RỒI MÌNH HÒA GIẢI…

From facebo ok:   Dang Tuong‘s post.

 
 
No automatic alt text available.

Dang Tuong

 

RỒI MÌNH HÒA GIẢI…

Mày trả lại tao những gì mày giải phóng
Rồi chúng mình sẽ nói chuyện anh em
Trả lại tao những năm tháng êm đềm…
Tao đã hưởng trước ngày mày có mặt

Trả lại cái tên mày đã cướp mất
Nơi sinh ra tao, tên gọi Sài Gòn,
Cái tên tao thuộc lòng từ thuở bé con,
Không phải cái tên dài thòn khó đọc.

Mày trả tự do về cho dân tộc
Tự do thờ phượng tự do yêu thương
Mày trả giáo dân về với giáo đường
Trả phật tử về với chùa với tự

Trả quyền tự do bầu bán ứng cử
Để dân tao được kén chọn hiền tài
Trả lại tao quyền tự quyết tương lai
Quyền hạnh phúc tao cho con cho cháu

Trả trường học về cho thầy cô giáo
Trả em thơ về với tuổi hồn nhiên
Trả ánh mắt vui trả nụ cười hiền
Về với trẻ suốt ba miền đất nước

Trả ngây thơ về lại miền sơn cước
Trả bao dung trở lại với đồng bằng
Trả biển trả đầm về với ngư dân
Trả nông dân ruộng đồng mày cưỡng chế

Trả tam quyền về lại cho thể chế
Trả quan tòa quyền xét xử công minh
Trả luật sư quyền biện hộ chủ mình
Trả toà án quyền đứng riêng độc lập

Trả học sinh quyền tự do học tập
Không Mao Nhiều, Các Mác với Le Nin,
Không đảng quang vinh, vô sản, vô tình,
Trả chúng nó quyền tự do đọc sách.

Trả người cầm bút tự do viết lách
Trả mọi người quyền cất những lời ca
Trả nhạc vàng về các nẻo đường xa
Để mọi lúc mọi nhà cùng vui hát

Trả hết cho tao những gì tao đã mất
Còn tao sẽ trả mày một thứ đỉnh cao
Sẽ trả mày cái chủ nghĩa tào lao
Mày dùng nó đưa tao vào khổ ải

Trả hết cho nhau… rồi mình Hòa Giải.

Theo Thuc Tran.

RẤT YÊN ỔN !

From facebook: …Lan Huynh

 

Fb Ngô Trường An

 

RẤT YÊN ỔN !

Thầy trò Tam Tạng đi thỉnh kinh ngược về phương nam. Ngồi trên lưng Ngựa ngắm nhìn 2 bên sườn núi mây khói lãng đãng trôi. Bất chợt Đường Tăng nhìn thấy 1 đống quan tài phía trước và một số người lao nhao khiêng từng thi thể bỏ vào quan tài, tiếng khóc, tiếng kêu gào thảm thiết. Đường Tăng hoảng hồn hét lên:

– Ngộ Không! Chúng ta quay lại tìm hướng khác mà đi thôi. Đất nước này có khủng bố, số người chết kia chắc là bị xả súng rồi!
Ngộ Không thưa: Bạch sư phụ! Con đã tìm hiểu rồi, đất nước này tuy nghèo nhưng yên ổn lắm ạ. Bát Giới, Sa Tăng đứng đây bảo vệ sư phụ để ta lại đằng kia xem sao.
Nói xong, Tề Thiên biến thành lão nông đến gần lân la, dò hỏi nên biết được sự tình số người chết kia là do mưa lớn, nước lũ đổ về và đê bị vỡ nên họ bị nước cuốn trôi.
Tề Thiên quay lại trình bày với sư phụ rồi trấn an để thầy trò tiếp tục lên đường. Đi khoảng vài canh giờ, Đường Tăng lại chỉ tay về phía trước la lớn:
– Ngộ Không! Ngươi xem có nhiều người chết được lôi ra từ những đống đất đá khổng lồ kìa. A di đà phật, có cả trẻ em nữa con ơi. Nơi đây cao ráo thì làm gì bị nước cuốn trôi? Chắc chắn là do khủng bố ném bom rồi!
Ngộ Không trấn an sư phụ rồi biến thành ông lão khoảng 73 tuổi, đầu tóc bạc trắng, đến gần tươi cười hỏi lý do thì bị chàng thanh niên chống cuốc chỉ vào mặt chửi:
Ông đui à? Ông mang kính mà đéo thấy gì à? Hàng chục người chết đây là do núi lỡ xuống lấp cả nhà họ đó, ông hiểu chưa thằng già lú?
Bị người dân phẫn nộ chửi rủa. Điên tiết, Ngộ Không bay qua chân núi rút thiết bảng dộng mạnh xuống đất, kêu Thổ Địa lên tra hỏi:
– Ngươi cai quản khu đất này sao để sinh linh kẻ chết trôi, người chết lấp thế hử?
– Dạ oan cho tôi Đại Thánh ơi! Tại lão Ngọc Hoàng cho mưa to quá nên sinh ra sự cố này. Hic!
Tề Thiên tức quá hét lên một tiếng rồi cân đẩu vân bay thẳng lên cung đình chỉ tay vào mặt Ngọc Hoàng la lớn:
– Ông già rững mỡ kia! Ông cứ lo hú hí với bọn Tiên non mà không nghĩ đến dân tình. Ông đổ nước ào ạt gây đại hoạ dưới Trần chết hết sinh linh rồi kìa!
– Con Khỉ kia chớ có nói càn! Nước thì ở đâu ta không đổ? Ngươi xem khắp năm châu có chỗ nào sinh linh chết như chỗ đó không mà trách ta. Hử?
– Thế nước đầu nguồn cuồn cuộn đổ xuống là do ai? Núi lỡ là do ai? Ông định phủi trách nhiệm à?
– Con Khỉ kia, ta chứ phải bọn quang vinh muôn năm đâu mà phủi trách nhiệm? Ta đã giao nhiệm vụ hết rồi. Nước dâng gây vỡ đê thì ngươi xuống hỏi Hà bá. Núi lỡ lấp người thì ngươi hỏi Sơn Thần. Hiểu chưa?
Tề Thiên bực quá bay xuống lấy gậy thọc vào lòng sông kêu Hà bá lên tra. Hà Bá khúm núm cuối đầu tâu:
– Dạ, Đại Thánh anh minh! Đê vỡ là do “Có kế hoạch” đấy ạ. Còn nước ầm ầm đổ xuống cũng là “đúng quy trình” luôn ạ. Thiệt tình không phải do tôi, mong Đại Thánh bớt giận.
– Tề Thiên mặt hằm hằm bỏ đi qua bên sườn núi rút cây thiết bảng ra đánh ầm 1 phát. Sơn Thần run rẩy đẩy hòn đá bước ra. Tề Thiên chỉ thiết bảng vào mặt quát:
– Trách nhiệm ngươi giữ núi sao ngươi lơ là để núi sạt lỡ chết hết sinh linh là sao?
– Thưa Đại Thánh! Núi thì có cả hàng triệu triệu năm nay rồi, nếu tôi không giữ thì nó lỡ mất hàng triệu năm trước rồi, nay còn đâu mà lỡ nữa?
– Thế tại sao hàng triệu năm trước ngươi giữ được, còn bây giờ thì không?
– Đấy là do bọn người tham lam, ngu dốt kia. Núi rừng được bảo vệ chống xói mòn, chống sạt lỡ bởi từ những cái rễ cây. Những rễ cây này đan xen với nhau tạo thành mảng liên kết níu kéo với nhau. Hơn nữa, nhờ những gốc cây nhô lên nên cản được nước mưa từ trên cao đổ xuống. Nay bọn tham đó chặt hết cây, rễ bị mục, hễ mưa xuống là thành bùn, không sạt lỡ sao được?
– À, như vậy là Ngươi hưởng hương khói của người chặt cây mà không lo giữ cây để bọn chúng phá hết chứ gì?
– Dạ, hưởng hương khói cái quần què gì đâu ạ?
– Sao ta nghe nói chặt cây thì thắp hương lạy cây? Mà thắp hương thì ngươi hưởng chứ cây gỗ đó bị chặt mẹ rồi nên nó đâu có hưởng được?
– Ối! Đại Thánh hơi đâu nghe bọn vô cảm đó nói. Đồng loại nó chết cả hàng trăm mà nó có thắp hương lạy đâu mà đi lạy cây gỗ??
Tế Thiên thở dài lủi thủi quay về nói với Đường Tăng:
– Thôi, ta quay lại hướng khác đi sư phụ.
– Ủa! Sao ngươi nói đất nước này yên ổn lắm mà?
– Bây giờ con mới hiểu ạ! Đó là chết một cách yên ổn! Chết lặng lẽ, chết âm thầm… Người chết không biết vì sao mình chết. Người sống cũng chẳng thắc mắc tại sao đồng bào mình chết. Mọi việc cứ diễn ra 1 cách êm ru, bình thường, không ồn ào, không tranh cãi… Như vậy là quá yên ổn rồi phải không Sư Phụ?
– Ngươi nói đúng! Rất yên cmn ổn!

YÊU THƯƠNG NHAU LÀ DẤU CHỈ NGƯỜI THUỘC VỀ CHÚA GIÊSU

YÊU THƯƠNG NHAU LÀ DẤU CHỈ NGƯỜI THUỘC VỀ CHÚA GIÊSU

+ Gm Gioan B BÙI TUẦN

  1. Khi được Tòa Thánh bổ nhiệm làm giám mục phó Giáo Phận Long Xuyên tháng 4 năm 1975, tôi đã chọn cho mình khẩu hiệu “Điều răn mới”. Điều răn mới là một Lời Chúa, trích từ câu Chúa phán trong buổi tiệc ly: “Thầy ban cho các con một điều răn mới là các con hãy yêu thương nhau, như Thầy yêu thương các con” (Ga 13, 34).

Từ đó, yêu thương trở thành tiếng Chúa gọi, gây thao thức trong suốt hành trình mục vụ, truyền giáo và tu đức của tôi.

  1. Ngay những ngày đầu cuộc đời giám mục, Chúa Giêsu đã đến với tôi, để dạy tôi yêu thương như Người đã yêu thương. Yêu thương đó đòi phải cụ thể và quảng đại.

Cụ thể là ưu tiên để ý đến những người đau khổ xác hồn.

Quảng đại là cho đi, bằng sự đồng cảm sâu sắc chân thành, bằng hy sinh, cầu nguyện và chia sẻ.

Tôi đã cố gắng thực hiện như vậy.

Nhờ vậy, mà tôi có cảm tưởng là đã thực hiện được phần nào nhiệm vụ làm chứng cho Chúa. Đúng như Lời Chúa phán: “Ở điểm này, mọi người sẽ nhận biết các con là môn đệ của Thầy, là các con có lòng yêu thương nhau” (Ga 13, 35).

  1. Làm chứng cho Chúa bằng yêu thương nhau, đó là một niềm vui lớn lao. Được như vậy, trước hết là nhờ ơn Chúa, sau đó cũng phải nhờ đến cộng đoàn. Cộng đoàn được hiểu theo nghĩa rộng. Về cộng đoàn, tôi thấy thế này:
  2. Nhiều năm trước đây xem ra cộng đoàn làm chứng cho Chúa bằng yêu thương nhau hơn cộng đoàn hiện nay. Ngay gia đình là một loại cộng đoàn rất nhỏ, thế mà hiện nay số gia đình làm chứng cho Chúa bằng yêu thương nhau đâu còn nhiều. Thậm chí nhiều cộng đoàn những người đi tu cũng là một thứ gia đình, làm chứng cho Chúa, nay đâu còn bằng yêu thương nhau một cách dễ dàng như xưa nữa đâu. Thiết tưởng thực tế đau buồn đó cũng khiến chúng ta phải nhận ra điều này: Khủng hoảng lớn hiện nay cho Hội Thánh không phải chỉ về đức tin, mà cũng về yêu thương một cách trầm trọng.
  3. Cần nhận ra sự thực đó, để có những việc làm chân thật về sám hối, về mục vụ và về truyền giáo. Nếu không, sẽ là lừa dối mình và lừa dối kẻ khác.
  4. Sẽ là lừa dối, nếu tôi quả quyết yêu thương là việc dễ. Bởi vì yêu thương đích thực bao giờ cũng đòi phải hy sinh. Tình yêu không hy sinh là tình yêu giả. Hy sinh không tình yêu là hy sinh thừa. Nhưng hy sinh đâu là chuyện dễ.
  5. Sẽ là lừa dối, nếu tôi quả quyết yêu như Chúa yêu là việc dễ. Bởi vì Chúa Giêsu khi yêu chúng ta, đã hy sinh chính mạng sống mình. Người chịu rất nhiều đau đớn. Còn Đức Mẹ, thì khi yêu thương Chúa và loài người, đã như bị lưỡi đòng đâm thâu qua trái tim (Lc 2, 45).

Riêng tôi, xin thú thực là, để yêu như Chúa và Mẹ đã yêu, tôi phải phấn đấu rất nhiều.

  1. Cũng rất may là hiện nay đang xuất hiện những chứng nhân  mới, làm chứng cho Chúa bằng yêu thương một cách mạnh mẽ lạ lùng. Họ là những cộng đoàn, họ là những cá nhân. Tôi đang thấy họ là những dấu chỉ, mà Chúa Thánh Thần đào tạo nên, để được sai vào Hội Thánh tại Việt Nam. Họ đang hiện diện một cách âm thầm, mà lại tỏa sáng.
  2. Nhờ ơn Chúa Thánh Thần, những cá nhân và những cộng đoàn đang làm chứng cho Chúa bằng yêu thương nhau, đã đánh thức lương tâm tôi.

Tôi nhận ra rằng: Thực sự tôi đã cố gắng làm chứng cho Chúa bằng yêu thương nhau như Chúa đã yêu thương. Nhưng tôi cũng phải thú nhận rằng: Nhiều khi tôi đã làm chứng không đúng, không đủ. Tôi sám hối về mọi lỗi lầm trong bổn phận làm chứng Chúa bằng yêu thương.

  1. Để sám hối, tôi thường cầu nguyện theo Thánh vịnh 50(51) của vua Đavid. Xin trích những đoạn mà tôi hay dừng lại lâu:

 “Lạy Thiên Chúa, xin lấy lòng nhân hậu xót thương con, mở lượng hải hà xóa tội con đã phạm.

 Xin rửa con sạch hết lỗi lầm, tội lỗi con, xin Ngài thanh tẩy…

Lạy Chúa Trời, xin tạo cho con một tấm lòng trong trắng, đổi mới tinh thần cho con nên chung thủy.

Xin đừng lỡ đuổi con, không cho gần Nhân Thánh, Đừng cất khỏi lòng con Thần Khí Thánh của Ngài.

Xin ban lại cho con niềm vui vì được Ngài cứu độ, và lấy tinh thần quảng đại đỡ nâng con”.

  1. Điều mà Thánh vịnh sám hối đã nhiều lần giúp tôi được vui, đó là tin, dù tôi yếu đuối, Chúa vẫn có quyền và lòng thương xót đổi tôi ra mới. Nhìn về quá khứ, tôi tin Chúa thứ tha, nhìn về tương lai, tôi tin Chúa đỡ nâng và cứu độ tôi.

Sám hối, như trên đây, đang giúp tôi lạc quan trên đường làm chứng cho Chúa bằng yêu thương.

  1. Một điều khác cũng đang giúp tôi lạc quan, để có những sáng kiến làm chứng cho Chúa bằng yêu thương. Điều đó là thế này:

Trong bữa tiệc ly, Chúa Giêsu đã nói với các môn đệ của Người rằng: “Các con gọi Thầy là Thầy, là Chúa, điều đó phải lắm. Vì quả thật, Thầy là Thầy, là Chúa. Vậy, nếu Thầy là Chúa, là Thầy, mà còn rửa chân cho các con, thì các con cũng phải rửa chân cho nhau. Thầy đã nêu gương cho các con, để các con cũng làm như Thầy đã làm cho các con” (Ga 13, 13-15).

  1. Hiện nay, trong một số cộng đoàn những người tin theo Chúa, đang thực hiện Lời Chúa dạy trên đây. Họ yêu thương nhau, đến nỗi rửa chân cho nhau, nghĩa là họ có những sáng kiến rửa những lỗi lầm, những mặc cảm, những vết thương lòng của nhau bằng tình thương khiêm tốn tế nhị. Họ rất nhiệt thành lo cứu các linh hồn.
  2. Những người làm như thế đang còn là một thiểu số nhỏ, nhưng số nhỏ đó đang giới thiệu về những người tin theo Chúa nay vẫn có nhiều khả năng làm chứng cho Chúa bằng yêu thương.

Điều quan trọng đặt ra cho chúng ta là, chúng ta có đón nhận những giới thiệu đó không?

  1. Riêng tôi, tôi đã nhận được nhiều gương sáng, được chính Đức Mẹ Maria giới thiệu về cách làm chứng cho Chúa bằng yêu thương. Tôi không thể kể ra hết được. Qua đó, tôi tin việc Chúa Thánh Thần đang làm trong Hội Thánh là vô cùng lớn lao, và rất bất ngờ.

Sự chúng ta biết được chỉ là một phần rất nhỏ. Về vấn đề làm chứng cho Chúa bằng yêu thương, chúng ta cần khiêm tốn, rất khiêm tốn, luôn luôn khiêm tốn.

Long Xuyên, ngày 07.10.2017

+ Gm Gioan B BÙI TUẦN

From: Vongtaysongnguyen

Vậy sao dân miền Nam không kéo ra Bắc hưởng thành quả XHCN?

From facebook:  Dang Tuong
Hồi mấy năm trước học Lịch sử 12 có học
“BÀI 21 – XÂY DỰNG CHỦ NGHĨA XÃ HỘI Ở MIỀN BẮC, ĐẦU TRANH CHỐNG ĐẾ QUỐC MỸ VÀ CHÍNH QUYỀN SÀI GÒN Ở MIỀN NAM (1954 – 1965)”

Vậy sao dân miền Nam không kéo ra Bắc hưởng thành quả XHCN? Vậy thành quả XHCN trôi đi đâu rồi mà dân miền Bắc phải kéo vào Nam ăn “bơ thừa sữa cặn” của tụi “Mỹ Ngụy” là sao ta 😂😂😂

Ảnh *st

Image may contain: one or more people and text

Trung Quốc đối đầu giới doanh nhân mới nổi (P1) – Triệt hạ tỷ phú tư nhân

Trung Quốc đối đầu giới doanh nhân mới nổi (P1) – Triệt hạ tỷ phú tư nhân

 
 

Lo sợ sự trỗi dậy của các đầu sỏ chính trị như số phận của Liên bang Xô Viết, chính quyền Bắc Kinh đang không ngừng để mắt đến tầng lớp doanh nhân giàu có mới nổi của Trung Quốc, những người dần nắm trong tay quyền lực kinh tế thực sự.

Xi-Wu
Tập Cận Bình (trái) và tỷ phú Ngô Tiểu Huy
 

Trước khi được Đảng Cộng sản (ĐCS) Trung Quốc “trao ấn” cầm quyền thêm 5 năm, ông Tập Cận Bình dường như là bậc thầy của tất cả các hoạt động điều tra. Với quyền lực kinh tế và quốc phòng tập trung trong tay, ông Tập đang sử dụng quân đội và bộ máy quyền lực để kiểm soát chặt chẽ mọi hoạt động trong Trung Quốc.

Hàng loạt các quan chức tham nhũng – một số trong đó là các đối thủ chính trị, trong khi những người còn lại bị liên quan đến trong đường dây tham nhũng – đều bị lĩnh án tù. Thậm chí những người bất đồng chính kiến ​cũng như các nhà hoạt động xã hội đều bị cho ra rìa hoặc bị giam giữ.

Tuy nhiên, cuộc đối đầu chính trị quan trọng nhất ở thời điểm hiện tại của ông Tập lại rất ít được biết đến. Khi ông Tập đã nắm gọn bộ máy Đảng và quân đội trong tay, chỉ còn đối thủ duy nhất bây giờ mà ông phải đối mặt là tầng lớp doanh nhân giàu có mới nổi của Trung Quốc.

Nhà lãnh đạo ĐCS Trung Quốc thừa biết kết cục bi thảm đã xảy đến với sự sụp đổ Liên minh Xô viết, và đang lo lắng về kết cục tương tự liệu có lặp lại đối với ông và các đồng minh thân cận – sự trỗi dậy của các đầu sỏ chính trị Nga, những doanh nhân đã nắm lấy quyền kiểm soát tài sản nhà nước, đưa họ trở thành các tỷ phú và có được quyền lực chính trị mạnh mẽ. Ông Tập quyết tâm không để điều đó xảy ra tại Trung Quốc.

Một số ông trùm tài chính mới nổi của Trung Quốc đã thách thức quyền lực chính phủ; một số khác đã buộc phải theo “guồng” sau những lần đụng độ với chính phủ; tuy nhiên, hầu hết đều đang giữ được cái đầu lạnh và chỉ tập trung vào việc kinh doanh của họ.

Mặc cho việc các doanh nhân có đang chấp thuận theo Tập hay không, bằng bản năng của một nhà lãnh đạo độc tài chuyên chế, Tập Cận Bình muốn dập tắt mọi tầng lớp mà ông cho là có tiềm năng ảnh hưởng đến quyền lực và ngăn chặn họ ngay từ trong trứng nước.

Chiến dịch của ông Tập nhằm kiểm soát khu vực kinh tế tư nhân dường như đã bắt đầu một cách sốt sắng vào tháng 6/2017, với sự biến mất của một doanh nhân nổi tiếng, người có tầm ảnh hưởng lớn đến thế hệ tỷ phú mới trong nước, ông Ngô Tiểu Huy (Wu Xiaohui), Chủ tịch của Tập đoàn bảo hiểm Anbang.

Chỉ vài tháng trước đó, ông Ngô đã dẫn đầu các cuộc đàm phán để chi 14 tỷ USD mua lại khách sạn Starwood trước khi thương vụ bị đổ vỡ. Không ai còn nghe đến ông kể từ khi ông bị giam giữ.

 

Theo đánh giá của Andy Rothman, nhà đầu tư chiến lược của Matthews Asia tại San Francisco, từ sự khởi đầu trong những năm 1990, thế hệ doanh nhân này hiện chiếm đến 3/4 tổng sản lượng nền kinh tế Trung Quốc, và sử dụng hơn 80% lao động tại các thành phố.

“Khu vực kinh tế tư nhân đã và sẽ luôn là động lực chính thúc đẩy nền kinh tế Trung Quốc tăng trưởng trong suốt thập kỷ qua và cả trong tương lai. Điều đó là không thể tranh cãi,” ông Rothman nói. “Có nhiều người ở Berkeley, nơi tôi sống, tin vào lý thuyết Mac-Lenin hơn là ở Bắc Kinh.”

Trong khi tầng lớp doanh nhân mới nổi của Trung Quốc không tin vào chủ nghĩa Mác, các nhà lãnh đạo Trung Quốc lại ôm giữ một quan niệm khác: “Nếu chúng ta đi chệch khỏi hay từ bỏ chủ nghĩa Mác, đảng của chúng ta sẽ đánh mất linh hồn và phương hướng,” ông Tập nói trong một cuộc họp giữa các quan chức cao cấp trong tháng 9.

Cùng tuần đó, đảng và chính phủ lần đầu tiên đã đưa ra tuyên bố quy định về thế nào là “doanh nhân Trung Quốc”, và phẩm chất đầu tiên là “yêu nước”.

Tại Đại hội Đảng ngày 18/10 tại Bắc Kinh, các đảng viên cho rằng thách thức kinh tế chủ yếu của ông Tập là làm sao để cải cách khối doanh nghiệp nhà nước đang đầu tư dàn trải và thua lỗ.

Nhưng quan điểm này lại mâu thuẩn với chính nó. Bởi rất khó để cải cách các dự án nhà nước không hiệu quả, nhưng mặt khác, chúng lại luôn là một phần không thể tách rời thể chế Trung Quốc, khi mà các vị trí chủ chốt trong đó được sắp đặt bởi chính đảng.

Trái lại, khu vực tư nhân lại được hình thành bên ngoài sự kiểm soát của đảng. Mượn sự tương đồng từ lý thuyết địa chính trị phổ biến được gọi là “bẫy Thucydides” – nguy cơ xung đột giữa một bá chủ cũ và các thế lực mới – mà nói, các doanh nhân Trung Quốc là một thế lực mới đang lên thách thức lại quyền lực lâu năm đã được thiết lập của ĐCS Trung Quốc.

Ông Ding Xueliang thuộc Đại học Khoa học và Công nghệ Hồng Kông cho biết: “Luật bất thành văn từ trước thời Tập là, nếu các doanh nhân sử dụng mạng lưới kinh doanh của họ để thâu tóm quyền lực chính trị, đảng sẽ nhanh chóng tìm cách triệt tiêu họ ngay lập tức.” Nhưng sự trỗi lên mạnh mẽ của tầng lớp doanh nhân Trung Quốc đã cho thấy rằng đảng không còn có thể “một tay che cả bầu trời”, kiểm soát khu vực tư nhân mãi được nữa.

 

Khi khu vực kinh tế tư nhân của Trung Quốc phát triển nở rộ, điều này đã đi ngược lại một điểm cốt lõi trong lý thuyết của Lenin, vốn coi mọi lực lượng đối nghịch với đảng cộng sản đều là kẻ thù cần bị triệt tiêu. Do đó, việc ông Ngô Tiểu Huy bị bắt giữ và các doanh nhân giàu có bị phá rồi khác dường như là một điều quen thuộc trong những cuộc đối đầu giữa đảng và tầng lớp doanh nhân.

Một cựu đại lý ô tô, người đã kết hôn với cháu gái của cựu lãnh đạo Trung Quốc – Đặng Tiểu Bình cho biết, ông Ngô đã bị cưỡng chế từ bỏ một số thương vụ thâu tóm lớn ngoài Trung Quốc, bao gồm thương vụ mua lại khách sạn Waldorf Astoria nổi tiếng ở New York năm 2014.

Ước tính vào giữa năm 2012, trước khi bị đảng loại bỏ, tập đoàn của ông đã chi hơn 20 tỷ USD mua chuộc các quan chức chính phủ. Dường như danh tiếng, địa vị và những thương vụ táo bạo đã khiến ông Ngô trở thành mục tiêu cho lãnh đạo ĐCS muốn nhắc nhở lớp CEO mới nổi của Trung Quốc rằng ai mới thực sự là người làm chủ cuộc chơi.

Một số ông trùm điều hành các công ty tư nhân lớn khác cũng đã bị triệt tiêu theo cách tương tự trong cùng khoảng thời gian này.

Vào tháng 7, ông Tập đã ngăn chặn Ngân hàng nhà nước Trung Quốc cho vay mới đối với Tập đoàn bất động sản Wanda, công ty sở hữu nhà hát AMC để mở rộng ra nước ngoài. Và dưới áp lực của chính quyền Trung Quốc, Chủ tịch tỷ phú của Wanda, ông Vương Kiện Lâm (Wang Jianlin) đã buộc phải từ bỏ thương vụ, giá cổ phiếu của Wanda sau đó đã bị sụt giảm mạnh do tin đồn ông bị cấm rời khỏi Trung Quốc.

(Đón đọc phần 2)

Tác giả: Richard McGregor, Wall Street Journey.
Chân Hồ

LÒNG TỐT!!!

 LÒNG TỐT!!!

                            
 
   LÒNG TỐT có thể làm được nhiều điều kỳ-diệu, như mặt trời toả sáng trong những ngày lạnh giá! Như mặt trăng chiếu sáng những đêm mịt-mù! Như làn gió xua tan sự oi-bức!!!
 
 1. Lòng tốt chính là những hành-động tử-tế:
   Bạn có biết một hành động tử tế dẫn tới một hành động tử tế khác. Một hành động tử tế đơn giản như tưới nước cho cây, cây sẽ lớn lên, đâm hoa kết trái, trái cho hạt, hạt được gieo xuống và có nhiều cây khác lại được mọc lên! Không hành động tử tế nào sẽ dừng lại chỉ với chính nó!!!
   Chuyện kể rằng có một người phụ nữ mù bắt taxi tới một tòa nhà. Đồng hồ taxi chi số tiền là 100 ngàn đồng khi đến nơi. Người tài xế taxi dẫn người phụ nữ vào chỗ an toàn rồi nói rằng: 

“Tôi không nhận tiền cước taxi của cô! Bởi vì so với cô, việc kiếm tiền của tôi chắc dễ-dàng hơn!!!”.
 
                         
 
 

 

 

 

 

 

 

 

  Cũng vào lúc đó, một người đàn ông có dáng vẻ của một ông chủ đi ra, ông lên chính chiếc xe taxi đó. Trên đường đi, hai người đàn ông vui vẻ chuyện trò cùng nhau. Khi tới nơi, đồng hồ báo cũng chi số tiền là 100 ngàn đồng! Người đàn ông này đã lấy ra số tiền 200 ngàn và nói với người lái taxi rằng: 

“Tiền này bao gồm cả số tiền của người phụ-nữ lúc nãy! Tôi cũng không phải là vĩ-đại gì, nhưng chắc việc kiếm tiền của tôi cũng dễ-dàng hơn cậu, hy-vọng cậu có thể tiếp-tục làm việc tốt!!!”.
   Đúng như Mark Twain đã từng nói: 

“Lòng tốt là thứ ngôn-ngữ mà người điếc có thể nghe và người mù có thể thấy!”.
 
 2. Lòng tốt nhiều khi không biểu-đạt qua tiền bạc, lòng tốt chính sự sẻ-chia chân-thành:
   Lòng tốt đến từ cái nhìn biểu cảm, từ sự sẻ chia, từ sự tiếp xúc ân cần. Nó là mọi thứ làm người khác ấm lòng, ở mọi nơi mọi lúc! Không phải chỉ khi có tiền, người ta mới có thể làm người tốt, mới có thể mang đến niềm vui cho người khác!!!
   Hai cậu bé tình cờ gặp nhau. Một cậu mồ côi luôn ước ao được bay như chim tới những vùng đất khác. Một cậu bị liệt ngồi trên xe lăn được bố đưa đi dạo, cậu ao ước có thể đi và chạy như các bạn nhỏ khác. Cậu bé muốn bay như chim hỏi cậu bé bị liệt xem liệu có cách nào có thể mọc thêm cánh để bay lượn trên bầu trời? Cậu bé bị liệt đáp rằng mình không biết, giờ cậu chỉ mong muốn có thể đi và chạy thôi! Cậu bé mồ côi nhìn bạn đầy thương cảm và ước mình có thể giúp được người bạn kia!!!
 
                            
 

 

 

 

 

 

 

  Và thế là cậu bé mồ côi đã nghĩ ra một trò chơi, cậu bảo bạn trèo lên lưng, bắt đầu đứng lên và chạy. Những bước chân ban đầu còn chuệnh choạng, càng về sau lại càng nhanh hơn! Trên lưng, người bạn tật nguyền ôm ghì lấy cổ, cậu dần không cảm thấy gánh nặng trên lưng mà như được tiếp thêm sức mạnh, đôi chân cậu lướt chạy băng băng, cho tới lúc cả hai cảm nhận gió đang tạt mạnh vào mặt! Quá phấn khích, cậu bé tật-nguyền giang rộng một tay, khua loạn trong gió và hét to: “Con đang bay, bố ơi! Con đang bay!!!”.
   Vậy là cậu bé mồ côi đã giúp được người khác thực hiện được chính ước mơ của cậu!
   Điều vĩ đại nhất mà lòng tốt làm được cho người khác là khiến chính họ cũng trở nên tốt đẹp!!!

 
 3. Lòng tốt đến từ sự biết nghĩ cho người khác:
                 
 
  

 

 

 

 

 

 

 

 Jacqueline Kiplimo đã giúp một vận-động viên khuyết-tật uống nước trong lúc sắp về đích đầu tiên ở một giải marathon tại Đài-Loan! Ảnh dẫn qua: Locos Por Correr
   Lòng tốt luôn hiện diện quanh ta, bởi quanh ta còn có rất nhiều người biết nghĩ cho người khác! Lòng tốt là sự cho đi mà không cầu đáp lại!!!
   Khi một người mẹ hỏi đứa con trai 5 tuổi: 

“Nếu hai mẹ con ta đang khát nước và chỉ có 2 quả táo, con sẽ làm gì?”. Cậu bé suy nghĩ một lát rồi trả lời: “Con sẽ cắn mỗi quả táo một miếng Mẹ ạ!”.
   Người Mẹ nghe vậy cảm thấy hơi buồn và thất vọng, cô nhẹ nhàng hỏi con: 

“Con có thể nói cho Mẹ biết vì sao con làm thế?”

 Và cô đã thật sự xúc động khi cậu bé ngây thơ đáp: “Con muốn thử và dành quả ngọt nhất cho Mẹ!”.
 

   Đừng vội nghi-ngờ người khác! Hãy nhớ rằng làm người tốt và làm điều tốt, đó là tất-cả những gì chúng ta nên làm! Hãy để lòng tốt hiện-diện trên gương mặt, trong đôi mắt và trong nụ cười của bạn!!!
 
   Nhật-Hạ   (Từ ĐKN)

From : KimBằngNguyễn 

ĐỨC MẸ FATIMA: Lời nhắn nhủ của Mẹ vẫn còn mang tính thời sự

ĐỨC MẸ FATIMA: Lời nhắn nhủ của Mẹ vẫn còn mang tính thời sự

Ngày 13. 10 năm nay đánh dấu đúng 100 năm Đức Mẹ hiện ra ở Fatima.  Con cái Mẹ khắp nơi sẽ mừng kính sự kiện đặc biệt này trong tâm tình tôn kính và mến yêu Mẹ.  Đây là dịp để mỗi người chúng ta bày tỏ tâm tình của mình lên Mẹ, cũng như nhìn lại sứ điệp mà Mẹ gửi đến cho toàn thế giới cách đây 100 năm.

Sự hiện ra tại Fatima không chỉ có ý nghĩa sâu sắc về mặt tôn giáo, nhưng hơn thế sự kiện đó còn mang những thông điệp quan trọng đến với toàn nhân loại trên cả phương diện xã hội lẫn chính trị.

Tại Fatima cách đây 100 năm, qua sự hiện ra với ba đứa trẻ, Mẹ đã mang đến cho con người những lời cảnh báo kèm theo những yêu cầu cần thiết để cứu vớt nhân loại khỏi biến động bất an, tai họa chiến tranh và sự diệt vong.

Nhân dịp kỷ niệm 100 năm Đức Mẹ hiện ra tại Fatima, chúng ta được mời gọi nhìn lại những lời kêu gọi của Mẹ dưới một vài khía cạnh trong đời sống của mỗi người cũng như của toàn nhân loại hôm nay.

ĐỨC TIN

Đức tin là cội nguồn và khởi đầu cho mỗi người và là lời kêu gọi đầu tiên mà Mẹ gửi đến nhân loại tại Fatima.

Nhìn chung, đức tin của con người trên thế giới đang xuống dốc một cách nhanh chóng.  Tỷ lệ chối bỏ đức tin đang ngày một tăng cao, và các phe nhóm chống Giáo Hội ngày càng tinh vi dưới nhiều hình thức.  Đức tin Công giáo đang giảm sút đáng kể trên nhiều nước, đặc biệt là Âu Châu.

Con người dần dần chối bỏ Thiên Chúa, khước từ Tin Mừng, chạy theo những ngẫu tượng và tôn thờ các giá trị vật chất.  Không còn đức tin, con người đi đến sự lạc giáo, mê tín và ảo tưởng.  Điều này khiến cho các giá trị tâm linh cũng như nhân phẩm con người  bị đảo lộn và lệch lạc.

Nhìn lại mới thấy sứ điệp Mẹ cách đây 100 năm còn mang tính cấp thiết cho thế giới hôm nay.  Thật thế, con người cần đức tin thực sự để tin tưởng vào một điều gì đó.  Tin vào Thiên Chúa để nhận ra những giá trị căn bản nơi cuộc sống.  Tin vào Thiên Chúa để nhận ra mỗi chúng ta là anh em của nhau và là con cái của Thiên Chúa.

Đức tin hướng dẫn con người đến với những giá trị chân – thiện – mỹ.  Đức tin đưa ta về với Chúa là cội nguồn của tình yêu.  Và cũng chính đức tin đưa ta về với nhau trong tình nghĩa anh em con cùng một Chúa.

HOÁN CẢI

Hoán cải là lời kêu gọi thực sự quan trọng cho con người hôm nay.  Mẹ Maria đã nhiều lần nhắc lại rằng: con người cần phải hoán cải.

Sự phát triển của thế giới không những đưa con người đến sự xa lìa Thiên Chúa mà con mang lại cho con người sự tự cao tự đại.  Con người đang chối bỏ Đấng Tạo Hóa, đi vào con đường tội lỗi, và đề cao chính mình.

Đón nhận Thiên Chúa vốn dĩ không dễ thì hoán cải để trở về với Thiên Chúa lại càng khó khăn hơn.  Con người ngày một xa dần Thiên Chúa.  Bao lâu con người xa Thiên Chúa thì bấy nhiêu khó khăn cho sự hoán cải trở về.  Những hệ lụy đau thương của sự không hoán cải đang ngày càng thấy rõ nơi cuộc sống nhân loại hôm nay.

Con người cần sự hoán cải để trở về với cội nguồn của mình là Thiên Chúa, trở về với những giá trị nhân linh của con người.  Từ đó sự hoán cải đích thực đưa con người xích lại gần nhau trong tình huynh đệ và tình thương.

BÌNH AN

Bình an là điều mà ai cũng ao ước, cách riêng là giữa một thế giới nhiều hỗn loạn như hôm nay.  Mẹ đã kêu gọi mọi người chuyên chăm cầu nguyện cho sự bình an của con người và của toàn thế giới.

Con người đang đối điện với sự bất bình an bởi khủng bố, bạo lực và chiến tranh đang hoành hành khắp nơi.  Kỳ thị tôn giáo, phân biệt chủng tộc, cũng như chủ nghĩa vật chất đang đưa thế giới đến sự thờ ơ, lãnh đạm và ích kỷ.

Con người đánh mất Thiên Chúa, đồng nghĩa với việc đánh mất những giá trị cao cả nơi con người. Vật chất thay thế những giá trị luân lý.  Tình thương bị thay thế bằng hận thù.  Hòa bình bị phá hủy bởi bạo lực.

Bình an chỉ đến với con người khi con người biết tìm về cội nguồn bình an là Thiên Chúa.  Khi bình an con người sẽ đi đến với nhau bằng tình thương và lòng nhân ái.  Mang trong mình sự bình an thì bạo lực và chiến tranh sẽ không còn chỗ để ngự trị nơi con người và xã hội.

HY VỌNG

Con người hôm nay đang dần đánh mất nhiều phẩm giá tốt đẹp, nhưng trên hết đó là đánh mất hy vọng.  Niềm hy vọng cũng là lời mời gọi được Mẹ nhắc đến trong sự hiện ra tại Fatima.

Trước nhiều khó khăn và thử thách, con người dường như sống một cuộc sống không có tương lai, chẳng mong chờ gì trong ngày mai!  Cuộc sống nổi trôi một cách vô định, bỏ mặc cho hoàn cảnh và số phận.

Thế giới với quá nhiều biến động, kèm theo thiếu niềm tin vào một tương lai phía trước, con người đang sống một cuộc sống vô nghĩa, không mối tương quan.  Để rồi giữa những lúc bế tắc, con người chỉ nghĩ đến việc kết liễu đời mình trong sự tuyệt vọng.  Và thực tế cho thấy, xu thế tự tử đang tăng một cách đáng báo động ở nhiều nước phương Tây.

Thật thế, niềm hy vọng như là nguồn lực cho cuộc sống một lối đi.  Hy vọng đưa mục đích và ý nghĩa vào cuộc sống.  Hy vọng là sức mạnh đưa con người ra khỏi những vũng lầy của thất vọng và động lực đưa con người đến với nhau.  Hy vọng trong cuộc sống sẽ đưa con người đến với Đức Kitô là Niềm Hy vọng đích thực của mỗi người chúng ta.

Sư điệp của Mẹ tại Fatima vẫn luôn mang tính thời sự đối với con người và nhân loại hôm nay.  Mẹ đã mời gọi chuyên cần cầu nguyện.  Cầu nguyện cho con người biết ăn năn và sám hối, biết hoán cải để trở về với một sống đời sống đức tin sâu sắc, và luôn mang trong tình một tia hy vọng lớn lao.  Nhờ đó, tình nghĩa huynh đệ được triển nở và bình an được hiện hữu nơi mỗi con người cũng như trên toàn nhân loại.

 Sứ điệp của Mẹ không chỉ dừng lại đối với những người Công Giáo, nhưng đó là lời mời gọi được dành cho cả nhân loại hôm nay.  Tình hình thế giới và nhân loại vẫn nguy kịch như xưa.  Lời Mẹ kêu mời càng tha thiết hơn xưa.

 Trước tình cảnh đó, chúng ta được mời gọi thực hiện ngay lời dạy của Mẹ: hãy ăn năn sám hối, hãy siêng năng lần hạt Mân Côi, hãy tôn sùng đền tạ Trái Tim Đức Mẹ, và hãy dâng loài người cho Trái Tim Mẹ.

 J.B Lê Đình Nam

Nhà gỗ và xác dân

From facebơk: Thanh Tran and Phong Truong shared Trương Châu Hữu Danh‘s post.
Image may contain: people standing, outdoor and indoor
Image may contain: sky and outdoor
Image may contain: sky and outdoor
Image may contain: sky, house, outdoor and nature
Image may contain: sky, cloud and outdoor
+8

Trương Châu Hữu Danh added 12 new photos.Follow

 Nhà gỗ và xác dân

Chỉ trong vòng 40 năm, những cánh rừng bạt ngàn của Việt Nam gần như bị xoá sổ. Bao nhiêu năm chiến tranh, hứng chịu bom đạn, rừng vẫn bạt ngàn xanh “che bộ đội, vây quân thù”. Sau chiến tranh thì rừng mất sạch.
Rừng đi đâu? Vào nhà đại gia.
Nhưng đại gia mê gỗ, còn thua xa cán bộ. Trong một tháng, chúng tôi đã đi khắp các cánh rừng Tây Nguyên, từ Đắk Nông đến Đắk Lắk, Gia Lai rồi Kon Tum, Lâm Đồng, đâu đâu cũng thấy cảnh rừng bị tàn sát. Sau lệnh đóng cửa rừng tự nhiên của Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc, nạn phá rừng vẫn tràn lan.

Gỗ ở K’Bang (Gia Lai) vẫn ào ạt chạy ra khỏi rừng dù từ rừng ra ngoài chỉ có con đường độc đạo, có barie chắn ngang của lực lượng kiểm lâm; Gỗ ở Ngọc Hồi, Sa Thầy (Kon Tum) cũng ồ ạt chạy ra khỏi rừng cả ngày lẫn đêm – dù muốn qua chốt chặn phải “bay lên trời” mới thoát.

Những người bị mang danh là “lâm tặc” than thở với chúng tôi, sau lệnh cấm, gỗ vẫn bị đốn hạ, chỉ có tiền bôi trơn là tăng lên, và thu nhập của lâm tặc giảm xuống. Những ngày đi rừng, nhóm phóng viên không quen rừng thiêng nước độc, ai cũng trầy xước khắp người do té ngã, do cây cào, do muỗi vắt đốt chi chít…
Có vào rừng mới thấy, “lâm tặc” ở tầng mức thấp nhất có đời sống khốn khổ dưới đáy xã hội. Trung bình, mỗi ngày họ kiếm được vài trăm ngàn đồng, nhưng chi phí trong rừng đắt đỏ, lâm tặc nào cũng nghèo xơ xác. Họ là thành phần khốn khổ khốn nạn, đổ mồ hôi và máu chỉ để kiếm cơm sống qua ngày.

Tại một huyện nghèo khác của tỉnh Đắk Lắk, dân cư chủ yếu là người Ê Đê, Gia Rai, các đời lãnh đạo huyện đều kiên quyết chống lại lâm tặc. Trong nhiệm kỳ của mình, ông Chủ tịch huyện là người liên tục kêu gọi bảo vệ rừng, chống lâm tặc vì đây là địa bàn diện tích rừng rất lớn. Ông liên tục chỉ đạo lực lượng kiểm lâm, công an triệt phá lâm tặc.

Và rồi, người dân ngã ngửa khi thấy trong nhiệm kỳ cuối cùng, ông bắt đầu cho xây một dinh thự gỗ sát nách Hạt Kiểm lâm. Những cây cột tròn cực lớn, toàn gỗ căm xe, cà chít được ồ ạt chở về. Những tấm ván nguyên khối gỗ hương, gỗ cẩm cũng được tập kết. Những bộ bàn ghế lớn đến mức phải vài chục người khiêng cũng được xe tải loại lớn đưa về nhà ông.

Trao đổi với chúng tôi, ông chủ tịch huyện có vẻ khá tự hào khi căn nhà này được ông thuê thợ từ tận miền Trung vào chế tác, ròng rã suốt 3 năm mới xong. Trong cái thị trấn bé nhỏ, nhà ông và những vị cán bộ khác, được làm từ máu của rừng.

Tôi ở Long An, mỗi khi có khách về tôi thường hay dẫn họ đi tham quan di tích lịch sử cấp quốc gia Nhà trăm cột – niềm tự hào về kiến trúc của người dân Long An. Căn nhà này của một đại gia siêu giàu thời phong kiến, khi mà gỗ rừng còn nhiều vô kể. Thế nhưng, khi tham quan căn nhà của ông Chủ tịch huyện nghèo, tôi thấy Nhà trăm cột chỉ là “con muỗi” so với dinh cơ này. Cho làm nhà bếp, có lẽ ông cựu chủ tịch cũng không thèm chấp.

Tôi nghĩ, lâm tặc có lẽ sẽ chạnh lòng khi thấy những gì quý nhất của rừng nằm ngạo nghễ ở nhà cán bộ… chống lâm tặc.
Trên khắp dãi đất hình chữ S này, nhà gỗ triệu đô không hiếm. Nhưng những căn nhà này không thuộc về giới siêu giàu, giới doanh nhân. Những căn nhà này, trớ trêu thay, lại là nhà của cán bộ. Sau lệnh đóng cửa rừng, những món đồ gỗ, nhà gỗ này càng trở nên vô giá.

Một thực tế là, nhà cán bộ càng to thì lũ càng lớn, dân chết càng nhiều.
Những căn nhà xa hoa này, được đánh đổi bằng mạng dân.
Quý vị ngủ có ngon không, khi dưới chân mình là xác dân lập lờ trong lũ dữ?   

Nhiều người dân cũng bày tỏ không đồng thuận với việc đặt trạm thu phí Cai Lậy ngay trên Quốc lộ 1 (QL1).

From facebook:    Trần Bang

BOT tuyến tránh…, thì đặt trạm thu tiền tại tuyến tránh, không ngang nhiên xây trạm chặn QL thu ( cướp) tiền dân trên Quốc lộ mà dân đã đi lại tự do cả trăm năm nay!

TP: Nhiều người dân cũng bày tỏ không đồng thuận với việc đặt trạm thu phí Cai Lậy ngay trên Quốc lộ 1 (QL1).

Anh Huỳnh Bửu Long, một người kinh doanh vận tải trên địa bàn, nói: 
“Chủ trương ban đầu đã không hợp lý rồi, hằng năm tôi đã đóng phí bảo trì đường bộ cho xe, việc duy tu đường hay nâng cấp sửa chữa thì nằm trong Luật Bảo trì đường bộ. Bây giờ nhà đầu tư sử dụng từ “nâng cấp mặt đường” có phải dùng từ ngữ đánh tráo khái niệm để thu phí của người dân hay không?”.

Anh Long cũng không đồng thuận việc trạm thu phí Cai Lậy hoạt động trở lại chỉ giảm giá cước mà vẫn đặt trạm trên tuyến QL1 “Bản thân tôi không có nhu cầu sử dụng gói dịch vụ tuyến đường tránh đó. Việc đặt trạm thu phí sai tuyến chẳng khác nào chặn đường bắt dân nộp tiền. Nếu di dời vào tuyến đường tránh thì không ai ý kiến gì cả” – anh Long nói.

Ông Nguyễn Văn Hùng (ngụ xã Đức Nhuận), nói:
“Chúng tôi yêu cầu, các anh làm đường nào thì đặt trạm tại đường đó mà thu. Bây giờ hỏi người dân xung quanh trạm thu phí BOT Cai Lậy thì hầu như 100% người dân không đồng tình đặt trạm tại đây”.

… https://www.tienphong.vn/…/dan-tiep-tuc-kien-nghi-doi-tram-…

Image may contain: text and outdoor
 

 

Do sự đào tạo của CS, ở VN một số người đã trở nên mất tính người

 

 Do sự đào tạo của CS, ở VN một số người đã trở nên mất tính người

 

Nhà giáo Miền Nam (Danlambao)  Trong chế độ CS, chúng ta không thể gọi là “nền giáo dục”, vì giáo dục có nghĩa là dạy dỗ, tô bồi cho con người trở nên tốt lành, văn minh hơn, sống có đạo đức văn hóa, có đầy tình người, còn CS nếu nói đúng ra là nó chủ trương phản giáo dục, phá giáo dục, đi ngược với giáo dục, tạo ra những con người phi nhân tính, phi đạo đức, vì nếu có tâm hồn chân chính đạo đức thì không ai dám làm điều gian và ác như CS! Ngày xưa thay vì “kính già yêu trẻ”, thì ngày nay người ta “đánh già, giết trẻ”! Ngoài đường phố người già bị đám trẻ xúc phạm, hành hung, con nít bị bắt cóc lấy nội tạng! Người ta thoải mái xúc phạm đến các Đấng Thiêng Liêng, Trời Phật, thánh thần, cả trong lời nói lẫn chữ viết: “Thằng trời hãy tránh một bên, để cho bác đảng (CS) đứng lên làm trời”!

*

Nước VN chúng ta là một nước có 4000 năm văn hiến, với một nền nhân bản cao, một nền giáo dục dựa trên đạo đức và tình người. Vốn dân tộc VN sống với nhau có tình, có nghĩa, biết tôn trọng người trên, thương yêu nhường nhịn kẻ dưới, mọi người giữ sự hòa thuận, giúp đỡ tương trợ nhau theo truyền thống “chị ngã em nâng”, “anh em như thể tay chân”, “lá lành đùm lá rách” v.v…, trong cách cư xử lấy tình người làm nền tảng. Khi xã hội gặp cảnh nhiễu nhương, thì những người có điều kiện, có sức mạnh thường ra tay cứu khốn phò nguy, chống lại kẻ gây ra áp bức bất công, bảo vệ người thân cô thế yếu, trong sách sử cũng như trong đời sống xã hội thường ngày. Ai thấy người sa cơ thất thế mà không ra tay cứu giúp thì đã là kẻ bất nhân, chứ chưa nói đến kẻ hành ác. Trong học đường thì “tôn sư trọng đạo”, trong gia đình thì hiếu kính thương yêu, giữa vợ chồng thì thủy chung tôn trọng, giữa anh em, bằng hữu thì hiền hòa, thân thiện, chí tình. Đặc biệt với Trời, với các đấng thần linh thì tôn kính, kiêng dè, tuyệt đối không ai dám xúc phạm, chỉ trích, nhất là không hề dám bôi bác khinh thị, dù đối với các đấng thiêng liêng không phải tôn giáo của mình. Những kẻ nào cả gan dám xúc phạm, bỉ báng Thần Thánh liền bị coi là loài súc sinh vô nghì, bị gia đình họ hàng từ bỏ, xã hội tránh xa, họ thường nói rằng “đến Trời Phật Thánh Thần mà nó còn dám xúc phạm, thì nó còn coi ai ra gì”? Mọi người đều nghĩ loại người đó mà nếu gần gũi chỉ sinh họa, vì trời không dung, đất không tha những thứ vô đạo đó. Trong dòng họ nhà tôi, có một ông chỉ vì say rượu mà xúc phạm đến bàn thờ, liền bị thân nhân và mọi người xa tránh, khiến phải về một vùng quê xa xôi ẩn lánh sống một mình! Đó là căn bản của đạo đức, của văn hóa VN từ ngàn xưa để lại, tất cả được gọi là luân thường đạo lý.

Nhưng than ôi! Từ khi chủ thuyết CS xâm nhập vào VN, thì tất cả căn cơ nề nếp cao quý cũ của dân tộc chúng ta đã bị cái chủ nghĩa vô thần bất nhân này nó phá vỡ, đến độ giờ đây đất nước ta tan tành, đạo đức văn hóa bị suy đồi cùng cực: chúng ta đang sống trong một xã hội đồi trụy, bất nhân, vô đạo (chưa nói đến khía cạnh kinh tế, chính trị…), khiến nhiều người VN chúng ta bây giờ trở thành vô văn hoá giáo dục, mất tính người do sự đào tạo của chủ thuyết vô thần CS!

Trong chế độ CS, chúng ta không thể gọi là “nền giáo dục”, vì giáo dục có nghĩa là dạy dỗ, tô bồi cho con người trở nên tốt lành, văn minh hơn, sống có đạo đức văn hóa, có đầy tình người, còn CS nếu nói đúng ra là nó chủ trương phản giáo dục, phá giáo dục, đi ngược với giáo dục, tạo ra những con người phi nhân tính, phi đạo đức, vì nếu có tâm hồn chân chính đạo đức thì không ai dám làm điều gian và ác như CS! Ngày xưa thay vì “kính già yêu trẻ”, thì ngày nay người ta “đánh già, giết trẻ”! Ngoài đường phố người già bị đám trẻ xúc phạm, hành hung, con nít bị bắt cóc lấy nội tạng! Người ta thoải mái xúc phạm đến các Đấng Thiêng Liêng, Trời Phật, thánh thần, cả trong lời nói lẫn chữ viết: “Thằng trời hãy tránh một bên, để cho bác đảng (CS) đứng lên làm trời”! Sự xúc phạm Tôn Giáo điển hình nhất là màn trình diễn mới đây vào ngày 8/10/2017 ở một tụ điểm ăn chơi trác táng của những kẻ dư tiền rỗi giờ, mang tên là quán FAME ở Hà Nội, chủ quán nghe nói là một công an cấp cao, đã tổ chức một màn trình diễn sexy của các nam nữ ma cô đàng điếm, ăn mặc hở hang mà dám mang hình Thánh Giá và chuỗi hạt Mân Côi, là những biểu tượng vô cùng thiêng liêng tôn kính của đạo Công Giáo, trên những thân hình tục tĩu bẩn thỉu để nhảy múa, đã gây nên những trận sóng dư luận phản đối dữ dội cả ở trong và ngoài nước. Chính giám đốc sở văn hóa thể thao Hà Nội là Tô Văn Động đã xác nhận với báo chí là màn diễn này có xin phép và được cái sở “vô văn hóa” này cho phép, vào dịp bế mạc đại hội 6 của đảng CS VN, có lẽ là để mừng đảng quỷ sứ?

Chúng ta thấy gì qua màn diễn xấc xược và tội lỗi đó? Trước nhất, những nam nữ diễn viên này, không thể dùng từ ngữ gì để diễn tả chính xác hơn là bọn vô giáo dục, mất lương tri, vì nếu được giáo dục và có lương tri thì bọn chúng không thể, không dám đeo trên thân hình trần trụi dơ bẩn của chúng hình Thánh Giá, là biểu tượng vô cùng thiêng liêng cao quý của đạo Công Giáo, về ơn Cứu Chuộc của Thiên Chúa: Ngài đã chết treo trên Thánh Giá để cứu lấy muôn người phàm nhân; hay Chuỗi Mân Côi là lời kêu gọi nhân loại ăn năn sám hối để được Thiên Chúa thứ tha những lỗi lầm mà nhân loại đã làm, để được ơn cứu rỗi. Nếu những kẻ diễn trò khốn nạn này mà có được một chút giáo dục, hoặc có một chút lương tâm, chút văn hóa, thì bố bảo chúng cũng không dám đeo trên mình những biểu tượng bất khả xúc phạm, bất khả bôi bác đó mà làm các trò hề lố bịch để kiếm miếng ăn, dù có chết đói. Cũng không cha mẹ nào, gia đình nào mà dám cho con cái họ làm điều tội lỗi đó, e sẽ bị hậu quả khôn lường bởi Đấng Thiêng Liêng, dù họ có tôn thờ hay không. Mọi người chung quanh, bà con họ hàng của những gia đình có con cái làm trò vô giáo dục đó sẽ nhìn và nghĩ thế nào về những kẻ khốn kiếp ấy và những kẻ sinh ra chúng mà không biết dạy dỗ chúng thành người, để chúng thành lũ yêu ma quỷ quái?

Hãy trở lại với những đối tượng quái thai này, mà hình ảnh của chúng đang ngập tràn trên những trang mạng xã hội, với không biết bao nhiêu là lời chỉ trích, chửi bới, hỏi chúng nhận được bao nhiêu tiền cho một việc làm điên rồ đó thì mới cân xứng với những lời chỉ trích nặng nề mà chúng đang phải hứng chịu? Và cha mẹ, ông bà, cô bác anh chị em của chúng sẽ thấy nhục nhã thế nào khi có những cháu con là thành phần vô đạo, vô giáo dục như thế? Chúng ta hãy nhìn sâu để thấy rõ: bọn vô đạo, mất nhân tính đó, chính là sản phẩm đào tạo phản văn hóa và vô thần của CS mà có. Rồi với những con người đó, chúng lại sản sinh ra những đứa con, đứa cháu trong cái lò vô giáo dục của chúng, thì tương lai đất nước ta sẽ ra sao? Như thế sẽ thấy chế độ CS đã phá nát truyền thống văn hóa giáo dục và đạo đức của VN như thế nào!

Chắc chắn một điều, những thanh niên nam nữ tham gia màn diễn mất dạy đó, nếu không có kẻ cầm đầu, thì liệu chúng có tự bày trò yêu quỷ đó được không? Hẳn là Không. Vậy phải có kẻ chủ mưu đạo diễn, là chủ quán và những kẻ có quyền. Những chủ quán đó, nếu muốn yên ổn để làm ăn sinh sống, họ cũng không dám làm trò vô đạo xúc phạm đến các Đấng thiêng liêng, các Tôn Giáo như vậy, vì họ không ngu dại đâm đầu vào lửa, mà phải do những tên có âm mưu phá đạo, những kẻ vô thần, cụ thể là bọn lãnh đạo CS có quyền lực và có ý đồ xúc phạm tôn giáo rõ rệt! Cứ lần theo lời nói của tên Tô Văn Động nói trên, thì màn diễn này đã được cấp phép của cái gọi là sở văn hóa mà vô văn hóa tại Hà Nội. Như vậy đã quá rõ: đứng sau màn diễn này là bọn lãnh đạo ở Hà Nội, chưa rõ cấp cao đến mức nào, nhưng đây hẳn có mục đích chính trị rõ rệt: chúng muốn gây sự với người Công Giáo, gây sự với Tôn Giáo! Cây muốn lặng mà gió chẳng đừng, gần đây bọn lãnh đạo CS VN đã có nhiều trò kích động xúc phạm nặng nề đến tôn giáo nói chung, và Công Giáo nói riêng: hết phá chùa Liên Trì ở Sài Gòn, đến đập phá Thánh Giá và trấn áp, gây thương tích nặng nề cho các tu sĩ của tu viện Thiên An ở Huế, rồi đưa côn đồ mang súng đạn, vũ khí đến xâm phạm giáo xứ Thọ Hòa ở Đồng Nai, toan hành hung cha xứ, bây giờ lại làm tay sai cho quỷ satan xúc phạm Thánh Giá Chúa! Bọn này quả là công cụ của quỷ sứ, vi phạm quyền tự do tín ngưỡng đã đành, lại còn cả gan xúc phạm cả Đấng Tối Cao, liệu chúng bay có đủ sức chịu những sự trừng phạt nặng nề từ Thiên Chúa không hả bọn quỷ đỏ? Thật khốn cho chúng bay, những kẻ bán linh hồn cho quỷ dữ, phá nát nền văn hóa đạo đức của dân tộc VN, bán cả Tổ Quốc thiêng liêng của dân Việt, lại còn dám xúc phạm đến Thiên Chúa! Bọn bay hãy đợi chờ những hình phạt đích đáng đến với bay và con cháu bay không còn xa nữa! CS rất đáng bị trừng phạt nặng nề, vì chúng biết rất rõ việc chúng làm!

Cúi xin Thượng Đế nhân từ sớm đưa bọn quỷ đỏ về hỏa ngục, để cứu giúp con dân Việt là những nạn nhân của CS, để chúng con được sống xứng đáng là những tạo vật quý giá của Người đã tạo dựng nên mang nhân phẩm làm người!

15/10/2017

Nhà giáo Miền Nam

danlambaovn.blogspot.com

Bạn Đang Tìm Hạnh Phúc Ở Nơi Nào Xa Vậy?…

From facebook:   Van Pham
 

GÓC SUY GẪM….

Bạn Đang Tìm Hạnh Phúc Ở Nơi Nào Xa Vậy?…

Sống ở đời ai cũng có phiền muộn, hàng ngày đều có, quan trọng nhất là bạn đối đãi nó ra sao. Phiền não ở ngay đó, nhưng nếu ta không tự tay nhặt lên thì đâu phải u sầu nhiều đến vậy?
Buồn phiền, sầu não trong đời ai chẳng từng trải qua? Mỗi ngày đi qua có biết bao phiền não lưu lại trong lòng, chuyện hôm qua như nước chảy về đông không sao giữ lại được. Làm thế nào để tìm được khoảnh khắc bình yên giữa muôn trùng đêm đen giông tố?

Cuộc sống vội vã, kiếp người bé mọn, ngoảnh đầu lại đã hết nửa đời người. Thời gian trôi nhanh như bóng câu lướt ngoài cửa sổ. Hôm qua còn vui vầy cùng bè bạn mà hôm nay đã đôi ngả chia ly. Người cũ lâu không gặp, chuyện cũ lâu không bàn. Chớp mắt một cái, nhìn quanh mình chẳng còn lại mấy ai.

Có nhiều người cứ mãi ngập chìm buồn phiền trong vài chuyện nhỏ, thực là quá hoang phí thời gian sống của đời người. Thời gian không đợi một ai, một sớm soi gương thấy tóc mình điểm bạc, hồng trần có khác nào cõi mộng vậy thôi…

1. Cứ mãi muộn phiền là vì tâm chẳng chịu buông
Khi bạn buồn phiền, hãy nghĩ cuộc sống là phép trừ, gặp một lần bớt một lần, còn có gì phải khổ não đây. Không quên ơn người giúp mình, không trách móc quá khứ của người khác, không giữ mãi trong lòng hận thù với người khác, tự khắc bạn sẽ thấy cuộc đời sao mà an yên, bình lặng đến vậy!

Khi bạn gặp phải chuyện đau buồn, không như ý, hãy nghĩ rằng cuộc sống chính là một lần phải vượt qua. Kiếp người khi đến tay không, ra đi cũng tay không, không mang đến hạt cát mà cũng không mang đi một áng mây nào.

Khi bạn bất mãn, hãy nghĩ đến những người nghèo khổ, kém may mắn hơn mình, biết đủ mới là hạnh phúc. So với người bệnh, hạnh phúc của ta là sống khỏe mạnh. So với người đã khuất, hạnh phúc của ta là còn sống. Người ta muốn sống tốt thì tâm phải giản đơn, phải khờ khạo một chút.

Khi bạn cảm thấy không vui, hãy tự hỏi rằng mình còn lại bao nhiêu ngày để có thể dằn vặt. Nghĩ kỹ rồi, bạn sẽ không buồn nữa. Đồng hồ cát kia đâu có lúc nào ngừng rơi, thời gian vô tình chẳng biết chờ ai.

Khi bạn tức giận hãy nghĩ rằng liệu có cần phải khổ tâm vì một người không đáng hay không? Ăn ngon, ngủ ngon, chăm sóc tốt bản thân, biết cách tiêu tiền là được rồi.

Khi bạn muốn so đo tính toán, hãy nhớ lại rằng con người đến thế gian này đều là tay trắng, hà cớ gì phải tính toán thiệt hơn, không chịu nhường một bước? Nói nhiều sẽ làm tổn thương người khác, so đo nhiều lại tổn hại tinh thần, vừa hại người lại hại mình, kết quả là hao tâm tổn sức. Một đời người thực ra chỉ cần không làm chuyện hổ thẹn với lương tâm, tự tại an nhàn đã là quý lắm rồi!

Hãy sống sao cho thật vui vẻ. Có cơm thì ăn, buồn ngủ thì lên giường, có quần áo để mặc, có núi để leo, có nước để uống, có sách để xem, có việc để làm, có đường để đi, có người làm bạn là tốt nhất!

Sống vui vẻ thực ra không khó, hãy bỏ hết toan tính quyền cao chức trọng. Sau này già rồi, ai còn để ý chiếc mũ quan trên đầu bạn to bao nhiêu nữa đây?

Sống vui vẻ mới là tốt nhất, chẳng việc gì phải để ý tiền ít tiền nhiều. Sau này già rồi, chết đi ai còn để ý bạn là ăn mày hay là người giàu có? Ai cũng có phiền muộn, hàng ngày đều có buồn phiền, quan trọng nhất là bạn không để ý đến nó, sống vui vẻ thì buồn phiền sẽ tự nhiên tan mất. Phiền não ngày ngày đều có nhưng nếu không tự tay nhặt lên thì người ta đâu phải u sầu nhiều đến vậy?

2. Tài sản quý giá nhất là sức khỏe
Khi sinh mệnh của con người chấm dứt, đến lúc sự sống không thể cứu vãn được nữa thì tiền tài là gì, danh vọng là chi, thảy đều vô nghĩa. Truy cầu giàu có khiến người tham lam, biến thành ác quỷ. Trong mắt người sắp từ giã cõi đời, những gì gọi là danh phận, địa vị, tiền bạc, trang sức, mỹ nữ đều chỉ là một đống rác mà thôi.
Sức khỏe là số một, không có sức khỏe thì danh tiếng, địa vị, sĩ diện, xa hoa, xe sang, nhà cao cửa rộng… thảy đều là mây bay, gió cuốn, mong manh, hư ảo cả.

Một chiếc điện thoại thông minh cao cấp, 70% chức năng là không hề dùng tới. Một chiếc xe sang, 70% tốc độ là thừa. Một ngôi biệt thự nguy nga, 70% diện tích là bỏ trống. Hàng loạt chuyện đời, 70% là vô vị, hư không. Một đời nỗ lực kiếm tiền, 70% là để lại cho người khác tiêu. Hãy sống thật đơn giản, tận hưởng cuộc đời, giữ lấy 30% những gì vốn thuộc về mình mới mong thực sự có được hạnh phúc.

Đời người lại như một hiệp đấu. Nửa trước là học hành, quyền lực, chức tước, thành tích, tăng lương tăng chức. Còn nửa sau là huyết áp, mỡ máu, tiểu đường, ung thư, cô đơn, sầu não. Nửa hiệp đầu là phấn đấu hết mình, nửa hiệp sau là chấp nhận, buông xuôi. Cớ sao kiếp người lại phải sống mỏi mệt như vậy?

Hãy nhớ không có bệnh cũng phải giữ gìn sức khỏe, không khát cũng phải uống nước, có phiền muộn cũng phải nghĩ cho thông, có lí cũng phải nhường người, có quyền cũng phải thấp giọng, không mệt cũng phải nghỉ ngơi, không giàu cũng phải biết đủ, bận mấy cũng phải luyện tập.

Bởi vì, một bộ quần áo giá 1 triệu, tờ phiếu nhỏ có thể chứng minh. Một chiếc xe giá 1 tỷ, hóa đơn có thể chứng minh. Một căn nhà giá 3 tỷ, hợp đồng mua bán có thể chứng minh. Nhưng một con người rốt cuộc trị giá bao nhiêu tiền, chỉ sức khỏe mới có thể chứng minh. Hãy nhớ, sức khỏe chính là bảo hiểm của bạn.

Vì vậy cũng đừng mang máy tính ra tính rằng bạn đã tiêu bao nhiêu tiền cho sức khỏe. Trên đời này bạn nhất định có một món tiền phải tiêu, hoặc là để chăm sóc trước, hoặc là để chữa trị bệnh tình về sau. Lựa chọn món nào là quyền của bạn. Có sức khỏe gọi là tài sản, không có sức khỏe thì chỉ còn là di sản mà thôi.

Chiếc giường đắt nhất trên thế giới chính là giường bệnh. Trên thế giới này có thể có người lái xe thay bạn, kiếm tiền thay bạn, nhưng không có ai mắc bệnh thay bạn được. Đồ mất rồi đều có thể tìm thấy lại nhưng có một thứ mất đi là vĩnh viễn không còn tìm thấy, đó chính là sinh mệnh.

Image may contain: sky and outdoor
 

KIM CỔ NGỤ NGÔN VÀ GIAI THOẠI

From facebook:  Thư Hiên Vũ
KIM CỔ NGỤ NGÔN VÀ GIAI THOẠI 

Lê Thanh Minh sưu tầm

Tuần này, quà của bạn Lê Thanh Minh đến chậm. Là lỗi tại tôi, lỗi tại tôi mọi đàng! Có lý do, nhưng không nên trình bày.
Một cuốn sách gồm những chuyện lặt vặt mà thâm thuý, đáng đọc, đáng để suy ngẫm. Chúng có ích hay không tùy nhân tâm người đọc. Nếu chúng không có ích thì cũng đủ cho sự mua vui một vài trống canh, như người xưa thường nói. 
Cảm ơn bạn của chúng ta đã hào phóng chia sẻ.

Image may contain: one or more people