DẬY ĐI CON

Những Câu Chuyện Thú Vị – Ncctv.net

Phạm Minh Luân  · 

Hôm nay, Fb nhắc lại.

DẬY ĐI CON

Dậy đi con… ra Huyện ngắm cổng chào…

Mới xây xong to cao đẹp lắm đấy

Không giống như cột điện bị gió đẩy

Bão nhẹ thôi đã bị gẫy làm đôi

Cổng trường con các bạn nghịch đổ rồi

Để vài bạn giờ thôi không học nữa

Dậy đi con… sắp sửa được uống sữa

Cán bộ trên đã hứa chuẩn bị cho…

Dậy đi con…mẹ đi bán con bò…

Mua bao tải sách to… vào lớp một

Sách tham khảo Bộ bảo giờ rất tốt…

Chục quyển dày không học dốt nữa nghe…

Dậy đi con lớp học có mái che…

Thủng vài chỗ bàn ghế què… nền nhão.

Xin ông trời đừng có làm mưa bão…

Đừng gió lùa làm ướt áo con tôi…

Dậy đi con trống trường đã điểm rồi

Tiền đánh trống hơn trăm thôi… quy định

Tết trung thu ngắm trăng xuông là chính

Bánh kẹo ư… để Huyện Tỉnh sắp cho..

Dậy đi con… đi ngắm cổng chào to…!!!

Con xin Mẹ… cho con no đủ bữa

Bớt cổng chào cho con xin hộp sữa

Bớt tượng đài cho con nửa… Bánh Trung thu…!

Tác giả: Vũ Mạnh Cường

Nguồn: Thấy share trên facebook hay nên copy về đây!

Thân mến!

Phạm Minh Luân sưu tầm

May be an image of child and outdoors

MẤT NGỦ – Phạm Xuân Trường

Bài thơ rất hay và rất đau, tác giả như viết ra từ máu não, từ linh hồn hơn 13 ngàn người VN chết trong đại dịch cúm Tàu không có nghi thức tiễn đưa!

———-

FB Lao Ta

MẤT NGỦ

Phạm Xuân Trường

(Mở mắt ra đọc tin trên trang của bạn, về một cái chết là hậu quả của nhiều cái chết rùng rợn khác. Lời chia buồn trở nên vô nghĩa. Chỉ cảm thấy bất lực đến tận cùng. Khi không thể nói bằng lời, thì im lặng lại cứ vang lên những tiếng gào thét.

May mà còn có bài thơ này của thi sĩ Phạm Xuân Trường. Không nỡ chúc ông có thêm nhiều đêm mất ngủ).

Đất nước này rồi sẽ về đâu

Hình Tổ quốc dáng lưng còng của Mẹ

Bốn nghìn năm bão dông dâu bể

Chiếc nón trên đầu chằm bằng đá Hà Giang

Từng ngọn cỏ đất này đã hoá mũi chông

Cái chóp nhọn là đỉnh trời Lũng Cú

Là mộc, là khiên để ngăn quỷ dữ

Bốn nghìn năm nuôi mộng bá quyền

Vút lên trời như một mũi tên

Sắc như gươm, nhọn hoắt như ngọn dáo

Là ngọn hải đăng đêm giông ngày bão

Đó là cột cờ Lũng Cú chớ quên

Bệ đỡ xây bằng xương lính máu dân…

Nửa thế kỷ hoà bình sao dân vẫn khổ

Những kẻ cậy quyền đông như cướp chợ

Còn cái lai quần chúng cũng chẳng tha

Ủi cả ban thờ mồ mả ông cha

Ốc đảo Thủ Thiêm bỗng thành binh địa

Đông như quân Nguyên đầu trâu mặt ngựa

Gậy chống lưng nhóm ma quỷ ăn phàm

Đánh Mỹ giữ làng giờ trắng tay không

Dưới ban thờ nhà má là hầm

Nay nhìn mặt các con mà bầm gan tím ruột

Những giống cái và những giống đực

Xoen xoét đua nhau dậy đạo đức Bác Hồ

Đầy tớ nhân dân mà sướng hơn vua

Ghế gỗ dát vàng, vàng đâu nhiều thế

Là phí trên lưng dân, vai trăm loại thuế

Má chết đi con thế nợ “gia truyền”

Bổ nhiệm vào đâu rất đúng quy trình

Tội phải tử hình lại dùng uyển ngữ

Nhớ phát ngôn xưa ngồi trong tứ trụ

Cán bộ sai thì sửa

Cứ kỷ luật thế này “nguồn” lấy đâu ra…

Văn minh giảng đường thầy Chu văn An sống lại cũng thua

Sinh viên bán dâm ba lần chưa bị đuổi học

Nhìn bản mặt bỗng nhiên lợm giọng

“Chán chường muốn mửa cuộc đời ra “ (1)

Cả tin vào y đức của ông, cha

Bao bệnh nhân ung thư nghèo uống Pacma mà chết

Quan lớn vẫn cười tươi như tết

Pháp luật cúi đầu bó tay chấm com

Thiên tử trên giời hạ giới vua con

Rồng lộn Cát linh kìa sông Tô Lịch

Tàn phá cảnh quan, huỷ diệt môi trường

Sông Kim Ngưu thời các Quân Vương

Trâu vàng thiên cung xuống đây dầm nước

Này thành “ Hắc Ngưu “ sông như đổ mực

Một dòng máu đen chảy giữa kinh thành

Miền Trung thắt eo dốc đứng rừng xanh

Cả khúc ruột miền Trung chặt khúc làm thuỷ điện

Lũ chồng lũ hạ du dân chết

Chụm đầu đổ tội cho Trời làm biến đổi thiên nhiên

Thuỷ điện Rào Trăng ai đã đặt tên

Trăng là của trời, rào trăng — dân chết

Quyền lợi nhóm bện như chân Rết

Từ ngõ ngách làng quê tới đỉnh thiên đình

Như nấm sau mưa cỏ lại hồi sinh

Nhấp nhổm tượng đài đốt theo vài ngàn tỷ

Lại quả cho nhau biệt phủ lâu đài

Chưa tốt nghiệp phổ thông lại có bằng tiến sỹ

Quái thai giáo sư, giáo dở, giáo điều…

Nơi chín con rồng nuôi đất phì nhiêu

Kẻ ác nhằm khuất phục dân ta ngăn thượng nguồn mười thuỷ điện

Rồng sặc nước ngàn héc ta ngập mặn

Lúa dậy thì chết đứng giữa mùa xuân

Bộ trưởng điều trần són lệ “thương dân”

Thè lưỡi nếm phân đâu là thật giả

Tội ác tày trời “cứt Trâu hoá đá”

Bao nhiêu năm pháp luật bó tay: nhìn

Có ai về đống sắt vụn Thái Nguyên

Kẻ tàn phá đất nước này máu Tầu chính gốc

Có ai ngờ thâm cung loài rắn độc

Chui thật sâu và leo thật cao

Đất nước này rồi sẽ về đâu ???

Những vụ án oan ép cung người vô tội

Nguyễn Thanh Chấn bẩy năm rời ngục tối

Huỳnh Văn Nén chục năm mới thấy lại mặt trời

Mười bốn năm rồi vụ án Cầu Voi

Mười bảy quan toà ghi tên vào ngục sử…

Thơ dẫu vạn trang không đủ

Về những tham quan cai trị đất nước này

“ Đẩy dân chúng xuống hầm sâu tai vạ “ (2)

Bản tin chiều nay đau thương quá

Bốn mươi lò thiêu Bình Hưng Hoà đã kiệt sức thiêu

Bẩy nghìn mạng rồi chắc chắn còn thiếu

Bốn mươi Công ten nơ lắp sẵn điều hoà

Lình đào năm hec ta

Một ngôi mộ chờ chôn tập thể

Mạng chúng con như rễ bọt bèo

Vì áo cơm như thiêu thân vào phố

Chốt đóng cửa rồi không được chết ở quê….

An Duong Vương xưa tin vào lời thề

Để Cổ Loa còn đau vạn thuở

Ngày xưa có một Trọng Thuỷ

Giờ chui vào rừng sâu nằm phục không đếm xuể Mẹ ơi!!!

Niềm tin chúng con đã cạn kiệt rồi

Chỉ thừa thãi đau thương và dư nước mắt

Phải xa quê cái chúng con cần nhất

Có thật nhiều tiền để phụng dưỡng mẹ cha

Có thật nhiều tiền sửa lại ngôi nhà

Có thật nhiều tiền để cháu đi du học…

Xin đừng hỏi nhiều tiền để làm gì

6h 15 25/8/21

_______________

P/S:

(1). Nơi Gừ , trong tập thơ CỬA MỞ của cố thi sỹ Việt Phương )

(2) Trong Bình Ngô Đại Cáo – Nguyễn Trãi

Nguồn FB Lao Ta https://www.facebook.com/1160946631/posts/10223384412376119/?d=n

May be art of 1 person

Mơ Hoang

 
 Mơ Hoang
Không ai sống mãi trăm năm
Thế mà tính chuyện xa xăm ngàn đời
Không ai biết được tuổi trời
Mà ôm mộng tưởng đổi dời thế gian,
Không ai đẹp mãi dung nhan
Mà mong hoa thắm chẳng tàn chiều hôm.
Nào ai vui mãi không buồn
Dùng dằng, dan díu.. cuối đường chia xa..
Thở vào.. có lúc thở ra
Giữa hai hơi thở.. đời ta lắm điều?
Không ai dám bỏ tình yêu
Dù tình ẩn chứa bao nhiêu lụy sầu
Có ai tóc chẳng bạc màu
Mà hoài dệt mộng bên cầu tử sinh.
Ít ai hạnh phúc một mình
Nên đành đánh đổi.. mong tìm chút vui.
Không ai ưng bước trở lui
Nên đường thiên lý ngậm ngùi ruổi dong.
Mấy ai về lại với lòng
Thú đau thương.. nhận chìm trong vô thường.
Không ai sống mãi miên trường
Thì xin nhớ lẽ Chân thường tại Tâm .

Như Nhiên Thích Tánh Tuệ

HÃY NHÌN XUỐNG…

 

HÃY NHÌN XUỐNG…

Hãy nhìn xuống để thấy mình sung sướng

Khi bao người cửa nát với nhà tan

Bởi thiên tai dịch bệnh sống cơ hàn

Không lương thực, kẻ thơ kia đói lạnh.

Hãy nhìn xuống đừng để tâm so sánh

Người sang giàu, ta chỉ đủ miếng ăn

Hãy an vui và hãy tự nhủ rằng:

“Chưa chắc hẳn giàu sang là hạnh phúc”

Hãy nhìn xuống để thấy mình có phúc

Người ốm đau, ta khỏe mạnh thân tâm

Hạt Từ Bi ráng ướm nụ gieo mầm

Thân khỏe mạnh thì tinh thần an tĩnh!

Hãy nhìn xuống, đừng mưu sâu toan tính

Đừng lọc lừa hại bạn, hại thân nhân

Đời chẳng cần điên đảo với thù sân

Đời cần nhất tình thương yêu quí mến.

Ngẩng đầu cao khi tha nhân cần đến

Gieo tin yêu thương mến đến người thân

Hoa từ tâm, Bạn khai mở dần dần

Bạn sẽ thấy đời này còn đẹp lắm.

Xin hãy nở một nụ cười tươi thắm

Trao tặng người không phân biệt lạ quen

Như trăng kia vẫn sáng đẹp hơn đèn

Tỏa ánh sáng đến khắp cùng trần thế.

Đừng ngần ngại và cũng đừng chậm trễ

Hãy thương người thì sẽ được người thương

Cuộc đời này tất cả chỉ vô thường

Lòng Nhân Ái Thương Yêu là vĩnh cửu.

TT

(fb Quân Hoà)

HẠNH PHÚC TUỔI GIÀ…

May be an image of 1 person and text that says 'DoPhuQuy's Blog'

HẠNH PHÚC TUỔI GÌA…

Tặng ACE còn đủ … hai mình…

Cùng nhau uống hết chén trà

Ngồi đây nhớ lại tui bà ngày xưa

Dẫu cho ngày nắng hay mưa

Vợ chồng mình vẫn cày bừa với nhau

Qua rồi cái cuộc bể dâu

Giờ đây tóc đã phai màu gió sương

Nhìn bà tui vẫn còn thương

Lưng khòm tay yếu vấn vương suốt đời

Giàu nghèo chẳng phụ mình ơi

Đắng cay cam chịu cuộc đời có nhau

Buồn vui những lúc ốm đau

Bà đâu tui đó trước sau một lòng

Thương nhau cái nghĩa vợ chồng

Dù mai xa cách trong lòng vẫn thương

Bà giờ vẫn đẹp lạ thường

Làm tui chẳng muốn tơ vương cô nào.

TRẢI LÒNG VỚI NGƯỜI THƯƠNG BINH ĐỒNG ĐỘI CŨ.

 

Xin được đăng lại bài thơ buồn này. như một lời tưởng niệm người thương binh – một Thiếu Úy BĐQ.QL.VNCH. – nhân vật chính trong bài thơ này, ngày xưa là đồng đội của tôi vừa mất ngày hôm qua tại VN.

TRẢI LÒNG VỚI NGƯỜI THƯƠNG BINH ĐỒNG ĐỘI CŨ.

Ngồi đây nghen. Tao đỡ mầy lên ghế.

Gặp hôm nay thật quá đỗi vui mừng.

Cả tháng nay đi khắp nẻo dò tìm.

Anh em cũ ngày nào chung đơn vị.

Đừng kêu tao là ” ông thầy ” nghen mậy !

Hết nhà binh, mình vẫn chỗ bạn bè.

May hơn mầy – Tao ” tương đối “

vẹn nguyên

Mày rủi hai chân ngày triệt thoái !

– Chị chủ quán,: Thêm ly càphê sữa đá !

– Sức khoẻ sao mà xanh quá vậy mày ?

Mày đừng lo xắp vé số trên tay.

Tao mua hết. Chiều nay mầy nghỉ bán !

Nhớ Bồng Sơn “cứu bồ ” đơn vị bạn.

Chiến trận ì – ầm mầy ráng bò lên.

Chia tụi tao chục nắp nước “ bình ton “.

Mặc nguy hiểm giúp nhau tình đồng đội .

– Cho tao khóc. Thương thân mày quá cực.

Biết làm sao , mình cùng kiếp bại binh !

Tìm miếng ăn trong cay nghiệt, gian truân.

Mưa, nắng phố phường lê thân què cụt !

Xưa hoài vọng – Thằng Văn khoa, thằng học Luật.

Dứt chiến tranh làm gánh nặng cuộc đời.

Chiến cuộc tàn – nghịch lý những cuộc chơi.

Mình thiếu áo lại bán người hy vọng !

Tao bị thương, mầy gánh dùm trung đội.

Mầy tật nguyền – Ai gánh giúp tương lai ?

Quân lực đâu còn để ghi nhớ chiến thương . . .

Người lính già,

nhìn chiều tàn, muốn khóc . .

(Hình ảnh st. Internet)

NHỮNG ĐIỀU ĐƠN GIẢN

Bài gan ruột

NHỮNG ĐIỀU ĐƠN GIẢN

Bị xuyên tạc, bóp méo,

Lịch sử của nước nhà

Có nhiều điều đơn giản

Mà ta không nhận ra.

Cộng sản là số một

Về nghệ thuật tuyên truyền.

Hơn cả vua nói dối

Đức Quốc Xã – Goebbels.

*

Mỹ không phải đế quốc.

Cũng không xâm lược ta.

Thế mà dân Miền Bắc

Tin Mỹ xâm lược ta.

Xâm lược phải cướp đất,

Là việc Mỹ không làm.

Mỹ đơn giản chỉ giúp

Bạn đồng minh Miền Nam.

Nếu xét theo nghĩa ấy,

Xâm lược chính là ta.

Ta Nam Tiến, chiếm đất

Của Việt Nam Cộng Hòa.

Không có chuyện “giải phóng”.

Nếu có thì thực tình

Người Nam đánh người Bắc

Để tự giải phóng mình.

*

Miền Nam không phải Ngụy,

Mà quốc gia văn minh.

Cả thế giới công nhận,

Dân chủ và hòa bình.

Ngụy là một tổ chức

Tiếm quyền và xấu xa.

Nhưng chính phủ ông Diệm

Được nhân dân bầu ra.

Bầu một cách dân chủ,

Các phe phái với nhau.

Còn Mặt Trận Giải Phóng

Thì chẳng được ai bầu.

*

Liên Xô và Trung Quốc

Thì ủng hộ phe ta.

Mỹ, Nam Hàn và Úc –

Phe Việt Nam Cộng Hòa.

Đơn giản chỉ như vậy.

Chỉ người Việt đánh nhau.

Anh em ruột thịt đấy,

Mà sứt trán vêu đầu.

*

Không có chuyện cộng sản

Được người dân tin yêu.

Sợ, nói yêu thì có,

Chứ thực lòng không yêu.

Năm Năm Tư, đình chiến.

Vào Nam – mấy triệu dân.

Ra Bắc – chỉ mấy chú

Bộ đội, thiếu sinh quân.

Trong chiến dịch giải phóng,

Cách mạng đi đến đâu

Là dân chạy đến ấy,

Cả trước và cả sau.

Yêu thì chẳng có chuyện

Vượt biển, vượt đại dương

Làm thuyền nhân, thà chết,

Không ở lại “thiên đường”.

*

Những điều đơn giản ấy

Là sự thật hiển nhiên,

Nhưng chúng ta hiểu lạc

Vì bộ máy tuyên truyền.

Không có gì chua xót

Bằng viết những dòng này.

Nhưng mà rồi phải viết,

Hai khóe mắt cay cay.

Thái Bá Tân

——

Ảnh FB Huỳnh Chí Trung

Thế là hết từ đây thôi ngạo nghễ…

 

Thế là hết từ đây thôi ngạo nghễ

Việt Nam này không dễ bị covy

Cột điện Mỹ nếu mà nó biết đi

Cũng vượt biên về Việt Nam có thể

Thế là hết từ đây thôi ngạo nghễ

Hết thật rồi phó thủ Vũ Đức Đam

Mới ngày nào anh nói thấy phát ham

Ta chống giỏi dịch cúm Tàu phải nể

Thế là hết từ đây thôi ngạo nghễ

Sự thật lột trần bộ mặt tan hoang

Dịch covy vây bủa khắp tràn lan

Mà đảng ta không cách nào chống đỡ

Thế là hết từ đây thôi ngạo nghễ

Hết thiệt rồi nhen anh Phúc, anh Đam

XIN THIÊN CHÚA THƯƠNG GIÚP CHÚNG CON SỐNG THEO Ý CHÚA

XIN THIÊN CHÚA THƯƠNG GIÚP CHÚNG CON SỐNG THEO Ý CHÚA

 Tuyết Mai

** Là nhắc nhớ chúng con ngay đầu ngày

Phủ phục sấp mình thờ lạy kính tôn

Trước một Thiên Chúa quyền năng cao cả

Để cảm tạ Người ban cho hết thảy

Chúng con từng hơi thở

Từng nhịp đập của trái tim

Để chúng con được sống khỏe mạnh

Mà ngày ngày chúng con sống quá vô tình

Không hề biết cảm tạ tri ân Chúa.

 

** Chúng con tha thiết mong muốn

Là xin Thiên Chúa giúp cho chúng con

 Luôn sống trong khiêm nhường

Trong bác ái kiên nhẫn và chờ đợi

Nhất nhất một lòng trung thành

 Bền đỗ với Chúa

 Trong suốt cuộc đời sống ở trần gian này.

 

** Xin Thiên Chúa thương giúp chúng con

Can đảm chịu đựng để sống từng ngày

Trong tình yêu thương của Chúa

 Là biết chấp nhận mọi khổ đau bệnh tật

Là biết quý trọng hết thảy mọi người

Như Chúa không ngừng yêu thương

Như nhịp đập của trái tim của mỗi người

Không hề biết mỏi mệt.

 

** Xin Thiên Chúa thương giúp chúng con

Thường xuyên tìm đến với Người

Để được dâng lên Chúa lời cảm tạ

Vì đã ban cho chúng con có khối óc

Còn biết suy nghĩ là còn được bình thường

Cùng ban cho chúng con

Một thân thể còn lành mạnh ít có ốm đau

Còn đi đứng bình thường

Và còn đi được đó đây – Cảm tạ Chúa!

 

** Xin Thiên Chúa thương giúp chúng con

Hằng ngày có nhiều thời giờ

Nhất là trong thời dịch Covid-19 này

Để siêng năng đọc kinh Mân Côi

Để cầu nguyện, tâm sự và giãi bày

 Những khó khăn mà chúng con gặp phải

 

**Đó là thời gian chúng con mới thật sự

Được nghỉ ngơi, yên tĩnh và bình an

Là năng lượng thiết yếu ngày lại ngày

Chúng con được lãnh nhận từ Chúa

Để có cuộc sống dư đầy và sung mãn

Trong tình yêu thương

Cao vời diệu vợi của Thiên Chúa.

 

** Xin Thiên Chúa thương giúp chúng con

Phải cố gắng nhiều hơn thế nữa

Để chúng con sống trong Giới Răn Chúa

Cùng giữ Luật của giáo hội cho trọn

Cho nên để chứng minh lòng con thảo

Là để luôn được Chúa yêu thương.

 

** Xin Thiên Chúa mồi lửa yêu thương

Trong trái tim nguội lạnh của chúng con

Cùng hướng dẫn chúng con sống

Một cuộc sống đơn sơ và chân thật

Xem hết thảy mọi người như anh chị em

Có chung một Cha trên Trời

Và tôn trọng nhau vì tất cả là bình đẳng.

 

** Xin Thiên Chúa biến đổi chúng con

Nên hoàn thiện để xứng đáng

Làm con của Chúa ngày một hơn

Bắt chước Chúa Giêsu sống đức vâng lời

Công bằng, minh bạch và ngoan ngoãn

Cùng tránh xa mọi cám dỗ, mọi dịp tội.

 

** Xin Thiên Chúa luôn dìu dắt chúng con

 Cùng đi chung trên một con đường

Con đường Thập Giá (gai nhọn nở hoa)

Con đường về Nhà Cha … là cùng đích

Để nhắc nhở cuộc sống trần gian này

Chỉ là cõi tạm chỉ là phù du.

 

** Xin Thiên Chúa thương giúp chúng con

Dần bỏ được lòng tham lam ích kỷ

Luôn ham muốn danh lợi, thú trần gian

Giúp thân xác chúng con giữ cho thơm sạch

Để xứng đáng mời Chúa đến ngự vào lòng

Để linh hồn được Chúa tẩy sạch

Bao tội lỗi nhớp nhơ

Vì rằng linh hồn là giống thiêng liêng

Chúa ban tặng cho từng người

Không hề và chẳng thể chết được.

 

** Xin Thiên Chúa là Cha

Là Con và là Thánh Thần

Xin mở mắt tâm hồn chúng con ra

Để thấy rõ đường tìm lên Nước Chúa

Nơi có Chúa nhân lành đã dọn sẵn chỗ

Cho tất cả những ai khi còn sống

Luôn cố gắng thực thi hai Giới Răn:

Kính Chúa và yêu người

Bao gồm cả đức tính khiêm nhường Bác ái, tha thứ và hy sinh. Amen.

Y tá con của Chúa,

Tuyết Mai

 21 tháng 6, 2021

Xin bấm vào mã số dưới đây để cùng hát:

Kính Chúa Yêu Người

Kính Chúa Yêu Người

Cà-phê không đắng

Cà-phê không đắng

Thân tặng Linh Mục Giuse Maria P.Q.T.

Trịnh Tây Ninh

Khi tuổi còn mơ mộng
anh đã ước mình như dòng sông
tuôn chảy trong lòng người nghệ sĩ
yêu nhạc và yêu chân, thiện, mỹ
để anh đem tiếng hát cho đời
khi ấy tuổi hai mươi
ly cà phê đắng trên môi
anh cũng vấn vương nụ cười tươi
của cô hàng cà phê xinh xắn
nhưng cà phê dù thơm vị lại đắng
ưu tư cuộc đời nhiều cay đắng
thế nên trong một buổi chiều vắng
yêu Chúa, thương người, anh mơ được đem nắng
chiếu yêu thương với tâm tình tươi thắm
nguyện hiến dâng cho đấng cao cả đã hy sinh
trên Thập giá đã phải chịu khổ hình
và anh đã trở thành linh mục trung trinh
rao giảng Tin Mừng, dâng lời nguyện kinh
cho tất cả, cho giáo dân con Chúa
Cà phê anh bây giờ thơm hương lúa
thơm mùi kinh với thánh nhạc tâm tình
Chúa yêu thương luôn ban phát ân tình
để anh rao giảng về Thánh Giá quang vinh
và suy niệm rồi chia sẻ niềm tin
cầu xin cho khắp nơi được an bình
cầu cho tình người luôn được thắm xinh
cho cuộc đời luôn rạng ánh bình minh
và cà-phê không còn đắng vị nhân sinh…

Trịnh Tây Ninh

TUỔI VÀO THU

Bài thơ dịch từ một bài Pháp ngữ: TUỔI VÀO THU – Un poème en 3 langues !

Bài dịch từ một bài thơ Pháp ngữ.

“JE CROYAIS QUE VIEILLIR…”
de Marcelle Paponneau

Je croyais que vieillir me rendait bien maussade,
Craignant chaque saison, les années, le tapage,
Le grand vent et la pluie, l’esprit qui se dégrade,
Les cheveux clairsemés, les rides du visage.

Et puis je m’aperçois* que vieillir n’a pas d’âge,
Qu’ il ne faut point gémir, au contraire chanter.
Et même, à petits pas, les jours ont l’avantage
D’être beaux et trop courts quant il sont limités.

Je croyais que vieillir c’était le ciel tout gris,
Le printemps sans les fleurs, les lèvres sans sourire,
Les fleurs sans chanson, les arbres rabougrir,
Un livre sans histoire, un crayon sans écrire.

Et puis je m’aperçois que vieillir rendre bien sage,
Que je vis chaque instant sans penser à demain,
Que je ne compte plus les années de mon âge,
Peu importe le temps, le crayon à la main.

Je croyais que vieillir transformerait mon âme,
Que je ne saurais plus contempler les étoiles
Que mon coeur endurci n’aurait plus cette flamme,
Qui transforme ma vie lorsque le ciel se voile.

Et puis je m’aperçois que les plus belles roses
Fleurissent à l’automne et sous mes yeux ravis,
Je respire très fort ce doux parfum que j’ose
Garder pour embaumer l’automne de ma vie.

tiếng Anh :

“I BELIEVE THAT AGING …”

Marcelle Paponneau

I thought growing old made me feel better,
Fearing each season, the years, the fuss,
The wind and the rain, the degrading spirit,
Sparse hair, facial wrinkles.

And then I realize that aging is old,
That one must not groan, on the contrary sing.
And even, in small steps, the days have the advantage
To be beautiful and too short when it is limited.

I thought that growing old was the sky all gray,
Spring without flowers, lips without smile,
Flowers without songs, trees stun,
A book without history, a pencil without writing.

And then I realize that old age make it very wise,
That I live every moment without thinking of tomorrow,
That I do not count the years of my age,
No matter the time, pencil in hand.

I thought that aging would transform my soul,
That I can not contemplate the stars anymore
That my hardened heart would no longer have this flame,
That transforms my life when the sky is sailing.

And then I realize that the most beautiful roses
Bloom in the fall and under my delighted eyes,
I breathe very strongly this sweet fragrance that I dare
Keep to embalm the autumn of my life.

Tiếng Việt :

Bài dịch từ một bài thơ Pháp ngữ.

Tuổi vào thu

Tôi cứ nghĩ tuổi già đầy nỗi sợ,
Sợ mùa sang, sợ năm tháng qua mau,
Sợ gió mưa, sợ tâm hồn băng hoại,
Sợ tóc phai màu, sợ cả nếp nhăn.

Nhưng nhận ra tuổi già không giới hạn,
Không muộn phiền còn đem lại nguồn vui.
Tôi chậm bước trên đoạn đường còn lại,
Hưởng ngày vui ngắn ngủi chẳng còn bao.

Tôi vẫn tưởng tuổi già trời ảm đạm,
Xuân thiếu hoa và vắng cả tiếng cười,
Hoa không nở và cây không nẩy lộc,
Sách không lời cầm bút chẳng ra thơ!

Chợt nhận ra tuổi già lòng lắng lại,
Sống hôm nay chẳng nghĩ đến ngày mai.
Thôi không đếm tuổi đời thêm chồng chất,
Mặc ngày qua, cầm bút họa thành thơ.

Tôi cứ ngỡ tuổi già hồn băng giá,
Quên đắm mình ngắm vũ trụ đầy sao,
Tim chai đá chẳng dấy lên ngọn lửa,
Cả bầu trời u tối phủ đời tôi!

Bỗng nhìn thấy những đóa hồng đẹp nhất,
Nở vào thu bằng đôi mắt reo vui,
Hít thật sâu ôi mùi hương tỏa nhẹ,
Ướp cho đầy hương vị Tuổi vào Thu.
From: T. Nguyen <[email protected]>

Viết cho thiên thần Tự Do đã mãi mãi ra đi ở tuổi 13 !

22.03.2021

Thơ

Hoàng Hạc

Viết cho thiên thần Tự Do đã mãi mãi ra đi ở tuổi 13 !

Em là thiên thần nhỏ

Của xứ sở Myanmar

Thiên thần vừa cất cánh

Đúng vào lúc trưa nay!

Em ơi, em có biết

Đọc tin mắt tôi cay

Tuổi đời em nhỏ quá

Mới chỉ vừa 13!

Em nằm kia thanh thản

Ra đi vì tranh đấu

DÂN CHỦ cho dân tộc

Thiên thần của TỰ DO!

Máu em vừa thấm đỏ

Chiếc áo màu da vàng

Vừng trời kia chợt sáng

Đón nhận Mandalay!

Mong em được về với quê hương em, trong lòng dân tộc em nhé, Mandalay!