EM LỚN LÊN…THƠ NGUYỄN THÙY LINH (Ở TRONG NƯỚC)

EM LỚN LÊN…THƠ NGUYỄN THÙY LINH (Ở TRONG NƯỚC)

Em lớn lên đất nước đã “yên bình”,

Không tiếng súng, đạn bay hay pháo nổ,

Chẳng còn cảnh những người dân đói khổ,

Ăn bo bo độn khoai sống qua ngày.

Em yêu Bác với trái tim thơ ngây,

Em yêu Đảng với tâm hồn khờ dại.

Yêu tất cả những gì là “vĩ đại” !

Mác-Lê Nin soi sáng lối em đi…

Nhưng từ khi tuổi mười tám qua đi,

Em ngỡ ngàng hiểu ra bao sự thật,

Những trang sử hào hùng vào bậc nhất,

Là trò lừa của thế kỷ mà thôi !

Đất nước này ngày càng thấy xa xôi,

Khi quyền lực không thuộc về dân chúng,

Khi Đảng nắm trong tay quyền tham nhũng,

Quyền hy sinh biển đảo của cha ông.

Đất nước này độc lập nữa hay không ?

Khi giặc Tàu tràn lên khắp bờ cõi,

Khi chính quyền chẳng buồn cất tiếng nói,

Chỉ ngồi im nhìn dân chúng lầm than.

Dân tộc này sinh khí đã tiêu tan,

Nợ chồng nợ dân ngóc đầu không nổi.

Quan tham lam dở toàn trò bỉ ổi,

Vẽ công trình, vẽ dự án mà xơi.

Rồi lòng dân oán hận khắp muôn nơi,

Đồng ngập mặn, biển phơi đầy xác cá,

Sông đã cạn và rừng thì hết lá,

Dân đói nghèo mà Đảng vẫn quang vinh !

Kẻ hiền tài bỏ đất nước điêu linh,

Đi tìm chốn yên bình nơi xứ lạ.

Kẻ ở lại lặng thinh như sỏi đá,

Ai cất lời Đảng đàn áp không tha.

Việt Nam ơi lịch sử ngàn năm qua,

Đổ máu xương giữ vẹn toàn đất nước.

Dù khó khăn vẫn tiến về phía trước,

Để bây giờ sông núi vọng ngàn xưa ?

(Fb Nguyễn Thuỳ Linh)

NỮ CHIẾN BINH UKRAINE VÀ PUTIN

Chu Mộng Long 

NỮ CHIẾN BINH UKRAINE VÀ PUTIN

Bầu trời xanh trong mắt em

Cánh đồng lúa mì vàng rực trên tóc em

Cô gái Ukraine

Giữa địa ngục vẫn ngời ánh lửa

Giữa đạn bom vẫn tươi hoa mặt trời.

Bước chân em không nhảy trong quán ba

Nhan sắc em không trốn trong nhà nghỉ

Thân xác em cũng không xuất khẩu vào các phố đèn đỏ

Cho lũ quan lấy tiền dân nuôi em

Cho lũ đàn ông chán vợ ôm em

Cho lũ buôn thịt bán người giàu có.

Em hiên ngang cầm súng vào chiến trường

Em bảo vệ từng ngôi nhà nhỏ

Em sống và chết cùng tổ quốc mình

Cho lũ quan biết dân là gốc

Cho lũ đàn ông biết yêu vợ con mình hơn

Cho lũ buôn thịt bán người biết tôn trọng phụ nữ.

Em

Cô gái Ukraine

Giữa hai đợt bom em ngồi gác súng

Hồn lửng lơ giữa trời trong

Lòng ấm áp mùi hương lúa mới

Tim nở hoa mặt trời chói lọi.

Putin

Mày sinh ra lửa khói

Mày sinh ra bóng tối

Mày sống bằng máu người

Cả nhân loại tởm mày

Chỉ có lũ ma quỷ mới yêu mày

Đến xứ ma quỷ mà ăn mày tình thương của chúng!

Chu Mộng Long

Cô/ Thầy ơi! Cho em hỏi…

Một bài thơ của đọc giả gửi tới, nhưng không cho biết họ tên….

***

Cô/ Thầy ơi! Cho em hỏi…

Cô ơi! Cho em hỏi…

Sao quê mình ngộ quá vậy cô!

Bốn ngàn tuổi vẫn dậm chân tại chỗ?

Bốn ngàn tuổi đời dân vẫn còn khổ?

Bốn ngàn tuổi và vẫn còn chổ cho những kể bán linh hồn?

Cô ơi.. Cô vẫn thường dạy.

Quê hương mình đẹp lắm…

Rừng vàng, biển bạc nổi tiếng khắp năm châu..

Nhưng giờ đây, rừng vàng toàn lũ mọt?

Biển xác cá phơi, bạc trắng bởi vì đâu?

Cô ơi.. Cho em hỏi…

Sao quê mình lạ quá vậy cô!

Những tên vô học… thì có bằng đại học?

Óc quả nho, bụng chứa toàn dzun với lãi…

Chúng xem nhân tài như xác cá nổi ngoài khơi…

Cô trả lời em đi, vì sao lạ nhỉ?

Quê hương mình rồi sẽ về đâu?

Cô ơi… Cho em hỏi…

Sao quê mình buồn quá vậy cô…

Giặc Pháp đi, thì dân ta phải no ấm?

Giặc Pháp chạy rồi, giờ dân đối diện giặc quan tham…

Xưa ta muốn đánh cho Mỹ cút, Ngụy nhào…

Vậy mà giờ chúng lại ào ào chạy theo sau?

Cô ơi… Cho em hỏi…

Sao quê mình thương quá vậy cô.

Kẻ bán nước, mất linh hồn vẫn tồn tại?

Người dân kêu đòi công lý lại là kẻ phản quê hương?

Nay ngoại bang đang giết mòn quê tổ…

Sao chúng lại câm mồm như một lũ vô danh?

Cô vẫn thường bảo…

Quê hương mình có ngàn, ngàn tiến sĩ…

Vậy mà bây giờ tiến sĩ, thành liệt sĩ vô danh.

Xác cá chết, phơi đầy khắp ngõ…

Không một tiến sĩ nào ra ngõ để đưa ma.

Cô trả lời em đi vì sao cô nhỉ?

Hay các tượng đài ngàn tỉ, các tiến sĩ yêu hơn?

Thế thì em cũng học đua đòi làm tiến sĩ.

Thà vô liêm sĩ, có tiền tĩ, lo nghĩ gì?

Đất nước mình rồi sẽ về đâu cô?

Cô không biết, và em cũng không biết.

Hỏi người trước, thì người trước đã qúa xa.

Hỏi người sau, làm gì có ngày sau.

Hỏi bọn tham quan, vô liêm sĩ, vô tâm cô sẽ biết.

Hỏi trời xanh, mặt trời sẽ đổ lệ.

Khóc cho quê mình khi vẫn còn lũ tham quan.

LỜI TỬ SĨ

Van Pham

30-4 Lời nguyện cầu cho các Tử sĩ & Đồng bào hy sinh vì lý tưởng Tự Do, Dân Chủ & Nhân Quyền trên toàn cõi VN, trước 1975 & sau 1975 trong các trại Tù Cải tạo hay trên đường vượt biển tìm tự do…

***

LỜI TỬ SĨ

Mẹ chớ đắp cho con ngôi mộ mới

Để xương con rữa nát với thời gian

Làm phân bón cây nhân quyền sai trái

Cho ngày sau con cháu sống huy hoàng

Em chớ buồn nhìn mộ anh xiêu tán

Thấy bia anh đầy dấu đạn căm thù

Ngay cả núi sông giặc còn rao bán

Thì hồn nào yên được giấc ngàn thu!

Con hãy để xác ba hòa với đất

Ba chết rồi, cải táng được gì đâu!

Đồng đội ba biết bao người bỏ xác

Dưới truông hào, trên núi thẳm, rừng sâu

Chị hãy để cho em vào phiêu lãng

Cho em quên mối hận tháng Tư buồn

Hai mươi năm đất miền Nam tươi sáng

Chỉ một ngày mưa thấm lệ trào tuôn

Bạn hãy để cho tôi tròn tiết tháo

Sống anh hùng thì chết cũng quang vinh

Chớ xin xỏ bọn cường quyền vô đạo

Thêm tủi lòng người đã quyết hy sinh

Nếu bạn muốn tôi ngàn thu yên giấc

Xin hãy thay tôi dựng lại cờ vàng

Tôi không muốn được mồ tươm mả tất

Khi nước nhà mây vẫn trắng màu tang

VÔ THƯỜNG

Duyên Phận

VÔ THƯỜNG

Người có biết trần gian là quán trọ

Vừa thanh xuân thoắt cái đã bạc đầu

Đời vội vã còn ta thì lơ đễnh

Lạc nhau rồi sao tính cuộc bể dâu?

Người có biết cuộc đời vô thường lắm

Buông bỏ đi sao cứ phải dày vò

Hãy thương yêu khi vẫn còn có thể

Khép mắt rồi hoá cát bụi tàn tro.

Nếu có thể đừng trách chi dâu bể

Bao muộn phiền người cứ thả trôi đi

Đời ngắn lắm yêu thương còn chưa đủ

Nên đừng buồn vì những chuyện sân si!

Nếu có thể rộng lòng thêm chút nữa

Dành cho nhau nhiều hơn những nụ cười

Dù nghèo khó hay giàu sang bình thản

Mang được gì khi về cõi người ơi!

Người có biết trăm năm kia hữu hạn

Chốn trần gian ai rồi cũng sẽ già

Bàn tay thương thêm một lần hãy nắm!

Lỡ mai này vĩnh viễn phải rời xa.

Tác giả: Phương Quỳnh.

MÌNH HẸN NHAU NHÁ BẠN.

 Kimtrong Lam SONG NHƯ LVC

MÌNH HẸN NHAU NHÁ BẠN.

Mai tôi về bạn bè ơi gặp lại

Nhìn lấy nhau xem mất còn những ai

Khi dịch đến mấy năm rồi không gặp

Đời buồn tênh đầy ắp chuyện bi hài…

Cà phê quán xưa kia mình hò hẹn

Vẫn vậy thôi chiếc ghế ngồi đã quen

Khói thuốc loang quyện vào thành kỷ niệm

Lời cho nhau bất kể chuyện sang hèn…

Hết tăng một tăng hai còn chờ đợi

Già bứt gân nên phải cố mà chơi

Mai mốt chết sẽ không còn hối tiếc

Bia bọt đầy nốc cạn tình chơi vơi…

Thương nhớ lắm bạn bè xưa rất cũ

Đời không dài cũng có lúc vào thu

Như chiếc lá lìa cành về nguồn cội

Cuộc hành trình hứa hẹn chuyến xa du…

Liverpool.11-4-2022.

Song Như.

MỘNG VỀ…

SONG NHƯ LVC  Kimtrong Lam

MỘNG VỀ…

Đêm qua lại mộng chốn về

Trầm luân số phận tư bề hư vô

Nắng Sài Gòn ẩm rồi khô

Cà phê góc phố lô nhô bóng người

Thoạt nghe cuối góc tiếng cười

Bỗng đâu dáng nhỏ làm tươi quán nghèo

Chó con theo chủ chèo queo

Nằm ôm chân ghế mắt nheo nheo nhìn

Ô hay đời sống hữu tình

Quê hương còn đó u minh thế nào ?

Lối về chốn cũ hư hao

Lối về ký ức thanh tao tuyệt vời

Đưa tay níu lấy cuộc chơi

Tình ơi bạn có đầy vơi chén sầu

Cà phê đắng ngắt mùa ngâu

Hương đưa ngào ngạt ướm câu ca buồn

Cớ sao nhỏ lệ giọt buông

Cớ sao như cánh chuồn chuồn bay xa

Cớ sao đồng lúa mượt mà

Cớ sao tình khúc cứ là tim côi

Thôi đành thôi nhé thế thôi

Bồi hồi bối rối tình tôi lỡ rồi…

Liverpool.15-3-2022.

Song Như.

XIN LỖI

 

Hoa Binh Phan

XIN LỖI

Một trăm bốn mốt nước

Đã bỏ phiếu chống Nga

Trong đó có Căm Pốt

Người láng giềng của ta.

Việt Nam bỏ phiếu trắng

Tức là mặc thằng Nga

Và cũng không để ý

Đến người Ukraina.

Hình như họ không nhớ

Ta tàu tranh chấp nhau

Ukraina bỏ phiếu

Ủng hộ ta, chống tàu.

Hình như họ quên mất

Thời đói khổ đã xa

Ukraina khi đó

Rất nhiệt tình giúp ta.

Xin lỗi, rất xin lỗi

Những bà mẹ Ukraina

Xin lỗi những em nhỏ

Xin lỗi những người cha.

Dân Việt tôi đa số

Ủng hộ Ukraina

Nhưng cái quyền bỏ phiếu

Lại thuộc về người ta.

xin lỗi

Nhân dân Ukraina

Xin rập đầu xin lỗi

Xin ngàn lần thứ tha.

Ưng Hoàng 

MỘT ĐÊM CON KHÔNG VỀ …!!!

Sen Nguyen Câu nói hay mỗi ngày

MỘT ĐÊM CON KHÔNG VỀ …!!!

Sáu giờ chiều khi hoàng hôn buông xuống

Mẹ về nhà mà chẳng thấy con đâu

Gọi thuê bao mẹ cảm thấy đau đầu

Rồi lo lắng in sâu vào lồng mắt

Mười giờ đêm đèn mọi nhà vừa tắt

Tự nghĩ thầm chắc nó tắt máy thôi

Nhủ bản thân nhưng không khỏi bồi hồi

Không ngủ được mẹ lại ngồi trông ngóng

Giật thót tim những chiếc xe vừa phóng

Kéo thả ga lại đánh võng trên đường

Chỉ mong sao con trai mẹ yêu thương

Không đua đòi kẻo đo đường thì khổ

Thức cả đêm mồ hôi mẹ lại đổ

Số của ai vừa gọi lúc 0 giờ

Bao lo lắng mẹ lại nghĩ bâng quơ

Cũng may sao người gọi bị nhầm số

Đêm trong đêm lòng mẹ bao giông tố

Đợi chờ hoài mà chẳng thấy con đâu

Mẹ thiếp đi trong vạn nỗi u sầu

Tay vẫn nắm cầu mong con vô sự

Trong thế gian biết bao người tương tự

Đi chơi nhiều nào nghĩ tới mẹ đâu

Trong cơn say khói thuốc lắc lư đầu

Thì sao nghĩ đến lo âu của mẹ

Rồi hôm sau trở về cậu trai trẻ

Thấy mẹ nằm tóc mẹ đã bạc phơ

Mỗi nếp nhăn là một nỗi trông chờ

Của con trai giờ mỗi giờ mang đến

Tuổi mẹ cha bây giờ như ngọn nến

Chẳng bao giờ cháy được hết nến đâu

Bởi vô tình một ngọn gió thổi mau

Cũng đủ làm họ qua cầu vĩnh viễn..

Xin nhắc nhở các bạn trẻ thân mến

Dù đi đâu hãy nhớ đến mẹ cha

Giàu đến đâu cũng chỉ có một nhà

Và mẹ cha chính là nhà duy nhất.

S.T.

XUÂN HY VỌNG

Tình Yêu Của Chúa

XUÂN HY VỌNG

A.P Mặc Trầm Cung

“Cha ngã xuống… cho hồn con đứng dậy

Nhấp men cay… cho bừng tỉnh cơn mê.”

(Tưởng nhớ Cha Giuse Trần Ngọc Thanh)

Cha nằm xuống, muôn hoa tươi vẫn nở

Phủ mộ Cha trong ánh nắng chan hoà

Vẫn vẳng nghe ríu rít tiếng chim ca

Cả tiếng côn trùng hoà vui cùng gió mát.

Cha ngã xuống, tim triệu người tan nát

Nhưng nảy sinh hạt giống mới ân tình

Được tưới bằng nước mắt với hy sinh

Bằng nỗi nhục nhằn, đau thương trong thầm lặng.

Con tự hỏi, trong nỗi buồn sâu lắng

Sao Chúa lại cần một “Hy Lễ Chiều Xuân”?

Thánh Ý nào mà Chúa đã đong cân

Cho Giáo Hội Việt Nam được thay màu áo mới.

Câu trả lời trong thẳm sâu diệu vợi

Đất cằn cỗi… sao hạt giống trổ sinh?

Cây héo khô… sao hun đúc niềm tin

Nẩy lộc đâm chồi giữa cuồng phong bão tố?

Ý nhiệm mầu trong Chương Trình Cứu Độ

Ngài xới cày cho mảnh đất hồi sinh

Để nảy mầm muôn hạt giống đức tin

Cần được cày, tưới bằng nước mắt và máu người Công Chính.

Cha nằm đó, giữa đất trời thanh tịnh

Cho hồn con bừng cháy một niềm tin

Cho lữ khách mạnh mẽ bước hành trình

Vượt qua thung lũng sầu thương

bằng khúc hát…. Mùa Xuân Hy Vọng.

Mùng 4 Tết.

04.02.2022

A.P Mặc Trầm Cung

C H Ồ N G C Ũ

C H Ồ N G C Ũ

Chia tay rồi, mỗi người đi một ngã

Mình trở thành… Người lạ đã từng yêu

Em và con làm bầu bạn sớm chiều

Anh rẽ bước, cưới thêm người vợ mới

Chuyện riêng anh, em không hề nhắc tới

Cũng không hề nghĩ ngợi, đắn đo chi

Ly hôn xong, em còn có là gì

Quyền làm vợ đã mất đi từ đó!

Nhưng sâu thẳm trong lòng, em hiểu rõ

Tim sẵn dành một góc nhỏ riêng anh

Dù tình kia như làn khói mong manh

Nhưng hiện hữu trong lòng em mãi mãi!

Chia tay rồi, vài lần anh ghé lại

Ôm chầm con, anh hôn mãi không thôi

Em thoáng buồn vì ý nghĩ xa xôi

Nếu ngày đó chữ… “tôi” đừng hiện hữu

Giá như mình biết mở lòng lượng thứ

Giá như mình biết gìn giữ tình yêu

Thì con mình sẽ vui biết bao nhiêu

Vì trọn vẹn tình thương cha lẫn mẹ

Em bây giờ đã qua thời son trẻ

Đã bước chân bên sườn dốc cuộc đời

Nhan sắc giờ đâu bướm lả ong lơi

Đã qua rồi cái thời khoe xuân sắc!

Chia tay anh, cha mẹ em mãi nhắc

Tuổi còn son thôi… bước nữa đi con

Mãi một mình rồi buồn tủi, héo hon

Em cười trừ: “Mẹ, cha ơi chớ vội!”

Nhìn con mình sao mà em thấy tội

Lấy chồng rồi, con mình sẽ ra sao?!

Với người ta, có huyết thống đâu nào

Biết người ta có mở lòng đón nhận?!

Là vợ chồng tránh được đâu buồn, giận

Sợ người ta trút giận hết vào con

Thương con mà em đánh mất tuổi son

Giờ nhìn lại, cuộc đời bên sườn dốc!

Có nhiều đêm âm thầm em bật khóc

Nhìn con mà thấy dáng vóc của anh

Người dẫu xa, dù duyên đã không thành

Sợi thương nhớ vẫn mong manh hiện hữu…

* * *

Ghé thăm con bao nhiêu là cũng đủ

Anh về đi, kẻo vợ lại ngóng trông

Em hiểu mà cái cảm giác chờ chồng

Luôn bất an trong lòng đầy lo sợ!

Hãy yêu thương, quan tâm nhiều đến vợ

Đừng làm cho cô ấy phải tổn thương

Em vì con mà đi tiếp quãng đường

Về đi anh!… Chồng của em… hồi đó…

ST

Tạ ơn đời – BẠN TA

Tạ ơn đời

Tạ ơn đời hôm nay Tôi còn sống

Mắt còn nhìn, còn đọc được Emails

Đời còn vui, đâu đến nỗi cô liêu

Thêm kiến thức, thêm từ tâm hỷ xả!

Tạ ơn các bạn gần xa

Hằng ngày chia sẻ cùng ta đủ điều

Emails nhận được bao nhiêu

Là bao tình cảm thương yêu nồng nàn.

***

BẠN TA

Thăm hỏi Bạn, biết rằng người còn đó

Nỗi mừng vui tràn ngập cõi lòng tôi

Cuộc đời này bao sóng gió, nổi trôi

Vui được biết, Bạn bình an vui sống

Đời trần thế ví như là huyễn mộng

Kiếp nhân sinh là sinh tử, tử sinh

Quý nhau chăng chỉ ở một chữ Tình

Tình cha mẹ, tình vợ chồng, bè bạn

Tình cảm ấy ta không treo giá bán

Khi con tim không đơn vị đo lường

Bàn cân nào, cân được chữ Yêu Thương

Thế mới biết Thương Yêu là vô giá!

Cuộc đời dẫu đảo điên, nhiều dối trá

Nếu chúng ta thực sự mến thương nhau

Thì tiếc chi một lời nói, câu chào

Hãy trao gửi, sưởi ấm tình nhân thế

Có hơn không dù biết rằng chậm trễ

Vì con người ai cũng thích yêu thương

Được thương người và cũng được người thương

Hãy bày tỏ yêu thương dù có chậm

Bạn còn đó! Tôi còn đây! Mừng lắm!

Vì chúng ta còn cơ hội gặp nhau

Để trao nhau lời nói với câu chào

Đầy thân ái, đầy yêu thương, quý mến

Chuyện dĩ vãng, chuyện tương lai sắp đến

Hãy quên đi, xin nhớ hiện tại thôi

Nếu tâm bình trí lạc! Thế đủ rồi!

Người còn đó! Tôi còn đây!  Phúc lắm.

From: ThuNNguyen