ

Chia tay rồi, mỗi người đi một ngã

Mình trở thành… Người lạ đã từng yêu

Em và con làm bầu bạn sớm chiều

Anh rẽ bước, cưới thêm người vợ mới

Chuyện riêng anh, em không hề nhắc tới

Cũng không hề nghĩ ngợi, đắn đo chi

Ly hôn xong, em còn có là gì

Quyền làm vợ đã mất đi từ đó!

Nhưng sâu thẳm trong lòng, em hiểu rõ

Tim sẵn dành một góc nhỏ riêng anh

Dù tình kia như làn khói mong manh

Nhưng hiện hữu trong lòng em mãi mãi!

Chia tay rồi, vài lần anh ghé lại

Ôm chầm con, anh hôn mãi không thôi

Em thoáng buồn vì ý nghĩ xa xôi

Nếu ngày đó chữ… “tôi” đừng hiện hữu

Giá như mình biết mở lòng lượng thứ

Giá như mình biết gìn giữ tình yêu

Thì con mình sẽ vui biết bao nhiêu

Vì trọn vẹn tình thương cha lẫn mẹ

Em bây giờ đã qua thời son trẻ

Đã bước chân bên sườn dốc cuộc đời

Nhan sắc giờ đâu bướm lả ong lơi

Đã qua rồi cái thời khoe xuân sắc!

Chia tay anh, cha mẹ em mãi nhắc

Tuổi còn son thôi… bước nữa đi con

Mãi một mình rồi buồn tủi, héo hon

Em cười trừ: “Mẹ, cha ơi chớ vội!”

Nhìn con mình sao mà em thấy tội

Lấy chồng rồi, con mình sẽ ra sao?!

Với người ta, có huyết thống đâu nào

Biết người ta có mở lòng đón nhận?!

Là vợ chồng tránh được đâu buồn, giận

Sợ người ta trút giận hết vào con

Thương con mà em đánh mất tuổi son

Giờ nhìn lại, cuộc đời bên sườn dốc!

Có nhiều đêm âm thầm em bật khóc

Nhìn con mà thấy dáng vóc của anh

Người dẫu xa, dù duyên đã không thành

Sợi thương nhớ vẫn mong manh hiện hữu…

* * *

Ghé thăm con bao nhiêu là cũng đủ

Anh về đi, kẻo vợ lại ngóng trông

Em hiểu mà cái cảm giác chờ chồng

Luôn bất an trong lòng đầy lo sợ!

Hãy yêu thương, quan tâm nhiều đến vợ

Đừng làm cho cô ấy phải tổn thương

Em vì con mà đi tiếp quãng đường

Về đi anh!… Chồng của em… hồi đó…

ST

Tạ ơn đời – BẠN TA

Tạ ơn đời

Tạ ơn đời hôm nay Tôi còn sống

Mắt còn nhìn, còn đọc được Emails

Đời còn vui, đâu đến nỗi cô liêu

Thêm kiến thức, thêm từ tâm hỷ xả!

Tạ ơn các bạn gần xa

Hằng ngày chia sẻ cùng ta đủ điều

Emails nhận được bao nhiêu

Là bao tình cảm thương yêu nồng nàn.

***

BẠN TA

Thăm hỏi Bạn, biết rằng người còn đó

Nỗi mừng vui tràn ngập cõi lòng tôi

Cuộc đời này bao sóng gió, nổi trôi

Vui được biết, Bạn bình an vui sống

Đời trần thế ví như là huyễn mộng

Kiếp nhân sinh là sinh tử, tử sinh

Quý nhau chăng chỉ ở một chữ Tình

Tình cha mẹ, tình vợ chồng, bè bạn

Tình cảm ấy ta không treo giá bán

Khi con tim không đơn vị đo lường

Bàn cân nào, cân được chữ Yêu Thương

Thế mới biết Thương Yêu là vô giá!

Cuộc đời dẫu đảo điên, nhiều dối trá

Nếu chúng ta thực sự mến thương nhau

Thì tiếc chi một lời nói, câu chào

Hãy trao gửi, sưởi ấm tình nhân thế

Có hơn không dù biết rằng chậm trễ

Vì con người ai cũng thích yêu thương

Được thương người và cũng được người thương

Hãy bày tỏ yêu thương dù có chậm

Bạn còn đó! Tôi còn đây! Mừng lắm!

Vì chúng ta còn cơ hội gặp nhau

Để trao nhau lời nói với câu chào

Đầy thân ái, đầy yêu thương, quý mến

Chuyện dĩ vãng, chuyện tương lai sắp đến

Hãy quên đi, xin nhớ hiện tại thôi

Nếu tâm bình trí lạc! Thế đủ rồi!

Người còn đó! Tôi còn đây!  Phúc lắm.

From: ThuNNguyen

HẾT RỒI…!

HẾT RỒI…!

Hết nổi rồi, xin vĩnh biệt mẹ ơi

Con chẳng thể chịu đòn roi được nữa

Khi dì ghẻ hành con như cơm bữa

Ba xem con như một đứa ngáng đường.

Ở nơi này dù vật chất đế vương

Nhưng lại thiếu thứ tình thương đồng loại

Họ xoắn xuýt bên nhau như cuồng dại

Còn con như thứ thừa thãi trong nhà.

Kể từ khi ba mẹ bước ra tòa

Con thành thứ để người ta trút giận

Bởi giữa họ và mẹ đang còn hận

Nên thân con là chỗ nhận căm hờn

Con bé người nên chẳng thể khác hơn

Ngoài chịu trận và van lơn ngừng đánh

Nhưng đáp lại là đòn roi càng mạnh

Và đau hơn là sự ghẻ lạnh của ba mình.

Sao không cho con có một gia đình

Để con khỏi khóc một mình tức tưởi

Khi nhớ mẹ và em trong đêm tối

Khi cơn đau gây nhức nhối khắp người?

Con đi thôi, dù mới buổi nhú chồi

Dù chỉ mới 8 tuổi đời non nớt

Bởi ở lại đòn roi không hề ngớt

Thịt da thâm không chia sớt, vỗ về.

Hết nổi rồi, vĩnh biệt mẹ con đi

Để thoát khỏi những thứ gì từng chịu

Để khỏi phải thèm vuốt ve, nũng nịu

Thèm có ai xoa dịu những vết bầm…

(Tác giả: Châu Uyển Nhi)

Con đã về với mây trời an yên – như tên của con – Vân An

Phan Huong is with Tho Nguyen and 

Con đã về với mây trời an yên – như tên của con – Vân An

Cõi trần tục này những kẻ làm Cha làm Mẹ, Dì kế Dựợng kế vô tâm độc ác tàn nhẫn … sẽ bị người đời và toà án lương tâm trừng trị .

Ra đi con để lại bài học cảnh tỉnh về tình ngừời, tình thương yêu của một mái ấm.

* Những người đang hoặc sắp là Mẹ kế hoặc Dựợng kế hãy mở lòng ra đón nhận và yêu thương con của Vợ /Chồng như Con cháu ruột cuả mình . Đừng vì suy nghĩ hạn hẹp ích kỷ tầm thừờng “tụi nó” không là máu mủ với mình nên không cần bận lòng và quên đi lời hứa hẹn chăm sóc bảo bọc ban đầu khi muốn có đựợc Mẹ / Cha của “ tụi nó”.

***

THƯƠNG CON!!

Con tên Nguyễn Thái Vân An.

Nguyễn là họ nội, Thái là tên Ba.

Lót Vân mây trắng la đà.

An tên Ba đặt mong là bình yên

Hỡi ơi thời buổi kim tiền.

Giàu nghèo xã hội đảo điên hết rồi.

Sáu năm con sống trên đời.

Đủ cha đủ mẹ, chỉ cười không đau.

Hai năm nối tiếp về sau.

Vì cô mặt đẹp ba trao mạng nầy.

Cây lau, khúc gỗ, roi mây.

Là bạn hằng ngày in dấu trên thân.

Nỗi đau cứ thấm dần dần.

Con không chịu được, chữ Vân con đành.

Giờ con vui với mây xanh.

Tên An đúng nghĩa, khi thành khói sương

Tạ mẹ cùng những người thương.

Con về tiên cảnh nhường Ba trả đời.

Tạ Nội con chỉ một lời.

Họ nội con thác, xin rời không mang

Gọi Ba khi khóc kêu van.

Giờ con xin trả, không mang theo mình.

Giờ đây ân đoạn, cắt tình.

Ai gieo oan nghiệt tự mình gánh đi

Nam mô nhẹ bước con đi.

Sau lưng bao nỗi thị phi mờ dần.

Kiếp sau con được nhẹ thân.

Kiếp nầy con đã gánh phần của Ba

Tâm Văn Trương

S.T.

Ave Maria – Hàn Mạc Tử

Tuy Sen

Mỗi lần Giáng Sinh về lại nhớ nhà thơ Hàn Mạc Tử với

Ave Maria

Như song lộc triều nguyên ơn phước cả

Dâng cao dâng thần nhạc sáng hơn trăng

Thơm tho bay cho đến cõi Thiên Đàng

Huyền diệu biến thành muôn kinh trọng thể

Và Tổng thể Thiên thần quỳ lạy Mẹ

Tung hô câu đường hạ ngapi châu sa,

Hương xông lên lời ca ngợi sum vầy

Trí miêu duệ của muôn vì rất thánh

MARIA!linh hồn tôi ớn lạnh

Run như run thần tử thấy long nhan

Run như run hơi thở chạm tơ vàng

Nhưng lòng vẫn thấm nhuần ơn trìu mến

Tôi cảm động rưng rưng hai dòng lệ

Dòng thao thao bất tuyệt của nguồn thơ.

Bút tôi reo như châu ngọc đền vua,

Trí tôi hớp bao nhiêu là khí vị

Và trong miệng ngậm câu ca huyền bí

Và trong tay nắm một nạm hào quang…

(Hàn Mạc Tử)

ANH HÙNG VÔ DANH

Thienlong Nguyen

ANH HÙNG VÔ DANH

Tác giả: Đằng Phương

(Gs Ts Nguyễn Ngọc Huy)

Họ là những anh hùng không tên tuổi

Sống âm thầm trong bóng tối mênh mông,

Không bao giờ được hưởng ánh quang vinh,

Nhưng can đảm và tận tình giúp nước

Họ là kẻ muôn nghìn năm thuở trước

Đã phá rừng, xẻ núi, lấp đồng sâu

Và làm cho những đất cát hoang vu

Biến thành một giải san hà gấm vóc

Họ là kẻ không nài đường hiểm hóc,

Không ngại xa, hăng hái vượt trường sơn

Để âm thầm chuẩn bị giữa cô đơn

Cuộc Nam tiến mở giang sơn lớn rộng

Họ là kẻ khi quê hương chuyển động

Dưới gót giày của những kẻ xâm lăng

Đã xông vào khói lửa quyết liều thân

Để bảo vệ Tự Do cho Tổ Quốc

Trong chiến đấu, không nài muôn khó nhọc

Cười hiểm nguy, bất chấp nỗi gian nan,

Người thất cơ thành thịt nát xương tan

Nhưng kẻ sống lòng son không biến chuyển.

Và đến lúc nước nhà vui thoát hiểm

Quyết khước từ lợi lộc với vinh hoa.

Họ buông gươm quay lại chốn quê nhà

Để sống lại cuộc đời trong bóng tối.

Họ là kẻ anh hùng không tên tuổi

Trong loạn ly như giữa lúc thanh bình

Bền một lòng dũng cảm, chí hy sinh

Dâng đất nước cả cuộc đời trong sạch.

Tuy công nghiệp không ghi trong sử sách,

Tuy bảng vàng bia đá chẳng đề tên,

Tuy mồ hoang xiêu lạc dưới trời quên

Không ai đến khấn nguyền dâng lễ vật,

Nhưng máu họ đã len vào mạch đất,

Thịt và xương trộn lẫn với non sông

Và anh hồn chung với tấm trinh trung

Đã hòa hợp làm linh hồn giống VIỆT.

Tác giả: Đằng Phương

(viết giữa thập niên 1950, bài thơ AHVD được dạy ở bậc tiểu học ở khắp Miền Nam VN)

LÊNIN

Thái Bá Tân

LÊNIN

Năm kia, đi hội nghị,

Tôi trở lại nước Nga,

Muốn tìm con phố cũ

Mà tìm mãi không ra.

Tôi gặp cậu cảnh sát.

“Ông hỏi phố Lênin?

Không có tên phố ấy.

Chỉ có phố Elsin.”

Biết tôi, anh ngốc nghếch,

Phố đổi tên từ lâu,

Mà còn tìm đến hỏi,

Hắn diễu tôi, lắc đầu:

“Lênin là ai nhỉ?

Chưa nghe tên bao giờ.”

Thực ra là hắn biết,

Ghét ông, nên giả vờ.

*

Liên quan đến thần tượng,

Phải khẳng định một điều:

Lênin là vô địch,

Được thờ như giáo điều.

Ông nổi tiếng hơn Chúa.

Sách nhiều hơn Thánh Kinh.

Tượng cả trong hẽm phố.

Tư tưởng trong giáo trình.

Mà tôi, thằng trai ngốc,

Tuổi chưa đến hai mươi,

Thế là tin sái cổ.

Ông Lênin nhất đời.

Ông, lãnh tụ vĩ đại

Của giai cấp công nông.

Ông, ngọn đuốc rực sáng

Soi đường cho phương Đông.

Như người dân Xô-viết,

Trong một thời gian dài,

Đương nhiên tôi đã nghĩ

Lênin không thể sai.

*

Sau hội nghị lần ấy

Tôi đi chơi một ngày.

Thủ đô nước Nga mới

Không mới, cũng chẳng hay.

Giá cả cao ngất ngưởng,

Người Nga mặt đăm chiêu,

Công khai ghét người Việt.

Người da đen cũng nhiều.

Quảng trường Đỏ vẫn thế.

Vẫn thế lăng Lênin,

Không ai xếp hàng viếng,

Thậm chí chẳng ai nhìn.

Tượng ông bị đập hết.

Cả tượng đồng chí ông.

Lênin ư? Không biết.

Báo không nói một dòng.

Ngọn đuốc tắt, cờ gãy.

Xe cẩu cẩu đầu ông,

Cứ như bị treo cổ.

Dẫu sao cũng chạnh lòng.

Hậm hực, tôi đi tiếp,

Không một lần ngoái nhìn.

Gã cảnh sát cười khẩy:

“Giờ còn hỏi Lênin!”

Lại đi, lại hậm hực,

Lầm lũi giữa ban trưa,

Với cảm giác chua xót

Nửa thế kỷ bị lừa.

Hà Nội, 17. 7. 2012

May be an image of 1 person and text that says 'Chúng ta phải căm thù- lòng căm thù là điều cơ bản của chủ nghĩa cộng sản. Trẻ con phải được dạy để chúng biết căm thù cha mẹ chúng nếu họ không phải là những người cộng sản."- Vladimir Lenin'