QUÊ HƯƠNG HÔM NAY KHÁC QUÁ

Image may contain: cloud, sky, night and outdoor
Trần Thị Hoàng Trúc

QUÊ HƯƠNG HÔM NAY KHÁC QUÁ

Quê hương tôi sao nay im ắng quá
Mở miệng ra phải ngó trước, ngó sau
Lòng thấp thỏm biết ai thù, ai bạn?
Lỡ nói thật một câu, trả giá suốt một đời!

Quê hương tôi sao nay tao tác quá
Kẻ sĩ đành lòng giả điếc, giả câm
Loài vô học ngày ngày cao giọng giảng
Nói trăm câu, không nghe được tiếng người

Quê hương tôi sao nay chua chát quá
Lắm mặt người cười gượng với tha nhân
Rồi đêm xuống khóc niềm đau dân tộc
Để sáng mai lại “khoác áo yêu đời”

Quê hương tôi sao nay gian dối quá
Nói hôm qua, nay phủi hết, như không
Niềm tin bỗng trở thành xa xỉ phẩm
Giữa nhân gian, quân tử biết đâu tìm?

Quê hương tôi sao nay cay đắng quá
Trong đêm đen mà sáng mắt sáng lòng
Nhìn khắp chốn vẫn triệu người mê ngủ
Nên bình minh không sáng nổi chân trời

Quê hương tôi sao hôm nay “khác” quá
Và ngày mai sẽ khác vạn lần hơn
Vì câm lặng nghĩa là đành cam chịu
Đừng ngạc nhiên khi đêm tối cứ mịt mùng…

THT

CÓ ĐÁNG KHÓC KHÔNG EM?

Bang Uong shared a post.

Pham Quang LongFollow

CÓ ĐÁNG KHÓC KHÔNG EM ?

Thơ Kha Tiệm Ly

Chỉ vì cầu thủ ta thua một trận Si Gem
Mà nước mắt em ngập khán đài nước bạn
Làm mờ đi những suy tư trên vầng trán
Nước mắt em thừa thãi thế sao em?

Còn giọt nào chừa lại ở trong em
Để dành cho những mảnh đời cơ nhỡ
Vất vưởng lang thang đầu đường xó chợ
Cả cuộc đời chẳng khác một màn đêm!

Hay khóc cho các em đến trường ngày hai buổi
Bằng bao ni lông, bằng những chiếc cầu treo
Hay đu dây tử thần qua bên kia suối
Gởi mạng mình cho vách núi cheo leo!

Ước gì một phần nước mắt của em
Dành cho những anh hùng nằm xuống
Để lấy tự do, để giành từ bờ cây thửa ruộng
Mà nắm xương tàn giờ chẳng biết nơi đâu!

Sao em chẳng khóc cho những chiếc tàu đánh cá
Đang lướt êm đềm trên mặt biển quê hương.
Rồi vô cớ bị đâm chìm bởi những con “tàu lạ”
Cho vợ con bơ vơ cạn lệ đêm trường!
Những gì để lại chỉ là ngôi mộ gió
Khói nhang buồn cay mắt đau thương!

Ước gì một phần nước mắt của em
Để khóc cho một dãy sơn hà.
Của tiền nhân tạo bằng xương bằng máu
Nay đã mất rồi núm ruột Hoàng Sa!
Để khóc cho những anh hùng chết trên đất liền, hải đảo
Như bắc biên thùy, như ở Gạc Ma!

Em khóc chi một trận thua bóng đá
Thắng chưa hẳn vinh, bại chắc chi đã nhục
Là trò chơi có gì đâu vinh, nhục?
Tổ quốc mất, còn mới vinh nhục em ơi!

 Tình yêu Việt – Trung

                                                   Tình yêu Việt – Trung

 Trung ơi! Cho thiếp hỏi chàng:

Thiếp đâu có đẹp dịu dàng như Nga

Cũng không giàu giống Qatar…

Tại sao chàng vẫn cứ sà vào yêu?

 

Việt ơi! Nàng chớ hỏi nhiều

Tuy em không đẹp yêu kiều, mộng mơ

Nhưng ta yêu nét ngây thơ

Ngây thơ đến mức ngu ngơ của nàng

Bao phen ta lỡ sỗ sàng,

Thế nhưng em vẫn nhẹ nhàng bỏ qua.

Còn dâng ta cả song Sa

Mặc cho con cái lu loa khóc gào!

Thân em ta cũng sờ vào

Đầu, chân, ngực, rốn… chỗ nào cũng ngon

Vân Phong, Phú Quốc, Vân Đồn…

Nàng đều bịt miệng các con dâng mình

 

Trung ơi! Chàng quả có tình

Để em chờ đợi tình hình bớt căng

Em cho chàng 99 năm

Chàng tha hồ đến ăn nằm với em!

Thích gì chàng cứ dựng lên

Các con khóc mãi cũng quen thôi mà

Mai sau thống nhất một nhà

Con chàng – con thiếp đều là họ Trung!

 

Cảm ơn nàng nhé Việt cưng

Anh thề suốt kiếp chẳng ngừng yêu em !

Mong trời xe chỉ, kết duyên

Vợ chồng Trung – Việt đổi tên thành Tàu!

From Kim Nguyen gởi

MAI CON LỚN

tho

MAI CON LỚN

Trần Hoàng Trúc

andy
mẹ con đi xe đạp
Mai con lớn khắp nơi toàn người Hán
Tiếng Việt mình, nói nhỏ nhé con ơi
Dù mình sống trên quê hương, đất Tổ
Nhưng ai đông hơn sẽ thành chủ, con à!

Mai con lớn lấy chồng sao tránh khỏi
Bọn Hán kia tìm mọi cách “gieo nòi”
Còn trai Việt thoát sao đời nô lệ?
Chẳng biết lúc nào mất nội tạng, con ơi!
Mai con lớn, chữ mình con quên hết
Khắp nơi nơi toàn kiểu chữ tượng hình
Sử sách Việt sẽ ngày càng mai một
Ai nhớ từng có Âu Lạc với Văn Lang?
du khách Tàu1
Mai con lớn đến nơi nào cũng cúi
Xứ mình nhưng chẳng dám ngẩng cao đầu
Vào quán xá nhớ nép mình trong góc kẹt
Đừng tranh ăn với lũ đói bên Tàu!
Mai con lớn những nơi nào đẹp nhất
Hạ Long, Ninh Bình, Đà Lạt, Phong Nha…
… và nhiều chỗ con đừng héo lánh
Người Việt ta không tới đó nữa con à!
Mai con lớn những kinh đô, thành quách
Những tượng thờ tiên tổ, các Hùng Vương
Những ngôi miếu tôn vinh Bà Trưng, Bà Triệu
Sẽ bị đập tan, lăn lóc giữa hoang tàn
du khách tàu3
Mai con lớn, đồ ăn toàn bẩn, độc
Của ngon đều bị tước hết con ơi
Mai con lớn biển, sông, hồ nhiễm độc
Nước thải phương xa không ngớt đổ về
Mai con lớn xin con đừng òa khóc 
Hận tiền nhân sao nỡ để cháu con mình
Sống trong lòng giặc thở không dám thở
Vì thời của mẹ cha, ai cũng chỉ muốn “được yên bình”!
Mai con lớn xin con đừng hờn trách
Tổ tiên hèn với giặc, ác với cháu con
Con hãy hiểu ngày hôm nay ai cũng nói
“Ta không đòi được đất thì để con cháu ta đòi”
du khách TQ
Mai con lớn xin con đừng phẫn hận
“Ngày xưa giặc chưa vào sao câm nín, im ru?
Nay giặc ở khắp mọi miền bờ cõi
Bắt cháu con đòi, nghe có lọt tai không?
Mai con lớn, thôi mẹ không nghĩ nữa…
Chỉ mong bình minh đến thật mau…
Và tất cả chỉ là cơn ác mộng
Xin Thiên cơ ban tặng một phép màu…
 
du khách tàu

MƯA VỚI LŨ.

Kimtrong Lam
MƯA VỚI LŨ.

Mỗi lúc mưa về ngập khắp nơi
Trẻ nhỏ bây giờ đổi trò chơi
Không còn chạy nhảy tung tăng nữa
Chúng lại hè nhau để học bơi…

Phố xá bây giờ cũng ít xe
Cũng cố đời nhau cứ sắm ghe
Không tiền mua máy… chèo cũng đã
Ít nợ thông thương rộn rả bè…

Cất cánh bay cao thủy động cơ
Thích thú làm sao ước với mơ
Không cần phi đạo cho tốn kém
Đáp xuống dòng sâu nước dạt bờ…

Nắng gắt mưa dầm nước dâng mau
Xả lũ kèm theo chúng dân đau
Nhà trôi ruộng ngập mùi xú uế
Tứ tán gia đình khóc mất nhau…

Liverpool.14-7-2018
Song Như.

Image may contain: outdoor
Image may contain: 3 people, outdoor
Image may contain: 4 people, people sitting and child
Image may contain: 2 people, people sitting
Image may contain: one or more people and outdoor

ĐÊM KHÔNG NGỦ

Kevin Nguyen
ĐÊM KHÔNG NGỦ

Đêm không ngủ nghe bốn bề Tổ quốc
Vọng âm vang tiếng khóc triệu người dân
Nghe đất nước oằn mình đầy thương tích
Lửa, đạn, bom xăng, máu nhuộm khắp sơn hà

Đêm không ngủ, cõi lòng đau đớn quá
Khi vẫn còn nhiều lắm, những thờ ơ
Dửng dưng trước cảnh đồng bào “tắm máu”
Chẳng dám “like, share”, nói chi đến “xuống đường”?

Đêm không ngủ, tự trách mình nông nổi
Chưa hiểu lòng giới trẻ ngày nay
“Cọp không gầm thường sẽ mài nanh vuốt
Chuẩn bị cho một cuộc sống còn!”

Đêm không ngủ nghe câu ru tình tự
“Hỡi bầu ơi, thương lấy bí cùng
Chung giàn đấy, dẫu cho mình khác giống”
Tận cùng rồi, phân biệt nữa chi đâu!

Đêm không ngủ nghe hồn thiêng sông núi
Gọi tên mình: “Thức dậy, dậy mà đi!
Đừng đổ trách nhiệm này cho con cháu
Nhận lãnh đi, sứ mệnh của chính mình!”

Đêm không ngủ nghe nỗi hèn vọng lại
“Đã đông con còn manh động làm gì?”
Lỡ sẩy bước, ai người nuôi con trẻ?
Ở nhà đi, vuốt nhọn những câu thơ!”.

Đêm không ngủ, bật đèn, mở máy
Nguyện đêm này, thức với non sông
Và con chữ quyện tình yêu đồng loại
Nối đuôi nhau tuôn chảy đến cuộn trào

Đêm không ngủ mơ một ngày sẽ đến
Toàn quê hương cất tiếng hát “đồng lòng”
Và hạnh phúc trào tuôn qua khóe mắt
Đẫm ướt mặt người, sao môi nở như hoa?

Đêm không ngủ chờ non sông bừng thức
Ánh dương quang xua tăm tối mịt mù
Nắng trải mật khắp sơn hà cẩm tú
Đất nước “vào xuân”, tươi thắm cuộc đời…

THT
Đêm 21 rạng 22/6/2018

THƠ GỬI NHỮNG NGƯỜI “CÓ NÃO”

Trần Hoàng Trúc

Bạn gọi chúng tôi, những người xuống đường biểu tình ôn hòa là “không não”
Vâng, bạn thông minh nên quyết chí ngồi nhà
Bạn dại gì dang nắng đổ mồ hôi
Và có thể, biết đâu, còn đổ máu

Bạn “có não” nên giữ mồm câm chặt
Nước mất tới nơi chẳng dám hé nửa lời
Miệng sắp bị bịt mà rung đùi sung sướng
Ta ở nhà ngoan, đâu bị đánh, bị đòn

Bạn “có não” mà quyết làm nô lệ
Giặc Tàu kia, khác máu tanh lòng
Tây Tạng, Tân Cương… máu đổ thành sông, biển
Và sắp đến rồi, bờ cõi Việt Nam ta

Bạn “có não” mà cam chịu nhục
“Trước bất công chẳng dám kêu đòi”
Cam phận sống lưu vong trên tổ quốc
Chịu cúi đầu rước giặc xéo quê hương

Bạn “có não” mà chửi vạn người dân
Chẳng quản tử sinh, xuống đường vì tương lai con cháu bạn
Bằng những lời nghiệt cay như “ngu đặc”
Bạn “có não” làm gì cho phí thế bạn ơi?

Bạn “có não”, bạn tiếc một đoạn đường
Bị tắc nghẽn do chúng tôi đổ xuống
Bạn không tiếc cả hai bờ Nam Bắc
Sắp điêu linh dưới gót giặc hung tàn

Bạn “có não”, bạn tiếc một ngày công
Mà không tiếc gần trăm năm mất nước
(Hay mất cả ngàn đời, ai biết được?)
Bạn “có não” mà! Bạn tiếc một ngày công!

Bạn “có não” mà để cho con cháu
Thành mồi ngon, “nội tạng” giặc sau này
Khi khuất núi bạn có dám nhìn tiên tổ?
“Có não” kiểu gì chua xót thế bạn ơi?

Bạn “có não” nên bạn tìm mọi cách
Che giấu đi nỗi hèn nhát của mình
Bằng cách gọi những người yêu nước
Là “thiếu não” à? Tội nghiệp bạn quá đi thôi!

Bạn “có não” nhưng tim thì quá bé
Gan thì teo chỉ có miệng là to
Nếu chẳng dám xuống đường vì tổ quốc
Đừng mở miệng chửi người cho dân chúng miệt khinh!

Bài thơ này của một người “không não” tên Trần Hoàng Trúc (tôi tự nhận luôn cho rồi để bạn khỏi mất công chửi ha  )

Nhờ các bạn FB chia sẻ giúp mình để những người ” có não” đọc được. Cảm ơn các bạn 

P/s: Bài thơ này chỉ để thay mặt những người đã tham gia biểu tình ôn hòa tại Sài Gòn trả lời cho những bạn “có não” chửi chúng tôi “không não”.. Bài thơ không đại diện hoặc bênh vực cho những cuộc bạo loạn/ nổi loạn tại các khu CN và các tỉnh thành khác. Xin vui lòng không “gộp” chung.

(Trong bài có mượn câu thơ “trước bất công không dám kêu đòi” của cô giáo Trần Thị Lam).

Image may contain: crowd and outdoor

TÔI KHÔNG BÁN GÌ CỦA TỔ QUỐC

Trần Hoàng Trúc

Cứ mỗi khi lên tiếng về những bất công
Bạn sẽ nghe câu “Các người đã làm gì cho tổ quốc?”
Bạn sẽ lúng túng như gà mắc tóc
Vì đối với ai kia, “đóng thuế” vẫn chưa phải “làm gì”.

Hãy trả lời, thôi được cứ coi như,
Với bạn, tôi chưa làm gì cho tổ quốc
Nhưng chắc chắn một điều chân thực
Là tôi chưa bán gì của tổ quốc bao giờ

Tôi không bán các hải đảo ngoài kia
Không bán luôn rừng vàng biển bạc
Không bán cả tài nguyên Bauxite
Và bây giờ bán tiếp các đặc khu

Tôi không bán mạng sống của ngư dân
Khi cứ luôn mồm khuyên “ngư dân bám biển”
Mà không có lấy một đội quân bảo vệ
Mặc ngư dân bị “tàu lạ” đâm chìm

Tôi không bán sức khỏe của người dân
Bằng các nhà máy không ngừng thải độc
Tôi không bán môi trường, không bán đất
Đà Nẵng, Nha Trang dân Chệt ở hết rồi

Tôi không bán đạo đức lương tâm
Bằng hàng loạt công trình “móc ruột”
Xây hôm nay, ngày mai đã sụt
Để ngày ngày các Biệt phủ mọc lên

Tôi không bán ngôn ngữ của tổ tiên
Với hàng loạt ngôn từ quái dị
Nào “tụ nước”, “mưa cực đoan” “thu giá”…
Lừa dối, quanh co, né tránh, lập lờ

Tôi không bán thuốc giả bạn ơi
Cũng không bán luôn bao nhiêu là chất cấm
Tôi không bán tương lai con cháu
Vào trong tay Tàu khựa bao giờ

Tôi không bán cả Sự Thật hiển nhiên
Bằng cách bịt miệng người ta bạn ạ
Tôi không bán lương tâm, công đạo
Với giá ba xu rẻ mạt bạn thu về

Tôi trả lời như vậy được chưa
Mà bạn nghĩ coi, tôi có cửa “làm gì” được?
Khi người ta bảo “Con lãnh đạo làm lãnh đạo
Mới hạnh phúc cho dân” thì tôi biết làm gì?

THT

No automatic alt text available.

CHỊ DẬU “TUỔI GÌ”

Trần Hoàng Trúc

Chị Dậu à, chị chẳng khổ lắm đâu!
So với các chị thời nay, em nói thật!
Chị chẳng qua không đủ tiền nộp thuế
Đành gửi con “đi ở” rồi bán ổ chó non

Nếu sống thời này chị sẽ đóng thuế nhiều hơn
Vì ngày xưa chưa có “phí môi trường”, “BOT thu giá”
Chưa có luôn thuế VAT, thuế thu nhập
(Nên bán chó đi chị đỡ phải “hao” nhiều)

Nếu ngày đó lỡ đói mà ăn cắp ổ bánh mì
Chắc cũng không đến nỗi vào tù chị ạ
Chị thấy không dưới thời “thực dân Pháp”
Chị “tuổi gì” so với thời “độc lập – tự do”?

Chị “tuổi gì” so với chị ở Sơn La
Chết không có xe đưa chỉ quấn ngang tấm chiếu
Chạy rong khắp phố phường ban ngày ban mặt
Ngang qua khu tượng đài nghìn tỷ khổng lồ!

Chị “tuổi gì” so với chị ở Cà Mau
Treo cổ chết để lấy tiền phúng điếu
May ra đủ cho con đóng tiền học phí 
Phải dặn chồng “xin hòm, chớ mua, hao!”

Chị “tuổi gì” so với chị ở Tuyên Quang
Phải thuê người chặt cả tay, chân, đau đớn
Những mong lấy được tiền bảo hiểm
Trang trải nợ nần, túng quẫn bao năm!

Chị “tuổi gì” so với các chị ở Thủ Thiêm
Nhà đang có, một sớm mai mất tất
Hơn chục năm màn trời chiếu đất
Vác đơn đi, “thưa” lắm, cũng “chìm xuồng”!

Chị “tuổi gì” so với các chị ở Hà Giang
Năm nào cũng lũ vì rừng “ai” đốn nát
Một sớm kia, bên đường, nằm phơi xác
Chị “tuổi gì” mà kể khổ với thời nay?

Nghĩ cho cùng, chị cũng chỉ là nhân vật văn chương
Được nhào nặn, vẽ tô và hư cấu
Sao cho nghe “tận cùng đau đớn”
Nhưng thấm tháp gì so với các chị thời nay?

Tưởng tượng rằng, “cha đẻ” chị, ông Ngô
Sống thời nay và viết về bao “chị khác”
Bản thảo chưa qua được các nhà xuất bản
Đã bị xé tan, “phản động hả mày?”

Thôi thì chị cứ “tắt đèn” đi
Cứ chạy ra đường trong đêm tăm tối
Nhưng đừng chạy ra trung tâm chị nhé
Rủi bị oan, bị đánh vì tưởng chị “biểu tình”…

THT

Image may contain: one or more people and text

NHỮNG CON CÁ TRONG CHẢO DẦU

NHỮNG CON CÁ TRONG CHẢO DẦU

Những con cá trong chảo dầu đỏ lửa
Nhìn chung quanh chỉ thấy dầu và dầu 
Nên hầu hết đều nằm im cam chịu
Sợ nhảy không xong, bỏng nặng lúc quay đầu

Những con cá trong chảo dầu ngoi ngóp
Lửa ngày càng nóng đỏ, dầu càng sôi
Chúng sợ hãi mặc vảy trầy, vi tróc 
Chẳng mảy may vùng vẫy hoặc kêu gào

Những đàn cá bơi bên ngoài thắc mắc
“Sao các ngươi chờ chết chẳng làm gì?”
Nhảy đi chứ nếu không thì cũng chết
Sao không tìm lấy thử, một cơ may?

Những con cá trong chảo dầu rên rỉ
“Ở ngoài thì muốn nói mấy, chả xong?
Thử vào đây mới biết nóng như nào,
Nhìn đâu cũng thấy dầu sôi lửa bỏng!”

Rồi cứ thế chúng lịm dần trong chảo 
Nghe dầu sôi lan tỏa khắp châu thân
Vì chúng nghĩ có nhảy ra cũng vậy
Chẳng chết vì dầu sôi, cũng chết cạn trên bờ

Song, vẫn có những con không cam chịu 
Chúng đồng lòng nhất quyết nhảy thật cao
Dùng sức mạnh khiến chảo dầu đổ ập
Dăm con cá bị thương, dăm con cá qua đời

Nhưng nhờ thế cứu ngàn con cá khác
Chảo vỡ rồi, dầu cũng nguội, loang đi
Những con sống ráng nhảy thêm vài phát
Gặp nước bơi đi, thoát ách tù đày

Những con cá ngay từ đầu an phận
Tiếp tục nằm một chỗ bởi bi quan:
“Có nhảy nữa, rồi ta thì cũng chết
Giữ sức đi sống tiếp được vài giờ”

Và chúng chết vì cạn khô trên bờ, thật!
Chúng chết do lối suy nghĩ “tù đày”
Chúng chết gần nguồn nước mát chảy quanh
Và không được ngắm đại dương, sau cơn bão…

THT

No automatic alt text available.

ĐÊM MƠ THẤY TRẦN QUỐC TOẢN

Trần Hoàng Trúc is with Lê Hoài Anh.

Giấc ngủ muộn chập chờn đêm phố thị
Trong chiêm bao một tráng sĩ hiện về
Vầng trán rộng, mày ngài, đôi mắt sáng,
“Ta, Quốc Toản đây, tổ tiên ngươi đó, họ Trần!

– Ta nghe khắp sơn hà nguy biến
Nước nhà đang rao bán những đặc khu
Lại nghe nói sẽ rơi vào tay giặc
Bởi chẳng ai thề “Không bán cho Tàu!”

Ta rất ngạc nhiên, sao không trưng cầu dân ý?
Như ngày xưa, có hội nghị Diên Hồng
Để người trẻ như ta, bày chí khí
Giới trẻ các ngươi đâu, sao chẳng nói năng gì?

– Xin tiên tổ cảm thông cho con cháu
Sống thời này, Ngài cũng thế mà thôi!
Vừa “ý kiến”, đã bị cho nghỉ học
Mới xông ra, đã bị “hốt lên phường”

Nên phần lớn sẽ “giữ mồm giữ miệng”
Học cho xong, tìm hướng mà “dông”
Còn số khác chỉ quan tâm những chuyện
Ở đâu xa xa, chẳng dính dáng tới mình!”

– Nghe ngươi nói, lòng ta đau như cắt!
Ước chi ta vẫn sinh ở thời này
Ta vẫn thế, sẽ xông ra vì Tổ quốc
Phất ngọn cờ trung nghĩa với non sông!”

– Ngài làm thế, sẽ bị gọi là “phản động”!
Nếu bị đòn cũng sẽ chẳng ai “like”
Thời nay lạ lắm, Ngài không thể hiểu
“Cái tốt, cái ngay” sợ “cái ác, cái hèn”!

– Sao lạ vậy, ta nghe có người ngày trước
Ném lựu đạn vào dân, được gọi nữ anh hùng
Cớ sao ta xông ra giết giặc
Lại bị gọi “phản động” là sao? Ngươi nói cứ lùng bùng!

– Trời! Ngài hỡi đừng bao giờ nói thế
Coi như con chưa nghe thấy lời nào!
Ngài đi đi, con không quen Ngài nhé!
Con nhát hèn, chẳng dám lắng nghe đâu

– Thật hổ thẹn có ngươi là con cháu
Nói vài câu đã đuổi ta đi
Ta không tin, thời nay không còn Quốc Toản
Ngươi hãy chờ xem, đứa con gái nhát hèn!

Ta sẽ hiển hiện trong chiêm bao giới trẻ
Cất lời non sông, yêu nước, thương nòi
Và ngươi sẽ thấy ngươi lầm to đấy
Đất nước còn hàng triệu Quốc Toản, giống như ta

Mà trước khi đi ta có câu này muốn hỏi 
Thời bây giờ nói gì để được “like”?
Ngài phải hỏi “Nói gì cho ngầu nhỉ?”
Giới trẻ mới nghe, con chúc Ngài thiệt “ngầu”!

Rồi, ta biết, ta sẽ tìm cách nghĩ
Nói câu chi nghe cho nó thiệt ngầu!
Mà quan trọng, phải làm gì cho “ngầu” nữa,
Chỉ nói suông, thì mất nước với giặc Tàu…

THT

Image may contain: 1 person